1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Truyện rất hay, bạn cố gắng nha
      lananhtran51 thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 15: Đại hồ ly và tiểu hồ ly.

      Tiếng kêu của Ngụy La khiến Ngụy Côn và Quốc Công chú ý, mấy vị đại nhân vội vàng cúi đầu, Ngụy Côn kinh ngạc : “A La? Sao con lại ở đây?”

      Ngụy La ngẩng gương mặt trong sáng lên, đôi mắt long lanh, má lúm đồng tiền dịu dàng khiến nàng có vẻ hiểu chuyện: “Con đến đưa thuốc cho Tĩnh Vương ca ca. Tay Tĩnh Vương ca ca bị thương, bôi thuốc này rồi tốt hơn!”

      xong, nàng nâng cánh tay ngắn ngủn của mình lên, thấy Triệu Giới nhận lấy, tay Ngụy La rất tự nhiên nắm tay , tách mở ra, sau đó đem bình sứ bỏ vào: “Mỗi ngày Đại ca ca bôi hai lần, rất nhanh khỏi thôi”.

      Thanh tiểu nha đầu ngọt ngào lại nhu thuận, từ góc độ này nhìn xuống, lông mi nàng vừa dài vừa dày, cặp mắt to long lanh ngập nước lại sáng ngời. Triệu Giới biết trong đôi mắt kia tại nghĩ gì? Giảo hoạt hay chân thành? Triệu Giới suy nghĩ lát, sau đó nắm tay lại, đem bình sứ bỏ vào trong túi, môi cong lên tạo ra nụ cười : “Làm sao muội biết tay ta bị thương?”

      Ngụy La rụt bả vai, lui về sau hai bước chống lại tầm mắt của . Triệu Giới cao hơn Ngụy La nhiều, ở tuổi này của nàng, có muốn cao cũng cao được bao nhiêu, lúc nào cũng phải ngẩng đầu lên nhìn người khác. mặt Ngụy La tìm thấy chút bối rối nào, nàng : “Vừa rồi chuyện ở đại sảnh, tay áo của đại ca ca rớt xuống, A La vừa lúc nhìn thấy”.

      chuyện như vậy!

      Triệu Giới cười tươi, đưa tay xoa xoa đỉnh đầu nàng, ngón tay di di trán nàng, chuyện đầy thâm ý: “Cảm ơn muội, có tâm”.

      Ngón tay của thon dài có lực, dưới ánh nắng trắng sáng như ngọc, hiển nhiên là đôi tay của người sống trong an nhàn. Trong lúc vô tình, Triệu Giới đẩy tóc mái của Ngụy La ra, lộ ra vết bớt đỏ thẫm mi tâm, vết bớt gương mặt trắng nõn càng trở nên nổi bật, lộ vẻ kiều, khả ái. Nhìn nàng như vậy, quả có điểm giống tiểu nhân nhi trong tranh, môi đào, răng đều tăm tắp. Triệu Giới thu hồi tầm mắt, nhìn lâu, cùng Quốc Công cáo biệt, ra khỏi Phủ Quốc Công.

      Ngụy La đứng trong viện, nhịn được nghĩ thầm, đồ cũng nhận rồi, chắc là cũng có ý tha thứ cho nàng chứ?

      Ngụy La đoán ra tâm tư của Triệu Giới, chỉ cảm thấy tâm tình người này phức tạp, cũng khó dò. Trong đầu nàng liền lục lại ký ức về Triệu Giới ở kiếp trước, Triệu Giới là người thông minh vô cùng, là rồng trong biển người, vô cùng được Thái Thượng Hoàng thích. được phong Vương từ năm mười hai tuổi, phong cách làm việc quả quyết, rất nhanh liền thu phục được người tâm huyết dưới trướng. Sau khi Thái Thượng Hoàng băng hà, Hoàng Đế Sùng Trinh thích dã tâm của , liền điều Tĩnh Vương gia tới Ổ Nhung để rèn luyện, mà lần này mất ba năm. Tình ra, đây quả là thời gian mà Tĩnh Vương gia từ Ổ Nhung trở về. Sau khi trở về, phát trong triều có biến hóa lớn, Hoàng Đế Sùng Trinh lại ra sức nâng đỡ đệ đệ của là Triệu Chương, còn có ý lập Triệu Chương làm Thái tử…

      Nếu nàng nhớ lầm, Triệu Chương chính là nhi tử của Ninh Quý Phi.

      Hoàng đế là bị mỡ heo úng não sao, yên lành lập đích, lại muốn lập thứ làm Thái tử?

      Trong lòng Ngụy La thầm oán vài câu, bí mật trong hoàng thất quá nhiều, quá phức tạp, nàng thể hiểu hết chỉ trong chốc lát. Dù sao Ngụy La nàng chỉ cần nhớ , sau này Triệu Giới trở thành người khuynh đảo triều chính!

      *** *** ***​

      Sau khi tiễn bước Triệu Giới, Ngụy Côn và Ngụy La cùng nhau trở về Tùng Viên.

      Ngân Hạnh Viên vẫn chưa yên tĩnh trở lại, Đỗ thị thấy Ngụy Côn, liền muốn tìm biện pháp liên lạc với Tam phu nhân Liễu thị. Bà ta ở trước mặt Liễu thị oán thán, than thở khóc lóc, sau lại muốn nhờ Liễu thị tới Tùng Viên làm thuyết khách, để Ngụy Côn đón bà ta về, bà ta khắc cũng muốn tiếp tục ở lại Ngân Hạnh Viên này.

      Ngụy Côn lắc lắc tay áo, hề bị xúc động: “Nếu nàng ta ở được, liền để nàng ta trở về Phủ Trung Nghĩa Bá!”

      Mang thai đứa còn bị đuổi về nhà mẹ đẻ, đó là sỉ nhục lớn đến cỡ nào? Người bên ngoài nghĩ sao, còn phải suy đoán Đỗ thị cấu kết với người khác, đứa phải của Ngụy Côn, cho nên Ngụy Côn mới thể tha thứ cho bà ta được. Đến lúc đó, phải chỉ mình thanh danh của Đỗ thị bị hủy hoại, mà các nương khác của Phủ Trung Nghĩa Bá cũng thể gả ra ngoài.

      Liễu thị nghĩ rằng, mấy ngày rồi mà lửa giận của Ngụy Côn vẫn nguôi, bà ta uống ngụm trà rồi khuyên nhủ: “Ngũ thúc sao có thể như vậy? Dù gì Ngũ đệ muội cũng theo đệ năm năm rồi, năm năm giúp đệ quản lý nội trạch, có công cũng có lao… Bây giờ muội ấy chỉ là nhất thời hồ đồ, làm sai cũng sai rồi, đệ cũng phạt rồi, cứ giằng co như vậy cũng phải biện pháp lâu dài”. Liễu thị nhìn Ngụy La vẫn ngồi trong ngực Ngụy Côn, ánh mắt tối lại: “Dù sao Ngũ đệ muội cũng mang thai, vốn phải nghĩ ngơi tốt, lại phải vào ở chỗ như vậy, lúc nóng lạnh cũng có người nào. Vạn nhất thai này là nhi tử, A La có thêm đệ đệ, vậy càng thể tiếp tục ở…”.

      Ngụy La thích ánh mắt của Liễu thị, ánh mắt đó khiến nàng cảm thấy cả người thoải mái. Vì thế, nàng chui vào ngực Ngụy Côn, để ý tới Liễu thị.

      Trực giác của A La chuẩn, đời trước Liễu thị thích nàng, đời này vẫn như thế đổi. Liễu thị rất tốt với Ngụy Tranh, đối với tỷ đệ Thường Hoằng và Ngụy La lại có chút nhiệt tình nào, thậm chí còn mang theo chán ghét. Nguyên nhân vì sao, trước kia A La hiểu, tại có thể hiểu được chút ít…

      Ngày đó bọn họ ở trong phòng thương lượng xem xử trí Đỗ thị thế nào, Ngụy La nàng ở bên ngoài nghe lén, tự nhiên cũng nhìn thấy xung đột giữa phụ thân và Tam bá phụ. Sau đó Tam bá phụ từ trong phòng khách ra, ánh mắt nhìn nàng có chút hoảng hốt, giống như nhìn thấy người khác.

      A La phải người ngốc, phản ứng của Tam bá phụ ràng như vậy, nàng đoán ra được quả quá ngu.

      Ngụy Côn gì, A La lo lắng ông mềm lòng, ở trong lòng Ngụy Côn giọng kháng nghị: “Con chỉ có mình Thường Hoằng là đệ đệ, đệ đệ khác cũng cần!”

      lo lắng của nàng phải có đạo lý, tính nết Ngụy Côn ôn hòa, dễ dàng dao động, mà miệng lưỡi của Tam bá mẫu lại vô cùng xảo quyệt, chừng bà ta thêm mấy câu nữa thuyết phục được Ngụy Côn. Như vậy sao được chứ? tiện nghi cho Đỗ thị rồi!

      Liễu thị nhìn Ngụy La, tươi cười kỳ lạ: “phu nhân sinh nhi tử chính là đệ đệ của A La rồi, sao có thể cần chứ?”

      Ngụy La nhìn bà ta, cúi đầu nghịch ngón tay Ngụy Côn, đếm đếm lại từng ngón từng ngón , gương mặt ủy khuất lầm bầm: “A La chính là cần!”

      Đại khái là chuyện xảy ra đường từ Hộ Quốc tự quay về khiến đứa bị tổ thương quá nặng, cho nên bây giờ chỉ cần nhắc tới Đỗ thị, nàng ngừng run lẩy bẩy. Ngụy Côn nhìn thế mà đau lòng, ôm chặt Ngụy La vào lòng, với Liễu thị: “Tam tẩu cần khuyên nữa, Đỗ thị phạm sai lầm nên bị phạt, về phần bà ta sinh nhi tử hay là nữ nhi, chờ sinh ra hãy tiếp! Việc này cần nhắc lại, tam tẩu nên về trước !”

      cách khác, Đỗ thị ít nhất cũng phải ở lại Ngân Hạnh Viên cho tới khi đứa ra đời!

      mặt Liễu thị khẽ động, nên gì bà cũng rồi, cũng còn lý do nào để lưu lại. Liễu thị đứng dậy cáo từ, trực tiếp về tam phòng, mà ghé qua Ngân Hạnh Viên chuyến, đem những gì Ngụy Côn truyền đạt lại cho Đỗ thị.

      Đỗ thị nghe xong giống như sét đánh ngang tai, ngồi ghế hồi lâu cũng bình phục lại tinh thần.

      Còn phải ở đây hơn tám tháng nữa, nhưng bà ta ngày cũng muốn ở lại! Phòng ốc nơi này đơn sơ, bên cạnh cũng chỉ có hai nha hoàn, tuy rằng hạ nhân dám quá phận, nhưng dù sao cũng có khác biệt lớn so với trước kia. Đỗ thị trước kia vốn là cẩm y ngọc thực, trước sau cũng có hơn mười nha hoàn, bà vú, ai thấy bà ta đều phải cúi chào, cung kính gọi Ngũ phu nhân; nay bà ta lại bị nhốt trong cái viện này, ngay cả việc gặp nữ nhi của mình cũng khó khăn! Đỗ thị sao có thể tiếp thu chênh lệch lớn như vậy?

      -----------------

      Tác giả có lời muốn :

      S nương nam chủ là đại hồ ly, nữ chủ là tiểu hồ ly, A Nguyệt cảm thấy rất đúng =v=, sau đó cũng khách khí dùng chương này cho mọi người thấy đại khái, hắc hắc hắc.

      Buổi sáng hôm nay thể dậy nỏi, sau đó mới post chậm… Vì bồi thường cho mọi người, A Nguyệt quyết định hôm nay hai chương ~\(≧▽≦)/~
      Jin292, Vinhan, phuongtuhao59 others thích bài này.

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 16: Nàng tuy tuổi, nhưng tính độc chiếm rất mạnh

      Tối hôm đó, người Ngụy Tranh nóng lên, mơ mơ màng màng kêu “Nương”. Kim ma ma bên cạnh Ngụy Tranh hoảng hốt gõ cửa phòng Ngụy Côn, tình huống vô cùng nghiêm trọng. Ngụy Côn phủ thêm áo choàng màu xanh thẫm thêu hình lá trúc, cho người mời đại phu. Sau khi đại phu xem qua, chỉ là nhiễm phong hàn bình thường, đắp thêm mấy cái chăn, lại khai phương thuốc, uống chén thuốc, hôm sau cũng còn gì đáng ngại.

      Sau khi đại phu rồi, Ngụy Côn lệnh cho Ngân Phong ở bên cạnh Ngụy Tranh, còn nha hoàn Ngân Lâu lấy thuốc. Chờ dược được bưng tới, tự mình uy Ngụy Tranh uống xong mới rời .

      Sáng sớm hôm sau, y như đại phu , Ngụy Tranh hạ sốt, cả người cũng thanh tĩnh hơn nhiều.

      Hôm nay là ngày đầu tiên tiên sinh giảng bài, Ngụy Tranh vốn dĩ muốn nghe Tiết tiên sinh giảng, nhưng bây giờ lại đem mình bọc kín trong chăn, mãi nhúc nhích. Ngân Lâu đứng ở đầu giường gọi mấy tiếng, thấy nàng ta phản ứng, Ngân Lâu tự cho rằng thân thể Ngụy Tranh thoải mái, bệnh còn chưa khỏi , vội chạy tới chỗ Ngụy Côn xin cho Ngụy Tranh nghỉ ngày. Ngụy Côn nghe xong liền chấp thuận, kêu nàng ta ngày mai lại nghe giảng.

      Lúc Ngân Lâu trở về, Ngụy Tranh vẫn nằm giường, hề nhúc nhích.

      Ngân Lâu cho rằng nàng ta ngủ, nghĩ tới lúc lại gần, mới phát Ngụy Tranh trốn ở trong chăn len lén lau nước mắt. Ngụy Tranh khóc thương tâm, ngay cả chăn đệm dưới người cũng bị ướt mảng lớn. Ngân Lâu kinh ngạc, tiến lên, nhàng gọi: “Ngũ tiểu thư, tiểu thư…”

      Ngụy Tranh khẽ rụt người, nắm chăn người kéo lên che kín đầu, ai cũng nhìn thấy nàng ta.

      Ngân Lâu đứng bên cạnh giường gấp rút xoay quanh, tưởng Ngụy Tranh bị làm sao, vội vàng kêu Kim ma ma và Ngân Phong tới cùng nhau thương lượng đối sách.

      ra Ngụy Tranh cũng xảy ra chuyện gì, chỉ là trong lòng nàng ta khó tiếp thu , tiểu hài tử lại biết phát tiết cảm xúc như thế nào, chỉ có thể khóc mà thôi!

      Hôm qua Ngụy Tranh Ngân Hạnh Viên, đem ủy khuất của mình hết với Đỗ thị, Đỗ thị phẫn nộ mắng Ngụy La là “tiểu tiện nhân”. Nàng ta lúc ấy đứng ở bên hồ, nếu phải Ngụy La đẩy nàng ta, Ngụy Tranh nàng căn bản thể rơi xuống hồ. Đỗ thị muốn tìm Ngụy Côn mấy lời công đạo, thuận tiện giáo huấn Ngụy La chút, nhưng mà ngay cả Ngụy Côn cũng gặp được… Ngụy Tranh nàng lúc ấy đứng bên cạnh, trơ mắt nhìn mẫu thân khó xử. Mẫu thân ngày thường cao cao tại thượng lập tức ngã xuống bùn, ngay cả muốn gặp phụ thân cũng phải thông qua hạ nhân…. Ngụy Tranh nhìn bà có chút khổ sở, muốn mẫu thân mình phải ăn khép nép, liền xông tới ôm chân Đỗ thị : “ cần gặp phụ thân, a nương, con cần gặp phụ thân… Con đau…”.

      Nàng ta sao có thể đau chứ!

      Sau đó, Đỗ thị ôm nàng ta khóc rất lâu, nàng ta có thể cảm thấy cảm giác tuyệt vọng và bất lực của mẫu thân. Nước mắt Đỗ thị theo vạt áo chảy vào cổ nàng, nóng đến kinh người. Ngụy Tranh còn , thể lý giải hết cảm xúc của mẫu thân mình. Nhưng nàng ta biết mẫu thân mình khóc, vì thế Ngụy Tranh cũng khóc

      Vì cái gì mẫu tử bọn họ lại biến thành như vậy?

      Đỗ thị kề tai nàng ta, : “Đều là Ngụy La, tất cả đều do Ngụy La và mẫu thân nó làm hại!”.

      Thanh kia giống như thôi miên, từng tiếng từng tiếng rót vào tai nàng ta. Ngụy Tranh dần dần ngừng khóc, đem lời của Đỗ thị ghi tạc trong lòng. Ngụy La khiến mẫu tử bọn họ dễ chịu, Ngụy La làm hại phụ thân thương mẫu thân… A Nương nàng ta thể tùy hứng như vậy, nàng ta phải học thông minh chút, tốt nhất là thông minh hơn Ngụy La, chỉ có như thế phụ thân mới thương nàng ta, mới đón nương từ Ngân Hạnh Viên trở về.

      Ngụy Tranh đem chính mình vây giường cả ngày, chưa ăn cơm cũng chuyện, giống như biến thành người khác vậy!

      Kim Lũ đem chuyện ở phòng Ngụy Tranh với Ngụy La, lúc đó Ngụy La mới từ thư phòng của Tiết tiên sinh trở về, chuẩn bị dùng cơm trưa, nghe xong liền “nga” tiếng, có phản ứng gì lớn, chỉ vào kê tì tùng nhung chúc (1) bàn : “Kim Lũ tỷ tỷ, muội còn muốn uống!”

      Nàng cùng Thường Hoằng học từ sáng sớm, bây giờ cũng đói bụng. Tiết tiên sinh dạy bọn họ viến chữ, tay cầm tay chỉ, dạy cực kỳ nghiêm túc. Ngụy La và Thường Hoằng vì thế dám chậm trễ, bút vạch theo sát, viết cả buổi sáng tay cũng mỏi. Ăn cơm quan trọng hơn, nàng cũng thể đem thời gian lãng phí người người liên quan.

      Ngụy Tranh rốt cuộc cũng thông suốt rồi sao? , Ngụy La nàng có chút chờ mong.

      Ngụy Tranh cứ ngu xuẩn như vậy, cho dù nàng thắng cũng có cảm giác thành tựu.

      Như vậy rất tốt, càng lên cao tư vị lúc bị té xuống hẳn là càng khó chịu!

      *** *** ***​

      Liên tục vài ngày, Ngụy Tranh đều rất im lặng, giống như nàng ta tĩnh lặng, tự hỏi nhân sinh.

      Ngụy Tranh cũng chỉ mới mấy tuổi, suy nghĩ nhiều như vậy làm khó nàng at. Cho nên nàng ta nghe tiên sinh giảng cũng yên lòng, thường thường thất thần, khiến hai vị tiên sinh rất bất mãn. So sánh ngược lại, Ngụy La hiểu chuyện nhu thuận, lúc nghe giảng cũng rất nghiêm túc, hơn nữa đời trước nàng cũng từng học viết qua, chữ viết cũng coi như tinh tế. Tiết tiên sinh thường ở trước mặt Ngụy Côn khen ngợi Ngụy La, nàng thông minh lanh lợi, nhu thuận lại hiểu chuyện, khiến người ta thích.

      Ngụy Côn là phụ thân, nghe như vậy tất nhiên rất tự hào.

      Mỗi khi Ngụy La học xong chương trình học ngày, Ngụy Côn đều gọi Ngụy La thư phòng, hỏi nàng hôm nay học được những gì, có cái gì hiểu . Đây là loại đãi ngộ mà Thường Hoằng có, đủ để thấy Ngụy Côn coi trọng nàng thế nào. Có đôi khi Ngụy La mệt mỏi, muốn trả lời, liền ghé đùi ông làm nũng, thanh ngọt ngào, mềm mại: “A La ban ngày học tập, buổi tối cũng học tập, mệt mỏi… Phụ thân nhìn , hôm nay tay con viết chữ đến sưng cả lên!” xong, nàng giơ bàn tay trắng mềm nho ra trước mặt Ngụy Côn, để cho ông nhìn.

      Ngụy Côn nhìn mặt trời lặng bên ngoài cửa sổ, lại nhìn đầu ngón tay quả có chút ửng đỏ của Ngụy La, lập tức cảm thấy đau lòng, ôm tay nàng xoa : “Tốt tốt tố, phụ thân hỏi nữa. A La thông minh nhất, phụ thân rất yên tâm!”

      Từ đó về sau, Ngụy Côn cũng có nghi vấn gì với việc học của Al.

      Ngụy Côn từ lúc những lời kia, quả tự mình chăm sóc Ngụy La. Mỗi ngày sau khi ông từ Hàn Lâm Viện trở về, câu đầu tiên hỏi chính là: “Hôm nay Tứ tiểu thư thế nào?” Ông cũng giành nhiều thời gian ở bên cạnh nàng, tiểu nương vốn dĩ nên được nuông chiều, huống gì nàng lại có mẫu thân, Ngụy Côn vừa làm phụ thân vừa làm mẫu thân, đành lòng để nàng chịu bất kỳ ủy khuất gì. Quần áo mới trong phòng Ngụy La càng lúc càng nhiều. Vốn dĩ quần so theo mùa của tiểu thư các phủ khác cũng chỉ người bốn bộ, mình nàng làm mười hai bộ, tất cả đều là do Ngụy Côn ứng bạc. Ngoại từ việc đó, còn có đồ ăn vặt tiểu nương thích, ngọc bội, đồ chơi… Thứ gì cũng thiếu, so với người khác thậm chí còn nhiều hơn.

      Ngụy Côn biết Ngụy La chơi vui, lo lắng nàng thể tĩnh tâm, tạo nên tâm tư mạnh mẽ, nên ở hoa viên phía sau Tùng Viên, bên trong trồng đủ loại hoa Lan, Cúc, Thược dược, Mẫu đơn… Ngụy Côn mỗi ngày đều cùng A La tưới nước, nhìn chúng lớn lên từng ngày, sau đó khen A La so với đám hoa này đều dễ nhìn hơn.

      TÌnh cảm phụ tử ngày càng tốt đẹp, ngay cả Thường Hoằng cũng ghen tị: “Phụ thân cần lúc nào cũng tìm A La, khiến tỷ ấy có thời gian chơi với con!”

      Ngụy Côn cười to ha ha, xoa đầu chê cười .

      Ngụy Tranh ở bên im lặng lên tiếng, nàng ta yên tĩnh hơn trước kia rất nhiều, giống như lớn lên chỉ trong đêm vậy. Đầu óc Ngụy Tranh cũng linh hoạt hơn, ngu dốt như trước, giống như bây giờ, nàng ta chạy tới hỏi: “Phụ thân, con thích bồn hoa thủy tiên (2) này, phụ thân tặng nó cho con được ?”

      Nếu là lúc trước, nàng ta chắc chắn tiến lên, đạp cước cho chậu hoa ngã lăn.

      Hoa thủy tiên có hoa màu trắng, từng cánh từng cánh hoa lóng lánh, trong suốt, hương thơm ngất ngây. Bồn hoa Hoa thủy tiên này sớm tàn từ tháng trước, nhưng vì A La chăm sóc tốt, đem kỳ nở hoa kéo dài tháng. Bây giờ Ngụy Tranh muốn. Ngụy Côn đương nhiên lập tức cho nàng ta, ông : “Đây là hoa do Tứ tỷ con chăm, con hẳn nên hỏi tỷ ấy. Nếu Ngụy La đồng ý, bồn hoa chính là của con!”

      Ngụy Tranh quay đầu nhinh Ngụy La, gương mặt trái táo tròn tròn, cười tủm tỉm hỏi: “Ngụy La, đem bồn hoa này cho ta được ?”

      Ngụy La muốn đưa, chậu hoa này nàng phải chăm sóc lâu nha. Ngụy Tranh có chăm hoa, vạn nhất hoa hỏng làm thế nào? Ngụy La chậm rãi a tiếng, dứt khoát :” được, ta cũng thích bồn hoa này. Tặng cho ngươi rồi, ta phải làm thế nào chứ?”

      Ngụy Tranh chỉ đám hoa sau lưng nàng : “Ngươi còn nhiều như vậy… Ta chỉ cần chậu”.

      Đại khái là bộ dáng của Ngụy Tranh đáng thương, khiến Ngụy Côn có chút mềm lòng, muốn khuyên A La đưa chậu Hoa thủy tiên cho muội muội, ai ngờ vừa mở miệng hai chữ :”A La…”

      Ngụy La nghiêng đầu hỏi: “Nhiều hoa như vậy, đều là con và phụ thân cùng nhau chăm, người khác muốn liền phải cho, tại sao vậy?”

      Tuổi Ngụy La mặc dù còn , nhưng có tính độc chiếm cao, đồ đạc của mình là của mình, người khác chạm vào đều được. Ngụy Côn thân là phụ thân của Ngụy La, điểm ấy ông cũng ràng, nghe nàng như vậy, cũng khuyên nữa.

      Ngụy La đồng ý, Ngụy Tranh quả quyết cưỡng bức cũng có đạo lý, hơn nữa nhìn bộ dáng Ngụy Côn chính là quyết tâm giúp ai, đứng ở bên giả vở cắt hoa, vểnh tai lên nghe.

      Ngụy Tranh bĩu môi : “Ta là muội muội của ngươi…. Muốn của ngươi chậu hoa cũng được sao?”

      Bây giờ nàng ta cũng biết mình là muội muội sao?

      A La nghi ngờ nháy mắt cái, đến bên cạnh kéo tay áo Ngụy Côn : “Phụ thân, Ngụy Tranh nàng là muội muội của con, nhưng mà sao con chưa từng nghe nàng gọi con tỷ tỷ?”

      Ngụy Côn tằng hắng tiếng, nhìn Ngụy Tranh.

      Mặt Ngụy Tranh đỏ lên, đây coi như là tự bê đá đập chân mình sao? Nàng ta ấp úng cả buổi, rốt cuộc cũng kêu: “Tỷ tỷ!”

      Ngụy La mím môi cười, cuối cùng đại phát từ bi đưa chậu hoa Hồ điệp. Loại hoa này hiếm lạ, tùy ý liền có thể thấy. Ngụy Tranh cầm chậu hoa trong tay, trong lòng gào thét, tình nguyện : “Cảm ơn tỷ tỷ”, sau đó liền quay đầu trở về phòng mình.

      *** *** ***​

      Sau khi vào mùa hè, rất nhanh liền tới tết đoan ngọ.

      Ngụy La ngoại trừ việc thích chăm hoa, câu cá, còn rất thích tới phòng của Hàn thị. Trong phòng Hàn thị có rất nhiều thứ ly kỳ cổ quái, nghe đều là bí phương điều chế trong hoàng cung, mấy bình để đầy cả bàn trang điểm dài, đây là giúp da dưỡng trắng, cái kia giúp mềm da, còn có bình sứ giúp người có hương thơm… Đương nhiên, còn có rất nhiều đồ dùng cho nơi tư mật của nữ nhi. Hàn thị thấy A La còn , cũng hết với nàng.

      MỖi ngày, sau khi học lễ nghi xong, Ngụy La liền tới nơi này đùa nghịch mấy bình thuốc, sờ cái này, xem cái kia. Hàn thị hiếm khi thấy đứa nào để ý mấy thứ này, ban đầu cảm thấy nàng chơi vui, sau đó mỗi khi điều chế ra thứ gì mới, cũng lôi kéo Ngụy La cùng nhau thử. Hoặc là đôi khi bà ngâm ít hương hoa, dùng để tắm, mấy thứ này chỉ có hoa, còn thêm ít dược liệu, rất có ích với thân thể, tiểu hài tử dùng cũng sao. Chỉ mới ngắn ngủi tháng, gương mặt Ngụy La liền phấn nộn thêm ba phần, bây giờ nhìn nàng chỉ còn thiếu nước nhấn cái ngay cả nước cũng chảy ra. Ngụy La trong trắng, hồng hào, trong suốt, sáng ngời làm say mê lòng người (3)

      Lúc này Ngụy La mới hơn sáu tuổi, nếu trường thành, biết bộ dáng còn tốt đến thế nào!

      Câu “Tiểu họa thủy” quả sai.

      Mấy ngày trước tết đoan ngọ, Trung Nghĩa Bá tới phủ bái phỏng, mang theo hai huynh đệ Tống Huy và Tống Như Vi. Thế tử Trung Nghĩa Bá Tống Bách Nghiệp, cùng thê tử là Hứa Thị chuẩn bị về Lạc Dương chuyến. Mẫu thân Hứa thị bị bệnh, phụ thê hải người trở về vấn an. Bởi vì lộ trình xa xôi, nên có ý định để Tống Huy và Tống Như Vi cùng về, hơn nữa, sau tết đoan ngọ trong cung muốn tổ chức lễ chúc thọ cho Hoàng Hậu, Trung Nghĩa Bá tuổi tác sao, tiện lại, do đó Tống Huy thay mặt tới cung mừng thọ Trần Hoàng Hậu. Bởi vậy, Tống Huy cũng thể về.

      Hôm nay Tống Bách Nghiệp tới đây, là hi vọng hai nhà ghé qua thường xuyên, trong thời gian cùng Từ thị có ở Kinh thành, Phủ Quốc Công có thể giúp đỡ Phủ Trung Nghĩa Bá nhiều hơn.

      -------------------------------------------

      Tác giả có lời muốn :

      Nhị đệ ra >▽ < ba ba ba hoan nghênh nào.

      Lần đầu tiên nhị đệ gặp mặt đại gia, muốn đại gia nhắn lại, bằng về sau liền thể gặp nữa

      -----------------------------------------

      (1) Kê tì tùng nhung chúc: Món này đại khái giống như món cháo gà vậy, nhưng gà được xé sợi mỏng như ruốc. Thành phần gồm có: gạo, thịt ức gà, tiêu, hành lá, ớt xanh, rau mùi tây, dầu mè…
      [​IMG]

      (2) Hoa thủy tiên: tên khoa học: Narcissus tazetta L.var chinensis Roem. Hoa này là biến thể của loại hoa thảo dược: hoa loa kèn đỏ lâu năm. Loài hoa này thích ẩm ướt, thoát nước tốt, được coi như trong mười loài hoa đứng đầu trong lịch sử Trung Quốc cổ đại.

      Củ hoa này có độc. Được sử dụng như loại thuộc giảm đau trong phẫu thuật

      [​IMG]

      [​IMG]

      (3) Chỗ này trong cv là “Oánh trạch chiếu nhân” (莹泽照人. )mình tìm được nghĩa của cụm từ nên chỉ có thể edit thoát theo nghĩa từng từ. Bạn nào biết chính xác ý nghĩa câu này comt để mình sửa nhé.
      Last edited: 2/4/16
      Jin292, levuong, Mai Trinh48 others thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Ô ô ô, lâu rồi mới có chương mới, tks bợn
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Cái đó sao ta thấy Ngụy Tranh ... ngu mà cố ra vẻ ta đây nguy hiểm nhỉ, muốn đấu với A La còn non tay lắm, huống chi A.La còn sống qua 2 đời nữa mà, thua bởi 1 nha đầu ... A La đáng quá , lớ, lên là mỹ nhân rồi, biết chừng nào nam chính mới rước dc A La về nhà đây. :X:X:x Thanks editor nha. *chut chut chut*

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :