[Xuyên Không] Làm ơn! Để nàng yên - Chạng Vạng [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 14:RỜI SAO??

      Trời về đêm, gió lạnh thổi vào nhà, ánh trăng vàng mờ nhạt chiếu rọi yếu ớt rải rác ,mặt đất, áng mây trôi lững lờ, bên trong cái chuồng xen bằng những cây gỗ thô sơ, như làm cho có làm những khối thịt màu đen nhảy qua nhảy lại mặt đất, ánh mắt to tròn sáng rực nhìn chằm chú bóng người yên lặng bên kia, chốc lát lại mò tới gần hơn. Bóng người kia lại cố ôm quyển sách viết chữ dày đặt đọc, chốc lát lại nhíu mày ra vẻ khó hiểu, tay kia cũng “túm” được cái đầu bông gòn của con thỏ nào đấy xoa xoa nựng nựng(chạng vạng: có chỗ đọc sách đọc nhảy vào chuồng thỏ ngòi….*đứng bên rủa thầm*, này này chị có vấn đề về mắt, muội khuyến mãi kính đâu đấy *.*). Gió cứ thổi ánh trăng tỏ rạng, *xoạt…..xoạt* điến động rất khẽ từ nhà truyền vào, đúng hơn mái ngói, nghe như người kia là cao thủ gì đó, nhưng làm sao nàng nghe được cái đó cho Hàn Tuyết Tình nàng tự kỉ chút………….Bóng đen rơi xuống trước phòng Thế Vương, trong phòng lại thổi ngay nến, lúc này ca ca nàng cũng nghĩ rồi, chắc ai phát nhỉ? Ngồi nhìn căn phòng của Thế Vương lúc lâu, tiếng động, rột roạt hay cố ý phát ra tiếng kêu, tiếng bước chân khá đều (à cái này cho nàng tự kỉ thêm chút nữa J ), bây giờ nàng xác nhận người mới đến phải kẻ thù hay gây hấn với tên trong phòng, vậy xem ra chuyện gì……sắp đến rồi_cúi khuôn mặt chăm chú nhìn trong sách, môi nhếch lên í cười nhợt nhạt, nhưng ánh mắt kia che giấu sau hàng mi lại lạnh, lạnh đến vô cùng………….

      ………………………………………………………………………………………phân cách(đáng ^.^)…………………………………………….

      Trời vừa sáng, giường lăn lộn chưa tiếng gọi của ai đó làm Tuyết Tình phát điên, tiếng đập cửa dồn dập, tiếng thở ……..này có hơi bình tĩnh quá ????Ngồi dậy, mặt cho đầu tóc có rối hay trước tiên nàng phải dập ngay cái thanh như khủng long đổ bộ kia lại_nghĩ đoạn lại phi xuống giường, mở cánh cửa cọt kẹt ra…

      _ca ca huynh muốn thay cửa gỗ giúp muội đúng ?

      _........ bên này…._nhìn mặt muội muội bơ phờ mang theo ý trêu chọc, Hàn Tuyết Tư quan tâm kéo tay Tuyết Tình chạy qua bên phòng Thế Vương

      _...._Tuyết tình nhìn căn phòng, gì thêm, nó có cái gì đó khác khác.

      Căn phòng gỗ cọt kẹt do Thế Vương tại(ở/ sống), nó chỉ vỏn vẹn vài quyển sách sắp đặt gọn gàng đầu giường, bên kia chăn(mềm) được xếp lại, căn phòng dường như là người sống, đâu đây còn toả ra chút hơi gió lạnh từ cửa sổ(chạng vạng: đóc phim ma sao? Mà buổi tối thích hợp hơn/ Tuyết Tình: *liếc xéo*). Giờ căn phòng đúng cái bản chất hoàn toàn người, nếu tờ giấy bàn được kẹp bằng miếng gỗ căn phòng trước giờ bỏ hoang nay lại hoang hơn a~ Hàn Tuyết Tư thở dài chỉ chỉ lên tờ giấy:

      _hắn để lại lời nhăn rồi rồi…

      _buồn sao?_đến bên bàn gỗ nhặc tờ giấy lên đọc

      _không, chỉ là khá đột ngột…………Tiều Tình…._ca ca nàng đến bên nàng hơi dừng lại chút sau đó lại nói_ngươi có biết là người trong thành?

      _...ân biết, chỉ là giờ mới biết từ lời ngươi_đặt tờ giấy lên bàn, rồi có lẽ người hôm tối đưa , này……..sau này ai làm đầu bếp cho quán ăn nàng đây?_ca ngươi lại biết ?

      _ân cách ăn mặt của , cùng cử chỉ ta biết, nhưng xem thời gian qua cũng hiểu chút về đi_nói rồi ca ca nàng ra ngoài

      _...ân, xem như là hiểu đi_nhìn theo bóng lưng ca ca nàng lại thầm, xem như ca ca nàng luyến tiếc tên hoàng tử kia , mặc dù Tuyết Tư biết Thế Vương là nhị hoàng tử của nước tuy nhiên, (Tuyết Tư) cũng là người thông minh, chuyện này càng lúc càng quá đà nàng nắm được………

    2. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 15:NĂN NỈ VÀO BẾP

      Ngồi bàn ăn cơm, chỉ nghe tiếng bát đũa vô ý chạm vào len ken cùng tiếng cơm hai huynh muội nàng, bên ngoài gió cứ xào xạc đùa giỡn trong trung

      _.......tiểu Tình…._tới khi ca ca nàng chịu nổi nữa, mới mở miệng phá bầu khí kia

      _....ân, ca ngươi có chuyện gì?_nè nè, tên Thế Vương chỉ có thể lại trưng bộ mặt kia ra làm cái gì? Đừng nàng bây giờ ca ca muốn đuổi theo tên hoàng tử kia sau đó mặt kệ thế nào cũng kéo về làm nương tử ca chứ?(chạng vạng: *0* tưởng tượng rất hay vỗ tay……..này người ta uống nước có thể hay đừng giết người???)

      _ngươi thích tên tiểu tử kia sao?

      _...., chuyệ gì?_gì dzậy trời, đùa vui nha~ làm ơn nàng là nữ 100% lai, miễn dịch, tuy có thích trai nhưng ngu nhào đầu vào nam chủ để rồi chết a, còn nữa ca ca nàng là ghen??

      _.... ?

      _thật_nàng khóc đấy, ca ca a ta muốn làm chị dâu nàng hơn mà TT~TT_ca ca ngươi cần lo nha~ ta với có cái quan hệ kia, cũng như nếu ngươi thích cứ tự nhiên a~ ủng hộ ngươi há.

      _phụt………_cơm vừa trong miệng lại trào ra, trán lại có vài vạch hắt tuyến, này này con nha đầu nghĩ cái gì nữa vậy_tiểu Tình, ngươi hiểu lầm rồi, ta và có…..cái quan hệ gì gì kiaT~T. Ta chỉ muốn làm ngươi đả kích khi nghe câu ta vừa thôi

      _ân ca ngươi ta nghe, từ khi nào lại ấp úng như nữ tử sắp đương thế kia?_lấy tay lau lau mấy hạt cơm vô tình mà cố í nhảy lên mặt mình, miệng thầm rủa tên ca ca chết tiệc, nhưng mặt cố nở nụ cười trong sáng, chờ đấy ca ca món nợ này ngươi phải trả

      _....ta thấy tên tiểu tử kia đơn giản là người trong thành ta nghĩ, tên kia là người của triều đình, tuy ta biết sau này có thể gặp lại hay chuyện gì xảy ra hay tuy nhiên nếu ngươi có tình cảm gì với ta khuyên nên vức bỏ.._dừng lúc nhìn ánh mắt vàng óng, xác nhận con ngươi kia vẫn bình thản, ngợn sóng mới cam đoan lời lúc nảy là , rồi tiếp_tên tiểu tử kia đến do ta, nhưng lời, trong thời gian qua xem như cũng trả ơn bằng cách dạy chữ gì đó cho huynh muội ta, như thế là ơn nghĩ xong, nên day dưa, sau này có gặp xem như quen biết hiểu ?

      _ân ta hiểu ca ca_lặng im nhìn ca ca, nếu ca ca nhận thức thế nàng cũng cần nhiều, dù gì cũng muốn phiền phức bổ nhào tới mình tốt nhất nên yên yên ổn ổn tìm nơi nào đó tăng thêm sức khoẻ cho mình cùng năng lực_ ca ca hôm nay ngươi sao? Cầu xây xong sao?

      _ân cầu sớm xong trong vài ngày nữa, nhưng bây giờ chuyện cơm nước, ngươi chỉ mới là tiểu oa nhi nếu như trở nên bén lửa lúc đó nguy hiểm

      _lúc trước ngươi nhờ Vương Thế nấu ăn, vì ta nấu tốt, có lẽ phải nhờ Thi bá nhà bên học nấu ăn thôi

      _không cần, Thị bá là ngươi thanh tâm tốt chỉ sợ bên kia lại có chuyện gì đổ lên đầu ngươi. Với lại ngươi nấu rất được ta chỉ sợ ngươi nguy hiểm….

      _ca ngươi lo , ta lại thích nấu ăn, ta nhất định là cẩn thận, xem như ta lớn ngươi lại cho ta như con nhóc lên ba xuống ngày chỉ biết ngồi trong nhà chơi thỏ con sao?

      _...ta..

      _ca ngươi xem nếu ngươi chiều hư như thế sau này ta làm sao thành con dâu ngon người vợ hiền giỏi giang của người ta đây, sau này nếu bờ xảy ra chuyện gì người đó lại đổ hết lên đầu ca ca tốt a. Nếu như ngươi cứ chiều ta thế rồi ta trở thành con heo suốt ngày ăn với ngủ, ngươi nghĩ xem ta làm sao lấy tướng công mỹ, soái ca đây_thuyết minh tràn dài, rồi lại ngẩm nghĩ có cái gì đúng phải

      _soái ca là gì?

      _à ý ta là nam nhân tuấn, mỹ như ca ca ngươi(-.-!!!)

      _....ta.._cái câu ai lấy ta lấy tự nhiên xuất trong đầu, được khẽ lắc đầu suy nghĩ cái gì? Bấm bụng nuốt vào…sửa dọng đổi câu khác_được rồi nếu muốn cứ thế , ta cũng cần làm khó ngươi a~_ăn xong bỏ chén ra ngoài

    3. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 16:

      Sau khi Hàn Tuyết Tư rời , Tuyết Tình nhanh tay dọn lại nhà cửa lần sau đó, quay sang nhà kho lấy quyển sách ma pháp trở lại phòng. Sau khi xem xong cửa ngõ nàng leo lên giường mang quyển sách huyễn lực hết học tới nuốt……Gần hai canh giờ, Tuyết Tình thở dài, rốt cuộc cũng buông sách xuống, đứng dậy ra sau bếp làm đồ ăn, nàng nên mang đồ ăn cho ca ca của nàng, nếu lại để đói mà chết mất. Xào, nấu, nướng,….cuối cùng lại đem tất cả bỏ vào trong khay gỗ , sắp đặt tỉ mỉ, lau mồ hôi trán, thở dài. Nàng cũng nên cho thỏ ăn rồi, đem ít cây rau cùng củ cải đến vứt vào chuồng thỏ xong lại mang khay gỗ rời khỏi nhà…………………………Ở trong nhà riết nàng có cảm giác như ếch ngồi đáy giếng a~ nơi thôn dã này rất nhộn nhịp, trong nhà nàng có tưởng tượng nhưng lại nghĩ chúng lại đông đút thế này, mọi người cười cười vui vui vẻ vẻ mua qua bán lại, đường còn có vài tiểu oa nhi 3 4 tuổi chạy nhảy rượt đuổi nhau rôn rã khắp trời, bên góc kia lại có vài đứa kéo bắt nhau hát bào đồng dao, nơi thôn quê này rất yên bình, yên bình đến nỗi nơi này trở thành bãi tha ma. trong truyện có lướt qua chút về nơi này, tác giả nơi này là thôn quê yên bình cùng thong thã nhất trong tất cả các nơi ở lục địa Phượng Hoàn cai trị, nhưng khi đến năm Hàn Tuyết Tình lên 10 cũng là lúc dịch bệnh hoàn hành trong làng cùng lúc vụ mùa thất bát, ma quỷ cùng thú rừng quá đói xuống làng gây hoạ, phút chốc sau khi nàng theo thánh điện, nơi này chính là trở thành địa ngục trần gian……….Bất đắt dĩ Tuyết Tình thở dài nhìn khung cảnh xung quanh, những con người vô tội ai cho nàng biết hiền lành như thế cuộc sống họ trôi về đâu, chính nàng sống thế nào cũng xác định được số phận của nàng, vận mệnh muốn nắm trong tay khó, lát lại nghĩ đến “ chân” bước vào quan tài của hai huynh muội nàng kia …………..

      _Tuyết Tình….Tuyết Tình_giọng gọi vẳng bên tai, giọng này nghe rất quen

      _ân_quay lại người phụ nữ trung niên búi búi tóc to phía sau đầu nhìn nàng ra bờ khó chịu sau bà còn là bé trạt tuổi nàng thập thò he hé con mắt nhìn nàng. Hai mẹ con Bùi thị này là hàng xóm đối diện nhà nàng, vì cha bé_Bùi Đức kia bị bệnh nên hai người mẹ con cố thêm nhau mà sống nuôi miệng ăn cả nhà, may mắn Bụi Đức biết ít chữ nho nên đề thơ hay vẽ tranh giúp cả gia đình sống sót, làm ruộng cũng được kha khá nên họ mới thảnh thơi như thế

      _ngươi con tiểu nha đầu này có í trung nhân quan tâm bà này của ngươi…_giả bực giọng đưa tay bẹo má nàng, Bùi thi xem nàng như con thứ hai của mình, cũng chính tay bà đỡ đẻ cho nương nàng(Tuyết Tình) nên bà con bé hết mực

      _Bùi , người lại sao rồi ta nghĩ gì đâu a~ còn í trung nhân là sao a~?

      _tỷ tỷ, tỷ tỷ, nương ý trung nhân là sao?_con Bùi thị lúc này mới nhìn mặt nàng vội vời vào kéo lấy ôm cánh tay nàng (Tuyết Tình), lại quay sang đưa ánh mắt tròn xoe hỏi nương nàng (con Bùi thị)

      _ngươi…tiểu nha đầu làm ta tức chết_bà lại cười hì hì, kéo hai oa nhi đến bóng mát, phủi phủi bụi người Tuyết Tình, hỏi_Tiểu Tuyết mang cơm cho ca ca sao? tên tiểu tử kia đâu?

      _người nào ạ?_nàng tất nhiên biết người bà là ai nhưng chuyện về người này càng í người biết càng tốt, ít chút trời yên biển lặng

      _tên nho sinh trong nhà huynh muội ngươi a~

      _ân tỷ tỷ, ca ca nho sinh đấy đâu, sao lại để tỷ đưa cơm?

      _nha~ tên đó sáng sớm rời , gì rồi_bĩu môi như biết bất cứ chuyện gì, nàng nhúng nhúng vai, xem người như thế tốt chứ?

      _tiểu nha đầu, ta sợ sợ ngươi mà chạy lấy thân

      _tên đó tốt nha~_con Bùi thị quan tâm lời nương tiếp tục lôi kéo cánh tay nàng (Tuyết TÌnh)_đi a~ nhanh đưa cơm cho ca ca tỷ a~

      i n��h��CQ ��P :p>


      _ca ngươi lo , ta lại thích nấu ăn, ta nhất định là cẩn thận, xem như ta lớn ngươi lại cho ta như con nhóc lên ba xuống ngày chỉ biết ngồi trong nhà chơi thỏ con sao?

      _...ta..

      _ca ngươi xem nếu ngươi chiều hư như thế sau này ta làm sao thành con dâu ngon người vợ hiền giỏi giang của người ta đây, sau này nếu bờ xảy ra chuyện gì người đó lại đổ hết lên đầu ca ca tốt a. Nếu như ngươi cứ chiều ta thế rồi ta trở thành con heo suốt ngày ăn với ngủ, ngươi nghĩ xem ta làm sao lấy tướng công mỹ, soái ca đây_thuyết minh tràn dài, rồi lại ngẩm nghĩ có cái gì đúng phải

      _soái ca là gì?

      _à ý ta là nam nhân tuấn, mỹ như ca ca ngươi(-.-!!!)

      _....ta.._cái câu ai lấy ta lấy tự nhiên xuất trong đầu, được khẽ lắc đầu suy nghĩ cái gì? Bấm bụng nuốt vào…sửa dọng đổi câu khác_được rồi nếu muốn cứ thế , ta cũng cần làm khó ngươi a~_ăn xong bỏ chén ra ngoài

    4. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 17:

      Bên kia sông, ngày nắng ấm nhưng công nhân khiên vát là nực ấm. Bên kia bàn tay vát đá vai, thân trần, người chảy giọt mồ hôi làm cho cơ thể bóng loáng. “BOONG….BOONG…”_tiếng kẻn báo giờ nghĩ ngơi, vang lên, Tuyết Tình cùng mẹ con Bùi thị ngồi trong lều chờ nàng, cùng lúc Bùi thị là đầu bếp cho công trình nên mới thường xuyên đến đây. Bên kia Tuyết Tư nhìn thấy muội muội mình vội chạy đến vào trong lều, nàng đưa khăn lau mặt cho rồi đưa cơm ra.

      _Tiểu Tuyết, sao ngươi lại nơi này chẳng phải ta bảo ở nhà sao?

      _ca ca suốt ngày cứ ở trong nhà hoài như thế ta trở thành ngốc tử, ngươi chắc muốn đâu đúng ?

      _đúng đây, ngươi nên cho con bé ra ngoài giao lưu với mọi người, cứ để nó trong nhà hoài như thế tốt a~_Bùi thị thấy thế thêm, bà thương Tuyết Tình, bà cũng biết Tuyết Tư rất quan tâm muội muội nhưng kiểu quan tâm luôn muốn chôn con bé bên mình đó là sai lầm_ngươi xem hay để cho Tuyết Tình chơi với Bùi nhi nhà ta, cùng lúc qua nhà ta học chút món thêu thùa giúp ngươi, có thể tăng thêm thu nhập cho các ngươi

      _đa tạ Bùi mẫu quan tâm nhưng là….

      _ca ca ngươi xem trong nhà hoài ta có bạn, có bạn ta phải ở nhà mình chơi mình, lâu ngày ta sinh bệnh mất, ca ca ngươi thấy da ta ngày trắng bạch như xác chết í

      _nha đầu.._Tuyết Tư nghe hai chữ xác chết, phát điên, con nha đầu này lâu dạy dỗ nghe lời a~

      _thôi thôi, Tuyết Tư ngươi xem muội muội ngươi khổ tâm mang thức ăn cho ngươi, ngươi xem nên cảm tạ nàng tiếng a~_Bùi thị ngăn lại tên tiểu tử này sai còn muốn như bắt ép con bé, nhưng sao bà cảm thấy giống tướng công lo cho nàng dâu bị bệnh hơn nhỉ??

      _a đúng đấy, Tuyết Tư ca ca ngươi xem Tuyết Tình tỷ tỷ làm bao món ngon cho ngươi xem xem_Bùi nhi thêm con bé dù còn nhưng nó vẫn biết tình hình trước mắt mà cư xử

      _...._nhìn món ăn trong hộp gỗ, Tuyết Tư có chút áy náy nhìn những ngón tay nhắn của tiểu muội nhà mình, đây là công sức của muội muội làm cho a~, ăn ăn_đa tạ_hướng tới nàng “đa tạ” tiếng rồi ăn hết thức ăn trong hộp ngay cả hạt cơm thừa cũng còn

      Ăn xong còn liếm mép, lâu ăn món ăn do chính tay muội muội mình nấu khi nàng tỉnh dậy nha, tuy sau khi Tuyết Tình tỉnh dậy có khác xa với người trước nhưng vẫn nhận định đó là muội muội của mình, nhưng bữa cơm trước chỉ có tiểu tử Vương Thế đến đưa cơm tuy tay nghề của rất tốt, nhưng lại khẩu vị khác xa với hộp cơm do muội muội nấu.

      _thôi thôi ăn xong rồi mau nghĩ ngơi làm xong chiều nay hoàn thành, nhanh lên_Bùi thị giụt , nên nghĩ ngơi á, cả ngày làm mệt rồi tên này còn quá lo cho muội muội , bị bệnh mất, nhìn bà đành lòng nha~ dù gì Tuyết Tư cũng là do chính tay bà đỡ đẻ, bà còn bế thằng nhóc khi nó còn đỏ hỏm trong nôi

    5. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 18:

      Sau khi dọn dẹp, Tuyết Tư nán lại dặn dò Tuyết Tình chút rồi mới thả nàng về. Về tới nhà nhanh tay lau dọn kỉ chút sau đó tiếp tục vào giường, mang quyển sách ma pháp ra đọc, trong người nàng giờ chưa chắc có nguyên tố tu luyện ma pháp, nghe sau khi lên 12 tuổi ma pháp trời ban mới thấy được ràng, nhưng dù sao thử làm sao biết a~ Đọc xong quyển sách nắm các bước, ngồi xếp bằng giường nhắm mắt lại, tập trung hết tinh thần vào vị trí trước mắt. 1….2…3….4…5….năm giây trôi qua, Tuyết Tình như bị cuốn vào trong gian tối đen, nguồn ánh sáng, ánh sáng có, bước thêm vài bước, ánh mắt cảm nhận có nguồn ánh sáng rất đúng hơn là cái chấm màu vàng. Đưa tay định chạm vào nó, nhưng nguồn kia lại né tránh, sau đó các chấm khác màu thay nhau xuất , phút chốc gian tối đen bị bao phủ những màu sắc lung linh kì dịu, bảy sắc cầu vồng, trong đó màu đen lẫn màu trắng cũng có, nhưng chấm sáng rực kia như bao phủ lấy nàng, rất nhiều rất nhiều. Đây là nguyên tố trời ban cho nàng sao? rất nhiều màu sắc, nàng có nguyên tổ toàn hệ sao? Màu đen là hắc ám, màu trắng là băng, màu đỏ là lửa, màu lục là mộc, màu xanh là nước, có màu xanh da trời là lôi, có màu vàng là kim,còn cả tím, chàm, đà,…..có rất nhiều màu nàng biết tác dụng hay tên của nó. Mở mắt, nhìn xung quanh, nhanh tay đọc tiếp trang theo, nàng cần mở động mạch của mình. Cái này động mạch là cái gì? Nếu thể mở được nàng phải làm sao a~, nơi đó có rất nhiều nguyên tố nàng cần lợi dụng cơ hội, ngờ nàng từ là nhân tài chỉ là Hàn Tuyết Tình quá ngu ngốc biết tới nó, cộng thêm bàn tay vàng của tác giả, cái xấu đều đổ lên đầu nàng. Ngay cả làm gạch lót đường cho nữ chính vinh quan cũng là nàng biến ra, cái gì là nam chủ, cái gì là nữ chủ a~. Nàng phỉ nhổ, có ma mới tin đời này có chuyện cẩu huyết như thế. Nhanh chân chạy ra nhà kho, nơi đó có rất nhiều sách có thể cho nàng câu trả lời tốt, lục, lục bới tung cái rương gỗ lên, cuối cùng cũng đạt được ước nguyện, trong sách chỉ ra cách khai thông mạch, bây giờ chỉ cần lầm theo a~.Ngồi xuống giữa sàn nhà, nhắm mắt cố đưa hết tâm tình vào trong cơ thể, theo sách cơ thể con người có 108 mạch chủ đạo còn nhiều mạch khác, các mạch phải được khai thông với nhau loại bỏ tất cả tạp chất, huyễn lực và nguyên tố ma pháp mới có thể lưu thông trong cơ thể được. Khi khai thông xong các mạch phải liên tục rót khí vào bên trong nội đàn, từ đó mới đẩy được các tạp chất trong cơ thể ra ngoài. Ngoài ra khi đến quá trình lọc cơ thể văn từ là tẩy tuỷ, có nghĩ mang tất cả các tạp chất đưa hết cho môi trường bên ngoài tuy nhiên việc đó tuỳ theo từng người theo cấp bậc thay đổi, chỉ có người đến ma pháp cao cấp mới có thể tẩy tuỷ, quá trình này rất thống khổ và đau đớn. Tuyết Tình vừa nghĩ vừa vận khí từ từ khai thông các đan điền, luồn khí lưu thông trong cơ thể nàng rất mạnh chỉ như muốn bức ra ngoài, vất vả lắm nàng mới gọi chúng nghe lời, có chết nàng cũng phải bắt chúng phá mạch khai thông đường tiến của nàng công sức của nàng bao nhiêu đó nghe lời thử xem!!!………….

      *Trong thánh điện*

      Trong căn phòng lỗng lẫy, đồ vật trang trí tinh xảo, sáng bóng, các khung cửa còn treo các mảnh lụa xanh chắn gió, từ gió bên ngoài phất phơ, ánh sáng xanh nhàn nhạt của tinh cầu pha lê trong suốt toả sáng khắp căn phòng. Căn phòng màu tím hiền bí nay lại càng hiền bí hơn, mái tóc xanh rêu, đầu còn đội vòng vàng có hình răng cưa giữa trán, ngồi nhìn chăm chăm vào quả cầu, con ngư màu lục lúc lúc lại tăng thêm huyền bí cho nàng

      “ Banh”_cánh cửa phòng mở ra, nam tử trung niên, tóc nhượm trắng bên hai mái được sới lên buột cố định đầu, cài cây châm vàng hoa văn tỉ mỉ, màu trắng, hoá vàng là biểu trương cho bộ đồ của ông ta, bên ngoài còn cái áo khoác thùng thình. Lão bước tới gần nữ nhân kia_ LỤc nữ, ngươi thấy gì?

      _...._Lục nữ nhìn người mới bước vào_Giáo Hoàng ông nên tìm mái tóc đen mắt đen thôi

      _tóc đen mắt đen

      _quả cầu rằng trong tương lai mắt cùng tóc là màu hắc tuyền dẫn đầu đội quân hắc ám tới lật đổ ánh sáng_Lục Nữ như đọc thuộc lòng

      _vâng_Giáo Hoàng trong thánh điện tuy là rất cao chỉ đứng dưới người là Thánh Nữ tuy nhiên, Lục Nữ là vị thần Thánh Nữ chọn đển truyền thụ lời người với nhân dân, vị trí của Lục Nữ còn cao quý hơn cả Giáo Hoàng vì thế dù muốn hay muốn tất cả đời Giáo Hoàng đều phải nghe lời chỉ thị của Lục NỮ vì lời của Lục NỮ là lời của Thánh Nữ giao phó_thưa hết

      _ân…chỉ có điều ta có mang cặp huynh đệ mồ côi về, muội muội của luôn ốm đau suốt có thể cho họ sống trong biệt viện được hay ?

      _ân có thể

      _huynh muội đó tuy phải là giỏi tuy nhiên hình dạng rất đặc biệt, mới nhìn qua ta thấy người huynh trưởng là nhân tài, còn muội muội của tuy ốm đau nhưng nó có thể nhìn thấy được tương lai

      _thấy tương lai? Dị năng sao?

      _ân, giữ chúng lại sau này có ích cho chúng ta

      _ân

      _hết rồi

      _ân

      Đợi bóng lưng Giáo Hoàng khuất bóng, cánh cửa cũng khép lại. Đôi mắt màu lục lại chuyển về quả cầu, còn người nữa, nàng thể đoán được gì hay những việc làm gì ở nơi người kia, ngoại hình tóc hồng phấn, con ngư xanh biếc, đẹp hơn cả Tiên Hằng, nụ cười tỏ nắng. thể nào, đây là lần đầu tiên nàng ta thất bại nhất khi muốn nhìn ra người người nàng thấy tương lại hay quá khứ của người kia, cái tương lai cùng quá khứ của người kia vực đêm đáy. CHết tiệc, Lục Nữ như nàng tại sao chứ?

      (chạng vạng: *bĩu môi* có nhiều thứ bà nên biết lắm, tới hôm nay bà cũng biết quá nhiều xin lỗi nhưng bà buộc dừng lại)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :