Gia, Khẩu Vị Quá Nặng Nha - Hắc Tâm Bình Quả (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 53.2: Thiên sứ biến thái bên cạnh người (3)
      Editor: Natalie Pham

      Quả thực trong diễn đàn nhốn nháo như đán fan vây quanh thần tượng vậy, Bạch Tố Tình xem những tin tức trong diễn đàn chiếc điện thoại di động, trong mắt mang theo vài phần u ám, cuối cùng chịu được nữa, ngón tay ấn xuống chiếc điện thoại di động, viết loạt comment.

      Thiên sứ rác rưởi: Vì cứu người khác khiến mình bị thương, đúng là thánh mẫu giả dối, giả dối còn trở vờ làm người lương thiện vậy, đúng là ngu xuẩn.

      Nhiều comment như vậy đột nhiên xuất câu, nhất thời khiến toàn bộ diễn đàn nổ tung lên.

      Bánh bao kết hôn cùng dưa muối ban A: Vở vẩn! người này là ai? Có bản lĩnh hãy tên mình ra, đừng có ở đấy ra vẻ bí mà làm loạn!

      Chú chim của trâu bò ban C: lại là đứa con ghen tỵ với người khác đây mà, là chim trĩ còn ghen tỵ với phượng hoàng, mọi người bình tĩnh.

      Bình tĩnh? Bình tĩnh cái rắm, làm sao có thể bình tĩnh được chứ? Toàn bộ diễn đàn đều nhốn nháo, câu kia khiến ít người tức giận, ai cũng bực, ở bên ngoài cũng có người vui hỏi: Mẹ nó ai là thiên sứ rác rưởi hả? nếu ông đây biết được là ai, ông nột da nó!

      Sắc mặt Bạch Tố Tình khó coi, nhưng chẳng dám xuất nữa, trong học viện quý tộc, có nhân tài dật nhiều lắm, chỉ viết ra câu do kiềm chế được, vừa gửi tin nhắn từ điện thoại ….

      Vội vàng tắt điện thoại , Bạch Tố Tình nhìn xung quanh lớp học F, mấy người chơi game máy tính hay nghịch điện thoại, tuy nhiên bọn họ thi thoảng trao đổi ánh mắt cho nhau, khiến người ta cảm thấy sợ hãi, dường như nghe thấy có người thầm với nhau, "Phải bắt bằng được người này", Bạch Tố Tình sợ hãi vội vàng đứng lên, chạy về phía nhà vệ sinh nữ, trực tiếp ném chiếc điện thoại di động vào trong bồn cầu, xả nước cho nó trôi , lúc này mới thở phào nhõm.

      Bạch Tố Tình ngồi bồn cầu, trong đầu bắt đầu nghĩ đến các tin tức kia, biết đời xinh đẹp ban F diễn đàn là ai, chẳng biết học lớp 10, 11 hay 12 của khối F nữa, dù là người nào, nổi tiếng của Mộc Như Lam khiến rất kiêng kị, nhiều lần tính kế, tuy mượn sức số người tin tưởng, nhưng dối với Mộc Như Lam mà , chả có ảnh hưởng gì cả!

      Đáng chết! Quan trọng hơn, ở Mộc gia chẳng có chút tiến triển gì, huống chi còn muốn lên cao hơn là được tiến vào Kha gia? Thời gian cấp bách, Bạch Tố Tình có chút sốt ruột, nhìn xuống bồn cầu, chỉ lo đột nhiên có tiếng chuông điện thoại của người kia gọi tới...

      " phải chứ? như vậy, chị Thư Mẫn chả có cơ hội nào rồi?" Có người từ bên ngoài vào toilet, biết về đề tài gì, đột nhiên giọng cao lên.

      Suy nghĩ của Bạch Tố Tình bị cắt đứt, cau mày, vừa đứng lên để ra ngoài, lại nghe được chuyện khiến ngạc nhiên cùng mừng rỡ.

      "Hừ! chị Thư Mẫn bị Mộc Như Lam chèn ép lâu như vậy, cuối cùng ông trời cũng có mắt, cho chị ý cơ hội!" nữ sinh nữa .

      Thư Mẫn, trong học viện Lưu Tư Lan là người nổi tiếng như Âu Khải Thần, Đoạn Nghiêu, tuy nhiên đều vượt qua được nổi tiếng của Mộc Như Lam, hơn nữa lúc trước Thư Mẫn cùng Mộc Như Lam tham gia tranh cử hội trưởng hộ học sinh, cuối cùng chỉ được 0 phiếu nên thua Mộc Như Lam, điều này khiến Thư Mẫn oán hận ghen tỵ với Mộc Như Lam.

      Cố gắng như vậy, trong khi đó Mộc Như Lam chẳng cần cố gắng chút gì, tại sao phiếu bầu thôi mà cũng có? chẳng công bằng tẹo nào! Những người bỏ phiếu bầu cho Mộc Như Lam, căn bản nhìn vào thực lực! quá đáng! Quá đáng ghét !

      Có điều Thư Mẫn rất thông minh, biết tất cả học sinh khối cấp 3 đều bị Mộc Như Lam tẩy lão, cho nên để đến khối cấp 2 của học viện, thường xuyên đến đó giảng bài cũng chơi đùa với học sinh ở đó.

      Chờ những người ủng hộ Mộc Như Lam lên năm nhất đại học, những học sinh mới lên, Thư Mẫn có nhóm người đầu tiên ủng hộ , nếu diễn ra cuộc bầu cử hội trưởng hội học sinh lần nữa, bị khuất phục như lần trước.

      Vốn đây là nơi yên bình để học tập, nhưng trong xã hội thượng lưu, người quá vĩ đại có người theo đồng thời cũng có người ghen ghét mình, người thông minh khiến mình thêm động lực, tích cực về phía trước, cho dù duổi kịp, nhưng lúc họ quay đầu lại, có thể thấy ột nhóm người phía sau mình; mà nhưng tên ngu xuẩn chỉ có thể ở phía sau giở mấy trò vặt vẵn, đến lúc đó chỉ chọc những thứ rắc rưởi vào người mình, cái gì cũng chả có.

      ràng Thư Mẫn là dạng người thứ 1.

      Bạch Tố Tình ở phía sau cánh cửa, yên lặng lắng nghe cuộc đối thoại của hai nữa sinh kia.

      "Nghe Mộc Như Lam bị thương ở đầu khớp xương, gân cốt bị thương tổn, khẳng định ta phải nằm viện nửa tháng, nửa tháng này thể có người chủ trì? Chị Thư Mẫn là hội phó hội trưởng hội học sinh, dù thế nào cũng có tư cách thay ta xử lý mọi việc."

      Học viện Lưu Tư Lan theo chế độ học sinh tự trị, trong hội học sinh trừ bỏ giải quyết mấy việc vụn vặt ra, hơn nữa phải xử lý những việc lớn ở bên ngoài xã hội có liên quan đến học viện, mà hội học sinh chỉ có hội trưởng, hai phó hội trưởng, mà người chân chính xử lý mọi việc cương vị phó hội trưởng là Thư Mẫn, Trần Thanh chỉ là thư ký của Mộc Như Lam.

      ràng Thư Mẫn là người có đủ tư cách cùng năng lực thay thế Mộc Như Lam.

      "Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa trao đổi học sinh giữa học viên Lưu Tư Lan và Tử Viên trong học kỳ này sắp tới rồi, đến lúc đó có rất nhiều người có tiếng có thế lực đến tham dự chỉ cần chị Thư Mẫn sắp xếp tốt chút, ngoan ngoãn trước mặt bọn họ chút... Hừ! nhất định khiến nhiều người biết đến, học viện Lưu Tư Lan chỉ có mỗi Mộc Như Lam là giỏi!"

      Bất kể ai đối đầu với Mộc Như Lam, đều ảm đạm phai mờ, Thư Mẫn cũng như vậy, có điều lần này Mộc Như Lam nằm viện, chẳng khác nào viên đá phát sáng bị sương mù tối đen che phủ, những nhóm người nho bắt đầu có cơ hội phát sáng, đều cố gắng tranh nhau .

      "Chúng ta phải trở về cho mọi người biết, nhất định lần này phải khiến chị đứng đầu!"

      "Đúng vậy!"

      Sauk hi đám học sinh mới lên lớp 10 này nghe tin Thư Mẫn tranh cử hội trưởng hội học và bị thua, nên trong vòng vô cùng tức giận, mặc dù Mộc Như Lam ở khối cấp 2 cũng được coi là huyền thoại, nhưng nữ sinh luôn có tính ghen tỵ, đối với người ở vị trí cao mà các chưa từng gặp qua, ghen tỵ hơn là hâm mọ, đối ngược với Thư Mẫn ở vị trí cao nên các cảm thấy gần gũi, do đó khiến các càng thích cùng ủng hộ.

      Tiếng bước chân bên ngoài càng ngày càng xa, lúc này Bạch Tố Tình mới từ từ mở cửa ra, đối diện với chiếc gương lớn, phản chiếu lại là hình của mặc bộ đồng phục màu trắng, sắc mặt kỳ quái cùng nụ cười tính kế.

      ...

      Trong phòng họp của hội học sinh.

      Trần Thanh đặt tất cả tài liệu cho hội trưởng của các chuyên nghành xuống bàn, rồi cậu đứng đầu bàn bầu dục dài nơi Mộc Như Lam luôn đứng để phát biểu ý kiến, bên trái là tóc ngắn, khuôn mặt hình trái xoan, xinh đến mức kinh diễm, nhưng lại toát lên khí thế giỏi giang thông minh, lúc con mắt ôn nhu chuyển động, thi thoảng lóe lên tia sáng khiến người ta dám kinh thường. chính là Thư Mẫn.

      Lúc này trong phòng họp, tất cả thành viên đều đến đông đủ.

      Mọi người đều ổn định chỗ ngồi, chính là mỗi thành viên bên trong hội học sinh, đều khiến cho người ta cảm giác như họ là người từng trả trong xã hội và làm việc trong công ty, nhưng chỗ trống còn lại, được tranh cử sau khi tốt nghiệp.

      "Hội trưởng lưu lại mấy vấn đề này, vừa vặn tiến hành kiểm tra thực lực chúng ta, đừng để hội trưởng nằm viện mà phải quan tâm đên chuyện trong trường." Trần Thanh , giọng già dặn, chẳng cảm thấy thiên vị nào cả.

      " như vậy, chúng ta thể có người đứng ra chủ trì mọi việc, chẳng lẽ lúc nêu ra ý kiến trong việc trao đổi học sinh, chúng ta để thất bại trong việc đề bạc ý kiến sao?" Hội trưởng nghệ thuật xem tài liệu.

      "Cái này cần lo lắng." Trần Thanh liếc mắt nhìn Thư Mẫn cái, "Hội trưởng đề nghị, lúc này có ở đây, chức vụ hội trưởng đều giao cho phó hội trưởng Thư Mẫn xử lý."

      Trong mắt Thư Mẫn có chút kinh ngạc, đột nhiên nhìn về phía Trần Thanh, Trần Thanh chẳng giải thích nhiều, năng lực của Thư Mẫn mọi người đều biết, chả có ai phản đối, cuộc họp kết thúc trong khí yên bình.

      "Trần Thanh." Trần Thanh mới ra phòng họp, bị Thư Mẫn đừng chờ trước cửa gọi, hai người cùng nhau sóng vai xuống dưới tầng.

      "Tôi còn nghĩ phải tìm đó, ầy, hội trưởng bảo tôi giao cái này." Trần Thanh từ trong túi áo lấy ra chùm chìa khóa đưa cho , "Đây là chìa khóa của văn phòng hội trưởng."

      Thư Mẫn tiếp nhận chìa khóa, chỉ cảm thấy vô cùng nóng, nhưng lại lạnh như băng, lập tức vào trong lòng, đáy mắt có gì đó chìm xuống.

      "Hội trưởng như thế nào ?" Thư Mẫn nắm chắc cái chìa khóa rồi bỏ vào trong túi, nhưng có buông tay, chiếc răng sắc bén của chìa khóa cắm vào lòng bàn tay, có điểm đau.

      Trần Thanh chưa kịp hiểu hỏi cái gì, "Cái gì?"

      "Tại sao hội trưởng lại giao chức vụ cho tôi?" Giọng của Thư Mẫn có chút lạnh xuống, là bố thí sao? bao giờ quên, năm lớp 11, cùng Mộc Như Lam đồng dạng đứng ở bục giảng của sân thể dục, lớp 10 đến 12 xếp hàng thẳng tắp bên dưới, từng tốp lên bỏ phiếu, tất cả mọi người đều về phía Mộc Như Lam, mọi người!

      Trần Thanh hiểu vấn đề hỏi, kỳ quái trả lời: "Cái này phải đương nhiên sao? là phó hội trưởng, năng lực cũng thực..."

      "Tôi hỏi Mộc Như Lam như thế nào !" Thư Mẫn tức giận, tăng cao lượng giọng lên khiến cả hành lang yên ắng vang lên, khuôn mặt làm người ta cảm thấy thoải mái, lập tức liền trở nên lạnh lùng, kích động hỏi Trần Thanh.

      " đừng kích động." Trần Thanh vội vàng , trong lòng đoán được vì sao Thư Mẫn tức giận như thế, thua thảm bại như vậy, dù phát sinh ai cả đời người đó cũng bao giờ quên được , "Hội trưởng rằng ấy tin tương năng lực của , tin tưởng xử lý tốt mọi việc." Đúng là Mộc Như Lam như thế .

      Thư Mẫn thở hơi, xin lỗi Trần Thanh, sau đó liền , khiến Trần Thanh có chút bất đắc dĩ ở phía sau lắc đầu.

      Thư Mẫn vừa mới ra ký túc xá của tòa nhà hội học sinh liền có người gọi.

      "Chị Thư Mẫn."

      Thư Mẫn dừng lại, nhìn về phía đứng con đường , cau mày, người này, chỉ sợ cả học việc Lưu Tư Lan này ai biết.

      "Chuyện gì?"

      Bạch Tố Tình cười tủm tỉm, "Có chút việc, muốn chuyện với chị."

      ...

      Buổi sáng tinh mơ hôm nay, Mộc Như Lam tỉnh dậy, nhìn trần nhà trắng bóng, nhất thời có chút ngốc, lúc sau mới tỉnh hẳn, ngồi dậy.

      Vì bị thương ở chân, lại sợ lúc ngủ lộn xôn, vì thế bác sĩ định chân lại, bác sĩ còn phóng đại, nếu Mộc Như Lam nghỉ ngơi đầy đủ, sau này lưu lại di chứng, Kha Uyển Tình sợ tới mức cầu bệnh viện chăm sóc Mộc Như Lam như người bị trọng thương vậy.

      Mộc Như Lam đưa chân mình xuống, lấy quải trượng ở bên cạnh rồi chống vào toilet rửa mặt, sau đó mở cửa ra ngoài.

      Bên trong tầng VIP có rất ít phòng bệnh, rất ít người, cho nên rất yên ắng, huống chi lúc này còn là sáng sớm, phía dưới vườn hoa có ít sương mù.

      Mộc Như Lam kéo cửa ra, lúc qua phòng Kim Bưu Hổ, vì quá yên ắng nên rất dễ nghe thấy thanh tục tĩu từ bên trong truyền ra, tiếng rên rỉ của phụ nữ, tiếng thở dốc của đàn ông, còn nghe thấy tiếng bàn tay vỗ lên người phụ nữ cùng tiếng thô thiển của người đàn ông, dường như hình thành khúc như hai con rắn dây dưa với nhau, rất buồn nôn và ghê tởm.

      Nhưng dường như Mộc Như Lam nghe thấy, chống quải trượng, khóe miệng khẽ mỉm cười, từ từ về phía thang máy, quải trượng va chạm vào mặt sàn trắng bóng tạo thành thanh đốc đốc, hành lang bóng người, thanh lanh lảnh vang toàn bộ hành lang, nếu trong bóng đêm, khiến người ta cảm thấy sợ hãi đến sởn cả gai ốc.

      "Chào buổi sáng, mới sáng sớm dạo rồi sao?" Y tá ở sưới tầng mới giao ban nhìn thấy Mộc Như Lam liền cười hỏi thăm, tay vẫn còn cầm cái bánh bao.

      Mộc Như Lam lời cười đáp lại bằng nụ cười ấm áp, "Chào buổi sáng, khí buổi sáng tốt lắm, rất thích hợp cho việc bộ ."

      "Vậy phải cẩn thận chân kia nhé, đừng mấy con đường làm bằng đá cuội, rất dễ bị ngã."

      "Vâng, cảm ơn."

      Giọt sương từng lá cây, từng giọt, như những viên thủy tinh trong suốt, ở , hơi kéo dài, sau đó tí tách tiếng, rơi xuống đất rồi biến mất.

      Mộc Như Lam chống quải trượng con đường , hai bên mặt cỏ vẫn còn ẩm ướt, qua mấy cây cổ thụ lớn có mấy giọt sương rơi lên đầu , hơi lạnh khiến khẽ rùng mình, cũng may mặc nhiều áo, bằng bị cảm mất.

      Sáng sớm Mặc Khiêm Nhân đến đây, thấy Mộc Như Lam từ bên trong bệnh viện đến vườn hoa, liền theo qua, kết quả lại thấy người nọ buồn chán chống quải trượng tới lui ở vườn hoa phía sau viện, thực tản bộ, làm Mặc Khiêm Nhân nghĩ đến cảnh tượng Lục Tử Mạnh lần đầu tiên dùng quải trượng để , kết quả đụng phải Mộc Như Lam.

      Chẳng biết bé này có cảm thấy thoải mái ?

      Mặc Khiêm Nhân theo Mộc Như Lam, hồi lâu, dường như Mộc Như Lam cảm thấy có người theo , quay đầu nhìn, thấy Mặc Khiêm Nhân, hơi ngạc nhiên, rồi mỉm cười, ánh sáng đơn độc chiếu xuyên qua màn sương mù như giọt sương lá cây vậy, lên từng tia nắng mặt trời.

      Chả hề phòng bị, hình như trái tim có chút khác thường, những chỉ trong chớp mắt.

      "Buổi sáng tốt lành."

      Sắc mặt Mặc Khiêm Nhân lạnh lùng, tới, "sáng sớm chạy ra đây để làm gì?"

      " dạo." Đương nhiên Mộc Như Lam mỉm cười .

      "Xem ra tâm trạng của khá tốt." hôm qua bị thương như thế mà hôm nay có thể dùng quải trượng để bộ, đây là lần đầu tiên Mặc Khiêm Nhân thấy kỳ quái như vậy, đúng, hoặc là , có điểm trách được .

      "Tâm trạng của tôi luôn tốt." Mộc Như Lam đến chiếc ghế dài, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ý bảo Mặc Khiêm Nhân ngồi tại đây.

      Mặc Khiêm Nhân nhìn động tác của Mộc Như Lam, ánh mắt khẽ lóe lên, coi người quen?

      Mặc Khiêm Nhân qua, nhìn chiếc lá rụng khô rụng lên ghế, khẽ nhăn lại.

      "Ngồi xuống." Mộc Như Lam lại vỗ vỗ.

      Mặc Khiêm Nhân nhíu mày, nhưng vẫn ngồi xuống, lúc mông tiếp xúc với chiếc ghế, trong đầu nghĩ nhất định phải đem cái quần này giặt mới được, mấy cái dựa của bệnh viện luôn tồn tại mấy căn bệnh kỳ quái.

      "Làm gì?"

      "Xem mặt trời mọc."

    2. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Hay thiệt hai nhân vật của chúng ta có bước triển mới rồi.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. An Sa 77

      An Sa 77 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      7
      Đặt gạch hóng

    4. mô phật

      mô phật New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      mô phật
      quỳnhpinky, Bạch Phụng, Chris4 others thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :