1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Như Xa Mà Lại Như Gần - Thanh Âm Mạc Ảnh (C35/71)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 18

      Buổi sáng Vị Như đến văn phòng , phát bàn mình có túi giấy nho , tỏa ra hương thơm , bên cạnh là cốc trà chanh mật ong , được giữ kín cẩn thận . mở túi giấy nhìn nhìn , bên trong là sandwich thịt hun khói còn nóng . Vị Như nở nụ cười tươi rói , đồ ăn nóng hổi giống như làm nóng tim .

      kịp ăn gì ,trước cầm bản lịch trình ngày hôm nay đẩy cửa bước vào .

      " Chào buổi sáng Lâm tổng ."

      mỉm cười nhàng , bắt đầu báo cáo lịch trình ngày , hành văn liền mạch lưu loát hề do dự , cũng tận lực bảo trì trấn định .

      " Được , tôi biết rồi ."

      Lâm Tễ Viễn nghe xong gật đầu . Vị Như đứng tại chỗ học bộ dáng của , thản nhiên

      " Lâm tổng , còn chuyện gì muốn an bài ạ ?"

      Trong mắt Lâm Tễ Viễn tia sáng , sau đó cuối cùng nhịn được , cúi đầu :

      " lại đây ."

      nghiêm trang qua , đứng trước mặt cúi đầu hỏi :


      " Có chuyện gì sao ?"

      Lâm Tễ Viễn thở dài vươn tay đến , muốn cầm tay . trong nháy mắt da thịt hai người chạm nhau , bỗng nhiên Vị Như lùi về sau từng bước né tránh .

      " Ngại quá , Lâm tổng , tuy rằng điều kiện ngài tốt lắm , nhưng tôi có bạn trai . ấy tốt lắm , tôi thích người khác ."
      xong , thiếu chút nữa nhịn được cười phá lên . Lâm Tễ Viễn mở to hai mắt nhìn , quả thực thể tin được những gì chính tai mình nghe được . kinh ngạc nửa ngày mới định thần lại .

      " còn việc gì , ra ngoài trước ."

      Thái dương mơ hồ bắt đầu run rẩy , đành phải mặt chút thay đổi hạ lệnh .

      Vị Như cố nén cười bước nhanh ra ngoài , đóng cửa liền nhịn được phì cười . Cái này ủ mưu rất lâu , tốt xấu gì cũng phải cho đụng phải cây đinh chút , mà căn bản là vô lực phản bác , rất đắc ý , cực kì đắc ý .

      Trở lại vị trí của mình cam lòng gọi điện thoại cho người bên trong căn phòng :

      " Vì sao sandwich của em như vậy hả ?"

      đè thấp thanh , giọng mềm mại tinh tế .

      " hỏi ai .?"

      Lâm Tễ Viễn cơ hồ nhìn được muốn lao ra ngoài , giọng ôn nhu như vậy , cảm thấy khí lực toàn thân mình tan rã .

      " Hỏi người chăm sóc em , bạn trai đủ tiêu chuẩn mỗi ngày mua điểm tâm đó nha ."

      Vị Như đúng lý hợp tình trả lời . nghĩ đến biểu tình mặt của Lâm Tễ Viễn , nhịn được che miệng phì cười .

      " Tôi chọn loại cho em , em giảm béo ."

      Lâm Tễ Viễn căm giận xong ảo não gác điện thoại . làm sao có thể tưởng được nữ nhân này bình thường nhìn ôn nhu , săn sóc , lại có mặt tinh quái chân như vậy . là tự làm bậy thể sống mà .

      Vị Như cũng ngờ , bình thường nhìn như núi băng , vậy mà cũng có ngày bị làm cho xao nhãng như vậy . Lúc đem thành lão bản lại cảm thấy bộ dạng trầm mặc , lạnh nhạt của phá lệ tuấn . Mà cũng phát lúc cười rộ lên khóe miệng cong cong làm có cảm giác muốn chụp thành ảnh , đem khoe cho mọi người xem . Cho nên phát giác mình có những tiềm lực giấu ai biết , có thể làm những hành vi chọc cười , có mục đích gì khác , chỉ vì muốn nhìn thấy cười . muốn nhìn thấy bộ dáng đơn của , thầm nghĩ muốn vui vẻ , muốn nhìn đôi mày vốn cau chặt kia giãn ra .

      Lúc vụng trộm ăn uống này nọ , Lâm Tễ Viễn ra lúc ngang qua người nhàng :

      " Đến phòng họp , đến ghi chép nội dung chính ."

      Vị Như nhanh chóng đứng lên , theo sau lưng , sau đó giống như bình thường ngồi bên cạnh , lơ đãng quay đầu nhìn cái , cuối cùng nhịn được nở nụ cười vui vẻ .

      " Tiểu Kiều , có chuyện gì vui vẻ như vậy ."

      Một vị tổng giám bên cạnh hỏi .

      " có gì , buổi sáng ăn được sandwich nhiều thịt hun khói nên vui vẻ ."

      Trong phòng hội nghị dần dần đầy người , vị trí lần lượt được lấp trống , cơ hồ có kẽ hở . Có người đứng trước màn hình , điều chỉnh máy chiếu chút , liền bắt đầu :

      " Kế tiếp là vấn đề giới thiệu về bản thiết kế tòa nhà phía tây , làm phiền đồng nghiệp ngồi gần cửa tắt bóng đèn giùm tôi chút , ở đây tôi có vài vấn đề cần trình chiếu ."

      Có người đứng lên tắt bóng đèn , trong phòng hội nghị bỗng nhiên tối om , chỉ còn hình chiếu nho phát lên màn hình .

      " tại mọi người nhìn , đây là địa hình xung quanh bản đồ..."

      Hình ảnh bắt đầu thay đổi , người phát ngôn nhìn màn hình bắt đầu diễn thuyết .

      Vị Như nhìn chăm chú màn hình đột nhiên cảm thấy bàn tay mình có người cầm lấy . Bàn tay kia thon dài mềm mại , nhàng nắm lấy , đem bàn tay nắm lấy miết nhàng .

      quay đầu nhìn thoáng sang bên cạnh , Lâm Tễ Viễn ngồi bên cạnh chút biểu tình cũng có , chẳng qua chăm chú nhìn màn hình , rất là tập trung tinh thần , giống như hoàn toàn biết bàn tay mình làm ra tình gì .

      vị như chột dạ nhìn khắp nơi xung quanh phen , may mắn mọi người đều chăm chú nghe báo cáo , có ai chú ý đến Lâm Tễ Viễn .

      " Đừng cho bạn trai biết ."

      Bỗng nhiên ghé lại gần sát tai vụng trộm , trong bóng tối thiếu chút nữa cắn được vành tai .

      Trả thù , tuyệt đối là trả thù , Vị Như biết đấu lại .Vị Như dám lộn xộn , sợ bị người bên cạnh phát đành mặc kệ cho nắm bàn tay mình miết tới lui . Độ ấm đó rất nhanh làm cho phân tâm , hoàn toàn biết người phía trước báo cáo gì . Nghĩ đến chính mình lúc nữa còn phải làm bản ghi chép hội nghị , tâm tình xao động liền nhanh chóng ổn định , để cánh tay ứng phó . biết nếu bản ghi chép tóm tắt tốt , khẳng định Lâm tổng là nhất định bày sắc mặt cho xem .
      May mắn thời gian cũng ngắn , chưa đến mười phút liền bật đèn .

      Lâm Tễ Viễn đành phải buông tay , đứng đắn nghe báo cáo , hỏi vài vấn đề , Vị Như thở phào nhõm , có chân cùng lão bản hóa ra vất vả như vậy .

      Bản ghi chép sớm viết xong lưu loát , tất nhiên thể bắt lỗi . Chẳng qua lúc đến cửa Lâm Tễ Viễn gọi lại hỏi :

      " Buổi tối muốn ăn gì ?"

      " Ngài mời tôi ăn cơm ?"

      Vị Như xoay người nhìn nhìn

      " Vậy ngài có phải nên hỏi trước xem tôi có muốn theo ngài nhỉ ?"

      " Em muốn ăn gì ?"

      Vẻ mặt giống như biết trước câu trả lời , căn bản nghĩ đến chuyện hỏi .

      Vị Như đành phải bỏ qua vấn đề muốn hay muốn , nghĩ nghĩ hỏi :

      " Đồ nướng Hàn quốc nhé ?"

      " ăn đồ ăn Hàn quốc ."

      lắc đầu . Vị Như nhớ đến người này rất nước .

      " Vậy đồ ăn Nhật bản sao ?"

      cố ý trêu , quả nhiên quay mặt nhìn thẳng vào màn hình máy tính.

      " Cũng được sao....Vậy em làm đồ ăn Trung quốc cho ăn ."

      Vị Như bỗng nhiên nhớ đến bộ đồ làm bếp đẹp mắt ở nhà , trong lòng nhất thời ngứa ngáy .

      Nam nhân vẫn làm bộ xem máy tính cuối cùng cũng ngẩng đầu lên , trong mắt lên tia sáng .

      " Em nấu ? Em xác định em biết nấu ăn ?"

      " coi thường em ?"

      nhất thời nảy sinh bất mãn

      " Được . Hôm nay em cho mở mang kiến thức . Đợi đến giờ tan làm chúng ta mua đồ ăn ."

      " Được ."

      thản nhiên gật đầu , sau đó thay đổi sắc mặt :

      " Trước tiên đem công việc hoàn tất rồi sau ."

      ngoan ngoãn ra ngoài , làm trợ lý rút ra kinh nghiệm , tổng giám đốc cực kì , cực kì cuồng công việc .

      Buổi tối đoạn đường trước công ty thi công , đành chuyển sang đoạn đường khác , nóng lòng như lửa đốt chờ đèn đỏ nhận được điện thoại của Lâm Tễ Viễn

      " Sao còn chưa đến ?"

      trực tiếp đặt câu hỏi :

      " Em .. bị tắc đường ."

      dám mình nhầm đường .

      " Lúc tôi sao bị tắc đường ?"

      " Hình như phía trước có xe bị hỏng....Em nhìn thấy rồi , lập tức đến đây ."

      tắt điện thoại rồi chạy nhanh lại , thấy đứng ở lề đường , dưới màu vàng của bóng đèn đường thân ảnh thon dài , lối bộ rất nhiều người nhưng liếc mắt cái liền nhìn thấy , phải bởi vì tuấn tú mà bởi vì là người mà trong lòng luôn tâm tâm niệm niệm .

      Lâm Tễ Viễn mở cửa lên xe , thần sắc do dự :


      " cần đâu , bị người cùng công ty nhìn thấy , lại quan hệ của em với thành cái gì đâu . Chẳng may tài xế buôn chuyện chút , toàn bộ công ty đều biết ."

      " Quan hệ của chúng ta là quan hệ gì ?"

      Lâm Tễ Viễn nhướng lông mi nhìn , người này thế nhưng bắt đầu tranh luận cùng , còn vui vẻ như vậy , nhưng vì sao người chưa bao giờ bị người khác chống đối như , lại vui vẻ chịu đựng ?

      " Chúng ta là ...mối quan hệ người chân chính , phải dạng cặp kè văn phòng linh tinh . Cho nên em muốn người khác hiểu lầm , vì em và có quan hệ nên mới được vào vị trí này ."

      Vị Như nghiêm trang .

      " Chẳng qua , vì em làm vị trí này mới cùng tôi có liên quan ."

      Lâm Tễ Viễn gật gật đầu .

      " Em muốn để người khác biết , vậy từ giờ về sau tôi ngồi xe em ."

      " Vậy khác gì nhau?"

      " Vậy tôi đến ngã rẽ phía trước công ty , chờ em lái xe đến là được rồi ."

      Hình như sớm có đối sách .

      " Cũng được ."

      Vị Như nhìn .

      " Nếu vậy phải bộ rất nhiều , mệt chết được ."

      " sao đâu ."

      mấp máy môi . Vị Như biết chỉ cần đau lòng , nhận được từ chối , đành phải bất động thanh sắc chuyển hướng đề tài .

      " Siêu thị ở chỗ nào nhỉ , sao mãi mà chưa đến nơi ?"

      " Chỗ ngã ba vừa rồi đáng nhẽ nên rẽ trái ."

      " Vậy sao bảo em ? Nơi này gần nhà em đâu quen đường ."

      ảo não tìm chỗ quay đầu xe , người bên cạnh nhìn ra ngoài cửa kính , biết thần trí phiêu du nơi nào , nhưng xuyên qua kính phản chiếu lại thấy nụ cười thản nhiên ở khuôn mặt góc cạnh của .

      " Hai món mặn xong rồi , đem để lên bàn thôi , chờ canh cá xong , thêm rau xào là có thể ăn cơm rồi ."

      Vị Như nhìn đồ ăn bếp , bên thuận tiện chỉ huy Lâm Tễ Viễn làm việc . luôn có loại cảm giác kỳ quái , sau khi tan tầm bọn họ tìm thấy chút bóng dáng khi ở văn phòng , thân mật tự nhiên như vậy giống như bọn họ sống chung với nhau nửa đời người .
      Lâm Tễ Viễn dọn bát đũa xong lại quay trở lại tựa vào bồn rửa lẳng lặng nhìn .

      " Tễ Viễn , mình , lại chưa bao giờ nấu cơm , mua nhiều đồ dùng nhà bếp đẹp như vậy để làm gì ?"

      Vị Như vừa cởi dây tạp dề vừa đến trước mặt Lâm Tễ Viễn hỏi .

      " Tiền nhiều có chỗ tiêu ."

      nhàng bâng quơ , cúi đầu giúp cởi tạp dề .

      Vị Như dậm chân cái , bây giờ lại còn trêu ngược đấy.

      " chuyện đàng hoàng nào ."

      ngẩng đầu nhìn , trong mắt lên tia tịch , gì , vươn tay để tạp dề lên mặt bàn , mới nhìn dưới mặt đất , chậm rãi :

      " Như vậy mới có cảm giác nhà có hơi người ."

      Vị Như ngẩn người , sau đó nhịn được vươn tay sờ sờ hai má lạnh như băng của .

      ngẩng đầu , bếp ga tỏa ra hơi nóng , đôi mắt của giống như có màn sương mù vây quanh , vươn tay ôm lấy thở dài nhàng .

      hơi hơi kiễng mũi chân ghé sát tai giọng :

      " Tễ Viễn , em vẫn luôn muốn tìm được người trong lòng , người ấy mua rất nhiều đồ ăn cho em , cũng là người khiến em cam tâm tình nguyện nấu cơm cho người ấy , ngay cả nằm mơ cũng muốn ."

      xong hạ gót chân xuống , còn chưa đứng vững liền bị kéo lại lảo đảo về phía trước vài bước , chưa kịp thét lên môi liền bị che kín .

      Nồi thủy tinh bếp phía trước tỏa hơi nước , bọn họ bên này giống như lạc vào gian sương mù , Vị Như thấy mặt gần sát , lại mơ hồ , vì thế liền nhắm mắt lại , cảm giác đôi môi mỏng manh ấm áp bên .

      nâng bàn tay xoa hai má , giống như chạm vào khối thủy tinh , đầu tiên nhàng chạm vào khóe môi , hôn khóe môi , những nụ hôn vụn , chậm rãi vươn đầu lưỡi làm ướt đôi môi , giống như xác nhận điều gì đó lập tức tiến quân thần tốc mở khớp hàm . Bỗng nhiên nghe thấy tiếng chuông đồng hồ quả lắc đúng giờ vang lên , động tác của khừng lại chút sau đó chút do dự tiếp tục .

      " .."

      Vị Như giật giật đầu định tránh ra liền bị dùng bàn tay đè gáy lại , sau đó cảm giác được đầu lưỡi nóng bỏng linh hoạt cùng gắn bó.

      Hóa ra người lạnh lùng như vậy cũng có thể hôn môi nóng bỏng .

      Hóa ra người bình tĩnh như vậy cũng có lúc liều lĩnh say mê .

      Vị Như cảm thấy hô hấp của mình càng ngày càng ngừng trệ , giống như trầm luôn vào ôn nhu của . lâu cuối cùng cũng buông lỏng cánh tay , ngón tay vẫn như cũ xoa khuôn mặt , cúi đầu nhìn núm đồng tiền ở cạnh khóe miệng , nhìn nhắm mắt , lông mi hơi hơi rung động .

      Vị Như cười kéo tay xuống đem mặt gác lên bờ vai .

      " Tôi cũng.... tìm được em rồi ."

      Mơ hồ kìm lòng được thốt ra .

      Qua hồi lâu Vị Như cảm thấy mặt bớt nóng vì thế đứng thẳng cơ thể hỏi :

      " đói bụng chưa ?Ăn cơm trước nhé ."

      Lâm Tễ Viễn sửng sốt lúc mới phản ứng lại .

      " Được ."

      xoay người tính lấy cơm , nhưng rất nhanh chóng lung túng trở lại gọi .

      " Vị Như ."

      " Sao vậy ?"

      Vị Như múc canh đầu cũng quay lại hỏi .

      " Tôi quên ấn nút nấu cơm ."

      đứng phía sau , cực kỳ trấn định .

      " hay đùa vậy ?"

      làm sao có thể tin được , Lâm Tễ Viễn có thể làm được loại chuyện này , vì thế tự mình qua , mở nồi cơm điện quả nhiên thấy gạo ra đằng gạo , nước ra đằng nước , căn bản là có dấu hiệu của việc ấn nút nấu cơm .

      " Vậy bây giờ nấu , đợi khoảng 20 phút là có thể ăn cơm rồi ."

      bên làm bộ có chuyện gì ấn nút nấu cơm , bên lại nhịn được cười phá lên , cười chán chê thấy Lâm Tễ Viễn đứng lặng ở bên kia , sắc mặt ầm trầm , liền càng cảm thấy buồn cười , nhàng đến gần ngả vào bờ vai cười ngừng .

      " Tễ Viễn , hóa ra có thể..."

      chần chừ nửa ngày mới nốt hai chữ :

      " Đáng ."

      " cho cười . "

      Lâm Tễ Viễn nhéo nhéo thắt lưng , giọng hạ mệnh lệnh cho .

      " Ừm ."

      bên đáp ứng bên vẫn nhịn được đành buông ra hai tay bê nồi canh , cúi đầu nhìn , chậm rãi dừng lại nụ cười .Cảm thấy mình có chút thất thố , ngượng ngùng quay đầu nhìn Lâm Tễ Viễn , nhưng liếc mắt cái liền ngẩn người , đáy mắt của thế nhưng lại có chút giật mình , nhưng hề tiêu cự , chẳng qua chỉ yên lặng nhìn , giống như muốn điều gì , lại nên lời .

      từng nhìn thấy cười , nhìn thấy nhíu mày , thấy tức giận , nhưng chưa lần nào nhìn thấy mờ mịt như vậy .

      " Tễ Viễn ?"

      cẩn thậm túm góc áo hỏi:

      " làm sao vậy ?"

      " À?"

      Lâm Tễ Viễn bỗng nhiên phục hồi tinh thần , ánh mắt khôi phục trấn định , nhìn cười chút :

      " có gì ."

      " Vừa rồi ngẩn người là có chuyện gì ? Nghĩ đến chuyện gì sao ?"

      Vị Như nhìn thần sắc của giống như vừa tỉnh khỏi cơn mơ , khỏi có chút lo lắng .

      Lâm Tễ Viễn nhìn biểu tình lo lắng của thản nhiên cười :

      " Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ thấy em cười vui vẻ như vậy ."

      cười cười bước từng bước đến gần , ngửa đầu nhàng hôn ở khóe môi chút . khép mắt nhàng vuốt tóc , lúc bàn tay buông xuống bỗng nhiên bị nắm chặt , tay mềm mại trắng nõn , nắm hai ngón tay , chặt chặt chịu buông ra .

      Đến lúc Vị Như về nhà đứng ở cửa cùng Lâm Tễ Viễn giằng co lâu .

      " Tễ Viễn , lần sau đừng đưa em về nữa , em lái xe làm sao có chuyện gì xảy ra được , đưa em về lại còn phải đoạn xa mới gọi lái xe đến , xem bây giờ trễ như này rồi..."

      " ,để tôi đưa em về , lần sau em cũng đừng đến nhà tôi , cũng đừng theo tôi ra ngoài ."

      Lâm Tễ Viễn đáng gãy lời .

      " Em..."

      Vị Như nhìn sắc mặc đành phải giọng bất mãn.

      " cho người khác lái xe về nhà , đây là chuyện gì cơ chứ? ."

      Miệng thầm oán những đáy lòng lại tràn đầy ngọt ngào .

      " Vậy em đưa xuống lầu ."

      " Đưa tới đưa , chơi vui sao ?"

      nhíu mày

      " Vậy có muốn vào nhà ngồi lúc ?"

      " còn sớm , em mau ngủ , tôi phải rồi ."

      lắc đầu

      " Được , vậy bao giờ về đến nhà gửi tin nhắn cho em ."

      Vị Như xong vẫn đứng ở cạnh cửa , nghĩ đóng cửa đem cùng mình chia cách .

      " Ừ , được ."

      Lâm Tễ Viễn gật đầu xoay người vừa bước được hai bước liền quay lại

      " Làm sao vậy ?"

      Vị Như đứng đó nhìn bóng dáng quen thuộc kia , lại đoán được a quay ngược trở lại .

      gì chỉ là vươn tay kéo thắt lưng , cúi đầu chậm rãi hô hấp , ngửi mùi hương nhàng dễ chịu của .

      Đèn đường rất nhanh bị tắt , trước cửa mảng đen tối , lờ mờ trong bóng tối thời gian giống như bị dừng lại , bên tai chỉ còn tiếng hô hấp nhè .

      " Vị Như ."

      Lâm Tễ Viễn bỗng nhiên buông ra hạ thấp giọng nhàng gọi .

      " Vâng ?"

      nhìn ánh mắt đáy lòng có vô hạn ấm áp .

      " Em dùng mấy loại bột giặt ? Làm sao mỗi lần hương thơm đều giống nhau ?"

      nghiêm túc hỏi , bàn tay nhàng vuốt tóc .

      Vị Như ngạc nhiên :

      " Hả ... À đại loại là ba bốn loại , em thường đổi loại dùng ....Làm sao vậy ?"

      Lâm Tễ Viễn lắc đầu :

      " có gì , rất tốt ."

      vươn tay đẩy vào nhà , vừa đóng cửa vừa ra ngoài .

      " Ngủ sớm , tôi đây ."

      " Vâng , ngủ ngon ."

      Vị Như gật gật đầu , lộ ra nụ cười mỉm ngọt ngào mà hạnh phúc .

      Lâm Tễ Viễn nhìn nụ cười của dần biến mất sau cánh cửa , mới chậm rãi lần nữa về phía thang máy . đứng trong thang máy , chống tay vịn , vốn hơi nhíu mày châm rãi giãn dần , trong đầu ra bộ dáng nhe răng cười to của buổi tối , vào thời khắc đó , thế nhưng lại ngây ngẩn cả người , chỉ vì bỗng nhiên nhớ tới giữa trưa ngày mua thu , dưới ánh mặt trời sáng lạn .

      Ngày đó lần đầu tiên ở máy bay gặp được . Đại khái lúc đó mới bắt đầu làm tiếp viên hàng , đứng sau lưng tổ trưởng , đứng phía cửa khoang hạng nhất đón khách . Cách vài đầu người liếc mắt cái liền nhìn thấy ánh mắt của , nụ cười cong cong khóe mắt . Nhất thời nghĩ mình nằm mơ , vào thời điểm đó cũng tám năm chưa gặp , mơ hồ đem bóng dáng trong đầu quên , nhưng chớp mắt lúc đột nhiên xuất , nhìn nụ cười quen thuộc như vậy , mới biết hóa ra chưa bao giờ quên .

      Sau đó ngừng làm khó dễ , có lẽ là do ' thời kỳ trưởng thành của nam sinh ' quấy phá . Bởi vì đối với tuổi thanh xuân tốt đẹp nhất vào mùa đông năm mười tám tuổi tắt lịm , rung động tuổi trẻ đối với đó là hy vọng xa vời . Mãi đến khi gặp lại lần nữa , mà lúc ban đầu vẫn có dũng khí bước ra khỏi thế giới tự phong bế kia .

      giống như lữ nhân lang thang giữa sa mạc rộng lớn . Cho dù thấy ốc đảo cũng nghĩ đó chỉ là ảo ảnh , mà cũng xác định chính mình có thể hưởng thụ ốc đảo được bao lâu , cũng biết mình có thể cho được hạnh phúc bao lâu , chỉ là quá mệt mỏi , rất mỏi mệt , rất khát , cách nào tiếp tục lộ trình , thầm nghĩ suy nghĩ gì nữa , quan tâm điều gì khác , chỉ muốn nghỉ ngơi lúc tốt .
      Last edited: 22/3/16

    2. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 19

      Tần Đô là khách sạn hạng nhất của thành phố A , cửa lớn đều bằng gỗ lim viền vàng , có chút tục khí , lại có chút xa hoa của hoàng cung . Dừng xe ngoài cửa đều là những chiếc xe tốt có giá trăm vạn , Vị Như đứng ở cửa nhìn thân ảnh mình chiếu ngược lên tấm cửa mạ vàng , cảm thấy xấu hổ , sớm biết vậy nghe lời Lâm Tễ Viễn chung xe với . Nếu biết có bữa ăn ngày hôm nay thì căn bản sẽ đến . Mưa xuân thành phố A nổi tiếng là kéo dài dứt , tuần rồi , cứ như là mưu sắp đặt từ trước , vì muốn làm cho khí đêm nay càng thêm xấu hổ .

      " Tiểu Kiểu , vào ngồi trước , phải cậu ta lập tức đến sao ?"

      Lục Diệp Quân tới vỗ vỗ vai .

      " cần , tôi chờ ngài ấy ."

      Vị Như cắn cắn môi , may mắn hôm nay lúc trước khi bỗng nhiên có việc gấp nên tới muộn chút , nếu Vị Như quả dám tưởng tượng , khi cùng nhau vào ghế lô lại nhìn thấy người cung ứng vật liệu cho bọn họ lại là Hàn Tô Duy và ba ta, lúc đấy biết có bao nhiêu xấu hổ .

      " xem, sao chuyện này lại vừa khéo như vậy chứ , thế mà lại quen thái tử của Hàn thị , còn cùng ta...aiz..."

      Lục Diệp Quân đứng cạnh cửa đột nhiên thốt lên câu.

      " Nếu biết trước hôm nay là ta , tôi cố kéo đến , đều do tôi ."

      Vị Như lắc đầu :

      " Làm sao có thể trách , tôi cũng hỏi ràng , hơn nữa là do chính tôi muốn đến ...."

      cúi đầu nghĩ ở sân bay Frankfurt ,Lâm Tễ Viễn gặp qua Hàn Tô Duy lần , sau đó chưa từng nhắc qua người này , nhưng đến Lục Diệp Quân có thể nhìn ra được quan hệ của bọn họ khác thường , làm sao Lâm Tễ Viễn nhận ra , chẳng qua bọn họ sớm chia tay , có nửa điểm quan hệ , là người hiểu đạo lý , chắc dễ dàng ăn dấm chua nhỉ...

      " Lục tổng , lên trước , hai chúng ta đều ở dưới này , có lẽ được tốt cho lắm..."

      Vị Như quay đầu nhìn Lục Diệp Quân , ta nghĩ nghĩ liền gật đậu , xoay người lên gác , để lại mình Vị Như nhíu mày nhìn mưa phùn bay bay .

      Chân trước ta vừa chân sau Lâm Tễ Viễn bước đến , thấy Vị Như đứng ngoài cửa hiển nhiên có chút ngạc nhiên.

      " Đứng ở ngoài này làm gì ? Mưa lớn như vậy quần áo đều ẩm ướt hết rồi ."

      xuống xe liền cau mày dạy dỗ .

      Vị Như cười cười với .


      " Chờ mà , còn sốt ?"

      " có việc gì , tốt hơn nhiều rồi ."

      Sắc mặt của nhu hòa hơn chút , vừa vào cửa vừa .

      " Tễ Viễn , em có lời muốn với ."

      Vị Như đứng tại chỗ chưa cùng vào . Nghe thấy gọi tên mình trong nháy mắt bước chân lâm tễ viễn dừng lại . Bọn họ sớm đạt được thỏa thuận , ở bên ngoài vẫn là Lâm tổng , là trợ lý của , tuyệt đối ở bên ngoài gọi là ' Tễ Viễn '

      " Làm sao vậy ?"

      xoay người đối mặt với , trong lòng có chút bất an .Sau lưng là màn mưa bụi bay bay , cả người giống như đứng ở trong bức tranh thủy mặc , có chút cảm giác hư vô mờ mịt .

      " Em ..."

      Vị Như mới bước từng bước còn chưa lên lời thấy HànTô Duy cùng ba ta xuất sau lưng Lâm Tễ Viễn .

      " Ái chà Lâm tổng , xin chào , lâu gặp ."

      Hàn Chấn Đông bước nhanh hai bước về phía Lâm Tễ Viễn giơ tay phải vẻ mặt mỉm cười .

      " Ngại quá , trong công ty có việc bận đột xuất , khiến mọi người đợi lâu ."

      Lâm Tễ Viễn thản nhiên cười cười , cùng ông ta bắt tay .

      " sao , mọi người đều là người nhà ."

      Hàn Chấn Đông vừa vừa đẩy Hàn Tô Duy đứng bên cạnh lên phía trước.

      " Đây là con trai tôi , Hàn Tô Duy , vừa du học trở về , sau này công việc với Hoành Viễn tôi định để nó tiếp nhận , cho nên hôm nay dẫn nó tới gặp riêng Lâm tổng ."

      " Lâm tổng ."

      Hàn Tô Duy cũng vươn tay bắt tay Lâm Tễ Viễn chút .

      " Về sau thỉnh chỉ giáo nhiều hơn ."

      Lâm Tễ Viễn bất động thanh sắc gật đầu , gì , chẳng qua đường về ghế lô , quay đầu nhìn Vị Như có chút nghĩ , đôi mắt tối tăm đọc được cảm xúc , lại giống như động sâu hun hút , đem cảm xúc của người khác hút toàn bộ vào đáy mắt .

      Lúc Vị Như ngồi xuống bên cạnh, Lâm Tễ Viễn theo bản năng liếc mắt nhìn Hàn Tô Duy ngồi đối diện cái , ta khẽ cười chút , mặt cũng có dấu hiệu ngại ngùng . Có lẽ hôm nay nghĩ đến , ra nếu phải hai ngày nay Lâm Tễ Viễn cảm mạo , lo lắng thân thể , theo đến đây . luôn luôn biết thích những trường hợp xã giao như này , cũng chưa bao giờ miễn cưỡng .

      Ghế lô rất lớn , nhân viên hai công ty ngồi tràn đầy bàn , ăn uống linh đình , thanh chuyện ồn ào bàn , thế nhưng Vị Như lại cảm thấy trong lòng trống trải , cảm giác mờ mịt chân .

      nào có tâm tư nghe bọn họ bàn bạc chuyện làm ăn , chỉ lo lắng nhìn đôi môi khô khốc của Lâm Tễ Viễn khép mở , giọng của có chút khàn khàn , mang theo giọng mũi . biết người an bài chỗ ngồi trùng hợp hay là ý trời , chỗ đối diện vừa vặn là Hàn Tô Duy , chỉ cần hơi hơi nhấc mắt là có thể thấy ta . Trong lúc vô ý chạm phải ánh mắt ta , Vị Như cảm thấy tuy rằng Hàn Tô Duy có chút thành thục của người thành công , nhưng so sánh với khí thế của Lâm Tễ Viễn ràng thấp hơn nhiều , có lẽ riêng gì thân phận , chẳng qua là do cảm tình của mình có biến hóa .

      " Tiểu thư , sữa ngô của ."

      Nhân viên khom người đặt trước mặt Vị Như cốc sữa ngô vàng sóng sánh , cắt đứt suy nghĩ của .

      " Cảm ơn ."

      xong đảo mắt liền nhìn thấy Hàn Tô Duy cùng tổng giám sát Trần chuyện .

      " Trước học ở đại học A khoa chính quy , sau đó Đức học thạc sĩ ."

      xong ta quay sang vừa văn cùng Vị Như bốn mắt chạm nhau , liền lập tức dời tầm mắt , nhìn thấy sữa ngô trong tay khẽ cười .

      Vị Như gọi qua đồ uống , là ta , vẫn còn nhớ thích đồ uống gì .

      quay đầu thấy Lâm Tễ Viễn cùng Lục Diệp Quân cúi đầu gì đó , cũng chú ý đến , liền quay lại mỉm cười với Hàn Tô Duy , đáy lòng hơi có chút lo lắng .

      " Đại học A ? Tôi nhớ tiểu Kiều của chúng ta cũng tốt nghiệp đại học A đúng ?"

      Tổng giám Trần lý xoay người mỉm cười nhìn Vị Như . Bình thường ông cùng Vị Như cũng quen biết , con lớn trạc tuổi , cho nên luôn thân thiết đối xửa với Vị Như giống con .

      " Cậu học khoa nào ?"

      " Tiếng Đức ."

      Hàn Tô Duy vừa trả lời xong liền nghe thấy giọng của Lâm Tễ Viễn .

      " Hả ? Cậu cũng khoa tiếng Đức ? Là khóa bao nhiêu ?"

      Vị Như chột dạ nhìn , thấy thần sắc của như bình thường , giống như chỉ là hỏi thăm xã giao bình thường .

      Hàn Tô Duy đành phải trả lời :

      " Vừa vặn hơn Kiều Vị Như khóa học ."

      Lâm Tễ Viễn nghiêng mặt có hứng thú hỏi Vị Như:

      " Vậy ở trong trường , chắc cũng quen biết cậu ấy nhỉ ?"

      Giọng của có chút khàn khàn , nghe qua có vẻ thân thiết , giống như lão bản cái gì cũng biết , cùng trợ lý chuyện phiếm .

      Vị Như căn bản biết nên gì để chống chế , thể biết , thể dối , lại thể quen biết , sợ tiếp tục hỏi thêm ....Đành ngẩng đầu nhìn Hàn Tô Duy , sắc mặt ta so với càng thêm ngại ngùng , Lâm Tễ Viễn dường như nhất định muốn biết đáp án?

      " Khoa tiếng Đức vốn nhiều , chúng tôi lại chỉ cách năm , đương nhiên là có biết ."

      Vị Như đành miễn cưỡng cười cười tránh nặng tìm . xong quay sang nhìn Lâm Tễ Viễn , nhìn hai tròng mắt đen như mực , giống như vừa xác nhận được chuyện gì , khóe miệng nở nụ cười như có như , nhìn giật giật môi hình như muốn chuyện tiếp .

      " Hàn tổng , nghe công ty ông gần đây định thu mua môt khu nhà cũ ?"

      Lục Diệp Quân đúng lúc tìm đề tài hỏi Hàn Chấn Đông , dời lực chú ý của mọi người , lúc này Vị Như mới nhàng thở phào . Thời gian sau đó cắm cúi ăn nhưng ăn cái gì cũng biết ràng .

      Rượu quá ba tuần , sắc mặt Lâm Tễ Viễn ửng đỏ , tuy rằng tửu lượng bình thường của kém , nhưng hôm nay tâm trạng tốt , trước khi đến uống rượu , nhưng tại ai mời cũng cự tuyệt , từng chén từng chén uống hết . Trong lòng Vị Như lo lắng dần dần đến khi sắp chịu được , tiếp tục uống xong ly .

      Ở bàn cơm tiện can ngăn , đành thừa dịp phục vụ dọn bớt bát đũa vụng trộm ghé sát tai giọng :

      " Tễ Viễn , uống ít chút ."

      Nhưng hình như nghe thấy dặn dò , vẫn như cũ làm theo ý mình , cũng dám ngẩng đầu nữa , dám nhìn Hàn Tô Duy đối diện , chỉ có thể cúi đầu nhìn bát canh trong tay . biết để ý nhưng nghĩ tới chỉ ánh mắt làm để ý đến vậy .

      Viền bát đĩa của Tần Đô trang trí những hình cánh hoa mai , những cánh hoa đan xen rắc rối , giống như tâm tình tại , lực bất tòng tâm .
      Last edited: 22/3/16
      Chôm chôm, duyenktn1, Dinhloan2 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Sấu ơi là sấu, enter cách dòng nào, để vậy khó đọc quá, type chuẩn dấu cách nữa, nếu mai mốt beta chịu gì nổi, xóa từng dấu cách kiểu đó. Sửa lại hết các chương cho Lạc =____= tuần sau Lạc quay lại nghiệm thu, ko có Lạc phạt.

    4. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      type chuẩn dấu cách là gì vậy lạc

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      là như vậy nè Chuẩn: abc, xyz. Còn sấu gõ là abc , xyz .
      Chuẩn: "abc.", còn Sấu: " abc . ", sửa lại hết nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :