[Xuyên không] Đồ nhi đã hiểu, sư phụ cứ từ từ - Vị Hi Sơ Hiểu (Update C70.5)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Dã

      Diệp Dã Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      1,016
      @Quỳnh Bảo Bối: b xem lai giúp mình chương 16 bị lỗi dính chữ hay sao thế

    2. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Uk! Để mình coi thử lại xem sao @Diệp Dã
      Diệp Dã thích bài này.

    3. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Ax! Chắc là lúc mình sửa dt quên đánh dấu cách ra! :yoyo65::020:

    4. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411

      Chương17: Danh bất hư truyền




      Khi màn đêm từ từ buông xuống, lúc đó mọi người mới thấy Thiên Hoài Hạo nắm lấy bàn tay của Thiên Chỉ Diên vào trong yến hội. Trong yến hội còn chỗ ngồi vì tựa hồ tất cả mọi người đều tới và hình như cũng chỉ còn chờ đợi hai người bọn họ tới thôi .

      "Nhi thần tham kiến, phụ hoàng" Thiên Hoài Hạo mang theo Thiên Chỉ Diên cùng nhau hành lễ với Thiên Tinh Hàn.

      "Bình thân, bắt đầu mở tiệc !"

      "Sao hai con tới trễ như vậy?"

      Thiên Hoài Hạo nghe thấy Hoàng đế hỏi liền trả lời: "Khởi bẩm phụ hoàng, là nhi thần nhất thời sơ xuất mong phụ hoàng tha tội."

      phải đâu, thưa phụ hoàng, là tại Chỉ Diên tham ngủ, cho nên mới chậm trễ tới đây, liên quan đến hoàng huynh đâu ạ." Thiên Chỉ Diên xong, đưa mắt nhìn hoàng đế rồi mới chuyển ánh mắt sợ hãi nhìn về hướng có Thẩm Vân Tương ở phía dưới.

      Thẩm Vân Tương nhìn thấy ánh mắt của Thiên Chỉ Diên có hơi sửng sốt chút, sau đó giống như chợt nghĩ tới cái gì đó rồi gật đầu với nàng và mỉm cười.

      Thiên Chỉ Diên nhìn thấy phản ứng của Thẩm Vân Tương, ở trong lòng có chút kinh ngạc. Thẩm Vân Tương sửng sốt là về tình lúc ban ngày sao? mỉm cười với nàng, là tuyệt đối để ý đến hành động của nàng lúc sáng sao?

      Thiên Chỉ Diên có chút bối rối. Nàng lo lắng cả ngày như vậy mà lại để ở trong lòng ? Chẳng lẽ nàng lấy lòng tiểu nhân so lòng quân tử? Đây là chính là phong phạm của đại thần trong truyền thuyết ?

      "Lần sau phải hai con cần phải chú ý hơn, được muộn nữa, nghe chưa, mau vào chỗ ngồi ." Tiếng của Thiên Tinh Hàn đem tinh thần của Thiên Chỉ Diên kéo lại.

      Thiên Hoài Hạo dắt tay của Thiên Chỉ Diên vào chỗ ngồi, Thẩm Vân Tương là được Thiên Hoài Hạo mời tới, hơn nữa bọn họ là bằng hữu nhiều năm, bởi vậy vị trí của Thiên Hoài Hạo ngay bên cạnh của Thẩm Vân Tương.

      Ngay giữa trung tâm có đám ca vũ đánh đàn, nhảy múa.

      Thiên Chỉ Diên liếc mắt cái, những thứ ấy nàng có chút hứng thú nên đành cúi đầu, chép miệng nhìn đồ ăn bàn của mình.

      Thiên Chỉ Diên ngồi liền cảm thấy có rất nhiều ánh mắt trong triều phóng tới phía nàng. Nàng vừa ăn bánh ngọt trong miệng vừa quét ánh mắt vòng. nhìn thôi vừa nhìn giật cả mình, quả thực có rất nhiều ánh mắt từ mọi phương hướng khác nhau, xuyên qua nàng mà thẳng tắp hướng tới Thẩm Vân Tương.

      Thiên Chỉ Diên chút tư vị cũng có, sao bọn họ cứ như lang như hổ mà nhìn Thẩm Vân Tương? Người mà Thẩm Vân Tương nhìn cũng phải là các ngươi nha. Thiên Chỉ Diên khinh bỉ, rất khinh bỉ nhìn mọi người xung quanh!

      Thiên Chỉ Diên bây giờ chỉ biết yên lặng nhận lấy quả quýt từ Thiên Hoài Hạo bóc vỏ tốt đưa cho nàng rồi nhét vào trong miệng của mình thôi.

      Ca vũ qua , nàng liền nhìn thấy Tam công chúa ôm cây tỳ bà, bước từng bước đến giữa trung tâm rồi hướng về phía Thiên Tinh Hàn hành lễ cái.

      "Phụ hoàng, công tử Tương."

      Thiên Tinh Hàn gật đầu, còn Thẩm Vân Tương cũng mỉm cười với nàng ta.

      Nhìn thấy Thẩm Vân Tương cười với mình, mặt Tam công chúa nét ửng đỏ co khuynh hướng càng ngày càng đậm lên, nàng ta khẽ cúi đầu xuống, rồi dùng thanh nhàng nhất có thể : "Nghe công tử tinh thông luật, Chỉ Linh cả gan bêu xấu, hy vọng công tử Tương có thể chỉ giáo cho Chỉ Linh"

      "Công chúa quá khen rồi, mời người ." Thẩm Vân Tương khiêm tốn có lễ, phong thái thập phần nổi danh tao nhã.

      Tam công chúa thấy vậy, lộ ra nụ cười quyến rũ, đôi bàn tay trắng nõn ở đàn tỳ bà mà gảy.

      Thiên Chỉ Diên ăn bánh ngọt trong miệng, thầm đánh giá. Hừm, cũng tạm được, mắc lỗi, nhưng so với Thẩm Vân Tương trình độ quả là khác biệt.

      khúc kết thúc, Tam công chúa hướng Thiên Tinh Hàn cùng Thẩm Vân Tương mà hành lễ. Sau đó hai tròng mắt nàng ta cứ liếc mắt đưa tình, mặt hơi ra vẻ e thẹn nhìn Thẩm Vân Tương, chờ đánh giá cho.

      "Tam công chúa cầm kỹ tuyệt đỉnh, thoát tục, làm người ta cảm giác mới mẻ, phong thái rất là quý phái. Công chúa cứ tiếp tục nghiên cứu nhất định có ngày vang danh thiên hạ" Thẩm Vân Tương mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ công nhận.

      Thiên Chỉ Diên hơi bĩu môi, Thẩm Vân Tương chuyện rất khéo nha.

      "Công tử, quá khen rồi" Tam công chúa nở nụ cười thỏa mãn, hành lễ cái, liền thong thả lui ra.

      Tam công chúa vừa mới lui ra sau, Tứ công chúa liền lập tức lên.

      Nàng ta mặc thân váy múa, trang điểm tinh xảo hoa lệ, nàng liên tục bước những bước nhàng để tới giữa sân cấp Thiên Tinh Hàn hành lễ, lại hơi hạ thân thể hướng tới Thẩm Vân Tương.

      "Tam Hoàng tỷ cầm kỹ tuyệt đỉnh, Chỉ Ngọc đối với cầm kỹ được tinh thông, chỉ có múa là có chút kỹ năng sợ rằng bêu xấu công tử. Chỉ Ngọc nguyện dâng lên khúc múa, hy vọng có thể được công tử chỉ giáo cho."

      Vừa xong có tiếng nhạc nổi lên, Tứ công chúa hơi phất tay áo, thân thể mềm mại múa đoạn uyển chuyển.

      Thiên Chỉ Diên đảo cặp mắt trắng dã, những nữ nhân này tích cực quyến rũ như vậy, thực là đáng ghét. Bất quá, các nàng tất nhiên là được Thiên Tinh Hàn ngầm đồng ý rồi. Cha Hoàng đế à, người xác thực đây là đón yến tiệc chứ phải hội thân cận đấy chứ?

      Ánh mắt của Thiên Chỉ Diên hơi liếc về phía Thẩm Vân Tương, nàng thấy nghiêm túc quan sát. Nhìn khuôn mặt tuyệt thế của làm cho nàng cảm giác hưởng thức nghệ thuật thực , so với những người khác mê hoặc, đố kị, hoặc ánh mắt trào phúng của mọi người ánh mắt của rất thuần khiết.

      Thiên Chỉ Diên sờ sờ cằm, suy nghĩ, chẳng lẽ Thẩm Vân Tương này thực giống như trong lời đồn đại? Theo biểu của Thẩm Vân Tương từ lúc nãy cho đến giờ mà nàng quan sát được, hình như đúng là rất có thiện tâm nha? Muốn chọn người để xấu, ngay cả Thiên Chỉ Diên nàng luôn khôn khéo, xoi mói người khác, cũng thể tìm ra khuyết điểm của nha.

      Thiên Chỉ Diên quyết định theo dõi tiếp, nàng đảo ánh mắt vòng, nàng muốn nhìn Thẩm Vân Tương rốt cuộc là mặt người dạ thú hay là người ngay thẳng, trước sau như ! Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, chỉ có nắm bắt được con người thực của Thẩm Vâm Tương, nàng mới có thể mau chóng chinh phục được .

      Thiên Chỉ Diên lấy vỏ quýt , rồi đưa bàn tay đến dưới bàn, đôi mắt to lanh lợi nhìn quét vòng, xác định có ai chú ý liền cầm vỏ quýt ở trong tay bắn ra, bay tới dưới lòng bàn chân của Tứ công chúa.

      "A. . ."

      Tứ công chúa dưới chân vừa trượt, thân thể mất cân bằng, mắt thấy sắp ngã sấp xuống, khuôn mặt hoa dung thất sắc. Thế nhưng phương hướng nàng ngã xuống vừa vặn là chỗ ngồi của Thẩm Vân Tương , khuôn mặt hoa dung thất sắc mang theo chút mừng thầm.

      Thẩm Vân Tương nhìn Tứ công chúa sắp ngã xuống sàn, vẻ mặt của vẫn như cũ thập phần bình tĩnh. Vào lúc Tứ công chúa sắp ngã lên người , Thẩm Vân Tương bỗng nhiên khẽ động, đoạt lấy bội đao phía sau thị vệ, đem bội đao chưa ra khỏi vỏ để ngang sau lưng của Tứ công chúa, cho Tứ công chúa lực tựa để nàng ta ổn định lại thân thể.

      Thẩm Vân Tương xuất thủ tốc độ cực nhanh, động tác liên tiếp thập phần hoàn mỹ, Thiên Chỉ Diên thầm thán phục, ngay cả nàng cũng thấy lắm, Thiên Chỉ Diên tròng mắt lanh lợi đảo vòng.

      "A. . ."

      Thiên Chỉ Diên quát to tiếng, cầm bát canh trong tay hắt ra, vừa lúc hất vào người Tứ công chúa cùng Thẩm Vân Tương.

      Khi Thiên Chỉ Diên lấy lại tinh thần thấy Tứ công chúa bị hắt canh lên mặt, nàng ta muốn tức giận, lại nghe thấy Thiên Tinh Hàn trầm giọng xuống, mà chất vấn: "Chỉ Ngọc, có chuyện gì xảy ra?"

      "Phụ hoàng, nhi. . ." Tứ công chúa tự nhiên biết nàng làm mất mặt Thiên Tinh Hàn trước bao nhiêu người.

      " Hoàng thượng, chắc hẳn là nền này quá trơn, Tứ công chúa nhất thời mới trượt chân, nên Tứ công chúa cần phải để ý tới." Thẩm Vân Tương mở miệng thay Tứ công chúa giải vây, Tứ công chúa cảm kích nhìn .

      "Chỉ Diên, có chuyện gì xảy ra?"

      Thiên Chỉ Diên cố gắng mở to hai mắt, làm bộ như bị dọa sợ đến.

      "Phụ hoàng, Chỉ Diên nhất định là bị dọa cho sợ hãi nên..." Thiên Hoài Hạo mở miệng giải thích.

      "Chỉ Diên còn nhanh bồi tội với Thẩm công tử !"

      Thiên Chỉ Diên sợ hãi nhìn Thẩm Vân Tương, hơi bĩu môi , vẻ mặt ủy khuất.

      " Thôi, ta đổi bộ xiêm y khác là được, Cửu công chúa còn , bị dọa cho khiếp sợ, nên mới thất thố như thế." Thẩm Vân Tương hướng Thiên Chỉ Diên mỉm cười.

      Nhìn Thẩm Vân Tương bỏ , Thiên Chỉ Diên hai tay chống cằm, nàng tìm được kẽ hở nào, khiêm tốn có lễ, khí chất siêu phàm, lòng dạ rộng rãi, so với thanh danh ở bên ngoài của công tử Tương , quả nhiên, danh bất hư truyền.

      Thiên Chỉ Diên nghĩ Tương mỹ nam đích xác là chính nhân quân tử, chinh phục dễ dàng đây . Nàng trầm cười cười.

    5. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 18: Trộm “ hương” của Tương mỹ nam



      Tối hôm đó, trăng sáng vằng vặc, Thiên Chỉ Diên trốn trong ổ chăn để hồi tưởng lại chuyện tình ban sáng.

      Bằng lương tâm mà , Tương mỹ nam xác thực hoàn mỹ, chê vào đâu được.

      Ngay từ đầu, Thiên Chỉ Diên là bị tiếng đàn cao siêu của Thẩm Vân Tương hấp dẫn, sau đó lại bị dung mạo tuyệt thế của mê hoặc, đêm nay lại vì thân thủ cực nhanh của làm cho nàng kinh ngạc thôi, vì lòng dạ rộng lượng của khiến nàng cảm thán.

      Tương mỹ nam là người tốt, quan trọng nhất là phải ca ca thân sinh của nàng! người đẹp như thế, chinh phục được, người ăn xong rồi lại nằm, mê chơi lại thích trai đẹp như nàng sao có thể cam tâm?

      Thiên Chỉ Diên lăn vài vòng giường, vì sao nàng thể có thân thể tốt chứ? Thân thể này quá ! Có thể nhìn chứ thể ăn, khó chịu, có muốn quyến rũ người ta cũng được!. . .

      Thiên Chỉ Diên thở dài hơi, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ. Bỗng nhiên nàng mở đôi mắt ra, trong gian phòng của nàng, tựa hồ có tiếng gió.

      Nàng cảm giác được có người lặng lẽ tới gần, Thiên Chỉ Diên lật thân thể bé lại rồi đưa bàn tay xuống phía dưới gối.

      Hô hấp và động tác của hai tên hắc y nhân cũng rất , nàng nghĩ chắc là cao thủ. Thiên Chỉ Diên quá để chế phục lúc hai người, có chút khó khăn. Nàng nhắm nghiền hai mắt lại, cấp tốc tìm kế đối phó với bọn họ ở trong đầu.

      người ở đầu giường, người tới gần cuối giường, chỉ cần cử động chút nhất định lập tức bị phát . Hai người đó giống nhau chút hành động nào, hay giữa bọn họ còn có kế sách khác.

      Thiên Chỉ Diên chuẩn bị thổi ngân châm độc mà nàng vẫn giấu kĩ .

      Bỗng nàng cảm giác được người ở phía đầu giường kia vươn tay về phía nàng, chuẩn bị điểm huyệt người nàng, Thiên Chỉ Diên chuẩn bị rút ngân châm dưới gối ra để hạ thủ vật khác phóng tới hắc y nhân..

      Hai tên hắc y nhân kinh hô : “ Là ai!”

      "Hai vị đêm hôm khuya khoắt mời mà tới đây, chưa lên danh tính của mình, thế nào dò hỏi người khác trước ?"

      đạo thanh giống như dòng suối nhưng lạnh lùng từ trong phòng truyền ra, Thiên Chỉ Diên cả kinh, là Tương mỹ nam! Nàng mở hai mắt hơi he hé ra nhìn, thầm quan sát tình huống ở trong gian phòng.

      Thiên Chỉ Diên thầm kinh hãi, nàng phóng ngân châm, chỉ có cái là trúng đùi của người trong hai tên hắc y nhân. Độ chính xác thấp như vậy sao, rất là bất thường nha! Còn có, nàng phát ở sau lưng của hai tên hắc y nhân vậy mà cắm vài miếng lá cây. Lá cây kia, nếu như nàng nhìn lầm, là từ bồn hoa đặt ở trong phòng của nàng .

      Như vậy chỉ có khả năng duy nhất, thời gian mà hắc y nhân muốn xuống tay, là cùng lúc với nàng, ở trong bóng tối Tương mỹ nam thuận tay lấy hai lá cây đánh vào người của hắc y nhân. Bọn họ xoay người nên vị trí có chút thay đổi, đến nỗi ngân châm của nàng bị đánh tạt ra.

      Tương mỹ nam từ lúc nào tiến vào gian phòng của nàng ? Ngay cả xuất thủ chính nàng của phát ra? Lá cây mềm mại như vậy , lại có thể trở thành ám khí của ? Thiên Chỉ Diên trong lòng cả kinh.

      Hai tên hắc y nhân liếc mắt nhìn nhau, nhìn thấu trong mắt của đối phương đều có kinh ngạc, hai người ăn ý cùng nhau bỏ , bọn họ xoay người liền hướng cửa sổ nhảy ra ngoài.

      "Hai vị tới đây, cũng cần vội vã như vậy, chúng ta chuyện chút ."

      Thẩm Vân Tương chẳng biết từ lúc nào đứng ở trước cửa sổ, ánh trăng nhàn nhạt rơi vào người của , làm cho người ta cảm thấy đẹp vô cùng, thoát tục như thần tiên giáng trần, nhưng chỉ nhìn được từ xa thể với tới.

      Hai tên hắc y nhân cũng bị thân thủ cực nhanh của làm cho hoảng sợ, hai người hết sức ăn ý, liếc mắt nhìn nhau, người tiến về phía trước ngăn cản Thẩm Vân Tương, người quay đầu lại định đánh Thiên Chỉ Diên.

      Thiên Chỉ Diên chuẩn bị xoay người né tránh, thấy lực mạnh ở khủy tay ôm nàng vào lòng. cỗ mùi hương hoa lê như có như xâm nhập vào mũi của nàng , nàng quay đầu lại thấy Thẩm Vân Tương tới trước hai hắc y nhân để bảo hộ và ôm nàng vào lòng rồi .

      Hai hắc y nhân thừa dịp có khe hở này, bèn lập tức xoay người, nhảy ra khỏi gian phòng của Thiên Chỉ Diên.

      Thiên Chỉ Diên đem hai người kia nhìn kỹ, nàng chú ý tới hai người đó có đồ án giống như con chim điểu ở sau gáy. Nàng nhìn thấy đồ án này rất đặc biệt, hơn nữa nếu như nàng đoán sai, bọn họ chính là hắc y nhân xuất ở tẩm điện của Ân hoàng hậu vào đêm hôm đó để tìm kiếm cái gì đó.

      " Công chúa người sao chứ?"

      Thanh của Thẩm Vân Tương đem tinh thần của Thiên Chỉ Diên kéo trở lại. Nàng bỗng nhiên ý thức được, người mà nàng muốn tâm tâm niệm niệm chinh phục được - Tương mỹ nam đem nàng ôm vào trong lòng.

      "Sợ. . . Sợ. . ." Thiên Chỉ Diên vừa ôm chặt lấy Thẩm Vân Tương, vừa giọng thút tha thút thít đáp, sau đó liều mạng hướng tới trong lòng của Tương mỹ nam mà cọ qua cọ lại.

      Thẩm Vân Tương thấy Thiên Chỉ Diên khóc nức nở liền giọng an ủi: “ có việc gì nữa, công chúa cần sợ, có thần ở đây”

      sợ, sợ, Tương mỹ nam ở đây Thiên Chỉ Diên cái gì cũng sợ nữa.

      "Mỹ nam, ngươi được , được . . ." Thiên Chỉ Diên nắm chặt, đánh chết cũng buông tay của Thẩm Vân Tương ra.

      "Được, thần đâu cả."

      Thiên Chỉ Diên khóc ở trong lòng của Thẩm Vân Tương, cảm giác vô cùng hạnh phúc. Nàng nghĩ đến yến tiệc buổi tối hôm nay, mấy người kia liều mạng biểu mình là công chúa cao quý , nàng khẽ nhếch miệng.

      Nhìn mỹ nam mỹ nữ có ích lợi gì? Tương mỹ nam so với các nàng còn đẹp hơn. Tài hoa có ích lợi gì? Tương mỹ nam so với các nàng còn tài hoa hơn.

      Các nàng bận rộn nguyên đêm đến vạt áo cũng bắt được, tại phải tay của Thiên Chỉ Diên nàng đặt lên sao? Thông minh được, liền sử dụng lưu manh mới là vương đạo!

      lát sau, Thẩm Vân Tương cảm giác được thân thể nhắn mềm mại ở trong lòng của thở đều đều, ôm Thiên Chỉ Diên từ trong ngực hướng phía giường tới nhưng chưa kịp đặt xuống nghe thấy tiếng thét.

      "A. . ." Thiên Chỉ Diên cau mày lại, trong miệng phát ra tiếng kêu sợ hãi mà yếu ớt gắt gao cầm chặt tay của Thẩm Vân Tương chịu buông tay.

      Thẩm Vân Tương bất đắc dĩ, buông tha ý định đem Thiên Chỉ Diên tới giường nên lại ôm nàng vào trong ngực cho tốt.

      Thiên Chỉ Diên chậm rãi mở mắt ra, nàng dùng thanh mềm mại lo sợ, khóc nức nở : "ưm. . . Mỹ nam muốn ở cùng với ta sao?"

      Nhìn thấy Thiên Chỉ Diên tỉnh và còn hỏi chuyện được nên Thẩm Vân Tương liền trả lời: "Sao có thể, thần đâu cả"

      Oa nga, thanh của Tương mỹ nam…hảo hảo… dễ nghe, là ôn nhu, rung động nha! Làm cho trái tim bé của Thiên Chỉ Diên nhảy cẩng lên.

      Thiên Chỉ Diên mang theo sắc mặt sợ hãi, trèo lên người của Thẩm Vân Tương.

      "Bẹp. . ."

      Thiên Chỉ Diên thơm Thẩm Vân Tương cái.

      Thẩm Vân Tương sửng sốt.

      Thiên Chỉ Diên thừa dịp còn sững sờ, nàng lấy thời gian nhanh nhất mà vùi người vào trong lòng của Thẩm Vân Tương, sau đó hiểm cười.

      Thiên Chỉ Diên đùa giỡn mỹ nam đoàng hoàng nha, đây chỉ là bước đầu tiên, sớm muộn gì ngày nàng đem biến thành mỹ nam nhà mình. Thiên Chỉ Diên ngủ trong lòng . khuôn mặt nàng còn mang theo nụ cười ngọt ngào.

      Thiên Chỉ Diên biết, lúc này đây Thẩm Vân Tương cũng nhìn nàng , nở nụ cười tươi hết sức thâm thúy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :