1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khanh Thật Hung Hãn: Thải Tử Phi Đào Hôn - Mê Hoặc Giang Sơn (Update C48.1)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Chương 28: Vải nguyệt đâu?

      Quân Kinh Lan đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức giương môi nở nụ cười. Quả nhiên khiến cho người ta vắt cạn óc cũng thể đoán được đáp án, có thể cút?

      Xung quanh nhóm sứ thần các quốc gia muốn cười nhưng lại dám cười, chỉ nhìn về bên này, nghĩ tới người đứng đầu trong mười đại mỹ nam thiên hạ - thái tử Bắc Minh, tình nhân trong mộng của vô số nữ tử, cũng có ngày ăn quả đắng trước mặt nữ nhân! Thứ cho bọn họ là dân quê mùa chỉ biết dùng lại cái từ mà tiền hoàng hậu Nam Nhạc từng , chính là -- "supper suất"! Tha thứ cho bọn họ là dân quê mùa chỉ biết ghen tỵ với 'supper suất', biết vì sao, chỉ cần trông thấy 'supper suất' bị nhục, trong lòng bọn họ có loại cảm giác thỏa mãn biến thái!

      "Ha ha ha..." Sở Trường Ca hề e dè nở nụ cười, : " ngờ được có nữ tử thèm nể mặt mũi của thái tử Bắc Minh!"

      Nụ cười này làm Quân Kinh Lan tức giận, chỉ miễn cưỡng quét mắt liếc , thản nhiên : "Đại hoàng tử Sở quốc có dám khẳng định, Hoàng nhi nể mặt ngài?"

      Vừa dứt lời, biểu tình của Đạm Thai Hoàng nháy mắt trở nên vô cùng vặn vẹo, như nuốt phải ruồi! Hoàng nhi! Hoàng nhi?! Có cần phải ghê tởm vậy ?

      Sở Trường Ca nghe vậy, nhìn Đạm Thai Hoàng chút, ngẫm lại tác phong vừa nãy của nàng, xem ra thể diện của mình chưa chắc nàng nể, nhưng cũng cảm thấy ngượng ngùng, cười tủm tỉm lắc lắc cây quạt, mở miệng cười : "Bản điện hạ sống lâu như vậy, bị nữ nhân cự tuyệt nhiều lắm! Bởi vì bề ngoài của bản điện hạ quả quá xuất sắc, các nương khó mà thích, nhưng cuối cùng, bản điện hạ đều lấy nhân cách và mị lực để chinh phục các nàng. Cho nên Khuynh Hoàng công chúa chịu nể mặt mũi, bản điện hạ cũng cảm thấy khó chịu!"

      Sở Trường Ca sau khi thao thao bất tuyệt xong, biểu tình của sứ thần các quốc gia liền trở nên cực kỳ cứng ngắc, nếu phải do thân phận của , bọn họ rất muốn xông lên trái phải đập cho tên khốn biết xấu hổ này trận! Bề ngoài quá xuất sắc? Vậy người cùng nhiếp chính vương Nam Tề - Tức Mặc Ly chiếm giứ vị trí thứ ba trong bảng mười mỹ nam thiên hạ là người nào? có bề ngoài, địa vị, tiền tài, quyền thế, còn có Sở Hoàng cưng chiều, làm sao có nhiều mỹ nhân xua như xua vịt, còn nhân cách mị lực? Người này nếu có cái gọi là nhân cách mị lực, có lẽ bọn họchính là Khổng phu tử chuyển thế!

      "Đại hoàng tử Sở quốc quả nhiên rất biết tự an ủi mình, bản thái tử xưa nay luôn giữ mình trong sạch, hiểu cách lấy lòng nữ tử, khó tránh có lúcchọc Hoàng nhi tức giận. Điểm này, tự nhiên bằng người có nhiều kinh nghiệm phong phú, nhập mạc chi tân (là khách quen của nữ tử thanh lâu) như Sở Hoàng tử!" Khóe môi nhếch lên, mí mắt nheo lại, hàn quang lấp lánh.

      Lần này, mọi người xung quanh như ngửi được mùi thuốc súng! Trước nhìn Quân Kinh Lan, ngữ khí mang theo ba phần ý cười bảy phần lạnh lẽo, lại nhìn nhìn người bị Quân Kinh Lan dùng lời sắc bén làm cho sắc mặc cứng ngắc Sở Trường Ca, sau cùng mới nhìn Đạm Thai Hoàng bên cạnh khóe miệng run rẩy, vẻ mặt ghét bỏ. Sau khi nhìn xong, hẹn mà cùng nuốt nước miếng, đây chính là màn tranh giành tình nhân trong truyền thuyết sao!?

      Sở Trường Ca buồn bực! Nhập mạc chi tân, cái này tuyệt đối rất bất lợi cho , Quân Kinh Lan biết đâm trúng tử huyệt! Thôi, là người rộng rãi, thèm tranh cãi với tên lòng dạ hiểm độc này.

      Thấy Sở Trường Ca gì, Quân Kinh Lan mới quay đầu nhìn Đạm Thai Kích, ủy khuất chỉ vào Đạm Thai Hoàng tố cáo: "Vương huynh, Hoàng nhi lại khi dễ ta!" xong, còn "lơ đãng" đung đưa cánh tay, để cho người ta trông thấy vết thương vừa mới được băng bó.

      "Phụt -- khụ khụ..." bên vừa uống rượu, vừa xem trò - Hoàng Phủ Hiên thành công bị những lời này làm sặc!

      Mọi người xung quanh hoặc ngẩng đầu nhìn trời, hoặc nhìn xuống đất, hoặc nghẹn cười, hoặc khóe miệng run rẩy. nghĩ tới thái tử Bắc Minh cũng biết ngây thơ làm nũng! Được rồi, kỳ cũng xui xẻo, lấy thân thay giai nhân ngăn cản ám khí, được báo đáp thôi, còn nhận được câu "Ngươi có thể cút", ưu thương tuyệt vọng nên mới làm nũng cũng là bình thường! Nhưng mà bọn nhìn rất quen mắt nha!

      Đạm Thai Hoàng thái dương nổi đầy gân xanh, nghiệt chết tiệt, đầu óc có bị lừa đá ? Tự dưng lại mình khi dễ ?

      Đạm Thai Kích đưa tay quẹt mũi, xấu hổ ho khan vài tiếng, nhìn Quân Kinh Lan giống như đứa đầy ủy khuất tố cáo, khóe miệng co giật lại run rẩy, Quân Kinh Lan này, ràng so với còn lớn hơn tuổi đúng ? Có thể đừng tra tấn như vậy ?! "Khụ... Hoàng nhi, muội lễ phép! Thái tử xả thân cứu giúp, sao muội lại có thể năng lỗ mãng như vậy?"

      ra nếu Quân Kinh Lan , cũng phải giáo huấn Hoàng nhi vài câu, làm vậy, khó tránh khỏi bọn họ mang tiếng vong ân phụ nghĩa. Bất luận là xuất phát từ mặt mũi, hay là từ đạo nghĩa, cũng nên như thế!

      Đạm Thai Hoàng nhu thuận gật đầu, lại có chút ghét bỏ nhìn Quân Kinh Lan, xin lỗi: " xin lỗi, bản công chúa mới vừa rồi đột nhiên tâm tình bực bội, nên mới hành động bất thường, cũng có ý bắt nạt thái tử Bắc Minh, mong thái tử Bắc Minh bỏ qua cho!" bên vừa vừa mài răng, nghiệt chết tiệt này nếu còn dám hươu vượn, nàng khách khí!

      "Đột nhiên tâm tình bực bội? Là nguyệt tới sao?" Quân Kinh Lan sửng sốt, có chút ngây thơ hỏi.

      "Khụ..."

      "Khụ khụ..."

      "Phụt... Ha!"

      Xung quanh đều là tiếng ho khan, tiếng cười trộm, tiếng phun nước!

      Lửa giận nháy mắt đốt tới mặt Đạm Thai Hoàng, cũng biết là do tức giận hay xấu hổ, nàng cởi giày, ném thẳng vào mặt , chửi ầm lên: "Cút mẹ ngươi !"

      Giày trong trung bay được đoạn, ý cười bên môi Quân Kinh Lan thoáng đọng lại chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại thái độ bình thường. Mắt thấy giày thêu đến gần, nhàng vung tay, giày cùng với mấy cánh hoa bị trận gió quét qua bên! Chợt, lại nhìn Đạm Thai Hoàng nổi giận, khẽ cười : "Công chúa nổi giận lớn như vậy làm gì? Bất quá là bản thái tử nhớ đến chuyện công chúa còn thiếu bản thái tử vật!"

      Vật gì?! phải đoạt mệnh thiên châu trả cho rồi sao?

      tiến lên từng bước, khóe môi mỉm cười, mập mờ : "Công chúa, vải bố nguyệt đâu?"

      Vừa xong, mọi người liền hít hơi lãnh khí! Ánh mắt nhìn hai người biến hóa vô cùng kỳ lạ, vải bố nguyệt đâu? Món đồ đó mà cũng có thể dùng để làm lễ vật? Có cần phải khác người vậy ?!

      Vì thế, Đạm Thai Hoàng trong nháy mắt nhớ lại! Chính mình tối hôm qua thưởng băng vệ sinh cho , nữ nhân dùng gọi là vải bố nguyệt , nam nhân dùng gọi là tã. Tên này ngay cả tã, vải nguyệt cũng ngây ngốc phân biệt được?!

      Hóa ra là báo thù chuyện nàng thưởng băng vệ sinh Sophie cho , nên cố ý chỉnh nàng đây mà! Nàng mà, làm sao có thể hào phóng như vậy, bị đùa giỡn cũng đáp lễ. Nàng cười lạnh tiếng: "Thái tử Bắc Minh, hình như người nhớ nhầm phải? Bản công chúa có tặng ngươi vải bố nguyệt sao? ràng nam nhân dùng là..."

      chưa xong bị Quân Kinh Lan ngắt lời: "Uhm, công chúa như vậy. Công chúa chỉ , ngày gặp ta, đêm trằn trọc an giấc, nguyện lấy vật bên người để thể mối tương tư..."

      Còn chưa dứt lời, Đạm Thai Hoàng nhanh chóng cởi nốt chiếc giày còn lại, quăng vào mặt ! Rống to: "Phóng con mẹ ngươi rắm!"

      "Ha ha ha..." Giày thêu lần nữa đánh người thất bại, rơi xuống đất, Quân Kinh Lan tâm tình rất tốt cười lớn xoay người rời , từng bước , phảng phất như giẫm lên vầng hào quang sáng lạn của ánh mặt trời, khiến người dám nhìn gần.

      Mọi người nhất thời cảm thấy chỉ số thông minh của mình hình như đủ dùng, đối với chuyện này như lọt vào sương mù.

      Mà Đạm Thai Hoàng nhìn bóng tao nhã vô song, tức giận đến sắc mặt từ phiếm hồng biến thành xanh lè, lại khẽ nghiến răng kèn kẹt, tên khốn kiếp!

      Thái tử gia mang theo đám hạ nhân rời khỏi rừng đào, Tiểu Miêu Tử do dự trong chốc lát, nhưng lại nhịn được, hỏi câu: "Gia, lúc ấy ngài ràng có thể bị thương, vì sao..."

      Quân Kinh Lan nhếch miệng cười, lạnh giọng : "Gia bị thương, chuyện tốt tối qua nữ nhân kia làm, Hoàng Phủ Hiên có thể bỏ qua cho nàng sao? Nếu Hoàng Phủ Hiên ra tay, nàng có mười cái mạng cũng đủ để chết!"

      "Gia, chẳng lẽ ngài... Động tâm?" Trong lòng Tiểu Miêu Tử có dự cảm tốt.

      vệ núp trong chỗ tối lúc đó cũng nhớ lại, ngày ấy đồng đội của mình bị Đạm Thai Hoàng đá lên trời xuống đất, ôm cúc hoa tháo chạy, trong lòng cũng có dự cảm tốt! Gia của ta, ngài làm ơn đừng coi trọng con cọp mẹ kia, con cọp cái kia so với mẹ nuôi ngài còn khủng bố hơn...

      Vừa xong, Quân Kinh Lan liền dừng bước, ý cười bên môi cũng thu lại: "Tiểu Miêu Tử, ngươi hỏi nhiều quá. Có đôi khi biết nhiều quá, chưa chắc tốt!"

      Tiểu Miêu Tử vội cúi đầu, dám nữa.

      đường yên tĩnh im ắng. Mà Quân Kinh Lan đằng trước, vừa vừa nhớ lại cảnh nữ nhân hung ác kia hai lần cởi giày chọi , nhịn được lại mỉm cười...

      Tiểu Miêu Tử thấy vậy, hơi nhíu mày, thở dài hơi, mặt thoáng lên nét u sầu. Hy vọng gia chỉ nhất thời hứng thú...
      Zenny Ngok, emilia, bixu tran4 others thích bài này.

    3. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Hàng lúc nữa đêm, bóc tem hehe
      Thanks nàng bóng gió.
      bóng gió thích bài này.

    4. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Chương 29: Xách giày chạy quanh hoàng thành mười vòng!


      Nhìn cái tên khốn khiếp kia cút , cơn giận của Đạm Thai Hoàng còn chưa kịp tiêu, nghĩ tới có nên đuổi theo liều chết với hay , chợt nghe thấy giọng phong lưu hoa lệ, vui của Đạm Thai Kích vang lên: "Còn mau mang giày vào, nương, như thế còn ra thể thống gì!"

      Các sứ thần có mặt ở đây, tập tục của Trung Nguyên và Mạc Bắc khác nhau rất lớn, những người này sau khi trở về biết thành cái gì, nha đầu này!

      Bị Đạm Thai Kích giáo huấn, Đạm Thai Hoàng liền ngoan ngoãn nghe lời, định qua nhặt giày. Sở Trường Ca đứng gần đôi giày của nàng, cười lẳng lơ, đưa bàn tay tôn quý của mình ra nhặt đôi giày lên, ý cười nhàn hạ, mặt mày cong cong, bước đến trước mặt Đạm Thai Hoàng, đặt giày xuống bên chân nàng, cao giọng : "Vì mỹ nhân phục vụ, là vinh hạnh của bản điện hạ!"

      Dứt lời, còn ra vẻ thâm tình nhìn khuôn mặt tinh xảo nhắn của Đạm Thai Hoàng, nhìn vô cùng chân thành.

      Mà Đạm Thai Hoàng ở khảng cách gần như vậy nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô song kia, ràng nhận ra dưới vẻ thâm tình của tên này, kỳ trong mắt rất trấn tĩnh. Nhưng dựa vào dung mạo xuất sắc, cộng thêm những cử chỉ này, đúng là khiến người ta bị mê hoặc, nếu nàng cẩn thận, chừng bị lừa! Thảo nào mới vừa rồi nghiệt kia thân kinh bách chiến, ong bướm vô số!

      Bốn phía nhất thời vang lên tiếng hít, tay của nam tử, bất luận là ở Trung Nguyên hay Mạc Bắc, đều rất tôn quý! Nếu có nữ tử nào được phu quân tự tay vẽ lông mày, cũng là vinh sủng khó có được, nay đại hoàng tử Sở quốc vậy mà lại xách giày cho Đạm Thai Hoàng? Xách giày đó?!

      Tùy tùng của Sở Trường Ca – bạn Đồng Tiễn cũng đành lòng quay đầu ! Theo điện hạ hai mươi năm, quả biết điện hạ luôn vì mỹ nhân mà sẵn sàng tìm mọi cách lấy lòng, hôm nay cư nhiên còn đòi xách giày cho người ta! Tam công chúa Mạc Bắc với mấy mỹ nhân trước của điện hạ so ra cũng chưa chắc xinh đẹp bằng a! thể hiểu được mà!

      "Thịnh tình của Sở đại hoàng tử, phải công chúa Khuynh Hoàng nên cân nhắc lại chút sao?" giọng lạnh lẽo, từ trong đám người bên cạnh truyền đến, chính là giọng của cái người mới vừa từ long ỷ đến - Hoàng Phủ Hiên.

      Các sứ thần còn lại nghe xong, cũng nhao nhao gật đầu. Sở Trường Ca tự tay xách giày cho nàng, lần này mười phần là tâm, nếu lòng, cũng đáng giá để cân nhắc!

      Đạm Thai Kích nghe vậy nhíu mày, Sở Trường Ca là loại người nào, người bên ngoài có thể biết, nhưng sao có thể ? Trước khi tới Đông Lăng, người này bị mình cho vào danh sách " thể để cho Hoàng Nhi tiếp xúc". liền mở miệng : "Đa tạ Sở đại hoàng tử, Hoàng Nhi nhanh lên, thư phụ vương gửi đến rồi!" Lời này, chính là muốn chạy lấy người.

      Đạm Thai Hoàng gật đầu, kỳ nàng cũng muốn ở lại đây bị cái tên playboy này làm phiền, muốn mang giày, lại nghe Sở Trường Ca cười : "Tấm chân tình của bản điện hạ, đại hoàng tử làm gì phải cự tuyệt vạn dặm xa xôi như vậy!" Nụ cười này, khuôn mặt vốn vô cùng tuấn nay lại tăng thêm vài phần xấu xa liền trở nên vô cùng hấp dẫn.

      Khóe miệng nữ nhân nào đó giật giật, vì sao lời này nghe qua như là thổ lộ với vương huynh nàng vậy?

      Nhìn khóe miệng Đạm Thai Hoàng run rẩy, Sở Trường Ca tiếp tục lấy thâm tình chân thành : "Phải làm cách nào để khiến công chúa có thể nhìn ra bản điện ra rất lòng a!"

      'Rất lòng?' Khóe mắt Đạm Thai Hoàng lại giật, nhìn ánh mắt tên này có vẻ rất thâm tình a, con mắt của nàng đảo quanh, vô cùng ác liệt giơ bàn chân mang tất thối quơ quơ, "Nếu đại hoàng tử lòng, vậy liền xỏ giày cho bản công chúa, thế nào?"

      Vừa xong, sắc mặt Sở Trường Ca liền cứng đờ. Nhìn thoáng qua cái chân lắc lắc của Đạm Thai Hoàng, đứng lâu cũng thể cử động.

      Mà nhóm sứ thần nhiều chuyện, muốn cười lại dám cười, nếu Sở Trường Ca giúp nàng xỏ giày, lên chỉ hư tình giả ý, nếu giúp nàng xỏ giày, từ mai trở thành trò cười khắp thiên hạ! Tam công chúa Mạc Bắc thực biết làm khó người khác a!

      Sở Trường Ca do dự lâu, vừa ngẩng đầu, chợt thấy ý trêu tức trong mắt Đạm Thai Hoàng, rốt cục cũng hiểu được là mình bị nàng đùa giỡn! Nhưng cũng bận tâm, ngược lại càng thích thú, cười : "Xỏ giày, chỉ có thể xỏ cho nương tử của mình, nếu công chúa bằng lòng gả cho bản điện hạ, bản điện hạ nguyện ý cống hiến sức lực!"

      Lời này nếu là người khác , khó tránh khỏi cảm thấy là muốn lui bước, nhưng Sở Trường Ca lại dùng giọng điệu thâm tình chậm rãi ra, làm cho những người có mặt ở đây cảm thấy rất hợp tình hợp lý, tình nghĩa sâu nặng!

      Đạm Thai Hoàng cũng vạch trần , cước xỏ chân vào giày, thân thể hơi nghiêng về phía trước, lại gần Sở Trường Ca, chợt dùng thanh chỉ có hai người nghe được mở miệng: "Sở hoàng tử điện hạ, rất tiếc chiêu này của ngươi vô dụng với bản nương, ngươi vẫn nên tỉnh lại !"

      xong nàng liền xoay người theo Đạm Thai Kích rời ! Phẫn thâm tình, giả tình thánh, thú vị!

      Sở Trường Ca đứng đó sửng sốt lúc lâu, cho đến khi tất cả các sứ thần nhìn mình như nhìn khỉ làm xiếc, cẩn thận quan sát nửa ngày, sau đó mới rời theo Hoàng Phủ Hiên, rốt cục mới lấy lại tinh thần! "Ha ha ha..."

      trận cười khẽ, tâm tình rất tốt!

      Đồng Tiễn gì chỉ nhìn bóng lưng của , phải điện hạ bị kích thích đến choáng váng đó chứ? "Điện hạ, nô tài cảm thấy tam công chúa Mạc Bắc phải là nương hiền lành, tốt nhất là ngài nên tránh !" Ngay cả thái tử Bắc Minh mà nàng cũng dám ném giày vào mặt, muốn phủ đại hoàng tử có nữ nhân kinh khủng như vậy, hơn nữa điện hạ cũng có võ công cao như thái tử Bắc Minh, nếu cẩn thận chừng ngày nào đó bị nữ nhân kia ném giày vào mặt mất!

      Sở Trường Ca quơ quơ cây quạt trong tay, bộ dáng như mấy vị công tử phong lưu lộ ra vẻ mặt thích thú: phải người hiền lành mới thú vị, ngươi thấy chủ tử của ngươi có khi nào ở trước mặt nữ nhân chịu thiệt chưa?" xong, lắc lắc cây quạt, đường cười xấu xa trở về tẩm cung của mình. Lưu lại tiếng thét chói tai của đám cung nữ...

      Khuyên nhủ thất bại, Đồng Tiễn ở phía sau lắc lắc đầu. Xem ra điện hạ lần này là quyết tâm rồi...

      ...

      Trong tẩm cung của Đạm Thai Kích, giọng tao nhã hoa lệ nhưng hàm chứa ba phần tức giận truyền ra: "Nha đầu kia, hôm nay ra thể thống gì, dám ở trước mặt mọi người cởi giày, còn bộ dáng gì nữa?"

      Nhìn vương huynh giống ông cụ non cau mày răn dạy mình, Đạm Thai Hoàng cợt nhả : "Vương huynh, phải muội chỉ cởi giày thôi sao? Cùng lắm ai thèm lấy muội thôi, ai zô! ai thèm lấy chẳng phải còn có huynh nuôi muội sao?" Ừ, cảm giác có lão ca làm nũng cũng tệ lắm!!

      Lời này thành công làm Đạm Thai Kích bị nghẹn, là bị nàng làm cho tức cũng được, cười cũng xong. lát sau, rốt cục thở dài hơi: "Nha đầu muội, xem ra là bị ta chiều hư rồi! Có vương huynh nào nuôi muội muội mình cả đời chứ, mười sáu tuổi rồi, còn hiểu chuyện!"

      Nhìn tuy rằng còn giáo huấn nàng, nhưng cơn giận giảm, móng vuốt của Đạm Thai Hoàng liền vươn tới đĩa bánh hoa quế ở bàn, vừa nhét vào miệng, vừa ràng: "Cho nên nha, nếu có ai đối xử tốt với muội giống vương huynh, muội a! lấy chồng!" Đạm Thai Kích đối xử với nàng quá tốt.

      Nhìn nàng vừa vừa ăn, Đạm Thai Kích càng có cách! Nhìn nàng hồi, bỗng nhiên nghiêm mặt : "Nếu có ai cưng chiều muội giống huynh, huynh nuôi muội cả đời!" Thốt ra lời này, trong lòng cũng có chút cảm giác khác thường.

      "Vậy, xong rồi ha! Xem đức hạnh này của muội, cũng chưa chắc là có người chịu chấp nhận!" Vừa ăn vừa , vụn điểm tâm đều rơi ra.

      Xem bộ dáng bất nhã này của nàng, Đạm Thai Kích lại muốn răn dạy, mà ngay lúc này, hắc y nhân liền tiến vào, khom người, quỳ xuống, bình tĩnh : "Đại hoàng tử, chén trà trước, thái tử Bắc Minh sai người đến . Sở Trường Ca giúp công chúa xách giày tính làm gì, chỉ cần công chúa bằng lòng gả cho thái tử, thái tử nguyện ý mang giày của công chúa chạy quanh hoàng thành mười vòng!"

      "Phụt --" Đạm Thai Hoàng nghe xong liền phun điểm tâm trong miệng ra, dính cả lên mặt hắc y nhân!
      Dunghyt97, Zenny Ngok, Hương Thảo7 others thích bài này.

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Hihi bóc tem. :yoyo52: Nôn nóng k biết khi nào Quân Kinh Lan mới rước đc chị Thai Hoàng về nhà đây hzzz. :yoyo59: Chị gây họa nhìu mà đằng sau đó là dàn mỹ nam hội tụ đủ các yếu tố theo sau.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :