1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Hóng .....:050::012:
      OrchidsPham thích bài này.

    2. Hồng Cúc

      Hồng Cúc Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      63
      hay quá, mình rất thích, cảm ơn bạn nhiều!
      OrchidsPham thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Lời Văn mượt
      Hay lắm bạn ak
      Vy TửOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 6
      Editor: OrchidsPham


      Hai ngày nay Trương Tư Ninh bị cảm nặng, nghẹt mũi, ho khan, còn nhiễm trùng ami đan, cổ họng bị nghẹn lại, nuốt nước miếng thôi mà cổ cũng rất đau. Đến hơn 10 giờ sáng, chịu nổi nữa, đành nghe theo đề nghị của bà chủ siêu thị bên cạnh, để Trần Bình Bình và Hứa Dương trông tiệm, chuẩn bị đến phòng khám tiêm mũi.


      Phòng khám cách cửa hàng bán hoa xa, nằm cùng dãy phố, chỉ cách khoảng 200 thước (khoảng 50m). Ra khỏi cửa tiệm, bên ngoài gió lạnh tận xương, đập thẳng vào mặt khiến mắt cũng thấy xót. Lúc ra cửa, Trương Tư Ninh quên đeo khẩu trang, đành cố chịu đựng gió lạnh, chậm rãi dọc theo bên đường, có mấy người bán hàng có quen biết nhìn thấy , người ta hỏi đâu, cho dù rất muốn chuyện nhưng vẫn phải dừng lại hai câu như “cảm mạo, phòng khám tiêm” linh tinh.


      Phòng khám lớn nhưng bên trong cũng ít người, đếm sơ qua cũng đến hai mươi người, ngoài bảy tám người cùng gần như tay ai cũng gắn kim, bên cạnh là giá truyền dịch. Bên trong có cả người lớn, cả trẻ em, hơi ồn ào. Sàn nhà xanh biếc đối diện với cửa có bãi dịch biết là nôn ra hay là cái gì, nhìn qua rất ghê tởm. Trương Tư Ninh vừa đẩy cửa thủy tinh của phòng khám ra, chân cũng chưa bước vào, chỉ từ bên ngoài ngó nghiêng mấy cái liền quay đầu ra.


      Đúng lúc có xe taxi ngang, Trương Tư Ninh giơ tay đón xe, trực tiếp đến bệnh viện gần đó.


      Xếp hàng, đăng ký, đến phòng khám bệnh, sau đó lấy đơn thuốc, đến phòng thu phí, giao tiền, nhận thuốc, truyền nước, sau quá trình dài, Trương Tư Ninh cảm thấy hơi hối hận vì ra khỏi phòng khám kia.


      Hơn mười hai giờ, Trần Bình Bình gọi điện thoại tới, hỏi có cần đưa chút đồ ăn tới phòng khám cho hay ? Sinh bệnh chính là thời điểm con người ta yếu đuối nhất, nhận được điện thoại, Trương Tư Ninh cảm thấy hơi ấm lòng, bản thân đến phòng khám mà trực tiếp tới bệnh viện, bảo có vấn đề gì lớn, truyền xong về, cần tới.


      Vừa cúp điện thoại, Trương Tư Ninh còn chưa kịp cảm thản tiếng công nhân tốt nghe bên cạnh truyền đến tiếng gọi đầy kinh ngạc: “Tư Ninh?”


      Trương Tư Ninh thong thả quay đầu, đợi khi thấy người chuyện là ai lập tức bi phẫn, hôm kia vừa dõng dạc từ chối “khuyên bảo ân cần” của Kim Giai Di, hôm nay liền xui xẻo gặp phải Tiền Thiệu! Đây nhất định là báo ứng, báo ứng việc chê bai vào phòng khám !

      Bi phẫn = Bi ai + phẫn nộ: đau thương và căm giận, uất ức đến cao độ


      “Tư Ninh, đúng là em?!” Chỉ lát, Tiền Thiệu bước nhanh tới, mặc thân âu phục màu xám thẳng thớm, giày da sáng bóng, đầu dùng keo xịt tóc vuốt mượt, sống mũi là cặp kính gọng vàng, vẻ mặt đẹp trai đoan chính, dáng người cao vạm vỡ, toàn thân đều lộ ra hơi thở tinh , trong đám người tuyệt đối là nổi bật.


      Đúng như Kim Giai Di , so với khi học đại học người này càng thêm thành thục, càng thêm cuốn hút.


      Trong lòng Trương Tư Ninh cảm thấy vô cùng khổ bức, nhưng mặt lại biểu tự nhiên hào phòng, “ lâu gặp.” Giọng của khàn khàn, tay trái lại còn cắm dây truyền dịch, khuôn mặt nhắn tái nhợt, mắt to vô thân, giống như chú mèo con có tinh thần, nhìn qua vô cùng đáng thương. gương mặt tuấn dật của Tiền Thiệu lập tức nổi lên lo lắng đau lòng, “Là bị cảm sao? Thân thể em khỏe, đừng vội chuyện.” Lại nhìn trái nhìn phải hỏi, “Chỉ có mình em thôi sao?”


      Trương Tư Ninh cũng muốn mở miệng chuyện, liền im lặng gật đầu, thương tiếc mặt Tiền Thiệu càng sâu hơn, “ ở đây cùng em nhé?”


      Trương Tư Ninh lắc đầu từ chối, “ cần, tới đây chắc cũng có việc, mình tôi cũng sao.” Cho nên mai … Trương Tư Ninh có dự cảm hay rằng hôm nay mà vứt được miếng keo dán chó này cuộc sống sau này của yên!


      Tiền Thiệu khom người, đưa tay sờ sờ tóc , “Ngoan, để mình em lại đây lo lắng.” Thanh mềm dịu, cảm giác như dỗ dành đứa bé.


      Là đối tượng bị dỗ, Trương Tư Ninh cảm thấy thực phiền táo, lại còn bị sờ sờ đầu, trong lòng cực kỳ thoải mái. Hai hàng mi nhíu lại, bực bội trừng mắt nhìn cái, làm gì mà phải động tay động chân thế hả. Tiền Thiệu cũng thèm để ý, có thể thấy tâm trạng của tệ, người ở khu truyền dịch này cũng nhiều, liền trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế ngay bên cạnh .


      Hôm nay Tiền Thiệu đến bệnh viện là để lấy kết quả kiểm tra sức khỏe của mẹ hai ngày trước, vì công ty có chút chuyện nên đến bệnh viện chậm giờ, mọi người tan tầm, phải sau hai giờ chiều mới lấy được. Vốn định về công ty trước, buổi chiều rút ra chút thời gian đến lấy, ngờ ngang qua khu truyền dịch ở lầu , lơ đãng liếc mắt cái lại thấy được gương mặt nghiêng quen thuộc…


      Hơn ba năm gặp, dáng vẻ Trương Tư Ninh vẫn giống như trong trí nhớ của , xinh đẹp như vậy, tinh xảo giống như búp bê trong tủ kính. Tiền Thiệu thể được tâm trạng của mình lúc này, vui vẻ hưng phấn, còn có chút buồn bã. Trong những năm tháng thanh xuân ngây ngô ấy, từng theo đuổi, liên tục trốn, cứ thế mãi, ngay cả Tiền Thiệu cũng bản thân chấp nhất với như vậy là vì cố chấp hay là bởi bản thân quá sâu.


      Ở nước ngoài ba năm, thay đổi bảy tám người bạn , khi ở bên cạnh những đó, cũng vui vẻ, nhưng niềm vui rất ngắn ngủi, giống như pháo hoa, tốc độ bùng nổ quá nhanh, sau khi tắt lại luôn có vẻ quá lạnh lẽo. Đôi khi lại ngẫu nhiên nhớ đến người con xinh đẹp theo đuổi suốt ba năm đại học, từ khổ sở ban đầu đến lạnh nhạt về sau, sau đó phát , ra ảnh hưởng của ấy đối với mình cũng lớn đến vậy. Sau khi về nước, có hỏi thăm về , biết trở về quê cũ ở phía nam, cắt đứt liên hệ với bạn đại học. nghĩ vĩnh viễn là ánh trăng nằm ở đáy lòng , hai người bao giờ gặp lại, ngờ, vẫn có duyên.


      Lúc Trương Tư Ninh truyền xong cũng sắp ba giờ chiều, trong lúc truyền cơ bản đều nhắm mắt nghỉ ngơi, ngăn chặn trao đổi tầm mắt với người bên cạnh, Tiền Thiệu cũng rất yen lặng, chỉ ở thời điểm cần đổi thuốc gọi y tá giúp, lúc nên rút kim truyền chủ động rút ra giùm .


      “Cảm giác thế nào, có đỡ chút ?” Tiền Thiệu dịu dàng hỏi.


      Trương Tư Ninh gật gật đầu, cảm thấy tốt hơn nhiều, cổ họng còn quá đau, các tượng của bệnh cảm cũng nhiều. Bác sĩ kê đơn là ba ngày thuốc, có lẽ ba ngày sau có thể hoàn toàn khỏi hẳn.


      đưa em về nhé?”


      Trương Tư Ninh chút nghĩ ngợi mà lập tức từ chối, “ cần, tôi có chuyện khác cần làm, làm việc của , hôm nay rất cảm ơn .”


      “Em muốn đâu, đưa .” Tiền Thiệu có chút tự giác nào cả, cứ coi như hoàn toàn thấy khó chịu của mình khi gặp . Trương Tư Ninh hơi mất kiên nhẫn: “Tiền Thiệu, có thể đừng như vậy được ? Tôi muốn đưa, hiểu chứ? Tôi muốn có chút dây dưa nào với , hai chúng ta cứ coi như biết được ? Kính nhờ.”


      Sắc mặt Tiền Thiệu trầm xuống, “Tư Ninh, có ý tứ gì khác, em sinh bệnh, là bạn, đưa em về sao chứ?”


      đạo lý đến là nghiêm nghị, có thiên tài mới tin có ý tứ gì khác! Trương Tư Ninh thầm liếc mắt, muốn có dây dưa gì với , ba năm đại học kia chịu quá đủ rồi! Nhưng biết kẻ này rất cố chấp, có nữa cũng chỉ lãng phí nước miếng, đơn giản là tự mình hương ra bên ngoài bệnh viện, chuẩn bị ra đón taxi, sau đó chạy vòng vo hai vòng rồi mới về tiệm.


      Nhưng nếu Tiền Thiệu có thể bị thoát khỏi dễ dàng như thế cũng phải là Tiền Thiệu. Ba năm đại học hai người đuổi tôi chạy, tuy tu thành chính quả nhưng đều có vẻ hiểu biết về đối phương. Trương Tư Ninh nghĩ rất tốt, ngồi xe taxi lượn quanh hai vòng, vốn tưởng mọi chuyện vui vẻ rồi, ai ngờ vừa quay về tiệm, lên lầu thay bộ quần áo khác, lúc xuống dưới nhìn thấy Trần Bình Bình chuyện với Tiền Thiệu…


      Quả nhiên dự cảm là chính xác… Trương Tư Ninh rầu rĩ nghĩ, Trần Bình Bình thấy , cười vô cùng hồn nhiên, “Chị Tư Ninh, vị tiên sinh này tìm chị.” Con bé ngốc này, chắc chắn bán luôn rồi.


      Tiền Thiệu ngồi ghế salon, tùy ý đánh giá cửa hàng bán hoa, Trương Tư Ninh mang gương mặt kín như bưng ngồi đối diện .


      “Nghĩ thế nào mà lại mở cửa hàng bán hoa?” Coi như hề nhìn thấy vui của người ngồi đối diện, Tiền Thiệu cười yếu ớt nhìn hỏi.


      Trương Tư Ninh lườm cái, vốn muốn để ý đến nhưng lại cảm thấy như vậy quá mọn, chút cũng hào phóng, vì thế thản nhiên , “Muốn mở liền mở.” Dừng chút, nhịn được hỏi: “Sao lại tìm thấy tôi?” thể trách tò mò được, lúc ấy thừa dịp chú ý, ngồi lên xe taxi bỏ chạy, cũng lái xe, sao lại tìm thấy nhanh như vậy?


      Tiền Thiệu liền cười, nụ cười mang theo hương vị đắc ý, “Biết cậu ba của làm gì ? xong cũng để Trương Tư Ninh đoán, tự mình ra đáp án, “ nửa xe taxi ở Vũ Lăng đều thuộc quản lý của ông, chiếc xe em ngồi là xe của công ty ông ấy, xe đều có thiết bị định vị, ghi nhớ biển số xe, gọi cuộc điện thoại là có thể tìm ra em xuống xe ở chỗ nào.”


      Trương Tư Ninh còn lời nào để nữa, chỉ có thể tự nhận hay ho. Ai bảo ông cậu như thế chứ? Ai bảo kênh kiệu vào phòng khám mà đến bệnh viện chứ! phải chỉ là cảm mạo thôi sao!


      tại biết em ăn ở thế nào, an tâm, lát nữa còn có việc nên trước đây.” Trương Tư Ninh vẫn còn rối rắm, Tiền Thiệu đứng dậy khỏi ghế salon, “Cho số di động của em.” Có thể biết cho, lại bỏ thêm câu: “Đừng mọn như thế, chỉ là số điện thoại mà thôi, có thể ăn em sao?”


      Cả nhà đều mọn!!! Trương Tư Ninh thầm mắng, cuối cùng vẫn đọc số điện thoại của mình ra, sau đó thấy di động trong túi quần mình rung rung, biết là Tiền Thiệu gọi tới.


      Người rồi, Trương Tư Ninh vẫn cảm thấy buồn bực, nhưng nếu gặp phải, cả tổ cũng bị người ta tìm được, còn nghĩ đông nghĩ tây nữa rất kỳ cục, thôi binh đến tướng chặn!


      Lúc này Hứa Dương đưa hoa trở lại, cậu cũng nhận ra tâm trạng của bà chủ tốt, ngượng ngùng tiến đến với Trương Tư Ninh là muốn tan tầm sớm chút: “Ba mẹ em làm công ở Thanh Đào, sắp đến lễ mừng năm mới nên nhà xưởng đều nghỉ, 5 rưỡi xe lửa họ ngồi đến trạm, đợi em cũng nghỉ, ba người cùng về nhà.”


      Đây là việc chính đáng, dĩ nhiên là Trương Tư Ninh gật đầu đồng ý, đợi cậu ta rồi, Trần Bình Bình liền : “Còn đến nửa tháng là lễ mừng năm mới rồi, nhanh.”


      Đúng vậy, nhanh, quay lại Vũ Lăng cũng hơn nửa năm. Lễ mừng năm mới năm nay, nhất định là trải qua mình rồi, nghĩ lại đều thấy thê lương.


      Buổi tối trước khi ngủ, nhận được tin nhắn của Tiền Thiệu, hỏi làm gì. Trương Tư Ninh muốn trả lời, nhưng sợ mình mà trả lời, lát nữa người này chạy đến gõ cửa tiệm nhà , trước đây người này cũng từng làm chuyện như thế rồi, hơn nửa đêm còn ở dưới sân kí túc xá nữ hô gọi tên , đúng là mất mặt.


      Nghĩ đến lúc trước, Trương Tư Ninh kiên nhẫn nhắn lại câu: Ngủ, đừng làm phiền tôi. Sau đó chuyển điện thoại sang chế độ im lặng rồi nhét xuống dưới gối đầu.
      Last edited: 9/5/17
      Iluvkiwi, levuong, ATranh25 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :