1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 21:  Con của Thái Úy

       Edit: Nhan Nhan

      Beta: Quảng Hằng



      "Cửu vương gia đến!" Trước đại môn Cung điện, thái giám mặc áo màu xanh lá cây hét lên

      Giọng lanh lảnh, đặc biệt có lực xuyên thấu. đại điện, tất cả ánh mắt trong nháy mắt quét tới, tụ tập tại người Tịch Mân Sầm.

      Cửu vương gia từ trước đến giờ thích yên tĩnh, rất ít khi tham gia yến tiệc. Ở trong hoàng cung, trừ lâm triều, cũng rất ít nhìn thấy bóng dáng của . tối nay tham gia yến tiệc, hiển nhiên là ngoài dự đoán mọi người.

      Đặc biệt là loại dạ yến này, rất nhiều thần tử mang theo khuê nữ tham gia, muốn nịnh bợ vài quan to quyền quý. Có thể tùy ý thấy được chút mỹ nhân, đối với hoàng thượng cùng các vương gia liếc mắt đưa tình, hiến ân cần.

      Khi nhìn thấy bé trong ngực Cửu vương gia sắc mặt các vị đại thần khác nhau.

      Ánh mắt của các quan văn, hận thể đem Mạn Duẫn kéo qua, hảo hảo tham thảo bài thơ 《 Thu Phong dẫn 》 phen.

      Bài thơ này ngắn ngủn trong thời gian nửa tháng, truyền khắp phố lớn ngõ của Hoàng Đô.

      Tiểu quận chúa Mạn Duẫn mang lên danh hiệu thần đồng, đồn thổi lên càng thêm kỳ diệu. Cái gì ba tuổi thuộc xong lục giáp, năm tuổi thuộc làu Tứ Thư Ngũ Kinh, tám tuổi ngâm thi tác đối.

      Mấy ngày trước đây nghe được Chu Dương đến đây, Mạn Duẫn kinh ngạc thôi, thể thừa nhận, ra là lời đồn đại có thể giết người trong vô hình.

      Tại chỗ, nàng liền cười đến muốn nội thương. vì cái gì khác, cũng bởi vì nàng lấy trộm bài thơ của Lưu Vũ Tích, liền bị dân chúng thành thần đồng. Nếu nàng cũng học vị đan thư kia, chép lại thi tiên thi thánh thi từ, có phải hay nên khoác thành thiên thần hạ phàm?

      ưa thích bị người ta nhìn chăm chú, Mạn Duẫn dúi đầu vào khuỷu tay của Tịch Mân Sầm.

      Chúng thần cũng phát mình thất thố, rối rít thu hồi ánh mắt.

      Vị trí thứ nhất bên dưới long ỷ, là chỗ ngồi cho Tịch Mân Sầm. Tịch Mân Sầm trực tiếp tới ngồi xuống, Chu Phi, Chu Dương thủ hộ ở phía sau.

      Vừa ngồi xuống, lập tức có tiểu cung nữ tiến lên rót rượu.

      Tịch Khánh Lân ngồi long tọa chấp chính, nhìn thấy Tịch Mân Sầm ngồi xuống. Mới an tâm đưa ánh mắt hướng tới Sứ giả Nam Trụ quốc tứ chi nằm rạp quỳ trong đại điện, : "Liễu Thượng khanh ngựa xe mệt nhọc đến Phong Yến quốc, cần hành đại lễ. Mau mau nhập tọa thôi."

      qua lời khách khí, Tịch Khánh Lân mang vẻ mặt ấm áp, thân hoàng gia tôn quý khí lại mang thêm mấy phần gần gũi.

      Mạn Duẫn cảm thấy người này rất quen mặt, nhớ lại từng tại Phong Nhã lâu gặp qua lần. nghĩ tới thay long bào, thậm chí tràn đầy uy nghi. Tịch Khánh Lân cùng Tịch Mân Sầm có ba phần giống nhau, nhưng khí phách của hai người hề giống chút nào.

      Tịch Khánh Lân tao nhã lịch , ung dung hoa quý, dưới ba mươi tuổi, tráng niên chánh trực.

      Cười tiếng, lời, đều khiến Mạn Duẫn cảm thấy có loại cảm giác tiếu lý tàng đao.

      Cảm giác Sát thủ nhất định chính xác, đại thần ở trong triều xem ra, tất cả mọi thứ của Tịch Khánh Lân đều theo kịp phụ vương, năm đó lên vị trí Đế Vương cũng chỉ là vận khí tốt mà thôi. Nhưng ở trong mắt Mạn Duẫn, thế nhưng lại càng thích hợp làm hoàng đế hơn so với phụ vương.

      Phụ vương là người tính tình lạnh lẽo, nam nhân cường thế khí phách như vậy, cho dù ngôi vị hoàng đế còn chưa đủ để trói buộc .

      Dạ yến mang đến bồ đào mỹ tửu, tản ra từng trận thơm ngát. Trong đại điện, đám ca cơ tung bay nhảy múa, từng động tác thướt tha quyến rũ, có đại thần nhìn chuyển mắt, có đại thần châu đầu ghé tai tựa hồ tâm tình.

      Mặc dù mỹ nhân hấp dẫn người, nhưng trai đẹp càng thêm hấp dẫn người.

      Khu vực chỗ nữ quyến, hơn phân nửa là tiểu thư nhà quan lại, như  si ngốc nhìn chằm chằm Tịch Mân Sầm mắt chớp.

      Bề ngoài hấp dẫn của Tịch Mân Sầm, phàm là nữ nhân cũng rất khó chống đỡ.

      Đặc biệt là trong phủ của lại có phi tử, chỉ cần có thể gả vào vương phủ, vị trí Sầm vương phi liền được cách dễ dàng. Như vậy nam nhân hấp dẫn lại quyền thế như vậy, sao có thể làm cho người điên cuồng.

      Bắt được khe hở, có mấy nhóm tiểu thư tới đây mời rượu. Nhưng Tịch Mân Sầm chỉ lo gắp thức ăn cho đứa bé ở trong ngực, hoàn toàn hề liếc mắt qua bất kỳ nữ nhân nào, làm cho nhóm mỹ nhân mất hứng mà về.

      "Xem , nhóm thứ ba rồi, Cửu vương gia vẫn còn xa cách. Trừ Doãn Tỷ Tỷ xinh đẹp, có thể đánh động Cửu vương gia ra, ta thấy ai cũng vào được trong mắt của Cửu vương gia." Phùng Mạn Mạn khoác ở bên cạnh mỹ nhân, tiếng cười duyên ngừng.

      "Cửu vương gia uy vũ bất phàm, ta nơi nào xứng với?" Tựa hồ xấu hổ, Doãn Linh Chỉ bác bỏ , nhưng mặt lại lên tự tin hơn người, sớm đem đám tiểu thư bên cạnh coi ra gì.

      "Người nào biết thiên kim của Doãn Thái Úy, là mỹ nhân nổi danh nhất ở Hoàng Đô? Thuở cùng Cửu vương gia lập thành hôn ước, mặc dù chậm chạp có gả vào vương phủ, nhưng vị trí Sầm vương phi, tóm lại là của tỷ tỷ. Nếu ngay cả Doãn Tỷ Tỷ cũng xứng với Cửu vương gia, trong thiên hạ người có thể thích hợp nữa rồi." hài lòng câu trả lời của Doãn Linh Chỉ, Phùng Mạn Mạn đôi tay chống nạnh, giận trừng Doãn Linh Chỉ, ánh mắt lại len lén hướng về Cửu vương gia bên kia nhìn sang.

      cái nhìn này là đỏ mặt tim đập.

      Nàng sớm nghĩ tới, làm gì Doãn Linh Chỉ thủy chung bất động, nàng cũng thể làm gì khác hơn là kiềm chế xuân tâm cuồng loạn.

      Cha nàng là Doãn Thái Úy dìu dắt lên chức Thị Lang, cho nên nàng phải nịnh bợ Doãn Linh Chi ở khắp nơi. Thứ mà Doãn Linh Chỉ thích, nàng thể giành, chỉ có thể đứng xa nhìn, nếu quan vị của phụ thân khó bảo toàn, toàn gia sống yên ổn.

      Tịch Mân Sầm là tình lang trong mộng của ngàn vạn thiếu nữ Phong Yến quốc, trải qua cổ động của Phùng Mạn Mạn, Doãn Linh Chỉ đứng lên.

      " thôi, chúng ta cũng đến chào hỏi với Cửu vương gia, tránh cho phụ thân chúng ta hiểu lễ nghĩa." Mặc dù là lấy cớ, Doãn Linh Chỉ lại rất  đường hoàng, lại hết sức thỏa đáng.

      <sub> </sub>

      Sợ Mạn Duẫn đói bụng, Tịch Mân Sầm cầm chiếc đũa ngừng gắp thức ăn, lấp đầy cái miệng nhắn.

      Nhìn thấy từ phía đối diện có hai nữ nhân tới, Mạn Duẫn nhíu mày, ngay sau đó lại chậm rãi thả lỏng. Trước mặt đống mỹ nhân, phụ vương chút cũng cũng để ý  tới, lần này chỉ sợ cũng khác, nhưng hoa đào của phụ vương đóa tiếp đóa mở đóa a.

      Nữ nhân tiến đến, đôi mị nhãn câu hồn, mặt ăn diện hết sức xinh đẹp, hợp với ánh mắt của nàng, có loại quyến rũ thành lời.

      Tại trong mắt của nam nhân, chỉ có thể dùng từ báu vật để hình dung.

      Bất luận khí chất, hay là khuôn mặt, nữ nhân này so với những nữ nhân trước kia mạnh hơn gấp mấy lần.

      Trong lúc bất chợt, Mạn Duẫn thế nhưng lại có cảm giác nguy hiểm.

      "Chỉ Nhi thỉnh an Cửu vương gia." Doãn Linh Chỉ khẽ khom người, chuyện nũng nịu, đặc biệt chọc người trìu mến.

      Loại nữ nhân này, có thể gợi lên ý muốn bảo hộ của nam nhân.

      Giống như nghe thấy, Tịch Mân Sầm nắm tay của Mạn Duẫn, tiếp tục gắp thức ăn hề dừng lại.

      Doãn Linh Chỉ duy trì khuôn mặt mỉm cười, xuất tia thất vọng. Nhưng rốt cuộc là đại tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa, chỉ là chốc lát lại khôi phục bình thường.

      "Đây là Tiểu Quận Chúa Mạn Duẫn phải ?" Thấy Tịch Mân Sầm chút nào để ý hỏi đến mình, Doãn Linh Chỉ ngừng cố gắng đổi góc độ quyến rũ.

      Doãn Linh Chỉ cũng phải là loại tiểu thư quan lại tầm thường, từ liền theo phụ thân học ít thứ. Tịch Mân Sầm để ý tới nàng, nàng liền đống lớn lời khoe Mạn Duẫn, muốn cho Tịch Mân Sầm chú ý tới mình.

      Phong Nhã lâu là chuyện đặc sắc đến bực nào, Tiểu Quận Chúa là thông minh cỡ nào. hồi, Mạn Duẫn cũng cho là nữ nhân này lúc ấy cũng có mặt ở Phong Nhã Lâu.

      Chỉ là nữ nhân này là có công tâm kế, cuối cùng ở bên tai Tịch Mân Sầm liến thoắng ngừng, muốn nhìn, cũng khó khăn!

      "Bổn vương còn biết con của Thái Úy nhiều như vậy!" Tịch Mân Sầm cúi đầu, đút Mạn Duẫn muỗng canh.

      Trong chén chậm rãi bay lên khí nóng, cùng khí lạnh quanh thân Tịch Mân Sầm, khác nhau xa lắc.

      câu , thành công khiến Doãn Linh Chỉ tạm thời khép miệng lại.

      (Nhan: Cứng họng chưa??? Ha ha ha

      Các bạn đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 20: Tham Gia Dạ Yến
      Edit: NHan Nhan
      Beta: Quảng Hằng

      Thời gian bất tri bất giác trôi qua, sau khi từ Phong nhã lâu trở về vương phủ ,vì dò xét Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm từng để cho Mạn Duẫn viết bộ đôi liễn tới xem chút.

      Chữ viết cong vẹo méo mó, chút cũng thể xem được. Nếu so sánh với văn chương từ trong miệng nàng, quả là trời vực.

      Vì nâng cao thủ pháp của nữ nhi, Tịch Mân Sầm chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, ở trong thư phòng giám đốc Mạn Duẫn luyện chữ.

      Tà tà ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, từng đợt từng đợt chiếu vào bàn.

      Mạn Duẫn tay cầm cây bút lông, ở giấy Tuyên Thành, chậm rãi viết lại thiên thơ hôm đó 《 Thu Phong dẫn 》.

      Đợi viết xong, Mạn Duẫn nâng lên giấy Tuyên Thành, bước về phía phụ vương bên cửa sổ ngồi án thư xử lý công vụ.

      Bài thơ này, nàng viết dưới mười lần. Bên cạnh bàn đọc sách, trang bị phủ đầy   đống giấy vụn.

      "Phụ vương, xin xem qua." Nâng lên đôi tay, Mạn Duẫn đem giấy Tuyên Thành nâng đến trước mặt Tịch Mân Sầm.

      Phụ vương rất nghiêm nghị, chỉ cần có đạt tới tiêu chuẩn của , phải vẫn luyện tiếp.

      Tịch Mân Sầm lạnh nhạt nhìn  giấy Tuyên Thành cái, lắc đầu cái, căn bản chú ý Mạn Duẫn luyện đến tay đau ê ẩm.

      "Tiếp tục." xong, Tịch Mân Sầm cúi đầu chấp bút, ở tấu chương viết xuống lời bình.

      Mặc dù phải là hoàng thượng, nhưng là Vương Gia, mỗi ngày vẫn có rất nhiều chuyện tình phải xử lý. Đặc biệt là Tịch Mân Sầm, trông coi lục quân, để ý, tạo thành lương thảo quân doanh đủ, lòng quân dao động.... Cho nên có rất nhiều công vụ, cũng phải đích thân Tịch Mân Sầm tự mình xử lý, ngay cả hoàng thượng căn bản cũng giúp được gì.

      Mạn Duẫn biết công việc của phụ vương cũng dễ dàng, siết chặt  cổ tay đau. Đem giấy Tuyên Thành lần nữa ném vào bình phong, ngồi trở lại bàn đọc sách, bắt đầu luyện chữ.

      bàn sách, còn có bản thư pháp do Tịch Mân Sầm tự tay viết. Mạn Duẫn dựa theo luyện viết, nhưng chữ viết Tịch Mân Sầm rất khó bắt chước, cái loại chữ viết đó Mang theo nét phóng khoáng cùng khí phách kềm chế được.

      Từ chữ viết của người, có thể nhìn ra tính tình của người đó. chữ viết Tịch Mân Sầm nghi ngờ chút nào là cao ngạo siêu phàm, cho nên bức chữ viết kia vô cùng mỹ quan, cho dù đặt ở đại, cũng đạt tới cấp bật của đại sư. So sánh với chữ viết của mình, Mạn Duẫn cảm giác trời cao bất công.

      Toàn thân Phụ vương tìm được tia tỳ vết nào, người tuấn tiêu sái, lại có tiền. thân tài hoa, có thể chinh phục Vạn Quân, dưới có thể giáo dục con cái.

      nam nhân hoàn mỹ như vậy, có ở trời, dưới đất . Cố tình là phụ vương của mình......

      Mạn Duẫn mất hồn hồi, Tịch Mân Sầm quan sát tới đây, nhàng vỗ cái vào đầu nàng.

      "Duẫn nhi, nghĩ cái gì  đến mất hồn thế?"

      Chẳng biết lúc nào, Tịch Mân Sầm để tấu chương xuống, đến trước mặt của nàng.

      "Mạn Duẫn cảm thấy phụ vương đẹp trai, nên mới ngẩn người." Nháy nháy mắt, Mạn Duẫn tận lực lấy lòng người nam nhân này.

      Cuộc sống thường ngày của mình, tất cả đều là dựa vào . Áo cơm cha mẹ, Tịch Mân Sầm hoàn toàn xứng đáng.

      Lời này từ trong miệng người khác ra, tuyệt đối hề tạo nổi cho Tịch Mân Sầm tia vui mừng. Nhưng từ miệng của nha đầu này ra, cho dù là hay giả, Tịch Mân Sầm luôn có thể cảm thấy có chút thỏa mãn.

      Loại cảm giác này, chưa bao giờ xuất qua ở người người khác.

      Liếc nhìn thư pháp giấy Tuyên Thành tiến bộ chút nào, Tịch Mân Sầm nhíu mày.

      Về sau nơi dùng đến thư pháp rất nhiều, phương diện này của Mạn Duẫn thể có chỗ thiếu hụt.

      "Hôm nay luyện đến đây thôi, tối nay cùng phụ vương vào cung tham gia dạ yến." Vươn tay nhấc thân mình nho của Mạn Duẫn lên, để cho nàng ngồi ở cánh tay của mình.

      Dạy đứa bé, muốn nàng đều có thể phát huy về mọi mặt. Tịch Mân Sầm hy vọng người mình nhìn trúng, chỉ là bình hoa chỉ có bề ngoài. Nếu phải hiểu thế cục đương triều, rất dễ dàng có năng lực tự vệ. Cho nên mang Mạn Duẫn tham gia dạ yến lần này cũng rất cần thiết.

      Huống chi nửa tháng qua, trong Hoàng Đô lời đồn đại về Mạn Duẫn bay múa đầy trời, nếu thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn , bên ngoài vương phủ lúc nào cũng có người chầu chực, sao cam lòng rời khỏi?

      "Dạ yến gì thế?" Mạn Duẫn chút nào chuẩn bị, ngẩng đầu lên hỏi.

      "Nam Trụ quốc có biến, có chuyện gì liền biết." Mặc dù như vậy, nhưng nhìn biểu tình của Tịch Mân Sầm, Mạn Duẫn tin tưởng hiểu   tất cả mọi chuyện.

      Nam Trụ quốc có biến, chẳng lẽ là Nam Trụ vương băng hà?

      Mạn Duẫn đầy bụng nghi ngờ, nhưng bởi vì Tịch Mân Sầm dọc theo đường ngậm miệng , Mạn Duẫn cũng tiện quá mức quan tâm vấn đề này.

      Trước đại môn Vương phủ, có hai cỗ kiệu chờ sẵn, lớn , Chu Phi, Chu Dương cũng hầu hạ ở hai bên trái phải.

      có để Mạn Duẫn xuống, Tịch Mân Sầm ôm đứa bé trực tiếp ngồi vào đại cỗ kiệu trước mặt.

      Chu Phi nhìn nhìn, cuối cùng khoát tay áo, bảo kiệu phu đem kiệu phía sau khiêng .

      tiểu nương tám tuổi, có năng lực lại. Chu Phi rất là nghi hoặc, tại sao Vương Gia thích người ngoài đến gần, phàm nhìn thấy Tiểu Quận Chúa, lại thương ôm vào trong ngực?

      Chẳng lẽ ôm đứa bé, rất thoải mái?

      Chu Dương trợn mắt nhìn Chu Phi cái, hừ mũi, "Ca, ngươi đừng suy nghĩ, bằng đầu gỗ của ngươi, cho dù suy nghĩ nát óc, cũng nghĩ ra đâu."

      Đả kích đúng lúc, Chu Dương lộ ra tia hài lòng. So công phu, phải đối thủ của Chu Phi, nhưng thái độ quan sát lòng người, những thứ này tương đối là sở trường của Chu Dương.

      "Máu mủ tình thâm, ta cuối cùng có thể từ người Vương Gia lấy được chứng minh." Dương dương hả hê giúp khép màn cỗ kiệu lại, Chu Dương tự cho là đúng.

      " là máu mủ tình thâm sao? Vậy chúng ta tại sao vừa thấy mặt, liền đấu đá nghỉ?" ở phía sau cỗ kiệu, Chu Phi giọng nghi ngờ .

      Phong Yến quốc là đại quốc mênh mông, hoàng cung nguy nga to lớn. Từng mặt đá đỏ tường cao, vòng lên từng ngọn cung điện. Bốn cánh cửa cung màu vàng kim, dài đến hơn 10m, mỗi chỗ cũng lộ ra được huy hoàng.

      Mạn Duẫn lặng lẽ vén màn cửa lên nhìn, vừa đúng lúc nhìn thấy Chu Phi thị vệ đưa ra Kim Bài về phía.

      Theo Mạn Duẫn biết, phàm người nào muốn vào cung, phải xuống kiệu mà .

      Mà Chu Phi sau khi đưa ra Kim Bài, cỗ kiệu lại đung đưa vào cửa cung.

      "Những thứ quy củ này , đối với bản vương vô dụng." Tịch Mân Sầm cầm lọn tóc bên tai Mạn Duẫn lên, vuốt ve ở trong tay.

      Rất mềm, rất trơn.

      Dọc theo đường có dừng lại, thẳng đến khi lên tới Lăng Tiêu điện tham gia vào buổi yến tiệc.

      Mặt trời lặn, bầu trời giống như từ từ tản ra mực nước, chút xíu trở thành hắc ám.

      Lời tác giả: P/s: Chương sau tình địch đầu tiên  của Mạn Duẫn kiêm con ruồi thứ n bay xung quanh Tịch vương gia lần đầu tiên xuất a~…. Các bạn háo hức chờ coi a

      Lời beta giả: Ấn tượng từ con ruồi thứ N, tác giả miêu tả tiểu tam quá độc, *lấy sổ ghi ghi chép chép*
      tiểu Viên Viên, dungcubi, Aliren3 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
       Edit: Nhan Nhan

      Beta: Quảng Hằng
      Chương 22: Tin tức quan trọng

      Tựa hồ cảm thấy uất ức, Doãn Linh Chỉ mím chặt miệng. Tròng mắt mị nặn ra vài giọt nước mắt, đôi tay do dự biết để chỗ nào.

      "Cửu vương gia, Chỉ Nhi là tâm cảm thấy Tiểu Quận Chúa thông minh." Nước mắt của nữ nhân, đến là đến.

      Mới vừa rồi còn nhiệt tình phi phàm muốn đưa tới chú ý, lúc này lại giả bộ đáng thương.

      Những chiêu số này, Doãn Linh Chỉ vận dụng được rất nhuần nhuyễn. Nhưng tuy vậy, cũng gạt được Mạn Duẫn.

      Mạn Duẫn là ai? Kiếp trước nhiệm vụ giết người thỉnh thoảng phải dùng đến mỹ nhân kế. Những kỹ thuật như thế này, nàng có thể ràng hơn ai hết.

      Phùng Mạn Mạn đứng ở sau lưng Doãn Linh Chỉ thấy nàng vừa khóc, lập tức vỗ đầu vai của nàng, ngừng an ủi.

      Hai người song kiếm hợp bích, phối hợp nuần nhuyễn chê vào đâu được. Nếu người ngoài nhìn vào, còn tưởng rằng là phụ vương khi dễ nàng ta.

      Buông chén đũa xuống, trong mắt của Tịch Mân Sầm có nâng lên tia đồng tình, khí lạnh ngược lại càng ngày càng nặng. Ngón tay đặt tại đùi Mạn Duẫn vỗ vỗ mấy cái, nhìn như vô cùng nhàn nhã.

      Mạn Duẫn cảm thấy bắp đùi ngứa chút, bắt được bàn tay của Tịch Mân Sầm. Khẽ trợn mắt, "Phụ vương, nhột."

      "Nữ nhi của Bổn vương thông minh, cần người khác nhắc nhở, trong lòng Bổn vương rất ràng." Dời tay , đặt ở đầu Mạn Duẫn, xoa mấy cái.

      Tịch Mân Sầm từ trước đến giờ là người hề đến chữ tình nghĩa, tất cả mọi người đều biết. Nhưng Doãn Linh Chỉ nghĩ tới, lại đối với nữ nhân cũng nhấc nổi nhiệt tình. ngược lại đứa bé trong ngực hưởng thụ hết tất cả dịu dàng.

      Nàng là vương phi chưa qua cửa của ! Thế nhưng cũng thu hút được chú ý của . Len lén liếc nhìn những thiên kim chung quanh vừa bị sập cửa vào mặt, trong lòng các nàng chừng còn chờ nhìn mình bị chê  cười.

      Càng như vậy, Doãn Linh Chỉ càng thể để cho họ nhìn mình bị bêu xấu.

      Ít nhất, nàng muốn chứng minh...... Nàng đối với Cửu vương gia, là bất đồng! Các nàng là loại thiên kim thể so sánh với nàng.

      "Đẩy ta." Doãn Linh Chỉ giọng hướng về phía bên cạnh Phùng Mạn Mạn .

      Mắt Phùng Mạn Mạn đột nhiên trợn to, mới hiểu được ý của Doãn Linh Chỉ tứ. Vịn Doãn Linh Chỉ, hai người tựa hồ muốn , mới vừa mấy bước, Phùng Mạn Mạn chợt lảo đảo cái, đem Doãn Linh Chỉ đẩy ra, phương hướng nhắm ngay lồng ngực Cửu vương gia.

      " xin lỗi, xin lỗi, ta phải cố ý. Cửu vương gia, Doãn tiểu thư thứ tội." Phùng Mạn Mạn ngừng xin lỗi, hai đầu gối quỳ xuống, dáng vẻ hết sức áy náy, cúi đầu dám nâng lên, trong lòng vô cùng sợ Cửu vương gia khi vui, trị tội nàng ta.

      Doãn Linh Chỉ lại bị đẩy ra ngoài, nhìn Tịch Mân Sầm càng ngày càng gần, nâng lên vẻ tươi cười.

      Nhưng ở trong lúc nàng vui mừng, trong nháy mắt mắt, Tịch Mân Sầm nheo lại, hướng Chu Phi nhìn cái . Chu Phi lập tức đưa tay, đem Doãn Linh Chỉ tiếp được, nắm ở giữa hai cánh tay.

      "Doãn tiểu thư, sao chứ?"Ánh mắt khô khan, nhìn thấy trong ngực mang theo chán ghét.

      là nữ nhân biết chết sống, chỉ như vậy liền muốn mê hoặc Vương Gia?

      Đẩy nữ nhân trong ngực cái, Chu Phi hỏi lần nữa: "Doãn tiểu thư sao chứ?"

      Môi của Doãn Linh Chỉ cũng sắp bị cắn nát, hận thù từ trong ngực Chu Phi tránh ra. Trợn mắt nhìn Chu Phi cái, giữa chừng xuất Trình Giảo Kim! Làm hư chuyện tốt của nàng ta.

      " có, có —— chuyện gì." Sắc mặt Doãn Linh Chỉ tốt. Nhìn thấy chuyện tốt lượn vòng quanh trước mắt, lại bị phá hư, sắc mặt có thể tốt sao.

      Chu Phi đứng trở về sau lưng chỗ ngồi của Tịch Mân Sầm, mới vừa đứng ngay ngắn. Cùi chỏ của Chu Dương đụng cái , "Ca, số đào hoa tệ."

      Chu Phi cắn răng, nặn ra câu : "Loại số đào hoa này, bằng tặng cho ngươi!"

      Nữ nhân tâm kế đa đoan quá hiều, nam nhân đụng phải gặp nạn. cũng có thời gian rỗi rãnh, vui đùa cùng với Doãn Linh Chỉ. Nếu phải là ánh mắt ra lệnh của Vương Gia, đánh chết cũng muốn đón Doãn Linh Chỉ.

      Chỉ là nữ nhân này ác độc, Tiểu Quận Chúa vẫn còn ở trong ngực Vương Gia. Nếu nàng ta ngã vào trong ngực của Vương Gia, Tiểu Quận Chúa còn bị nàng ta ép thành thịt vụn sao?

      Tịch Mân Sầm trầm nhìn về phía Doãn Linh Chỉ, lạnh lùng khẽ hừ tiếng.

      tiếng hừ này, khiến trong lòng mọi người cũng rùng mình cái, đoán ra trong lòng nam nhân này suy nghĩ cái gì

      Động tĩnh bên này, đưa đến chú ý của văn võ bá quan.

      Tịch Khánh Lân ở vị trí cao, càng thấy rất ràng.

      "Hoàng đệ, Doãn thiên kim cùng các ngươi làm gì thế? Dạ yến nhiều người, phải cẩn thận té chứ." Tịch Khánh Lân cười như cười.

      "Chỉ Nhi, con cùng Cửu vương gia bàn gì thế!" Doãn Thái Úy bưng ly rượu, tới. Muốn giúp nữ nhi hoà giải.

      "Cửu vương gia, ngài sao chứ? Đều do Chỉ Nhi còn , hiểu chuyện, mong ngài đừng để tâm." như thế, Doãn Thái Úy lại hận nữ nhi càng thêm hiểu chuyện chút, chỉ cần có thể bắt được tâm Cửu vương gia, giá trị con người của bọn phải được nâng cao hơn chút, hơn nữa vị trí trong triều càng thêm vững vàng.

      Tịch Mân Sầm lên tiếng, Doãn Thái Úy cho là tức giận, chịu nhận lỗi : "Cửu vương gia, khi tiên hoàng còn tại thế, từng chỉ hôn cho ngài cùng Chỉ Nhi. Ngài hãy tha thứ Chỉ Nhi lần , còn có Mạn Mạn cũng thế, sao lại cẩn thận như vậy. Còn mau xin lỗi Vương Gia!”

      Doãn Thái Úy đem hai người đều mắng lần, nhìn giống như bồi tội với Tịch Mân Sầm, kì thực là che chở Doãn Linh Chỉ cùng Phùng Mạn Mạn. Càng thêm nhắc nhở mọi người, Doãn Linh Chỉ chính là vương phi chưa vào cửa của Cửu vương gia, đặc biệt là những thứ nữ nhân lòng dạ xấu xa kia.

      Doãn Linh Chỉ phụ họa phụ thân, ngừng xin lỗi.

      Tiên hoàng chỉ hôn? Mạn Duẫn nhìn Tịch Mân Sầm cái, phụ vương chưa bao giờ qua chuyện này.

      Hơn nữa, nàng thích nữ nhân này! Nếu nàng ta thành mẹ kế của mình, mình còn có ngày sống tốt sao?

      Tịch Mân Sầm ghét nhất người khác chuyện này, nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của bé trong ngực, mới khẽ chuyển biến tốt. Thỉnh thoảng dùng chuyện này kích thích bé của , tựa hồ cũng tồi.

      Duẫn nhi cũng để ý ...... Tịch Mân Sầm biết.

      Tịch Khánh Lân biết hoàng đệ tức giận, lại thể dọn dẹp. Nhưng bây giờ Sứ giả của Nam Trụ quốc vẫn còn ở đây, nên để nước khác chế giễu.

      Ha ha cười hai tiếng, " phải chỉ va chạm thôi sao, Doãn thiên kim cũng phải là cố ý, lại có đụng vào hoàng đệ. Cần gì nghiêm túc như vậy? Hoàng đệ cũng đâu phải người dễ giận như thế, các khanh trở về ngồi . Tối nay vì chiêu đãi Liễu Thượng khanh, phải để cho các ngươi xin lỗi đến, xin lỗi ."

      Câu sau cùng, lộ ra vẻ uy nghi, khiến trong đại điện ồn ào trong nháy mắt trở nên bình thường.

      Nếu phải là sứ giả của Nam Trụ quốc, Tịch Mân Sầm tham gia loại dạ yến này. Nhìn Tịch Khánh Lân muốn thẳng vào chính đề, Tịch Mân Sầm phối hợp : "Bổn vương hề tức giận."

      vốn cũng thích khí của dạ yến, tốt nhất mau chóng kết thúc, xong trở về ngủ cùng nữ nhi bảo bối.

      Chỉ là...... Nữ nhân này, nhớ kỹ. Lại vuốt vuốt sợi tóc của Mạn Duẫn, muốn thương tổn Duẫn nhi, chuyện phải dễ dàng như vậy.

      Vị trí Vương phi, cũng phải là dễ dàng như vậy là có thể leo lên!

      "Tiểu thần cám ơn Phong Yến Hoàng khoản đãi, lần này tới quý quốc, là vì đến báo cho Phong Yến Hoàng tin. Hoàng thượng của chúng tôi...... Hoàng thượng......" Liễu Sĩ Vi ngồi ở phía dưới, xa xa nhìn về phía Tịch Khánh Lân, giữa hai lông mày tựa hồ mang theo tia bi thương.

      "Hoàng thượng nước chúng tôi..... Băng hà rồi." Liễu Sĩ Vi cúi đầu, vén tay áo lên xoa xoa nước mắt.

      Tin quan trọng này vừa ra khỏi miệng, đại điện lại trở nên xôn xao

      . Nam Trụ Vương chết...... Có nghĩa gì? Đương nhiên lại có người lên ngôi vị hoàng đế!

      40cmt có chương mới nhé các nàng
      Halong-ngoc, dungcubi, Aliren2 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
       Edit: Nhan Nhan

      Beta: Quảng Hằng
      Chương 23: Bỗng  dưng bị điên

      <img class="aligncenter" alt="" src="http://cungquanghang1.files.wordpress.com/2013/03/16.jpg" width="620" height="3000" />

      Ánh mắt Phùng Mạn Mạn căng thẳng, hoàng thượng phải là muốn phái phụ thân chứ?

      Nhìn ra Phùng Thị Lang rất là muốn, Tịch Khánh Lân thở dài, lại có ý định bỏ qua cho .

      "Phùng Thị Lang, khanh có nguyện đến Nam Trụ quốc chuyến ?"

      Phùng Thu Minh dám sao? Nhắm mắt, : "Vì quốc gia dốc sức, vi thần nguyện ý."

      Nhưng mặt bầm đen, nhìn ra bộ dạng nguyện ý.

      Mạn Duẫn muốn bỏ qua cho cơ hội lần này, kéo kéo tay áo Tịch Mân Sầm .

      "Phụ vương, bảo bối muốn Nam Trụ quốc." Tân hoàng lên ngôi, Mạn Duẫn chưa nhìn thấy qua. Loại thánh điển này, có lẽ rất là long trọng, có thể thấy biết cái tồi. Hơn nữa mẫu thân chừng cùng hoàng tộc Nam Trụ có mối quan hệ sâu xa, nàng càng muốn chuyến.

      "Tại sao?" Đơn giản hỏi, Tịch Mân Sầm cúi đầu nhìn nàng.

      "Phụ vương, người biết thân phận mẫu phi ?"

      Nghi hoặc nhìn Mạn Duẫn, trong đầu Tịch Mân Sầm lên áo xanh tuyệt mỹ. Như có như và lại chân , rất đẹp, đưa đến nam nhân thiên hạ cũng hận được bế nàng trong ngực.

      Tịch Mân Sầm cũng muốn cho Mạn Duẫn về chuyện của nữ nhân kia, tại cho nàng biết, hơi quá sớm. Nhưng nếu cho nàng biết, cũng được.

      Nếu là như vậy, chẳng bằng ——"Bảo bối muốn biết, liền tự mình điều tra. Vào lúc cần thiết, phụ vương có thể giúp ."

      Ý tứ rất ràng, trực tiếp cho nàng biết.

      Mạn Duẫn khẽ cau mày, quan sát Tịch Mân Sầm. Biết rất ràng, vì sao muốn ?

      Nhưng Mạn Duẫn từ trước đến giờ cầu người, cá tính chịu thua, để cho nàng xị mặt thèm cầu xin Tịch Mân Sầm cho nàng biết tất cả.

      "Bảo bối muốn Nam Trụ quốc." Mạn Duẫn nhìn Phùng Thu Minh đại điện.

      "Muốn ?" Khẽ nhíu mày, Tịch Mân Sầm đùa giỡn gõ bàn cái, "Có thể, nhưng cơ hội phải tự mình tranh thủ." Giương mắt nhìn về phía Phùng Thu Minh, cũng muốn xem thử thủ đoạn của nữ nhi mình ra sao.

      Nam Trụ quốc mình, cũng an toàn. Tịch Mân Sầm đồng ý Mạn Duẫn , nhưng cũng ngăn cản. Chỉ cần nàng có biện pháp tranh thủ cơ hội, mình bồi nữ nhi lần, lại có cái gì thể?

      "Người ...... cho nữ nhi trợ giúp thích hợp." Sợ Tịch Mân Sầm đổi ý, Mạn Duẫn gắt gao nhìn chằm chằm .

      “Ừ!"

      "Vậy thì tốt, Chu Phi theo ta chuyến." Từ đùi Tịch Mân Sầm trượt xuống, hướng về phía Chu Phi vẫy vẫy tay, về góc hẻo lánh phía đại điện

      Cách xa đám oanh ca yến vũ, trong bóng tối, Mạn Duẫn khiến bảo Chu Phi nghiêng người xuống, ghé vào bên lỗ tai mấy câu.

      Sau khi Chu Phi nghe , gật đầu cái, "Thuộc hạ làm ngay."

      Phùng Thu Minh phải là loại quan tốt, Mạn Duẫn cũng cần cần thiết hạ thủ lưu tình. Chỉ cần có thể đạt tới mục đích, Mạn Duẫn mới bất kể sống chết của .

      Trở lại bên cạnh phụ vương lần nữa, Mạn Duẫn tự giác ngồi xuống bắp đùi của .

      "Chờ xem kịch vui." Tựa vào trong ngực phụ vương.

      "Nữ nhi  có tự tin đến như vậysao?"

      "Phụ vương muốn nữ nhi mềm yếu tự ti sao?" Mạn Duẫn hỏi ngược lại.

      Xác thực, nếu Mạn Duẫn mềm yếu tự ti, cũng thể hấp dẫn . Ngắt gò má của Mạn Duẫn, khẽ thở dài cái, "Sao thể đáng chút vậy? Bé con đáng giận…."

      Chỉ cần bé con chịu làm nũng, cầu gì mà đồng ý? Chỉ cần câu của , lần Nam Trụ quốc này, còn phải là bắt vào tay.

      đại điện, rất nhiều đại thần cầm ly rượu, hướng Phùng Thu Minh mời rượu, chúc đường bình an.

      vài nụ cười, nhìn rất là châm chọc. Cái này nếu là chuyện tốt, mới vừa rồi tại sao có người xung phong nhận lãnh chứ?

      Trong lòng nghĩ như vậy, Phùng Thu Minh lại nhất nhất đáp lại, cùng các đại thần chu toàn.

      ly lại ly rượu xuống bụng, càng ngày càng cảm thấy choáng váng. Trong dạ dày sôi trào, từng trận khó chịu được khó có thể áp chế.

      Rất nhanh, tứ chi của Phùng Thu Minh bắt đầu co quắp, miệng sùi bọt mép, cúi người ngã xuống.

      "A!" Thét lên tiếng, ở đại điện đặc biệt vang dội.

      "Phùng Thị Lang, Phùng Thị Lang!" đại thần khom thân thể xuống, đẩy Phùng Thu Minh mấy cái.

      "Có phải bị kinh phong hay a! Giữ chặt cằm , đừng để cho đem đầu lưỡi cắn đứt. Truyền thái y, truyền thái y." điện hoản loạn, hồi lại có người bên cạnh ra tiếng.

      Thái giám cung nữ vội ra vội vào, có người đè lại tứ chi của Phùng Thị Lang, để cho lộn xộn. Có người ngừng chạy mời thái y.

      Tịch Khánh Lân cũng từ đài cao xuống, có nghe thấy Phùng Thị Lang này có bệnh? Sao cố tình vào lúc này lại phát  kinh phong?

      Bên này vừa loạn, Chu Phi lại từ chỗ tối tới sau lưng Tịch Mân Sầm.

      Tịch Khánh Lân vừa lúc nhìn thấy màn này, Chu Phi mới vừa đâu vậy? Chuyện này, chẳng lẽ có liên quan đến hoàng đệ?

      "Tiểu Quận Chúa, làm xong rồi." Chu Phi ôm kiếm, hướng Mạn Duẫn khẽ gật đầu.

       Ờ 60 cmt nhé, vì editor ed kịp với số lượng ủng hộ quá nhiệt tình ^^~

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 24
      Edit: Nhan Nhan
      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Last edited by a moderator: 10/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :