1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      cung hỉ!cung hỉ!

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 5
      Editor: OrchidsPham


      Sau khi trải qua các loại kiểm tra, cuối cùng bác sĩ kết luận: Vì bị cảm sốt khiến hệ miễn dịch suy giảm nên Vệ Cẩm Huyên bị trúng độc cồn. Tình trạng quá nghiêm trọng nhưng cần nghỉ ngơi bồi bổ cẩn thận. Vì thế Trương Tư Ninh lập tức cảm thấy áp lực được giải tỏa, rất trọng sạch, có cảm giác hãnh diện như được giải oan vậy.


      ra cũng chẳng có ai nghi ngờ làm gì Vệ Cẩm Huyên cả, nhưng mà con người ấy mà, cho dù mình có làm gì khi gặp phải tình cảnh này, lại lẻ loi đối mặt với mấy người đàn ông trưởng thành luôn nhịn được mà suy nghĩ miên man, chột dạ căng thẳng, đó là lẽ thường tình.


      Khi Trương Tư Ninh trở lại cửa hàng là hai giờ sáng rồi. Lúc trước vội, chỉ kịp khóa cửa ngoài, cánh cửa thủy tinh bên trong và cửa sổ cũng chưa kịp khóa. Lão Trịnh tiện đường đưa Trương Tư Ninh trở về, ông nghĩ trẻ lại đường vào ban đêm thế này rất an toàn, người ta cũng chỉ xui xẻo mới gặp chuyện này thôi mà! Đợi Trương Tư Ninh khóa hết cửa giả xong ông mới yên tâm rời .


      Hôm sau mãi đến 9 giờ sáng Trương Tư Ninh mới mơ mơ màng màng thức dậy. Hôm qua lúc về còn dọn dẹp lại, mãi hơn 3 giờ mới ngủ, bó hoa Vệ Cẩm Huyên lấy kia cắm trong bình hoa đặt bàn ăn.


      Bây giờ nghĩ lại chuyện tối hôm qua, đúng là quá hỗn loạn.


      Đợi mở cửa ra để Trần Bình Bình và Hứa Dương tiến vào, Trương Tư Ninh nhắc họ câu rồi lên lầu ngủ tiếp, đúng là quá mệt mỏi. Vốn dĩ Trần Bình Bình và Hứa Dương còn định hỏi hôm qua xảy ra chuyện gì, ban nãy họ có nghe người ở siêu thị bên cạnh nửa đêm hôm qua có xe cứu thương tới! Nhưng thấy bà chủ căn bản có thời gian nghe mà trực tiếp lên lầu hai người cũng có cách nào, đành đợi lúc khác hỏi lại.


      ngày gió êm sóng lặng, sau khi Trương Tư Ninh rời giường, ngoài chào hỏi vài người hàng xóm ở hai bên, giải thích đơn giản về việc bản thân đột nhiên bị tai bay vạ gió, cố găng tranh thủ đồng tình của mọi người ra còn gì khác.


      Qua vài ngày, lão Trịnh – lái xe của Vệ Cẩm Huyên tìm đến cửa, là đến chuyển bồn cát cánh mà lúc trước ông chủ mua, Trương Tư Ninh lễ phép hỏi tình trạng thân thể của Vệ Cẩm Huyên, biết được hồi phục tốt và xuất viện liền cười chúc mừng. Sau đó cũng sâu hơn về chuyện này mà trở về chủ đề chính, với ông mấy việc như tu bổ sửa sang cây hoa như thế nào, khi nào tưới nước, bón phân ra sao,… vô cùng cặn kẽ, lão Trịnh còn lấy giấy bút ra ghi lại từng chữ từng chữ để ghi nhớ, đúng là giật mình mà, ai biết còn tưởng lời Trương Tư Ninh là chuyện vô cùng quan trọng lắm đây!


      “À đúng rồi, xin nhận lấy thứ này.” Trước khi , lão Trịnh lấy phong thư ra khỏi túi áo khoác, giải thích , “Ngày đó ở bệnh viện tôi cũng lo lắng đến hồ đồ, để chủ tiểu Trương nộp tiền thuốc men, sau khi ông chủ của chúng tôi biết trách tôi hồi, phần dư ra là chút thành ý xin lỗi của ông chủ chúng tôi với chủ tiểu Trương, làm ơn hãy nhận lấy.”


      Dĩ nhiên là Trương Tư Ninh hề khách khí rồi, đêm đó bị dọa cũng . nhận lấy phong thư, xem độ dày, hẳn là có vạn, đêm đó trả tiền viện phí, tiền phòng, còn cả tiền xe cứu thương cũng chỉ có hơn ngàn đồng tiền, phần thừa ra này coi như là tiền đền bù tổn thất tinh thần , dù sao họ Vệ cũng là kẻ có tiền.


      Thời gian cứ thế, nhanh chậm mà trôi qua, đến ngày 30 Vệ Cẩm Huyên lại đến thăm cửa tiệm. Lần này đến tương đối sớm, chưa đến sáu giờ đẩy cửa bước vào. Lúc ấy Trương Tư Ninh tiếp điện thoại, là Kim Giai Di gọi tới, cuối tuần này có họp mặt bạn bè, hỏi có muốn hay . Trương Tư Ninh hạ quyết tâm từ lâu, dĩ nhiên là , giọng điệu vô cùng quyết đoán.


      Kim Giai Di liền khuyên , “Cậu có thể trốn được tới khi nào chứ? Mọi người đều ở trong thành phố, cậu lại mở tiệm buôn bán, còn ở ngay tại CBD nữa chứ, cậu có biết có bao nhiêu bạn học của chúng ta làm ở khu đó hả? Tư Tư, lần họp mặt này là cơ hội rất tốt, nếu sau này gặp phải rất xấu hổ. Lại Tiền Thiệu cũng đâu phải sài lang hổ báo gì, bây giờ là thời đại nào rồi, cậu thích còn có thể ép buộc cậu hay sao? Hơn nữa, khéo bây giờ người ta còn chướng mắt cậu ấy chứ, đừng có như con đà điểu cứ nghĩ vùi đầu vào cát là mọi đều êm đẹp nữa!”


      Được rồi, tuy rằng thừa nhận, nhưng Trương Tư Ninh thể Kim Giai Di cũng có lý, ra là do muốn gặp mặt bạn học cũ thôi, ngoài nhân tố đặc biệt là Tiền Thiệu kia còn bởi vì lúc trước ở lớp đại học có mấy nữ sinh ưa , gặp mặt còn tốt, sau khi gặp nhau lại biết mở tiệm buôn bán có khả năng tiên tri cũng có thể khẳng định cuộc sống sau này của mình yên nữa! Lại , bạn học gặp nhau chắc chắn hỏi đông hỏi tây, Trương Tư Ninh tốt nghiệp xong liền về quê cũ, nhưng sau ba năm lại quay lại nơi này, cho dù có lí do chính đáng cũng có kẻ suy diễn hay, hơn nữa hề muốn thảo luận gì về đề tài này với người khác, cho nên có thể tránh đến khi nào cứ tránh, sau này nếu gặp phải chỉ có thể coi như mình quá xui xẻo mà thôi.


      Đó là lựa chọn giữa chủ động và bị động, trong tình huống này, dĩ nhiên là Trương Tư Ninh lựa chọn bị động, đà điểu đà điểu, sao hết.


      Cho nên thái độ của Trương Tư Ninh vô cùng cứng rắn, thấy Vệ Cẩm Huyên đến đây, vội vàng dặn dò hai câu rằng cần với người khác là có liên hệ với rồi vội vàng cúp điện thoại.


      Trần Bình Bình khách khí tiếp đãi Vệ Cẩm Huyên, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua thăm dò chân trái của , Trương Tư Ninh thấy này lễ phép, cứ nhìn chằm chằm vào cái chân thương tật của người khác như thế quá sức thất lễ, đợi lát nữa nhất định phải nhắc nhở mới được.


      Tới gần sai Trần Bình Bình tưới nước cho hoa, sau đó cười cười chào hỏi Vệ Cẩm Huyên, “Vệ tiên sinh, thân thể khỏe rồi chứ?” Khách khí lại mất thân thiết, dù sao đối phương cũng tới đây vài lần, lúc trước còn đưa tới bệnh viện, sao cũng coi như có phần quen thuộc. Dĩ nhiên, trước đó cũng có đoán là trở lại cửa hàng này nữa, dù sao xảy ra loại chuyện đó, có phần xấu hổ.


      có vấn đề gì.” Nhưng dường như Vệ Cẩm Huyên cũng cảm thấy xấu hổ, khách khí trả lời, “Lần trước gây ra cho Trương tiểu thư ít phiền toái, có lỗi.”


      Trương Tư Ninh liền cười: “Nào có, lại Vệ tiên sinh cũng bồi thường lại rồi mà.” vô cùng tự nhiên hào phóng, hề có chút mất tự nhiên nào vì nhận tiền của người ta. Vệ Cẩm Huyên hơi kinh ngạc, trong ấn tượng của , Trương Tư Ninh vẫn là em mềm mại xinh đẹp, hẳn là cục cưng được cha mẹ nâng đỡ trong tay, lớn lên trong mật ngọt. Dù sao nhìn vô cùng trẻ tuổi, nếu phải có người nhà giúp đỡ cửa hàng bán hoa này sao có thể hoạt động tốt được?


      Đơn giản mà , trong mắt Vệ Cẩm Huyên Trương Tư Ninh là kẻ ăn bám gia đình.


      như thế chắc chắn da mặt rất mỏng, mấy chuyện nhận tiền thế này, người bình thường cũng ngượng ngùng ra, thế mà chẳng hề để ý, cứ như đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa vậy.

      thiên kinh địa nghĩa : cái đạo thường như trời đất thể di dịch được


      Đối với chuyện này, Vệ Cẩm Huyên tỏ vẻ tán thưởng. trẻ nên hào phóng như thế, cứ ưỡn ẹo quanh co lại khiến người ta cảm thấy dối trá. Trương Tư Ninh mời Vệ Cẩm Huyên đến sô pha ngồi, chuẩn bị tán gẫu đôi ba câu, tuy rằng cũng chẳng có ý đồ gì nhưng mà cứ quan hệ tốt với kẻ mạnh như luôn luôn có lợi, ở đây chẳng có người thân, ra ngoài phải dựa vào bạn bè thôi. Dĩ nhiên là Vệ Cẩm Huyên biết đối phương muốn lôi kéo tình cảm với mình, từng này tuổi, ở thân phận như vậy, quá quen với những việc này, nhưng cũng hiếm thấy từ chối.


      Trương Tư Ninh hỏi uống gì, Vệ Cẩm Huyên đáp: “nước trắng là tốt rồi.”


      Rót nước xong, hai người đều tự ngồi xuống, Trương Tư Ninh cảm thấy người ta là nhân vậy lớn, vì thế chủ động mở miệng: “Chúng ta làm quen lần nữa nhé, tôi tên là Trương Tư Ninh, năm nay 23 tuổi, là chủ tiệm hoa này, tôi biết là Vệ Cẩm Huyên, ngày đó ở bệnh viện cũng biết là tổng tài của Bác Lãng.”


      Vệ Cẩm Huyên nghe , suy nghĩ đầu tiên là, quả nhiên rất trẻ, vì thế cười , “Trương tiểu thư tuổi trẻ tài cao.”


      Trương Tư Ninh mím môi cười cười. đôi lời khiêm tốn, sau đó trắng ra: “Vệ tiên sinh hẳn là cũng nhận ra, tôi muốn kết bạn với ngài, tôi cũng phải muốn gì từ , tôi có cửa hàng, có phòng ở, có xe, có tiền gửi ngân hàng, nhưng mà tôi phải người địa phương, mọi người đều nhiều bạn nhiều đường, chuyện sau này đâu có ai biết trước được. Tôi và Vệ tiên sinh cũng coi như có duyên, Vệ tiên sinh có thân phận, có địa vị, làm bạn với dĩ nhiên là tôi có lời, tuy mục đích đơn thuàn nhưng coi như giữa chúng ta có duyên phận, cho tôi cơ hội ?”


      Trương Tư Ninh cảm thấy, bằng thân phận địa vị của Vệ Cẩm Huyên có loại người nào mà chưa gặp qua chứ, bản thân ở trước mặt chẳng khác gì tờ giấy trắng, vốn dĩ cũng muốn chủ động dây dưa với , nhưng cũng chẳng phải đồ ngốc, nếu có cơ hội thôi, nhưng giờ có cơ hội mà tận dụng đúng là giả bộ làm kiêu! Ai mà muốn làm bạn với kẻ có tiền, có địa vị chứ? Như , là người bên ngoài, có người thân ở đây, nhỡ đâu tương lai có chuyện gì, Vệ Cẩm Huyên tuyệt đối là lợi thế cực lớn. Về phần sắc đẹp gì gì đó, Trương Tư Ninh vốn hề nghĩ tới, thân phận của Vệ Cẩm Huyên như thế, muốn mỹ nữ dạng nào mà có chứ, cũng phải mỹ nữ khuynh thành khiến người người oán trách, hoàn toàn cần thiết phải tự mình đa tình làm gì.


      Vệ Cẩm Huyên cảm thấy từ “hào phóng tự nhiên” thể dùng để hình dung trước mặt nữa, mà phải là lớn mật! Có số việc chỉ có thể làm mà thể , ra, vốn là thể thực . Xã hội bây giờ có mấy người làm bạn với nhau cách thuần túy chứ? Nhưng đạo lý này ai cũng hiểu, lợi dụng nhau cũng ít, đây chính là quy tắc xã dao. Nếu mỗi người đều giống trước mặt đây, thẳng toẹt ra như thế, vậy xã hội này làm gì còn lộn xộn nữa? Đừng là bạn bè, kẻ thù cũng có thể bớt rất nhiều.


      Nhưng ngoài ý muốn là cũng chán ghét thẳng thắn của , lại nhịn được muốn trêu chọc : “ cũng nếu chúng ta làm bạn được lợi, vậy Trương tiểu thư, tôi là thương nhân, vì sao phải chịu thiệt như vậy chứ?”


      Trương Tư Ninh cũng ngốc, cũng có thể cảm nhận được Vệ Cẩm Huyên chán ghét lời của mình, đôi mắt to xinh đẹp chớp lại chớp, dõng dạc , “Bởi vì tôi thành .”


      Vệ Cẩm Huyên nghe xong liền nở nụ cười, phải nụ cười lạnh nhạt xa cách, dĩ nhiên cũng phải là nụ cười thân quen, chỉ đơn thuần là bị người trước mắt chọc cười mà thôi.


      “Trương tiểu thư thú vị,” xong vươn tay ra, “ vui vì quen biết .” Đây là nhận lời làm bạn.


      Trương Tư Ninh cũng cười, thêm gì nữa mà bắt tay , trực tiếp vào trọng điểm, “ có thể gọi tôi là Trương Tư Ninh, cũng có thể gọi là Tư Ninh, nhưng cần gọi tiểu thư, mất tự nhiên.” xong còn làm bộ rùng mình ớn lạnh, sau đó bật cười.


      Vệ Cẩm Huyên rất biết nghe lời phải, “Vậy… Tư Ninh.”


      Trương Tư Ninh cười lên tiếng, sau đó hỏi, “Tôi nên xưng hô với thế nào? Kêu Vệ tiên sinh là lạ.” rất hiểu tiến thoái đấy chứ. Vệ Cẩm Huyên cũng để ý, “Herman, tên tiếng của tôi.”


      “Herman? hợp với .” Trương Tư Ninh khen tặng câu, lại thừa cơ trao đổi số điện thoại di động, đợi Vệ Cẩm Huyên cầm bó hoa diên vĩ được miễn phí rời Trương Tư Ninh biết hoa này là để tặng cho em sinh bệnh của .


      hơi kinh ngạc, ngờ mình chỉ vừa hỏi, Vệ Cẩm Huyên liền cho đáp án, điều này và ấn tượng “cao lãnh” mà trước đó tạo ra hề hợp nhau. Nhưng mà tâm trạng vẫn rất tốt, hôm nay thu hoạch tệ.

      Cao lãnh: Cao ngạo + lạnh lùng
      Last edited: 9/5/17
      Iluvkiwi, levuong, Thanhle7634 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Vừa lên fb thấy bạn hằng gt truyện này
      Vào đọc Văn án thấy thích liền
      Mong nàng chăm truyện này thuong xuyên vs nhé
      Thank nàng
      OrchidsPham thích bài này.

    4. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Truyện hay nhe.
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Nếu có gì thay đổi tối mai có 1c nữa nhé :3
      13emap, lyly, Chris_Luu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :