1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. giangktmt

      giangktmt Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      57
      chúc cho đêm động phòng của a c, ko bị cái tên biểu đệ kia phá đám.
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tốc độ thế mà độc giả toàn sắc nữ vẫn thấy sốt ruột đến sôi ùng ục đây.
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 21

      Edit: Hà

      Chờ cho tiệc sinh nhật của quận chúa kết thúc, Lý phu nhân liền lên đường trở về phủ.

      Nhị nữ nhi trong lúc vội vàng quyết định việc chung thân, trong phủ vẫn chưa kịp chuẩn bị gì cả. Cho dù quận chúa tất cả đều có Trử gia thu xếp, nhưng Lý gia cũng phải có nổi của hồi môn, cũng phải trở về chuẩn bị sẵn.

      Hoài quận chúa đem trang viên sát tòa trạch viện phía tây ra làm sính lễ, sửa lại tấm biển hiệu treo trước cửa thành của Lý gia. Đến lúc đó bạn bè thân thiết của Lý gia có thể tạm thời nghỉ chân tại trạch viện, Nhị nương cũng từ nơi này bước lên kiệu hoa.

      Lý phu nhân vốn nỡ bỏ nhị nương ở lại, may mắn đại nương Nhược Tuệ tỏ vẻ muốn ở lại đây chăm sóc muội muội, bà mới có thể yên tâm ra về.

      Bởi vì lần này Lý gia mang theo người hầu chỉ có Long Hương, ngoài ra còn ma ma để hầu hạ Nhị nương, cho nên quận chúa sắp xếp thêm vài thị nữ giỏi tay chân tới đây, còn thị vệ trong phủ là do Trử Tư Mã đưa thuộc hạ đắc ý nhất của mình đến

      Đợi đến khi Lý phu nhân rồi, đại nương Lý Nhược Tuệ kỳ vẫn cảm giác như lạc vào sương mù. Lần trước về nhà cứ nghĩ muội muội của mình cùng Thẩm công tử lương duyên định, chỉ đợi ngày cưới.

      Bởi vì trượng phu được điều động sang quân doanh khác, nên nàng phải vội vàng dọn dẹp lại để chuyển nhà. Ban đầu mặc dù thể vào chính ngày tân hôn để đưa muội muội lên kiệu hoa, nhưng cũng chuẩn bị sẵn sau khi xong chuyện về nhà chuyến cùng muội muội em rể ăn bữa cơm đoàn viên.

      ngờ ngay sau đó lại nhận được tin mẫu thân muội muội cùng Thẩm gia giải trừ hôn ước, trong thư cũng vụ dan díu giữa Lý Tuyền Nhi cùng Thẩm Như Bách ái mộ nhau. Lý Nhược Tuệ tức giận đến mức ăn ngon, lập tức liền sắp xếp công việc trong nhà, chuẩn bị về nhà chuyến. Nhưng ngờ lúc này lại nhận được thiệp mời của Hoài quận chúa, lập tức dám chậm trễ, đành phải gọi trượng phu mang theo con và bà vú cùng nhau đến Thư thành.

      nghĩ tới lúc vừa đến còn chưa kịp điều chỉnh hơi thở lại nghe tin nhị muội cùng Trử Kình Phong định việc hôn nhân.

      Trượng phu của nàng là quan võ, tất nhiên là biết chiến công hiển hách của vị Sở Tư Mã này, cùng với lời đồn đãi về sát thần hung tàn này.

      Nếu nhị muội khỏe mạnh bình thường, luận dòng dõi xuất thân thân cũng xứng với vị Tư Mã này, huống chi tại nàng ấy lại là người ngốc, ngay cả Thẩm nhị công tử đính hôn cùng muội muội nhiều năm, tình cảm rất tốt cũng chịu cưới, huống chi nam tử quyền cao chức trọng như vậy lại có thể thiệt tâm đối xử với muội ấy sao?

      Đáng tiếc mẫu thân nhà mình hồ đồ, bị người ta vừa đấm vừa xoa dọa sợ, kí tên ấn tay xuống tờ định hôn, Mắt thấy nhị muội bị té đến ngốc lại còn phải gả cho người cao ngạo, hiểu thế nào là trượng phu. Nhưng nếu lấy chồng, theo như lí do thoái thác của mẫu thân, Lý gia quả đến tình cảnh đường cùng.

      Lý Nhược Tuệ cảm thấy mình làm chị, nhưng lại giúp được muội muội, có năng lực bảo vệ nàng ấy, nhịn được liền ôm cổ em , bật khóc.

      Nhược Ngu có chút hiểu, vì sao lúc mẫu thân ôm mình khóc hồi, bây giờ gia tỷ lại ôm mình khóc.

      Nhưng lần này, nàng ngược lại muốn lêu lêu tỷ tỷ xấu hổ. Mẫu thân lúc , nàng có hỏi mẫu thân vì sao lại khóc. Mẫu thân nghẹn ngào lúc mới , bởi vì nàng sắp lập gia đình

      Nhược Ngu lúc đầu hiểu, lúc sau nghe mẫu thân lập gia đình chính là ở nhà của người khác, thể cùng mẫu thân và đệ đệ ở với nhau, chẳng biết tại sao, mũi Nhược Ngu cay xè, cũng muốn khóc.

      Mẫu thân rồi, chỉ để nàng mình ở tại ngôi nhà xa lạ. Bây giờ đại tỷ cũng vậy, làm nàng cũng cay mũi bật khóc theo, với Nhược Tuệ: "Tỷ tỷ,Nhược Ngu muốn lấy chồng..."

      Trước đây nhị muội mạnh mẽ hiếu thắng, nay mũi hồng hồng, đôi mắt đầy nước nép vào trong ngực mình, giống như chú thỏ trắng mềm mại bị hồ ly ngậm trong miệng, chỉ có thể sợ hãi cầu khẩn muốn lập gia đình, Nhược Tuệ cảm thấy toàn bộ tâm mình đau đớn, chỉ hận mình phải là khuê nữ, thay nhị muội gả cho cái người gian ác kia mới tốt.

      Ngay lập tức nhịn được : " lấy chồng! lấy chồng! Nhược Ngu của chúng ta mới thèm lấy tên Tư Mã quỷ quái gì kia đâu!"

      Đáng tiếc lời còn chưa dứt, trước cửa phòng chưa đóng liền truyền đến tiếng ho khan cố ý.

      Nhược Tuệ quay đầu nhìn lại, tiếng ho khan là do Long Hương phát ra, nha đầu kia bộ dáng ngày thường luôn tươi cười cách tự nhiên, nhưng hôm nay từ đầu gối hướng lên đều cứng đờ,bản thân còn cứng lại nhưng đôi mắt lại ra sức liều mạng chớp chớp, hướng về mình mà nháy mắt.

      Đứng trước mặt nàng là nam tử vóc dáng to lớn, thân trường bào màu đen viền tơ vàng, tóc bạc trắng, đầu đội kim quan, ngũ quan tuy rằng tuấn nhưng lại lạnh như băng, đôi mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm nhị muội co ro trong lòng nàng.

      Long Hương vừa vào nhà bếp lấy thuốc trở về, từ xa nhìn thấy Tư Mã đại nhân đến đây chẳng biết từ lúc nào, đứng trước cửa phòng Nhị nương, cũng vào, mà đứng bất động, giống như khối băng tỏa ra khí lạnh.

      Đợi đến khi nàng bước tới cửa, vừa muốn mở miệng bị Trử Tư Mã lạnh lùng liếc qua, nhất thời sợ tới mức dám lên tiếng. Vừa vặn nghe thấy đại nương câu " Tư Mã quỷ quái", lập tức sợ tới mức thiếu chút nữa nàng ném chén thuốc trong tay, cũng dám gọi đại tiểu thư, đành phải làm bộ cổ họng khó chịu, ho khan tiếng.

      Nhược Tuệ tuy rằng chưa từng gặp qua Trử Kình Phong, nhưng mà nhìn thấy đầu tóc bạc trắng lập tức biết ngay là người nào.

      Trượng phu Lưu Trọng gần đây bị điều , bị kêu gọi tập trung dưới cờ Vệ Tử quân, mấy ngày nữa xuất phát đến Bắc Cương, đến đây, Vệ Tử quân chính là thuộc hạ dưới trướng của Trử Tư Mã.

      Mình lại ở trước mặt xấu chủ soái của phu quân, trong miệng tuôn ra lời thô tục, ổn thỏa. Nhưng mà lúc này Nhược Tuệ đau lòng cho muội muội, cũng để ý nhiều, nàng chính là người thẳng tính, tuy rằng lúc đầu bị khí thế toàn thân Trử Kình Phong làm cho sửng sốt, nhưng ngay sau đó liền đúng mực mở miệng: " vậy tôn hạ (*) chính là Tư Mã đại nhân đúng ?"

      (Danh xưng dành cho người có quyền chức thời xưa, ngang hàng với nhau là các hạ)

      Trử Kình Phong khẽ gật đầu, cũng nhiều, chỉ gọi quản phía sau lưng đưa danh sách sính lễ qua, sau đó : "Hôm nay đặc biệt đến đây để đưa sính lễ, ta lệnh cho quản gia đem danh mục sính lễ trình lên, có số vật phẩm trong ngày thành lễ phải dùng, mong Lý đại tiểu thư thay Lý phu nhân nhìn qua chút."

      Nhìn dường như muốn đề cập đến chuyện vừa rồi, Lý Nhược Tuệ liền nghĩ nhiều chuyện bằng bớt chuyện. Nhưng mà cũng lười xem danh mục sính lễ, chỉ miễn cưỡng nhận lấy.

      Trử Kình Phong đương nhiên biết nàng vì sao lại tỏ thái độ như vậy, trong lòng nghĩ đến: đại tiểu thư của Lý gia so với nương hồ đồ kia kiên cường hơn... Cũng biết điều hơn.

      Nhưng tại Lý Nhược Ngu còn yếu đuối hơn cả nương của nàng, có lẽ là nhớ đến chuyện vụng trộm lẻn vào gian phòng của nàng, cho nên ngay cả giầy cũng mang, chỉ kéo lê đôi guốc gỗ, cúi đầu xuống tận lực tránh người nam nhân cao lớn, nhanh như chớp chạy đến bên trong tiểu hoa viên chơi đùa.

      Trử Kình Phong cúi mắt, lông mi hơi vểnh lên che tia sáng lạnh lẽo trong mắt , đợi sau khi Nhược Ngu chạy , lập tức ngồi xuống ghế, thái độ thản nhiên giống như vào phòng ngủ của mình. Lý Nhược Tuệ nhìn tới danh mục sính lễ thu xếp, cũng thúc giục, chỉ ngồi ở đó, ngón tay gõ tay vịn của cái ghế, mở miệng : "Biết đại tiểu thư yên lòng, Kình Phong cũng hiểu và thông cảm, nhưng Kình Phong và Nhược Ngu nương quen biết nhau từ lâu, cưới nàng là do tâm, vẫn xin đại tiểu thư nên quan tâm quá mức."

      Nhược Tuệ cắn môi, những dồn nén trong lòng rốt cuộc phun ra: "Đại nhân cùng nhị muội sớm quen biết? Nhưng cho tới nay ta cũng chưa từng nghe nàng qua... biết cuộc hôn nhân này, Tư Mã cân nhắc kĩ hay chưa. Chắc ngài cũng biết tính tình nhị muội nhà ta lúc còn tỉnh táo, thực thích hợp gả vào Hầu phủ nhà cao cửa rộng, nàng ấy xử lí mọi chuyện tùy tính quen rồi, thể giống như các phu nhân nhà quyền quý phải nhìn trước ngó sau, quy tắc mọi bề.... Vả lại, Tư Mã phải biết rằng, Nhược Ngu sớm còn là Nhược Ngu của trước đây, tài nữ Lý Nhược Ngu nổi danh khắp thiên hạ, nay chỉ là người ngốc biết gì hết, Tư Mã đại nhân có lẽ bây giờ thương tiếc nàng tâm, nhưng mà sau này, nếu nàng lớn tuổi nhan sắc còn như thiếu nữ tươi trẻ, nhưng vẫn ngây thơ như vậy, đại nhân còn có thể thương nàng như vậy sao?"

      Lý Nhược Tuệ khí thế bức người tra hỏi, nhưng mặt mày Trử Kình Phong cũng thèm thay đổi chút nào, chỉ nhàn nhạt hỏi: "Như vậy Lý đại tiểu thư có dám cam đoan, đến khi nhan sắc Lý đại tiểu thư phai tàn phu quân của tiểu thư còn có thể thương tiếc ngươi giống như lúc trước, có thay đổi chút nào sao?"

      câu hỏi độc ác giống như dồn nàng vào chỗ chết, chỉ có trong lòng Nhược Tuệ mới ràng. Trượng phu Lưu Trọng của nàng võ nghệ cao cường, mặc dù bây giờ chỉ là võ quan nho , nhưng tiền đồ phía trước lại hạn chế. Lúc đầu phụ thân mình nhìn trúng có gia cảnh trong sạch, lại có bản lĩnh, giống như những tên học đòi văn vẻ khinh thường thương gia, nên mới đem mình gả cho .

      Lúc đầu hai người cũng nồng tình mật ý. Nhưng trong cuộc sống sợ nhất chính là hòa hợp. Lý Nhược Tuệ tính tình rắn rỏi, Lưu Trọng tính tình nóng nảy. Trải qua cuộc sống bao lâu, liền vì những chuyện vụn vặt hằng ngày mà thường xuyên cãi nhau.

      Đời người tức giận sợ nhất chính là miệng suy nghĩ, nước đổ khó hốt, rốt cuộc ảnh hưởng tới tình cảm,ngay lúc Nhược Tuệ mang thai, Lưu Trọng kia lại theo bạn bè uống rượu ở thanh lâu với Hoa nương có tiếng tăm, rốt cuộc là đôi nam nữ kia lăn qua lăn lại với nhau, quen được làm ấm thân thể, liền thường xuyên qua lại, khiến Lưu Trọng mê luyến thoát ra được. Liền hỏi vay tiền bạc của đồng nghiệp để chuộc thân cho hoa nương kia, nuôi ở ngoài phủ.

      Nhưng Lý Nhược Tuệ lại biết gì hết, cho đến năm trước, nàng ở phố bắt gặp phu quân dẫn nữ tử bụng lớn ở trong cửa hàng mua vải bông cùng giày mũ dành cho trẻ con, thế nên mới phát , trượng phu của mình lén nuôi người ở bên ngoài lâu như vậy.

      Việc đến nước này, khóc hay náo loạn cũng đều là vô dụng. Bạn bè liền tiến tới hòa giải : Lưu giáo úy như vậy là rất nhân nghĩa phúc hậu, biết tính tình nàng nóng nảy lại hay ghen tuông, nên nạp thiếp cũng rước qua cửa chính là cho nàng thể diện vợ cả.

      Ngay cả mẫu thân của mình cũng quở trách, tâm tư ghen tị quá mạnh mẽ, thế cho nên trượng phu nạp thiếp cũng dám dẫn đến dâng trà ra mắt.

      Ngược lại là nhị muội lúc còn khỏe mạnh, khi nghe nàng khóc lóc kể lể xong, chỉ hỏi nàng có muốn bỏ qua cho Lưu Trọng hay , nếu muốn, ngàymai liền cho phong hưu thư, cho được tự do tự tại nạp thiếp, cần phải hèn hạ nuôi dưỡng tiểu thiếp ở bên ngoài.

      Nhưng tính tình của nàng ngoài lạnh trong nóng, thấy con trẻ bơ vơ có tội nên nhẫn nại nuốt uất ức. chưa lập gia đình làm sao hiểu được nỗi khổ của người làm mẹ. Nhị muội vẫn chưa lập gia đình, mà mình dẫn đứa trở về nhà, lời đồn đại rất đáng sợ! Cuối cùng rốt cuộc vẫn phải nhịn, chỉ trượng phu được đem tiểu thiếp xuất thân ti tiện kia dẫn về nhà.

      Vị Tư Mã của đại Sở này, nhìn qua ít lạnh như băng, nhưng mà nếu chọc tới , lời sắc bén, từng chữ như đâm vào da thịt, ngay cả chuyện trượng phu nhà mình, mình vẫn chưa giải quyết được, nàng có quyền gì để tranh luận với Trữ Kình Phong về muội muội chứ?

      Nhìn sắc mặt Lý Nhược Tuệ thay đổi, mặt của Trử Kình Phong vẫn lạnh băng như trước : "May nhờ Lý phu nhân chê, chấp nhận Kình Phong làm con rể, về sau cùng đại tiểu thư giống như người nhà, chuyện cần quá mức cố kỵ, nhưng tính tình Nhược Ngu bây giờ y như đứa trẻ, sợ nhất là có người dạy hư, nếu đại tiểu thư thành thân tốt, nàng tất nhiên sợ hãi, mong đại tiểu thư suy nghĩ xa hơn, mà khuyên bảo hướng dẫn Nhược Ngu."

      Lý Nhược Tuệ tại tỉnh táo lại, biết thái độ của mình chọc giận vị Mã đại nhân cao ngạo này. Lúc trước nghe mẫu thân , vị Tư Mã này tuy rằng địa vị cao, nhưng lại hề kiêu ngạo, bình dị gần gũi.

      Nhưng bây giờ vừa thấy, làm sao cũng thấy giống như lời mẫu thân ? Tám phần là lúc trước giả bộ hoà thuận khiêm nhường, tỷ đệ hai người này, người đóng vai chính nghĩa, người đóng vai ác, dụ dỗ mẫu thân đáp ứng hôn , lại để Nhược Ngu ở địa bàn của , nay nắm chắc liền bắt đầu ra nguyên hình.

      Bực thiên chi kiêu tử, lại quyền cao chức trọng như thế này, há có thể để cho người khác lời mạo phạm?

      Nhưng mà cho dù nội tâm có bất mãn chăng nữa, sau này muội muội nhà mình vẫn phải sống ở trong phủ của , thái độ mới vừa rồi của mình là thiếu suy nghĩ, cái miệng ăn chừng mực của mình lỡ lời đắc tội với người ta. Nghĩ vậy, Nhược Tuệ hít hơi sâu, cúi đầu phúc lễ : "Bởi vì vừa rồi nỡ rời xa muội muội, thái độ có hơi mạo phạm, mong Tư Mã đại nhân thứ lỗi."

      Thấy Lý Nhược Tuệ thu lại cảm xúc, ngữ khí của Trử Kình Phong cũng trở nên ôn hòa: "Đều là người nhà, đại tiểu thư chớ khách khí. Nghe Lưu giáo úy đổi nơi đóng quân ở Bắc Cương, ta sai người quan tâm nhiều hơn, để cho đóng giữ ở Mạc Hà thành, ngược lại phải làm phiền đại tiểu thư cũng phải theo đến đó. Ta sai người chuẩn bị nhà cửa, đến lúc đó nếu đại tiểu thư nhớ Nhược Ngu, có thể đến phủ Tư Mã thăm nom bất cứ lúc nào."

      Nghe , kiểu vừa tát ngươi cái xong lại tặng ngay quả táo cực kì chuyên nghiệp chưa!

      Lý Nhược Tuệ nghe xong, trong lòng có chút bình tĩnh, bất quá suy nghĩ khẽ động, thầm nghĩ vì sao đúng dịp như vậy, cố tình là Lưu Trọng đổi nơi đóng quân ở Bắc Cương, tính theo lệnh được điều ra chính là vào lúc Nhược Ngu chưa giải trừ hôn ước lúc trước. Nếu là do vị Tư Mã đại nhân này ra tay, chuyện thương lượng trao đổi riêng trong phủ nhà mình, tựa hồ như chuyện gì cũng biết, vậy chẳng phải trước đây có ý với nhị muội, cho dù Thẩm Như Bách gây ra chuyện gièm pha cùng Lý Tuyền Nhi, nhị muội chỉ sợ cũng khó có thể thoát ra khỏi bàn tay của Tư Mã đại nhân này...

      số việc, sau khi suy nghĩ tỉ mỉ phát ra là đáng sợ... Lúc này Nhược Tuệ lại đưa mắt nhìn về phía vị Tư Mã đại nhân mặt cảm giác này, đúng là làm cho nàng vốn lớn gan từ trước đến nay, đột nhiên có chút kinh sợ.

      Sau khi cám ơn Tư Mã đại nhân, Lý Nhược Tuệ chỉ có thể chấn chỉnh lại tinh thần cùng quản gia giao nhận danh mục sính lễ.

      Vị Tư Mã này đúng là hề keo kiệt về tiền bạc và sính lễ, chẳng những giúp cửa hàng Lý gia ứng ra tiền hàng, lại chiếu cố công bộ Lưu đại nhân, hoãn lại kỳ hạn chi trả ngân lượng. Thực ra Lý gia chỉ tạm thời xoay vòng vốn kịp, chờ đến khi qua đoạn khó khăn này, đương nhiên tiền quay vòng đủ để lấp vào chỗ thiếu hụt bên công bộ. Nàng thân là người Lý gia, đương nhiên biết chuyện này nên cảm ơn. Tuy rằng Trử Kình Phong lấy chuyện này cưỡng chế ép cưới muội muội, nhưng dù sao cũng cứu được Lý gia ra khỏi biển lửa. Cho nên mặt mũi em rể quyền quý này là thể bác bỏ.

      Thấy Lý Nhược Tuệ tiền viện, Trử Kình Phong đứng dậy tới sau hoa viên.

      Tòa trạch viện gần đây sửa chữa lại chút, cho nên phía sau hoa viên vẫn còn đống cát. Vốn là muốn dời , nhưng sau khi Nhược Ngu đến đây, chơi với đống cát này đến nghiện, vì thế Nhược Tuệ liền kêu tạp dịch để đống cát này lại, dù sao hạt cát vẫn mềm, so với trèo cây vượt tường vẫn tốt hơn.

      Mà bây giờ, dưới ánh mặt trời nữ tử kia thả trần đôi chân ngọc, nhàng hất văng đôi guốc gỗ, hoàn toàn có hình tượng ngồi đống cát mềm mại nghịch.

      Giang Nam mưa nhiều, nữ tử ở Giang Nam lại giống như nữ tử Trung Nguyên bó chân kín mít kẽ hở. Bên cầu đá, bên mạn thuyền, thường xuyên có nữ tử chân mang ủng mưa, guốc gỗ, trong làn mưa phùng nghe lách cách khá vui tai. Nếu qua mùa mưa, có vài nữ tử làm việc nặng nhọc thậm chí cần mang ủng mưa, chỉ trực tiếp mang guốc gỗ, vì thế cặp chân trần bị phơi nắng đen và thô ráp, xinh đẹp lắm.

      Biểu đệ của thích nhất là giám định và thưởng thức sắc đẹp thường khỏi tiếc nuối : "Cá và tay gấu thể đòi hết cả hai, tuy mang guốc gỗ nhìn thú vị và lãng mạn, nhưng lại tổn thương da, đôi chân ngọc của mỹ nhân bị cọ đến chai góc nhìn mất hết vẻ đẹp."

      Trong nội tâm Trử Kình Phong đối với lời này chỉ cười nhạt, bởi vì cuộc đời gặp đôi chân ngọc đẹp nhất bao tại bên trong guốc gỗ.

      ngồi xổm xuống, nhàng cầm bàn chân của thiếu nữ chơi cát.

      nhớ rất cùng nàng gặp nhau lần đầu, mỹ nhân mặc nam trang, người chỉ mặc áo vải màu xanh nhạt, xinh đẹp ngồi trước mũi thuyền, mái tóc đen tung bay theo gió, đôi chân mang guốc gỗ gác lên mạn thuyền nhàng đánh nhịp, mũi chân hơi cong, những ngón chân xinh xinh soi mình dưới ánh mặt trời, càn rỡ bưng vò rượu thoải mái chè chén với nhóm thuyền công vừa cùng nhau trải qua nguy hiểm trở về.

      ràng là nữ lưu yếu đuối, nhưng phóng túng lại hề thấy nửa phần lỗ mãng, khí chất thong thả thoải mái như thế hoàn toàn giống như phụ nhân e thẹn, mà lại giống như văn nhân nhã sĩ nổi tiếng thoát tục, làm cho dời mắt được...

      Mà bây giờ trong sáng xinh đẹp kia, lột bỏ làn da ngăm đen màu lúa mạch, biến thành trắng nõn nà như miếng bánh nếp thơm mềm, chút đề phòng mặc cho người hái...

      Duy nhất chưa từng thay đổi, đó chính là cặp mắt to tròn kia, trước sau đều có hình bóng của ...

      Mới vừa rồi đại tiểu thư Lý gia "Tính tình nhị muội nhà ta lúc còn tỉnh táo, là tuyệt đối thích hợp gả vào Hầu phủ nhà cao cửa rộng" là đâm trúng tim, chọc trúng phổi của Tư Mã đại nhân mà.

      có thể hiểu được ý bên trong câu của Lý đại tiểu thư vẫn chưa hết: Nhị tiểu thư Lý gia bọn họ nếu phải bị bệnh ngốc, tuyệt đối thèm đem vương hầu quyền quý như bỏ vào trong mắt.....

      Nghĩ như vậy, bàn tay còn nắm đôi chân của nàng dùng sức chút, khiến cho vui khẽ gọi: "Đau..."

      Trử Kình Phong thu hồi tâm trạng, hơi thả lỏng tay, nhìn người bên đống cát hỏi: "Nhược Ngu làm gì?"

      Nhược Ngu cúi đầu nhìn , trong đầu buồn bực vuốt tay trong đống cát, qua hồi lâu, lúc Trử Kình Phong nghĩ nàng trả lời liền nghe giọng buồn buồn : "Xây nhà, cho nương ở."

      Mẫu thân nếu nàng lập gia đình, nàng thể ở cùng mẫu thân, tất nhiên là phòng đủ chỗ. Nếu có thể xây được, có phải mẫu thân nữa?

      Trử Kình Phong biết tại sao nàng đột nhiên nghĩ tới chuyện xây nhà, nhìn động tác nàng có vẻ vụng về, nội tâm cứng rắn trở nên mềm mại chút, : "Xây nhà có gì khó khăn? Nhược Ngu thích, ta có thể đắp cho nàng tòa thành trì."

      Khi chuyện, vén ống tay áo lên, lộ ra cánh tay cường tráng, cũng ngồi mặt đất bắt đầu lấy cát tạo tường. Nhược Ngu trợn tròn mắt, ngồi chồm hổm bên nhìn bàn tay to của nam nhân càng ngừng nhào nặn, bao lâu sau, đống cát to dần dần thành hình.

      Lý Nhược Tuệ mặc dù tiền thính để kiểm tra vật phẩm, nhưng mà nội tâm vẫn yên tâm về muội muội của mình. Nhưng mà địa bàn của , nếu như tuân thủ lễ nghĩa, Lý gia có năng lực gì để phản bác?

      Cái gọi là trèo lên quyền quý, cho tới bây giờ đều phải gánh theo rất nhiều nguy hiểm.Trước kia Lý gia cùng Thẩm gia kết thân. Coi như miễn cưỡng tương xứng. Dù sao Thẩm gia tuy thuộc hàng quyền quý, nhưng nhà cửa cùng gia sản nhiều, cần Lý gia dùng tiền giúp đỡ. Nhưng gia đình nhà họ Trử này, chính là công hầu nhất đẳng, nhìn sính lễ trước mắt, tiền còn nhiều hơn so với mấy đời buôn bán của Lý gia gộp lại. Nam tử có tiền lại có quyền, làm gì cũng đều theo ý mình, hai nhà chênh lệch nhau rất xa, gia cảnh bên nhà vợ thiệt hơn nhà mẹ đẻ có quyền phát ngôn, huống chi muội muội tại lại có bộ dáng này, khiến cho lòng người thấp thỏm yên.

      yên lòng chuyện vừa rồi, nhanh chóng chỉ huy người hầu đem ít bài trí ở trước tiền thính cùng với trong phòng nhị nương, lúc này nàng mới nhanh chậm tới tiểu hoa viên.

      Còn chưa kịp quẹo vào sân, nghe thấy tiếng cười khanh khách của muội muội. Nhược Tuệ đứng ở bên tường nhìn qua cửa sổ Nguyệt Nha hướng vào bên trong, liền thấy Tư Mã cùng Nhược Ngu chơi đắp cát!

      Trử Kình Phong tuy rằng tóc trắng mặt lạnh, nhưng mà làm đồ chơi cho trẻ con giống như là sở trường của , thành trì, cửa lầu còn có phố xá thiếu cái, còn đào con sông xung quanh để bảo vệ thành, lúc này Trử Kình Phong cầm bình nước tưới cây trong viện, chậm rãi đổ vào sông , chỉ chốc lát nước sông liền dâng lên.

      bên cạnh kịp chờ đợi liền đem chiếc thuyền xếp xong thả vào dưới "sông".

      Thành trì này xây đẹp, thế nên hình tượng nam nhân vốn dĩ sụp đổ trong lòng Nhược Ngu dần dần được tu bổ trở lại. Nhược Ngu rất hâm mộ tay khéo léo như vậy, giống như nàng, lúc nào cũng run run, đem cát làm rơi vãi khắp nơi, nghĩ như vậy, trong lòng tràn đầy ái mộ thôi.

      Thân thể dần dần nằm ở bờ vai to lớn của người nam nhân, giống như con mèo làm nũng, dùng khuôn mặt non nớt cọ xát cánh tay lộ ra bên ngoài của , những sợi lông tơ mềm nhũn khuôn mặt của nàng làm cho lòng ngứa ngáy: "Trử ca ca..."

      Tay người nam nhân lập tức khựng lại, bởi vì do tay dính cát, nên thể ôm nũng nịu này, liền dùng cánh tay cọ cọ vào khuôn mặt của nàng, thanh nhu hòa, giống như vừa rồi ở phòng khách lạnh như băng: "Nhược Ngu ngoan, đừng nên nằm cát, chúng ta rửa tay, ta làm bánh cuốn hoa sen cho nàng..."

      Thấy Nhược Ngu nở nụ cười vui sướng, trong đáy mắt của nam nhân bình tĩnh chút gợn sóng kia tựa hồ cũng lộ ra ý cười. Chẳng biết tại sao, thấy cảnh như vậy khiến Nhược Tuệ cảm thấy yên ổn trở lại. Cho tới bây giờ muội muội đều luôn làm người khác thương thôi, trước kia trí tuệ sáng suốt động lòng người, tại tuy rằng ngốc nhưng lại ngọt ngào vui vẻ. Tối thiểu, cho dù về sau Tư Mã đại nhân cưới tiểu thiếp, muội muội giống như đứa trẻ này tuyệt đối sinh ra lòng ganh tỵ, cũng giống nàng tính tình nóng nảy khiến trượng phu chán ghét, tối ngày cãi nhau.

      Nghĩ vậy, Nhược Tuệ lại nhàng thở dài hơi, vì muội muội, cũng là vì bản thân nàng...
      cỏ28, Tiểu Ly 1111, nancy198669 others thích bài này.

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ôi
      Hay quá
      Chương dài lê Thê
      Đọc phê luôn
      saoxoay, Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    5. N.M.Thảo

      N.M.Thảo Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      35
      Like trước đọc sau :yoyo69:
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :