1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Bánh bao đến giai đoạn lười rồi ai ed truyện để đọc bây h. Chị e độc giả Đúng là số khổ mà huuuuu
      lananhtran51, kjzunaBánh Bao thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      ha ha tối mai hoặc tối thứ 4 ra mấy chương bù nhé :)) Tại dạo này lười quá mà :057::057::057::057::057::057::057::057: :047::047::047::047::047:
      lananhtran51, linhdiep17, myuyen4 others thích bài này.

    3. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      số khổ số khổ
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 37

      Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm cười với mình hỏi: “Em cười gì vậy?”

      Hứa Lương Cầm đến bên Tống Dật Hàng : “Em vừa rồi gọi cho Uông Tân Dương, đồng ý của em quyết định luôn rồi.”

      “Quyết định gì?”

      “Tân Dương sợ em mình giúp hết cho nên đêm nay ấy muốn cùng em chiếu cố , em đồng ý rồi.”

      Tống Dật Hàng nghe xong nên lời.

      “Sao, muốn à?”

      Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm trong chốc lát, chợt mặt tràn đầy ý cười: “ có, vui đến phát điên, cầu mà được ấy!”

      làm gì mà đến mức cầu được?” Phiền phức này khiến Hứa Lương Cầm nghi ngờ, sở dĩ muốn Uông Tân Dương đến đây là vì để Tống Dật Hàng hết mấy ý nghĩ khác với , đồng thời cũng muốn Uông Tân Dương yên tâm với .

      “Là biểu đạt sai, ý là rất hoan nghênh ta đến. Lương Cầm, đói.”

      “Bây giờ mà về nấu lâu lắm, hay là ăn ở bên ngoài nhé.”

      Tống Dật Hàng phản đối vì thế hai người ra bệnh viện tìm quán ăn tương đối sạch để ăn cơm trưa rồi mới về chỗ ở của Tống Dật Hàng.

      Hứa Lương Cầm thu xếp cho Tống Dật Hàng ổn thỏa, nhìn ngủ say cũng vào phòng khách nghỉ ngơi, tối hôm qua ngủ ngon nên rất mệt mỏi.

      Cũng biết ngủ bao lâu, Hứa Lương Cầm đột nhiên giật mình tỉnh lại, gấp gáp cầm điện thoại trong căn phòng mờ tối, có đến chừng 10 cuộc gọi nhỡ của Uông Tân Dương, cuộc gọi sớm nhất là nửa tiếng trước, vì thế chạy nhanh ra cửa.

      “Alo, Tân Dương à, em xin lỗi, em ngủ quên mất nên nghe thấy chuông điện thoại, giờ ở đâu vậy?”

      sao, gọi để cho em biết ở cổng nhưng bảo vệ cho vào, gọi cho em thấy em nghe máy nên ra quán cà phê ngồi thôi.” Giọng của Uông Tân Dương thấy là tức giận gì.

      Hứa Lương Cầm lập tức : “Vậy đến cổng chính đợi em , em xuống đón ngay đây.”

      Cúp điện thoại, Hứa Lương Cầm nhanh chóng sửa sang lại quần áo người sau đó vội vội vàng vàng mở cửa ra ngoài.

      “Sao lại gấp thế kia, em đâu?” Tống Dật Hàng ngồi ở trong phòng khách, đổi bộ quần áo xám tro nhạt mặc ở nhà.

      tỉnh rồi à, Tân Dương ở cổng, gọi điện thoại nhưng em nghe, bây giờ em xuống đón ấy.”

      Tống Dật Hàng giữ chặt Hứa Lương Cầm: “ cần phiền phức như thế, gọi cho bảo vệ là được. Em làm chút đồ ăn cho , đói.”

      Hứa Lương Cầm nghĩ lại thấy cũng đúng, như vậy đỡ phải nhiều, hơn nữa trưa nay Tống Dật Hàng ăn có vài đũa mì, nên làm cơm cho trước, hẳn Uông Tân Dương cũng chưa ăn cơm, vừa vặn cùng nhau ăn luôn.

      “Được rồi, mau gọi điện , em nấu cháo cho .” Hứa Lương Cầm xong tới phòng bếp.

      Đến tận lúc thấy bóng lưng của Hứa Lương Cầm Tống Dật Hàng nhanh chậm cầm di động lên gọi cho bảo vệ.

      Đại khái là hơn 10 phút, có chuông cửa, Tống Dật Hàng đứng dậy mở cửa.

      “Tống tiên sinh, vị này là khách của ngài phải ?” Bảo vệ đưa Uông Tân Dương tới trước cửa nhà Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng mỉm cười nhìn về phía người đàn ông im lặng đứng bên bảo vệ: “ là Uông Tân Dương?”

      “Đúng vậy, tôi tới giúp Lương Cầm tay.” Uông Tân Dương cũng nhìn Tống Dật Hàng cao hơn cái đầu, quả nhiên người có tiếng phong lưu, mặc kệ ta có tiền hay , chỉ cần có đôi mắt đa tình cùng nụ cười kia khiến bao mê mệt.

      ấy là khách của tôi, vất vả rồi.” Tống Dật Hàng xong đưa cho bảo vệ hộp thuốc lá.

      Bảo vệ nhận và nhìn thoáng qua, lập tức mở to mắt nhìn, chuyện cũng lắp bắp: “Tống tiên sinh, hộp thuốc này cho tôi ư?” Nếu bao thuốc xa hoa này đến tay tất nhiên nhận, Tống tiên sinh trong khu này nổi danh là hào phóng, đúng hơn là rất tôn trọng những người như bọn họ, chỉ cần có việc giúp sẵn sàng ra tay. Cho nên dù là việc của ấy, những người bảo vệ trật tự an ninh như bọn họ làm cật lực, cầu sai sót tí gì, nhưng hôm nay hộp thuốc lá này khá đắt, chính còn dám nhận.

      “Bạn tôi cho đó nhưng tôi có thói quen hút thường xuyên, cầm cho mọi người hút nữa nhé, tôi dùng hết mà.” Tống Dật Hàng căn bản để ý lắm, chỉ bảo bảo vệ cầm mang .

      “Vậy cám ơn Tống tiên sinh, tôi thấy mọi người dám dùng mà tôi cũng dám luôn, phải đóng khung treo tường ấy.” Bảo vệ cám ơn Tống Dật Hàng tiếng rồi mới hớn hở .

      “Xin lỗi, để đợi lâu, mời vào.” Bảo vệ vừa , Tống Dật Hàng tao nhã đưa Uông Tân Dương vào phòng.

      Từ thời niên thiếu Uông Tân Dương học đòi theo bạn bè hút thuốc, tính đến nay cũng là hội lão niên rồi, tự nhiên biết hộp thuốc lá Tống Dật Hàng đưa kia có giá trị bao nhiêu.

      Thuốc lá Đặc Yên! Nghe những cây thuốc lá này rất ít, hàng năm sản xuất ra vượt quá 1 vạn bao thuốc, điếu thuốc phải đến mấy trăm, bao cũng hơn nghìn tệ, mấu chốt là rất khó có được, Tống Dật Hàng chỉ là doanh nhân bình thường.

      Uông Tân Dương vừa vào phòng vừa an ủi chính mình lại bị bài trí trong nhà làm cho phát khiếp, cho dù chuẩn bị tâm lý tốt nhưng thể tưởng tượng nổi nhà Tống Dật Hàng lại là nhất của nhất thế này.

      Trong nhà Tống tiên sinh thể lấy từ xa hoa để hình dung được, hai chữ đó đủ rồi.” Nhìn căn nhà sâu rộng, trong lòng Uông Tân Dương khỏi ghen ghét, nhưng vẫn nhịn được mà tán thưởng.

      “Nếu là bạn của Lương Cầm cứ gọi tôi là Dật Hàng , hoặc trực tiếp gọi họ tên, phòng này là nội thất ở trong nước, tôi thấy tệ nên mua tạm, trang trí đều nhờ người giúp thôi, muốn uống gì tôi lấy cho .”

      Uông Tân Dương vội vàng : “ cần khách sáo, sao tôi thấy Lương Cầm, tôi với ấy là đến giúp mà, sao lại khiến vất vả mà chiêu đãi tôi được.”

      “Tôi cũng yếu ớt đến vậy, ở nước ngoài sống độc lập quen rồi, chẳng qua thân thể gần đây có chút tốt, phiền đến với Lương Cầm đâu. Lương Cầm nấu cơm ở phòng bếp, có thể tới đó giúp.”

      Uông Tân Dương gật đầu đồng ý, lại lúng túng biết phòng bếp ở đâu, phòng lớn như vậy làm sao biết được.

      Tống Dật Hàng cười : “Tôi mang đến đó nhé.”

      Dọc đường Tống Dật Hàng đều giới thiệu mọi nơi, cảm giác lần đầu tiên tới đây của Uông Tân Dương và Hứa Lương Cầm đều giống nhau, đều nhìn cách trang trí mà sợ hãi than thở, kẻ có tiền biết hưởng thụ, thứ ít tiền nhất nghĩ ra, người ta lại có thể làm được hơn thế.

      “Lương Cầm, Tân Dương đến rồi đây.” vào phòng bếp Trung Quốc, Tống Dật Hàng gọi Hứa Lương Cầm nấu cháo.

      Hứa Lương Cầm quay đầu cười: “Tới đúng lúc lắm, em nấu cháo, Tân Dương vào thái thịt giúp em .”

      Uông Tân Dương càng lúng túng, mặc dù thuộc diện học sinh nghèo nhưng được nuông chiều từ bé, trong nhà vào thời điểm khó khăn nhất, bố mẹ thà nai lưng ra làm việc cật lực chứ để nếm cảm giác đau khổ gì, phòng bếp rất ít vào chứ đừng tới thái thịt.

      muốn đến đây giúp đỡ đơn giản là muốn biết Tống Dật Hàng rốt cuộc muốn làm gì, sau đó phòng nam nữ khác biệt hoặc là nối lại tình xưa thôi, chính còn bị tổn thất nữa đấy.

      Nhìn Uông Tân Dương khó xử, Tống Dật Hàng vạch trần, qua cầm dao lên thuần thục thái thịt rồi đặt bên cạnh Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm nhìn Uông Tân Dương cái rồi xấu hổ với Tống Dật Hàng: “ đừng có làm, nếu hai người ra phòng khách nghỉ ngơi, để Tân Dương chuyện phiếm với .”

      nấu giúp thành vấn đề, Tân Dương nghỉ ngơi lúc , phải vừa tan làm tới sao, cũng mệt đấy.”

      Uông Tân Dương cứ đứng như vậy ở phòng bếp, nhìn hai người bận rộn phối hợp rất ăn ý nữa, xoay người ra khỏi phòng bếp, lục trí nhớ tìm đến phòng khách, ngồi ghế sô pha nhàm chán quá lại xem bài trí xung quanh.

      Uông Tân Dương chậm rãi suy nghĩ thấy chỗ bình thường, bởi vì trong ấn tượng của Uông Tân Dương ti vi hoặc sách báo, trong phòng khách của Tống Dật Hàng, những thứ được bài trí đều là những thành viên trong quý tộc đưa tặng khách quý mà thôi, rốt cuộc Tống Dật Hàng này làm nghề gì, điều kiện ta tốt như vậy sao cứ bám riết lấy Hứa Lương Cầm tha thế! Uông Tân Dương lần nữa rơi vào trầm tư.

      “Tân Dương à, cơm chín rồi, mau đến ăn .” Hứa Lương Cầm vỗ vai Uông Tân Dương.

      Uông Tân Dương bị giật mình sợ: “Nhanh thế sao, vậy tốt rồi.”

      “Cái này mà nhanh á? Qua tiếng rồi đó, nghĩ gì mà thất thần vậy, em làm sợ à.”

      Uông Tân Dương cười đứng lên: “ đâu đến mức nhát gan vậy, chỉ là hơi xuất thần chút thôi. Lương Cầm, Tống Dật Hàng làm nghề gì vậy em?”

      Hứa Lương Cầm đem hết những gì biết ra.

      “Nhà ta chỉ làm thế thôi sao?”

      “Em chỉ biết đến vậy thôi, là Đại Long cho em biết, Tống Dật Hàng cũng qua loa, khả năng em tìm hiểu cũng thấp mà. Sao vậy, nhận ra điều gì khác thường à?”

      “Ngược lại , chỉ là thấy ta phải người bình thường như vậy, cảm giác phải là chỉ doanh nhân thôi đâu.”

      “Ôi kệ , chúng ta cũng cần tìm ấy để vay tiền mà, ngày mai xem bệnh ấy bình thường rồi thôi luôn. Đúng rồi, nơi này ở tầng 1 và tầng 2 đều có phòng cho khách, chẳng qua tầng 2 có phòng có nhà vệ sinh nhưng ở hành lang có phòng vệ sinh chung. Ở tầng 1 cả hai phòng đều có, muốn ngủ tầng hay tầng dưới?” Hứa Lương Cầm vốn nghĩ để tiện chăm sóc Tống Dật Hàng muốn Uông Tân Dương ngủ tầng hai nhưng vừa rồi ở phòng bếp hiểu được, cuộc sống mà Uông Tân Dương sống thể bắt kịp nổi Tống Dật Hàng được cho nên vẫn để tự ấy lựa chọn cho thoải mải, cũng trông cậy lắm vào Uông Tân Dương.

      ở tầng 2 , như vậy cũng có thể giúp em chút. Lương Cầm, thấy em với nơi này rất thân thuộc.” Uông Tân Dương rất hiểu lí lẽ, biết là mình vì việc gì mà đến đây.

      Hứa Lương Cầm mất tự nhiên cười: “ phải em từng sống chung với Tống Dật Hàng sao, khi đó em ở đây thời gian.”

      “Là như vậy à. Em đừng để ý câu hỏi đó của , còn nghĩ hai người chỉ ngẫu nhiên hẹn hò rồi ở cùng với nhau thôi, nghĩ tới còn sống chung nữa.” Uông Tân Dương cũng ý thức được nên hỏi vấn đề này, vội vàng xin lỗi.

      cần cẩn thận như vậy, ra người bình thường cũng thể tưởng tượng nổi em với Tống Dật Hàng có thể tới bước đó, chính em còn thấy làm lạ. Nơi này là nhà ăn, vào nào.”

      Tống Dật Hàng nhiệt tình tiếp đón Uông Tân Dương, Uông Tân Dương khách khí cám ơn rồi ngồi đối diện Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm ngồi giữa hai người.

      “Hôm nay đều là món tôi thích ăn, vừa rồi hỏi Lương Cầm, ấy cũng biết thích ăn gì nên ăn tạm nhé.” Tống Dật Hàng vừa vừa gắp thức ăn nhìn Hứa Lương Cầm cái.

      “Tôi kén ăn, cũng biết món gì mình thích ăn nhất hay thích ăn nữa, những đồ ăn này rất ngon.” Uông Tân Dương giải vây giúp Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm trừng mắt nhìn Tống Dật Hàng cái: “ đừng linh tinh làm gì, đói bụng lâu như thế làm sao ăn ngon được?” Người này ràng ly gián bọn , biết Uông Tân Dương thích ăn gì.

      “Tuân lệnh, nữa.” Tâm trạng của Tống Dật Hàng rất tốt sau đó hớn hở cúi đầu húp cháo, sau đó lại hướng về phía Hứa Lương Cầm cười vui vẻ.

      “Nghe là giảng viên đại học, người có học thức cao.” Vì để tránh cho khí nguội lạnh, Tống Dật Hàng chủ động chuyện với Uông Tân Dương.

      trăm ngàn lần đừng thế, tôi vẫn chỉ là trợ giảng thôi, chưa tới giảng viên được.”

      “Nghe Lương Cầm , thời gian trước có mở hội từ thiện có quy mô rất lớn, nếu lớn như vậy tất nhiên ảnh hưởng, đường công danh đến sớm hay muộn thôi, đúng là tuổi trẻ tài cao!”

      Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng khen người khác, khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

      “Đâu có dễ dàng như vậy, thăng chức phải dựa vào tiêu chuẩn nữa. Nếu muốn kiểm tra tiêu chuẩn phải trải qua đợt sát hạch, chỉ học vấn cao, còn phải có quan hệ, tôi sớm được làm giảng viên rồi, chỉ là luôn bị người khác ngăn cản.” Uông Tân Dương cười khổ.

      Hứa Lương Cầm giật mình, vẫn cho rằng Uông Tân Dương khi tốt nghiệp vẫn giữ thái độ thiên tiên xuất chúng, nghĩ tới nhiều người muốn ngăn cản, cho tới bây giờ chưa từng với , sao hôm nay lại thế?

      Tống Dật Hàng nhìn vẻ mặt bất lực của Uông Tân Dương, tin nổi, chỉ mới hỏi dò câu, Uông Tân Dương cứ thế mà nhổ ra những khó xử trong lòng ta được, tên nhóc con này phải là muốn giúp đó chứ?

      Vậy chuyện này có chút ý tứ rồi nhỉ!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Usagi27 others thích bài này.

    5. doraemon_7595

      doraemon_7595 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      18
      Bóc tem <3
      Mới đọc truyện này từ chiều mà bóc đk 1 chương . sướng quá :yoyo19:. Truyện hay lắm tks chủ hố.:060:
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :