1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng Sinh] Sống lại tái hôn lần nữa - Tiểu Thạc Thử 5030 [60/164]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi oi co nguoi xau di chang nua thi chi cung co ngan can dc dau ma doi

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34: đừng hòng lừa tôi

      Edit +Beta: Devil

      Chu Cẩn Du nhìn người con trong lòng mình say khướt. biết tại có muốn cũng chẳng làm được gì, thôi cứ vậy ôm ngủ , để xem ngày mai ấy có phản ứng gì.

      còn chưa ngủ được Vương Tĩnh Kỳ trong tay lại cựa quậy.

      đột nhiên khóc: “ là Trương Dương phải , đừng tưởng là thay đổi bộ dạng tôi nhận ra . Tôi cho biết, tôi có mắt thần đó.” Giọng của vốn mềm mại dịu dàng, lúc này lại gào khóc nhưng khiến cho người khác cảm thấy đanh đá chua ngoa mà ngược lại còn đem lại cảm giác ngây thơ làm nũng.

      “Tôi cho biết, đời này tôi để cho các người lừa gạt tôi nữa đâu. nhà chẳng có ai tốt. Tôi vì gia đình mà làm trâu làm ngựa, cuối cùng lại phản bội tôi.” xong nước mắt bắt đầu thi nhau rơi xuống, tuy kiếp trước và Trương Dương là vợ chồng hữu danh vô thực, nhưng dù sao cũng từng thực nhau, ba năm đại học , vậy mà đồ lòng lang dạ thú lại tính kế với .

      “Tôi muốn ly hôn, tôi muốn ly hôn với . Tôi cũng chẳng cần gì hết, nhưng cái căn phòng đó là do tôi và kết hôn nên mới có. Vậy nên tôi với mỗi người nửa. đừng mong chiếm đoạt của tôi.”

      xong lại khóc nấc lên “ Nếu đưa tiền bồi thường cho tôi đừng mong tôi lý vào giấy ly hôn, để rồi xem ai lì hơn ai”


      Nghe khóc lóc kể lể,Chu Cẩn Du vẫn lên tiếng, chỉ im lặng nghe, nhìn người trong ngực lải nhải khởi tội nhà chồng, ôm càng chặt, giọng dỗ dành.

      ”Được được được, ngày mai chúng ta làm thủ tục ly hôn với . Em muốn bao nhiêu tiền tôi cũng lấy cho em.”

      lấy lại tiền cho tôi? Khi nào đưa tiền cho tôi? Thôi tôi biết rồi, nhất định là gạt tôi, ngày mai đổi ý thôi.”

      Chu Cẩn Du nhận thấy cùng con ma men này có thêm nữa cũng chỉ là ông gà bà vịt, chỉ còn biết trấn an chút.

      “Được rồi, giờ lấy ngay. Bảo bối ngoan ngoãn ngủ được ?”

      “Tiền, tiền, tiền ở đâu?” Vương Tĩnh Kì nhanh chóng mở to mắt tìm kiếm. Đến khi thấy nước mắt lại dâng lên như lũ.

      “Em đừng khóc, đừng khóc nữa. Bây giờ lấy cho em.” Chu Cẩn Du thực rất sợ khóc mãi mà chịu ngủ, ngay cả chăn gối cũng ướt đẫm nước mắt của . nhanh chóng đứng dậy tìm trong đống quần áo vứt tán loạn dưới đất. Sau đó rút ra tờ chi phiếu đưa cho .

      Nhìn tờ chi phiếu, lại bắt đầu khóc: “ lừa tôi. Đây phải là tiền.”
      “Trời ơi, em có thể đứng làm loạn nữa được .” Chu Cẩn Du nhìn tấm chi phiếu của mình bị ném qua bên.

      “Hu hu, cho tôi tiền.” Vương Tĩnh Kì vẫn tiếp tục làm loạn.

      Chu Cẩn Du biết làm như thế nào, dù gì cũng phải đưa tiền cho ấy, đưa trước hay sau cũng chẳng khác nhau.

      Suy nghĩ cẩn thận , lấy từ trong vali ra cuốn sổ tiết kiệm đưa cho Vương Tĩnh Kì.

      “Đây là biên lai rút tiền từ ngân hàng. Em hãy nhìn kĩ xem. Nếu em có tin cũng nên tin ngân hàng chứ.”

      Vương Tĩnh Kì nhìn kĩ, ngân hàng có thể tin được, liền mở ra biên lai rút tiền, bắt đầu xem xét.

      Chu Cẩn Du thấy vẫn còn kiểm tra, nhưng sợ mệt vậy nên chạy nhanh tới rồi để nằm xuống giường.

      “Được rồi tất cả chỗ này đều là của em. Em muốn như thế nào là như vậy. Bây giờ còn sớm nữa, nếu em ngủ ngày mai làm muộn đó.” Lúc về tới nhà là mười hai giờ, giằng co hồi lâu, tại là hơn hai giờ sáng.

      Vừa nghe nếu ngủ ngày mai làm muộn, liền nằm xuống giường, nhắm mắt lại, thầm : “Được, ngày mai tôi kiểm tra sau. đừng mong lừa được tôi.”

      Chu Cẩn Du ngắm nhìn người con ngủ giường. Thực này với Tiểu Trư cũng chẳng khác nhau là mấy.

      Sáng thứ hai, lúc Vương Tĩnh Kì thức dậy cảm thấy đầu đau vô cùng, miệng lại đắng ngắt, toàn bộ cơ thể cảm giác vô cùng tê buốt rồi kêu lên “Ui da”.

      “Làm sao vậy, làm sao vậy.” Chu Cẩn Du cũng bị đánh thức bởi tiếng kêu đó của .

      “Cánh tay tôi tê, ui da khó chịu quá.” Vương Tĩnh Kì cảm thấy thể đứng dậy.

      Chu Cẩn Du nhếch miệng nhìn bên cạnh mình tức giận. này hôm qua tới đây cũng làm loạn phen, tốt nhất sau này nên cho uống rượu hơn. Nhìn như vậy liền kéo về phía mình và nhàng mát xa.

      Rốt cục đợi cho cánh tay có cảm giác , Vương Tĩnh Kì cũng phát ra có gì đó đúng.

      Vì sao sau khi tỉnh dậy, ở giường của lại xuất thêm người đàn ông nữa, từ từ mở hé mắt, trời ơi, cả hai người đều mặc áo sao.
      Cũng đúng, người ta còn có mặc Tiểu Nội y. Nhưng mà đồ người đâu mất rồi.

      Chẳng lẽ hô qua do say rượu quá nên cùng người đàn ông xa lạ này làm chuyện bậy bạ.

      Nhưng suy nghĩ lại cơ thể như thế nào, là người nhất. thể nào có chuyện đó xảy ra được.

      quyết định mở to mắt ra xem người đàn ông đó là ai. Sau khi nhìn kĩ, vô cùng kinh ngạc, chỉ biết nhìn chằn chằm người trước mặt.

      vô cùng sợ hãi, hét lên: “Chu thị trưởng.”

      đây là chuyện chưa bao giờ nghĩ tới. là khó tin.

      “Đúng vậy, vui là nhận ra tôi.” Chu Cẩn Du ở bên thích thú nhìn bộ dạng tức giận của .

      Bây giờ, trong đầu lên rất nhiều suy nghĩ. còn là nữ sinh viên hai mươi tuổi gặp chuyện như vậy liền khóc. Thôi cứ xem như đây là chuyện hiểu lầm , dù sao cũng bị thiệt.

      “Chu thị trưởng, có thể đứng lên cho tôi nặc quần áo được ?”

      “Vì sao, đây là nhà tôi mà.” Chu Cẩn Du nhìn này so với hôm qua vẫn là có ý tứ hơn.

      phải, chỉ là tôi cảm thấy có chút tiện.” Vương Tĩnh Kì cố gắng cách uyển chuyển nhất.

      , chẳng có gì là tiện cả.” Nhìn càng đỏ mặt Chu Cẩn Du càng cảm thấy thoải mái.

      Vương Tĩnh Kì trợn tròn mắt. ngờ thị trưởng lại là người như vậy.

      Chu Cẩn Du thấy trợn mắt nhìn mình trong lòng có chút nhộn nhạo:

      “Đàn ông buổi sáng rất dễ kích động. cần dùng ánh mắt đó nhìn tôi đâu, như vậy như là muốn tôi đó.” xong dường như môi muốn chạm vào môi .



      Chương 35: bao giờ có thể như vậy nữa

      Edit: qinghu

      Beta: Devil

      Vương Tĩnh Kỳ ngồi ở trong nhà ngẩn người cho tới trưa, vẫn chưa phản ứng được buổi sáng tại sao lại như vậy.

      Buổi sáng, sau khi kết thúc nụ hôn nồng nhiệt, Vương Tĩnh Kỳ câu: “ còn chưa có đánh răng, ghê tởm.” (^^ chị này ghê ) đem Chu Cẩn Du đánh bại hoàn toàn, sau đó Vương Tĩnh Kỳ mới đứng dậy.

      Sau khi chỉnh trang lại xong, muốn chạy trốn, bởi vì rất xấu hổ, nhưng lại bị Chu Cẩn Du tóm lại, bắt ăn sáng với ,sau đó mới bị lái xe đưa về nhà. dám để Chu Cẩn Du chạy xe đến trước nhà mình, trong tiểu khu ở phần lớn là người lớn tuổi, cho nên người tập thể dục buổi sáng rất nhiều, chiếc xe Land Rover này của Chu Cẩn Du quá nổi bật, dám để đưa tới tận nơi, nếu để người khác thấy, biết bị thành như thế nào nữa, cũng bị ba đánh chết.

      Sau khi về nhà, suy nghĩ tới trưa cũng chưa nghĩ ra được chuyện gì xảy ra. phải là người thông minh, nếu thông minh đời trước ở lại Trương gia để chịu nhiều ủy khuất như vậy.

      chờ tới thứ hai làm, hỏi mấy người kia chút, mấy người kia như thế nào lại mang về.

      Nghĩ mãi mà nghĩ ra, nghĩ tiếp nữa, coi như chuyện này là giấc mộng , tỉnh mộng trở về với đời thực. chừng này tuổi, cũng hiểu được đời thực với trong mơ hoàn toàn khác nhau, cũng biết bé lọ lem chỉ là truyện cổ tích.

      lấy túi của mình ra, kiếm điện thoại di động, đêm qua xạc pin, có lẽ bây giờ điện thoại cũng tắt nguồn rồi. Điện thoại mua cũng hai năm, tuy rằng dùng thường xuyên nhưng pin cũng bị chai, bây ngày mỗi ngày phải xạc pin lần. Kết quả, khi mở túi ra, phát vấn đề. Vương Tĩnh Kỳ nhíu mày nhìn thứ mình cầm trong tay, đây là biên lai gửi tiền trăm vạn, đó còn viết tên Chu Cẩn Du, cố gắng nhớ lại, vẫn là nhớ ra chuyện gì phát sinh đêm qua.

      Biên lai gửi tiền trăn vạn này sao lại ở trong túi , phải là thấy tiền kiềm chế được nổi máu tham mượn gió bẻ măng? đúng, mình tuyệt đối phải là người như vậy, rất thích tiền, từ khi trọng sinh tới nay cũng muốn đời này mình có nhiều tiền hơn, nhưng tuyệt đối có khả năng thấy tiền đỏ mắt làm ăn trộm được.

      Hay là cẩn thận rơi vào? Cái này cũng có khả năng, nhà Chu Cẩn DU lớn như vậy, giấy rơi ở đâu rơi, lại rơi vào túi , cái này đúng là giải thích nổi.

      Cuối cùng chỉ còn khả năng là Chu Cẩn Du cho . Nghĩ lại cũng có khả năng đó, hai người mới gặp qua vài lần, cũng tính là thân quen lắm, làm sao có thể cho nhiều tiền như vậy.

      nghĩ ra được, cảm thấy tờ giấy này cầm là phỏng tay, nhưng đem trả lại cho Chu Cẩn Du lại biết phải như thế nào, là đau đầu mà.

      Lúc chiều, Vương mẹ thấy con mình tới Trương gia, liền lải nhải bên tai . Vương Tĩnh Kỳ với người trong nhà chuyện li hôn nên chỉ có thể cố gắng chịu cơn đau đầu còn sót lại để nghe mẹ lải nhải.

      Bên này, Vương Tĩnh Kỳ ở nhà mình chịu tội, Chu Cẩn Du lại phải làm.

      Chủ nhật có hội nghị, là cán bộ lãnh đạo, thể vắng được.

      “Tiểu Lý, cậu giúp tôi điều tra thêm về người tên Trương Dương.”

      Khi thư ký Lý tới đón Chu Cẩn Du họp, Chu Cẩn Du liền giao việc này. cần phải cụ thể thư ký Lý cũng biết, tên này cũng biết, đây là chồng tại của Vương Tĩnh Kỳ.

      Xem ra thị trưởng Chu bắt đầu hành động.

      Vương Tĩnh Kỳ rốt cuộc chờ tới thứ hai, liền thu dọn đồ đạc, lập tức rời khỏi nhà.

      Nhìn Vương Dĩnh hẹn từ sáng sớm, giữa trưa khi trở về phòng ngủ, liền kéo Vương Dĩnh hỏi: “Sao lại thế này, đêm đó mọi người đâu?”

      Buổi sáng khi ở văn phòng, thể hỏi, sợ các giáo viên khác nghe ra chuyện gì, đây cũng phải chuyện hay ho gì.

      “Ở nhà Mộc Nghiên, tớ còn muốn hỏi cậu, ngày đó sao cậu lại về nhà.” Vương Dĩnh Kỳ cũng uống rất nhiều rượu , sáng ra tỉnh lại lại thấy thiếu người, Mộc Nghiên bạn ấy đưa ấy về rồi.

      “Bạn của cậu hôm đó đưa cậu về nhà chứ.” Từ Mộc Nghiên quan tâm hỏi.

      Tối hôm đó, sau khi người đàn ông đó lái xe rồi, cũng rất lo lắng, vất vả mới đem được hai con ma men này lên nhà, sau đó còn trấn an ba mẹ, liền muốn gọi điện hỏi thăm Tĩnh Kỳ, nhưng lại nghĩ, lỡ như Tĩnh Kỳ về nhà, mình gọi điện tới, làm phiền tới giấc ngủ của ba Tĩnh Kỳ tốt, cho nên hôm đó lo lắng, ngủ được.

      “Về nhà, về nhà.” Vương Tĩnh Kỳ lo lắng trả lời nên giọng điệu kiên định.

      “Cậu thẳng thắn trả lời chút. Cậu nhìn lại mình xem, cậu có thể dối sao?” Tưởng Hi Văn ở bên cạnh xoa chân mày, ngày đó uống nhiều, hai hôm nay đều thoải mái. Có điều chuyện này cũng ảnh hưởng đến phán đoán của , cần nhìn, chỉ cần nghe thôi cũng biết Tĩnh Kỳ dối.

      “Cái gì? Tĩnh Kỳ, hôm đó cậu về nhà, vậy cậu, vậy cậu ….” Từ Mộc Nghiên vừa nghe tối hôm đó Vương Tĩnh Kỳ về nhà, trong lòng liền áy náy đứng lên, trong mắt cũng xuất nước mắt, chuyện này là lỗi của , ràng biết người đàn ông kia, còn để người ta mang Tĩnh Kỳ .

      Vương Tĩnh Kỳ vừa nhìn thấy Từ Mộc Nghiên lau nước mắt liền biết ấy hiểu sai, nhanh chóng giải thích: “Cậu đừng khóc, chuyện phải như cậu tưởng tượng đâu, tối hôm đó tớ đúng là về nhà tớ mà là ở nhà bạn tớ, cũng có xảy ra chuyện gì, đó.” còn sợ mấy người họ tin, xoay vòng, làm như mình có chuyện gì cả.

      “Tớ là sợ các cậu lo lắng nên mới dối, đó.”

      ? Vậy tốt quá, nếu có chuyện gì xảy ra với cậu, tớ cảm thấy có lỗi chết mất.” Từ Mộc Nghiên lôi kéo Vương Tĩnh Kỳ .

      Tưởng Hi Văn nhìn hai người bạn tốt của mình, thở dài hơi, hai người kia làm thế nào mà lên đại học được vậy, chỉ số thông minh thể cao chút sao.
      Ngay cả có chuyện gì xảy ra, xoay vòng là có thể nhìn ra sao chứ, cũng phải là bị đánh.

      “Được rồi, cũng đừng gì nữa, chuyện đêm đó chính là bày học cho chúng ta, sau này khi vui vẻ, chúng ta ra ngoài ăn cơm cũng thể uống rượu, nếu muốn uống rượu, uống ở nhà, tuyệt đối thể để xảy ra chuyện như vậy nữa.”

      “Đồng ý.”

      “Đồng ý.”

      Vương Tĩnh Kỳ cũng bị chuyện hôm đó dọa sợ, làm gì còn lá gan mà ra ngoài uống rượu chứ.

      Có điều, hình như còn thiếu người chưa , ba người giờ mới phát , bạn học Vương Dĩnh chỉ có lúc đầu câu, sau này thấy nữa, chuyện này giống với ấy nha.

      Ba người cùng nhìn về phía Vương Dĩnh ngồi, Vương Dĩnh liền gật đầu với các , ra hiệu mình đồng ý.

      “Tại sao cậu chuyện?” Từ Mộc Nghiên hỏi, trong phòng ngủ này, Vương Dĩnh là người nhiều nhất, hôm nay tại sao lại .

      “Cổ họng tớ đau.” tội nghiệp .

      “Cái này, là do hôm đó cậu giành mic hát liên tục, cho người khác cơ hội hát chứ gì.” Tưởng Hi Văn chút cũng nể mặt .
      “A, các cậu đều bắt nạt tớ.”

      Mọi người cùng nhau cười đùa, chuyện này như vậy liền cho qua, nhưng tất cả mọi người đều nhớ hỏi Vương Tĩnh Kỳ chuyện, bạn của là ai, ngay cả người thông minh nhất là Tưởng Hi Văn cũng xem vấn đề này.
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng8 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 36: Gọi tôi là Cẩn Du

      Edit: qinghu

      Beta: Devil

      Hôm nay trường Nhất Trung thi giữa kỳ, Vương Tĩnh Kỳ phải coi thi ngày liền, cho dù có là người trẻ tuổi cũng có chút chịu nổi. mệt mỏi ngồi dựa ghế, bưng cốc nước ấm lên uống liền ngụm lớn.

      biết có phải lão bà đem bực tức phát tiết hết lên người , vốn dĩ mỗi lần cấp ba thi, mỗi giám thị chỉ coi hai môn, hôm nay lại bị xếp hết ngày. ngày này, cũng làm được cái gì, nước cũng uống được mấy hớp, cả ngày ở trong phòng học, qua lại.

      Nhìn hai chồng bài kiểm tra bàn, thở dài hơi, buổi tối có việc để làm.
      nghĩ Tiểu Dĩnh chắc mua cơm tối giúp mình rồi, trong lòng cũng có chút an ủi. chuẩn bị lấy bài kiểm tra mang về phòng ngủ chuông điện thoại vang lên. nhíu mày, cảm giác đây phải là Trương Dương gọi cho mình, khi lấy điện thoại ra, là số lạ. có chút lo lắng, biết ai gọi cho mình nhưng vẫn bắt máy.

      “A lô, xin chào.” có cảm giác là Chu Cẩn Du gọi điện tới, đừng hỏi vì sao, cũng biết vì sao mình có cảm giác này.

      “Em tan tầm rồi phải ? Em ra cổng , sắp tới cổng trường rồi.” Chu Cẩn Du tự nhiên như .

      Vương Tĩnh Kỳ nghe thấy đúng là tiếng của Chu Cẩn Du, liền vội vàng nhìn xung quanh, xác định văn phòng còn ai mới dám chuyện.

      “Thị trưởng Chu? Làm sao ngài biết số điện thoại của tôi?” Số điện thoại của chỉ có vài người biết, người đàn ông này làm sao mà biết được.

      “Gọi là Cẩn Du.” Chu Cẩn Du vừa gọi điện thoại vừa lái xe, rất nhanh tới cổng trường Nhất Trung. Đương nhiên xem vấn đề hỏi, vấn đề này cần trả lời.

      “Thị trưởng Chu, ngài tìm tôi có việc gì ?” Vương Tĩnh Kỳ vẫn giữ khuôn phép kêu thị trưởng Chu, cũng là để nhắc nhở người đàn ông này chút thân phận của ta.

      đến cổng trường học, em ra , chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Chu Cẩn Du dừng xe xong, cầm lấy điện thoại chuyện với .

      Vương Tĩnh Kỳ nhìn bài kiểm tra trước mặt mình, lại nghĩ đến sổ tiết kiệm ngân hàng hơn trăm vạn kia, cuối cùng quyết định ràng với thị trưởng Chu, muốn để người khác biết với người đàn ông này có dây dưa với nhau, để mọi người biết, thanh danh của cũng coi như xong.

      Lại , từ sáng hôm đó trở về, cũng cảm giác được thị trưởng Chu này hình như có ý với . tuy rằng biết mình trọng sinh có những thay đổi lớn như vậy, có những chuyện trước kia nghĩ thể nào xảy ra, bây giờ liền xuất .

      Có điều nghĩ hẳn là do chuyện ngoài ý muốn đêm đó, chỉ cần mình cho thị trưởng Chu thấy thái độ của mình, nghĩ với thân phận của , chắc dây dưa với mình nữa, cũng phải là tiên nữ, làm người ta dứt ra được.

      Suy nghĩ kỹ càng, liền do dự : “Được, thị trưởng Chu, vừa hay tôi cũng có chút chuyện muốn với ngài. Ngài cần tới đón tôi, cho tôi biết địa chỉ là được, tôi tự mình tới đó.” muốn làm người nổi tiếng đâu, ở cổng trường học gióng trống khua chiêng lên xe thị trưởng Chu, ngày mai thành người nổi tiếng nhất trường Nhất Trung.

      đến rồi, em trực tiếp ra là được.” Chu Cẩn Du thích xưng hô khách khí với mình như vậy, bất quá những điều này từ từ bồi dưỡng cùng dạy dỗ cũng được.

      “Yên tâm, xe đậu ở ngay cổng trường học em đâu, em ra cổng trường, về hướng đông nam khoảng 100 thước, chờ ở đó.” Chu Cẩn Du biết lo lắng điều gì, cũng biết điều gì tốt cho , cần phải gây chú ý quá mức.

      Vương Tĩnh Kỳ tuy vẫn có chút bất mãn, nhưng biết như vậy cũng tốt. “Vậy được, ngài chờ chút, tôi lập tức ra ngay.”

      cúp điện thoại xong, lại xa xỉ lần, gọi điện thoại cho Vương Dĩnh, trong nhà có chuyện, phải về nhà chuyến, cũng với mấy người trong phòng ngủ chút, trong nhà cũng phải xảy ra chuyện gì lớn, xong mới cầm túi ra khỏi trường.

      ra khỏi trường về hướng đông nam vài bước liền nhìn thấy chiếc xe Land Rover của Chu Cẩn Du, nhíu mày nghĩ, người này bề ngoài cũng có gì giống với Trương Dương, tại sao lại chiếc xe cao cấp như vậy.

      Lúc Vương Tĩnh Kỳ lại gần chiếc Land Rover, bắt đầu nhìn xung quanh, thấy quả có ai chú ý đến mình, liền chạy nhanh lại, mở cửa sau, ngồi lên. Chu Cẩn Du sớm thấy những hành động của Vương Tĩnh Kỳ, nhìn thấy bộ dáng dáo dác của , liền nhịn được cười, biết những hành động như vậy càng làm người khác chú ý tới mình sao, có điều thấy mở cửa sau trèo lên, trong nháy mắt mặt liền chuyển thành màu đen.

      “Chào ngài, thị trưởng Chu, buổi tối tôi mời khách, ngài muốn đâu ……” Những lời khách khí Vương Tĩnh Kỳ còn chưa xong, liền bị Chu Cẩn Du cắt ngang:

      “Lên ghế trước ngồi, cũng phải tài xế của em.” Lời ràng nhưng làm người khác nghe ra hờn giận trong đó.

      Vương Tĩnh Kỳ nhíu mày, nhưng vẫn xuống xe, lên ghế trước ngồi. Chu Cẩn Du thấy vậy mới thay đổi sắc mặt, cẩn thận cài dây an toàn cho , sau đó liền hôn , đem những lời khách khí Vương Tĩnh Kỳ định chặn lại.

      Nụ hôn này Chu Cẩn Du nhớ hai ngày rồi, cho nên hôn rất kịch liệt, hai tay giữ đầu Vương Tĩnh Kỳ, cho lộn xộn, sau đó nhân hội đem đầu lưỡi mình tiến vào, làm cho người ta hít thở thông, đây chính là nụ hôn sâu tiêu chuẩn.

      Khi Chu Cẩn Du chấm dứt nụ hôn, mặt Vương Tĩnh Kỳ ửng hồng, hơi thở hỗn loạn, áo trước ngực cũng bị vén lên, bàn tay hạnh kiểm xấu kia vừa mới rồi sờ loạn trong này.
      “Sau này gọi là Cẩn Du, được gọi như vậy nữa, nếu chọc tức giận, phạt nặng tha.” vừa lòng nhìn hiệu quả mà nụ hôn này mang lại.

      Vương Tĩnh Kỳ hít thở thông, trong lòng lại tức giận thôi, người đàn ông này coi là ai, muốn hôn liền hôn, muốn sờ liền sờ. Nhưng nhìn hoàn cảnh bây giờ, chỉ có thể nhịn xuống ủy khuất, quyết định vẫn là tìm nơi thích hợp rồi , ở đây gian hẹp, có cảm giác an toàn.

      Vì thế Chu Cẩn Du sau khi chiếm được khoản lợi nho liền thỏa mãn, đem xe hòa vào dòng xe cộ lưu thông đường, chờ khi dừng lại, Vương Tĩnh Kỳ mới biết Chu Cẩn Du mang tới đâu.

      nhà hàng tư nhân mới mở ở thành phố D, hẳn là khai trương chưa tới tháng, nghe người tới nơi này ăn phú tức quý, người có tiền chưa chắc vào đây được, nơi này ngoài tiền ra còn phải có thân phận nữa.
      Vương Tĩnh Kỳ nghĩ lại mình chỉ có hơn 200 đồng, biết có đủ để kêu món ăn trong này nữa.

      “Tới nơi này tốt đâu, là nhân viên công vụ, lại còn là lãnh đạo lớn, để người khác thấy tốt lắm.” Vương Tĩnh Kỳ vắt hết óc nghĩ lý do, vừa nãy chính mình muốn mời khách, chỗ để người ta chọn, bây giờ đổi địa điểm, quả là mất mặt.

      sao cả, chỗ này là của người em của mở, chúng ta vào từ cổng chính, có người nào nhìn thấy chúng ta.” Chu Cẩn Du dù là thị trưởng, nhưng cũng là con người, cũng có cuộc sống cá nhân.
      Chu Cẩn Du khởi động xe, đem xe chạy đến hầm đỗ xe.
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng9 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 37: Chọc phá

      Edit: qinghu

      Beta: Devil

      Chu Cẩn Du cầm tay bé của Vương Tĩnh Kỳ, dẫn tới phòng mình đặt.
      “Đồ ăn ở đây rất được, lát nữa em nhớ ăn nhiều chút.”

      đường , Vương Tĩnh Kỳ tự nhiên để cho cầm tay, muốn giãy ra lại sợ người khác thấy, phát ra thân phận Chu Cẩn Du lại càng thêm rắc rối, sau khi đến phòng bao, cuối cùng cũng yên tâm, dùng sức đem bàn tay mình ra khỏi bàn tay to kia.

      “Thị trưởng Chu, nơi này…”

      rồi, gọi là Cẩn Du, nếu bị phạt nặng.” Chu Cẩn Du liền kéo lại, làm áp sát vào tường, sau đó cúi đầu, hôn lên môi .

      Lần này Vương Tĩnh Kỳ muốn để cho đạt được mục đích dễ dàng như vậy, dùng sức giãy dụa để thoát khỏi . Chu Cẩn Du làm sao để thực được mục đích, tách chân ra, dùng sức ôm lên. Vương Tĩnh Kỳ bị hành động bất ngờ này của dọa sợ, theo bản năng hai tay liền ôm lấy vai Chu Cẩn Du, hai chân cũng co lên lưng . Tư thế này cho cả hai thêm gần nhau, Chu Cẩn Du tương đối vừa lòng với tư thế này, lưỡi ngừng truy đuổi cái lưỡi thơm tho của , hai tay cũng thành , bắt đầu sờ loạn người .

      Vương Tĩnh Kỳ hôm nay mặc váy, Chu Cẩn Du theo mép váy trực tiếp vào trong, sờ lên cặp mông mình ưng ý nhất, vuốt qua vuốt lại. Chỉ chốc lát sau cảm thấy như vậy đủ, liền đem chướng ngại vật là quần lót lột xuống, làm cho toàn bộ mông tròn của đều nằm bàn tay của .

      Vương TĨnh Kỳ cố trốn tránh nụ hôn của , cảm giác được bàn tay to của luồn vào váy mình, sốt ruột mặt đỏ bừng, sao càng lúc càng quá đáng, vậy lại con cởi quần lót của ra, làm sợ tới mức dùng sức cắn lấy lưỡi của Chu Cẩn Du.

      “Em đúng là tiểu mèo hoang, xem dạy dỗ em như thế nào.” Ánh mắt Chu Cẩn Du nheo lại đầy nguy hiểm, còn nhìn trực tiếp vào tiểu bạch thỏ người . Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy ánh sáng trong mắt , trong lòng bắt đầu sợ hãi, phải là là người phụ nữ chưa từng trải qua chuyện nam nữ, loại ánh sáng trong mắt nguời đàn ông này, biết nó có ý nghĩa gì.

      Lúc muốn kêu lên, có người giúp giải vây.

      “Xin chào, xin hỏi có thể đem đồ ăn lên sao…… A, xin lỗi, lát nữa tôi qua lại.” nhân viên nữ còn trẻ gõ cửa, đợi bên trong trả lời đẩy cửa vào, liền thấy đôi nam nữ với tư thế dựa vào tường, liền đỏ mặt, lập tức lui ra ngoài. Vương Tĩnh Kỳ và Chu Cẩn Du vẫn giữ nguyên tư thế này nhìn nhau.

      “Bị người khác thấy được.” Vương Tĩnh Kỳ quên từ chối, bây giờ chỉ nghĩ chuyện này để người khác nhìn thấy coi như xong rồi, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, ba mình thể nào cũng đánh chết mình, Trương Dương cũng dễ dàng đưa tiền cho mình, vì tại mình cũng coi như là ngoại tình .

      sao đâu, ấy linh tinh ra ngoài đâu.” Đối với điều này Chu Cẩn Du hoàn toàn tin tưởng, nhân viên phục vụ vào đây làm đều phải ký vào hiệp nghị giữ bí mật cho khách hàng. Nhưng với chuyện bị nhân viên phục vụ kia đột nhiên mở cửa vào, trong lòng vẫn thấy thoải mái, có thời gian phải đề cập tới chuyện này mới được, muốn được đánh giá cao chất lượng phục vụ nhất định phải tốt.

      “Được rồi, bây giờ có thể buông tôi xuống , hai chúng ta chuyện chút.” Vương Tĩnh Kỳ quá tin tưởng vào lời của , nhiều chuyện là chuyện của người ta, có thể coi chừng sao chứ, có thể kiểm soát bây giờ, nhưng kiểm soát được sau này, thế giới này làm gì có chuyện tuyệt đối như vậy.

      Có điều cũng lãng phí thời gian vào chuyện thể cứu vãn này nữa, vẫn nhớ mục đích đến đây hôm nay, nếu tới rồi, nhất định phải hoàn thành.

      Chu Cẩn Du có chút muốn buông, nhưng cũng thể tiếp tục trong này, cho nên có chút cam lòng, hôn Vương Tĩnh Kỳ thêm cái, mới từ từ thả xuống dưới.

      Vương Tĩnh Kỳ che che, lấp lấp, đem quần lót mặc lại, sửa sang lại quần áo, dung nhan của mình, cùng Chu Cẩn Du tách ra, lại bàn ngồi xuống.

      Chu Cẩn Du thấy sửa soạn ổn thỏa xong mới mở cửa, ý nhân viên phục vụ có thể đưa đồ ăn lên rồi.

      Vẫn là tiêu chuẩn bốn món ăn, món canh, có điều tinh xảo hơn rất nhiều.
      Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy đồ ăn đều là những món mà ngay cả nhìn mình cũng chưa từng nhìn thấy qua, càng cảm thấy mình với Chu Cẩn Du cùng tầng lớp. Thái độ sáng hôm đó với hôm nay của Chu Cẩn Du làm cho vô cùng lo lắng. biết chuyện như vậy, ở số nơi chỉ là chuyện bình thường, ngay trong trường học dạy, cũng có chuyện như vậy, chỉ có điều là tình, tôi nguyện với nhau, mà phải người như vậy. muốn có mối quan hệ như vậy.

      Vương Tĩnh Kỳ vài lần muốn thể thái độ của mình cho thấy, đều bị Chu Cẩn Du ngăn lại, : “Có chuyện gì cũng để ăn cơm xong rồi .”

      Vương Tĩnh Kỳ nghĩ cũng chỉ có thể như vậy.

      Lại , đồ ăn ở đây quả rất tuyệt, hương vị giống với đồ ăn làm. Đối với đời trước của mình, hỏi tự tin nhất là gì, chính là giảng dạy và nấu ăn, đây đều là thành tựu qua nhiều năm tích lũy kinh nghiệm và năm tháng tôi luyện mà thành.

      Đời trước, ở Trương gia nấu ăn cả hai mươi năm, hầu hạ ngày ba bữa cho mười miệng ăn, lại đều là những người hay soi mói, muốn tiến bộ cũng được.

      “được rồi, em có chuyện gì .” Chu Cẩn Du ăn xong, hạ đũa xuống, nhìn thấy Vương TĨnh Kỳ ăn ngon miệng, bất giác lại cầm đũa lên, ăn thêm vài miếng nữa, cho đến khi bản thân thấy no mới ngừng ăn.

      Vương Tĩnh Kỳ cũng ăn xong, dùng khăn lau miệng : “Tôi cảm thấy chuyện này rất quan trọng với tôi, hơn nữa thể kéo dài, cho nên tôi cũng vòng vo, thẳng với ngài.”

      Thấy Chu Cẩn Du vui vẻ gật đầu, mới tiếp: “ biết có biết chuyện tôi kết hôn hay ?”

      thấy Chu Cẩn Du gật đầu cũng lắc đầu, biết có biết , nhưng chuyện này cũng quan trọng, trịnh trọng : “Tôi kết ôn hai năm rồi, tôi là kết hôn.”

      “Ừ, sau đó sao?” Chu Cẩn Du cũng tỏ thái độ, muốn biết sau đó tiếp cai gì.

      “Tôi biết tôi có hiểu sai , theo như thái độ của đối với tôi, tôi có cảm giác chút ý tứ với tôi.” Vương Tĩnh Kỳ xong, nhìn về phía Chu Cẩn Du, lần này muốn Chu Cẩn Du cho câu trả lời thuyết phục.
      Chu Cẩn Du cũng im lặng, lắc lắc đầu, Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy vậy trong lòng thở dài nhõm. Tuy rằng người ta thừa nhận làm mình mất mặt, giống như mình tự đa tình, nhưng tốt hơn so với thừa nhận.

      phải chỉ có chút ý tứ với em, mà là có ý với em.” Chu Cẩn Du để thoải mái lâu, liền câu như vậy.

      “thị trưởng Chu, tôi cảm ơn ngài mến tôi, đồng thời cũng xin lỗi ngài, thứ nhất thân phận của tôi cho phép tôi làm chuyện như vậy, tôi là giáo viên, nghề nghiệp của tôi cho phép tôi làm chuyện có đạo đức như vậy. điều khác là tôi với ngài căn bản ở cùng tầng lớp, thể có điểm chung. Hơn nữa, tôi kết hôn, với thân phận cao quí của thị trưởng Chu ngài, có khả năng muốn cùng người kết hôn qua lại.” Vương Tĩnh Kỳ dùng kính ngữ , hi vọng Chu Cẩn Du có thể hiểu được quyết tâm của .
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :