1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái tử muốn nạp phi -Mê Hoặc Giang Sơn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224

    2. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      [​IMG]

      ☆34: Thái tử mặt dày tung hoành thiên hạ!

      Khóe miệng Lạc Tử Dạ giật giật, mắt gườm gườm liếc xéo Diêm Liệt lời.

      Diêm Liệt duỗi cánh tay, nghiêng người về phía trước: " Thái tử, mời!"

      Nhìn theo hướng y chỉ, Lạc Tử Dạ ngẩng đầu, loáng thoáng nhìn phía xa hình như có bóng người! Phía góc tường lo ló đoạn lụa mỏng, đích thị là xiêm y nữ tử. Vừa nhìn thấy cảnh này, nàng ta lập tức xoay người bỏ chạy. Sau lưng còn có nha hoàn theo.

      Nửa đêm tới gần phủ đệ của nàng rình mò cái gì chứ?

      Diêm Liệt cũng dõi mắt theo, tựa như nghĩ ra điều gì mới chậm rãi : " Rất giống với thiên kim tiểu thư Vân Tiêu Huyên nhà Vân thừa tướng!" Diêm Liệt vừa trong lòng cũng có chút nghi ngờ dám tin, này, giờ hơn nửa đêm rồi, thiên kim Vân gia mon men tới gần phủ thái tử làm gì vậy a? Hơn nữa vị tiểu thư này chính là thục nữ quý tộc khuôn mẫu đó. Hoàng hoa khuê nữ nửa đêm nửa hôm ra cửa làm chuyện khác người như vậy, mục đích của nàng chẳng lẽ.....

      Lạc Tử Dạ gật gù, trong lòng cũng biết vị nương này bỗng xuất ở đây, chỉ sợ rằng lại có chuyện chẳng lành sắp đến. Diêm Liệt liếc nàng cái, lạnh lùng lên tiếng: " Thái tử, thôi! Đừng ở đây những lời thừa thãi, kiên nhẫn của vương cũng có hạn!"

      Dứt lời đám người áo đen bốn phía hạ cung, bao Lạc Tử Dạ va Diêm Liệt thành vòng tròn áp tải về phía phủ nhiếp chính vương.

      Càng Lạc Tử Dạ lại càng cảm thấy ổn, toàn thân giống như mất hết sức lực, tiền đồ mong manh như trứng chồng sắp đổ. Lại cảm giác ở góc tối kia có kẻ nhìn nàng chằm chằm, Lạc Tử Dạ mỉm cười, nghiêng đầu sang chỗ khác ,: " Diêm Liệt tướng quân, bản thái tử đoán chắc Vân tiểu thư nhà Vân thừa tướng là tới tìm bản thái tử đó. Chi bằng các ngươi cứ về trước, bản thái tử đến gặp Vân tiểu thư chuyện chút,sau đó đến phủ nhiếp chính vương sau, có được ?"

      Diêm Liệt liếc nàng cái, đoạn khách khí : " Thứ nhất, vương muốn ngài lập tức đến ngay! Thứ hai, so với việc Vân tiểu thư tới tìm ngài, mạt tướng cảm thấy lý do Vân tiểu thư hẳn là có việc ngang qua đây thuyết phục hơn, thái tử thấy sao? Vân tiểu thư vừa thấy ngài liền lập tức bỏ ngay! "

      Lạc Tử Dạ nghe xong cũng thấy phiền lòng, quay đầu hỏi ngược lại: " Làm sao có thể? Trong buổi thọ yến của phụ hoàng hôm nay, nàng ấy hẳn nhận ra bản thái tử phong tư lỗi lạc, độc nhất vô nhị đời, nên trong lòng mới nảy sinh mến mộ, ban đêm tới đây tặng khăn bày tỏ tấm chân tình cũng là lẽ đương nhiên thôi mà!" Lời của tên mặt liệt kia ràng ám ông đây chút mị lực cũng có, cứ làm như làm như thấy Lạc Tử Dạ này, trai đẹp hoảng sợ, mỹ nhân bỏ chạy như gà ấy bằng?

      Diêm Liệt nghe xong mặt càng liệt, mặt chân cứ bước, mặt khác lại như thành khẩn, hỏi: " Thái tử à, ngài cảm thấy biểu của ngài hôm nay trong đại điện có thể khiến nương nhà người ta nhất kiến chung tình được sao? Tại sao mạt tướng cứ cảm thấy, ngài chẳng khác gì kẻ mắc bệnh hoang tưởng phát chứng động kinh vậy?"

      Lời chế giễu của y càng khiến Lạc Tử Dạ thêm bi thống, địa vị thái tử làm cái chó gì? Vẫn bị người tùy tùy tiện tiện xỉ nhục đó thôi! Nàng cắn răng, mắt gườm gườm Diêm Liệt, chỉnh lại bao đồ cồng kềnh vai cho chắc chắn, nghiêm mặt trịnh trọng đáp lời: " Có lẽ nàng ấy được nuôi dưỡng trong chốn khuê phòng quá lâu, lần đầu tiên trong đời ra ngoài lại gặp ngay người cái gì cũng tốt như ta, dáng vẻ tuấn tiêu sái lại động kinh có thừa, cảm thấy mới mẻ cho nên mới nảy sinh mến mộ đấy!"

      Diêm Liệt ngây ngốc nhìn kẻ ba hoa trước mặt , biết gì hơn: "......"

      " Cho ta gặp mỹ nhân chút có được ?" Giọng Lạc Tử Dạ khẩn khoản, cố gắng hết sức tìm đường sống trong cõi chết, tuyệt đối chịu đến nhiếp chính vương phủ.

      Diêm Liệt nể nang, đáp ngắn gọn: " được!"

      Lạc Tử Dạ cũng hề để ý đến thái độ vô tình của y, bước lên bước, làm bộ như huynh đệ thân thiết lắm, huých vai cái: " Hay như thế này, ngươi nhìn bao đồ vai gia vác có rất nhiều tiền của, chi bằng gia chia cho ngươi nửa, ngươi lén tha gia , như thế nào? chừng cả đời này Phượng Vô Trù cũng thể trả lương cho ngươi bằng khoản này của gia được đâu?!! "

      Diệm Liệt lạnh lùng: " được!"

      " Gia ba ngươi bảy ,nhé?" Lạc Tử Dạ tiếp tục nhượng bộ, trong kinh doanh, thi thoảng lỗ vốn cũng là chuyện bình thường.

      Diêm Liệt rốt cuộc nhịn được nữa, quay đầu cảnh cáo: " Thái tử điện hạ, tối nay vương nhất định phải gặp được ngài! Thuộc hạ cũng nhất định hoàn thành nhiệm vụ vương giao cho, ngài cần làm mấy chuyện vô ích, kêu chít chít bên tai thuộc hạ như mấy mụ già lắm chuyện nữa!"

      Làm nam tử hán chính trực ngay thẳng, y thực thể chấp nhận nổi nam nhân tính khí như bà của Lạc Tử Dạ được!

      Lạc Tử Dạ biết, hôm nay dù muốn cũng nhất định phải . Ngậm ngùi chấp nhận số mệnh, tuy tiếp tục dây dưa lằng nhằng nữa nhưng vẫn quyết sửa lưng Diêm Liệt phen, nàng nghiêm túc sán lại gần thủ thỉ: " Cái gì mà chút cha chút chít? Dám gia 'chít chít' như đàn bà, có muốn hay để bản đại gia cởi quần chứng minh cho ngươi xem gia có phải trai thẳng nhé?"

      Diêm Liệt sửng sốt: "......" sau đó giật mình phản ứng kịp hai chữ ' Chít chít', bỗng chốc mặt mũi xám xịt, nghiến răng nghiến lợi rít lên: " cần !"

      Cho dù có luyện công đến tẩu hỏa nhập ma cũng nghiêm trọng bằng lời của thái tử nhà ngươi, làm người tại sao có thể vô sỉ đến mức này, loại da mặt dày đến thế, Diêm Liệt ta đây vỗ ngực tự thẹn bằng!
      .....

      Lạc Tử Dạ ba hoa xong, dư quang khóe mắt mới quét về chỗ ngã tư đường và ngõ hẻm Tây Bắc, Đông Nam, trong lòng xác định chắc chắn trăm phần trăm nơi đó có người, hơn nữa võ công hề thấp. Ngoài việc trong lòng muốn , nàng muốn biểu diễn vô lại ngu dốt cho bọn họ nhìn thấy đây là bị ép buộc, ngàn vạn đừng nghĩ rằng nàng là đồng bọn với Phượng Vô Trù là được, hoặc giả như lại coi nàng như trâu bò cứ nã pháo bừa là xong phim!

      Về phần hai kẻ kia là ai, tạm thời còn chưa biết. Diêm Liệt bị nàng đày đọa cả buổi, vừa tĩnh tâm cái lập tức phát ra có bình thường, lại có kẻ dám theo dõi bọn họ. Y khẽ phẩy tay cái, mấy bóng đen theo lệnh vụt tra xét.... Nhiệm vụ thiết yếu bây giờ chính là phải dẫn thái tử tới gặp vương trước, còn mấy kẻ kia, lát cảnh cáo chút là được!

      Đợi đến khi đội ngũ của bọn họ rời khỏi con đường.

      Lúc này, nơi đầu hẻm mùi rượu thơm thoang thoảng mới bay ra, theo sau đó là vạt áo đỏ khoét sâu trễ nải, lộ ra lồng ngực trắng như ngọc, bền chắc tráng kiện, tựa như bông sen đỏ rực rỡ lóa mắt, phảng phất như đóa hoa bỉ ngạn nở rộ bên bờ Vong Xuyên, dị tuyệt mỹ, lại tựa như đóa túc dụ người trầm luân. Người đó hờ hững cầm ly rượu tay, chậm rãi từ trong hẻm bước ra, ánh mắt quét về phía Tây Bắc.

      Tiếp sau, hướng Tây Bắc, thấp thoáng góc áo màu lam nhạt, người này mặc áo màu lam so với màu trắng càng thêm thuần khiết, tay áo trải dài tựa thần tiên đạp mây mờ nghênh gió lớn mà đến, y bước ra nhìn thẳng về phía Doanh Tẫn.

      Nam tử mặc áo đỏ hơi nâng ly rượu trong tay hướng về Hiên Thương Dật Phong phía xa xa, tỏ ý mời. Khóe môi khẽ mỉm, là, cười cái thành người chao đảo, cười thêm cái nữa còn gì nước non! Khiến cho người ta liếc nhìn lại hận thể trầm mê ngụp lặn say đắm đôi má núm đồng tiền như hoa ấy!

      Mà Hiên Thương Dật Phong cũng mỉm cười khe khẽ, thanh tịnh cao nhã, thoáng đạt dịu dàng, phong lưu vô hạn, chắp tay hướng về phía Doanh Tẫn, gật đầu hỏi thăm.

      Sau đó, hai người dẫn theo người của mình rời .

      Kẻ theo sau Doanh Tẫn, kính cẩn mở lời: " Công tử, Diêm Liệt phái người tới dò xét bị thuộc hạ bắt được. Thuộc hạ tra, xác định gã hề nhìn thấy chúng ta, công tử , nên giết hay thả đây ạ?"

      " Diêm Liệt chỉ phái mỗi bên người tới bên ta và Hiên Thương Dật Phong, ngươi cho rằng y có ý tra xét hay sao? Bỏ , y chỉ định cảnh cáo mà thôi! Thả , người của Phượng Vô Trù, tạm thời vẫn nên động vào!" Y tin tưởng Hiên Thương Dật Phong cũng lựa chọn giống mình.

      " Vâng !"

      ....

      Ở bên này, Lạc Tử Dạ đến phủ nhiếp chính vương! Từ cửa lớn, thảm đen trải dài lót đường, nàng đứng trước ngưỡng cửa, oằn vai gánh nặng bao đồ của cải, giương mắt nhìn lên liền nhìn thấy Phượng Vô Trù ngồi ghế vương cao cao giữa đại điện. Nghe thấy bước chân tới, đột nhiên mở mắt, đôi con ngươi lấp lánh tia kim quang lia như ra-đa quét tới, khóa trọn hình bóng nàng trong mắt!

      .....

      P.s: Chúc các tình mùng 8/3 vui vẻ :th_73:
      Last edited: 9/3/16
      Tóc Xù, PhongVy, kabi_ng0k12 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Trù ca hành quyết Gia như thế nào..mong chờ..thanks
      Nước xanh thích bài này.

    4. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      [​IMG]

      ☆35,
      Lạc Tử Dạ run rẩy, mới chỉ ánh mắt lại khiến cho toàn thân nàng chấn động kịch liệt, luồng khí tức mạnh mẽ vô cùng, thế kinh thiên, uy động địa, lan cuồn cuộn như những cơn lốc xoáy dữ dội khiến cho người ta phải toát mồ hôi lạnh.

      đời này, có thứ gọi là khí thế đế vương, tuy vô sắc vô thanh, vô hình vô dạng nhưng lại thực tồn tại, thực hữu có thể khiến vạn người quy phục.

      Đúng như lời Long Ngạo Địch , , chính là muốn tất cả phải quỳ xuống thần phục!

      ----

      Trong lòng mềm nhũn tê liệt, hai chân vô lực nhích nổi bước nhưng vẫn cố ra vẻ ung dung, run giọng :

      " phải muốn bản thái tử đến sửa sang sao? Gạch ngói chuẩn bị đủ chưa? Vôi, xi măng thế nào? Công cụ thi công bày sẵn rồi chứ? Có trang bị mấy trợ thủ bưng cơm rót nước cho gia ? Ít nhất cũng phải chọn người nào dáng dấp thanh tú chút đấy nhé!"

      xong, thấp thấp thỏm thỏm vác bao đồ vào.

      Phượng Vô Trù đáp lời, cánh tay đặt ghế vương hơi nâng lên, lập tức có người đến bên cạnh dỡ bao đồ lưng Lạc Tử Dạ xuống. Lạc Tử Dạ vác nãy giờ cũng khá mệt mỏi, lập tức thả tay. Hạ nhân vừa mở bao đồ ra, bên trong nào là ngân phiếu, kim quang bảo thạch, đồ cổ, vàng bạc kim cương lấp lánh lòe lòe!

      Nhiếp chính vương điện hạ cũng đứng dậy, chậm rãi bước từ ghế vương xuống. Mỗi bước đều thể phong thái vương giả, mỗi cái liếc mắt cũng tỏa ra khí thế khiến kẻ khác thất kinh, sắc bén tựa lưỡi dao, lạnh lẽo như băng hàn. Khi bước lại gần dường như khí xung quanh cũng trở lên ngột ngạt đến mức nghẹt thở, Lạc Tử Dạ nhịn được mà trong lòng nảy sinh cảnh giác.

      bước đến ngưỡng cửa cách Lạc Tử Dạ mấy bước chân dừng lại, ánh mắt ngạo mạn lướt qua bọc đồ rồi quét sang Lạc Tử Dạ trước mặt, giọng trầm thấp lạnh lùng chậm rãi vang lên: " Đây là lễ vật thái tử mang tới sao?"

      Khóe miệng Lạc Tử Dạ giật giật, vội vàng xông lên tính cướp lại bao đồ, tay khua liên tục: " Nào, nào, phải!"

      " Vậy sao?" Mày kiếm khẽ nhếch, tiến lên thêm ba bước, rất nhanh đến bên cạnh Lạc Tử Dạ, thanh trầm bổng tựa như làn khói mỏng chậm rãi tản ra quện chặt toàn thân khiến cho Lạc Tử Dạ rùng mình, " phải lễ vật, vậy là thái tử tính định bỏ trốn đấy sao?"

      Nhớ đến lời Diêm Liệt khi nãy ' vương có lệnh, thái tử dám bỏ trốn bắn chết tại chỗ ', hai tay của Lạc Tử Dạ bỗng cứng đờ, nếu lúc này mình thừa nhận chết chắc rồi! Nàng nghiêng đầu ngắm khuôn mặt hoàn mỹ của Phượng Vô Trù, cười hì hì:

      " Đâu có, gia tính mời nhiếp chính vương du xuân chuyến. đường ,nhiếp chính vương thích cái gì... bao đồ gia mang nhiều tiền như vậy, đều mua được hết cho ngài, ngài xem ,gia có phải ?"

      Thế nào cũng được, cứ mất tiền là được! Tuy phải kẻ tiền như mạng, nhưng nàng tuyệt đối bao giờ chấp nhận từ ' thổ hào' biến thành ' thổ dân' được!

      "Mời ?"

      nhướn mày, đột nhiên đưa tay bóp chặt cằm Lạc Tử Dạ, ngón tay thon dài chạm vào da thịt non mịn, so với cằm nam nhân bình thường nhẵn bóng hơn nhiều. Nếu ở nam nhân bình thường khác, có lẽ cảm thấy rất ' bà ' , nhưng ghép mặt Lạc Tử Dạ hoàn toàn có cảm giác này!

      Lực tay mạnh nhưng vẫn khiến cho Lạc Tử Dạ đau đớn. Ngước mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ dị như ma quỷ, máu mũi lại bắt đầu nhộn nhạo, cơ bản vốn định tung ma trảo hất tay ra, cuối cùng lại trở thành vuốt ve bỉ ổi...

      Vuốt ve....

      Môt...hai...ba cái... cho đến khi nước mắt sắp tuôn ào ào ra đến nơi, mới gật đầu lia lịa : " Đúng, đúng ... mời ngài!"

      Khóe mắt Phượng Vô Trù giật giật. Con ngươi ma mỵ liếc nhìn ma trảo ngừng vuốt ve mu bàn tay mình, lòng bàn tay ấm áp mềm mại, trong lòng thoáng rung động, nhưng dù sao bị gã đàn ông sờ mó như vậy, nhiếp chính vương điện hạ cũng khó tránh khỏi việc rợn hết tóc gáy!

      thu tay lại, ấn đường hơi nhăn, nhưng vẫn như cũ quyến rũ khiếp người.

      Phượng Vô Trù thế mà lại bỏ qua chuyện này.. mắt lướt qua túi đồ, trầm giọng : " Mấy thứ này, cũng thèm để ý. Nhưng ngươi phải cho biết, hôm nay Long Ngạo Địch những với ngươi những chuyện gì?"

      Phượng Vô Trù cúi xuống nhìn, con ngươi u thăm thẳm , hun hút tựa vực nước sâu đáy gắt gao nhìn thẳng vào mắt Lạc Tử Dạ, cho phép nửa câu dối.

      Lạc Tử Dạ chớp mắt, bỗng mất cơ hội sờ mó trai đẹp, cảm giác giống như bị mất thứ gì đó, mất mát vô cùng. Nàng tặc lưỡi mấy cái, tâm cũng hiểu đoạn đối thoại của nàng với Long Ngạo Địch nhất định thể , khẽ nuốt nước bọt, cười hì hì:

      " À... bàn đến mấy chuyện cưới gả ấy mà! Gia , gia công y thụ, mà y hổng chịu nên cứ tranh luận mãi thôi!"

      Lời vừa thốt ra, thế gian nín thở, trời đất bàng hoàng....

      những chân mày khóe mắt nhiếp chính vương điện hạ co giật liên hồi mà đám người Diêm Liệt cũng muốn thổ ra máu.

      Cách lý giải với người bình thường là bất thường, nhưng đặc biệt với vị thái tử mặt dày như bê tông này chuyện đồi phong bại tục, thế sở bất dung như thế có tính là gì?!

      Nhiệt độ trong mắt Phượng Vô Trù chìm xuống, nhiếp chính vương điện hạ hít mạnh hơi, cực lực khắc chế kích động muốn chưởng đập chết con bọ ngọ nguậy trước mắt. Hồi lâu mới mở mắt, trong con ngươi đen láy như có dòng tơ máu lưu chuyển, giọng lạnh lẽo như muốn đông chết người: " Chỉ có vậy thôi? "

      ngoài sở liệu, tin nhưng chuyện kia nàng cũng đâu thể được chứ! Nghĩ hồi, sắc mặt nghiêm túc như mẹ chết gườm lại , nuốt thêm ngụm nước bọt,miệng hùng hùng hổ hổ:

      "Phải hay chẳng lẽ với trí thông minh của ngài lại đoán được ra sao? Ngài cần gì phải múa phụ thêm làm gì ? Mà phụ hoàng hạ lệnh cho bản thái tử tới đây thi công sửa chữa chứ khiến bản thái tử phải trả lời tất cả câu hỏi của nhiếp chính vương! "

      Phượng Vô Trù nghe xong, mí cũng chưa từng giật lấy cái, băng dưới đáy mắt tựa như dày thêm ba thước...

      Lặng phắc như tờ, tiếng động.

      Tất cả đều tái mặt nín thở chờ cơn thịnh nộ ập xuống. Bỗng thấy tiếng cười lớn trầm bổng hùng hậu như tiếng chuông chùa ngân nga, lần nữa chút thương hương tiếc ngọc đưa tay bóp chặt cằm của Lạc Tử Dạ, lạnh giọng: " Lạc Tử Dạ, thích ngươi ương ngạnh gàn dở! Hi vọng ngươi có thể bảo trì phong độ này lâu lâu chút, đừng khiến cho mất hứng quá sớm!"

      Dứt lời liền buông tay, quay sang phân phó Diêm Liệt: " Đưa tắm rửa sạch , nếu còn muốn bước chân vào trong đại điện!"

      Nghe lệnh, Diêm Liệt mới nhận ra sai sót của bản thân mình. Theo lệ, bất cứ người nào vào đều phải thanh tẩy sạch mới được bước vào đại điện. Y nhanh chóng ra hiệu, vừa lệnh cho hạ nhân bưng chậu nước tới cho Lạc Tử Dạ rửa mặt, vừa quay sang cung kính bẩm báo với Phượng Vô Trù:

      " Mạt tướng lập tức sai người lau sạch những chỗ thái tử từng qua ngay đây ạ!"

      Lạc Tử Dạ bẩn, nàng cũng kì thị người bị bệnh rối loạn nhân cách ám ảnh cưỡng chế, hay còn gọi là chứng bệnh ưa sạch , thế là bên nghe lời ngoan ngoãn rửa mặt, bên liếc nhìn bóng lưng cao lớn của Phượng Vô Trù, úp úp mở mở hỏi dò: " Ngài mắc bệnh sạch sao?"

      Người nọ hơi quay đầu, dư quang khóe mắt liếc nàng cái, gương mặt tuấn mỹ khiến cho người người trầm đọa, lộ ghét bỏ, đáp: " có."

      Tay xoa mặt của Lạc Tử Dạ bỗng cứng đờ, cau mày hỏi: " người ta làm gì có cái gì bẩn đâu, ngươi mắc bệnh còn bắt ta tắm tắm cái gì?"

      Vấn đề ngu xuẩn này cũng phải hỏi khiến cho nhiếp chính vương điện hạ chịu nổi mà quay ngoắt , thanh từ tính trầm bổng xen lẫn khinh bỉ ngạo mạn truyền tới :

      " mắc bệnh gì hết, dù người ngươi có gì nhưng với vẫn là dơ bẩn. tắm rửa sạch , xứng được bước chân vào vương phủ ! "

      Ý là chê nàng dơ bẩn đó hả? Trái tim dễ bị tổn thương của Lạc Tử Dạ bỗng nhói lên cơn đau buốt, sắc mặt từ xanh chuyển sang tím tái, nàng hoàn toàn thể nhịn thêm được nữa, giật mạnh cái bồn rửa mặt trong tay hạ nhân ,hất thẳng nước vào người nhiếp chính vương cao cao tại thượng, nhe răng trợn mắt rít lên:

      " Mi mắc bệnh sạch , ông có! Mi bẩn như vậy, tắm cho sạch, làm sao xứng với tầm mắt của ông!"

      --------------------
      Last edited: 21/3/16
      Tóc Xù, PhongVy, kabi_ng0k14 others thích bài này.

    5. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Uầy uầy, dạo này năng suất quá! Nhưng mà ta thích! hehe! :yoyo52:
      Nước xanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :