1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 35: Nửa đêm


      Nhị Lang chân tay lẻn đến cạnh cửa, dựng thẳng tai nghe ngóng ngoài cửa, xác định im lặng có tiếng động xong, muốn mở cửa ra, đột nhiên Đại Lang ngủ cùng giường lại xoay người, bước xa xông về phía trước, liền bắt được cánh tay Nhị Lang.


      Nhất thời phát phía sau Nhị Lang hoảng sợ, bỗng nhiên quay đầu, trong bóng đêm nhìn thấy thân hình Đại Lang, thế này mới thở phào nhõm, lắc lắc bả vai, hạ thấp giọng : "Đại ca, huynh làm sao vậy?"


      Đại Lang trả lời , chỉ là buồn hé răng kéo ngồi xuống giường, mới thấp giọng hỏi: "Ta mới muốn hỏi đệ, hơn nửa đêm muốn làm gì?"


      Nhị Lang lắc lắc cánh tay bị Đại Lang cầm, có chút sốt ruột : "Đại ca, huynh đừng giữ đệ, đệ muốn phòng phía tây tìm nương tử."


      "Đệ quên cha gì?" Đại Lang .


      "Đệ quên, huynh mới chính là ràng, nàng là nương tử của chúng ta, vì sao muốn tách ra, đệ muốn tìm nương tử, huynh đừng ngăn cản đệ." Nhị Lang nổi nóng, cứng đầu như con lừa, gì cũng nghe.


      "Tốt lắm, đừng , muốn tìm nương tử, sáng mai hãy tìm." Đại Lang vỗ vỗ bả vai , kéo xuống giường. Nhị Lang thuận theo, tay đẩy Đại Lang ra, vội vàng xao động : "Đêm nay đệ tìm nương tử, huynh được động phòng, đệ cùng tam đệ đều chưa có, đệ đêm nay tìm nương tử động phòng, đệ cần đợi lát nữa."


      Đại Lang khuyên bảo được, đem lão cha ra cũng vô dụng, thấy Nhị Lang cố chấp, cũng có mấy phần sốt ruột: " hơn nửa đêm, nương tử sớm ngủ say rồi, đệ phải đánh thức nàng sao, lại ..."


      Làm ồn nương tử ngủ, Nhị Lang cũng biết, nhưng áp được tính tình, trông mong nương tử nhiều ngày, rốt cục trở lại, nhưng lại thể cùng phòng, hơn nữa nghe Đại Lang nhắc tới động phòng, tâm tình càng thêm ngứa ngáy khó nhịn, cái gì cũng quan tâm, chỉ muốn tìm nương tử, nghe Đại Lang nhiều như vậy, vội vã liền đánh gãy : " cái gì, buông đệ ra, đệ muốn ."


      Mắt thấy Nhị Lang dùng sức muốn thoát khỏi tay mình, hướng cửa chạy trốn, Đại Lang cũng mất kiên nhẫn, gầm : "Nương tử còn đau, đệ sợ nàng lại bị thương, đệ cứ ."


      Đại Lang hô tiếng kéo lại bước chân Nhị Lang, tay mở cửa tạm dừng, cau mày quay đầu : "Lời này có ý gì, nương tử sao còn đau?"


      Lời này cuối cùng làm cho Nhị Lang nghe lọt, Đại Lang hơi nhàng thở ra, khuyên nhị đệ như vậy, còn phải sợ nương tử bị thương, nghĩ đến hôm thành thân bộ dáng nương tử đau đến rơi nước mắt, nội tâm liền khó chịu, biết nhị đệ xưa nay tính tình mạnh mẽ, sợ biết nặng càng làm nương tử đau thêm, cũng sợ nhị đệ giải quyết giống , vì xúc phạm tới nương tử mà đau lòng.


      "Ừm, còn đau, hôm trước ta cùng nương tử động phòng, nàng đau đến phát khóc." Đại Lang đến việc này, khẩu khí liền rầu rĩ.


      "Đau như vậy." Nhị Lang nghe xong, trong đầu liền ra bộ dáng nương tử rơi nước mắt, rất là đau lòng, bất giác vọt tới trước mặt Đại Lang, mắng: "Đau như vậy huynh còn động phòng cùng nương tử, huynh, huynh, huynh muốn tức chết đệ."


      Nội tâm Đại Lang càng thêm khó chịu, nhụt chí ngã ngồi xuống giường, cúi đầu, thanh buồn bã : "Ta cũng muốn, lúc ấy ta nghĩ động phòng nữa, là nương tử có việc gì, sau đó nàng còn , qua mấy ngày đau, ta, ta liền nhịn nữa."


      Nhị Lang chưa bao giờ thấy đại ca ủ rũ như thế, biết nội tâm cũng dễ chịu, liền áp chế tính khí, : "Vậy nương tử bị thương như thế nào?"


      "Ra chút máu, ta hỏi qua nương tử có muốn tìm thầy thuốc , nàng cũng chỉ có lần, về sau ra máu nữa, ta mới yên tâm, đường trở về, ta thấy nương tử cũng kêu đau, máu cũng ra nữa, hẳn là giống như nương tử , qua mấy ngày đau ." Đại Lang đem tình lần.


      Vừa nghe đến xuất huyết, Nhị Lang dám lỗ mãng nữa, đồng dạng nhụt chí ngồi xuống giường, hai huynh đệ trầm mặc lúc lâu, Nhị Lang mới cúi đầu hỏi: " qua mấy ngày còn đau nữa?"


      "Nương tử như vậy."


      Hai huynh đệ lại lâm vào trầm mặc, khó nhịn ban đầu của Nhị Lang cũng dần dập tắt, nội tâm suy nghĩ, chỉ có thể chờ thêm mấy ngày, đến lúc đó hỏi nương tử còn đau , đau nữa liền động phòng .


      "Đừng nghĩ nữa, ngủ ." Đại Lang thở dài, nằm xuống giường, Nhị Lang nhìn cái, cũng nằm xuống, hai huynh đệ này ai cũng ngủ được, qua hồi lâu, Nhị Lang giọng ngập ngừng : "Cùng đệ chuyện động phòng như thế nào ."


      Kết quả là, hai huynh đệ ngủ, ngươi tới ta tham thảo chuyện động phòng, còn nghiên cứu xem nên như thế nào để nương tử đau, bất tri bất giác qua canh ba, mới khốn đốn ngủ.


      Hôm sau hai huynh đệ lại dậy sớm, vào bếp làm việc, đốn củi, nấu nước, nhóm lửa, đủ bận rộn, ở phòng bếp rất lâu, thời điểm Cam Đường rời giường, hai người vừa làm xong khác biệt lắm.


      Cam Đường rời giường rửa mặt xong, vào nhà chính, thời điểm vào lại kinh ngạc, chỉ thấy bàn, đặt bốn bát thịt, còn có hai chén rau dại, Cam Đường cho rằng mình gặp ảo giác, bằng làm sao có thể mới sáng sớm lại nhìn thấy đồ ăn phong phú như vậy, phỏng chừng bình thường người ta ăn tết cũng thể nhìn thấy .


      Cam Đường ngốc lăng đến bên cạnh bàn, nhìn thức ăn bàn, có thịt thỏ hoang, thịt lợn rừng, thịt hươu sao, thịt hoẵng, tối hôm qua nàng vào phòng bếp, biết đây là con mồi trong nhà, trước khi nàng thôn Hà Chu trước ngày, Đại Lang, Nhị Lang lên núi săn bắn mang về, mặt khác chén rau sam, chén đồ ăn là nàng theo lên núi lấy về, bàn này là đem hết đồ ăn trong nhà đều bưng lên. Mới buổi sáng, đây là sao? Cam Đường đối với bàn đồ ăn này, khỏi nghi hoặc.


      "Nương tử, nàng dậy rồi." Cam Đường còn nghi hoặc, Nhị Lang vào nhà chính, nhìn thấy nương tử liền mừng rỡ, Cam Đường nhìn lên, trong tay còn bưng cái bát, bên trong là khoai tây, nàng thế này mới nhớ tới, đây là hôm qua chạng vạng Trịnh quả phụ mang đến, là nhà mình đào ít, trong nhà ăn hết nhiều như vậy, mang chút lại đây.


      "Này, đây là như thế nào?" Cam Đường hiểu hỏi.


      "Đây là đại ca với ta cùng nhau làm, nàng ăn nhiều chút, tận lực ăn, biết ." Nhị Lang đặt khoai tây xuống, miệng liền cười .


      "Ăn sáng thôi, làm sao ăn được nhiều thế này, còn nữa, nào có ăn sáng liền ăn thịt." Cam Đường cảm thấy thể gì, nàng sống hai đời, vẫn là lần đầu biết đến bữa sáng như vậy, khi ở núi, tuy rằng hai bữa cơm cũng phần lớn ăn thịt, bình thường điểm tâm cũng có chút thịt mỡ, chỉ có cơm chiều mới có thể nhìn thấy bát thịt, hơn nữa cũng chỉ có chén, thấy đến tận bốn bát thịt, hôm nay huynh đệ bọn họ rốt cuộc sảy ra chuyện gì, mới sáng sớm lại biến thành như vậy.


      "Nương tử, nàng chỉ cần để ý cái bụng, có thể ăn bao nhiêu ăn bấy nhiêu, sau này chúng ta làm nhiều cho nàng ăn ." Nhị Lang chỉ vui mừng trước, căn bản biết đầu Cam Đường đầy hắc tuyến.


      "Đây là tính cho heo sao?" Cam Đường khóc cười thể .


      "Nhị ca, thơm quá a, sáng nay có nhiều đồ ăn ngon như vậy." Hai người chuyện, phía sau truyền đến thanh Tam Lang, tiếp theo liền vọt vào. Trong ba huynh đệ nhất ăn là Tam Lang, nhìn thấy cái bàn đầy đồ ăn, liền vui vẻ thôi, cười lao thẳng tới bên cạnh bàn: " cho đệ ăn vụng, đây là đại ca cùng ta làm cho nương tử ăn, cho nàng ăn no, đệ được ăn." Nhị Lang biết sức ăn của đệ đệ, sợ ăn nhiều, nương tử còn chưa ăn, vội vàng lên tiếng cảnh cáo .


      "Nga." Tam Lang đối mặt với cái bàn đầy đồ ăn, chỉ có thể nhìn thể ăn, có chút oán niệm, bất quá suy nghĩ cho nương tử ăn, cũng gì.


      "Các ngươi làm gì vậy, mới sáng sớm làm nhiều đồ ăn như vậy, ngươi làm như nhà chúng ta giàu hơn người ta a." thanh ưng thuận của Lang cha truyền đến, tiếp theo người liền vào.


      "Cha, để ăn, con cùng nhị đệ lên núi nhiều săn bắn nhiều chút là được." Đại Lang theo sát vào nhà chính, thấy lão cha bất mãn, liền .


      "Đúng vậy, cha, người cứ ngồi xuống ăn ." Nhị Lang cũng câu.


      Lang lão cha nhìn nhìn hai tiểu tử, suy nghĩ mới buổi sáng phát cáu cũng có ý tứ, còn chưa tính, tiếp nữa, ngồi xuống ghế, Đại Lang đặt bát cháo trong tay trước mặt lão cha, bát khác đưa cho nương tử, "Nương tử, nàng cũng ngồi xuống ăn , ăn nhiều chút."


      Cam Đường cũng biết làm gì, đồ ăn làm hết, chẳng lẽ bỏ , đành cầm bát, ngồi xuống, ba huynh đệ tự lấy cháo, cũng ngồi xuống ăn bữa sáng.


      "Nương tử, nàng ăn , chịu khó ăn chút, còn có cái này." Nhị Lang từ lúc ngồi xuống, liên tục khuyên nương tử ăn nhiều chút, còn ngừng gắp rau vào bát cho nàng, biến thành Cam Đường có chút xấu hổ, nhìn trộm sang Lang lão cha, thấy mặt ông ràng ưng thuận, mới thoáng yên tâm xuống.


      bên Đại Lang cũng tốt hơn bao nhiêu, chỉ là có như Nhị Lang minh mục trương đảm, chỉ yên lặng gắp rau cho nàng, Cam Đường ở hai bên giáp công hạ, trong bát đầy như cái núi , Tam Lang đáng thương chỉ có thể nhìn, miệng uống cháo hoa, mình trông mong nương tử nhanh chóng ăn no, mới có thể được ăn.


      Cam Đường lúc này nên lời, chỉ có thể vùi đầu vào núi , nội tâm lại 囧muốn chết, suy nghĩ xem rốt cuộc hai người bọn muốn làm trò quỷ gì. Nàng nào biết đâu rằng, tối hôm qua hai huynh đệ thương lượng tốt, muốn cho nương tử ăn no, dưỡng thân mình tốt, như vậy mới dễ dàng bị thương, cũng bị đau, cho nên hôm nay mới sáng sớm, ép buộc bàn như vậy.


      Thời điểm Đại Lang, Nhị Lang cười tủm tỉm nhìn nương tử ăn ngừng, Lang lão cha đặt chiếc đũa : "Lần này làm phòng, trong nhà chúng ta tích tụ, dư thừa ngân lượng, còn chức chu viên ngoại gia hộ viện ta cũng từ, sau này, chúng ta đều thêm sức lực, kiếm nhiều ngân lượng chút mới có thể sống qua."


      Ba huynh đệ cùng Cam Đường đều dừng lại đũa, Đại Lang vội : "Sau này con cùng nhị đệ lên núi nhiều hơn, bắt được con thú lớn cầm lên trấn bán, hơn nữa nương tử bán được da thú, nuôi sống nhà hẳn là có thể ."


      "Ừm, con cũng , con cũng giúp chút sức lực." Tam Lang cảm thấy cũng có thể giúp chút sức lực trong nhà, vừa câu xong, Lang lão cha liền ngăn cản : "Con cần , con chờ trong nhà cho ta, học sách là được, ta theo thôi, tuy rằng vài năm nay lão tử chạm qua cung, săn bắn con vật vẫn làm được."


      Tam Lang định , Lang lão cha lại thẳng: "Nhanh ăn , ăn xong chúng ta liền lên núi." xong nâng lên cháo bát tiếp tục ăn, căn bản cho Tam Lang cơ hội mở miệng chuyện, biết làm sao chỉ có thể đem lời nghẹn trở về.


      Ăn sáng xong, Cam Đường muốn rửa chén, lại bị Đại Lang ôm , Nhị Lang đứng lên làm, hai người nhanh chóng thu thập, liền cầm cung tiễn và cái sọt, cùng Lang lão cha hướng con đường mòn sau nhà .


      Cam Đường có việc gì làm, liền xách Tam Lang nghe nàng dạy chữ, học xong, lại cùng đọc sách, học đến chán ngấy, liền ôm Tiểu Khôi chơi.


      lúc hai người đem Tiểu Khôi phiên đến phiên chơi, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, theo sau truyền đến lời trung khí mười phần: "Lang đại ca có nhà ?"


      Tam Lang cùng Cam Đường hai người từ trong phòng ra, mở cửa nhìn ra, ngoài cửa gã hán tử ngoài 30, dáng người rắn rỏi, tướng mạo đường đường, bên cạnh theo nam nữ, tuổi lớn, nhìn đến 12.


      "Cha tôi ra ngoài, xin hỏi ngươi là?" Tam Lang đối với hán tử kia .


      "Tôi là bạn cũ của Lang đại ca, đặc biệt đến đây thăm hỏi." Đôi tay hán tử ôm quyền thi lễ, sau cẩn thận đánh giá Tam Lang.

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      HIHIHI, có chương mới ùi. iu quá
      Ty~Ty thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      xong. ta nghĩ là ng này đến gửi con hoặc là làm mai con mình r. Tam lang quả này có ng ngấp nghé r. hehe.. thanks nàng edit nhiều nhé. lâu r ms có chương ms.. vui quá à...
      Ty~Ty thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Thanks các nàng ủng hộ nha
      Ta edit còn chưa tốt đâu, đọc nhiều chỗ cứ như đọc cv vậy
      Có gì ko hiểu các nàng bỏ quá cho nhé :yoyo42:
      Tại ta cũng hơi bận nên ra chương hơi chậm
      :yoyo44:

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 36: Bạn cũ


      "Mời vào, đến ngồi ." Cam Đường gặp đại gia mắt to trừng đôi mắt nhìn, ai cũng chuyện, có chút xấu hổ, liền lên tiếng mời khách nhân vào.


      Đem khách nghênh tiếp vào nhà chính xong, Cam Đường phòng bếp, phòng ở vừa làm xong vào ở được mấy ngày, lá trà cái gì đều chưa trấn mua qua, có vật gì chiêu đãi, chỉ có thể đem ba bát nước sôi để nguội, bưng lên, ngượng ngùng : "Mới chuyển về đây ở, trong nhà lá trà đều chưa mua, có điều chậm trễ, xin thứ lỗi."


      " sao sao, đại gia chính là bạn cũ vô vị thông tục lễ, cũng cần khách sáo như thế." Hán tử nhận bát, cười .


      Cam Đường lại đem hai chén nước sôi để nguội khác đưa cho nam nữ ngồi bên cạnh, nam tử tươi cười đầy mặt nhận lấy, mặt nương lại lạnh lùng, hướng bát nước sôi để nguội trước mặt quay mắt, nhíu mày, hiển nhiên có chút ghét bỏ.


      Hán tử uống miếng, buông bát : "Ta là Tạ Trường Vân, đây là con trai Tạ Chí Dận, tiểu nữ Tạ Tư Nhã, biết vị tiểu ca này là gì?" Tạ Trường Vân đối với Tam Lang hỏi.


      Tam Lang thấy hỏi, trả lời: "Ta gọi là Tam Lang."


      "Vậy tiểu ca là tam tử của Lang đại ca?" Tạ Trường Vân lại truy vấn câu.


      "Vâng." Tam Lang đối với bọn họ cũng quen thuộc, cho nên gì, nhìn Tạ Trường Vân vẫn đánh giá , thoải mái, liền quay đầu nhìn nương tử, muốn quan tâm bọn họ.


      Tạ Trường Vân được đáp lại, trong mắt toát ra chút hiểu , sau mới thu hồi ánh mắt đánh giá, nhìn về phía Cam Đường ngồi bên cạnh Tam Lang, cười : " biết vị nương này là gì?"


      "Nàng là nương tử của ta." Lúc này Tam Lang cướp , xong còn nhìn về phía Cam Đường nhếch miệng nở nụ cười.


      "Nương tử?" Tạ Trường Vân thốt ra, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, liền bị Cam Đường nhìn ra, thầm nghĩ, chẳng lẽ nàng cùng Tam Lang xứng, về phần như vậy cũng kinh ngạc.


      "Khụ khụ, nguyên lai là chất nương tử, thất lễ thất lễ." Tạ Trường Vân cũng cảm giác chính mình có chút thất thố, thanh thanh cổ họng , cười che giấu xấu hổ.


      " có việc gì, các ngươi ngồi chờ chút , cha cùng Đại Lang, Nhị Lang lên núi săn thú, tầm giờ hẳn là nhanh chóng trở lại." Cam Đường cũng so đo, cười tiếp đón bọn họ.


      Cam Đường xong được lúc, phụ tử ba người liền trở lại.


      "Nương tử..." Nhị Lang đem sọt vào phòng bếp đặt xuống, liền chạy lên, vừa vọt vào nhà chính, nhìn thấy có người xa lạ, thanh liền ngưng lại.


      "Nhị ca, cha có về ?" Tam Lang nhìn thấy nhị ca, đứng lên đón, muốn gọi cha lại đây, có thể kéo nương tử ra ngoài, muốn chờ ở trong này, cảm thấy quá tự tại.


      "Có trở lại, đây là ai?" Hai mắt Nhị Lang nhìn về phía Tạ gia ba người, hiểu .


      "Là bạn cũ của cha, đệ gọi cha lại đây." Tam Lang xong lên kéo Cam Đường, bỏ chạy khỏi nhà chính, hướng phòng bếp . Chạy đến phòng bếp thấy Đại Lang cùng Lang lão cha thu thập con mồi săn được, lên kêu: "Cha, nhà có bạn cũ của cha đến đây, đợi cha, cha mau ."


      "Bạn cũ?" Lang lão cha ràng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn .


      "Vâng, như vậy, còn chính mình họ Tạ." Cam Đường vỗ vỗ Tam Lang, để cho lên tiếp nhận đồ tay Lang lão cha, miệng .


      "Phách" tiếng, tay Lang lão cha cầm con thỏ hoang liền rơi mặt đất, sắc mặt cũng thay đổi, hai lời liền nhanh ra khỏi phòng bếp, tới ngoài cửa nhà chính, liền thấy Tạ Trường Vân ngồi ngay ngắn ở bàn bát tiên.


      Tạ Trường Vân đồng dạng nhìn thấy Lang lão cha, hai người nhìn nhau hồi lâu, Tạ Trường Vân đứng dậy, nhanh đến trước mặt Lang lão cha, quyền đánh vào trước ngực Lang lão cha, cánh tay lớn chụp tới ôm lấy Lang lão cha, kích động : "Lang đại ca, chúng ta còn có thể gặp lại, là ông trời phù hộ a!"


      Vẻ mặt Lang lão cha hề kích động, ngược lại sắc mặt trầm xuống, kéo cánh tay quấn lấy mình hướng ngoại viện , Tạ Chí Dận thấy vậy, đứng lên liền chạy qua bên người bọn họ, hai đấm nắm chặt, muốn lên công kích, miệng hô: "Cha..."


      Tạ Trường Vân vẫy tay ngăn lại: " có gì, Lang đại ca cùng cha chuyện, đợi chút trở về." Khi chuyện hai người cũng ra cửa viện, thấy thân ảnh.


      "Vì sao ngươi lại ở chỗ này?" Ra phía sau cửa viện, Lang lão cha đem Tạ Trường Vân kéo đến chỗ yên lặng, quăng ngã, căm giận .


      "Lang đại ca, chúng ta nhiều năm gặp mặt, chẳng lẽ ngươi muốn huynh đệ chúng ta chạm mặt, nâng cốc lời vui vẻ sao?" Tạ Trường Vân bình tĩnh thân hình xong, trầm giọng .


      "Ngươi tùy tiện chạy tới như vậy, sợ xảy ra chuyện gì, tuổi tác ngươi cũng , làm việc còn xúc động như vậy, nếu nhất thời hỏng đại , sao tốt đây." Lang lão cha vẫn tức giận khó bình, giận trách hướng về .


      "Đại ca, huynh đệ chúng ta cũng đến 15 năm chưa gặp, phải trông mong đến ngày này sao, rời khỏi nhân thế, sau này nếu phải lo lắng đề phòng, ngươi cũng vì thế mới ở lại kiến phòng trí nghiệp, tiểu đệ lại vì sao thể lại đây thấy đại ca." Tạ Trường Vân cũng hề để ý, mặt đầy vui vẻ, chuyện êm tai.


      Lang lão cha thấy sung sướng như thế, nhẫn tâm trách cứ, chỉ có thể phẫn nộ : "Tốt lắm, ngươi cũng nhìn thấy ta rồi, bình an vô , tất cả đều tốt, ngươi liền rời khỏi đây ."


      "Đại ca, huynh đệ chúng ta 15 năm có uống rượu, như thế nào cũng phải ở lại mấy ngày, tất cả chúng ta thoải mái uống trận, đệ còn muốn kiến thức chút, 15 năm uống rượu với người, đến bây giờ còn quên tửu lượng trước kia, chúng ta đến lần ." Tạ Trường Vân thấy Lang lão cha khẩu khí hạ xuống, lên kéo Lang lão cha trở về, miệng ha ha cười .


      "Bớt hồ nháo, qua đêm nay bước ." Nội tâm Lang lão cha yên, muốn mạo hiểm lần nữa, vì thế nể mặt, phải sớm đuổi rời khỏi đây.


      Tạ Trường Vân thu nụ cười, dừng lại bước chân nhìn Lang lão cha, hai mắt bỗng nhiên trầm mặc: "Đại ca, năm đó nhiều huynh đệ như vậy giờ chỉ còn hai chúng ta, huynh nhẫn tâm làm cho đại gia ta cả đời qua lại với nhau?"


      Trong giọng mang theo nồng đậm đau thương, Lang lão cha nhớ tới chuyện cũ, nội tâm thổn thức thôi, ngẩng đầu nhìn huynh đệ duy nhất, hung ác nữa cũng nhẫn tâm đến, vỗ vỗ bờ vai của , : "Đừng chuyện đó nữa, ngươi muốn ở lại cứ ở lại , ta mua chút rượu."


      "Tốt, đại ca, chúng ta uống thoải mái, đem tất cả đổ vào 15 năm này." Tạ Trường Vân tinh thần rung lên, lớn tiếng hô, kéo Lang lão cha vào trong sân .


      Từ xa nghe được tiếng cười của Tạ Trường Vân, Tạ Chí Dận liền nghênh đón, nhìn cha có việc gì, mới nhàng thở ra. Tạ Trường Vân thấy tới, liền kéo Lang lão cha qua, cười : "Đại ca, huynh còn nhớ Chí Dận ? Chí Dận, đây là em kết nghĩa của cha, mau gọi bá phụ."


      "Bá phụ." Tạ Chí Dận cười ôm quyền hành lễ, miệng gọi.


      Lang lão cha vui mừng nhìn Tạ Chí Dận, cười : "Thời gian trôi nhanh, Chí Dận lớn như vậy, năm đó còn ôm ở trong tay Tiểu Nhi, ta nhớ , cùng nhị tiểu tử nhà ta là cùng năm, năm nay nên 17 ."


      "Đúng, mười bảy, ai, bọn đều lớn, chúng ta già được." Tạ Trường Vân cười , ba người vừa vừa vào nhà chính, "Đại ca, đây là tiểu nữ Tạ Tư Nhã, Tư Nhã gọi bá phụ."


      Tạ Tư Nhã đứng dậy, cũng hành lễ, chỉ thản nhiên gọi tiếng: "Bá phụ." Sau thấy lời gì nữa.


      "Ai, nữ nhi này của đệ từ có mẹ dạy, biết chút quy củ nào, đại ca đừng lấy làm phiền lòng." Tạ Trường Vân hiển nhiên cưng chiều nữ nhi, chỉ là ý tứ trách cứ chút, mặt lại thấy ưng thuận.


      "Chúng ta đều là người thô, nên nhiều quy củ như vậy, đều ngồi, ngồi ." Lang lão cha tiếp đón bọn họ ngồi xuống, mới : "Nghe ngươi như vậy, đệ muội sao rồi?"


      "Sau khi chúng ta tách biệt hai năm, thời điểm sinh Tư Nhã nàng khó sinh, cũng mười mấy năm rồi." Tạ Trường Vân nhắc đến vợ, có chút thương cảm.


      "Tốt lắm, đến chuyện thương tâm, vừa vặn, ngươi cũng nhìn vài tiểu tử của ta." Khi chuyện, Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang cùng Cam Đường đều vào, Lang lão cha gọi bọn họ lên: "Đây là đại tiểu tử Đại Lang, nhị tiểu tử Nhị Lang, tam tiểu tử... Ngươi gặp qua ." đến Tam Lang, Lang lão cha do dự cái chớp mắt.


      "Vâng, gặp qua, đại ca, huynh cũng dễ dàng, đem ... Đem bọn nuôi lớn như vậy, vất vả huynh rồi." Trong lời Tạ Trường Vân pha mấy phần cảm khái.


      "Còn có cái gì vất vả hay vất vả, ngươi cũng tay nuôi lớn hai hài tử, đừng nữa, chúng ta uống thoải mái mới là ." Lang lão cha buông tâm tư ra, cũng ngập đầy hào hùng, hai huynh đệ phải nâng cốc lời vui vẻ phen.


      "Đại tiểu tử, nhị tiểu tử các con thôn lân cận tới nhà Lý lão đầu mua rượu , ôm năm sáu cái hũ cho ta, càng nhiều càng tốt, đêm nay ta và Tạ thúc thúc các con muốn uống say." Lang lão cha cười gọi hai con trai thôn lân cận mua rượu, Tạ Chí Dận lại đứng lên, cười : "Bá phụ, con cũng cùng, nhiều người có thể lấy nhiều hũ trở về."


      "Đúng, cho Chí Dận cùng ." Tạ Trường Vân cũng đồng ý, vẫy vẫy tay cho theo.


      Đại Lang, Nhị Lang đáp ứng tiếng liền mang theo Tạ Chí Dận ra ngoài, Tam Lang thấy, cũng kéo Cam Đường đuổi theo, miệng cao hứng : "Nương tử, chúng ta cũng theo ."


      Cam Đường biết muốn giúp vui, cũng liền theo , cùng đuổi theo bọn họ: "Nương tử, đến bên ta này." Nhị Lang thấy Cam Đường cũng đến đây, cười cười kéo nàng bên người , Tam Lang cũng dính qua.


      Tạ Chí Dận nhìn nhìn ba bọn , ngạc nhiên : "Nàng rốt cuộc là nương tử của ai?"


      "Nương tử của ba chúng ta a!" Nhị Lang cần nghĩ ngợi , Cam Đường muốn ngăn cũng ngăn được, đành phải cúi đầu, đường, nhìn tới bọn .


      Tạ Chí Dận có ngạc nhiên, chỉ là khóe miệng ngoéo cái, trong mắt lên tia ý cười, nhìn Cam Đường vài lần, miệng : "Các ngươi phúc khí tốt a, bộ dạng nương tử như thủy linh, ta có nương tử như vậy tốt."


      Cam Đường bị khen, theo lý mà phải cao hứng mới đúng, nhưng nàng cảm thấy lời này có tia ngả ngớn, quay đầu nhìn mắt Tạ Chí Dận, thấy ánh mắt nghiêng , nhìn nàng, cặp mắt hoa đào kia rất mê người, quay đầu tránh , nội tâm có chút thoải mái, mặt lại biểu ra ngoài.


      Ba huynh đệ còn vui mừng đắm chìm trong lời khen nương tử, đường cùng Tạ Chí Dận cười vui vẻ ra thôn đầu, hướng thôn lân cận .
      Last edited: 10/3/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :