1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Đợi chờ là hạnh phúc
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      chúc mừng nàng ngày 8/3 nha . phụ nữ vùng lên nào.
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 35

      Đối mặt với chất vấn của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm cũng tỉnh táo lại, rất ung dung trả lời: “ mấy lần cũng được, Uông Tân Dương tỏ tình với tôi, ấy muốn tôi làm bạn của ấy.”

      cũng định giấu diếm chuyện này với Tống Dật Hàng, nhưng chưa từng nghĩ ở tình huống này ra, nghĩ hai người chia tay nhau trong hòa bình, sau đó Tống Dật Hàng vài câu chúc phúc với coi như kết thúc bức tranh hoàn mỹ.

      Ai nghĩ được người này khi chuyện lại có lực sát thương khủng khiếp, ngừng châm chọc , nếu vậy cần gì hòa khí với ta chứ.

      “Em đồng ý rồi? Thời điểm em vẫn ở chung với mà em lại đồng ý với ta sao?” Tống Dật Hàng nghĩ đến khả năng này nheo mắt lại.

      “Tôi giống đồ phong lưu như ! Tôi cho cơ hội, chỉ cần đồng ý cầu của tôi, tôi vẫn ở chung với nhưng vừa rồi với cái thái độ đó của tôi thấy vẫn muốn đoạn tuyệt quan hệ với Shibata Hisako cho nên tôi mới chia tay với , sau đó chấp nhận theo đuổi của Uông Tân Dương, tình tiến triển theo hướng này rồi, đừng có bẻ thẳng thành cong.”

      Tống Dật Hàng nghe xong cười lạnh: “Hứa Lương Cầm, thẳng ra khi em ở chung với và chia tay đều vì Uông Tân Dương đúng ?”

      có ý gì?” Hứa Lương Cầm hiểu nhíu mày.

      “Theo thấy, lúc trước em ở với cũng vì Uông Tân Dương, bây giờ muốn chia tay với cũng là vì Uông Tân Dương. Khi đó em Quách Mộng Thanh vì nên chia tay với Uông Tân Dương, Uông Tân Dương sống dở chết dở, em cũng vì muốn Uông Tân Dương mất Quách Mộng Thanh nên lòng muốn ở chung với , để tránh Quách Mộng Thanh với phát sinh ra chuyện gì; mà bây giờ Quách Mộng Thanh hoàn toàn trở thành quá khứ em thấy thời cơ đến, Uông Tân Dương cũng hạ thấp tiêu chuẩn chọn em cho nên em lại nóng vội muốn chia tay với , hai người nhanh chóng tiêu dao, em xem có đáp ứng chuyện này hay ?”

      Hứa Lương Cầm nghe Tống Dật Hàng phân tích xong khỏi tán thưởng: “Tống Dật Hàng, tuy rằng ở nước ngoài nhiều năm nhưng mà giáo dục ở trong nước vẫn bắt kịp, hươu vượn, ngậm máu phun người, vừa ăn cướp vừa la làng, tôi ở chung với trong tình huống như vậy à? Trong lòng hiểu còn gì, về phần có đồng ý chia tay với tôi hay chẳng liên quan tới tôi, tôi có quyền chọn ở cùng với ai.”

      Tống Dật Hàng xong những lời đó biết mình hơi quá đáng vì thế ngữ khí hòa hoãn: “Lương Cầm, xin lỗi, nhất thời tức giận nên năng linh tinh, xin lỗi. Nhưng giữa chúng ta đừng chia tay dễ dàng như vậy có được ? rất thích ở chung với em, cũng mong em nghĩ lại chút, vì sao nhiều năm qua Uông Tân Dương chưa đáp lại tình cảm với em mà đột nhiên lại muốn theo đuổi em chứ, em thấy lạ à?”

      “Có lạ hay tôi tìm hiểu, cho dù tôi đến với ấy cũng ở cùng với , cho nên cũng ngừng trách tội người khác , tôi đây, tạm biệt.” Hứa Lương Cầm xong muốn mở cửa.

      Tống Dật Hàng lại ngăn cản: “Lương Cầm, em cho chút thời gian được ?”

      cần nữa, nhớ chú ý sức khỏe mà nghỉ ngơi cho tốt, ít uống rượu .” Hứa Lương Cầm xong dùng sức đẩy tay của Tống Dật Hàng ra, cũng quay đầu mà cứ thế luôn.

      Tống Dật Hàng thất bại đứng ở cửa nhìn Hứa Lương Cầm vào thang máy, sau lúc lâu mới đen mặt đóng cửa lại.

      Hứa Lương Cầm trở về nhà trọ, ngồi bên bàn máy tính ngừng nhớ lại những ngày mà cùng Tống Dật Hàng ở chung với nhau.

      Đặc biệt quay về với nhau, tên đàn ông này đối với là chân thành quan tâm, lúc này mới nhớ, trong khoảng thời gian này Tống Dật Hàng ra ngoài uống rượu đến tận nửa đêm nữa, ngay cả xã giao chỗ nào cũng với đầu tiên, hơn nữa đều cố gắng về sớm hơn.

      Bình tĩnh nhìn lại, bất kể là vật chất hay tinh thần Tống Dật Hàng đều đem lại thỏa mãn cho , bạn trai tốt như vậy làm sao bỏ được chứ? Đáng tiếc rất sợ mình lún càng sâu, đến cuối cùng như Quách Mộng Thanh bị tổn thương, như thế bằng bứt ra sớm, mặc dù bây giờ có chút khổ sở nhưng có thể tiếp nhận được nó.

      Về việc Tống Dật Hàng về Uông Tân Dương, chính cũng phải là nghi ngờ gì nhưng tự hỏi nhiều lần cũng hiểu vì sao Uông Tân Dương phải gạt . Trừ khi ta muốn ở chung với Tống Dật Hàng cho nên nhất thời muốn theo đuổi và mong chia tay với Tống Dật Hàng.

      Nhưng lý do này được rồi, với Uông Tân Dương chưa đến mức này, hơn nữa Uông Tân Dương cần gì phải hi sinh đến mức đó, huống hồ cứ làm vậy tổn thương nhiều hơn.

      nên suy nghĩ nhiều làm gì! Hứa Lương Cầm dùng sức lắc đầu, dù sao chắc Uông Tân Dương ngu mà hại chính mình đâu, nhất định muốn sử dụng đoạn tình cảm vẫn còn vương vấn này, tốt nhất là kết hôn ngay và luôn. Ngày qua ngày, Hứa Lương Cầm điều hòa được tâm trạng của mình, tính gọi cho Uông Tân Dương, kết quả vừa nghĩ ta gọi đến rồi.

      “Lương Cầm, em có bận ?”

      bận lắm, em cũng định gọi cho đây.”

      “Thế sao, chúng ta đúng là có thần giao cách cảm mà, muốn hỏi em chút, chuyện đề nghị em suy nghĩ thế nào rồi?”

      Hứa Lương Cầm cắn môi, hạ quyết tâm : “Em chia tay với Tống Dật Hàng rồi.”

      sao em? Vậy tốt quá rồi! Lương Cầm, em đừng đau lòng nhé. Như vậy , tối nay chúng ta gặp nhau ở khu đường dành riêng cho người bộ, dạo giải sầu với em, hôm nay là cuối tuần mà, chơi muộn chút cũng sao.” Giọng của Uông Tân Dương rất hưng phấn, nghe cũng biết là rất vui.

      Hứa Lương Cầm bị lây cảm xúc của ta, cười đồng ý.

      Sau khi tan làm, hai người đến khu dành riêng cho người bộ, nhìn nhau cười rồi sóng vai vào bên trong.

      Bởi vì là cuối tuần nên rất nhiều người, những người bán hàng cũng ra sức giới thiệu sản phẩm, con đường cực kì náo nhiệt.

      Hứa Lương Cầm bên cạnh Uông Tân Dương, thỉnh thoảng nhìn những món đồ nhắn xinh xắn bên trong tủ kính, vốn dĩ hai người rất thân thiết với nhau rồi, tại lại gì, khí có chút xấu hổ.

      “Em có muốn ăn gì đó ?” Uông Tân Dương ý thức được việc này cho nên dừng bước ở nhà hàng Tây.

      Hứa Lương Cầm gật đầu: “Được ạ, vừa lúc em thấy đói bụng.”

      “Do lo lắng chu đáo lại quên chưa ăn cơm tối, mau vào thôi.”

      Hai người vừa tìm được chỗ ngồi, Hứa Lương Cầm nhìn thực đơn quen thuộc lại gọi mấy món hay ăn.

      “Em hay đến đây à?” Uông Tân Dương mỉm cười nhìn Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm lặng người lúc mới : “Có đến vài lần.”

      chưa đến đây bao giờ, bằng em gọi giúp .” Khu dành riêng cho người bộ này là nơi tấc đất tấc vàng, mở nhà ăn cũng được thoải mái lắm, tuy rằng phải là ăn nổi mà những người bình thường đều nguyện ý bỏ ra số tiền lớn để vào đây ăn.

      Hứa Lương Cầm cúi đầu gọi giúp Uông Tân Dương mấy món ăn.

      “Lương Cầm, biết giữa chúng ta cần có thời gian để thích ứng nhưng em đừng quá câu nệ, chúng ta vẫn như trước kia thôi, từ từ rồi quen mà.” Uông Tân Dương thành khẩn với Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm nhàng thở ra, quả suốt dọc đường, ưỡn ẹo, cũng biết gì.

      “Được rồi, em biết mà. Đúng rồi, Hội Hạnh Phúc lâu rồi hoạt động, định làm hạng mục từ thiện nào à?” Hứa Lương Cầm tìm đề tài chung.

      Uông Tân Dương cười khổ: “Đừng nữa, phòng họp của Hội Hạnh Phúc bị lấy lại, đâu còn sức mà làm gì.”

      “Tại sao lại như thế? Căn nhà kia ai dùng đến làm ít từ thiện được sao? Lại cả thời gian dài như vậy mà muốn lấy lại sao?” Hứa Lương Cầm rất hoảng sợ, hơn nữa chi phí trang hoàng lại cũng tiêu ít, như vậy mà bị lấy tổn thất lớn quá.

      “Trước đừng đến chuyện này, chuyện đó cũng có cách nào khác, tự tính, về công việc của em , còn chưa biết em làm ở đâu đấy.”

      Hứa Lương Cầm thấy Uông Tân Dương muốn đến chuyện đó, đành phải theo ý của ta, công việc của , hai người coi như có chuyện để .

      “Hứa tiểu thư, khéo!”

      Hứa Lương Cầm nghe thấy giọng tuy cười nhưng cười ngẩng đầu: “Hisako tiểu thư, đúng là khéo.”

      “Tôi nghe thấy chuyện của với Dật Hàng rồi, đúng là đáng tiếc.” Shibata Hisako vừa vừa lễ phép gật đầu với Uông Tân Dương.

      “Có cần phải dối thế sao?” Hứa Lương Cầm vô tâm nhìn khách sáo trước mắt.

      Shibata Hisako lại nhìn Uông Tân Dương rồi cười : “Được cái Hứa tiểu thư có chỗ hơn người đấy, lời này của tôi là .”

      “Phải ? Vậy nhưng cũng kém người dày dặn kinh nghiệm như Hisako tiểu thư, nhẫn nhiều năm như vậy, với tôi sớm nội thương rồi.”

      Shibata Hisako cứng miệng, nhưng rất nhanh khôi phục như cũ: “ quấy rầy nữa, tôi còn muốn chuẩn bị hành lý Bắc Âu.”

      Lên mặt gì nữa bà ! Hứa Lương Cầm trừng mắt nhìn Shibata Hisako.

      “Lương Cầm, chúng ta thôi, còn muốn dạo phố nữa mà, cần ở đâu đấu trí nữa.” muốn Hứa Lương Cầm tiếp xúc với người bên cạnh Tống Dật Hàng, Uông Tân Dương gọi phục vụ tính tiền, Hứa Lương Cầm có ý kiến, đúng là muốn nhìn cái bản mặt của Shibata Hisako chết tiệt này.

      lâu sau phục vụ đưa hóa đơn tới: “Tiên sinh, tổng cộng của ngài hết 2889 đồng, xin hỏi ngài muốn quẹt thẻ hay tiền mặt ạ?”

      Uông Tân Dương giật mình nhìn hóa đơn, nhận hóa đơn nhìn kĩ lần : “Có hai suất ăn mà sao đắt như vậy?” nghĩ nơi này hẳn đắt nhưng mà con số này vượt qua khỏi dự tính của .

      “Tiên sinh, nơi này của chúng tôi là phòng ăn cao cấp của phương Tây, hơn nữa nằm khu đường dành riêng cho người bộ nên giá như vậy ạ.” Phục vụ kiên nhẫn giải thích.

      Nhìn Uông Tân Dương bất đắc dĩ lấy tiền từ trong ví ra, Hứa Lương Cầm cực kỳ áy náy, bình thường có thói quen ăn giống Tống Dật Hàng, trong khoảng thời gian này biết hoang phí biết bao nhiêu, làm hại Uông Tân Dương mất tháng lương.

      “Em xin lỗi, em quen mất nơi này phí hơi cao.” Chờ Uông Tân Dương trả tiền xong, Hứa Lương Cầm lập tức áy náy .

      có gì, dù sao cũng chưa từng tới, cũng phải ăn mỗi ngày, biết chút cũng tốt, em đừng ghét vì có thu nhập thấp là được rồi.” Uông Tân Dương trêu đùa.

      Hứa Lương Cầm xua tay: “Làm sao có thể, nên phải tiết kiệm, sau này em nhất định sửa lại.”

      “Vẫn là vô dụng có, mới phải cố gắng nhiều hơn.”

      Uông Tân Dương xong cũng đứng dậy cùng Hứa Lương Cầm ra khỏi nhà hàng.

      Hai người dạo lát Uông Tân Dương đưa Hứa Lương Cầm về nhà trọ.

      Taxi dừng trước cửa tiểu khu, Hứa Lương Cầm vẫn rất băn khoăn, thẳng muốn mời Uông Tân Dương ăn bữa khác.

      “Nếu em mời ăn lẩu cay Tứ Xuyên tháng .”

      Hứa Lương Cầm đờ đẫn nhìn Uông Tân Dương cười ha ha mà biết sao.

      “Lương Cầm, nếu là bạn trai của em rồi, em cần khách khí với như thế, tiền vốn dùng để tiêu mà, có thể kiếm lại, em cứ như thế được tự nhiên đâu.”

      Hứa Lương Cầm cũng cười: “Là em suy nghĩ nhiều rồi, về sau thế nữa, mau về nhà .”

      “Vậy được rồi, em nghỉ ngơi cho khỏe nhé, ngày khác chúng ta gặp nhau nhé.” Uông Tân Dương vẫy tay với Hứa Lương Cầm, sau đó vào taxi và .

      Kể từ hôm ăn bữa cơm Tây giá trời với Uông Tân Dương, Hứa Lương Cầm bắt đầu lên mạng tìm nơi ăn uống, tiền lương của Uông Tân Dương kiếm rất ít, để người ta trả phải tiết kiệm chút, đây cũng phải hoàn cảnh trước kia ở cùng với Tống Dật Hàng, cần lo vấn đề tiền long.

      “Lương Cầm, Vương tổng cho gọi qua chút.” Lưu Kinh Lý vào phòng gọi Hứa Lương Cầm.

      Từ lúc thân phận của Hứa Lương Cầm được công khai, ai ở công ty dám đâm thọt nữa, ngược lại tranh nhau cố gắng tiếp cận .

      Cho nên đối với việc Vương Trung Minh gọi Hứa Lương Cầm vào phòng là chuyện bình thường, ai bảo người ta có bạn trai lợi hại quá, Vương tổng còn phải tôn kính vài phần chứ huống chi những sinh vật làm việc cho Vương tổng như họ.

      Hứa Lương Cầm gõ cửa vào phòng của Vương Trung Minh, biết là bình thường thường đến đây, biết tìm có chuyện gì nữa.

      “Vương tổng.” Sau khi vào Hứa Lương Cầm chào hỏi.

      Vương Trung Minh nhiệt tình: “Lương Cầm à, ngồi , thế nào, thích ứng với công việc chưa?”

      sớm thích ứng rồi ạ.”

      “Vậy tốt, tốt rồi. có chuyện này với em, nghe em với Dật Hàng có vài mâu thuẫn hả, nó giờ bị bệnh, hay là em xem nó chút .”

      Khổ nhục kế đây mà! Hứa Lương Cầm lập tức thấy thao tác của Tống Dật Hàng.

      “Vương tổng, em với ấy phải náo loạn thành mâu thuẫn đâu, là chia tay , em có phương tiện di chuyển, giúp em chút nhé, chúc ấy mau khỏi bệnh.”

      Lại chia tay à? Vương Trung Minh nhớ lần trước Hứa Lương Cầm cũng thế với , kết quả sao? Xảy ra chuyện cái Tống Dật Hàng chạy nhanh ra như gà mẹ ấy chứ!

      “Lương Cầm, em xem Dật Hàng đấy, nó còn nữa, muốn làm diễn viên trong mấy bộ phim kiểu bệnh chết sống lại đâu. Nếu nó có sai sót, em cũng đừng cầu cao, bằng để nó mua trang sức quần áo cho, cho dù là biệt thự cũng chẳng sao. Nó bệnh rất nặng đấy, con người từ trước đến nay ngoa, hơn nữa nếu chia tay cũng đừng cắt giao tình chứ, coi như là bạn bè mà.”

      Vương Trung Minh như vậy, Hứa Lương Cầm tiện từ chối, việc này là hành động trước, hơn nữa cũng có dục vọng này với Tống Dật Hàng, nếu người ta cầu như vậy, đành đáp ứng.

      “Được rồi, em lựa thời gian qua thăm ấy.”

      cần dành thời gian, tại để lái xe đưa em , Dật Hàng ở bệnh viện đấy, em cứ tan làm qua .” Vương Trung Minh xong, nhanh chóng cầm điện thoại gọi lái xe của đến đưa Hứa Lương Cầm .

      bị bệnh à? Hứa Lương Cầm có cách nào liền để lái xe đưa đến bệnh viện.

      Tìm được phòng VIP của bệnh viện, vừa thấy bác sĩ khám bệnh cho Tống Dật Hàng.

      “Chào bác sĩ, tôi là bạn của Tống Dật Hàng, muốn hỏi ấy bị bệnh gì ạ?” Chờ bác sĩ cùng y tá kiểm tra xong ra ngoài Hứa Lương Cầm hỏi.

      Bác sĩ nhìn Hứa Lương Cầm: “ là bạn của ta à? Vậy mau gọi người nhà ta tới đây nhanh, người bệnh này tự mình gọi xe cứu thương đấy, đưa tới bệnh viện rất khiếp sợ, nôn mửa, có triệu chứng đổ mồ hôi lạnh. Chúng tôi kiểm tra toàn thân ta, căn cứ vào kết quả xét nghiệm cũng nguyên nhân cụ thể thế nào, cho nên muốn cùng người nhà ta chuyện chút, biết trước kia ta có bị bệnh này hoặc là có bệnh sử khác , cũng muốn phân tích xem thế nào.”

      Nghiêm trọng thế sao? Hứa Lương Cầm cám ơn bác sĩ rồi vào phòng bệnh, nhìn Tống Dật Hàng mặt trắng bệch dị thường nằm giường, trong lòng tự trách mình quá tiểu nhân đo lòng dạ quân tử, Tống Dật Hàng bị bệnh tới dạng này rồi còn nghi ngờ người ta giả bộ bệnh tật, đúng là có lương tâm, lại trước kia Tống Dật Hàng đối với tốt như vậy mà!

      “Lương Cầm, em đến rồi!”

      “Vương Trung Minh cho em biết, bị bệnh nặng như vậy sao gọi cho gia đình ? Cho dù là thế còn có bạn bè nữa mà, sao lại tự mình gọi cứu thương?” Hứa Lương Cầm có chút đau lòng cầm tay Tống Dật Hàng, muốn hỏi vì sao gọi cho Shibata Hisako nhưng ra khỏi miệng.

      Tống Dật Hàng cười yếu ớt : “ muốn gia đình lo lắng, cũng có bạn bè gì, muốn gọi cho em nhưng lại sợ em để ý . Chỉ khi vào bệnh viện rồi mới nhịn được gọi cho Vương Trung Minh, cho ấy biết muốn gặp em, em có thể tới vui lắm.”

      Nước mắt Hứa Lương Cầm tí nữa rơi xuống, Tống Dật Hàng rất đáng thương.

      Lập tức lại nghĩ đến việc, sao Tống Dật Hàng giống nhân vật trong tiểu thuyết kiểu giả bệnh tạo thương cảm thế! Sao lại tra ra được bệnh án?
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Usagi32 others thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 36

      Hứa Lương Cầm thầm phỏng đoán, Tống Dật Hàng thoải mái giật mình, mày nhíu lại.

      Hứa Lương Cầm nhanh chóng hỏi : “Làm sao thế, chỗ nào thoải mái, em gọi y tá.”

      sao, vừa rồi dạ dày có chút đau, bây giờ sao rồi.” Tống Dật Hàng để ý nhiều.

      vẫn nên thông báo tiếng với người nhà , bác sĩ cũng muốn tìm họ để biết tình huống mà.”

      cần tìm, thân thể của , ai hiểu được bằng hết! Chỉ là bệnh cũ thôi, ở nước ngoài vậy rồi, thời gian trước cũng bị lần rồi, chẳng qua có nghiêm trọng như lần này.”

      Hứa Lương Cầm truy vấn: “Bệnh cũ ư, vậy định gặp bác sĩ à?”

      sao đâu, em cần lo lắng.” Tống Dật Hàng trả lời vấn đề của Hứa Lương Cầm.

      Thấy Tống Dật Hàng kiên trì muốn cho gia đình, Hứa Lương Cầm còn cách nào khác: “Vậy muốn ăn gì , em mua cho nhé, bao tử tốt nên ăn chút cháo.”

      Tống Dật Hàng xua tay: “Bây giờ muốn ăn gì cả.”

      Hứa Lương Cầm đành thôi, lại ngồi nhìn Tống Dật Hàng sắp ngủ mới thấp giọng : “Vậy nghỉ ngơi cho khỏe nhé, em quấy rầy nữa, nếu cần gì gọi cho em, em mang tới cho .”

      Tống Dật Hàng mở mắt nhìn Hứa Lương Cầm gì, Hứa Lương Cầm đứng lên xoay người ra ngoài, còn chưa đến cửa nghe thấy có động tĩnh, xoay người thấy vẻ mặt Tống Dật Hàng nhăn nhó ôm bụng nôn khan.

      Vì thế vội vã chạy đến cầm thùng rác cho Tống Dật Hàng, nhấn nút giường gọi y tá, lại giúp xoa lưng cho thuận khí.

      lúc tới hai y tá, cùng Hứa Lương Cầm đỡ Tống Dật Hàng còn người gọi bác sĩ.

      Tống Dật Hàng căn bản nôn ra gì cả, đều nôn ra nước màu xanh, hẳn là nước mật.

      Hứa Lương Cầm sợ hãi, chờ bác sĩ đến : “Bác sĩ, có phải ấy bị ở dạ dày ?” Lúc trước Uông Tân Dương cũng bị như thế.

      Bác sĩ lắc đầu: “ kiểm tra dạ dày, có vấn đề gì. Người bệnh cái gì cũng ăn được, làm chút đồ thanh đạm cho ta , tình huống cụ thể phải đợi ngày mai có kết quả mới biết được, lát nữa y tá đo nhiệt độ, bây giờ cũng có cách nào áp dụng trị liệu đâu.”

      Hứa Lương Cầm liên tục gật đầu, nhìn y tá đo nhiệt độ cho Tống Dật Hàng, may là sốt, lúc này mới lòng chút.

      chờ em chút, em xuống lầu mua bát mỳ cho , ăn chút , nếu muốn nôn trong bụng phải có gì chứ.”

      Tống Dật Hàng cười yếu ớt: “Được, nghe em, chỉ cần làm chậm thời gian của em là tốt rồi, ra có chuyện gì đâu.”

      gì mà ngốc vậy, chúng ta chia tay còn có thể là bạn bè mà, như thế này em có thể yên tâm được sao? Bác sĩ phải kết quả như thế nào nữa, đêm nay em ở đây với .” Hứa Lương Cầm đành lòng bỏ Tống Dật Hàng lại, lớn như thế mà cũng cho gia đình biết, rốt cuộc muốn làm cho gia đình lo lắng hay là quan hệ lạnh lùng quá? đúng là biết chút gì về hoàn cảnh nhà cả.

      “Lương Cầm, cám ơn em. xin phép Vương Trung Minh hộ em.” Tống Dật Hàng xong tìm điện thoại.

      Hứa Lương Cầm lập tức ngăn cản : “ phải ấy để em tới đây sao? yên tâm , em vài ngày làm cũng sao cả, em khác gì đại cổ đông trong công ty.”

      Tống Dật Hàng bật cười, sau đó nằm xuống, Hứa Lương Cầm mới yên tâm ra ngoài mua đồ ăn, lúc trở lại Tống Dật Hàng ngủ rồi, để đồ ở bên, còn lại nằm xuống giường bên cạnh, nghĩ là chờ lúc Tống Dật Hàng tỉnh lại cho vào lò vi sóng hâm lại để ăn.

      Kết quả Tống Dật Hàng tỉnh lại, Hứa Lương Cầm sợ tới mức ban đêm mấy lần tỉnh lại dò hơi thở của , may là hơi thở đều đặn, đúng là ngủ say rồi.

      đêm cứ giày vò như thế, Hứa Lương Cầm thể nào ngủ ngon nổi, ngủ được nên dậy sớm rửa mặt, lúc ra từ nhà vệ sinh thấy Tống Dật Hàng tỉnh ngủ.

      tỉnh rồi à, ngủ giấc mà lâu, hơn 10 giờ đó.”

      “Vất vả cho em rồi.” Tống Dật Hàng nhìn qua có tinh thần hơn nhiều.

      cứ ngủ mạch thôi em có cực khổ gì, chẳng qua là phí bát mỳ quá , lát nữa biết là có phải làm kiểm tra hay , chịu khó bụng rỗng chút, lát nữa em mua cơm cho .”

      Tống Dật Hàng cười gật đầu: “ nghe lời em.”

      Hứa Lương Cầm liếc mắt nhìn Tống Dật Hàng cái, tên đàn ông này từ hôm qua biểu rất ngoan ngoãn, xem ra là cần phải quan tâm, chắc là bệnh hành hạ nên mất hết tính nết rồi.

      vất vả chịu đựng bác sĩ đến, lại chờ hơn 1 giờ bác sĩ cầm kết quả kiểm tra đến, biểu cảm biết là tốt hay là xấu.

      “Kết quả vấn đề gì, cái này rất lạ.”

      “Nếu làm những kiểm tra khác ?” Hứa Lương Cầm đề nghị, dù sao Tống Dật Hàng cũng thiếu tiền, nếu kiểm tra ra bệnh nhiều.

      Bác sĩ khả năng cảm thấy mất mặt, còn : “Người bệnh kiểm tra toàn diện, vừa rồi tôi cũng thảo luận cũng những chuyên gia rồi, đầu tiên phân tích được là ta bị đau dạ dày nên ảnh hưởng tới thần kinh.”

      Hứa Lương Cầm gì, bây giờ bệnh viện kiểm tra được nguyên nhân đều đổ lỗi cho thần kinh, bệnh Tống Dật Hàng như vậy làm sao chỉ có thể đau dạ dày được.

      “Bác sĩ, chúng tôi có thể làm thủ tục xuất viện , tôi muốn đưa ấy tới nơi khác kiểm tra chút.”

      “Có thể, chốc nữa cùng y tá làm thủ tục xuất viện , tờ xét nghiệm này thu lại.” Nếu có bệnh gì bác sĩ cũng nguyện ý để người lại chiếm giường.

      “Đúng là lang băm, có bệnh làm trễ nãi người ta, chúng ta đổi viện khác kiểm tra.” Bác sĩ vừa , Hứa Lương Cầm thở phì phò thu dọn đồ cho Tống Dật Hàng, sau đó bốc hỏa cầm ví tiền của Tống Dật Hàng theo y tá làm thủ tục xuất viện.

      Tống Dật Hàng mỉm cười nằm lên giường bệnh, bây giờ cực đói, ngực cùng dạ dày vẫn còn đau ê ẩm, nhưng mà bệnh thế này cũng đáng giá!

      Hứa Lương Cầm xuống tầng làm thủ tục nhận được điện thoại của Uông Tân Dương.

      “Lương Cầm, đêm qua gọi cho em nhưng sao em nghe?”

      “Thế sao? Em để im lặng nên nghe được, em xin lỗi nhé.”

      “Cái này cần gì xin lỗi chứ, hôm nay có việc gì, đêm nay chúng ta ra ngoài ăn rồi xem phim .” Uông Tân Dương ở bên kia cười .

      Hứa Lương Cầm do dự trong chốc lát vẫn quyết định ăn ngay : “Tân Dương, ngày hôm qua tổng giám đốc ở công ty cho em biết Tống Dật Hàng bị bệnh, để em tới xem ấy, em có từ chối nên tới bệnh viện, nghĩ tới ấy bệnh nặng quá, nhưng mà bệnh viện lại tra ra được là bệnh gì cho nên em tính đưa ấy tới bệnh viện khác để khám xem thế nào.”

      “Là vì Tống Dật Hàng là đại cổ đông của công ty nên em thể từ chối sao?” Nhớ lần trước ở phòng ăn Tây, Hứa Lương Cầm công việc của ấy.

      “Dạ nhưng khi em tới bệnh viện thăm ấy ngay cả người bạn cũng có, ấy lại cho người nhà, em thể để ấy ở đây mình chỗ được.”

      Uông Tân Dương thở dài: “Lương Cầm, sao em ngốc thế! Tống Dật Hàng đạt đến trình độ nào chúng ta cũng tưởng tượng được đâu, ta sinh bệnh như thế sao lại có người quan tâm được, thuê y tá là được mà? Hơn nữa ta cũng có vấn đề gì còn gì. nữa ta sống ở gia đình lớn như vậy, nhiều xí nghiệp còn xem sắc mặt ta để ăn cơm đấy, ta tùy tiện thả tin tức ra ngoài còn sợ có người đến nịnh nọt ta sao? ta còn ra mặt cho tổng giám đốc của em nữa, đơn giản là biết thừa em thể từ chối nổi, chuyện rành rành như thế em còn mềm lòng!”

      “Tân Dương, em đều hiểu, chỉ là trước nay Tống Dật Hàng đối với em tệ, công việc này của em cũng là do ấy thu xếp, cho dù chia tay nhưng vẫn còn nhân tình, giúp đỡ ấy khiến em thấy như trả ơn vậy.”

      “Em chính là dễ chuyện, trong lòng em băn khoăn như thế em cứ làm theo ý mình .”

      tức giận à?” Hứa Lương Cầm dè dặt hỏi.

      Uông Tân Dương cười: “Tính cách của em còn hiểu sao? Ai đối tốt với em, em đều hận thể móc tim móc phổi ra cho người ta, em giúp ta , lần này xong nhân tình rồi, về sau đừng liên lạc nữa.”

      “Được, em cam đoan về sau can thiệp vào chuyện Tống Dật Hàng nữa.” Hứa Lương Cầm nghĩ Uông Tân Dương là người hiểu lẽ phải như thế, làm cho khó xử, trong lòng khỏi vui vẻ.

      Cúp điện thoại rồi làm xong thủ tục, Hứa Lương Cầm chuẩn bị mang Tống Dật Hàng đến bệnh viện A khác.

      “Sao làm thủ tục lâu thế?” Tống Dật Hàng đổ mồ hôi ngồi xuống.

      “Ừm, nghe điện thoại chút.” Hứa Lương Cầm đến đỡ Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng từ chối, ba ngày ăn gì thân thể của cũng suy yếu: “Là Uông Tân Dương gọi à?”

      “Vâng.”

      làm ảnh hưởng tới việc bọn em hẹn hò rồi.....”

      ảnh hưởng gì cả, chuyện của em với ấy rồi, Tân Dương đều hiểu cả.” Hứa Lương Cầm để Tống Dật Hàng hết, chính giải thích .

      “Giải thích là tốt rồi, trong lòng cũng tốt hơn.” Rất hiểu cơ à? Trong lòng Tống Dật Hàng cho là đúng, lòng dạ Uông Tân Dương rộng lớn bao la như thế đâu.

      Hai người đón xe tới bệnh viện khác, ra bệnh viện này có người xem bệnh nhiều lắm, rất nhiều người nghỉ ngơi ở dưới đất rồi cầm số, nhưng là phòng khám có uy tín nên người xem bệnh mới ngớt như vậy.

      Tiêu 500 đồng cho chuyên gia chuẩn bệnh, Hứa Lương Cầm cùng Tống Dật Hàng ở khu khách quý, đợi vài phút được y tá mời đến chuẩn bệnh.

      Chuyên gia nhìn Hứa Lương Cầm đưa các hạng mục để kiểm tra, suy nghĩ hồi lâu rồi : “Những thứ khác cần kiểm tra tiếp nhưng tốt nhất kiểm tra dạ dày .”

      “Dạ dày khó kiểm tra sao, bác sĩ có cách nào ư?” Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng rất khổ sở, làm kiểm tra dạ dày chịu được sao.

      Tống Dật Hàng nhìn vẻ mặt lo lắng của Hứa Lương Cầm : “Lương Cầm, có thể chịu được, có chuyện gì đâu.”

      “Đối với thấy khó chịu thế thôi, ở bệnh viện chúng ta có bao con nhộng , có thể kiểm tra toàn bộ hệ tiêu hóa, đánh giá tương đối chính xác.” Chuyện gia nhìn hai người bọn họ cười.

      “Bao nhiêu tiền cũng được, bác sĩ cứ tính .” Hứa Lương Cầm sờ túi mình, có ví tiền của Tống Dật Hàng chả lo lắng.

      bé vì bạn trai mà rất lo lắng nhỉ, đối với việc vậy là 6000 đồng. Trước tiên để bụng trống, uống nước, ngày chỉ ăn thức ăn lỏng thôi, 12 giờ sau được ăn cái gì. 10 giờ sau mang bao con nhộng về đây, thế là xong, hai người nộp tiền , về nhà chuẩn bị sẵn sàng rồi đến đây làm.” Bác sĩ khen Hứa Lương Cầm câu rồi chi tiết cách kiểm tra.

      Tống Dật Hàng chỉ mỉm cười nhìn vẻ mặt vui vẻ của Hứa Lương Cầm.

      Nộp tiền xong, Hứa Lương Cầm : “Hay là để hôm khác , lâu ăn cái gì chắc là đói lắm, chúng ta ăn gì , ngày mai lại đến.”

      “Lương Cầm, trong lòng em quan tâm như vậy, em có để ý ?” Tống Dật Hàng đột nhiên .

      Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng, biết có ý gì.

      “Nếu em quan tâm , để ý , làm sao sợ dạ dày khó chịu? Còn tuyệt đối do dự tìm phương pháp tốt nhất kiểm tra cho nữa.”

      “Đó là vì nhiều tiền, đắt bao nhiêu đối với cũng là chuyện , cũng phải em bỏ tiền ra nên có gì mà do dự!” Hứa Lương Cầm cảm thấy Tống Dật Hàng bị bệnh đến điên.

      “Em có thể lo lắng cho như thế chứng minh trong lòng em có .”

      “Chúng ta đừng chuyện này nữa, được ? Em cùng xem bệnh xong hoàn thành nhiệm vụ, cũng coi như làm thất vọng khi trước kia đối tốt với em.” Hứa Lương Cầm muốn Tống Dật Hàng nảy sinh ra ý nghĩ gì cả.

      “Chính hiểu được tâm ý của em là tốt rồi.” Tống Dật Hàng tự nhiên .

      Hứa Lương Cầm có chút tức giận: “Là em lo lắng cho thôi, bởi vì chúng ta chia tay cũng vương vấn tình cảm gì, cho dù bạn bè bình thường em cũng thể để ý được. Em còn muốn hỏi , người khác em , sao gọi cho Shibata Hisako?”

      Tống Dật Hàng có chút mất hứng quay đầu chỗ khác: “ muốn điện cho em, nào có nhiều vì sao thế!”

      Bệnh nhân vốn nóng lòng, chính cũng thích so đo cùng với , Hứa Lương Cầm đùa tính tình của Tống Dật Hàng, sau đó bày ra khuôn mặt tươi cười dỗ : “ bị ốm đừng có tức giận nhé, chúng ta ăn cơm .”

      muốn ăn gì ở bên ngoài hết.”

      “Vậy làm sao bây giờ?” Hứa Lương Cầm giúp Tống Dật Hàng vào thang máy, hai người ra sảnh của bệnh viện.

      “Em đưa về nhà, sau đó làm cho chút đồ ăn.”

      Hứa Lương Cầm bị làm khó, như vậy tốt lắm, mặc dù trong lòng bằng phẳng nhưng muốn bị tị hiềm (kiểu như ra vào, tốt)

      “Em muốn ư? Vậy tự đón xe về, em cần phải lo cho .” Tống Dật Hàng đến ven đường gọi xe.

      Hứa Lương Cầm sau : “Vậy sáng mai nhớ tìm người đến đây kiểm tra nhé. Còn có ví tiền của này, có tiền về làm sao!”

      có tiền , bộ về.”

      nghĩ tới Tống Dật Hàng bị bệnh lại khó tính như thế, lần trước sốt cũng đâu như thế.

      Hứa Lương Cầm chạy chậm giữ chặt tay Tống Dật Hàng, thấy sắc mật tái nhợt, trán chảy đầy mồ hôi, đành bất dĩ cười: “Em bây giờ có bạn trai rồi, cũng phải nghĩ cho em chứ, em đến chỗ nên tiếng cho ấy phải ?”

      “Vậy em mau gọi điện , đêm nay em ở lại giúp đỡ , ngày mai đến đây kiểm tra.” Tống Dật Hàng đắc ý nở nụ cười.

      Hứa Lương Cầm trợn mắt liếc Tống Dật Hàng cái, đành phải gọi cho Uông Tân Dương, có thể hai người bọn họ chuyển thành người quá nhanh cho nên Hứa Lương Cầm cảm thấy giúp Tống Dật Hàng có gì đó ổn.

      Uông Tân Dương ở bên kia nghe Hứa Lương Cầm thế lát sau mới : “Lương Cầm, rất tin tưởng nhân phẩm của em nhưng mà Tống Dật Hàng kia chắc, người phong lưu hào hoa như thế, em ở cùng với ta sao yên tâm cho được.”

      “Tân Dương, em có gì với ấy đâu, tin tưởng em!”

      “Lương Cầm, luôn tin em, chỉ tin ta thôi, nhưng cũng muốn em khó xử, nếu em xem thế này có được , tối hôm nay cùng em giúp đỡ Tống Dật Hàng, mình em cả đêm chăm sóc bệnh nhân quá sức rồi.”

      Hứa Lương Cầm trả lời ngay mà nhìn cái con người ngồi giường đắc ý cười, Tống Dật Hàng có dáng vẻ rất đáng đánh đòn.

      “Được, vậy sau khi tan làm cứ tới đây nhé, chút nữa em nhắn địa chỉ cho , nhớ gọi điện thoại cho em bảo vệ cho vào đâu.”

      Đến đây , nhiều người càng vui!

      Hứa Lương Cầm cúp điện thoại, cũng mỉm cười với Tống Dật Hàng.
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Usagi29 others thích bài này.

    5. Phiendasausj

      Phiendasausj New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      12
      :yoyo45::yoyo45::yoyo45: Cám ơn bạn edit truyện rất hay
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :