1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 72:
      Editor: Natalie Pham


      Bên trong cung nữ của Đan dung hoa ngừng khóc, Kỷ Trà Huyên xem xét tấm vải trắng, sau đó thả xuống.


      Xoay người lại, nàng liếc nhìn cung nữ thái giám quỳ trong điện, quát: "Các ngươi hầu hạ như thế nào vậy? Sao có thể để dung hoa ở trong phòng mình?"


      Thục phi cũng liếc mắt nhìn cung nữ trong phòng, cùng Kỷ Trà Huyên tạo áp lực tới những cung nữ này.


      Chuyện này cũng liên quan đến nàng ta. Nếu nàng ta soát cung, điều tra ràng lại tra hỏi. Kỷ Trà Huyên cũng thể xử phạt Đan dung hoa, lại càng xảy ra chuyện Khiêm dung hoa hủy hoại khuôn mặt Đan dung hoa, lại càng xảy ra việc tự sát này.


      Lúc này nếu truy cứu trách nhiệm, Khiêm dung hoa tuyệt đối trốn thoát được, trước mặt hoàng thượng nàng ta bị liên lụy vì làm việc cẩn thận, còn Kỷ Trà Huyên, tuy rằng hoàn toàn liên quan, nhưng những người biết chuyện nghĩ xấu nàng. Loại chuyện này, đều có lợi với bọn họ.


      Thục phi hiểu , Kỷ Trà Huyên cũng biết ràng.


      Kỷ Trà Huyên lướt qua Thục phi tra hỏi cung nữ, Thục phi cũng nhằm vào nàng, hai người bọn họ có thể là châu chấu buộc vào nhau, ai bỏ đá xuống giếng, chỉ hạ thấp địa vị của mình trước mặt hoàng thượng.


      Cung nữ bên người Đan dung hoa nghe Kỷ Trà Huyên quát, lập tức ngừng khóc.

      Kỷ Trà Huyên chỉ vào vị cung nữ, đúng là cung nữ Bích nhi bên người Đan dung hoa, Bích nhi lau nước mắt, : "Sau khi Lí thái y bôi thuốc chủ tử cũng tỉnh lại, sau đó ầm ĩ muốn lấy gương, nô tì khuyên được..."


      Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi nhìn thấy gương mặt của Đan dung hoa, sau khi bôi thuốc rất khó nhìn, hai người đều có suy đoán rồi.


      "Đan dung hoa nhìn gương có phản ứng gì?"


      Bích nhi vội vàng : "Chủ tử bình tĩnh bảo nô tì cầm ."


      Ánh mắt Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi đều chợt lóe ra.


      Bích nhi tiếp tục : "Sau này Vương lương nhân ở cung điện phía bắc còn đến thăm chủ tử, chủ tử cũng có điểm gì khác thường."


      Thục phi nghe xong, nhíu mày hỏi: "Vậy vì sao chủ tử ngươi tự sát?"


      "Nô tì cũng biết, Vương lương nhân rồi, nô tì còn hầu hạ chủ tử ăn chén cháo, sau đó chủ tử mệt mỏi muốn nghỉ ngơi lúc. Nô tì trông chừng lúc lâu, gặp chủ tử ngủ rồi, nên mới ra ngoài chờ đợi. Chỉ sau lúc, lúc nô tì lại vào, nương nương cũng ... ..." Bích nhi ra lời.


      Thục phi lập tức hỏi: "Vương lương nhân, có phải do ngươi ?"


      Kỷ Trà Huyên lập tức hiểu , Thục phi muốn đổ lỗi cho Vương lương nhân.


      Vương lương nhân biến sắc, tai bay vạn gió từ rơi xuống á! Nàng chỉ là phu quân nho , căn bản được sủng ái, coi như Đan dung hoa khồng còn được sủng ái nữa, cuối cùng vẫn là dung hoa, vì để cuộc sống sau này của mình dễ chịu, nàng nhất định phải qua đấy thăm coi phận làm thiếp. Bây giờ...


      "Thục phi nương nương minh giám, tần thiếp chỉ là..."


      Thục phi đánh gãy lời nàng: "Có phải ngươi có kích thích Đan dung hoa? Bằng tại sao Đan dung hoa lại tự sát sau khi người ?" Lời này căn bản bỏ qua Đan dung hoa ăn bát cháo sau đó.


      Sau đó quát lên: "Người đến, kéo kẻ bụng dạ khó lường này xuống!"


      Vương lương nhân thấy người đến, vội la lên: "Thục phi nương nương, phải tần thiếp... Cũng phải..." Thục phi chẳng thèm để ý.


      Vương lương nhân lập tức quay đầu, hét to: "Thục nghi nương nương... Thục nghi nương nương... phải tần thiếp... Tần thiếp chỉ là sang thăm Đan dung hoa, tần thiếp... Tần thiếp cái gì làm gì, Bích... Bích nhi đều nhìn thấy..."


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía Thục phi, Thục phi cũng nhìn về phía nàng, ánh mắt cần cũng biết.


      "Thục phi tỷ tỷ, trước tiên phải tra hỏi !" Kỷ Trà Huyên .


      Thục phi cười khẩy, rằng: "Nàng ta dám bức tử Đan dung hoa, dĩ nhiên miệng lưỡi lưu loát, Bích nhi, ngươi này có đúng hay ?"


      Trong lòng Bích nhi phát lạnh, thấy ánh mắt lạnh của Thục phi, nàng vội vã gật đầu.


      Sắc mặt Vương lương nhân xám trắng.


      Kỷ Trà Huyên : "Thục phi tỷ tỷ muốn xử trí Vương lương nhânnhư thế nào?"


      Thục phi nhìn về phía Vương lương nhân: "Tiện nhân ác độc như vậy, đáng phải ban thưởng cái chết, có điều Đan dung hoa là tội nhân, Bổn cung cũng nể tình quốc khánh sắp tới, ban thưởng nàng son hồng được rồi."


      Kỷ Trà Huyên ngạc nhiên, son hồng, có nghĩa để mấy bà vú quất roi phi tần, mãi đến khi cả người phi tần đó chảy máu đỏ như son mới thôi, trừng phạt này là muốn lấy mạng người ta mà.


      Hai mắt Vương lương nhân trợn tròn lên, dĩ nhiên hôn mê bất tỉnh.


      Thục phi giơ tay lên, để người hầu kéo xuống.


      Kỷ Trà Huyên : "Thục phi tỷ tỷ chậm ?"


      Thục phi lạnh nhạt : "Thục nghi còn muốn cầu xin?"


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp chưa phạm vào trọng tội người cầu xin."


      "Thục nghi hiểu chuyện là tốt rồi!"


      Kỷ Trà Huyên lại : "Thế nhưng Thục phi tỷ tỷ, theo tần thiếp xem, lương nhân nho còn được sủng ái chắc dám làm chuyện này đâu, theo muội muội thấy, nàng ta có đồng bọn."


      Thục phi nhìn chăm chú nhìn Kỷ Trà Huyên, rằng: "Vậy theo thục nghi ai mới là đồng bọn?"


      Kỷ Trà Huyên nhìn mấy người trong này, toàn bộ cung nữ thái giám trong này vô cùng sợ hãi, lớn tiếng : "Ngày hôm nay các ngươi ai tới gần Đan dung hoa?"


      ai đáp lại, nhưng thân thể bọn họ bắt đầu run rẩy.


      Kỷ Trà Huyên : "Bích nhi, ngươi ."


      Bích nhi bị mấy người chỉ tên.


      Đều là người bên trong phục vụ Đan dung hoa.


      Kỷ Trà Huyên lại hỏi: "Ai lén lút tiếp xúc với Đan dung hoa?"


      Bích nhi lại chỉ ra hai cung nữ.


      Kỷ Trà Huyên tới gần hai người này, hai người này quỳ xuống.


      "Nương nương minh giám, nô tỳ chưa làm gì cả... Chỉ... Hầu hạ chủ nhân..."


      Kỷ Trà Huyên cười hỏi: "Bổn cung có hai người các ngươi làm đâu?"


      Trong này hai người này hoảng hốt.


      Kỷ Trà Huyên nhìn hai người này, lại nhìn Bích nhi chút, chậm rãi : "Ngoại trừ ba người này có tâm chắm sóc chủ nhân ra, những người còn lại chưa làm tốt bổn phận của mình, kéo hết xuống, đánh chết cho bổn cung.”

      Tuy giọng , thế nhưng khiến toàn bộ nô tài trong này đều run sợ. Chưa chủ nhân nào chết rồi lại muốn người bên cạnh phục vụ mình cùng cả. Nhưng lý do Kỷ Trà Huyên phải chôn cùng, mà là câu chăm sóc tốt chủ nhân khiến chủ nhân tự sát, chỉ cần cái này thôi cũng đủ để tử hình.


      Kỷ Trà Huyên dứt lời, trong phòng ngay lập tức tiến gào khóc vang lên.


      Kỷ Trà Huyên vỗ tay Chi Thảo, Chi Thảo vội vàng nháy mắt Tiểu Thuật Tử cho người vào kéo họ ra.


      Từng nô tài bị lôi ra ngoài.


      Kỷ Trà Huyên : "Chi Thảo, ngươi ra ngoài để ý họ cho Bổn cung, khiến cho người lấy khăn chặn miệng họ lại, miễn quấy nhiễu thanh tĩnh của ngươi fkhacs."


      "Vâng, nương nương!"


      Thục phi ngẩn ra, nàng biết Kỷ Trà Huyên có ý đồ gì, bất quá đối với tính cách của Kỷ Trà Huyên để người đùng gậy đánh chết nhiều người như vậy, trong lòng nàng càng kiêng dè.


      "Ba người các ngươi cũng nhìn thấy, chủ nhân tự sát, đều là lỗi của nô tài, bọn họ chạy thoát, các ngươi chạy cũng thoát..."


      Kỷ Trà Huyên thấy sắc mặt ba người này càng ngày càng biến dắc, đột nhiên giọng điệu nàng thay đổi.


      "Nếu Đan dung hoa bị bức mà chết, việc khác. Bổn cung biết làm nô tài phản kháng được mệnh lệnh của chủ nhân, vì lẽ đó, chỉ cần các ngươi ra ai là chủ mưu, Bổn cung có thể xem xét cho."


      Ánh mắt Thục phi sáng lên.


      Ba vị cung nữ lập tức quỳ xuống dập đầu, ngừng gào khóc: "Nương nương tha mạng... Nương nương tha mạng... Nô tỳ hề làm gì cả..."


      Kỷ Trà Huyên nhúc nhích chút nào, nàng quay lưng lại, dĩ nhiên nhìn ba người.


      Thời gian từ từ qua , tiếng gậy đánh bọn nô tỳ bên ngoài truyền vào lỗ tai mọi người bên trong cung.


      Thỉnh thoảng có thái giám đến bẩm báo, mỗi lần bẩm báo, từng người mà các nàng quen biết đều mất mạng.


      Ba người sợ mất mật, thân thể ngừng run rẩy, cuối cùng có người chịu nổi áp lực.


      "Nương nương tha mạng! Nương nương tha mạng!"


      "Nô tỳ cái gì đều , cầu nương nương mau cứu nô tỳ!" Là cung nữ tên là Yên Tử.


      Ánh mắt Thục phi lộ ra ánh sang lạ, dĩ nhiên lên tiếng trước Kỷ Trà Huyên: " mau!"


      Yên Tử nằm mặt đất, căn bản vô lực đứng dậy.


      "Quế Văn nếu nô tỳ cho chủ nhân biết mặt lưu lại sẹo tha cho nô tỳ..." Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi cười lạnh, biết đơn giản như vậy, cung nữ này nhìn thấy khuôn mặt của Đan dung hoa bị hủy biết có đường thoát, nên muốn đổi chủ.


      "Quế Văn là ai?" Thục phi hỏi.


      Yên Tử vội vàng : "Quế Văn là người của Nam điện."


      Thục phi cùng Kỷ Trà Huyên liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt của đối phương lộ vẻ ngạc nhiên, Khiêm dung hoa?


      Kỷ Trà Huyên : "Đưa Quế Văn đến đây cho Bổn cung."


      Lập tức có người hành lễ mời người.


      Kỷ Trà Huyên kêu người đưa Yên Tử đứng sang bên, nhìn hai người con lại Bích Nhi cùng Yên Tỳ, hai người bọn họ chưa có bất kỳ ý kiến gì. Kỷ Trà Huyên phất tay: "Dẫn hai người này ."


      Hai người hoảng sợ, vội hét lên.


      "Nương nương tha mạng..." Đến tận khi bị kéo ra bên ngoài, các nàng vẫn chỉ xin tha mạng.


      Trong lòng Thục phi chỉ phát lạnh, trước đây nghĩ Giản thục nghi ngây thơ vô hại, hóa ra lại là người lợi hại tàn nhẫn như thế.


      Sắc mặt Thục phi tốt hơn rất nhiều, nếu chỉ người Vương lương hơi gượng gạo, nếu có thêm Khiêm dung hoa, hoặc có Quế Văn và những người khác nữa, chỉ thế này là đủ rồi.


      "Thủ đoạn của Thục nghi muội muội cao cường!"


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía Vương phu quân ngất, rằng: " Thủ đoạn Thục phi tỷ tỷ khiến tần khiếp bội phục."


      Thục phi cười nhạt, phương pháp tốt, nhưng giết nhiều người như vậy, ai cũng thích.


      Kỷ Trà Huyên để ý lắm.


      Vương lương nhân tỉnh lại, nhìn thấy Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi, lập tức quỳ xuống khóc lóc : "Nương nương, phải tần thiếp, phải..."


      Kỷ Trà Huyên nhìn Thục phi chút, Thục phi như cười như .


      Có Khiêm dung hoa, Vương lương nhân có cũng được mà có cũng được, nhưng nếu bỏ qua, mặt mũi Thục phi để nơi nào chứ? Có điều Kỷ Trà Huyên chẳng quan tâm thể diện cùng ý tứ của Thục phi.


      "Được rồi, đừng ở chỗ này khóc lóc nữa, khiến người ta chê cười."


      Vương lương nhân ngay lập tức dung lại, nhưng vẫn ngừng thút thít.


      Kỷ Trà Huyên cảm nhận được ánh mặt vui của Thục phi, Kỷ Trà Huyên tiếp tục : "Cố gắng ở lại, nếu ngươi thực vô tội, Bổn cung vì ngươi làm chủ."


      Thục phi cười lạnh: "Nha đầu Bích nhi kia làm chứng, nàng ta còn có cái gì để ."


      Kỷ Trà Huyên liền : "Thục phi tỷ tỷ đừng nhớ nhầm, Bích nhi có thể gì." Chỉ gật đầu, nhưng gật đầu lại đủ trình độ để lấy đó làm chứng.


      "Lẽ nào thục nghi còn có cách để Bích nhi làm chứng Vương lương nhân vô tội sao? Bổn cung nhớ lầm, nàng ta cũng bị Giản thục phi cho người đánh gần chết rồi."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : " tốn sức Thục phi tỷ tỷ quan tâm, muội muội chuyện tự nhiên giữ lời."


      Thục phi hừ lạnh.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Vương lương nhân chút, Vương lương nhân lập tức cúi đầu.


      Nàng phải người ngu ngốc, Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi tranh đầu với nhau, nàng liền biết nàng còn có hi vọng.


      Trong phòng vô cùng yên tĩnh, mọi người đều chờ người đưa Quế Văn đến.


      Người còn chưa tới, bên ngoài đột nhiên có tiếng thái giám kêu to: "Hoàng thượng giá lâm, Hoàng hậu nương nương giá lâm!"


      Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi lập tức từ chỗ ngồi đứng dậy, trong lòng cũng gấp gáp.


      Hai người ra bên ngoài, xa xa nhìn thấy Triệu Tồn Hi cùng hoàng hậu mang theo đám người tới.


      Thục phi ra bên ngoài thấy có ghế dài, cung nữ thái giám bị bịt miệng lại, liền biết xảy ra chuyện gì? Hóa ra người cũng chưa chết. Nhìn thấy Kỷ Trà Huyên bên cạnh vô cùng bình tĩnh, trong lòng Thục phi nhất thời bị giội chậu nước lạnh, lạnh đến tận đáy lòng.


      "Tần thiếp / nô tì cung nghênh hoàng thượng, cung nghênh cho Hoàng hậu nương nương, hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương vạn phúc Kim an." Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi, Vương lương nhân trước sau thỉnh an Triệu Tồn Hi cùng hoàng hậu.


      Tiếp theo tất cả cung nữ thái giám ở sau lưng Kỷ Trà Huyên, Thục phi cùng Vương lương nhân cũng kêu lên quỳ laỵ.


      Từ sắc mặt Triệu Tồn Hi cũng nhìn ra vui hay giận, mà hoàng hậu bên cạnh , lại ra vẻ mặt lo lắng, đương nhiên vẫn cho người ta cảm giác rất ôn hòa.


      Hoàng hậu thấy Triệu Tồn Hi chuyện, nàng ta nhìn Thục phi dẫn đầu phía trước, lại liếc nhìn Kỷ Trà Huyên cái, sau đó dịu dàng : "Ba vị muội muội đứng lên ."


      Ba người chậm rãi đứng dậy, mặt đều có biểu gì.
      Last edited: 10/3/16

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Nàng ơi sao cái chương 72 nó bị nhảy đoạn thế? Ta chả hiểu gì cả
      Natalie Pham thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @Tiểu Lộc Hàm : đúng là bị nhảy . cám ơn nàng nhé. để tối nay ta đăng lại. :)
      song ngưTiểu Lộc Hàm thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Thông báo: Chương 71 và chương 72 trước đó mình đăng bị thiếu, mình update đầy đủ lại rồi. các nàng đọc lại nha. mình xin lỗi vì sai sót này nhé. và cám ơn bạn @Tiểu Lộc Hàm lần nữa nha vì báo cho mình biết để sửa lại.


      Chương 73:
      Editor: Natalie Pham

      Triệu Tồn Hi liếc mắt nhìn mọi người trong điện, lời nào, bước vào phòng trong.


      Hoàng hậu nương nương cũng muốn cùng, Kỷ Trà Huyên đột nhiên : "Nương nương, thân thể ngài rất quý giá, bên trong có khí va chạm đến tiểu hoàng tử trong bụng ngài..."


      Hoàng hậu mỉm cười, Triệu Tồn Hi cũng quay đầu lại, hiếm khi nhàng : "Nàng nghe Giản thục nghi thôi, ở ngoài đặt câu hỏi !"


      Hoàng hậu dịu dàng gật đầu, : "Tạ ơn hoàng thượng quan tâm."


      Lại nhìn Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi ôn hòa : "Thục phi ở bên ngoài chuyện cùng bản cung, Giản muội muội cùng hoàng thượng vào thôi."


      Thục phi cũng muốn vậy, nhưng Triệu Tồn Hi bước vào phòng, hoàng hậu lại cầu, nàng ta thể nghe.


      Kỷ Trà Huyên hành lễ, : "Vâng."


      Triệu Tồn Hi vào phòng nhìn Đan tu hoa, mà nhìn tấm lụa trắng bàn.


      "Giản thục nghi, lần đầu tiên quản lý công việc trong hậu cung có người chết, rất tốt!" Giọng điệu rất trầm.


      Kỷ Trà Huyên lập tức nhận tội: "Do tần thiếp suy nghĩ cẩn thận."


      khí trong phòng cũng bớt nặng nề hơn, Kỷ Trà Huyên thở phào nhõm.


      Phi tần trong hậu cung nhận lỗi trước mặt hoàng đế cũng là thủ đoạn tranh thủ tình cảm.


      " , vì sao ngươi để Chu thị tự vả miệng Lưu thị?"


      Kỷ Trà Huyên càng thả lỏng hơn, nàng khổ sở : "Hoàng thượng, Đan dung hoa vu cáo tần thiếp muốn ngăn cản phi tần mang thai, tần thiếp thể thừa nhận tội lớn đến mức đó, nàng ta có lòng khiến tần thiếp hoảng sợ, tần thiếp thể phạt, nếu làm sao có thể nhường hai vị hoàng nhi ngẩng đầu làm người..."


      Triệu Tồn Hi : "Sau đó sao?"


      Kỷ Trà Huyên : "Từ trước tới nay hai vị dung hoa đều hòa hợp với tần thiếp, gia thế của họ tốt hơn tần thiếp, tần thiếp thể phạt, nhưng cũng muốn đắc tội bọn họ quá sâu tạo thêm rắc rối cho mình cùng hoàng nhi, cho nên, tần thiếp có ý nghĩ muốn để bọn họ tranh đấu với nhau. Nhưng... Nhưng... Tần thiếp nghĩ tới Khiêm dung hoa nàng..."


      đến đoạn sau, trong mắt Kỷ Trà Huyên lên nét hoảng sợ.


      Triệu Tồn Hi ngạc nhiên với lời giải thích này, ở trong lòng , nếu là hoàng hậu hoặc Đức phi cùng Thục phi tất nhiên có cách giải thích khác. Đơn giản là hai vị dung hoa cùng ở cung, tình cảm rất tốt, cho Khiêm dung hoa nhiệm vụ đánh Đan dung hoa, cũng vì hi vọng hai vị dung hoa quan tâm đến tình cảm tỷ muội, ra tay ít.


      Triệu Tồn Hi nhìn chằm chằm cặp ánh mắt kia, qua nửa ngày, nhìn Đan dung hoa nằm giường, : "Nàng ta chết vì nguyên nhân gì?" Từ giọng điệu cũng biết vui hay giận, cũng nhìn ra được tình cảm của .

      Kỷ Trà Huyên thấy Triệu Tồn Hi sang chuyện khác, nàng bình tĩnh lại.


      "Tần thiếp cùng Thục phi nương nương điều tra, Thục phi do Vương lương nhân kích thích Đan dung hoa, còn tần thiếp lại điều tra ra kết quả Đan dung hoa nghe Yên Tử hầu hạ bên người bậy, sau đó chấp nhận được nỗi đau bị hủy dung, mới tự sát ..."


      Triệu Tồn Hi vẫn có biểu tình vui hay giận.


      Kỷ Trà Huyên trầm giọng kể hết mọi chuyện nàng biết được hôm nay, cũng ai đúng ai sai.


      "Quế Văn sao?"


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp cùng Thục phi nương nương cho người ta gọi, sau đó hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương đến rồi."


      Triệu Tồn Hi : "Thường Toàn Hóa, ngươi ra ngoài mang Quế Văn đến đây."


      Thường Toàn Hóa nhìn trong phòng chỉ còn lại hai vị chủ tử, tuy hơi chần chờ, nhưng vẫn nghe lệnh lui xuống.


      Kỷ Trà Huyên quỳ xuống, : "Do tần thiếp chưa lo lắng hết mọi chuyện, xin hoàng thượng trừng phạt."


      Tay Triệu Tồn Hi gõ lên mặt bàn, nhìn chằm chằm Kỷ Trà Huyên im lặng .


      Kỷ Trà Huyên cảm giác được áp lực càng lúc càng lớn, nàng quật cường chống cự.

      "Trẫm muốn hỏi ngươi, nếu lại cho ngươi cơ hội nữa, ngươi có làm như vậy ?"


      Kỷ Trà Huyên sửng sốt, sau đó hơi phẫn nộ : "Hoàng thượng, tần thiếp lùi bước. Hơn nữa, tần thiếp tự nhận hình phạt vả miệng năm mươi cái so với tội lỗi của nàng ta, cũng nặng! Nếu... Nếu tùy tiện người dung hoa có thể xấu tần thiếp, khiến tần thiếp gặp nỗi nhục bị lục soát cung điện, tần thiếp có khả năng gì nuôi nấng hoàng tử lớn lên?"


      hiếm khi sắc mặt Triệu Tồn Hi dịu , còn : "Thôi, trách nhiệm chủ yếu trong việc này phải ngươi, ngươi sợ phải gánh danh hiệu tàn nhẫn sao?"


      Kỷ Trà Huyên : "Nếu là vậy, tần thiếp cũng chấp nhận."


      Triệu Tồn Hi nhìn nàng che giấu được mệt mỏi, : "Đứng lên , đất mát lạnh."


      Hốc mắt Kỷ Trà Huyên đỏ lên, hơi quay mặt , sau đó chậm rãi đứng lên.


      Lúc này Triệu Tồn Hi nhìn được nét mặt của Kỷ Trà Huyên, nhưng lúc trước nhìn chằm chằm vào nàng tất nhiên có thể phát ra.


      Triệu Tồn Hi thở dài, cuối cùng vẫn là người con chưa gặp nhiều chuyện, tuy rằng trí tuệ, nhưng gặp chuyện bất ngờ xảy ra, có thể duy trì như bây giờ rất khá rồi.


      Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng của Thường Toàn Hóa.


      Kỷ Trà Huyên điều chỉnh tốt tâm trạng nhìn Triệu Tồn Hi, Triệu Tồn Hi vươn tay, Kỷ Trà Huyên sửng sốt. Triệu Tồn Hi kéo tay Kỷ Trà Huyên, : "Ra ngoài ."

      Kỷ Trà Huyên mỉm cười.


      Nàng theo sau Triệu Tồn Hi, hai người ra khỏi phòng.


      Hoàng hậu cùng Thục phi nhìn thấy Kỷ Trà Huyên bị Triệu Tồn Hi kéo tay ra, trong mắt lên nét kinh ngạc.


      Triệu Tồn Hi nhìn thái giám cung nữ đứng xung quanh, sau đó vẫy tay cho bọn họ lui ra.


      Thường Toàn Hóa hành lễ, sau đó mang theo đám người canh giữ bên ngoài sân.


      Lúc này bên ngoài cực kì yên tĩnh.


      Triệu Tồn Hi nhìn Quế Văn quỳ, còn có Yên Tử.


      "Ai sai khiến các ngươi làm vậy?"


      Thân thể Yên Tử cùng Quế Văn run rẩy, Kỷ Trà Huyên cúi đầu, cuối cùng vẫn là hoàng đế, chỉ lạnh nhạt câu, có thể so sánh được với nhiều lần lập uy của nàng.


      Công lực quá bé, còn phải tu luyện thêm.


      "Hoàng thượng tha mạng, là chủ tử sai khiến nô tì, chủ tử , Đan dung hoa làm nhục nàng, còn muốn giết nàng, thể giữ nàng ta lại khiến nàng ngột ngạt, cho nên... Cho nên chủ tử sai nô tì kích thích Đan dung hoa... Nô tì cũng chỉ nghe lệnh làm theo, nô tì cũng muốn..."

      Thục phi cười lạnh, Kỷ Trà Huyên gì, hoàng hậu đăm chiêu nhìn Quế Văn.


      Triệu Tồn Hi quay đầu hỏi: "Giản thục nghi, phải ngươi với trẫm, Khiêm dung hoa còn quỳ tòa sao?"


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, : "Tiểu Thuật Tử trong cung thần thiếp luôn canh chừng."


      Triệu Tồn Hi : "Khiêm dung hoa dặn ngươi làm như thế nào?"


      Quế Văn vội vàng : "Việc này... Việc này nô tì cũng biết, là cung nữ bên người chủ tử truyền mệnh lệnh thay chủ tử..." Hai câu này, phải mâu thuẫn sao?


      Triệu Tồn Hi nhìn Quế Văn, vỗ tay, Thường Toàn Hóa chạy vào.


      "Tên nô tì này luôn bậy, kéo xuống tra hỏi kĩ, nếu , đánh chết là được."


      Sắc mặt Quế Văn đột nhiên biến đổi, Thường Toàn Hóa qua, đột nhiên, ánh mắt Quế Văn bỗng dưng trợn to, sau đó khóe miệng chảy ra dòng máu đen.


      Thân thể hoàng hậu nhoáng lên cái, Kỷ Trà Huyên nhanh tay đỡ lấy nàng ta.


      Thục phi vội vàng quay mặt , Thường Toàn Hóa cạy miệng Quế Văn ra : "Là độc hạc đỉnh hồng."


      Sắc mặt hoàng hậu khẽ thay đổi, Kỷ Trà Huyên hiểu có ý gì, Thục phi cũng vậy.

      Triệu Tồn Hi : "Thường Toàn Hóa nhìn qua Đan dung hoa, quả là tự sát, theo ý hoàng hậu, nên xử lý như thế nào?"


      Hoàng hậu suy nghĩ lát, : "Khiêm dung hoa cũng vì Đan dung hoa nhục mạ, mất lý trí ra tay, hoàng thượng, nếu chỉ xử phạt thôi?"


      Triệu Tồn Hi : "Thục phi, ngươi xem nào?"


      Thục phi : "Hoàng thượng, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, Khiêm dung hoa ngang ngược, thậm chí bí mật hãm hại Đan dung hoa, nên xử phạt nghiêm khắc."


      Hoàng hậu : "Đan dung hoa là người có tội."


      Thục phi : "Vậy sao? Nàng ta vẫn có phân vị, vẫn là tần phi của hoàng thượng. Hoàng hậu nương nương thường xuyên dạy tần thiếp, vừa vào cung chính là người của hoàng gia, mặc kệ xuất thân như thế nào, đều là phi tần của hoàng thượng, thể ương ngạnh muốn tuân thủ quy củ trong cung. Khiêm dung hoa mắc tội lớn nếu xử phạt nghiêm khắc, ngày sau có người học theo làm sao bây giờ?"


      Hoàng hậu chẳng qua lo lắng đến đại trưởng công chúa, lại thấy bộ dáng của Thục phi, thầm cười lạnh. Nhà chồng đại trưởng công chúa tuy rằng xuống dốc, nhưng người bề vẫn là người bề , làm vậy khỏi rất coi thường người khác.


      Triệu Tồn Hi lại nhìn Kỷ Trà Huyên, hỏi: "Ý của ngươi sao?"


      Kỷ Trà Huyên thở dài, chỉ biết như thể.


      Hoàng hậu ổn định lại thân thể, cho Kỷ Trà Huyên tiến lên bước trả lời.

      "Hoàng thượng, mặc kệ là nguyên nhân gì, phi tần tự sát trong hậu cung, khiến hoàng thất mất mặt. Hơn nữa, Đan dung hoa vẫn là người mang tội, lại vì ý nghĩ quẩn nhất thời mà để ý đến hoàng thượng cùng lễ quốc khánh trăm năm, là tội lớn."


      Hoàng hậu cùng Thục phi hoảng sợ, hai người cùng nhìn Kỷ Trà Huyên.


      Triệu Tồn Hi lời nào, nhưng cũng rất kinh ngạc. Hoàng hậu cùng Thục phi đều hiểu lầm ý , nhưng nàng lại được dụng ý của .


      Kỷ Trà Huyên thấy Triệu Tồn Hi lời nào, chỉ biết cũng quan tâm đến điểm này, nàng thầm thở dài.


      Sớm biết rằng địa vị vô tình, hôm nay nhìn thấy, cũng khiến nàng run sợ.


      Hoàng hậu cùng Thục phi thấy thế, trong lòng xẹt qua rất nhiều ý nghĩ.


      "Chuyện xấu như việc này, nên truyền ra ngoài!" Thục phi kiên trì .


      Triệu Tồn Hi nhìn Thục phi, : "Lúc này ngươi mới nghĩ nên lan truyền ra ngoài sao?"


      Sắc mặt Thục phi biến đổi, chuyện này xảy ra lâu như vậy, chỉ sợ truyền khắp trong cung đến ngoài cung. Nàng ta là người tạm thời lo chuyện trong hậu cung, lời này phải quá muộn sao!


      "Nô tì có lỗi, nô tì làm ngay..."


      Triệu Tồn Hi nhíu mày, : "Quên , Giản thục nghi sớm dặn dò phong tỏa tin tức, vốn nghĩ ngươi cẩn thận, ai biết, ngươi điều tra ràng ương ngạnh lục soát cung điện của thục nghi. Bây giờ xảy ra chuyện lớn, cũng biết xử lý cách hợp lý. Theo ý trẫm, ngươi về cung tĩnh tâm cho tốt, cũng cần giữ phượng nghi nữa!"


      Thục phi khiếp sợ, nàng ta nhìn Triệu Tồn Hi, dường như tin đây là lời Triệu Tồn Hi .


      Kỷ Trà Huyên cũng giật mình, gia tộc Thục phi có công lao, đúng là thời gian được sủng ái, lúc này bị giam cầm, còn bị thu lại phượng nghi, chuyện này cũng phù hợp với suy nghĩ trước kia của Kỷ Trà Huyên.


      "Việc này dừng lại ở đây thôi, Thục phi về cung ."


      Thân thể Thục phi cứng lại, Triệu Tồn Hi nhíu mày.


      Hoàng hậu vội vàng : "Thục phi, hoàng thượng chuyện, ngươi nghe thấy sao?"


      Thục phi nhìn hoàng hậu, mặt lên vẻ cam lòng, nàng ta giao phượng nghi ra, chỉ đành hành lễ rồi lui xuống.


      Lúc gần , nàng ta lạnh lùng liếc nhìn Kỷ Trà Huyên, tất nhiên do con tiện nhân này vào gì đó với hoàng thượng.


      Kỷ Trà Huyên cười khổ, lại bị người ta thù hận rồi.


      Chẳng qua, Thục phi lục soát cung điện của nàng, nàng cũng nghĩ bọn họ còn có thể làm bạn, cho dù nàng ta ra tay, nếu có cơ hội nàng cũng dẫm lên ả ta.


      Hoàng hậu cầm phượng nghi này, hơi ngậm ngùi.


      Kỷ Trà Huyên vội vàng quỳ xuống nhận lỗi, mình suy nghĩ cẩn thận, xin hoàng hậu nương nương trừng phạt.


      Hoàng hậu mỉm cười đỡ Kỷ Trà Huyên đứng dậy, : "Trong lòng muội cũng yên lòng, muội là thục nghi được hoàng thượng sắc phong, lại là mẹ đẻ của tam hoàng tử cùng tứ hoàng tử, hai vị dung hoa dù có gia thế cao quý đến đâu cũng giống muội là người trong hoàng gia, có sai phạt, mắc tội lớn cũng có thể trừng trị nghiêm khắc, về sau cần lại suy nghĩ vòng vo nhiều như vậy..." Kỷ Trà Huyên cúi đầu, hoàng hậu mỉm cười: "Nếu có người dám có ý kiến, bản cung chắc chắn làm chủ cho muội."


      Kỷ Trà Huyên hành lễ : "Tần thiếp tạ ơn nương nương chỉ điểm."


      Hoàng hậu gật đầu, nhìn Triệu Tồn Hi, : "Thân thể nô tì vẫn tiện, phượng nghi này..."


      Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên, : " nhớ kỹ lời hoàng hậu chưa?"


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp nhớ kỹ."


      Triệu Tồn Hi : "Cứ giao phượng nghi cùng ấn phượng cho ngươi giữ, ngoài ra, trẫm bảo Ninh quý tần giúp đỡ ngươi, có chuyện gì hiểu, hỏi mẫu hậu cùng hoàng hậu nhiều vào."


      Lúc này Kỷ Trà Huyên mới hoàn toàn hiểu ý đồ của Triệu Tồn Hi khi rút quyền lực của Thục phi, căn bản ly gián Thục phi cùng Ninh quý tần, Thượng thư bộ binh cùng Hà đại tướng quân, dưới tình huống có chiến tranh nếu liên kết lại khiến người ta lo lắng.


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên lạnh lùng, chỉ sợ Triệu Tồn Hi sớm chuẩn bị tìm sai lầm để Ninh quý tần thay thế Thục phi. Chẳng qua, còn chưa bố trí, nàng làm ra chuyện lại giúp .


      "Tần thiếp tuân chỉ."


      Triệu Tồn Hi nhìn hoàng hậu, : "Hoàng hậu ra ngoài cũng lâu rồi, nhìn sắc mặt nàng cũng tốt, trẫm cùng nàng về cung trước thôi. Còn chuyện phía sau, cứ giao cho Giản thục nghi làm thôi."


      Ánh mắt hoàng hậu dịu dàng hơn, chậm rãi gật đầu.


    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Haizzz lòng dạ đế vương sâu như biển

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :