1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mùa đông năm sau vẫn có tuyết - Tuyết Linh Chi ( Update Chương 49/80) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Jeremej San

      Jeremej San Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      71
      Cặp đôi này cứ đấu qua đấu lại nhau vậy, ai thử thấu hiểu tâm trạng của ai. Cứ ngược mãi thế này đến bao giờ??

    2. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Lời editor: Chào mọi người, bộ này mình đọc cv cũng lâu lâu, nên chỉ nhớ mang máng là có cảnh H, tầm 21+ gì đó, chắc rơi khoảng 2 chương gì đó. Nhưng tình hình là càng edit về sau, ngờ cảnh H xuất khá dầy so với mình nhớ . ngại quá :")

      Chương 36 (21+)

      Thần Thần ngâm mình ở trong bồn tắm lớn, ngây ngốc cầm khăn mặt.

      Đường Lăng Đào cũng bên cạnh, hai tay bận rộn gội đầu cho , lúc nhàng ôn nhu, lúc lại thêm lực ở tay, ấn đầu hơi mạnh khiến bột xà phòng càng ra nhiều, chảy thành từng dòng rơi xuống. Có cả dòng bọt xà phòng rơi xuống gần mắt, cũng hề cử động.

      lạnh lùng liếc nhìn , với lấy khăn mặt trong tay , nhàng lau dòng nước xà phòng gần mắt, nhưng đến cử động ánh mắt cũng ko thèm liếc.

      Cái miệng của giác tàn khốc nhêch lên, giựt lấy vòi hoa sen, mở vòi nước, xả nước thẳng từ đầu xuống. Nước lạnh tuôn ra, giật mình, khuôn mặt nhắn hơi cử động, nước mắt chảy ra hoà với dòng nước, mạnh mẽ cắn môi, kêu lên tiếng.

      Trong lòng bỗng mềm nhũn, nhàng vúôt ve mái tóc , tay để đỉnh đầu. Nước lạnh, chỉnh lại nhiệt độ nước, thử thử lên tay mình xem độ ấm, rồi mới xối lên tóc , xả sạch bọt.

      cầm lấy khăn tắm lớn lau mặt và tóc cho , vẫn trưng ra bộ mặt như người chết, khiến ác ý dùng sức chà xát. Khuôn mặt phấn nộn nhắn dần ửng hồng, cắn môi, cố gắng đến tiếng với , oán hận trừng mắt nhìn .

      khoá vòi nước, đổ ra nhiều sữa tắm ra lòng bàn tay, rồi nhàng xoa lên làn da non mềm mại của . khẽ cười, bầu ngực dần xuất rất nhiều bọt sưã tắm, quay đầu , biết nghĩ gì.

      Từng lớp bọt bị pha loãng vào nước trong bồn, đứng lên, cũng kéo ra vòi nước chảy. Thần Thần bỗng tái nhợt khuôn mặt, cứng người đứng dưới dòng nước.

      lại đổ nhiều thêm sữa lắm lên người , mỉm cười tà ác, nhàng vuốt ve cơ thể ..

      Thần Thần cảm thấy khó để khống chế nhịp thở, chân khẽ run lên. nắm quyền chặt, cố gắng để ý đến các kích thích của . biết , nếu phản ứng, càng trêu trọc , đấy là thói xấu của gã lưu manh này.

      Tay dần trượt xuống dưới, mang theo bọt sữa tắm tiến vào giữa hay chân , khiến cho Thần Thần khẽ khép chặt chân chặn lấy theo bản năng, người như chết cứng.

      dường như thực muốn tắm cho , chỉ có xấu ý, trêu trọc . Thần Thần thể kìm lấy, cắn nhanh môi, cố gắng chống lại , cho thực ý đồ, đến chết cũng kêu lên.

      nhận ra ý định của , liền ấn dưới dòng nước chảy.

      cũng ngồi xuống, chút nước rơi vào trong mắt, làm cho Thần Thần khẽ cau mày ra. đột nhiên nâng chân lên đặt thành bồn tắm bên cạnh. vội kêu lên tiếng, lưng đập mạnh vào thành bồn tắm, cánh tay yếu ớt chống vào tường mới bị ngã vào trong nước.

      liền cúi người, Thần Thần cảm thấy phần dưới căng cứng, vào được trong .

      Có chút trướng, lại chút đau, Thần Thần run run môi, nhắm mắt lại. Mặc kệ , còn có biện pháp nào? Đánh , mắng , trốn khỏi ... Tất cả đều vô dụng cả.

      liền đứng lên, tiếng nước chảy hoà với tiếng dâm mỹ. Thần Thần cảm thấy hô hấp càng ngày càng dồn dập, thân thể mỗi lần đều vào sâu tận cùng. bị nâng chân đến tê cứng, cắn chặt răng, lên tiếng, phản ứng, để xem làm chuyện này như với người chết còn hứng thú bao lâu! giọng rên hừ hừ, vào sâu thêm chút, cảm thấy thân dưới nóng rực lên, hỗn đản! lại bắn ra bên trong.

      " Thế nào? Thích chứ?" vẫn ở bên trong , thanh lạnh lẽo.

      ôm ra ngoài phòng, điều hoà trong phòng ngủ làm chp cơ thể lạnh phát run, thả giường, thân người cũng áp đến. tiếp tục đưa dục vọng cứng rắn của mình hướng vào nơi mà chất lỏng của vẫn tràn ra. Thân thể của vào, đặt hai chân lên hai vai, tay nắm chặt ga trải giường, đầu ngẩng lên. Nhưng thèm nhìn , cũng lên tiếng, hề có phản ứng.

      Vẫn chống cự sao? cười lạnh.

      Thân thể to lớn vào, rồi lại rời ra, lại vào... Chất lỏng trong tràn ra càng nhiều, thân thể của cử động càng nhanh. Nghe thấy tiếng nằm trong lồng ngực mình than , khoé miệng nhíu nhíu. Khống chế thân thể, khống chế bản năng, căn bản làm được.

      vùi mặt vào lồng ngực của , lại rút ra rồi dừng lại ở bên ngoài, nhất quyết chịu xâm nhập. mềm nhũn, cắn chặt môi đến mức muốn chảy máu.

      Tay với xuống, chạm vào hoa châu mẫn cảm của , vuốt ve, khiến lên tới cao trào. Cả người căng thẳng, cố gắng cắn môi rồi khóc lên tiếng. ra vào mãnh liệt khiến nước trào ra, tẩm ướt ga trải giường.

      "Thích chứ?" thở hào hển cười , nhìn ửng hồng khuôn mặt nhắn. Còn hề thoải mái, muốn mãnh liệt hơn, nhưng cố nhẫn nại, muốn mê luyến, bộc lộ dục vọng thân thể...

      hít sâu chút, lại chậm rãi cử động ra vào, tay lại tăng thêm lực xoa nắn nơi ẩm ướt của . vừa khóc kêu, thân thể ửng đỏ, kiên nhẫn nhàng cử động cơ thể, đón ý chờ phản ứng của . Cuối cùng, cảm giác được co rút mãnh liệt, liền dùng hết lực, khiến run rẩy khó chống lại được, bật khóc lớn tiếng, thân thể mềm nhũn... Bị co thắt đến mức chịu nổi, đành thả lỏng, bắn ra ở bên trong sâu nhất.

      "Thần Thần... Được ? được ..." thở hào hển nằm ở người , muốn rút ra khỏi thân thể này.

      Tâm trí của muốn hôn mê, mắt híp lại, lông mi động tình run rẩy, "Được..." thở hào hển lời vô nghĩa.

      bất ngờ, bỗng có cảm giác chua ngọt.

      "So với trai bao làm rất tốt, lại phải trả tiền..." Trong mê loạn muốn chịu thua, thấy căm hận. Thân thể vẫn có thể mê hoặc dục vọng của . Nhưng vậy sao chư? Ngoại trừ làm cho lên tới cao trào, ngoài ra chẳng chứng tỏ được gì! hận , cam lòng! Quyết tâm của để đâu? Thân thể của cũng đâu có chịu thua kém.

      cả người cứng đờ, cái gì? có nhận thức được vừa ? Lửa giận lật tức bốc lên, nhưng trong lòng lạnh lẽo. Đầu ong ong, cơ thể nóng bừng. Ngay sau khi cao trào, cơ thể trần trụi của nóng rực, đột nhiên rời , lại cảm thấy lạnh.

      nắm chặt hông , đau quá, đầu óc tỉnh táo lại, lại muốn gì chứ? cảm thấy sợ hãi. đặt chân lên cánh tay, đâm vào cơ thể phải là dục vọng, mà là phẫn nộ.

      cảm thấy thống khổ, khuôn mặt nhắn đỏ ứng nhưng phải động tình, ngay lập tức trở nên trắng bệch.

      " còn bằng trai bao sao?."Mặt nhăn nhó, cười lạnh trở nên dữ tợn, " thu tiền sao?" cười đau khổ.

      bị cử động của làm chấn động, khiến cho sợ hãi mà khóc oà lên.

    3. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 37

      Thần Thần cử động cơ thể, hông đau đớn, cảm giác như bị rút gân, cả người cảm giác cứng đờ, đau đến nửa ngày dám động đậy, thần trí cũng tỉnh táo hẳn lại.

      Sau cơn đau nhức, Thần Thần khẽ cử động thân thể, liền cảm giác lượng lớn chất lỏng tồn trữ trong cơ thể trào ra, nhíu mày, cảm giác khó chịu đến mức ghê tởm.

      Lạnh lùng liếc nhìn khuôn mặt nghiêng của Đường Lăng Đào ngủ, gã súc sinh! Ép buộc cả ngày hôm qua! Chợt nghĩ tới, chắc hẳn kiệt sức. Cẩn thận ngó nhìn lần nữa, xác thực say ngủ. ko dám lớn tiếng, chậm rãi bước xuống giường, bình tĩnh lấy đồ ngủ, cầm áo khoác, tiến lại gần phòng tắm.

      Cả cơ thể đau đớn, người cũng chút khí lực, nếu tỉnh lại khả năng đào tẩu là con số 0.

      bước vào phòng tắm, dùng tốc độ nhanh nhất tắm rửa, khoá vòi nước, vụng trộm đẩy cửa ra ngoài, vẫn an ổn ngủ giường.

      Cơ hội tốt! nhanh chóng khoác áo khoác, mở cửa vỏ chạy.

      Góc cầu thang, tường, vẫn là bức ảnh cưới của và Đường Lăng Đào, khiến hơi sửng sốt, hạ mí mắt, chạy nhanh xuống lầu.

      Nơi này cách nhà baba xa, chạy thẳng ra cửa là xong. Kháng cự lại phí công, cũng muốn thử lần, chịu nổi đối đãi như vậy, chịu nổi xa lạ như vậy!

      lầu vẫn hoàn toàn yên tĩnh, hề có động thái gì, tim Thần Thần đập thình thịch, chạy thẳng ra cửa chính. Cánh cửa hơi bị kẹt, phải dùng hết sức mới đẩy được cánh cửa ra. Bên ngoài ánh nắng chan hoà, trong khí còn thoang thoảng hương hoa… vừa bước chân ra khỏi cửa, bỗng vài gã mặc comple đen bỗng chặn lại, chặn lại cả người lẫn ánh sáng bên ngoài.

      Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi chỉ có thể đứng im đằng sau cánh cửa mà suy nghĩ. Đường Lăng Đào... bao giờ tưởng tượng ra, bọn họ là thủ hạ của ! Từ lúc kết hôn, vẫn che dấu tốt, khiến cho luôn nghĩ chỉ có mình hành động. Nhưng có vẻ phải thế, mọi hành động của đều thể biết được.

      Rồi cả vụ bắt cóc kia, cũng biết đâu có khả năng đơn độc cứu . Bây giờ… cần che giấu tay chân của mình nữa.

      "Tính toán đến đâu rồi?"

      từ từ xoay người, nhìn thấy vẻ mặt nhàn nhã Đường Lăng Đào từ lầu chậm rãi tiêu sái bước xuống, áo sơmi người còn chưa cài hết cúc áo.

      người tia khí lực cuối cùng cũng biến mất, hai chân mềm nhũn, ngã ngồi ở mặt đá cẩm thạch, lạnh như băng đến xương, rất nhanh lan tràn toàn thân.

      tới, ôm lấy đặt ở sô pha, "Lạnh."

      Lòng của bình tĩnh, thực dối trá! thương tổn rồi lại tiếp tục bày khuôn mặt nhân ái giả tạo ra! Dối trá làm cho quả thực phẫn nộ! nắm chặt nắm tay , câu cũng muốn với , chữ cũng muốn!

      nhìn trong chốc lát, ", đưa em ra ngoài chút."

      cúi mắt để ý tới , muốn ra ngoài! mệt. càng muốn suy nghĩ gì nữa!

      Hiển nhiên, lúc này cũng hiểu được của thái độ của , hoặc là căn bản để ý đến thái độ của .

      Rửa mặt, thay đồ xong, kéo vẫn ngồi cứng ở sô pha nhìn ra cửa chính .

      Mấy gã bảo tiêu đứng của cũng còn thấy, chỉ có chiếc xe đứng ngoài cửa chờ.

      Thần Thần bị ôm vào trong ngực tha , gã đàn ông này cũng làm việc tốt quá ? Sân lớn như vậy nhưng cũng trống trải, hiểu mấy gã kia trốn đâu rồi? liếc mắt tìm kiếm mà thấy bóng dáng ai.

      gã mặc đồ đen mở cửa xe rất chuyên nghiệp, Thần Thần bị ôm vào xe, hai vai buông lỏng, có ý dịch chuyển.

      Đường Lăng Đào liếc nhìn , khoé miệng khẽ nhếch miệng, liếc nhìn cười, hai cánh tay vòng ra ôm chặt lấy buông, cũng thấy ngại trước mặt người lạ. Thần Thần vừa xấu hổ, đành phải ngồi tránh tránh ra, nhưng càng buông, ngồi bên gắt gao ôm chặt.

      "Đên siêu thị gần nhất.” phân phó người lái xe mặt bộ đồ đen phía trước.

      siêu thị?!

      Thần Thần thực ngoài ý muốn, chưa bao giờ đưa siêu thị, có lần nháo lên muốn đưa , cũng có đưa trung tâm thương mại của gia đình, nhưng kệ mua sắm, tuần tra như làm việc bình thường. Cũng bởi vì chẳng khác gì làm, cho nên cũng chẳng vui vẻ mua sắm, sau đó cũng chẳng bao giờ bảo cùng nữa.

      Đây cũng là lần đầu tiên thấy cùng tài xế.

      ... Đôt nhiên suy nghĩ cẩn thận , chắc hẳn sợ mở cửa xe bỏ chạy? lo lắng quá rồi! Trừ khi để xuống xe, chứ đời nào mạo hiểm tàn phế cả đời làm việc ngốc ngếch như thế? … lại thấy ảo não, cũng cũng đâu có dũng khí mở cửa xe bỏ chạy.

      phải ngày nghỉ, lại mới vừa mở cửa, siêu thị vắng vẻ có nhiều người mua sắm. Thần Thần cắn môi , Đường Lăng Đào lấy xe đẩy, rồi kéo , trong khi cố chậm nhất có thể, lại càng kéo nhanh hơn. Có vẻ biết sẵn đồ mình muốn mua, thẳng đến khu vực bán đồ ăn vặt, snack. Thần Thần ngạc nhiên, Đường Lăng Đào muốn ăn vặt? Hay là muốn mua cho ? là chuyện tưởng, có thể mua cho quần áo, điện thoại, thậm chí cả xe ô tô, chứ chưa bao giờ mua cho đồ ăn vặt.

      Đường Lăng Đào nhăn lại mi có chút phiền chán... có quá nhiều loại so với nghĩ. … Chưa từng đưa mua đồ ăn vặt, cũng chưa bao giờ đòi mua. Có lẽ cũng vì là chuyện , cũng chẳng bao giờ nhắc đến chủ đề này.

      Nhưng bây giờ, Kha Lấy Huân mua cho , lại còn sai Kha Lấy Huân mua cho mình? !

      cũng biết chính mình vì sao lại tức giận chỉ vì mấy gói đồ ăn văt, cơn giận này cũng hề tiêu tan, chỉ nhớ lại là làm tức giận.

      lung tung chọn bừa mấy gói khoai tây chiên vứt vào trong xe, lại tỏ ra uỷ khuất, cắn cắn môi. lạnh mặt, tâm tình lại tự dưng tốt lên, hề muốn làm tổn thương , bao giờ muốn. Nhưng nhìn lại những loại chọn. Xem ra hề biết thích hay ghét ăn cái gì. Tất cả đồ chọn đều là vị hành! Điện thoại của vang lên, thể giữ bình tính đành nghe điện thoại, thừa dịp chú ý, nhét lại mấy túi chọn vào lại quầy.

      Biến thái! Ngày hôm qua cưỡng gian , bây giờ lại mua mấy loại đồ ăn mà ghét coi như tha lỗi? đâu có ngốc đến mức để mất gói khoai tây chiên dỗ dành, lại còn là vị hành nữa!

      nghe thấy với điện thoại muốn nghỉ ngơi vài ngày, nhất thời cả người lạnh lẽo! Gã súc sinh này phải muốn ép đến chết chứ!

      "Hả? !" Phát trong xe đẩy thiếu vài món đồ, bình tĩnh trừng mắt với , khiến sợ đến nổi da gà. phải là người dễ bị doạ, nhưng quả khuôn mặt gã rất doạ người. Nhất là hậu quả sau đó…

      Ủy khuất nuốt nước bọt, sợ hãi cầm những gói khoai vị mình thích lấy xuống, ném vào trong xe.

      Giờ khắc này là nhụt chí, xương cốt lại có thể mềm nhũng như vậy! có thể làm gì? Chẳng lẽ muốn giết ? Chẳng lẽ… thực sợ .

      Đường Lăng Đào thiếu chút nữa nhịn được cười, "Tự mình chọn!" lạnh giọng .

      Nếu có thể an phận thành đứng bên cạnh doạ chút cũng tốt! buồn cười, lại đột nhiên cảm thấy bất đắc dĩ.

      Mang Thần Thần lạnh mặt nhìn thu ngân tính tiền. Đường Lăng Đào nhìn chằm chằm mấy gói đồ ăn, dường như cố nhớ tên của mấy loại này.

    4. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 38

      Thần Thần nằm ở giường mở trừng mắt nhìn đèn trang trí thành dải ngân hà trần nhà. Chẳng hiểu trước kia mắt nhìn thế nào, lại ngây thơ trang trí phòng ngủ như vậy, còn có hình mặt trăng, trông rất , nên nhìn giống như cái đầu lâu bị rỗ lỗ chỗ, nhìn rất đáng sợ.

      Trước đó lúc muốn trang trí, Đường Lăng Đào cũng có ý kiến, nhưng cũng chẳng để làm được. Đối với , phòng ngủ chỉ cần có giường, có phụ nữ là xong.

      9 giờ tối, ngủ dưới bầu ngân hà nhân tạo này, chẳng những có cảm giác trống trải, còn những ánh sáng lấp loé chiếu thẳng vào mặt càng khiến sợ hãi.

      Trong khi đó, lại ngủ rất ngon lành, cũng dám xác định ngủ hay ? Khả năng của rất kỳ cục, vừa giây này ngủ đấy, nhưng ngay giây tiếp theo có thể tỉnh táo hoàn toàn.

      Phỏng chừng ngày hôm qua thân thể lao lực hết sức, tối hôm nay thực an phận . Sau khi lạnh mặt ép ăn cơm, liền lên giường ngủ, cũng hề chạm vào . lại ngủ được, cũng dám cử động, sợ làm tỉnh, nhỡ đâu lại khơi dậy thú tính của .

      "Ngủ được?"

      vội nhắm mắt, để ý tới .

      Quả nhiên là giả, kiểu chuyện hề giống vừa ngủ dậy, khả năng của đúng là trời cho.

      "Ngủ được làm việc khác vậy." hắc hắc cười.

      cau mày thầm nguyền rủa , thân thể cứng đờ, tự động nhích người ra xa chút.

      vòng tay qua người . Tại sao lại nặng đến vậy? Thần Thần khó chịu, người này trông có vẻ gầy gò, nhưng lại rất nặng, chỉ quàng tay qua mà thấy khó hô hấp rồi.

      cần quàng tay thế này, chỉ cần thấy khó thở rồi.

      "Đưa em ăn pizza nhé ?" nhớ trước khi ly hôn, có lần buổi tối, đột nhiên đòi muốn , ngại phiền, thế là hai người ầm ỹ trận, còn khóc.

      Thần Thần ngoảnh mặt làm ngơ, lại đến giờ đưa đường cho ? Xem ra ngày hôm qua thú tính là phát tiết hết rồi.

      "Có hay ? Quyết định nhanh lên, đóng cửa mất."

      " ." khắc chế khẩu khí.

      "Tốt lắm, " cười, "Vừa hay lại làm lần nữa." bắt lấy cánh tay bé của cố phản kháng ấn xuống giường. Khi tay của hơi lỏng, liền nhanh như chớp rút tay về, còn nhịn được lau lên ga giường, ngồi dậy.

      "Vẫn là thôi." nhanh, rầu rĩ vì bị đè ép.

      "A? Vậy được rồi." Giọng điệu của dường như tiếc nuối.

      Thần Thần bên xuống giường mặc quần áo, bên ở trong lòng mắng trăm lần, dâm ma, đồ lưu manh! Lời này trước kia dám mắng, tại cũng chỉ có thể ở trong lòng suy nghĩ.

      Bị ôm ra cửa, trong sân im ắng , Thần Thần nương đèn đường ngó mọi nơi xem, bảo tiêu giấu đâu rồi? hay là tan giờ làm rồi?

      "Tìm cái gì?" lại xị mặt, nhịn cười.

      vụng trộm nhắm mắt, lời nào, ngoan ngoãn đường.

      "Bọn họ đều rồi, cơ hội tốt." rốt cục cười ra tiếng, giống như chân thành cổ vũ.

      "Đường Lăng Đào, thả tôi được ?" Nhìn tâm tình có vẻ tốt, bắt lấy cơ hội, quả thực là cầu xin.

      " được."

      hừ tiếng, cũng tin có thể trông cả đời! phải làm việc? phải xã giao? tại dám làm càn, chờ tâm tình trở nên tốt hơn, đến mức như lúc muốn tát , thử các biện pháp. Chẳng lẽ có cơ hội gọi điện cho baba.

      "Mang Thần Thần, em có biết chức nghiệp bảo tiêu ngoại trừ bảo hộ cố chủ ra am hiểu nhất là cái gì ?" đem nhét vào trong xe, khởi động xe rồi mở đầu câu chuyện, giống như chuyện phiếm.

      Thần Thần lắc lắc đầu, hiền hoà chậm rãi ngược lại với khẩn trương của .

      "Trông giữ con tin." cười.

      thiếu chút nữa bị nước miếng sặc, cực kỳ miễn cưỡng nuốt xuống.

      "Trừ phi để em , bằng làm cho ba em nghĩ rằng em chết, cũng cũng có thể làm được.” khởi động xe, khoái trá lao .

      Ba ? Thần Thần hổn hển, chính là ngừoi ba tốt Mang Minh Lực dẫn sói vào nhà, động đến gã nên trêu chọc này!

      " cần rất tuyệt vọng, với bộ dạng hai ngày nay của em, nhanh chán em thôi.” cười, khẩu khí chế nhạo.

      " sao?" thốt lên tiếng cách ngây ngốc hỏi, hỏi cũng hiểu được chính mình quả thực là siêu cấp ngu ngốc, lời có thể tin sao!

      bỗng phanh mạnh lại, sắc mặt nhất thời chìm xuống. phòng bị, đầu bị đập lên tấm chắn thủy tinh, đau đớn ôm đầu.

      " bị sao vậy!" bị chọc tức, phía trước chiếc xe!

      "Trả thù." .

      "Trả thù? có cái gì mà trả thù ?" thể nhịn được nữa , tạm thời phẫn nộ vượt qua lý trí còn sợ hãi.

      "Tôi giết cả nhà sao? Tôi giết chết con sao? "

      Lúc này lời nào, bình tĩnh tiếp tục lái xe.

      "Mang Thần Thần." nhịn trong chốc lát, rốt cục hừ tiếng, "Cùng sống thực khó khăn sao?"

      sửng sốt, ngữ khí nghe rất chân , có lẽ...

      "Đường Lăng Đào, đáp ứng tôi trước được ? Tại sao tôi nên sống cùng ?” Hỏi xong lại trận ảo não, bởi vì sớm trả lời qua, chưa chơi !

      dừng hai giây, " muốn sống cùng em.”

      Lòng của tạm thời rơi xuống , may phải câu đáng sợ kia.

      Nhưng —— này có thể tính lý do sao? Chỉ vì muốn? còn muốn đâu! tôn trọng ý kiến của sao?

      "Vì sao?" là muốn điên rồi, cùng sống bị làm tức giận đến chết sao?

      nhăn lại mi, khẽ hừ tiếng, "Có thể là vì em rất đẹp .”

      A? Đây là lần đầu tiên xinh đẹp nha! chút nữa tươi cười, nhưng ngẫm lại đúng, giọng như cho có như thế, nhất định lại là trêu chọc , khi đắc ý, khẳng định tổng tấn công khiến thể chống đỡ lại.

      Bất quá... Thoạt nhìn hôm nay vẫn là muốn vui vẻ chuyện, có thể những điều nghe hiểu, giống tiếng người chuyện được.

      Nắm chắc cơ hội.

      "Kỳ , tôi cũng muốn cùng vui vẻ sống chung." tỏ ra chân .

      dùng khóe mắt liếc cái, làm cho cảm thấy chính mình diễn có hơi chút quá.

      "Bước đầu tiên thả tôi tự do , cái gì cũng phải bắt đầu từ tự do mới tiếp được.”

      bật cười tiếng, "Vậy chúng ta cứ làm bước thứ hai bắt đầu."

      nghẹn họng, được, đời này bao giờ có ý đồ cùng giảng đạo lý nữa.

      Có lẽ thẳng với : để cho tôi tự do.

      Hiệu quả có lẽ tốt hơn nhiều.

      Nhưng vấn đề là nếu như vậy làm, khẳng định là biết thời biết thế càng chiếm tiện nghi, lại càng thất bại!
      Jeremej Sanbornthisway011091 thích bài này.

    5. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 39

      Thần Thần cúi mắt, vẻ mặt chết lặng nhét miếng pizza vào miệng, căn bản ăn ra hương vị gì.

      Ăn cái gì hai người đều phải cảm thấy hứng thú, cười cười mới có thể ăn ngon chứ? Đường Lăng Đào liền cứ như vậy ngồi đối diện, chỉ uống nước ngọt, cũng thèm để ý đến bộ dáng có vẻ khó chịu.

      Nàng sớm khó chịu trong lòng, muốn hất tung cái bàn trước mặt, nhưng lại dám trước mặt nhiều người lại làm việc nguy hiểm như thế.

      Đường Lăng Đào uống đồ uống lạnh, nhìn trong chốc lát lại ngó ra ngoài cửa sổ nhìn những chiếc xe phóng trong bóng đêm.

      Thần Thần hơi uống nửa cốc nước, mới cảm giác thoải mái hơn. Điện thoại Đường Lăng Đào bỗng vang lên, cúi đầu nhìn nhìn, nhăn lại mi, cầm lấy điện thoại cũng đưng dậy.

      Thần Thần cầm cái cốc nước nhìn , cười lạnh.

      Có tiến bộ, có lập tức đứng lên, phụ nữ đều là có trực giác. Điện thoại này làm cho thay đổi vẻ mặt, cần phải , phải Trữ Hồng chính là Lộ Lộ.

      nhàng thở hắt ra, quay lại thấy cắn ống hút tựa tiếu phi tiếu nhìn , trừng mắt nhìn .

      Điện thoại còn vang lên, hừ tiếng đành đứng lên, biết vì sao lại do dự!

      vẫn đứng dậy nghe điện, Thần Thần cảm thấy hơi thở của chính mình trở nên nặng nhọc. Cả hai người phụ nữ này, đều có khả năng khiến như vậy, quả thực rất có khả năng.

      muốn phát điên, hai ả đàn bà này lại khiêu khích nhẫn nại cực hạn của ! Cho dù muốn cùng Đường Lăng Đào qua lại, những vẫn muốn hung hăng trả thù hai ả giống quỷ oan hồn này.

      Đường Lăng Đào cúp điện thoại, nhìn , cũng tỏ ra muốn gì.

      Thần Thần cười rộ lên, biểu tình khoa trương học khẩu khí của hôm đó : " cam đoan, ai cũng thể khiến rời xa Mang Thần Thần, trừ phi Mang Thần Thần bảo ."

      Đường Lăng Đào mặt chút thay đổi nhìn nàng, phản bác.

      "Phục vụ, " Thần Thần nhếch khóe miệng cười, "Tôi muốn gọi thêm cái pizza." Người phục vụ mỉm cười tới, theo thường lệ giải thích pizza phải chờ 20 phút.

      Thần Thần cười, " vội, tôi có rất nhiều thời gian chờ." , rất tức giận ,rất oán giận, sợ , có bản lĩnh đánh chết , vì hai ả kỹ nữ kia mà đánh chết !

      Đường Lăng Đào lãnh nghiêm mặt mở mắt, rốt cục vẫn là câu. Chậm rãi chờ đợi, thời gian rất dài, 20 phút những tưởng như lâu hơn trôi qua.

      Pizza nóng hầm hập bưng lên, Thần Thần vẻ mặt cưỡng lại được rốt cuộc cười lạnh, "Tôi lại muốn gọi thêm phần nữa."

      Đường Lăng Đào ánh mắt rốt cục lạnh như băng nhìn , cứ vậy nhìn chằm chằm, cũng tốt, như vậy liếc mắt cái nhìn qua, càng hận!

      đứng lên, thần thái cùng ánh mắt liếc nhìn, người phục vụ vội đến. thô lỗ đưa tiền cho phục vụ, nắm tay bước ra ngoài.

      Thần Thần vẫn cười lạnh, tốt, rất muốn nhìn Đường Lăng Đào bác ái định làm gì bây giờ.

      Giữ lại bên người phải chuyện dễ dàng như vậy? vẫn sợ chết, sợ đánh, càng sợ bị hai cái kỹ nữ kia đè đầu cưỡi cổ! Như vậy còn sống còn bằng chết! Tốt, như , đánh chết cũng chạy được, chết đều phải làm đệm lưng cho , tốt xấu đều giải thoát rồi!

      Kéo đến đường cái, cạnh đèn đường, đêm khuya , người đường vắng vẻ.

      dắt cánh tay , cố gắng áp chế tình hình

      "Thần Thần, Trữ Hồng tự sát."

      Tự sát? Thần Thần sửng sốt.

      Lập tức cố ý lãnh huyết cười cười, "Vậy có chết ?"

      Ánh mắt Đường Lăng Đào lạnh lùng, gắt gao nhìn , cắn chặt môi .

      " chết, đúng hay ? chết gọi điện thoại cho được , chỉ đành an an ổn ổn đợi cho trời sáng rồi đem hoả táng." liếc cười, "Tôi quen rồi, mỗi lần có vụ, đều thể ! ta tự sát, a, còn chưa có chết, sao lại gọi cho làm gì chứ? Làm bác sĩ phụ trách? là cái gì của ta? Là cha ruột sao?”

      "Mang Thần Thần!"

      "A? Tức giận ? Thực xin lỗi, tôi sai rồi, phải cha ruột của ta, tuổi tác thế này đủ." cười, giống như chính mình cười tốt.

      " hỏi tôi và sống với nhau khó khăn lắm sao, tôi xác minh luôn với , rất khó khăn! Đùa giỡn lưu manh, mấu chốt là tôi đủ nhẫn nại với , còn phải chịu đựng lưu manh, trêu chọc của , phong lưu của .”

      há miệng thở dốc muốn cái gì, lại bị nhanh chóng chặn lại.

      "Đúng, đúng, khổ sở vô cùng, phải người thân mà còn hơn cả người thân.” cảm thấy thoải mái, giữ trong lòng lâu như vậy, những lời này cứ tiếp tục ra, “Chết tiệt, Đường Lăng Đào, như này phải là dối gạt tôi, dối gạt chính ! vất vả có ngày hôm nay, đồng cam cộng khổ với nhiều người , vì sao cố tình đem hai ả đó thành người nhà? kỳ trong lòng cũng hiểu được, hai ả kỹ nữ kia thích . Nhưng bây giờ, thân phận của khác, Đường tổng, muốn kết hôn phải cưới người như tôi vậy, lại có người ba ngốc nghếch có tiền, a, đúng rồi, còn phải làm kỹ nữ! Bằng đường đường là tổng giám đốc tập đoàn lại cưới kỹ nữ, người ta cười chết mới là lạ. Cảm giác có lỗi , thanh xuân của họ bị chơi, ai, là miễn phí đùa, hay vẫn là thu phí? Cùng giường bọn họ thế nào?”

      "Mang Thần Thần..." lạnh lùng lại gọi tên .

      " cung cấp tiền cho họ, bọn họ thiếu tiền lại bắt đầu muốn bản thân , trước lần tìm , sau lại lần gọi , đưa họ bản thân mình được, cảm thấy rất có lỗi, an ủi an ủi an, đúng theo như nhu cầu. Đường Lăng Đào, bọn họ có bệnh. có biết hay , mỗi lần lên giường với , tôi đều lo lắng đề phòng sợ chết, tôi sợ lây cho tôi bệnh AIDS"

      Tay giơ lên, nhìn tay , "Đánh! đánh chết tôi ! Đánh chết tôi rồi, như vậy là tôi được giải thoát! rốt cuộc vì sao quấn quít lấy tôi? Cái gì có thể lấy hết , tiền tài, địa vị, thân thể, còn có thể để lại cho tôi cái gì? Có phải hay nếu tôi là kỹ nữ, có thể buông tha tôi, để tôi là ‘người nhà’ ?"

      "Em!" cánh tay giơ lên, nhưng rơi xuống.

      "Em cho dù làm kỹ nữ, cũng buông tha em! !" lôi kéo , đẩy lên xe.

      "Trừ phi em chết! Theo bệnh viện, rời em , đâu em cũng phải theo.”

      " còn buông ra? trừ khi tôi bảo , được, bây giờ , cút !” hét lên.

      "Từ bây giờ, câu này bị huỷ bỏ!” khoá cửa xe, phóng xe như bay rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :