1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược hương trùng sinh - Hi Hành (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 97: công bố
      Edit: Thanhfuong

      Mùng chín tháng hai, Cố Hải ra khỏi nhà, bầu trời điểm vài ngôi sao, bốn phía u tối mảnh.

      “ Đây là ăn, này là qua " Tào thị cùng Cố Thập Bát nương xách cái giỏ ở phía sau, mặt , mẹ con hai người vừa lật xem cái gì trọng yếu .

      Ngõ Cố gia vang lên thanh xe ngựa, ngõ đốt đèn, chiếu mảnh sáng ngời

      “…Nương, người đưa giày vào đây làm cái gì?” Cố thập bát nương hỏi

      “…Người nhiều, mỗi lần chen đều có thể rớt giày…” tào thị cười , “ Cha ngươi khảo ba lần, bốn lượt đều bị chen rớt, sau bảo ta, tương lai Hải ca nhi khảo thí, nhất định phải mang theo dự trữ…”

      về phụ thân, mẫu tử ba người đều trầm mặc chút

      "Nương, ngươi yên tâm, ta nhất định để cha thất vọng." Cố Hải quay đầu lại, nhìn đầu vai Tào thị .

      Tào thị nước mắt lấp lánh, khẽ gật đầu, chuyện.

      ra đầu ngõ, liền thấy phố đèn đuốc sáng trưng, xe ngựa và bộ xếp thành hàng dài.

      Tộc trưởng Cố Trường Xuân dẫn dắt gia tộc , các trưởng lão đứng đầu phố, dâng hương mời rượu, vi thí sinh cố gia cầu phúc.

      Cố Hải đứng phía sau, bên cạnh là Cố Lang chuyên ngủ gật miệng nhai điểm tâm, bỏi vì người nhiều, phố lại náo nhiệt, căn bản nghe được Cố trường xuan kích động


      “…Thực lải nhải, nếu khôg , đến trường thi muộn .” có người bình tĩnh oán hận

      Thấy Cố hải, cung kính vấn an.

      “Học huynh lần này nhất định cao trung." .

      Cố Hải cười hoàn lễ, dám dám, mọi ngườ đều tiến bộ.

      Cố Trường Xuân rốt cục xong, bưng rượu, cốc thứu nhất, cốc thứ hai ở mặt đất, cốc thứ ba đưa người đúng đối điện , Cố Ngư.

      Cố Ngư mặc bộ áo tố ngan, vì ban đêm gió lớn, mặc thêm kiện áo khoác lông cùng màu, cây đuốc đèn lồng chiếu rọi, cả người giống như băng tuyết đúc thành, lóng lánh trong sáng làm người khác thể nhìn thẳng.

      nhận ly rượu, trước là cung kính các bậc trưởng lão thi lễ, sau đó đối mặt với đại gia đình.

      "Hướng thánh kế tuyệt học, vi vạn thế khai thái bình."* cao giọng , giơ lên ly rượu uống hơi cạn sạch.

      *Rất muốn edit , nhưng cách nào edit hay được nên để nguyên. Bạn nào có thể edit hay và hết nghĩa, giúp giùm mình. Thanks!


      Cố Trường Xuân sắc mặt kích động, nhìn , giống như thấy người đứng đầu báo thiếp gửi đến từ đường Cố gia

      "Phi." Cố lang phun miệng, quay đầu nhìn n Cố Hải sắc mặt mang cười, vội , "Đầu gỗ, ngươi khẳng định có thể thi đậu, khảo đệ nhất!"

      Cố Hải mỉm cười, tiếng thừa ngươi cát ngôn, đội ngũ bắt đầu di động, đại gia tự tìm xe ngựa mà .

      "Ca ca" Cố Thập Bát nương ôm tay Tào thị đứng ở bên đường, nhìn vẫy tay.

      Cố Hải xa xa nhìn các nàng vẫy tay, lại bị chen giữa xe ngựa, xách cái giỏi bước khỏi xe ngựa nhanh chóng .

      "Sao ngồi xe?" Tào thị có chút gấp, cách khá xa, cũng nghe thấy Cố Hải cái gì.

      Cố Thập Bát nương kiễng chân chân nhìn đội ngũ lít nhít phố , cười “ có lẽ bộ còn nhanh hơn chút .”

      " là, dù sao cũng còn xa, ban đêm lại lạnh.. Muốn khảo thí cũng mất nhiều ngày...." Tào thị vẻ mặt thần sắc lo lắng, nhìn Cố Hải lẫn đội ngũ các loại xe.

      "Học huynh."

      Có người ở phía sau gọi , Cố Hải quay đầu lại, thấy Cố Ngư chậm rãi theo, phía sau gã sai vặt xách cái giỏ.

      "Nhân cơ hội này, cùng học huynh luận bàn chút, so sánh."mặt tươi cười .

      Cố Hải nhất tiếu, chắp tay : "Cũng tốt a, xin chỉ giáo."

      Cố trường xuân đứng bên vẫn đặt tầm mắt thân cố ngư, thẳng đến lúc này mới thấy Cố Hải

      “ tiểu tử kia là ai?” Cố Trường Xuân hỏi lão già bên cạnh.

      Lão già kia híp mắt nhìn hồi.

      “ Nhìn giống như là nhi tử của Cố Nhạc Vân…” còn mang mấy phần xác định

      “ chính là lão già khác , thanh mang ý cười, “ nghe , học vấn cũng tôt lắm, Thuyền sơn phu tử có chút coi trọng.”

      ?” Cố Trường Xuân hiển nhiên rất ngoài ý muốn, lần nữa xem hướng Cố Hải.

      Cố Ngư cùng bộ, trước sau xuyên qua dòng xe cộ mà .

      "?" Cố Trường Xuân thu hồi tầm mắt, mỉm cười đạo, " có thể có nửa tài trí chính của cha là cám ơn trời đất..."

      Phụ tử học vấn của bọn họ, còn biết sao?

      "Kẻ sĩ xa nhau ba hôm lau mắt mà nhìn thôi." Có người phía sau cười .

      Cố Trường Xuân quay đầu, thấy Ngũ thúc, cố ngũ lão gia.

      Cố ngũ lão gia nhìn đội ngũ phó khảo, mặt mang ý cười thâm trầm.

      "Ngày mai thời tiết tốt..." ngẩng đầu, vê râu thưa thớt , nhìn bầu trời đêm, phía đông mơ hồ có sáng ngời.

      thời điểm Sắc trời sáng trưng, ngã tư đường những bà mẹ và người thân đưa tiễn còn chưa có tản .

      "Nương, chúng ta trở về ." Cố Thập Bát nương phù Tào thị, "Đứng nửa đêm..."

      Tào thị này mới cảm thấy đùi có chút toan, gật gật đầu, lại lần nữa nhìn ngã tư đường, hai mẹ con xoay người lại.

      Chương 97.2

      edit: thanhfuong

      Bởi vì cuộc thi khảo đến nửa ngày, Cố Thập bát nương hai ngày nay hiệu thuốc mà ở nhà bồi Tào thị. Sau hai ngày, nhà cùng đến tìm Cố Hải, Bành Nhất CHâm mỏi mắt kiếm người


      "Hải ca nhi, hải ca nhi." vẫy tay gọi, đẩy đám người hai bên ra, đem Cố Hải kéo qua tới.

      Nhìn thấy sắc mặt nhi tử, Tào thị liền rớt nước mắt.

      "Con của ta "

      Cố Hải giữ vững tinh thần nhìn cả nhà cười.

      Bành Nhất Châm thuận tay bắt mạch, cười ha hả : " sao, sao, tinh thần mệt mỏi, ngủ giấc liền hảo."

      "Thiếu gia, làm bài như thế nào?" Linh Bảo quan tâm , hiếu kỳ hỏi.

      Linh Nguyên mắng nàng hỏi đường đột, ở phía sau kéo nàng chút.

      "Rất tốt, rất tốt." Cố Hải nhìn nàng cười, "Linh Bảo làm bánh trứng gà ăn rất ngon, cám ơn."

      Linh bảo nghĩ đến còn khen mình, cao hứng mắt cười tươi lên.

      "Về nhà , về nhà ." Cố Thập Bát nương cười , chiêu cả nhà lên xe ngựa , mọi người đường vô cùng náo nhiệt .

      Cố Hải ngủ ngày liền khôi phục như thường, xem sách, viết chữ, an tâm chờ yết bảng.

      Trong lúc này đủ loại đủ kiểu tin tức tại lưu truyền, có người văn chương của ta được giám khảo đại nhân khen ngợi, thậm chí còn có người ta bị định án …....

      Đương nhiên tin tức này đều do Linh bảo nghe tới, trong lúc Cố Thập Bát nương làm dược kể nàng nghe.

      Cố Thập Bát nương nghe chỉ cười.

      "Người đứng đầu phải học sinh Chu..." Nàng ngẩng đầu hờ hững .

      "Vi cái gì?" Linh bảo đem Thảo dược rửa sạch bày tại khay đan thượng, rất hiếu kỳ nhìn Cố Thập Bát nương chắc chắn, "Mọi người đều học sinh Chi là Kiến Khang đệ nhất tài tử ...."

      Cố Thập Bát nương có hồi đáp, mà ngừng tay, mắt nhìn xa xăm, trầm tư.

      vi cái gì, bởi vì đời trước là Cố Ngư, bất quá biết vận mệnh có thể thay đổi ...

      , trong lòng nàng nôn nóng bất an, hận được lập tức biết ai là án thủ, nhưng lại vĩnh viễn muốn biết.

      Ai là án thủ, đối với nàng mà , quyết định vận mệnh có thể thay đổi hay .

      Nếu như án thủ là Cố Ngư, có nghĩa là mọi việc đều có thể phát sinh, chẳng qua sớm hay muộn mà thôi.

      Nương chết, ca ca cũng chết….

      Cố Thập Bát nương nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy tim đập mạnh trong lồng ngực .

      Trước mắt cần phải giao dược , cho nên Cố Thập bát nương chỉ tới hiệu thuốc luyện thuốc, qua ngọ liền ra về.

      Mới khai Trương khá náo nhiệt , hiệu thuốc sinh ý kkhông sai, Cố thập bát nương ra nhìn thấy Bành NHất châm xem cho bốn năm bệnh nhân

      “ Linh Bảo, ngươi tới bốc thuốc” Linh nguyên nhìn nàng , vội kêu Linh Bảo rót nước cho bệnh nhân



      Ra khỏi cửa, Cố Thập Btá nương đứng ở ngưỡng cửa động thân thể đơn bạc đứng chỗ ấy, sắc mặt trắng lên, tựa hồ như yếu bệnh.

      Ngay cả thời điểm cười, đáy mắt cũng mang ưu thương, Linh Nguyên nhìn nàng gần chút, lại phát biết gì , liền dừng chân lại

      Cố Thập Bát nương phát giác người đến gần, quay đầu xem.

      "Linh nguyên, ngươi tới vừa lúc, chúng ta ngoại thành nhìn xem, lão nhân gia trở về ." Nàng .

      "Hảo." Linh nguyên lập tức đáp, xoay người chuẩn bị xe .

      Xe ngựa ngừng ở ngoài nhà cỏ, bởi vì nhất mùa đông gió tuyết, nhà cỏ gần như sụp xuống, thể ở được nữa.

      Linh nguyên đứng phía sau Cố Thập Bát nương, chần chờ rất lâu, duỗi tay đem áo khoác phủ thêm cho nàng nàng.

      "Cám ơn." Cố Thập Bát nương lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn cười, duỗi tay cài lên sợi dây.

      Linh nguyên buông mắt , thối lui mấy bộ, nhìn nàng đứngtrước nhà cỏ lâm vào trầm tư, dám quấy rầy.

      Bên đường đất đen, mơ hồ có cành cây lộ màu xanh, tinh tế ôn nhu, còn khô héo cứng ngắc, linh nguyên liền duỗi tay lấy mấy nhành cây, ở trong tay chiết tới chiết lui, biến thành hình dạng con châu chấu.

      "Ngươi tại làm cái gì?" Cố Thập Bát nương hỏi.

      Linh nguyên ngẩng đầu, mới phát bất tri bất giác nàng đứng ở trước mình, hứng thú nhìn cành cây trong tay .

      " nghịch chút " linh nguyên đứng lên,muốn bỏ qua.

      "Ta xem xem." Cố Thập Bát nương cầm lấy, bờ môi cười nhợt nhạt, "Là con thỏ ?"

      Linh nguyên gật gật đầu.

      "Linh nguyên thực khéo tay." Cố Thập Bát nương cười xem .

      Linh nguyên có chút ngai ngùng xoay đầu .

      "Còn có thể làm cái gì?" Cố Thập Bát nương hỏi.

      Sau giờ ngọ, ánh nắng lười nhác còn chiếu vào , biết bao lâu, cố thập bát nương trong tay có rất nhiều con thú : chó, mèo, thỏ…...

      "Này cái vẫn là con thỏ?" Cố Thập Bát nương nhìn tayLinh Nguyên, cười .

      Linh nguyên bờ môi hiển cười, "Là hồ ly... Con thỏ có cái đuôi như vậy..."

      "Lỗ tai giống." Cố Thập Bát nương nghiêm túc .

      Linh nguyên cũng nhìn, khẽ gật đầu, mang mấy phân tiếc nuối, "Cành vẫn là quá cứng, làm được dễ nhìn, chờ đến mùa hè, cỏ đuôi chó mọc, làm được mới đẹp "

      "Này cũng rất đẹp." Cố Thập Bát nương cảm thán, cầm lên, "Ngươi cùng ai học?"

      "Chính ta tự mình làm" linh nguyên , "trước đây , muội muội , hay khóc, ta liền làm này cái cho nàng chơi..."

      "Linh bảo thực hạnh phúc" Cố Thập Bát nương cười .

      mặt nàng mang cười, thanh lại có chút bi thương, tựa hồ nghĩ đến cái gì vui vẻ.

      Linh bảo thực hạnh phúc....

      Mệnh của nàng thực tốt, gặp được mình, bất quá chỉ là cái nhấc tay, nhưng nàng mất người thân, cần nếm mùi vị mất thân nhânị.

      Mùi vị đó kinh khủng, dù bây giờ người thân vẫn còn, nhưng đêm đêm bừng tỉnh, tâm vẫn còn đau phế liệt.

      "Ngươi thích, ta cũng làm cho ngươi" Linh nguyên .

      Cố Thập Bát nương nhìn cười, tay giơ lên, nụ cười chạm đến đáy mắt.

      "Hảo a." Nàng .

      Thời điểm yết bảng, Cố TBN tự mình xem, nàng hoảng loạn, cảm thấy mình có chỗ trốn, ngời ở hậu viện trong hiệu thuốc, tựa hồ như có thể né được vận mệnh .

      "Thập bát nương"

      "Tiểu thư..."

      "Thiếu gia "

      "Phu nhân "

      Bành Nhất Châm cùng linh bảo phá cửa mà vào , Cố Thập Bát nương sắc mặt trắng thuần, nàng thân thể lạnh quá đỗi, đôi tay đặt ngang ở đùi.

      Cửa đột nhiên bị đẩy ra, ánh nắng trút xuống mà vào.

      "Muội muội" Cố Hải nhìn nàng, bờ môi mang cười, "Cố Ngư khảo thứ hai."

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 97.3:
      Edit: thanhfuong

      chộp tay vào cánh cửa, đốt ngón tay trắng bệch, hơi hơi run rẩy

      phải đệnhất, phải đứng đầu…” nhe giọng

      phải đứng đầu, vận mệnh biến đổi

      thập bát nương chỉ cảm thấy có nước mắt chảy ra, rốt cục có thể hy vọng được rồi, nàng kích động dứng lên, lau nước mắt

      “ Chúng ta có phải là có lối thoát rồi …” nàng cười : “ Người ta thi tốt, chúng ta lại cao hứng như vậy…”

      “ chúng ta phải châm chích …” cố hải cười , nhin muội muội hào hứng “ muội muội quan tâm ai đứng đầu sao?”



      "Mặc kệ dó là ai, chỉ cần phải cố ngư, đủ chứng minh vận mệnh chúng ta có thể thay đổi, cũng là , nàng uổng phí…?"

      Cố thập bát nương cười cười, có chút tin tưởng nhìn cố hải

      Cố hải nhếch miệng cười, tiếu ý càng lúc càng lớn cuối cùng phát ra tiếng cười lanh lảnh.

      "Là Cố Hải." , "Là Cố Hải...."

      Tin tức truyền đến cố gia tộc, tất cả mọi người đều chấn kinh, Cố Trường Xuân luống cuống từ ghế ngã xuống.

      Có khả năng thế sao? Bây giờ Cố gia tộc có nhiều học sinh, cũng phải người nổi bật, Kiến thành lớn nhu vậy, hơn nữa còn có các huyện khác, thí sinh nhiều như mây, trong đó có ít người có tiêng, sao giờ đứng đầu khóa lại là Cố Hải?

      Lúc này trong thành kiến khang, nhóm thí sinh cũng hỏi thăm lẫn nhau, cuối cùng Cố hải là thần thánh phương nào?

      "Kỳ cũng khó, cố gắng học thuộc kinh điển, luyện tập nhiều hơn mà thôi “ Cố Hải hồ hững cười với mấy người huynh đệ trong tộc đến chúc mừng, "Giải bài thi bất quá là phá đề, câu lưu loát, ngôn từ diễn ý mà thôi."

      Mọi người hiển nhiên tín, nhao nhao khen khiêm tốn.

      Đứng ở sau tấm bình phong Cố Thập Bát nương cũng tin, buổi tối khuya cũng tắt đèn, đọc sách, văn chương đều xếp thành hai hang , để luyện chữ mà buộc đá vuông tay, mỗi nét ddefu mạnh.

      " Chư viết sâu cạn , hư xen nhau, ngay ngắn trật tự, nội dung đơn giản, tinh tế nhưng ngắn gọn và khái quát, “ Phu tử của tộc học Cố gia – Danh sĩ Thuyền Sơn của Kiến khang thấy cả phòng kích động , “ Chủ khảo đại nhân chỉ hai chũ …”

      lại lần nữa nhìn chung quanh mọi người, duỗi ngón tay, "Kiên định!"

      Tài hoa nhiều, thí sinh có văn chương chói lọi thiếu, nhưng chỉ có Cố Hải tài hoa , thả chữ câu chữ câu cho thấy người kiêu ngạo nóng nảy, trầm ổn, rất thuận mắt chủ khảo đại nhân.

      Những học sinh tài hoa, văn chương chói lọi, hay xem xét lại mình .

      Cố Ngư đem nắm chặt quả đấm, đôi môi mỏng cắn muốn chảy máu.

      tín, tín ——

      === ====== ====== ====
      Phong Vũ Yên, song ngư, duyenktn12 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 98.1: Hạ Yến

      edit: Lạc Thanh Di

      Lần này nhất định là do gặp may mắn.

      Đợt thi lần này, do từng chủ khảo đánh giá, mỗi người chủ khảo đều có cánh chuộng khác nhau, mà Cố Hải bất quá là hợp với tính khí của vị chủ khảo này.

      Nhưng tại sao cứ mực là ? Vì sao lại là cản con đường của mình?

      Vận khí? Vận khí cực tốt của từ đâu mà tới?

      Cố Ngư đứng ở ngoài cửa xổ phòng nghị , lẳng lặng nhìn ốc sừng(1) gậm cắn nhành non, sắc mặt của lại tràng trắng bệch, hai mắt càng phát ra u hàn(2).

      xoay người từ phía trước cửa xổ rời , đường cho dù là mô bộc hay thân tộc, cho dù nam lão ấu gặp phải đều hàm chứa cực kỳ hâm mộ cùng tôn kính mà thi lễ, vấn an(3).

      Đừng là đệ nhị danh, đợt thi lần này đứng trước đệ thập danh, ở Kiến Khang thành hầu như đều bị theo đuôi tâng bốc.

      Cố Ngư thần sắc thản nhiên bước nhanh mà , trong mắt mang theo chút vui mừng nào.

      Cuộc bàn luận trong phòng dừng tại đây, mặc kệ mọi người kinh ngạc thế nào vẫn là cực kỳ hâm mộ, chuyện Cố Hải là án thủ chân thực còn gì để bàn cải.

      Cho dù như thế nào, học sinh Cố gia bọn họ lấy hết hai vị trí thủ khoa cùng đệ nhị danh, đây đều là chuyện vui lớn.

      Theo như thường lệ, người trong nhà thi đỗ đều phải mở tiệc ăn mừng.

      "Như vầy , mọi người bỏ tiền ra, vì Hải ca mở tiệc ." Cố Trường Xuân đứng lên đưa ra quyết định.

      Cũng cần thiết phải trưng cầu ý kiến, vậy liền ai dám phản đối, chỉ sợ tất cả đều chuẩn bị quà mừng rồi.

      Quân chủ quyền thế, người theo đông, còn đây là tình đời, có gì đáng trách.

      "Ông nội..." Có người đột nhiên lên tiếng.

      Lần theo tiếng , Cố Trường Xuân ra vài phần bất mãn nhìn lại, "Như thế nào?"

      "Việc này, phía ta lúc mới đến, thấy Tứ lão gia triển khai yến hội, hơn nữa còn , là tiệc rựu," người nọ cười hì hì .

      Sắc mặt Cố Trường Xuân cứng đờ, bọn họ quá nhiều tiền? Hẳn là muốn mặt mình bị đánh sưng lên thành người béo?

      *Chú thích:

      1. ốc sừng: là loại ốc

      2. u hàn: tăm tối, khuất, tĩnh mịch, thầm kín

      3. vấn an: hỏi thăm sức khỏe
      Phong Vũ Yên, song ngư, duyenktn12 others thích bài này.

    4. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 98.2 : Hạ yến
      Edit: thanhfuong

      Ta làm tiếp đến chương 100. V lưu ý nhé

      hừ tiếng, muốn chuyện, hạ nhân còn run rẩy ba ngón tay .

      "Bọn còn , đãi suốt ba ngày..."

      Cố Trường Xuân bị câu này ngăn ở cổ họng, cảm thấy như bị nghẹn, ho khan

      Tiệc rượu quả nhiên đãi tại phố Cố gia, cần hỏi bạn bè thân thích, cần hỏi quen biết, chỉ cần tới ngồi xuống là có thể ăn.

      Cố trường Xuân đến, Tào thị bị đám phụ nhân vây quanh cười , khen ngơik, chúc mừng như muốn nàng lên tận trời

      Tào thị nghe được lại vừa cười vừa khóc

      Cố trường Xuân nhìn tiểu nương bên, nàng mặc chiếc áo thạch thanh nhiều màu, khóe miệng cười yếu ớt, nhãn thần cũng rất bình tĩnh

      khụ tiếng, Cố thập Bát nương chuyển tầm mắt nhìn tới, hờ hững nhìn

      “ Đây là tâm ý của tộc….” Cố Trường Xuân , cảm thấy tự nhiên, rang là tới chúc mừng đưa tiền, sao lại giống như cầu các nàng cầm lấy

      Phía sau sau các trưởng lão đều nhao nhao cười, hai gã sai vặt bưng khay vải che đỏ mang lên

      Cố thập Bát nương lướt ánh mắt nhìn qua

      “ Đa tạ ý tốt của trưởng tộc” Nàng đạm đạm nơi, xoay chuyển “ Chỉ là trong tộc có lệ này, khỏi bị người chỉ trích, còn thỉnh thu hồi.”

      Cự tuyệt? Mọi người có chút kinh ngạc.

      tới rồi, còn thình các vị trưởng bối uống ly rượu nhạt “ Cố Thâp Bát nương cười , hướng mọi người thi lễ “ Nhà ít người, công việc nhiều, xin lỗi, ta tiếp được”

      xong quả nhiên xoay người , cùng bọn hăn nhiều thêm câu.

      Nghĩ tới lúc người ta tứ cố vô thân, nhiều lần gạt bỏ, các người câu công đạo, mắt lạnh mà nhìn, giờ chỉ cần dung khuôn mặt tươi tắn là có thể vui vẻ sao?


      Thế gian này mọi người đều vì lợi ích, nhân gian đều hướng tới cái lợi, ta hèn mọn các ngươi có thể dẫm đạp, như vậy ta tốt hơn rồi, vì cái gì thể hướng tới các ngươi khinh bỉ, coi thường?

      “ Hài tử này, sao ngang ngược vậy…” có người cười gượng mấy tiếng, ánh mắt nhìn thân thượng cố trường xuan






      Sắc mặt Cố trường xuan khó chịu, cười lạnh tiếng, khoát tay : “ thế liền thu hồi về

      phải chỉ là cuộc thi án thủ nho , thực cho rằng bảng vàng đề tên sao?


      Vẫn đưng phía sau, Cố Nhạc sơn lúc này vội vàng tới đây

      "Việc này... Đại gia gia.... Hương liệu được.... Ngươi xem..." có chút chần chừ .

      Cố Trường Xuân hừ tiếng, "Văn chương có thể dùng cho buôn bán sao?" Nhìn tiệc rượu bên ngoài nào nhiệt, long càng khó chịu “ Phô trương tiêu xài như thế, há có thể giữ vững nghiệp”

      Cố Nhạc sơn nhàng thở ra, cố Thập Bát nương để lời trong long, quay đầu liền quên, nhưng đột nhiên Cố Hải có thể đỗ Án thủ, điều này làm khỏi chấn động.

      là ngoài dự đoán, ngay cả tộc trưởng đại nhân đem hương liệu chuyển cho bọn , tiền chỉ là Phương diện, mấu chốt là Cố Nhạc Sơn thể diện mất hết

      “ Đúng vậy, đúng vậy chỉ là án thủ tính là cái gì…” cười ha hả , “ Ngư nhi của ta vẫn là đệ nhị, chỉ mới đọc mấy cuốn sách, sợ sau tháng, án thu nơi nào đến phiên …”

      Nhắc tới Cố Ngư, Cố trường xuan sắc mặt tốt rất nhiều, gật gật đầu, đích xác, đứa bé này hơn hẳn dự đoán, lúc nghe người ta thông tuệ còn chưa tin, có Cố Nhạc Sơn cùng những đứa bé khác ngay trước mắt, tin tưởng cũng khó

      nghĩ mới vào học đường tháng, thế nhưng đỗ cao trung đứng thứ hai, mà cái khó là hài tử này lại biết cảm ơn…

      “ Ngươi cái gì…” Cố Trường Xuân nhìn Cố Nhạc sơn, tầm mắt có thể thấy, Hoàng Thế thanh lịch mang Cố ngư tói “ chuyện chú ý chút…”

      Cố Nhạc sơn cười da, nhưng lưu tâm . Dù sao đó cũng chính là máu mủ của Cố Nhạc Sơn, điểm này thể thay đổi. lại càng đắc ým quên thẳng mấy tháng trước, vẫn hận đứa bé trước giờ nên có đời này…

      Cố Ngư rảo bước tiên lên gian phòng Cố Hải ngồi, Cố Hải bị, Cố Hải bị đám học sinh vây, nhao nhao muốn uống rượu.

      Cố Hải lắc đầu chịu.

      "Mười năm gian khổ học tập, lúc này đệ mới có chút tiến bộ, tương lai còn dài, thể tiêu xài và lười biếng như vậy…” mỉm cười .

      “ Đắc ý say chút, tận hoan có ngày sao được?” Cố ngư cười

      Nghe đến thanh này, mọi người quay đầu lại, thấy áo choàng cởi xuống, lộ ra hoa văn màu đen hình mây, Cố Ngư tuấn tú.

      “ Tới được là tốt, tới được là tốt” mọi người cười , duỗi tay kéo tới, đem ly rượu đưa cho

      “ Các ngươi là huynh đệ nhà, bảng nhãn thám hoa toan chiếm, uống rượu thiên lý khó tha”

      Mọi người nhao nhao cười vang



      thể như thế…chỉ là thi hội mà thôi..” cố Hải khoát tay

      “ ngươi liền uống , mọi người đều biết ngươi kiên định, sợ ly rượu này vào có thể hủy …” Cố Tiếu cười khan, duỗi tay đặt vai , đem ly rượu chuốc tới


      "Thiếu gia." Linh bảo cười khanh khách tới.
      Phong Vũ Yên, Nhiên NhiênTôm Thỏ thích bài này.

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 98.3: Hạ Yến
      edit: thanhfuong

      Vi vui mừng, Cố Thập Bát nương làm quần áo mới cho người nhà, Linh Bảo và Linh Nguyên cũng ngoại lệ .


      Lúc này Linh Bảo mặc thân áo màu vàng nhạt, búi tóc đơn giản, trong mấy tháng này nàng ăn no mặc ấm, sắc mặt hồng nhuận, xinh đẹp khả ái

      Trong phòng mọi người đều nhìn qua, trừ Cố Ngư và Cố Càn chỉ tùy ý lướt qua liền dời tầm mắt, mọi người đều hứng thú đánh giá tiểu nha đầu này


      "Tiểu thư gánh hát đến, muốn thiếu gia và các công tử ra vườn nghe hí." Linh bảo .

      "Tốt, ta biết." Cố Hải đáp.

      Thấy Linh Bảo ra, nhóm thiếu niên thu hồi tầm mắt, trêu ghẹo Cố Hải.

      "Nguyên lai còn có thư đồng hồng tụ thiêm hương ..."

      Nhà cố Hải có điều kiện như thế nào, mọi người đều biết, chỉ là lần này tiến vào nhà thấy hoàn toan bất bất đồng so với truyền thuyết

      Vườn gọn gang sạch , bàn tiệc đầy đủ, vú già tuy rằng thiếu, nhưng biết cách tiến thoái khéo léo, nương cũng diu dàng đoan trang, muội muội thanh tú điềm tĩnh, vậy mà còn có thêm tiểu nha đầu xinh đẹp nữa, vậy mà bọn là ăn mày sao? Ăn mày mà như vậy, bọn họ đều muốn thành ăn mày!

      Đối với những lời trêu ghẹo này, Cố hải lộ ra ngượng ngùng, chỉ cười

      “ nàng phải nô bộc, thể đường đột” .

      Mọi người tin hoặc tin, cười trận, uống thêm vài chén rươuj, ra vườn xem hí

      Cố Hải nhìn Cố Ngư, Cố Ngư cũng nhìn qua, đưa ly rượu lên cười , Cố hải cũng cười, ngửa đầu ăn.

      ".. Học huynh lần này hơn chút.." đến gần mấy bước, nhìn Cố Hải cười .

      ".. Ông trời thương xót..." Cố Hải hơi có chút cảm thán, hồi tưởng hết thảy, năm trước bọn vẫn là bần cùng , dựa vào bán của cải lấy tiền ăn qua ngày, mà đường học của mình , mắt thấy cũng là đứt đoạn, mà bây giờ, hết thảy nhờ muội muội sống lại, liền biến đổi….

      Dựa theo muội muội , chính mình bây giờ hẳn còn ở nhân thế nữa, nơi nào có thể đứng nơi này, hăng hái, nhận lời chúc mừng cùng hâm mộ của mọi người, hơn nữa, tiền đồ lớn còn mơ hồ thấy phía trước

      Ông trời thương xót, Cố hải thấy tâm lý nặng t rình trịch, chỉ có thể kiên định làm người, mới phụ ưu ái của ông trời

      Chợt thấy ánh mắt lạnh lẽo như ở trren thân mình, tâm lý Cố hải khỏi rùng mình, nhìn Cố Ngưu đối diện, lại thấy chuyển ánh mắt, tay chậm rãi chuyển ly rượu

      “… học đệ tài học hơn người, nhất định có thể làm moi người đều kinh ngạc..” Cố Hải suy nghĩ trong khoảnh khắc, nhìn mỉm cười

      Lời này trong ý chính là, lúc trước Cố Thập Bát nương Cố Ngư liên tiếp giành được chức giải nguyên, hội nguyên, trạng nguyên. Lúc trước còn tin, thể có khả năng người trước đây có tiến vào học đường học, sao có thể,,,”

      Nhưng sau cuộc thi này, tin, người này, quả nhiên phải người bình thường.

      khỏi nhìn cố Ngư, thiếu niên dung mạo tuấn tú, hành động thong dong tao nhã.

      Phát quan sát mình, Cố Ngư chuyển tầm mắt, nhìn Cố Hải nâng ly rượu, bờ môi thêm ý cười, khẽ nhúc nhích làn môi, tựa hồ câu gì đó, thần sắc Cố Hải khỏi ngưng tụ, tiếp tục nhìn cố ngư, vứt ly rượu xuống, tùy tay cầm áo khoác ngoài mà

      Nhóm thiếu niên xem hí thét to, Cố Hải ở phía sau, thần sắc ngưng trọng. , vận số tốt của ngươi dừng ở đây

      Tiệc rượu, sân khấu tiếng chiêng trống náo nhiêt, chứng kiến đều là tiếng cười ồn ào

      “ tứ đệ muội, lần này tiêu ít ?” Tào thị cùng phụ nhân thấp giọng hỏi.

      Tiệc rượu này cũng làm Tào thị thất kinh, lúc này diện mạo cũng lộ ra mấy phần kinh hoàng.

      Tiêu pha đợt này quả là nhiều, đương nhiên lúc này tại thành Kiến khang, tổ chức yến hội cũng thiếu, , hơn nữa làm còn lớn hơn so với bọn họ, chỉ là , nhà họ có chút đặc thù, nhi quả mẫu nhà cửa đất đai..

      Tầm mắt Tào thị tự chủ nìn Cố Thập Bát nương

      “ Tiền chính là dung cho những việc này, xài hết lại có tiếp mà” Cố Thập Bát nương quay đầu , cười

      Câu tuy ngắn gọn, nhưng vào tai người nghe lại đơn giản

      “ thập bát nương, tiền kiếm sao ? Chỉ cho nhóm thím , đại nương, để chúng ta cùng học…” phụ nhân trong sáng đẩy ra, cười đùa

      “ bất quá là khai hiệu thuốc bắc, bán thuốc mà thôi “ cố thập bát nương biết ý tứ các nàng, sảng khoái đáp

      “ hiệu thuốc bắc? nhà các ngươi mở hiệu thuốc bắc?” Những phụ nhân này thấy nàng chuyện, vội hỏi

      Câu bán thuốc, Cố thập bats nương qua, nhưng những người phụ nữ này lặp lại, giọng điệu t rịnh trọng lên rất nhiều, hiển nhiên coi câu này trở thành điều cười nhạo

      Cố thập bát nương gật gật đầu, chuyện, phải nàng , mà bên ngoài truyền tới tin mời nhận quà mừng

      Nghe được loạt danh tự trong nganh dược, các phụ nhân trong nhà đều kinh ngạc cười, nguyên lai hết thảy là có thực, chỉ có me con Tào thị là cười

      Bán thuốc các nàng cũng lạ, nhưng sao mở được hiệu thuốc bắc, đặc biệt là được các hiệu dược lớn đều coi trọng?


      Tin tức rất nhanh khi tiệc rượu kết thúc, mỗi nhà mỗi hộ trong thị đều biết

      “ Cái gì? Nàng là cao đồ lưu công? " Cố Trường Xuân nghe đến tin tức truyền đến, sắc mặt có chút cổ quái.

      Có người bèn kể lai lịch và địa vị của Lưu công ra lần

      “ ta tự nhiên biết Lưu công là ai” Cố trường Xuân bình tĩnh cắt lời , ngón tay xoa mặt bàn “ nàng là cao đồ của Lưu công?”

      xong, nhịn được cười ra tiếng
      "Hoang đường" thu cười, có ý giận, lông mày cau lại “ chỉ tuổi nàng , thân phận nàng, cố nhạc vân lại là mệnh quan triều đinh, Tào thị xuất thân nho gia, thợ thủ công? Bọn để cho nữ nhi của mình làm thợ thủ công? Dù là chết đói, ta nghĩ Tào thị cũng để nàng bái thợ thủ công làm vi sư, làm theo nghề này>”

      Thợ thủ công là cái gì, được tham gia khoa khảo, được vào bộ tộc sĩ công nông thương.

      Thậm chí còn có địa vị như thương hộ bởi vì có nhiều thợ thủ công là làm công hoặc mở cửa hàng , trắng ra là, thợ thủ công khác gì nô bộc

      Đương nhiên, số thợ thủ công có danh vọng, nhưng được như vậy là vì họ là chưởng quầy, khôg bị quản chế, bị ký khế ước sinh tử

      Nhưng dù sao, họ cũng chỉ là thợ thủ công mà thôi

      “ Cố Nhạc Vân cả đời mê say công danh, tào thị nghiêm khắc tuân thủ đạo lý, sao lại để cho nữ nhi làm thợ thủ công? Tương lai làm sao phối hôn?” Cố trường xuân cười

      Mọi người nhìn nhau, ta xem ngươi,ngươi nhìn ta, đích xác thể tưởng tượng

      “ Có lẽ bái sư, chỉ là chỉ điểm đôi chút? Có người

      “ Vậy sao được gọi là cao đồ?” Cố trường xuan cười giễu cợt

      Thợ thủ công rất quan trọng danh nghĩa thầy trò, bái sư, vào lễ đại môn, ai dám thừa nhận quan hệ thầy trò

      việc này là sao?”

      “ hay dược Lưu công này là giả”

      “… ngươi cho rằng những cửa hàng bán dược kia đều đần độn sao…”

      Mọi người nhất thời nghị luân nhao nhao

      Cố trường xuan xua tay ngăn cấm moi người nghi luận “ cần , kêu Tào thị đến hỏi liền biết, cái này sợ ổn a…”

      Lừa dối....


      Tất cả mọi người đều nghĩ đến điểm này, nếu như Cố thập bát nương thực lừa bịp mới có tiền , như vậy khi phát , đến tiền đồ Cố Hải bị hủy, ngay cả gia tộc Cố thị cũng bị liên lụy

      Tộc nhân là gì, chính là cùng chung phuc họa

      “ Nếu cả gan làm loạn tiến hành bịp bợm như thế…” thần sắc Cố trường xuan nặng trĩu, đứng dậy, ánh mắt nhìn mọi người chung quanh, “ liền mở từ đường, trừ khỏi gia phả.”
      Phong Vũ Yên, song ngư, duyenktn12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :