1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bệ Hạ Nể Vợ - Văn Yên

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @Sát Tỷ Tỷ: chào mừng bạn trở lại. Chúc năm mới vạn như ý, dồi dào sức khỏe.
      Sát Tỷ Tỷ thích bài này.

    2. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      ☆ Chương 07: Muốn nàng thất sủng (1 )
      [Editor: Sát Tỷ Tỷ]



      Chạng vạng gió thổi tản cái nắng nóng ban ngày còn lưu lại, nhàn nhạt mùi thuốc tràn ngập trong khí lái được, dưới cây dương liễu, cuộn thành đoàn thân ảnh khoác đầu mái tóc khô vàng, cầm trong tay chiếc quạt lá rách nát, cúi đầu xuống tay ra sức quạt lửa để đun thuốc , đưa bàn tay bé khô gầy chùi chùi mồ hôi đầu, ánh mắt lại chấp nhất chăm chú nhìn bình thuốc cùng củi đun.


      Lỗ tai thanh tú khéo léo giật giật, Bùi Vận hơi cong môi cái, tay chân nhanh chóng bưng bình thuốc lên hướng bình bên trong đổ vào, sau đó đem nước nóng rót vào trong bình thuốc, dùng chiếc đũa quấy vài cái, thấy màu sắc sai biệt lắm mới đứng dậy đem đựng dược bình dè dặt đắp kín, tới cây dương liễu phía sau có cái hầm lớn . Tay ở bên trong lục lọi trong chốc lát, nàng lại từ trong hố xuất ra cái dùng trù trong bao chứa lấy gì đó ra, đáy mắt lóe qua tia tối tăm, tùy ý đem đồ nhét vào trong lòng, bộ ngực lập tức trở nên có chút quái dị, vỗ vỗ bộ ngực, nàng cười lạnh tiếng, bàn tay bé lay cỏ dại đem hố che . Sau đó trở lại trước đống lửa, tiếp tục chịu đựng nàng dược.

      Triệu Kim Vân chúng tinh cung cấp nguyệt, đến liền nhìn thấy ngồi tại đó cuộn thành đoàn nấu thuốc, ánh mắt chợt lóe, nhấc chân vào.

      "Vận Nhi. . ."


      Nghe giọng điệu này ràng là cố làm ra vẻ thân thiết, Bùi Vận rùng mình cái, đáy mắt lóe qua tia hận ý, bàn tay nắm thành quả đấm nắm chặt rồi lại buông ra mấy lần, nàng cuối cùng vì đứng ở mà buông tha cho cừu hận, run run rẩy rẩy quay đầu lại, nhìn ánh mắt Triệu Kim Vân mang theo mười phần sợ hãi, cho dù ai cũng nhìn ra nàng hóa trang được.

      "Vài năm thấy, Vận Nhi trưởng thành rồi, nhìn chút khuôn mặt nhắn này, cùng muội muội quả thực là trong khuôn đúc ra ." Triệu Kim Vân đến gần Bùi Vận, dùng tay nhàng vuốt ve khuôn mặt Bùi Vận, nhưng đáy lòng lại ngăn được ghét cùng phẫn hận lúc này.

      Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì Tần Tình nhất người nữ thương nhân có thể có được dung nhan tuyệt sắc, đoạt danh tiếng cùng danh xưng thuộc về ả? Nhớ ngày đó nếu phải Bùi Ngang mang ả vào hoàng đô, chính ả cũng bị tiện nhân Tần Tình kia ép tới, liền thành Mĩ Nhân thứ hai của hoàng đô.

      Cảm giác được mặt mềm mại, sắc mặt căng thẳng, Bùi Vận ngược lại chút nóng nảy cùng sợ hãi, sợ Triệu Kim Vân dám hủy dung mạo nàng.

      "Nhiều năm như vậy thấy, còn nghĩ là muốn muội muội ." Triệu Kim Vân hít sâu hơi, nhắc nhở mình thể ở trước mặt nhiều người thất thố, ả thu tay lại thân thiết hòa ái , sau đó dắt Bùi Vận tay hướng túp lều đến, ngược lại so Bùi Ngang quen thuộc nhiều, "Mau, Vận Nhi mau dẫn mẫu thân xem di nương ngươi chút."

      Bùi Vận cái miệng nhắn câu dẫn ra độ cong ràng, đáy lòng trào phúng Triệu Kim Vân, ả cho rằng ả như vậy đối với mình truyền thụ địa vị mẫu thân là di nương chính mình liền cảm thấy tự ti sao? Liều muốn đả kích nàng? Có lẽ trước kia Bùi Vận Nhi ảnh hưởng, có thể bất kể Bùi Vận kiếp trước hay Bùi Vận kiếp này, vĩnh viễn , mẫu thân là tất cả sinh mạng.

      "Ai nha, phòng này sao lại đơn sơ như thế, ta bình thường gẩy cấp bạc của các ngươi mà? Làm sao lại. . ." Triệu Kim Vân cố làm ra vẻ kinh ngạc cùng thương cảm , có lúc nào là có ở đây duy trì hình tượng xinh đẹp hào phóng, nhân từ khoan dung.

      Bạc? Mấy cái tiền đồng bạc lẻ kia đủ cho người ăn sao? Những năm nay nếu phải mẫu thân cùng Nghênh Xuân bí mật vụng trộm thêu khăn đem ra ngoài bán, ba người các nàng sợ sớm chết đói. . .

      Vừa vào cửa, Triệu Kim Vân liền cùng ánh mắt Tần Tình mới vừa tỉnh lại đối mặt, trong nháy mắt, vô hình tia lửa đấu tranh ở giữa hai người văng khắp nơi, cuối cùng, Triệu Kim Vân ánh mắt trong suốt hạ xuống, ánh mắt phẫn hận thu hồi, "Ơ, muội tỉnh rồi."

      "Nương."


      Thấy Tần Tình tỉnh lại, Bùi Vận đem tay Triệu Kim Vân hất ra, chạy tới thân mật kêu lên.

      "Vận Nhi. . ." Tần Tình sắc mặt bởi vì mất máu quá nhiều nên cực kỳ tái nhợt, nhìn Bùi Vận dịu dàng cười tiếng, nụ cười kia phảng phất đem trọn cái nhà tranh đều chiếu sáng, hình ảnh đó lại như mũi kim đâm vào con mắt Triệu Kim Vân.


      "Hàn xá đơn sơ, có ghế cho phu nhân ngồi, mong rằng phu nhân bao dung." Tần Tình quay đầu hướng Triệu Kim Vân như cười như .


      "Muội muội nơi đó? Lần này tới dám làm phiền muội muội, thứ nhất là vì nữ nhi bất tỉnh lời xin lỗi, muội cũng biết, Nguyệt nhi thân là nữ tử dòng dõi chân chính được sủng ái của Bùi Phủ, đều do ta cùng lão gia nuông chiều hư, ở phủ Thừa tướng cũng là hai , ai... , hôm nay là xin lỗi muội muội." Triệu Kim Vân cười nụ cười duyên, nhưng trong lời lại hàm độc có gai, có lúc nào là nhắc nhở lấy Tần Tình hai mẹ con ả là tôn quý.

      Tần Tình nghe lần này hữu ý vô ý khoe khoang, trong lòng cười nhạt chút, "Phu nhân chê cười , nếu phải ta che chở nữ nhi đẩy đại tiểu thư, đại tiểu thư cũng đẩy tàn nhẫn, là ta phải."


      Nghe hai chữ 'tàn nhẫn', Triệu Kim Vân nhướng mày, nhìn Tần Tình con mắt lóe qua tia tàn ác.

      "Nương, ngươi tốt hơn chút nào ? Có thấy ở đâu đau nhức?" Bùi Vận nhìn Tần Tình quan tâm hỏi.


      "Ta sao, khá hơn nhiều rồi."

      Bùi Vận nghe được mẹ vậy, lúc này mới lặng lẽ yên tâm, nàng vỗ vỗ ngực, đưa lưng về phía Triệu Kim Vân, ánh mắt liên tục hướng bộ ngực chính mình nhìn, trong miệng cũng làm trễ nãi , " là hù chết con, vốn là thấy đại tỷ tỷ là tới tìm con , lại làm cho mẫu thân gánh chịu, nữ nhi rất băn khoăn."

      Triệu thị tim đập mạnh, nhìn người trước cùng nàng rốn vậy cao nhắn xinh xắn bóng người chỉ cảm thấy trong lòng bất an.

      Tần Tình thấy Bùi Vận ý vị chỉ vào ngực của mình, nàng vừa nhìn, ngực Bùi Vận hình thù kỳ quái, bên cao bên vượt qua cây, giống như là ước lượng cây trăm bình thường, trong lòng nàng cái, nhìn xem Bùi Vận có chút thể tưởng tượng nổi.

      Bùi Vận đối với bà le lưỡi cái, hướng bên cạnh chép miệng. Tần Tình bừng tỉnh, nhưng lại do dự, cắn cắn hàm răng."Vận Nhi, trong lòng(người) con là cái gì?"

      Triệu Kim Vân suy nghĩ chính mình lại có khả năng đa tâm, đột nhiên nghe Tần Tình hỏi câu như vậy, liền đưa ánh mắt đặt ở Tần Tình, cúi đầu nhìn Bùi Vận phía sau lưng của Tần Tình, trong lòng nhất thời lại có cảm giác mình suy nghĩ nhiều.


      người nào nguyện ý đem lưng sau lưu cho kẻ địch nhìn. . .

      Huống chi là tiểu nương choai choai, nữ nhi của Tần Tình
      . . .
      Last edited: 7/3/16
      Tĩnh Nhu, linhdiep17, Kimiko9 others thích bài này.

    3. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      Các tình , sau mấy tuần lười biếng ta trở lại, hôm nay đăng 2 chương để chuộc lỗi nha :) . Tuần này ta cố đăng thêm chương để bù đắp. =D ... Mọi người ủng hộ nhớ cho mình "LIKE" để ủng hộ, tiếp sức cho mình edit bộ này nhé.
      谢谢。(^_^
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      ☆Chương 08: Muốn nàng thất sủng (2 )

      (Editor: Sát Tỷ Tỷ)

      "Nương. . . có, có gì. . ." Bùi Vận cục xúc bất an gãi gãi vạt áo .

      Triệu Kim Vân thấy vậy lịch cười cười, ả về phía trước hai bước, muốn thay Bùi Vận hai câu, nhằm mong nàng có hảo cảm đối với mình, đả kích Tần Tình tý, lại nghĩ vừa cúi đầu xuống, liền thấy trong tà áo Bùi Vận có gì đó nhô lên, có lẽ nàng quá bối rối, cho nên đồ vật bên trong lộ ra góc. Mặt ả liền biến sắc, nhìn Bùi Vận có tật giật mình, trong nháy mắt liền nghĩ thành kế hoạch.


      Hừ! Chỉ bằng hai mẹ con này cũng muốn có tư cách ở tiền viện? Ả cũng muốn cả ngày gặp các nàng, hại chính mình lo lắng, sốt ruột. . .


      "Vận Nhi, trong người con là cái gì? Mau lấy ra cho mẫu thân xem được ?" Triệu Kim Vân nhìn Bùi Vận cười hỏi, khẩu khí cũng khỏi nghi vấn.


      Bùi Vận trong lòng cười lạnh, Triệu Kim Vân giờ phút này bộ dáng giống sói đội lốt cừu, ở cửa lừa gạt con mồi tới, nhưng từng giờ từng phút lại quên thầm nhắc nhở mẫu thân nàng, tuyên bố mình là chính thất, từ đó đạt tới cảm giác trong lòng ả biến thái đến ưu việt.


      "Này. . . đây là. . ." Bùi Vận lắc đầu, che lấy thứ trong người, từng bước lui về phía sau, nước mắt trong suốt vì sợ hãi mà chảy ra, giống như bị thiên đại ủy khuất, khiến cho người người cảm động, người hầu theo Triệu Kim Vân tới cũng nhịn được mềm lòng.


      "Vận Nhi chút là cái gì? Nhưng mà cái gì chơi thú vị Ý nhi muốn bắt đến trêu chọc ngươi di nương vui vẻ?" Triệu Kim Vân hiểu cười cười, sau đó thở dài, "Ai, Vận Nhi lần này hành vi đúng là làm cho mẫu thân hâm mộ Tần di nương, dáng vẻ này Đại tỷ tỷ con thường trêu chọc ta vui vẻ, còn thỉnh thoảng theo ta chỗ đó cầm đồ, , mấy ngày hôm trước lại coi trọng chiếc trâm vàng cách phượng năm đó tổ mẫu con cho ta, cũng mặc kệ ta cao hứng liền lấy , về sau với ta là thấy,


      Ai da, trong tâm của ta rất đau, cũng biết tên đầy tớ nhặt được rồi trộm , tìm cũng vô ích, làm ta mang danh đại bất hiếu, để cho ta biết ai trộm , nhất định muốn đem bán vào kỹ viện."


      ", đây là ta nhặt, phải trộm, ta chỉ tìm thấy chúng trong hậu viện . . ." Bùi Vận vừa nghe, sợ ngã ngồi dưới đất, nước mắt ào ào rơi xuống, nàng giữ chặt Tần Tình, khóc lóc, ủy khuất, "Mẫu thân, mẫu thân, nó là do Vận Nhi nhặt được . . ."


      Tần Tình vẫn còn bị Bùi Vận làm ra màn này mà thất thần, bị Bùi Vận như vậy lôi kéo, nàng phục hồi tinh thần lại, đau lòng đem Bùi Vận ôm vào trong lòng, có chút đề phòng nhìn Triệu Kim Vân.


      "Vận Nhi, con cái gì? Chẳng lẽ con nhặt được chiếc trâm vàng cánh phượng của ta? Mau mau, lấy ra cho mẫu thân xem chút, ngươi đứa này, nhặt được còn mau trả mẫu thân, làm hại mẫu thân lo lắng vô ích." Triệu Kim Vân sốt ruột , đưa tay phải cố đoạt đồ cầm trong lòng Bùi Vận.


      "Triệu thị, ngươi lại làm gì vậy?" Mới vừa tiến vào, Bùi Ngang liền thấy màn này, còn tưởng rằng Triệu Kim Vân muốn cướp gì đó của Bùi Vận, lập tức quát giận, hù dọa người ở chỗ này kêu to tiếng.

      Bùi Vận giật giật khóe miệng, cha cặn bã này lần nào cũng đều đến rất đúng lúc, biết là tốt hay tốt đây? Đáng tiếc nàng chuẩn bị kia lon có cũng được mà có cũng sao dược có phái công dụng, bất quá Triệu thị cũng nhất định nghĩ đến chính mình vì nàng chuẩn bị hai chiêu.


      Trong ngực nàng chính xác là trâm vàng cánh phượng, sai!


      Nhưng cũng phải của Triệu thị, kiếp trước nàng chỉ nghe mẫu thân nhắc tới, trâm vàng cánh phượng là hoàng hậu thưởng cho tổ mẫu nàng , vốn là đôi, tổ mẫu ở Triệu thị cùng mẫu thân nàng, đợi con xuất giá liền cho các nàng. Nhưng vì phân chia hai cái trâm phượng, tổ mẫu lén lút cho mẫu thân nàng con phượng sai thượng khảm thượng nhất viên tầm thường 1.bọ cánh cam, kim cương rất lại thấy được, bình thường nếu cẩn thận, căn bản là nhìn ra.


      Huống chi, cái này khảm 1.bọ cánh cam Triệu thị vốn biết...


      Có thể thấy được tổ mẫu vẫn có dự kiến trước, vẫn thương người con dâu là mẫu thân nàng . . .


      "Lão gia, " Triệu Kim Vân đảo tròn mắt, xoay người ủy khuất nhìn xem Bùi Ngang, "Lão gia ngài tới đúng lúc, mấy ngày trước đây mẫu thân đưa cho thiếp trâm vàng cánh phượng giờ thấy, hôm nay Vận Nhi nhặt được vật, thiếp chỉ muốn xem, nghĩ tới Vận Nhi mở miệng phải nó trộm được. . ."


      Lời này của Triệu Kim Vân cực kỳ xảo diệu, trước tiên mình bị mất trâm cài, còn nàng đánh khai, bởi vậy, Bùi Ngang dĩ nhiên hoài nghi người nàng. Bùi Vận cười lạnh, Triệu Kim Vân hôm nay tới nhất định là đến chấp hành cặn bã cha giao cho nhiệm vụ của nàng , chỉ là nàng muốn xem các nàng nương hai qua thoải mái, cho nên đụng tới chuyện như vậy, hung hăng cắn các nàng ngụm mới là lạ. Chỉ là cha cặn bã tới quá khéo, nếu nàng muốn trước tiên vì chính mình định tội, chờ thu thập xong hướng cha cặn bã bẩm báo.


      'Ngươi bậy bạ gì đó? Trâm cài của ngươi sao lại ở chổ Vận Nhi. Tình Nhi cũng có cây trâm vàng, ngươi sao khẳng định cái trâm đó là của ngươi?" Bùi Ngang trừng mắt, có chút tức giận nhìn Triệu Kim Vân.


      Lần này riêng Triệu Kim Vân ngây người, mà ngay cả Tần Tình cùng Bùi Vận đều ngây người, này ràng là thay Bùi Vận chuyện. . .

      Tần Tình nhìn nam nhân vẫn tuấn lại thành thục như cũ, nước mắt lập tức đầy tràn hốc mắt, nàng chật vật quay đầu , từng giọt nước mắt như trân châu ngừng lăn xuống.


      "Lão gia, coi như người thương Vận Nhi nhưng cũng thể như vậy, nhiều năm như vậy, trâm cài muội muội còn ở đó hay đều biết, trâm cài thiếp gần đây mới mất." Triệu Kim Vân dùng khăn lau nước mắt , nhưng đáy lòng oán Bùi Ngang thôi, ở trước mặt nhiều người như vậy lại làm ả mất mặt.

      "Bình thường xem ngươi rất cơ trí, tiên hoàng hậu ban thưởng cho mẫu thân trâm cài có nhiều trọng yếu ngươi biết? Thế nhưng còn đem nó làm mất ?" Bùi Ngang vừa nghe nàng trâm cài bị mất, lập tức nhíu mày nổi giận .


      "Vốn tưởng rằng đầy tớ thấy mang giao ra, nhưng thiếp nào biết. . ." Triệu Kim Vân than thở khóc lóc, khi chuyện lại nhìn về phía Tần Tình và Bùi Vận.


      "Phu nhân sao hoài nghi Vận Nhi trộm trâm cài của người, Vận Nhi con mau lấy ra cho phu nhân xem chút, đỡ làm người khác đem tội danh đẩy lêb người chúng ta." Tần Tình xác nhận Bùi Vận trong lòng có gì đó, nghe Triệu Kim Vân đem Bùi Vận cùng đầy tớ nhập làm , lập tức sắc mặt lạnh xuống mà .
      Last edited: 28/8/16
      Tĩnh Nhu, linhdiep17, Kimiko10 others thích bài này.

    5. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      ☆ Chương 09: Muốn nàng thất sủng (3 )

      (Editor:Sát Tỷ Tỷ)


      Triệu Kim Vân nhìn Tần Tình trào phúng cười, phảng phất nghĩ tới cảnh Tần Tình cho rằng nữ nhi trộm đồ mà bị đuổi ra khỏi Bùi phủ. Lúc trước Tần Tình bị tống đến hậu viện rất chật vật, sau đó nàng đến trong viện tử của nàng tìm cái khác cây trâm vàng, mặc dù tìm được, nhưng ả phái người giám sát Tần Tình, người trở lại thấy trong tay nàng. Nhưng nà, trâm cài này ả cũng có ném , vậy trầm cài trong tay Bùi Vận Nhi là từ đâu mà ra? Mặc kệ Tần Tình có hay tại đây lấy trâm lừa dối, hai cây trâm vàng giống nhau như đúc, cho dù là Tần Tình , vậy bây giờ cũng là của ả, nhất định phải là của ae, ả mới là nữ chủ nhân Bùi phủ.

      Mười năm này ả vất vả đem tâm Bùi Ngang thu hẹp chút, tuyệt cho phép Tần Tình đến phá hư.

      Ả muốn Tần Tình. . . hoàn toàn mất sủng ái của Bùi Ngang. . .

      Bùi Vận nhăn nhó nửa ngày mới chảy hai hàng lệ, đem trâm cài dấu trong bao chứa từ trong ngực lấy ra. Bàn tay mảnh mai nắm lấy sai thân, tay kia để , vải tơ mềm mại lập tức như nước trượt xuống, ra cây trâm vô cùng sống động, chiếc trâm vàng cánh phượng vàng óng đến chói mắt. mỏng như cánh phượng hoàng lồng lộng rung động, phảng phất muốn giương cánh bay cao, phượng bay liệng cửu thiên, cổ thon dài khảm đầy ngũ thải tân phân vụn bảo thạch màu sắc rực rỡ, mắt phượng dùng ru-bi khảm nạm, lộ ra dòng uy nghiêm. Trâm cài toàn thân vàng óng, ánh lên tia sáng kỳ dị, khảm rất nhiều bảo thạch màu sắc rực rỡ, may là Bùi Vận thường thấy, cũng là bị này xảo đoạt thiên công, xuất thần nhập hóa trâm cài cấp kinh hãi phen.


      Bảo vật vừa ra, làm cho bọn hạ nhân đều trừng lớn mắt, ý vị nhìn chằm chằm trâm vàng cánh phượng, thậm chí có người nhịn được đông quỳ gối xuống đất.


      Triệu Kim Vân phục hồi tinh thần lại, gấm tay áo rộng thùng thình hạ xuống, hai tay nắm chặt, móng tay hung hăng đâm vào trong lòng bàn tay đến máu chảy cũng biết.


      Đây chính là trâm vàng cánh phượng, ràng chỉ thuộc về người, chờ lão phu nhân trăm tuổi, qua sang năm liền truyền cho ả, có thể Tần Tình vừa xuất liền làm hỏng bét chuyện, lão phu nhân lập tức lấy ra tách ra cho ả cùng con tiện nhân Tần Tình kia. . .


      "Phụ thân. . ." Bùi Vận nhàng hé mở môi đào, nhìn thoáng qua Bùi Ngang, sau đó lập tức cúi đầu xuống. Dáng nhắn xinh xắn lại cẩn thận làm cho nội tân Bùi Ngang cảm thấy ấm áp, có thể nhìn nàng thân mang quần áo cũ miếng vá, đầu tóc khô vàng ánh sáng, bỗng dưng nhớ tới Bùi Nguyệt Nhi lúc nào cũng gấm vóc cao , khí thế bức người, đầu tóc đen bóng, châu báu đeo thiếu, lúc nào cũng quấn quanh làm nũng, lại nhìn hai mẹ con Vận Nhi so với cả tên ăn mày cuộc sống còn kém xa, tâm của liền cảm thấy mãnh đau xót.


      Trong lòng ngừng tự trách mình vì sao lúc trước lại nhẫn tâm như vậy, đem hai người mẹ con nàng ném ở trong hậu viện tự sinh tự diệt, khiến bọn họ thê thảm như vậy!


      "Lão gia, đây chính là trâm vàng cánh phượng của thiếp. . ." Triệu Kim Vân kinh hô tiếng, dùng khăn che miệng bất khả tư nghị nhìn Bùi Vận.


      Bùi Ngang lấy lại tinh thần, tiếp nhận trâm phượng, ánh mắt lại rơi mặt Bùi Vận cùng Tần Tình, ánh mắt kia bên trong, tựa hồ tìm cầu xin đáp án.


      "Phu nhân, cơm có thể, lời cũng thể lung tung, ngươi có chứng cớ gì chứng minh này trâm phượng là của ngươi? Năm đó lão phu nhân cũng chỉ là cho mình người." Tần Tình nghe nàng lời này lập tức nổi trận lôi đình, nàng đè lửa giận trong mắt lạnh xuống .


      "Muội muội chẳng lẽ quên, ngươi lúc trước bị lão gia xử lý đến hậu viện lúc người có thể có gì cả." Triệu Kim Vân đáy mắt lóe qua hung quang, nhìn Tần Tình nhu nhu nhược nhược , hình như Tần Tình khi phụ nàng bình thường.


      "Phu nhân làm sao biết ta đến hậu viện lúc thân vô nhất vật? Chẳng lẽ phu nhân so với ta hiểu hơn tình huống lúc đó? Hay là . . . Có người phụng ai mệnh ở ta thần chí lúc lục soát thân thể của ta, thuận tiện cởi y phục của ta?" Tần Tình nhìn xem Triệu Kim Vân cười lạnh .


      "Muội muội sao như thế, chẳng lẽ muội muội cho rằng tỷ tỷ là. . ." Triệu Kim Vân mặt liền biến sắc, có chút khó coi , sau đó lại khóc sướt mướt mặt nổi lên nước mắt, "Muội muội nghe được lời này đúng là giết tâm, lúc trước ngươi áo rách quần manh người sáng suốt cái có thể nhìn ra, uổng tỷ tỷ ta thay ngươi tìm mọi cách ngụy biện, nực cười, cũng biết muội muội lại nghĩ về ta như thế. Lão gia. . ."

      Bùi Ngang bị Tần Tình làm cho giật mình, sâu trong lòng cảm thấy mười năm trước Tần Tình cùng người khác tằng tịu với nhau hẳn có nội tình, cũng làm cho suy nghĩ cẩn thận, Triệu Kim Vân lời lại để cho lọt vào tai khiến tâm tình tức giận. Bất luận như thế nào, lúc trước Tần Tình bị bắt gian tại trận là , cho dù có người ám toán nàng, nàng là bất trinh bất khiết, đây quả thực là buộc vào trong lòng cây gai, rút ra được, chỉ có thể khiến nó nghĩ trong lòng trong thịt, hung hăng giày vò lấy .


      "Lão gia, thiếp theo ngươi nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lão gia còn biết thiếp là hạng người gì sao? Vì Bùi phủ phồn vinh, thiếp những năm qua ít hướng trong phòng ngài đưa người, nếu thiếp tha cho người, cần gì phải tìm những muội muội này đến cho mình thêm ngột ngạt đây?"


      Bùi Vận ánh mắt lạnh lẽo, Triệu Kim Vân này quả thực là hiềm khích mình sống quá lâu, hết đâm trái tim cha cặn bã lại tới đâm trái tim mẹ nàng. Nhìn trong mắt Tần Tình nghiền nát mong vọng, Bùi Vận cùng Bùi Ngang lập tức đau lòng thôi.


      "Phu nhân, này trâm cài phải ta trộm, phu nhân vòng qua ta , Vận Nhi dập đầu van cầu ngài đừng cho đại tiểu thư đánh ta , Vận Nhi có trộm trâm cài của ngài, ngài tha cho ta , tha cho ta , Vận Nhi cũng dám nghe lời nữa."


      Ngay lúc ba người ba tâm khác nhau, Bùi Vận đột nhiên quỳ rạp xuống trước mặt Triệu Kim Vân, ngừng dập đầu cầu xin tha thứ, trong tiếng khóc tràn đầy sợ hãi, ra lời làm cho mặt Triệu Kim Vân lập tức thay đổi thôi.


      Chết tiệt, mắt thấy Bùi Ngang liếc qua nhìn Tần Tình, con oắt lúc này khóc ầm lên, đối với ả cũng lợi, Tần Tình mặc dù trong nội tâm Bùi Ngang nghĩ còn trong sạch, nhưng Bùi Vận là nữ nhi ruột thịt của Bùi Ngang. . .


      thời ra lời này đến, Bùi Ngang có thể nghĩ ngợi thêm sao? Nhìn xem Bùi Vận ngay cả tên ăn mày đều so ít thượng cuộc sống, chẳng lẽ Bùi Ngang được tính? Dù thế nào cũng là và Tần Tình nữ nhi, Bùi Vận tồn tại là Bùi Ngang nhớ lại lúc trước Tần Tình tốt đẹp hồn nhiên tương tư đậu đỏ. . .

      Bùi Ngang nhíu mày, nhìn Triệu Kim Vân ánh mắt chợt lạnh vài phần, "Ngươi luôn nhận mình là hiền lương thục đức? Hừ, ngươi luôn miệng này trâm cài là của ngươi, nếu ta . . . phải của ngươi sao?"
      Tĩnh Nhu, linhdiep17, Kimiko7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :