1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố tiên sinh thân mến - Gọi ta A Miêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phê 2L

      Phê 2L Active Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      267
      CHƯƠNG 19





      "Boss, tôi ngủ sopha."

      Nhìn nụ cười so với khóc còn khó coi hơn treo mặt Hạ Nhiễm, Cố Tấn Thần muốn cười cũng chỉ đành kìm nén, giơ tay khẽ xoa đầu , hề keo kiệt mà khen ngợi, "Lựa chọn sáng suốt lắm."

      Sáng suốt cái đầu ý, Hạ Nhiễm oán hận mà chỉ dám thầm mắng trong lòng. nghiêng người về trước, cả cơ thể như muốn ép vào người , gần đến nỗi có thể ngửi được mùi hương của , ngạc nhiên là mùi hương ấy còn là mùi thuốc lá nhàn nhạt nữa, khiến người ta thấy thư thái. Hạ Nhiễm nhìn vào mắt , đúng lúc nhìn thấy đôi mắt sâu như biển ánh lên bóng hình .

      Quen nhau lâu nhưng đây lại là lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá người đàn ông đứng trước mặt. Lông mày rậm hơi xếch lên, ngũ quan dễ nhìn lại làm nổi bật được khí chất cùng thâm trầm vốn có của . Trong giây phút, Hạ Nhiễm như nhìn thấy tình cảm tên lóe lên trong đáy mắt rực rỡ vô ngần. Điều này làm thấy khá kinh ngạc.

      Tình cảm?

      Đợi chút , Hạ Nhiễm hoài nghi bản thân khẳng định là nhìn nhầm.

      Ngay khi Hạ Nhiễm quay mặt , Cố Tấn Thần thu lại ánh mắt, xoay người vào phòng ngủ trước, buông lại câu : "Đừng có dùng ánh mắt si mê ấy của em nhìn nữa."

      Tâm tình lúc này có thể dùng câu 'ngũ vị tạp trần' để hình dung, có thể dùng gương mặt nghiêm túc kia để bớt mấy câu tự luyến như vậy hả? "Boss, nghĩ đâu vậy, tuy rằng rất..." đẹp trai ngời ngời, tướng mạo phi phàm, đẹp trai đến chết người đền mạng, nhưng có cho Hạ Nhiễm này mười lá gan tôi cũng dám ngấp nghé sắc đẹp của đại boss nhà mình.

      "Cạch." Cánh cửa trước mặt Hạ Nhiễm cứ thế vô tình bị đóng lại, sờ mũi, nuốt lại mấy lời vuốt mông ngựa của mình vào bụng, học Cố Tấn Thần xoay người do dự tiến đến sopha ở phòng khách.

      Người ta con người khi phải ở trong hoàn cảnh xa lạ phần cảnh giác nhất định, ý thức về việc tự bảo vệ bản thân cũng tăng thêm mấy phần.

      Nhưng cái gì mà cảnh giác, bảo vệ bản thân rơi người Hạ Nhiễm lại triệt để bị xóa sạch.

      Rèm che cửa sổ sát đất được kéo cả vào, che ánh sáng bên ngoài. Hạ Nhiễm khom người cuộn tròn lại làm ổ ghế sopha màu đỏ, nhắm mắt cái là ngủ luôn được. Cố Tấn Thần đứng ở trước cửa phòng, giống như cột gỗ cứ im lặng như thế mà ngắm , điều hòa trong phòng mặc định nhiệt độ hơi thấp, Hạ Nhiễm chép miệng mấy cái, phải vòng tay ôm lấy bản thân cho ấm.

      rơi vào trạng thái ngủ sâu, cơn gió lạnh bỗng thổi qua mặt .

      Rồi đột nhiên mũi bị bóp lại, thể thở nổi. Lông mi dài cong như quạt giấy khẽ động, Hạ Nhiễm từ từ mở mắt, lại phải đối diện ngay với đôi mắt to của sếp tổng nhà mình.

      nằm, đứng, choáng hết tầm mắt là mắt là mũi của , gương mặt đẹp trai là thế lại làm giật nảy mình. Sếp nhà luyện đến cảnh giới xuất quỷ nhật thần, chui được vào giấc mơ của rồi sao? tại có thể tưởng tượng được khóe miệng nhếch lên đầy tà mị cùng giọng điệu của rồi - 'có nằm mơ tôi cũng tha đâu'.

      Lấy tay dụi mắt, khẳng định bản thân tỉnh hẳn mới biết hóa ra phải nằm mơ, mà Hạ Nhiễm lại chỉ có thể ngoan ngoãn với cách tên phá mộng đẹp của mình: "Sếp, buổi sáng tốt lành."

      Cố Tấn Thần bật cười, "Em định tập chào hỏi cho sáng mai sao hả tiểu thư phiên dịch?"

      mới chỉ thay bộ đồ, tắm táp lúc mà có thể nằm ngủ ngon lành rồi. Cố Tấn Thần khỏi nghĩ ngợi, nếu là người đàn ông khác mà phải , có phải cũng có thể an tâm mà ngủ say như vậy .

      Nghĩ nghĩ chút, nụ cười của lại như có chút cay đắng.

      Ngày mai? Hạ Nhiễm lúc này mới có ý thức cầm di động lên, bây giờ mới là sáu giờ chiều theo múi giờ Lodon. Đại khái là ngủ đến hồ đồ, nếu khẳng định là bị dọa ngốc luôn rồi, vội vàng bật người ngồi dậy. Ai ngờ động tác làm quá nhanh, máu chưa kịp lên não khiến cho đầu choáng váng, Hạ Nhiễm thầm hô ổn. Thế ngồi ngay tại thời điểm nghĩ mình rơi xuống đất, cả cơ thể chuẩn bị thân thiết với sàn nhà lại được cánh tay của Cố Tấn Thần kéo lên, dùng hai tay ôm lấy eo , giọng như hơi hơi hờn giận: "Ngủ chưa đủ sao?"

      Hạ Nhiễm mặc người cái áo sơ mi cổ màu trắng, hơi ấm từ lòng bàn tay xuyên qua lớp vải mỏng truyền tới da thịt , cảm giác tê dại ấy khiến run rẩy. hiểu sao Hạ Nhiễm lại thấy cảm giác ấy quen thuộc, rồi lại nhớ tới hơi lạnh xoẹt qua gò má trong giấc mơ. Hạ Nhiễm vô thức né tránh, xoay người rời khỏi sopha.

      vừa rời , bàn tay nãy còn khoát lên eo của Cố Tấn Thần trở về buông bên người, nhìn bận rổn "sắp xếp" hành lí, cứ lôi ra lại xếp vào.
      trầm mặc được bao lâu, lại lên tiếng trước, " thôi."

      nghi hoặc nâng mắt lên nhìn, " đâu cơ ạ?"

      "Ăn cơm."

      đúng lúc, ngủ giấc, bụng cũng đói rồi.

      Mười phút sau, Hạ Nhiễm theo Cố Tấn Thần xuống xe, liếc trái liếc phải hồi mới thấy có gì đó đúng.

      "Boss, đây đâu phải chỗ để ăn cơm."

      Bọn họ ràng là ở trung tâm thương mại, trái phải đều là shop quần áo, làm gì có bóng dáng của cái nhà hàng nào chứ.

      Cố Tấn Thần trả lời, nhanh chóng bước vào shop quần áo gần đó. Hạ Nhiễm đứng đơ người vài giây, người nào đó mở cửa chuẩn bị vào, phản ứng kịp nhanh chóng chạy theo vào.

      Đứng chưa vững Hạ Nhiễm thấy Cố Tấn Thần hiên ngang trước quầy thu ngân, khóe miệng cười , cũng biết gì mà lại khiến đứng đối diện đỏ mặt cười tươi. Nhìn kĩ ra mới thấy trông như minh tinh bước ra từ tạp chí kia hình như là người Trung Quốc. Chỉ cần nhìn bộ đồng phục ấy mặc khác biệt với những người khác là đủ biết ấy là quản lí trưởng của cửa hàng.

      Mà cái này cũng đâu quan trọng, quan trọng là ánh mắt của mấy shopping ở mấy shop khác có thể bớt nhìn chòng chọc vào người Cố Tấn Thần vậy? Ánh mắt của mấy ràng chỉ mang ý thưởng thức cái đẹp, thế mà trong lòng Hạ Nhiễm vẫn khỏi oán thầm, biết đẹp trai rồi, có cần thiết phải trêu hoa ghẹo nguyệt vậy ?

      "Xin chào quý khách."

      câu chào hỏi đầy thân thiện rốt cuộc cũng kéo Hạ Nhiễm về thực. nãy mới chuyện với Cố Tấn Thần giờ đứng trước mặt Hạ Nhiễm, ấy dùng tiếng Trung lưu loát khẳng định phỏng đoán của .

      Biết Hạ Nhiễm đánh giá bản thân, vẫn giữ nụ cười đầy chuyên nghiệp khiến người đối diện thấy thoải mái, "Tôi là quản lí trưởng của cửa hàng, xin théo hướng này cùng tôi."

      thể phủ nhận là nụ cười của làm Hạ Nhiễm vô thức mà nảy sinh hảo cảm với ấy, người nóng nảy kiêu ngạo lại đầy thân thiện. Chỉ là phải đối mặt với người lạ, Hạ Nhiễm vẫn theo quán tính đưa mắt tìm bóng dáng quen thuộc của Cố Tấn Thần, rồi lại bắt gặp ngồi thảnh thơi ở ghế chờ giữa phòng, vắt chân, vẻ mặt nhàn hạ giơ tay hướng về phía vẫy vẫy,"Tới đây."

      Cái gì đây? Ý là sao hả?

      Hạ Nhiễm nheo mắt, hoài nghi trong mắt bị nọ phát , quản lí trưởng cửa hàng cũng theo ánh mắt mà nhìn Cố Tấn Thần, khóe miệng cười tươi, đầy kiên nhẫn : "Cố tiên sinh có nhờ tôi tư vấn và chọn cho bộ lễ phục để tham gia tiệc rượu."

      Than gia tiệc rượu?

      Thế mới , mà lại có lòng tốt đưa ăn tối á, cũng chỉ là kéo tiếp rượu thôi.

      ra những phải pha trà, bây giờ còn phải tiếp rượu nữa.

      "Boss, tôi có thể từ chối ?"

      Hạ Nhiễm cắn răng do dự, vừa nhấc chân liền muốn đường xông ra khỏi cửa chạy trốn.

      Giọng lớn nhưng ràng. Cố Tấn Thần nghe được khẽ nhăn mày, lại có dấu hiệu chuẩn bị tức giận. trừng cái, ánh mắt sắc bén quét đường, lạnh lùng trả lời, "."

      Rồi giọng nghiêm túc lại lần nữa vang lên trong phòng, "Bời vì đây là trách nhiệm của em."

      Cuối cùng Hạ Nhiễm vẫn phải ngoan ngoãn tới gần , thấy vị quản lí kia cũng theo , hơn nữa ấy vẫn cười tươi thầm mắng bản thân sao lại nghe lời như thế, là nhát gan.

      Sau khi quản lí cửa hàng hỏi Hạ Nhiễm về số đo ba vòng, rất nhanh đưa cho chiếc váy dài thấp ngực, chất vải tốt, trơn mềm lại ôm sát cơ thể đem thân hình hoàn mĩ với đường cong chữ S của Hạ Nhiễm hoàn toàn được khoe ra. Nhưng là đằng trước lộ da thịt hơi nhiều khiến đỏ mặt, chiến đấu nội tâm lâu ở trong phòng thử đồ mới dám đẩy cửa bước ra ngoài.

      "Cạch."

      Thời gian như dừng lại ngay thời khắc này, Cố Tấn Thần nhìn , thân váy đỏ kiêu sa đứng trước gương, da thịt trắng nõn ở dưới ánh đèn như trong suốt lung linh.

      Ánh mắt dán chặt vào gương mặt hồi lâu mới rời xuống ngực, đồng tử mắt bỗng tối lại, sâu hun hút. Nhíu chặt mày, thấp giọng nhận xét: " được."

      "Tôi lại cảm thấy bộ váy này rấy hợp với ấy." đứng bên cạnh Hạ Nhiễm, quản lí trưởng lên tiếng, tỉ mỉ giúp chỉnh lại làn váy, trân thành khen ngợi, " đẹp."

      Thế giới này, là phụ nữ tất có lòng ham hư vinh. Cố Tấn Thần hề biết, khi lạnh lùng chê, tâm lí Hạ Nhiễm khỏi khó chịu. mím môi, thấy ánh mắt dừng lại ở cần cổ mình gò má tự chủ đỏ lên.

      Rũ mắt xuống, chỉ lanhh nhạt phun ra chữ: "Đổi."

      Cuối cùng là chuẩn bị lễ phục cho ai vậy? Đương đây còn chưa lên tiếng, thế mà hết lần này đến lần khác được thế này, được thế nọ. Sau khi bước vào phòng thử đồ lần thứ n, Hạ Nhiễm quyết định sau khi ra bước vào đây lần nào nữa. hạ quyết tâm, rồi cứ thế cầm lễ phục Cố Tấn Thần chọn tròng vào người.

      Ngoài phòng thử đồ, Cố Tấn Thần nhận li cà phê quản lí đưa đến, tùy tay gác ở bên, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn vào cửa phòng thử đồ đóng chặt. Quản lí trưởng khẽ cười, đặt bộ váy Hạ Nhiễm mới thử xuống đùi, nghiêm túc vuốt phẳng mấy nếp váy vừa , "Đây chắc chính là đó đúng ạ. Tiên sinh cũn dụng tâm quá mức rồi."

      Nghe , Cố Tấn Thần ngoài ý muốn khẽ cười, bàn tay đặt ở tay vịn nắm thành quyền, ngón cái giơ ra khẽ ve vuốt khớp xương nhô lên, giọng trả lời: "Đời này tôi chỉ đối với mình ấy như vậy."

      thế giới chỉ có độc nhất vô nhị, làm sao dụng tâm để ý cho đươc.

      nghe trả lời cũng hề ngạc nhiên, ánh mắt như hiểu ngọn ngành, nhìn về mấy ngọn đèn phía góc khuất, "Sắp tới có bộ sưu tập theo mùa, có định đặt trước ?"

      "Ừ, vẫn như cũ ." Cố Tấn Thần cười khẽ, bưng cốc cà phê lên, nhìn đầy ý tứ, "Lần này để ấy tự mình chọn lựa."

      Sau đó, cũng thêm gì nữa. mực im lặng cho đến khi Hạ Nhiễm ra, ánh mắt đen lại lần nữa phát sáng.

      mặc chiếc váy liền thân màu trắng dài đến mắt cá chân, bên eo là bông hoa được đính hạt thủ công kiêu sa, dưới ánh đèn bông hoa càng thêm lấp lánh. Vì làn váy quá dài, hai tay Hạ Nhiễm đều trực tiếp kéo váy lên vài cm làm lộ ra mắt cá chân trắng nõn đẹp đẽ của mình. Bộ váy trắng này tuy gợi cảm mà bộ màu đỏ trước đó đem lại, nhưng lại làm nổi bật lên được thuần khiết của , vô cùng linh động kì ảo.

      Hầu kết Cố Tấn Thần khẽ động, chỉ vào đôi giày cao gót cùng màu bên cạnh, : " cả đôi này nữa."
      adamno1, Thích ăn thịt, Pe Mick21 others thích bài này.

    2. hamaxink

      hamaxink Active Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      71
      Hu hu editor ơi sao mãi chưa nhao thế sao quảng cáo là chú Cố 1 phát là e ý luôn cưới 1 phát là e ý cưới luôn mà mãi cứ lằng nhằng thế :yoyo8::yoyo8:

    3. Phê 2L

      Phê 2L Active Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      267
      @hamaxink hehe, Cố muốn đợi thời cơ chín muồi ms ra tay mà :ex10::ex10::ex10:

    4. hamaxink

      hamaxink Active Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      71
      È è tôi đợi chuyện dàu cổ roài :th_55::th_55::th_55:

    5. Phê 2L

      Phê 2L Active Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      267
      CHƯƠNG 20





      Đêm xuống, thành phố lên đèn.

      Kiến trúc hai bên bờ sông Thames dưới ánh đèn sáng như ban ngày tạo nên những hình khối mạnh mẽ oai hùng khiến người ta ngắm nhìn đến mê say. Ngay lúc này, trong khách sạn cao cấp bên bờ sông, chiếc đèn chùm lộng lẫy chiếu xuống ánh sáng vàng xanh lung linh, dưới ánh đèn là từng tốp người dự tiệc sa hoa.

      Hạ Nhiễm sau khi bị Cố Tấn Thần chỉnh chu từ đầu đến chân xong mới cho dự tiệc cùng . cẩn thận, dè dặt theo chân xuống xe, bên cạnh ngừng có tân khách nam có nữ có ăn mặc sang quí bước vào sảnh chính. Đàn ông phương Tây bẩm sinh phong độ, khoác lên người lễ phục càng khí thế bất phàm. du học mấy năm, Hạ Nhiễm đối với cảnh tượng trai đẹp nơi nơi đạt đến cảnh giới 'bách độc bất xâm' nhưng cũng khỏi ngắm thêm vài cái.

      "Mắt đừng nhìn loạn."

      Bên tai vang lên tiếng đạm đạm lạnh lùng đặc biệt của Cố Tấn Thần, giọng có chút khó chịu cùng tia cảnh cáo ràng. Hạ Nhiễm lúc ấy mới lưu luyến thu hồi ánh mắt ngắm trai xinh đẹp kia về.

      Vẫn như cũ muốn bước vào trong, Hạ Nhiễm nghiêng đầu nhìn Cố Tấn Thần, cằm chẻ nhẵn nhụi, đầu lông mày xếch lên lạnh lùng. chợt nhận ra đôi giày chọn cho mình hôm nay cân bằng được chiều cao của hai người, bây giờ chỉ vần nâng tầm mắt lên là nhìn thấy đôi môi rồi.

      Đôi môi mỏng lạnh.

      Khi còn học đại học Hạ Nhiễm từng đọc qua cuốn sách "Vô Như, tặng em mùa xuân bất tận" ( cái tên là editor chém bừa, bản convert là ' như, ngươi đưa ta nhất trường mưa xuân' -_- ) trong cuốn sách tác giả có viết thế này 'Tôi có tý hảo cảm nào với đàn ông môi mỏng. Đàn ông môi mỏng, quá nửa là bạc tình. Bao giờ cũng thế. Họ dẻo miệng hứa hẹn nhiều nhưng lại luôn hoàn thành được lời hứa của mình.'

      Hồi ấy, lúc Hạ Nhiễm đọc to câu này cho bạn cùng phòng nghe, các đều nhao nhao lắc đầu tán đồng. Trong số bạn cùng phòng có người học sinh vật học, ấy môi mỏng chỉ là do dậy đủ.

      Thế là lại bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ, môi mỏng như Cố Tấn Thần biết là do bạc tình hay là do dậy đủ.

      "Nghĩ gì vậy? Mau thôi."

      Cảm giác được ánh mắt chăm chú của Hạ Nhiễm, giấu quang mang trong mắt, giơ tay kéo cánh tay để xuôi cạnh người của Hạ Nhiễm khoác vào tay mình, vô cùng tự nhiên đẩy cánh cửa mạ vàng mà vào trong.

      khoác tay nhau xuyên qua đám đông, hai người trai tài sắc lại có gương mặt phương Đông đặc biệt, thu hút biết bao nhiêu ánh nhìn của mọi người. Thậm chí còn có vài người thân phận tầm thường cũng đưa mắt qua phía này, giơ ly rượu lên xem như chào hỏi họ.

      Cố Tấn Thần mỉm cười, gật đầu xem như đáp lễ, lấy hai ly rượu nho khay người phục vụ cầm, đưa ly cho Hạ Nhiễm vẫn nép sát vào người . Có thể là do chưa thích ứng kịp, đầu lông mày Hạ Nhiễm cau lại như sắp chạm vào nhau đến nơi, chỉ liếc nhìn cũng nhận ra. đưa ly rượu cho , cả người cúi sát tới, giọng quan tâm: "Em lo lắng sao?"

      mờ mịt lắc đầu, sau khi cẩn thận nhìn khách khứa xung quanh mới ôm bụng, đáng thương lên tiếng: "Tôi chỉ đói bụng thôi."

      thực rất đói bụng á, vì phải tham gia tiệc rượu, phải im lặng ngồi trang điểm gần hai tiếng đồng hồ. dễ dàng gì mới chịu đựng được đến bây giờ, thế mà lại chỉ có thể cùng Cố Tấn Thần tới lui mời rượu người ta.

      Hạ Nhiễm rất nghiêm túc tìm chút đồng tình từ gương mặt người nào đó, hai tay kéo góc áo , thương lượng :"Sếp à, tôi chui vào góc nào đó ăn no rồi lại tiếp tục chiến đấu với được ?"

      Cố Tấn Thần chẳng những tán thành ý kiến của , mà còn chẳng quan tâm gì. Lại bắt đầu xì xà xì xồ chào hỏi khách khứa bằng tiếng .

      May là Hạ Nhiễm phản ứng kịp, tự giác cong khóe miệng chào, tay lại buồn bực nhéo nhéo đóa hoa bên hông bắt đầu thầm oán thán, "Làm sếp người ta ngon lắm hả."

      Hạ Nhiễm rất , giống như độc thoại, khóe mắt lia tới lia lui khắp bàn tiệc phía xa. Rồi hơi uống hết rượu còn trong ly, chạm vào khuỷu tay như ra hiệu, "Boss, hết rượu rồi. Tôi qua kia lấy thêm đây."

      Cố Tấn Thần thuận theo hướng chỉ của Hạ Nhiễm, thấy bàn bên đó xếp đầy bánh ngọt ho tiếng. Quay đầu lại thấy ánh mắt long lanh của , thu lại nụ cười mỉm môi, đáp lại băng câu hỏi tu từ chặn họng người ta :" được, em thấy tôi rất bận sao?"

      "Boss..."

      Lời còn chưa hết, tiếp lấy ly rượu khác khay của nhân viên phục vụ đưa cho , lấy cái ly rỗng tay Hạ Nhiễm, "Rượu đây, đừng uống vội vã như vậy."

      "chăm sóc tỉ mỉ" quá cơ boss ạ, Hạ Nhiễm đưa ánh mắt đầy "âu yếm" nhìn , giọng lên án, "Đồ vô nhân tính."

      Cố Tấn Thần ngoài ý muốn nghe được những gì , lại nhớ đến vẻ mặt nịnh hót vuốt mông ngựa của Hạ Nhiễm trước đó, ý cười môi càng thêm đậm, vỗ lên mặt , kéo kéo, "Cười tươi lên, đừng nhíu mày nữa."

      Khóe miệng Hạ Nhiễm cứng ngắc cong lên, trong bụng vẫn thở dài hơi.

      Sau đó, ngoan ngoãn cùng lượn vòng khắp phòng tiệc, mặt cười sáng lạn, trong bụng cũng chứa ít rượu rồi. Bởi vì đói, Hạ Nhiễm chỉ có thể lấy rượu thay nước uống vào chống đói, thế mà Cố Tấn Thần còn như phát ra hỏi thăm: "Rượu này em thích uống?"

      gật cũng chẳng lắc, uống cạn ly rượu nữa. cúi đầu vào tai , "Nếu thế, em chắn rượu thay ."

      Tửu lượng của Hạ Nhiễm cao như thế này, chủ yếu là khi học đại học có quen với vị giáo sưa già thích phẩm rượu. ra dài, vị giáo sư kia có nông trại riêng chuyên dùng trồng nho và ủ rượu, mỗi khi có thời gian rảnh Hạ Nhiễm lại chạy tới đó chơi, tiện thể nghiên cứu chút về rượu. Khi ấy, thường xuyên gặp gỡ trò chuyện cùng mấy học trò học phẩm rượu của vị giáo sư kia, rồi cùng học kĩ thuật ủ rượu, tửu lượng cũng từ những lần phẩm rượu mà từ từ tăng lên.

      Nhưng mà loại rượu dùng trong bữa tiệc hôm nay so với rượu bình thường có độ nặng hơn, rượu uống mới xuống cổ họng cảm thấy nóng rát. Bản thân uống ba ly rượu, Hạ Nhiễm thấy lâng lâng.

      biết, nếu tiếp tục uống nữa, nhất định say khướt cho xem. Hạ Nhiễm lập tức từ chối, " muốn."

      Người đàn ông nào đó vẫn cứng rắn nhét ly rượu của mình vào tay , giơ ngón tay lên trước mặt ra giá :" cốc trăm "

      Hạ Nhiễm nghe được giao dịch của Cố Tấn Thần, lòng ngứa ngáy phen, boss muốn ra điều kiện với ? Nghiêm túc suy nghĩ, kể cả muốn, vẫn phải uống, tội gì nhận tiền người ta đưa đến tận mặt chứ.

      Hạ Nhiễm mặc cả: "Euro?"

      Nha đầu khôn lỏi. Ánh mắt Cố Tấn Thần sáng rực, cười tươi, "Thành giao."

      Đêm đó, Hạ Nhiễm rốt cuộc hiểu , chắn rượu chỉ là công việc tốn sức, còn cầu người ta phải có tâm lí nhạy bén linh hoạt. Thế mới thấy, đêm đó Hạ Nhiễm can đảm nghĩa khí thông tuệ nhanh nhẹn biết bao. Chỉ cần người nào tiếp cận Cố Tấn Thần trong bán kính 2 mét, đều liệt vào danh sách cần tiếp rượu. khi có người tiến tới gần hơn, Hạ Nhiễm đều tiếng, khoác tay Cố Tấn Thần đến đối diện người kia, cụng li cái, uống cạn.

      Mà trong suốt quá trình ấy, Cố Tấn Thần chỉ ung dung đứng bên, mân môi mỏng như có như quan sát chắn rượu cho mình. mặt cũng có biểu khác thường khiến ai có thể đoán được rốt cuộc nghĩ gì.

      vòng, cả người Hạ Nhiễm đều là mùi rượu luôn rồi. Gò má hồng lựng, đôi mắt cũng long lanh mất tiêu cự, bắt đầu chân nam đá chân chiêu. Ý thức dần mơ hồ, chỉ cảm thấy hình như Cố Tấn Thần giơ tay về phía , rồi hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà lại thuận theo đặt tay mình lồng vào tay .

      thuận thế ôm lấy eo Hạ Nhiễm, kéo cả người về phía .

      "Hức..." nấc cái khiến mùi hương hoa nhài cùng mùi rượu nho nồng nàn hòa quyện với nhau, tất cả đánh úp vào khứu giác Cố Tấn Thần.

      Lúc sau, tay an phận khoát lên ngực . Giống như bị côn trùng cắn, ngưa ngứa lại nhói đau, thở dài đỡ rời khỏi phòng tiệc.

      Vừa dìu được vào phòng khác sạn, Hạ Nhiễm ồn ào đòi uống nước. Vẫn vững vàng đỡ , ôn hòa dỗ dành, "Ngoan, chờ chút."

      Lời vừa ra khỏi miệng, chính cũng thể tin nổi. chữ "ngoan" kia trầm thấp mà dịu dàng, mang theo thương cùng sủng ái vô bờ. thanh như thế, lại có thể phát ra từ miệng ? Trong lúc hoảng hốt, cổ họng Cố Tấn Thần cũng khô khốc từ lúc nào.

      động môi, ràng định gì rồi lại thôi, tay ghì lấy eo , tay kia dứt khoát bật công tắc đèn.

      Chất cồn trong dạ dày bắt đầu phát tác, Hạ Nhiễm lúc này đến đông tây nam bắc cũng nữa rồi. Cảm thấy gò bó, vùng vẫy hất đôi giày cao gót ra xa, dùng chân trần về hướng phòng ngủ, tay lại to gan cầm cravat mà kéo theo, miệng than thở "Boss à, cho tôi chiêm ngưỡng phòng chút ."

      "Cái giường này ràng là phân chia cấp bậc, so với ghế sopha của tôi biết to hơn bao nhiêu đấy." Hạ Nhiễm cười hì hì, khách khí nằm bẹp xuống giường lớn, đầu chôn tại chiếc gối trắng, hít hơi sâu, sau đó mới ngẩng đầu nhận xét: "Boss, sao chỗ này có mùi của vậy?"

      Cố Tấn Thần cởi hết mấy cúc áo bộ lễ phục, đứng chống tay lên hông, tròng mắt thấy nằm giường mình liền tối lại. gương mặt đẹp trai kia biết từ bao giờ lại xuất vết xước hồng hồng, ràng là vết thương do bị cào mà thành. Thủ phạm ai khác chính là từ giường bò dậy, lắc lư đến chỗ .

      "Boss, bị thương rồi kìa."

      Ngón tay của Hạ Nhiễm dưới ánh đèn càng thêm trắng nõn, những ngón tay ấy lại từ từ tiến gần gương mặt Cố Tấn Thần, chạm lên mặt , sau khi đầu ngón tay tiếp xúc đến da thịt lạnh lẽo lại có ý định muốn thu tay về.

      Bàn tay mới đưa về nửa liền bị giữ lại. dùng lực nắm chặt tay , đôi mắt đen sâu như vực thẳm như muốn đưa vào thế giới chưa ai từng đặt chân đến.

      bến bờ, sâu khôn lường.

      "Á!"

      tay truyền đến đau đớn làm Hạ Nhiễm phải kêu lên, còn chưa kịp kêu đau, cả người bị Cố Tấn Thần kéo vào lồng ngực . Mắt say lờ đờ, mơ màng cho rằng đó là bức tường ấm áp, thân thể cảm thấy thoải mái, khỏi muốn tiếp cận gần thêm chút nữa. Hạ Nhiễm ở trong vòng tay , cọ quậy hai cái, nghe được mũi khẽ "hừ" của Cố Tấn Thần mới tìm đến vị trí thư thái nhất, ngoan ngoãn dựa đầu vào đó dụi dụi.

      Người trong ngực yên tĩnh lại, cả cơ bắp cức ngắc của Cố Tấn Thần mới thả lỏng, cúi đầu hôn lên trán cái. Đôi môi như có ý thức riêng, muốn dừng cũng được lướt xuống hôn lên gò má .

      hôn , khoảng cách giữa hai người gần như là có khiến phải ngửa đầu ra sau chút, động tác ấy vô tình lại khiến cự li của hai người càng thêm ái muội.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :