1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phiendasausj

      Phiendasausj New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      12
      Thanks nang nhieu I❤️You
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Bạn trở lại. bạn quá cơ.
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    3. ôtôkêrara

      ôtôkêrara New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      9
      :yoyo67::yoyo67:hay qá ..edit ơi
      lananhtran51, TypardBánh Bao thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 33

      Hứa Lương Cầm đón xe tới khu ở của Tống Dật Hàng, xuống xe cũng gọi cho , tuy Tống Dật Hàng muốn đến đón nhưng cũng đến mức phải gọi điện để người ta đón rước, nhất là dưới khu trị an như thế này.

      Đứng dưới nhà hơi lạnh, Hứa Lương Cầm hối hận khi nghe lời Tống Dật Hàng mang nhiều áo, buổi tối mùa thu có hơi lạnh.

      Hứa Lương Cầm ôm chặt hai tay chuẩn bị chạy vào trong tòa nhà, như thế mới có thể ấm hơn được.

      “Em chạy đâu thế!”

      Khi Hứa Lương Cầm chạy hai bước định tăng tốc rơi vào lồng ngực ấm áp, quay đầu nhìn Tống Dật Hàng cười ha ha hơi giật mình: “ từ đâu chui ra thế?”

      “Còn chui ra từ chỗ nào nữa, đứng đây tiếng rồi đấy.” Tống Dật Hàng hôn hai má lạnh như băng của , sau đó vẫy vẫy tay chỗ lão Vương, lão Vương hiểu ý chạy xe rời .

      Hứa Lương Cầm đẩy Tống Dật Hàng ôm chặt ra: “ phải em điện mới xuống sao, vì sao còn đứng ngoài này làm gì, rất lạnh đấy!” Tuy thấy Tống Dật Hàng mặc quần áo dài tay nhưng với cái nhiệt độ này mà đứng tiếng chịu sao nổi.

      “Hôm nay có nhiều việc nên về nhà sớm, thích ngồi ở trong phòng mình với yên tĩnh quá, thấy bằng chờ em còn hơn. Lúc trước thấy mình chẳng sao cả nhưng từ khi có thói quen hai người ở cùng nhau, đúng là thích nổi cảm giác này. Sao nghe lời mặc nhiều áo, cố ý dặn em rồi, em chẳng nghe lời gì cả.” Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm vào trong ngực, ôm sát vào.

      Hứa Lương Cầm cảm thấy ấm dần lên, cũng vì thấy hành động của Tống Dật Hàng mà uất ức: “Em thấy muộn muộn nên vội, lại thấy cầm thêm thấy vướng nên cầm.”

      “Đồ ngon , có vui ?” Tống Dật Hàng hỏi hai câu lúc, giống như vô tình nhìn Hứa Lương Cầm ở trong ngực.

      Hứa Lương Cầm lập tức gật đầu: “Vui lắm”

      Hơn nữa chính còn quyết định chia tay, trong lòng Hứa Lương Cầm thêm câu.

      “Sao ba người bọn em ăn muộn thế, uống ít rượu nhỉ?” Tống Dật Hàng hỏi.

      Lúc này Hứa Lương Cầm hơi chột dạ, quanh co: “Lâu rồi gặp nhau, mải chuyện nên để ý thời gian, bọn họ uống ít, em chỉ uống có ly thôi.”

      Còn chưa sao? Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm như có gì hết, điều này chắc chắn Khương Doanh linh tinh rồi, xem ra trong ngực muốn nhắc Khương Doanh với , vậy cần dành thời gian để giải quyết việc này thôi.

      Vào cửa Hứa Lương Cầm ngồi an vị sô pha, cũng muốn cử động, hôm nay mệt gần chết.

      “Em thử , xem có vừa hay ?” Tống Dật Hàng ngồi bên cạnh , trong tay cầm cái hộp.

      “Đây là gì thế, giày à?”

      Hứa Lương Cầm nhận cái hộp, quả nhiên là đôi giày: “Sao mua giày cho em làm gì, em có mà.”

      “Em ngoại trừ chi tiêu hàng ngày cũng chịu tiêu tiền của , là đàn ông của em sao vui vẻ nổi? Trời ngày càng lạnh rồi, vừa lúc em có thể nó, giày này trong nước bán đâu.” Tống Dật Hàng xong liền cúi người xuống giày giúp .

      Hứa Lương Cầm nhanh tay lấy giày để tự , lại đứng trước gương to, quả nhiên người cao gầy ít, nhìn chân lại nhắn , khỏi hỏi: “Đây là giày nước nào, có đắt lắm ?”

      “Giày Peerru, cũng đắt lắm, 2000 đồng.”

      Đúng là đắt, thị trường bán giày còn nhiều cái hơn đôi này nhiều, như vậy cũng áy náy lắm, hơn nữa thích kiểu này.

      “À, là đô- la Mỹ.” Tống Dật Hàng vừa nhìn biểu cảm của muốn biết khi ra câu này thế nào.

      Hứa Lương Cầm nhìn đôi giày dưới chân khóc ra nước mắt, 1 vạn đấy mẹ ơi, khác nào lên tiền.

      “Vậy em thấy nên đôi này, đắt lắm, hơn nữa em đau lòng muốn chết.” Quan trọng hơn là trả nổi đâu!

      Tống Dật Hàng bật cười: “Đắt thế nào nữa nó vẫn chỉ là đôi giày, chẳng lẽ muốn thờ chắc? Chỉ cần thoải mái và ấm áp là được, hỏng rồi mua đôi khác, đồ vật chỉ có công dụng như vậy thôi mà.”

      “Bên kia cũng có vài bộ quần áo, em cũng thử , cảm thấy mắt nhìn của tệ đâu, kích cỡ chắc là vừa.” Tống Dật Hàng chỉ mấy túi bên cạnh gương.

      Quả đúng là vừa vặn, cũng thấy thêm khí chất hơn, nhìn nhìn lại đều đẹp. Chỉ là Hứa Lương Cầm dám hỏi giá nữa, lúc chia tay cầm là được rồi.

      “Những bộ quần áo này mua lúc nào vậy?”

      phải vừa hôm nay việc gì sao, dạo bên trung tâm lát thôi.” Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm đứng trước gương cười.

      người đàn ông mà dạo trung tâm mua sắm, còn mua nhiều nữ trang như thế, Hứa Lương Cầm cúi đầu biết làm thế nào.

      “Làm sao vậy, nhìn em cảm động như thế mà thấy vui à?” Tống Dật Hàng tới,

      Trong lòng Hứa Lương Cầm nhớ tới lời của Hisako, lúc này mới quyết tâm mở miệng: “ cần phải làm thế. Chuyện ngày hôm qua chúng ta còn chưa giải quyết xong.”

      “Lương Cầm, chúng ta đừng nhắc tới chuyện này nữa, được em?” Trong mắt Tống Dật Hàng ánh lên tia cầu xin.

      Chỉ là lần này đả động được Hứa Lương Cầm đâu.

      “Được, nhưng thái độ của em rất ràng, em cho tuần suy nghĩ, nếu làm theo lời em tuần sau em ra khỏi đây, về sau chúng ta đừng gặp lại nhau nữa!” Hứa Lương Cầm quay về thay quần áo, lại cởi giày ra.

      “Có phải em nghe ai ?” Sắc mặt Tống Dật Hàng trầm xuống, nghĩ đến bữa tối này hẳn có tác dụng nhanh .

      “Em đâu phải con ngu, có người xúi giục là em làm theo à? sống chết ở bên Hisako, chính còn phải có trách nhiệm với ta còn gì, em thích nhìn, lại càng thích làm bồ nhí.”

      “Chúng ta là quan hệ đương, ở đâu ra cái kiểu bồ nhí!” Tống Dật Hàng tức giận .

      Hứa Lương Cầm ngạc nhiên nhìn Tống Dật Hàng, người này cái gì thế, khi nào bọn họ thành quan hệ đương thế? Khi mới bắt đầu ta còn oang oang quan hệ bạn bè thân thiết bình thường thôi mà, còn cái gì mà dựa vào cảm giác mà ở với nhau, người này mất trí nhớ à?

      “Tống Dật Hàng, khi nào chúng ta biến thành quan hệ đương vậy?”

      “Chúng ta vẫn là quan hệ đó thôi.”

      “Trước kia đâu như vậy.”

      Tống Dật Hàng nghĩ nghĩ: “Thế sau khi hợp lại là thế, sau khi hợp lại luôn coi em là bạn của .”

      “Tâm lý của có thay đổi lớn như thế sao với em tiếng?” Hứa Lương Cầm bất đắc dĩ trừng mắt.

      thấy biểu rất ràng.”

      ra đây là nguyên nhân mà ta thay đổi, Hứa Lương Cầm có chút hiểu vì sao Tống Dật Hàng chăm sóc như vậy.

      “Được rồi, biểu của thế nào em mặc kệ, nhớ kỹ chỉ tuần thôi đấy, Em ngủ đây.” Hứa Lương Cầm nghĩ nếu là bạn rồi vậy ngày mai mặc đẹp để làm, trước kia nhả sắt phải có tuần bung lụa mới được!

      Tống Dật Hàng trầm mặc đứng trước gương hồi lâu, quyết định ngày mai chuyện với Hisako.

      Ngày hôm sau Hứa Lương Cầm dậy rất sớm để ăn diện, nhìn ở trong người nhoẻn miệng cười, trong lòng có chút nào là hài lòng, đúng là người đẹp vì lụa, nhìn người trong gương so với trước kia khác nhau hoàn toàn.

      “Thay quần áo xong sao em lại xinh đẹp vậy? Để đưa em làm.” Tống Dật Hàng tới.

      “Mặc đẹp như thế em có chút lo lắng, nếu tự làm đồ ăn sáng !” Khi biết thân phận thay đổi, sáng sớm hôm nay Hứa Lương Cầm làm đồ ăn sáng.

      Tống Dật Hàng thấy bộ dáng này của , gì, vào bếp nấu đồ ăn.

      “Em nữa, em làm đây.”

      “Em nhớ chú ý đường, qua đường phải xem xe cộ, hôm nay gió lớn nên chú ý.” Tống Dật Hàng lại dặn dò trước kia .

      Người này có phải nguyền rủa vì sao cứ mấy việc này thế? Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng lo lắng cho mình như vậy nên khá bất đắc dĩ, giống như dường như câu xin lỗi của chẳng tồn tại vậy.

      Đến công ty, Trương Na khen ngớt, sau đó lên mạng tìm tòi những thứ quần áo giày dép của xem mua ở đâu, hoàn toàn thấy gì cả.

      Hứa Lương Cầm chỉ mỉm cười, trả lời câu hỏi của Trương Na, cũng may Trương Na hỏi gì, đùa đùa mấy câu rồi làm việc.

      “Alo, Tân Dương à?” Đến giữa trưa Hứa Lương Cầm thấy Uông Tân Dương gọi.

      có chuyện muốn với em, buổi tối em có rảnh , ăn bữa cơm nhé?”

      “Cũng được, sau 6 giờ gặp lại.” Vẫn là quán cơm quen thuộc của bọn họ.

      “Được!” Uông Tân Dương thêm, trực tiếp cúp điện thoại.

      Hứa Lương Cầm do dự gọi cho Tống Dật Hàng là tối nay gặp Uông Tân Dương.

      ta có chuyện gì cần gặp vậy, bệnh phải khỏi rồi còn gì?”

      “Em cũng , giọng của ấy rất nghiêm túc, hẳn là có chuyện gì rồi.”

      “Vậy lần này em phải để đón em.” Tống Dật Hàng điều kiện ra.

      Hứa Lương Cầm đành phải đồng ý, thời gian cùng địa điểm cho Tống Dật Hàng.

      Lúc này Tống Dật Hàng mới cản trở nữa.

      Tan làm Tống Dật Hàng thu dọn đồ đạc rồi bắt xe.

      chờ có lâu ?” Vào nhà hàng thấy Uông Tân Dương ngồi, Hứa Lương Cầm lập tức đến.

      cũng vừa tới thôi, em gọi món .”

      gọi , em kén ăn.” Hứa Lương Cầm đưa menu cho Uông Tân Dương.

      Hình như Uông Tân Dương có tâm , yên lòng gọi hai món rồi ngẩn người nhìn Hứa Lương Cầm.

      “Tân Dương, làm sao vậy?”

      Lúc này Uông Tân Dương mới hoàn hồn: “Lương Cầm, nghe em lại ở chỗ với họ Tống?”

      nghe ai ?”

      “Ngày đó đường gặp Mộng Thanh, nghe ấy .”

      Người phụ nữ này chưa từ bỏ ý định bám lấy Tống Dật Hàng à, lại còn nghe ngóng tình huống của bọn .

      “Ừm đúng là hợp lại, nhưng mà….”

      “Lương Cầm, sao em có thể hồ đồ như thế? Khi đó khuyên em rồi, việc của phải là ví dụ sao mà em cứ cố nhảy vào đó!” đợi Hứa Lương Cầm xong, Uông Tân Dương bị tức giận kích thích

      Hứa Lương Cầm bị dọa sợ: “Tân Dương, làm sao thế?”

      “Xin lỗi em, khống chế nổi tâm tình của mình, chỉ cảm thấy em bị họ Tống kia chơi đùa, cảm thấy rất đau lòng.” Uông Tân Dương tự rót rượu cho mình, lúc này thưởng thức mà ngụm hết luôn.

      “Tân Dương, có phải có gì muốn tâm ?” Hứa Lương Cầm nghi ngờ phải là bởi vì gặp lại Quách Mộng Thanh nên Uông Tân Dương mới như vậy.

      “Đúng, có tâm nên nên lời được.”

      Hứa Lương Cầm thấy Uông Tân Dương chậm rãi thừa nhận mới thả lỏng: “Có tâm với em, đừng để trong lòng sinh buồn bực.”

      Uông Tân Dương cúi đầu lời nào, lúc Hứa Lương Cầm chờ được Uông Tân Dương mới ngẩng đầu, kéo tay Hứa Lương Cầm, giọng mang theo run run: “Lương Cầm, chúng ta hẹn hò !”
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Usagi29 others thích bài này.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 34

      Hứa Lương Cầm nhìn vẻ mặt thành của Uông Tân Dương cảm thấy xung quanh như mờ nhạt : “Tân Dương, em hiểu những lời là thế nào?”

      chúng ta hẹn hò .” Uông Tân Dương lớn hơn.

      hẹn hò là ý gì vậy?” Hứa Lương Cầm sợ hiểu sai, cho rằng hỏi lại để hiểu hơn.

      “Chính là hy vọng em là bạn của .”

      “Tân Dương, vừa mới đường gặp Quách Mộng Thanh, có phải bị kích thích gì ?” Xác nhận nghe sai cũng hiểu sai, nhưng Hứa Lương Cầm lại tin nổi chuyện này, chỉ có thể nghĩ bởi vì nguyên nhân là Quách Mộng Thanh nên Uông Tân Dương mới thất thường như thế.

      bị kích thích gì cả, hơn nữa chuyện trước kia cũng buông tay rồi. biết những điều này hôm nay là rất đột ngột. Chuyện với em, tự hỏi mình rất lâu. Từ ngày bị bệnh rồi chăm sóc của em khiến để ý, vẫn luôn nghiêm túc tự hỏi. Lương Cầm, nhớ em có tình cảm với , bao lâu vậy mà cứ chần chừ mãi, chỉ là có dũng cảm nhìn vào tình cảm này. Khi đó chỉ muốn tìm mấy kiểu như Quách Mộng Thanh làm bạn , bởi vì chỉ có như thế mới khiến bố mẹ hài lòng, chỉ có như thế mới khiến họ nghĩ mình khổ nữa, nhưng trải qua chuyện này hiểu ra, là trèo cao, kết quả chiếm được gì cả.”

      đến đây Uông Tân Dương dừng lại trong chốc lát, sau đó tiếp: “ biết giữa chúng ta có đoạn tình cảm phong ba bão táp gì cả, nhưng những năm gần đây phải chúng ta như bạn bè hay người thân sao? Tính cách của chúng ta lại rất quen thuộc, bố mẹ đối với em cũng rất hài lòng cho nên em cần có gánh nặng gì cả, nhiều năm bỏ lỡ em như vậy, xin lỗi, cũng xin em cho theo đuổi em!”

      Lúc này Hứa Lương Cầm phản ứng được gì nữa, theo từ sơ trung cho tới bây giờ, cuối cùng cũng đơm hoa kết trái, biết trong lòng như thế nào, chỉ muốn hỏi sao dạo này lắm hoa đào thế!

      Kể ra có Tống Dật Hàng – con nhà giàu và đẹp trai đối tốt với , lại có bạch mã hoàng tử chung tình hơn 10 năm chủ động tỏ tình, sao đời sống tình cảm của phức tạp thế?

      ngại khi em chỗ với Tống Dật Hàng à?” Hứa Lương Cầm vẫn cho rằng Uông Tân Dương là người bảo thủ.

      có để ý quá khứ của Quách Mộng Thanh sao?” Uông Tân Dương cười ôn hòa.

      giống nhau đâu, điều kiện của Quách Mộng Thanh hơn em nhiều.”

      “Ở trong , em mới là lựa chọn tốt nhất, kém ấy phần nào.”

      Hứa Lương Cầm cúi đầu giọng : “Nhưng mà tại em cùng với Tống Dật Hàng.”

      Uông Tân Dương nhàng kéo tay Hứa Lương Cầm để nhìn : “Lương Cầm, em hiểu được Tống Dật Hàng chỉ coi em là nhạc đệm của buổi hòa nhạc thôi, cho dù nhạc có đặc sắc đến mấy cũng hết, vấn đề nằm ở việc bài hát đó dài hay ngắn. nghĩ nếu bây giờ em tách ta ra thời gian này là giai đoạn đẹp nhất để nhớ lại, phải đến khi hãm sâu giống rồi khó thoát khỏi tổn thương, người nhà em cũng lo lắng nữa. nghe Quách Mộng Thanh nhiều năm qua Tống Dật Hàng rời bước khỏi người Nhật bất kể ta hẹn hò hay làm quen với nào. Em nghĩ , em muốn cuộc sống như vậy sao? thừa nhận giàu như Tống Dật Hàng nhưng có thể đảm bảo khi chúng ta sống chung với nhau, nhất định cố gắng để em có cuộc sống tốt đẹp hơn, em có thể tiếp tục viết tiểu thuyết của em, bắt em làm kiếm tiền, có phòng ở rồi, em và có thế giới của hai ta, cần sợ bố mẹ nhiều nữa.”

      Lúc này người phục vụ mang thức ăn lên, Hứa Lương Cầm chờ phục vụ , nghĩ nghĩ mới : “Tân Dương, những lời hôm nay quả đúng là đột ngột, em cần suy nghĩ chút, cẩn thận suy nghĩ lại, được chứ?”

      Uông Tân Dương gật đầu: “ ép em, em muốn suy nghĩ bao lâu cũng được, em có thể lựa chọn cuộc sống nào cũng được chỉ cần em vui vẻ, có như thế nào vận ủng hộ em cho dù biết em bị tổn thương. Lương Cầm, luôn chờ em. Chúng ta ăn cơm thôi, để lâu đồ nguội.”

      bữa cơm này Hứa Lương Cầm nuốt nổi, vất vả lắm mới ăn xong, từ chối ý tốt Uông Tân Dương là đưa về, để ta trước.

      Uông Tân Dương thấy Hứa Lương Cầm nghe, có cách nào đành thanh toán trước rồi rời .

      Chờ Uông Tân Dương rời , tầm 10 phút Hứa Lương Cầm mới ra khỏi nhà hàng, thấy chiếc Porche bên đường.

      “Sao ra cùng ta?” Tống Dật Hàng thắt dây an toàn cho Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm để mặc Tống Dật Hàng táy máy: “ có gì, em chỉ muốn ngồi suy nghĩ lát.”

      Nhìn Hứa Lương Cầm hồn bay phách lạc, Tống Dật Hàng hỏi nhiều nhưng hiểu được Hứa Lương Cầm muốn để Uông Tân Dương biết đón .

      Khương Doanh, Uông Tân Dương đều chiếm vị trí nhất định trong lòng Hứa Lương Cầm, nhưng ngược lại. Xem ra với bộ dáng này của Hứa Lương Cầm chắc là họ Uông kia làm công tác tư tưởng cho rồi, hẳn là khuyên rời khỏi .

      “Sao lại có tinh thần thế kia, chưa ăn được gì à, nếu trở về làm chút gì cho em ăn nhé?” Tống Dật Hàng chăm sóc .

      Hứa Lương Cầm nhìn phía ngoài cửa lắc đầu: “Em ăn no rồi, chỉ mệt quá thôi.”

      Tống Dật Hàng thấy vậy nữa.

      Trở về chỗ ở, Hứa Lương Cầm rửa mặt rồi về phòng ngủ, Tống Dật Hàng ở phía sau cũng nghiêm túc đắp chăn mà quấy nhiễu , chỉ xoay người đến thư phòng vội vã làm việc đến nửa đêm mới quay trở về.

      Liên lục 5 – 6 ngày Hứa Lương Cầm đều như thế, Tống Dật Hàng có cảm giác đúng, tất nhiên là phát Hứa Lương Cầm từ chối mấy động tác thân mật của , nhưng làm hiểu là rốt cuộc Uông Tân Dương với những gì mà khiến lâm vào mâu thuẫn như thế!

      Hứa Lương Cầm cũng biết biểu cảm bất thường nhưng có cách nào cả, từ lúc Uông Tân Dương tỏ tình với , cảm thấy nên phát sinh quan hệ gì với Tống Dật Hàng nữa, cũng phải vì Uông Tân Dương mà thủ tiết, bởi vì làm sao thủ được? chỉ muốn yên tĩnh xem rốt cuộc nên làm gì bây giờ, nên lựa chọn sao đây.

      Đối với , Uông Tân Dương là người trong mộng mười mấy năm qua chạm được, nay giấc mộng thành khiến cảm thấy chân thực, có chút hoảng sợ dám tin vào nó.

      Còn Tống Dật Hàng, cảm giác của càng phức tạp, đây là người đàn ông tuyệt nhất mà quen biết, hơn nữa người ta còn chăm sóc từng li từng tí, làm cho hãm vào vũng sâu vui vẻ, biết kết quả tốt lại muốn rời , đương nhiên hiểu người này phải là người cùng với tới cuối đường.

      Nhắc lại cũng buồn cười, thấy Tống Dật Hàng hay Uông Tân Dương cũng là những người cao đến nỗi với tới, có lẽ khi sinh hoạt thời gian ngắn, dù con nhà giàu đẹp trai cũng là bình thường.

      Hôm nay là thứ bảy, Hứa Lương Cầm quyết định đem quyền chủ động cho Tống Dật Hàng, nếu đồng ý cầu trước đó của cùng chỗ, dù sao cho tới nay đối tốt với là Tống Dật Hàng chứ phải Uông Tân Dương, muốn làm người ta thất vọng, nếu trái với lương tâm lắm. Hứa Lương Cầm tự nhận là người sống có nguyên tắc, thể tùy ý vất bỏ Tống Dật Hàng, ra thừa nhận cũng có tí tình cảm với Tống Dật Hàng.

      Sau khi tan làm, Hứa Lương Cầm có chút mong chờ Tống Dật Hàng về, còn chủ động làm bữa tối.

      Nghe thấy tiếng mở cửa, Hứa Lương Cầm vội vàng bê thức ăn lên.

      “Hôm nay có chuyện gì khiến em vui à? Làm cơm tối cho , lại còn để động tay vào việc gì nữa?” Tống Dật Hàng nhìn bàn đầy thức ăn có chút thụ sủng nhược kinh (được sủng mà thấy sợ), lại thấy biểu tối nay của Hứa Lương Cầm rất hào hùng.

      “Có phải chuyện vui vẻ hay biết nữa, tắm trước rồi ăn cơm.” Bữa tiệc này là cơm đoàn viên hay cơm tan vỡ, toàn bộ xem biểu của đấy, trong lòng Hứa Lương Cầm vừa suy nghĩ vừa ngắm bóng lưng của Tống Dật Hàng.

      ăn xong rồi, có chuyện gì em .” Tống Dật Hàng cười buông đũa xống nhìn sang Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm cũng ăn nữa, gật đầu : “ cân nhắc sau rồi?”

      “Chỉ chuyện này sao?”

      “Vâng.”

      Tống Dật Hàng điều chỉnh dáng ngồi: “Lương Cầm, sau ngày hôm đó ngay hôm sau gặp Hisako để chuyện. ấy cũng đồng ý chủ động gặp mặt em, càng ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta. Trong cuộc sống sinh hoạt cá nhân, em cứ hoàn toàn coi ấy tồn tại là được.”

      nhiều như vậy hẳn là đoạn tuyệt việc quan hệ với ấy, đúng ?” Nghe xong lời của Tống Dật Hàng, hoàn toàn bình tĩnh bởi đó nằm trong những gì dự tính.

      “Lương Cầm, Hisako phải là vấn đề, em nên điều chỉnh trạng thái của mình.”

      “Em cũng thẳng với luôn, em có cách nào coi rằng ấy tồn tại, bởi vì ấy luôn bên cạnh , em cũng điều chỉnh trạng thái của mình tồi. Tống Dật Hàng, chúng ta chia tay thôi, em lập tức rời khỏi đây.”

      Hứa Lương Cầm xong bình tĩnh đứng lên, trở lại phòng lấy túi đồ sớm chuẩn bị rồi về phía cửa.

      “Lương Cầm, em làm gì thế, việc này chúng ta có thể thương lượng mà.” Tống Dật Hàng đứng trong phòng khách ngăn Hứa Lương Cầm lại.

      “Em phải cho thời gian sao? Em giống các chơi đùa.” Hứa Lương Cầm xem đây là quyết định của Tống Dật Hàng, ra thế cũng tốt, cũng có gánh nặng gì khi đến với Uông Tân Dương nữa.

      “Lương Cầm, Hisako giải quyết giúp rất nhiều khó khăn, đồng ý với người khác là chiếu cố ấy tốt.”

      Cái quan hệ này đúng là phá nổi, Hứa Lương Cầm thở dài: “Tống Dật Hàng, nên kết hôn với Hisako , bằng những trong tương lai bị làm tổn thương đấy.”

      “Em cứ kiên quyết rời khỏi như thế có phải ngày đó Uông Tân Dương gì với em ? Hay là em cảm thấy ta chia tay với Quách Mộng Thanh cho nên em thấy cơ hội của mình đến rồi?”

      bậy bạ gì thế? ràng với Hisako mập mờ, tại còn đổi trắng thay đen lên người tôi! Tôi hỏi , chuyện du lịch ở thảo nguyên có phải là ra tay ? chi khoản lớn như thế là vì muốn tôi bệnh viện thăm Uông Tân Dương đúng ?” rốt cuộc Hứa Lương Cầm bị Tống Dật Hàng làm cho tức giận.

      Tống Dật Hàng giật mình nhưng vẫn hào phóng thừa nhận: “ sai, là đưa tiền để Vương Trung Minh đưa công ty em du lịch, bởi vì biết chỉ cần em ở chỗ với Uông Tân Dương kia có chuyện tốt lành gì. Bây giờ phải chứng minh đoán sai sao? Em chỉ có ăn bữa với ta mà làm loạn với rồi đây! Lương Cầm, cho em biết về Uông Tân Dương em luôn thích là người như thế nào nhé, nhiều năm như thế mà em chưa từng được ta đáp lại có phải là thể buông nổi nỗi uất ức này đúng ? cũng tin họ Uông kia để em hiểu cảm giác của ta, ta chia tay Quách Mộng Thanh nhưng có nghĩa là ta chấp nhận em! Lương Cầm, nếu ta thích em hẹn hò với Quách Mộng Thanh, càng muốn để bọn họ đến ngày hôm nay, em hiểu chưa!”

      Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng cứ hạ thấp tình cảm mười mấy năm của như vậy, lập tức mặt đỏ tía tai: “Tống Dật Hàng, dựa vào gì mà chen vào tình cảm của tôi? Còn có đừng xem thường người khác, tôi cho biết, hôm nay tôi và chia tay, ngày mai ở cùng với Uông Tân Dương đấy, tin ?”

      tin!” Tống Dật Hàng chỉ coi Hứa Lương Cầm thẹn quá hóa giận nên vậy.

      Lúc này Hứa Lương Cầm chỉ hận thể hô biến Uông Tân Dương ngay trước mặt để chứng mình có gì phải buồn cười khi đơn phương thích cả, nhưng dù sao có khả năng này cho nên chỉ thở phì phò : “Ngày đó trong lúc ăn cơm, Uông Tân Dương tỏ tình với tôi, ấy muốn theo đuổi tôi, muốn tôi làm bạn của ấy, tin hay chúng ta xem nhé! Chìa khóa tôi trả lại !” xong liền ném chìa khóa cho Tống Dật Hàng, đây là lần thứ hai trả lại chìa khóa, thề đó cũng là lần cuối cùng, bất kể như thế nào cũng ở cùng chỗ với Tống Dật Hàng nữa!

      Tống Dật Hàng đón lấy chìa khóa mà để mặc cho nó rơi xuống nền gỗ với tiếng “keng” thanh thúy, nhúc nhích mà chỉ chăm chú nhìn ánh mắt của Hứa Lương Cầm, lại mở miệng rất : “Hứa Lương Cầm, em vừa gì, em lại lần cho !”
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Usagi31 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :