1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Sống lại và quý trọng - Lan Quế (tạm ngưng chờ tốt nghiệp

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      giờ mình trong giai đoạn đợi bị trường đạp khỏi cửa nên tạm thời ngừng edit khoảng 1-2 tháng
      Rất xin lỗi các bạn đợi đọc
      ;..........;


      Sống lại và quý Trọng

      Convert: Trùng sinh và quý trọng

      Tác giả: Lan Quế

      Phần mềm: 100%

      Chuyển đổi: tamquay-tangthuvien

      Kỹ thuật viên: Tomiko

      Liên hệ phản hồi: [email protected]

      Kiểm soát viên: Jupiter Galileo


      Thông số: trùng sinh kèm gian, báo thù, gương vỡ lại lành, ngọt sủng
      (kiểu gian này khác biệt với những gian trong các kiểu truyện tận thế, mạt thế)


      Dữ liệu chính: Chân Tích, Tề Hiên dữ liệu bổ sung: Thẩm Húc, Tiêu San San

      [​IMG]

      Văn án:

      Chân Tích cảm thấy buồn cười thay cho tên của mình, đại khái là người biết quý trọng người nhất thế giới. Buông tay người lòng mình, chọn con đường tự cho là đúng đắn, thuận lợi. Trải qua bao năm cuối cùng nghiệp cũng thành công, lại phát ông chồng cùng bạn thân sớm lên giường với nhau! Dứt khoát đưa lên tờ thỏa thuận li hôn, tra nam tiện nữ đều muốn gặp lại. Muốn bắt đầu cuộc sống mới, lại bị tiện nữ nhẫn tâm hại chết.

      Tỉnh lại lần nữa, sống lại đến lúc trước khi mọi việc xảy ra, lúc này đây, buông tay người , tiếp tục ngu ngốc biết quý trọng nữa. Lúc này đây, trân trọng mọi thứ bên mình, tình , tình thân, tình bạn… Còn có giấc mộng từng bị kiếp trước bỏ qua, giờ đây cũng phải cố gắng hoàn thành.

      Đây là người phụ nữ mạnh mẽ, vì nghiệp mà buông bỏ quá nhiều, sống lại chỉ để bù đắp cho câu chuyện đầy tiếc nuối.

      Chương 01 - Chương 02 - Chương 03 - Chương 04 - Chương 05
      Chương 06 - Chương 07 - Chương 08 - Chương 09 - Chương 10
      Chương 11 - Chương 12 - Chương 13 - Chương 14 - Chương 15
      Chương 16 - Chương 17 - Chương 18 - Chương 19 - Chương 20
      ..............
      Chương 106 - Chương 107 - Chương 108 - Chương 109 - Chương 110




      Tiến độ: thường là 2 tuần 3 chương, lúc rảnh hơn 1 tuần 2 chương hoặc 2 tuần 5 chương​
      Last edited: 25/4/16
      thuann, vk đại ca, nhimxu10 others thích bài này.

    2. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Chương 1: Sống lại sau tai nạn xe

      Chân Tích biểu cảm đường lớn, lần đầu tiên phải vội vàng tranh thủ thời gian mở hội nghị. Nhìn trước mắt nhà lầu phồn hoa, xe cộ đông nghịt; lại cúi xuống nhìn bản thân với bộ đồ hàng hiệu tinh xảo, bỗng nhiên cảm thấy mờ mịt, đến cùng theo đuổi thứ gì trong mấy năm nay?

      Năm đó vừa tốt nghiệp, quyết định chia tay người – Tề Hiên xoay qua gả cho Thẩm Húc – ông chủ xây dựng ở thành phố, chiếm được căn nhà 200 bình có 3 phòng ở, cũng có được hộ khẩu ở thành phố. tự thừa nhận đấy là lựa chọn lý trí, khi trưởng thành cần phải đối mặt với thực tế: tình cùng bánh mì thể đem lại kết quả gì. Mà bây giờ, cuối cùng cũng có công ty của chính mình, có nhà có xe thậm chí còn giúp cha mẹ và chị dâu ở quê đổi căn nhà lớn hơn. Ước muốn cơ bản đều thực , nên mãn nguyện, nhưng vì sao... lòng của chỉ còn là mảnh hoang vắng?

      Bắt đầu từ lúc thấy chồng của mình.. có lẽ trở thành chồng trước, Thẩm Húc cùng Tiêu San San bị bắt gian giường, quyết định muốn duy trì cuộc hôn nhan này nữa. Từ trước đến nay, phải là người tạm nhân nhượng vì lợi ích của mọi người. Nhưng nhìn thấy cảnh Thẩm Húc quỳ xuống nhận sai, cầu mong tha thứ, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ gì ngược lại lại là cảm giác xót xa “Đúng là như thế”. Đúng là đáng tin cậy, đúng là chịu trách nhiệm, đúng là… gì mà sâu đậm cũng chỉ là giả dối…

      Chuông điện thoại di động vang lên, ánh mắt Chân Tích khôi phục bình tĩnh, đợi đến lúc nhìn màn hình di động hiển thị hai chữ “San San”, hơi nheo mắt lại, trầm mặc nhấn nút trả lời.

      “Chân Tích, vừa cùng Thẩm Húc cái gì?” Tiêu San San vẫn là lần đầu dùng loại giọng này chuyện với .

      Chân Tích cười nhạo tiếng, chút lưu tình mở miệng châm chọc “A! Thời nào mà kẻ thứ ba chuyện đến là đúng lý hợp tình? Có phải mất mặt ? Vất vả trèo lên được giường Thẩm Húc, ta quay người lại cần , là đủ thấp kém”.

      !!” Tiêu San San cố nhịn xuống cơn tức, căm hận đáp “Tôi là nghĩ đến việc A Húc chịu li hôn cùng , ban đầu người biết trước là tôi! Bên cạnh nhiều năm như vậy cũng là tôi! cái loại nam nhân bà cả ngày chỉ biết đến công việc dựa vào đâu mà chiếm vị trí phu nhân Thẩm?”

      “Vậy có thể hỏi Thẩm Húc, như thế nào lại có thể lấy - người phụ nữ như hoa như ngọc như vậy? Người dịu dàng biết quan tâm như vậy, có thể chỉ đưa tới làm thứ đồ ấm giường, là phung phí của trời. Chẳng qua ngờ giá trị của phu nhân Thẩm cũng chỉ bằng mua con búp bê”

      Tiêu San San im lặng lúc, đột nhiên bật cười hắc hắc “Tôi sớm muộn gì cũng thành phu nhân Thẩm, đem cả chồng cùng công ty của thu vào trong túi, chỉ cần ”.

      Chân Tích cười lạnh tiếng tắt điện thoại, nhưng trong lòng có chút buồn phiền. Tiêu San San là bạn cùng phòng đại học của . từng coi Tiêu San San như người bạn thân nhất của mình, do công việc bận rộn thể thường xuyên gặp mặt giống như trước đây, còn từng thầm tiếc hận. Bây giờ nghĩ lại, đúng là ngu xuẩn, thường nghe người ta , bóng dưới ánh đèn là càng tối, càng là người thân cận là càng dễ nhìn thấu, đến cùng là cũng phạm phải sai lầm này.

      May mà đều kết thú, kể cả Thẩm Húc chịu ký vào thỏa thuận li hôn, cũng có thể thông qua tòa án giải quyết việc này, về sau nhắm mắt làm ngơ, coi như mua bài học kinh nghiệm.

      Chân Tích hít sâu hơi, bước nhanh tới đường cái bên kia đường, lúc lơ đãng ngẩng đầu lên nhìn đến đoàn người ra khỏi khách sạn bên kia đường, thoáng cái ngây ngẩn cả người. Là Tề Hiên! Người đàn ông mà mỗi khi nhớ đến đều khiến sinh lòng áy náy, lhe mỉm cười cùng người bên cạnh chuyện, xem bộ dáng là bàn chuyện làm ăn. biết công ty của , tuy còn nhưng khả năng tồi, người chống đỡ công ty dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, xem ra có vẻ vất vả hơn ?

      lần nữa cất bước, cúi đầu xuống muốn cho đối phương nhìn đến bản thân lại nghĩ đến có chiếc ô tô màu đen từ bên cạnh nhanh chóng xông tới, đợi phản ứng được quá chậm, cả người bị đụng văng ra ngoài rồi rơi xuống đất mạnh, là gãy bao nhiêu xương. Ngoại trừ đau cũng còn cảm giác gì khác nữa.

      Chiếc xe kia chậm lại chút nào, trực tiếp quẹo vào đoạn rẽ biến mất trước tầm mắt mọi người, thấy được chiếc xe kia dán giấy phép gì đó… Xe như vậy cũng được lại đường sao? Theo dõi có thể bắt được chủ xe đến hay ? Tiêu San San câu “Chỉ cần ” có phải là ý này hay ? Những suy nghĩ này trong giây lát lướt nhanh qua đầu , bởi vì lại thấy được Tề Hiên, người nam nhân kia đẩy người qua đường vây xem ra lao tới bên cạnh . Gọi xe cứu thương xong lại run tay dám đụng vào người , mặt tràn đầy vẻ hoảng loạn, miệng ngừng kêu gì đó nhưng căn bản là nghe được.

      Chân Tích cố gắng hé ra tươi cười nhìn nhưng nước mắt lại trào ra khiến tầm mắt mơ hồ. ra, có rất nhiều câu muốn hỏi , muốn hỏi vì cái gì khiến cho nhiều năm qua rồi mà vẫn tìm người khác, muốn hỏi vì cái gì muốn duy trì giấc mộng mở công ty kế hoạch của hai người, muốn hỏi có hận hay từng khinh bỉ … Nhưng dám hỏi, bởi vì nhịn được mà xem thường bản thân.

      Là chính đem cuộc sống của mình thành nát bét thế này, là tự cho là đúng chặt đứt tình cảm của hai người. hận Thẩm Húc tuân thủ hứa hẹn, hận Tiêu San San tính kế sau lưng nhưng kì hận nhất là bản thân mình. Người khác có như thế nào quyết định đều là ở chính tạo thành kết quả giờ… Đều là sai lầm của , là hiểu được quý trọng, hối hận … Đáng tiếc, còn kịp nữa rồi.

      Thời điểm khí lực ngày yếu ớt, nhìn thấy mặt dây chuyền từ trong cổ áo trượt ra, ngây ngẩn nhìn chằm chằm, dằn nổi lòng nâng tay dính đầy máu tươi lên tay nắm. Đó là khối Mặc Ngọc (ngọc lục bảo đen) hiếm thấy, là trước kia tặng cho làm vật đính ước nhưng lúc hai người chia tay đem trả lại. Ba năm sau thời điểm chia tay, mới biết được Mặc Ngọc còn tên gọi khác, Hình bóng người thương, tượng trưng cho mẫu hình lý tưởng xinh đẹp chiếm trọn trái tim người đàn ông… Người đàn ông tặng cho người mình Mặc Ngọc đại cho trình cảm chân thành, như hình với bóng.

      Nặng nề nhắm mắt lại, ở giây phút cưới cùng, cuối cùng cũng nghe lời của “Tích Tích, nên ngủ, chúng ta hẹn, muốn cùng bờ biển ngắm mặt trời mọc. Em quên sao?”.

      Em quên, nhưng mà em còn tư cách cùng rồi… xin lỗi, là em đối xử tốt với . Giọt nước mắt sau cùng của Chân Tích chảy xuống, chậm rãi đình chỉ hô hấp.

      *************

      Lần nữa mở mắt ra nhìn đỉnh màn vừa quen thuộc mà vừa xa lạ trước mắt, có chút mê mang, nhất thời suy nghĩ rối loạn bản thân ở nơi nào; nhưng ngay lập tức trong đầu xuất những kí ức khiến mặt nháy mắt trắng bệch.

      Li hôn, tai nạn giao thông, Tề Hiên…

      chết!

      Chân Tích cuộn mạnh thân mình đứng dậy, dường như cảm giác được cơn đau cách nào xoa dịu, toàn thân đau nhức!

      Buồng vệ sinh đột nhiên vang lên tiếng xả nước dọa nhảy dựng, sau đó lại truyền đến thanh thu dọn sách vở.

      “Tiểu Tích, cậu yên tâm nghỉ ngơi , tớ giúp cậu xin nghỉ với thầy. Đừng nghĩ nhiều như vậy! Nếu quyết định như vậy đem quá khứ đều quên , chờ cậu về sau đứng vững tại thành phố tuyệt đối hối hận! Mọi người phải đều như vậy sao? À, đến giờ rồi, tớ trước nha Tiểu Tích, có việc gọi cho tớ”.

      Là Tiêu San San!

      Chân Tích hàm hồ ừ tiếng, gắt gao cắn chặt răng. Chờ sau khi Tiêu San San đóng cửa rời khỏi đây, mới chậm rãi đỡ chắn giường ngồi dậy. Nhấc màn lên nhìn quanh bốn phía, nơi này là kí túc xá đại học của . Đại khái là giờ học, trông kí túc xá chỉ còn mình . Chân Tích lau mồ hôi lạnh trán, nghi ngờ bò xuống giường chạy ào vào buồng vệ sinh.

      Trong gương là lúc tuổi trẻ, chỉ là gương mặt tái nhợt, hai má ửng hồng có chút bình thường, cằm hơi nhọn lộ vẻ gầy yếu, là chính lúc vừa mới thất tình! Chân Tích mở vòi nước hắt nước lạnh lên mặt cuối cùng cũng hết đau đầu suy nghĩ ràng. Ngẩng đầu lần nữa, đối diện gương nhàng nở nụ cười, trời cao cho ưu đãi lớn, lại để cho sống lại lần nữa.

      nhớ lúc này là sau hôm cùng Tề Hiên chia tay, bốn năm tình cảm dễ đứt liền đứt, cho dù có tự nhận là lựa chọn đúng đắn nhưng lúc do dự vẫn là cực độ đau đớn; vừa chia tay liền sốt cao trận. Kiếp trước, nghỉ ngơi ở kí túc xá ba ngày, liên lạc với Tề Hiên lấy lần, lúc gặp lại tâm trạng được thu thập ổn, bình tĩnh đem dây chuyền trả cho Tề Hiên, tạo nên kết cục sau cùng.

      Chân Tích soi gương sờ sờ Mặc Ngọc cần cổ, muốn nhớ lại những sai lầm của bản thân lúc trước. Những việc kia đều qua, nay còn kịp thời sửa chữa, còn kịp quý trọng người kia.

      Nhìn sang bên cạnh là bộ cốc khăn đánh răng rửa mặt để cùng Tiêu San San, trong mắt Chân Tích mảnh lạnh lùng, thuận tay ném xuống đất rồi dùng chổi thu gọn vào thùng rác. Kiếp trước là ngu ngốc, coi loại tiểu nhân này là bạn thân, kết quả đem bản thân thành nhà tan cửa nát. Vừa rồi nếu phải cách cái màn, sợ bản thân lao qua bóp chết ta.

      Báo thù tuyệt phải báo như vậy, thể để bản thân lỗ như thế. Hít sâu hơi, Chân Tích tạm bỏ qua thù hận trong lòng, ra ngoài lôi điện thoại dưới gối ra. Khẩn trương nắm chặt quyền, bấm số điện thoại của Tề Hiên, nín thở chờ đợi.

      “A lô, Tích Tích?” Còn chưa được hai giây, thanh trầm thấp của Tề Hiên liền truyền đến, còn mang theo kích động cùng áp lực.

      Mũi Chân Tích đau xót, nghẹn ngào mở miệng “A Hiên…”

      Tề Hiên bắt đầu lộ căng thẳng “Làm sao vậy Tích Tích? Em đừng khóc, em, em muốn gì cứ …”

      “A Hiên… Em cảm thấy đầu nóng, có khí lực, giống như muốn ngất vậy…” nghe ra Tề Hiên đè nén khổ sở, tay cầm di động của Chân Tích nắm chặt khiến ngón tay trắng bệch. Do trong lòng chua xót, thanh nghe càng tội nghiệp, lộ ra mấy phần băn khoăn lúng túng.

      “Em bị bệnh? Đừng sợ, lập tức tới ngay! Em nên lại, nằm giường chờ , rất nhanh đến”.

      Chân Tích nghe được thanh đối phương đóng cửa, được lúc lại thấy ồn ào hiển nhiên ở bên ngoài rồi, vội , “A Hiên, cần gấp. Nhất định phải cẩn thận nhìn đường, để em ngắt*…”

      *Chỗ này là do ngữ pháp tiếng Trung khác mình, toàn câu chắc CT định ‘để em ngắt điện thoại’.

      “Được, em chờ ”.

      Ngắt điện thoại, Chân Tích có chút hối hận, tuy rằng muốn mượn cơ hội sinh bệnh này để quay lại cùng Tề Hiên, nhưng nhớ đến tai nạn giao thông trước khi chết của mình, lại lo lắng Tề Hiên quá nhanh kịp nhìn đường. Thở dài, nằm ghé vào bàn đợi, hồi ép buộc này khiến rất mệt, cánh tay mềm nhũn có chút sức lực, bằng muốn trực tiếp chạy cùng gặp mặt.

      Chẳng qua mới năm phút đồng hồ, tiếng gõ cửa dồn dập liền vang lên, “Tích Tích?”

      “Cửa khóa, vào ”, Chân Tích vội ngồi thẳng dậy nhìn về phía cửa, lên tiếng trả lời.

      Cửa phòng được đẩy ra, lộ ra khuôn mặt tiều tụy lởm chởm (râu) của Tề Hiên. Thời bị đảo lộn, nhìn lại người lần nữa, Chân Tích lập tức bật khóc thành tiếng, “A Hiên… A Hiên, xin lỗi, có thể tha thứ em được …”
      Last edited: 8/3/16
      vk đại ca, nhimxu, linhdiep1720 others thích bài này.

    3. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      mình rất thích trọng sinh :063::063: hy vọng sớm có chương mới nhé
      Chris thích bài này.

    4. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      mong chờ quá, biết phản ứng của nam 9 là gì nhỉ?:ex10:

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      hu hu dang hay thi het chuong.mong ban mau co chuong moi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :