1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 05: Chị xinh đẹp

      Editor: VinJR

      Tần Tích lại trở nên có chút say, lại thêm tâm tư đơn thuần, chẳng qua sau hai mươi năm hào hiệp, cho dù đường lớn, cũng thể ngoan ngoãn vào khuôn khổ, cho nên giống như điên, dùng cả tay chân, vốn muốn cắn , nhưng biết làm sao ngực quá rắn chắc, chỉ có thể miễn cưỡng dùng hai răng cửa cạp cạp da thịt của .

      Cố Mộ Nghiêm vội vàng buông ra, vén quần áo lên liền nhìn thấy vài vết hồng hồng ngực, tất cả đều do hai cái răng của tạo thành, tức giận đến gân xanh cũng nổi lên, " chết tiệt này."

      Rất dễ dàng mới áp chế lửa giận xuống, lập tức lại sắp bạo phát, này là thiếu giáo huấn. Cố Mộ Nghiêm hung tợn trừng mắt nhìn .

      Ánh mắt của Tần Tích lờ mờ, bước lắc lư, ợ hơi rượu, " mới. . . . . . Đáng chết, tôi cáo. . . . . . Tố , đừng chọc tôi. Tôi phải ăn chay lớn lên đâu." nắm quả đấm lắc lắc ở trước mặt , "Từng thấy quả đấm giống như bao cát chưa? Đây này."

      ". . . . . ." Đầu Cố Mộ Nghiêm đầy hắc tuyến nhìn biến thành sâu rượu.

      muốn hung hăng giáo huấn biết trời cao đất rộng này, nhưng mà say rượu, cho dù giáo huấn thế nào, tỉnh lại cũng nhớ được, cho nên Cố Mộ Nghiêm lôi kéo đến WC làm tỉnh rượu, nhưng mới ném vào trong bồn tắm, cả người liền giống như vịt lên cạn, ngừng té qua té lại, trong lúc này bọt nước văng khắp nơi, đứng ở bên, cả người bị tưới ướt như chuột lột.

      Tốt, tốt, triệt để chọc giận .

      Cố Mộ Nghiêm lau mấy giọt nước mặt, kéo từ trong bồn tắm lên, vừa định quát , lại đột nhiên bị ôm lấy, sau đó Tần Tích liền gào khóc, "Thập Nhất, mình vừa rồi toilet, gặp được người đàn ông vừa già vừa xấu, ta hung dữ, làm mình sợ muốn chết."

      vừa già vừa xấu?

      Nhất thời sắc mặt người nào đó rất khó coi, này trêu chọc tức giận còn chưa tính, vậy mà lại còn cảm thấy vừa già vừa xấu, chỉ cảm thấy đầu óc có vấn đề, mắt càng thêm có vấn đề.

      "Thập Nhất, vì cái gì ôm cậu cũng còn mềm mại nữa, ngực cũng trở nên cứng rồi." Tay Tần Tích chọc chọc ngực , đột nhiên lại khóc lớn lên, "Thập Nhất, phải cậu bị bệnh nan y chứ, cậu sắp chết có phải , tuy bình thường mình cực kỳ khinh bỉ cậu thấy sắc quên bạn, nhưng cậu ngàn vạn được chết, cậu chết rồi, mình liền còn chỗ xin cơm ăn. Thập Nhất à. Cậu được chết."

      "Câm miệng." Cố Mộ Nghiêm nhìn người khóc đến nước mắt nước mũi thành đống trước mắt, cho nên mới phụ nữ chỉ có phiền toái, giống như làm từ nước.

      Bỗng dưng Tần Tích liền lập tức dừng lại, mở to mắt tròn xoe nhìn , nức nở trận, bỗng nhiên tiến đến trước mặt , phun ra câu, "Chị xinh đẹp, bộ dáng của chị xinh nha."

      Tần Tích quả tiểu sâu rượu, vừa uống chút rượu liền thành như vậy. Người bình thường đúng là theo kịp tốc độ này mà.

      Xinh đẹp? Từ này là để chỉ phụ nữ đó.

      Khóe miệng Cố Mộ Nghiêm hung hăng giật giật trận, có lần cá cược thua với Lý Mặc, thua nên phải mặt đồng phục quán bar, kết quả bị người đàn ông nhìn thấy, vậy mà bộ dáng của rất đẹp, ta cực kỳ thích, đây là lần đầu tiên có người dám ở trước mặt công chúng hạ nhục , hậu quả có thể nghĩ, bị đánh nằm viện nửa tháng mặt vẫn còn sưng vù, từ đó về sau cũng có người dám xinh đẹp.

      Cố Mộ Nghiêm biết bộ dáng mình xinh đẹp, nhưng người khác lại được ra, là đàn ông, dựa vào năng lực của chính mình, giống tên Lý Mặc táo bạo kia, đến đâu cũng khoe khoang khuôn mặt.

      là người thứ hai dám như vậy, nên giáo huấn tính năng lỗ mãng của như thế nào đây.

      Tần Tích hoàn toàn phát khuôn mặt Cố Mộ Nghiêm tức giận xanh mét, chỉ dựa vào trực giác bưng mặt , đưa môi đỏ mọng, mạnh hôn cái, sau đó đặc biệt cao hứng, giống như hoàn thành sứ mệnh vô cùng lớn.

      Mọi người thích xinh đẹp gì đó, Tần Tích cũng ngoại lệ, từ đến lớn, lần đầu tiên thấy chị xinh đẹp như vậy.

      Mà Cố Mộ Nghiêm thế nhưng lại chết đứng tại chổ, cả người cũng cứng ngắc, của . . . Nụ hôn đầu tiên cứ như vậy bị này đoạt , còn chưa phản ứng kịp, môi lại bị hôn cái, nhìn nào đó cười đến vui vẻ, lại bị chiếm tiện nghi hai lần.

      Cố Mộ Nghiêm sờ vào môi của mình, nghiến răng nghiến lợi với đối diện, " chết tiệt, tôi bỏ qua của ."

      Tần Tích vòng qua cổ , đầu chôn ở vai , than thở , "Chị xinh đẹp, em mệt rồi, em muốn ngủ giấc, chúng ta cùng nhau ngủ ngon được ?"

      Cùng ngủ?

      Cố Mộ Nghiêm nheo mắt lại, đây chính là tự mình đó nha.
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 06: May mà bà xã ghét bỏ

      Editor: VinJR

      nhất định thu thập cả gan làm loạn này phen, nôn lên người còn chưa tính,vậy mà còn dám đoạt nụ hôn đầu tiên của , muốn đoạt cũng phải là tới đoạt, như thế nào có thể đến lượt này đến chủ động.

      Nhưng khi Cố Mộ Nghiêm ném Tần Tích lên giường, cố gắng suy tính trong đầu phen, khi nhìn lại, chỉ nghe thấy tiếng Tần Tích thở đều, ngây ngất ngủ thiếp .

      Mặc cho Cố Mộ Nghiêm kêu như thế nào, sốc như thế nào, vẫn kiên trì. chút nào chịu ảnh hưởng.

      Trước kia Diệp Thập Nhất từng , làm Tần Tích say, sau đó bán đến Nam Cực, cũng biết.

      **

      Cùng lúc đó, trong căn phòng sát vách trong khách sạn, hai người ngồi, xem ra giống như là cha con, người già, người trung niên, đầu tụ cùng chỗ giống như làm chuyện bí mật gì đó.

      "Ba, cách làm này được ? Ngộ nhỡ thằng nhóc kia chui vào trong làm sao bây giờ?" mặt người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi lo lắng, có khi tên tiểu tử kia dầu muối vào, ra bài theo lẽ thường.

      "Yên tâm, cháu của ba ba hiểu ." Cố Chấn Đình tay chống gậy ngồi ghế so pha, râu hoa râm theo năm tháng chụm lại, mặt già nua lại vẫn còn chút nhạy bén, trong đôi mắt tràn đầy tinh quang, giống như lão hồ ly giảo hoạt.

      Cố Đình Dự bĩu môi, tuyên bố tin, "Con của con, con còn hiểu, ba có khác biệt thế hệ xa như vậy, ba có thể hiểu sao?"

      Cố Chấn Đình cầm lấy gậy đánh vào đùi Cố Đình Dự, "Tiểu tử thối, vậy mà dám hoài nghi ba của mình, ba ăn muối còn nhiều hơn con ăn gạo, hừ, ba chỉnh đốn được thằng nhóc kia, tên của ba đọc ngược lại."

      "Ba, con cũng lớn như vậy, ba như thế nào lại còn đánh con." Cố Đình Dự sờ sờ chỗ bị đánh, chuyện này nếu như bị thằng nhóc Cố Mộ Nghiêm kia thấy được, ông còn uy nghiêm gì nữa.

      "Ai bảo con chuyện suy nghĩ." Cố Chấn Đình dựng râu trừng mắt.

      Cố Đình Dự giọng lại ủy khuất , "Con chính là , ngay cả con muỗi cũng tiếp cận được thằng nhóc kia, ngày mai nếu ba tung chiêu này, làm nó nóng nảy, còn biết nó làm ra chuyện gì."

      "Chẳng lẽ con cảm thấy ba ngu dốt giống con sao?" Cố Chấn Đình giống như là bị vũ nhục, "Vì ngay cả muỗi cũng chích được nó, cho nên việc này mới được chọn, con xem, hai người bọn họ đơn độc ở lại trong phòng bao lâu rồi, trọn vẹn hai giờ rồi đó, nếu tính theo tính tình trước kia của thằng nhóc này, người sớm bị ném ra, nhưng mà tại bên kia tuy có động tĩnh, nhưng bé kia vẫn chưa bị ném ra, cho nên , lần này giống trước kia."

      "Với lại con xem, trước đó đắc tội nó, lần đó nó tự mình ra tay, nhưng mà lần này vội vàng đuổi theo mông người ta, nếu lần này thành, đầu của ba chặt xuống làm ghế cho con ngồi." Cố lão gia hùng hồn tuyên bố.

      Cố Đình Dự khoát tay, "Ba, quá đẫm máu, ba đừng đánh con được rồi."

      "Coi như con có chút tiền đồ." Cố Chấn Đình chút khách khí giáo huấn, "Gen nhà của chúng ta khẳng định là di truyền cách đại, bất quá cũng may con loại bỏ tạp chất, toàn bộ tinh hoa đều cho thằng nhóc kia, chẳng thế ba như thế nào có mặt mũi gặp liệt tổ liệt tông."

      "Ba, người càng càng quá đáng rồi." Cố Đình Dự nghe nổi nữa.

      "Con còn dám mạnh miệng. Cánh mọc cứng cáp rồi có phải ." Cố Chấn Đình cầm lấy gậy, vừa muốn gõ xuống, Cố Đình Dự vội vàng tránh sang bên cạnh, Cố Chấn Đình tức giận, đuổi theo đánh ông, "Thằng nhãi con, con còn dám trốn."

      Trong khách phòng, liền nhìn thấy lão già cầm gậy đuổi theo người đàn ông trung niên, khung cảnh này, có vài phần cảm giác vui vẻ.

      Cố Đình Dự khỏe hơn so với Cố Chấn Đình, đương nhiên chạy trốn được ông, chỉ là chạy cũng phải biện pháp, vội vàng cầu xin tha thứ, "Ba, tại chúng ta chủ yếu là thu phục thằng nhóc Mộ Nghiêm kia, ân oán cá nhân chúng ta trước tiên bỏ qua . Tránh làm trì hoãn chính ."

      Cố Chấn Đình cũng thở gấp, thể sánh bằng lúc còn trẻ, ông chậm rãi ngồi xuống, mặt trắng còn giọt máu, "Chờ ba thu phục xong tên Mộ Nghiêm kia, lại tính sổ với con."

      Có đôi khi Cố Đình Dự gì, ông như thế nào lại gặp được người cha như vậy, người khác đến độ tuổi của ông, ở nhà hô phong hoán vũ, duy ngã độc tôn, còn ông, ai, nữa.

      May mắn việc này cũng chỉ có người trong nhà biết, nếu truyền ra ngoài, gương mặt già này của ông đặt chỗ ở nào đây. May mà bà xã ghét bỏ. Nhiều năm thủy chung như . Trong lòng có vài phần an ủi.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, Christhuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 07: Mọi người vây xem
      Editor: VinJR


      chiếc giường rộng rãi mà hỗn độn, nằm nam nữ, nữ ngủ say sưa, cả người ghé vào trong ngực người đàn ông, xem ra cực kì hài hoà, nhưng khi mọi người ở đây cho rằng màn này có bao nhiêu nồng tình mật ý, để ý xoay người, đá trúng người đàn ông bên cạnh.


      Giờ phút ngã xuống kia, mắt ngừoi đàn ông cũng mở, bằng vào bản năng phản ứng nhạy cảm, tay giữ lấy mắt cá chân của , sau đó hai người cùng nhau nằm úp mặt đất.


      Mà giờ phút này, đám người đứng ở trong phòng nghẹn họng nhìn trân trối nàm này, cầm máy ảnh trong tay cũng quên chụp ảnh.


      "Ưm..." Có Cố Mộ Nghiêm làm đệm lưng, Tần Tích ngã nằm người Cố Mộ Nghiêm, chỉ là ngực của cứng quá, mơ mơ màng màng mở to mắt, đầu óc còn vài phần chưa tỉnh táo, nhưng mới vừa mở con mắt, liền đối diện với từng đôi mắt tò mò.


      Tần Tích sửng sốt giây, tưởng rằng mình xuất ảo giác, nhưng lắc lắc mạnh đầu cái, lại mở to mắt, mấy người trước mắt vẫn biến mất, giây sau, tiếng thét chói tai 'kinh thiên địa khiếp' xuất .


      "Aaaaaaaa......"


      Tối hôm qua Cố Mộ Nghiêm bị Tần Tích làm tức giận , thiếu chút nữa muốn từ cửa số trực tiếp ném xuống, may mắn kiềm chế đúng lúc, nhưng mà thấy công khai chiếm lấy giường của , tức giận bừng bừng, nhưng mặc kệ nhéo mặt như thế nào, cũng phản ứng, ngáy còn lớn hơn cả thiên lôi, sau cùng tức giận đến nổi Cố Mộ Nghiêm uống sạch bình rượu mới bò lên giường ngủ, dự tính chờ này tỉnh ngủ giáo huấn lại tốt, chỉ là trước khi nằm xuống, dĩ nhiên phải cước xuống giường, nhưng mà lúc sáng khôgn biết lại bò lên khi nào.


      Mà giờ phút này, hiển nhiên người đàn ông còn chưa tỉnh ngủ hẳn, tức giận còn chưa tiêu tan, lại nghe thấy tiếng thét chói tai như heo bị giết, có thể nghĩ loại tâm tình này, đương nhiên là hận thể nghiềm xương người đó thành tro.


      "Ầm ĩ cái gì." Giọng cuả Cố Mộ Nghiêm kiên nhẫn, mắt cũng mở, giữ chặt cánh tay của Tân Tịch, chỉ cái xoay người liền đè ở phía dưới, đừng tưởng rằng Cố Mộ Nghiêm có tâm tư gì xấu, thuần tuý chỉ cảm thấy như vậy có vẻ mềm mại, làm cái đệm thích.


      Mà động tác này, cũng để cho lưng Cố Mộ Nghiêm hoan toàn bày ra trước tầm mắt mọi người, da thịt màu mật ông, thân hình rắn chắc, cùng với thắt lưng lực lưỡng, chỗ nào làm phụ nữ ở đây phải nuốt ngụm nước miếng, hận thể đoạt lấy vị trí của Tần Tích, mà những người đàn ôgn còn lại là ghen tị vạn phần dáng người này cho dù tập quanh năm trong phòng thể thao, cũng chưa chắc có thể rèn luyện thành như vậy, có thể là vô cùng kích thích, mà đầu ngừoi đàn ông tựa vào vai , khuôn mặt tinh xảo, mà lại tia tục khí, nhếch môi mỏng, làm cho người ta muốn kích dâng môi đỏ mọng của mình lên, chỉ cần đụng vào cái có chết cũng uổng cuộc đời này.


      Bị đám người vây xem, nếu như Tần Tích còn có thể tiếp tục ngủ, vậy người quá trâu bò, đẩy đẩy ngừoi đàn ông nằm ở người, "Này, nhanh tỉnh lại."


      Cố Mộ Nghiêm phiền ầm ĩ, giơ tay che miệng Tần Tích, tiếp tục ngủ.


      "Ưm ưm ưm ...Hỗn đản..." Tần Tích mở to hai mắt nhìn, há mồm muón cắn, nhưng tay khôgn biết làm sao, vẫn như cũ là dùng hai cái răng cửa.


      Cố Mộ Nghiêm đau, ngược lại cảm thấy tê tê, giống như có dòng điện chạy qua toàn thân , rối cục chịu nổi quấy nhiễu, mở mắt chống lại đôi mắt tròn xoe cuả Tần Tích, mọi người phục hồi tinh thần lại, tiếp theo đó là tiếng chụp ảnh tách tách tách.


      Bị đèn flash tập kích, Tần Tích vội vàng rút vào trong lòng Cố Mộ Nghiêm, tuy người còn có quần áo, nhưng tới cùng quần áo cũng chỉnh tề, bị chụp đều luôn luôn khôgn tốt.


      Cố Mộ Nghiêm ôm chặt Tần Tích, ngẩng đầu nhìn đám người xuất trong phòng, đôi mắt hơi hơi nheo lại càng thêm có phản ứng, lập tức nhanh chậm kéo chăn bao Tần Tích lại, chỉ lộ ra cái đầu, trong nháy mắt Tần Tích biến thành đứa bé to xác, mà mặc quần tứ giác, chậm rãi đứng dậy, nhặt quần mặt đất lên tuỳ ý mặc vao, rộng lùng thùng, tao nhã lại tăng thêm vài phần dụ hoặc, nữa người để trần , cung để ý ngừoi trong phòng, đến bàn rót chén nước, ngửa đầu uống vài ngụm.


      Mọi người choáng váng, trong đó có Tần Tích, phản ứng của có thể quá kỳ quái hay , cần kinh hoảng khi bị chụp, tốt xấu gì cũng hỏi câu 'mọi người tới chỗ này để làm gì? chứ, nhưng mà coi như có, triệt để coi như có. Giống như mọi người đều là khí.
      Last edited by a moderator: 4/3/16
      Phong Vũ Yên, Christhuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 08: thích hợp

      Editor: VinJR

      “Cái kia. . .” Tần Tích ho tiếng, vừa định hỏi bọn họ, mọi người cũng bởi vì tiếng ho khan này mà đột nhiên hoàn hồn, nhớ tới nhiệm vụ lúc này, người ở trong lòng định hỏi vấn đề, nhưng còn chưa kịp mở miệng, liền bị vấn đề của những người khác chặn lại, mọi người lại nghẹn họng nhìn trân trối.

      “Vị tiểu thư này, nghe tối hôm qua thất tình, cho nên ra giá bao hết ngưu lang đến khách sạn, cuối cùng chọn người, là người này sao?”

      nam phóng viên, trong mắt lên tia giảo hoạt hỏi.

      Những người khác há hốc mồm, Cố Đại Thiến bị trở thành ngưu lang được người ta bao, chuyện này truyền , còn bị người ta cười chết, mặt mũi của Cố Đại Thiếu đặt ở đâu, bọn họ tới chỗ này chỉ là làm bộ chụp chút ảnh mà thôi, người này cũng quá sợ chết, kế hoạch dự tính ban đầu phải như vậy mà.

      “Trả giá cao bao ngưu lang đến khách sạn?” Tần Tích nhíu mày, lặp lại lời của nam phóng viên.

      “Đúng vậy, xem ra thừa nhận rồi.” Trong mắt người thanh niên có ý cười hiểm, lấy ra máy ghi thu lại lời của Tần Tích .

      Cố Chấn Đình và Cố Đình Dự ở phòng kế bên, nhìn qua máy giám thị tay của phóng viên thấy màn như vậy, Cố Chấn Đình nhíu mày, “ ta dám cháu trai của ba thành ngưu lang, người này làm gì vậy? Mắt kém như vậy.”

      “Ba, thế nào con lại cảm thấy người này có chút thích hợp.” Cố Đình Dự quan sát hồi lâu mới mở miệng, “Có thể phải người chúng ta sắp xếp hay ? Mà là có người biết chuyện này, trà trộn vào, bây giờ là thời điểm mấu chốt của Mộ Nghiêm, nếu như truyền ra bị người ta bao qua đêm, chỉ sợ đám lão gia hỏa hội đồng quản trị lại có chuyện tán gẫu khi rãnh rồi.”

      “Con xem con đó, từ có tích gì chứ, chút việc này cũng làm xong. Lại còn để cho người xấu tiến vào.” Cố Chấn Đình liền nện vào ót Cố Đình Dự gậy, “Đám lão gia hỏa hội động quản trị kia dám có ý kiến, ba tiêu diệt bọn họ trong vài phút.”

      Cố lão gia tử tiến bộ cùng với thời đại, lên mạng tán gẫu cả ngày, thỉnh thoảng còn xoát blog.

      “Ba, dùng từ ngữ internet ít chút, có chút nghiêm túc rồi Cấp bậc của Cố Gia cũng bị kéo thấp hơn.” Cố Đình Dự cho ý kiến, sau đó lại là gậy, “Con dám ghét bỏ ba, ba là ba của con, ba làm cái gì cần con phải dạy ba, như thế nào ba lại sinh ra tên tư tưởng trì độn như vậy chứ, cái tên ngoan cố. Hừ.”

      Mà phía bên đây, “Tối hôm qua khách sạn nhận được phàn nàn từ khách hàng, căn phòng này quá ồn, đương nhiên, tôi hiểu ý của , trả giá cao đương nhiên phải vật quý hơn giá trị, bất quá đối với chuyện này, biết tiểu thư có muốn ?” Trong giọng của người thanh niên có chút ái muội cùng châm chọc, liên tục gắn mát ngưu lang bên người Cố Mộ Nghiêm.

      Khách phàn nàn? Kịch liệt như vậy, sắc mặt Tần Tích lúc trắng lúc xanh, còn nhớ tối hôm qua sau khi uống rượu xái, đầu óc liền mơ màng, chẳng lẽ Cố Mộ Nghiêm nhân hội này ngược đãi , Tần Tích kéo chăn ra, kéo cổ áo nhìn, toàn thân có vết thương nha.

      Người thành niên hiển nhiên chút cũng muốn biết đáp án của Tần Tích, lại hỏi tiếp, “ biết đối với người ngưu lang bỏ nhiều tiền bao, có đánh giá thế nào? Có vật quý hơn giá trị sao? Hay là hoàn toàn. . . được.” hai chữ cuối cùng, hết sức nhấn mạnh.

      Vừa là ngưu lang, vừa để người bao hài lòng, tin tức này, quá trâu bò. Vừa truyền ra, biết kích thích bao nhiêu tầng sóng đây.

      Bên kia, Cố Mộ Nghiêm có phản ứng, Cố Chấn Đình liền muốn giậm chân, Cố Đình Dự vội vàng kéo, “Ba, ba đừng kích động, cho dù người này trà trộn vào, chúng ta có thể nhìn ra, tên tiểu tử kia nhìn ra sao? Ba ngồi xuống trước , xem xem tên tiểu tử kia xử lý như thế nào. Hơn nữa người này chừng là chó ngáp phải ruồi còn có thể giúp ta phen, coi như là cuộc khảo nghiệm với tên tiểu tử kia . chút chuyện này cũng làm xong, cho dù trở thành tổng giám đốc của Thịnh Vũ, chỉ sợ sớm muộn cũng bị người ta kéo xuống.”

      “Đàn ông Cố gia chúng ta làm sao có thể được.” bộ dáng Cố Chấn Đình giống như bị vũ nhục, thở phì phì ngồi ở chỗ đó.

      Ông như vậy, lão gia tử câu cũng nghe lọt, vẫn còn chấp nhất vấn đề này, khóe miệng Cố Đình Dự co giật vài cái, bây giờ ông muốn thảo luận vấn đề này với cha của mình, được hay , về hỏi bà xã của mình chẳng phải biết rồi sao.
      Last edited by a moderator: 9/3/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 09: là chó sao?

      Editor: VinJR

      Đàn ông sợ nhất người khác nghi ngờ 'Năng lực' của mình, khi thảo luận đến đề tài này, hận thể để toàn bộ người thế giới biết, ông đêm làm bảy lần, trái lại Cố Mộ Nghiêm chỉ đứng ở bên, nóng vội, giống như phóng viên ' được' cũng phải , ánh mắt sắc bén rơi vào người Tần Tích, trong mắt chợt lóe tia nghiền ngẫm.

      Tần Tích phẫn nộ từ dưới đất đứng lên, quát về phía người thanh niên, "Ánh mắt mù sao, dựa vào sắc đẹp của tôi mà phải trả tiền bao ngưu lang sao? Vừa vào cửa miệng liền nhả phân, giá thị trường như vậy, có phải ngày ngày cũng làm việc này hả?"

      Có ngốc cũng nghe được tên phóng viên này cố ý ở giội nước bẩn, phải muốn giúp Cố Mộ Nghiêm, mà là việc này nếu như đăng báo, trả tiền cao bao hết ngưu lang, mặt của đặt ở đâu chứ.

      Nam phóng viên cho rằng Tần Tích là quả hồng mềm, mặc dù trong lòng e ngại Cố Mộ Nghiêm, nhưng vì tiền, vẫn phải cố nén sợ hãi xuống, đến lúc đó cắt câu lấy nghĩa, báo đặc sắc có thể phát hành, nhưng trăm tính vạn tính, lại nghĩ rằng Tần Tích là trái ớt hiểm, vô cùng cay cú, cho nên bị kinh sợ mấy giây.

      Cố Mộ Nghiêm thoáng nhíu mày, trong mắt chợt lóe vẻ tán thưởng, biết hung hăng này phải dễ bị khi dễ, quả là như thế.

      Nam phóng viên kịp phản ứng, mới vừa muốn chuyện, Tần Tích xoay người cầm lấy điện thoại di động, " tiếp , tôi ghi , đến lúc đó kiện tội phỉ báng, xúc phạm người khác, thân là phóng viên làm tốt trách nhiệm, làm việc thà vì dân, ngày ngày chỉ biết cầm lấy cái camera chụp trộm khắp nơi, chúng tôi nam chưa cưới nữ chưa gả, ở chung phòng chọc tới sao?"

      Mấy phóng viên khác được sắp xếp cũng trợn tròn mắt, nội dung vở kịch này phải là đặc sắc bình thường nha.

      Mà lời của Tần Tích cũng làm cho nam phóng viên có năng lực phản bác lại, há to miệng, nghẹn đỏ mặt, nhưng chữ cũng nên lời.

      " ấy sai, chúng tôi nam chưa cưới nữ chưa gả, hình như luật pháp quy định chúng tôi được ở chung phòng." Cố Mộ Nghiêm nhìn như hời hợt , nhưng lãnh ý bên trong lại làm mọi người chấn động, ngoại trừ nam phóng viên, những người khác đều thở phào nhõm, may mắn bọn họ cũng phải là .

      Trưỏng nam nhà họ Cố, Cố Mộ Nghiêm, sắp đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc Thịnh Vũ, trước đó lại chưa bao giờ có bất luận scandal gì, mà quy tắc Cố gia trước sau như nổi danh nghiêm khắc, quyết cho phép con cháu Cố gia làm ra chuyện bê bối ảnh hưởng đến mặt mũi, có thể thấy được là có người muốn dùng chuyện này để đả kích Cố Mộ Nghiêm, hủy hoại danh dự, dùng cái này để đạt được mục đích.

      Cố Mộ Nghiêm để chén nước xuống tới, tay kéo Tần Tích vào lòng, khóe miệng giương cao như cười như , ánh mắt nhìn thẳng nam phóng viên, "Huống chi, cùng vợ tương lai của mình ở chung phòng cũng hết sức bình thường."

      Vợ tương lai?

      Tần Tích ngẩng đầu nhìn Cố Mộ Nghiêm, trợn to hai mắt, vừa định há mồm, Cố Mộ Nghiêm lại chế trụ sau gáy của , ấn đầu Tần Tích trong ngực, Tần Tích giãy giụa, miệng lại cẩn thận cọ xát vào người Cố Mộ Nghiêm, thân thể cứng đờ, cổ họng khô khốc.

      này. . . !

      Cố Mộ Nghiêm cưỡng chế nhịn xôn xao trong lòng xuống, trong ánh mắt mang theo tia rùng mình, lạnh lùng , " có gan xông tới đây, như vậy phải có can đảm gánh lấy hậu quả, xâm phạm quyền riêng tư cá nhân, hủy hoại danh dự người khác, tốt hơn hết cậu vẫn nên biện giải cho mình ở tòa án !"

      Nam phóng viên đột nhiên chấn động, nhưng vẫn chống gượng , " có chứng cớ."

      Cố Mộ Nghiêm khinh bỉ nhìn ta cái, chỉ chỉ điện thoại di động đặt bên cạnh chén nước, " quên cho cậu biết, từ lúc cậu mở miệng chuyện, hết thảy tất cả đều làm bản sao rồi."

      "..." Mặt nam phóng viên lộ vẻ khó xử, biết Cố Mộ Nghiêm dễ chọc, cho nên lần này cũng là bí quá hoá liều, bất quá người phía sau màn , nếu như xảy ra chuyện người đó nhất định bảo vệ .

      Cố Mộ Nghiêm chậm rãi , "Cậu nhất định suy nghĩ, người cử cậu tới nhất định bảo vệ cậu có phải , vậy chúng ta liền thử xem người kia có thể bảo vệ cậu hay nhé."

      Nam phóng viên khiếp sợ nhìn , làm sao ta biết mình suy nghĩ cái gì.

      Cố Mộ Nghiêm cười khinh miệt, nhìn nam phóng viên, mà quay đầu quét mắtnhìn những người khác, trong mắt chứa kiên nhẫn, trầm , "Nếu xem kịch cũng xem xong rồi, cũng nhanh chút cút ra ngoài. Còn muốn ở lại ăn cơm trưa sao."

      Ở bên cạnh quan sát trong chốc lát, Cố Mộ Nghiêm liền biết là thế nào, chỉ là nghĩ tới ba cùng ông nội thế nhưng dùng chiêu này, tính kế như vậy. Muốn con dâu liền muốn điên luôn rồi sao?

      Những người khác liếc mắt nhìn nhau cái, buông đồ vật trong tay ra, khẽ cúi đầu, cung kính , "Cố đại thiếu, Cố thiếu phu nhân, chúng tôi trước. làm phiền."

      xong, hai người trong đó mỗi người bên kẹp lấy nam phóng viên lôi ra ngoài, rất nhanh, hoàn toàn liền truyền đến tiếng quyền đấm cước đá, nhưng tiếng cầu xin, có thể thấy được là bị che miệng đánh.

      Khi cửa đóng lại, Cố Mộ Nghiêm lập tức buông Tần Tích ra, cúi đầu nhìn dấu răng ngực trầm hỏi, " là chó sao?"

      "Tôi cũng muốn cầm tinh con chó cắn chết đó." Tần Tích giương nanh múa vuốt khoa tay múa chân hồi.
      Last edited: 6/5/16
      thuyt, Phong Vũ YênChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :