1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh, vợ trước mê hoặc – Hắc Ám (38/105)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18, Tức giận

      Chu Sâm cũng nhịn tới cuối cùng chịu được la lớn tiếng: "Đủ rồi! có thể yên hay ? Tôi cưới chính là muốn chăm lo cho gia đình, phải để cho ra ngoài làm! Nếu trong lòng nghiệp quan trọng hơn gia đình, vậy lúc trước vì sao lại gả cho tôi!”

      Y Khả Kiều nhìn thấy Chu Sâm nổi giận, chỉ có thể nhịn xuống cơn tức, vẫn là thế đắc tội người này được, dù sao ta cũng là bát vàng của , lập tức thay đổi sắc mặt, dựa vào trong lòng ngực , làm nũng : “Được rồi, chúng ta cãi nữa, chồng à, hướng em hung hăng, em chính là sợ như vậy, cùng lắm đừng tức giận nữa.”

      Chu Sâm mặt vẫn như cụ, Y Khả Kiều ái muội hôn lên môi Chu Sâm, khí thế chọc người, hai tay linh hoạt đưa vào quần áo , Chu Sâm thế nào có thể cưỡng lại được, lại đây còn là văn phòng làm việc, như vậy càng làm cho hưng phấn hơn.

      “Em là tiểu tinh đáng ghét. Mau đứng lên, đây là công ty, cẩn thận bị người ta nhìn thấy”

      “Bị người nhìn thấy thế nào? Vợ nhìn cơ thể chồng là đạo lý hiển nhiên."

      Y Khả Kiều xong kéo khóa quần Chu Sâm xuống, lấy gậy gộc của ra, lấy tay vuốt ve hai cái, mị cười, vươn đầu lưỡi liếm xuống, Chu Sâm chính là thể chịu nổi quyến rũ ma mị như thế này.

      Thuần thục, đặt ghế sofa, Y Khả Kiều cởi quần áo của mình rồi cởi quần áo của Chu Sâm, giống như con rắn nước khát khao quấn chặt lấy Chu Sâm, ở sô pha mây mưa thất thường hồi. Ở chỗ làm việc như vậy càng làm cho Chu Sâm thỏa mãn hư vinh còn có cảm giác thành tựu.

      Sau đó, Chu Sâm thỏa mãn vuốt ve lưng của Y Khả Kiều

      Y Khả Kiều nhân cơ hội khoe mẽ, làm nũng nằm sấp vào trong lòng ngực Chu Sâm, tội nghiệp nhìn : “Chồng, em có phải vợ ?”

      “Đương nhiên là phải nha, em lại nghĩ ngợi lung tung cái gì?" Chu Sâm bới bới tóc vai

      “Vậy vợ bị khi dễ có quản hay là mặc kệ?”

      “Làm sao vậy Khả Kiều, ai khi dễ em?”

      “Chính là cái Vương Tuyệt Nhiên kia!”

      Chu Sâm vừa nghe biến sắc, đầu ngã xuống, nhắm hai mắt lại, vòng vèo hồi chỉ là muốn tới lần tuyên truyền này sao, biết người vợ này của có đơn giản như vậy, cho tới nay, nếu muốn có thứ gì, nghĩ cách mà có được nó.

      Y Khả Kiều thấy sắc mặt tốt, quyết định bỏ qua chuyện này. bên mát xa huyện thái dương cho Chu Sâm, bên phong tình vạn chủng : “Chồng, em là vợ của , dù thế nào có quyết định thể nào em đều ủng hộ , để cho em làm người tuyên truyền sản phẩm, em cũng nghe lời , nhưng mà Tuyệt Nhiên kia khinh người quá đáng, hôm nay ở công ty em gặp phải ta lại bị ta châm chọc, làm cho em khó xử, vừa rồi khi ta lên thang máy, ta còn khoe khoang với em, chọn ta làm người tuyên truyền là vì ta có sắc đẹp, ta chính là hồ ly tinh, tám phần là muốn quyến rũ ."

      Chu Sâm hơi hơi mở mắt ra,

      Y Khả Kiều hạ nụ hôn miệng : “Chồng, có hay xem ý kiến của em chút, đổi Tuyệt Nhiên , tuyển người khác làm người tuyên truyền, chỉ cần phải ta, ai cũng được, em chính là chịu nổi tính khí của ta. Đương nhiên chồng, là là ớn nhất, cái gì em cũng nghe theo ."

      Chu Sâm thở dài, Khả Kiều cuối cùng vẫn là có điều muốn thỏa hiệp cùng , cũng thử nhường bước : “ cùng công ty bàn lại về việc này.”

      “Em biết hiểu em nhất."

      Y Khả Kiều hạnh phúc ở trong lòng Chu Sâm, trong mắt xuất tia hào quang hung ác: Vương Tuyệt Nhiên, tôi mặc kệ là ai, đắc tội với tôi, tôi để có thể vừa lòng đẹp ý!

      “Chồng à, có thấy Tuyệt Nhiên đó rất giống người hay ?” Y Khả Kiều dám trực tiếp đề cập đến tên của Y Ngải Ngải. Đó là cấm kỵ.

      Chương 19, Thực giao dịch

      "Chồng à, có cảm thấy Tuyệt Nhiên rất giống người?" Y Khả Kiều dám trực tiếp tên Y Ngải Ngải vìđó là cấm kỵ

      Chu Sâm vừa nghe, như bị vật gì đó đâm vào chút, đứng dậy mặc quần áo vào: " còn sớm, em về trước , phải đợi lát nữa mở họp"

      Y Khả Kiều phẫn nộ quệt mồm rời .

      Chu Sâm đứng xuống đất, rút điện thoại cho cấp dưới dương bí thư: "Dương bí thư, nhanh chóng tra tư liệu của Vương Tuyệt Nhiên cho tôi, nghe , tôi muốn toàn bộ tư liệu của ta!"

      cũng tin đời này thực có quỷ!

      Sau khi ăn cơm tối xong, Tuyệt Nhiên có việc, bảo Hiểu Vi về trước, người lái taxi lẽn vào khách sạn Hoàng Gia

      Mở điện thoại nhìn tin tức, dựa theo cầu mà tới 708 , đứng ở ngoài cửa, hít sâu hai lần khí, tay run rẩy nhưng cuối cùng cũng gõ cửa. còn đường lui rồi, tức nước vỡ bờ .

      "Vào ." bên trong truyền thanh của người đàn ông, trong trẻo nhưng lạnh lùng đường hoàng, đúng vậy, là giọng của Giang Thần Hi .

      tháng trước, Tuyệt Nhiên trăm phương ngàn kế tìm được Giang Thần Hi, muốn ký hợp đồng với Tinh Hà quốc tế , đương nhiên trước đó tra toàn bộ tư liệu, ai cũng biết Giang Thành Hi mới chính là ông chủ của Tinh Hà quốc tế, Phạm Vĩ chỉ là cổ đông , dùng bài trí mà thôi.

      Giang Thần Hi thần bí cười, đánh giá lâu, vỗ tay cái, : "Được, chỉ cần về sau làm đúng theo cầu của tôi là được, tôi bảo đảm làm cho trở thành siêu sao đỉnh nhất."

      Vì vậy hai người bí mật đạt thành khoản giao dịch này, Giang Thần Hi chịu trách nhiệm giúp côcung cấp cơ hội, mà Tuyệt Nhiên trong vòng năm năm cũng tương đương như bán mình cho Giang Thần Hi, nhất định phải đáp ứng các cầu của

      Chuyện đầu tiên Giang Thần Hi giúp chính là đoạt lấy cương vị người tuyên truyền sản phẩm cho công ti Sâm Quang, bây giờ, cũng là lúc thực cầu đầu tiên của . Như vậy, Giang Thần Hi phải làm gì? Hẹn tới khách sạn, cần nghĩ cũng biết, đơn giản chính là muốn chiếm được thân thế của

      Tuyệt Nhiên biết bản thân thể khoát thỏi tình huống này, cũng cần phải phản kháng. Thuận theo tự nhiên. Bởi vì Giang Thần Hi là yếu tố quan trọng nhất để có thể báo thù từng bước

      Tuyệt Nhiên ổn định lại tâm tình, đẩy cửa ra, nhìn Giang Thần Hi ngồi ghế sofa thưởng thức li rượu đỏ, thân mặc chiếc áo sơ mi đỏ cùng màu với màu rượu, cúng với chiếc sofa lại hài hòa vô cùng, đôi mắt nháy nháy, mang theo hàm ý sâu đậm, đèn thủy tinh ở chiểu xuống lập lòe ánh sáng, tóc tai như bờm sư tử, giống như là vừa mới ngủ dậy, mang theo lười biếng cùng ý cười, lại làm cho người ta lạnh mà run

      bàn trà bày ra cái hộp xinh đẹp. Khay trà là vật bắt mắt nhất trong phòng, bởi vì nó có chiều dài như cái giường vậy. Xinh đẹp trong suốt như thủy tinh

      Mặt mũi của lãnh khốc, lại mang theo ý cười gian tà, làm cho người nhìn có vài phần sợ hãi, trán có vài giọt mồ hôi chảy dài, cùng với hơi thở gấp

      "Giang tổng, tôi đến rồi đây." Tuyệt Nhiên câu đơn giản như là dùng sức nhiều.

      "Tới rồi? Mở chiếc hộp ra, thay vào." Giang Thần Hi ra lệnh hết sức ngắn gọn. Nhưng lại giống như có cây đinh ghim vào lòng Tuyệt Nhiên, sợ hãi nhưng thể phản kháng

      Tuyệt Nhiên cố gắng trấn tĩnh tới, mở chiếc hộp ra, là nội y màu đen cực kỳ khêu gợi, Tuyệt Nhiên cố gắng hợp lại hô hấp thở đều, cũng tới lúc rồi. Chỉ cần lôi kéo Giang Thần Hi thành công, liền có thể có chỗ dựa vững chắc

      Làm người đàn bà nếu có bất kỳ thứ gì là tài sản riêng, thân thế chính là tài sản tốt nhất!



      Chương 20: Thực giao dịch

      Tuyệt Nhiên cầm lấy quần áo vào toilet

      Giang Thần Hi ra là đối với hòa thuận bình tĩnh nhưng có chút ngoài ý muốn, bình thường những phụ nữ làm minh tinh theo kiểu này có bộ mặt thống khổ, bộ dạng hết sức ủy khuất, nhưng lại kích thích dục vọng của đàn ông.

      Hiểu Vi ở trong nhà trọ cầm điện thoại di động, qua lại như tản bộ, ngừng gọi điện thoại, nhưng mà vẫn là được. Cuối cùng phải ngồi ghế salon, đứng ngồi yên mặt chảy ít mồ hôi, lầm bầm lầu bầu: ' bé, em ngàn vạn lần được làm chuyện ngốc ngếch!'

      Đây cũng phải ngày đầu tiên Hiểu Vi tiếp xúc với giới giải trí, từ ngày trở về Trung Quốc, mơ hồ cảm thấy Vương Tuyệt Nhiên vì nổi danh làm bất cứ việc gì, có số việc, khi ất , vĩnh viễn có lại được !

      Tuyệt Nhiên nhanh chóng tắm rửa, sau đó thay bộ nội y kia, áo chỉ có thể bao trùm nửa ngực, chiều dài chỉ có thể che dược nữa cái mông,hai mặt trước sau chỉ có hai sợi dây , giống như chẳng mặc gì, mãnh đen kia có thể chứng kiến hết thân thể! Mặc như thế ra ngoài, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy nhất định biến thành dã lang mà nhào tới ăn ngấu nghiến

      Tuyệt Nhiên ngừng hít sâu, rãi lên người chút nước thuốc, hy vọng những loại nước thuốc này có tác dụng, giúp vượt qua cửa ải này.

      Tuyệt Nhiên nhàng kéo cửa ra, ra ngoài, hai tay che ngực đứng ở trước mặt Giang Thần Hi , đầu buông thõng. Bởi vì khẩn trương quá độ mà sợ hãi ngay cả ngón chân đều dính vào mảnh màu hồng phấn. Ở nơiđó ánh sáng chiếu xuống , nhìn hết sức mê người.

      Giang Thần Hi lắc lắc ly rượu trong tay, ra mệnh lệnh: "Ngẩng đầu lên."

      Tuyệt nhiên chút do dự ngẩng đầu, người can đảm nhìn thẳng , trong mắt có yếu đuối, càng có hư ủy nịnh hót.

      "Giang tổng, hy vọng tôi như thế nào tứ thị ngươi?"

      "Bỏ tay xuống, nằm lên bàn trà."

      Tuyệt Nhiên hoảng sợ há hốc mồm, gì nhìn chút, ôn thuần nằm thẳng ở bàn trà, khay trà lạnh buốt làm từ đầu tới chân mãnh tê dại, lạnh tới xương tủy

      Giang Thần Hi vẫn như cũ ngồi sô pha, tà ác cười, như màn ảo thuật, cầm lấy cái kéo cắt dứt hai sợi dây đeo của

      Quần áo coi như vô dụng, hoa rơi vào ở giữa, lộ ra đôi núi xinh đẹp, da thịt trắng nuột chỉ duy có hai điển chấm tròn, là bóng dáng của ngọn đèn thủy tinh, tươi mát, mê người.

      Giang Thần Hi nâng ly rượu đỏ đổ dọc theo người của Tuyệt Nhiên, đổ tới tận chổ hiểm.

      Tuyệt Nhiên thân thể ràng cương trực lắc lư hai cái, dừng ở đó, hai giọt rượu đỏ như nước sông ngòi nho nhộn nhịp.

      "Nhìn tôi!"

      Giang Thần Hi giọng có chút khàn khàn, có chút ái muội

      Tuyệt Nhiên biết đêm nay chính là món đồ chơi, chỉ cần kiên trì qua đêm nay, liền thành công hơn nữa, có thể chiếm được tín nhiệm của Giang Thần Hi để ta giúp mình, như vậy cũng giá trị!

      Tuyệt Nhiên dúng sức nhớ tới những thù hận của mình, mở hai mắt ra, đáy mắt mỉm cười, ánh mắt quyến rũ như tơ nhìn tới .

      Giang Thần Hi tham lam như báo săn mồi vươn lưỡi liếm hai giọt rượu đỏ người của , nhìn thấy nụ hoa kia xinh đẹp, miệng hé ra, ngắt lấy cái.

      sợ hãi giống như dòng điện đánh tới, Tuyệt Nhiên thiếu chút nữa là dùng tay đánh vào đầu Giang Thần Hi, nhưng hoàn hảo kiềm lại, cố giả bộ như hưởng thụ, phản kháng, theo phản ứng của thân thế a lên tiếng

      "Phụ nữ khi lột hết quần áo ra đều là dạng cả, tiện nhân!" Giang Thần Hi cắt bỏ cái quần của , bắt được ngón tay của liền hướng vào trong cơ thể của mà xông tới

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21: Giao dịch biến thái (17+)
      Editor : Lam

      “Phụ nữ khi lột hết quần áo ra đều là dạng tiện nhân!" Giang Thần Hi cắt bỏ cái quần của , bắt được ngón tay của rồi về phía trong thân thể .

      Tuyệt Nhiên hơi phản kháng lại. Giọng Giang Thần Hi độc ác cảnh cáo: "Vương Tuyệt Nhiên, nếu như đêm nay để tôi mất hứng ngày mai người phát ngôn của công ty Chu Sâm phải là !”

      Người đàn ông ghê tởm này hỗ trợ ngón tay của .

      Tuyệt Nhiên quyết tâm, ngón tay hung hăng đâm cái, đau đến nhíu mày.

      "Lúc này mới ngoan ngoãn sao! Tôi thích phụ nữ nghe lời! Đến đây, uốn éo cho tôi xem.”

      Tuyệt Nhiên chịu đựng khuất nhục trong lòng, kiều diễm nhìn . Vương Thần Hi nhìn thấy dâng lên lửa dục trong lòng, hận thể lập tức muốn , chẳng qua, từ trước đến nay chỉ thích đùa giỡn. Phụ nữ sao, nhiều cũng nhiều lắm, ít cũng , muốn thử xem năng lực ứng biến và trung thành của , cho biết có đáng giá để đầu tư vào để biến trở thành minh tinh hay .

      Giống như loại người như Tuyệt Nhiên muốn dựa vào thân phận của để bước vào giới giải trí, nhiều người khác cũng vậy, mỗi ngày đều có hai người trông mong đến tìm . người nào có thể khơi mào hứng thú của , tất cả cũng vì danh lợi mà hy sinh danh dự của mình.

      khó nghe chút là rẻ tiền!

      Bất quá trong lòng tàn nhẫn, là thứ muốn, bất chấp tất cả hy sinh để đạt được thứ mình muốn. Nhưng Giang Thần Hi chỉ thấy người có dã tâm mà còn có ý đồ khác. Giang Thần Hi rất muốn khai thác nó.

      Giang Thần Hi búng tay, đột nhiên người đàn ông mạnh mẽ bước đến, ngay trước mặt Tuyệt Nhiên liền cởi bỏ y phục, vật to ở thân dưới kia sớm cao vút.

      Tuyệt Nhiên gấp rút hoảng hồn ngồi dậy, hai tay che kín thân thể.

      Giang Thần Hi từ cao nhìn xuống nâng cằm lên: " phải sau này trung thành với tôi sao, vậy bây giờ hãy cho tôi xem có bao nhiêu trung thành, nào, dùng miệng của lấy lòng ta !”.

      Tuyệt Nhiên cảm giác được da thịt nóng, hẳn là thuốc bắt đầu phát tác, quyến rũ nhìn ta cười tiếng, đứng dậy nửa quỳ trước người dưới vật kia, tay nắm lấy nó, dán sát mặt lên, nhàng ma sát.

      Bây giờ Tuyệt Nhiên đúng là tinh, khiến người đàn ông này chịu nổi, chỉ thấy người đàn ông kia lập tức hô hấp dồn dập, mặt nghẹn đến đỏ bừng.

      Giang Thần Hi nửa dựa vào ghế sofa, chỉ nhìn thôi huyết dịch toàn thân ào ào dồn về! Khả năng giữ bình tĩnh của ta tệ, may mắn vẫn còn nhịn được.

      Tuyệt Nhiên đột nhiên đứng lên, ôm cổ ta, nhàng bên tai: "Tôi có bệnh, ngại chứ?"

      Người đàn ông kia vừa nghe xong, nhìn mặt của , đột nhiên người nổi từng nốt đỏ, trong nháy mắt, cả người từ xuống dưới tràn đầy mụn đỏ, gương mặt kia cũng sưng lên, ngay cả mắt cũng nhìn thấy nữa, hoàn toàn mất hết hứng thú.

      Người đàn ông kia đẩy ra, sợ đụng phải thân thể của , mặc quần áo vào : "Giang tổng, tôi là người làm ăn, tôi sợ bị ta lây bệnh, hãy tìm người khác .”

      Tuyệt Nhiên bị đẩy ngã xuống đất, khóe miệng đắc ý xẹt qua tia cười lạnh.

      Giang Thần Hi đứng dậy, nhìn , dường như rất hài lòng với biểu của : "Rất tốt, thông qua khảo nghiệm của tôi, cũng có chút thông minh, chẳng qua về sau theo tôi, những trò khôn vặt này nên dùng với tôi, người nào phản bội tôi, tôi làm cho người đó sống còn hơn chết. Nếu hết bệnh ngoài da thứ năm tám giờ rưỡi sáng đến biệt thự Du Nhiên tìm tôi.”

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Tên bỉ ổi

      "Vô tình? dám cố ý hay ? Từ đó tới giờ,vì muốn có được thứ mong muốn, nhất định buông tay, ất cứ thứ gì cũng mong muốn chiếm lấy làm của riêng, còn tưởng tôi biết à? nghĩ tới việc mượn mẹ tôi gây cho tôi áp lực, sau đó đuổi Tuyệt Nhiên . Khả Kiều, bình thường chuyện trong nhà tôi tất cả nghe theo , lúc trước muốn danh phận Chu phu nhân, tôi cũng cho , phàm là chuyện gì cũng phải có mức của nó, đây là công ! quá mức!"

      Y Khả Kiều cuối cùng cũng giả bộ nữa, nổi trận lôi đình, nắm cái gối giường ném tới hướng Chu Sâm: "Họ Chu ! chuyện cũng cần có chút lương tâm chứ! Phải, là tôi cố ý, tôi chính là muốn đuổi Tuyệt Nhiên đấy, thế nào? tôi xấu!! Nhưng ác hay sao? Đừng quên lúc trước kiên trì muốn ly hôn với Y Ngãi Ngãi ! Tôi cũng có bắt buộc cả hai người ký tên lên đơn ly hôn! cảm tấy bản thân hèn hạ hay sao cứ?"

      Chu Sâm trong lòng tức giận liền tuôn tràn,cũng nghĩ cùng với Khả Kiều tranh luận , nén chặt ở tim, đúng vậy, cũng chẳng phải hạn người tốtđẹp gì, khiến cho Y Ngải Ngải chịu khổ ! Lúc trước nếu như phải là Y Khả Kiều hết tới hai, hết hai tới ba chủ động quyến rũ, làm thể ngăn nổi mê hoặc của , chắc chắn bọn họ cũng có ngày hôm nay, hai cha con của Y Ngãi Ngãi cũng chết, hai mẹ con họ cũng có tảng đá nặng đè ép trong lòng, lại còn thường xuyên mơ thấy ác mộng.

      Chu Sâm ra khỏi phòng, ra khỏi biệt thự, đốt điếu thuốc, ở cư xá trong công viên vừa hút thuốc vừa , có mục đích.

      Lúc trước đối với Y Khả Kiều thần hồn điên đảo, cho rằng chỉ muốn ờ cùng với Khả Kiều, trả giá gì cũng có thể, kết quả là sau hôn nhân, mới phát , tình oanh oanh liệt liệt biến thành cuộc sống sau hôn nhân cũng có gì đặc biệt, dù cả hai nhau mãnh liệt thế nào rồi cũng dần dần nguội lạnh, từ nguội lành biến thành xa lạ.

      Điên cuồng qua, Chu Sâm mới phát tất cả chỉ là muốn chiếm hữu, chỉ muốn có gia đình ấm áp, yên tĩnh bình lặng, có ồn ào, lúc về nhà có người làm xong cơm chờ mình ăn, lúc làm thêm giờ có người ở đầu giường vì mở đèn chờ cùng nghỉ ngơi!

      Lúc này, Chu Sâm chợt nhớ tới Y Ngải Ngải đối với lúc nào cũng tốt tới cực điểm! chính là kẻ trong truyền thuyết gã đàn ông bỉ ổi! Lúc có được tất cả lại vô tâm quý trọng, đợi khi mất đủ loại nhung nhớ hoài niệm.

      Mỗi ngày Ngải Ngải đều chờ ngủ xong sau đó giúp giúp sắp xếp lại bàn đọc sách, đemcác văn kiện quan trong cất kĩ, mỗi sáng lại rời giường sớm nhất, thay làm bữa sáng, mỗi ngày đem báo cần đặt trước mặt , tiếp theo đưa lên xe, đứng ở bậc thang phía ngoài đại sảnh cười tươi phất phất tay chào tạm biệt , đưa mắt nhìn làm, mỗi ngày tan sở trở về lại nghe thấy mùi thơm ngào ngạt của cơm! Cho dù làm thêm giờ về trễ thế nào, Ngãi Ngãi cũng dựa ở đầu giường, mở đèn chờ trở về nhà.

      Mà Y Khả Kiều là từ trước đến giờ hề làm những việc này, hai tay dính chút gì của bụi bẫm, mà Khả Kiều cũng từng , gả vào nhà họ Chu là để làm thiếu phu nhân, phải là đến làm người giúp việc .

      Có hay là Y Ngãi Ngãi đối với quá tốt, lúc nào cũng yên lặng làm việc vì , mà lại bỏ quên tồn tại của ?

      "Chu Sâm, đau quá, đau quá, mau cứu em ra ngoài!"

      Trước mắt của Chu Sâm là hình ảnh phản phất của năm xưa Y Ngãi Ngãi bị hỏa táng, tiếng kêu của Y Ngãi Ngãi khi đó thê lương kinh khủng.

      phả khói thuốc ra hơi, đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh buốt, lạnh đến nổi khiến phải run cầm cập

      "Chu tổng, buổi tối tốt lành, cũng ở đây sao?" Tuyệt Nhiên mặc bộ đồ ở nhà màu xám nhạt bình thường, cột tóc đuôi ngựa, sảng khoái tinh thần đứng cách Chu Sâm khoảng mười bước. Phía sau gốc cây cổ thụ, cười cái như đóa hồng phấn nở ra, cơn gió muộn thổi qua, ở đầu lay động cái, Chu Sâm ràng có chút hốt hoảng, khi cười làm cho có cảm giác quen thuộc, lúc nào cũng thế

      Bộ quần áo ở nhà đó Y Ngãi Ngãi rất thích nên thường xuyên mặc, chỉ có phút như vậy, sém tí nữa là mở miệng ra hai chữ ngãi ngãi, gặp quỷ rồi!

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Dụ địch nhập diễn

      Bộ quần áo đó khi trước Y Ngải Ngải ở nhà cũng thường xuyên mặc, chỉ có khắc như vậy, thiếu chút nữa kêu ra hai chữ Ngải Ngải! là gặp quỷ!

      Cho đến khi Tuyệt Nhiên đến trước mặt, ngửi thấy được mùi thơm thanh đạm của , mới phục hồi tinh thần lại: " sao lại ở chổ này?"

      Tuyệt Nhiên nghe được trong giọng của có địch ý.

      "A, tôi mới vừa tới đây, nghĩ rằng Chu tổng cũng ở chổ này, cũng tản bộ sao?"Tuyệt Nhiên xuống cầu gỗ, cười cười tơi`.

      Chu Sâm gật gật đầu, nghĩ nhanh chóng xoay người rời . thể gặp này, bởi vì khi nhìn thấy ấy tâm loạn.

      Tuyệt Nhiên chậm rãi bước theo từng bước , quan tâm hỏi: "Chu tổng, sắc mặt tốt lắm, có lẽ là bị cảm

      " có sao." Chu Sâm để hai tay vào túi áo nắm chặt lại, giọng của ôn như Y Ngải Ngải vậy.

      "Như vầy , tôi cũng bị cảm lạnh, ở nhà có ganh gừng Khả Nhạc, hay lên nhà tôi uống chút rồi trở về ."

      " cần , cám ơn."

      Tuyệt Nhiên thấy nhìn thấy coo như thấy ôn thần,lạnh lùng cười tiếng, ở sau giơ tay : "Chu tổng, tôi trước kia xem tạp chí thấy Chu tổng là người dám làm dám chịu tỏa chí nam nhân, tại sao lại có chút sợ hãi rụt rà, chẳng lẽ là trực giác của tôi sai?'

      Chu Sâm bị khiêu khích, mặt khôi phục lãnh khốc, xoay người nhìn : "Vương tiểu thư hình như có hứng thú với tôi."

      "Sai, tôi là đối với hợp đồng phát ngôn của công ty Sâm Quang có hứng thú, như thế nào? Chu tổng có hay có can đảm tới nhà đối tác uống nước?"

      Tuyệt Nhiên hề nhìn bản thân, trực tiếp phía trước , qua con dường để về chổ mình

      Chu Sâm đứng yên tại chổ nhìn , chỉ thấy cái 3, 4 bước, liền đá đá hoàn đá bên đường, những chuyện này, Y Ngải Ngải cũng thường xuyên làm.

      Chu Sâm đáy mắt trầm xuống! Bước chân theo Tuyệt Nhiên, muốn thăm dò tới tột cùng!

      Vương Tuyệt Nhiên sau khi nghe được những bước chân của , cười đắc ý cười, Chu Sâm, cắn câu rồi!

      Chu Sâm là ai! Chỉ cần dùng lới khích ta, ta tiếp nhận khiêu chiến

      Tuyệt Nhiên mở cửa, đưa tay : "Vào . Hoan nghênh đại giá quang lâm."

      Chu Sâm hé mở miệng kinh ngạc, ngờ nhà đối diện nhà chỉ cách chút. Chu Sâm chần chờ, liếc mắt tủ giày, chỉ có hai đôi dép lê, đôi là của Tuyệt Nhiên , còn lại là của khác , nhìn cuộc sống của xem xét.

      Chu Sâm đổi dép vào. Cẩn thận quan sát ngôi nhà của tuyệt nhiên, xác định trong phòng có hơi thở của Y Ngải Ngải

      Gật đầu tán thưởng: "Nhà của Vương tiểu thư có khi chất dân giả, đơn giản, thoải mái."

      Ghê sô pha, bàn ăn, màn cửa xinh đẹp buông thỏng, cho người ta cảm giác an tường.

      Tuyệt Nhiên lấy trong bếp ra hai chén canh gừng, chén có bỏ bột thuốc, bưng đến phòng khách,

      "Mời ngồi, Chu tổng, tới đây, uống chén , cái này hết sức có tác dụng , tôi từ đến lớn, chỉ cần cảm thấy bản thân có chút dấu hiệu cảm mạo đều uống canh gừng Khả Nhạc này, sau đó tắm nước nóng, ngủ giấc tốt, ngày hôm sau khỏe rồi, sức sống bắn ra bốn phía.''

      "Cảm ơn." Chu Sâm tiếp nhận chén canh gừng của Tuyệt Nhiên, nhưng có uống, chỉ yên lặng đánh giá

      Tuyệt Nhiên cười : "Chu tổng là sợ tôi bỏ thuốc vào chén canh gừng kia sao, sau đó nhân cơ hội để nằm giường tôi hoặc là bắt cóc để vơ vét tài sản gì gì đó?"









      Chương 27: Dụ địch nhập diễn

      Tuyệt Nhiên : "Chu tổng là sợ tôi bỏ thuốc sao, sau đó nhân cơ hội để ở giường tôi hoặc là bắt cóc để vơ vét tài sản gì gì đó?"

      "Ha ha ha, Vương tiểu thư chuyện rất gọn gàng dứt khoát "

      "Tôi luôn như thế, nếu hộ người của tôi tôi bảo vệ người đó, hại người của tôi, tôi nhất định chút khách khí đáp lễ."

      "A? Vậy tôi được xem là người thế nào?"

      Tuyệt Nhiên quyến rũ cười tiếng: "Chu tổng cho tôi ta cơ hội tốt như vậy, đương nhiên là hộ người của tôi, nếu như vẫn chưa yên tâm hay là đổi chén với tôi ."

      Tuyệt Nhiên mang chén của mình đổi lại với , sau đó uống hơi cạn sạch

      "A! Dễ uống, có chút cay, uống hết trong người lập tức có cảm giác ấm áp, thoải mái. Chu tổng, cũng uống thử xem."

      Chu Sâm ở trong lòng nghĩ về đo hạ, bưng canh uống hơi hết sạch, gật gật đầu: "Ừm, trong người đúng là có nhiệt lại rồi, cảm ơn ."

      " cần cám ơn, chỉ cần về sau gọi tôi đừng cộng thêm hai chữ tiểu là được, tôi như thế nào nghe cứ nghe như có cảm giác tiểu thư khách sạn ấy"

      "Ha ha ha, được rồi, là tôi sơ sẩy, vương tiểu, a, , nên phải gọi Tuyệt Nhiên." Chu Sâm bị lời của chọc cười.

      Tuyệt Nhiên ngồi ghế salon đối diện , bắt đầu tìm đề tài cùng chuyện phiếm: "Chu tổng, tôi từ sống ở Mỹ quốc, này là lần đầu tiên đến Trung quốc, ở thành phố A này có chỗ nào thích hợp chơi hay vậy? Tôi muốn nghỉ ngơi chút, có thể leo núi, hay bơi, phong cảnh yên bình, tôi phải thừa dịp chưa chụp ảnh chơi tứ phía, chờ khai mạc, bận rộn tới có thời gian dạo ."

      "Có đấy, tới thành phố A tốt nhất nên tới Khả Khá. Có hổ khiêu hiệp ,... "

      Chu Sâm ngoài công tác thích nhất là leo núi đó cũng là th3u vui của , nhưng mấy năm gần đây, bận rộn chuyện công ti, Y Khả Kiều cũng thích , nên để hứng thú này trôi , Tuyệt Nhiên vừa nhắc tới chuyện này, giống như là tìm được tri , nhen nhóm trong lòng phần tính cảm mãnh liệt bị đè nén. Dậy sóng lên, cùng tán gẫu. Chỉ chốc lát sau, đầu có chút choáng, hồi, liền ngủ ghế sa lon .

      "Chu tổng, Chu tổng, ngủ rồi sao?" Tuyệt Nhiên đứng dậy ngồi xổm ở bên cạnh kiểm tra, hài lòng cười lạnh, tìm cái chăn đắp lên người , mình ngồi ở ghế sofa bên nhìn chằm chằm, yên tĩnh chờ đợi, chờ đợi màn kịch vui.

      Chu Sâm ngủ an bình giống như trước đây khiến người mê muội, ngũ quan phá lệ ôn nhu, lúc ngủ lông mi dài giống như những vì sao nghịch ngợm lay động, phát tiếng hít thở đều đều, giống như trước thích nghiêng mình mà ngủ, cũng từng có thói quan nằm nghiêng trong ngực mà ngủ, nghe người là hơi thở độc hữu, mới có thể ngủ được.

      yên lặng nhìn chằm , Tuyệt Nhiên chẳng biết lúc nào trong mắt ra lệ quang, từng ngủ bên , dùng toàn bộ sinh mạng để !

      Vết thượng tận đáy lòng giống như có cảm giác lại tràn ra máu!

      Ước chừng qua nửa giờ, điện thoại Chu Sâm vang lên, nhân vật chính cuối cùng xuất .

      Tuyệt Nhiên lấy điện thoại từ trong túi Chu Sâm ra, nhìn số điện thoại ra hai chữ Lão Bà, trong lòng hận giống như là có cây kim đâm vào quả tim ! Đắm chìm trong đâu xót vô lập tức bị thù hận bao trùm ấy.

      đợi điện thoại vang lên tới lần thứ hai, đợi đúng thời điểm đứng lên, mềm mại : "Xin chào,... "

      Đầu dây bên kia truyền tới thanh giận dữ tới nuốt nỏi của Y Khả Kiều: "Tiện nhân, là ai? quyến rũ chồng tôi ới nơi nào?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :