1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cá mực hấp mật ong - Mặc Bảo Phi Bảo (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Cá Mực Hầm Mật


      Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo

      Converter: Ngocquynh520

      Editor: Misali

      Thể loại: đại, võng du, lãng mạn, nữ cường, HE...​


      Giới thiệu
      Đây là câu chuyện của chàng cao lớn, muốn theo đuổi bé trong sáng, lại phát đối phương là người cực kỳ cổ hủ.

      Lần đầu tiên giới thiệu mình là ca kỹ, ... nghe hiểu.

      còn nick name của mình là cá lội mật thất, nghe vẫn hiểu, tiếp tục giải thích, cái tên này lấy tự <HunterX-Hunter> trong thủ thuật lữ đoàn trung đoàn.

      .... muốn nghe tiếp nữa.

      cho rằng mình ba lần theo đuổi chàng đẹp trai, ngờ, người này lại là nhân vật truyền kì trong giới game.

      Nữ chính có chỉ số IQ cực cao nhưng EQ cực thấp, là người mạnh mẽ (thích anime coser). Còn nam chính, truyền kì trong giới game có chỉ số IQ và EQ đều rất cao, nhưng bởi vì quá cao nên đối với sinh vật giống cái hề có hứng thú,luôn tránh như tránh sét.

      Các file đính kèm:

      langthangkt, hoài, Roku6 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Mở đầu: Mối tình đầu của thần tượng

      Editor: Han

      Muốn biết cái gì gọi là vừa gặp ư?

      Chính là giây này đây.

      Là lúc này, khi chỉ cách nhau quầy thu ngân, đối diện chàng khiến người ta vừa gặp .

      Đông Niên cúi đầu, ngón tay gõ lách cách bàn phím, ràng muốn lập mật khẩu mới, nhưng, trong đầu lại ngừng hồi tưởng, giây trước, lúc ta với mình hai chữ "bao đêm" (thuê máy tính ở quán internet thâu đêm), rốt cuộc mình có cười với ta hay ? Hay khóe miệng có nhếch lên ? Hay chỉ ngây ngốc mà thôi?

      Vất vả lắm mới thiết lập xong mật khẩu mới, rút tờ giấy, chép lại tài khoản và mật khẩu.

      "À... Bao đêm bắt đầu tính giờ từ mười giờ, sáu giờ kết thúc. Nơi này bình thường bảy giờ sáng đóng cửa, đến bảy giờ cũng thành vấn đề..." đặt tờ giấy lên bàn, dùng giọng mình cho là đáng nhất dễ nghe nhất, cố tạo dáng vẻ dịu dàng quan tâm, còn bồi thêm cái chớp chớp mắt, với chàng, “À, ở đây…" chỉ chỉ ngăn tủ phía sau, “Còn có mì ăn liền và đồ uống, nếu đói bụng, có thể bảo tôi bất cứ lúc nào, tôi có thể làm bát mì ăn liền cho .”

      chàng bị phóng điện, dường như cũng lắng nghe, lơ đãng gật đầu, cầm tờ giấy quầy mất.

      liếc bé xa lạ thêm cái nào...

      Tuyệt đối là chàng tốt!

      Vốn dĩ bị cậu bạn thân kiêm tri kỉ tốt bức bách, giúp cậu ta trông quán net hai giờ, ngờ cứ như vậy tự mình rơi vào lưới tình. Từ chỗ chàng vừa vào, chọn vị trí phía sau, quay lưng về phía cửa sổ, quyết định rồi, đêm nay lấy cớ mình có ý tốt trở về nhà, ở đây giúp tri kỉ trông quán net cả đêm miễn phí.

      Cho nên khi bạn thân mang về hai bát oden ( món hầm của Nhật Bản), phát Đông Niên núp sau quầy, lén lút loay hoay mở hộp mì ăn liền ra, lúc thuận tay cầm mấy gói que cay, chân gà ướp tiêu, mặt còn lộ vẻ đương tha thiết, cậu bị kinh hãi sâu sắc.

      "Hắc, làm gì đấy?" Bạn thân nghĩ chuẩn bị thừa dịp mình ở đây mà ăn vụng, thầm ghi nợ trong đầu, từ đằng sau, vươn móng, vỗ vỗ vai , “Ăn vụng cũng đừng ăn vụng thứ ngon như vậy, trong ngăn tủ còn Ferrero Rocher (1) đấy."

      (1) Ferrero Rocher: nhãn hiệu chocolate nổi tiếng thế giới của Ý.

      " sao?" Đông Niên có chút luống cuống tay chân, đặt hết mấy thứ này vào khay vừa được lau sạch , còn thèm ngẩng đầu lên mà ra lệnh cho cậu bạn thân, “Mau, giao ra đây."

      Bạn thân nghẹn họng.

      Cậu ngoan ngoãn giao ra cả chỗ Ferrero Rocher cất để dành sau nửa đêm mới ăn, còn tưởng Đông Niên để lại cho mình mấy viên, ngờ người ta trực tiếp mở ra, đặt hết vào khay.

      Sau đó bưng phần ăn khuya thịnh soạn đến góc của quán net.

      Hồi hộp.

      Hồi hộp quá.

      ràng giày đế bằng, lại cảm thấy mình có thể trượt ngã bất cứ lúc nào, nước mì càng bắn ra, càng bưng xong. Sớm biết thế này... chuẩn bị mì xào UFO cho ta rồi.

      Đến khi nước mỳ bị bắn ra lần thứ hai, vẫn đứng mãi sau lưng người đó, ánh mắt có chút bối rối, nhìn quanh lượt, mới cố gắng trấn định lại: "À... Xin chào."

      Trời, sao câu gượng gạo quá vậy.



      Đùa gì thế này, giọng cực hay của danh ca đây sao...



      chàng phản ứng.



      Tai nghe của quán net vẫn đặt ở chỗ cũ, ta dùng tai nghe màu đen cỡ lớn mình mang theo. Hình tượng này, đường nét này, chàng đẹp trai, nhất định phải đeo ống nghe thời trang rồi, đây tuyệt đối là nhận thức thẩm mĩ đặc thù của từ bé đến giờ. chàng này đúng là từ lúc vào quán net, nhất cử nhất động, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều là tâm điểm khiến người ta chú ý.



      màn hình máy tính có cửa sổ trò chơi được phóng to lên, chắc là chơi trò chơi? Nhưng ràng ta dùng bàn phím mà. Đông Niên vươn ngón trỏ, khe khẽ chọc chọc sau vai ta.



      Người trước mặt nhận ra, rốt cuộc cũng quay đầu lại.



      nhàng đặt khay trước mặt ta: "Cái này... là phần ăn khuya của quán net chúng tôi."



      "Hả?" Phản ứng đầu tiên của chàng là tỏ vẻ bất ngờ, rồi sau đó, cũng rất nhanh phán đoán ra đây là tình huống gì, “Bao nhiêu tiền?"



      ra là đẩy mạnh tiêu thụ đồ ăn.



      Bây giờ đến quán internet cũng phổ biến kiểu đẩy mạnh tiêu thụ sao? Có điều, mười đồng tiền bao đêm, vậy đúng là kiếm được quá ít rồi.



      nghĩ thế, có chút uể oải, với trong túi áo khoác treo ghế lấy ra xấp nhân dân tệ.



      "Á? cần -- "



      "Ba mươi…" Bỗng nhiên, cậu nhóc phía sau tới đây, tay khoác lên vai , cười hì hì : ”Đơn giá phải là bốn mươi, phần ăn ba mươi."



      Đông Niên lập tức đỏ mặt, ngừng nháy mắt ra dấu với cậu bạn thân.



      Bạn thân vờ như thấy.



      Hai người nháy qua nháy lại, ánh mắt dừng trước mặt chàng này, lại thành "Tiểu tình nhân tranh chấp vì giá tiền". ta lại "Hả?" tiếng, đặt năm mươi tệ lên bàn, “Vậy làm phiền hai người, cho tôi thêm lon Sprite, cảm ơn."



      Thế là, cuộc chuyện cứ như vậy kết thúc.



      Màn trình diễn của còn chưa kịp bắt đầu, kết thúc rồi...



      Lời tác giả: thuần túy là yy ngọt văn tiểu bạch văn, nặng nề, chủ yếu là giải trí.



      ra cảm hứng cho tác phẩm này là vì hôm qua mình đọc lại “Rất nhớ rất nhớ ”....
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Dinhloan, Tôm Thỏ, sanone21122 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: E-sports?

      Editor: Han
      Đông Niên trở lại sau quầy, vừa nghiến răng nghiến lợi, vừa cắm cúi ghi tên từng loại đồ ăn lúc nãy bưng tới, sau đó bắt đầu cộng cộng trừ trừ, nhất định cho cậu bạn thân kiếm nhiều hơn đồng nào.

      Bạn thân Sữa Đậu tay run lẩy bẩy giơ tay định lấy năm mươi đồng từ tay , bị ánh mắt của làm cho kinh sợ, lại rụt tay về: "Tớ chỉ sợ cậu bị lừa, nên mới thử xem ta có phải ông chú nghèo túng hay . Nhà tớ dù gì cũng mở quán net, biết rất mấy tên chơi trò chơi bao đêm kiểu này, tuyệt đại đa số là cuộc sống như ý, cùng lắm ông chú bị thịt này cũng chỉ nhỉnh hơn chút thôi.” Cậu xong, còn đứng từ xa liếc nhìn bóng dáng người nọ, hơi trái lương tâm , “Cũng chỉ nhỉnh hơn như vậy chút thôi.”

      Đông Niên tiếp tục tính toán.

      "Cậu đừng bơ tớ thế mà, Cá Mực thần tượng? Cá Mực thần thần? Mật Thất đại đại? Cá đại? Mực Tiểu Cá? Cá Tiểu Mực?" Bạn thân thay đổi đủ các loại xưng hô hạng hai, vẫn đổi được cái liếc mắt của , rốt cuộc phải cầu xin tha thứ, “Tớ giúp cậu, giúp cậu là được."

      " ?" Đông Niên lập tức ngẩng đầu, khóe mắt chân mày đều rạng rỡ hẳn lên.

      "Tặng ta tuần bao đêm? là rút thăm trúng thưởng được giải? Aiz, bao đêm vẫn chưa được, phải tuần hoàn toàn miễn phí, ta mới muốn đến đây bất cứ lúc nào…“ Sữa Đậu vừa , vừa ôm lấy trái tim rỉ máu.

      Đông Niên bừng tỉnh: "Ý hay!" rồi sau đó lại lặng lẽ liếc mắt nhìn về nơi đó, “Cậu ."

      "Lại là tớ?" Bạn thân nghẹn họng nhìn trân trối.

      "Còn nữa…” Đông Niên suy nghĩ lát, thấp giọng, với cậu, “Cậu cứ với ấy là rút thưởng tại chỗ, chỉ cần dùng chức năng quét mã hai chiều mạng Weixin (1 mạng xã hội ở Trung Quốc, bên VN có tên là WeChat)của quán net chúng ta là có thể rút thưởng, vận dụng công lực trước đây tổ chức bán hàng đa cấp dùng để tẩy não cậu tham gia làm thành viên của bọn họ ấy."

      "...Quán internet của chúng ta có Weixin công khai mà."

      Đông Niên cúi đầu nhìn di động của mình, sau hai lần năm giây dằn vặt, nhẫn tâm xóa tên Weixin của mình , đưa di động ra: "Dùng Weixin của tớ". di động, Weixin của ràng đổi thành: Tối nay có duyên.

      Đây là biển hiệu treo phía ngoài quán internet -- "Tối nay có duyên Internet”

      Sữa Đậu ngầm hiểu, thấp thỏm yên, nắm chặt điện thoại di động trong tay bắt đầu lừa gạt.
      ...

      Kết quả... Đêm hôm đó, Weixin của xảy ra hai kiện trọng đại. là, có thêm chàng tên là "Gn", thêm nữa là nhóm fan Weixin của hoàn toàn bùng nổ. Nhóm fan của đều tin "Cá Bơi の Mật Thất" cao ngạo, lạnh lùng, kiêu hãnh nhà mình lại bỗng nhiên đổi tên thành "Tối nay có duyên"... Thần tượng nhất định bị trộm tài khoản rồi!
      ...

      Trái tim thầm rỉ máu, dứt khoát coi như bị trộm tài khoản, tin cũng trả lời, chỉ nhìn chằm chằm tài khoản vừa mới thêm kia cười ngây ngô.
      Đạt được quá dễ dàng lại cảm thấy chân thực...
      Xem xét hình đại diện đen sì biết được cắt ra từ bức ảnh nào kia chừng nửa phút, mới cẩn thận, nhấn xem trang cá nhân của bạn bè.

      Á?

      Ngoài tin tức trò chơi ra, chẳng có gì hết? Đối với người chỉ biết chơi trò xếp hình, lại là nữ ca sĩ luôn luôn hát nhạc Nhật, những thứ này đúng là thiên thư khó hiểu vô cùng.
      Càng buồn hơn chính là, “Sữa Đậu, về trò chơi cậu chỉ là ‘gà’ thôi sao?"

      "Đúng vậy!" Sữa Đậu cười hì hì, cảm thấy xấu hổ chút nào, “Rất gà rất gà, quả thực là gà nhất trong lịch sử!"

      ...

      Quên , ngày mai tìm chuyên gia vậy T.T...

      Hai giờ sáng, Sữa Đậu bắt đầu mệt mỏi ngủ gà ngủ gật.

      Trong quán net, tất cả mọi người đeo tai nghe, rất im lặng, chỉ có ông chú trung niên mở cửa sổ video call, hi hi ha ha chuyện tình mạng... Còn , cũng chống cằm mệt rã rời, bút chì trong tay cứ vẽ lung tung giấy, là ca cơ, khả năng hội họa của lại được tốt, nên vẫn sao vẽ nên bóng lưng vô cùng tuấn tú ấy.

      Có cơ hội phải luyện vẽ đẹp mới được.

      thầm nghĩ.

      Bỗng nhiên, chàng đứng lên.

      lập tức ngồi thẳng dậy, lặng lẽ đặt tờ giấy dưới cánh tay.

      cầm áo khoác lên, tới gần. Tim đập nhanh kinh khủng, chỉ có thể cụp mắt, nhìn chiếc quần ka-ki dài thoải mái cùng với đôi giày màu đen của , bước, hai bước, ba bước, về phía mình...
      được được, mau, hít sâu thở đều. Đông Niên, phải kiên cường, vẻ mặt phải bình tĩnh, ánh mắt đừng run!

      Mố? Sao lại thẳng ra cửa thế này?

      "... ... phải bao đêm sao?" thấy ra phía ngoài cửa, vội vã lên tiếng, “Mới… mới hơn hai giờ mà." Vội vàng xem đồng hồ báo thức, đúng vậy đó, hai giờ, sao sớm vậy...

      Gun gắng gượng dừng bước, xoay người.

      Tóc trán hơi rối, chắc vừa rồi lúc mệt mỏi, thuận tay vò đầu, ánh mắt vẫn rất tỉnh táo, thậm chí có sức hút xuyên thấu lòng người. Giờ này phút này, biết vì mệt hay là chẳng buồn đáp lại, vẻ mặt của có chút nhạt nhẽo, khiến người ta nhìn ra được cảm xúc trong giây tiếp theo.

      "Hai giờ?" Dường như giờ mới nhớ đến thời gian, nhíu mày, lẩm nhẩm: "Hai giờ còn chưa muộn ư?"

      "Vẫn... vẫn được mà..." Mố? Mình gì thế này... lập tức tìm lại ý thức bay biến từ bao giờ của mình, ra câu luyện tập trong đầu rất nhiều lần, “Đây là tiền lẻ trả lại , chúc mừng trúng thưởng, hoan nghênh lần sau lại đến."

      Mười hai đồng rưỡi bay tới trước mặt , ràng lại khuyến mại tiếp.

      "Lần sau? Đêm nào cũng ở đây à?

      Á?

      ấy hỏi thế là...

      Trong lòng Đông Niên dấy lên ngọn lửa hi vọng nho , bừng lên bừng lên, trong nháy mắt khiến toàn thân nóng ran.

      Biểu của lọt vào tầm mắt , làm thể bắt đầu xem xét kỹ xem, có phải mình tạo áp lực gì cho người ta ? liếc nhìn "bạn trai" của bé vẫn ngủ biết trời đất gì trong góc.

      Câu tiếp theo của vốn là " buổi tối trông quán net an toàn", có điều nhìn nét mặt tại của , chắc chắn coi mình là kẻ xấu, rất " an toàn"?

      Vì thế, Gun hắng giọng, cố hết sức để mình trông có vẻ đơn thuần vô hại, từ cao nhìn xuống, cười chân thành với : “Đừng sợ, tôi cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi.”

      xong, đến tiền cũng chưa lấy đẩy cửa mất.

      Đợi... Đợi ...

      Tôi... ngại... hỏi... A...

      nhìn cánh cửa còn đung đưa, vẫn chưa khép hẳn, toàn thân chìm trong trận thủy triều cực kỳ chán nản.

      Sáng sớm, Gun bị đánh thức bởi tiếng chuyện, tiếng bước chân ngoài cửa, liền ngồi dậy khỏi sofa. Sau đó, lại gục đầu xuống, muốn làm cho mình hoàn toàn tỉnh táo. Mới ngủ được nửa giờ... Đau đầu quá.

      Hình như... Buổi sáng hôm nay là hoạt động leo núi? mơ hồ tìm lại ý thức, sau đó vẫn hơi chậm nửa nhịp đứng lên, lần mò tìm kiếm tay nắm cửa, kéo xuống, mở cửa, ra ngoài.

      Cùng lúc, lấy từ trong túi quần ra viên sugus, xé toạc lớp vỏ ngoài, đưa lên miệng cắn, từ từ bước , từ từ nhấm nháp.

      Trước mắt, cậu nhóc cao to chạy tới, còn mặc đồng phục thể thao ngoài trời của câu lạc bộ, kiểu dáng đan xen giữa đỏ và trắng, , hơi xấu. Nhưng còn cách nào, là màu sắc do nhà tài trợ quy định.

      vẫn mơ mơ màng màng ngái ngủ, độ cong ưa nhìn khuôn mặt viết rất ràng: phận miễn làm phiền.

      Đáng tiếc, vẫn có người chẳng thức thời chút nào...

      "Ơ? Lão đại? Tối qua đâu vậy?"

      "Có chuyện?" Gắng gượng mở mắt, nhìn lướt qua nơi phát ra tiếng .

      " có..." Người kia cắn môi, xoay người bỏ chạy.

      "Có chuyện cứ ..." giữ người kia lại, uể oải tiến sát lại gần, khuôn mặt thấp thoáng lộ ra lúm đồng tiền, “ cũng đâu có ăn thịt cậu, hử?"
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      inbeibe, Tôm Thỏsanone2112 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: E-sports (⊙ο⊙)!

      [Trước tiên ...

      Chương này là trong số ít chương nhiều về E-sports, nên Han có số chia sẻ về E-sports để mọi người hiểu câu chuyện hơn nha:

      1. E-sports là gì?

      Là thể thao điện tử - thi đấu thể thao máy tính, hơi khác với game online chút, e-sport đòi hỏi người chơi phải có khả năng tính toán, lập chiến thuật và tốc độ nhanh, với độ chính xác cao.

      số tựa game E-sports nay: DotA, Liên Minh Huyền Thoại (LOL), AOE (Đế chế),…

      2. Luật chơi cơ bản: số chi tiết liên quan

      - Các chế độ đấu: Ở đây là đấu theo phòng chơi, 1vs1, 3vs3 hoặc 5vs5.

      Đấu tập: đấu với máy, 1vs1. Chủ yếu dành cho người chơi mới để luyện tập và làm quen với thao tác, tốc độ trong game.

      Đấu tùy chọn: đấu với người chơi xác định. Bạn có thể lập phòng đấu và mời bạn bè của mình, đấu trong môi trường ít áp lực hơn, có thể hiểu như đấu giao hữu.

      Đấu xếp hạng hay đánh rank: Mục đích chính của trò chơi

      Sau khi được đặt vào danh sách chờ, chọn bản đồ, bạn có thể bắt đầu ngay để hệ thống tự tìm đồng đội cho mình hoặc lập ra nhóm để rủ bạn bè vào chơi cùng. Tiêu chí chọn ngẫu nhiên của hệ thống là ưu tiên chọn những người có cùng đẳng cấp, trình độ với nhau. >>> Phải có tài khoản cấp cao khi chọn ngẫu nhiên mới dễ dàng được đấu cùng Grunt.

      Chọn đội xong chọn các nhân vật đại diện cho bạn để đánh trận. Nhân vật này có ngoại hình khác nhau, kĩ năng khác nhau, lượng máu lượng khí khác nhau,... và là trong những yếu tố quan trọng quyết định thắng thua. >>> Nhưng mà chương này, bạn Đông Niên nhà ta cứ như vậy mơ mơ hồ hồ, đến chọn những nhân vật nào cũng quan tâm luôn =v= mê trai vậy đó =v=

      - Khi đấu xếp hạng, thắng được thêm điểm tích lũy (tùy tựa game mà điểm này có tên khác nhau), thua bị trừ. (Đấu tập và đấu tùy chọn bị như vậy) Dựa theo số điểm tích lũy bạn đạt được để đo thành tích sau mỗi trận đấu.

      Như , đánh thắng được thêm, thua mất số điểm nhất định, nhiều hay ít phụ thuộc vào đối thủ của bạn có trình độ cao hay thấp hơn bạn bao nhiêu, và cũng phụ thuộc vào trận đấu diễn ra như thế nào. Nên đôi khi người chơi giỏi rất thích đấu với người mới vì thắng cũng chẳng được bao nhiêu điểm.

      - Xếp hạng: Đạt được số điểm nhất định, bạn được xếp hạng bảng xếp hạng. Ví dụ như game Liên Minh Huyền Thoại phân ra các loại huy chương Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim, Kim Cương, mỗi loại lại đánh thứ tự I, II, III, IV, V.

      Thứ hạng này rất quan trọng, nó cũng là yếu tố quyết định các đối thủ và đồng đội của bạn trong những trận đấu tiếp theo.

      - Bản đồ: chia 2 phe ta và địch, bản đồ mỗi bên bao gồm: Nhà chính, các khu kiến trúc khác nhau (phá hủy nó có được rất nhiều chiến lợi phẩm, tiền vàng, trang bị,…) và các đường nối giữa doanh trại hai phe. Trò chơi kết thúc khi Nhà chính bên bị phá hủy >>> Chương này mở đầu trận đấu, chưa có lính với tướng gì phe mình theo, Đông Niên hăng hái chạy thẳng vào địa phận của địch. Đây chẳng khác nào tự sát, mà tài khoản Đông Niên dùng là tài khoản nam, còn là tài khoản cũng vào hàng đại thần =v= Nên lời giải thích hợp lí chính là “bị trộm tài khoản”, mà tên trộm này tuyệt đối nhẫn tâm a :)))))

      thêm chút, đa phần game E-sports rất chú trọng tính phối hợp giữa các đồng đội, nên khi người bị giết, cả đội cũng chịu thiệt hại.

      - Các kênh đối thoại:

      Kênh riêng tư (đối thoại với người chơi nào đó bạn muốn, chỉ hai người thấy)

      Kênh đồng đội (chỉ đồng đội nhìn thấy, bên địch thấy)

      Kênh công khai (chế độ mặc định, các người chơi cùng trong phòng chơi đều có thể nhìn thấy)>>> Chương này, Đông Niên dùng kênh công khai để chuyện với Grunt.]

      Suốt tuần sau đó, tâm trạng của Đông Niên sắp chìm vào biển sâu đáy.

      Weixin mới toanh vừa thêm bạn, vô luận có gửi "Thăm hỏi khách hàng thân thiết", “Dự báo thời tiết", hay gửi "Tin tức đẩy mạnh tiêu thụ", thậm chí "Tiếp tục có phần thưởng hấp dẫn", đối phương vẫn hề đáp lại.

      Nhất định cho mình vào danh sách đen rồi...

      nằm lỳ giường, lặng lẽ replay quảng cáo "Anime Gia Niên Hoa" và "Fuyu Matsuri" (Lễ hội mùa đông của Nhật Bản), “Triển lãm trò chơi Fuyu" mình sắp tham gia. Lướt từng tin nhắn Weibo, đều là của nhóm fan cuồng nhắn lại. Là người có trái tim mong manh dễ vỡ, tâm trạng rất dễ bị ảnh hưởng bởi những lời bình mạng, rất sợ trao đổi với bạn mạng, vậy nên Weibo vốn chỉ để tuyên truyền hoạt động, đăng tải bài hát, hợp tác thương mại thôi.

      Mãi đến khi, Sữa Đậu gọi bảy tám cuộc điện thoại, mới buồn bã ỉu xìu bắt máy: "Alo?"

      "Tiểu Cá Mực...” Giọng đầu dây bên kia rất thấp, cố ý làm ra vẻ thần bí, “Tớ có cách có thể tìm được người kia."

      sao? !

      lập tức ngồi thẳng dậy, suýt nữa đá cả máy tính xuống giường.

      "Chính xác, tớ tìm được cao thủ giúp tớ điều tra từ máy chủ dữ liệu hôm đó của ta! Lúc nãy người em của tớ vừa giải mã được, là trò chơi đoàn chiến mới nhất ’GOD’."

      "Tớ biết...” thất vọng, “Ngày đó thấy rồi, tớ cũng để ý tìm người hỏi rồi."

      "Cậu chẳng hiểu gì về loại trò chơi này, chỉ hỏi được hạn hẹp như thế, làm sao có thể có dữ liệu chi tiết hả?" Sữa Đậu cười hì hì, giọng ép tới càng thấp hơn chút, “Tớ có thể cho cậu biết server của ta, cả ID của ta nữa."

      " sao?!"

      " sai chút nào! Tớ còn mượn cho cậu ID cao cấp, như vậy mới có thể gặp được ta khi đấu xếp hạng."

      "... Đấu xếp cái gì cơ?"

      "Đấu xếp hạng!" Sữa Đậu kỳ thực cũng vừa mới nghe giải thích, trước mặt lại cảm thấy mình giỏi hơn hẳn, “ với gà mờ như cậu, chờ tớ giải quyết mọi chuyện cho cậu, rồi đến dạy cậu nhé."

      Vì thế, tối hôm đó, Sữa Đậu mình chạy tới nhà , ân cần thăm hỏi bác và bác trai, sau khi lợi dụng ăn được mấy miếng đậu phụ xào thịt dưới nhà bếp tầng , liền lủi ngay vào phòng ngủ của ở tầng hai. Hai đứa từ bé đến lớn, cũng phải họ hàng thân thích gì, thậm chí nghĩ lại , từ "bác " này cũng chỉ thuận miệng gọi vậy thôi, nhìn qua nhìn lại vốn có quan hệ huyết thống gì cả, chừng cứ thế thành đôi đỡ lo...

      "A...” Trong phòng, Đông Niên sốt ruột nhìn thanh download, sắp xong rồi, “Vậy nên, trò chơi này là năm người đội, lính của hai đội đánh nhau?"

      "Gần gần như thế, cậu từng nghe đến LOL và DotA chưa?”

      "Hầy… để nghĩ xem...” Nghe có nghe rồi, chỉ luôn cảm thấy cái tên LOL bất nhã, nhưng đối với "thầy giáo tạm thời", vẫn thành gật đầu: "Lúc tớ tham gia lễ hội, bọn họ cũng có thi đấu trực tiếp. DotA... Hình như là thịnh hành từ vài năm trước, thời trung học, nam sinh trong lớp rất hay chơi, bây giờ vẫn có người chơi ư?"

      Lạc hậu vậy sao?

      "Có chứ, DotA ra phiên bản 2, tại là trò chơi E-sports hot nhất, tiền thưởng cao nhất."

      "E-sports?" 0. 0

      "Thi đấu thể thao điện tử, nghĩa là thi đấu máy tính...” Sữa Đậu giải thích dễ hiểu nhất cho .

      "Game online? Kiếm ba? Mộng ảo tây du?" 0. 0

      " phải... Game online chỉ tốn thời gian luyện cấp, mỗi lần lên cấp đều được tích lũy lâu dài trong trò chơi... Còn E-sports… E-sports…”

      "Được rồi, sau này giải thích lại cho tớ ~ "

      Máy tính tải xong “GOD”.

      hoàn toàn có hứng thú nghe Sữa Đậu giải thích nữa. sao cả, về sau quen biết ấy, nhờ ấy giải thích cho mình... Sao trong lòng lại thấy tê tê ngứa ngứa ta…

      nhịn được cúi đầu, vùi mặt trong cánh tay, cọ qua cọ lại, mới tạm làm mình bình thường chút.

      Lúc này, Sữa Đậu nghiêm túc lấy từ trong túi ra tờ giấy, đó có chép lại ID trò chơi (tên người dùng) và password (mật khẩu). Đông Niên nhận lấy, thận trọng đặt lên bàn, gõ từng chữ , tên người dùng và mật khẩu, đăng nhập.

      thanh kiếm khí rút khỏi vỏ, "xoạt" tiếng vang lên.

      Đăng nhập thành công.

      Khung lựa chọn đột nhiên lên hai mươi mấy tên server...

      "À... Ngay sau đó, là server, phải chọn server...” Sữa Đậu lại lấy từ trong túi ra tờ giấy khác, đó ghi tên server và ID giải mã từ tần số người kia để lại: "Truyền thuyết Guevara, Grunt."

      "Grunt?" thầm, “Hay đấy!"

      Chẳng trách Weixin của ấy tên là "Gn".

      Đúng vậy, nhất định là ấy!

      "...Sao tớ lại thấy, nghe như "Cút " vậy. cảm thấy nghe như mắng chửi người sao?"

      Xí, trợn trắng mắt lườm Sữa Đậu.

      Tiếp theo, Sữa Đậu mở ra "kiệt tác" thứ ba, bên trong ghi chép những điều chiều nay người ta giải thích cặn kẽ cho cậu, tham gia đấu xếp hạng thế nào, mời ID xác định ra sao, còn cả làm thế nào để vào phòng chơi, làm thế nào để chọn nhân vật trò chơi mình muốn thao tác, làm thế nào... Hai người cảm thấy trong đầu mờ mịt, mặc dù đọc qua, nhưng vẫn mông lung mơ hồ.

      "Quên , trước tiên cứ mời …”

      Cứ thao tác hai lần, rồi quen tay hay làm chứ sao...

      Vì thế, cứ tìm tòi dựa theo hệ thống, rất nhanh, tìm được tên bắt đầu bằng chữ G, lướt xuống phía dưới... Bỗng nhiên, hai người đồng thời hít sâu hơi, Grunt online!

      Tim đập thình thịch là sao...

      Ngón tay run run là sao...

      run rẩy, chuột phải, gửi ... Mời.

      Chờ đợi.

      Chờ đợi lâu.

      Bỗng nhiên, nhảy ra khung đối thoại.

      Tim đập thình thịch hai nhịp, nhấp mở:

      "Hệ thống thông báo: đối phương ở trong trận đấu, xin kiên nhẫn chờ đợi."
      ...

      "Làm tớ sợ muốn chết...” thở ra hơi, vỗ vỗ ngực, “Tớ còn tưởng ấy với tớ...”

      Sữa Đậu mang vẻ mặt "cậu nghĩ nhiều rồi", có ý tốt mà đả kích .

      Kết quả, ước chừng đợi 30 phút, hệ thống rốt cuộc lên dòng chữ "Đối phương kết thúc trận đấu, xin kiên nhẫn chờ đợi đối phương trả lời chắc chắn".

      Hình như lúc đọc đến từ "đối phương" này, đến thở cũng dám thở mạnh, cứ như vậy, rồi hệ thống thông báo với : "Grunt chấp nhận lời mời, xin kiên nhẫn chờ đợi hệ thống chọn ngẫu nhiên 8 người."

      " ấy chấp nhận rồi! Chấp nhận rồi!"

      "À... ừm... Đừng căng thẳng, lát nữa chúng ta vào, phải bình tĩnh chào hỏi biết ?"

      "Ừm... Ừm...” cũng quan tâm câu biết dưới này của Sữa Đậu, nhìn chằm chằm vào màn hình.

      Cũng biết rốt cuộc mình chọn những nhân vật nào, cứ như vậy mơ mơ màng màng tiến vào phòng chơi.

      Đồ họa trò chơi rất đẹp.

      Hôm nay vừa vặn là đêm trước Noel, cho nên có cảnh tượng tuyết rơi rất đặc biệt.

      Đông Niên kịp thưởng thức hết hình ảnh 3D tinh tế này, vừa tiến vào phòng chơi liền bắt đầu nhìn khắp màn hình tìm tên của . Ồ? Sao lại có? ràng có mười người tiến vào phòng chơi, sao màn hình trước mặt chỉ có năm nhân vật?

      Còn bao gồm cả mình... Năm người.

      "Hỏng rồi, ta tuyển đối thủ trận doanh...” Sữa Đậu buồn bực, “Cậu nhìn thấy ta, trừ phi cậu kêu gọi kênh công khai, hoặc tình cờ gặp mới có thể nhìn thấy ta."

      "Á?" Đông Niên lấy làm lạ, “Vì sao phải tình cờ gặp, tớ thể tìm ấy sao?"

      "... Cũng đúng ha? Tuy rằng là đối thủ, cũng có thể gửi lời chào mà. Hữu nghị là chính, trận đấu chỉ là phụ."

      Vì thế... Vài giây sau…

      Chín người còn lại nhìn thấy hình ảnh trong trò chơi, ID chưa mua trang bị gì cả, cứ phát rồ như vậy, chạy huỳnh huỵch ra khỏi căn cứ của mình, dựa theo bản đồ hiển thị ... Rất hào hứng chạy về phía hang ổ của kẻ địch...

      Nhìn qua... Còn rất vui vẻ?

      Grunt cũng chẳng thèm nhíu mày, lưu tình chút nào hai đao xử đẹp người hoa chân múa tay vui sướng trước mặt... còn ngừng “Xin chào”.

      Còn gửi biểu cảm? Bệnh thần kinh gì đây?

      "Này người em...” 97 nhìn chằm chằm màn hình máy tính của mình, “Bị trộm tài khoản à?"

      "... Đoán chừng là...” người khác, cũng thể tin được nhìn Grunt giết chết đối thủ hề có sức chống cự này, lấy được First Blood, “Đấu xếp hạng có tính ELO, mấy người cùng đội với chắc tức chết thôi, trận này đấu tiếp, ELO khẳng định giảm ít."

      "... Tên này cũng nhiều kẻ thù gớm, đặc biệt trộm tài khoản, còn đặc biệt mời Grunt giết mình?"

      Mà tên Grunt vừa giết người kia, lại cảm giác rất thoải mái, cậu dùng ngón trỏ đẩy đẩy gọng kính, ngoài cười nhưng trong cười gọi tiểu đệ tới: "Tới đây, chú giúp đánh ván." Cậu ta muốn lãng phí thời gian với kẻ trộm tài khoản.

      Cậu xong, đứng lên rời khỏi bàn máy tính, duỗi duỗi người: "Lão đại đâu?"

      "Lại nghỉ ngơi dưỡng sức ở đâu rồi ấy, mới xem trận đấu từ Chicago trở về, vẫn chưa quen múi giờ."

      97 cười mập mờ, tiếp: "Đúng rồi, ngày đó nghe thấy Weixin của ấy kêu, phải ấy chưa bao giờ dùng Weixin tán gẫu sao? rồi à?

      " phải, quán net thêm ấy vào danh sách bạn bè, hay gửi quảng cáo, em kéo vào danh sách đen giúp ấy, ấy thấy như vậy vùi dập tinh thần tích cực đẩy mạnh tiêu thụ của người ta, cho em làm thế, bảo em tắt báo, dù sao gửi đến ấy cũng xem."

      Grunt cũng rất đỗi kinh ngạc: "Lão đại tốt bụng như vậy từ khi nào?"

      "Lương tâm bỗng nhiên trỗi dậy." 97 thuận miệng .

      Mọi người nhíu mày ngẫm nghĩ.

      Đại ma đầu Gun này có thứ gọi là "lương tâm" sao?
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      inbeibe, Tôm Thỏsanone2112 thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: Tuyển thủ chuyên nghiệp?

      Cả buổi tối, đều đắm chìm trong cảm giác buồn khổ, áp suất khí trong phòng thấp đến đáng sợ. Đáng sợ nhất là, sau đó lại gửi lời mời, Grunt đều tiếp nhận... tiếp nhận... tiếp nhận...



      Cứ như vậy, nằm giường trằn trọc đến tận ba giờ sáng, rốt cuộc nhịn được, ngồi bật dậy trong bóng đêm.



      Nhất định là lúc lựa chọn nhân vật có vấn đề.



      Nhân vật ấy quá xấu!



      Nhất định là thế.



      Thế là lặng lẽ mở máy tính ra, để tránh ba mẹ nhìn thấy ánh sáng trong phòng, kéo ga giường trùm kín, cho vừa khít với màn hình máy tính, làm thành cái lều , còn mình chui vào đó. Nhanh chóng khởi động máy, nhanh nhẹn mở màn hình nền ra, đăng nhập trò chơi... Ối? Tài khoản mật mã đâu? lại lục lọi bàn hồi lâu, rốt cuộc lấy ra mảnh giấy từ phía dưới bàn phím, cẩn thận nhập vào.



      Nhiều giờ trước, còn cần mẫn gửi đến bảy tám lời mời... Đều bị từ chối thẳng thừng. Bây giờ...



      Tuy rằng chột dạ, nhưng vẫn từng kí tự, từng kí tự gõ tên Grunt lên.



      Sau đó, nhấn Enter.



      Online? !



      ngủ sao? Liều mạng như vậy?



      Chẳng trách Sữa Đậu , ấy là tài khoản tông sư tổ... Ài, tông sư tổ là cái gì... Quên hỏi rồi.



      Tóm lại, nghe đến "tông sư" là nghĩ đến đại tông sư, rất phong cách là được rồi.



      Đáng thương cho , đến loại trò chơi này là thế nào còn chưa có khái niệm, thành thạo việc mời người đối chiến T.T.



      Ôi?



      từ chối ngay?



      Bỗng nhiên, nhảy ra khung thông báo: "Grunt chấp nhận lời mời, xin kiên nhẫn chờ đợi hệ thống tuyển ngẫu nhiên 8 người".



      Chấp! Nhận!!



      Đợi chút! lập tức gửi tin nhắn riêng: Tôi... có thể cùng đội với ? Đừng làm đối thủ, được ?



      trả lời.



      ...



      Hệ thống bắt đầu tiến hành loading, tiến vào trang lựa chọn nhân vật. Lần này dám chọn lung tung nữa, trong hơn trăm nhân vật, cẩn thận tìm kiếm, có đáng có ngốc ngốc dễ thương , vừa thấy đành lòng giết? Rất nhanh, đổi thành tạo hình loli, còn cưỡi... con đại miêu?



      Ngốc ngốc dễ thương, lại đáng , chính là .



      Sau tiếng tia chớp xẹt qua, khung cảnh mở ra, nhanh chóng nhìn lướt qua tất cả ID trước mặt, có Grunt! Khác với nhân vật tối qua, lần này ấy chọn nhân vật... Ưm, là tạo hình ác ma, càng đẹp trai hơn.



      yên lặng, di chuyển hai bước về phía , thấy phản ứng, lại di chuyển hai bước.



      Cuối cùng, mạnh dạn dứt khoát, đến ngay bên cạnh .



      Í? ấy né tránh? Có phải ghét rồi ? Đông Niên trở mình bên trong ga giường, vừa dí sát vào màn hình máy tính đến mức phả ra hơi nước, vừa cười ngây ngô.



      Chưa vui mừng được mấy giây, mọi người mua trang bị, rời khỏi quê nhà hết. Tổng cộng có ba con đường thượng, trung, hạ, Grunt dường như do dự chút nào, dọc theo con đường trung, thẳng.



      Đông Niên lập tức hấp ta hấp tấp chạy theo ...



      mình đường, đây phải... công khai thưởng thức sao...



      kênh công khai, người trong đội trước sau té xỉu:



      "Ca ca cưỡi đại miêu kia... Điên rồi ư?"



      "Đệch, tuần lễ này gặp phải hai tên trộm tài khoản, phải lại gặp nữa chứ?”



      "Nửa đêm canh ba, tên trộm tài khoản ngươi ngủ sao? ? ! ! Thứ hạng của ông, ELO của ông!”

      ...



      Đông Niên bỗng nhiên mờ mịt, cưỡi đại miêu, đứng phía sau Grunt, biết mình lại làm sai cái gì.



      phải vừa ra từ chỗ sao? phải đồng đội sao? Vì sao thể theo đồng đội? Giúp đỡ cho nhau cũng được sao?



      "Tôi… với phải cùng đội sao? Tại sao thể theo ?" Cuối cùng cũng… lấy hết dũng khí cầu hỏi người trước mặt.



      “...” Grunt.



      ấy trả lời mình!! trả lời mình!



      Đông Niên nháy mắt quên luôn nghi hoặc của mình, vui vẻ cưỡi đại miêu, chạy vài vòng quanh : "Xin chào, xin chào, Grunt, em là Tiểu Cá Mực, lần đầu tiên chơi trò chơi, ! ! hưng phấn, *che mặt*, biết nên gì nữa, em cố gắng học! trăm ngàn đừng ghét bỏ em!"



      “...” Grunt.



      hoàn toàn quên, mình cũng là tài khoản tông sư tổ của server này...



      Còn đứng hạng chín-mươi-bảy bảng xếp hạng đại lục...



      Cứ dựa theo thao tác như thế, toàn bộ hai mươi tư server của Trung Quốc đại lục, trong hơn ba triệu người chơi trò chơi, ID... đứng hạng chín-mươi-bảy, vây quanh Grunt hỏi: "Chỉ dùng phím Q, W, E, R và A, S, D, F phát động tấn công đúng ? Em xem mạng cách tiến công chiếm đóng, còn luyện tập với máy vài lần ~ "



      Vì thế, 3s sau, kênh đồng đội xuất hàng chữ.



      Grunt: " phải trộm tài khoản, bị trẻ con trong nhà lén nghịch ID thôi, các vị, tự thu xếp ổn thỏa."



      Mọi người cười ngất.



      Điều này có nghĩa là, bọn họ chỉ bị thiếu tay đánh, còn phải bảo vệ cái ID này, đề phòng bị đối thủ giết chết. Giết lần, đưa cho đối thủ trăm kim tệ đó... Xong rồi, chỉ có thể cung phụng Phật gia mà thôi.



      May mắn là, đội mình còn có Grunt ở đây, tuyển thủ chuyên nghiệp giữ vị trí ổn định trong Top 10 bảng xếp hạng.



      "Trông thấy bụi cỏ bên trái ?" Grunt đột nhiên hỏi.



      "À! Nhìn thấy rất ! Màn hình của em cực kỳ tốt, bảo đảm nhiễu!"



      Grunt trầm mặc.



      Qua 3s: "Chui vào , đến khi trò chơi kết thúc."



      **



      Grunt ngáp dài, ngả người sofa, khốn đốn nhìn thoáng qua Gun vừa tắt máy tính: "Lão đại, thể đăng ký tài khoản riêng để chơi ư? Sao cứ phải dùng chán chê tài khoản của em?”



      "Em xem?" Gun mí mắt cũng lười nâng, “ giúp em thắng thêm vài trận, chẳng mấy chốc em rớt khỏi Top 10 bảng xếp hạng."



      Đây hiển nhiên là nghi ngờ năng lực của Grunt.



      " muốn đăng ký chơi?" Grunt sớm quen với lão đại lơ đãng mà lời ác độc, luyện được thân công lực tự động loại bỏ yếu tố mỉa mai.



      "Thế nào? Muốn đăng ký à?" Gun tiện tay đẩy bàn phím vào ngăn bàn máy tính, đứng lên.



      "Muốn chứ, còn chưa đánh rank với lão đại, quyết cam tâm." Grunt nghiêm trang đeo kính vào, giãn gân cốt, vừa định đứng lên khỏi sofa, tập tài liệu cực lớn phi ngay tới trước mặt.



      " muốn đăng kí, còn có chuyện của mấy cậu sao? , bảo chúng nó điền vào đây, giao cho đội trưởng, làm hộ chiếu."
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      zenkirsanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :