1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Cái câu cuối ấy, đầu tiên mình cũng khá khó hiểu. Sau đó nhận ra là ấy muốn chấm dứt cuộc sống lạnh lẽo lủi thủi mình ấy :063: Hình như là thế :)) :050:
      lananhtran51, tiji, Hale2052 others thích bài này.

    2. Trúc Doanh

      Trúc Doanh Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      116
      minh cung ko hjeu cau cuoi cung cua cho lam? ket thuc doi song doc than ak!thank pan nhjeu nha:yoyo45::yoyo45:
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      :yoyo65:t lại nghi a định chấm dứt á.....
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. talamotconrong

      talamotconrong New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      9
      sorry các đoán nhầm rùi
      truyện tới giai đoạn ngược rùi đóa
      hihihihi
      lananhtran51, Tranglinh0808Bánh Bao thích bài này.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 28

      Hơn 8 giờ Tống Dật Hàng mới đón về, hai người ngồi xe cũng chẳng có lời nào để , cả đường đều im lặng.

      Đến tòa nhà rất to, cứ thẳng đến hộp đêm, Tống Dật Hàng đem Hứa Lương Cầm vào.

      Người hôm nay đông bằng hôm trước, chỉ khoảng mười mấy người thôi, Hứa Lương Cầm biết Mạnh Tề cùng Shibata Hisako cũng ở đây, bất ngờ nhất là có cả Khương Doanh!

      “Đây là Hứa Lương Cầm, bạn của mình.” Tống Dật Hàng giới thiệu rất đơn giản.

      Mọi người đều gật đầu qua loa, có người thậm chí cũng chẳng thèm nhìn Hứa Lương Cầm, nhưng đều là người của Tống Dật Hàng nên mọi người cũng chào hỏi.

      Hứa Lương Cầm cũng để ý, sau khi ngồi xuống đều nhìn Khương Doanh.

      Khương Doanh thấy hành động của cầm ly rượu ngồi bên người Hứa Lương Cầm.

      “Sao cậu cũng thấy tới đây?” Đầu tiên Hứa Lương Cầm thấy hơi giật mình nhưng lại có chút yên tâm, dù sao bạn bè ở đây chẳng quen, thêm người mình thân thiết vẫn hơn.

      Khương Doanh lắc đầu: “Tớ cũng nghĩ gặp cậu ở đây, bạn tớ rủ đến đây, đến tớ mới phát những người ở đây đều là hội, đều là bạn bè hoặc bạn làm ăn của Tống đại gia, sớm biết đến để nịnh nọt Tống Dật Hàng tớ chẳng tới.”

      “Cậu tới đây là đúng đắn đó vì nếu cậu tới tớ chẳng biết chuyện với ai cả.”

      “Những người này cậu cũng đừng làm quen làm gì, mắt nhìn người của họ cao lắm, mình chỉ như con kiến thôi, khá kiêu ngạo!”

      Vừa rồi Hứa Lương Cầm cũng thấy thái độ mà họ nhìn rồi, vì thế lại hỏi: “Thế sao tối hôm nay họ lại đến đây?”

      “Vì sao? Chả có nguyên nhân nào cả, đến đây để thác loạn thôi, chỉ cần họ vui vẻ, mấy ngày như này chẳng vì cái gì cả. Lát nữa cậu biết thôi nhưng tớ khá tò mò hiểu vì sao Tống Dật Hàng đưa cậu tới đây.”

      đợi Hứa Lương Cầm trả lời, bên ngoài đột nhiên có những tiếng cười ha ha rất to, rất nhiều ăn mặc sexy tiến vào, người trong đó chen vào giữa Hứa Lương Cầm và Tống Dật Hàng.

      Hứa Lương Cầm bị chen đành phải nhìn Khương Doanh khinh thường hừ tiếng: “Tất cả đều có liêm sỉ, nghe thấy có gió mới chạy vội tới đây.”

      Nhìn các chân dài, eo , ngực to, mũi dọc dừa, mắt to tròn, mắt Hứa Lương Cầm chút nữa bị mù luôn, chẳng trách bọn Khương Doanh đều khinh thường loại này, còn đàn ông nở nụ cười xấu xa đầy hưởng thụ khi ôm mỹ nhân.

      Tống Dật Hàng cũng ngoại lệ, cũng trêu đùa gần đó, những thứ quan hệ này thỉnh thoảng cũng có mà, đây cũng phải cướp giật gì, bởi vì nếu trang điểm mị thế sao vào mắt Tống đại gia chứ.

      “Lương Cầm, đây là chuyện quái quỷ gì thế? Tống Dật Hàng này quá đáng rồi, cho dù có ở bên ngoài đàn điếm sao phải cố ý mang cậu tới chứ, ở trước mặt cậu diễn trò hề à?” Khương Doanh tức giận nhìn Tống Dật Hàng, khỏi lườm ta.

      Trùng hợp rót rượu nhìn thấy ánh mắt của Khương Doanh, đánh giá Khương Doanh vài lần, cùng hướng cau mày nhìn Hứa Lương Cầm rồi cười mị: “Vị tiểu thư này cùng Tống tiên sinh phải ?” Trải qua thời gian dài tiếp khách tôi luyện cho đôi mắt sắc bén, tự nhiên hiểu được người nào có thể chọc và người nào thể.

      Hứa Lương Cầm suy nghĩ vì sao Tống Dật Hàng đưa tới đây, suy nghĩ bị ngắt quãng, khẽ im lặng rồi mới : “Là cùng.”

      “Vậy là nhân viên của Tống tiên sinh à?”

      phải, chỉ là bạn bè thôi.”

      khẽ cười kiều diễm: “ ra là thế, vậy tiểu thư đừng trách tôi quá phận nhé, mặc đồ này cùng với Tống tiên sinh có vẻ hợp.”

      “Nếu quá phận tôi nghĩ cách ăn mặc của cũng phải chỉ đơn giản là rót rượu nhỉ.” Hứa Lương Cầm luôn đề cao nguyên tắc ít lo chuyện bao đồng, sở dĩ hôm nay có chút phiền lòng về biểu của Tống Dật Hàng, lại bị Khương Doanh trừng mắt nữa, này lại góp vui vào nữa, ràng là muốn bắt nạt kẻ yếu là , muốn cầm quả hồng mềm đây mà.

      Đáng tiếc quá em ạ, chị đây chẳng phải quả hồng, là QUẢ CAM em ạ!

      này lập tức uất ức: “Tôi có ý gì mà, tiểu thư đừng nóng, là tôi nghĩ biểu cảm của tiểu thư giống như làm nhân viên công sở vậy.”

      phải tôi có thành kiến gì, là cả xã hội đều nghĩ vậy thôi, nhưng mà tôi vốn nghĩ có thể giữ mình trong sạch, tự lực cánh sinh mà sống.”

      “Ý của chúng tôi làm nghề này giữ trong sạch được lâu ư?” này sắp khóc.

      Đúng lúc này sao lại lôi phẩm chất nghề nghiệp ra thế nhỉ, Hứa Lương Cầm thở dài: “Ở ngoài treo đèn đỏ, bên trong cánh cửa làm gì, cứ thế mà nghĩ.”

      Tống Dật Hàng nghe vậy nghiêng người lại, kia phản ứng nửa ngày mới hiểu ý của Hứa Lương Cầm, mặt lập tức đỏ luôn: “ dám mắng tôi sao?” Đây ràng là châm chọc mình là kỹ nữ!

      Hứa Lương Cầm chẳng thèm nữa, cúi đầu uống rượu, tranh cãi thế đủ rồi.

      “Gọi quản lý vào đây.” Tống Dật Hàng đột nhiên gọi kia.

      kia ý thức được hôm nay mình bị quỷ nhập rồi, chỉ muốn xin lỗi chứ dám đứng dậy gọi quản lý.

      Quản lý rất nhanh tới đây, mang theo đó rồi lời xin lỗi với Tống Dật Hàng.

      cần xin lỗi tôi.” Tống Dật Hàng cũng nhìn hai người trước mặt mình, chỉ khép mắt tựa vào ghế.

      Quản lý nghi ngờ về nhìn về nhân viên của mình, thấy thế đành uống ly xin lỗi với Hứa Lương Cầm, Hứa Lương Cầm cười có chuyện gì cả.

      Quản lý thấy Tống Dật Hàng so đo nữa, lại khôi phục trạng thái mạnh vì gạo bạo tiền, đuổi kia , lại đưa hai xinh đẹp trẻ tuổi khác đến bên cạnh Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng cũng chẳng ý kiến gì.

      “Lương Cầm, ta như vậy mà cậu cũng muốn theo sao?” Khương Doanh giọng hỏi.

      Hứa Lương Cầm đáp lời, vẫn uống rượu, khi nhìn Tống Dật Hàng với bạn ta chuyện.

      Quả nhiên là như Uông Tân Dương , họ chẳng hiểu, chẳng hiểu gì hết, những người này gì cũng được, hàng ngày xã giao kiểu gì chẳng biết, lại càng hiểu khi họ xen tiếng vào.

      Hơn 1 giờ sáng, Tống Dật Hàng nhìn thấy Hứa Lương Cầm ngáp : “ tới nơi này .”

      Mọi người cũng theo phụ họa, vẫn liên tục trao đổi còn Shibata Hisako vẫn cười tiêu chuẩn : “Dật Hàng, có cần em cùng ?”

      Tống Dật Hàng nhìn vài giây: “ Để lần khác.”

      Đúng là rất ăn ý, trong lòng Hứa Lương Cầm cười, ra cứ thẳng ra, còn làm trò mờ ám trước mặt để làm gì chứ.

      Tống Dật Hàng qua Shibata Hisako để cho giữ đúng lời hứa với , cái này trong lòng hiểu .

      Khương Doanh nhìn ba người, cuối cùng giữ tay Hứa Lương Cầm câu: “Có việc gọi cho tớ.”

      Hứa Lương Cầm gật đầu rồi theo Tống Dật Hàng.

      Trở lại chỗ ở cùng Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm hỏi: “Mỗi ngày cứ xã giao như vậy mệt à?”

      “Đây phải là xã giao mà là trò tiêu khiển, hơn nữa thích náo nhiệt. ngủ trước đây, em cũng nghỉ sớm .” Tống Dật Hàng xong thay quần áo vào phòng ngủ.

      Hứa Lương Cầm cũng vào mà lặng lẽ đút giày vào trong tủ, sau đó thấy đói vào phòng bếp nấu chút gì, thuận tay cầm quyển sách dạy nấu ăn ném thẳng vào thùng rác.

      Đem chìa khóa cùng mấy quyển sổ ném lên ghế phòng khách, cứ ngồi ghế sô pha đến hừng đông.

      Chính cảm thấy khoảng thời gian này vui lắm, hơn nữa công việc cũng có rồi, chẳng có gì là bỏ được, hi vọng sau khi rời khỏi Tống Dật Hàng cũng trở lại nhịp sống bình thường, phá hoại thân thể mình được.

      Lại nhìn về phòng ngủ, Hứa Lương Cầm cứ thế cầm túi du lịch luôn.

      lâu phòng ngủ mở ra, Tống Dật Hàng cũng ra, trong mắt còn có tia máu, cả đêm ngủ, ngồi ở phòng khách, thất thần nhìn bàn uống nước hồi lâu.

      Đối với việc Hứa Lương Cầm đột nhiên trở lại, Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long cũng hỏi, ngược lại giống như trước kia, cười hi hi với , rủ ăn thịt nướng, ba người uống say mới về.

      “Lương Cầm, nếu cậu muốn khóc cứ khóc , ai cười cậu đâu, đừng có giữ ở trong lòng, đàn ông đều là những thằng tồi thôi! Nhất là đàn ông có tiền đều là những loại ra gì!” Tô Hiểu Vũ vào phòng chuyện với .

      Hứa Lương Cầm ợ tiếng, thờ ơ cười: “Tớ hiểu ý cậu mà nhưng Tống Dật Hàng đối với tớ tốt lắm, tớ còn cảm ơn ta hết đấy, giữa chúng tớ chẳng ai có lỗi, hơn nữa tớ ở với ta thời gian rồi nhưng hiểu con người ta như thế nào, đến hôm nay cũng phải dễ dàng gì. Tớ sao đâu, mau ngủ , tại tớ còn phải làm đấy.”

      Từ đó, mỗi ngày Hứa Lương Cầm rất chăm chỉ làm, sau khi tan làm là viết tiểu thuyết, thứ 7 đến thăm Uông Tân Dương lúc, sau khi biết Hứa Lương Cầm tách Tống Dật Hàng ra rồi mới an ủi: “ muốn khuyên em đấy, nếu chia tay bây giờ tốt hơn. Lương Cầm, em nên tỉnh táo đừng vì tên đàn ông bỉ ổi mà hại mình nhé em.”

      “Em thế đâu, sao mọi người đều coi thường em thế? Hiểu Vũ và Thừa Long cũng thế, Khương Doanh còn chạy đến an ủi em nữa, tại cũng thế, chẳng lẽ em yếu ớt thế à?” Sau khi Khương Doanh biết tình huống giữa và Tống Dật Hàng, sau đó vui vẻ chạy tới may là sớm tách khỏi Tống Dật Hàng, còn đừng quá đau lòng.

      Hứa Lương Cầm cười nghĩ, ra tổn thương gì cả, chỉ là có chút mất mát hiểu thôi, vốn rất tốt đẹp, lập tức có thay đổi cảm thấy chưa thích nghi được thôi.

      Mẹ Uông Tân Dương nhiệt tình giữ lại ăn cơm, Hứa Lương Cầm còn cách nào đành ở lại, vừa ăn cơm vừa chuyện với họ, bữa cơm này khá vui vẻ.

      tháng trôi nhanh, Hứa Lương Cầm khôi phục lại bình thường. Trong lòng cũng còn cảm thấy trống nữa, mỗi ngày đều chuyện trời cùng đồng nghiệp.

      “Thông báo gấp, vừa rồi em nghe Vương tổng hôm nay rất tức giận, hơn nữa là cực kỳ tức giận đấy, biết là chuyện gì, em khuyên chúng ta đừng chạm vào đầu súng, làm việc siêng năng vào!” Trương Na hấp tấp chạy từ phòng vệ sinh vào, thần bí nhắc nhở mọi người.

      Mọi người nghe xong cũng nháo nhào làm việc, ai dám túm năm tụm ba, ai cười đùa.

      Quả nhiên, lâu sau Vương Trung Minh cùng phó tổng ở công ty và Lưu Kinh Lý tới.

      “Mọi người dừng tay chút, Trương phó có lời muốn với mọi người.” Lưu Kinh Lý xong mang vẻ mặt nghiêm túc đứng sau.

      Tổng giám đốc cùng phó tổng giám đốc còn xuống tận đây, chắc chắn là có chuyện gì lớn rồi, mọi người nhìn nhau đều cảm thấy bất an.

      Đầu tiên Phó tổng ho : “Chủ yếu lần này tôi cùng phó tổng đến đây là bên công ty xảy ra chuyện rất lớn, hai khách hàng họ bị người trong công ty quấy rầy, chỉ quấy rầy mà còn biết thông tin họ thích ở chỗ nào, còn cực lực đề cử căn hộ chung cư khác, đó là chuyện thứ nhất. Thứ hai là những dữ liệu trong công ty bị lộ ra ngoài, đây là tổn thất lớn nhất. Tôi cùng Vương tổng cho bên kĩ thuật làm việc suốt đêm, trước mắt có hơn 1 triệu thông tin của khách hàng bị đánh cắp rồi. số liệu khổng lồ như thế ắt hẳn là phải nhóm người làm mới được, cho nên hôm nay chúng ta muốn điều tra ràng.”

      phải có thiết bị theo dõi sao? Hơn nữa máy tính mỗi người đều là đồ chuyên dụng, số liệu hay ghi chú đều có tên nhân viên mà, việc điều tra này là ai làm chưa?” Đầu óc Triệu Xuân Manh nắm được tin chủ đạo.

      “Số liệu đều cập nhập qua máy tính, tại công ty phát được lỗ hổng, sợ mọi người cảm thấy phản cảm nên lắp camera, cho nên mỗi người ở đây đều bị nghi ngờ.”

      Chờ Trương Cảnh Dân xong, Vương Trung Minh mới lên tiếng: “Chuyện này khiến cho tôi cảm thấy rất tệ, mỗi người ở đây đều trải qua đợt xét tuyển mới được ngồi đây, tôi tuyệt đối tin tưởng nhân phẩm của mỗi người, nhưng bây giờ công ty tổn thất rất lớn nên tôi rất băn khoăn, vậy phải đành kiểm tra để biết được ai là người tiết lộ thông tin ra ngoài, mọi người đành tạm dừng công tác nhé, tiền lương cũng thể tính được!”

      Mọi người đây đều rối loạn: “ công bằng, công ty tra ra được ai là người gây chuyện đổ hết lên đầu bọn tôi là sao? có tiền lương vậy nuôi gia đình kiểu gì chứ!”

      “Tôi cảm thấy nên tìm ra người chủ mưu trước, giống như Vương tổng , chúng ta đều qua đợt xét tuyển nên thể hủy hoại tương lai của chúng ta, ngược lại nếu dựa vào mối quan hệ, bằng cấp, rất khả nghi là người tiết lộ thông tin, bán đứng công ty!” Triệu Xuân Manh là người thực lực nên chuyện để ý mặt mũi, trực tiếp thẳng mâu thuẫn của việc này.

      Trương Na lập tức phản bác: “Dựa vào quan hệ làm sao? Ai lại muốn hại người nhà của mình? Có bằng cấp mà có nhân phẩm cũng bỏ ! Bản thân tôi thấy tôi cũng học hỏi được nhiều, người có đầu óc vẫn hơn khối người tâm địa gian ác!”

      “Trương Na, đừng quên cũng có điểm nghi ngờ đấy. dám có quan hệ với bên quản lý tiêu thụ ? Tuần trước tôi thấy đâu, người của cũng phải ở công ty này, biết đâu đưa dữ liệu cho ta sao?” Triệu Xuân Manh thẳng.

      Mọi người đều nhìn Trương Na với ánh mắt khác biệt, đúng là lý do tốt.

      “Chị ngậm máu phun người, ấy phải người phát lương cho tôi, tại sao tôi phải đưa cho ấy? Tôi - Trương Na làm những điều vô liêm sỉ ấy!” Trương Na giận điên lên.

      tin tưởng của Triệu Xuân Manh tăng mạnh: “Vương tổng, chỉ mỗi Trương Na là khả nghi, Hứa Lương Cầm cũng đâu, trước khi ấy tới công ty có việc gì, vì sao ấy tới chưa đầy hai tháng xảy ra việc như vậy? Nghe ấy vào được công ty phải mất 2 – 3 lần, chừng là cố ý vào đây!”

      Vương Trung Minh nghe xong ngăn lời của Triệu Xuân Manh: “Nhân phẩm của Hứa Lương Cầm tôi dám cam đoan, nhưng mà cũng có lý, tôi cho mọi người tuần, hy vọng có thể tìm ra người chủ mưu, càng hy vọng ai làm sai lập tức chủ động, còn gì cứ vậy .”

      Triệu Xuân Manh biết Vương Trung Minh thay Hứa Lương Cầm đảm bảo, cảm thấy mất tự nhiên.

      Chờ bọn Vương Minh Trung , Trương Na liền cãi nhau với Triệu Xuân Manh, sau đó dần dần biến thành hai phe đối lập nhau.

      “Lương Cầm, ra đây chút.” Lưu Kinh Lý lén lút gọi Hứa Lương Cầm ra ngoài.

      Lương Cầm ra ngoài văn phòng thấy Vương Trung Minh đứng bên ngoài.

      “Vương tổng.”

      “Lương Cầm, em biết Dật Hàng có cổ phần ở công ty này đúng ? Nay xảy ra chuyện lớn như vậy, có cách nào với cậu ấy, em giúp vài ba câu được ?” Vương Trung Minh thấy đối với tệ, trước hết cho thổi gió bên gối tí, Tống Dật Hàng có thể lừa được chút.

      Hứa Lương Cầm khó xử nhìn Vương Trung Minh: “Vương tổng, em với Tống Dật Hàng ở cùng với nhau rồi, cho nên em biết làm cách nào giúp được.”

      Vương Trung Minh như tin vào lời của Hứa Lương Cầm: “ có khả năng!”

      “Vương tổng, tại sao lại có khả năng chứ? Chẳng lẽ em lừa sao?” Hứa Lương Cầm cười khổ.

      Vương Trung Minh lắc đầu: “ có ý này. Tháng trước Tống Dật Hàng còn chi khoảng tiền lớn để công ty du lịch mà, làm sao có thể tách ra sớm vậy được.”

      Nếu muốn du lịch cùng sao phải đưa toàn bộ công ty chứ? Hứa Lương Cầm cảm thấy lời Vương Trung Minh chẳng đáng tin.

      Thấy Hứa Lương Cầm nghi ngờ, Vương Trung Minh thở dài: “Chẳng qua cậu ấy muốn người khác phát em có quan hệ mập mờ thôi, nếu Dật Hàng thấy ai đó tin cậy cho em tiếp xúc nhiều với ta đâu, lại sợ em đa tâm nên mới tìm cách đó. Ai biết là nó thay đổi thất thường thế. Hầy! Thôi để tự với nó, em cứ về phòng .”

      Hứa Lương Cầm cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng gì, chỉ có thể quay về phòng.

      “Vương tổng, nếu Hứa Lương Cầm có quan hệ gì với Tống tiên sinh, bằng lấy luôn lá chắn này …”

      Cửa chưa đóng, Hứa Lương Cầm nghe được hơn nửa câu chuyện, nghĩ lại công việc này là do Tống Dật Hàng đưa tới, dù sao mất cũng thế, chuyện qua rồi. tại chỉ cảm thấy rất khó chịu, xem ra ngoài Trương Na ra là nghi ngờ lớn nhất!

      Lại qua thời gian, công ty cho nhân viên ghi dữ liệu gì nữa, trong phòng đặt camera, người trông coi là những người tốt nghiệp việc này trông coi.

      Vương Trung Minh nghĩ nên xử lý Hứa Lương Cầm, vì thế gặp Tống Dật Hàng chuyện công ty, đồng thời tình huống của Hứa Lương Cầm ra.

      “Em khẳng định Hứa Lương Cầm làm việc này, điểm ấy em có thể đảm bảo.” Tống Dật Hàng nghĩ ngợi mà cho Hứa Lương Cầm.

      Vương Trung Minh lập tức : “ cũng nghĩ như thế, cho nên mới ở trước văn phòng đảm bảo thay ấy.” May mắn là biết được việc Hứa Lương Cầm với Tống Dật Hàng tách ra, liền xác định rồi.

      Tống Dật Hàng cười cười: “Chuyện này cũng khó, cứ tiết lộ thông tin nho ra, chủ yếu là phải nhắm vào đối thủ. phải có tuần sao, thứ hai mọi người cứ .”

      “ hú tức giận à, tổn thất lớn như thế mà.”

      “ ức giận chứ, tức sao được? Nhưng cũng làm chuyện đúng đấy, cơ mà vẫn ổn.” Tống Dật Hàng uống xong chén trà rồi đứng dậy luôn.

      Vương Trung Minh cẩn thận nghĩ lại lời của Tống Dật Hàng, dĩ nhiên khi đối chiếu lại chỉ là việc dám hoài nghi Hứa Lương Cầm.

      Người này khi chia tay còn bao che tình nhân cơ đấy, việc hiếm có đây!

      Tống Dật Hàng lái xe vòng quanh tiểu khu của Hứa Lương Cầm, cuối cùng lái xe vào trong vườn hoa.

      Lên tầng ấn chuông, người mở cửa vẫn là Tô Hiểu Vũ, chẳng qua thái độ lúc này của nhiệt tình cho lắm.

      Nghiêng người để Tống Dật Hàng bước vào, mặt Tô Hiểu Vũ khó chịu : “Việc của và Lương Cầm là chuyện riêng nên tôi chẳng xen vào nhưng Lương Cầm là bạn tốt nhất của tôi, ở thời điểm tôi khó khăn nhất, ấy luôn giúp tôi, cho nên khi ấy vui tôi cũng cười nổi. Tống Dật Hàng, Lương Cầm là đơn thuần, có thể chấp nhận tôi và Đại Long vô điều kiện, ấy phải là người bảo thủ, ấy bạc đãi tình cảm của mình nhưng ấy rất cố chấp, nếu đừng tổn thương ấy!”

      biết vì sao Hứa Lương Cầm ra ngoài dù chỉ là nửa bước, cả ngày lủi thủi chỉ có và Đại Long, nhưng khẳng định chuyện này có liên quan hề với Tống Dật Hàng, cho nên vừa thấy Tống Dật Hàng liền khó chịu.

      Đối mặt với những lời chỉ trích của Tô Hiểu Vũ, Tống Dật Hàng biết giải thích thế nào, trực tiếp qua phòng khách, đẩy cửa phòng Hứa Lương Cầm ra.

      “Hiểu Vũ, tớ đói mà, cậu đừng giục tớ ăn nữa, tớ đói.” thanh Hứa Lương Cầm có chút khàn khàn.

      Tống Dật Hàng đứng ở bên giường, nhìn Hứa Lương Cầm ru rú trong chăn thở dài.

      Đưa tay xốc chăn lên mắt này đỏ ửng, mặt cũng đó, hẳn là khóc rồi.

      Đây là lần đầu tiên thấy Hứa Lương Cầm khóc!

      “Sao tới đây?” Hứa Lương Cầm ngồi dậy, hai mắt đẫm nước nhìn Tống Dật Hàng.

      Người gầy quá, nhìn Hứa Lương Cầm từ xuống dưới, Tống Dật Hàng bỗng đau lòng!
      Last edited by a moderator: 8/5/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :