1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng Sinh] Sống lại tái hôn lần nữa - Tiểu Thạc Thử 5030 [60/164]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Voluongtri

      Voluongtri New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      5
      truyen hay qua di. cho nen moi noi sau khi ly hon van co the tim thay hanh phuc.hong hot chuong moi.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Chu choa đọc lèo thiệt sướng
      Chu là bt _ _||| toàn mơ tưởng đến bờ mông con nhà người ta là sao

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32.1: Hai người khác hợp nhau.

      Beta: Rùa Tuki

      Chu Cẩn Dụ để điện thoại di động xuống, đứng dậy cầm chìa khóa xe của mình ra cửa.

      Từ hôm đến trường Nhất Trung dự giờ, thư ký Lý đem số điện thoại của Vương Tĩnh Kỳ để bàn làm việc của , nghĩ kết hôn, buổi tối gọi dt cho hay, nhưng là qua vài ngày, Chu Cẩn Dụ có chút nhịn được.

      Hôm nay là chủ nhật, nghĩ lý do, liền thử gọi điện thoại cho . Ai ngờ, tám giờ tối gọi cho , lại có người nghe máy, có chút sốt ruột, nghĩ có chuyện gì chứ.

      Gọi tới hơn mười giờ mới có người nghe máy. Ai biết Vương Tĩnh Kỳ kia còn thừa nhận mình là Vương Tĩnh Kỳ, còn tắt máy của mất lần, sau đó mới nghiệm ra, kia uống quá nhiều.

      Nhưng như vậy càng lo lắng hơn, lớn như vậy rồi sao còn bắt chước người khác uống rượu đến mất trí, hơn nữa cũng nghe ra nơi ở, giống như ở nhà, điều này càng khiến thấp thỏm lo sợ.

      Sau đó lại có hai khác nghe điện thoại, nhưng lại cũng là con ma men, làm cho thiết chút nữa gọi cho thư ký Lý, kêu ta gọi cho người ở cục cảnh sát tìm vị trí điện thoại, chẳng qua cuối cùng cũng có người còn tỉnh táo để nhận điện thoại. giây cũng chậm trễ chạy ra khỏi nha, chuẩn bị sau khi đón được Vương Tĩnh Kỳ phải dạy dỗ chút, cho biết rượu phải cứ muốn uống là uống, chỉ là , ở nhà lại chạy ra ngoài uống rượu làm gì, còn uống nhiều như vậy.

      Chu Cẩn Dụ lái xe rất nhanh, tới chỗ KTV trong điện thoại, xem xét toàn cảnh nơi này, Chu Cẩn Dụ lại nhíu mày, nơi an toàn lại chẳng có nề nếp, ngư long hỗn tạp, phải nơi con nhà lành nên đến.

      nhanh lên lầu hai, tìm được số phòng liền đẩy cửa vào.

      Nhìn vòng quanh phòng, sau đó bước thẳng tới chỗ Vương Tĩnh Kỳ nằm.

      Từ Mộc Nghiên dỗ Tưởng Hi Văn uống nước, liền thấy người đàn ông cao lớn, khuôn mặt tuấn đẩy cửa vào, sau đó bước thẳng đến chỗ Tĩnh Kỳ.

      cũng mặc kệ Tưởng Hi Văn, đem nước để bàn, chạy lại chỗ Tĩnh Kỳ.

      “Này, là ai?”

      Mấy ngày trước Chu Cẩn Dụ tới trường Nhất Trung dự giờ, tiếp xúc nhiều với giáo viên trong truòng, cũng chỉ nghe Ngô Mật Nhi và Vương Tĩnh Kỳ giảng bài, lúc ăn cơm cũng chỉ ở trong gian phòng riêng, cho nên tất cả mọi người đều mới chỉ nhìn trộm an ta từ xa, cho nên cũng mặt mũi. Hơn nữa, lúc đó mặt tây trnag thẳng thớm, lại cao lớn, vừa nhìn là biết phải người bình thường, mà bây giờ mặc thường phục thoải mái, tuy nhìn vẫn tuấn nhưng lại đem lại cảm giác áp bức.

      Vì vậy Từ Mộc Nghiên mới nhận ra người đàn ông trước mặt chính là vị thị trưởng kia.

      “Tôi là bạn của Kỳ Kỳ.” Chu Cẩn Dụ giúp Vương Tĩnh Kỳ đứng lên, thấy ngủ, gương mặt nhắn đỏ bừng, thân thể bị nâng lên, cái miệng nhắc còn chẹp chẹp.

      “Hình như tôi chưa từng gặp , họ gì? Từ Mộc Nghiên tuy rằng phải rất thông minh, nhưng với người xa lạ, cũng biết thể trực tiếp đem Tĩnh Kỳ giao cho ta, quá nguy hiểm.

      Nhưng người này gọi Tĩnh Kỳ là “Kỳ Kỳ”, còn biết số điện thoại của ấy, sau khi vào phòng liền trực tiếp tới chỗ Tĩnh Kỳ, rang phải là người quen biết.

      “Tôi họ Chu, là bạn của Kỳ Kỳ, điểm này cần ngi ngờ. Trước hết chúng ta nghĩ cách đưa các ấy về nhà .” Chu Cẩn Dụ nhìn say bất tỉnh nhân trong lòng, cảm thấy mất hứng, trong giọng tự giác theo tia nghiêm khắc.

      Từ Mộc Nghiên bị khí thế của Chu Cẩn Dụ dọa sợ, cảm thấy mấy người họ phạm phải sai lầm nghiêm trọng, dám dị nghị gì, vội vàng, chạy lại lôi Tưởng Hi Văn ngồi ngây ngốc đứng lên, sau đó kéo Vương Dĩnh vẫn còn lảm nhảm.

      Chu Cẩn Dụ nhìn dựa vào mình, cũng nhiểu lời, đem người bế lên. Sau đó nhanh xuống lầu.

      chương 32.2

      Mở cửa xe, đặt Vương Tĩnh Kỳ ngồi vào ghê phụ, cài dây an toàn cho xong mới quay trở lại mở cửa sau ra, giúp Từ Mộc Nghiên đem hai con ma men kia vào trong xe.

      Chu Cẩn Dụ khởi động xe, bắt đầu lái xe, sau đó quay lại hỏi người phía sau: “Nhà mọi người ở đâu, địa chỉ tôi đưa về.”

      Từ Mộc Nghiên từ khi nhìn thấy chiếc xe Land Rover màu đen liền ngây người, Tĩnh Kỳ khi nào quen biết người có tiền như vậy?

      Ngồi vào trong xe, còn chưa nhìn hết vòng, đột nhiên nghe người phía trước hỏi địa chỉ, cần suy nghĩ, liền đem địa chỉ nhà mình ra.

      Với tình trạng giờ, phòng ngủ ở trường hẳn là về được, nếu ngày mai toàn trường đều biết, lời ra tiếng vào biết bị như thế nào, vẫn là đến nhà mình ngủ tốt hơn.

      Chu Cẩn Dụ cũng gì thêm, đánh tay lái, tập trung lái xe.

      Ngồi phía sau, Từ Mộc Nghiên lại nghĩ tới vấn đề thân phận của Chu Cẩn Dụ, mang theo mối nghi ngờ, cẩn thận hỏi: “Chu tiên sinh, với Tĩnh Kỳ quen biết quen nhau khi nào, sao tới giờ chúng tôi cũng chưa từng nghe ấy nhắc tới ?”

      gọi tôi là Cẩn Du được rồi, tôi với Kỳ Kỳ quen nhau cũng gần được háng, chúng tôi chuyện rất hợp nhau.” Chu Cẩn Dụ bên lái xe, mội bên chuyện.

      Chu Cẩn Dụ nghe thấy tiếng cười có chút buồn bực, đúng sao, có gì buồn cười lắm à.

      “Ngại quá, nhưng mà tên của với Tĩnh Kỳ đúng là khá hợp nhau.” Từ Mộc Nghiên vừa nghĩ đến, lại nhịn được nở nụ cười, mà vì tên như vậy, cũng đem cảnh giác trong lòng tan biến.

      “Hợp nhau như thế nào?” Chu Cẩn Dụ đúng là nghĩ ra.

      “Tôi đừng giận nha, chính là hài * tên của hai người rất hợp.”

      Chu Cẩn Dụ nghĩ, hài tên của Kỳ Kỳ... Hài tên của Tĩnh kỳ chính là thời gian hành kinh, hài tên Cẩn Dụ của mình chính là cấm dục, thập đúng hợp nhau.

      *Hài : Phat gần giống hoặc giống.

      Có điều từ đến lớn, đúng là biết tên của mình còn có thể bị biến tấu thành như vậy.

      tức giận chứ, tôi chỏ đùa chút thôi.”

      Từ Mộc Nghiên thấy người phía trước chuyện, sợ đắc tội người ta, vậy cũng tối, người ta có lòng tốt đưa mình về, mình còn chê cười tên của người ta, cái này có chút quá đáng.

      có gì, đến nơi rồi, dừng ở chỗ nào, chỉ cho tôi.”

      Từ Mộc Nghiên thấy đến khu chung cư nhà mình, cũng đùa nữa, chỉ cho chạy tới trước cổng nhà mình.

      Bây giờ hơn mười giờ, trong khu nhà trừ đèn đường, cơ bản còn ai khác nữa, chỉ còn vài ba nhà vẫn còn sáng đèn, những người khác sớm ngủ.

      “Hôm nay cám ơn , ngày mai tôi Tĩnh Kỳ đến cảm ơn sau.” Từ Mộc Nghiên mở cửa sau, đem hai con ma men xuống xe, nhưng hai người này phải ngã bên này là đổ bên kia, khiến cho tài nào giữ được. Cho nên Vương Tĩnh Kỳ chỉ có thể để người ta giúp.

      Chu Cẩn Dụ đóng cửa sau lại, khách khí : “ đừng khách sáo, bạn của Kỳ Kỳ cũng là bạn của tôi. Tôi tiễn lên nữa, tôi còn phải đưa Kỳ Kỳ về nhà.”

      Từ Mộc Nghiên thấy Chu Cẩn Dụ có vẻ như có ý định đưa Tĩnh Kỳ xuống xe, có chút gấp gáp : “Ấy, Chu tiên sinh, cần phải phiền toán như vậy đâu, đêm nay để ấy ngủ ở nhà tôi là được rồi.” Ý của là, mau mau trả người .

      Chu Cẩn Dụ cười : “ phiền, mình chăm sóc hai người kia rất vất vả rồi, Kỳ Kỳ vẫn là nên phiền , tôi chăm sóc cho ấy.”

      xong, liền khởi động xe, chuyển tay lái, lái xe .

      Từ Mộc Nghiên sốt ruột muốn đuổi theo, nhưng trong tay còn vướng bận hai người, vừa lên phía trước, Tưởng Hi Văn muốn ngã nhào xuống đất, làm sợ tới mức hấp ta hấp tấp chạy lại đỡ người.

      Trơ mắt nhìn chiếc Land Rover chạy ra khỏi khu chung cư.

      Trong lòng tự an ủi, người họ Chu này đưa các về tận nhà chắc phải là người xấu đâu.
      Last edited by a moderator: 4/3/16
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :