1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 21

      Ăn sáng xong, Tống Dật Hàng đưa Hứa Lương Cầm đến chỗ thầy dạy lái xe, lần này thầy dạy lái xe rất nhiệt tình, phải đến n lần cho Hứa Lương Cầm tập tập lại, chút khó chịu đều có, Hứa Lương Cầm thể nghĩ đến việc Tống Dật Hàng bồi dưỡng thầy dạy lái xe bao nhiêu nữa.

      Tống Dật Hàng còn nhìn Hứa Lương Cầm tập với nhiều loại xe khác nhau, đến tận lúc Hứa Lương Cầm tập xong đưa ăn cơm, sau đó hai người về nhà của , ở trong thư phòng người làm việc qua laptop, người nằm xem ti vi, hai người đều yên lặng quấy rầy nhau.

      “Lương Cầm, pha chén trà được ?”

      Hứa Lương Cầm ngẩng đầu lên: “Được, trà để ở đâu?”

      Tống Dật Hàng vị trí để trà, Hứa Lương Cầm lập tức rót chén.

      “Lương Cầm, ngày mai mình lại bơi nhé?” Tống Dật Hàng đề nghị.

      “Ngày mai á? Ngày mai Hội Hạnh Phúc tuyển thêm thành viên, có số việc cần em hỗ trợ rồi, ngày kia bơi nhé, nhé?”

      Tống Dật Hàng ngẩng đầu: “Ngày kia có việc khác rồi.”

      Hứa Lương Cầm nghĩ là nên từ chối luôn và ngay, nhưng mà nghĩ nghĩ nuốt vào bụng: “Vậy được rồi, nhưng mà áo tắm em mang đến, ngày mai em về mang đến vậy.”

      cần, mua bộ mới là được, ngày mai bảo lão Vương mua cho em bộ khác.”

      “Ơ đừng mua, lúc này Đại Long ở nhà trọ phải, em gọi cho cậu ấy mang đến cho em là được.” Có tiền cũng đừng tiêu hoang như thế được .

      Tống Dật Hàng ngồi ngay ngắn: “Làm sao em biết cậu ấy có ở đó hay ?”

      “Vừa rồi em pha trà cho tiện gọi cho cậu ấy luôn, hỏi người đàn ông bị thương hôm đó sao rồi, có nguy hiểm lắm thôi.” Hứa Lương Cầm rất là lo lắng đấy.

      Tống Dật Hàng cười tiếng, thái độ cũng có gì: “Việc đó em đừng quan tâm làm gì, nếu ta mà rất nguy hiểm chẳng qua là muốn thêm tiền bồi thường mà thôi, bản thân thấy đánh khá rồi.”

      Đúng là đồ có tiền giàu nứt đố đổ vách mà, chính cũng hết ý kiến luôn, Hứa Lương Cầm cũng chẳng muốn tiếp tục chuyện này: “Vậy em gọi cho Đại Long bảo cậu ấy mang áo tắm đến.”

      cần đâu, mua cái khác cho em là được rồi, em lại đây nào.”

      “Lại có việc gì à?” Hứa Lương Cầm nghĩ Tống Dật Hàng muốn giúp việc gì đó.

      Tống Dật Hàng dựa lưng vào ghế : “Thầy Tống mệt mỏi, đến giờ lên lớp cho đỡ căng thẳng rồi.”

      Đồ lưu manh! Hứa Lương Cầm thầm trợn mắt, sau đó ôm thái độ học hỏi đến.

      Những ngày tiếp theo, ngoài việc tập lái xe ra Hứa Lương Cầm ra ngoài dạo, thời gian này đều ru rú vào trong phòng cùng Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng vẫn vùi đầu vào công việc, Hứa Lương Cầm làm trâu làm ngựa bên cạnh, khi Tống Dật Hàng đói bụng hay muốn “giải lao” Hứa Lương Cầm hầu hạ.

      Nhưng mà Hứa Lương Cầm cũng làm công, phàm là những thứ mặc hay dùng hay nếu mà muốn cái điện thoại Tống Dật Hàng cho người mang đến tới cửa cho ấy chứ, đúng là chút cũng có bạc đãi , cuộc sống như vậy tuyệt.

      tháng sau, bằng lái xe đến tay Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm thích buông tay, tỉ mỉ nhìn lâu, nghĩ là phải mua cái gì đó đắt để khao cái bằng lái này mới được, đây chính là kho vàng của rồi, hihi.

      Tống Dật Hàng nhìn bộ dáng vui vẻ của nhóc nên cũng vui lây, trực tiếp đem chìa khóa xe Porche Cayenne cho luôn: “Nhìn đến tận tiếng đồng hồ rồi, em còn chưa thấy đủ sao? Xe này cho em.”

      Hứa Lương Cầm dè dặt thu bằng lái xe lại, ở trong cảm nhận của khi chìa khóa Tống Dật Hàng ném như vậy có nghĩa đồ ấy cũng chẳng có giá trị nữa rồi, lại cả ngày ở trong nhà lấy đâu ra thời gian để lái xe ra ngoài?

      Nghĩ như vậy Hứa Lương Cầm có chút sợ hãi, tính ra ở chung với Tống Dật Hàng tháng rồi đấy, trừ ăn uống ra thời gian nhiều nhất cũng chỉ là lên giường với ta, tiểu thuyết viết, việc làm tìm, xu có, tất cả chi tiêu đều là Tống Dật Hàng chi ra, cuộc sống như vậy cũng chán lắm, biết như thế hơn cuộc sống trạch nữ trước kia nhưng mà cứ tiếp tục như thế có khi té khỏi xã hội này mất, cái này được đâu! Sờ sờ mắt rồi lại sờ bụng, Hứa Lương Cầm nhất quyết phải rời nơi của Tống Dật Hàng .

      “Tất cả chi phí của chiếc xe này trả, em chỉ việc thôi, đến vậy mà sao mặt em lại xị ra thế kia? Mới vừa rồi rất vui mà.” Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm lời nào, nghĩ rằng lo lắng chi phí tiền dầu xăng sửa xe các thứ.

      Hứa Lương Cầm đem chìa khóa đưa lại cho Tống Dật Hàng: “ em cần chiếc xe này, với cả ngày mai em muốn về chỗ trọ.”

      “Sao lại trở về? Em cần gì sao, sao mua luôn cho xong .”

      phải như vậy, em ở cùng thời gian lâu như thế, chỗ trọ bên kia còn chưa đóng tiền thuê, nếu trả tiền em chẳng có chỗ đâu.”

      Tống Dật Hàng nghe xong dứt khoát : “Vậy càng tốt.”

      “Tính tính lại tiền cọc chủ nhà cũng đưa lại, huống chi em cùng Hiểu Vũ và Đại Long thuê chung, em muốn giúp bớt tiền thuê trọ giúp họ.”

      “Cái này cũng được, tiền thuê trọ phải lo, tổn thất của họ bồi thường, bất kể thời gian họ thuê bao lâu trả trước rồi họ đưa lại tiền cho em nhé.”

      Hứa Lương Cầm cảm thấy biết bây giờ mùi vị ra sao nữa: “Sao lại có chuyện này chứ? Em là người rất bình thường, hai tay hai chân, tứ chi phát triển như thế nên tự lực cánh sinh, em nên trở về nơi đó tốt hơn.”

      Tống Dật Hàng cau mày nhìn về phía Hứa Lương Cầm: “Chỗ này của tốt hơn sao, sao em lại phải trở về đó?”

      “Ấy, em có ý đó, ý em là tuy rằng chúng ta ở cùng với nhau nhưng ai rồi cũng có cuộc sống riêng của mình, tuy em có việc tử tế nhưng vì tương lai em vẫn muốn cố gắng để nó tốt đẹp hơn.”

      Tống Dật Hàng thở dài: “Lương Cầm, hiểu ý em rồi, em muốn dựa vào năng lực bản thân để kiếm tiền phải ? Nhưng mà em cũng nên hiểu cho nỗi khổ của nữa, sở dĩ muốn em về đó là vì muốn em theo Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long.”

      “Vì sao chứ?” Hứa Lương Cầm nghĩ với việc Tống Dật Hàng đưa Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long vào.

      “Em phát là hai người bọn họ luôn lợi dụng em để giải quyết vấn đề cá nhân của họ sao? Em là người đơn thuần, tâm địa cũng rất lương thiện căn bản biết từ chối người khác. Bình thường có thói quen nhận xét người khác nhưng những người mà ra phẩm chất họ đều tốt lắm. Tô Hiểu Vũ giao lưu với rất nhiều đàn ông, Ngô Thừa Long lại càng đáng tin, muốn làm con , ừ em tin cũng được, nhưng mà nếu cậu ta thành con sao? thể loại trừ trường hợp cậu ta có ý đồ tốt với em sao đây? Loại việc này đối với đàn ông khó khống chế đấy.”

      Hứa Lương Cầm rất muốn nhịn, nhưng mà nhịn được rồi: “Tống Dật Hàng, có phải xem em giống con ngốc đúng ? Sở dĩ em từ chối họ là vì em hiểu được đau khổ mà họ từng trải qua, họ rất khó xử! Em còn biết nhiều điểm nữa, hiểu Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long đừng nhận xét linh tinh. Căn bản coi thường họ thẳng ra cũng coi thường em! Em bài trừ họ, chẳng lẽ em bài trừ sao? Thời gian dài như thế, em chỉ thất vọng để với hai chữ : “Đồ tồi”!

      “Lương Cầm, em nên bình tĩnh chút, thích phụ nữ giống như bị bệnh tâm thần.” Tống Dật Hàng trở nên nghiêm túc.

      “Em rất bình tĩnh, lại chẳng thích cãi nhau ầm ĩ, bây giờ em về nhà!”

      Hứa Lương Cầm thở phì phò ra khỏi thư phòng, vơ đống đồ bỏ vào túi rồi ra như trận gió.

      Tống Dật Hàng thấy hành động của Hứa Lương Cầm cũng để ý, tiếp tục xử lý công việc, hứng thú với việc ứng phó với người bình thường!

      “Lương Cầm, em giúp lấy.....”

      Lại thêm tiếng nữa, Tống Dật Hàng có chút đói liền gọi Hứa Lương Cầm, chỉ là nửa liền dừng lại, chính khỏi bật cười: Nếu những thói quen cứ lặp lại trong thời gian dài mãi phai mờ mà. Vì thế đành gọi thức ăn và làm việc tiếp.

      Tô Hiểu Vũ chuyện phiếm cùng Ngô Thừa Long thấy Hứa Lương Cầm mang khuôn mặt hằm hằm bước vào, hai người nhìn nhau, Ngô Thừa Long liền hỏi: “Lương Cầm, cậu có chuyện gì thế.”

      “Tớ sao.”

      “Có phải họ Tống kia bắt nạt cậu , các cậu cãi nhau sao? Tớ bảo Tống Dật Hàng thuộc loại người kiêu căng mà, cậu nhịn ta chút sao nữa, làm gì mà tức giận để rồi làm tổn thương tình cảm của ta chứ?” Ngô Thừa Long khuyên nhủ.

      “Tớ cùng ta làm gì có tình cảm mà tổn với chả thương? Cảm giác ở chung với nhau thấy khó chịu tách ra, bình thường mà.” Hứa Lương Cầm ngồi xuống, cầm quả táo cắn miếng to.

      Tô Hiểu Vũ thêm: “Cậu ở nhà ta thời gian dài như thế mà có tình cảm sao? Đột nhiên cậu trở về nhà như vậy nhất định là có chuyện, phải là tên họ Tống kia trêu chọc đàn bà bên ngoài hả? Cậu đừng sợ, có tớ cùng Đại Long ở đây rồi, cậu phải sợ. Cậu nơi ở của con hồ ly tinh kia ở đâu, bọn tớ đến xử lý nó!”

      “Đúng thế, Lương Cầm, tớ có thể cho tên họ Tống kia trận, ta có to thế nào tớ cũng sợ, tớ tìm thêm vài người nữa đánh lén ta là được.” Ngô Thừa Long khẳng định.

      Trong lòng Hứa Lương Cầm tức giận thấy hai người nhiệt huyết cảm động: “Tớ có chuyện gì mà, các cậu cần liều mạng đâu. Giữa tớ và Tống Dật Hàng phải tan vỡ vì chuyện ai phản bội ai đâu, còn chuyện bọn mình ở chung với nhau, chỉ coi nhau là bạn bè, trước đó thế rồi.”

      Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long ngẩn người, nửa ngày mới hoàn hồn, Tô Hiểu Vũ thở dài tiếng: “Haizzz, sao cậu lại sống chung với tớ cùng Đại Long chứ? Bọn tớ là những người hết thuốc chữa rồi, cậu là đứa bé ngoan, đừng học theo chúng tớ nhé!”

      “Đừng tớ ngu ngốc được ? Tớ trải qua thời gian rất vui vẻ, như các cậu tớ đâu có chịu thiệt thòi gì, là chiếm tiện nghi của người ta đó!”

      Tô Hiều Vũ và Ngô Thừa Long thấy được cảm xúc ổn định của Hứa Lương Cầm mới thả lỏng, ba người cùng cười rồi chuyện về khoảng thời gian vừa rồi.

      “Hiểu Vũ, tớ có bằng lái xe rồi, cậu nhanh nhanh giúp tớ tìm người muốn thuê bằng lái .” Đây mới là mục đích chính này.

      Tô Hiểu Vũ thở dài: “Lương Cầm, thời gian trước bên bộ giao thông xử lý rất nghiêm những vụ thuê bằng lái rồi, đưa ra rất nhiều quy định cùng hạn chế, trong khoảng thời gian này e là được rồi.”

      Xui xẻo thế! Hứa Lương Cầm liếc mắt nhìn Tô Hiểu Vũ rồi ủ rũ tựa đầu vào sô pha.

      Như thế cũng tốt, bởi vì ở chung với Tống Dật Hàng nên bị chậm việc viết tiểu thuyết, tại bằng lái xe mang tiền về cho mình, đúng là muốn giết mà, chỉ có thể lấy tiền trong sổ tiết kiệm ra thôi! Huhu!

      “Lương Cầm, cậu đừng quá lo lắng, tớ bảo bạn tớ tìm việc làm cho cậu.” Tô Hiểu Vũ an ủi Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm ôm hy vọng lắc đầu, với thời buổi nay cùng vốn kinh nghiệm ít ỏi của việc gì được chứ, ai muốn thuê đây?

      Ngô Thừa Long đột nhiên vỗ đầu : “Đúng rồi, đúng là có chuyện tốt rồi, tí nữa tớ quên mất! Tuần rồi Khương Doanh qua đây tìm được việc cho cậu, tớ với ấy, cậu ngọt ngào với bạn trai, ấy bảo chờ cậu rảnh gọi cho ấy chút, ấy quấy rầy cậu nữa, cậu nhanh nhanh gọi điện cho Khương Doanh !”

      Hứa Lương Cầm vui vẻ: “ hổ là bạn tốt của tớ, tìm việc cho mình.” xong cũng cầm điện thoại cho Khương Doanh.

      Trong điện thoại Khương Doanh vừa có việc gấp, qua chút rồi hai người cùng cúp.

      Ngày hôm sau, Khương Doanh thừa dịp nghỉ trưa qua đây.

      “Hứa Lương Cầm, mau thành cho chị đây biết, khi nào cậu có bạn trai hả? Lại còn ở cùng nhau nữa, chúng ta phải bạn thân của nhau sao, hả?” Câu hỏi mà Khương Doanh muốn tra vấn Hứa Lương Cầm khi nhìn thấy nhau.

      Hứa Lương Cầm cười: “Đừng nghe Đại Long bậy, tớ chưa có bạn trai, chẳng qua khi tập xe gặp soái ca, khó khăn lắm mới gặp được của trời cho nên thuận mắt ở với nhau mấy ngày thôi, tớ cũng tính tạm biệt nơi đó, an phận nữ nhi. chung là chúng tớ cũng liên lạc với nhau nữa.” muốn đề cập với Khương Doanh về chuyện với Tống Dật Hàng, rất dài dòng mà chẳng có ý nghĩa gì

      “Cậu, cái đồ ngớ ngẩn này, có cơ hội như thế mà nắm chặt vào, cũng vì bị kích thích chuyện Uông Tân Dương có bạn . Thôi quên , việc qua để nó qua, bây giờ vẫn nên để mục tiêu kiếm tiền hơn.”

      “Tớ cũng nghĩ như thế đấy, cậu tìm việc gì giúp tớ thế?”

      Lúc này Khương Doanh mới : “Công việc này tạm ổn, nhưng mà cậu cũng nên suy nghĩ kỹ chút nhé, công việc này thích hợp cho con làm cho lắm.”

      “Rốt cuộc là việc gì thế?” Hứa Lương Cầm gấp gáp.

      “Chính là lau ga tàu. ra công việc này thích hợp ở chỗ là thời gian, rạng sáng tầm 3 giờ là phải làm rồi, chờ vào trạm rồi mỗi người phân chia từng toa lau dọn là được thôi, nhưng mà tớ hỏi qua, lau dọn toa tàu cũng mất 3 tiếng đấy. Ngay từ đầu tớ nghĩ cậu phải viết tiểu thuyết đến tận khuya, giờ ngủ rất thiếu thốn, nhưng sau tớ lại nghĩ thời gian muộn như vậy cũng có cái lợi.”

      “Tiền lương mà bao nhiêu.”

      tháng 3,500 đồng, có ngày nghỉ.”

      “Tớ nhận!” Buổi tối khi viết xong tiểu thuyết, sau đó đón xe ra nhà ga, tháng mất hơn 100 đồng tiền xe là cùng, lau dọn xong 6 giờ sáng có thể ngồi xe bus về nhà, ban ngày cố gắng ngủ bù, dù hơi bất tiện nhưng tiền lương cao thế cơ mà, tính tính lại công việc này có lợi hơn!

      Khương Doanh vẫn yên tâm: “ cậu muốn nhận sao?”

      “Nhận, sao lại nhận chứ? Cậu liên hệ với người ta nhanh nhanh, đừng để người khác lấy mất!”

      đâu, công việc này đòi hỏi phải có kiên trì mà, phỏng chừng chỉ những con cú đêm hay đồ trạch nữ nhà cậu thích thôi. Buổi chiều tớ liên lạc với họ, tranh thủ ngày chủ nhật cuối cùng này cho cậu nghỉ ngơi.” Công việc này cùng lắm chỉ làm có 3 giờ, nhưng ra nếu nghỉ cả ngày cũng chẳng có việc gì làm cả.

      Tâm trạng Hứa Lương Cầm khá tốt, cũng hào phóng : “Cậu giúp tớ tìm được việc làm tốt như vậy, tớ phải mời cậu mới được, nơi ăn uống chị bao.”

      Khương Doanh cười ngừng: “Coi như xong , cậu vừa mất tên đẹp trai, lại còn chưa bắt đầu làm việc, sao tớ để cậu mời được? Vẫn là tớ mời cậu , tối thứ sáu chị đây mang em trải nghiệm cuộc sống, đảm bảo cậu mở mang tầm mắt. Chờ khi cậu có tiền lương mời tớ cũng muộn.”

      “Chỗ nào thế?”

      “Bí mật!”

      Hứa Lương Cầm cũng hỏi tiếp, chỉ hài lòng nằm xuống giường cùng Khương Doanh trêu đùa rồi tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này.

      Tối thứ sáu, Khương Doanh lái xe đến đón Hứa Lương Cầm, vẫn là chỗ nào.

      Hứa Lương Cầm chuyện với Khương Doanh về ti tỉ chuyện nhìn ra ngoài cửa sổ xem đâu, sau đó giật mình: Cái phương hướng này, phải là “Tinh Quang” chứ!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick32 others thích bài này.

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Mình thích truyện này lắm ấy
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    3. sói già gian ác

      sói già gian ác New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Đọc 1 lèo luôn. Ủng hộ bạn Bánh Bao nhiều nhiều.... nhanh ra chap mới nhé
      l
      :04(1):
      :04(1):
      :04(1):
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 22

      Chờ khi Khương Doanh dừng xe, vốn có chút lo lắng khi Hứa Lương Cầm cứ im lặng. Nơi này ngoại trừ ông chủ là Dương Hoa ai nhận ra Hứa Lương Cầm đâu, hơn nữa gặp ông chủ của quán này cũng dễ dàng mà, nếu mà có bắt gặp coi như biết .

      Lại cần khẩn trương thái quá, chẳng qua đến đây cùng Tống Dật Hàng có lần, cũng cần gì phải lo lắng, vừa rồi chẳng qua hơi thái quá rồi.

      Chẳng qua lần này Khương Doanh lôi lên tầng 2, tầng này Hứa Lương Cầm chưa từng tới.

      “Nơi này khá nổi tiếng đấy, cảnh trí khá đẹp, giá cả khỏi phải , tí nữa tùy cậu muốn ăn gì cứ gọi, tớ mượn lãnh đạo thẻ VIP ở đây rồi, đừng thay tớ tiết kiệm tiền nhé.” Hai người tìm chỗ ngồi, Khương Doanh với Hứa Lương Cầm.

      Tầng này bất đồng hoàn toàn với tầng dưới bởi ở dưới là trang nhã lịch , mà tầng này vô cùng ồn ào náo nhiệt, phong cách khiêu gợi cùng những đèn laser chói lóa, phối hợp với những thanh gây nhức óc, đủ để mỗi người biểu lộ phong tình.

      “Tớ chọn đâu, cậu chọn giúp tớ , tốt nhất là thứ gì ăn được!” Hứa Lương Cầm cũng cố to.

      Khương Doanh gật đầu tỏ vẻ biết rồi, sau đó cầm menu gọi rượu, sau khi chọn xong vẫy tay gọi phục vụ, phục vụ lập tức tới.

      Chờ phục vụ rời , Khương Doanh mới đứng dậy đung đưa theo điệu nhạc.

      “Cậu muốn nhảy đì.” Vì dùng ít sức lực, Hứa Lương Cầm ghé tai với Khương Doanh.

      “Chờ chút , trước uống rượu rồi tính sau, nếu tới nơi này đừng có vội, tiết mục đặc sắc còn chưa bắt đầu mà.”

      “Tiết mục gì cơ?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      “Múa cột, đều là dân chuyên nghiệp đẳng cấp quốc tế đấy, nghe là siêu đẹp.” Khương Doanh hướng mặt về phía đó, tự nhận học qua môn múa cột, tự nhiên muốn xem để mở mang tầm mắt.

      Rất nhanh bàn rượu đặt trước mặt các , hai người vừa ăn uống vừa nhìn lên sân khấu náo nhiệt, thi thoảng sàn nhảy cũng có những người nhảy điên loạn.

      lâu sau nhạc dừng lại, sân khẩu MC với mọi người: “Được rồi mọi người, bây giờ chúng ta nên thư giãn chút nhỉ? Hôm nay có hoạt động rất thú vị nhé, tại sao chúng ta thử lên nhảy cùng Sunny bài nhỉ? Nếu ai trong số mọi người ở đây mà nhảy tốt rượu miễn phí!”

      Lời vừa dứt ở dưới mọi người xôn xao, cái này rất cuốn hút đó, nhưng mà nhảy cùng người đứng đầu khá áp lực đấy, lại biết điệu nhảy ra sao nữa, nhảy mà tốt xấu hổ lắm. Cho nên dù có nhao nhao cũng rất ít người muốn thử, dám lên.

      “Dật Hàng! Dật Hàng! Dật Hàng!” Đột nhiên biết từ đâu ra những tiếng hô to như vậy, sau đó mọi người càng to, thanh cũng ngày càng lớn, mọi người hưởng ứng theo những tiếng to đó mà nhìn theo.

      Thời điểm Hứa Lương Cầm nghe thấy thầm kêu xong rồi, nhìn theo tầm mắt thấy mấy ông bạn chí cốt kéo Tống Dât Hàng lên.

      Hôm nay Tống Dật Hàng mặc bộ màu đen bình thường, cả người tản ra hương vị quyến rũ, ở cùng với ta có rất nhiều người, có tầm 20 người, thanh là do những người đó tạo ra.

      Chỉ thấy Tống Dật Hàng cũng từ chối, đứng dậy lên sân khấu.

      Lúc này tất cả đèn đều tập trung ở hướng, sau đó là điệu nhạc theo phong cách Latin vang lên, ánh đèn tập trung ở đôi nam nữ.

      Người này là Tống Dật Hàng mà từng biết sao? Hứa Lương Cầm trợn mắt há mồm nhìn tên đàn ông mà từng chung đụng sân khấu, Tống Dật Hàng nhảy rất thuần thục, cùng vũ công khá ăn ý, giống như lần hợp tác đầu tiên chút nào, người cũng gợi lên mị hoặc tới cực điểm, giống như ánh mắt về những chuyện trong quá khứ, nếu biết những chuyện xảy ra trong quá khứ là gì, mặc cho ai nhìn thấy cũng biết chàng trai này rất .

      Siêu đối lập! biết Tống Dật Hàng khi ta mang phong cách trí thức, là người hiểu phong tình, cực kì chú trọng cuộc sống, giống như người đàn ông tốt. Mà sân khấu người này khá cuồng dã chẳng câu nệ, vẻ mặt cùng nụ cười xấu xa, đây là người đa nhân cách sao? Hứa Lương Cầm tin vào mắt mình nữa.

      Hứa Lương Cầm chớp mắt nhìn đôi nam nữ sân khấu, thể xác và tinh thần đều rung động , trong lúc vô ý liếc Khương Doanh cái, chỉ thấy ấy cũng giống nhìn chớp mắt.

      Chỉ là thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng Hứa Lương Cầm nhìn Khương Doanh là chủ yếu.

      Vẻ mặt này đúng rồi! Nhìn Khương Doanh lạnh lùng nhìn Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm suy nghĩ nhiều, chính cũng tin nương này có quan hệ với tên đàn ông kia!

      Nhạc dừng, ở bên dưới yên tĩnh bắt đầu có những tiếng vỗ tay vang dội cùng những tiếng hò hét ầm ĩ, quần chúng quá kích động rồi, cũng có người kêu “Miễn phí đê”!

      “Đúng là rất hay, Sunny của chúng ta có món quà muốn tặng vị tiên sinh đây!” MC cũng kích động theo.

      Khi mọi người chăm chú nhìn về phía vũ công ăn mặc diêm dúa thấy ấy đưa hai tay ôm cổ Tống Dật Hàng chủ động hôn nồng nhiệt, Tống Dật Hàng cũng đáp lại nụ hôn đó.

      Nụ hôn chấm dứt, cũng chôn chặt trong lòng Tống Dật Hàng, mặt còn mị mà thay vào đó là đỏ hồng xấu hổ.

      Tống Dật Hàng đỡ xuống sân khấu, về tới chỗ của .

      “Lão Mạnh, cậu dám trêu tớ, là nhiều người, tớ tổn thất quá lớn!” Dương Hoa oán giận Mạnh Tề, nếu phải ta to làm sao Tống Dật Hàng bị mọi người kéo lên sân khấu nhảy chứ, Tống Dật Hàng vừa đứng lên thầm kêu ổn rồi, người này mà nhảy mê hoặc chết người đấy!

      “Hiếm mới có tiết mục đặc biệt như thế, Dật Hàng mà lên rất đáng tiếc, người khác mà lên hại mắt tớ lắm. Đến đây nào, Dật Hàng, đêm nay cậu có công lớn nhất đấy, chúng ta cùng mời cậu chén! Còn ai muốn uống rượu gì nhanh lên, đêm nay lão Dương mời khách!”

      Mọi người cười, là cơ hội ngàn năm có cho nên mọi người cũng ngại chiếm lấy cơ hội này, uống rượu luôn bàn.

      “Dật Hàng, đó cũng phải hâm mộ tầm thường với chú đâu.” Mạnh Tề đẩy đẩy Tống Dật Hàng, làm cho nhìn cái người đứng ngong ngóng bên cánh gà của sân khấu kia.

      “Người thầm thượng trộm nhớ tớ ít à? Tớ còn thiếu người ngủ cùng sao? cái hôn là chiếu cố ta khá nhiều rồi, mấy khóm hoa của Dương Hoa, ai cũng muốn đến chuyện dạ vâng với Tống Dật Hàng đấy, toàn chuyện tốt đẹp đó.”

      “Đối với cậu là bố thí nhưng mà cầu của chúng ta khá xa, cậu còn tiếc phúc đức đó sao?” Với thái độ bất cần đời của Tống Dật Hàng khiến Mạnh Tề ngứa tay.

      “Lão Mạnh, chớ linh tinh, Tống Dật Hàng có hứng thú, uống rượu nào! Chúc công ty mới của Dật Hàng tiền vào như nước!” Những người khác cắt lời chuyện của hai người, cùng nhau giơ ly lên.

      “Cậu ấy còn kiếm được ít sao? Tiền vào như nước sao? Như vậy đúng! Hẳn là kế hoạch tiến triển mạnh mẽ!” Lại có người vui đùa.

      Vì thế, đám người tự nâng ly rồi cười đùa, rất nhiều lời khen ngợi.

      “Khương Doanh, cậu biết ta à?” Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng quay về chỗ ngồi được lúc mà Khương Doanh vẫn nhìn chằm chằm nên thể hỏi được.

      Khương Doanh cười lạnh: “Làm sao mà biết ta được? ta tên Tống Dật Hàng, là công tử đào hoa, mới ly hôn từ nước ngoài về.”

      ra tớ cũng quen ta chút. ta đắc tội với cậu à?” Hứa Lương Cầm vẫn cảm thấy mình nên giấu mối quan hệ với Tống Dật Hàng tốt hơn.

      Khương Doanh giật mình quay đầu lại: “Làm sao mà cậu biết ta?”

      “Cậu có nhớ lần xem mắt đó ? Cậu còn đưa cho tớ bộ quần áo để tớ mặc ?”

      Khương Doanh gật đầu tiếp: “Lần xem mắt đó, đối tượng chính là ta, tại tớ cũng biết dì nhà tớ làm sao quen được nhà Tống Dật Hàng nữa.”

      Khương Doanh lập tức nhíu mày: “Nếu biết cậu xem mặt mà đối tượng là tên tra nam này, tớ chết cũng cho cậu . Cậu ta chướng mắt cậu sao? Tớ phải sửa lại là ta xứng với cậu!”

      “Cậu hơn chút , rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Trong đầu Hứa Lương Cầm cầu nguyện Tống Dật Hàng và Khương Doanh đừng có lên giường với nhau, rất cẩu huyết đấy.

      “Cũng có gì, chẳng qua có gặp nhau mấy lần, là tớ cảm thấy ngứa mắt với ta, thế thôi. Gia đình ta kinh doanh lớn lắm, công ty của bố tớ là về vật liệu xây dựng, có cùng quan hệ với trong số nhà máy của nhà ta, nghe Tống Dật Hàng này rất phong lưu, kết hôn xong rất an phận, tiểu tam tiểu tứ cả bầy đàn.”

      thể nào! ở chung với Tống Dật Hàng thời gian dài như thế, ta cũng giống trong lời Khương Doanh kể! Nhưng nghĩ Tống đại gia cũng phong lưu , nhưng nhân phẩm tệ đến thế chứ, ít ra ta tôn trọng , thể tưởng tượng nổi tên đàn ông kia có sức động dục lớn thế đâu. Chẳng lẽ Tống Dật Hàng còn có nhân cách thứ ba sao? Gương mặt Hứa Lương Cầm biểu tin nổi.

      “Sao vậy, cậu tin sao? Cậu gặp ta lần thôi mà, đến nỗi thương nhớ mà ngã vào chứ!” Khương Doanh nhìn vẻ nghi ngờ của Hứa Lương Cầm, khỏi kích động.

      phải, ra sau đó tớ có gặp lại ta mấy lần, cảm giác ta làm bạn bè tệ lắm, nghĩ tới bản chất nhố nhăng bên ngoài của ta như vậy.”

      Khương Doanh nhìn Hứa Lương Cầm rồi rơi vào trầm tư, lát sau nghiêm túc : “Lương Cầm, tớ cấm đoán cậu kết giao với ai, nhưng là người bạn thân của cậu, tớ khuyên cậu nên thận trọng chút.”

      “Tớ hiểu ý của cậu mà, giờ tớ gặp lại ta nữa rồi, cho nên cậu đừng lo lắng nhé.” với Tống Dật Hàng coi như tiệc tàn rồi, hài lòng hay thích cũng chẳng sao nữa rồi.

      “Vậy tớ cũng an tâm.” Biểu cảm của Khương Doanh dịu rất nhiều.

      Cũng biết là Khương Doanh luôn nhìn về phía đó mà Tống Dật Hàng nhận ra, tóm lại Tống Dật Hàng biết được nơi các ngồi, đầu tiên là giật mình rồi cười, nghiêng đầu với Dương Hoa mấy câu.

      Hứa Lương Cầm nhìn Dương Hoa tới chỗ và Khương Doanh, trong lòng biết là bởi vì Khương Doanh hay vì mà Tống Dật Hàng để ta tới.

      “Lương Cầm sao? Còn vị này là Khương tiểu thư đúng ? Dật Hàng mời hai người đến ngồi chung.”

      Hứa Lương Cầm muốn , đoán Khương Doanh cũng muốn thế vì vậy : “ cần đâu, cám ơn ý tốt của ấy, chúng tôi ngồi đây là được rồi....”

      “Được thôi, vậy đến đó ngồi chút.” Khương Doanh đột nhiên ngắt lời Hứa Lương Cầm.

      “Khương Doanh?” Hứa Lương Cầm nghi ngờ bạn tốt của .

      Khương Doanh bất đắc dĩ thấp giọng: “Công ty của bố tớ dựa vào nhà họ mà buôn bán đấy, tớ nên để cho ta chút mặt mũi nào, đến lúc đó bố tớ chỉ còn mỗi đôi giày sao đây.”

      ra là thế, tại sao lại quên chuyện quan trọng thế cơ chứ? Xem ra dù Khương Doanh có gia thế tốt đến mức nào, lòng tự trọng có cao đến đâu cũng phải nhẫn nhịn vì lợi ích lớn, Hứa Lương Cầm vừa cảm thán vừa đứng dậy, Dương Hoa cùng Khương Doanh tới chỗ Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng đẩy cánh tay Mạnh Tề: “Cậu còn xê ra?”

      Mạnh Tề cười ha ha: “Chỉ là chỗ ngồi thôi mà, phải là người mới cùng người cũ xuất thôi sao? Nhưng mà chỉ có chỗ, cậu cho ai ngồi thế?”

      Tống Dật Hàng để ý, chạy tới trước mặt kéo Hứa Lương Cầm: “Lương Cầm, ngồi đây với .”

      Hứa Lương Cầm do dự chút, nhìn Khương Doanh có biểu cảm gì lúng túng tới.

      xấu hổ là bởi vì cùng Tống Dật Hàng vừa mới cãi nhau chưa có hồi kết, lại vui vẻ gì, mà hôm nay Tống Dật Hàng lại khiến có cảm giác xa lạ, như là người khác vậy, khiến được tự nhiên.

      Hơn nữa cái cảm giác cùng Tống Dật Hàng ở chung với nhau khá thực tế, dù sao ta cũng là tên ăn chơi, lại tấc rời trong tháng vừa qua, nay tận mắt thấy ta tùy hứng với người đàn bà khác, lại còn hôn rất thắm thiết khiến cảm thấy vi diệu.

      Hứa Lương Cầm ở bên cạnh nghiêm túc phân tích trạng thái tại của mình, Tống Dật Hàng ngồi bên cạnh luôn nhìn , mới có ba ngày gặp này mà nhìn khá bình thường, lại còn ngoan chạy tới đây làm loạn. Nơi này là nơi nào chứ, chính là nơi nam nữ thác loạn, dựa vào kích thích mà tự dục tiên dục tử, xem náo nhiệt gì ở đây hả?

      “Tại sao em gì?”

      Hứa Lương Cầm nghe thấy ngẩng đầu, biết gì để mà.

      “Hôm nay rất khác, thiếu chút nữa em nhận ra đấy.”

      “Em nên thay kính .” Tống Dật Hàng tức giận , Hứa Lương Cầm đành im lặng.

      “Em quen Khương Doanh à?”

      Hứa Lương Cầm gật đầu: “Khương Doanh là bạn thân của em.”

      Tống Dật Hàng nhìn Khương Doanh ngồi đối diện: “Khương tiểu thư, lâu gặp”

      Hứa Lương Cầm cảm thấy câu này quen tai thế, lúc này Hứa Lương Cầm nhớ tới lần trước có gặp Quách Mộng Thanh, vào lần đó Tống Dật Hàng cũng câu như vậy để chào hỏi, phải thế giới rất to sao, sao với nó chỉ như quả cầu thế? Chính cũng có quen vài người, kết quả khi kết giao tùy tiện lại có quan hệ khá sâu với Tống Dật Hàng.

      “Gần mười năm gặp. Bố tôi thường xuyên nhắc tới , về sau xin Tống tiên sinh để ý chút.” Mặc dù Khương Doanh cầu xin nhưng kiêu ngạo cũng chẳng xiểm nịnh.

      Tống Dật Hàng bưng ly rượu cười khẽ: “Nghe Lương Cầm là bạn thân của ấy, vậy mong Khương tiểu thư đối tốt với Lương Cầm chút nhé. Chỉ cần Lương Cầm vui vẻ để ý ai với tôi thành vấn đề.”

      “Nếu Lương Cầm là bạn thân nhất của tôi, chẳng cần nhắc nhở tôi cũng biết những việc tôi nên làm.” Giọng Khương Doanh có chút lạnh lùng.

      Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng rồi lại nhìn Khương Doanh: Sao lại cảm thấy những ý lửa bắn tung tóe bốn phía vậy!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick33 others thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Giật tem :yoyo45:. K biết bạn Doanh v bạn Hằng có khúc mắc j mà
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :