1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 106: Điều tra

      Edit: Skye

      Bạch Tiểu Mễ nằm ở giường lâu cũng cách nào vào giấc ngủ, kỳ đến bây giờ nàng vẫn cảm thấy thái độ Mạc gia có chút kỳ quái, nhưng vì sao lại kỳ quái? Chẳng lẽ có liên quan đến Mạc Tư?

      Rất nhiều chuyện nghĩ ra nên cũng chỉ có thể dùng lý do như vậy để tự an ủi bản thân, mãi đến khi trăng treo đỉnh đầu, Bạch Tiểu Mễ mới từ hỗn loạn vào giấc ngủ, Bạch Tiểu Mễ biết rằng, mặt biển xa, con thuyền lớn dùng tốc độ nhanh nhất đến đảo Vô Danh.

      đêm yên tĩnh đến khi trời sáng.

      Bởi vì nơi này là nhiệt đới, cho nên trời luôn sáng rất sớm, Bạch Tiểu Mễ cảm giác mình chưa ngủ được bao lâu trời sáng, nếu là trước kia, có lẽ nàng còn có thể ngủ nướng, nhưng tại phải ở sơn trang của mình, lại có chuyện rất trọng yếu muốn thương lượng, cho nên khi ánh nắng xuyên qua tầng mây chiếu rọi mặt biển, Bạch Tiểu Mễ mở đôi mắt mệt rã rời rời giường.

      Nha hoàn Mạc gia được huấn luyện nghiêm chỉnh, trong phòng Bạch Tiểu Mễ vừa có tiếng động, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa, sau khi được Bạch Tiểu Mễ đồng ý, mới đem chậu nước rửa mặt tiến vào.

      Khi Bạch Tiểu Mễ rửa mặt xong ra khỏi cửa, Lý Thụy Nhiên ở ngoài chờ nàng.

      Nha hoàn mang theo hài người đến nhà ăn trước.

      “Bạch đại ca, Tiểu Mễ qua đây, tới nhanh ăn bữa sáng!” Tộc trưởng phu nhân thấy hai người tới, cao hứng gọi hai người.

      “Mạc tộc trưởng, phu nhân, buổi sáng tốt lành!” Lý Thụy Nhiên cùng Bạch Tiểu Mễ đồng thời .

      “Đừng khách khí, đều là người đảo, hà tất khách khí như vậy, đến đây! Dùng bữa qua rồi cùng nghiên cứu xem có cách nào đối phó với quái vật kia?” Phu nhân tộc trưởng .

      “Bạch huynh, Tiểu Mễ, phu nhân sai, đừng khách khí làm chi!” Mạc tộc trưởng vẫn ngồi bên cạnh cười .

      Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên tự nhiên khách khí, cùng ngồi xuống dùng bữa, thể , đầu bếp của thôn trang Mạc gia có tay nghề tốt hơn nhiều so với đầu bếp trong thôn trang bọn họ, đồ ăn làm ra chỉ ngon…mà còn đẹp mắt tinh xảo, hơn nữa cũng mỹ vị.

      Nếm qua bữa sáng, mọi người cùng đến thư phòng, bắt đầu nghiên cứu làm sao có thể giải quyết tốt quái vật.

      “Cháu muốn trước nhìn xem quái vật kia tới cùng là thế nào!” Mặc dù có tư liệu, nhưng tận mắt thấy càng thể nắm , hơn nữa trong lòng Bạch Tiểu Mễ phương án khả thi, tại nàng muốn biết, đó là dùng bao nhiêu người tài mới có thể làm tổn thương quái vật khổng lồ kia.

      Bởi vì cạm bẫy mạnh mẽ uy lực như thuốc nổ đại, Bạch Tiểu Mễ trước kia học nông nghiệp, hiểu biết làm ra thuốc trừ sâu từ tự nhiên cũng nhiều, nhưng Bạch Tiểu Mễ phải còn có cái ngoại treo sao? Gạo, quả thực là bách khoa toàn thư, chỉ có ngươi thể tưởng được, chứ nó có gì là biết.

      được, như vậy quá nguy hiểm, hơn nữa chúng ta cũng biết nó khi nào lên, cho dù lên đây, cháu có thể đảm bảo rằng mình có thể tránh thoát nó sao?” Lý Thụy Nhiên vừa đinh phản đối, Mạc tộc trưởng lại là người đầu tiên đứng ra phản đối.

      “Đúng vậy, Tiểu Mễ, cháu ngàn vạn lần đừng , quái vật kia mạnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng của cháu!”

      Đương nhiên bọn họ cũng có tâm tư riêng trong đó, dễ dàng gì mới tìm được người có thể giải quyết được lời nguyền của Mạc gia, bọn họ làm sao có thể để nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn đây? Quái vật kia tuy khó giải quyết, nhưng có kinh nghiệm lần, cũng phải thể giải quyết, tại bọn họ muốn thương lượng là làm sao có thể giảm bớt thương vong, dù sao người Mạc gia vì lời nguyền mà càng ngày càng ít, tại cũng chịu nổi người của mình bị tổn thất.

      được , nếu ngươi xảy ra chuyện, ta làm sao có thể ăn với Đại ca!” Lý Thụy Nhiên kích động, quên thân phận tại của mình, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ , vừa mới xong, Lý Thụy Nhiên liền biết mình sai, lập tức bổ xung, “Ngươi cũng biết, đại bá ngươi từ cũng rất thương ngươi!”

      Bạch Tiểu Mễ chậm rãi nhìn thoáng qua Lý Thụy Nhiên lung tung, lập tức nhìn về phía Mạc tộc trưởng của tộc trưởng phu nhân, Lý Thụy Nhiên quan tâm nàng là bình thường, nhưng Mạc tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân nhìn thế nào cũng thấy bọn họ càng khẩn trương lo lắng nàng hơn Lý Thụy Nhiên, khiến Bạch Tiểu Mễ khó giải thích nổi.

      “Tộc trưởng cùng phu nhân cần lo lắng, Tiểu Mễ cũng phải muốn mạo hiểm, mà là xem chuyện thực thế nào, muốn đánh giá cụ thể thực lực của con quái vật kia, đến lúc đó mới có thể định ra kế hoạch đánh chết tốt.” Bạch Tiểu Mễ nhìn Lý Thụy Nhiên, mà nhìn về phía Mạc tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân.

      “Phụ thân, con cùng Tiểu Mễ!” Thiếu niên từ lúc ăn cơm đến giờ vẫn qua câu, bỗng nhiên nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ .

      “Cũng được, nhưng nhất định phải cẩn thận, thể tiến quá sát bờ biển, quái vật kia thể rời khỏi mặt biển thời gian quá dài, chỉ cần cách xa chút liền có vấn đề!” Mạc tộc trưởng .

      “Phụ thân, con biết rồi, con bảo vệ tốt Tiểu Mễ!” Thiếu niên .

      “Tiểu Mễ, phụ thân cũng cùng ngươi!” Làm sao có thể để nam quả nữ hai người bọn họ đơn độc ở chung chỗ, nếu lỡ xảy ra chuyện gì khỏi phải .

      Bạch Tiểu Mễ sao cả gật gật đầu.

      “Mạc tộc trưởng, phu nhân, chúng ta rời trước!” Bạch Tiểu Mễ đứng lên ra ngoài, thiếu niên cũng gật đầu chào phụ mẫu, sau đó theo Bạch Tiểu Mễ.

      Trong lòng Lý Thụy Nhiên tuy vạn phần muốn để thiếu niên theo, nhưng tại nhìn thái độ của phụ mẫu đối phương, cũng thêm cái gì, cáo từ với Mạc tộc trưởng và phu nhân, sau đó cũng theo.

      “Phụ quân, chàng có phát ra , vị Bạch đại ca này tựa hồ giống như vẻ bên ngoài?” Hai người kia phải người ở đây, thời điểm ban đầu có lẽ dễ phát ra, nhưng qua thời gian dài tiếp xúc liền phát Lý Thụy Nhiên bất đồng, hơn nữa thuật dịch dung mặt Lý Thụy Nhiên kỳ cũng tính là cao minh, thời gian đầu quá ngắn nên nhìn ra, nhưng thời gian dài liền chắc chắn rồi.

      “Ừm! Hẳn là dịch dung!” Mạc tộc trưởng đăm chiêu .

      “Vậy vị hôn phu của Tiểu Mễ có phải là hay ? Nhưng vì sao bọn họ lại dùng thân phận cha con để xuất ?” Tộc trưởng phu nhân khó hiểu.

      “Hai người có lẽ phải loại quan hệ kia, bởi vì bọn họ giống như chúng ta!” xong, Mạc tộc trưởng nghiêng người hôn người trong lòng, nhất thời trong phòng màn xuân sắc khôn cùng, thanh ái muối vang lên trong thư phòng lâu thôi.

      Trong lúc đó, có con thuyền cập bờ đảo Vô Danh, hơn nữa còn vô cùng may mắn đụng phải quái vật.
      Phong Vũ Yên, Mizuki, midnight4 others thích bài này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 107: Đánh quái thú

      Edit: Skye

      “Có người lên đảo rồi!” Đây là giọng điệu xác định, lúc này phía trước có chiếc thuyền lớn, hơn nữa còn đối chiến cùng quái vật, chiến đấu tương đối kịch liệt, hơn trăm người bên cạnh con thuyền nơi xa đánh nhau với quái vật ở chỗ.

      Lý Thụy Nhiên kinh ngạc nhìn phía trước, tuy xem qua tư liệu về con quái vật kia, coi như có chút hiểu biết, chỉ là hiểu biết miêu tả mặt chữ, tại tận mắt thấy vẫn khiến Lý Thụy Nhiên kinh hãi thôi, vì bộ dáng quái vật chẳng những khó coi, hung dữ, lại vô cùng cường đại, nhìn móng vuốt của nó bổ về phía người áo đen kia, tâm Lý Thụy Nhiên run rẩy.

      Hơn nữa, Lý Thụy Nhiên còn phát con quái vật này lớn hơn rất nhiều so với trong tư liệu bọn họ thấy, ước chừng cao hơn tám thước, dài gần mười thước, cơ hồ lớn bằng chiếc thuyền kia, trời ạ!

      Nguy rồi, lại có người bị đánh bay, lần này người nọ bị đánh bay ra ngoài xa hơn mười thước, sau đó thấy đứng dậy.

      “Chúng ta qua đó nhìn xem!” Thấy được quái vật, thừa dịp tại có người thu hút lực chú ý của nó, Bạch Tiểu Mễ tính toán quan sát chút con quái vật này, nếu có thể, nàng muốn thử độ dày vảy giáp của nó, để biết ước lượng lượng thuốc nổ, lượng thuốc nổ ít, thể giết chết được quái vật, ngược lại khiến nó phòng bị, lần sau ra tay càng khó, Bạch Tiểu Mễ cũng muốn đảo Vô Danh tồn tại tai họa ngầm, thuốc nổ dùng nhiều, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy lãng phí, nàng cũng xót tiền bạc nha!

      Tiếp sát tới con thuyền, nhìn đám người áo đen được huấn luyện nghiêm chỉnh, nhìn quần áo cùng hoa văn tối người bọn họ, nhìn thế nào cũng thấy đám người áo đen này sao lại quen mắt như vậy? Bạch Tiểu Mễ quay đầu nhìn về phía Lý Thụy Nhiên, quả nhiên trong mắt Lý Thụy Nhiên tràn đầy kinh ngạc, mà sau khi kinh ngạc còn quay đầu nhìn ngó chung quanh, muốn xem có thể nhìn thấy người như dự đoán kia hay , nhưng nhìn vòng tìm thấy, mặt liền lên thất vọng.

      Quả nhiên như thế? Vẫn là thể tránh thoát sao? tìm nhanh đến đây như vậy, nàng nên vui mừng với lòng si mê của ? Hay là nên khó chịu với cố chấp của ?

      Thất vọng của Lý Thụy Nhiên giữ được bao lâu, liền nhìn đến đôi mắt trầm của Bạch Tiểu Mễ rơi mặt , mặt kinh ngạc, Tiểu Mễ hiểu lầm gì chứ! có báo tin cho đại ca, liên quan đến , mà!

      “Ta cái gì cũng chưa , !” Lý Thụy Nhiên phản xạ có điều kiện xua tay, bày tỏ trong sạch, má ơi! Tiểu Mễ sao lại dùng ánh mắt đáng sợ như vậy nhìn chứ, là!

      “Làm sao vậy, tại sao lại tiếp?” Thiếu niên thấy Lý Thụy Nhiên hoảng sợ, có chút khó hiểu quay đầu nhìn về phía hai người, chẳng lẽ giúp đỡ sao? chừng còn có thể nhân cơ hội giết quái vật.

      Thiếu niên cũng là lần đầu tiên nhìn thấy quái vật lớn như vậy, có điều sợ hãi như người bình thường, ngược lại nét mặt hưng phấn muốn nhanh chóng tiếp sát để xem.

      cần tiến lên, ở đây thấy rất ràng rồi!” Bạch Tiểu Mễ quay đầu trở lại, nàng tin tưởng Lý Thụy Nhiên mật báo, cũng tin tưởng vào thực lực của Lý Mặc Nhiên, chỉ cần muốn, tìm thấy nàng cũng là chuyện sớm hay muộn, nhưng Bạch Tiểu Mễ ngờ tìm tới nhanh như vậy.

      Nghĩ đến, hẳn là năm qua, khi bọn họ mua vật dụng đại lục bị theo dõi rồi! Cũng biết Lý Mặc Nhiên xác thực biết nàng ở đây mới tới, hay chỉ là suy đoán, nếu là suy đoán, vậy nàng có nên trốn tiếp khoảng thời gian hay .

      Nhưng vừa nghĩ Lý Mặc Nhiên là người khôn khéo, cả người lập tức ủ rũ, tại lên đảo, nàng có thể trốn được ở đâu? Chuyện gặp mặt cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi, nhất thời Bạch Tiểu Mẽ cảm thấy đầu óc mình rối loạn thành đoàn.

      “Tiểu Mễ, những người này đều là người của đại ca, chúng ta giúp đỡ sao?” Lý Thụy Nhiên nhìn trăm người chiến đấu ở phía trước, quái vật này quả nhiên cường đại, cao thủ ám vệ của đại ca mạnh thế nào biết, nhưng căn bản làm quái vật bị thương chút nào, có thể thấy quái vật kia cường đại nhiều thế nào, da có bao nhiêu dày, vô số kiếm đâm đều xẹt qua vảy giáp kia, đáng tiếc điểm đều thể làm quái vật bị thương.

      Nhìn ít người bắt đầu có thương tích, Lý Thụy Nhiên tự nhiên nỡ, dù sao đều là người nhà! Nhưng biết đại ca cùng Tiểu Mễ có chút mâu thuẫn, nếu ra ngoài, Tiểu Mễ vui, lại mất tích hoàn toàn làm sao bây giờ?

      “Ngươi muốn , những người đó ngu dốt, đánh lại biết chạy à? Quăng cái thuyền kia là được rồi!” Bạch Tiểu Mễ tại trong lòng rất loạn, tuy biết sớm hay muộn cũng gặp mặt, nhưng nàng cứ muốn làm rùa đen rút đầu, muốn nhanh như vậy gặp được .

      “A!” Lần này Lý Thụy Nhiên biết nên hay , chết đứng tại chỗ, nhìn về phía trước trong lòng vạn phần sốt ruột, nhưng lại lo lắng Bạch Tiểu Mễ mất hứng, cho nên vẫn dám tiến lên.

      “Còn mau , dược liệu trong thôn trang nhiều, nếu , chờ lát nữa người bị thương càng nhiều!” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên chậm rãi câu, Lý Thụy Nhiên ngạc nhiên vui mừng quay đầu “Cám ơn Tiểu Mễ, ta !”

      “Dong dài, nhanh !” Cảm tạ cái gì mà cảm! Ngươi mạo hiểm tốt sao? Bạch Tiểu Mễ tức giận trừng mắt nhìn gương mặt già nua của Lý Thụy Nhiên.

      “Từ từ, phải là cùng đánh, mà là để bọn họ lui lại biết ?” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Thụy Nhiên kích động mạnh mẽ, trước khi liền dặn dò, Bạch Tiểu Mễ lo lắng thằng nhãi này thích thể , muốn tự mình tiến lên đánh quái vật kia, bản thân có mấy lượng, nàng làm sao biết?

      “Biết , đảm bảo để bọn họ rút lui an toàn, Tiểu Mễ cứ yên tâm!” Lý Thụy Nhiên cao hứng phấn chấn vận khinh công thần tốc bay , nhìn qua phải đối địch mà như lĩnh thưởng, Bạch Tiểu Mễ nhìn bóng lưng hưng phấn kia, khóe miệng giật giật vài cái.

      “Từ từ, ta cũng !” Cơ hội khó có được, thiếu niên tự nhiên chịu buông tha, bước nhanh chạy về phía trước bắt kịp Lý Thụy Nhiên.

      Rất nhanh hai người tiến đến phía trước gia nhập đội ngũ đối chiến với quái vật.

      Đao quang kiếm ảnh, bóng người xuyên qua, đao kiếm tấn công vào vảy giáp tạo thành tiếng vang leng keng.

      “Được rồi, đừng ham chiến, lui lại!” Lý Thụy Nhiên vừa phòng bị, vừa bước nhanh tiếp sát thủ lãnh ám vệ, đáng tiếc người ta căn bản là biết , cho nên đối với lời , cũng căn bản để ý tới.

      Lý Thụy Nhiên thấy đối phương bất động, cho rằng bọn họ nghe mình, nghĩ nghĩ nên tìm đại ca cho chắc chắn, chân điểm mặt đất mượn lực bay lên thuyền, nhưng đúng lúc này, quái vật bị đám ám vệ công kích người làm cho buồn bực, liền phẫn nộ vung cái đuôi, muốn những con người bé này bị chụp chết, có điều, trở thành ám vệ của Lý Mặc Nhiên, thực lực tất nhiên thể coi thường, cho nên ngay khi cái đuôi to sắp quăng vào bọn họ, bọn thần tốc tránh thoát.

      Đáng tiếc người có thể tản ra tránh thoát, nhưng con thuyền lại thể tránh, cho nên cái đuôi to kia nên lên chiếc thuyền lớn dày mấy chục thước, thuyền chịu được lực va chạm mạnh, bốp tiếng, thuyền bị sập khối, gỗ vụn rơi xuống biển.

      Thân thuyền rung chuyển lay động, trong nháy mắt Lý Thụy Nhiên bị quăng , đánh vào lan can bên thuyền, ngay khi sắp rơi xuống biển liền tay mắt lanh lẹ bắt được lan can.

      Hình ảnh mạo hiểm kia khiến Bạch Tiểu Mễ hết hồn.

      “Tên ngu xuẩn này rốt cục muốn làm gì? phải kêu những người đó rút lui sao? Thế nào lại chạy lên thuyền làm gì, muốn chết à?” Bạch Tiểu Mễ khó thở than thở, nhìn chiếc thuyền lay động, người rơi vào tình huống nguy hiểm sắp rơi xuống biển, tâm Bạch Tiểu Mễ càng lung lay theo, nếu chuyện xảy ra, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy tim nàng chịu nổi.

      Chưa hết, quái vật cũng kỳ lạ hết sức, ở đây nhiều người như vậy, mắt cực lớn của nó lại nhìn trúng Lý Thụy Nhiên chật vật, thấy lung lay sắp rơi, ngửa đầu kêu tiếng “ngao!” Sau đó nâng móng vuốt muốn chụp tới.

      Thiếu niên thấy tình thế nguy cấp, mà những người áo đen kia tựa hồ phát ra tình huống của Lý Thụy Nhiên, liền xông lên phía trước, rút kiếm bên hông, trực tiếp đâm tới móng vuốt hướng tới kia.

      “Ngao!” Tuyệt đối ngờ, thịt non móng vuốt kia thực ra lại là nhược điểm, kiếm đâm trúng, quái vật kia kêu thảm thiết, lúc này Bạch Tiểu Mễ cũng ngoảnh lại nhìn, triển khai tốc độ, chạy vội lên thuyền, sau đó giải cứu Lý Thụy Nhiên.

      “Ngu ngốc, phải gọi ngươi tới mạo hiểm, mà là gọi ngươi bọn họ rút lui, ngươi làm cái gì thế, vậy mà biết tự lượng sức mình lên thuyền, ngươi ngại mạng mình quá dài à? Nếu sợ mạng quá dài, ngươi cứ thẳng, ta giúp ngươi ?” Nhìn thấy Lý Thụy Nhiên gần tới chỗ chết, giọng điệu Bạch Tiểu Mễ liền tốt nổi, kéo người lên đồng thời mắng ngập đầu.

      “Nhưng đại ca ở đây, bọn họ nghe lời ta! A tốt, “tiểu bạch kiểm” gặp nguy hiểm rồi!” “Tiểu bạch kiểm” là biệt danh Lý Thụy Nhiên đặt cho mỹ thiếu niên, bởi vì cho tới bây giờ, bọn họ vẫn biết tên của .

      Huống chi, Lý Thụy Nhiên cảm thấy tên này đặt cho mỹ thiếu niên kia là cực kỳ chuẩn xác.

      Bạch Tiểu Mễ quay đầu nhìn lại, quả nhiên cái miệng rộng mưa như trút nước mở ra, muốn đem mỹ thiếu niên nuốt vào.

      !” Bạch Tiểu Mễ kinh hãi mắt trừng lớn, người là nàng mang ra ngoài, làm sao có thể để gặp chuyện may, nhưng với khoảng cách này, nàng muốn tiến lên cứu hiển nhiên kịp, làm sao bây giờ!

      mặt Bạch Tiểu Mễ lên tia tuyệt vọng.

      Ngay khi mất hết can đảm, bóng đen ném mỹ thiếu niên sắp bị miệng quái thú nuốt hết ra ngoài, sau đó hơn trăm người áo đen bắt đầu công kích, bảo hộ hai người lui về.

      “Phu nhân, mau!” người áo đen nắm mỹ thiếu niên, tới bên người Bạch Tiểu Mễ, lôi kéo Bạch Tiểu Mễ, vận khinh công nhanh chóng rời khỏi con thuyền, thẳng đến khi cách xa đoạn, sau khi cảm thấy an toàn mới thả hai người xuống.

      Lý Thụy Nhiên tuy phản ứng chậm chút nhưng lúc này cũng theo lên.

      “Bảo bọn họ lui lại, quái vật kia thể rời khỏi nước quá lâu!” Hơi thở Bạch Tiểu Mễ có nhiều thay đổi, thấy người áo đen nhận ra nàng, lập tức với đem trăm người kia rút về, tại cần phải hy sinh vô ích.

      “Phu nhân chờ, thuộc hạ ngay!” Bóng dáng người áo đen chớp lóe rồi biến mất trước mặt ba người, khi xuất ở phía trước, tốc độ nhanh đến nỗi ngay cả Bạch Tiểu Mễ cũng thấy di động khi nào.

      Quái thú khó có thể đánh chết, nhưng muốn lui lại, đối với cao thủ như bọn họ là cực kỳ dễ dàng.

      Công phu chưa tới nửa chén trà, hơn trăm người xuất trước mặt Bạch Tiểu Mễ.

      “Phu nhân hảo.” Hơn trăm người nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ, lập tức quỳ gối mặt đất.

      “Đều đứng lên cho ta, Lý Thụy Nhiên, ngươi mang theo bọn họ về thôn trang chữa thương!” Bạch Tiểu Mễ nhìn hơn trăm người mặc quần áo đen kịt, những người này đều là người của Lý Mặc Nhiên sao! Những người này xuất chứng tỏ Lý Mặc Nhiên ở đây xa, cho dù tại thấy, bao lâu nữa cũng có thể nhìn thấy, nhưng làm sao bây giờ? Nàng bây giờ vẫn muốn gặp tên mặt đầy râu kia đâu?

      “Phu nhân, chủ nhân đảo!” Ám vệ thủ lĩnh .

      “Biết rồi, trước để bọn họ thôn trang chữa thương ! Chuyện khác chờ lát nữa sau!” Bạch Tiểu Mễ khoát tay, nhìn thân vệ của đều ở đây, chẳng lẽ nàng còn biết à? Nghĩ tại thấy , có lẽ là lên đảo trước để tìm nàng rồi.

      “Tiểu Mễ, người cùng chúng ta trở về à!” Lý Thụy Nhiên dẫn theo mọi người về phía trước, phát Bạch Tiểu Mễ theo, nhìn mỹ thiếu niên bên người nàng, Lý Thụy Nhiên yên lòng.

      “Các ngươi về trước, lát nữa ta trở về!” Bạch Tiểu Mễ lúc này tự nhiên chú ý tới bên người còn có mỹ thiếu niên, tại cả đầu nàng đều là làm thế nào để đối mặt với Lý Mặc Nhiên, kỳ nàng có chút chột dạ! ra lúc trước Lý Mặc Nhiên để nàng trước, trong lòng Bạch Tiểu Mễ cũng hiểu là vì muốn tốt cho nàng, nhưng Bạch Tiểu Mễ lại cảm thấy nàng bị gạt bỏ ra bên ngoài thế giới của .

      Nếu thể cùng nhau hoạn nạn ở cùng chỗ còn có ý nghĩa gì nữa, cho nên nàng rời chùn bước, đến bây giờ vẫn có nửa điểm hối hận, cho dù thế nào vẫn sợ nhìn thấy ?

      “Nhưng…” Lý Thụy Nhiên lo lắng, ánh mắt rơi người mỹ thiếu niên.

      sao, ta chiếu cố Bạch Tiểu Mễ, để nàng gặp chuyện may!” Mỹ thiếu niên tự nhiên cảm giác được ánh mắt của Lý Thụy Nhiên, đáng tiếc hiểu sai ý tứ của ánh mắt này.

      Lời vừa ra, mọi người đồng loạt nhìn về phía mỹ thiếu niên, Lý Thụy Nhiên càng thêm lo lắng.

      “Tam đương gia, ngài trước dẫn người trở về, phu nhân nơi này giao cho thuộc hạ!” Đến bây giờ, ám vệ thủ lĩnh mới nhìn ra thân phận của Lý Thụy Nhiên, cũng muốn để phu nhân ở cùng nam nhân mỹ lệ như vậy, nếu phu nhân thay lòng đổi dạ, chủ nhân cho dù khóc, cuộc sống của bọn họ cũng ngày càng khó khăn.

      Suốt năm qua ngày nào bọn họ cũng sống trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, muốn tiếp tục kéo dài, cũng may mà tìm được phu nhân.

      “Được! Vậy Tiểu Mễ giao cho ngươi đấy!” Lý Thụy Nhiên vừa nghe lời này, tâm lập tức tốt trở lại, người này là thủ lĩnh ám vệ, tự nhiên hại Tiểu Mễ, như vậy có thể đảm bảo Tiểu Mễ bị tên “tiểu bạch kiểm” này quyến rũ mà mất.

      “Tiểu Mễ, chúng ta tại muốn đâu! Nếu trở về nhà ta !” Mỹ thiếu niên liếc nhìn người áo đen, quần áo đen bao toàn thân người này, cũng biết có bị nóng hay .

      !” Mặt trời từ từ lên cao, nhiệt độ khí cũng từ từ lên cao, Bạch Tiểu Mễ bước chậm về phía trước, tại chỗ nào nàng cũng muốn , ra là nàng dám đảm bảo liệu Lý Mặc Nhiên ở chỗ hay ở trong thôn trang của nàng.

      “Ngươi tên gì?” Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía người áo đen, khuôn mặt người này coi như trưởng thành, có điều hơi thở người được thu liễm, căn bản người nào chú ý tới .

      “Vũ!” Tất cả thủ lĩnh ám vệ các đời đều là Vũ, đây là danh hiệu, cũng là dấu hiệu chứng minh thân phận của thủ lĩnh ám vệ.

      “Vũ này! Ngươi có biết tại Lý Mặc Nhiên ở đâu ?” Bạch Tiểu Mễ muốn vội vàng cùng Lý Mặc Nhiên gặp mặt, hướng đông, nàng liền hướng tây, tương kế tựu kế.

      “Chủ nhân !” Chuyện của chủ nhân, nào dám hỏi đến, bọn cũng sốt ruột.

      “Được rồi!” Thời tiết quá nóng, Bạch Tiểu Mễ dạo lát cũng nổi nữa, nhìn người áo đen bên cạnh, thở dài tiếng, ngồi dưới lớp nham thạch nghỉ ngơi.

      “Ngươi, tên…” Bạch Tiểu Mễ muốn người kia trước, nhưng lại phát biết xưng hô thế nào với .

      “Mạc Mặc! Ta gọi là Mạc Mặc!” Mỹ thiếu niên rất có ánh mắt nhìn thái độ trả lời.

      “Mạc Mặc, ngươi về nhà trước ! Miễn cho Mạc tộc trưởng cùng Mạc phu nhân lo lắng!” Để mỹ thiếu niên chịu nóng cùng nàng, Bạch Tiểu Mễ có phần áy náy.

      cần lo, cha mẹ biết ta ở cùng Tiểu Mễ, lo lắng!” Mỹ thiếu niên .

      “Nhưng thời tiết quá nóng, ở bên ngoài dễ bị cảm nắng!”

      “Tiểu Mễ cần lo, chút nóng ấy với người tập võ có tính là gì, ngươi xem vị đại ca này cũng thấy nóng, Mạc Mặc làm sao có thể cảm thấy nóng đây!” Vị này đến bây giờ có chút mồ hôi nào, hẳn là dùng nội lực ngăn cái nóng, nội lực người này thâm hậu.

      “Thế thôi vậy!” Bạch Tiểu Mễ thấy khuyên bảo vô dụng, ngồi dưới nham thạch đến buổi chiều, nhìn mặt trời có mạnh như trước, Bạch Tiểu Mễ giậm chân tại chỗ rồi ra ngoài nham thạch, lúc này tính định về, trốn ngày, ở đảo này, nàng có thể trốn được khi nào trốn.

      Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ từ từ về phía trước, đương nhiên trước tiên nàng đưa mỹ thiếu niên này về Mạc gia, sau đó mới về.

      Thời điểm trở về đương nhiên còn cố ý vòng qua thôn trang, dự định kiểm tra xong cây sinh trưởng trong nông trang rồi mới trở về, nàng thừa nhận là nàng muốn kéo dài thời gian.

      Bỗng nhiên, phía trước trời chiều hạ, nam tử tuấn mỹ cao lớn tới, nam tử ngũ quan thâm thúy, mày kiếm như họa, đôi con ngươi như hai viên đá đen tuyền mê người, nhìn nhiều hai mắt như có thể đem người hút vào đó, mũi cao thẳng, hình dạng hoàn mỹ như điêu khắc, độ dày cánh môi vừa phải, ánh nắng vàng nhạt trời chiếu chiếu rọi xuống da thịt trắng nõn, như vị thần tuấn mỹ tuyệt luân.

      Nam nhân mỹ như vậy, lại hoàn toàn tia nữ khí, khí bức người, hơn nữa mỗi bước còn có thể cảm thấy được oai nghiêm nhàn nhạt, đây chính là nam nhân cực phẩm.

      Nam nhân này cứ như vậy tự nhiên tiêu sái, nhưng Bạch Tiểu Mễ lại cảm thấy như đám mây, nếu Mạc Tư là trích tiên, Mạc Mặc như thiên sứ, nam nhân ở trước mắt này chính là chiến thần.

      Bạch Tiểu Mễ cách nào tưởng tượng nổi lại có nam nhân hoàn hảo như vậy tồn tại, ma xui quỷ khiến thế nào, Bạch Tiểu Mễ liền tiến lên.

      “Hello, đẹp trai xuân xanh bao nhiêu, có hôn phối chưa, ngài cảm thấy tiểu nữ tử thế nào?” Bạch Tiểu Mễ tiến lên chắn trước người nam tử, vẻ mặt ngả ngớn nhìn nam tử hỏi.

      Người áo đen phía sau Bạch Tiểu Mễ chưa kịp hành lễ, sau khi nghe Bạch Tiểu Mễ vậy, bỗng nhiên liền nhất thời đơ ngay tại chỗ, khóe miệng giật đến lợi hại, lập tức có chút đồng tình nhìn về phía nam tử tình huống bị nữ tử vui vẻ đùa giỡn.

      “A!” Bạch Tiểu Mễ đợi đối phương mở miệng, kêu , cả người bị nam tử bế lên, sau đó nhanh về hướng biệt viện của chủ nhân thôn trang phía đông.

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, caoduong, Mizuki8 others thích bài này.

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Chết cười mất thôi,c vẫn chưa biết chồng mình đẹp trai đến vậy mà. K biết bạn gấu nhớ lại hết hay chưa

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 108: Lý Mặc Nhiên thực được

      Edit: Skye

      “A! làm gì đó? tuy đẹp trai nhưng cũng thể làm như vậy nha? Chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt mà!” Bạch Tiểu Mễ lần đầu đụng phải chuyện như vậy, bộ dáng đối phương quả làm tim nàng đập nhanh thôi, nhưng cũng thể phát triển nhanh như thế a!

      Lý Thụy Nhiên từ đằng xa tới nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ vùng vẫy, nhìn khuôn mặt nam nhân đen thể đen hơn kia, cước bộ định tiến lên liền ngừng lại, lúc này tốt nhất là nên xuất , nếu người xui xẻo chính là .

      “Đương nhiên, nếu soái ca nguyện ý, chúng ta có thể từ từ phát triển!” Thấy khuôn mặt đẹp đến người thần ghen ghét đen hơn mực, Bạch Tiểu Mễ giãy dụa vẫn thoát khỏi ôm ấp của , cũng biết đối phương mạnh hơn nàng, cho nên ha ha ha, Bạch Tiểu Mễ lập tức cười lấy lòng.

      Nhìn thấy vẻ mặt lấy lòng của nàng, nam tử ôm Bạch Tiểu Mễ nhớ tới vẻ mặt quen thuộc dĩ vãng, mặt chẳng những chuyển tốt mà ngược lại còn đen thêm.

      Nữ nhân đáng chết này, vậy mà lại dùng nét mặt này với nam nhân khác, vậy mà còn muốn từ từ phát triển, xem là người chết à? Lúc này người nào đó dường như quên, người ghen tỵ lại chính là bản thân mình.

      Bạch Tiểu Mễ thấy nam nhân ngày càng nguy hiểm, sốt ruột nhìn chung quanh, muốn tìm người tới giải cứu nàng, nam nhân trước mắt bộ dáng tuấn mỹ phi phàm nhưng xem ra rất nguy hiểm, hơn nữa Lý Mặc Nhiên còn ở bên trong sơn trang, nếu bị nhìn thấy, nàng chết cũng bị mất lớp da.

      Có thể ngắm mỹ nam nhưng Bạch Tiểu Mễ muốn phát triển đến tình hình thân mật như bây giờ.

      Bạch Tiểu Mễ lập tức quay đầu nhìn về phía thủ lĩnh ám vệ, nhưng hoàn toàn thấy tung tích người áo đen kia, tại là giờ cơm chiều, cơ bản là có người đồng ruộng, quay đầu nhìn phía sân nhà mình, chợt thấy bóng dáng Lý Thụy Nhiên lao nhanh về phía này.

      Trong lòng Bạch Tiểu Mễ vui vẻ, vừa định gọi nàng lại phát , Lý Thụy Nhiên nhìn thấy bọn họ, Bạch Tiểu Mễ vừa mới buông lỏng hơi, nhớ lại đều biết Lý Thụy Nhiên vì muốn bảo vệ Lý Mặc Nhiên nên nhất định tới hỗ trợ, ai ngờ, ngay sau đó nàng liền sửng sốt, bởi vì tên trứng thối Lý Mặc Nhiên này vừa nhìn thấy bọn họ liền chạy trốn.

      Giật mình, Bạch Tiểu Mễ bỗng nghĩ tới khả năng, ngẩng đầu nhìn nam nhân mặt đen ôm mình nhanh về phía trước.

      là…, là…., là người nọ chứ!

      Nếu là phải, Bạch Tiểu Mễ căn bản giải thích được lý do Lý Thụy Nhiên phản ứng như vậy, nhưng nếu là? Bạch Tiểu Mễ nhất thời lờ mờ, đương nhiên nàng phải kinh ngạc vì chồng mình lại trở nên đẹp trai như vậy, mà là nghĩ đến những lời nàng vừa với ?

      Má ơi! Nàng có thể bị triệt phá hay ! Nam nhân này khi trước luôn trăm thuận theo nàng, nhưng lại vô cùng keo kiệt bá đạo! Đó là cho phép nàng tiếp xúc quá mức với nam tử khác, nghĩ đến Mạc Tư lúc trước, ràng là có gì nhưng cứ thế tức giận, huống chi nàng vừa rồi còn muốn cùng nam nhân khác từ từ phát triển.

      Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Trong lòng Bạch Tiểu Mễ sốt ruột, người cũng yên lặng, cúi đầu, sóng mắt lay động.

      Nhìn nương tử đột nhiên an tĩnh, Lý Mặc Nhiên vốn đen mặt liền trở nên tốt hơn chút.

      “Tướng công! Tại sao bây giờ chàng mới đến, người ta rất nhớ chàng nha!” Lý Mặc Nhiên còn tưởng rằng nương tử nhà mình có lẽ vì bị bản thân mình làm hư, dù đau lòng nhưng vẫn muốn trêu đùa nàng, vừa định giải thích, nhưng lời vừa đến miệng, người trong lòng ngọt ngào đáng gọi .

      Nghe được hai chữ ‘tướng công’ ngọt ngấy kia, tâm Lý Mặc Nhiên nhất thời mềm nửa, lại nghe đến câu ‘người ta rất nhớ chàng nha’ cả người trở nên nhàng, hơn năm tưởng niệm khắc cốt, câu kia khiến liền thỏa mãn trong nháy mắt.

      “Ừm!” Trong lòng tuy cực kỳ hưởng thụ, chỉ là vẻ mặt thay đổi nhiều, nếu dễ dàng tha thứ cho nàng, về sau nàng khi mất hứng nhất định nghĩ cách rời khỏi , đây phải điều muốn, hơn năm, phải là thêm đoạn thời gian cách xa trước khi mất trí nhớ kia, hai năm nhung nhớ, khiến biết phải sống thế nào cho qua những ngày tưởng niệm khắc cốt này.

      Nghĩ đến những đêm ngày tưởng niệm dày vò, Lý Mặc Nhiên liền muốn buông tha người trong lòng, tay bất tri bất giác từ từ buộc chặt.

      “Ai ôi! Tướng công à, chàng muốn đè chết nương tử của chàng à? Ách!” Bạch Tiểu Mễ vừa dứt lời, bỗng nhận ra đôi mắt đen thâm thúy lạnh lùng nhìn nàng, nhất thời ra được oán giận.

      Lý Mặc Nhiên hôm nay làm sao vậy? Khi trước rất ít khi dùng ánh mắt đáng sợ này nhìn nàng, chẳng lẽ căn bản phải là Lý Mặc Nhiên, nhưng mà cũng đúng a! Trước kia động tý là bị Lý Mặc Nhiên ôm vào trong ngực , đối với cái ôm của , dù năm thấy nhưng nàng quên cảm giác quen thuộc đó.

      Vừa rồi nhận ra là vì diện mạo chênh lệch quá lớn, hơn nữa còn bị ôm lấy, giờ sơ xuất nên mới phát ra quen thuộc.

      được chữ chết!” Lý Mặc Nhiên lạnh lùng quăng câu, sau đó nhìn Bạch Tiểu Mễ thêm lần nào, tiếp tục về phía trước, nông trang của nàng tính là , gần giờ mới đến được chủ viện Bạch Tiểu Mễ xây dựng, Lý Thụy Nhiên ở sân bên cạnh, phía tây là nơi ở của hạ nhân.

      Bị Lý Mặc Nhiên lạnh lùng ném câu như vậy, Bạch Tiểu Mễ dám nhiều, Lý Mặc Nhiên như thế này quả hơi đáng sợ.

      “Binh!” Lý Mặc Nhiên thuần thục đá văng cửa phòng Bạch Tiểu Mễ, sau đó dùng chân đóng cửa lại.

      Ngay khi Bạch Tiểu Mễ còn chưa kịp phản ứng, nàng bị đặt giường mà nam nhân nào đó đè lên người nàng.

      Tư thế này khiến Bạch Tiểu Mễ nhất thời cảm thấy nguy hiểm.

      “Tướng công, cái kia, ta đói, bữa tối ta còn chưa ăn?” Bạch Tiểu Mễ biết nam nhân tức giận rất nguy hiểm, thể dùng cứng rắn cho nên nàng chớp đôi mắt đáng thương tội nghiệp nhìn nam tử đè chặt nàng.

      “Ừm! Vi phu cũng đói bụng rồi!” Nam tử hôn đôi má nhẵn nhụi trơn mềm của nương tử trong lòng mình, giọng lớn mang theo khàn khàn nhàn nhạt, lỗ tai Bạch Tiểu Mễ nghe vào lại cảm thấy vô cùng gợi cảm.

      Kỳ trong lòng Lý Mặc Nhiên bình tĩnh như vẻ ngoài của , khi cánh môi đụng da thịt trắng mịn của nàng, cả người nóng bừng tựa hồ như bị thiêu đốt vì người trong lòng, muốn ăn nàng, cùng nàng hòa thể, sau đó bọn họ thể tách rời và nàng bao giờ muốn rời khỏi .

      Rốt cuộc nàng có biết đến cùng có bao nhiêu thích nàng, đến cùng có bao nhiêu để ý nàng, nếu sau khi mất trí nhớ tuy nhớ nàng là ai nhưng vẫn đối tốt với nàng, còn nàng? Lại dám chạy khỏi !

      sao, nếu tướng công cũng đói bụng, vậy chúng ta ăn cơm trước nhé!” Bạch Tiểu Mễ thở dài nhõm, lập tức thuận cọc leo lên, chỉ cần ra khỏi phòng là tạm thời an toàn rồi.

      Nghĩ tốt đẹp là thế, đáng tiếc ngay sau đó Lý Mặc Nhiên chỉ nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ, rồi hôn lên miệng dong dài yên của nàng, chẳng lẽ còn biết tâm tư đó của nàng sao?

      Bọn họ thành thân hơn ba năm, cũng nên động phòng thôi.

      Cho dù nàng đói bụng, Lý Mặc Nhiên cũng định buông tha nàng lúc này.

      “Nương tử, hôm nay chúng ta động phòng !” Hôn lên cánh môi mình mong nhớ lâu, mê hoặc ngẩng đầu, đắm đuối đưa tình dụ hoặc người ngốc trong lòng.

      Lý Mặc Nhiên biết mặt mũi mình có bao nhiêu lực sát thương, tuy thừa nhận bản thân mình sử dụng mỹ nhân kế nhưng vì có được nương tử, cái gì cũng làm.

      Mặt như quan ngọc, nam nhân tuấn mỹ như thần thâm tình nhìn nàng, Bạch Tiểu Mễ có khả năng thờ ơ, nhất thời tim đập nhanh hơn, cũng quên phản ứng.

      Tuy Lý Mặc Nhiên chưa từng gần gũi nữ tử nhưng nam nhân ở phương diện này luôn luôn có thể vô tự thông, huống chi trước kia và nàng trừ bước cuối cùng kia cái khác cơ hồ đều làm rồi, nên biết đều hiểu, nên biết sau hôm nay cũng biết.

      đêm này từ trong sân chủ ngừng truyền ra tiếng chửi rủa đứt quãng cùng tiếng thở dốc ái muội khiến người mặt đỏ tim đập.

      Lý Thụy Nhiên đứng trong sân viện của mình, bên tai là tiếng khiến người mặt hồng tim đập nhưng những thanh này lại làm tâm lạnh như mùa đông khắc nghiệt, cho dù khí nóng bức lúc này cũng cách nào xóa tan giá lạnh trong , tới cùng là làm sao vậy? Đại ca cùng Tiểu Mễ gặp lại hòa hảo phải là chuyện tốt sao? Vì sao lại khó chịu như vậy.

      Lý Thụy Nhiên vận khinh công biến mất trong đêm tối.

      biết qua bao lâu, động tác của Lý Mặc Nhiên lúc này mới dừng lại, nhìn nữ tử dưới thân ngất , mặt là thỏa mãn trước nay chưa từng có, nàng hoàn toàn thuộc về .

      Nhìn da thịt nàng trắng nõn lưu lại dấu vết của , đau lòng đồng thời cũng cao hứng.

      Ôn lấy thân thể xinh, Lý Mặc Nhiên tới thùng tắm lạnh, dùng nội lực đun nóng nước rồi ôm người cũng tiến vào thùng tắm, thùng tắm lớn khiến cực kỳ vừa lòng, hai người cùng tiến vào cũng quá chật.

      Tắm rửa đơn giản, Lý Mặc Nhiên dám tắm lâu vì phát , bản thân lại bị khiêu khích, nếu tiếp tục sợ rằng kế tiếp thể ngủ.

      Nam nhân vừa mới khai trai đúng là khó kiềm nén! Nhưng nhìn bộ dáng mệt nhọc của nương tử, Lý Mặc Nhiên cố nén, ôm người trong lòng rồi nhắm hai mắt lại, tuy khó chịu muốn chết nhưng cũng thể suy nghĩ cho nương tử của mình, dù sao lúc trước làm ba lần rồi.

      Bạch Tiểu Mễ vì đói nên mới tỉnh, từ giữa trưa hôm qua còn chưa ăn gì, ngày đêm ăn, tại là giữa trưa ngày hôm sau, nàng tự nhiên đói bụng, nếu mệt thể động nàng sớm dậy.

      Thời điểm Bạch Tiểu Mễ mở to mắt, bên người lạnh, tâm nhất thời lạnh theo, có chút mất hứng.

      Vốn cho rằng vừa tỉnh dậy có thể nhìn thấy ? Nhưng ngờ lại thấy người.

      “Nương tử nhất định đói bụng rồi! Tới vi phu đút nàng!” Lý Mặc Nhiên nghe thấy tiếng động, lập tức bưng cháo hải sản vẫn dùng nội lực giữ ấm tiến vào, nhìn thấy nương tử lặng lẽ nhìn vị trí của mình, Lý Mặc Nhiên mỉm cười tiêu sái qua, nương tử còn tức giận à? Hay là nhìn thấy nên mất hứng?

      Đương nhiên Lý Mặc Nhiên hy vọng đáp án là câu sau, có điều đây phải thời điểm hỏi cái này.

      “Hừ!” Bạch Tiểu Mễ rất tức giận, mùi thơm ngào ngạt từ trong bát truyền đến, Bạch Tiểu Mễ đói bụng nuốt nước miếng định vươn tay lấy bát cháo hải sản, đúng lúc này nàng mới phát , thế nhưng nàng mệt đến nỗi giơ tay cũng khó khăn, hơn nữa vừa động, toàn thân như bị xe cán qua đau chịu nổi.

      “A!” Bạch Tiểu Mễ nhịn được hít hơi lạnh.

      “Nương tử, để vi phu giúp!” Nhìn nương tử như vậy, thê nô Lý Mặc Nhiên đau lòng, lập tức đặt bát cháo lên bàn bên giường, sau đó ôn nhu đỡ Bạch Tiểu Mễ ngồi dậy.

      Bạch Tiểu Mễ muốn hất tay ra nhưng nghĩ nghĩ rồi buông tha, nàng muốn ngược đãi bản thân, hơn nữa đều là lỗi của tên hỗn đản này, để hầu hạ là đương nhiên.

      Nghĩ như vậy nên Bạch Tiểu Mễ yên tâm thoải mái chấp nhận Lý Mặc Nhiên phục vụ.

      Lý Mặc Nhiên ôn nhu đút cháo cho nương tử nhà mình, nhìn nương tử nuốt vào từng ngụm, trong lòng thỏa mãn, lúc này mới cảm giác được hai người là phu thê chân .

      Đương nhiên phải trước kia đem nương tử trở thành thê tử mà là luôn lo được lo mất, luôn lo lắng nương tử có ngày rời khỏi , ngày hôm qua hai người kết hợp khiến Lý Mặc Nhiên có bảo đảm trong lòng.

      Nếu Lý Mặc Nhiên biết Bạch Tiểu Mễ vẫn muốn chạy, cho dù hai người có quan hệ căn bản ảnh hưởng đến việc gì, biết khi đó nghĩ như thế nào.

      tại Lý Mặc Nhiên chỉ nghĩ hai người xảy ra quan hệ, nữ tử cũng chỉ có thể theo nam tử cùng nàng phát sinh quan hệ, chẳng qua cách nghĩ của chỉ áp dụng cho nữ tử thời đại này.

      Lý Mặc Nhiên biết rằng lần này nàng muốn rời khỏi, cũng chỉ vì thời gian dài như vậy, Bạch Tiểu Mễ nghĩ thông suốt, nếu Lý Mặc Nhiên có thể đáp ứng cầu của nàng, hai người ở chung cũng tốt, nàng có cảm tình với là giả, khi đó rời , ra nàng có cảm giác Lý Mặc Nhiên đặt nàng trong thế giới của mà coi nàng như sủng vật, đây là điều Bạch Tiểu Mễ thể tiếp nhận.

      Bạch Tiểu Mễ nàng hề muốn phụ thuộc vào Lý Mặc Nhiên, nếu đợi về sau chán ghét nàng, nàng còn nơi nào để .

      “Vẫn đói!” bát cháo hải sản thấy đáy, Bạch Tiểu Mễ vẫn thấy chưa no, lạnh lùng nhìn về phía nam tử.

      Trong lòng nàng tuy tiếp nhận nhưng Bạch Tiểu Mễ muốn khinh địch tha thứ cho , nếu những ngày về sau của nàng rất khổ sở, ngày hôm qua là lần đầu tiên của nàng nhưng sao? Vậy mà biết tiết chế đòi hỏi khiến toàn thân nàng đau đến khó chịu, mà nàng còn ngất , quá mất mặt.

      Trước khi đọc tiểu thuyết đều cảm thấy những miêu tả quá mức khoa trương, chuyện như vậy làm sao có thể ngất chứ, nhưng đêm qua nàng chẳng những ngất mà còn ngất tới hai lần.

      “Vi phu lập tức lấy thêm!” Lý Mặc Nhiên cao hứng đứng lên, có thể hầu hạ nương tử mà nàng lại chê , trong lòng Lý Mặc Nhiên cao hứng biết bao nhiêu.

      ra sáng nay Lý Mặc Nhiên nhìn nương tử ngủ say, trong lòng vẫn có chút bất an, dù sao ngày hôm qua là lừa gạt ăn nương tử, lo lắng sau khi nương tử tỉnh lại để ý tới .

      Có điều xem tình hình tại tồi nha? Tuy thái độ có lạnh chút nhưng đối xử với như vậy so với việc làm như thấy xem như quá tốt rồi.

      Nhìn Lý Mặc Nhiên vui vẻ lấy cháo, khóe miệng Bạch Tiểu Mễ hơi cong, biết từ lúc nào, nàng thích tên mặt đầy râu kia rồi!

      Bất quá trái lại nàng buôn bán lời rồi nhỉ? ra bộ dáng trượng phu gấu lớn của mình lại tốt như vậy.

      Bộ dáng quá mức đẹp kèm với trêu hoa ghẹo nguyệt, nghĩ về sau thường xuyên xuất tình địch như đại mỹ nữ Tư Nguyên kia, nàng liền cảm thấy áp lực vô cùng lớn.

      Tư Nguyên kỳ biết Lý Mặc Nhiên lớn lên như thế nào rồi nhỉ? Nếu lấy bộ dáng gấu lớn trước kia của , ngay cả nàng có mắt nhìn người cũng nhìn nổi.

      Đúng vậy, Bạch Tiểu Mễ thừa nhận, khi nàng nhìn thấy Lý Mặc Nhiên ở phủ Lam Tinh, nhìn thấy cùng Tư Nguyên nàng ghen tị, cũng là khi đó nàng dần dần nhận ra nàng thích , nhưng chuyện về sau làm lại khiến nàng dần dần đè nén cảm tình kia xuống.

      “Nương tử, há miệng nào!” Bạch Tiểu Mễ suy nghĩ miên man, Lý Mặc Nhiên mang cháo trở về, lại tiến hành công tác đút ăn.

      “Lý Mặc Nhiên, chàng khôi phục trí nhớ rồi hả?” Sau khi Bạch Tiểu Mễ ăn uống no đủ, tâm tình cũng tốt hơn, ngẩng đầu nhìn hướng Lý Mặc Nhiên, diện mạo Lý Mặc Nhiên trước mắt quá mức xuất sắc, Bạch Tiểu Mễ ngắm đến ngây người, tuy Mạc Tư đẹp nhưng cũng kém, hai người đều đẹp hoàn toàn khác nhau.

      Lý Mặc Nhiên che giấu quá kỹ nên đến bây giờ nàng vẫn dám xác định chắc chắn rằng khôi phục trí nhớ hay chưa.

      Bạch Tiểu Mễ đảm bảo rằng Lý Mặc Nhiên cho dù mất trí nhớ cũng cố chấp tìm nàng, dù sao lúc trước mất trí nhớ, Lý Mặc Nhiên đối với nàng cũng giả.

      “Nương tử rời thời gian, vi phu liền khôi phục trí nhớ!” Lý Mặc Nhiên đáp, lúc ấy vô cùng tức giận cũng cực kỳ lo lắng, lại bàng hoàng sợ hãi, lo lắng cứ như vậy bỏ lỡ nàng, cho nên đầu nóng lên, cái gì cũng muốn dâng lên, cũng bởi vì nhớ tới nên càng khiến thêm xác định quyết tâm nhất định phải tìm nàng trở về.

      Sau khi Lý Mặc Nhiên khôi phục trí nhớ, kết hợp với chuyện khi trước Bạch Tiểu Mễ chạy trốn, lập tức tìm ra điểm mấu chốt, trước kia Tiểu Mễ với qua rằng nơi nào nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất, Lý Mặc Nhiên bắt đầu tìm kiếm trong địa phận phủ Lam Tinh, tìm thấy mới mở rộng tìm kiếm chung quanh, về sau phát cứ cách hai tháng quá người xa lạ nên đại lục mua sắm.

      Vốn là sớm muốn đến xem người này có phải là Tiểu Mễ hay , nhưng giải quyết được Mạc Tư, thể rời , cứ như vậy liền kéo dài hơn năm.
      Halong-ngoc, Phong Vũ Yên, 10125 others thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 109: Căn nguyên mâu thuẫn

      Ediy: Skye

      “Ta định rời khỏi đây!” Bạch Tiểu Mễ nhìn khuôn mặt tuấn mỹ như thần tiên của Lý Mặc Nhiên, trước kia biết da rất trắng, dù râu đen che kín nhưng nàng vẫn thấy da dưỡng quá tốt, tại nhìn lại, nàng cảm thấy so với khuôn mặt đầy râu kia, quả khác biệt quá lớn.

      Nguyên lai khuôn mặt đôi mắt là đẹp nhất, tại đôi con ngươi kia như hai viên ngọc đen xứng với ngũ quan xuất sắc càng khiến Lý Mặc Nhiên tuyệt mỹ xuất trần, tuy nàng dễ bị cái đẹp khống chế nghiêm trọng nhưng đối với mỹ nhân quả thực lực miễn dịch có thấp chút, Bạch Tiểu Mễ dám khẳng định, nếu trước kia Lý Mặc Nhiên dùng dung mạo này đối mặt với nàng, có lẽ nàng sớm bị phá vỡ rồi.

      “Nương tử ở đâu vi phu ở đấy!” Lý Mặc Nhiên gật đầu, ra khi tới đây cũng có nghĩ tới vấn đề này, nếu nương tử ở đây, ở lại chỗ này cũng phải được, dù sao phủ Lam Tinh cũng giao cho Lý Cảnh Nhiên, tin tưởng về phương diện quản lý Lý Mặc Nhiên càng thích hợp hơn so với .

      “Vậy phủ Lam Tinh sao?” Bạch Tiểu Mễ vẫn nhìn vào đôi mắt đẹp quá phận kia, càng nhìn càng như bị đôi con ngươi thâm thúy hút vào bên trong.

      Cảm giác cuộc thương lượng bất lợi, Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía chân giường mới phát bừa bộn, khiến nàng lập tức nhớ tới tình hình chiến đấu kịch liệt của hai người đêm qua, mặt nhất thời đỏ lên.

      “Phủ Lam Tinh còn có Cảnh Nhiên? Những việc này nương tử cần lo lắng, Cảnh Nhiên rất có năng lực quản lý!” Đối với bản lĩnh của Nhị đệ nhà mình, Lý Mặc Nhiên tự nhiên tin tưởng.

      Bạch Tiểu Mễ tiếp, nếu muốn ở lại cũng tốt, hơn nữa nàng vốn thích , cùng người trong lòng chung chỗ, nàng tự nhiên chờ mong.

      “Được rồi! Nhìn tiểu công tử khá đẹp, bản phu nhân cố thu ngươi, dù sao bản phu nhân cũng thiếu chút tiền ấy!” Tâm tình Bạch Tiểu Mễ tốt liền dõng dạc vỗ bả vai Lý Mặc Nhiên, bộ dáng đắc ý.

      “Ha ha ha! Vậy về sau vất vả cho nương tử rồi!” Lý Mặc Nhiên nhìn bộ dáng đáng của nàng, khóe miệng ý cười, lập tức như chim lớn nép bờ vai xinh của nàng, đương nhiên Lý Mặc Nhiên chế lực đạo cực tốt nên Bạch Tiểu Mễ cảm thấy nặng.

      “Được rồi! Quan trọng là bản đại gia có thịt ăn, bảo đảm đem tiểu công tử dưỡng trắng trẻo mập mạp!” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên thức thời như vậy, lập tức đem bả vai dày rộng kia kéo vào trong lòng.

      “Nương tử, nàng tốt!” Lý Mặc Nhiên vẫn làm bộ dáng “chim lớn”.

      Lúc này nếu có người ngang qua, nhất định nhìn thấy hình ảnh cực kỳ quỷ dị, mỹ nam tử tuấn mỹ tuyệt luân vẻ mặt thâm tình dựa vào trong lòng thiếu nữ mỹ lệ, hình ảnh kia có bao nhiêu quái dị.

      Đáng tiếc hai người căn bản đều chú ý tới hình ảnh này, họ đắm chìm trong khung cảnh ấm áp vui đùa.

      “Cốc cốc cốc” “Đại ca, đại tẩu, Mạc tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân cùng Mạc thiếu gia qua đây!” Ba tiếng đập cửa rất vang lên, giọng Lý Thụy Nhiên có chút gượng gạo vang lên bên ngoài cửa.

      “À!” Thiếu chút nữa quên, bọn họ còn có quái thú cần giải quyết? “Ai ôi!” Nghĩ đến chính , Bạch Tiểu Mễ nhất thời kích động muốn đẩy Lý Mặc Nhiên ra, nhưng người vừa nhúc nhích, toàn thân bắt đầu đau mỏi.

      “Nương tử, nàng sao chứ!” Lý Mặc Nhiên nhanh chóng đỡ lấy Bạch Tiểu Mễ suýt chút nữa muốn rơi xuống đất, có chút mất hứng vì nàng đẩy mình ra, đẩy ra thôi vậy mà còn cẩn thận thiếu chút nữa rơi đất, bất quá nhìn hậu quả nàng phải chịu vì bản thân đêm qua biết tiết chế tạo thành, Lý Mặc Nhiên vốn mất hứng liền biến thành đau lòng cùng áy náy.

      Lý Thụy Nhiên đứng bên ngoài, nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của Bạch Tiểu Mễ, trong lòng có chút khẩn trương nhưng lại có dũng khí đẩy cửa xông vào, nếu khi trước có lẽ làm vậy nhưng tại đại ca ở trong, Tiểu Mễ hẳn có việc gì, Lý Thụy Nhiên cúi đầu có chút mất mác nhìn dưới mặt đất.

      “Tên hỗn đản chàng còn hỏi à, nếu phải tại chàng, ta có thể biến thành dạng này sao?” Bạch Tiểu Mễ phẫn nộ trừng mắt hướng tên đầu sỏ gây nên, nếu phải tên chết tiệt nhà , tại người nàng đau như vậy?

      “Được được, đều là lỗi của vi phu!” Lý Mặc Nhiên gật đầu làm bộ dáng thê nô, cẩn thận đỡ Bạch Tiểu Mễ trở về nằm giường.

      được, ta còn có việc phải làm?” Bạch Tiểu Mễ vừa mới bị nằm xuống, nghĩ trong phòng khách còn có người chờ mình, lập tức lại muốn ngồi dậy nhưng Lý Mặc Nhiên tay mắt lanh lẹ liền đem Bạch Tiểu Mễ đè xuống.

      “Nương tử hảo hảo nghỉ ngơi, chuyện kế tiếp giao cho vi phu là được!” Về chuyện quái vật, Vũ hướng báo qua, cũng từ Tam đệ biết hai nhà tính toán chuyện hợp tác, nếu ở đây, sao có thể để nương tử vất vả, những việc nặng này nên để nam nhân làm.

      “Cái gì giao cho chàng, Lý Mặc Nhiên, chàng nghe kỹ cho ta, chúng ta là phu thê, phu thê vốn nên có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng, nếu chàng còn lấy phương thức như ở phủ Lam Tinh đối đãi với ta, vậy thừa dịp tại hai người cảm tình sâu, chàng nên sớm rời khỏi đây !” Kỳ Lý Mặc Nhiên sai nhưng Bạch Tiểu Mễ nghe xong lời này bỗng nhớ tới phủ Lam Tinh lúc trước, Lý Mặc Nhiên gặp khó khăn liền trực tiếp đưa nàng , cho nên mới nhất thời tức giận.

      Nàng nghiêm mặt trừng mắt nhìn Lý Mặc Nhiên, biểu tình quyết tuyệt.

      Mặt Lý Mặc Nhiên nhất thời cũng đen lại, đương nhiên nguyên nhân tức giận là chuyện Bạch Tiểu Mễ để rời .

      Chẳng lẽ nàng chút cảm tình nào với sao? Cho dù chuyện xảy ra đêm qua mà vẫn có thể dễ dàng để ra sao, nàng cứ như vậy muốn cùng sống chung chỗ sao.

      Lý Mặc Nhiên rất tức giận nên nhất thời gì, cũng thờ ơ nhìn Bạch Tiểu Mễ, trong lòng nàng cũng bực bội nên cam lòng yếu thế nhìn chằm chằm trở lại, chuyện này nàng tuyệt đối thỏa hiệp, vừa rồi nhìn như tức giận nên mới như vậy nhưng cũng là lời trong lòng của nàng, nếu Lý Mặc Nhiên vẫn như trước, vậy hai người nên sớm tách ra tốt hơn.

      Tuy nàng cực kỳ thích cảm giác được Lý Mặc Nhiên che chở nhưng nàng muốn làm sủng vật trốn trong lòng .

      Rất lâu sau hai người ai chuyện, mà nét mặt Lý Mặc Nhiên cũng buông lỏng, Bạch Tiểu Mễ nhất thời có chút thất vọng, quả nhiên là nàng hy vọng xa vời? Kỳ nàng cũng chỉ muốn phu thê đối đãi ngang hàng mà thôi, quả nhiên thể trông cậy vào nam nhân cổ đại.

      Bạch Tiểu Mễ quay đầu nhìn Lý Mặc Nhiên, xốc chăn xuống giường, ngay sau đó cả người Bạch Tiểu Mễ bị đôi tay dài nhốt chặt, cả người rơi vào cái ôm kiên cố ấm áp.

      “Nàng đúng là nữ nhân nhẫn tâm, nữ nhân nhẫn tâm!” Giọng Lý Mặc Nhiên có chút run rẩy.

      Chợt thấy nét mặt Bạch Tiểu Mễ thất vọng cùng quyết tuyệt, Lý Mặc Nhiên vốn bình tĩnh nhất thời luống cuống, rất tức giận vì nàng để , nàng căn bản , có bao nhiêu thích nàng, hoặc là nàng.

      có nàng, cuộc sống của tựa hồ hoàn toàn có ý nghĩa, nàng giống như tim của , có tim, làm sao có thể sống thế giới này.

      Vốn cho rằng trải qua đêm qua, nàng còn sinh ra ý nghĩ muốn rời khỏi , nhưng chưa được bao lâu, vừa rồi còn mới tốt đấy thôi? Vì sao bỗng nhiên biến thành như vậy, biết rốt cuộc mình sai điều gì? Nương tử vì sao lại có phản ứng lớn như vậy.

      Chuyện ở phủ Lam Tinh, chẳng lẽ nương tử sở dĩ muốn rời khỏi là vì đưa nàng về Hắc Phong trại sao?

      “Kỳ , Lý Mặc Nhiên… chúng ta… chúng ta thích hợp!” Bạch Tiểu Mễ bị Lý Mặc Nhiên ôm chặt, kỳ nàng cũng nỡ, là nàng vô cùng nỡ rời khỏi .

      Có lẽ rất nhiều người nghĩ nàng khác người, Lý Mặc Nhiên làm vậy chỗ nào có thể chỉ trích nhưng nàng lại cho là vậy, thế giới này khác thế giới đại, chỉ cần nàng nhượng bộ lần này, về sau còn vô số chuyện phát sinh, chẳng lẽ nàng cứ ở nơi gọi là an toàn kia mà lo lắng hay sao?

      Nếu nàng thích , có lẽ nàng có thể làm được nhưng sau khi thích cái gì cũng thể.

      Nghe xong lời này, Lý Mặc Nhiên cứng đờ người, tay ôm Bạch Tiểu Mễ cũng cứng chặt, cả người bất động.

      Bởi vì bị Lý Mặc Nhiên ôm từ phía sau nên Bạch Tiểu Mễ nhìn ra biểu tình của Lý Mặc Nhiên, cũng biết nghĩ gì, bất quá nàng biết dễ dàng thuyết phục , vừa nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ biết là nên may mắn hay thở dài bất đắc dĩ.

      “Đại ca, đại tẩu!” Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng Lý Thụy Nhiên khiến hai người kinh ngạc.

      “Lý Thụy Nhiên, đệ trước với Mạc tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân câu, chờ lát ta qua liền!” Bạch Tiểu Mễ bị Lý Mặc Nhiên ôm, chỉ có thể ngẩng đầu với người ở ngoài cửa.

      “Ừm!” Lý Thụy Nhiên lên tiếng, sau đó truyền đến tiếng bước chân càng lúc càng xa.

      “Vì sao?” Đợi đến khi còn nghe thấy tiếng bước chân, Lý Mặc Nhiên mang theo giọng khàn khàn vang lên từ phía sau.

      “Lý Mặc Nhiên, chàng cho ta là cái gì?” Bạch Tiểu Mễ thở dài hơi, lời nàng vừa còn chưa đủ hiểu sao? cầu của nàng chỉ là hai người nhau cùng đồng cam cộng khổ mà thôi.

      “Nương tử, nàng là thê tử của Lý Mặc Nhiên ta, là thê tử cả đời, thê tử duy nhất!” Lòng tham của , cũng chỉ chứa được người là nàng, còn nàng?

      “Thê tử, thê tử trong mắt chàng là cái gì? Sủng vật? Chỉ cần chàng nguyện ý, khi vui vẻ trêu chọc, mất hứng ném sang bên, chàng muốn đặt chỗ nào cũng được sao? Có nguy hiểm liền đem giấu ? Nếu đây là cách chàng đối đãi với thê tử, vậy chúng ta thích hợp.” Bạch Tiểu Mễ .

      Bạch Tiểu Mễ nhìn qua rất quyết liệt nhưng trong lòng cũng hề thoải mái, thậm chí có thể là khổ sở, dù sao Lý Mặc Nhiên là người nàng thích đầu tiên khi đến thế giới này, đồng thời cũng là người đầu tiên đối tốt với nàng, có đôi khi Bạch Tiểu Mễ thậm chí nghĩ cứ như vậy thỏa hiệp với cũng tốt.

      Nghĩ đến thỏa hiệp, nàng có thể đoán được tương lai hai người ở chung ra sao, có việc sao, nhưng nếu xảy ra chuyện?

      Lo lắng bản thân mềm lòng, Bạch Tiểu Mễ đưa tay muốn tách tay Lý Mặc Nhiên ôm mình.

      “Nương tử, vi phu chưa từng coi nàng là sủng vật, đấy!” Nương tử làm sao có thể là sủng vật, Lý Mặc Nhiên cũng phải là người nuôi dưỡng sủng vật, nương tử là độc nhất vô nhị, là máu là thịt của .

      cách nào dứt bỏ.

      “Lý Mặc Nhiên, thôi, hôm nay chúng ta nhắc tới chuyện này nữa? Ta muốn gặp khách!” Biết Lý Mặc Nhiên căn bản hiểu ý tứ của mình, thế giới này nam tử đối đãi thương với nữ tử là bình thường, quan niệm này thâm căn cố đế, cho nên căn bản là cách nào lý giải được suy nghĩ của nàng.

      Nghĩ đến còn có khách chờ, Bạch Tiểu Mễ trước muốn giải quyết nguy cơ đảo.

      “Nương tử, nàng đừng rời khỏi ta!” Lý Mặc Nhiên buông Bạch Tiểu Mễ, vừa thấy vẻ mặt nương tử nhìn tràn đầy thất vọng, nhưng vì sao chứ?

      Cho đến giờ, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy chính mình biểu đạt ràng, còn bộ dáng Lý Mặc Nhiên hiển nhiên vẫn là chưa hiểu, trước kia rất thông minh, chỉ gặp phải chuyện của bản thân mới như vậy, biết nàng nên cao hứng vì Lý Mặc Nhiên cuồng dại đối với nàng, hay nên tức giận vì vào thời điểm mấu chốt lại thông suốt.

      “Lý Mặc Nhiên, chàng ở lại ngẫm lại lời ta vừa , suy nghĩ cẩn thận rồi tìm ta!” Bạch Tiểu Mễ thỏa hiệp, còn cách nào khác, ai bảo nàng thích nam nhân này chứ? Trước kia bộ dáng như gấu mà nàng còn thích, huống chi tại.

      “Cùng !” Lý Mặc Nhiên tự nhiên phải người quan tâm đến đại cục, nhìn nương tử khó chịu như vậy, vốn muốn nàng ở lại nhưng vừa nghĩ đến phản ứng mãnh liệt vừa rồi, Lý Mặc Nhiên liền trầm mặc.

      Có điều trầm mặc có nghĩa là Lý Mặc Nhiên có biện pháp, Lý Mặc Nhiên lưu loát mặc quần áo cho Bạch Tiểu Mễ, sau đó mặc kệ nàng phản đối ra sao liền ôm nàng hướng đại sảnh, dù sao hai người cũng là phu thê danh chính ngôn thuận, ôm cũng sao.

      “Lý Mặc Nhiên, chàng mau buông ta xuống!” Lát nữa bị người nhìn thấy rất mất mặt đó! Bạch Tiểu Mễ biết Lý Mặc Nhiên thương nàng nên mới làm như vậy, nhưng da mặt nàng có dày đến nỗi quan tâm đến ánh mắt người xung quanh đâu!

      “Trừ phi nương tử tốt hơn, nếu vi phu thả!” Lý Mặc Nhiên kiên trì ôm nương tử nhà mình, trong lòng tính kế, cứ như vậy mọi người đều biết nương tử là của , muốn mơ ước cũng cần phải có thực lực.

      “Hừ!” Đây phải vô nghĩa sao? Muốn tốt hơn đâu có dễ dàng như vậy.

      Bạch Tiểu Mễ biết Lý Mặc Nhiên cố chấp, cho nên nhiều lời, người khác nhìn nhìn! Bất quá trước kia xem ti vi hay đọc truyện đều có cảnh dùng nội công chữa thương, biết nội công biết tên này của nàng có thể chữa thương được hay .

      Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ lập tức dựa theo kinh mạch, khí trắng bắt đầu di động toàn thân.

      Khí trắng qua nơi nào, nơi đó đều mát rượi thoải mái, cảm thấy có hiệu quả, Bạch Tiểu Mễ hưng phấn điều động thêm chút khí trắng lại chung quanh thân thể, quả nhiên sau vòng, đau đớn người tan biến rất nhiều, trời ạ! Cái này so với uống thuốc còn hiệu quả nhanh hơn?

      Bất quá Bạch Tiểu Mễ mới di động khí trắng vòng, Lý Mặc Nhiên vào đại sảnh.

      Bốn ánh mắt đồng loạt rơi người hai người, Lý Thụy Nhiên chỉ nhìn thoáng qua, lập tức bình tĩnh rời ánh mắt lên chén trà uống, tại Lý Thụy Nhiên khôi phục bộ dáng thiếu niên tuấn mỹ.

      Diện mạo người này xuất chúng khó có được, vậy mà có thể sánh bằng với nhi tử nhà mình, hơn nữa nếu so sánh vẫn hơn chút so với nhi tử nhà mình, dù sao người này vừa thấy liền biết là người đứng đầu lâu năm, chỉ cần so phong thái nhi tử nhà mình thể so sánh được.

      Người này có lẽ là vi hôn phu của Tiểu Mễ, nếu quả có vị hôn phu như vậy, nàng chướng mắt nhi tử cũng là chuyện thường.

      Mà lúc này sắc mặt thiếu niên Mạc lại vô cùng phức tập, nhìn Bạch Tiểu Mễ an tĩnh đứng trong lòng nam tử, nhìn diện mạo xuất chúng của nam tử kia, trong nháy mắt liền biết mình thất tình rồi (Mạc thiếu niên đơn phương cho là vậy).

      “Các vị hảo, bỉ nhân Lý Mặc Nhiên là phu quân của Tiểu Mễ!” Trái ngược với tâm tư khác thường trong lòng những người khác, Lý Mặc Nhiên thoải mái tự giới thiệu, thái độ tốt vô cùng, có bất luận cảm giác gì như tài trí hơn người.

      “Lý công tử hảo, ta là Mạc Viêm Kiếm, đây là nội nhân của Mạc mỗ, đây là tiểu nhi Mạc Nguyên!” Mạc tộc trưởng cũng cười rồi giới thiệu.

      “Lý mỗ tại đây đa tạ Mạc tộc trưởng chiếu cố nương tử và Tam đệ, Mạc tộc trưởng có chuyện gì cứ , chỉ cần Lý mỗ có thể làm được nhất định chối từ.” Tiểu Mễ thuận lợi ở nơi này như vậy, tuy thiếu năng lực của chính nàng nhưng nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta, lễ tiết Lý Mặc Nhiên tất nhiên thể thất lễ.

      “Lý công tử khách khí rồi, đây là Tiểu Mễ có bản lĩnh, chúng ta giúp được gì!” Mạc tộc trưởng tươi cười khiêm tốn .

      ngại quá, Mạc tộc trưởng, Mạc phu nhân, Mạc thiếu gia, để ba vị phải đợi lâu!” Cảm giác toàn thân thư thái rất nhiều, Bạch Tiểu Mễ được Lý Mặc Nhiên buông tay tâm tình cũng tốt hơn.

      có việc gì, có việc gì, là tiểu biệt thắng tân hôn thôi! Chúng ta có thể lý giải!” Mạc phu nhân cười khanh khách , lời vừa ra, Bạch Tiểu Mễ vốn cảm thấy có gì liền nhất thời đỏ lên, cuối cùng trừng mắt liếc người gây chuyện Lý Mặc Nhiên.

      Lý Mặc Nhiên trả lại cho nàng ánh mắt sủng nịnh.

      Ánh mắt hai người rơi vào trong mắt người khác liền thành liếc mắt đưa tình, chỉ cười nhìn hai người, quấy nhiễu bọn họ.

      “Khụ! Cái kia, ra cháu có cách đối phó với quái vật rồi!” Thấy vẻ mặt mập mờ của mọi người nhìn hai người bọn họ, Bạch Tiểu Mễ ho khẽ tiếng rồi , cũng là vì muốn dời lực chú ý.

      Lý Mặc Nhiên cười hiểu , thông minh của nàng tự nhiên biết, nhìn nương tử thẹn thùng, rất khó tưởng tượng người vừa mới quyết tuyệt để rời và người bây giờ lại là cùng người.

      Nghĩ đến giọng điệu giống đùa vừa rồi của nương nử, tươi cười mặt Lý Mặc Nhiên thản nhiên nhìn nàng, ở mặt ngoài nhìn qua như nghe bọn họ bàn bạc nhưng thực tế lúc này trong đầu Lý Mặc Nhiên bay về mỗi câu nương tử qua trong phòng, muốn biết nương tử tới cùng là vì sao muốn rời khỏi .

      Bạch Tiểu Mễ ở bên cạnh ra sức giải thích về thuốc nổ, còn có vấn đề đặt bẫy, mà Lý Mặc Nhiên tỉ mỉ nhớ lại mỗi câu Bạch Tiểu Mễ trong phòng, sủng vật? Đối với từ này Lý Mặc Nhiên có vẻ khắc sâu, chẳng lẽ trước kia đối xử với nàng như sủng vật sao? biết!

      Lý Mặc Nhiên hổ là tộc trưởng của tộc hơn mười vạn người, nhớ nhớ lại quả khiến nghĩ ra điểm mấu chốt, sủng vật, cùng chung hoạn nạn, kỳ mấu chốt ngay ở hai từ này.

      Ý của nương tử có phải muốn che chở nàng quá kỹ hay , dù bất kỳ chuyện gì xảy ra, chuyện tốt hay thời điểm khó khăn hai ngươi đều cùng nhau đối mặt, nghĩ tới đây Lý Mặc Nhiên thông suốt sáng tỏ đồng thời cũng cảm động sâu sắc.
      Halong-ngoc, Phong Vũ Yên, caoduong6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :