Kiêu Gia Cưng Vợ - Hạ Mạt Vi Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anh8877

      anh8877 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      lâu quá ko có chương mới à nàng ơi
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. NNDK

      NNDK New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      hay quá :ex10: cám ơn bạn nha!!! lót dép ngóng chương mới.:2one:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Bé Sâu Gạo

      Bé Sâu Gạo New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      cho em hỏi sao phải "bôi thuốc" ạ ???:th_119::th_119::th_119:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 27: Lên lên, ai sợ ai!
      Editor: Haruka234


      Điều Cố Hoài Viễn muốn nghe nhất chính là câu này. Nếu như Cố Tuyết Thần chịu bỏ cao ngạo và hiếu thắng xuống, yên tâm dựa dẫm vào Dung Thành Kiêu ông còn gì phải bận tâm nữa.


      Bận rộn cả ngày, cả thân thể và tinh thần đều mệt mỏi. Dù vậy, Cố Tuyết Thần vẫn mực chờ ba mình ngủ rồi mới chịu .


      Dù sao cũng có tài xế tùy ý sai bảo 24/24, cũng cần lo về trễ an toàn. Chỉ có điều vị tài xế này hình như đơn giản chỉ muốn đưa về nhà an toàn như vậy, nhìn nét mặt phờ phạc của , người nào đó lại nhịn được xía mũi vào chuyện của người khác.


      - Nhìn em mệt mỏi giống như vừa mới bị dạy dỗ xong vậy


      Cố Tuyết Thần cân nhắc xem, nếu như Tần gia quyết định hợp tác với công ty của chú ba, phải đề phòng như thế nào để giảm sức ảnh hưởng của đối phương xuống mức thấp nhất. khi nghe như vậy, trước hết ngẩn người, sau đó trợn mắt hung dữ nhìn :


      - Phải cảm ơn . Đường đường là người đàn ông, vậy mà đâm lén sau lưng người ta.


      - Cái này gọi là đâm lén. Chỉ là có những điều nếu tôi ra thích hợp lắm, hơn nữa em cũng chẳng nghe, cho nên tôi mới nhờ ba em nhắn lại dùm thôi.


      Bất kể có làm ra bao nhiêu chuyện bất bình thường, Dung Thành Kiêu vẫn luôn nghĩ cách giải thích sao cho hợp lý nhất. Huống chi mọi việc làm đều là vì muốn tốt cho .


      - Hừ, đổ hết tất cả lên người ba tôi, dùng nước cờ này rất cao minh đó.


      Lần nào đấu khẩu với cũng chuốc lấy thất bại, Cố Tuyết Thần cũng định mạnh miệng với tới cùng. Nghe xong những lời vừa , cũng lĩnh ngộ được : 20phút ở riêng với ba đơn giản chỉ là đâm sau lưng . Việc Tần gia và chú ba có khả năng hợp tác với nhau cũng là do nhận ra trước tiên, cho nên sau đưa ra lời nhắc nhở, ba mới mới suy nghĩ nghiêm túc như vậy.


      Tuy rằng người này thường làm những chuyện khiến khó chịu, nhưng thể phủ nhận, có khứu giác nhạy bén của doanh nhân còn hơn người ngừng rèn luyện suốt ba năm. Có quân sư miễn phí như ở bên cạnh, cần phải lo lắng nhiều chuyện nữa rồi.


      - Bận rộn cả ngày, em cũng mệt mỏi rồ, tôi muốn đôi co với em. Phòng này gần với cửa ra của hầm xe, em đến cửa đợi tôi, tôi lấy xe.


      Bệnh viện tư nhân cao cấp cũng có chỗ bất tiện. Để duy trì khoảng gian yên ắng cho bệnh nhân, các phương tiện giao thông đều phải gửi xe ở bãi đậu xe chuyên dụng cách đây km. Cố Tuyết Thần mệt mỏi lắm rồi, Dung Thành Kiêu cũng nhẫn tâm để theo đoạn xa như vậy.


      - Tôi chẳng còn sức nữa, bước cũng muốn .


      Người nào thỉnh thoảng cũng có lúc bị đứt dây thần kinh não. Đến cả người luôn tỉnh táo như Cố Tuyết Thần cũng ngoại lệ. Vất vả cả ngày, vừa mệt mỏi vừa rã rời, cũng muốn chơi đùa chút.


      trắng ra là muốn làm khó . đời này giống như có gì có thể làm khó , nếu có thể làm khó được , nhất định có cảm giác rất thành tựu.


      Dung Thành Kiêu cũng lập tức trả lời, lặng lẽ đứng trước mặt , theo bản năng cúi người nửa ngồi xuống trước .


      Oái!! Từ thế này… là thế nào?


      Trong lòng Cố Tuyết Thần đoán ra được phần nào, nhưng dám thừa nhận, cũng dám tùy tiện hỏi lại.


      - phải em còn tí sức nào để bộ sao, còn chưa chịu lên?


      Đây chính là kết quả của kẻ xấu bụng nào đó thích giở thủ đoạn, những thủ đoạn thành công mà còn tự làm mình lỗ vốn. Câu ‘trộm gà được còn mất nắm gạo’ chính là Cố đại tiểu thư đây!


      - Tôi đếm đến ba, nếu em còn lên coi như em bỏ mất cơ hội. hai…


      - Lên lên, ai sợ ai!


      Trời vừa đổ cơn mưa , đường xá hơi trơn trượt, đối với người mang đôi guốc cao năm phân quả là thách thức . có người muốn làm cu li, nếu như còn từ chối bị trời đánh mất.


      Cứ thế, Cố đại tiểu thư ‘mua dây buộc mình’ bất đắc dĩ bò lên lưng người nào đó.


      Lưng của chỉ rộng mà còn dày, dựa vào rất thoải mái.


      - Người cao tận 1m7 mà nặng tới 50 kg, những thứ em ăn vào đâu hết rồi?


      Tuy rằng từng ôm ấp thân mật nhưng dù sao cũng chỉ là mặt đối mặt, thể cảm nhận hết được thân thể bé yếu ớt của . Bây giờ cõng lưng, mới biết được chỉ có khung xương , mà người cũng có mấy lạng thịt.


      - Ngủ đủ, nên tiêu hết rồi – Cố Tuyết Thần thành , thẳng thắn khai báo tật xấu của mình cho nghe.


      Được lắm. như vậy trả ngàn vạn đổi đêm ngủ trước 12 giờ hôm đó của xem ra rất đáng giá.


      - Thân thể là vốn liếng, thể ỷ mình còn trẻ mà coi trọng sức khỏe được. Ba em bệnh nặng sau khi điều trị còn cần thời gian để nghỉ ngơi điều dưỡng, thể khỏe hẳn sau vài ngày được, nên em phải biết giữ sức khỏe…


      Lúc có mẹ, ba lại luôn bận rộn công việc, rất ít khi quan tâm đến sinh hoạt ăn uống thường ngày của . Đối với Cố Tuyết Thần mà , bị người nhắc nhở như vậy có cảm giác rất xa lạ. Bởi vì xa lạ đột nhiên quen, khó thích ứng. Bất quá người ta còn chưa xong bị nhịn được mà chen ngang:


      - Đủ rồi, phải đồng ý với ngủ trước 12 giờ rồi sao. Vậy mà vẫn còn dài dòng đống như vậy, phiền chết được…!!


      - Em nhớ là được rồi – Dễ dàng bỏ qua như vậy phải là tác phong của Dung Thành Kiêu, nhưng trước sau đều có địch, còn cách nào khác.


      bé này, ngoài miệng nổi cơn, cơ thể cũng an phận. đừng thấy người có mấy lạng thịt mà lầm, hai khối tròn trước ngực cũng kha khá, gần như dán sát vào người , vậy mà còn biết sống chết cạ tới cạ lui, khiến khí huyết cả người gần như đều chảy ngược. Khảo nghiệm và đày đọa thế này người bình thường khó lòng mà chịu được.


      May là ‘động’ nhanh mà ‘tĩnh’ cũng nhanh, sau khoảnh khắc manh động nhanh chóng an phận. Im lặng lúc, người nào đó lại ‘ nhàng’ tung ra quả bom nặng ngàn cân:


      - Có đôi lúc tôi nghĩ, nếu như là chồng tôi, có phải tôi cần vất vả như vậy ?!


      Bị cái, Dung Thành Kiêu vốn đứng vững vàng cảm thấy trong lòng rối loạn, dừng bước chút mới mở miệng trả lời:


      - Chỉ cần em ngại, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể dẫn em đăng ký.


      - Vậy lợi cho quá rồi.


      đến hù dọa, tất nhiên hai chữ đăng ký càng khiến cho Cố Tuyết Thần hoảng sợ nhiều hơn. Để giấu kích động của mình, Cố Tuyết Thần cúi đầu cắn sau gáy Dung Thành Kiêu cái – Nếu đăng ký, cả đời này tôi khỏi mong có thể thoát khỏi rồi. Tôi ngu vậy đâu!


      Cái cắn này chút nào, đau đến mức khiến người nào đó phải nhíu mày:


      - Ui… Em là con khỉ sao? Hơi chút lại cắn người?


      Nghe thấy tiếng kêu của người nào đó, Cố Tuyết Thần càng hóa thân thành con khỉ nghịch ngợm, to gan vươn tay mình lên môi khiêu khích:


      - Tay tôi trước mặt nè, nếu muốn báo thù, cúi đầu chút là cắn được ngay.


      ‘xương’ dâng tận miệng ngu sao gặm!


      - Á…! – Cố Tuyết Thần lập tức hét lên, cũng phải là do bị cắn đau, chủ yếu là vì nghĩ cắn .


      Sau khi lấy răng đền răng, Kiêu gia cười thích thú:


      - Mỗi người cái, huề nhé, cho phép em tiếp tục làm bậy!!


      Người này lên cơn báo trước gì hết, Cố Tuyết Thần cũng dám trêu chọc nữa. lấy ngón tay bị cắn chùi chùi vào người , an tâm dựa vào lưng , ngoan ngoãn như con mèo xinh đẹp.
      Tĩnh Nhu, Nga Nhi, Phong Vũ Yên10 others thích bài này.

    5. anh8877

      anh8877 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      :yoyo44:nhìn thấy chương mới cảm động phát khóc:yoyo25:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :