1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mùa đông năm sau vẫn có tuyết - Tuyết Linh Chi ( Update Chương 49/80) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Mình hiểu lắm về phần này và cái giới thiệu. Ở đây mình thấy Đường Lăng Đào và Mang Thần Thần, nhưng ở phần giới thiệu quyển 1 là Mang Thần Thần và Kha Lấy Huân, vậy là NP hả bạn? Hay là trc là Đường Lăng Đào, còn sau này Kha Lấy Huân? Hay là sau này ly hôn vs Đường Lăng Đào lấy Kha Lấy Huân và từ đó tiếp diễn? @@
      lovenovel thích bài này.

    2. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 16

      Cơm nước được bày hết lên bàn, dì Cốc gọi mọi mọi người vào nhà ăn.

      Mang Minh Lực tự nhiên ngồi ở ngay vị trí chủ nhà, dì Cốc cũng ngồi bên tay trái của ông, còn bên phải, vốn là vị trí của Thần Thần nay bị Đường Lăng Đào khách khí đặt mông ngồi xuống.

      Có lẽ là mọi lần đều đến khá thường xuyên, tất cả mọi người đều có thói quen cho ngồi vị trí đó, ngay cả người giúp việc đều tự nhiên mà giúp thêm cơm, bọn họ ba người cùng nhau chuyện, thân mật khăng khít như là người nhà.

      Thần Thần lên tiếng ngồi đối diện Mang Minh Lực, vị trí cách bọn họ xa nhất mà rầu rĩ ngồi xuống.

      Mang Minh Lực liếc mắt nhìn cái, "Ngồi xa như vậy làm gì? gắp được đồ ăn!"

      gắp được ăn! Thần Thần hừ tiếng, liền hoảng sợ phát Đường Lăng Đào cư nhiên đứng lên về phía , trong lúc còn chưa nghĩ ra nên làm cái gì bây giờ, nhu tình vô hạn nhưng lại mãnh liệt dùng sức nắm chặt cánh tay . đau, muốn đá cái, nhưng vội kéo lên,

      “ Ngồi cạnh ”. vừa ôn nhu, vừa bá đạo , làm được lên lời. Ai, chỉ có thể bị lôi kéo , gã súc sinh này nhìn có vẻ có bao nhiêu thịt nhưng lại rất có khí lực, thể lay chuyển được , đành vô tâm tư ở trước mặt ba ba và dì Cốc cố thoát ra. ấn ngồi vào vị trí bên phải, còn chính mình ngồi bên cạnh .

      giúp việc lấy thêm cơm, bởi vì là người mới, nên biết mà lấy cho bát cơm đầy.

      Thần Thần nhìn còn có chút chán ngán, khẩu vị cũng muốn ăn.

      "Ăn hết, bớt chút!"

      giúp việc có chút bối rối muốn để bát lại, Đường Lăng Đào lại đè lại bát, "Cho , đói bụng." chia bớt cơm vào bát mình, chỉ để lại non nửa bát cho , chỉ ăn rất ít cơm, chủ yếu là thức ăn, sớm biết từ lâu.

      Thần Thần phát , ba ba giống như bà mẹ vợ nhà quê, đem ánh mắt như nhìn con đem gả ra ngoài, vừa đau lòng lại dám lên tiếng mà thâm tình nhìn Đường Lăng Đào.

      Ảnh đế! Đây mới là ảnh đế! Kha Lấy Hiệt kia thể nào so sánh được với .

      Bắt đầu ăn cơm, Đường Lăng Đào lấy đũa dùng chung gắp miếng thịt cá to, Thần Thần nhìn chiếc đũa của mình, từ từ ăn đồ ăn, trong lòng hừ lạnh, người này từ ăn uống thô tục, có phẩm chất! cẩn thận mân mê nửa ngày trong cái đĩa của mình, Thần Thần vụng trộm dùng khóe mắt liếc, vừa ngẩng đầu, cúi nhanh xuống bát, sau đó, đĩa thịt cá đột nhiên được đặt trước mặt .

      "Ăn , có xương đâu. Đây là ba ba câu được ở Ngư Đường, người dân nuôi bằng thực phẩm sạch, em ăn , thịt rất thơm."

      thiếu chút nữa bị nghẹn cơm đến chết! Hành động này chê vào đâu được, đều điểm trúng huyệt của người xem xung quanh. nghe tiếng ba ba thở dài, cảm thán cho tình cảm của người đàn ông tốt như vậy mà cũng bị vứt bỏ.

      quay đầu lại gắt gao trừng mắt nhìn liếc mắt cái, nghiến răng nghiến lợi, vẫn là thâm tình nhìn , biểu tình hoàn toàn phù hợp, đương nhiên , đối diện "người xem kịch hay " ra sao.

      "Tôi thích ăn!" dùng nghị lực cuối cùng nhịn xuống xúc động.

      "Thần Thần!" Mang Minh Lực giận tái mặt, thế nào vui vẻ hừ tiếng.

      "Ngoan, chịu khó chút. thể ăn cá ." Đường Lăng Đào sợ hành động buồn nôn mà gắp lấy miếng cá, hướng miệng đưa tới.

      Hỏng mất ! Hoàn toàn hỏng mất !

      Thần Thần đặt bát xuống, " ăn ! Tôi phải rồi!"

      "Kia ——" Đường Lăng Đào bộ bền gan vững chí biểu tình thẳng thắt lưng, làm bộ muốn theo, "Con và ấy phải rồi."

      Thần Thần vừa nghe liền bước nhanh hơn, lại nghe thấy ba ba bất đắc dĩ : " , Đào tử, làm khó con rồi ."

      quả thực muốn ôm trụ đầu lớn tiếng hét lên, chạy chậm từ trong phòng lao ra.

      " nhanh như vậy làm gì?" là cố ý chờ đến trong viện mới từ từ bước đến trước, nắm lấy tay , quả nhiên, khẩu khí đều thay đổi, trào phúng lại lạnh lùng, "Thằng nhóc kia vẫn ở nhà chờ em?"

      Thần Thần bị bắt lấy tay mà vùng ra được, chỉ có thể vung cánh tay còn lại, đánh lên người , nhưng tay yếu, chỉ như gãi ngứa cho , bị chọc đến phát điên rồi.

      thoải mái mà chế trụ hai tay , lại muốn dùng chân đá, cười hắc hắc, giống người mẫu nhấc chân lên, chặn ngang giữa hai chân .

      "Buông! Buông! Quần lót đều lộ ra cả rồi!" khống chế được kêu lên, giọng như muốn khóc.

      "Có thể buông, nhưng em hãy ngoan ngoãn cho tôi!"

      chỉ muốn ăn sống , nhưng đành khuất nhục gật gật đầu, nước mắt thành chuỗi chảy xuống, phải là khóc, mà là tức giận .

      hướng xuống dưới, thả lỏng, xem ra cổ chân có vẻ bị đau, đợi hoà hoãn, vội kép đến gần xe.

      "Buông ra, buông ra! Tôi tự về được!" muốn cắn ngụm

      "Cứ như vậy mà muốn tự về? !" hừ lạnh tiếng, cảm thấy càng dùng sức nắm chặt tay

      hả? Chẳng lẽ...

      "Đương nhiên, ấy chờ tôi!"

      Tay càng đau, gắt gao nhịn xuống, nên phải ghen chứ?

      "Loại nam ra nam, nữ ra nữ có gì tốt?" cười lạnh, đem kéo tới cửa xe.

      "Chỗ nào đều tốt, đẹp hơn , tính tình hơn ! ấy mới phải bán nam bán nữ, hơn nữa, kỹ thuật lại rất tốt !"

      mở cửa đem đẩy vào trong xe, còn muốn nhảy xuống, mặt chút thay đổi nhìncô, Thần Thần sửng sốt, lại là cái loại biểu tình dọa người này.

      "Em nhảy xuống thử xem." bình tĩnh , "Tôi cái gì cũng đều làm được."

      ngơ ngác nhìn , cắn răng, hai gò má ra hình dáng cương nghị, trong ánh mắt hung hoành thần sắc làm cho sợ hãi đứng lên, nàng biết cái gì cũng có thể làm được.

      đóng sầm cửa xe, Thần Thần cảm thấy như có làn gió đầy sát khí thổi tới.

      ghen tị? Hay là cảm giác kiêu ngạo của phái mạnh bị giẫm đap?? Xem ra cho rằng kỹ thuật cuả tốt, hoặc là nam nhân khác so với kỹ thuật tốt hơn, đều là oan cho .
      Last edited: 16/2/16

    3. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      @ Jup: bạn ah, ĐLĐ là namc nhé, ko np, KLH chỉ là nam phụ, lợi dung nhưng rồi cũng nữc thôi. Phần 2 KLH mới thành namc.
      Cái văn án hơi bị mơ hồ...

    4. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 17 (18+)

      Thần Thần lui sâu vào trong ghế, thở phì phì lên tiếng.

      Đường Lăng Đào lái xe, dùng khóe mắt liếc miết , "Còn tức giận ?"

      Thần Thần giống như thấy quái vật nghiêng đầu đến trừng , biểu tình dọa người còn , khẽ nhếch khóe miệng, tựa hồ còn có chút ý cười.

      Mỗi lần đều như vậy, phát điên lên nhưng cuối cũng cũng chẳng làm gì cả. Cũng tiếp tục tỏ thái độ với , giải thích, coi như có chuyện gì xảy ra, cho tới lần cãi nhau tiếp theo.

      “Đừng giận, đưa em mua đồ.”

      tính cái gì vậy? tay tát người ta cái, tay kia lại đưa cho người ta miếng bánh sao?

      "Nơi đó vốn thuộc về Mang gia chúng tôi, khi nào lại cần phiền đưa .” vui, cười lạnh. Hiển nhiên những lời này làm dao động, chút bất vi sở động, thậm chí còn cảm thấy có lý nên dường như còn cười cười.

      "Vậy cho em thẻ hội viên kim cương, em có thể đưa cho bạn bè của em cũng được. Thẻ kim cương của trung tâm thương mại có giá thị trường thế nào chắc em cũng biết .

      "Này ! Đường Lăng Đào!" thể nhịn được nữa! nghĩ đến bởi vì về thăm nhà mà lên mặt dạy dỗ sao? “ Cho tôi về nhà!" đùa giỡn lớn tiếng.

      "Em cảm thấy có thể sao?" cũng thèm nhìn tới , cười hỏi.

      "Dù sao tôi muốn về nhà!"

      cười thèm nhắc lại, ầm ỹ cũng tốt, mắng cũng tốt, đành mắt điếc tai ngơ, bỏ mặc, chạy xe thẳng đến trung tâm mà quản lý để đỗ xe.

      " ! !" lúc này quyết ở lỳ xe mà xuống, đừng tưởng rằng biết tính toán cái gì!

      " ngại bế em lên." mỉm cười mở cửa xe nhìn , “Chính em nhìn , biết từ đây đến thang máy có bao nhiêu camera quan sát đâu, dù sao cũng ngại ngày mai mọi người bàn luận về chuyện này thế nào.”

      căm thù đến tận xương tuỷ trừng , liều mạng lợi dụng điểm yếu của người khác là sở trường của ! Đột nhiên mị mị cười, "Tốt, tôi cũng cần. Bế ." liều lần, chẳng lẽ giữ hình tượng trước mặt nhân viên? giờ chính là chân đất sợ giày.

      cười hắc hắc, cúi xuống muốn bế lấy , làm bộ ôm ra ngoài xe, còn cố ý dương dương tự đắc "Ân" tiếng.

      "Buông ra!" bỏ hình tượng mà thét chói tai, lại lần nữa hoàn toàn thất bại.

      "Tự tôi !"

      "Đến đây, ôm cái nào."

      "Đường Lăng Đào!"

      Thang máy vẫn lên, ngũ tạng lục phế Thần Thần đều như thiêu đốt , bởi vì vẫn luôn cười, nhíu mi, mím cười nhìn bộ dạng của .

      "Vô sỉ! Hạ lưu!" cố gắng duy trì thái độ bình thường, suy nghĩ liệu trong trong phòng trung tâm theo dõi biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn cùng Đường Lăng Đào. cứ vậy mà tựa vào tấm tường bằng kính, thân mình thẳng tắp, Đường Lăng Đào lại dường như muốn tiến gần.

      " muốn làm gì!" Thần Thần có chút hoảng hốt, dám nhìn thẳng, hung tợn uy hiếp, "Đừng tới gần! Bằng tôi ăn thịt đó.!"

      ha ha cười rộ lên, thập phần khoái trá, nắm chặt quyền, trêu đùa khiến vui vẻ đến vậy sao? !

      Thang máy mở ra là cửa sau phòng nghỉ của Đường Lăng Đào, được ngăn cách với phòng làm việc chính bởi bức tương, nhưng cũng rất tiện cho mang theo phụ nữ.

      Vừa vào cửa, đợi mà rất nhanh lẻn đến khu an toàn, lập tức bị từ phía sau tóm lấy rồi áp vào bức tường, dùng sức ép lên ngực Thần Thần, có chút đau, khiến cho hô hấp càng thêm dồn dập.

      " định làm gì! dám chạm vào tôi tố cáo cưỡng gian!" tức giận đến mức muốn nổ tung.

      "Chữ 'Gian' cũng phải sau khi xong việc ." cười vô sỉ.

      Tay cũng nhàn rỗi, ở hai người dính sát vào nhau, đưa tay kéo váy lên. lấy tay gắt gao đè lại quần lót.

      "Tôi muốn, tôi cần!"

      Hô hấp của nhanh hơn, có chút gấp gáp, chạm vào đồ lót của khiến dâng trào dục vọng muốn vào trong . vuốt ve bờ mông, chậm rãi ma sát cánh hoa, vừa thầm , " muốn!"

      "Tôi hận !" khóc lên tiếng , bị áp lên tường thể cử động, chỉ có thể mặc ve vuốt cơ thể.

      dừng lại, nâng hạ thân, nhân cơ hội muốn giãy thoát, lại bị giữ chặt, quay đối diện. dùng sức đề hai cánh tay Thần Thần, muốn lên tiếng mắng, áp đôi môi nóng bỏng lên môi , định cắn, nhàng rời . áp trán vào trán , giống như áp chế lại như thể sủng nịnh. Ánh mắt gần mắt , lần đầu tiên nhận thấy đôi mắt ánh lên vẻ u, nhưng lại có chút bất đắc dĩ, khiến ngây người.

      "Thần Thần..."

      Lần đầu tiên, gọi tên như vậy.

      "Thần Thần, đừng ở bên cạnh người đàn ông khác." giọng , áp chế hết sức cảm xúc.

      "Thần Thần, ở lại với ."

      Lòng của đột nhiên muốn tan chảy, " ghen sao?" ngây ngốc hỏi.

      từ trong ngực phát ra tiếng cười , buông lỏng hai tay , quên cả giãy dụa, nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu xinh đẹp của .

      "Ừ, ghen." hào phóng thừa nhận.

      "Đường... A..."

      còn muốn hỏi tiếp, lại nhíu mi, ngăn chặn lời của ở trong miệng. có chút mãnh liệt nâng lên của hai chân , cởi bỏ quần lót, dùng sức đem áp tường, hề chờ đợi mà đột nhiên xỏ xuyên qua thân thể của . sợ mình có thể bị ngã, chỉ có bám lấy bờ vai của .

      ... ... vì thân thể tình triều mà khuôn mặt nhắn đỏ lên, còn có điều muốn hỏi, còn muốn nghe tiếp, sau từng đó năm, lần đầu tiên nhàng và dịu dàng với như vậy. Nhưng là... Hiển nhiên cho cơ hội để , tư thế cơ thể như vậy làm cho tiến vào càng sâu. Thần Thần chưa từng có kích thích như vậy, đành hỗn loạn phóng túng, cho đến khi đến cao trào, thậm chí kẹp chặt lấy , phối hợp với cử động của cơ thể mình.

      có chút hư hỏng ghé vào đầu vai , mặc kệ cho bế đến giường, cuồng nhiệt muốn thêm lần nữa. được dẫn dắt lên thiên đường, thân thể tỏ ra thành hơn lý trí. thích cơ thể , cũng thích làm chuyện này với . Cho tới khi hét chói tai ngất , mới phóng ra chính mình... lau khuôn mặt nhắn của đỏ ửng, đầy mồ hôi. , thể để hỏi tiếp, thể cho chạm đến vị trí mềm mại nhất trong lòng … Ít nhất phải bây giờ.

    5. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 18.

      Khi Thần Thần tỉnh lại Đường Lăng Đào thấy đâu , đứng dậy bỗng bủn rủn vòng eo, ngày hôm qua cũng quá ra sức rồi? nhìn đồng hồ, hơn 9h.

      sô pha đối diện có mấy bộ trang phục hè hoàn toàn mới, liếc hai mắt, tất cả đều là những trang phục tinh xảo, đẹp đẽ, Đường Lăng Đào giống dì Cốc, đều hướng cho theo style công chúa, phong cách mà ghét nhất!

      tai vướng vướng, vô tâm nâng tay sờ sờ, đầu ngón tay chạm vào khiến tai hơi đau, tai đeo đôi khuyên tai.

      đeo cho sao? Lòng của lên ít cảm thụ kỳ quái, sau khi ly hôn lại thường hay làm những niềm vui muốn làm cảm động. Nhưng ra lại khiến sợ khiếp.

      người thấy ngấy ngấy, giữa hai chân cảm giác khó chịu. ngước lên nhìn lọ hoa bàn, liên tục hai lần liền đều phòng hộ, trước khi ly hôn, khá tự giác phòng tránh, bản thân cũng chưa bao giờ lo lắng về vấn đề mang thai, còn bây giờ

      lắc đầu, muốn tiếp tục suy nghĩ về vấn đề phiền lòng này nữa, bước xuống giường, tắm, lúc này mới phát bàn trong phòng tắm, có hộp giấy , bên trong là nội y hoàn toàn mới, bên cạnh là chìa khoá xe của … Trong lòng vừa chua xót lại ngọt ngào, chỉ cần muốn, có cách dỗ dành cho vui vẻ trong lòng, nhưng lại hề muốn sống chung vui vẻ.

      Tắm xong khiến cơ thể nhàng khoan khoái, cuốn khăn tắm quanh mình, đứng trước sô pha lựa chọn quần áo. Quyết định chọn bộ váy áo màu xám tuyết, có những chi tiết trang khí khá đẹp. nhìn đống váy áo màu hồng phấn còn lại ghế, cười nhạt, đương nhiên muốn biến thành con búp bê, càng tỏ ra cường hãn thâm trầm của . vô giác sờ tai, vừa rồi nhìn qua gương, đó là đôi khuyên tai , là do đeo cho , pha lê màu tím long lanh, rất đẹp. Vì làm việc có tiếp xúc với thời trang, trang sức, khiến cho thẩm vị của cũng tiến bộ đôi chút.

      Mặc đồ vào, vụng trộm ra phòng làm việc của sau cánh cửa, quả nhiên ở đó. cố tình trốn , sợ nhắc đến chuyện hôm qua? … Thế nhưng thừa nhận ghen, nhịn được nhoẻn miệng cười, có chút đắc ý. còn có thể trốn cả đời sao?

      Mua mấy cành cúc trắng, vì hôm qua về nhà nên hôm nay rất nhớ mẹ.

      Khi xe tiến vào nghĩa trang, tại, Mang Minh Lực có khả năng an táng vợ tại nghĩa trang có phong thuỷ tốt nhất thàng phố. Thần Thần thong thả bước con đường đá, mặc dù an táng tại nơi phong thuỷ tốt nhất… Có ích gì? vẫn mất mẹ, ba ba người phụ nữ khác.

      Bức ảnh của mẹ tấm bia đá hoa lệ, Thần Thần yên lặng nhìn, mẹ vẫn như vậy, vĩnh viên già . biết sao, càng lớn lên càng nhớ mẹ... Nếu ngày hôm qua, người đón là mẹ, cùng nhau ăn cơm, tốt biết bao. có rất nhiều điều muốn với mẹ, thầm nghĩ nếu được với mẹ, nhưng nhìn bức tấm bia đá lạnh băng, lại thể mở miệng điều gì.

      Bởi vì phải ngày nghỉ, nghĩa trang rất ít người, lúc xuống núi, bỗng thấy Đường Lăng Đào đứng cạnh ngôi mộ bên sườn núi. dừng bước, trợn mắt nhìn kỹ, đúng là !

      lặng im đứng ở trước ngôi mộ trong góc vắng vẻ, phát khuôn mặt trông rất buồn bã. nhìn thẳng bia mộ, hề nhúc nhích, cũng giống như cầu khấn. vụng trộm rón rén bước tới, khi đến gần, Đường Lăng Đào mới phát ra. , ngước mắt lên. phát trong ánh mắt ẩm ướt lệ quang.

      Thần Thần cả kinh, ... Khóc?

      Đường Lăng Đào hiển nhiên nghĩ người tới là , bị nhìn thấy đúng lúc chật vật. cứng người, tránh né ánh mắt trực tiếp của . Thần Thần lăng lăng nhìn bia mộ kia, là người rất quan trọng của sao? Chẳng lẽ là mẹ ? bia mộ là bức ảnh của rất trẻ tuổi, phải là thời điểm chụp ảnh, ấy rất trẻ, còn có ánh mắt cười như thuộc về thế giới này. Lòng của chợt yếu đuối.

      Là người trước đây của ? Nhớ mãi thể quên, còn khóc ?

      lạnh lùng cười, dường như có việc gì lấy điện thoại cầm tay ra, hướng phía Đường Lăng Đào chụp ảnh, "Oa! Đường đại quản lí khóc nè! là con người sắt đá nhưng lại rất nhu tình nha! Phải nhanh lưu lại kỷ niệm này. Ai Đường Lăng Đào là con người vô tâm vô phế như súc sinh, thực ra rất thâm tình nha…”

      "Đủ! Đừng có làm loạn!" nhẫn nại .

      để ý tới , nhanh tay đưa điện thoại đến trước mặt .

      "Mang Thần Thần!" rốt cục thể nhịn được nữa vung tay lên, phòng bị, di động bị hất văng ra, đập và phiến đá phía trước vang lên tiếng động lớn rồi tiếp tục văng ra xa. giật mình, sắc mặt giận dữ nhưng lại bi thương, trước mặt người phụ nữ khác, dù sống hay chết, vĩnh viễn bực tức và trách cứ .

      Run run môi, xoay người bước .

      Trong lòng khoảng trời cho phép chạm đến hay biết qua. vốn nghĩ rằng đó là những ký ức đau lòng, thể nhắc đến, nhưng bây giờ, hiểu ra, chính là người con đó, trong bức ảnh đó. khóc, là người đàn ông mà vứt bỏ! thích con lợn cũng được, thích chó cũng xong, chẳng liên quan gì đến cả.

      thực hận , hôm nay càng thêm hận . Vừa trước đó còn ra sức muốn giường, nhưng vài tiếng sau, lại khóc vì người con khác. Mặc quần vào là biến thành người khác, có khả năng biến hình sao? hít hít mũi, được! quyết định, cho dù có tuyên chiến với cả thế giới, cũng để cho Đường Lăng Đào chiếm được tiện nghi.

      Chạy mạch xuống núi, thấy xe của , bực mình, tiến lên, đưa tay muốn bẻ gương . Dù sao cũng là xe xịn, quả nhiên hệ thống bảo vệ rất tốt, còi báo hiệu hú vang, còn gương chẳng sao cả. Chủ nhân khi dễ , đến cẩu xe cũng khi dễ ! ngó nghiêng xung quanh, thấy mấy hòn đá bên cạnh đường , liền tiến đến, thử nhấc viên đá. Dùng sức chút, cuối cùng gương xe cũng gãy, chỉ còn dính với thân xe bởi dây điện bên trong, chật vật lay động.

      Hừ! mệt mỏi há mồm thở dốc, cánh tay cũng rất đau, nước mắt vẫn tiếp tục rơi xuống. hầm hừ chạm đến tai, tai vẫn còn đau, giựt ra khuyên tai, vứt xuống mặt đất, dùng sức dẫm lên. chiếc bị vỡ, còn chiếc vẫn ngoan cố bị tổn hại. Đến cả khuyên tai cũng chống lại . cũng để ý, nhanh như chớp phóng xe vào thành phố

      Chuyện đầu tiên cần làm là đến ngay hiệu thuốc gần nhất mua thuốc tránh thai khẩn cấp, sinh con cho ? Đời này vẫn chưa nghĩ đến! Mua thêm bình nước, từng ngụm, từng ngụm nuốt xuống bụng, lúc này mới thả lỏng, bớt giận.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :