1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 89: Đến Liễu gia


      Trang Thư Tình gạt Trang Thư Hàn chuyện Đổng gia tìm tới cửa.


      "Đổng gia?" Đối với vị họ hàng bên ngoại này, Trang Thư Hàn vẫn có chút chờ mong, cũng mong muốn có người có thể gánh giúp tỷ đệ bọn họ mảnh trời, tâm tâm niệm niệm cũng chỉ vì muốn chậm trễ hôn của tỷ tỷ, nhưng mà suy nghĩ của còn đơn giản như trước kia, bây giờ bọn họ tới tìm, khỏi quá khéo .


      Tiên sinh lúc trước từng với , tiền đồ của càng cao, thân thích tìm tới của càng nhiều, cho dù người có cách vạn tám nghìn dặm cũng có lý do để đến gặn mặt, chỉ là Đồng gia...


      "Tỷ tỷ nghĩ như thế nào?"


      Trang Thư Tình thấy nét mặt của đệ đệ, tâm cũng thoáng buông xuống chút, ra phán đoán của mình.


      Trang Thư Hàn nghe xong, lâu cũng chưa gì, nếu như tỷ tỷ , Đổng gia sớm biết mẫu thân ở nơi nào, biết tỷ đệ bọn họ chịu bao nhiêu khổ, vậy lúc đó vì sao niệm chút tình máu mủ cứu bọn họ ra khỏi vũng bùn?


      Thân thích cái chó má! Trang Thư Hàn chỉ thấy lạnh cả người.


      " có việc gì, phải sợ." Trang Thư Tình tới, ôm đứa vào lòng, "Đồng gia vốn có quan hệ gì với chúng ta, vào thời điểm chúng ta khó khăn nhất có bất luận kẻ nào chìa tay cứu giúp, tại bọn họ càng dùng được, chỉ cần chúng ta có việc gì phải đến cầu bọn họ, bọn họ mơ tưởng nắm thóp được chúng ta."


      Câu phía sau nghe có chút quen tai, nhưng Trang Thư Tình cũng có nghĩ nhiều, tiếp tục : " tại mỗi ngày đệ điều sớm về trễ, có nhiều cơ hội gặp mặt , nhưng người cũng đến, khẳng định lựa chọn thời điểm chính xác để gặp đệ, phải sợ, cứ bình bình đạm đạm với họ, coi họ chỉ là thân thích thường lui tới, cần xé rách mặt. Cũng cần chất vấn cái gì, chỉ bình thường đối mặt, biết ?"


      Lần đầu tiên được tỷ tỷ ôm. Trang Thư Hàn tuy cảm thấy ngượng ngùng nhưng cũng có đẩy ra, tham luyến loại ấm áp này, đều luôn biết, bất cứ ai cũng giống như tỷ tỷ, tâm muốn tốt cho , những người khác, có quan hệ gì đến .


      ""Đệ biết phải làm thế nào, Đổng gia, cũng chẳng có gì hơn, đệ đệ của tỷ có tiền đồ hơn so với bất luận kẻ nào ở Đổng gia."


      "Đó là đương nhiên. Bọn họ nằm trong hũ mật lớn lên, trả qua bất kỳ mưa gió, sao có thể so được với đệ." Trang Thư Tình vỗ vỗ tấm lưng thon gầy của đệ đệ, đứa dạo này lớn nhanh. Người tuy còn gầy yếu, nhưng khung xương cân xứng, mặc xiêm y cũng quá khó coi."


      Thoát khỏi cái ôm của tỷ tỷ, Trang Thư Hàn nghiêm túc nhìn Thư Tình, "Tỷ tỷ, đệ cố gắng thành công."


      "Đệ tại làm rất tốt, Trang Trạch Lương tại hối hận, Đổng gia, về sau nhất định cũng hối hận." Thư Hàn ngày sau càng chói mắt, mà nàng, mặc dù thể so với đệ đệ, nhưng chắc chắn cũng dựa vào bản thân để sống tốt. Tỷ đệ bọn họ, cần phụ thuộc vào bất kỳ ai cũng có thể có những ngày tháng tốt đẹp.


      "Đúng rồi tỷ tỷ, tỷ Bạch đại ca là hoàng tử, vậy chuyện của tỷ với..."


      "Chuyện này đệ đừng hỏi, đừng quá để trong lòng."


      "Đương nhiên là phải hỏi, đây là đại ." Gương mặt Trang Thư Hàn lập tức nghiêm trọng, đứng dậy liền muốn qua phòng bên cạnh. "Đệ qua hỏi cho ràng, là hoàng tử liệu sau này có thể khi dễ tỷ hay ?"


      " có thể, nếu muốn." Ấn người đệ đệ ngồi lại chỗ cũ, "Đây là chuyện thể cưỡng cầu, sao đệ có thể hỏi được? Thư Hàn, tỷ cần..."


      Dừng chút, tươi cười của Trang Thư Tình mang theo chút khổ sở, "Cũng phải cần, chỉ là loại chuyện này có để ý cũng vô dụng, bằng thuận theo tự nhiên, bước tính bước, nếu ngày coi trong người khác rời tỷ, tỷ tỷ của đệ nào có chuyện sống nổi? Chuyện này chỉ có thể tùy tâm, tỷ cũng thể bắt buộc người phải tỷ, cho dù ngày nào đó đệ đứng ở vị trí cao, là thần trong lòng mọi người, cũng thể bắt buộc chuyện tình cảm, tâm, thể chịu chế."


      Trang Thư Hàn mím môi, biết tỷ tỷ có đạo lý, nhưng chỉ là cam lòng.


      "Việc này có gì phải bắt buộc, là." Trang Thư Tình buồn cười vỗ vỗ đầu , giống như đối đại với tiểu hài tử, "Trước kia thế nào, sau này ra sao, bản thân ta thể thay đổi cũng thể đoán trước, Bạch đại ca của đệ căn bản là đem thân phận kia để vào mắt, đệ cần gì phải dùng thân phận chuyện với ? Trở về phòng nghỉ ngơi , sáng sớm ngày mai còn phải ."


      Dỗ người mất, Trang Thư Tình thử thăm dò hô câu, "Bạch Chiêm?"


      Cửa vừa đóng lại liền mở ra, Bạch Chiêm từ bên ngoài vào, "Biết ta ở bên ngoài sao?"


      "Đoán." Ôm lấy Niệm Niệm, Trang Thư Tình nhìn về phía nam nhân đến, "Chàng đoán thử Đổng Minh Đức ở đây bao lâu?"


      "Nếu nàng vui ngày mai ."


      Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, "Nhịn thêm hai ngày nữa, nếu như mực dây dưa chúng ta cần khách khí."


      "Thư Tình, nàng phải nhẫn nại."


      Điểm ấy mặt mũi ấy nàng vẫn cho Đổng gia, Trang Thư Tình hơi nghiêm về sau, hai người cách quá gần cơ hồ là vai kề vai, nàng nghĩ, nếu có thể vượt qua, cuộc sống sau này của tỷ đệ bọn họ sợ ai tới làm phiền.


      "Tình huống của Đổng gia chàng có biết ?"


      "Ở kinh đô có nghe phụ thân qua, gia thế cũng lớn, thế lực , nhưng lấy được thánh tâm, cũng có người nào kinh tài tuyệt diễm đáng chú trọng."


      " cách khác, bên trong ngoài có chút nội tình, mặt khác cũng quá xuất sắc."


      "Gần như vậy."


      Trang Thư Tình có chút đăm chiêu gật đầu, được thánh tâm đủ để thuyết minh hết thảy.


      Sáng sớm ngày kế, Trang Thư Tình tới Liễu gia.


      Vì chấp nhất của Liễu tứ tiểu thư đối với Bạch Chiêm, Trang Thư tình tất nhiên là muốn Bạch Chiêm theo, nhưng mà lúc này nàng thể tách ra.


      Bằng danh hào Trang thần y, Trang Thư Tình rất dễ dàng bước vào Liễu gia, Bạch Chiêm cùng Thư Tình vào sân của Liễu Tam, mà để người dẫn gặp Liễu lão gia tử.


      Lão gia tử rất ít khi khách khí với người khác, nhưng Bạch Chiêm là người thể từ chối ngoài cửa, "Bạch công tử tới cửa, vẻ vang cho kẻ hèn này."


      Bạch Chiêm là ai? Bản tính của chính là người biết khách sáo, vừa mở miệng liền vào vấn đề, "Thư Tình đến chữa bệnh cho Liễu Tam, ngươi cần ngăn cản."


      "Vậy bệnh của cháu ta có thể trị?"


      "Năm trước nàng đến xem qua, khi đó nàng cũng chỉ biết phải làm thế nào, chỉ là khí đơn lực bạc, nhưng mấy tháng nay có chuẩn bị, nắm chắc nàng tới cửa."


      Chuyện năm trước Trang Thư Tình đến có biết, nguyên nhân gặp gỡ Liễu Tam cũng biết đôi chút, nhưng biết biết, cũng có hỏi nhiều.


      Danh vọng Trang Thần y truyền đến chỗ của , khi đó vào Quỳnh Nhi chơi cờ, đó là lần đầu thấy Quỳnh Nhi thất thố đánh nghiêng cả bàn cờ, sau đó dùng ngữ điệu giống như khóc giống như cười : "Tổ phụ, chừng cháu thực có thể thoát ly khổ ải."


      Lúc đó tin, nha đầu kia mới có bao lớn.


      Nhưng trước mắt, phải nhìn với cặp mắt khác xưa, người có thể được Bạch công tử chuyện dùm dễ dàng, công tử chắc chắn, tất nhiên là thực nắm chắc trong lòng bàn tay.


      Bên kia, Trang Thư Tình gặp được Liễu Tam Liễu Tri Quỳnh.


      Nàng nằm giường, người thực gầy, mặt có lấy tia huyết sắc, ngũ quan cũng bắt đầu có biến hóa.


      "Ta vẫn luôn chờ muội." Nhìn thấy nàng, Liễu Tri Quỳnh cười, khăn tay nắm chặt thành đoàn, "Cho dù khi thân thể tốt ta cũng dám ra ngoài gặp người, mỗi khi nhìn gương, ta đều sợ hãi biết có phải ta chết rất khó coi? Đều đem gương dời hết, miễn để dọa đến chính mình."


      Trang Thư Tình ngồi ghế dựa, bắt mạch giúp nàng, : "Muội đáp ứng tỷ, tại nắm chắc nên mới dám đến cửa."


      "Trang thần y, muội biết khi ta nghe thấy danh hiệu này có bao nhiêu cao hứng, ta cảm thấy may mắn vì lúc trước đến Lãnh Sơn Huyện, để được gặp mặt tỷ đệ hai người."


      "Vì vậy người luôn , thiện hữu tất có thiện báo." Thu tay, Trang Thư Tình cười, "Tình huống so với đoán trước của muội tốt hơn nhiều, mấy tháng nay vẫn làm theo thực đơn muội viết chứ?"


      "Đương nhiên, biết có hy vọng, ai lại tiếc mệnh." Liễu Tri Quỳnh khẩn trương nhìn nàng, "Bệnh của ta, phải trị thế nào?"


      " tại Hội Nguyên Phủ hẳn là có nhiều lời đồn đãi về phương pháp chữa bệnh của muội đấy thôi, đúng như vậy, cắt vết dao người, bỏ những thứ gây hại bên trong cơ thể ra ngoài sau đó khâu lại, sợ hãi sao?"


      "Sợ, nhưng dù sợ cũng thể trở mắt nhìn thấy bộ dáng xấu xí của mình đầu chết , chỉ cần cắt bỏ những thứ gây hại cho cơ thể, ta có thể tốt hơn sao? khỏe mạnh giống như người bình thường?"


      "Cắt bỏ phần trong cơ thể sao có thể hoàn toàn chịu ảnh hưởng, nhưng mà tỷ là tiểu thư Liễu gia, nếu như bảo dưỡng cẩn thận, vấn đề lớn, muội chỉ muốn là, giải phẫu có khả năng xuất vấn đề."


      Giải phẫu, từ xa lạ, nhưng Liễu Tri Quỳnh lại nghe hiểu, "Muội ."


      "Giải phẫu là loại y thuật hoàn toàn khác so với bất kỳ loại y thuật nào mà tỷ từng biết, khi thực hành nó có rất nhiều thứ phải chuẩn bị, tuy rằng muội nỗ lực chuẩn bị, nhưng mà chỉ có thể là đơn sơ, chỉ là thân thể của tỷ thể tiếp tục chờ đợi, nếu có thể cho muội nửa năm... , chỉ cần thêm ba tháng, nhất định nắm chắc hơn nhiều, trong quá trình giải phẫu có thể xuất những thứ ngoài ý muốn thể biết trước, khả năng có thể thất bại, tỷ có thể ở bàn phẫu thuật thể tỉnh lại, hoặc có thể nhiễm các loại bệnh khác... Tam tiểu thư, muội nhất đĩnh phải trước với tỷ, muội chỉ nắm chắc ba phần."


      "Ta trị bệnh hơn mười năm, muội là người duy nhất có thể được chính xác chứng bệnh của ta, hơn nữa là người duy nhất có được phương pháp trị liệu, đừng là ba phần, cho dù phần, ta cũng liều mạng." Khát vọng trong mắt Liễu Tri Quỳnh dần mãnh liệt, "Thân thể này của ta như thể nào, trong lòng sớm biết, nếu muội trị, ta nhiều nhất cũng thể chống đỡ mấy tháng."


      "Đúng vậy, vượt quá ba tháng, muội vẫn luôn để ý đến tình huống của tỷ, nếu hôm nay đến, trễ chút chỉ sợ phẫu thuật cũng vô dụng." Trang Thư Tình bình tĩnh nhìn nàng, "Tỷ có thể tin tưởng muội, nhất định muội dốc hết toàn lực để cứu tỷ."


      "Từ sau khi muội hứa chữa trị cho ta đến nay, muội vẫn luôn nỗ lực, tin muội ta còn tin ai? Cho dù ngựa chết thành ngựa sống, chỉ có thể chạy đoạn đường cũng là hy vọng."


      Liễu Tri Quỳnh nắm lấy tay Trang Thư Tình, tuy rằng đôi bàn tay này bé nhưng nó là thứ duy nhất có thể cho nàng khả năng sống sót, "Ta tin muội , tại liền bắt đầu sao?"


      "Nếu tỷ đồng ý, người nhà cũng ngăn trở vậy tại muội liền bố trí, sau khi về chuẩn bị mọi thứ, sáng mai chúng ta bắt đầu."


      "Ta đến rồi, Trang thần y, ta là mẫu thân của Quỳnh Nhi." Ngoài cửa, nhị phu nhân đỡ tay nha hoàn tiến vào phòng, trong lời mang theo nức nở, "Quỳnh Nhi ... chỉ còn ba tháng thôi sao?"


      "Có lẽ là ngắn hơn."
      phương1311, Hale205, hargane18742 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 90: Trước giải phẫu.


      Liễu Tri Quỳnh ngẩng đầu nhìn về phía mẫu thân vì nàng mà lo lắng hơn mười năm, "Ta muốn làm giải phẫu."


      "Làm, phải làm, đều đến nước này, còn có cái gì dám." Liễu nhị phu nhân cũng cố nhiều hơn nữa, gạt nước mắt quyết định, "Trang thần y, ngài phải chuẩn bị cái gì, chỉ cần ngài phân phó, Liễu gia nhất định dốc lòng làm được."


      "Ta cần gian phòng sạch , những thứ dư thừa đều bỏ hết ra ngoài, bên trong phòng luôn phải chuẩn bị nước nóng, và cái bàn dài rộng theo vóc người của Tam tiểu thư, còn nữa, phải chuẩn bị nhiều vải bông, tất cả đều được nấu qua nước sôi, sau đó tiếp tục chưng nửa canh giờ, mặt trời hôm nay rất tốt, sau khi chưng sau phơi dưới mặt trời, nhân lúc còn sớm, tại mau chuẩn bị."


      "Thanh Thanh, nghe hết ? nhanh chuẩn bị."


      "Vâng." Thanh Thanh cẩn thận rãi nghe Trang Thư Tình , chưa kịp tán thưởng liền vội vàng chuẩn bị.


      Ai có thể ngờ được, tiểu nương mấy tháng trước còn vô cùng chật vật, tại trở nên lợi hại như vậy, may mắn, may mắn nàng trở nên lợi hại, bằng chừng tiểu thư ...


      Nàng là nha hoàn hầu hạ bên người tiểu thư, có người nào ràng được tình huống của tiểu thư như nàng.


      "Tối nay Tam tiểu thư được ăn bất kỳ thứ gì, đói cũng phải ráng nhịn, giải phẫu sau thời gian thể di chuyển, nhân lúc này, Tam tiểu thư nên tắm qua lần."


      Liễu Tri Quỳnh miễn cưỡng cười cười, "Ta ."


      Trang Thư Tình đứng dậy."Ta cũng phải trở về làm chút chuẩn bị, sáng mai lại tới, Tam tiểu thư đừng để cho thân thể quá mệt mỏi. Đừng để tinh thần sa sút."


      "Ta tận lực để chính mình nghỉ ngơi tốt."


      ra cửa, Trang Thư Tình liền nhìn thấy Bạch Chiêm đứng ở ngoài cửa viện, bồi bên người lão giả và nam nhân trung niên.


      "Liễu lão gia tử và Liễu nhị gia." Bạch Chiêm thuận miệng giới thiệu, cũng cảm thấy tuổi của vào cách xưng hô có gì đúng, " xong chưa?"


      "Ừ, Tam tiểu thư nguyện ý giải phẫu, tình huống thân thể của nàng tại quá tốt. Vì vậy nên hẹn vào ngày mai." Trang Thư Tình có chút lo lắng nhìn lão gia tử, lo lắng bọn họ tin tưởng vào y thuật của nàng. Nhưng Trang Thư Tình vẫn vén áo thi lễ, ngữ khí thành khẩn : "Ta tận lực lưu lại tánh mạng của Tam tiểu thư, tình huống của nàng vô cùng nghiêm trọng, nếu tiếp tục kéo dài sợ là dù ta có mổ cũng cứu được."


      Lão gia tử cùng người ta lục đục cả đời triều, tự nhận bản thân vẫn có khả năng nhận thức nhân tâm. Nếu lúc trước là nể mặt Bạch công tử mới miễn cưỡng đáp ứng, tại nhận thức của với vị thần y tuổi này có chút lòng tin.


      Từ nàng lộ ra tự tin khiến cho nguyện ý tin tưởng.


      Đây đúng là khó có được, cũng phải người ai cũng có thể tùy tiện lừa gạt, lão gia tử cảm thấy có chút ý tứ, lo lắng trong lòng khỏi phai nhạt , tiểu nương này, có thể cứu được cháu của .


      "Liễu gia tận hết khả năng chuẩn bị tốt những thứ Trang thần y phân phó, Quỳnh Nhi, nhờ cả vào thần y."


      "Đây là chuyện đại phu nên làm." Trang Thư Tình nhàng thở ra. Nhất thời mặt liền lộ ra tươi cười, nàng biết, tất cả phần lớn đều nhờ công lao của Bạch Chiêm. Nếu che chở, chừng bên ngoài sớm truyền ra lời đồn nàng là phù thủy chứ phải thần y.


      Liễu lão gia tử tự mình đưa người tới cửa, nhìn xe ngựa rời cũng chưa thu hồi tầm mắt, "Truyền lời của ta, lập tức đem tứ nha đầu ra khỏi phủ ở vài ngày. Lão nhị, con hỏi Trang... thần y dặn dò thứ gì. Mau giúp họ chuẩn bị, Tam nha đầu chịu đựng tra tấn nhiều năm như vậy, tại cuối cùng cũng có chút hy vọng, cho dù tình huống trước mắt có nguy hiểm cũng phải tiến hành."


      "Cha, vị thần y này có phải là... có chút tuổi hay ?"


      Lão gia tử quay đầu, ngữ khí bẫng nhưng lời ra lại vô cùng khí phách, "Ta ngại nàng tuổi , chỉ cần nàng có bản lĩnh, cho dù tuổi hơn ta cũng dám mời về, mười mấy năm qua tam nha đầu tìm biết bao đại phu, uống ba nhiêu thuốc? Trừ vị tiểu thần y này ra, ai có thể cho Tam nha đầu câu trả lời chính xác về căn bệnh của nàng? Cho dù là vị đại phu bó tuổi cũng lắc đầu chúng ta nên chuẩn bị hậu , con , chúng ta nên tin ai?"


      Liễu nhị gia , cả đời nhát gan, may mắn có thể hiểu được, tranh thưởng, chỉ có thể dựa vào trụ cột của gia tộc ở Hội Nguyên Phũ, nhưng chuyện của nữ nhi, nếu tiếp tục nhát gan mệnh của nữ nhi còn!


      Dùng sức vuốt mặt, "Cha, con lập tức chuẩn bị."


      Xe ngựa được lúc, Trang Thư Tình có chút thất thần.


      Bạch Chiêm vén rèm lên hỏi, "Đổng Minh Đức có động tĩnh gì?"


      Trần Nguyên cưỡi ngựa tới gần, dùng thanh khiến cả hai người trong xe ngựa đều có thể nghe thấy : "Sáng sớm liền tới cửa, nghe gác cổng Trang tiểu thư ra ngoài xem bệnh liền rời , thấy có vài người ở gần đó, chắc là Đổng gia phái tới chỗ này để nhìn Trang tiểu thư cùng Trang công tử."


      Bạch Chiêm quay đầu, "Phải về sao?"


      ", Từ gia, chàng phái người trở về tiếng với Thanh Dương Tử, chuẩn bị tốt để mai mắt dầu mổ, biết phải làm như thế nào ."


      Sau khi ra khỏi Từ gia, Trang Thư Tình dứt khoát chuyến lên núi xem hổ con, đến khi chiều ta mới trờ về nhà.


      Sau mấy canh giờ, Đổng Minh Đức biết nếu nàng trở về cũng tốt đến gặp.


      "Bảo Châu, ngươi đến Bảo Hợp Dường tìm Lưu đại phu, đem chuyện ngày mai ta giúp Liễu tam tiểu thư mổ với ."


      "Vâng."


      Thanh Dương Tử đường chạy chậm tiến vào, vừa hưng phấn vừa , "Những thứ cần chuẩn bị đều chuẩn bị tốt, Liễu Tam đồng ý rồi sao? Thứ tốt vừa làm xong, ngày mai dùng tới!"


      "Ừ, hiệu quả của thuốc giảm nhiệt có được , thuốc mỡ ngươi làm tuy thể hoàn toàn thay thế nhưng hiệu quả vẫn sai, trước khi bào chế ra thuốc giảm nhiệt vẫn dùng thứ này, nếu có thời gian cứ làm nhiều ít, giải phẫu cắt bỏ cũng khó, khó là sau khi phẫu thuật xảy ra biến chứng, về dụng cụ thở có tiến triển tốt, nhưng về dụng cụ phân loại..."


      Trang Thư Tình hỏi Bạch Chiêm, "Còn chưa làm ra sao?"


      "Vẫn chưa, ta lấy thêm vài người từ phụ thân, tất cả đều rất có tay nghề, tại bọn đều dốc sức làm máy ly tâm, nhưng tạm thời vẫn chưa có tin tốt."


      Thanh Dương Tử lập tức phát huy lòng hiếu kỳ, "Nhất định phải có dụng cụ phân loại sao? Có thể dùng làm gì?"


      Khi đến y thuật, Trang Thư Tình có bất kỳ dấu diếm, nhất là đối với Thanh Dương Tử, nàng luôn giải thích kỹ càng, "Máu của người được chia thành rất nhiều nhóm, có dụng cụ này ta có thể biết được người bệnh thuộc vào nhóm máu nào, như vậy suy ra, nếu máu của người cho cùng với loại máu của người nhận khi bị thương, ta có thể đưa máu từ người cùng nhóm máu vào cơ thể bệnh nhân, chỉ cần máu lượng máu trong cơ thể được duy trì chúng ta có thời gian nghĩ ra tất cả những biện pháp có thể để cứu người, hiểu ?"


      Máu có thể truyền vào cơ thể người khác? Sao có thể? Giống như truyền nước muối sao?


      Chuyện này. Ngay cả Bạch Chiêm cũng có chút tò mò.


      Thanh Dương Tử vò rối phần tóc có chút tán loạn, "Để ta tiêu hóa chút."


      Trang Thư Tình cười. "Ngươi cứ từ từ suy nghĩ, chờ suy nghĩ cẩn thận rồi ngươi biết, có nhiều thứ vô cùng thần kỳ."


      "Thứ thần kỳ nhất chính là y thuật của ngươi." Thanh Dương Tử dứt khoát đặt mông ngồi xuống đất gác chân, "Muốn phẫu thuật cho Liễu tam phải dùng dụng cụ phân loại máu?"


      " nhất thiết phải sử dụng. ý ta là nếu muốn truyền máu nhất định phải có máy phân loại, giải phẫu có thể liều, nhưng nếu xuất tình hình nguy hiểm phải dùng máu lưu lại mệnh trong thời gian mới có thể cứu được người, cho dù là Nam Chi hay Từ Giai Oánh, khi phẫu thuật cho các nàng đều tồn tại nguy hiểm, chỉ là lúc đó bắt buộc phải ra tay, ta cũng còn lựa chọn nào khác, Liễu Tam kỳ thực cũng như vậy. Nếu phải nàng ấy thể chờ được nữa, ta đợi đến khi dụng cụ phân loại máu được hoàn thiện bắt đầu phẫu thuật."


      Thanh Dương Tử như có chút đăm chiêu, đại khái biết được tầm quan trọng của thứ này, Ừm, buổi tối phải trở về Bạch phủ ép khô bọn họ, có cái máy thôi mà làm cũng được, muốn bạc sao? Đừng mơ.


      Sáng sớm ngày kế, cửa lớn Trang gia mở ra, Trang Thư Tình trước, Bảo Châu Nam Châu mang hộp dụng cụ theo sau, xe ngựa cũng chuẩn bị tốt. Vững vàng dừng lại trước mặt Trang Thư Tình.


      theo phía sau Bạch CHiêm là Trần Nguyên và Thanh Dương Tử.


      định chuyện, hai chiếc xe ngựa trước sau dừng lại trước Trang gia.


      Trang Thư tình chút ngoài ý muốn khi thấy sáng sớm Đổng Minh Đức tới chặn đường nàng, nhưng chiếc xe phía sau lại khiến nàng có chút ngoài ý muốn.


      Lưu Thanh Quân xa xa đứng chắp tay, gì.


      Khẽ gật đầu với , Trang Thư Tình nhìn về phía Đổng Minh Đức.


      "Sáng sớm như vậy ra ngoài chẩn bệnh?"


      "Vâng, tình hướng của Liễu tam tiểu thư tốt, thể tiếp tục kéo dài, hôm qua hẹn tốt thời gian khám bệnh."


      Hôm qua gặp được người, Đổng Minh Đức vốn tưởng nàng cố ý tránh mình, tại thấy được câu trả lời, nghi ngờ trong lòng nhất thời còn, ý cười mặt càng đậm, cũng đúng, ít ra Trang Thư Tình cũng phải niệm tình trưởng bối.


      Liễu gia Hội Nguyên Phủ dương nhiên biết, lão gia tử lúc trước chính là Lễ Bộ Thượng Thư, sau này cáo lão trở về vẫn mực trụ lại đây, nghĩ tới vị cháu này lại dễ dàng nhấc lên quan hệ với Liễu gia như vậy.


      "Nhĩ cữu còn có việc sao? Có thể chờ ta trở lại rồi được ?"


      "Chính quan trọng hơn, nhanh chóng , đừng để lỡ việc, thấy Liễu lão gia tử nhớ Đổng gia gửi lời hỏi thăm."


      Trang Thư Tình cười cười cũng đáp, đỡ tay Bạch Chiêm liền lên xe.


      Đổng Minh Đức vẫn chưa xem nàng, luôn đối đãi với nàng như người thông minh, nhưng dù sao cũng chỉ là nha đầu mười lăm tuổi, người nào biết linh hồn nàng thay đổi. Đổng Minh Đức coi nàng cao tới đâu vẫn có giới hạn, tất nhiên cũng cảm thấy nàng chỉ có lệ với , chỉ cho rằng nàng nhớ trong lòng.


      Nhìn xe ngựa xa, Đổng Minh Đức sảng khoái tinh thần chắp hai tay sau lưng trở về xe ngựa, ngô, phải viết phong thư trở về báo tin cho đại ca, đôi tỷ đệ này còn hữu dụng hơn so với đoán trước của bọn , đương nhiên, tin nàng cũng phải chọn đường khác để gửi, thể để cha mẹ biết được.


      Liễu quản gia sớm chờ ở cửa, xa xa nhìn thấy người đến liền vội vàng cho người vào bẩm báo, sau đó tự mình tiến lên đón người.


      Bộc tùy theo chủ, độ coi trọng của lão gia tử đối với vị Bạch công tử này hạ nhân đều nhìn trong mắt, biết là thần thánh phương nào nhưng nhất định được khinh mạn.


      Xuống xe ngựa, Trang Thư Tình đợi Lưu Thanh Quân vừa đến liền cùng nhau vào Liễu gia, "Còn tưởng rẳng đại phu trực tiếp đến Liễu gia, vừa rồi có hơi chậm trễ."


      "May mắn là sao." Lưu Thanh Quân chỉ coi như thấy màn vừa rồi, mỗi nhà đều có chuyện khó , cho dù có nghe được tin tức gì, bằng vào thực lực của Trang gia cũng thể có câu nào được truyền ra ngoài.


      "Bệnh của Tam tiểu thư lão hũ đả xem qua, trừ khí huyết hư tổn, thân thể yếu kém cũng chẳng có bệnh trạng gì khác, lão hủ từng hỏi qua những đại phu khác, họ cũng đều như vậy, cũng đều kê nhưng đơn thuốc bồi bổ khí huyết nhưng đều có tác dụng. biết, Trang đại phu có biết được chứng bệnh?"
      phương1311, Hale205, hargane18748 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 91: Giải phẫu

      "Đây là loại bệnh trong máu." Bước vào cửa, Trang Thư Tình nhìn thấy người Liễu gia tiến ra đón cũng tiện luôn: "Bệnh này lát nữa ta với người nhà Liễu gia, lần hai."

      Nghe hiểu được ý của nàng, Lưu Thanh Quân cũng tiếp tục truy vấn.

      So với hôm qua, hôm nay còn có trận lớn phải đánh, chẳng nhưng Liễu lão gia tử tự mình ra nghênh tiếp, trừ con trai nhất ở kinh đô, còn lại đều ra đón.

      Trang Thư Tình biết rằng mình lại được đón tiếp long trọng như vậy, sợ hãi nhìn về phía Bạch Chiêm.

      Đùi người này ôm vững, còn khinh thường ta, phải tin ta sao? Bây giờ chẳng phải ta vẫn vào được cửa? Thần thái của mấy người này Trang Thư Tình đều xem ở trong mắt, biết là tức giận hay đanh chủ ý gì lên người nàng, muốn tức nghẹn cũng phải là người Liễu gia.

      Nhất là trưởng tử.

      biết Liễu lão gia tử trông coi vị Liễu tứ tiểu thư kia thế nào, khiến mặt mày bọn họ nhìn nàng hôm nay cũng quá tốt.

      Chậc, thực là thống khoái.

      Bạch Chiêm lười đáp lời với mấy người này, :Lão gia tử cùng Liễu nhị gia theo là được, những người liên quan khác đều lui ra ."

      "Ngươi..."

      "Lui ra." đợi trưởng tử ra lời, Liễu lão gia tử liền hét to ra tiếng, Liễu lão đại bị dọa sợ, lão gia tử lâu chưa từng lộ ra tức giận như vậy.

      Tốt xấu gì cũng ở trong quan trường lăn lộn nhiều năm, tiếp thu ánh mắt cảnh cáo của Liễu lão gia tử liền tỉnh táo lại, dẫn những người khác hành lễ rời .

      Đợi khi xa, đại phu nhân nhịn được ủy khuất gạt lệ, "Lão gia, đây là chuyện gì a, lấy danh vọng thần y mời tới cửa, lại muốn mang nữ nhi chúng ta ra ngoài, lão thái gia có phải hồ đồ rồi hay ? Tam nha đầu là nữ nhi Liễu gia, Tứ nha đầu chẳng lẽ phải sao? Ngày thường thiên vị tam nha đầu cũng coi như thôi , nhưng trước mắt sao người lại bất công như vậy...?"

      "Im miệng." Trong lòng Liễu đại gia cũng thoải mái. Nhưng chuyện trong nhà cũng đến lượt mở miệng trước, trường mắt liếc mắt nhìn phu nhân, "Nàng là bá mẫu của tam nha đầu, nhìn thấy cũng phải ngày ngày hai, nhường với nàng, nàng cũng an ủi đệ muội chút, có việc gì còn có thể giúp tay?"

      Đại phu nhân cũng suy nghĩ lại, tỉ mỉ lau lệ, hừ : "Thiếp ngược lại muốn nhìn vị thần này có như lời đồn, thực có thể cứu người chết trở về."

      Được nhận giáo dục từ , Trang Thư Tình cần tận lực biểu , lão gia tử cũng có thể cảm giác được tôn kính trong lời của nàng, phải loại tôn kinh nịnh bợ. So về thân phận, nàng kính trọng, chỉ vì là trưởng giả.

      Loại cảm giác này biết bao lâu mới xuất lại, thái độ của Liễu lão gia tử với Trang Thư Tình cũng phá lệ hiền lành, "Những thứ này đều được chuẩn bị tốt theo cầu của thần y, tam nha đầu có chút khẩn trương, phải vì sợ chết, nàng chịu tra tấn nhiều năm như vậy, trải qua vô số hi vọng, cũng thừa nhận bấy nhiêu thất vọng. Nha đầu kia chỉ sợ lúc này lại như vậy, lâu dần hình thành loại sợ hãi này. Thân thể nàng như thế nào tam nha đầu biết , ta sống nửa đời người, cầu gì khác, chỉ mong Trang thần y đừng để ta phải chịu cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, lão hủ vô cùng cảm kích."

      "Ta tận lực." Trang Thư Tình dám hứa hẹn nhiều, chỉ có thể trả lời như thế. Tiện đây nàng cũng có chuyện muốn , "Lão gia tử. Bệnh của Liễu tam tiểu thư phải là trường hợp đặc biệt, cũng phải do nàng sinh non mới vậy, bệnh của nàng, là loại bệnh di truyền."

      Liễu lão gia tử biết bệnh di truyền nhưng hiểu là, "Trong nhà cũng có người nào bị bệnh giống tam nha đầu."

      "Loại bệnh này cũng chia ra nặng , loại tình huống giống tam tiểu thư là ở trung gian, thể ra, sinh ra ở gia tộc Liễu gia coi như may mắn, chăm sóc tốt cơ hồ nhìn ra được bệnh trạng, biểu trung gian của loại bệnh này giống như tam tiểu thư, khi còn bé bắt đầu phát bệnh, huyết khí hư nhược, dương hòa hợp, lượng máu bị thiếu, mặc dù nuôi nấng tốt, nhiều nhất chỉ có thể sống đến mười tám tuổi."

      Dừng chút, Trang Thư Tình đến trọng điểm, "Ta từng hỏi tam tiểu thư, trong nhà có xuất trường hợp đứa sinh ra được bình thường hay , nghe nàng là có hai đứa trẻ, trong đó là đệ đệ của nàng, khi chết đầu rất lớn, trán nhô, mũi tẹt lại, giống như hoàn toàn có mũi, nhị lão gia, có đúng ?"

      Liễu nhị lão gia lúc này giống như thấy quỷ, lăng lăng nhìn Trang Thư Tình, ngay cả đường cũng nổi, những người khác lập tức dừng lại, ánh mắt đều nhìn về phía .

      Dùng sức nuốt ngụm nước bọt, nhị lão gia gật đầu, tuy qua nhiều năm, nhưng bộ dáng khi chết của đứa kia quá mức kinh hãi, thường ngày nỗ lực dám nghĩ tới, lúc này bị hỏi, lại nhớ được vô cùng ràng.

      "Có thể , đó là biểu nặng của loại bệnh này, nghe tam tiểu thư chi thứ tư cũng từng xảy ra trường hợp như vậy, lão gia tử có thể hỏi thăm tình huống."

      Việc này liên quan đến cả gia tộc, Liễu lão gia tử dám xem thường, trịnh trọng đáp ứng.

      "Trang thần y..."

      "Lão gia tử, ngài gọi ta tiếng Trang đại phu là coi trọng ta, cần phải gọi thần y, ta quen."

      Lão gia tử khỏi nở nụ cười đáp ứng, "Tốt, Trang đại phu, ngài loại bệnh truyền này có khả năng trị tận gốc hay ?"

      " thể." Nghĩ cũng cần nghĩ, Trang Thư Tình lập tức liền khẳng định, về gien di truyền liên quan quá nhiều đến công nghệ cao, đời trước nàng cũng tốn thời gian dài suy nghĩ vấn đề này.

      Thấy sắc mặt lão gia tử ảm đạm, Trang Thư Tình theo bản năng lời an ủi, "Ta thể trị tận gốc, nhưng cũng có biện pháp kéo dài tuổi thọ, giống như Liễu tam tiểu thư, cắt bỏ những phần hư hại cơ thể, Liễu lão gia tử nếu tin tưởng, ta tận lực giúp sức, so với dùng nhiều loại thuốc chữa bệnh, ít nhất có phương pháp chữa trị, phải sao?"

      Liễu lão gia tử thở dài tiếng, vẻ mặt thổn thức, "Cũng đành phải như vậy, về sau tất cả đành phải nhờ vào Trang đại phu nhọc tâm."

      "Là chuyện ta nên làm."

      Thanh Thanh vẫn mực chờ ở ngưởng cửa, xa xa nhìn thấy người tới, lập tức chạy vào trong phòng báo tin.

      Liễu Tri Quỳnh tự gia kéo lấy ống tay áo nhị phu nhân, nỗ lực thuyết phục bản thân được khẫn trương.

      Nhị phu nhân cũng hơi khẩn trương, giúp nữ nhi dọn dẹp chút, tìm việc gì đó để khiến tâm tình bình tĩnh lại.

      Cuối cùng chờ được người tới, mẹ con hai người đều cùng nhìn về phía cửa, thấy nữ tử vóc dáng thon gầy tươi cười tiến vào, "Tam tiểu thư, muội tới, tỷ chuẩn bị xong chưa?"

      Nghe thấy vậy, Liễu Tri Quỳnh nở nụ cười, đột nhiên cũng còn khẩn trương nữa, thân thể cũng thả lỏng, "Nghe lời muội, tối hôm qua ta cũng ăn gì, nước cũng uống, tại vừa đói vừa khát, mong rằng sau khi giải phẫu có thể ăn uống thoải mái chút, đến lúc đó kéo theo muội cũng hưởng thụ cuộc sống với ta."

      "Là vinh hạnh của muội." Trang Thư Tình nhìn về phía Thanh Thanh, "Đỡ tiểu thư thôi."

      "Vâng."

      Bên trong phòng giài phẫu

      Liễu Tri Quỳnh mặc áo lụa trắng nằm bàn, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Trang Thư Tình.

      Trang Thư Tình nghĩ muối dời lực chú ý của nàng, bên vừa chuẩn bị vừa , "Đây là bộ quần áo đặc chế, tay áo buộc chặt, phải quá phức tạp, giặt sạch phơi khô, khó khăn nhất chính là quá trình tiêu độc, giống như gian nhà này vậy, đều được khủ trùng qua, mang khẩu trang , bao tay, đội nón, đều vì tận lực muốn bảo vệ thanh mạng của tỷ."

      Thanh Dương Tử tiến vào sau, cũng nhìn người bàn mổ, ngược lại rất chuyên nghiệp mặc đồ vào.

      Liễu Tri Quỳnh cả kinh lập tức ngồi dậy, "... là..."

      " là trợ thủ của muội, đừng sợ, cứ coi như tỷ thấy là được." dao hạ xuống, nhìn thấy bộ phận bên trong cơ thể người, vẻ mặt Thanh Dương Tử liền lên vẻ si mê, phỏng chừng hoàn toàn coi người nằm bàn mổ là nữ nhân.

      Huống chi, ở bàn mổ, người bệnh cũng chỉ là đống xương cốt, cho dù có xinh đẹp khuynh thành, mổ bụng ra chẳng phải cũng như nhau?

      "Nằm xuống." Thấy Nam Châu Bảo Châu thu thập thỏa đáng, Trang Thư Tình phân phó . "Khăn khử trùng."

      "Vâng." Bảo Châu tiến lại bên cạnh Liễu Tri Quỳnh, trước khi Liễu Tri Quỳnh muốn phản kháng trải xong khăn lên bàn, có gì cản trở, thấy vậy cũng khiến Liễu Tri Quỳnh an tâm chút.

      "Thuốc tê loại thứ ba." Vì để phân chia tốt liều lượng thuốc tê, hai người phân thuốc tê thành các loại, thấp nhất là , cao nhất là năm, Thanh Dương Tử vừa nghe liền hiểu.

      Uống hớp rượu, bao lâu sau Liễu Tri Quỳnh liền mất tri giác.

      Trang Thư Tình sờ sờ, cảm thấy thân thể hoàn toàn thả lòng sau liền gọi người ngoài cửa tiến vào: "Lưu đại phu mời vào."

      Lưu đãi phu đứng ở bên ngoài, tâm lý hỗn độn, lúc này nghe được tiếng gọi, cắn răng mộ cái liền bước vào, sau đó đóng cửa lại, ngăn đám người ở bên ngoài.

      "Nam Châu, chuẩn bị giúp đại phu, Bảo Châu, kéo tất cả các miếng vải đen xuống, che hoàn toàn tất cả ánh sáng, lấy dụng cụ, chuẩn bị treo đèn lên."

      "Vâng."

      Kỹ thuật của nơi này có khả năng làm được đèn mổ, cũng may, phụ thân của Bạch Chiêm là hoàng đế, đưa tới nhà ít bảo bối, Bạch CHiêm về tìm trong nhà kho của chút liền tìm thấy hộp hạt châu, hình như là dạ minh châu, nhưng sáng hơn nhiều so với dạ minh châu bình thường.

      Bạch Chiêm cho người là chiếc hộp giống như tổ ong, sau đó nạm dạ minh châu vào, tuy bằng đèn mổ, nhưng sữ dụng cũng rất tốt.

      Lưu đại phu vừa phối hợp mặc vào, vừa nhìn động tác của Trang Thư Tình, nghe được lời dặn, Nam Châu lập tức tiến lên, tâm tư rối rắm ban đầu khi vào cửa bây giờ cũng còn sót lại chút nào, căn bản là quên bản còn khối thân thể.

      "Lưu đại phu, ngươi đứng ở vị trí đó, đúng, chính là ở đó, trong lúc tiến hành mổ luôn phải thăm dò mạnh tượng, nếu có biến hóa lập tức với ta."

      " biết."

      Liên tục lấy ra mấy thứ trong rương, Trang Thư Tình , "Trước khi giải phẫu phải mở đường dẫn ở tĩnh mạch."

      Thanh Dương Tử lập tức hỏi, "Có ích lợi gì?"

      Trong thực tế, làm như vậy cũng chỉ có tác dụng truyền dịch, giống như khi truyền muối, chỉ là tốc độ nhanh hơn, khi người bệnh lâm vào tình trang nguy kịch có thể lập tức cứu kịp." Chuyện này, Trang Thư Tình rất quen thuộc, lập tức đều chuẩn bị tốt.

      Chuẩn bị xong đường glu- và nước muối, Trang Thư Tình lập tức bắt đầu, "Dao"

      Lưu Thanh Quân nhìn lưỡi dao sắc bén hạ xuống, máu lập tức trào ra, nhưng ít hơn nhiều so với dự đoán của , thầm đem tay nắm thành nắm đấm, vừa rồi thiếu chút nữa ngăn cản.

      "Mạch trầm."

      "Cầm máu."

      "Vải bông."

      Mỗi lần đưa tay, những thứ đều được dặt chuẩn xác vào tay nàng, Lưu Thanh Quân nhìn nửa bên mặt bình tĩnh của nàng, nỗ lực khiễn chân của mình được mềm xuống.
      Last edited: 7/6/16
      phương1311, Hale205, hargane18747 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 92: hiểu phải học hỏi.

      Thanh Dương Tử cầm lấy dụng cụ bắt đầu cầm máu, Trang Thư Tình xử lý sạch máu đen, nhét Thanh Dương Tử tiếp nhận cầm máu kiềm cầm máu, Trang Thư Tình đem máu đen thanh lý sạch , đem vải bông nhét vào bộ phận phía dưới lá lách góc bên trái, ngăn cho máu ngừng chảy, sau đó nhìn về nội tạng bên trong, quả nhiên đều lớn hơn so với người bình thường.

      "Dao."

      Nhìn dao phẫu thuật sắc bén Trang Thư Tình cầm trong tay, lập tức muốn vào cơ thể bệnh nhân, Lưu Thanh QUân theo bản năng kêu, "Trang đại phu!"

      Trang Thư Tình ngẩng đầu liếc cái, động tác lại ngừng, nhưng vẫn giải thích cho , "Đây là lá lách, lá lách của tam tiểu thư lớn hơn người bình thường nhiều, bệnh của nàng, chỉ có thể cắt bỏ lá lách mới có thể sống sót."


      "Cắt bỏ bộ phận trong cơ thể, con người sao còn khả năng sống sót!"

      "Có thể, cầm máu." Trang Thư Tình cũng nâng mặt, dùng kềm kẹp lấy tỳ, cố định các dây chằng và mạch máu xung quanh dạ dày, cắt đứt mạch máu nối giữa lá lách và tạng, sau khi cắt lá lách bỏ vào mâm Bảo Châu bưng tới, tiếp tục xử lý những bộ phận còn lại sau khi cắt bỏ lá lách.

      "Khi trong cơ thể con người thiếu bộ phận nào đó tất nhiên sinh ra ít ảnh hưởng, nhưng chưa chắc sống được, đây chính là trong những nội dung của loại y học này, ngươi biết nền tảng của nó, hai ba câu giải thích cũng thể ra được nguyên nhân vì sao lại như vậy, nếu Lưu đại phu có hứng thú, hoan nghênh tùy thời tới cửa, Trang Thư Tình ta tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn (*)

      (*) tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn: biết gì đều hết

      Ánh mắt của Thanh Lưu Quân thất lạc trong chiếc mâm đặt lá lách lâu cũng thu được về, lỗ tai vẫn tiếp nhận hết thảy lời của Trang Thư Tình thiếu chữ, lời này chính là tâm tư của , nhất định phải biết ràng, nội tạng trong cơ thể con người nếu thiếu mất rốt cuộc dùng cách gì để sống sót?

      Nghĩ cũng nghĩ ra a!

      Mạch tượng có biến đổi khiến Lưu Thanh QUân hoàn hồn, "Tán mạch."

      "Thuốc."

      Thanh Dương Tử có hai lời, lấy ra bình sứ , cẩn thận đổ nửa vào trong miệng Liễu Tri Quỳnh, đừng xem thứ này, dược liệu bên trong dều rất tinh quý.

      "Chát mạch."

      Trang Thư Tình gia tăng tốc độ lấy những bộ phận dư lại của lá lách bên trong cơ thể, rửa sạch khoang bụng, hút khô tích dịch, lau sạch bằng vải bông, sau đó cẩn thận kiểm tra việc cầm máu và các nội tạng bên trong cơ thể, xem có bộ phận nào bị thương tổn, nhất là dạ dày, Liễu Tam chịu đỉ ép buộc, nhưng lúc này thể chần chừ.

      "Nhanh chóng cầm ruột dê trong hộp đến đây cho ta."

      Thanh Dương Từ đưa qua, đợi hỏi, Trang Thư Tình liền giải thích: "Trước khi khâu miệng vết thương lại phải để vào thực quản ống dẫn. Nếu máu từ nơi này chảy ra có thể kịp thời nghĩ biện pháp, nếu như tiếp tục xuất huyết nhiều, khả năng lớn phải phẫu thuật cầm máu, hy vọng lão thiên gia phù hộ. Bôi thuốc."

      Mặt trời hôm nay rất tốt, phơi người cả buổi trưa có mồ hôi, nhưng dù vậy, cũng thể làm ấm được lòng của những người sốt rột chờ đợi bên ngoài.

      Nhị phu nhân bắt đầu lo lắng, bàn tay nắm chặt cánh tay của Liễu nhị gia giấu được lo âu, "Lão gia, hai canh giờ, vào hai canh giờ."

      Liễu nhị lão gia vỗ vỗ tay nàng, cũng cấp. Nhưng lại thể đá cửa vào.

      Trong mắt đại phu nhân lướt qua ý cười, nhưng rất nhanh giấu , giả bộ thân thiết: "Đúng vậy, đầu vào hai canh giờ, nhưng chút động tĩnh cũn có, bên trong còn có hai nam nhân..."

      Bạch Chiêm cũng lười so đó với nữ nhân này, lười biếng liếc mắt nhìn Liễu Gia Hồng : "Ngươi làm quan ở lễ bộ vài năm, sao người trong nhà cũng học chút quy củ?"

      Lão thái gia liếc mắt nhìn, Mặt đại phu nhân nhất thời trắng, những phẫn hận chỉ có thể giấu trong lòng dám thể ra mặt. Buông tầm mắt xuống, lui về sau bước, cúi đầu dám tiếp nữa.

      Nhưng lời của nàng cắm rể trong lòng nhị phu nhân, khiến cho lòng nàng nổi lên khó chịu, vừa lo lắng cho thanh danh của nữ nhi, vừa ngóng trông bên trong có thể mau ra ngoài thông báo tin tức tốt.

      "Nếu như Thư Tình đến Liễu gia, mấy tháng sau các ngươi cứ liệu mà chuẩn bị tang , Thư Tình hao hết khí lực ở bên trong cứu người, nếu có chút người biết phân biệt đừng trách ta khách khí, là các ngươi nợ chúng ta."

      "Bạch công tử, ngài đừng so đo với nàng ta, đàn bà phụ nữ, biết cái gì."

      "Thư Tình chưa tới mười lăm, các nàng mấy chục tuổi cũng sống lâu, chút kiến thức và lễ nghi cũng hiểu được?" câu hoàn toàn cắt đứt lời chưa kịp của Liễu Gia Hồng, Bạch Chiêm tiến lên phía trước, muốn chuyện với bọn họ.

      Liễu Gia Hồng biết đắc tội với người ta, sợ bọn họ chịu phiền toái, mức độ bao che khuyết điểm của Bạch công tử có bao nhiêu đáng sợ phải biết.

      "Két!"

      Nhị phu nhân nhìn chằm chằm vào cửa, vừa hơi hé ra nàng lập tức tiến lên phía trước, Trang Thư Tình còn chưa bước qua ngưỡng cửa bị Nhị phu nhân ngăn cản, liên thanh hỏi, "Như thế nào? Thành công sao? Quỳnh Nhi, Quỳnh Nhi của ta vẫn còn tốt chứ?"

      Chân Trang Thư Tình có chút mềm, đỡ lấy cửa mới ngã ngồi xuống đất, nhưng mặt lại tươi cười mừng rỡ, "Rất thuận lợi, Tam tiểu thư đại khái còn phải nữa canh giờ sau mới tỉnh, Bạch Chiêm, trong xe ngựa có để cáng ?"

      "Có."

      "May mắn có chuyện gì ngoài ý muốn, ta lúc trước quên Liễu gia chuẩn bị, chàng để người cầm đến, thân thể tam tiểu thư bây giờ thể động, dùng cáng nâng nàng về phòng."

      cần Bạch Chiêm phân phó, thân ảnh Trần Nguyên chợt lóe, lập tức ra khỏi viện.

      Tiến đến trước ôm người lên, Bạch Chiêm tính trở về, Trang Thư Tình thấy hành động củng liền đoán được, vội ôm lấy cổ lắc đầu, " được, hôm nay sợ rằng ta phải lưu lại, tình huống sau khi phẫu thuật ta phải tự mình quan sát."

      "Nàng mệt rồi."

      Cái này Trang Thư Tình có cách nào phủ nhận, nàng quả là rất mệt mỏi, vừa mệt vừa đói, trước kia thân thể chăm sóc kĩ, sau khi tính toán làm đại phu bắt đầu rèn luyện, nghĩ rằng phẫu thuật mười mấy giờ cũng có thể chống đỡ được, tại chỉ mới bốn giờ chịu nổi.

      "Ta đói."

      Liễu Gia Hồng rốt cục có thể chen lời vào, "Trang đại phu, đồ ăn chuẩn bị tốt, nhân đây, đại phu nhanh chóng ăn ít."

      Thanh Dương Tử theo sau ra, lập tức chạy như bay về hướng theo Liễu Gia Hồng chỉ, sắp chết đói.

      Lưu Thanh Quân tính , vừa rồi nhìn thấy lục phủ ngũ tạng còn nóng hỗi, tại thể ăn, vẫn chịu đựng chưa nôn ra là may.

      Bạch Chiêm ôm người đến bên bàn cơm, bản thân cũng ăn qua loa vài miếng, chủ yếu là muốn chăm sóc cho Thư Tình.

      Trang Thư Tình ăn cơm, đầu cũng nâng lên.

      Sau khi ăn xong, Bạch Chiêm lại nâng chân của Trang Thư Tình lên chân mình bắt đầu mát xa cho nàng.

      Liễu gia hồng mở mang tầm mắt rất nhiều, trong lòng giơ cao ngón tay cái với Trang Thư Tình, người có thể khiến Bạch đại công tử tự thân hầu hạ đến nhường này, khắp thiên hạ, chỉ sợ cũng chỉ có mình nàng.

      Theo như biết, ngay cả hoàng thượng cũng khó nhận được sắc mặt tốt từ Bạch công tử.

      "Tiểu thư, Liễu tam tiểu thư tỉnh dậy."

      Trang Thư Tình lập tức thu hồi chân, nhanh chóng bước tới phòng của Liễu tam.

      Lưu Thanh Quân cũng chậm, tận mắt thấy, vô luận như thế nào cũng thể tin, người bị cắt mất nội tạng có thể sống sót.

      "Như thế nào? Có thấy đau ?" Người còn chưa vào nhà, Trang Thư Tình liền hỏi, nhanh chóng đến bên giường coi mạch cho nàng.

      " cảm thấy đau." Liễu Tri Quỳnh nhìn nàng, thần thái sáng ngời, "Ta có phải tốt lên hay ?"

      "Chờ khi dược tính tan hết thấy đau." Trang Thư Tình thu tay, tâm tình vô cùng tốt, bằng đôi tay của bản thân có thể cứu về tánh mạng, loại cảm giác này của nàng, phải đại phu thể hiểu được, "Tỷ phải chịu đau chút, sau đó là tốt rồi."

      "Ta sợ phải chịu đau." Liễu Tri Quỳnh nước mắt rơi xuống, " , ta sợ."

      " thể so sánh với người mình thường cũng sao?"

      " sao, chỉ cần cẫn mỗi ngày làm bạn với thuốc, cần ngày nào cũng dám ra ngoài, mỗi ngày phải chịu đau khổ dằn vặt, so với những thức đó, chút đau này có là gì."

      "Tỷ có chuẩn bị tâm lý là tốt rồi, thân thể của tỷ tại có chút suy nhược, nhưng so với trước kia chính là trời vực."

      Bảo Châu chuyển cái ghế dựa ra phía sau cho nàng,, Trang Thư Tình cũng khách khí ngồi xuống, đợi nàng giải thích chuyện mình thất lễ, Bảo Châu liền , "Nhị phu nhân thứ lỗi, lúc nãy tiểu thư đứng lâu, đứng có chút sưng lên, ngồi thoải mái hơi chút."

      "Nên, nên ngồi, là ta nghĩ chu toàn, may có Bảo Châu nương để ý, suy nghĩ mọi chuyện cho tiểu thư nhà ngươi." Nhị phu nhân vội vàng nâng Bảo Châu đứng lên, cần ngồi, trang thần y ở trước mặt nàng nằm xuống nàng cũng cảm thấy thất lễ.

      "Các nàng quả đều rất tốt." Trang Thư Tình cười cười, phải mỗi nha hoàn nào đều có thể đối mặt trước chuyện phẫu thuật mà khiếp đảm, nàng phải nhìn được hai nha hoàn này bất phàm, người có mắt đều có thể nhìn thấy, chỉ là nàng lười vạch trần mà thôi.

      "Nhị phu nhân, đêm nay ta muốn lưu lại chiếu cố tam tiểu thư, nếu có thể, mong phu nhân chuẩn bị cho ta căn phòng gần nhất."

      "Ta lập tức an bày." Nhị phu nhân vui mừng quá đỗi, vừa rồi nàng còn suy nghĩ làm sao có thể lưu người lại, bây giờ tốt rồi, nàng lập tức phải chuẩn bị tốt.

      Liễu Tri Quỳnh nhìn, đem ân tình này ghi ở trong lòng.

      "Nhân lúc còn chưa đau, tỷ mau ngủ , chờ miệng vết thương bắt đầu có cảm giác, sợ là dù muốn ngủ cũng ngủ được."

      Liễu Tri Quỳnh gật gật đầu, nhắm mắt lại, ngủ.

      "Thanh Thanh, ngươi lại đây, nếu máu loãng chảy ra khỏi ống phải lập tức với ta, còn nữa, nếu tam tiểu thư nóng lên, nếu như sốt quá cao vẫn bình thường, nếu quá nóng phải đến với ta, xảy ra bất kỳ triệu chứng nào bất thường cũng phải lập tức thông báo, Nam Châu, ngươi cũng ở lại đây."

      "Vâng, nô tì nhớ kỹ."

      Sắp xếp xong rồi, trong lòng Trang Thư Tình trăm chuyển ngàn hồi, bây giờ nàng cũng thể tiếp tục gọi người ta là Thanh Thanh tỷ a, dù cho nàng gọi như vậy, Thanh Thanh sợ là cũng dám nhận.

      Mang theo chút nghĩ ngợi lung tung bước ra khỏi phòng, nhìn thấy ánh mắt trông mong của Lưu Thanh Quân nàng cũng có gì ngoài ý muốn, để Bảo Châu chuyển ghế dựa vào trong viện, nàng muốn phơi nắng tiêu tiêu độc.

      "Muốn hỏi cái gì?"

      "Tam tiểu thư sống được."

      " phải lúc nãy ngươi còn tận tay bắt mạch sao?" Trang Thư Tình cười, "Bây giờ còn cảm thấy có khả năng?"

      "Ta chỉ là nghĩ ra..."

      "Ta thể giúp ngươi, Lưu đại phu, ta sớm qua, đây là loại y thuật hoàn toàn mới, cũng ai biết đến, nếu nhất định muốn nghĩ, cả đời này, ngươi cũng thể nào thông suốt."

      Kết hợp hai loại y thuật, trong đầu Lưu Thanh Quân buộc chặt, nghe nàng như vậy, dứt khoát phẩy tay bỏ qua, là hai loại y thuật khác nhau, cần gì bắt buộc bản thân nhất định phải thay đổi toàn bộ sở học cả đời của , sao thể kết hợp y thuật của và Trang đại phu lại với nhau lại thành bộ?

      Chỉ cần có thể cứu được tính mạng là được, nhưng thứ hiểu, cần phải học hỏi nó.

      "Tam tiểu thư như vậy tốt chưa?"

      " nhanh như vậy, nàng còn phải qua đoạn thời gian, sắp đây có khả năng phát sốt, có thể dẫn tới các biến chứng khác, ta lo lắng nhất là dạ dày của nàng nàng, lá lách bên cạnh dạ dày và tạng, ở chỗ đó trống ra, nếu là dãn dạ dày rất phiền toái."
      phương1311, Hale205, hargane18746 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      hay quá thôi, chỉ mong ngày nào cũng có chương mới để đọc. mấy người mắt mù dám coi thường TT rồi dần dần bị a xử lý sạch
      lananhtran51 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :