Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Eo... Hic...đúg là mý chuyện kinh dị hay kết thúc éo le vs kết thúc mở >.<

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 24 q25



      Nếp uốn gian bắt đầu xuất từng đường rách mắt thường có thể nhìn thấy được!



      Di Thiên nâng chân lên, đem gian trước mặt đá nát!



      gian trọng điệp có hai tiết điểm là cửa ra và cửa vào, cách nhau quá 1 mét, cũng chính vì có 2 tiết điểm này mới tạo nên luân chuyển giữa các gian.



      Tình huống tuy chuyển biến xấu, nhưng vẫn nằm trong tính toán của Di Thiên. dù gì cũng là người chấp hành thành công tới 9 lần huyết tự, trí tuệ so với Di Chân sàn sàn nhau, cho nên, có thể ở hoàn cảnh ác liệt nhất tính toán tất cả những biến hóa và yếu tố có lợi nhất cho bản thân. Nên lúc này, sắc mặt Di Thiên vẫn bình tĩnh như trước.



      gian vỡ vụn, liền mang theo Thâm Vũ xông vào trong 1 gian mới!



      gian mới này là 1 đại hạp cốc. Trong hạp cốc, phóng thích mắt nhìn ra xa chỉ thấy rậm rạp chằng chịt xương trắng, giống như 1 chiến trường Viễn Cổ! Mà Di Thiên chút do dự lại đá nát gian, lại nhảy vào...



      biết trôi qua bao lâu, sau khi tiến vào gian thứ 4, quay đầu lại, lại xé rách gian!



      Nhưng mà... lúc này đây sau khi xông vào, cả người Di Thiên ngây dại. Bọn thế mà trở lại ngục giam!



      "Sao... Làm sao lại như vậy? Vận khí tốt sao?"



      Nhìn quét xung quanh, thấy tung tích con quỷ Di Thiên mới nhàng thở ra.



      Nó khẳng định rời khỏi gian này. Chỉ cần có thể mực chạy thục mạng xông qua các gian có thể chơi trốn tìm với nó rồi!



      "Ta muốn kiểm tra lại thân thể ngươi cẩn thận " Di Thiên quay đầu lại với Thâm Vũ: "Lúc này nhất định phải tìm xem, còn sợi dây diều hay !"



      "Ân!" Thâm Vũ gật đầu, đem hai tay vươn ra cho Di Thiên kiểm tra. Di Thiên kiểm tra kỹ, xác nhận người nàng hoàn toàn có sợi dây nào cả.



      có sợi dây, con quỷ thể cảm ứng ràng gian bọn đứng, điều này làm cho Di Thiên cảm thấy cao hứng trở lại.



      Kế tiếp có ý định rời khỏi gian này, vì vậy liền đánh nát bức tường gian phía trước, tiến vao...



      Thân thể Di Thiên tức khắc định trụ.



      Trước mắt là 1 hạp cốc trải đầy khô lâu! Làm sao có thể! lần là trùng hợp, hai lần... có thể là trùng hợp sao? Di Thiên tức khắc sinh ra 1 suy nghĩ cực đoan!



      "Đóng băng..." Di Thiên ra suy đoán của mình: "Con quỷ kia đem tất cả các gian trọng điệp đình trệ vận hành!" gian sau khi bị đóng băng trở nên cố định.



      Nếu là vậy, cho dù trốn như thế nào vẫn là tiến về phía trước, căn bản có cách nào thoát được!



      Để nghiệm chứng suy đoán của mình, Di Thiên lại phá nát gian trước mắt, quả nhiên đồng dạng! trăm phần trăm xác định, 17 tầng gian trọng điệp này bị đóng băng! Nhưng gặp phải hoàn cảnh này, biểu tình của Thâm Vũ vẫn có chút biến hóa.



      "Nếu như tao ngộ nguy hiểm, ngươi thôi." Thâm Vũ nhàn nhạt nói: "Đây là huyết tự của ta, đối với ngươi cũng liên quan. Lời hứa ngươi với ta, ta xin tâm lĩnh, cái này phải sức người có thể đối kháng, ngươi dù sao cũng chỉ là..."



      "Ta Sở Di Thiên hứa hẹn với người nào nhất định thực !" Di Thiên lại đồng ý, bắt lấy tay Thâm Vũ chạy vào 1 gian mới "Ta để cho ngươi sống sót, nhất định có thể làm ngươi sống sót! Trừ phi ta chết, nếu ngươi tự mình muốn chết ta cũng cho phép!"



      Di Thiên từ mất nhiều người thân. Cha mẹ lâm nạn, cùng tỷ tỷ nương tựa nhau lớn lên, thời học sinh vốn bình thường vì tiến vào nhà trọ mà trở thành ác mộng. Lần lượt, cùng Tử thần thi chạy, gặp phải đủ loại kinh nghiệm khủng bố xứng với tuổi. Nhiều lần muốn sụp đổ nhưng đều được tỷ tỷ chống đỡ.



      "Di Thiên, đáp ứng tỷ tỷ, nhất định phải qua được lần huyết tự này được ?"



      "Di Thiên, còn kém 1 chút xíu nữa thôi… thời gian tới, chúng ta liền có thể trở về nhà trọ!"



      "Còn có ba lượt huyết tự nữa thôi, Di Thiên, nhịn 1 chút! Chúng ta dù gì cũng kiên nhẫn nhiều năm rồi!" Bất tri bất giác, cứ mỗi lần gặp phải tuyệt cảnh, tinh thần sụp đổ, tỷ tỷ vẫn cắn răng nhẫn nại, dáng tươi cười thê mỹ đó, giúp Di Thiên kiên trì tới cuối.



      mực... mực... buông bỏ, dừng lại...



      lần lại lần nhẫn nại, vậy mà có thể chờ đợi đến lần huyết tự thứ 10. Quãng đường bọn qua bỏ lại rất nhiều thi thể. Đối với Di Thiên mà , cuộc đời của chỉ 1 màu tối, toàn tuyệt vọng và máu tươi, nhưng càng lột xác, lại chính là niết bàn khải hoàn ca.



      Nghịch lân lớn nhất cả đời này của chính là tỷ tỷ, Di Chân! Di Chân là căn bản, là tín niệm để có thể sống sót! Vô luận là người hay quỷ dám can đảm tổn thương nàng, Di Thiên nhất định liều mạng! Mà trừ tỷ tỷ ra, người tồn tại trong nội tâm, làm dâng hết tình cảm chân thành chính là Thiên Tịch Nguyệt. Tịch Nguyệt là mối tình đầu của Di Thiên, cũng là mối tình chết non.



      Đoạn tình cảm này, có thể là nốt nhạc xen vào cuộc đời ảm đạm của Di Thiên. Tuy nó tuyệt vời nhưng cuối cùng vẫn là mất rồi. Mà bây giờ... Thâm Vũ, 1 nữ tử dãy dụa trong tuyệt vọng, vì người mà tiến vào dị gian này, đối mặt với tử vong lại càng làm dung nhan nàng thêm mỹ lệ, khiến lòng chấn động sâu.



      Nội tâm rất hâm mộ nam nhân tên gọi Biện Tinh Thần kia, có thể đạt được tâm của nữ hài này, may mắn biết bao! Mà mỗi 1 động tác, biểu lộ của Thâm Vũ, Di Thiên đều muốn ghi lại sâu trong lòng, vĩnh viễn bao giờ quên. Dù vĩnh viễn này chỉ là ngắn ngủn trong chớp mắt...



      Ba giờ còn chưa trôi qua 1 nửa. Tánh mạng của Thâm Vũ trong tay "Ma Vương" gần như cây đèn cạn dầu. Cái này càng làm nội tâm Di Thiên cảm thấy khó chịu, cách nào đem ánh mắt rời khỏi người Thâm Vũ, nội tâm… thể có hình bóng nàng. Nhưng vừa mới bất ngờ gặp gỡ, chẳng lẽ muốn vĩnh kết?



      Tịch Nguyệt là mối tình đầu của , bản thể phân ra 1 tia ý niệm cũng là tuân thủ lời hứa hẹn cuối cùng với Tịch Nguyệt. Đoạn tình này coi như đặt dấu chấm hết.



      Mà Thâm Vũ tại chính là người muốn bảo vệ! Ba giờ... Chỉ có thời gian ngắn ngủi như vậy sao? Sau này phải tạm biệt ư?



      Di Thiên vốn cho rằng sống trong nhà trọ nhiều năm, học được cách tàn nhẫn đối mặt với sanh ly tử biệt, nhìn quen những chuyện tốt đẹp nhất bị hủy diệt. Nhưng giờ phút này lại phát , chịu nổi! Nếu Thâm Vũ chết , chịu nổi!


      gian bọn mới tiến vào là 1 ngọn núi trống trải.



      Chạy xuống chân núi phát có rất nhiều bức tượng kỳ quái, đều được điêu khắc hình dạng con người.



      "Thâm Vũ, đáp ứng ta..." Di Thiên lúc này gọi nàng là "Bồ tiểu thư" nữa mà là "Thâm Vũ" .



      "Cái gì?" Thâm Vũ hỏi.



      " nên quên ta. Nếu như có thể sống sót, rời khỏi nơi đây, như vậy xin ngươi đừng quên ta ."



      Thời điểm Di Thiên những lời này trong lòng máu, biết , cho dù có thể cứu được Thâm Vũ, nàng tất nhiên rời khỏi đây, cuối cùng vẫn là xa rời nhau.



      Nhưng quan tâm! Chỉ cần nàng còn sống! Dù từ nay về sau cách nào nhìn thấy nàng, nhưng thân ảnh của Thâm Vũ vĩnh viễn khắc sâu trong nội tâm , vĩnh viễn xóa , cho dù là chết, cũng quên thân ảnh của nàng. Trong mắt Thâm Vũ chợt lên tia kinh ngạc, sau đó nàng gật đầu.



      "Ta quên ngươi. Sở Di Thiên."



      Di Thiên lúc này mới lộ ra bộ dáng tươi cười.



      Kế tiếp tốc độ tăng vọt, nhanh chóng hướng về phía trước! biết , tại phải kiếm 1 toạ độ gian cố định mới, rồi chạy vào bên trong 1 gian trọng điệp khác!



      Tuy gian trọng điệp hẳn dễ dàng tìm thấy, nhưng phàm còn 1 tia hy vọng, vẫn quyết buông! có phần tính cách này, Di Thiên làm sao có thể sống sót qua 9 lần huyết tự! Tốc độ ngừng đề thăng, đồng thời Di Thiên cũng cảm giác uy hiếp tử vong tới gần.



      Lúc này cảm giác giống như Tôn Ngộ bị ngũ hành sơn đè lên, cho dù chạy bao xa, chỉ sợ thoát nổi khống chế của con quỷ kia. ... phải con quỷ kia... Mà là Ma Vương!



      Hộ gia đình đều cho rằng tâm ma chính là thứ cấu thành tử lộ của huyết tự cấp ma vương. Nhưng Di Thiên từ lời của Thâm Vũ lại cho rằng, là tâm ma, bằng ... là 1 loại hạn chế của nhà trọ! Tâm Ma tồn tại cũng phải tử lộ, mà là hạn chế! Tâm Ma xuất , là muốn phá bỏ tầng bảo hộ của nhà trọ dành cho hộ gia đình, mục đích là để xâm nhập...



      ngừng chạy trốn, trong tầm mắt phía trước xuất 1 trấn ! Di Thiên lúc này đột nhiên có 1 loại cảm giác! Tỷ tỷ! có thể cảm ứng được tồn tại của tỷ tỷ ở trong trấn này!



      "Như thế nào... Làm sao có thể?" Di Thiên cảm thấy thể tin được, nhưng mặc cho tin hay đây vẫn là ! nhớ , Thâm Vũ tình huống của Di Chân sống chết. Nhưng còn sống tất nhiên tỷ tỷ chết.



      Thế nhưng, cho dù Di Chân còn sống, như thế nào lại tiến vào gian này? Điều này sao có thể? Di Thiên thể nào hiểu nổi! Nếu như bị cưỡng ép tiến vào gian này, như vậy Di Chân và cùng 1 chỗ rơi vào trong vực sâu kia. Thế nhưng, còn sống, Di Chân cũng còn sống. Như vậy, chỉ có lý do... Di Chân chủ động tiến vào gian này! Hoặc là, nàng bị 1 cỗ lực lượng khác kéo vào gian này!



      cho rằng, tình huống thứ 2 xác suất rất cao!



      Nhưng cho dù là tình huống nào cũng rất khó hiểu! tại, nhất định phải xem 1 cái! Di Chân là nghịch lân của , để cho nàng gặp bất kỳ tổn thương nào!



      "Tỷ tỷ ở đó!" Di Thiên nắm chặt tay Thâm Vũ, : "Chúng ta cùng tìm nàng!" Nhảy vào trong thị trấn , Di Thiên dựa theo cảm ứng ngừng chạy , vòng qua rất nhiều khúc cua, rất nhanh 1 căn nhà vứt xuất trước mặt !



      Cửa sổ căn nhà này hoàn toàn vỡ vụn, lộ ra bên trong...



      Di Chân hóa thành tượng đá!



      Nơi này chính là Dạ U Cốc! Căn nhà này chính là nhà của Diệp Linh Linh!



      Di Thiên hoảng sợ, và Thâm Vũ trèo qua cửa sổ nhanh chóng nhảy vào, đứng trước mặt tượng đá, cảm nhận được, tượng đá trước mắt mình đây chính là Di Chân!



      Mà đồng thời cũng phát được, bức tượng 2 thân thể cụt đầu lăn lóc dưới sàn nhà! Ở phần lưng 1 thân thể bị khuyết thiếu 1 khối cũng đập vào trong mắt Di Thiên!



      "Chính là. . . . . Vì cái này sao?"



      Nhưng còn chưa kịp suy nghĩ chuyện còn đáng sợ hơn xảy ra.



      Sau lưng Thâm Vũ xuất nếp uốn gian! Tiếp theo, đôi tay hư thối từ bên trong thò ra, túm lấy Thâm Vũ muốn đem nàng kéo vào lỗ hổng gian này! Bỏ qua ngăn cản của bức tường mà phá vỡ gian, điều này Di Thiên thể nào làm được! Cho nên, bất luận Di Thiên chạy bao xa cũng có ý nghĩa! Chỉ cần vẫn ở trong gian trọng điệp này, bất kỳ 1 địa phương nào nó cũng có thể tùy ý đến!



      Tốc độ kia quá nhanh, thời điểm Di Thiên kịp phản ứng, thân thể Thâm Vũ hơn 1 nửa bị kéo vào lỗ hổng sau lưng, chỉ còn lại tay phải cùng gần nửa thân thể lộ ra ngoài!



      "!" Di Thiên lập tức chạy tới, ngắn ngủn trong 1 chớp mắt, bỗng sinh ra 1 ý nghĩ! Lập tức đem bức điêu khắc nhét vào trong tay Thâm Vũ, hét lớn: "Thâm Vũ! Cầm lấy bức tượng này, sau đó, trong lòng ngươi nghĩ đến muốn liên thông cùng linh hồn 2 tỷ đệ ta, nguyền rủa được chia sẻ, lúc đó ngươi được cứu rồi!"



      Đây là ý nghĩ của Di Thiên, là biện pháp tốt nhất có thể cứu Di Chân cùng Thâm Vũ!



      Do ba người cùng chia sẻ nguyền rủa, bức điêu khắc vốn thiếu 1 mảnh có thể lại lần nữa cân đối trở lại.



      Cánh tay Thâm Vũ vẫn bị kéo vào trong gian kia! Di Thiên níu tay chặt nhưng cuối cùng cả cơ thể nàng vẫn bị gian kia nuốt hết, bức điêu khắc rơi mặt đất. Di Thiên cả người quỳ sụp xuống đất, 2 mắt ngốc trệ nhìn bức điêu khắc.



      "... thể... thể..."



      thể tiếp nhận! thể tiếp nhận đồng thời mất Di Chân cùng Thâm Vũ! Đối với , điều này còn thống khổ hơn tử vong! thể! biết Di Chân vì sao lại biến thành tượng đá, nhưng cứ tiếp tục phát triển như vậy, nguyền rủa sớm muộn cũng hàng lâm.



      Còn có biện pháp nào ? Còn có biện pháp nào có thể cứu được các nàng? Nếu có ai có thể làm được, cho dù là ác ma cũng cam tâm làm nô bộc.



      " muốn... muốn... Van cầu ngươi, van cầu ngươi!"



      Di Thiên liều mạng gào thét: "Van cầu ngươi! Ngươi cướp của ta nhiều thứ như vậy, ít nhất để lại các nàng cho ta... ít nhất cầu ngươi đem các nàng trả lại cho ta"



      Nhưng đúng lúc này, bức điêu khắc rơi mặt đất bỗng xảy ra dị biến! Chỗ vốn bị thiếu 1 khối bỗng tỏa ra khói đen, tiếp theo nó bắt đầu nhúc nhích! Vốn là 2 thân thể ôm nhau, trong màn khói đen lại ra 1 thân thể nữa! Ba thân thể quấn lại với nhau, biến thành 1 bức điêu khắc mới!



      Cùng lúc đó, từ tay phải của Di Chân, nguyền rủa bắt đầu từng bước hóa giải! Ngón tay, bàn tay, cánh tay... bắt đầu biến thành màu da! Rất nhanh lan đến ngực, cổ, tóc... nửa người Di Chân khôi phục lại như lúc ban đầu! Thời điểm nàng mở mắt ra được, cảm giác như mình trong mộng vì nàng nhìn thấy Di Thiên!



      "Tỷ... Tỷ tỷ!" Di Thiên kinh hỷ xông lên ôm lấy Di Chân! Mà cùng thời gian, nếp uốn gian lại xuất , thân thể Thâm Vũ cũng từ trong trung té mặt đất, nàng gian nan bò lên, nhìn bức điêu khắc : "Hình như... Vượt qua rồi..."



      Thời điểm Di Thiên quay đầu lại nhìn thấy Thâm Vũ, lập tức ôm lấy nàng, : " tốt quá... Ngươi cũng còn sống, ngươi sống sót rồi! Từ nay về sau, ta bảo hộ ngươi, cho dù ta chết cũng để ngươi chết!"



      Mà bây giờ, thời gian quay trở về 1 chút. . .



      Diệp Phượng Sơn.



      Thân ảnh Thượng Quan Miên giống như gió hướng về phía khách sạn, cuối cùng, thời điểm còn cách khách sạn 500m, chân của nàng hung hăng đạp lên mặt đất, cả người thẳng tắp nhảy dựng lên, hướng về lầu 5 khách sạn phóng thẳng tới!


    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 25 q25




      Bầu trời trầm, khí khủng bố bao trùm khắp Diệp Phượng Sơn, mỗi người dưới bầu khí áp lực này đều lâm vào khủng hoảng biết tên.



      Thượng Quan Miên bỗng nhiên rời , cũng có nghĩa mất vũ lực khống chế những người trong tổ phim. Những người này mặc dù có súng nhưng bù lại bởi số đông, nhiều người như vậy lao lên đủ để chế ngự 4 người. Đương nhiên, khi nãy là do Thượng Quan Miên trấn trụ ở đây bọn dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng là...



      Thượng Quan Miên rời hơn nửa giờ vẫn chưa trở về! Đám nhân viên cũng phát sắc mặt bọn người Ngân Dạ, Từ Thao lộ ra thần sắc bất an.



      Bởi vì hoài nghi bọn có kiềm giữ vũ khí nóng, nhân viên tổ phim dám đơn giản phản kháng. Trọng yếu hơn là biểu vũ lực của Thượng Quan Miên quá mức đáng sợ, làm bọn có áp lực tâm lý rất lớn. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, trong lòng mỗi người đều rục rịch có chuyển biến.



      Bọn cảm thấy bọn người Ngân Dạ chưa chắc có súng ống! Hơn nữa, Thượng Quan Miên dường như bởi nguyên nhân nào đó bị kiềm giữ!



      "Chư vị " lúc này biết 1 tên nhân viên nào đó trong tổ phim đánh bạo mở miệng: " biết... Vị tiểu thư kia lúc nào trở về?"



      khí nhất thời ngưng trọng hẳn lên.



      Từ Thao cùng Ngân Dạ hai người nhìn mọi người ùa lên có xu thế vây 4 người lại, mặt vẫn đổi sắc. Nhưng Lạc Chính Thủy, Trương Đình cùng Hàn Thanh Sơn đều là người mới, mặt tự nhiên khó có thể che dấu nỗi hoảng sợ!



      Hiển nhiên, biểu lộ của 3 người kia rơi vào mắt đám nhân viên tổ phim càng thêm xác định suy nghĩ của bọn ! thực tế, bọn người Lạc Chính Thủy cũng nghĩ Thượng Quan Miên gặp phải bất trắc. Nàng là võ giả cấp bậc nghịch thiên nếu như thể sống sót..., vậy bọn sao có thể tồn tại? Cái này càng làm bọn ý thức được, sửa chữa kịch bản chỉ là hành vi vô dụng!



      Lạc Chính Thủy cũng chú ý tới, vòng vây còn chưa hoàn toàn hình thành, tại trốn đợi tới khi nào đây?



      Nàng do dự, cực nhanh hướng về phía lỗ hổng vòng vây chạy vọt ! Tốc độ của nàng quá nhanh, chớp mắt liền xông ra ngoài, nhưng mấy người phía sau cũng lập tức chạy tới ý định bắt lấy nàng!



      "Đem bọn họ toàn bộ đều trói lại!"



      Cũng biết là ai hô lớn 1 tiếng, tràng diện liền lâm vào hỗn loạn! Thượng Quan Miên ở đây mà chẳng có vấn đề gì xảy ra, nhưng tại nàng ở nơi này!



      Tràng diện lâm vào tình cảnh thể khống chế, 4 người chỉ có thể lựa chọn: phá vòng vây!



      Từ Thao lúc Lạc Chính Thủy phóng cũng chạy thẳng hướng trước mặt! Chắn trước mặt là 1 nữ nhân, mà Từ Thao thương tiếc chút nào 1 quyền đấm thẳng vào mặt nàng, đối phương bị đánh lảo đảo ngã về sau, miệng nhổ ra 1 ngụm máu lớn, sau đó Từ Thao cước dẫm vào người nàng, vung tay nện vào bụng 1 nam nhân đứng phía sau!



      Hai quyền này, tốc độ vừa nhanh lại hung ác, tên gia hỏa bị coi là giáo chủ thần côn này, trình độ võ công ngờ lại mạnh tới như vậy! Hơn nữa, và những người này căn bản oán cừu, ra tay tự nhiên lưu tình chút nào, quan tâm tới sinh tử của bọn !



      Hung hăng rút ra 1 con dao găm, Từ Thao tiếp tục xung phong liều chết hướng về phía trước! Khí thế kia làm nhiều người sợ hãi tránh ra xa, căn bản dám tới gần! Dù sao bọn còn phải giữ mạng để chạy trốn, liều mạng già ngăn lại phải ngu ngốc hay sao?



      Mà đổi thành 1 bên khác, thủ đoạn của Ngân Dạ cũng kém. trước hết rút rao găm, liều phá vòng vây! nam tử có võ lực vừa vặn bắt được cánh tay cầm dao, ý định chế ngự Ngân Dạ, nhưng Ngân Dạ lại phi thân lên đá ra 1 cước, đầu gối hung hăng nện vào bụng , tiếp theo dùng đầu đập thẳng vào mặt nam tử kia, đem đối phương đánh cho máu tươi đầm đìa! Hoàn toàn tiếc tổn thương đổi tổn thương!



      Mà trong lúc hỗn loạn, Trương Đình cùng Hàn Thanh Sơn hai người cũng ngừng phá vòng vây, cuối cùng 5 người đều chạy thoát, nhanh chóng nhảy vào rừng rậm! Hàn Thanh Sơn thủ đoạn có thể là người tàn nhẫn nhất, lúc này người tràn đầy máu tươi, sau khi nhảy vào rừng rậm, trái tim vẫn đập nhanh thôi, lại thấy có ai cùng hướng mình. có cách nào, chỉ có thể tiếp tục vọt .



      Thượng Quan Miên hẳn thực chết? Nếu , thời gian dài như vậy tại sao lại trở lại? Hàn Thanh Sơn lâm vào sợ hãi cũng biết kế tiếp nên làm cái gì bây giờ.



      tại cầu sinh, chỉ có thể trốn trước sau! Dù sao, Hàn Thanh Sơn cũng ràng, 1 khi bị nhóm người kia bắt nhốt, sớm hay muộn cũng chết! Cho dù cho bọn biết về nhà trọ, liệu bọn có tin tưởng?



      Nhưng đợi tới lúc sau lưng hề thấy truy binh, trong lòng Hàn Thanh Sơn lại càng thêm sợ hãi, trong sâm lâm đen tối, tả hữu chung quanh hề có bóng người.



      Hàn Thanh Sơn lúc này nội tâm khỏi hoảng lên.



      Vừa rồi, sửa chữa kịch bản đến cùng có hữu dụng hay ? Nếu có, vì cái gì Thượng Quan Miên rồi lại trở về? Phải biết rằng mấy km lộ trình đối với Thượng Quan Miên chỉ cần trong vài phút, thậm chí thở gấp, thế nhưng nàng lại trở về...



      Cho dù nghĩ theo chiều hướng tốt nhất lúc này nàng chắc chắn cũng bị khốn trụ(bị vây lại thể rời khỏi).



      Hơn nữa, bên người có Ngân Dạ và Từ Thao, càng làm Hàn Thanh Sơn cảm thấy tuyệt vọng. biết , tại nhất định phải tìm 1 trong 2 người kia!



      Lại bắt đầu chạy vội, Hàn Thanh Sơn càng ngày càng sợ hãi. sợ nhảy ra 1 con quỷ lập tức giết mình, cảm giác sợ hãi cơ hồ bành trướng đến mức làm cảm thấy sụp đổ.



      "Ta... Ta nên làm cái gì bây giờ, làm sao bây giờ?"



      Hàn Thanh Sơn biết bản thân chạy bao lâu, nhưng trước mắt vẫn hề có 1 bóng người. tại, thậm chí cảm giác dường như Diệp Phượng Sơn chỉ còn lại mình .



      "Những người khác… phải chết hết rồi chứ?"



      Hàn Thanh Sơn khỏi bắt đầu suy nghĩ miên man, cũng nhớ lại nguyên kịch bản(kịch bản ban đầu). Nội dung bộ phim về sau, quỷ hồn giết người thủ đoạn ngày càng làm người ta sợ run, các loại tượng quỷ dị diễn ra khỏi làm người ra rợn tóc gáy.



      Hàn Thanh Sơn lúc này lấy ra dao găm, tùy thời quan sát 4 phía, sợ hãi, biết sau khắc phát sinh chuyện gì. Tánh mạng của mình bây giờ giống như ngọn đèn trước gió, biết khi nào lụi tàn.



      Nên làm cái gì bây giờ?



      Nên làm cái gì bây giờ?



      đến cùng nên làm cái gì bây giờ?



      lúc này hoàn toàn mất phương hướng, chỉ có thể ngừng run rẩy tại chỗ, nhớ lại nội dung kịch bản, bao tải nhuốm máu, cùng gương mặt làm người ta sợ hãi của Trương Phượng Lâm...



      Hoàn toàn, hoàn toàn phải..



      Lần thứ nhất chấp hành huyết tự cơ hồ muốn nhanh qua đời. Nhưng mà lại bất lực thể làm được gì. biết , trong những hộ gia đình, người mới vào có kinh nghiệm gì tỷ lệ tử vong rất cao. Rất nhiều người, lần thứ nhất chấp hành huyết tự chết, sau đó ngay cả danh tự cũng bị quên lãng.



      rất ràng thuộc về loại này.



      kiên định muốn sống sót, thế nhưng hôm nay cho dù có ý chí cũng thể làm được. Đúng lúc này, trong đầu Hàn Thanh Sơn nhớ lại cái bao tải đầy máu chứa thi thể Trương Phượng Lâm lúc mở màn, trong màn hình có 1 đoạn thoáng lộ ra cái đầu của thi thể...



      Hình tượng chết thê thảm đó vẫn in dấu sâu trong đầu .



      Thế nhưng, cái này ràng chỉ là 1 câu chuyện hư cấu mà thôi, tại sao lại biến thành Lệ Quỷ chân ? Vì cái gì?



      Vì...



      Hư cấu sao?



      Hàn Thanh Sơn đột nhiên giật mình cái!



      bỗng nhiên nghĩ tới khả năng. Điện ảnh, là hư cấu sao? thực tế, rất nhiều bộ phim đều lấy tự liệu thực xảy ra ngoài xã hội, tiến hành cải biên đưa vào phim ảnh. Tình huống như vậy rất thông thường.



      phải, cái chuyện tên phú thương phân thây tình nhân thực có xảy ra? Nếu như vụ án phát sinh ở Hồng Kông như vậy tin tức ở nội địa đưa tin cũng có rất có thể.



      Càng nghĩ, càng cảm giác có khả năng này!



      Thế nhưng tại bên người có nhân viên đoàn phim, như thế nào hỏi thăm chuyện này?



      Bất quá, nếu là như thế, chính là đúng bệnh hốt thuốc rồi. Bởi vì đây thực là 1 vụ án… có dấu vết để lần theo, sau đó ở ngọn núi này có thể tìm được manh mối về sinh lộ.



      cẩn thận suy tư, vẫn là quyết định, bằng trở lại hỏi thăm nhân viên tổ phim!



      Nghĩ tới đây, lập tức chạy vội trở về!



      Nhưng bởi vì nguyên lai mất phương hướng, chạy như thế nào cũng tìm thấy đường trở về. Điều này làm càng ngày càng lo lắng. Mà cố ý người lại mang theo la bàn!



      Ngay lúc vạn phần lo lắng, bất chợt dừng bước!



      "Đợi ..."



      đột nhiên chú ý tới việc.



      kỳ quái... Thực rất kỳ quái...



      lập tức lấy điện thoại di động mở ra. lục lại đoạn hình ảnh mở đầu bộ phim. bỗng nhiên cảm giác, tựa hồ có 1 đoạn trong cảnh mở màn làm hiểu.



      Trong hình ảnh, tên diễn viên La Chung sắm vai phú thương kéo theo bao tải, ngừng tiến về phía trước. Hơn 1 nửa bao tải đều nhuốm máu tươi. Cuối cùng, kéo bao tải dừng lại mặt đất, tiếp theo đem miệng bao tải mở ra.



      Chính là đoạn này!



      Sau khi miệng bao tải mở ra liền lộ ra cái đầu thi thể của Trương Phượng Lâm. Trương Phượng lâm chết , đầu gục xuống nghiêng sang bên, tóc tai tán loạn, đôi mặt trợn trừng lên giống như còn chưa có chết.



      "Quả nhiên..." Hàn Thanh Sơn thình lình chú ý tới!



      Bởi vì đoạn này ngắn ngủn chỉ có 1 giây, phải tạm dừng nhìn kỹ mới phát ra điểm này. Cái này, đoán chừng chính là nhắc nhở sinh lộ!



      lúc này chỉ cảm thấy trái tim đập bịch bịch!



      Phải mau chóng đem điểm này cho bọn người Ngân Dạ biết! Nhất định phải mau chóng!



      Lúc này Hàn Thanh Sơn rất hưng phấn, nhìn thấy 1 đường sinh cơ trước mắt! tại, phải đem manh mối trọng yếu này cho Ngân Dạ, nhất định có thể...



      Nhất định có thể!



      Hàn Thanh Sơn tự hỏi trí nhớ của mình rất tốt, so ra kém trí nhớ khủng khiếp của Phong Liệt Hải nhưng cũng phải tầm thường, nếu , cũng phát ra vấn đề này. thể bảo chứng, bọn người Ngân Dạ có phát ra điểm này hay .



      Bất quá, tại kết hợp với hết thảy tình xảy ra, đại khái có thể suy đoán được.



      Mà sinh lộ, chỉ sợ là...



      Đem bộ phim này làm...



      Mà ngay trong chớp mắt này... phía trước đột nhiên xuất 1 bao tải nhuốm đầy máu! Bởi vì cảnh ban đêm u ám, Hàn Thanh Sơn chỉ nghĩ nó là 1 tảng đá, vẫn tiếp tục chạy về phía trước. Mà lúc này, từ trong bao bố kia, 1 cổ khí tức huyết tinh bắt đầu tràn ra...


    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 26 q25




      "Lâm Thư Kỳ, đơn giản mà nói... tác phẩm nàng viết phần lớn đều có chung 1 điểm."



      Bên trong rừng thẳm, Ngân Dạ cùng Từ Thao sóng vai nhau chạy trốn, hiểu sao Từ Thao bỗng nhiên lại ra những lời này.



      "Cái gì?" Ngân Dạ bước chân hề chậm lại, cũng đem mặt hướng về phía Từ Thao mà hỏi: "Cái gì gọi là điểm chung?"



      "Nàng nổi danh với tư cách là nhà biên kịch, nhưng thực tế bản thân nàng là 1 tác giả viết tiểu thuyết. Điểm này ngươi biết chứ?"



      "Biết . Bởi vì tiểu thuyết của nàng thành danh cho nên mới trở thành nhà biên kịch."



      "Tất cả những tác phẩm của Lâm Thư Kỳ được xuất bản ta đều đọc qua. Tiểu thuyết cùng kịch bản của nàng chung đều nặng khẩu vị. cách khác. Chính là thỏa mãn những kẻ thích khẩu vị lạ. Rất nhiều tiểu thuyết, là khủng bố bằng là buồn nôn, làm người ta cảm giác biến thái nhiều hơn. "



      "Nặng khẩu vị?"



      "Đúng. Nàng thực tế đam mê các loại đề tài SM, tác phẩm nổi danh nhất của nàng là 《 Ma Mông 》 về 1 tên sắc ma biến thái chuyên môn cưỡng gian rồi giết chết những nữ tử có cặp mông đầy đặn, rất nhiều phân đoạn có thể tàn nhẫn tới cực đoan, cho nên rất nhiều tiểu thuyết của nàng đều xuất ở nội địa, ta phải đặt hàng mạng mới có."



      "Cho nên... Ngươi muốn cái gì?"



      "Tiểu thuyết của nàng liên quan đến đề tài linh dị cũng ngoại lệ, đều huyết tinh cực đoan, miêu tả rất nhiều nhân vật biến thái. Lúc này cũng bài trừ, tên phú thương ban đầu giết chết tình nhân là người cực ưa thích SM, căn cứ vào nội dung bộ phim, tình nhân bị giết chết rồi phân thây kỳ cũng là do tâm tính biến thái tạo nên. Ngươi cho rằng điểm này cần phải cân nhắc sâu hơn sao? Xác thực những tên biến thái, bọn chỉ thông qua hành hạ nữ nhân mới đạt được khoái cảm. Thậm chí kể cả nhóm người, cho rằng như vậy mới được gọi là . Ân... cái tên pháp y họ Mộ trước kia dường như chính là loại người này."



      " điểm chính!"



      "Cho nên ta cho rằng, đối với kịch bản sửa lại, có nên hùa theo phong cách này hay ? Trong kịch bản có 1 đoạn miêu tả như vậy, nữ nhân vật chính tìm được trong biệt thự, nhật ký do người tình nhân chết lưu lại. Bản thân nàng ta là 1 người cực kỳ dâm đãng, hơn nữa giống với tên phú thương đó đều là kẻ đam mê SM. Đoán chừng mới chịu được đủ loại hành hạ của , thậm chí cuối cùng bị sát hại. thực tế, sau khi hóa thành nữ quỷ cũng tìm thủ phạm mà sát hại người vô tội. Tuy cuối cùng nữ nhân vật chính có thể đào thoát, nhưng nhìn vào kịch bản mà ..., kỳ ... Nữ nhân vật chính căn bản trốn cũng thoát!"



      "Ngươi muốn ..." Ngân Dạ lập tức dừng bước. Nhìn về phía Từ Thao, "Phong cách bộ phim này là hắc ám , mà cuối cùng sửa kịch bản thành 1 đạo sĩ tiêu diệt quỷ hồn phù hợp với phong cách bộ phim?"



      "Ân. Có thể lý giải như vậy." "Vậy ngươi cho rằng nên sửa như thế nào?"



      "Điểm này ta cũng tự hỏi. Ngươi cho rằng... Có thể tiếp tục sửa như thế nào đây?"



      "Lâm Thư Kỳ thân là nữ tính, lại thường xuyên viết ra những tác phẩm hành hạ, hơn nữa còn là hành hạ phụ nữ tới chết..." Ngân Dạ trầm tư, "Kỳ , những gì ngươi ta cũng từng suy nghĩ qua. Bản tiểu thuyết 《 Ma Mông 》 của Lâm Thư Kỳ ta cũng từng đọc qua. Thân là nữ tính lại viết những chuyện ngược đãi nữ tính đến chết, hơn nữa hoàn toàn là 1 loại cảm giác điên cuồng, tựa hồ tâm lý tác giả có chút u."



      "Phải, chính xác rất khó tưởng tượng tác giả như thế lại là 1 nữ nhân, còn là 1 mỹ nữ như Lâm Thư Kỳ viết ra."



      " Phong cách hắc ám... phong cách hắc ám... làm như thế nào mới hùa theo được nội dung cốt truyện?"



      Cùng lúc đó...



      Trong rừng thẳm, Thượng Quan Miên ôm Diệp Nhữ Lan chạy như gió! Tốc độ kia sớm làm Diệp Nhữ Lan thể nào thừa nhận, biết nôn thốc bao nhiêu lần. Rốt cục, Thượng Quan Miên ngừng lại. Trước mắt nàng là sườn đồi! Nàng quay đầu lại, buông Diệp Nhữ Lan xuống.



      "Chân ..." Thượng Quan Miên bỗng đem Diệp Nhữ Lan kéo ra sau lưng mình, lập tức chân phải phi tốc vạch 1 đường mặt đất!



      "Từ sau khoảnh khắc này được vượt phép vượt qua đường vạch này! Ta vì ngươi tranh thủ thời gian, khi có cơ hội lập tức chạy trốn!"



      Sau khi xong, hai thanh Locker xuất trong tay Thượng Quan Miên, tiếp theo nàng kéo từ trong người ra 1 bộ hắc y, lập tức bỏ qua, lại lôi ra vài con dao găm, cùng lúc đó, 2 mắt nàng gắt gao nhìn về phía trước. tại, chính là khoảnh khắc mưa gió nổi lên.



      "Tỷ..." Diệp Nhữ Lan sợ hãi lui về sau : "Tỷ sao chứ?"



      "Tỷ là cường giả cấp độ S, là đỉnh phong tu luyện Luyện Thể trong nhân loại, " Thượng Quan Miên vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ nói: "Đây là hệ thống tu luyện võ đạo cổ xưa, có thể khoảng cách tới đại viên mãn chỉ còn 1 bước ngắn. Đến cảnh giới này của tỷ có thể bị nhà nước chiêu dụ với tư cách binh khí, tuổi thọ khả năng 150 tuổi, đối với tỷ mà , cho dù 50~60 tuổi dung mạo vẫn thay đổi, chỉ tương đương với thời kỳ thanh niên mà thôi. tại chính là thời kỳ hoàng kim của tỷ, tỷ như vậy muội có hiểu hay ?" Những lời này vừa thốt ra làm Diệp Nhữ Lan kinh ngạc tới ngậm miệng được! Nàng biết vị tỷ tỷ đột nhiên xuất này có vũ lực rất kinh khủng, nhưng biết lại đáng sợ đến nước này!



      chính là như thế, lời hề có chút khuyếch đại.



      Nhưng cường đại này… chỉ giới hạn trong nhân loại mà thôi.



      Thượng Quan Miên nắm chặt súng, nhắm ngay phía trước, hai mắt như điện, chân phải giẫm mặt đất tạo thành 1 vết lõm sâu. Nàng chính là giày có đế plastic tốt nhất, nếu đủ cứng cỏi, sớm hỏng rồi. Dù sao, cái lực lượng kia phải giày thường có thể chịu nổi.



      Thượng Quan Miên đột nhiên nổ súng, tiếp theo chân phải nâng lên đạp vào gian trước mặt...



      ràng chỉ là đá vào hư , nhưng lực lượng khủng bố làm vặn vẹo khí, tạo ra sóng xung kích khổng lồ, tất cả cây cối phía trước đều bị ảnh hưởng.



      Vạch kẻ trước mắt Diệp Nhữ Lan là giới hạn sóng xung kích lan tới!



      Trong nháy mắt, tất cả cây cối trước mặt Thượng Quan Miên trước hoàn toàn nát bấy, hóa thành vô số những mảnh gỗ vụn rải rác khắp trời! Trong nhất thời, tầm mắt trở nên trống trải mảnh! Mà ở trung tâm chỗ đó, Thượng Quan Miên cầm súng đứng yên!



      Trong bóng tối, khó có thể nhìn thấy ràng lại cộng thêm bản thân Thượng Quan Miên che chắn, Diệp Nhữ Lan biết Thượng Quan Miên đối mặt với cái gì, nhưng kế tiếp mấy tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên!



      "Tỷ... có chuyện gì đâu, tỷ tỷ nhất định có chuyện gì đâu!" Diệp Nhữ Lan tự an ủi mình, nàng đối với vị tỷ tỷ vừa gặp mặt hôm nay rất tin tưởng!



      "Trốn! Chân !"



      Theo 1 tiếng rống vang tận mây xanh của Thượng Quan Miên, Diệp Nhữ Lan đột nhiên rùng mình 1 cái, lập tức xoay người chạy vội! Nàng cũng biết, chỗ này phải nơi nàng có thể tham gia!



      Chạy, chạy, chạy!



      chạy bao lâu, nàng thình lình chứng kiến trước mắt có vô số thi thể! Toàn bộ đều là nhân viên đoàn phim!



      "Ah —— "



      Hét thảm tiếng truyền ra, thân ảnh Thượng Quan Miên xuyên thẳng tới 1 phát bắt lấy tay Diệp Nhữ Lan! "Chân ..." thời điểm Thượng Quan Miên nắm lấy tay Diệp Nhữ Lan, : "Nhớ kỹ, ngươi nhất định phải nhớ kỹ. Tên của tỷ là Hàn Tự Do, mà tên của muội là Hàn Chân . Mẹ của chúng ta, tên là Hàn Vị Nhược. còn danh tự của phụ thân tỷ biết. Tên của muội phải Nhữ Lan mà là Chân ! "



      "Chân ..."



      Từ giờ trở , cái tên Hàn Chân thay thế cái tên Diệp Nhữ Lan.



      Chân gật đầu, bỗng nhiên nở nụ cười: "Ta thích cái tên này, Chân , Hàn Chân !"



      Nàng bỗng nhiên cảm giác giống như được trùng sinh. Diệp Nhữ Lan, cái tên luôn làm cho nàng cảm giác hư ảo. Ở thời khắc này, nàng biết được tên của mình, so với danh tự được người ta kêu 16 năm, càng làm nội tâm nàng cảm giác mừng rỡ.



      "Ta để muội chết" Thượng Quan Miên tiếp tục : "Ta dẫn muội tới gặp mụ mụ. Quãng đời còn lại của tỷ vì bảo hộ mụ mụ và muội mà sống. Từ nay về sau tới chết mới thôi, tỷ là đao và thuẫn của 2 người."



      đến đây, Thượng Quan Miên lập tức dừng lại 1 nhánh cây.



      Biểu lộ của nàng tựa như Tử thần!



      thực tế, bảng xếp hạng sát thủ bấy giờ, Thượng Quan Miên chiếm cứ vị trí thứ 4. Ở bảng xếp hạng sát thủ Châu Âu, nàng chính là vị trí đệ nhất. Hơn nữa, danh hiệu của nàng bây giờ còn là "Thụy mỹ nhân", mà là "Tử thần" ! Chỉ cần nhắc tới tên của nàng, tuyệt đối làm cho người nghe sợ tới mất mật, cho nên tại có rất nhiều sát thủ Châu Á ở Châu Âu mạo danh nàng. Chỉ cần tuyên bố chính mình là "Tử thần" Thượng Quan Miên, hoàn toàn có thể ngang. " sai biệt lắm." Thượng Quan Miên bỗng nhiên : "Quả nhiên, cùng suy đoán của ta đồng dạng."



      "Suy đoán... có ý tứ gì?" Chân nghi hoặc hỏi.



      " phải Trương Phượng Lâm." Thượng Quan Miên : "Trương Phượng Lâm chết rồi. Vừa rồi những thi thể mặt đất, có 1 cái chính là Trương Phượng Lâm! Ta nhìn thấy rất ràng, hơn nữa, tuy chỉ là quan sát tình huống 1 chút, nhưng thời gian tử vong đại khái khoảng mấy tiếng đồng hồ trước lúc nàng ta mất tích! Nàng ta khi đó bị giết rồi."



      "Tỷ… tỷ cái gì?"



      " phải Trương Phượng Lâm... quỷ muốn giết chúng ta phải nàng ta! Nếu như nàng ta là quỷ, nên biểu chết lâu hoặc mới chết chứ như bây giờ."



      phải Trương Phượng Lâm?



      "Hơn nữa, kết hợp với miêu tả của muội tỷ càng thêm xác định." Thượng Quan Miên quay đầu nhìn về phía Chân : "Muội ở trong biệt thự nhìn thấy bức tranh kia. Sở dĩ muội sợ hãi phải vì nhìn thấy Trương Phượng Lâm cào xé bức họa, mà là... muội phát , trước khi Trương Phượng Lâm làm việc đó, bức họa đột nhiên xuất 1 vết cào!"



      Lúc này Chân cảm giác như có tia sét đánh vào đại não!



      ", đúng... Muội nhìn thấy..." Nàng lập tức năng lộn xộn: "Muội ràng thấy được! Khi đó, hình ảnh Trương Phượng Lâm trong con mắt Tống Lâm! Cái loại biến dị đó, cho nên..."



      " phải." Thượng Quan Miên nhưng lại lắc đầu: "Quỷ, kỳ hình tượng đều sai biệt lắm. có đồng tử, gương mặt tái nhợt, tóc tai bù xù. Lại thêm bản thân muội cùng Trương Phượng Lâm rất ít khi gặp mặt, ấn tượng sâu nhất chính là lúc nàng ta hóa trang thành nữ quỷ? Cho nên, lúc đó những gì muội thấy trong mắt Tống Lâm ra là..."



      " con quỷ khác!"


    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 27 q25





      Chu Thanh Nghiên bị treo cao khỏi mặt đất.



      Nàng cơ hồ tuyệt vọng. Duy nhất nàng nhớ , chính là chớp mắt khi bị đẩy vào gian phòng này nàng nhìn thấy được chân tướng. Chính là, Trương Phượng Lâm, chết.



      Khi đó ở ngoài cửa, nàng cùng Diệp Nhữ Lan nhìn thấy gương mặt Trương Phượng Lâm thò ra, chỉ là cỗ thi thể.



      Phải.. cỗ thi thể!



      Chu Thanh Nghiên chỉ cảm thấy đại não ngừng trở nên chỗ trống, cuối cùng, từng bước mất ý thức...



      Thời gian ngừng trôi qua, đến năm giờ chiều. Diệp Phượng Sơn mây đen tụ hội ngày càng dầy đặc, nếu như lại ở bên ngoài mà có công cụ chiếu sáng..., hoàn toàn có thể đưa tay thấy được năm ngón.



      Đương nhiên, hộ gia đình chẳng ai dám mở đèn pin, như thế chẳng khác nào thông báo vị trí của mình cho quỷ hồn. Bởi vậy có thể thấy được, năng lực nhìn thấy trong bóng tối của Phàm Hiên Kỳ khi xưa đáng quý cỡ nào, đáng tiếc chính là nàng ta chết, hơn nữa còn biết nàng ta hóa trang thành ai. Đáng nhắc tới là, Phàm Hiên Kỳ lúc trước trong huyết tự dạ hội hóa trang vì muốn ai nhận ra mình, liền sử dụng 1 loại chất độc phá hủy dung nhan, cuối cùng biến thành lão giả cương thi. Nàng lúc đó chỉ nghĩ làm như thế nào có thể sống sót, sau đó trở về nhà trọ liền được trị hết. Nàng ta đối với chính mình còn có thể hung ác như vậy. Mà lúc này...



      "Như thế nào, như thế nào lại quỷ dị như vậy?"



      Chân giờ phút này thể hiểu nổi. Vô luận nàng như thế nào cũng phát lạc phương hướng, ra nổi khu rừng này!



      Mà biểu lộ của Thượng Quan Miên thủy chung thay đổi, dường như có vật gì có thể làm cho nàng biến sắc.



      Đối với vị tỷ tỷ này trong lòng Chân tràn đầy cảm giác kính sợ. Trong lòng nàng hoàn toàn chấp nhận người thân nhân này. Mà nàng cũng rất muốn gặp mụ mụ ruột của mình.



      Thời điểm nàng biết được, mẹ đẻ kỳ vẫn luôn đứng ở xa nhìn ngắm mình làm nội tâm của nàng càng thêm kích động. Cho tới bây giờ nàng mới rốt cục cảm nhận được thân tình.



      Cốt nhục chi thân, máu mủ tình thâm. Có tỷ tỷ ở đây, cho dù có sợ hãi Chân vẫn có thể đối mặt. Đơn giản giống như lời Thượng Quan Miên "Ta trở thành đao cùng thuẫn của 2 người" .



      Tuy cảm giác rất xin lỗi cha mẹ nuôi, thế nhưng thực từ đầu đến cuối nàng chưa từng cảm nhận được tình thân từ hai người. Nàng mực hy vọng nhìn thấy thân nhân chính thức, người có cùng dòng máu với mình. Rất nhiều tiểu thuyết và phim ảnh đều khuyếch đại tình cảm thâm hậu giữa những người có huyết thống trong gia đình, mà thực tế, thiếu tầng quan hệ huyết thống này, chính xác làm cho tình cảm xảy ra bất hòa. Dù sao, huyết thống là trụ cột để xây dựng nên 1 gia đình, càng là tiêu chí căn bản nhất phân chia giữa thân nhân và người dưng.



      Cho nên, Chân thể nào bỏ qua được ảnh hưởng do huyết thống mang lại.



      Mà lúc này, nàng quyết định, nếu như có thể sống sót, nàng sống bên mẹ đẻ và tỷ tỷ. Đương nhiên, nàng vẫn hiếu kính cha mẹ nuôi, nhưng nàng lại càng thêm tưởng nhớ cha mẹ đẻ. Mà nàng vẫn như trước biết, vì cái gì tỷ tỷ lại gặp phải loại tượng siêu nhiên kinh dị này. Đối với điều này, Thượng Quan Miên thủy chung rất kín miệng ràng cho nàng biết. Lại thêm vũ lực của nàng vượt xa người thường, càng làm cho Chân cảm nhận được mẹ đẻ cùng thân tỷ tỷ phải người thường. Nàng sinh ra đủ các loại suy đoán tới cuối cùng ngay cả chính nàng cũng cảm thấy hoang đường.



      "Tỷ..." Chân lại mở miệng, hỏi những điều thủy chung vẫn bế tắc trong lòng: "Vì sao... chúng ta lại gặp phải loại tượng siêu nhiên này? Tỷ tỷ, vũ lực của tỷ như thế nào đạt được? Có thể cho ta biết ?"



      Thượng Quan Miên tay nắm tay Chân rất chặt, chưa từng buông ra.



      Đến tại vẫn chưa rời khỏi rừng cây, rất ràng, đây là nguyền rủa. Hơn nữa, nguyền rủa đáng sợ hơn nữa, rất nhanh buông xuống. Càng thêm khủng bố hơn là...



      "Đoạn nội dung gần cuối bộ phim có 1 cảnh! Nhân vật nữ chính sau khi trốn vào rừng cây, vô luận như thế nào cũng lạc đường thể rời khỏi rừng cây! Mà ta sắm vai chính là nhân vật nữ chính! Tỷ, ngươi biết cái gì liền cho ta biết , hết thảy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!"



      Thượng Quan Miên vẫn bình tĩnh đáp lời: "Muội cần biết . Chỉ cần tỷ còn sống bảo vệ muội. Muội chỉ cần nhớ kỹ điểm này là đủ rồi."



      "Tỷ..."



      "Từ nay về sau tỷ sống vì mình, mà vì 2 người mà sống. Mụ mụ rất nhớ muội, hơn nữa muốn kiệt lực bảo vệ cho muội. Cho nên, tỷ tỷ thay thế mụ mụ bảo vệ muội. Nhưng nếu muội biết hết thảy ngọn nguồn việc kéo muội vào vòng xoáy còn đáng sợ hơn. Muội và tỷ giống nhau, nơi muội nên sống là thế giới Quang Minh chứ phải như tỷ, ở 1 nơi chỉ có tối tăm và tuyệt vọng. Tỷ để muội và thế giới đó có chút liên quan nào. Trước kia , tại , tương lai cũng ." "Thế nhưng... muội cũng muốn chia sẻ bi thương, thống khổ với tỷ tỷ. Muội muốn biết hết thảy ah! Tỷ biết ? Kỳ muội sớm biết muội phải con ruột của cha mẹ. Bọn họ đối với muội rất tốt, nhưng muội phát bọn họ đối đãi với muội đều là cẩn thận từng li từng tý, phảng phất giống như đối đãi với khách nhân chứ phải người nhà. Muội luôn hy vọng có thể tìm được người nhà chính thức của mình, đây chính là tâm nguyện của muội..."



      đến đây, nàng bỗng nhiên ôm lấy Thượng Quan Miên từ phía sau lưng, nàng chỉ cảm thấy, đây là nơi tốt nhất nàng có thể dựa vào, là 1 cái lưng cực kỳ an toàn. Vô luận như thế nào, nàng chỉ muốn ôm chặt, muốn mất .



      "Kỳ hôm nay, lúc tỷ tỷ xuất muội liền cảm ứng được. Đây chính là tâm linh liên thông giữa bào thai sinh đôi, trước kia muội từng thấy chuyện này quá mức huyền diệu, nhưng bây giờ lại phát , nó thực . Muội có thể cảm ứng được tỷ tỷ, có thể!"



      Chân liền ôm Thượng Quan Miên 1 cái chặt, nàng bỗng nhiên cảm thấy rất kỳ quái. Bởi vì, nàng cảm giác thân thể mình tiếp xúc rất lạnh! Hơn nữa, còn truyền ra mùi hôi!



      "Tỷ... Tỷ..."



      Trong bóng tối, thể nào phân biệt được mầu sắc trang phục, tự nhiên cũng nhìn thấy mặt.



      ngọn núi này, cơ hồ tất cả nhân viên đoàn phim đều chết sạch.



      Ở dưới chân núi, tổ phim lập ngay 1 studio bên trong khách sạn.



      Mà giờ khắc này, Ngân Dạ cùng Từ Thao bước vào phòng tài liệu của tổ phim.



      "Hy vọng tìm được thứ chúng ta muốn tìm." Từ Thao nhìn về phía 1 đám tủ đựng tài liệu trước mặt, bắt đầu lục lọi. Bên trong phần lớn là hợp đồng, sổ sách, tập hợp tư liệu các phương diện. Tại đây số lượng tư liệu rất khổng lồ, muốn tìm được cũng phải tốn khá nhiều thời gian.



      Mà Ngân Dạ đem máy tính mở ra, trực tiếp tìm kiếm bên trong.



      Ước chừng hơn nửa giờ sau...



      " tìm được!"



      Bóng lưng Từ Thao thấp thoáng phía sau những chồng tư liệu, hưng phấn thôi nói: " Là cái này! Chính là cái này..."



      " tìm được?"



      Ngân Dạ cũng lập tức chạy tới, nhìn về phía sấp giấy kia, hai người đồng thời lật giở xem xét. Từ thao và Ngân Dạ đều lộ ra nét mặt tươi cười.



      " tốt quá!" Ngân Dạ nắm chặt sấp giấy : "Lập tức tìm mọi người! Nhất là Thượng Quan Miên, còn có Lục Tung! Hạn độ thấp nhất phải tìm được 1 trong 2 người đó! Cái này chính là sinh lộ!"



      Mà Chân thời điểm ôm "Thượng Quan Miên", Thượng Quan Miên cũng quay đầu nhìn lại.



      Thế nhưng người xuất sau lưng nàng, phải Chân mà trở thành Lạc Chính Thủy! Hơn nữa, hoàn cảnh chung quanh cũng xảy ra biến hóa, phải bên trong rừng thẳm mà ở ngay cửa ra vào khách sạn!



      Lúc này, Ngân Dạ cùng Từ Thao cũng vừa vặn lao tới, nhìn thấy Thượng Quan Miên cùng Lạc Chính Thủy!



      "Các ngươi..."



      Thượng Quan Miên quay đầu nhìn về hướng rừng thẳm, muốn rời , Ngân Dạ chợt hô lên: "Chờ chút! Thượng Quan Miên! Chúng ta biết, sinh lộ... Sinh lộ là..."



      Chân ở bên trong rừng cây giống như mê cung ngừng chạy vội, sau khi phát Thượng Quan Miên hiểu vì sao bỗng hóa thành nữ quỷ, nàng sợ tới mức hồn phi phách tán, căn bản cách nào tưởng tượng được nguyền rủa lại đáng sợ bậc này. Ngay trong chớp mắt đó, cảm ứng giữa nàng và Thượng Quan Miên biến mất trong tối tăm.



      "Cứu ta... Tỷ tỷ, cứu ta ah!"



      Thượng Quan Miên trong tích tắc, lập tức vọt tới trước mặt Ngân Dạ, con dao ngang trời gác lên cổ , dùng thanh vô cùng lãnh khốc : "Ta cho ngươi 10 giây ràng sinh lộ là gì? Nếu ta giết ngươi rồi tìm Chân !"



      "Kịch bản!" Ngân Dạ biểu lộ hề thất kinh, ngược lại rất trấn định đáp: "Kịch bản của Lâm Thư Kỳ được sửa lại, chính là nội dung tại bộ phim quay!"



      "Có ý tứ gì!"



      "Trong bản gốc của Lâm Thư Kỳ, tên phú thương giết chết tới 2 người tình nhân! cách khác nữ quỷ có 2 người, nhưng về sau kịch bản sửa lại biến thành chỉ còn 1 nữ quỷ!"



      "Ngươi muốn bởi vì thay đổi kịch bản, cho nên nữ quỷ vốn bị xóa lại quỷ dị xuất ?"



      "Đúng... chính là như vậy!"



      "Cái gì, đùa sao?" Lạc Chính Thủy cũng cảm thấy khó có thể tin: " hơi giết chết hai tình nhân? Thế nhưng, vì cái gì đều đem thi thể vứt lên ngọn núi này?"



      Từ Thao trả lời: "Bởi vì... 2 người tình nhân kia vốn dĩ đều sinh hoạt trong biệt thự núi! Phú thương là 1 tên cực kỳ đa dâm, hai người tình nhân cũng tuyệt đối là nữ tử dâm đãng, cho nên đem 2 người cùng an trí trong cùng 1 biệt thự, từ trước đến nay và các nàng đều chơi 3P (3 người đó)! Truyện của Lâm Thư Kỳ luôn luôn có khẩu vị rất nặng, cho nên lần này cũng ngoại lệ. Nhưng đạo diễn cân nhắc an bài nội dung cốt truyện có chút hợp lý, cho nên đem số lượng tình nhân là 2 biến thành 1." "Như vậy cần 1 người diễn vai nữ quỷ..." Thượng Quan Miên đến đây, lập tức hỏi: "Thợ trang điểm... , thời gian còn kịp! Tùy tiện tìm 1 nữ nhân tới, sau đó tự ta trang điểm cho nàng!" Kịch bản miêu tả vẻ ngoài nữ quỷ khá ít chi tiết, chỉ cần làm thành hình tượng như quỷ là được.



      Vì vậy, Thượng Quan Miên lập tức đưa ra quyết định.



      "Ta tìm thành viên trong đoàn phim, chỉ cần đem tóc nàng xõa xuống, bôi mặt cho nhợt nhạt là xong. Sau đó, theo như kịch bản, đổi thành 1 thân áo trắng!" Sấp giấy tìm thấy kia chính là kịch bản gốc! Trong máy vi tính, cũng tìm được phương án thảo luận về sửa chữa kịch bản cụ thể giữa đạo diễn và người làm phim. Cho nên có thể xác định cái này là nguyên kịch bản. Kịch bản chưa cải biến 1 chữ, 《Studio Linh Dị Thứ Tư 》! Từ giờ trở , nhất định phải tiếp tục quay bộ phim này! Tuy tiến hành sửa chữa, nhưng chỉ là nữ quỷ từ 2 biến thành 1, cùng với 1 bộ phận phương thức tử vong của vài người khác , những chỗ khác căn bản khác mấy.



      Bộ phim vì tiêu trừ phần diễn của 1 nữ quỷ khác nên mới tạo ra hậu quả như tại. như vầy, để 1 người sắm vai nữ quỷ còn lại, như vậy có thể thành công đem bộ phim này kết thúc! Bọn rất nhanh ở biên giới rừng rậm tìm được 1 nữ nhân tương đối trẻ tuổi. Thượng Quan Miên nhảm chút nào, đem khẩu Locker chỉa thẳng vào đầu nàng : "Kế tiếp phải nghe theo ta, nếu ta lập tức giết ngươi!"



      Đối phương gọi là Lâm Lưu Vũ, là nhân viên trong tổ bếp. Lúc này nàng chỉ có thể nghe theo lệnh. Mái tóc của nàng may mắn tương đối dài, Thượng Quan Miên đem tóc nàng ta xõa xuống che khuất bộ mặt. Cuối cùng đưa cho nàng 1 bộ đồ trắng để thay.



      Vốn có thể bôi thêm chút máu, nhưng thời gian cấp bách, đành phải để như vậy.



      Thế nhưng hộ gia đình cũng ý thức được. Đây là cách nghĩ rất ngây thơ. Bởi vì, nữ quỷ xuất . tại thể dùng diễn viên nhân loại để thay thế.



      Huyết tự này vượt qua chưởng khống của nhà trọ, mặc dù biết chân tướng nhưng chưa chắc có thể sống tới cuối cùng.



      Cái này kỳ chỉ là, sống nửa đường...


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :