1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Loạn thế hồng nhan - Túy Vũ Cuồng Ca (NP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 49.1:
      Edit: Diệp Băng Băng

      "Ta muốn hái hoa đào, các ma ma cần theo.” Lý Tuyền cúi đầu nhìn móng tay vừa sơn hôm qua, thản nhiên .

      Bốn ma ma nhìn thoáng qua lẫn nhau, ma ma mặc áo đỏ thẫm khẽ khom mình, dùng thanh cứng ngắc trả lời: “ Đa tạ tiểu thư quan tâm, nhưng là chức trách của bọn lão nô, dám sơ sẩy.”

      Lý Tuyền hơi nhíu mày, ngẩng đầu cười lạnh : "Lý ma ma, nếu là ta muốn nhìn thấy các ngươi sao?” Cho các ngươi chút nhan sắc liền tự đem mình trở thành quan trọng, đám trang nhị ngũ bát vạn.(*chỗ này ta hiểu lắm, nên để nguyên văn)

      "Tiểu thư, nhóm nô tỳ là chịu nhờ vả của lão phu nhân cùng nhị phu nhân tới chiếu cố tiểu thư, dám rời bỏ công việc, mong tiểu thư lượng thứ.” Lý ma ma mí mắt cũng chưa nâng, nề nếp trả lời.

      Lý Tuyền nghe xong lời của bà ta, trong lòng liềnđộng, lão phu nhân? Mẫu thân cấp ma ma giáo quản có liên quan gì đến tổ mẫu? lẽ là… Nàng quét mắt nhìn bốn ma ma trước mặt, chỉ biết là ngày đó lúc mẫu thân mang các bà đến, đều nhìn lạ mắt, phải các ma ma thông thường trong nhà. Chỉ là khi đó nàng tưởng, các vú già trong phủ biết có bao nhiu, làm sao mà nhận thức được tất cả, nên để ý.

      Lúc này nhớ tới, ràng lúc ấy trong lời của mẫu thân có ý, chỉ trách đầu heo nàng chịu suy nghĩ cẩn thận. Lý Tuyền tự giễu, rốt cuộc phải xuất thân chính quy trạch đấu, chính là thua kém người từng chịu dạy bảo đoạn. Nếu nàng có gì khác thường, có lẽ sớm chết lúc nào hay.

      Lý Tuyền nàng suy nghĩ nhiều, nếu nàng có chỗ dựa khác thường, nàng sớm chủ động đem hết thảy bản lãnh sinh tồn học được ra rồi, sao có thể giống ngày hôm nay chút để ý như vậy, hoàn toàn đểở trong lòng.(khúc này hoàn toàn rối tinh)

      Lý Tuyền lại quét mắt liếc nhìn bốn ma ma cái, thầm nghĩ trong lòng: hừ, tổ mẫu phái tới thế nào, hôm nay nương ta mất hứng chơi trò mặt trái mặt phải với các ngươi, các ngươi phải thành đứng giữ nhà trong tiểu viện cho ta. “ Ta cần các ngươi theo. Lý ma ma nghe hiểu sao? Có lẽ do ta ?” Lý Tuyền khẽ nhếch môi, nở ra nụ cười trào phúng “Ta muốn nhìn thấy các ngươi, các ngươi theo làm ta mất hứng, lúc này hiểu chưa?”

      Bốn ma ma ngẩn ngơ, dạy bảo tam tiểu thư từ mấy ngày trước tới nay, các bà làm việc vẫn rất thuận lợi, thái độ của tam tiểu thư đối với các bà cũng rất tốt, hôm nay lại bị làm sao vậy? Muốn quật khởi? được, ý tứ của lão phu nhân là muốn mài hết tật xấu, nhổ hết lông cánh của tam tiểu thư , hôm nay là lần giằng co đầu tiên, nhất định thể nhượng bộ. Khoảng thời gian này nhóm ma ma này bị tính tình dịu ngoan của Lý Tuyền làm cho mê muội, mà sớm quên mất công tích lừng lẫy vĩ đại trước kia của nàng. Lại , ý tứ của Thôi lão phu nhân chỉ là muốn các bà dạy cho Lý Tuyền chút phong phạm của danh môn quý nữ mà thôi, những người này lại lý giải sai lầm.

      Lý ma ma tiến lên trước, mặt chút thay đổi trầm giọng : “Tiểu thư, xin thứ cho lão nô lớn mật. Các tiểu thư thế gia vô luận là làm chuyện gì, đều phải có ma ma quản giáo theo, tùy thời chỉ ra chỗ sai. Biết rằng tiểu thư hài lòng bọn lão nô, nhưng quý nữ nhà ai mà phải như vậy. Lúc này đây, những lời trước đây lão nô coi như nghe thấy, thỉnh tiểu thư sau này nên tùy hứng như vậy. Nếu , lão nô đành phải xin chỉ thị phu nhân, xử phạt tiểu thư.”

      Lý Tuyền nhếch mi, nở nụ cười, "Ta cũng phải lần đầu tùy hứng, cũng phải chưa nếm qua gia pháp. Hôm nay ta tùy hứng lần nữa, các nước được theo ta, nếu , chờ các ngươi tìm đến mẫu thân cáo trạng, ta cho các ngươi nếm thử thủ đoạn của bổn nương trước.”

      Lý ma ma còn muốn , bị người đứng ở sau kéo lại thế chỗ, đây chính là phủ của nhị lão gia, phải nhà cũ. Cụ thể muốn thị vệ trong phủ chính là bệ hạ ban cho, chỉ nghe theo lời của tam tiểu thư, đừng chọc giận nàng, mình là người chết trước. bà ta dùng sức kéo áo của Lý ma ma xong lại tiến về phía trước, mặt đầy tươi cười : “Nếu như thế, bọn lão nô đành nghỉ ngơi lúc, đa tạ tiểu thư ân điển.”

      "Trịnh ma ma coi như thức thời." Lý Tuyền gật gật đầu, đem mấy ma ma bỏ qua bên, quay đầu phân phó nha hoàn “Tố Quyên, các ngươi mang theo giỏ trúc, chúng ta hái cánh hoa. Lục Khởi, bốn người các ngươi lưu lại trong phòng bồi các ma ma chueye6n5 phiếm.” xong, nàng liền đứng dậy vào nội thất thay quần áo.

      Tố Quyên tuân lệnh, cũng đều tự tán . Lục Khởi cùng Lục Ti che lại ý cười bên môi, theo phía sau Lý Tuyền, vào tronghầu hạ nàng thay quần áo. Trong lúc nhất thời, gian ngoài chỉ còn lại bốn ma ma, hai mặt nhìn nhau. Các bà bất đắc dĩ, chỉ có thể ra khỏi phòng Lý Tuyền, đứng ở hành lang.

      Lý ma ma hơi bất mãn thấp giọng hỏi: "Trịnh ma ma, ngươi vừa rồi kéo ta làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi quên lời lão phu nhân giao phó?"

      Trịnh ma ma liếc bà ta cái, đồng dạng đè thấp thanh ấp của mình “Lý ma ma, ngươi nên cảm ơn ta tốt hơn, nếu hôm nay ngươi tránh khỏi bị đánh rồi.”

      "Nàng còn dám đánh chúng ta? Phải biết rằng chúng ta đều là do phu nhân phái tới, nàng làm như vậy là bất hiếu.” Lý ma ma quýnh lên, thanh cóđiểm đề cao.

      Trịnh ma ma chạy nhanh đến vỗ bà ta cái “Có gì dám, đây phải là nhà cũ. Tam tiểu thư có tính tình như thế nào, trước khi chúng ta đến biết. Nàng đánh chúng ta, chẳng lẽ nhị phu nhân lại có thể vì chúng ta mà đánh khuê nữ của mình? Nếu nàng ghi hận chúng ta, chúng ta còn được tốt sao, ngươi cũng đừng quên, mấy ngày nay, Vương gia, thế tử Đại Tề đến đây bao nhiêu lần? Tam tiểu thư gặp liền gặp, ngươi thấy ngày đó mấy vị vương gia kia phát hỏa rồi lại sinh khí, phải cũng là buồn rầu mà sao. Nếu là nàng làm nũng với..”

      "Trịnh ma ma, ngươi ta làm nũng với ai?” Lý Tuyền thay quần áo ra, chỉ thấy mấy ma ma đứng ngoài hành lang hạ giọng cái gì, nàng xấu xa trực tiếp hỏi câu.

      Trịnh ma ma cứng đờ người, lại rất nhanh ngẩng đầu cười trả lời: “Tiểu thư nghe lầm, lão nô nữ nhi của lão nô rất thích làm nũng.”

      "Con ở nhà đều rất thích làm nũng với mẫu thân. Ngươi đúng đó Trịnh ma ma.” Lý Tuyền tựa tiếu phi tiếu nhìn bà ta hồi, rồi mang theo nha đầu lúc la lúc lắc ra khỏi tiểu viện.

      Trịnh ma ma lau mồ hôi lạnh trán, : "Tam tiểu thư này lợi hại.”

      Trải qua chuyện vừa rồi, vài ma ma trong lòng đều động, cùng cảm thấy công việc ma ma giáo dưỡng này tốt làm

      Lý Tuyền ở khúc cua trong hành lang, trong lòng thầm cười chê chính mình, rốt cuộc vẫn là vững vàng, đời này có khả năng chân chính trở thành tiểu thư khuê các. Mới giả bộ vài ngày, liền kiên nhẫn. Quên , thành thành, như thế nào sống cả đời như thế, dù sao kiếp này cũng là bạch kiểm.(ý được nuôi ăn, nuôi ở..). Nàng ném tia chột dạ cuối cùng ra sau đầu, cố gắng trấn an bản thân. Lại người tỉnh lại đứng lên thực dễ dàng, khó chính là sau khi tỉnh lại, làm sao sửa lại khuyết điểm của mình. Lý Tuyền chính là thuộc loại người sau khi tỉnh lại, có thể kiên định chỉnh sửa tư tưởng, hành vi của chính mình. Ngươi thể nàng chút tu chỉnh cũng có, nàng chính là sốc dậy bản thân, bình thường chỉ giả bộ thôi.
      Kimanh1257, Dunghyt97, AChu7 others thích bài này.

    2. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      chương này ta nợ lỗi các nàng vậy. sau khi làm xong ta kham thảo lại. nhiều chỗ là khó hiểu.
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 49.2:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Lý Tuyền ở khúc cua trong hành lang, trong lòng thầm cười chê chính mình, rốt cuộc vẫn là vững vàng, đời này có khả năng chân chính trở thành tiểu thư khuê các. Mới giả bộ vài ngày, liền kiên nhẫn. Quên , thành thành, như thế nào sống cả đời như thế, dù sao kiếp này cũng là bạch kiểm.(ý được nuôi ăn, nuôi ở..). Nàng ném tia chột dạ cuối cùng ra sau đầu, cố gắng trấn an bản thân. Lại người tỉnh lại đứng lên thực dễ dàng, khó chính là sau khi tỉnh lại, làm sao sửa lại khuyết điểm của mình. Lý Tuyền chính là thuộc loại người sau khi tỉnh lại, có thể kiên định chỉnh sửa tư tưởng, hành vi của chính mình. Ngươi thể nàng chút tu chỉnh cũng có, nàng chính là sốc dậy bản thân, bình thường chỉ giả bộ thôi.

      Văn Tuyên đế ruổi ngựa thẳng đến Lý phủ ở thành đông, đến trước cửa cũng xuống ngựa, trực tiếp cưỡi ngựa nhập môn, thẳng đến hậu viện. Đợi cho Lý Tổ Nạp cùng Thôi thị nhận được tin tức, Văn Tuyên đếđã sớm chạy đến bên ngoài tiểu viện của Lý Tuyền. Văn Tuyên đế có thể cưỡi ngựa tự do xuất nhập Lý phủ, thị vệ của ông ta cùng Tiết Hàm Vân thể được như vậy. Chỉ có thể thành thành xuống ngựa ở đại môn, đùng hai cái chân vào. Tại đại môn, quản gia dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tiết Hàm Vân, cho đến bây giờ Văn Tuyên đế đến Lý phủ, ông ta đều mang theo nữ tử, chẳng lẽ bệ hã lại sủng ái tiểu nương tử đến như vậy, đến Lý phủ cũng mang nàng ta theo?

      Văn Tuyên đế cưỡi ngựa đến trước hành lang gấp khúc, mới xuống ngựa, vô cùng cao hứng đến tiểu viện của Lý Tuyền. Dọc đường, vú già cùng hạ nhận gặp được đều quỳ xuống thỉnh an.

      "A Tuyền, A Tuyền..." Văn Tuyên đế nhìn thấy tiểu viện Lý Tuyền trước mắt, cao goọng gọi tên nàng, vào trong phòng.

      Lý ma ma cùng Trịnh ma ma bốn người cho tới bây giờ đều chưa gặp qua Văn Tuyên đế, thấy người ta hành lễ, liền coi ông ta như mấy vị Vương gia. Động tác các bà phi thường nhanh chóng chặn trước người Văn Tuyên đế, đồng thời quỳ xuống hành lễ, Lý ma ma đưa tay ngăn lại : “Thỉnh điện hạ chậm bước,, tiểu thư nhà ta ở phòng trong.”

      Văn Tuyên đế thấy bốn phụ nhân là mặt ngăn cản đường, căn bản có tâm tình nghe mấy bà ta cái gì, phản ứng đầu tiên chính là sờ đại đao bên hông. Đưa tay chạm đến, ông mới nhớ tới, bởi vì muốn tìm Lý Tuyền ngoạn, sau khi ông rời khỏi Tiết gia, liền ném thanh đao cho thị vệ của mình.

      có đao trong tay, ông rất cao hứng, ngay cả roi ngữa cũng tùy tay ném lúc xuống ngựa. làm sao được, chỉ đành tiến lên đá hai cái khiến hai ngươi quỳ văng ra ngoài, thẳng đến giữa gian ngoài tiểu viện.

      Lúc này, Lý Tuyền cao hứng chỉ huy nha hoàng hái hoa đào. Thậm chí còn tìm đến cái thang, tự mình động thủ, khiến cho nha hoàn, vú già đứng nhìn mà run rẩy như cầy sấy.

      ngoạn cao hứng, Lục Khởi chạy đến, kịp thở ra hơi cho nàng biết “Vù vù ho…Tiểu. tiểu thư, hô, bệ, bệ hạ, hô, đến, đến đây.” vất vả lắp bắp ra hết.

      Hai hàng lông mày Lý Tuyền nhíu lại, lẩm bẩm: "Bệ hạ tới làm cái gì? Ông ấy xử lý quốc , nỗ lực làm cho nước mạnh, còn có thời gian đến gặp ta?" xong, trong tiếng kinh hô của hạ nhân, nhảy vài bước xuống cái thang ",trở về gặp."

      Lúc này đây,Văn Tuyên đếđang rất kiên nhẫn chờ trong phòng Lý Tuyền, mà bọn thị vệ cùng Tiết Hàm Vân còn có Lý Tổ Nạp, Thôi thị đều chạy tời, mấy người đều tập trung trong phòng Lý Tuyền.

      Lý Tuyền tiến vào, liền nhìn thấy Văn Tuyên đế kiên nhẫn vẫy tay miễn Lý Tổ Nạp cùng Thôi thị lễ, truy vấn: "A Tuyền đâu? Di, tiểu nha đầu trở lại."

      Lý Tuyền cười tiến lên quỳ gối, thúy thanh kêu lên: "Dượng."

      Văn Tuyên đế mặt mày hớn hở hướng về phía nàng ngoắc tay, "A Tuyền, đến đây. Ngươi vừa rồi ngoạn cái gì? đầu còn cóđóa hoa đây nè?" Ông đưa tay gỡ cánh hoa đào vương tóc Lý Tuyền xuống, tò mò hỏi.

      Lý Tuyền đè lại tất cả nghi vấn trong lòng, cười tủm tỉm tiêu sái đến bên cạnh ông, "Ta vừa rồi ra phía sau vườn hái hoa đào.” xong nàng kêu Tố Quyên đem cái giỏ trúc đến, giống như hiến vật quý, cấp Văn Tuyên đế xem. “Chổ này đều là do ta tự mình hái nha.” Ngữ khí rất kiêu ngạo.

      Quả nhiên Văn Tuyên đế mở miệng khen: "A Tuyền rất lợi hại." Lý Tuyền trong lòng phiên cái xem thường, đừng lấy ngữ khí dỗ tiểu hài tử lừa ta.

      "A Tuyền, hái cái này để làm gì?” Văn Tuyên đế tò mò hỏi, lúc này ông chút cũng nhìn ra đến, mấy ma ma mình mới đá rất ngoan ngoãn khom lưng

      "Làm phấn hoa."

      "A Tuyền cũng sẽđẹp ." Nghe , ngữ khí này là cỡ nào ngạc nhiên, "A Tuyền cũng biết làm sao?"

      Lý Tuyền bĩu môi, " biết học là được thôi mà” Ngẫu nhiên ánh mắt nàng gian gian đảo qua nhìn người, "Dượng, nàng ta là do người mang đến ?" Lý Tuyền chỉ vào Tiết Hàm Vân cúi đầu đứng ở bên, mở miệng hỏi .

      "A." Văn Tuyên đế ném cánh hoa đào trong tay, nhìn theo hướng tay nàng chỉ, sau đó gật đầu cười : "Là ta mang đến , nàng ngưỡng mộ A Uyển, muốn nhập Hà Gian vương phủ, A Tuyền ngươi đồng ý ?"
      Kimanh1257, Dunghyt97, AChu8 others thích bài này.

    4. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 50.1:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Vẻ mặt Văn Tuyên đế cười xấu xa, vô cùng hứng thú nhìn Lý Tuyền, "A Tuyền, ngươi có nên đáp ứng nàng ấy hay ?"

      Lý Tuyền đầu đầy hắc tuyến, nàng cố gắng nén lại khóe miệng co rút, nhìn lướt qua Tiết Hàm Vân đứng cúi đầu, cười hỏi lại: "Dượng nghĩ như thế nào lại đến hỏi ta cóđáp ứng hay ?"

      Văn Tuyên đế nhíu mày, : "A Uyển đều nghe theo lời ngươi , ta đương nhiên muốn hỏi ngươi ."

      "À." Lý Tuyền gật gật đầu, học Văn Tuyên đế nhíu mày, tràn đầy mê hoặc : "Dượng, ta vẫn luôn muốn hỏi Tiết tiểu thư vấn đề, rất hy vọng nàng ấy giải đáp nghi hoặc trong lòng ta."

      "Hử? A Tuyền muốn hỏi cái gì?" Nghe , trong giọng tràn ngập tò mò.

      Lý Tuyền cười, tiến đến trước mặt Tiết Hàm Vân, bi thương phát chính mình còn thấp hơn người ta hơn cả cái đầu, tính luôn cả khăn trùm đầu cũng chỉ mới tới vai người ta, làm cho ý tưởng đùa giỡn nâng cằm người ta, tràn ngập trong đầu, nửa điểm cũng làm được.

      Vậy Lý Tuyền chỉ có thể chắp tay sau lưng, cười dài đứng trước mặt Tiết Hàm Vân “Tiết tiểu thư, ta vẫn rất ngạc nhiên khi biết Hà Gian vương cứu ngươi?”

      Tiết Hàm Vân Lý Tuyền đánh chủ ý gì, chỉ có thể hơi hơi gật đầu.

      " ngờ như thế, Tam ca cứu mạng của ngươi tính, giờ còn phải tự mình bỏ tiền nuôi ngươi cả đời sao? Ngươi đây rốt cuộc là báo ân hay là báo thù?” Lý Tuyền chút khách khí hỏi.

      Mặt Tiết Hàm Vân lập tức trắng bệch, môi nàng ta ngừng run run, trong mắt nổi lên tầng hơi nước, điềm đạm đáng nhìn Lý Tuyền, "Tam, tam tiểu thư, nô chính là..."

      Lý Tuyền cắt đứt lời của nàng ta, châm chọc cười : "Chính là ngưỡng mộ có phải hay ?" Nàng xích tiếng bật cười, " toàn bộĐại Tề, chỉ nữ tử ở Nghiệp thành ngưỡng mộ Tam ca, nữ tử muốn nhập Hà Gian vương phủ cũng rất nhiều, có mình ngươi là được? Vậy mà ba lần bốn lượt làm phiền bệ hạ, đơn giản vì ngươi có bác là sủng phi sao?”

      Tiết Hàm Vân bùm tiếng quỳ xuống, run giọng : "Tam tiểu thư, ta mảnh thiệt tình..."

      Lý Tuyền thấy nàng ta quỳ xuống, nghiêng sang bên, xoay người trở về bên cạnh Văn Tuyên đế "Cũng rất có nhiều người tình, trong số đó, ngươi vừa phải là xinh đẹp nhất, cũng phải là có tài nhất, lại càng là có gia thế tốt nhất, ngươi đặc thùở chỗ nào? Liền bởi vì Tam ca cứu ngươi? cứu ngươi cũng sao, vậy mà còn phải bỏ tiền ra nuôi ngươi mấy chục năm, oan hay . khéo còn phải trả giá bằng thanh danh của bản thân, bị người ta là vì sắc đẹp mà cứu người? là chuyện tốt đồi bại , ngươi đắc ý, hậu bối sau này học tập theo. Cứu người của ngươi, bồi thanh danh, bồi tiền, khéo còn bồi cả nửa đời sau của mình, đúng là ngã tám đời môi, làm ân nhân của ngươi đúng là bằng làm kẻ thù."

      Lý Tuyền cái miệng nhắn ba ba tràng, Thôi thị nghe xong thầm trừng mắt liếc nhìn nàng cái, nha đầu chết tiệt kia, mở miệng tiền ngậm miệng tiền , tục tầm thường!

      Lý Tuyền cóđiểm đắc ý quá, nàng thấyánh mắt Thôi thị, liền cười lấy lòng bà.

      "Ha ha ha, A Tuyền hỏi cóý tứ!" Văn Tuyên đếđột nhiên cười lớnra tiếng.

      Tiết Hàm Vân ngẩng đầu lên, kiên cường hỏi câu: "Tam tiểu thư, vậy ngươi dựa vào cái gì mà muốn làm chủ thay Hà Gian vương điện hạ."

      Lý Tuyền hướng nàng ta cười đến ngọt ngào, môi đào cong vút, lời ra lại chọc cho người ta sôi gan, ý tứ chết đền mạng: “Vừa rồi ngươi có nghe bệ hạ sao? Tam ca nghe lời ta nhất.” Nàng giơ cái ngón út, đắc ý quơ quơ “Chỉ điểm này là đủ rồi.”

      Văn Tuyên đế thấy xem được nào nhiệt, cảm thấy mỹ mãn, với Lý Tuyền: “A Tuyền, thay quần áo, dượng mang ngươi chơi." Ông ta được cực kỳ tự tại, như là diện của những người khác trong phòng.

      Lý Tuyền nhíu nhíu mày, " chơi cái gì? Ta muốn săn thú." Văn Tuyên đế thích chơi mấy trò như vậy, săn thú, uống rượu, ca hát, giết người còn có chơi nữ nhân! Mà trong mấy loại hoạt động đó, bình thường Lý Tuyền chỉ có thể tham gia hai loại, săn thú cùng ca hát, còn lại chưa để cho nàng thấy vài lần. tại là mùa động vật hoang dã động dục, nàng muốn làm người xấu phá hư cần bằng sinh thái.

      Văn Tuyên đế thần bí cười cười, " phải săn thú nga, dượng mang ngươi ngoạn cái thú vị ."

      Lý Tuyền bán tín bán nghi tính trở về phòng thay quần áo, trước khi , nàng chỉ vào Tiết Hàm Vân hỏi: "Dượng, còn nàng ta làm sao bây giờ?” Ngươi mang phiền toái đến, thỉnh nhớ thu , đừng đặt ở nhà chúng ta làm chướng mắt.

      Văn Tuyên đế tỏ vẻ sao cả, chỉ cái thị vệ, "Thưởng cho ngươi , bất quá nhớ trước ném ra."

      Lý Tuyền mặt dài ra, nhìn Tiết Hàm Vân bị lôi , trong lòng có chút tư vị phải. Có phải nàng có chút độc ác hay ? Lập tức liền lắc đầu, tất cả nữ nhân muốn đoạt nam nhân của nàng đều muốn giống như lá thu bị gió cuốn , tàn khốc vô tình.
      Kimanh1257, Dunghyt97, AChu8 others thích bài này.

    5. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Ngày mai ta nghỉ tết rồi,:yoyo63: ở nhà có lap để onl nên hẹn mấy nàng sau tết up tiếp nhé:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo56::yoyo56::yoyo56::yoyo56::yoyo56:
      ngalibra thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :