1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ yểu điệu - Đông Ly Cúc Ẩn (137C)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 79.


      “A? Sao lời ấy?” Doãn Thiên Lương hỏi, tay cũng dừng lại động tác, quay đầu nhìn Lục Quân Tắc, người em, coi như là hòn đá còn có thể làm? Tôi còn xem qua mặt thây ma đấy.

      “vậy vì sao nàng luôn kháng cự vi phu thân cận.” Lục Quân Tắc .

      Lời này là Lục Quân Tắc ? lưu manh trắng trợn như vậy ...

      Doãn Thiên Lương nhìn ta, trong lúc nhất thời có chút phản ứng kịp, chỉ biết chớp chớp con mắt, quá kinh sợ rồi.

      “Oh a à, các ca ca tỷ tỷ của nàng cũng thành thân, giao hẹn nàng còn nhớ ?” Lục Quân Tắc hỏi.

      “Vẫn nhớ kỹ, nhưng mà ...” Trong lòng Doãn Thiên Lương ngừng nguy hiểm nguy hiểm , rất may là có tính toán trước, nếu hiểu mà bị ăn sạch xóa sạch rồi.

      “Nhưng mà cái gì?” Vẻ mặt Lục Quân Tắc nghi hoặc.

      có gì, hôm khác rồi , dù sao ta cũng còn chưa có tổ chức nghi thức thành thân.” Doãn Thiên Lương , nàng mới muốn thừa nhận bí mật gì đó của mình trước mặt ta: “Quận vương, ta lấy chăn cho ngài, ngài ôm như vậy ta thoải mái.”

      “Cứ như vậy . Đêm khuya, muốn qua lại.” Lục Quân Tắc , lại đem cánh tay ôm chặt chút.

      Ách ... qua lại? Tôi chê qua lại ngại cái quỷ à ... Cái con sói này.

      Ngày thứ hai, Quận Vương phi cùng Doãn Thiên Lương ngồi ở trong thư phòng cầm giấy bút viết chi tiết đồ cưới, viết rồi sửa đổi chút. Viết viết lại cuối cùng đến bữa cơm trưa có thể phân công người làm đặt mua đồ rồi.

      “Mặc dù trong cung chuẩn bị đồ cưới phong phú, nhưng chuẩn bị cho Lũng Nguyệt chút gì đó trong lòng ta cảm thấy rất băn khoăn.” Quận Vương phi .

      Vậy chuẩn bị xong, ai cũng có ngăn cản ngài có phải ?

      Quận Vương phi hành hạ ở trong phòng chuẩn bị đồ cưới, đợi hai ngày đạo ý chỉ cho đòi Hoắc Lũng Nguyệt vào cung, nghe vì chuẩn bị buổi lễ sắc phong cho An Quốc công chúa.

      Bởi vì buổi lễ giản lược, cho nên Doãn Thiên Lương cũng có cái vinh hạnh trong cung làm ít trình tự dập đầu quỳ lạy. Sau khi buổi lễ chấm dứt, thăng cấp làm công chúa, Hoắc Lũng Nguyệt tự nhiên tới ở biệt viện của Lục gia, Doãn Thiên Lương xem gấu mèo thấy bóng dáng của ta còn cảm thấy hình như thiếu gì đó.

      Lục Quân Tắc mỗi ngày bề bộn nhiều việc, theo Quận Vương phi hộ tống công chúa hòa thân có Lục Quân Tắc, Doãn Thiên Lăng và Triển Vọng Phi, cho nên tất cả bọn họ đều bận rộn.

      Lục Quân Tắc cũng ... Doãn Thiên Lương trước tiên là nghĩ đến câu ca: “Đưa người rời , ngoài ngàn dặm ...”

      Đáng tiếc, là có về. Mỗi ngày Lục Quân Tắc bận đến nỗi hai bên chưa gặp mặt, cho nên Doãn Thiên Lương còn có cơ hội thấy biểu tình gì từ ta.

      Giằng co hơn nửa tháng, ở hạ tuần tháng bảy rốt cục coi như chuẩn bị xong muốn lên đường rồi. Ngày mai chính là ngày vào cung từ giã sau đó rời .

      Rốt cục tối hôm đó Lục Quân Tắc trước lúc Doãn Thiên Lương ngủ về nhà, mặt có chút mệt mỏi, ăn xong cơm tối cần Quận Vương phi thúc giục Lục Quân Tắc phải về phòng nghỉ ngơi sớm, Doãn Thiên Lương nhìn bóng lưng ta rời cảm thấy bước chân đó rất nặng nề.

      Cảnh công chúa xuất giá Doãn Thiên Lương may mắn thấy được, mặt thảm đỏ sẫm Hoắc Lũng Nguyệt mũ phượng khăn quàng vai hướng Hoàng đế, Thái hoàng thái hậu, Hoàng thái hậu quỳ xuống đất từ giã, những điều dặn dò kia Doãn Thiên Lương nghe thấy, nhưng đoán cũng biết đều là những lời khách sáo mà thôi, biểu tình của Doãn Liệt rất bình tĩnh, Doãn Thiên Lương liền muốn, nếu em ruột của hòa thân cũng có thể bình tĩnh như thế hay ?

      Các cung nữ đỡ Hoắc Lũng Nguyệt dậy, hoàng hậu tự mình đem khăn thêu long phượng trùm xuống, nay công chúa lấy chồng ở xa, coi như hoàn thành những nghi thức ở trong cung.

      Khi sứ thần ngoại quốc hướng Hoàng đế Doãn Liệt từ giã, Doãn Thiên Lương phát trong số đó có người nàng biết, cái tên có duyên phận hai lần gặp mặt kia, hơi lớn tuổi đứng bên cạnh nghe chính là Quảng vương mà Hoắc Lũng Nguyệt phải gả, nhìn thế nào cũng thích hợp, chính là để râu hai bên mép khiến nàng nhớ tới Sở Lưu Hương nướng thịt.

      Lạy cũng lạy, từ biệt cũng từ biệt, chỉ còn sót lại chuyện lên đường. Ba người Lục Quân Tắc khỏi phải đến trước mặt Hoàng đế từ giã lại nghe hồi răn dạy, cách khá xa, Doãn Thiên Lương cũng nghe thấy cái gì.

      phen dày vò lăn qua lăn lại rốt cục đội ngũ cũng ra khỏi kinh thành, Doãn Thiên Lương vẫn cùng mẹ chồng chiếc xe ngựa, Quận Vương phi nhìn nàng liền cười, cười đến mức Doãn Thiên Lương cũng sợ hãi, cuối cùng nhịn được hỏi: “Mẹ, ngài cười gì vậy?”

      “Con mẹ cười cái gì?” Quận Vương phi vẫn cười: “Ta cười biết tiểu Điêu Thuyền sinh ra có dáng điệu như thế nào ...” Lọt vào giữa mơ hồ.

      Tiểu Điêu Thuyền ... có thể có hình dáng gì, giống cha chính là giống mẹ thôi.

      Bây giờ muốn đả kích Quận Vương phi “đoán mò”, cho nên Doãn Thiên Lương liền giật khóe miệng coi như trả lời.

      Đội ngũ tiếp, tốc độ nhanh, lệch trái lệch phải liền dễ dàng mệt chỉ muốn ngủ, Doãn Thiên Lương liền suy nghĩ, với tốc độ thế này đến Bắc Chu đoán chừng chim Nhạn cũng từ nam sang bắc cũng qua lại mấy lần rồi.

      Buổi trưa độ ngũ chẳng qua chỉ dừng lại nghỉ ngơi chút rồi tiếp tục lên đường, cho đến buổi tối đến chỗ dịch quán mới rầm rộ sôi nổi dừng lại. Các nữ quyến được mời cùng nhau, Hoắc Lũng Nguyệt thay mũ phượng khăn trùm thành ăn mặc bình thường, các nàng coi như là người quen, ngồi chung chỗ cũng có cảm giác xa lạ.

      Ăn cơm xong trở về phòng của mình nghỉ ngơi, Doãn Thiên Lương theo tới phòng của Quận Vương phi, nha hoàn nắm thắt lưng cho Quận Vương phi, Doãn Thiên Lương liền ngồi nghĩ đến chuyện: biểu tình của Hoắc Lũng Nguyệt hình như trong lòng cũng buồn lắm, kỳ quái, theo lý thuyết, ta phải nên có bộ mặt bi thương ảm đạm sao? Nhưng vì sao nét mặt của ta cũng giống mặt Lục Quân Tắc, tựa như chuyện này căn bản là thuận lý thành chương vậy?

      Chương 80.



      Lục Quân Tắc có lẽ là gì kia của Doãn Liệt, nhưng Hoắc Lũng Nguyệt đâu? Chẳng lẽ là bị đả kích quá lớn lập tức ghét Lục Quân Tắc rồi sao?

      Dĩ nhiên, hai người là nhân vật trải qua đao kiếm chiến trường, có thói quen phục tùng mệnh lệnh nên chỉ cảm thấy đây cũng là nhiệm vụ mà thôi, có gì cùng lắm ... đây là Doãn Thiên Lương suy nghĩ cả nửa ngày sau đó cho ra kết luận.

      “Lương nhi, con có mệt mỏi hay ? Trở về phòng nghỉ ngơi sớm chút , sáng sớm ngày mai còn phải lên đường đó.” Quận Vương phi .

      “A? Con biết, mẹ, ngài cũng nghỉ sớm chút .” Doãn Thiên Lương cáo từ, theo nha hoàn trở lại gian phòng chuẩn bị cho nàng, gian phòng tuy nhưng dọn dẹp cũng rất sạch . Chừng Doãn Thiên Lương rửa mặt chuẩn bị ngủ. Trong ánh trăng mơ hồ hình như có người đẩy cửa tiến vào, hình như có tiếng bước chân bước tới giường, hình như vẫn ngồi ở mép giường ...

      Mở mắt, Lục Quân Tắc.

      “Ầm ĩ đến nàng?” Lục Quân Tắc hỏi.

      có. Nhưng, Quận vương tại sao lại ...” Doãn Thiên Lương hỏi. ta phải trực cùng Doãn Thiên Lăng và Triển Vọng Phi sao?

      về nơi nào?” Lục Quân Tắc kỳ quái liếc nàng cái rồi nằm xuống bên cạnh nàng, động tác lưu loát tự nhiên ôm nàng vào trong ngực: “Oh a, đường có mệt mỏi ?”

      “Rất tốt. Quận vương, đại khái muốn bao nhiêu ngày nữa đến Bắc Chu?” Doãn Thiên Lương hỏi.

      “Đến trước hẻm núi ta sai người hộ tống nàng và mẹ về Vân Trung trước, chờ Lũng Nguyệt ở Bắc Chu đám cưới xong ta trở về Vân Trung.” Lục Quân Tắc .

      Rất may là cần qua lại như vậy, bất quá đáng tiếc thấy được phong cảnh Bắc Chu rồi.

      “A, như vậy à.” Doãn Thiên Lương tùy ý ứng tiếng.

      Hẻm núi, cái hẻm núi có thổ phỉ đó, biết tại thanh trừng hết chưa.

      “Lúc này hẻm núi có thổ phỉ nữa.” Lục Quân Tắc : “Oh a cần sợ.

      Sợ? Rất sợ? Lần trước vẫn là nàng dũng cảm đối mặt với thổ phỉ đó. Nhưng, “ cần sợ” là có ý gì? ta biết cái gì?

      “Có nhiều người bảo vệ như vậy ta còn sợ cái gì? Ta mệt ngủ trước.” Doãn Thiên Lương vừa vào đề đẩy đẩy lồng ngực Lục Quân Tắc, muốn dọn ra cho mình gian tự do.

      “Oh a, trùm thổ phỉ lần trước hình dạng như thế nào?” Lục Quân Tắc lát mới hỏi.

      “Hả? à, cao lớn khôi ngô, râu quai nón, tóc giống như cỏ, quần áo rất bẩn, thế nào?” Doãn Thiên Lương đáp. biết thế nào chợt buồn ngủ, đầu óc lát ràng lát hồ đồ.

      “Oh a, nàng sợ ?” Lục Quân Tắc hỏi.

      “Sợ ... sợ ... .” Bây giờ rất muốn nghe vấn đề của Lục Quân Tắc, nhưng lại bị khống chế.

      “Rốt cuộc là sợ hay sợ ... Kỳ quái Oh a.” Lục Quân Tắc xoa xoa tóc của nàng, lại lôi kéo chăn che kín.

      “Sợ ... rất sợ ...” Trước khi ngủ say Doãn Thiên Lương lầm bầm câu.

      Lục Quân Tắc suy nghĩ chút, cười.

      Ngày thứ hai dậy sớm vội vã ăn điểm tâm rồi tiếp tục lên đường. Hoắc Lũng Nguyệt tiếp tục ngồi “xe riêng của Công chúa”, Doãn Thiên Lương và mẹ chồng tiếp tục ngồi trong xe chuyện phiếm.

      “Lương nhi, tối hôm qua Quân Tắc về phòng rồi hả?” Quận Vương phi hỏi.

      “A? Vâng.” Doãn Thiên Lương nhìn mẹ chồng: “Mẹ, con biết ngài muốn hỏi gì, nhưng con cho ngài, có.”

      Quận Vương phi liền ra chút thần sắc thất vọng, thầm câu: “Tiểu Điêu Thuyền của ta ... Lương nhi, mẹ cũng lớn tuổi như vậy, con nhẫn tâm nhìn mẹ đơn mình sao?”

      Lớn tuổi như vậy ... ràng mới vừa vặn bốn mươi tuổi có được hay .

      “Mẹ, con có ngăn Quận vương cưới thiếp, ngài muốn ôm tôn tử với ta .” Doãn Thiên Lương .

      “Hài tử ngốc nghếch này, người khác cùng còn sinh giống nhau sao? Con sinh chính là trưởng tử, tương lai kế tục tước vị, nếu con sinh chiếm tiện nghi cho người khác .” Quận Vương phi .

      “Dù sao đều là cháu trai của ngài và con trai của Quận vương, có gì sai biệt.” Doãn Thiên Lương .

      “Ai nha, nha đầu con sao lại cong vẹo như thế, đối với ta hay Quân Tắc đều giống nhau, đều là cốt nhục Lục gia, nhưng mà đối với con sao? Giống nhau sao? Con trai người ta và con trai của mình giống nhau sao? Chờ già rồi người ta hiếu kính mẹ ruột, vậy con làm sao?” Quận Vương phi .

      “Con? Con chết trước Quận vương là được.” Doãn Thiên Lương .

      Quận Vương phi hít sâu hơi: “Lương nhi, con với mẹ, có phải con có người thích hay ? ra con muốn gả cho Quân Tắc?”

      Doãn Thiên Lương lắc đầu cái, nàng thích cái quỷ à, tới nơi này biết đàn ông trừ Doãn gia còn dư lại dùng năm đầu ngón tay cũng có thể đếm ... trong mấy người này còn bao gồm gã thổ phỉ Lý Đằng Long ... nàng có thể thích người nào ...

      “Lương nhi, vậy con cho mẹ biết vì cái gì?” Quận Vương phi nước mắt lưng tròng nhìn nàng.


      Chương 81.



      Doãn Thiên Lương suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng: “Bởi vì con thể nhẫn nhịn cùng người khác chia xẻ người đàn ông, hôm nay ta ôm người mai lại hôn người khác, cảm giác rất ghê tớm, giống như ăn phải con ruồi.”

      Quận Vương phi che che miệng giống như cũng bị ghê tớm đến.

      để cho cưới vợ bé phải là được sao.” Quận Vương phi .

      cho? ta muốn nạp ai cũng ngăn cản được, ai biết ngày nào đó ta nhìn nào liền tê tâm liệt phế muốn kết hôn ...

      “Lòng người dễ dàng thay đổi.” Doãn Thiên Lương .

      “Bất kể thay đổi, Lương nhi con cũng phải sinh con trai làm chỗ dựa, tương lai mẹ già rồi còn, con lại có cái dựa vào, mẹ thế nào yên tâm xuống dưới.” Quận Vương phi hỏi.

      “Mẹ, ngài nghĩ đến cũng quá lâu dài, ngài nghĩ đến có mới là có.” Doãn Thiên Lương .

      “Cái gì có với có? Ta với con là chuyện đứng đắn, Lương nhi à, bây giờ nữ nhân nếu có con trai tương lai có địa vị, rất thê thảm.” Quận Vương phi thoáng suy tư : “Lương nhi, biện pháp lần trước mẹ tốt nhất con hãy suy nghĩ chút, trước sinh hai đứa con trai, sau này Quân Tắc bất kể thế nào qua lại con cũng có cái đảm bảo phải sao?”

      “Mẹ, rồi hãy .” Doãn Thiên Lương .

      Quận Vương phi liền buồn bã nhìn nàng, thanh uyển chuyển câu: “Tiểu Điêu Thuyền của ta ...”

      Tiểu Điêu Thuyền, còn có cái Người qua đường Giáp đâu.

      Tuy đầu lưỡi bác bỏ chủ ý của Quận Vương phi, nhưng khi nhắm mắt dưỡng thần Doãn Thiên Lương phát cái ý niệm này ức chế được cứ ngừng xuất trong đầu nàng, sinh hai đứa bé sinh hai đứa bé ...

      ra , trẻ con cũng rất đáng .

      Hôm nay, sau bữa cơm chiều, bởi vì Doãn Thiên Lương luôn muốn chuyện này cho nên có chút ngủ được, đẩy cửa sổ nhìn chút, ngoài phòng thân cây trải dài, đáng tiếc rời khỏi phòng lúc này có chút xa, đại khái nhân tài biết bay có thể trực tiếp từ trong phòng này nhảy qua .

      Doãn Thiên Lương nàng mặc dù có chút khoa trương công phu mèo ba chân, thế nhưng “phi” cái còn là khó khăn quá lớn. xuống ... còn phải vòng tới vòng lui rất xa. Hơn nữa, nhiều người ở đây chừng nơi nào đó nhô ra cái người nên xuất phiền toái, cho nên vẫn là đoàng hoàng ngồi đợi ở trong phòng .

      Ngồi ở bên cạnh bàn nhìn ngoài cửa sổ, trong lá cây thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bóng dáng nhàng của mấy con đom đóm.

      Chống cằm, Doãn Thiên Lương thở dài, sinh hai đứa bé ... ra những lời mẹ chồng cũng sai, coi như nàng có phản đối cũng phải phân tích vẫn đề cách cụ thể, đây là cổ đại, đây là nơi áp bức và lăng nhục, có sinh con cũng có thể quang minh chính đại bị bỏ rơi về nhà mà ăn ngô, huống chi Lục Quân Tắc còn là Quận vương, con trai ta tương lại muốn kế tục tước vị, nếu như mình sau này chết trước ta tốt, còn nếu như nàng chết sau đoán chừng có ngày tốt quá.

      Ai ...

      Thở dài nữa, sanh con ... phải sinh là trời sinh, hay là ai biết nhất định sinh ra được con trai? phiền phức.

      Sinh ra con trai còn phải gọi Người qua đường Giáp, con phải gọi Lục Điêu Thuyền, tên khó nghe như vậy ...

      Nằm ở bàn, đầu ngón tay gõ tới gõ bàn.

      “Lục Nhân Giáp, Lục Điêu Thuyền, Lục Điêu Thuyền, Lục Nhân Giáp ... Ai ...” Thở dài tiếp lại lầm bầm lầu bầu: “Nếu ... sinh hai?”

      “Sinh nhiều như vậy vi phu cũng để ý.” thanh của Lục Quân Tắc chợt xuất , tay Doãn Thiên Lương gõ tới gõ lui liền dừng lại.

      “Quận vương? Ngài phải trực đêm?” Doãn Thiên Lương hỏi. ràng ngày hôm qua bảo đêm hôm nay trực tại sao lại trở về xuất quỷ nhập thần thế.

      “A, Thừa Dục thay ta.” Lục Quân Tắc tới ngồi bên cạnh bàn, cười nhìn Doãn Thiên Lương: “Oh a, tính toán thực hiệp ước?”

      ta còn có thành thân đó.” Doãn Thiên Lương . Nàng chính là lẩm bẩm mình, sao đen đủi như vậy ...

      “Thời gian sớm muộn mà thôi, nàng Oh a?” Lục Quân Tắc hỏi.

      “Ta ... Còn muốn nghĩ.” Doãn Thiên Lương .

      Lục Quân Tắc gật đầu cái, ràng nín cười.

      Doãn Thiên Lương cảm thấy có chút biết làm sao, bây giờ đối mặt với Lục Quân Tắc có chút áp lực.

      Sáng sớm ngày hôm sau ăn cơm rồi lên đường, Triển Vọng Phi và Doãn Thiên Lăng vội tới vấn an Quận Vương phi, Triển Vọng Phi có bộ dáng như bị chuột rút đau lưng, vẻ mặt này hình như là tối hôm qua phải khiêng bao tải cả đêm.

      “Thừa Dục đây là thế nào? có nghỉ ngơi tốt?” Quận Vương phi hỏi.

      “Còn phải là vì Đới Lễ, ngược lại thoải mái trở về phòng nghỉ ngơi sớm, làm hại ta và Tử Quý trực đêm thay .” Triển Vọng Phi .

      Doãn Thiên Lương thiếu chút nữa khống chế được mà ném ly trà qua đập Triển Vọng Phi. Này này này ... bọn này CJ, có thể hay đầy màu sắc như vậy ... Nàng vẫn là thiếu nữ vị thành niên.

      Chỉ có điều, giống như ai chú ý tới vấn đề tuổi tác của nàng.




      Chương 82.



      Lúc ánh mắt mọi người mập mờ đội ngũ lại lên đường, trước khi lên xe ngựa Doãn Thiên Lương ngầm thở dài, quả nhiên lên xe chỉ thấy mẹ chồng híp mắt nhìn nàng, ánh mắt lấp lánh.

      “Lương nhi, con nghĩ thông?” Quận Vương phi bận rộn lôi kéo tay nàng hỏi.

      Nghĩ thông suốt cái gì ... Nghe giống như hỏi khách hàng muốn hay muốn nhận cái gì kia vậy.

      “Mẹ, ngài đừng nghe Thừa Dục hươu vượn, con vẫn trong sạch.” Doãn Thiên Lương , trong lòng hận nha, Triển Vong Phi a Triển Vọng Phi, cái người tinh trùng đầy não này, mỗi lần trêu chọc tôi, trong lòng khó chịu phải ?

      Quận Vương phi bĩu môi ngắm nàng cái: “Trong sạch ... Làm vợ người ta còn trong sạch như vậy cũng cần a. Lương nhi à, tốt nhất con hãy suy nghĩ chút, mẹ hại con, mẹ là vì tốt cho con.”

      đến cha của Lục Quân Tắc, Doãn Thiên Lương cảm thấy rất kì quái, theo lý thuyết lão Quận vương có phải hay cũng phải có bài vị để thỉnh thoảng tế bài gì đó? Nhưng vì sao nàng vào cửa gần năm cũng có loại “hoạt động” ra mắt này ... Nhưng nếu còn sống vì sao dưới trong phủ lại có người này?

      Đây là chuyện rất kì quái. Nhưng chuyện này nàng cũng dám hỏi, thứ nhất nếu còn tổn thương tâm mẹ chồng, thứ hai, nếu đây là chuyện tất cả mọi người đều biết nàng còn hỏi vậy đưa tới nghi ngờ từ mẹ chồng. bây giờ nàng phát , mẹ chồng nàng tuyệt đối chẳng qua là người phụ nữ ôn nhu ngoài mặt, thực tế là quý bà rất phúc hắc.

      Bởi vì Doãn Thiên Lương biết bố chồng mình bây giờ còn sống hay chết cho nên lời kịch buồn bã này của mẹ chồng nàng liền có câu kế tiếp, cẳng qua là bất đắc dĩ nhìn mẹ chồng nàng chút.

      Bởi vì tối qua bị lời của Lục Quân Tắc quấy nhiễu nên có tâm tư ngủ, cho nên hôm nay đườn có chút buồn ngủ, đầu dựa vào thành xe thỉnh thoảng gật gật, Quận Vương phi nhìn nàng như vậy liền để cho nàng gối lên chân của mình lát.

      Xe chạy vững vàng, hơn nữa xe cũng trải thảm dày, chân Quận Vương phi lại ấm áp mềm mại cho nên Doãn Thiên Lương rất nhanh ngủ thiếp .

      Trong mơ, mơ thấy hai đứa trẻ con chạy tới gọi nàng là mẹ, mình là Lục Nhân Giáp (người qua đường Giáp, bây giờ gọi là Lục Nhân Giáp), mình là Lục Điêu Thuyền ... Sau đó Doãn Thiên Lương bị dọa cái đến tỉnh lại.

      Xe dừng lại Doãn Thiên Lương cũng biết, là bị Quận Vương phi đánh thức, xuống xe còn có chút phân Đông Tây Nam Bắc, vào trạm dịch nghỉ ngơi Quận Vương phi biết là cố ý hay vô ý câu: “Sau này, buổi tối Lương nhi chớ dày vò quá muộn, nghỉ ngơi sớm .”

      xong câu đó, Hoắc Lũng Nguyệt trước mặt quay đầu nhìn nàng chút, sau đó khóe miệng mang theo tia vui vẻ quay đầu lại.

      Doãn Thiên Lương muốn đâm chết .... Tại sao cuộc đời nàng liền thoát khỏi cái loại ... trắng trợn này? Có lúc nàng là muốn làm khó mẹ chồng cũng có biện pháp, BH a BH.

      Buổi chiều, vì phòng ngừa mẹ chồng những lời xa xôi chọc người, Doãn Thiên Lương làm bộ như tinh thần rất dồi dào, còn lôi kéo Quận Vương phi chuyện, còn muốn hướng lời Quận Vương phi về cha của đá cẩm thạch. Sau đó nàng nghe được rất nhiều nghe .

      Nghe cha của đá cẩm thạch là phi thường ngọc thụ lâm phong, chỉ tiếc mặt râu quai nón rất ảnh hưởng đến hình tượng, nghe cha của đá cẩm thạch còn vô cùng khôi hài, nghe cha của đá cẩm thạch thân cao bảy thước, nghe cha của đá cẩm thạch ngâm thơ hay tay viết chữ đẹp ... Nghe cha của đá cẩm thạch chính là người văn võ toàn tài, nhưng là “nghe ” nhiều như vậy còn thấy nghe đến trong điểm muốn nghe ... như vậy con người như Thần Tiên này đến hôm nay còn sống hay chết rồi ...

      Thời gian nghe chuyện xưa luôn qua nhanh, chờ mẹ chồng nàng dâu miệng đắng lưỡi khô vén rèm lên đến hoàng hôn, trời chiều chút nào tiếc rẻ ánh sáng rực rỡ hào phóng vung vẩy khắp ruộng đồng, khắp nơi tràn ngập màu sắc nhu hòa.

      đẹp, trước kia cha Quân Tắc rất thích thời điểm như vậy.” Quận Vương phi , làm như lâm vào hồi ức.

      Những điều tốt đẹp kia cũng đủ cho bà nhớ lại cả đời.

      nghĩ tới cha đá cẩm thạch còn lãng mạn như vậy, đáng tiếc lại sinh ra tảng đá.

      Nhưng, vẫn rất hâm mộ mẹ chồng, ở độ tuổi của bà cũng tình thơ ý họa như vậy, ở chút “nghe ” đó tình cảm của cha mẹ chồng giống như mật vậy, khó trách bây giờ mình mẹ chồng vẫn có thể sống vui vẻ như thế.

      Bầu trời đen tối cuối cùng cũng tới trạm dịch, ba người phụ nữ ăn cơm xong chuẩn bị trở về phòng của mình nghỉ ngơi, người làm Bắc Chu Nghiễm Vương gia cầu kiến công chúa, Quận Vương phi và Doãn Thiên Lương lập tức nhìn về phía Hoắc Lũng Nguyệt.

      Khá lắm, xem chút người ta rất thành , nhanh nhẹn, nhiệt tình, dưới con mắt mọi người phải là hoa dưới ánh trăng rồi.

      Hoắc Lũng Nguyệt mặt đỏ lên khiển trách cung nữ này: “Hỗn trướng, đến gặp ngươi tới báo, quy củ cũng quên sao?”

      Cung nữ có chút ủy khuất lui ra, Doãn Thiên Lương quay đầu nhìn Quận Vương phi chút, con ngươi xoay xoay, vì sao nàng cảm thấy Hoắc Lũng Nguyệt này có chút nghĩ đằng làm lẻo thế?

      “Lương nhi à, trời còn sớm, về nghỉ ngơi sớm chút .” Quận Vương phi cũng đứng dậy: “Ta cũng nên trở về ngủ, lão già lọm khọm chịu nổi giày vò nữa.”

      Trở về gian phòng của mình rửa mặt xong rồi thoải mái khoan khoái mà nằm ở giường, tối hôm nay Lục Quân Tắc kia trở về ... buổi sáng nàng nhiều lần hỏi thăm xcs định qua, cho nên nàng có thể tùy ý chiếm đoạt cả cái giường.

      Nhắm mắt lại tưởng tượng cha của đá cẩm thạch hình dáng như thế nào... lại phát nàng chỉ có thể tưởng tượng mặt Lục Quân Tắc gắn lên râu ria, suy nghĩ bộ dạng Lục Quân Tắc ngâm thơ vừa bút thành văn đúng là có điểm là lạ, còn muốn Lục Quân Tắc dính râu ria lúc hoàng hôn nhàn nhã ngắm trời chiều ...

      Chỉ có chữ ... Phốc !!!

      Nghĩ nghĩ lại có chút buồn ngủ, Doãn Thiên Lương tìm tư thế thoải mái chuẩn bị tìm Chu Công.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 83.


      Trong ánh trăng mờ hình như có tiếng sột soạt, thanh lớn hơn tiếng chuột gặm đồ chút. Doãn Thiên Lương liền an ủi mình, đây là trạm dịch, điều kiện thể so với trong phủ, có chuột cũng là bình thường, con chuột cũng phải di chuyển ở trạm dịch.

      Vỗ vỗn ván giường, thanh dừng lại chút, lát sau lại bắt đầu, như thế lặp lặp lai mấy lần Doãn Thiên Lương quyết đinh bất kể: “Con chuột chết tiệt kia liền cắn , ta tin mi có thể cắn sập giường của ta.”

      “Doãn Thiên Lương, đúng là ... chút lòng hiếu kì cũng có.” Tiếng của .

      Tiếng này phải của Quận Vương phi cũng phải của Hoắc Lũng Nguyệt, là thanh xa lạ. Nghĩ đến điều này Doãn Thiên Lương giật mình mở mắt, sau đó ánh mắt trừng thành hai cái chuông đồng ...vừa mở mắt thấy đỉnh màn treo người, nàng có bị dọa sợ đến ngăn cổ họng la to rất là có can đảm rồi.

      “Lăng Tiễn Tuyết, tại sao lại ở chỗ này?” Doãn Thiên Lương ngồi dậy hỏi, này là Lăng Tiễn Tuyết, con ăn mặc thân đen xì như thị vệ. Trời tối đen thế này nhìn rất giống quỷ.

      “Đương nhiên là có chuyện.” Lăng Tiễn Tuyết nhảy xuống ngồi đối diện nàng, cười híp mắt nhìn nàng: “Chừng mấy ngày nay ta có biện pháp nào để tắm, ngươi cho các nàng lấy nước tới cho ta tắm rửa.”

      “Bây giờ?” Doãn Thiên Lương hỏi.

      bây giờ thay ca có chút rảnh rỗi. Cũng đúng lúc tối nay Lục Quận vương có trở về phòng.” Lăng Tiễn Tuyết .

      Doãn Thiên Lương gật đầu cái, mang giày xuống đất mở cửa kêu hai nha hoàn tới sai các nàng mang chút nước tới nàng muốn tắm rửa, nha hoàn mặc dù có nghi ngờ nhưng cũng làm.

      Chờ chuẩn bị xong nước, Doãn Thiên Lương đuổi nha hoàn ra ngoài chính nàng tự làm được là rồi.

      Nhìn Lăng Tiễn Tuyết thoải mái ngâm mình ở trong nước, Doãn Thiên Lương nhớ lại chuyện quan trọng: “Lăng nương, tại sao lại nữ giả nam ở chỗ này?”

      Lăng Tiễn Tuyết cười, ánh mắt híp lại thành vòng cung: “Điều tra ngươi.”

      Ách ... Điều tra? Chẳng lẽ điều tra thực tế nhân phẩm trước hôn nhân?

      “Điều tra ra cái gì rồi?” Doãn Thiên Lương hỏi.

      “Bây giờ còn có, nhưng, đều điều tra ra được.” Lăng Tiễn Tuyết .

      “Sau này tôi nên gọi là chị dâu ?” Doãn Thiên Lương hỏi. Cũng bởi vì ta đồng ý gả cho hoa thủy tiên làm hại nàng bây giờ có chút lo lắng đề phòng.

      “Tốt. Ta co em chồng, làm sao ngươi và trai ngươi chút cũng giống nhau vậy.” Lăng Tiễn Tuyết .

      “Bởi vì tôi là tiểu thiếp sinh.” Doãn Thiên Lương .

      Lăng Tiễn Tuyết nhìn nàng chút vừa nghi hoặc: “Ngươi và Doãn Thiên Ngưng, Doãn Thiên Tịnh cũng giống nhau.”

      “Bởi vì chúng ta phải là mẹ.” Doãn Thiên Lương . Nếu như thế nào cũng phải để nàng giống người nào trong các chị em, nàng hy vọng nhất là Doãn Thiên Lẫm, lạnh nhạt như gió, khí chất như thần tiên, chia cho nàng ít thôi cũng được.

      Lăng Tiễn Tuyết thoải mái ngâm đến khi nước lạnh mới ra, ngần ngại chút nào khi cảnh xuân của mình bị Doãn Thiên Lương nhìn, vẫn còn rất hào phóng ở trước mặt nàng đem ngực mình quấn thành bằng phẳng, sau đó đem đồ của thị vệ mặc vào, còn tới trước gương chiếu chiếu nhìn có nơi nào sơ hở mới quay đầu hướng Doãn Thiên Lương tiếng cám ơn, sau đó ... mở cửa sổ cẩn thận nhìn có ai liền bay .

      Doãn Thiên Lương hướng về phía thùng nước lạnh thở dài, người chị dâu này và Doãn Thiên Lăng đúng là trời sinh đôi, từ trước đến giờ đều tự luyến như vậy ... thích soi gương, có người ít nhiều đều thích tự luyến.

      Để cho bọn nha hoàn mang nước ra ngoài, Doãn Thiên Lương đóng cửa sổ rồi bò lên giường, lúc này cần cơn buồn ngủ, nàng cũng mệt nhọc.

      Kể từ sau đêm đó, chỉ cần Lục Quân Tắc trực đêm, Lăng Tiễn Tuyết lén lút chạy đến chỗ nàng mượn nước tắm rửa, vì vậy bọn nha hoàn rất kì quái, bởi vì Doãn Thiên Lương thỉnh thoảng tắm hai lần.

      Mắt thấy rời kinh thành tám chín ngày, mắt thấy đến khe núi, sau đó nàng cùng mẹ chồng về Vân Trung trước rồi.

      Hôm nay Lăng Tiễn Tuyết lại tới, vừa tắm còn ngừng cười, Doãn Thiên Lương ngồi nhìn ta, cười, cười quá mức? Chẳng lẽ càng ngày càng thấy hoa thủy tiên tốt lắm? Quả nhiên là người cùng đường, càng xem càng thuận mắt.

      em chồng, tại sao ngươi hỏi ta cười cái gì?” Lăng Tiễn Tuyết hỏi.

      “Lăng nương, cười cái gì?” Doãn Thiên Lương hỏi.

      “Cười ăn trộm giữa đêm giữa hôm, đúng là chơi rất thích.” Lăng Tiễn Tuyết cười .

      Ăn trộm, ách, đó phải là gian tình sao? Thị vệ và tiểu cung nữ tư tình cũng có thể hiểu.

      “Chẳng qua là hoa này để cho hái, ăn trộm lòng lại như lửa đốt, buồn cười buồn cười.” Lăng Tiễn Tuyết tiếp.

      nghĩ tới Lăng tiểu thư lại có loại thích này ...” Doãn Thiên Lương . Chẳng lẽ là theo hoa thủy tiên? Như vậy tới ... sở thích của hoa thủy tiên đúng là đặc biệt.

      “Ta mới có loại thích này, ta là thể nhìn, nhìn sân của công chúa chẳng lẽ có thể nửa đường chuồn mất?” Lăng Tiễn Tuyết : “Muốn trách, chỉ có thể trách Nghiễm vương quá nóng lòng, đều là thức ăn trong nồi của thế nào cũng phải nếm thử chút xem có chín hay chưa.”

      Doãn Thiên Lương cười, ví dụ này của Lăng Tiễn Tuyết ... Khi chợt nghĩ lại, lời này nghe cũng thoải mái, Doãn Thiên Lương nàng cũng là món ăn trong nồi của Lục Quân Tắc, ta bây giờ chưa ăn chẳng lẽ là muốn đợi chín?

      suy nghĩ, Lăng Tiễn Tuyết tắm xong bắt đầu lau chùi cơ thể mặc quần áo: “ em chồng, có hứng thú cùng xem hay ?”
      Last edited by a moderator: 6/5/16

    3. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      thích tính cách của bạn Lương

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 84.


      ...” Doãn Thiên Lương . Nhìn sợ mắt lớn ra.

      Lăng Tiễn Tuyết lại bay . Doãn Thiên Lương bò lên giường suy nghĩ về Hoắc Lũng Nguyệt và Nghiễm vương, nhìn thấy cũng rất cố gắng rồi ...

      Lúc nửa đêm ngủ ngon giấc, Doãn Thiên Lương bị tiếng sấm đánh thức, giương mắt nhìn, tia chớp ở ngoài cửa sổ giương nanh múa vuốt, hạt mưa rơi xuống gõ vào cửa sổ, chút tiết tấu cũng có. Doãn Thiên Lương lật người lôi kéo chăn: “Ồn như thế ngủ sao được ...”

      Quá nửa đêm Doãn Thiên Lương bị tiếng sấm đánh thức làm cho lúc ngủ lúc tỉnh, tỉnh dậy thấy trong phòng tối đen, nghe chút tiếng mưa ngoài cửa sổ, mưa vẫn chưa ngừng, lại quấn quấn chăn: “ đêm này là dài, trời còn chưa có sáng ...”

      Hình như có người cười, hơn nữa tiếng cười kia dường như rất quen thuộc.

      Lật người hướng ra ngoài nhìn chút, Lục Quân Tắc ngồi ở bên cạnh bàn vòng cánh tay nhìn về phía giường. Thần kia, có thể đừng dọa người như thế có được hay ?

      “Quận vương, ngài trở về khi nào?” Doãn Thiên Lương hỏi. Gả cho cái người tới vô ảnh vô tung.

      “Trời sáng trở về, đáng tiếc Oh a nàng chiếm cả cái giường, vi phu có cách nào ngủ.” Lục Quân Tắc vừa vừa về phía giường.

      “Trời sáng? Trời sáng?” Vì sao ai gọi nàng rời giường?

      “Sáng canh giờ, điểm tâm cũng ăn rồi. Bất quá Oh a giống như tối hôm qua tắm gặp lạnh cho nên vi phu liền cho người gọi nàng.” Lục Quân Tắc , rất tự nhiên nằm vào chỗ Doãn Thiên Lương nhường cho, cũng rất tự nhiên lôi cái chăn của Doãn Thiên Lương qua.

      Lại có thể gọi tôi dậy ăn cơm? Vậy nếu đường tôi đói bụng gặm bánh xe à? Làm người nên quá mức ...

      “Lúc nào lên đường?” Doãn Thiên Lương hỏi, tốt nhất phòng bếp còn dư chút cơm thừa canh cặn để cho nàng có thể điền bụng.

      “Ngày mai.” Cánh tay Lục Quân Tắc duỗi cái lại đem nàng ôm vào trong ngực: “Oh a, vi phu lừa nàng, trời còn chưa sáng, ngủ tiếp .”

      Rất muốn chửi thề tiếng “TMD” ...

      Tiếng gió, tiếng mưa rơi, tiếng hít thở, nhiều tiếng lọt vào tai, chuyên tâm làm chuyện của đứa trẻ thôi.

      Bất quá, được Lục Quân Tắc ôm ngủ ở trong tiếng mưa rơi vẫn có chỗ tốt, tương đối ấm áp, dĩ nhiên, cánh tay như cái kìm kia có thể buông lỏng chút tốt.

      Lục Quân Tắc, Lục Nhân Giáp, Lục Điêu Thuyền ... mỗi cái tên đều hơn kém. Để tay chạm vào lồng ngực Lục Quân Tắc, cách y phục cảm giác được nhịp tim vững vàng, nếu như nàng cùng ta chế tạo ra đứa giống ai nhiều hơn?

      Giống ai nhiều hơn đều tránh thoát được muốn làm gì kia ... Đều do người đẹp mẹ chồng có gì lại ám chỉ cho nàng chuyện sinh con, làm cho bây giờ nàng vừa nhìn thấy Lục Quân Tắc là nghĩ đến đứa trẻ, thua thiệt Lục Quân Tắc có thuật đọc tâm nếu nhất định buồn cười nàng dằn nổi làm nữ lưu manh.

      đến lưu manh cũng nhớ tới Nghiễm vương của phiên bang, nghĩ tới Nghiễm vương lại nghĩ tới “món ăn trong nồi” ... ngắm Lục Quân Tắc cái, đến, nàng là nồi cải trắng, đến đến đến ... Lục Quân Tắc chính là người ngồi uống rượu cầm chiếc đũa, chờ món ăn nhắm rượu đâu.

      Trong đầu liền ra cảnh tượng Lục Quân Tắc đứng ở bên cạnh lò cầm chiếc đũa lần lượt gẩy gẩy món ăn...

      biết có phải hay muốn nghĩ đề tài đó hỏi như thế nào, muốn bỏ vốn phải như thế nào, dù sao Doãn Thiên Lương ngủ được, đẩy đẩy Lục Quân Tắc lại đẩy được, gọi ta hai tiếng lại tỉnh, ràng để cho nàng rời giường.

      vất vả, trong cảm nghĩ có thể phải dài qua thế kỉ bên ngoài có người đập cửa, là nha hoàn Hương Châu, bữa trưa chuẩn bị tốt.

      Doãn Thiên Lương nắm chặt tay, ức chế mình xúc động đánh Lục Quân Tắc hai bạt tai. Lục Quân Tắc ôn hòa đáp tiếng làm cho các nàng lát nữa vào hầu hạ, mình cũng nhấc thân chỉ cúi đầu nhìn Doãn Thiên Lương.

      “Oh a đỏ mặt, có phải tối qua gặp lạnh hay ?” Lục Quân Tắc hỏi.

      Tôi đây là giận đến khí huyết dâng trào.

      “Quận vương vừa nãy phải trời còn chưa sáng sao?” muốn xé nát ta đem nhai chậm nuốt từ từ đến hết.

      “Ha ha, phải mới vừa rồi lừa gạt nàng sao?” Lục Quân Tắc cười .

      Ách, vi phu lừa nàng trời còn chưa sáng ... ra ở giữa có đánh dấu cách, vi phu lừa nàng trời còn chưa sáng ... có dấu cách nàng tức giận cái gì a?

      Doãn Thiên Lương hít sâu cái, tảng đá chết, chờ đấy cho tôi.

      “Mặt Oh a càng đỏ hơn, vi phu xem chút có phải nóng lên hay ?” Lục Quân Tắc qua liền vẻ vô cùng lo lắng đem tay phủ lên trán nàng trong chốc lát: “Hình như là hơi nóng.”

      Tỉnh táo chút, nàng là cái nồi rau cải trắng, thể bùng nổ thành cây su hào.

      “Quận vương, tại sao ngài gạt ta?” Doãn Thiên Lương hỏi. Lừa gạt người ngốc chẳng lẽ có cảm giác thành công? Đánh chết.

      Lục Quân Tắc lại nhíu mày, chốc lát : “Ôm Oh a rất thoải mái, giúp vào giấc ngủ.”

      Giúp vào giấc ngủ giống như uống thuốc ngủ đó hả ...

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 85.



      “Nhưng mà ta lại rất thoải mái, thể xoay người được.” Doãn Thiên Lương . Biểu đạt ràng ? Sau này đừng đụng vào tôi.

      Lục Quân Tắc lại làm trạng thái suy tư, sau thời gian dài suy tư lại : “Vi phu biết, sau này chú ý.”

      Phốc ... Chú ý ? Chú ý xong rồi? Chẳng lẽ ngủ canh giờ bò dậy lật người? Bản thân tôi muốn nhìn chút biện pháp của .

      Rời giường rửa mặt xong Doãn Thiên Lương muốn cất bước ra ngoài lại có chút chần chờ, chờ Lục Quân Tắc cũng xử lý tốt mới theo ta cùng nhau xuống lầu. Lục Quân Tắc này biết có chuyện gì tốt, sấm đánh trời mưa xuống lại đổi quần áo trắng ... Nếu là tia chớp lúc đêm khuya ta đứng trước giường người nào bảo đảm dọa chết , có hai dọa chết đôi.

      Phương hướng Lục Quân Tắc cũng phải là nơi thỉnh an Hoắc công chúa và mẹ, ngược lại trực tiếp đến lầu dưới, ở cửa phòng khách dưới lầu mấy cung nữ thái giám chống ô giấy dầu chờ đợi. Điệu bộ này là muốn làm gì? Tản bộ trong mưa?

      Mặc dù có kế thừa phân số nào phần thưởng cảnh đẹp dưới hoàng hôn của cha ta, nhưng tản bộ trong mưa cũng coi là lãng mạn ?

      Hai thái giám tới bung ô chời đợi, Lục Quân Tắc tay nhận lấy cái, sau đó quay đầu với Doãn Thiên Lương: “ thôi, phu nhân.”

      ? tới nơi nào?

      Mưa rơi , nghe thanh rơi ở ô giấy dầu biết. Ánh mắt nhìn chút Lục Quân Tắc che dù ... dễ dàng, Quận vương lại che dù cho nàng, có mặt mũi.

      Nhưng, loại thời tiết này ra ngoài tản bộ ... vậy cũng bộ ướt át bẩn thỉu, có thể có hứng thú gì? Xem cánh hoa chút cũng bị đánh rơi.

      Tản bộ ... hình như phải là tản bộ, phải là viếng thăm ... bởi vì phương hướng Lục Quân Tắc tòa tiểu lâu khác của dịch quán này, cũng chính là nơi ở của Vương gia Bắc Chu.

      Trời mưa lớn viếng thăm, còn là kéo viếng thăm, đây là lên cái gì? Nghi ngờ thuộc về nghi ngờ vẫn phải theo ... theo mắc mưa.

      Mắt thấy sắp đến cửa, trong phòng khách nghênh ra người, Nghiễm Vương gia, tình bạn có tốt như vậy sao? Vẫn là nghênh đón theo cấp bậc?

      Lên bậc thang liền nghe Nghiễm Vương gia sang sảng cười : “Lục Vương gia là khó mời, làm sao lại tới muộn như thế?

      “Nội tử bệnh trong người, Vương gia tha lỗi.” Lục Quân Tắc .

      Bị bệnh ? Lại bị bệnh? A phi. ràng chính ta lười biếng muốn ngủ, lý do ngượ lại tốt, thuận miệng ra là nàng bị bệnh ?

      Mắt trợn trắng chịu đứng xúc động muốn đá người mặc áo bào trắng cước, Doãn Thiên Lương bộ dạng xin lỗi hướng bên cạnh nhìn chút, lại phát ngoài cửa còn Lăng Tiễn Tuyết đứng đó. Lăng Tiễn Tuyết hướng nàng chớp chớp con mắt, Doãn Thiên Lương cho bất kỳ đáp lại nào lại bận rộn thu hồi tầm mắt.

      Vào phòng khách mới phát người hai bên đến đông đủ, nhìn thần sắc mỗi người hình như trò chuyện với nhau rất vui. Chỉ là khi ta vừa tiến vào cửa, tất cả ánh mắt đều tập trung ở người bọn họ, giống như là bọn họ vận chuyển bằng máy bay tới.

      Người nào? Người nào tốt bụng mà câu.

      tới hai ngày hai vị Vương phi muốn phân đường mà , hôm nay vừa đúng lên đường coi như thực hành cho hai vị Vương phi trước.” Nghiễm vương , vừa hai chòm râu liền động theo, để cho Doãn Thiên Lương nhớ tới ông chú họ.

      “Hai vị Vương gia đa lễ.” Quận Vương phi , cảm giác rất duyên dáng sang trọng nhé: “Lương nhi có khỏe chút nào ?”

      Ách, quên, mình bị bệnh trong người mà.

      “Vâng, tốt hơn nhiều.” Doãn Thiên Lương , trái lương tâm.

      Ngồi xuống, trong lòng Doãn Thiên Lương liền suy nghĩ, thực hành thực hành này hai vị Vương gia theo xem náo nhiệt gì, nội bộ nhà người ta làm mô hình bữa cơm ăn là xong rồi. Đáng tiếc ai tốt bụng giải thích cho nàng, Nghiễm Vương gia lần này có nghe được tiếng lòng của nàng.

      Vừa ngồi trò chuyện trong chốc lát cũng nữ bữa trưa chuẩn bị tốt, xin công chúa ngồi vào vị trí. Đám người theo tôn ti trưởng ấu ngồi xong, lại phen lễ tiết rửa tay, Doãn Thiên Lương là ngốc tử cần phải lời khách sáo, chỉ cần chiếu cố bụng mình tốt là được rồi.

      Ăn nghe, cũng có lời gì để , đều là lời khách sáo nghi thức xã giao, nếu có bút ghi có thể làm bản sao sau này hát ru dỗ con ngủ.

      Nghĩ đến dỗ con ngủ, Doãn Thiên Lương bất giác lại oán giận lên người đẹp mẹ chồng, nhìn chút, bà ấy ấm hiệu công khai tốt, bây giờ nàng cái gì cũng có thể nghĩ đến người con cái.

      Vốn nghĩ rằng bữa cơm này cứa thú vị như vậy ăn xong, rất tốt là ông chú họ Nghiễm vương cho nàng thất vọng, cơm ăn xong nâng ly rượu lên hưỡng Quận Vương phi mời rượu, còn cái gì “trước kia hờ lão nhân gia Vương phi chiếu cố công chúa”, Doãn Thiên Lương nghe liếc nhìn người đàn ông kia.

      Hình như hai chòm râu này nhìn cũng khó coi như vậy, quả nhiên tâm hồn đẹp vẫn rất quan trọng. Nhìn chút thái độ của người ta với Hoắc Lũng Nguyệt, món ăn này còn chưa có chín đâu liền bắt đầu gọi thân thiết rồi. Ấn tượng đối với Nghiễm vương phút chốc thẳng tắp bay lên.

      Nhìn chút người ta kêu bè gọi bạn, lại nhìn chút đá cẩm thach và trai của nàng đơn giản chỉ là cấu kết với nhau làm việc xấu, có việc lại trêu chọc nàng làm thú vui. Hai tảng đá.

      Nên ăn cũng ăn rồi, chuyện nên xúi giục cũng xúi giục qua, cũng nên giải tán, lại phen những nghi thức xã giao tuôn ra, Doãn Thiên Lương và Quận Vương phi song song phía sau Hoắc Lũng Nguyệt. Ba người đàn ông sau các nàng. Mưa vẫn rơi ngừng, bọn họ lại xòe những cái ô giấy dầu che lên dưới bầu trời.

      Xuống từng bậc cầu thang còn thuận lợi, hai bậc vẫn thích hợp ... Đến bậc cuối cùng, Doãn Thiên Lương mới vừa nâng chân lên cảm thấy chân bị chuột rút, cơ bắp đùi giống như bị cắt đứt ngay lập tức, đau đến nàng đứng cũng vững, theo bản năng liền bám vào người bên cạnh, nhưng ...

      Cánh tay mẹ chồng có khỏe mạnh như vậy ? Trong lòng mẹ chồng có bình thản như vậy sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :