1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      cách suy nghĩ của PD khá là đại, ta thik couple PU-LT quá , í dễ xương wa ah

    2. campham

      campham Well-Known Member

      Bài viết:
      175
      Được thích:
      3,056
      Này là chương 39, mình đánh nhầm nhé, update thêm nội dung chương 40

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      cận. Phó Dung cùng cha chồng mấy câu, nhưng từ đáy lòng rất cảm kích ông, nếu phải cha chồng nguyện ý buông tha, nàng chỉ có thể lưu lại bên người Từ Yến hoặc mọi chuyện đều nghe quận vương phi bài bố, hoặc "vô lễ bất kính" bị hưu khỏi phủ.
      Phó Dung hiếu kỳ nữ tử được cha chồng nguyện ý bồi ngắm hoa, nàng kiễng chân muốn xem nữ nhân kia là ai.
      Quá xa, thấy rõ.
      Phó Dung lặng lẽ dặn Lan Hương: "Ta qua bên kia xem còn cành nào , ngươi ở đây làm bộ như ta có rời ".
      Lan Hương nóng nảy, giọng khuyên can: "Tiểu thư đừng chạy lung tung, nhỡ gặp người lạ sao?"
      Phó Dung hung hăng trừng nàng, thấy Lan Hương ủy khuất, nàng cười cam đoan: "Về ngay mà, đừng lo."
      "Tiểu thư phải giữ lời..."
      "Nửa khắc." Phó Dung cắt ngang nàng dông dài, rón ra rón rén đuổi theo, thầm may mắn mình mặc y phục màu phấn hồng giữa rừng đào thế này bị phát giác.
      Từ Diệu Thành cùng nữ tử kia nhanh, chỉ là chướng mắt cây đào quá nhiều, còn phải chú ý bị phát giác, Phó Dung theo rất xa vẫn thấy khuôn mặt dưới lớp voan mỏng. Mắt thấy khúc ngoặt, Phó Dung do dự, nhìn lại chỉ thấy góc lương đình, định quay lại.
      "Lén lén lút lút, làm gì?"
      Phía sau bỗng truyền đến thanh hơi ái muội, Phó Dung kinh hãi quay đầu thấy Tề Sách mỉm cười nguy hiểm.


      Chương 40
      Editor: Campham
      Dưới tán đào, Phó Dung thân y phục hồng phấn, váy dài trắng tinh, thanh tú động lòng người như nàng tiên đào kiều mị ham chơi biến ảo mà ra. Đây là lần thứ hai Tề Sách gần nàng như vậy, lần đầu là trong thọ yến của tổ mẫu, lúc đỡ nàng, vừa chạm vào lui, căn bản nhìn kỹ, bây giờ chỉ cảm thấy da như tuyết nhan như ngọc, xinh đẹp khuynh thành.

      kìm lòng được tiến đến bước, trầm thấp gọi: "Nùng Nùng, chúng ta lại gặp nhau."

      Phó Dung ngờ đời này nam nhân đầu tiên gọi nhủ danh của nàng là Tề Sách!

      Đuổi theo đường biết nữ nhân đó là ai lại gặp cái tên bụng đầy ý xấu này, ngoài miệng trấn định vui mừng: "Tề đại ca cũng đến ngắm hoa? Hôm qua nghe ta gặp được ngươi, ca ca cao hứng muốn tìm ngươi luận bàn lại bị ta cưỡng ép ngắm hoa, may ca ca chịu theo, bằng lại bỏ lỡ?"

      Tề Sách bình tĩnh lắng nghe thanh mềm mại, đặc biệt khi Phó Dung kêu ca ca lại rất rất nhuyễn, tốt hơn nhiều so với tiếng gào của muội muội. Đợi Phó Dung xong, ôn nhu nhìn nàng: "Chính Đường cao hứng, còn muội, thấy ta muội cao hứng ?"

      Nếu nghe hiểu ý tứ Tề Sách, Phó Dung phí hai đời làm nữ nhi, nhưng nàng biểu ra ngoài, khờ dại chớp mắt, vừa quay người vừa : "Đương nhiên cao hứng, Tề đại ca theo muội, ca ca bọn họ ngồi trong lương đình, chúng ta cùng nhau ngắm hoa..."

      Ánh mắt Tề Sách khẽ biến, đưa tay cắt ngang: "Nùng Nùng đừng , ta chỉ muốn cùng nàng ngắm hoa, chuyện riêng."

      Tay bị nam nhân kéo lại, Phó Dung giả bộ được nữa, gạt cánh tay làm mình ghê tởm, mắng: "Tề đại ca có ý gì? Muội và A Trúc giao hảo, huynh và ca ca muội là đồng môn sư huynh đệ nên muội kính huynh như huynh trưởng, vừa rồi muội coi như chưa từng xảy ra, nếu có lần sau, muội mời phụ thân làm chủ!"

      xong bước nhanh về phía trước.

      Khó được cơ hội nai con lạc đàn, sao có thể dễ dàng thả ?

      Tề Sách đanh mặt đuổi theo, chắn trước mặt Phó Dung, mắt đào hoa nghi hoặc nhìn chằm chằm nàng như muốn phân biệt nàng cố ra vẻ rụt rè hay là lòng. Phó Dung căn bản muốn đối diện với , sau mấy lần phí công mới lạnh lùng trừng : "Huynh tránh , muội..."

      Giọng càng lúc càng lớn, Tề Sách phát giác ý đồ của nàng, tiến lên che miệng nàng lại, kéo sang bên cạnh. Phó Dung vừa giận vừa sợ, ra sức giãy giụa, khí lực địch lại, nàng hung hăng cắn cánh tay ghìm eo mình. Tề Sách lần đầu bị nữ nhân cắn, đau đớn khựng lại, trong mắt gió nổi mây phun, bế bỗng Phó Dung khỏi mặt đất.

      Dưới tán đào, bên ngoài góc ngoặt, có người nhíu mày.

      Nhưng điểm kia động tĩnh làm Tề Sách chú ý, áp Phó Dung vào thân đào, tay vẫn gắt gao che miệng nàng: "Đến cùng muội muốn gì? Lúc đầu huynh để ý, muội bực huynh, tại huynh thích muội, muội còn nháo cái gì?"

      Phó Dung mở to hai mắt trong veo thuần khiết, tuy trừng người, bên trong lại như ủy khuất, người xấu cũng nhẫn tâm tổn thương nàng. Nhìn tiểu nương chỉ cao tới đầu vai mình, hoàn toàn bị bao phủ, Tề Sách mềm lòng hoà hoãn: "Huynh buông ra, chúng ta hảo hảo chuyện, muội đừng làm rối nữa được ?"

      Phó Dung nước mắt tràn mi, hung hăng đẩy : "Ai náo loạn với ngươi? Mệt ta xem ngươi là quân tử, ngươi bắt cóc ta lại đây làm gì?"

      Nàng biết Tề Sách khốn nạn nhưng ngờ dám làm chuyện bắt buộc người này. Sau mấy chục bước ngắn ngủi, Phó Dung khí lực hai người, chỉ cần Tề Sách muốn, nàng trốn thoát. ràng Tề Sách hiểu lầm, Phó Dung lại dám chọc giận , chỉ có thể trì hoãn, nàng chậm chạp về, ca ca chắc chắn tìm, lúc đó nàng liền an toàn, sau này Tề gia có chuyện gì, nàng cũng có lý do từ chối.

      "Cái này gọi là nháo?" Tề Sách đưa cánh tay rỉ máu tới trước mặt Phó Dung, thấy nàng liếc mắt rồi nghieenh đầu qua bên kia tựa như xấu hổ, kiều diễm làm người ta tức điên, giận dữ trong lòng chẳng biết tại sao phai nhạt, lại nắm tay nàng nhàng vuốt ve: "Nùng Nùng, muội thích huynh phải ? Sao chuyện với huynh? Còn bực huynh thích tỷ tỷ nàng sao? Đừng giận, đợi tỷ tỷ nàng gả, huynh lập tức đến Phó phủ hỏi cưới."

      còn mặt mũi nhắc tỷ tỷ?

      Bất quá Phó Dung cũng hiểu Tề Sách hiểu lầm cái gì.

      Nàng cải chính cũng thừa nhận, chỉ cúi đầu nhìn bàn tay bị nắm: "Huynh muốn làm làm xong, mau buông muội ra, muội lâu ca ca lo lắng, Lương đại ca và Ánh Phương đều ở đây, bị thấy muội sống thế nào?"

      "Tốt, muội về trước, lát huynh qua tìm các ngươi."

      Nàng kiều kiều oán giận, rất đạo lý, Tề Sách muốn buông ra, ánh mắt vô tình đảo qua mu bàn tay, nhớ tới ánh mắt trừng lúc nãy, khí lực khi nàng giãy giụa, trong lòng khẽ động, đổi giọng: "Chờ chút, huynh chảy nhiều máu như vậy chẳng lẽ muội đau lòng? Còn thích huynh, mệt muội hạ thủ được."

      Phó Dung nhẫn nhịn ghê tởm quay đầu: "Ai bảo huynh thành ? Huynh lui, muội còn cắn."

      Tề Sách cười cười, nâng cằm nàng lên mới phát lửa giận chợt lóe rồi biến mất trong mắt nàng: "Nùng Nùng, huynh thích muội, muội cũng thích huynh, khó có cơ hội chung đụng, muội cho huynh hôn cái ? Giải giải huynh tương tư chi tình... Muội đừng giận, chỉ hôn cái, hôn xong huynh lập tức thả muội."

      Khuôn mặt nam nhân gần trong gang tấc, sắc mặt Phó Dung vốn khó coi chớp mắt lại trắng phần, lồng ngực dâng tràn cảm giác quen thuộc, mắt thấy Tề Sách chờ nàng đáp ứng tiến lại gần, nhịn được "Oa" tiếng ói.

      Nàng có thể vô tư dùng nụ hôn đổi Từ Tấn rời , là vì Từ Tấn quá khó chơi, hai là kiếp trước mọi chuyện thân mật hơn hai người đều từng làm qua, trong tiềm thức xem Từ Tấn là người lạ. Từng bị ăn sạch , cần gì phải để ý cho liếm ngụm?

      Nhưng Tề Sách là ai? Là tỷ phu kiếp trước của nàng...

      Chỉ riêng ý niệm này cách nào chấp nhận, chống lên thân cây mà nôn.

      Tề Sách đứng cách ba bước, làm như thấy uế vật người, trong mắt chỉ có bộ dáng Phó Dung chật vật.

      ra quá sai.

      Nàng chẳng những thích , còn chán ghét đến mức chưa đụng, nàng ói. Vậy sao còn cố ý ngã vào lòng , sao nhiều lần phá hư thân cận Phó Uyển, sao ăn mặc xinh đẹp ngắm hoa đăng, sao vừa nãy còn cố ý lộ ra kiều thái đùa ?

      Đùa , chỉ là đùa ?

      Tề Sách chậm rãi cười. Mệt thông minh thế, hôm nay suýt bị nương choai choai lấp liếm lừa gạt, nếu sinh nghi, nàng chắc trốn rất xa? hỏi cưới, nàng chắc cười đắc ý, rồi cho người ném ?

      Muội muội có tâm hại nàng, còn tưởng vẹn toàn đôi bên, xem ra, lo lắng dư thừa.

      Nữ nhân hiểm giả tạo có kết cục tốt.

      Thấy Phó Dung dần dần ngừng ói, Tề Sách quan tâm đưa khăn: "Ói xong rồi sao? Ói xong rồi chúng ta tiếp tục." Nếu nàng muốn gả, đừng trách thương hương tiếc ngọc, sớm muốn nàng, nhìn nàng thế nào gả.

      Tề Sách nhân lúc Phó Dung sửng sốt, dùng khăn bịt miệng nàng lại. Cả người Phó Dung phát lạnh, quyền đấm cước đá, Tề Sách nắm lấy hai tay nàng, định đánh ngất rồi kéo vào trong chiếm đoạt, phía trước đột nhiên truyền đến thanh mỉm cười: "Tam nương dẫn ta ngắm đào, sao chớp mắt lại thấy?"

      Người tới gần đến nỗi chỉ cần mấy bước là thấy tình hình phía sau, lúc này trốn căn bản kịp, Tề Sách uy hiếp nhìn Phó Dung, nhanh chóng lùi lại hai bước, Trước khi Liễu Như Ý bước tới ân cần hỏi Phó Dung: "Tam muội bị bệnh sao?"

      Liếc mắt nhìn uế vật đất, thầm tiếc nuối thời cơ đúng, bằng trực tiếp đè nàng hôn, vừa vặn để người ngoài phát tư tình, dù Phó Dung phản bác, kiên trì hắt nước bẩn lên người nàng, truyền ra ngoài, Phó Dung chỉ có thể gả cho .

      Tề Sách thối lui Phó Dung nhàng che kín lồng ngực, phối hợp: "Buổi sáng chắc ăn trúng đồ hỏng, xấu hổ ô uế mắt Tề đại ca." xong lại áy náy nhìn Liễu Như Ý bồi tội: "Làm Liễu di đợi lâu..."

      "Vậy sao." Liễu Như Ý nhanh tới cạnh nàng, vỗ nhè bả vai nàng: "Thế nào, khá hơn ?"

      Phó Dung như muốn khóc nhìn y phục thuê hoa sen mới nở mới thấy qua lâu người Liễu Ý Như, tựa vào vai đối phương che giấu: " còn khó chịu nữa." nhất định Liễu Như Ý và cha chồng phát giác nàng theo sau, nàng biết nữ tử kia có thể là Liễu Như Ý lại nhịn được muốn xác nhận, nhưng Liễu Như Ý lại giúp nàng?

      Nàng cứu nàng.

      Bả vai tiểu nương khẽ run, trong mắt Liễu Như Ý lướt qua chút bất đắc dĩ, quay đầu với Tề Sách: "Tam nương thoải mái, ta đưa nàng hồi đình cùng huynh trưởng, Tề công tử cùng ?"

      Tề Sách nhìn lồng ngực, cười khổ: "Vừa nãy thấy tam muội ở đây nên tới hỏi thăm, vừa vặn... Hôm nay gặp Chính Đường được, phiền Liễu đông gia chiếu cố Tam muội, Tề mỗ cáo từ."

      Liễu Như Ý gật đầu.

      Đợi Tề Sách xa, nàng đỡ Phó Dung vài bước, lấy khăn tay giúp tiểu nương gạt lệ. Phó Dung xấu hổ dám ngẩng đầu, làm Liễu Như Ý buồn cười, điểm điểm trán nàng: “Giờ mới biết sợ? Gan lớn theo dõi chúng ta? phải ta khuyên , cần Tề Sách ra tay, mạng của ngươi còn."

      Nàng càng ôn nhu Phó Dung khóc càng hung: "Liễu di đừng nữa, ta biết sai rồi..."

      Liễu Như Ý vỗ lưng tiểu nương, nhìn mảnh hoa đào xa xa rực rỡ liên miên, khe khẽ thở dài, như muốn trấn an Phó Dung, lại hệt như tự lẩm bẩm: "Tam nương còn , xúc động qua loa thể tránh, muốn sai, chỉ có thể trách ta lập thân bất chính, liên quan đến ngươi."

      Phó Dung kinh ngạc ngẩng đầu.

      Xa xa truyền đến tiếng lo lắng của đám người Phó Thần, Lương Ánh Phương, Liễu Như Ý cười cười, nhàng thay Phó Dung lau nước mắt còn sớt lại mặt: " thôi, nhớ kỹ giáo huấn, sau này đừng chạy loạn, nam nhân bên ngoài thứ nào tốt, Tam nương như hoa như ngọc, nên bị người tùy tiện đạp hư."

      Thâm ý sâu sắc, Phó Dung còm muốn hỏi lại, Liễu Như Ý xoay vai nàng, tỏ ý bảo nàng rời .

      Tiếng ca ca càng ngày càng gần, Phó Dung hít sâu, quay đầu ánh mắt khôi phục bình tĩnh. Nàng nhìn dung nhan thiếu nữ hai mươi tám trong mắt tràn đầy tang thương dưới tán cây đào, cam đoan: "Liễu di có ân cứu mạng, ta tuyệt với người thứ hai chuyện hôm nay, trong lòng Phó Dung, Liễu di là nữ tử tiêu sái nhất, bản lĩnh nhất ta từng thấy."

      Liễu Như Ý sửng sốt, cười theo: "Tiểu nịnh hót nhanh , ta dẫn ngươi về Như Ý trai, để ngươi mỗi ngày lời ngon tiếng ngọt dỗ ta!"

      Nàng cười vui cởi mở nhàng là bộ dáng quen thuộc thường ngày, tâm Phó Dung cũng buông lỏng, sau khi cảm ơn quay người rời .



      Last edited: 3/2/16

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      phó Dung mải chơi, lần này thế nào cũng bị khi dễ

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Bị tề sách tóm rồi

    5. campham

      campham Well-Known Member

      Bài viết:
      175
      Được thích:
      3,056

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :