1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ yểu điệu - Đông Ly Cúc Ẩn (137C)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 71.


      Ống kính từ từ kéo xa, trong cung Thái hoàng thái hậu ra vị hùng khí bừng bừng, dọc theo đường quanh co bị cảnh đẹp hấp dẫn, có rất ít cơ hội lại ở trong cung nên nàng bị mê hoặc, từ từ từ từ xem, bước bước , ngang qua cây cầu bắc ra cái đảo giữa hồ, cái đảo cỏ xanh biếc, hoa nở rộ xinh đẹp vô cùng, cũng rất an tĩnh.

      Ống kính từ từ gần hơn nữa, gần hơn nữa, lúc này chợt nhíu mày, sau đó nàng lại làm hình dáng như là lắng nghe, hình như có thanh bất thường. Vì vậy nàng rón rén thả chậm tốc độ men theo thanh kia tìm ...

      Nàng dọc theo con đường lát những hòn đá tròn , thanh càng ngày càng gần, thanh kia nghe như làm cho trong lòng người ta nhột nhạt khó chịu? Hình như là thống khổ vừa như có chút sung sướng ... bị mê hoặc ...

      Chuyển qua núi giả, ngây ngẩn cả người, hình ảnh trước mắt để cho nàng khiếp sợ ...

      Ống kính chuyển tới đối diện , nơi đó, có hai người ...

      Ống kính lại chuyển đổi, nàng kia lặng lẽ rời ...

      Hắc hắc ... ra là như vậy, vậy giải thích được thông qua ... Ha ha ha ...

      “Lương nhi, con cười cái gì?” Quận Vương phi hỏi.

      “A? Con cười sao? A, nhớ tới ngày đó gấu mèo đánh nhau rất thú vị.” Doãn Thiên Lương .

      Nàng chính là đóa hoa cải nở rộ. Cười tiêng như vậy vẻ lo lắng trong lòng trở thành hư rồi.

      đêm nằm ngủ ngon.

      Ngủ ngon khí sắc tốt tâm tình tốt, cho nên hôm sau lúc Quận Vương phi mang nàng vào cung thỉnh an Doãn Thiên Lương cười đáp ứng, nếu bình thường nàng nhất định là tâm đồng nhất.

      đường vào cung Quận Vương phi nghi ngờ nhìn nàng: “Lương nhi à, con có chuyện gì cao hứng sao?”

      có ạ, làm sao vậy?” Doãn Thiên Lương hỏi. Có phải hay biểu quá ràng? Được rồi, phải khiêm tổn khiêm tốn.

      “Vẻ mặt Lương nhi hôm nay nhìn rất có tinh thần rồi.” Quận Vương phi .

      Doãn Thiên Lương lắc đầu cái, hạ xuống khẩn cấp ...

      Vào cung thỉnh an vẫn là cái trình tự hết sức nhàm chán như vậy, đúng dịp chính là các nàng vừa mới ngồi lâu Doãn Thiên Tịnh cùng với phụ nữ trung niên cũng tới thỉnh an, đoán đại khái đó là Mai gia lão phu nhân, đây là mẹ chồng Doãn Thiên Tịnh.

      biết vì sao Doãn Thiên Lương cảm thấy Doãn Thiên Tịnh đối diện với mình luôn có ý cười tốt. Vị sao đây? Gần đây nàng cũng có làm ra chuyện gì xấu ...

      Bởi vì quá chuyên chú nghiên cứu Doãn Thiên Tịnh, cho nên khi nhìn thấy Doãn Thiên Tịnh đứng lên nàng nhất thời có phản ứng kịp.

      “Lương nhi, cùng tỷ tỷ của con ra ngoài tùy tiện chút.” Quận Vương phi .

      Có đề tài gì quan trọng nên để nàng nghe còn phải đuổi các nàng ra ngoài? So với cùng Doãn Thiên Tịnh ra ngoài “cùng nhau” nàng thà bị ngồi ở đây nghe buổi phát biểu ý kiến nhàm chán này.

      Ra ngoài cửa cung Doãn Thiên Tịnh ngừng bước đợi nàng: “Sắc mặt Lương nhi nhìn được tốt, có phải có tâm gì hay ?”

      Ánh mắt tinh nhỉ, bà đây tâm tình ràng rất tốt.

      có. Tỷ tỷ ngược lại cao hứng, có chuyện gì vui?” Doãn Thiên Lương hỏi.

      “Ta có chuyện gì vui, nhưng Quận vương phủ hình như có chuyện vui phải, nghe hôm qua Quận vương và Hoắc Phó tướng cùng nhau vào cung thỉnh an, biết vì chuyện gì?” Doãn Thiên Tịnh hỏi.

      JQ cũng biết lén lén lút lút, lúc này tốt lắm, người cả đất này đều biết rồi. Nghĩ lại, có lẽ đây chính là Doãn Liệt và Lục Quân Tắc cố ý, cứ như vậy mọi người cũng hoài nghi đến bọn họ là gì kia rồi.

      biết.” Doãn Thiên Lương .

      Hai chị em trước sau dọc theo con đường trong “màn ảnh ” tối ngày hôm qua của Doãn Thiên Lương, trong hồ mấy con uyên ương nghịch nước ... hợp với tình hình mà, nàng dám cam đoan Doãn Thiên Tịnh lại có lời muốn rồi.

      “Uyên ương đều có đôi có cặp, có ba còn cùng nhau, đúng là si tình. Ngươi cứ , Lương nhi?” Doãn Thiên Tịnh .

      “A? Như vậy à? Ta nghe uyển ương cái chết, uyên ương đực lập tức tìm tới con mới thay thế, thế nào với si tình được đây?” Doãn Thiên Lương .

      Doãn Thiên Tịnh lập tức dừng chân quay người về nhìn Doãn Thiên Lương, vẻ mặt tựa như Doãn Thiên Lương là con quỷ có mặt múi hung ác hình giữa ban ngày rồi.

      “Chuyện Lương nhi biết đúng là nhiều, bất quá có chuyện cần biết, có chuyện nhất định phải biết, nếu sợ là chút cũng có chuẩn bị. Tựa như uyên ương trong ao này, nếu ngày nào đó bị thay thế mình còn khổ sở biết bao nhiêu ...” Doãn Thiên Tịnh , mặt thay đổi cười .

      “Ừ, tạ tỷ tỷ nhắc nhở. ra ta cảm thấy bị thay thế cũng có gì khổ sở, khó khăn nhất trải qua phải là uyên ương đực ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, dẫn đến cả người biết gì trở về, ghê tởm chết người.”

      “Lương nhi có gì chỉ điểm?” Doãn Thiên Tịnh híp ánh mắt.

      Doãn Thiên Lương lắc đầu cái: “ có.” Nhưng vẻ mặt bày ra: tôi biết cũng cho .

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 72.


      Trong ấn tượng đại khái còn có thể tìm được chỗ ở của Nhậm Quân Tử, rẽ vào con đường bảy ngoặt tám lượn vất vả mới tìm được: hai gốc cây hoa đào, hoa vẫn mềm mại như cũ, nhưng còn có ai treo cây rồi.

      tới dưới tàng cây, chỗ này an tĩnh đến chút thanh cũng có, Nhậm Quân Tử vượt qua như thế nào? ấy bây giờ nơi nào? Nhớ ấy ôm cánh tay Doãn Liệt gọi “Tần tiên sinh”, vị Tần tiên sinh này là ai?

      Nhìn kỹ chút xung quanh có ai, Doãn Thiên Lương túm túm ống quần trèo lên cây, đừng hoa này làm rất giống , tỉ mỉ ngửi còn giống như có mùi thơm, biết là người nào giỏi tay nghề làm ra, cũng ngắt bông hoa, sau này giữ làm kỉ niệm .

      Ngẩng đầu nhìn hướng ngọn cây chút, trong các kẽ hở rậm rạp của hoa chỉ thấy bầu trời , biết ban đầu Nhậm Quân Tử ngồi ở đây, Doãn Liệt vì nàng chuẩn bị những bông hoa cũng có chút ... Bên kia hình như có ít chữ, chuyển qua xem chút, là dùng dao găm khắc ra rất nhiều câu thơ, đều là rải rác ... thí dụ như “Cả đời tương tư, mới có thể tương tư, lại ốm tương tư.”, “Hai chuyện nếu lâu dài tồn tại chiều mai sớm hôm”, “ tự đính giá, chết khó quên”, “hỏi thế gian tình là vật gì? Trực giáo nhân sinh tử tương hứa.” ...

      “Hứa cùng sông chết ... vậy hôm nay ngươi còn sống hay chết ...” Doãn Thiên Lương có chút bùi ngùi. Cùng là người xuyên tới, Nhậm Quân Tử so với nàng dúng cảm hơn nhiều, nàng thậm chí thích hoàng đế, chết cũng phải cùng người nọ gần nhau.

      Dưới tàng cây chợt truyền đến tiêng cười khẽ, nhìn xuống, người đàn ông mặc trang phục nước ngoài chắp tay nhìn lên cây.

      Nàng thế nào lại có chú ý? Người này đến đây lúc nào? là ai? Chạy tới nơi này làm gì?

      Nàng nhìn , liền đối với nàng nhe răng cười tiêng.

      Cười, cười cái gì? biết tôi sao mà cười.

      Nhảy xuống, Doãn Thiên Lương cũng phản ứng đến tính toán vội vàng rời chỗ này.

      “Ngươi là ai?” Người đàn ông kia mở miệng chuyện.

      “Có liên qua gì tới ngươi?” Doãn Thiên Lương , bước nhanh hơn.

      Rất may là người đàn ông kia có đuổi theo, chay ra khỏi phạm vi đó Doãn Thiên Lương có chút thở gấp, biết Doãn Liệt đem Nhậm Quân Tử giấu ở nơi vắng vẻ như vậy làm gì ...

      Còn chưa tới cung Thái hậu thấy tiểu thái giám tìm tới, Quận Vương phi chờ tiểu Vương phi xuất cung.

      đường trở về Quận Vương phi nhìn đóa hoa giả trong tay nàng kỳ quái, hỏi nàng lấy ở đâu, Doãn Thiên Lương nhặt đường, Quận Vương phi hoa này nhìn rất đẹp mắt, liền vội cầm tới cài bên tai nàng.

      Kỳ quái là Quận Vương phi chữ cũng tới chuyện tứ hôn, như là chuyện kia được giải quyết xong.

      Trở lại Quận vương phủ, Lục Quân Tắc còn chưa về, nghe là bị Đại Cữu Tử tìm uống rượu. Ăn cơm trưa xong Doãn Thiên Lương xem gấu mèo , xa xa thấy ở cửa ngồi người, nhìn bóng lưng giống như là Hoắc Lũng Nguyệt.

      “Hoắc tiểu thư có nghỉ trưa?” Doãn Thiên Lương hỏi. bệnh nặng dưỡng bệnh chạy tới trêu trọc gấu mèo của nàng.

      ngủ được. Trong cung tiểu Vương phi nghe được tin tức gì?” Hoắc Lũng Nguyệt cười hỏi.

      có.” Doãn Thiên Lương .

      có hay muốn ?” Hoắc Lũng Nguyệt , có chút khí thế của người gây chuyện.

      “Hoắc tiểu thư, có di chứng hậu chiến tranh sao? Có phải hay ỷ vào đánh cho nhiều rồi nhìn ai cũng muốn đánh cái hả?” Doãn Thiên Lương ngắm ta cái.

      , chỉ có thấy để cho ta xúc động muốn đánh mới muốn đánh thôi.” Ngược lại Hoắc Lũng Nguyệt rất thẳng thắn.

      “Là cho rằng làm trở ngại , mới đánh ? Cái này, làm sao rồi mà cũng hiểu, muốn đánh tìm người khác , tôi rảnh cũng có tâm tình.” Doãn Thiên Lương .

      “Vậy như thế nào mới có tâm trạng? Nếu như Đới Lễ thích ta ngươi có tâm tình hay ?” Hoắc Lũng Nguyệt .

      này nhất định là từ Sao hỏa tới.

      ta thích , thích ta là chuyện của hai người cùng tôi đồng tiền cũng có quan hệ, tâm tình.” Doãn Thiên Lương . này sao lại cố chấp như vậy, cố chấp phải cho người cầm gậy gỗ gõ đầu ta.

      “Nhưng nếu thích ta thích ngươi.” Hoắc Lũng Nguyệt .

      “Ha ha, Hoắc tiểu thư, đây là chuyện giữa tôi và ta, có quan hệ với tôi, nhưng cũng chưa có liên quan tới .” Doãn Thiên Lương , cầm lá trúc trêu trọc gấu mèo chơi.

      “Vậy nếu như ngươi thích lại thích ta, chúng ta đều có liên quan ?” Hoắc Lũng Nguyệt .

      “Xin lỗi, nếu là như vậy, đó chính là chuyện riêng của tôi, các người cứ con đường dài của các người, chuyện của tôi tôi tự xử lý tốt. phiền lo lắng.” Doãn Thiên Lương .

      “Ha ha.” Hoắc Lũng Nguyệt liền cười.

      Hoắc Lũng Nguyệt lên tiếng, ở bên nhìn nàng chơi cùng với gấu mèo.
      Last edited: 28/1/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73.


      Lúc trở về phòng mới phát , Lục Quân Tắc nằm ngủ ở giường, trong phòng phảng phất ít mùi rượu, Doãn Thiên Lương bóp lỗ mũi tính toán rút lui đến chỗ an toàn, tay mới vừa đụng vào cửa nghe được tiếng Lục Quân Tắc khát nước ...

      Lại khát nước, mãi khi nàng ở đây mới khát nước, đây ràng chính là cố ý.

      Trong phòng cũng có nha hoàn nào, Doãn Thiên Lương cảm thấy cũng chỉ là thuận tay làm người tốt lần, nàng vẫn làm. Đổ nước dìu uống, cầm cái chén muốn lại bị ta thanh kéo ngã nhào tới người mình.

      “Oh a.” Ánh mắt hơi mờ, cố ý làm ra dáng vẻ hấp dẫn người.

      ta vừa mờ miệng, mùi rượu đậm đặc càng xông vào mũi, Doãn Thiên Lương nhíu lông mày che lỗ mũi: “Uống say ngủ ngon là được rồi.”

      Thấy nàng bịt mũi Lục Quân Tắc giở trò đùa dai ôm chặt lấy nàng, lại ở mặt nàng thổi hơi. Doãn Thiên Lương lúc này khẳng định ta rất say ...

      Chính xác người ta say rượu ói ...

      “Quận vương, ngài nhìn đây là mấy?” So cái tư thế chiến thắng.

      “Ba.” Lục Quân Tắc đáp, trong đôi mắt mảnh mông lung sương mù. Giống như là chú nai con lạc đường.

      “Ngài là ai? Tên gọi là gì?” Hỏi.

      “Lục Quân Tắc.” Đáp ràng.

      “Ta là ai?”

      “Phu nhân ...” Thuận tiện còn nhéo mặt của nàng, bị Doãn Thiên Lương phen đảy ra.

      “Lũng Nguyệt họ gì?” Nhớ ? Lũng Nguyệt muội muội.

      “Họ gì? Họ Lục.” Lục Quân Tắc đáp.

      “A, ngài thích Lũng Nguyệt muội muội sao?” Hỏi ...

      Cắn môi trờ trả lời.

      “Thích.” Vừa cặp mắt vừa được che chắn.

      TMD thản nhiên.

      Đẩy ra Lục Quân Tắc, bò dậy ở trong ngực, cao nhìn xuống cười gằn giọng thầm : “Thích à? Thích liền bắt đầu suy nghĩ , nghĩ đến lửa dục trong lòng đôt cháy ... Người ... Hư ...” ràng đem chữ “mất” nuốt trở về.

      “Oh a, ta khát.” Lục Quân Tắc đưa tay gọi nàng.

      “Khát?” Cúi người vỗ vỗ mặt của ta: “Bò tìm Lũng Nguyệt muội muội của , bà ta là Quận chúa phải nha hoàn.”

      Tự mình tới bên bàn rót trà uống, uống xong hai chén giật mình giống như lại khống chế được nỏng nảy, ngồi xuống nhìn người ngủ giường.

      Lúc này đếu ra thích Hoắc Lũng Nguyệt, nàng có hay muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn ...

      Suy nghĩ chút, Doãn Thiên Lương chạy đến phòng ngoài cầm bút xiên xiên vẹo vẹo viết mấy chữ, viết xong trở lại, cười híp mắt tới mép giường kéo Lục Quân Tắc.

      “Quận vương, ngài khát ?” Thanh mềm mỏng.

      “Khát.” Lục Quân Tắc .

      “Ta rót nước cho ngài uống có được hay ?” Giọng dụ dỗ con mồi .

      “Tốt.” Con mồi tựa hồ rút lui.

      Đỡ ta dựa tốt, Doãn Thiên Lương qua cầm giấy cùng mực đóng giấu tới đây, đem giấy ở trước mặt ta lắc lư cái: “Vậy ấn dấu tay vào đây ta rót nước cho ngài uống có được ?”

      Lục Quân Tắc hình như rất miễn cưỡng trợn to hai mắt: “Oh a, cái gì?”

      “A, cái này à, cái này là chi phí ta rót nước cho ngài, ta sợ ngài quên, cho nên kí tên đồng ý.” Doãn Thiên Lương .

      “Cho ta nhìn chút.” Mặc dù tròng mắt Lục Quân Tắc đầy sương mù, nhưng hình như cũng hồ đồ.

      Đầu tiên dựng hàng thẳng đứng chữ nước, dựng thẳng đứng hàng thứ ba chữ phí.

      “Xem hiểu ...” Lục Quân Tắc hỏi.

      “Là chi phí nước, đồng ý .” Doãn Thiên Lương lôi ngón tay của ta dính mực đóng dấu ấn dấu vân tay: “Đừng quên.” Sau đó lấy nước để vào trong tay ta, thái độ phục vụ thay đổi 180 độ, cười híp mắt cầm bản cam kết có chữ kí tới phòng ngoài suy nghĩ tiếp.

      Người ở bên trong uống nước xong chậm rãi nằm xuống tự nhủ: “Oh a lại suy nghĩ gì thế ...”

      Doãn Thiên Lương suy nghĩ cái gì? Nàng cầm bút đem chỗ còn trống bổ sung đầy đủ. Sau đó cẩn thận đem tờ giấy giấu kĩ rồi ra cửa tìm mẹ chồng, nhìn bầu trời cũng nên ăn cơm tối rồi.
      Last edited: 28/1/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 74.


      Mẹ chồng nàng nằm dựa xích đu nhắm mắt dưỡng thần, nghe động tĩnh của nàng mới mở mắt: “Quân Tắc ngủ?”

      Doãn Thiên Lương gật đầu, ngủ, ngủ được cũng giống heo.

      “Lương nhi, con đoán ngày hôm qua Thái hậu lão nhân gia với ta cái gì?” mẹ chồng nàng thần bí hề hề.

      “Thái hậu lão nhân gia mẹ lại đẹp lên.” Tâm tình tốt nên những lời ca ngợi tự chủ liền chạy ra ngoài.

      “A ? Lương nhi, mẹ nhìn coi như đẹp?” Quận Vương phi hỏi.

      Hắc tuyến !!! gì cũng tin, bất quá là lời xã giao mà thôi.

      “Mẹ vẫn luôn xinh đẹp, nếu lúc đầu con làm sao mà nhận nhầm đây?” Doãn Thiên Lương . “Mẹ, Thái hậu lão nhân gia gì vậy?”

      Quận Vương phi che miệng cười lời nào, vẻ mặt tuyệt đối gian trá: “Thái hậu phiên bang thuần phục, trình quốc thư muốn hòa thân, con đoán người phiên bang nhìn trúng muốn hòa thân là ai?”

      Là ai? Chẳng lẽ là Lục Quân Tắc?

      “Mẹ, ngài cho chút gợi ý.” Doãn Thiên Lương cười híp mắt .

      Trong Kinh thành này nam nữ hào môn quý tộc chưa lập gia đình nhiều như biển, nàng làm sao đoán được.

      “Ừ, con thích.” Quận Vương phi .

      “Thanh Uyển công chúa.” Doãn Thiên Lương bật thốt lên. Có ba người nàng thích, chị em Ngưng, Tịnh còn thêm Thanh Uyển, nay hai người thành tiểu phụ nhân, còn dư lại đứa trẻ xui xẻo Thanh Uyển.

      Quận Vương phi cười hiểu biết: “Ta biết con Thanh Uyển, phải là nàng ta, đoán nữa.”

      có, con thích chỉ có . Chẳng lẽ công chúa phiên bang muốn kết hôn? Hòa thân phải chính là hoàng thượng?” Doãn Thiên Lương .

      Doãn Thiên Lương cũng cho phép, người ta đưa tới bất kể có thích hay cũng phải coi chừng.

      Quận Vương phi lại lắc đầu: “Mẹ cho con biết, phiên bang muốn kết hôn chính là nữ Tướng quân.”

      “Nữ Tướng quân? Hoắc tiểu thư ...”

      Quận Vương phi gật đầu cái.

      Doãn Thiên Lương vẫn trong khiếp sợ, là chuyện thần kì, người ta hòa thân đều phải là công chúa, lần đầu tiên như vậy, đây là sách lược gì?

      Lúc ăn cơm tối nha hoàn Quận vương ngủ ăn, Hoắc Lũng Nguyệt tới, chân mày càng thêm khóa chặt. Doãn Thiên Lương chợt cảm thấy thương cho ta, phải gả tới nơi đất khách xa như vậy, phong thổ cũng chưa quen thuộc, nhưng cũng may, ta là phụ nữ vạn vỡ cũng bị bắt nạt.

      Ăn xong cơm tối Quận Vương phi thúc giục nàng về phòng “xem chút” Lục Quân Tắc, trong lòng Doãn Thiên Lương cục cục, xem cái gì vậy ạ, ngủ cũng bị rơi xuống đất?

      Thấy người kia cũng thoải mái. Vì vậy liền vòng vòng xem gấu mèo , đến lại thấy Hoắc Lũng Nguyệt ngồi bậc thang, này gần đây thế nào lại thích gấu mèo rồi? có gì lại chạy đến xem.

      Tính toán chút, ta thích xem xem , dù sao phía Bắc rét như vậy cũng có gì đáng đâu. Doãn Thiên Lương len lén xoay người .

      Trở về phòng, Lục Quân Tắc vẫn ngủ rất an ổn, Doãn Thiên Lương ngồi ở mép giường khoanh tay nhìn ta: “ tháng ngồi mình mượn rượu tiêu sầu, tôi còn đáng thương cho các người, nếu , nếu các người tính bỏ trốn ... Tôi làm như nhìn thấy.”

      Đêm khuya dần, Doãn Thiên Lương lại có chút mất ngủ.

      Ngày thứ hai người nhà ăn điểm tâm, chú quản gia lại chạy vào, là trong cung có tin tức, hoàng hậu nương nương mang thai long chủng, nghe tin tức thế, theo bản năng Doãn Thiên Lương nhìn Lục Quân Tắc cái, chẳng lẽ Doãn Liệt còn phải “ mình lựa chọn đề tài” ...

      Cũng đúng, thế nào cũng phải chế tạo mấy người nối nghiệp mới được, nếu giang sơn tốt đẹp này phải chắp tay cho người ta rồi.

      Hoàng hậu có thai vậy khắp chốn mừng vui như lễ hội quá, cho nên ăn cơm xong Quận Vương phi mang theo vợ chồng con trai và Hoắc Lũng Nguyệt vào cung chúc mừng.

      Đúng lúc Hoàng hậu cũng ở trong cung Thái hậu, các nữ nhân vừa thỉnh an vừa chúc, đưa lễ vật của mình lên, rất tốt là những chuyện nhặt này người đẹp mẹ chồng chưa bao giờ để nàng phải quan tâm.

      Doãn Liệt tới, còn có thay long bào chói lọi này , phi tử, Vương phi, cáo mệnh đứng dậy tỉnh an, Doãn Liệt nhàn nhạt vung tay lên ngay cả câu “Miễn lễ” cũng có, len lén liếc cái, thần sắc cũng rất thường, còn bằng trước kia sắc mặt có chút vui mừng. Nhưng, Doãn Liệt có luồng hơi thở mãnh liệt như vậy, làm cho người ta thấy liền tự chủ muốn khom lưng cúi đầu.

      tới gì nhiều, ngồi chút liền , Doãn Thiên Lương thấy mặt Hoàng hậu lóe lên chút thất vọng. Bởi vì Hoàng hậu có thai nên Thái hậu lão thái thái đối với cái bụng của vợ nhà khác cũng cảm thấy hứng thú, cười hỏi bà cùng Thái hoàng thái hậu chỉ cười mấy đôi cũng đều có động tĩnh, chỉ có mẹ chồng hai nhà gật đầu cười – dĩ nhiên bao gồm Quận Vương phi, Doãn Thiên Lương nhìn mắt bà – rất buồn bã.

      “Lương nhi là đôi thành thân sớm nhất mà, thế nào còn có động tĩnh đây?” Lời này của Thái hậu làm mọi người đều nhìn bụng của nàng.

      Nhìn, nhìn cái gì? Tôi vẫn trong sạch.

      Chương 75.


      đến chuyện này còn phải cầu xin miệng vàng lời ngọc của Thái hậu lão nhân gia nữa.” Quận Vương phi cười , Doãn Thiên Lương liền có linh cảm, mẹ chồng à, ngài buông tha bất cứ cơ hội nào muốn giải quyết xong thanh niên lớn tuổi của Doãn gia chúng ta.

      “A ? Lại tới cầu xin lão bà ta cái gì?” Thái hậu cũng cười híp mắt nhìn Doãn Thiên Lương.

      “thỉnh cầu nhanh lên chút chỉ cưới cho Thiên Lăng, trước đó vài ngày ngài khuê nữ này cũng sai a.” Quận Vương phi .

      “Ngươi ta đều quên hết, vừa đúng nha đầu kia cũng ở trong cung, hôm nào để cho bọn họ gặp nhau.” Thái hậu .

      Cầu mong tiểu thư kia nhà người ta còn vui mới được ... Doãn Thiên Lương cầu nguyện trong lòng.

      Chủ đề của các lão thái thái lại chuyển rời đến bụng của hoàng hâu , để cho người trẻ tuổi các nàng ra ngoài chút.

      có sáng ý, mỗi lần đều lấy cớ này. Ra khỏi cửa điện, các dâu giải tán ở cửa, Hoắc Lũng Nguyệt bị người quen biết lôi , Doãn Thiên Lương vẫn trước sau như “chó con để ý tới”.

      Nay hai cây hoa đào kia nang dám đến, núi giả gì gì đó nàng cũng thể , suy nghĩ chút Ngự hoa viên xem hoa cũng được.

      Phong cảnh trong Ngự hoa viên rất đẹp, ít cung nữ cầm giỏ hái hoa, nhìn cũng vui vẻ hòa thuận. Nhiều người, thích, lại ...

      để ý tới vừa đúng, nàng có thể yên tĩnh yên tĩnh.

      Trời mưa. thể ngờ trời mưa. ràng là trời đẹp có được hay ... Bây giờ ông trời mưa đối với nàng là ưu ái. Trời mưa cũng lâu, nhưng cũng đủ làm cho nàng bị ướt, có mấy lọn tóc rải rác dính vào mặt và trán nàng, y phục cũng thể nào tránh khỏi bị ướt thoạt nhìn giống như là từ lầu nhà ai dội xuống chậu nước rửa chân vậy.

      “A ? Đứa nhà ai mà trời mưa cũng biết tránh thế này?” bóng dáng sẫm màu tung bay ở trước mặt nàng.

      Thoạt nhìn qua là người con rất đẹp.

      có nơi trú mưa.” Doãn Thiên Lương nhìn ta, những người phụ nữ trong cung này hận thể đem y phục khoét sâu ngực xuống mặc, ta lại mặc bộ sáng bóng ... sa tanh màu tím đen, ngược lại ta càng lộ vẻ mặt trắng còn chút máu, cũng coi như muốn nổi bật .

      “Hài tử ngu ngốc đáng thương, tên là Lăng Tiễn Tuyết, ngươi tên gì?” Mỹ nữ cười híp mắt.

      “Doãn Thiên Lương.” Tên là đẹp, tình thơ ý họa, giống thẳng đứng như của nàng vậy.

      “Doãn Thiên Lương? Vậy ngươi có biết người tên Doãn Thiên Lăng ?” Hình như nghe được thanh quả đấm rắc rắc rắc rắc.

      Nghe được thanh rắc rắc này, trong lòng Doãn Thiên Lương vang lên tiếng trống : “Coi như là ... biết, Lăng nương cũng biết ta?”

      biết, ngươi cho ta biết chút, cái người kia như thế nào?” Lăng Tiễn Tuyết hỏi.

      Loại người nào ... hỏi người tốt tốt, chẳng lẽ chính là cái đứa trẻ xui xẻo theo trong miệng Thái hậu lão nhân gia muốn chỉ hôn cho Doãn Thiên Lăng kia sao? Loại người nào, coi như hỏi đúng người.

      ta à, được cho là ngọc thụ lâm phong tiêu sái phong lưu, nhưng ngay cả có chút ... Có chút ... ra cũng coi là thói hư tật xấu gì ...” Doãn Thiên Lương cố ý ấp a ấp úng.

      “Có chút cái gì?” Lăng Tiễn Tuyết nhíu lông mày.

      ra cũng coi như là tật xấu, bởi vì ta quá ngọc thụ lâm phong, mặc dù giữ mình rất trong sạch nhưng vẫn trêu trọc phụ nữ ... thích, có mấy hồng nhan tri kỉ mà thôi ...” Doãn Thiên Lương .

      Đôi mắt đẹp của Lăng Tiễn Tuyết trợn lên: “Cám ơn ngươi, a, ngươi cùng Doãn Thiên Lăng quan hệ như thế nào?”

      ta là ca ca của tôi. Lăng nương có phải thích ca ca tôi hay ? Vậy đừng chậm bước, mới vừa rồi Thái hậu lão nhân gia chỉ cười cho ca ca đó, biết là người nào ...” Doãn Thiên Lương . Nếu như là nhớ vạn lần đừng đồng ý.

      “Chỉ được.” Cánh tay Lăng Tiễn Tuyết vỗ lên bả vai nàng: “Ca ca ngươi phải đồ tốt ...”

      Được rồi, sai. Ách, đúng, ra ngay cả hoa thủy tiên cũng có điểm tự luyến, ra cũng rất tốt ...

      “Lăng nương, đừng ca ca tôi như vậy. Ca ca tôi cũng là có biện pháp, vóc người tuấn cũng phải là lỗi của .” Doãn Thiên Lương .

      Lăng Tiễn Tuyết giả cười, giọng lầm bầm : “Đúng dịp, ta rất ghét dáng dấp tuấn. A, ta còn có chuyện trước, ngươi nhanh lên chút trở về thôi, chừng lát trời còn mưa nữa đó.”

      Lăng Tiễn Tuyết chạy , Doãn Thiên Lương lau nước mưa mặt cười: “Doãn Thiên Lăng, tìm được vợ cũng đừng oán tôi, tôi gì ...”

      hiền hậu.” Có người lại tiếp. Doãn Thiên Lương buồn bực, phải trời mưa sao, thế nào chạy ra nhiều người nhàm chán như vậy?

      Xoay người, chàng này nhìn rất quen mắt nha. Ăn mặc giống ngoại tộc, duyên phận.

      “Cùng ... liên quan.” Doãn Thiên Lương . Người này giống như rất có lòng hiếu kỳ lại rất thích cùng người xa lạ chuyện.

      Ánh mắt ngắm ngắm bốn phía, ách, mới vừa rồi bọn họ lập tức bốc hơi giống như trời mưa ...

      Nơi đây nên ở lâu, nhưng, người này đứng đây, liền vững vàng đứng ở giữa đường, thấy thế nào cũng giống như là xuất nhân sĩ chánh nghĩa ngang ngược, còn nhìn nàng, giống như muốn chủ trì chính nghĩa vì dân trừ hại vậy.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 76.


      Nhún nhún vai, lông mày nhíu lại, Doãn Thiên Lương xoay người , Ngự hoa viên lớn như vậy nàng lượn quanh vài vòng được sao.

      Bảy rẽ tám lượn quanh trở lại cung Thái hậu cũng tan cuộc, Quận Vương phi mặt mày hớn hở, Doãn Thiên Lương liếc trộm hai mắt: mẹ , ngài cao hứng hơi sớm đó.

      Mẹ chồng nàng dâu hai người về phủ ngồi xuống uống vài ấm Thiết Quan nóng bỏng, Lục Quân Tắc và Hoắc Lũng Nguyệt mới trở lại. Hoắc Lũng Nguyệt liếc nhìn nàng cái, cái nhìn kia làm cho người ta hiểu biết vô hạn, nội dung quá nhiều.

      Buổi trưa ăn cơm xong, nghỉ trưa theo thường lệ, Doãn Thiên Lương theo lệ cũ xem gấu mèo , nghĩ Hoắc Lũng Nguyệt trước nàng bước ở đó, Doãn Thiên Lương thầm than thở, chị , may mắn là phụ nữ, nếu là đàn ông người ta coi hai ta là có gì.

      “Thủ đoạn của tiểu Vương phi, Lũng Nguyệt đúng là xem thường.” Hoắc Lũng Nguyệt mở miệng .

      nghe chút.” Đầu óc Doãn Thiên Lương loanh quanh, đến nỗi hôm nay nàng cùng Lăng Tiễn Tuyết chuyện nhanh như vậy truyền tới nơi của ta ?

      “Chuyện Lũng Nguyệt hòa thân có phần nỗ lực của tiểu Vương phi ? nghĩ tới, hai con gấu mèo này lại có tác dụng như vậy.” Hoắc Lũng Nguyệt ôm lấy con, cúi đầu nhanh chậm xoa đầu nó.

      Gấu mèo chính là gấu mèo -> gấu mèo là Nhậm Quân Tử -> tác dụng của gấu mèo cũng chính là tác dụng của Nhậm Quân Tử -> tác dụng của Nhậm Quân Tử -> đương nhiên là có người lợi dụng ấy theo Hoàng đế cầu xin cái gì -> theo lẽ thường, trước mắt nhìn ta ... thuận mắt nhất, chính xác chính là Lục gia tiểu Vương phi Doãn Thiên Lương.

      “Có tác dụng ôm là được, dù sao tôi bất quá cũng chỉ là trông nom hộ người ta, sau đó chờ chút xem gấu mèo có dùng được hay .” Doãn Thiên Lương bỗng nhiên dừng lại: “ ra , nếu như hai con gấu mèo này có tác dụng như vậy tôi cầu chuyện như vậy, đối với tôi mà , đàn ông tam thê tứ thiếp là tất nhiên, hay người khác đối với tôi khác biệt. Tôi coi như gấu mèo đuổi còn có thể đuổi được bao nhiêu người nữa. Chẳng lẽ còn có thể quản lý sao? Cho nên nên suy nghĩ bị người lừa.”

      “Ngươi ngại Đới Lễ tam thê tứ thiếp?” Hoắc Lũng Nguyệt .

      Doãn Thiên Lương nhún vai lắc đầu cái: “ để ý hoàng thượng tam cung lục viện sao?”

      “Dĩ nhiên , có quan hệ gì với ta.” Hoắc Lũng Nguyệt .

      “Như nhau. Cùng tôi có quan hệ gì.” Doãn Thiên Lương : “Có việc, luôn luôn giống như nghĩ, nữ Tướng quân. A, thích hai con gấu mèo như vậy chăm sóc nó hộ tôi , lúc buổi trưa tôi dính chút nước mưa có chút thoải mái, trở về nghỉ ngơi chút.”

      Xoay người hai bước nghe Hoắc Lũng Nguyệt : “Ngươi thích Đới Lễ.”

      “Thích là phải trả giá lớn, giống nhau, nếu muốn được thích cũng phải trả giá lớn, chỉ bỏ ra mà cầu báo đáp chính là đứa ngốc.” Doãn Thiên Lương .

      Đạo lý dễ hiểu như vậy mà cũng phải hỏi ...

      Còn dư lại Hoắc Lũng Nguyệt ôm gấu mèo nhéo a nhéo ...

      Trở về phòng nghỉ trưa, đắp chăn mỏng nằm ở giường, Doãn Thiên Lương chợt nghĩ đến vấn đề, cuộc sống của nàng giống như ở trong hình tam giác theo luật lệ gì cả chính là xuyên qua ở phòng ngủ cùng phòng khách và hoàng cung – khó trách cảm thấy nhàm chán như vậy.

      Mà trung tâm của cái hình tam giác đó chính là Lục Quân Tắc. Khó trách nhàm chán hơn. Bọc chăn lăn từ ngoài giường vào trong đem mình biến thành xác ướp.

      Xác ướp vừa mới thành hình người vào.

      “Mắc mưa, Oh a?” Người em này cũng nên đổi tên là Tào Tháo – nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Tào Tháo nhìn tạo hình của nàng chút: “Ngày nóng còn bịt kín như vậy, phát lạnh sao?”

      “Có chút. có sao. Ngủ cái là tốt.” Diễn đạt có đủ ràng ? Nàng buồn ngủ.

      “Tốt, ngủ .” Lục Quân Tắc .

      Ngủ ... Vâng ngủ . Nhưng tại sao lại là kiểu ngủ này?

      Người nào đồng ý cho ôm xác ướp ngủ thế?

      Cái gì? Bởi vì xác ướp lạnh vừa đúng nóng? cho rằng vật lý học là năng lượng chuyển đổi đúng ?

      Muốn đạp cước cũng có biện pháp.

      Đạp được, tôi lăn tôi lăn tôi lăn – lăn được, hai cánh tay Lục Quân Tắc giống như cái kìm.

      Gọi ta tiếng, có phản ứng, giả làm bức tượng ngủ thiếp – ai mà tin, hai phút liền ngủ mất ... thấy hoàng đế à.

      Hụt hơ thiếu dưỡng khí, Lục Quân Tắc trước mặt áo màu lam nhạt từ từ thay đổi ... cuối cùng biến thành màu đen ...

      “Nhanh như vậy ngủ mất rồi ...” Người khác mới vừa rồi ngủ chợt tỉnh, siết chặt mặt người trong ngực: “Chi phí ... Là cái chi phí gì?”

      Chương 77.


      Cái giấc ngủ trưa đó của Doãn Thiên Lương khi ... tỉnh lại mặt trời ngả về tây, xuyên thấu qua cửa sổ mở có thể nhìn thấy cảnh xuân đẹp trong đình viện, trời chiều từ phía tây bò vào trong phòng, đem đồ dùng trong nhà cũng dính vào màu vỏ quýt rực rỡ, sắc thái như vậy rất thích hợp để lười biếng trong ổ, cái gì cũng làm ...

      Cuộc sống mỗi ngày đều như vậy có phải rất tốt hay ...

      Đáng tiếc cuộc sống chắc chắn luôn làm cho người ta được như nguyện, cho nên mặc dù nghĩ như thế nhưng cũng thể rời giường, để nha hoàn búi cho mình búi tóc đơn giản, đem y phục có chút nhăn nhúm đổi sang bộ mới rồi hướng phòng khách tới.

      Vừa rẽ đến hành lang trước phòng khách nghe được tiếng cười trong sáng vọng lại, có là hoa thủy tiên, người khác ... Hình như là tinh trùng động vật ...

      Tinh trùng động vật lại tới kinh thành, lại còn đến nhà nàng, lại còn cười vui vẻ đến như vậy, quái dị.

      suy nghĩ xem mình có cần trở về giả vờ ngủ hay nghe được tinh trùng động vật bên trong: “Tới canh giờ thế nào thấy Lương nhi?”

      “Nàng mắc mưa có chút lạnh, còn ngủ.” Lục Quân Tắc .

      “Ngủ rồi, vậy nghe được tin tức tốt.” Triển Vọng Phi chế nhạo .

      Tin tức tốt? Tin tức tốt gì? Lặng lẽ lên phía trước mấy bước tính toán muốn nghe lén.

      “Quận chúa, ngài ...” Hương Châu vội vàng đưa khăn cho nàng thấy nàng giống như xoay cổ đem mặt dính vào cửa liền giọng hỏi câu. nào biết Doãn Thiên Lương hết sức chăm chú chuẩn bị nghe lén ...

      “A ... .......” Doãn Thiên Lương la lên sợ hãi, bây giờ thể trách nàng ... người làm chuyện xấu ... nhất thời bị hù dọa, nếu có người bị chồng YW rồi.

      Nàng “A” xong rồi vừa quay đầu lại chỉ thấy ở cửa có ba cái đầu đồng loạt nhìn nàng, chỉ là vẻ mặt khác nhau, từ trái sang phải theo thứ tự là Lục Quân Tắc lông mày hơi nhíu, Triển Vọng Phi vui vẻ ra mặt, Doãn Thiên Lăng khóe miệng có chút lạnh lẽo.

      “Ca, Thừa Dục ca ca, các ngươi tới.” Doãn Thiên Lương .

      “Cho Thừa Dục ca ca nhìn chút, Lương nhi gầy .” Triển Vọng Phi .

      “Thừa Dục ca ca tại sao lại tới kinh thành?” Doãn Thiên Lương hỏi. phải là ở đất Thục làm quan sao?

      “Phụng chỉ vào kinh, thuận tiện tới thăm Lương nhi chút.” Triển Vọng Phi .

      Người này phải là cố ý quấy rồi sao? Lời như thế thể giữ lại đến lúc có người sao.

      “Ngươi chủ yếu đến xem gấu mèo.” Lục Quân Tắc .

      Lòng ghen tị của tảng đá phát tác, cho là gấu mèo có thể so sánh với nàng sao ...

      “Các ngươi giống như có chuyện quan trọng phải , vậy ta chuyện với mẹ.” Doãn Thiên Lương , xoay người muốn .

      “Chuyện quan trọng này ... cơm tối rồi , Lương nhi cũng cao hứng theo, có chuyện xấu là tốt rồi.” Triển Vọng Phi .

      “A, tốt, vậy ta trước gặp mẹ chút.” Doãn Thiên Lương .

      Vốn định cùng Quận Vương phi vài lời khách sáo, nhưng Quận Vương phi bà cũng biết. Doãn Thiên Lương thể làm gì hơn là ngoan ngoãn chờ đến buổi tối.

      Cơm tối, sáu người ngồi vây quanh, vừa mời rượu vừa khách sáo, cơm ăn cũng được nửa mà cũng có người ra tin tức tốt gì, từng người thần thái nhàn nhã. vội? vội thôi, dù sao cũng liên quan đến Doãn Thiên Lương nàng, lại càng gấp.

      “Thiên Lăng, Vọng Phi, trước cơm tối Lương nhi giống như có tin tức tốt gì, là chuyện gì tốt à?” Quận Vương phi rốt cục chiếu cố đến tâm tình của nàng rồi.

      “Hạ di, hôm này ngài vào cung có nghe Thái hậu lão nhân gia nhắc tới gì ?” Triển Vong Phi liếc mắt nhìn Doãn Thiên Lăng: “Thái hậu lão nhân gia buổi trưa hạ chỉ tứ hôn cho Tử Quý.”

      “A? ? Là tiểu thư Lăng gia?” Quận Vương phi cười hỏi.

      “Đúng vậy ạ.” Triển Vọng Phi gật đầu.

      “Khụ khụ ...” Doãn Thiên Lương hối hận vì sao lại ăn bữa cơm này ...

      “Lương nhi có phải cao hứng hay ?” Quận Vương phi nhàng vỗ lưng cho nàng cười hỏi.

      Mẹ chồng rất là gian xảo. Vừa lòng ba người bọn họ biết hôn của Doãn Thiên Lăng cùng nàng “quan hệ quan trọng” còn hỏi như thế, nếu nàng “mình cao hứng” ... Lục Quân Tắc kia biết có cảm tưởng thế nào.

      Mơ hồ gật cái đầu cái coi như trả lời, Lăng Tiễn Tuyết tiểu thư, ta phải ta ghét thanh niên tuấn sao? Thế nào vừa quay đầu lại thấy đóa hoa Doãn Thiến Lăng này liền đáp ứng, quả nhiên, người gì cũng bị sắc đẹp bắt giam.

      “Lăng nương ta gặp, hình dáng tốt tính tình cũng tốt, cùng Thiên Lăng quả thực là ông trời tác hợp cho, con có phải Lương nhi?” Quận Vương phi . Bà vui vẻ nên giọng điệu biết còn cho là Doãn Thiên Lăng là con trai của bà ấy.

      Cười hai tiếng. Lăng Tiễn Tuyết à Lăng Tiễn Tuyết, người ta bắt đầu rồi đó ... Uổng cho tôi tốn công chỉ điểm.

      “Ông trời tác hợp cho ... nhưng là mất chút trắc trở ... Ha hả, nhưng, cuối cùng cũng được rồi.” Triển Vọng Phi gian trá, đoán chừng là vui mừng trê cười Doãn Thiên Lăng.

      “Chung thân đại của Thiên Lăng định ra rồi, còn Vọng Phi sao? Đất Thục núi cao nước xa, cũng có người tri kỷ bên cạnh, thế nào vội?” Quận Vương phi lại bắt đầu quan tâm.




      Chương 78.



      Doãn Thiên Lương uống trà, trong lòng lầm bẩm: mẹ chồng, vậy phiền ngài lần nữa ra tay giải quyết nốt tinh trùng động vật , dù sao tốc độ của ngài cũng ai bằng.

      “Ta ? Duyên phận chỉ có thể gặp thể cầu, lại ta vừa tới đất Thục làm quan còn có cái dáng vẻ gì nên cũng tốt suy tính chuyện như vậy.” Triển Vọng Phi .

      Nhìn chút giác ngộ của người ta, vừa nhìn là biết được giáo dục quá cao.

      “Nếu Hạ di để ý giúp ngươi? Đến lúc đó cầu hai vị lão nhân gia chỉ cưới cho nhà ngươi.” Quận Vương phi hỏi.

      “Mẹ, chúng ta lập tức phải trở về Vân Trung rồi.” Lục Quân Tắc chợt câu như vậy.

      “Trở về Vân Trung? Lúc nào ?” Quận Vương phi hỏi.

      chỉ ngài trở về Vân Trung, ta và Tử Quý cũng phải .” Triển Vọng Phi .

      “Hạ di, chúng ta phụng chỉ hộ tống An Quốc công chúa đến Bắc Chu.” Vẫn lên tiếng Doãn Thiên Lăng bỗng .

      “An Quốc công chúa?” Quận Vương phi lẩm bẩm nhìn Hoắc Lũng Nguyệt vẫn an tĩnh ăn cơm chút: “Ngày định ra rồi?”

      “Định ra rồi, đại khái ý chỉ đến trong hai ngày tới.” Doãn Thiên Lăng .

      Ách ... An Quốc công chúa ... danh tiếng này nghe với “tiểu Vương phi” vang dội hơn nhiều, hâm mộ.

      “A.” Quận Vương phi như có điều suy nghĩ: “Vậy chúng ta cũng nên chuẩn bị chút để lên đường, đồ cưới của Lũng Nguyệt chuẩn bị nhất thời có chút vội vàng.”

      “Hạ di, cần. Mầy ngày nay cũng rất phiền phức.” Hoắc Lũng Nguyệt , cúi đầu, như có như .

      “Hạ di vẫn xem ngươi giống như con , con xuất giá làm mẹ tại sao có thể chuẩn bị đồ cưới, tuy thời gian co chút vội vàng, nhưng vẫn còn kịp.” Quận Vương phi .

      Bởi vì Hoắc Lũng Nguyệt hòa thân lấy chồng ở xa, bàn liền có trầm mặc ngắn ngủi.

      Trong lòng Doãn Thiên Lương than thở, ở nơi này gả xa như vậy đồng nghĩa với việc cả đời gặp lại, đứa này có phụ huynh, ấy rồi trong lòng nàng hẳn khó chịu. Sớm biết mọi ngươi nghĩ gấu mèo có ích cho ấy nàng cầu cho Doãn Liệt tốt hơn.

      Cơm tối có chút nặng nề cũng kết thúc, Doãn Thiên Lăng và Triển Vọng Phi lại ngồi uống mấy ly trà mới cáo từ. Quận Vương phi hình như cũng có chút thoải mái, lôi kéo Hoắc Lũng Nguyệt chuyện, để cho Doãn Thiên Lương cùng Lục Quân Tắc trở về phòng sớm chút.

      Trở về phòng sớm ... Doãn Thiên Lương ở phía sau. chuyện còn có kín đáo như vậy.

      Trở về phòng, Doãn Thiên Lương liếc trộm Lục Quân Tắc, vẻ mặt vẫn có gì, còn chịu đựng được, người mình thích muốn gả cho người khác còn có thể lãnh tình như vậy, quả phải loại người bình thường.

      Đại khái sau này chỉ có thể hướng về phía trăng sáng hát “Trăng sáng đại biểu lòng của ta” rồi.

      Đợi nàng rửa mặt xong Lục Quân Tắc nằm ở giường, trong lòng Doãn Thiên Lương có chút đánh trống, bất quá nàng rất nhanh liền an ủi mình: quan hệ, ra ta ký ước hẹn.

      Mới vừa nằm xuống, tay của Lục Quân Tắc liền sờ trán nàng: “Hình như có chút lạnh.”

      Ách ? Doãn Thiên Lương đưa tay sờ sờ mình, lạnh cũng nóng có được hay ...

      có sao, ta lạnh rồi.” Doãn Thiên Lương , cũng muốn lại bị ôm như vậy, khó chịu chết.

      Lục Quân Tắc “a” tiêng liền im lặng, bởi vì buổi chiều ngủ nhiều cho nên bây giờ Doãn Thiên Lương có chút ngủ được, suy nghĩ theo Lăng Tiễn Tuyết làm sao lại đồng ý gả cho hoa thủy tiên.

      Vì sao ... Duy nhất nàng có thể nghĩ ra được có thể là bị uy hiếp, Thái hậu cầm quyền thế áp người ... thế nhưng lai lịch Lăng tiểu thư là gì ?

      suy nghĩ, khối thân thể nong nóng dán lại sau lưng nàng, cái này cũng chưa tính, ngay cả người cũng kéo chăn đem nàng trói vào trong ngực ta.

      Thói quen này của là thế nào? Doãn Thiên Lương tốn hơi thừa lời, chuẩn bị chui ra, mới vừa động nghe thanh của Lục Quân Tắc đỉnh đầu: “Oh a, vi phu có chút lạnh.”

      “Tôi lấy chăn cho .” Doãn Thiên Lương . Lạnh ? thể , cảm giác rất nóng ...

      cần phiền toái thế, nàng cấp nhiệt cho vi phu là tốt rồi.” Lục Quân Tắc .

      Mượn ? Mượn ngược lại thành vấn đề, trả lại à?

      phiền toái, tôi sai người ta lấy chăn lại.” Doãn Thiên Lương vừa vừa lất tay mở cánh tay người khác ra.

      Bây giờ là thời kỳ nhạy cảm, vạn nhất làm ra chuyện gì cũng tốt. ta thờ ơ ... nhưng là nàng có nào đó ...

      Lấy ... cánh tay này là Định Hải Thần Châm, xê dịch nổi.

      “Oh a, nàng sợ vi phu có phải hay ?” Lục Quân Tắc hơi thở cũng gấp câu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :