1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mùa đông năm sau vẫn có tuyết - Tuyết Linh Chi ( Update Chương 49/80) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 8

      Mang Thần Thần hạnh phúc vô cùng, ngồi ăn bánh đường tô, thực là ngon quá .

      dựa vào khung cửa nối liền phòng làm việc và phòng nghỉ của Đường Lăng Đào. cởi áo khoác ngoài, ngồi ở bàn làm việc lật giấy tờ, có vẻ như chú tâm vào công việc. Nhìn như vậy, rất có tư thế của tổng giám đốc tập đoàn.

      Văn phòng làm việc của cũng rất xa hoa, còn chuẩn bị sẵn căn phòng , sau khi ly hôn với , ở lại luôn đây, vừa làm vừa ở, xem ra rất thuận tiện. Toà nhà này nằm ở trung tâm thành phố, lại ở khu phố trung tâm kinh doanh, chính là bách hoá cũ của ba ba, nay sửa chữa lại thành toà nhà văn phòng kết hợp trung tâm thương mại. 10 tầng dưới chính là trung tâm thương mại cao cấp, 40 tầng đều được trang bị thành khách sạn, văn phòng công ty, nơi giải trí… đều được sử dụng triệt để, tuy tiền thuê rất cao, nhưng những nhãn hiệu lớn, cao cấp đều tập trung tại nơi này do giá trị kinh doanh. Văn phòng của Đường Lăng Đào nằm tầng 38, toàn bộ ban điều hàng tập đoàn đều chuyển về đây vào năm ngoái, có thể thấy quyết sách này của có bao nhiêu thành công.

      uống ngụm sữa đậu nành, từ từ ăn bánh, mặc kệ vụn bánh rơi vương vãi. giương mắt lặng nhìn , “ Vào phòng ăn được sao? Làm cho cả phòng toàn mùi thức ăn.” cho là đúng, vẫn cắt miếng bánh rồi nhét vào miệng, liếc cái xem thường, “A—— Bằng địa vị của ngài đừng là mùi thức ăn, bất cứ mùi gì có ai dám chê cười ngài đâu.”

      cười nhíu mày, "Ghê tởm."

      chuyên tâm uống hộp sữa đậu nành, bướng bỉnh hút đến cạn chỗ sữa trong hộp, còn cố ý phát ra thanh suut…sụt..

      trang điểm, mái tóc dài tuỳ ý rối tung sau lưng, xinh đẹp hệt như năm năm trước lần đầu mới gặp . dàng là khuôn mặt trẻ con xinh đẹp, nên gượng ép theo trào lưu phụ nữ trưởng thành quyến rũ.

      "Này , Mang Thần Thần, chúng ta ở chung ." tựa vào lưng ghế xoay ngắm nhìn biểu tình khuôn mặt .

      cười cười nhướng mắt, có chút đắc ý, lại có chút hèn mọn.

      Quả nhiên, đàn ông vẫn là dựa vào phần thân dưới để lĩnh hội “tình ”. Ngày hôm hẳn là thích ?

      "Vì sao?" tỏ vẻ, nghĩ rằng bộ dáng mình thực quyến rũ, đáng tiếc rằng bộ dáng bây giờ có chút đúng, trông lười biếng, vụn bánh còn dính môi, trong tay vẫn còn cầm hộp sữa vừa uống xong, đó chính là bộ dáng xấu của đứa trẻ ăn xong. cười rộ lên, ngón tay thon dài sờ sờ cằm.

      "Bởi vì em làm thấy thoải mái." hạ lưu cười, trong ánh mắt cũng lộ ánh sáng dâm đãng.

      Hừ! nghẹn họng. Thế nghĩa là gì? nên sớm biết trả lời như vậy. Hướng lấy thùng rác mà ném hộp sữa , nhưng lại lệch ra ngoài, rơi ngay thảm. cố ý cười, đến, ngồi lên bàn làm việc của , dùng khoé mắt liếc nhìn. “Thỉnh thoảng ăn còn ngon, dù sao làm xong cũng rời , lần nào cũng vậy, ở chung đáng.”

      cười lạnh, ngồi thẳng thân mình, kiềm chế thắt lưng của , áp lên bàn,”Phải ?, em xác định?”

      Bộ đàm đột nhiên lên tiếng, nữ thư ký ngọt ngào cất giọng: “Đường tổng, chủ tịch đến.”

      Đường Lăng Đào sửng sốt, vội buông ra, trả lời, “ biết” Ngay sau đó ngồi dựa vào ghế, có vẻ muốn xem kịch vui nhìn . Mặt Thần Thần trắng bệch, biết chẳng có ý tốt gì đâu mà, lại còn ai biết ở đây chứ? Nghe tiếng ba ba đến cửa, chạy về phòng nghỉ có vẻ nguy hiểm, hổn hiển chỉ muốn tìm chỗ trốn, vội chui vào gầm bàn làm việc, Đường Lăng Đào cười phá lên, còn tỏ ra vui sướng khi người gặp hoạ nhìn loay hoay dưới gầm bàn, làm bụng tức giận mà cách nào phát ra.

      Cửa mở, thư ký và trợ thủ của ba ân cần hỏi thăm, Mang Minh Lực tiến vào phòng. Thần Thần thấy Đường Lăng Đào đứng lên, “Chủ tịch, xin mời ngồi” đứng thẳng người, muốn bước ra khỏi chỗ.

      Này súc sinh! hổn hển ôm cổ chân , muốn chết a! Vạn nhất bị buộc phục hôn cũng như mình chẳng phải thấy hay ho gì đâu!

      Đúng lúc nghe thấy ba ba : "Con cứ ngồi ."

      Tiếng ngồi xuống ghế giữa phòng khách, lòng cũng hạ xuống theo. Như vậy mới có tâm để dò ý , Đường Lăng Đào vừa suy đoán, có chút căn thẳng.

      "Đào tử, quy hoạch chi nhánh phía tây vẫn tốt chứ?"

      "Đều rất thuận lợi, lúc này cũng mời kiến trúc sư nổi danh, con xem qua bản phác thảo, theo đúng trìng tự, báo dự toán cũng rất hợp lý.”

      "Ừ." Mang Minh Lực trầm mặc trong chốc lát.

      Đường Lăng Đào lại cúi xuống nhìn , Mang Thần Thần hổn hển làm chú ý đến. duỗi thẳng lông mày, đưa tay cứng rắn giữ chặt khuôn mặt , muốn đánh tay nhưng lại sơ phát ra tiếng động, dùng sức giãy dụa lại càng giữ chặt, sợ rằng mặt sưng lên mất.. Cố nhịn , Đồ lưu manh, lợi dụng người ta lúc gặp khó khăn chính là sở trường của ! từ bỏ giãy dụa, phờ phì phì mặc sờ mó. lại càng rảnh tay, giống như ấu yếm, lại như đùa giỡn, có chút như xoa bóp kểm tra.

      "Kỳ ... Ba lần này đến cũng phải vì lý do này." Mang Minh Lực khẩu khí có điểm trầm xuống, "Gần đây nhất con gặp Thần Thần ?"

      "..." Đường Lăng Đào trả lời, nhìn xuống ngay tại dưới bàn.

      "Đứa này mỗi ngày quậy ở bên ngoài ! Vẫn là đứa trẻ , sớm hay muộn nó cũng chơi mệt!"

      "Vâng." Lúc này Đường Lăng Đào tỏ thái độ thực kiên quyết.

      thừa dịp thả lỏng, liền cắn vào bàn tay , giựt tay, vừa chuẩn xác bóp hai má , cũng bị đánh bại, thể nhúc nhích.

      "Con giúp ta tìm nó trở về, tốt nhất cho nó trở về nhà! Đứa này làm người khác bớt lo chút nào!"

      "Vâng!"

      "Bảo nó gọi điện lại cho ba! Mồi lần ba gọi nó, nó đều vội vàng cúp máy, nghe có vẻ như ở nơi rất ồn ào. Con cũng bảo nó, nếu trở về, ta tìm cho nó người chồng khác lợi hại. cần phải gặp nó hàng ngày, nhưng thể mặc kệ con bé như thế này được!”

      Đường Lăng Đào cười rộ lên, liên tục gật đầu.

      "Ngươi cười cái gì mà cười!" Mang Minh Lực lại dời mục tiêu, "Việc này con làm cho ta quá thất vọng rồi! Con như thế nào lại quản được con bé?"

      "Con nhớ, lần này quản chặt."

      vừa tức cả người phát run.

      "Cổ sao lại thế này?!" Mang Minh Lực trừng mắt nhìn dấu vết cổ Đường Lăng Đào, "Con phải chú ý đến con bé hơn! Ta chưa từ bỏ đâu! Lúc này đừng ngăn ta, làm thế nào cũng được, chỉ cần chế trụ nó, làm cho nó an phận sống tốt !”

      "..." Đường Lăng Đào cười cười.

      "Tốt lắm, ba đây! Vừa đến hai đứa làm ta thấy thoải mái rồi!"

      Đường Lăng Đào lại đứng lên, "Chủ tịch ."

      " cần khách khí, con làm tiếp !"

      Tiếng cửa đóng vang lên, nhào lên người , lúc này là cắn lên mặt.

      cười tả hữu trốn tránh, bàn tay đỡ , bàn tay ôm lấy thắt lưng , "Nghe thấy ? Chỉ cần chế trụ em, thủ đoạn gì cũng được."

      dùng sức giãy dụa, tưởng cắn được , lại thấy tươi cười cứng đờ, ánh mắt lại lóe sáng nơi sâu thẳm.

      "Đừng nhúc nhích... Làm muốn rồi, lại đến lần ." tà ác đề nghị.

      chạy nhanh rời khỏi người , "Nằm mơ! Ngày hôm qua là lần cuối cùng! Thiên hạ nhiều mỹ nam như vậy, tôi thiếu gì!"

      tươi cười lạnh lùng.

      có điểm sợ hãi, mỗi lần xuất loại vẻ mặt này là lúc đó tốt nhất nên câm miệng lại mà chuồn. Trong túi, di động vang lên, như trút được gánh nặng, chạy về phòng nghỉ, cố gắng cách xa chút.

      Là Mai Thi gọi tới, rủ cà phê, ngay lập tức đồng ý, ân cần đến mức làm cho Mai Thi trầm mặc giây hỏi: ngươi là Mang Thần Thần sao?
      Last edited: 26/1/16
      tart_trung, JupiterGalileo, 10125 others thích bài này.

    2. bội phương

      bội phương Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      56
      tớ thích mấy bộ ngược của Tuyết Linh Chi , cố lên nha bạn . Hóng chương mới ^ ^

    3. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 9

      Ánh sáng mặt trời chiếu sáng bừng cả quán cà phê, Mang Thần Thần ngồi đối diện Mai Thi, nhấp ngụm nước trái cây rồi nhịn được mà bật cười, nước trong miệng phun ra, vẻ mặt Mai Thi tỏ ra căm tức, nhưng vẫn thong dong tao nhã.

      “Cười đủ chưa?”

      Mang Thần Thần gật đầu, sắc mặt vừa cười lập tức nghiêm túc lại.

      “Buồn cười đến vậy sao?” Mai Thi tỏ bắt đầu tức giận.

      hề buồn cười.” Thần Thần cố gắng khống chế cơ mặt, đúng là buồn cười.

      Mai Thi đích thực là thục nữ, diện mạo cũng hoàn toàn phù hợp. Là xinh đẹp thanh lệ, dáng người mảnh mai.Thậm chí bộ đồ mặc người cũng hoà hợp với cả thần sắc của chủ nhân. Những hoa văn tinh xảo chiếc áo xuông, bên dưới được điểm tô bằng chiếc nơ bướm tinh tế. Bề ngoài lịch , tao nhã như hề có chút tì vết, vừa chói loá nhưng lại vẫn thu hút ánh nhìn.

      Dáng ngồi tao nhã, miệng lại phun ra những lời thô lỗ, rốt cuộc đâu mới là bộ mặt của , sợ rằng chính bản thân Mai Thi cũng .

      “Tôi…” Mai Thi nôn nóng bắt đầu, “ Bà còn nhớ chuyện hôm qua ? Chuyện sau khi chúng ta uống say đó.”

      “Ừh.” Xem ra cũng phiền não, Thần Thần cũng bắt đầu .

      “ Tôi quên hết rồi! Lúc tỉnh dậy, thế nào lại thấy Nguyễn Đình Kiên? ta phải ra nước ngoài rồi sao?!” Mai Thi thống khổ day thái dương.

      ta bắt gặp tôi ở đâu?, liệu tôi có gì linh tinh ?.. Ai.. Tôi hoàn toàn quên sạch rồi!”

      Thần Thần chột dạ nuốt nước miếng, "Vào lúc tôi về, lúc ra đến cửa có gặp Nguyễn Đình Kiên. Nếu tối qua ấy ở cùng với bà, vậy chắc là gặp bà ở hộp đêm rồi.”

      “A!!” Mai Thi kêu thảm thiết, mọi ánh mắt trong quán cà phê đều quay lại nhìn.

      “Nhưng thế sao bà gọi cho tôi để tránh!”

      “Tôi sợ là gọi bà cũng hiểu tôi gì.”

      “Với bà lúc nào tôi chẳng tin tưởng! Chỉ cần nghe đến tên Nguyễn Đình Kiên, dù có say bét nhè tôi cũng tỉnh ngay lập tức!”

      Thần Thần nhìn , "tiểu Thi, vì sao?"

      "Hả? Vì sao cái gì? Tôi nào có tâm trạng đoán ý của bà chứ?”

      “Vì sao bà lại sợ ta? Sao đối diện trực tiếp?”

      Mai Thi sửng sốt, có trả lời lập tức, ánh mắt nhìn tấm cửa thuỷ tinh, mơ hồ nhìn ra bên ngoài, chăm chú nhìn vườn hoa giữa quảng trường.

      “ Ngay từ đầu… Có lẽ vì ta thích kiểu phụ nữ như con chim bồ câu . Bà có biết, tình hình nhà tôi hai năm gần đây được tốt lắm. Nguyễn gia từ nước ngoài trở về, có tiền nhưng lại neo người. Nhà tôi nhiều người nhưng lại thiếu tiền. Tôi cũng muốn giúp đỡ chút ít cho bố mẹ, muốn kiếm chút tiền từ chỗ ta, đương nhiên là chỉ có vậy thôi.” cười tự giễu.

      “Ừh” Thần Thần gật đầu, nhìn cảm giác đơn khuôn mặt Mai Thi.

      "Tôi và ta còn chưa đăng ký kết hôn, ấy cũng thực muốn cưới tôi, tôi cũng muốn dính đến người đó cả đời. ta là kiểu người…” lại trầm mặc như thể hình dung.

      ta đối với tôi tốt lắm, nhưng phải tình , rất chiều chuộng tôi, nhưng hề có chút nhiệt tình. Tôi lợi dụng người đó, người ta lại lợi dụng tôi.”

      “Tiểu Thi, tôi thấy hình như có vấn đề đúng.”

      “Hả? Vấn đề gì?”

      “Theo như bà , Nguyễn Đình Kiên ra thích típ người bé đáng thương, vậy ta thích con người của bà? Rốt cuộc bà muốn làm cho ta bà nhưng lại nghĩ ra cách đề ấy bà? Tôi chẳng hiểu nổi.”

      Mai Thi cười rộ lên, "Đôi khi ta quá mạnh mẽ, làm cho tôi thở nổi. Tôi biết ấy suy nghĩ cái gì! Tôi nghĩ là mình thích người đó, cũng nghĩ ấy lại thích tôi. Theo người đàn ông như vậy, chính là cả đời phải chịu tâm trạng mệt mỏi. Ví dụ như lúc này, ta thấy tôi sau khướt, vẫn biết được tại sao tôi phải uống say? ta hỏi, cũng hề tỏ thái độ gì. Sáng nay tôi mới phát tài xế lái xe của Nguyễn Đình Kiên về, lúc đó mới suy nghĩ cẩn thận lại, có khả năng tối qua tôi và ta cùng về, bởi vì xe của tôi vẫn ở nhà, có chuyện tối qua tôi tự lái xe về đâu. Chuyện ngày hôm qua xảy ra như thế nào? Tôi nới với ấy những gì, làm gì, ta cũng ! Cũng giống như thể tình đều là cách tôi thích! Chờ cha tôi đợt này trải qua khó khăn, tôi ngay lập tức rời khỏi!”

      ra, ta rất tốt, loại người như ta, rất nhiều phụ nữ đánh nhau tranh cướp. Chẳng lẽ bà lại chán cái bộ dạng lão tam đó?”

      “Bộ dạng lão tam? Tôi thế à?” Mai thi như muốn hét lên. “Ai, ai” lại thở dài.

      Thần Thần cười.

      Mai Thi trừng mắt nhìn , liếc mắt cái, "Bà đừng cười! Tôi hỏi bà, Đường Lăng Đào tốt như vậy, bà vì sao thích ta?"

      Lúc này đến phiên Thần Thần trầm mặc.

      " ta ép bức tôi, đối với tôi tốt."

      " !"

      "Hẳn là... ta bỏ mặc tôi, tôi cảm giác như bị ta đá ra khỏi thế giới của riêng mình. ta cùng với người phụ nữ kia rồi cả cái người phụ nữ tên Lộ Lộ đó. Tôi biết ấy và những người phụ nữ đó quen biết từ , trải qua bao hoạn nạn, nhưng tại còn khiến người khác tưởng là tình nhân. Hai người đàn bà kia có ánh mắt khiến tôi chịu nổi, dường như bọn họ mới là người nhà, những chuyện họ xảy ra, cũng chính là những điều tôi biết. Nếu ấy thực tốt với tôi, chỉ cần giải thích hết với tôi, tôi cũng ngại ngần. Nhưng cái thái độ của , khiến cho mọi chuyện đều hỏng hết! Cũng bởi vì hai người đàn bà đó, tôi và ta cãi nhau rất nhiều lần, tôi làm ầm ĩ lên cũng thắng nổi ấy, lần nào cũng làm cho bản thân tức phát điên! Đường Lăng Đào đối với hai tú bà kia đều tốt đến như vậy, lúc nào gọi cũng đến, chẳng khác gì 119, nhưng đối với tôi lại luôn vô tình?”

      ra.” Mai thi có đồng cảm gật đầu, “ Là ai cũng chịu nổi. Quá khứ của ĐƯờng Lăng Đào quả thực rất phức tạp, tôi nghe đến bây giờ ấy vẫn có quan hệ với Nghiêu gia.”

      Thần Thần gật gật đầu, "Tôi thích cảm giác này. Tôi hiểu ta, ta cũng chẳng muốn cho tôi hiểu thêm về mình, ta hy vọng tôi cùng chung sống an phận, cùng nhau giường, lại còn sinh con cho ta. Còn cảm xúc của tôi, ta vốn bận tâm.”

      “Đúng là cảm giác đó!” Mai Thi gật đầu,” Người đàn ông làm như vậy đâu còn là đạo lý, đối với họ, chỉ đơn giản là 1+1. ta buồn quan tâm, đối với bà chỉ đơn giản là ‘1’, sau đó cùng với ta để làm thành ‘2’”

      Thần Thần liên tục gật đầu, "Đúng! Hơn nữa ta chỉ cần liếc mắt cái liền nhìn người đối diện, nên tôi lại căn bản phải đối thủ của ấy.”

      “Làm đàn ông mà tâm quá sâu, lại đối với bà đủ thẳng thắn, là cảm xúc khó chịu! can đảm cũng có kiên nhẫn tìm hiểu. Tôi thấy cứ tìm người đơn giản, muốn cười cười mà muốn khóc khóc cho cuộc sống dễ thở hơn. Cho dù nghiệp thành công đến thế nào, tôi cũng cần! Chỉ tổ thêm mệt!”

      "Ừh." Thần Thần cầm lấy chén, gật gật đầu.

      , di động trong túi Mai Thi reo vang, lấy trong túi ra nhìn màn hình, có phần chán nản, nhìn Thần Thần : "Là Nguyễn đình kiên, bà đừng lên tiếng."

      Thần Thần gật đầu.

      Mai Thi nghe xong điện thoại, mày nhíu thêm chặt, "Bảo tôi cùng ăn cơm trưa. thời gian địa điểm xong liền cúp máy. Kỳ , bây giờ tôi nghĩ mình chính là nhân vật phụ trọng cuộc sống của ta. Chết tiệt!”

      “Bà , tôi ngồi lại thêm chút nữa.” Thần Thần cười chế nhạo.
      tart_trung, bornthisway011091, 10123 others thích bài này.

    4. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      [​IMG]

      Chung quanh có tiếng cười cười. Kha Lấy Hiệt sắc mặt có chút mất mát, vội kéo ra ngoài "Đợi chút... Chậm chút, chậm chút!" bị kéo đến muốn ngã, suýt nữa đụng vào đến vài lần. Xú tiểu tử trưởng thành rồi , lực cũng mạnh hơn hẳn. tha đến bãi đỗ xe, lại gần chiếc xe BMW, bấm nút điều khiển mở khoá.

      "Đây là xe của ông à?" Thần Thần lại thể tin, hợp với âu phục, giống như chẳng hợp chút nào với kiểu xe trầm ổn lại sắc bén như này. thả ra, tỏ ra vội, nhìn chằm chằm xe của . Thần Thần co người, hôm nay ra khỏi nhà, ăn mặc đơn giản giống như bảo mẫu chợ mua đồ ăn.

      "Bà lớn lên mà chẳng khác gì, ngoại trừ cao hơn chút xíu, bộ ngực so với hồi tiều học cũng chẳng có vẻ gì là lớn hơn.”

      Cái gì? nổi trận lôi đình.

      " bậy! Lớn nhiều rồi đấy! Ông... Ông mới là vẫn như vậy, chẳng có gì khác cả mà nhận xét tôi!"

      "Tôi đương nhiên phải nhận xét, bởi vì tôi là đàn ông mà."

      là đàn ông? lại trợn mắt há hốc mồm mà nhìn , đúng vậy, đặc điểm đàn ông cũng tỏ ra dàng. Hồi tiểu học, ngồi cùng bàn, ba năm tiểu học vẫn là đứa nhóc đáng . Lớn lên vẫn dáng như vậy, ai cũng nghĩ rằng đó là dáng cơ. Còn nhớ hồi đó, lúc toilet, khi bước vào toilet nam, bị bọn con trai cho bước vào, giáo viên lại cấm vào toilet nữ. để lại cho ấn tượng khá sâu sắc; rất xinh đẹp, lại thơm nữa. Tên của cũng nữ tính, Kha Lấy Tiệp. Thời gian lâu, ấn tượng chủ yếu vẫn dựa vào trí nhớ, “Kha Lấy Tiệp chính là con

      “Sao ông lại đỗ xe như vậy?” Sợ hãi chuyển chủ đề, muốn dây dưa mãi ở chủ đề bộ ngực phát triển này.

      “Trả thù người hôm quá cố ý chắn đường.”

      “Hôm qua là ông à?” khéo như vậy chứ,”Vậy ông làm sao biết được đây là xe hôm qua chặn đường ông?”

      “Tôi nhớ kỹ biển số xe.” phải phụ nữ đích thực là dối. Cái tính để ý như vậy là tính đàn bà. bĩu môi.

      “Bây giờ ông làm gì vậy? Nhị thiếu gia?”

      “Đây, tự xem .” lấy từ ví ra danh thiếp đưa , có chút tự giễu thêm chút bất đắc dĩ.

      Thần Thần nhận lấy, nhìn kỹ tập đoàn ẩm thực Mỹ Giai, Kha Lấy Hiệt. đổi tên rồi sao? Cũng đúng, dù sao cái tên Lấy Tiệp rất buồn cười. hiểu được cũng bất đắc dĩ, cũng hiểu được tại sao mọi người lại gọi là ‘Nhị Thiếu gia’. Cũng giống như đồng điều hành, hay chức vụ quản lý, cơ bản cũng chỉ là hư chức. Tập đoàn Mỹ Giai là tập đoàn nổi tiếng, ngay cả cũng nghe đến, là xí nghiệp gia tộc. còn có cha , trai, bên dưới chắc hẳn còn cậu tam, cậu tứ… Cuộc sống của như vậy mà trưởng thành, làm có cảm giác đồng bệnh tương lân. Bọn họ đều là loại người, hiểu sao, nhưng chỉ cần liếc mắt cái là thấy có khí chất thủ đoạn hay có quyền lực rồi.

      “Đần ra cái gì?” đẩy , cũng thay đôi nhiều nên chỉ cần nhìn là nhận ra ngay. Đôi mắt to tròn, khuôn miệng , mái tóc dài, bề ngoài đúng chuẩn công chúa ngọt ngào, tuy rằng có biểu rất sát phong cảnh. Khuôn mặt bầu bĩnh như quả táo, vẫn còn vương vấn chút trẻ con. Mặc dù hai mươi ba tuổi, nhưng nhìn thế nào cũng chỉ giống mười bảy tuổi. Hơn nữa lại trang điểm, nên trông lại đẹp hơn những khuôn mặt trang điểm cầu kỳ.

      "... ." lắp bắp, dám ra là rất đồng tình với hoàn cảnh của .

      "Trao đổi số điện thoại nhé." lấy điện thoại ra, hỏi số điện thoại của rồi nháy máy. lưu lại số của , hai người đều trầm mặc , nhất thời biết nên cái gì. Chào tạm biệt ở ngay chỗ đỗ xe, sau đó ai đường nấy, cảm thấy vẫn ổn.

      "Bà..." ánh mắt hơi hơi ảm đạm, "Phải đâu bây giờ sao?”

      sửng sốt. Kỳ đây là câu hỏi kỳ quái từ trong lời , cũng biết, cùng ... Là giống những người giống nhau, bị người khác sắp đặt sẵn mọi chuyện, là những con người rảnh rỗi!

      " có." lắc lắc đầu.

      "Cùng lượn ."
      Last edited: 26/3/16

    5. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 11.

      Thần Thần cười hì hì liếm viên kem sau lưng Kha Lấy Hiệt, thực nghĩ ra cậu ta lại rủ đến phố dành cho người bộ. vốn biết đàn ông, đặc biệt những người như Đường Lăng Đào rất chán ghét những nơi ồn ào, náo nhiệt. miễn dịch với thú vui dạo phố. Mà cũng đúng, phải quản lý nhiều công việc như vậy, lại thường xuyên phải tuần tra tình trạng kinh doanh, hẳn cũng chán ngán việc lại thế này.

      Kha Lấy Hiệt vứt áo khoác xe, chỉ đơn giản mặc áo sơ mi, caravat cũng tháo ra, hai cúc cùng cũng cởi, lộ ra chiếc cổ trắng noãn xinh đẹp với xương quai xanh . So với âu phục nghiêm chỉnh, cậu ta hợp với trang phục thế này hơn. Lấy Hiệt ăn xong kem, ánh mắt nhìn chăm chăm con đường ẩm thực, tỏ ra rất hứng thú. Thậm chí còn nhìn lại mặt tiền của hàng bánh ngọt lâu. Lấy Hiệt ngắm nhìn hàng bánh ngọt có vẻ rất thích thú, Thần Thần nhìn cậu ta như vậy cũng thấy cao hứng, trông cậu ta thực rất đẹp mắt.

      “Ông thích ăn bánh ngọt à?” Thần Thần suy đoán.

      “Ừ” Kha Lấy Hiệt nghiêng mặt thấy cười. Người thợ làm bánh đến trước tủ kính, bắt đầu chuẩn bị làm bánh, cậu ta lập tức quay lại, chăm chú nhìn rất phấn chấn.

      “Tôi thích ăn bánh ngọt, thậm chí còn thích làm bánh hơn, nhưng là… cả , gia đình chúng tôi cần thợ làm bánh, mà cần người quản lý. Chỉ cần có tiền, có thể mời nhiều thợ làm bánh giỏi…” Cậu ta nhìn đến mức xuất thần, thào đôi câu trong lòng, rồi bất chợt ngừng lại, chắc hẳn nhận ra điều mình nến ra. Thần Thần hỏi tiếp, cậu ta so với có vẻ còn hạnh phúc hơn. Tuy năng lực của được mọi người công nhận, cùng lắm như bây giờ, sống tuỳ theo ý thích. Còn cậu ta, làm con, làm ngừoi đàn ông, phải theo hướng gia đình chọn sẵn, thực ra cũng thoải mái chút nào.

      “Bánh của cửa hàng này có thể ngon lắm, nhưng trang trí rất đẹp mắt. Bà xem…” Cậu dùng ánh mắt chỉ chỉ bên trong tủ bày nhiều loại bánh khác nhau, “ Đây chính là nghệ thuật.”

      “Ông hiểu biết ghê.”

      “Ha.. Bởi vì tôi thích mà, tôi còn có ý muốn học về nghề này cơ.”

      Thần Thần nhìn Lấy Hiệt, kỳ cậu ta rất thích hợp điểm làm thợ làm bánh, tinh tế, nhu hòa, chuyên chú.

      Lấy Hiệt đột nhiên quay đầu qua nhìn , kịp thu lại ánh mắt đồng tình, cố giấu diếm vẻ mặt cứng nhắc. Cậu nghi hoặc nhíu mày, hiểu sao ánh mắt sáng ngời như ánh mặt trời của lại có nét nản lòng buồn bã.

      định hỏi, lại chột dạ quay sang bám vào cánh tay cậu” Ông cho là quán bánh ngọt nào ngon nhất? Tôi mua về làm bữa sáng ngày mai.”

      Cậu đành đồng ý để cho lôi kéo, còn vẫn im lặng, có ý định ra suy nghĩ trong lòng.

      "Là hàng ngay trước mặt, thấy ?"

      "Ông học làm bánh đến đâu rồi?? Lần sau làm thử xem, tôi kiểm tra xem thực lực làm bánh của ông đến đâu?”

      “Được.” Cậu cười rộ lên, chợt thấy chói mắt, ngỡ là ánh sang mắt trời lấp lánh trong nụ cười đó.

      Cả hai còn muốn lang thang cho đến bữa cơm tối, nên quyết định xem phim giết thời gian. Thần Thần mệt mỏi ngã vào chỗ ngồi trong rạp rồi ngủ thiếp . Lúc tỉnh dậy thấy Kha Lấy Hiệt chăm chú xem phim, tay vẫn đều đặn chậm chạp đưa bỏng ngô lên miệng. Khi nữ nhân vật chính đau thương khóc lóc, cậu cũng nhíu mày, vẻ mặt thương xót, cảm thông.

      Trong ánh sáng mập mờ, Thần Thần nhìn cậu thấy buồn cười, biểu cảm khuôn mặt của cậu biến hoá theo nội dung bộ phim, thực rất thú vị. Đến khi xem xong, trêu cậu là thanh niên nghệ thuật, cậu có vẻ vui, chỉ trích xem phim còn ngủ đến chảy cả nước miếng, làm vấy bẩn nghệ thuật. Thần Thần cảm thấy thời gian ở bên cạnh Lấy Hiệt thực thoải mái, có lẽ vì cậu toả ra khí thế sắc bén hay áp bức người khác, lại có tình cảm tinh tế. Đây chắc hẳn là hậu quả ảnh hưởng sau các cuộc vui thác loạn. thả lỏng cùng cậu đùa giỡn, vui đùa ầm ĩ, thực rất khác khi ở cạnh Mai Thi.

      "Qua chi nhánh khách sạn nhà tôi , đầu bếp trưởng chỗ đó là người tôi thích nhất.” Kha lấy hiệt đắc ý đề cử.

      "A? các ông thuê cả nữ đầu bếp trưởng?" cố ý trêu chọc.

      "Tay nghề! Tôi là tay nghề!" Cậu quả nhiên vừa đáng , thu hút.

      " trai ông còn bảo ông phải là quản lý! Hi sinh thân mình mời khách đến đây chứ đâu.”

      Cậu cười, liếc liếc mắt khởi động xe, "Khách hàng mà giống như bà hết kiếm tiền thế nào? Nhìn người bà như vậy ăn được bao nhiêu?”

      Thần Thần cười ha ha.

      Lúc bước vàn khách sạn, đúng là rất đông khách. Kha Lấy Hiệt còn chưa mở miệng, người quản lý vội chạy đến.

      "Tôi chỉ là mang bạn đến ăn bữa cơm." Nhìn quản lý bộ dạng hấp tấp, cậu chán ghét nhíu mày.

      Quản lí thức thời gật gật đầu, lại lời nào, tự mình dẫn bọn họ đến vị trí yên tĩnh hơn. Thần Thần khe khẽ cười, kha Lấy Hiệt cúi đầu, dùng ánh mắt dò hỏi.

      ghé vào lỗ tai cậu cười : "Vẫn là nhận thức nhị thiếu gia tốt, còn có chỗ ngồi VIP."

      đột nhiên sững lại. Chỗ ngồi nơi góc khuất kia phải chính là Đường Lăng Đào sao? cũng thấy , lạnh lùng trừng mắt. Người phụ nữ ngồi đối diện quay lại nhìn theo ánh mắt của , liếc thấy , ả liền lộ ra nụ cười khinh miệt, quay đầu nhìn nữa.

      Lại là tú bà Lộ Lộ.

      Thần Thần bị ánh mắt của ả chọc giận, ả dựa vào cái gì mà nhìn như vậy ? Còn cười lạnh?

      Kha Lấy Hiệt cũng nhìn theo ánh mắt của nhìn hai người họ. Thấy bước đến, cậu cũng vội vàng theo.

      "Ha.. lâu rồi gặp." Thần Thần đứng cạnh bàn hai người, cười vẻ mặt sáng lạn.

      "Đây phải 'Lộ Lộ tỷ' sao?" cố ý cao giọng, "Bây giờ chị cũng có thể đến nhà hàng cao cấp như vậy ăn cơm sao? Có phải có giúp sức của “người này” mà kiếm được thêm phần trăm? Hay là bản thân chị may mắn gặp được phú ông nào bao nuôi?” liếc mắt qua Đường Lăng Đào, haha cười lên tiếng. Mọi người xung quanh đều quay đầu nhìn Lộ Lộ, có chút tò mò xen lẫn khinh thường. Thần Thần thu được kết quả mong muốn, thập phần đắc ý.

      Lộ Lộ cứng mặt, lấy ra gói thuốc lá, rút ra điếu, chợt nhớ ra gì đó, nên vẫn có châm lửa, chỉ kẹp giữa hai ngón tay. Ả lạnh lùng cười, cũng thèm nhìn tới Thần Thần, "Chúng ta bồi đàn ông giường, còn kiếm được miếng cơm manh áo, người như còn bằng, có tự kiếm được cái gì nhét vào mồm đâu.”

      Thần Thần nghẹn ức, xanh cả mặt, còn muốn nữa, Đường Lăng Đào đập mặt bàn, ánh mắt lại lạnh lẽo đáng sợ, "Đủ rồi, Mang Thần Thần."

      lại che chở ả đàn bà khác! Thần Thần trừng mắt lớn nhìn , vĩnh viễn đứng ở bên ! Chính vì như vậy, nên đến cả ả kỹ nữ cũng dám giễu cợt .

      "Đường tiên sinh, xin chào." Ngó Thần Thần mất tiếng , Kha Lấy Hiệt bèn giữ lấy , tay vươn tới Đường Lăng Đào thuận thế chặn tầm mắt của .

      “Vâng." Đường Lăng Đào ở lễ bắt tay cậu, mắt buồn nhìn.

      Thần Thần còn chưa từ bỏ ý định, muốn gạt tay Lấy Hiệt ra, lại bị cậu giữ càng chặt.

      "Mang đến cho Đường tiên sinh chai rượu vang tốt nhất." Kha lấy hiệt phân phó cẩn thận người phục vụ đứng cạnh, lại quay nhìn Lộ Lộ, nhếch miệng cười, "Này cơm tôi mời. Bồi nam nhân giường để kiếm tiền quả vẫn là công việc kiếm tiền tốt."

      đợi Lộ Lộ hoặc là Đường Lăng Đào cái gì, cậu tha Thần Thần bước . Mới vừa ngồi xuống, Thần Thần thấy Đường Lăng Đào cùng Lộ Lộ đều lạnh mặt ra ngoài.
      Last edited: 28/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :