Chương 4 ‘’Mẹ cái gì cũng có hỏi nha’’ trong lòng Tạ Đình cảm thấy may mắn, mí mắt nặng dần chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau lúc tỉnh lại đồng hồ chỉ 10 giờ sáng. Tạ Đình dụi mắt, nhìn ánh nắng mặt trời xuyên qua rèm cửa vào, lại nhìn lên đồng hồ treo tường, nghĩ đến việc hôm nay mình vẫn phải làm, lần này chắc chắn đến muộn khỏi kêu khổ trong lòng :’’Thôi xong, mình thế nhưng lại dậy trễ’’ xốc chăn rời khỏi giường nhưng lại phải ngồi xuống vì trận đau đầu ập đến, khỏi cảm thấy thở dài. Cửa mở, mẹ Tạ cười đứng chờ ở cửa ‘’Tiểu Nam con tỉnh? Hôm nay mẹ có tiết dạy trường nên ở nhà chăm sóc con’’ Tạ Đình ngây ngốc cười lớn :’’Chào buổi sang, mẹ’’ Hôm nay mẹ làm sao vậy? nhìn rất dọa người nha. luôn là đứa con rất biết nghe lời, tối qua uống có hơi quá chén, nhưng mẹ những mắng , hôm nay lại còn tươi cười rất thản nhiên. Người biết, còn tưởng hôm qua làm ra được chuyện tốt gì, sáng nay được mẹ khen ngợi. Mẹ Tạ trước kia cũng là mỹ nữ, tuy rằng giờ đến tuổi trung niên nhưng vòng eo vẫn như trước tinh tế, còn khuôn mặt vẫn tinh xảo, bà bắt gặp bộ mặt hoang mang cùng khó hiểu của con liền cười đến run rẩy cả người ‘’Tiểu Nam tối hôm qua con uống say, mẹ đặc biệt vui vẻ con có biết ? Con là đứa bé cái gì cũng tốt, trừ việc con rất ngoan, từ lúc học tiểu học đến trung học, ở nhà khác con cái thường nghich ngợm gây chuyện, hơi tí là giáo viên lại cho gọi phụ huynh, mẹ chưa bao giờ bị gọi đến trường,nghĩ đến liền cảm thấy mất mát’’ Tạ Đình nhìn mẹ hồi tưởng chuyện quá khứ, lại vô lực nằm lại giường. Mẹ có phải là bình tĩnh thái quá hay , tất cả chỉ vì trước kia có làm giáo viên gọi mẹ nên làm cho mẹ tiếc nuối thôi ư? ra, hôm qua say rượu đến tối khuya mới về, mẹ lại xem như là thực được nguyện vọng bấy lâu nay,. ‘’Rời giường, rửa mặt đánh răng’’ mẹ Tạ tới, cười vui vẻ vỗ vào khuôn mặt con mình ‘’Con hôm nay ở nhà, nghỉ ngơi tốt, cái khác cần nghĩ đến. Ba của con trước khi chuẩn bị bữa sang ngon lành cho chúng ta. Con rửa mặt, mẹ thay con hâm nóng đồ ăn, được ?’’ Tạ Đình nhắm mắt lại gật đầu Tạ gia luôn là ba nấu cơm, nhưng mà mẹ cũng có năng khiếu nha, chính là lấy đồ ăn đông lạnh cho vào lò vi sóng hâm nóng, kĩ thuật rất điêu luyện. Mẹ Tạ hiển nhiên rất vui vẻ, cúi đầu xuống hôn lên mặt con , lại lần nữa thúc giục ‘’Mau đứng lên, nếu muốn ngủ dậy ăn sáng xong rồi ngủ tiếp’’ thúc giục xong, cười phấn khích ra ngoài. ‘’Tại sao lại có thể phấn khích thành như vậy’’ Tạ Đình đưa tay sờ hai má vừa được mẹ hôn, trong lòng buồn bực. Cởi áo ngủ rồi xuống giường, rửa mặt rồi bị mẹ kéo đến bàn ăn bữa sáng, Tạ Đình liền ăn, mẹ thấy vậy liền cười, bà cười tươi như hoa. ‘’Có như thế mà cũng phải vui vẻ đến vậy sao’’ Tạ Đình cắn bánh mỳ, giọng thầm. ‘’Có’’ mẹ Tạ cười mỉm ‘’Mẹ cực kì vui vẻ, cuộc sống theo khuôn phép trước kia xuất tia gợn sóng, sao lại làm cho người ta vui sướng’’ Tạ Đình ngẩng đầu,thốt lên ‘’mẹ, nếu con cùng Lê Viễn Trì đột nhiên kết hôn, mẹ chắc chắn cười vui vẻ đến như vậy đâu.’’ Lời vừa ra, trong lòng Tạ Đình yên ổn mà cảm thấy bất an Mẹ Tạ thản nhiên cười ‘’ kết hôn là tốt nhất, con mới hai mươi ba, như vậy kết hôn , cả mẹ và ba con đều cảm thấy rất khó xa’’ ‘’Vậy được, con đây kết hôn, ở nhà với ba mẹ’’ Tạ Đình rất có tinh thần hy sinh đồng ý. ‘’Tốt’’ Mẹ Tạ vui mừng Điện thoại đột nhiên reo lên, là Kim Viện Viện gọi tới, liền cầm điện thoại lên nghe ‘’Này, làm sao vậy? buổi sang hôm nay có làm, đầu tiên quản lí còn rất là tức giận nhưng sau khi bị gọi lên tầng mười sáu, khi xuống lại là nụ cười bằng lòng vui vẻ, hôm nay xin nghỉ. Đại tiểu thư của tôi ơi rốt cuộc có chuyện gì vậy? biết lâu như vậy nhưng chưa bao giờ tôi thấy dối nha’’ Tạ Đình liền khổ sở trả lời ‘’ câu khó có thể hết, ngày mai tôi làm, gặp mặt chuyện sau nhé’’ Kim Viện Viện liền vui vẻ đồng ý ‘’Được, ngày mai gặp’’ Vừa mới cúp máy, di động lại vang lúc này người gọi là bố Tạ Đình ‘’ Tiểu Nam dậy rồi hả, có đau đầu , con ăn sang chưa, mẹ con…’’ đến người này giọng ba Tạ đột nhiên thấp xuống ‘’…Mẹ con có mắng con , con cha yếu thế thể cùng mẹ con giải thích được’’ Tạ Đình nhìn trộm phía mẹ, giọng với bố ‘’Mẹ có mắng con, bà ấy còn rất vui vẻ’’ Ba Tạ chờ con xong lền lặng lẽ trả lời ‘’Mẹ con vui vẻ? cũng đúng, lúc sang cha ra khỏi nhà cũng thấy bà ấy vui vẻ bất thường’’ Mẹ Tạ ngồi đối diện, thở dài cái ông chồng này của bà tốt rất có trách nhiệm, nhưng có tế bào lãng mạn thường hiểu được suy nghĩ của vợ mình, Tiểu Nam cũng vậy từ cũng có tế bào lãng mạn sau khi lớn lên liền mơ ước thi đậu đại học.học cái gì về hệ kinh tế, công việc này phù hợp cho phụ nữ. Tạ Đình cúp điện thoại, nhìn mẹ cười lấy lòng ‘’Mẹ ba đưa con mua sắm, xem phim, con trả tiền’’ Tạ Đình trả tiền thực ra là ba ba trả hộ,ba Tạ đúng là hào phóng cho tiêu phí, những được mua sắm còn được xem phim. Mẹ Tạ đột nhiên phấn khích ‘’Chúng ta cùng dạo phố, sau đó xem phim, rồi làm tóc, được ? Toàn bộ do con thanh toán’’. Thương lượng xong, Tạ Đình vào tắm rửa thay đồ, cùng mẹ ra ngoài Ra ngoài Tạ Đình ngờ đến chính là Lê Viễn Trì gọi điện báo cho mọi người, mẹ Tạ đặt sẵn quần áo tại công ty Hôn Khánh, khiến Cảnh tiên sinh gọi cho hỏi về tri tiết hôn lễ ‘’ có lỗi, nhưng hôn lễ được hủy bỏ còn vấn đề bồi thường tôi cùng luật sư đến tìm ngài để bàn bạc’’ Cảnh tiên sinh bất động nửa ngày, biết đừa hay liền cúp điện thoại,
chương 4.2 Bỏ điện thoại xuống, cảnh tiên sinh liền vào xin chỉ thị của ông chủ, ông chủ cũng hiểu chuyện gì xảy ra ‘’Đây là con dâu Lê gia phải , đám cưới tốt như thế sao lại hủy bỏ, nhưng chúng ta cũng chưa nghe thấy bà Lê qua việc này’’ Ông chủ nơi này cùng mẹ Lê Viễn Trì có quen biết,sau hồi suy nghĩ ông liền gọi điện cho nhà họ Lê Tạ Đình cùng mẹ thắng lợi trỏ về nhà cũng là lúc xế chiều. Sauk hi tan làm, ba Tạ liền đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy sô pha đầy túi lớn túi mua sắm liền cười lớn ‘’giáo sư Đinh, Tạ Tiểu Nam hôm nay hai vị cho xã hội cống hiến to lớn ‘’ Tạ Đình nhảy xuống khỏi xô pha, vui vẻ chạy tới ‘’Đương nhiên, hôm nay hai mẹ con con mua rất nhiều đồ, xúc tiến kinh tế phát triển, tạo cơ hội việc làm tất cả đều là công lao to lớn của mẹ và con’’ Mẹ Tạ nghe thấy thế liền cười ‘’Hai cha con ông đều hiểu syu nghĩ của phụ nữ, chỉ có điểm này là cả hai người đều đáng khen’’ Gia tăng tiêu phí,mở rộng nhu cầu,công đức to lớn Tạ Đình muốn lấy dép trong nhà cho cha, thấy phía sau ông còn người khỏi giật mình. Người này tuổi còn trẻ,khí chất trầm tĩnh giống như mặt hồ sâu đáy. Ba Tạ nhìn thấy con như vậy, liền nở nụ cười, trêu ghẹo ‘’Tạ Tiểu Nam con có biết hôm qua chính ta đưa con về ‘’ sau đó quay lại nhiệt tình mời ‘’Hàn Thành mời vào’’ Mẹ Tạ nghe thấy có khách đến liền tiến lại oán trách ‘’Có khách đến ông cũng báo trước cho tôi tiếng, giờ trong nhà cái gì để mời khách cũng có xin lỗi’’ Ba Tạ cười’’ Lỗi của ta, gọi điện báo cho bà. Vị này là Hàn Thành, hôm nay cậu ta về trường cũ họp lớp, tôi nhìn thấy đương nhiên là phải mời cậu ta về nhà mình uống trà’’ Mời Hàn Thành vào nhà liền giới thiệu với hai người ‘’Quên mất cậu ta còn là đồng nghiệp với Tiểu Nam, trước kia học hê quản trị tại trường chúng ta, còn đây là mẹ của Tiểu Nam Đinh giáo sư’’ Mẹ Tạ nhìn thấy trước mặt mình là vị tiểu tử tuấn trẻ tuổi, nho nhã lễ độ liền rất thích ‘’Tôi hôm qua làm phiền đến cậu, vô cùng cảm ơn’’ Hàn Thành nhìn thấy Mẹ Tạ trong mắt liền lên tia kinh ngạc, ‘’hóa ra Tạ Đình còn có người chị’’ Mẹ Tạ thích nghe những lời nịnh bợ nhưng những lời này được ra từ người như cậu ta giả tạo, càng vui vẻ ra mặt ‘’Tiểu Nam con bé này còn chưa lớn, cậu cùng nó là đồng nghiệp, có thể để mắt đến con bé nhiều’’ Mẹ Tạ lền đến nhờ bảo ‘’Đồng nhiệp của con’’ Tạ Đình nhớ lại cùng cái hai vị quản lí với nhau cùng cũng thể tính là đồng nghiệp được phải người cùng giai cấp rồi Tạ Đình trong phút chốc thể cùng cha mẹ giải thích nghĩ ngợi lúc, nhanh như chớp chạy đến trước xô pha, bỏ hết các túi mau sắm sang bên ‘’Xin lỗi trong nhà bừa bộn, mời ngồi mời ngồi ‘’ Lại chạy về phía bếp lấy ra mấy cốc nước khoáng ‘’Mời uống nước’’ Ba Tạ liền kể con tôi biết pha trà vì vậy khi có khách đến nó thường mời họ uống nước Hàn Thành thông suốt liền khéo léo ‘’ con lại rất thích uống nước’’ Tạ Đình cúi đầu xem xét, chỉ thấy trước mắt mình là những chai nước khoáng bình thường, gắn mác Trường Bạch Sơn, đóng gói cũng bình dân, chỉ cần ra ngoài liền mua được, Tuy nhiên loại nước này so với A Nhĩ Tư Ti Sơn loại nước khoáng hàng hiệu được nhập khẩu chất jng nước tốt lại ngọt mát kém xa, nhưng mà…. nhìn trộm Hàn Thành liếc mắt cái thầm nghĩ : Tôi tin có thể thích uống loại nước này Hàn Thành học đại học ở nước ngoài nhưng có thời gian về nước học năm chính llaf nơi mà bố mẹ Tạ giảng dạy ‘’Con từng đến khoa văn nghe giảng khóa, từng nghe vị giáo sư xinh đẹp giảng văn Ngụy Tấn giọng văn êm ái như gió con nghe rất mê mẫn, nhiều năm như vậy con vẫn quên khóa học này quuen được vị giáo sư xinh đẹp với giọng văn êm tai đó, tên bà ấy cũng rất đẹp nghe có vẻ cổ điển, Mẫn Nghi…’’ Mẹ Tạ cười toe toét : ‘’ vật chăng?’’ Tên của bà đúng là Đinh Mẫn Nghi Sau lúc tán ngẫu Ba Tạ nhiệt tình mời khách :’’Đêm nay cậu ở đây ăn cơm, có gì đặc biệt chẳng qua chỉ là mấy món nhà làm’’ Hàn Thành khách khí ‘’ làm phiền mọi người’’ rồi lại ‘’Nhà con người ở Thượng Hải còn người ở Bắc Kinh rất khó ăn đồ ăn’’ Mẹ Tạ liền vui vẻ ‘’Con cũng là người Thượng Hải, có duyên ‘’ bà cũng là người Thượng Hải. Tạ Đình cùng cha bận bịu trong bếp để lại mẹ cùng Hàn Thành tán gẫu , giới thiệu về gia đình dài như bài diễn văn ‘’Nhìn bức ảnh này có nhận ra , đây là tiểu nam lúc đó mới hay hai tuổi khi đó ba nó ở phòng bếp, ta ở phòng khách lúc đó ti vi chiếu nhạc thiếu nhi ‘’ tìm bạn tìm bạn tốt đưa tay ra chúng ta làm bạn’’ ta hát theocon bé liền cúi xuống đưa tay nắm lấy tay ta như nhân vật ti vi Hàn Thành nhìn thấy bé tấm hình mặt mũi non nớt tưởng tượng lúc đưa tay ra năm hay cúi người chào khóe miệng khỏi nhếch lên Rât thú vị. ‘’Còn chuyện này,lúc đó Tạ Đình ba tuổi muốn nhà trẻ, con bé có hai tên, tên thứ nhất là ba nó đặt ‘’Tạ Đình’’, còn tên thứ hai là do ta đặt Tạ Nam Ca, ta cùng ba nó cãi nhau mãi biết nên lấy tên nào cuối cùng quyết định cho nó chọn, ba nó viết lên sách tên Tạ Đình còn ta viết tên Tạ Nam Ca lên sách khác nó do dự chọn quyển sách của ba nó, ta liền phục giảng đạo lí với nó cái tên kia chỉ có chữ nhưng nó nghe ta, cậu đoán xem vì cái gì? Bởi vì cái tên mà ba nó chọn ngắn hơn, sau này còn rất nhiều thứ phải viết tên vào nếu chọn tên ngắn dễ viết hơn Hàn Thành cười sang lạn Ba Tạ ở phòng bếp làm đồ ăn nghe thấy ngó đầu ra ‘’Đây là con của ta mai sau nó nhất định biến những chuyện phức tạp thành đơn giản’’ Tạ Đình nghe vậy ngượng ngùng :’’chỉ vì cái tên mà từ đó bố thường nấu cơm’’ Tất cả mọi người cười, khí vui vẻ Chuông cửa vang. Mẹ Tạ khỏi có chút buồn bực ‘’ai vậy đó’’ Nhà họ Tạ thường có khách hầu như là đồng nghiệp bạn học khi đến báo trước rất ít người gọi mà trực tiếp đến. Tạ Đình ra mở cửa vị trung niên hơn bốn mươi tuổi trang phục đẹp đẽ xuất hiên, sắc mặt hờn giận.