Yêu Anh Rồi Làm Sao Đây? - Mikovu [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 9:

      Thi trong ba ngày, ba ngày sau liền có kết quả, Vân Du nghĩ thầm: đúng là học viện nổi tiếng mà. Kết quả thi như sau:

      Toán: 9,5 điểm.

      Lịch sử: 9 điểm.

      Nuôi thực phẩm: Lý thuyết 10 điểm, thực hành 5 điểm.

      Vân Du cầm giấy thông báo trúng tuyển trong tay cảm thấy vui vẻ, công sức học ngày học đêm được bù đắp rồi.

      Jane biết Vân Du trúng tuyển vui mừng nhảy cẫng lên, cầm giống thông báo trúng tuyển đến chỗ Helen khoe với mẹ của bé, giống như người đậu là bé vậy.

      Helen nhìn tờ giấy cười rất tươi, biết Alazne là người thông minh mà, ừm con mắt nhìn người của mình đúng là rất giỏi, Helen gật gù tự mãn trong lòng.

      Vì đây là chuyện tốt nên Helen quyết định thừa dịp này ra ngoài ăn chơi bữa, đợi James làm về cả nhà cùng .

      Học viện có các khuôn viên khác nhau như: khu mua sắm, khu ăn uống, khu vui chơi…

      Vân Du từ lúc đến đây vẫn chưa được tham quan học viện, nhìn từng cửa hàng lướt ngoài cửa xe Vân Du cảm thấy phải ở học viện mà thành phố nào mới đúng.

      James dẫn mọi người đến nhà hàng mà và vợ thích nhất, gian vừa vặn, khí thoải mái và quan trọng đồ ăn ở đây rất hợp khẩu vị vợ của .

      bàn cơm mọi người trò chuyện rôm rả, vẹt Haru rất vui vẻ vì Haru có riêng chỗ ngồi bàn, dù nó ăn hai hạt cơm thấy no (#_#) .

      Trong lúc ăn, Vân Du mới nhớ ra nhập học cần có giấy tờ, Vân Du dò hỏi Helen ấy vỗ ngực, tự tin với Vân Du:

      “Chuyện đó em đừng lo, chị đây là trưởng ban quản lý nhân chuyển này sao có thể làm khó được chị!”

      Vân Du cười tươi như hoa dâng ly kính Helen cười, miệng ngừng vuốt đuôi ngựa.

      ------

      Bậc tiểu học và phổ thông ở trường học LD&M bắt đầu vào tháng 4 và kết thúc vào tháng 3 năm sau. Học kỳ 1 từ tháng 4 đến tháng 7, học kỳ 2 từ tháng 9 đến tháng 12, học kỳ 3 từ tháng 1 đến tháng 3. Giữa các học kỳ có kỳ nghỉ hè dài khoảng 40 ngày, kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ xuân khoảng 2 tuần. Ngày học thường bắt đầu từ 8:30 sáng đến 15:00 chiều. tuần học 5 ngày, từ thứ hai đến thứ sáu. Sau giờ học, phần lớn các học sinh ở lại tham gia các câu lạc bộ thể thao hoặc các hoạt động khác.

      Học viện LD&M bắt đầu khai giảng vào 1 tháng 4 hàng năm và kết thúc vào 31 tháng 3 năm sau. Năm học có 2 kì. Kì nghỉ hè thường từ giữa tháng 7 đến cuối tháng 8. Kì nghỉ đông thường từ cuối tháng 12 đến đầu tháng giêng và nghỉ xuân từ cuối tháng 2 đến đầu tháng 4.

      Năm nay Jane vừa tròn 6 tuổi, lên tiểu học, ba mẹ của cho học đàn piano, ở lớp học đàn bé quen nhiều bạn mới, Jane mong bé và bạn của được học cùng lớp, nhưng tới ngày 10 tháng 4 lớp bé mới bắt đầu khai giảng.

      Vân Du nhìn dáng lon ton chạy qua chạy lại của Jane, vài lần còn ra bộ dáng bà cụ non nhìn vào tờ giấy ghi danh sách cần chuẩn bị cho buổi khai giảng của chăm chú nghiên cứu, còn Haru ưỡn ngực thể bô dáng như: ta biết mọi thứ, ở bên cạnh thảo luận với Jane, Vân Du cảm thấy rất buồn cười, sâu trong lòng cảm thấy rất ấm áp. đến đây đơn mình vậy mà có thể quan với những người tốt như vậy Vân Du cảm thấy rất may mắn.

      Học viện tổ chức học tập theo tín chỉ, như vậy Vân Du có thể tự chọn môn học.

      Các môn học năm nhất kì I gồm:

      1- Đại cương dược vật

      2- Sinh học và di chuyền

      3- Lịch sử thế giới, phần Mở Đầu

      4- Thể dục

      Vân Du nằm giường, nhớ lại tình tiết trong sách, cần chuẩn bị trước cho những việc sắp xảy ra. ra trong sách chỉ là người qua đường, được nhắc đến vài lần, trong sách Alazne là bạn học tập của Felix. Học viện LD&M có khẩu hiệu: “Cùng Học Tập Cùng Trưởng Thành” nên bạn học tập ở học viện là bắt buộc.

      Bạn học tập được ghép cặp vào năm nhất, bản thân mỗi người được tự chọn. Học viên LD&M có từ nhà trẻ, trường tiểu học, trường phổ thông cho đến đại học, nên bạn học tập thường được định sẵn từ . biết là may mắn hay xui xẻo cho Alazne lại trở thành bạn học tập của Alazne, lúc đầu, mọi người đều chú tới Alazne nhưng vì trong sách Alazne rất trầm tĩnh, nếu thực cần thiết mở miệng, hơn nữa Felix đối với rất nhạt, tiếng nữa qua học kì sau Felix xin đổi bạn học tập, lúc này, Aki xuất và Alazne bao giờ xuất nữa!

      (-_-)!

      Bây giờ, nghĩ lại Vân Du cảm thấy khó hiểu ở chỗ: Tại sao Alazne và Felix có thể là bạn học tập của nhau? Với Felix chọn bạn học tập tài năng phải chuyện gì khó, huống hồ Alazne học chung ngành cùng với Felix.

      Nghĩ ngợi hồi Vân Du quyết định ngủ lấy sức mai học, bọn họ liên quan đến , đối với những người đó là người bao giờ cần nhớ đến, đối với , những người đó chỉ là nhân vật sau này có thể đem ra khoe với con cháu, với chúng nó mẹ(bà) từng gặp những người nổi tiếng (>w<).

    2. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 10:

      Vân Du đứng trước gương săm soi bản thân, Vân Du rất tự hào với mái tóc đen nhánh, thẳng mượt của , cộng với ngũ quan hài hòa cân xứng có thể Vân Du là xinh đẹp.

      Với ngày đầu tiên học Vân Du chỉ đánh son , tóc được chải gọn gàng trông nhàng thanh thoát.

      Nữ mặc áo tay ngắn, điểm nhấn là viền xanh đen tay áo, váy nữ xếp ly màu nâu, kết hợp với nơ hoặc cà vạt màu xanh dương. Nam mặc áo sơ mi tay ngắn, điểm nhấn là viền đen tay áo, quần dài màu đen, kết hợp với cà vạt sọc đen vàng và áo khoác đen viền trắng.

      Vân Du ngắm nhìn đồng phục, đồng phục được chỉnh sửa nên mặc rất vừa vặn kiểu đồng phục rất đẹp Vân Du cảm thấy rất thích, tuy nhiên, lòng lại chảy máu, giá đổng phục này rất mắc (T_T). ra bà Ichiko có đưa cho tấm thẻ và tờ giấy chắc là mật khẩu, dặn dò khi nào gặp Helen đưa cho ấy, đó là chi phí cho trong thời gian đầu. Vân Du biết trong đó có bao nhiêu tiền, nhưng Vân Du nhìn thấy hóa đơn nhập học của rất lớn, đó là chưa kể các chi phí mua sắm lặt vặt khác tốn kém rất nhiều, muốn hỏi số tiền trong thẻ có đủ , nhưng dám mở miệng vì tiền bạc luôn là vấn đề nhạy cảm, với cả bây giờ có tiền trong tay hỏi cũng giải quyết được gì. Xem ra phải tìm việc làm thêm thôi.

      Bước xuống xe buýt Vân Du nhìn thấy con đường rộng rãi được lát bằng đá xanh, con đường sạch kết hợp với hàng cây cao bóng mát tạo ra khí rất trong lành, thoải mái. Những tân học viên đầy căng thẳng ở xe buýt lúc nãy biến mất, thay vào đó là những con người vui vẻ hòa vào khí sôi nổi của năm học mới với khuôn mặt đầy háo hức mong chờ vào tương lai tươi sáng.

      Người đường càng ngày càng nhiều, nơi tập trung đông người nhất là đài phun nước, đài phun nước được trảm trổ rất đẹp mắt nhất là người ở chính giữa đài, ấy được tạo hình như đùa nghịch với nước, mái tóc bồng bềnh, đôi mắt hạ xuống, đôi môi mỉm cười nhàng, hơi quỳ xuống, bàn tay giữ tà váy, bàn tay nghịch nước trong hồ, khuôn mặt vui vẻ của thoát thoát sau các làn nước nâng lên hạ xuống rất thu hút ánh mắt của người nhìn. Vân Du cứ mãi ngắm nhìn ấy cho tới khi có người đập vào vai .

      “Này!” Giọng vang lên bên tai Vân Du.

      giật mình quanh đầu lại, đó là đôi mắt màu xanh rất đẹp mắt, cười rạng rỡ với Vân Du.

      Vân Du hơi nghiêng đầu vẻ mặt nghi ngờ, hỏi lửng: “Cậu là….”

      “Mình là Hạ Vi người thi cùng với cậu nè!” Hạ Vi vẫn giữ nụ cười môi.

      Vân Du ‘A’ lên tiếng, thấy hơi quen mặt nhưng vẫn nhớ lắm.

      “Mình là Alazne. Chúng ta trở thành bạn học, xem ra rất có duyên ha!” Vân Du cười thân thiện bắt chuyện làm quen, bước vào nơi xa lạ cần phải tìm đồng minh cho mình, đây là cách sống của . Hạ Vi cũng nhanh chóng làm thân với Vân Du.

      Ba con đường từ ba hướng khác nhau đều dẫn về nơi đó là đại sảnh chính của học viện LD&M.

      Ở địa sảnh học viên cũ đón học viên mới, môi ai cũng nở nụ cười thân thiện kiên nhẫn giải đáp những thắc mắc của ma mới, có những câu hỏi được lặp lặp lại rất nhiều lần nhưng khi nào họ cũng trả lời cách tỉ mỉ, Vân Du cảm thấy rất khâm phục. Các học viên mới được chỉ dẫn đến hội trường chính, Hạ Vi thân thiết khoác tay Vân Du đến hội trường chính, hội trường rất rộng lớn, nó có sức chứa cho hàng trăm nghìn người, đến nơi lại có người giúp hai tìm chỗ ngồi của lớp.

      Đến giờ bắt đầu lễ khai giảng, trước tiên là màn trình diễn đàn piano của nhắn và dễ thương, tiếp theo đến bài phát biểu của các thầy , hiểu trưởng hôm nay có mặt.

      Kế tiếp hội trưởng lên phát biểu, chàng có làn da ngăm đen, quá đẹp trai, quần áo phẳng lỳ, bước chững trạc, ánh mắt kiên định làm cho người khác cảm giác muốn tin tưởng, có những nhìn ta chớp mắt. Tên ta là Doshi Washi, người thừa kế tương lai của dòng họ Doshi.

      Hạ Vi với gần như hội trưởng của học viện đều là người thừ kế của dòng họ Doshi, 90% giáo viên ở đây đều mang họ Doshi. Ai, xem ra ở đây thấy ai có họ Doshi phải cẩn thận chút.

    3. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 11:

      Môn đầu tiên để bất đầu học kì mới là môn Lịch sử thế giới, phần Mở Đầu, Alazne và Hạ Vi học chung lớp, Hạ Vi khá tiếc nuối điều này, nhưng đồng thời trong lòng lại thoáng nhõm, Alazne mới đến đây có vẻ chưa có bạn học tập còn có bạn học tập định sẵn, muốn làm bạn học tập với Alazne cũng được.

      Hạ Vi rất có cảm tình với Alazne, lần gặp đầu tiên trong nhà vườn lỡ đạp trúng chân của Alazne, vội vàng xin lỗi, ấy chỉ cười rồi gật đầu cái lại quay . ra đây là chuyện bình thường, nhưng ấy chỉ cười bằng môi mà bằng cả ánh mắt làm cho người nhìn rất có thiện cảm, hơn nữa cảm thấy xinh đẹp này khá thân thuộc, biết gặp ở đâu rồi!?

      Hai phòng học sát cạnh nhau, Vân Du cười nhìn Hạ Vi bước vào lớp, nhìn số phòng B201 mà trong lòng cảm thấy hồi hộp, Vũ Hy trong sách được miêu tả có vẻ đẹp như thần thánh, là người nổi tiếng ở tại lẫn trong tương lai sau này.

      Vân Du đứng thẫn thờ cho tới khi có hai bước vào liếc nhìn , Vân Du xấu hổ bước theo họ vào phòng.

      Phòng học rộng rãi, có ba dãy bàn, bàn có hai chỗ ngồi, các bàn xếp theo từ thấp đến cao. Dãy phòng thứ ba sát cửa sổ có đám người tinh hội tụ làm sáng lóa góc phòng.

      Vân Du bước vào phòng cảm thấy khí khác hẳn, nheo mắt nhìn đám người chói lòa kia, ánh mắt của nhanh chóng bị thu hút bởi khuôn mặt nghiêng cạnh cửa sổ, những tia nắng nhạt phảng phất gương mặt, vài hạt nắng còn đọng lại mí mắt, suy nghĩ đầu tiên của Vân Du chính là hâm mộ và ghen tị, con trai có cần có lông mi đẹp như vậy ? Khác với mọi người xôm tụ cười ấy lại quay ra của sổ ngắm phong cảnh, người đó ở gần mọi người nhưng lại tựa như lại ở rất xa.

      ta quay đầu lại…….. Chết tiệt! Đôi mắt sáng và trong, mắt tuy chỉ có mí lót nhưng đôi mắt quá , sống mũi cao đẹp đẽ, đôi môi mỏng, phải là Đẹp Trai quá trời luôn! (//>o<///).

      Ánh mắt ta chạm vào mắt của Vân Du, thoáng bối rối, ta của với như chào hỏi, Vân Du thoáng ngẩn ngơ tự chủ được mà nhoẻn miệng cười lại.

      Vân Du sau khi hoàn hồn biết mình thất thố liền tự điều chỉnh bản thân, phải là hám trai hám sắc đâu! Chỉ vì người đẹp trai này thuộc mẫu người thích nên đại não mới ngưng hoạt động tí thôi! tuyệt đối mê trai!! (>o<)

      Vân Du chọn chỗ ngồi gần của sổ, thích ngồi gần cửa sổ, chỉ thoáng mát mả khi nào cảm thấy chán chường có thể nhìn ra ngoài ngắm phong cảnh.

      Cho tới khi thầy vào lớp Vân Du vẫn mình ngồi bàn, nhìn mỗi bàn đều có đôi cặp cảm giác rất tốt, bọn họ nhìn ngồi mình ánh thể thương hại (-__-!). Chỉ là ngồi mình thôi mà, bộ dạng đáng thương đến mức đó chứ!?

      --------------------------------

      Đôi lời chút:

      Nếu ai thích đọc tiểu thuyết và truyện tranh chắc chắn đa phần mọi người đều có thế giới riêng trong trí óc của mình, các nhân vật nam chính nữ chính, các nhân vật phụ, các tình huống xảy ra được tạo ra bởi bản thân và cũng chỉ riêng mình bản thân biết nó như thế nào. Tôi cũng vậy và tôi muốn mọi người biết đến nó, nhưng điều này khó khăn, có ý tưởng nhưng thể nặn nó ra cho mọi người thấy khiến tôi buồn phiền. bao nhiêu lần tôi viết ra được đoạn mở đầu nhưng thể viết tiếp diễn biến, những lần ấy tôi bỏ cuộc, đơn giản là vì còn ý tưởng và hưng thú nữa, cứ như vậy tôi viết ra rồi lại xóa mất.

      Truyện “ Rồi Làm Sao Đây?” này cũng vậy, khi tôi viết nó là lúc tôi hừng hực niềm vui thú, những tình tiết cứ loanh quẩn trong đầu tôi, khiến tôi phải viết chúng ra. Mọi thứ đều diễn ra rất nhanh chóng từ phần mở đầu, đến đoạn giới thiệu, ngay cả tên truyện cũng đặt ra cách nhanh chóng. Tôi trong lúc vui vẻ đăng nó lên đây, tôi biết nhà tôi vắng vẻ nhưng trong lòng vẫn có chút hy vong nào đó. Với lại tôi biết bản thân mình, còn hứng thú làm nữa, nên vậy khi tôi xóa chẳng ai biết, phải ngượng ngùng hay xấu hổ gì.

      Tôi về nhà vài ngày, mang laptop về và trong lúc này hứng thú của tôi vơi hẳn, tôi định bụng về nhà xóa . Thế mà lúc lên wordpress có người, duy nhất chỉ có người thích nó! Thế là tôi cứ viết, bây được chương thứ 11 rồi, đúng ngờ tới. Cảm ơn bạn ấy nhiều!!!

      Thiệt ra là viết chương 12, bí từ thể tả (=”:), ghi lan man cho để có hứng thú ấy mà! J

      Thân!

      Ngày 9/11/1995

      Mikovu.

    4. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 12:

      Người thầy đầu tiên dạy ở ngôi trường này là người đàn ông gầy gò, khoảng 50 tuổi, gò má hóp và cao, lưng hơi còng, đôi mắt liên tục đảo qua chuyển lại, ngay cả dáng cũng thể ra người này là con người tiểu nhân xảo quyệt. Vân Du hơi nhíu mày, ngờ bản thân gặp người thầy như vậy.

      Cả lớp đứng lên chào, lão ta bước đến bục giảng, để quyển sách dày cộp bàn, đưa vuốt áo sơ mi của lão vào lần rồi mời tươi cười, hắng giong :

      “Mọi người ngồi xuống , cần phải như vậy đâu.” Miệng lão câu khách sáo nhưng vẻ mặt lại rất hưởng thụ việc người khác kính mình.

      Tên lão là Doshi Yuzo, 51 tuổi, lão giới thiệu sơ qua về bản thân và cách liên lạc. Tiếp theo chính là tiết mục ghi danh sách nhóm và bạn học tập, Vân Du cảm thấy bối rối, mong giây phút này đến, cảm thấy bản thân là người thùa ở đây. đưa mắt nhìn ra cửa sổ, né tránh.

      Bỗng Vân Du cảm thấy có người ngồi xuống cạnh mình, qua lại hơi giật mình khi thấy người con trai ấy. ta khẽ mỉm cười, môi mỏng khẽ nhếch lên, ánh mắt bắn ra vô số tia ma mị, Vân Du cố gắng giữ lý trí, thầm cảm thán, người này hại nước hại dân, ánh mắt hoa đào kia có thể làm bao nhiêu người chết chìm trong ấy, có vẻ như ngay cả khuôn mặt thiếu sức sống đôi môi nhợt nhạt cũng làm bớt sức quyến rũ của chàng này.

      Khoan, khoan , trong sách có đến người như thế này! Vân Du giật mình nhớ lại.

      « Chào bạn, mình tên là Felix. Rất vui được gặp bạn !» Chất giọng có chút khàn khàn vang lên.

      « Quả nhiên…. » Vân Du lầm bầm trong miệng.

      « Sao cơ ? » Felix nhàng hỏi lại.

      Vân Du lắc đầu, bẽn lẽn chào lại : «Mình là Alazne rất vui được gặp ! »

      được gặp nam thần trong truyền thuyết rồi, còn được truyện nữa, xem ra phải vâng lệnh mệnh trời mà làm bạn với nam thần thôi ! Hí hí hí…

      Nhìn khuôn mặt vui vẻ như trộm được vàng của Alazne, Felix thấy có gì đặc biệt, mọi đều phản ứng như vậy với . Hơi phiền chút nhưng sao, chỉ cần có hành động gì quá đáng, để tâm đến.

      « Có vẻ như bạn chưa có bạn học tập. »Thấy Alanze gật đầu mới tiếp, « Vậy bạn có muốn làm bạn học tập của tôi ? »

      Giọng có chút kiêu căng nhưng Vân Du vẫn gật đầu đồng ý, vốn dĩ là bạn học tập mà !

      « Nhưng mà phải chúng ta học khác ngành sao ? » thắc mắc điều này lâu rồi a.

      Felix khẽ cười, : « sao, năm đầu chúng ta học chung nhiều mà. »

      Vân Du mơ màng gật đầu, nhận được câu trả lời có cũng như .

      Kết thúc buổi học đầu tiên nhàng mà cũng đầy áp lực, nhàng vì buổi học hôm nay chỉ giới thiệu sơ qua môn học, căng thẳng là vì việc người ‘vô danh tiểu tốt’ như ‘được’ làm bạn với idol trong trường, nên ‘được’ mọi người xung quanh ‘quan tâm’.

    5. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 13:

      Vào năm học nên James và Helen bận rộn hơn hẳn, tiễn Jane học đàn piano, Vân Du nhìn ngôi nhà trống trải cảm thấy trống vắng, nhìn Haru ăn no nằm thoải mái sofa, đúng là có tiền đồ mà, phải ăn no lại nằm là của heo sao? Đặc tính này chuyển cho vẹt khi nào vậy?

      Vân Du nhịn được ngồi xuống sofa, đưa tay chọc chọc ghế: “Haru, dậy ! Mập lắm rồi đó!” lên giọng cảnh báo, chỉ ở đây có thời gian ngắn thôi mà Haru ngay cả bay cũng rất khó khăn rồi! (!__!)

      Vẹt lười biếng nào có thèm quan tâm lòng tốt của , nhắm mắt lại quay lưng về phía .

      Vân Du: !!!!!

      tức giận đưa tay nắm cổ Haru lên.

      “Ách a a…...”… ‘Phập…. phập…. phập’ Haru giật mình kêu lên vài tiếng, đôi cách đập lên đạp xuống.

      “Bây giờ chúng ta ra ngoài! OK?” Vân Du nghiêm túc nhìn vào Haru.

      Haru vội vàng gật đầu, lúc này Vân Du mới hài lòng buông Haru ra.

      Haru được thoát vội vàng trốn sang góc, vỗ về trái tim bé bị dọa sợ của mình.

      Vân Du vào phòng lấy trong cặp xách tiền, số tiền này do Helen lén bỏ vào cặp xách của , khi về nhà Vân Du mới thấy, điều này làm rất cảm động.

      Đến trạm xe buýt Vân Du bối rối biết nên đâu, nhìn Haru mệt nhọc bên cạnh, liếc mắt khinh thường. Haru chính là cảm thấy xấu hổ quay mặt .

      Ở nhà, Haru được Jane chăm sóc chu đáo, chính là ăn biết tiết chế, khi bay và vòng trong nhà nếu cảm thấy hơi mệt tùy ý tìm chỗ đậu xuống, cảm thấy có vấn đề gì cả. Nhưng mà lúc nãy chỉ bay quang đường ngắn mà nó thấy rất mệt nhọc rồi, đáng xấu hổ, bây giờ nó mới ý thức được điều trầm trong này! (>_<)

      Vân Du ngồi lát chiếc xe buýt số năm đến, xe có ghi địa điểm đến, tên là Phố W, nhớ lại phần lớn đồ của là mua mạng, còn lại do Helen mua cho , Helen có Phố W là trung tâm mua sắm ở đây. Ừm, vậy Phố W tham quan thôi. rất thích xe buýt ở đây, vì xe buýt chuyên dụng trong trường nên hàng khách cần trả tiền. (^o^) Xe lại sạch , to rộng, xe nào xe nấy cứ giống như xe mới vậy.

      phải giờ cao điểm nên xe rất vắng người, ngồi xuống ghế đơn, Haru đậu ghế trước mặt , xe khá êm ái nên Haru có thể tự giữ được thăng bằng. Những luồng gió thổi qua cửa sổ cảm giác rất dễ chịu, khí ở đây rất trong sạch, hai bên đường luôn có cây xanh tỏa bóng mát nên cần bật điều hòa.

      Trạm dừng gần ngã tư đường, ở gần đó có bảng tên bốn hướng, đường đứng tên Đường Thời Trang, đường đối diện tên Đường Mỹ Nghệ, đường qua bùng binh cùng bên vị trí đứng có tên Đường Ẩm Thực, đường đối diện nó tên Đường Giải Trí.

      Vân Du đứng ngẫm nghĩ lúc quyết đinh tham quan Đường Ăn Uống trước, người ta thường muốn biết nơi tuyệt vời như thế nào bạn phải thưởng thức ẩm thực ở đó mà! (//^o^//)

      Bước qua đến nơi mùi vị thịt nướng thơm phức bay vào mũi của , nuốt nước miếng chạy đến, có ba bốn xe thịt nướng nối liền nhau, tần ngần đến quán đông người nhất, xiên thịt 15 xu, có vẻ mắc.

      ơi, cho cháu xiên thịt ạ!” Vân Du thèm thuồng nhìn các xiên thịt vị nướng.

      “Cháu chờ chút nha!” Bà chủ bận rộn với các xiên thịt vỉ, đôi tay điêu luyện đảo thịt, gắp thịt, miệng vẫn quên nở thụ cười thân thiện.

      Vân Du gật đẩu, trong lòng cảm thấy gấp gáp, mau lên nha.

      “Cháu có muốn uống thêm nước ? Có nước tảo đỏ và tảo xanh đấy.” Bà chủ bắt chuyện với , nhanh chóng giới thiệu thêm sản phẩm, nhìn bộ dạng bé này lóng ngóng như vậy đoán chắc là mới đến đây.

      Vân Du nhìn xuống bảng giá, ly nước tảo có giá 5 xu, tò mò hỏi: “ ơi, tảo đỏ hay tảo xanh ngon hơn ạ?”

      “Cả 2 đều ngon cháu ơi! Tảo xanh có vị thanh , tảo đỏ có vị đậm hơn.” Nước uống tảo đỏ, tảo xanh rất nổi tiếng, ai ai cũng biết, bé này biết, chẳng lẽ mới từ núi xuống?! (Bà chủ, bà nghĩ cái gì cũng đúng hết, uổng cho kinh nghiệm buôn bán bấy lâu nay mà!)

      Vân Du chọn tảo xanh, lần đầu nên uống thử vị trước, sau khi, tiền trao cháo múc tìm chỗ ngồi, thấy bàn nào cũng có hai người trở lên, bài lại có dĩa chứa ba, bốn xiên thịt, liền bỏ luôn, thầm mắng trong lòng, bộ ở đây có trào lưu cặp đôi sao? đâu cũng thấy là thế nào?? (ToT)

      Thịt mềm, độ dày vừa phải, gia vị được nêm nếm rất hài hòa, cảm thấy có vị ngọt của mật ong. Nước tảo xanh có hương vị của mơ, thấy người ta lấy ít nước lọc, bỏ hai quả mơ vào, màu của nước mơ tan ra, sau đó, bỏ vài cọng tảo biển xanh, màu xanh của tảo liền lan ra, cuối cùng là bỏ đá. Biết sao nhỉ?! Nước mơ bình thường có vị rất chua và ngọt, phải chờ thời cho đá tan ra vị, hoặc cho thêm nước mới có thể uống, nếu pha đúng tỷ lệ uống quá ngọt hoặc nhạt, nhưng ly này có thể uống ngay, vị rất vừa miệng, tuy chỉ có quả mơ ngâm nhưng hương vị mơ chiếm hoàn toàn, tảo biển ăn vào rất mát, uống xong khoang miệng cảm thấy rất sảng khoái. Xem ra thực vật ở đây được cải tiến ít.

      Haru cũng rất thích muốn Vân Du mua thêm,Vân Du tuy cũng muốn nhưng nghĩ đến bản thân ở nhờ nhà người khác mà người chưa có việc làm nên kìm lòng mình lại mua. Haru cũng biết suy nghĩ của nên cũng đòi hỏi nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :