1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ĐỘC THÊ TRỌNG SINH - Nguyệt Sơ Ảnh

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 37: Trương di nương lật lọng
      edit: Nguyệt Thảo
      ! Hôm nay tóm lại là xảy ra chuyện gì? Thể diện của ta mấy chục năm nay rốt cuộc bị các người làm cho mất hết!” Sau khi Mạc Trường Thanh cung tiễn Võ Thịnh Đế, trực tiếp cho người gọi Liễu thị, Mạc Khanh Khanh, Mạc Kiều Kiều thậm chí Mạc Diệc Phong cũng bị gọi đến.

      Mạc Diệc Phong thấy tỷ tỷ bình yên vô , tâm tình thấp thỏm rốt cuộc cũng buông xuống.

      Thế nhưng chưa kịp hỏi Mạc Khanh Khanh rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Liễu thị lên tiếng: “Lão gia, là oan uổn cho thiếp! Quy củ trong phủ, thiếu gia, tiểu thư thể tùy tiện xuất phủ, vậy mà Nhị thiếu gia bất chấp thể diện, chạy ra bên ngoài còn đem Tam tiểu thư làm khách ở phủ Thái tử gọi trở về, chuyện như vậy, chẳng lẽ thiếp thân phải khoanh tay đứng nhìn sao? Đương nhiên phải trừng phạt rồi!”

      Mạc Trường Thanh nghe vậy liền nhìn về phía tỷ đệ Mạc Khanh Khanh.

      Mạc Khanh Khanh kéo Mạc Diệc Phong lên phía trước, trực tiếp kéo lên đầu gối chưa xử lý vết thương cho Mạc Trường Thanh xem: “Phụ thân, người nhìn xem, chân Diệc Phong thành ra thế này, thế này gọi là trừng phạt sao?” xong nàng cũng đau lòng, vì để cho Mạc Trường Thanh thấy được Liễu thị ngoan độc, nàng cũng băng bó vết thương cho Diệc Phong, để đệ ấy chịu đựng đau đớn.

      Mạc Trường Thanh nhìn thấy đầu gối nhi tử dường như rướm máu, khỏi cảm thấy phẫn nộ.

      Mạc Diệc Phong tuy là thứ xuất, nhưng cũng là con của , Liễu thị có thể đối xử như thế, ngày thường quả mình quá dung túng cho nàng rồi.

      Liễu thị thấy thế, lập tức hoảng sợ: “Tại sao có thể như vậy? Ai ôiii, đáng thương. Lão gia, ngài biết đấy, ta sao có thể ngoan độc như vậy? Cái này nhất định là do bọn nô tài hiểu sai ý nghĩa của ta. Nhưng đây là Nhị thiếu gia vi phạm quy củ, nếu , thiếp sao có thể phạt ?"

      Ngụ ý là bà ta có lẽ trừng phạt quá nặng, nhưng là do Mạc Diệc Phong chính mình tuân thủ quy củ trước!

      Mạc Kiều Kiều lặng lẽ đứng bên, nhịn được cười nhạo: "Bất quá chỉ là di nương, chẳng lẽ thể kêu đại phu trong phủ, lại chạy mời thái y đến xem sao? Còn đặc biệt chạy ra ngoài? là chuyện bé xé ra to!"

      "Chuyện bé xé ra to?" Mạc Khanh Khanh đề cao thanh , ra: "Lục muội cũng biết, di nương bị sốt cao đến mơ hồ? Chúng ta nhiều lần tìm Phương ma ma, thế nhưng đại phu kia lần cũng đến! Thấy tình trạng di nương kém , Diệc Phong bất đắc dĩ mới xuất phủ! Vấn đề này cũng phải chúng ta hưu vượn, Trương di nương cùng Vương di nương đều chứng kiến ràng!"

      Mạc Trường Thanh nghe xong lời này, thần nghĩ, vấn đề này phải làm cho ràng, nếu Liễu thị biết Tôn di nương bị bệnh cố ý làm chậm trễ, như vậy chuyện này giải quyết đơn giản như thế!

      "Trương thị, Vương thị, Tam tiểu thư các ngươi có thể chứng minh, nàng nhiều lần tìm Phương ma ma, nhưng đại phu từ đầu đến cuối đều đến, Nhưng mà, theo ta được biết, cũng có chuyện như vậy, biết... ý kiến hai người các ngươi là thế nào?" Liễu thị lên tiếng trước.

      Trương, Vương hai người nghe xong, trong nội tâm run lên trận. Các nàng đều hiểu đây là uy hiếp trắng trợn!

      Nhưng mà, quyết định này tuy là có gì nhưng lại xích mích.

      Liễu thị là đại phu nhân, tính mạng các nàng đều trong tay bà ta, đương nhiên phải vô điều kiện ủng hộ!

      Về phần Tam tiểu thư*, tuy lão gia có thương, nhưng dù sao cũng chỉ là thứ nữ được di nương sinh ra, làm sao có thể có tiền đồ gì?

      Cho nên Vương di nương chút do dự : "Vấn đề này, tỳ thiếp biết nội tình bên trong đâu"

      Trương di nương chính là y dạng họa hồ lô (ý chỉ theo khuôn có sẵn), lại đột nhiên nghe thấy Mạc Khanh Khanh bên cạnh thấp giọng câu.

      Trương di nương lập tức sững sờ, lời ra biến thành: ", ta quả cùng Vương di nương đồng thời chứng kiến, nha hoàn Tam tiểu thư tìm Phương ma ma, nhưng bị đuổi trở về!"


      *chỗ này trong cv để là Ngũ tiểu thư, nhưng mà về Mạc Khanh Khanh là Tam tiểu thư nên mình sửa lại >.< hoang mang là biết tác giả viết thế nào...
      Last edited: 10/1/16

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ôi, nghe cái tựa cứ tưởng bà Trương này lật lọng k giúp KK, hóa ra bà ta lại là ng giúp KK nhà ta
      nguyetthao18 thích bài này.

    3. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 38: Thân thể ngươi gần đây tốt, nên tĩnh dưỡng cho tốt
      edit: Nguyệt Thảo

      Liễu thị mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Trương di nương.

      Trương di nương là khi Liễu thị gả cho Mạc Trường Thanh bị thu làm nha hoàn thông phòng, trước mặt Mạc Trường Thanh cũng có vài phần thể diện.

      Nhưng mà nàng vốn là người cẩn thận, chưa bao giờ đắc tội với di nương sống cùng viện, mà đối với phu nhân nàng là người gì nghe nấy.

      Như thế nào hôm nay, nàng ta lại dám bỏ qua cảnh cáo ràng như thế, đứng ra làm chứng cho tiểu tạp chủng Mạc Khanh Khanh?

      "Trương thị, ngươi nghĩ cho kĩ!" Liễu thị giọng

      Trương di nương thoáng co rúm, tiếp: "Chúng ta, chúng ta chỉ là ở trong phòng Tôn di nương nghe được Tam tiểu thư phân phó nha hoàn tìm Phương ma ma, mà nha hoàn kia lúc trở lại liền bẩm báo như vậy."

      Nàng suy nghĩ chút, lại thêm câu: "Về phần nha đầu kia đến cùng có hay , ta biết.." xong cũng trốn sang bên.

      Vương di nương nghe nàng ta , miệng mấp máy như cá vàng hô hấp, nhưng lời đến miệng cũng ra.

      Mạc Trường Thanh thấy thế, làm sao còn chuyện gì xảy ra?

      Liễu thị kia dù gì cũng là đương gia chủ mẫu của phủ, dù sao ông cũng phải cho bà ba phần thể diện.

      "Khanh Khanh, Diệc Phong, chuyện hôm nay, là các con bị ủy khuất! Các con trở về , lát nữa ta cho đại phu đến xem bệnh cho Diệc Phong cùng Tôn di nương!"

      Mạc Trường Thanh tiếp: "Trương thị, Vương thị, các ngươi cũng lui xuống ! Ta có lời muốn với phu nhân!"

      Mạc Khanh Khanh cùng Mạc Diệc Phong tuy rằng muốn nhìn Liễu thị bị trách mắng, nhưng bọn họ cũng biết, chuyện hôm nay diễn biến đến thế này coi như đạt đến mục đích.

      Vì vậy hai người thi hành lễ, Mạc Khanh Khanh liền đỡ Mạc Diệc Phong lui ra.

      Trương, Vương hai vị di nương làm sao quản được nhiều như vậy, cũng vội vàng rời .

      Liễu thị mím môi, trong nội tâm hết sức phẫn nộ trăm ngàn lý do muốn hỏi lão gia.

      Mạc Trường Thanh mặc dù ràng, hôm nay là bỏ qua cho nàng. Thế nhưng cách xử trí lúc nãy chẳng khác nào tát vào mặt nàng!

      "Lão gia! Ngươi đây là sao!" Liễu thị tức giận .

      "Cái gì? Ngươi còn có mặt mũi cùng ta ầm ĩ? Ngươi cũng biết vừa rồi ta ở cùng ai trong vườn?" Mạc Trường Thanh chứng kiến Liễu thị bày ra bộ dạng tức tối, cơn giận trong nội tâm nổi lên.

      Liễu thị cả kinh, nàng vừa rồi chỉ lo cùng Mạc Khanh Khanh nổi giận, về sau bị Mạc Trường Thanh gọi đến đây, nào biết hóa ra còn có người khác đến phủ?

      "Người nào?" Mạc Kiều Kiều ở bên sợ chết rất hiếu kì.

      Mạc Trường Thanh cắn răng, nhìn xem đích nữ ngu xuẩn này, hiểu được tấm lòng phụ thân.

      "Ngươi đừng cho là ta biết. Ngươi muốn đánh cái chủ ý gì. Ngươi muốn đem Kiều Kiều gả đến nhà mẹ của ngươi, ta phản đối. Thế nhưng người cầm tranh thêu của Khanh Khanh vàng thau lẫn lộn, muốn làm cái gì?" Tranh thêu được Phó Minh đặt đó, Mạc Trường Thanh xem ràng, tranh thêu này căn bản là lễ vật Mạc Khanh Khanh năm ngoái đưa cho Liễu thị, Mạc Khanh Khanh còn cố ý tìm ông qua, chính là biểu kính trọng mẹ cả.

      Liễu thị nghĩ tới lúc nãy hỗn loạn như vậy, Mạc Trường Thanh còn nhận thấy ràng: "Lão gia, ta phải muốn ủy khuất Khanh Khanh. Chẳng qua Kiều Kiều còn , tay nghề thêu thùa tinh xảo bằng Khanh Khanh, ta suy nghĩ để Kiều Kiều gả rồi, phải còn có thể giúp đỡ tỷ muội trong nhà sao? Lão gia... Ta là lòng tốt muốn giúp người a". Nàng vẫn muốn tiếp tục dối.

      " mảnh hảo tâm? Ta luôn tín nhiệm ngươi, trông nom việc nhà, nội vụ đều giao cho ngươi quản lý, chưa bao giờ nghi ngờ hỏi đến. Thế nhưng ngươi xem rốt cuộc ngươi làm cái gì? Kiều Kiều hôm nay bất quá mới mười ba, phía còn bốn cái tỷ tỷ!" Khẩu khí Mạc Trường Thanh càng ngày càng nghiêm khắc.

      Liễu thị rốt cuộc nên lời. Xem như phía còn bốn tỷ tỷ thứ xuất, nhưng cũng thể lướt qua các nàng để xử lý hôn của nữ nhi mình.

      "Những thứ này đều là việc , muốn ta cùng ngươi so đo cũng có thể. Chẳng qua ngươi cũng biết, vừa rồi ở trong vườn chứng kiến con ngươi đánh thứ nữ, phải ai khác, chính là đương kim Hoàng Thượng!" Mạc Trường Thanh lạnh lùng nhìn Liễu thị bị dọa muốn té ngã.

      "Hôm nay, Hoàng Thượng cho phép lão phu vào triều, là trong nhà bất bình, làm sao có thể bình thiên hạ! Đây ràng là trách ta có phương pháp trị gia! Đoán chừng ngày mai, những tấu chương tố cáo của ngự sử cũng được dâng lên rồi!" Mạc Trường Thanh từ người nghèo khổ, bỏ ra hai mươi năm mới bò lên đến vị trí này, từ lâu là cái đinh trong mắt những gia tộc quyền thế, lần này có nhược điểm lớn như vậy, sao có thể bỏ qua?

      Liễu thị dù sao cũng là phu nhân, mặc dù là con của Thái phó, nhưng ý kiến của Thái phó đại nhân cho rằng "Nữ tử tài mới chính là đức" con trong nhà chỉ dạy thêu thùa, cho nên Liễu thị đối với những việc trong triều, đều hiểu .

      Đến lúc này, nàng mặc dù uy phong trong nhà, cũng nghĩ ra được biện pháp giải quyết!

      Chẳng lẽ nàng ảnh hưởng đến con đường làm quan của phu quân rồi sao?

      "Ta nghĩ qua! Ngươi gần đây thân thể được tốt, nên tĩnh dưỡng cho tốt. Có số việc nên giao cho những người khác làm. Ta quyết định, qua mấy ngày nữa đón mẫu thân trở về!" Mạc Trường Thanh để ý đến ánh mặt tuyệt vọng của Liễu thị, lạnh lùng ra.

      Liễu thị ngã ngồi ghế.

      Nàng nhịn gần hai mươi năm, mới có thể đem lão phu nhân thích trêu chọc gây sóng gió kia bức ra khỏi đại môn của Mạc phủ. Lúc này, lão thái bà kia, muốn trở lại rồi sao?

      Mạc Trường Thanh nhìn thoáng qua Mạc Kiều Kiều đứng ngây ngốc bên: "Về phần Kiều Kiều, trực tiếp cấm túc ba tháng. có việc gì đừng ra ngoài làm cho ta mất mặt!"
      Last edited: 10/1/16

    4. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 39: Những chuyện giữa mẹ chồng nàng dâu
      edit: Nguyệt Thảo
      Khi tin tức phu nhân sinh bệnh thể xử lý công việc truyền đến, Mạc Khanh Khanh ở chỗ Tôn di nương đút cháo tổ yến cho bà.

      Tôn di nương liếc nhìn Mạc Khanh Khanh, "Vậy là...phu nhân bị bệnh?"

      Mạc Khanh Khanh nhàng thổi thìa cháo, vừa cười vừa : "Bà ta bệnh hay có quan hệ gì đến chúng ta? Di nương, người mau uống, đây là thượng đẳng huyết yến đấy."

      Tôn di nương nghe lời uống hết chén cháo tổ yến thơm ngon, nội tâm lại trận ủy khuất.

      bao nhiêu năm rồi bà chưa từng nếm qua đồ tốt như vậy.

      Đều là mấy ngày nay lão gia cố ý cho người đưa đến.

      "Di nương, nghe người là người bên cạnh Lão phu nhân phải ?" Mạc Khanh Khanh để chén bên cạnh, giúp đỡ Tôn di nương lau miệng, lót phía sau bà cái gối, để bà nằm thoải mái.

      Tôn di nương gật đầu, than thở: "Đúng là vậy, thế nên phu nhân nhìn ta vừa mắt. mặt là vì thời điểm phu nhân mang thai Đại thiếu gia, ta bị lão gia....thu phòng, mặt khác cũng vì phu nhân và lão phu nhân giữa hai người....có chút bất hòa."

      Ra vậy, Mạc Trường Thanh còn mất cha, chính là tay lão phu nhân Phùng thị nuôi lớn. Mạc Trường Thanh khổ học nhiều năm, rốt cuộc cũng đậu được Tiến sĩ, hơn nữa còn là hạng ba thám hoa đấy!

      Cũng là thời điểm tiến sĩ diễu phố, Liễu phủ đại tiểu thư Liễu thị liếc mắt liền chọn trúng tướng mạo tuấn Mạc Trường Thanh, để ý đến phản đối của cha mẹ, cố chấp gả qua.

      Mẹ chồng chịu khổ nhiều năm mới nở mày nở mặt cùng với con dâu cao quý được nuông chiều từ bé, có thể tưởng tượng, tự nhiên là có rất nhiều mâu thuẫn cùng xung đột. Mẹ chồng nàng dâu hai người tranh đấu nhiều năm, ai nhường ai, Mạc Trường Thanh khó xử bị kẹp ở giữa.

      Đến khi phụ thân của Liễu thị trở thành Thái phó Thái Tử, mà đại tiểu thư Mạc Quân Quân cũng nhờ tầng quan hệ này trở thành Thái tử phi, cán cân trong lòng Mạc Trường Thanh cũng nghiên về phía Liễu thị.

      Mà Lão phu nhân phi thường thức thời, tự biết có cách nào chống đối với con dâu, cũng muốn lưu lại trong phủ để bị khinh bỉ, liền chủ động với Mạc Trường Thanh vì phụ thân ăn chay niệm Phật, đến tổ trạch ở ngoại ô kinh thành.

      Chuyến này chính là ba năm!

      Nghe Tôn di nương kể đầu đuôi việc, Mạc Khanh Khanh mỉm cười.

      "Di nương, người cho con nghe chút về Lão phu nhân thích cái gì ."

      Tôn di nương cảm thấy nụ cười của nàng có chút quỷ dị, liền hỏi: " êm đẹp con hỏi những điều ấy làm gì?"

      "Di nương, con là nghĩ, chỉ sợ săó đến, những chuyện này có thể phát huy công dụng rồi." Mạc Khanh Khanh đứng dậy ngay sau đó "Được rồi, người nghỉ ngơi trước, ngày mai rồi , con xem Diệc Phong thương tích thế nào rồi."

      xong, Mạc Khanh Khanh liền dẫn Hồng Tiêu ra ngoài.

      Tôn di nương hơi sững sờ, ngay sau đó liền ràng.

      Liễu thị thể xử lý công việc, trong phủ thể có người quản !

      -------------

      Mạc Khanh Khanh chạm rãi đến Thanh Phong trai của Mạc Diệc Phương.

      "Tam tiểu thư, xin dừng bước." Tiếng người gọi nàng phía sau vang lên.

      Đuôi lông mày Mạc Khanh Khanh khẽ nhếch, tựa hồ biết người đến là ai.

      Nàng quay đầu cười : "Di nương, là đúng lúc nha!"

      Trương di nương có chút thấp thỏm nhìn Mạc Khanh Khanh.

      Bà nhìn Mạc Khanh Khanh trước đây và bây giờ có chút giống nhau, cứ làm bà có cảm giác trầm.

      Trương di nương gấp rút về phía trước vài bước, lại có thể hướng Mạc Khanh Khanh cung kính hành lễ.

      "Di nương, tại sao lại hành đại lễ này?" Mạc Khanh Khanh ra vẻ kinh ngạc .

      "Tam tiểu thư, hôm nay rốt cuộc cũng như ngươi mong muốn. Có thể đem tình của ngày hôm ấy ràng cho ta!"


      bạn nào có hứng thú nhảy hố edit+beta lại với mình liên hệ fb mình (nguyet.thao.750) nha hố sâu lắm, mà 1 người lấp lâu lắm mong các bạn giúp đỡ ❤❤
      Last edited: 17/2/16

    5. Hỏa Nguyệt

      Hỏa Nguyệt Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      99
      Đây là lần đầu ta edit mong mọi người thông cảm nếu có sai sót gì nha. Rất mong mọi người góp ý thêm cho ta. thanks mấy nàng nhìu nhìu

      Chương 40: Lão phu nhân trở về!

      Lão phu nhân Mạc phủ Phùng Thị năm nay mới qua sáu mươi, thân thể còn rất khỏe mạnh, lúc trước bị ép đến tổ trạch ở ngoại ô kinh thành hẻo lánh , quả là bất đắc dĩ.

      Lần này, Mạc Trường Thanh dẫn theo con trai trưởng Mạc Diệc Sâm, tự mình đến đến tổ trạch nghênh đón Lão phu nhân, khỏi làm lão phu nhân vô cùng đắc ý.

      Cho dù Liễu thị tâm tư tính kế, cuối cùng cũng chia rẽ được mẫu tử tình thâm —— Lão phu nhân nghĩ vậy.

      Mạc phủ thiếu gia cùng các tiểu thư dưới dẫn dắt của Liễu thị tập trung ở nhị môn, chuẩn bị nghênh đón Lão phu nhân sắp hồi phủ.

      Mạc Khanh Khanh đứng ở cuối cùng, vừa rồi nàng vụng trộm nhìn lén Liễu thị.

      Mặc dù trang điểm thêm lớp son phấn, cũng cách nào che giấu được vết quần thâm dưới mắt cùng vẻ tiều tụy của người từng khí thế cao ngạo.

      Đoán chừng bà ta thế nào cũng nghĩ tới, chính là kiện nho , lại có thể mang lại cục diện rối rắm như vậy.

      Mạc Khanh khanh nghĩ thầm, nàng đúng là chó ngáp phải ruồi, tuy rằng di nương phải chịu tội, chân của Diệc Phong cũng phải chịu vết thương , thế nhưng ràng là cho cho Liễu thị đả kích lớn.

      Chỉ bởi rút dây động rừng.

      Kiếp trước ràng đây là ngày hãnh diện nhất của Liễu thị , kiếp này bởi vì Mạc Khanh khanh phá rối, trở thành ác mộng lớn nhất của Liễu thị.

      "Lão phu nhân đến!" có người phía trước cao giọng hô.

      Mạc Khanh khanh lập tức cúi đầu xuống, bày ra tư thái càng thêm cung kính —— Lão phu nhân là người câu nệ tiểu tiết, thế nhưng bà vẫn rất ghét người khác tuân quy củ.

      Lão phu nhân do Mạc Trường Thanh cùng Mạc Diệc Sâm trái phải dìu , dương dương đắc ý chậm rãi tới.

      Bà liếc nhìn Liễu thị dung nhan tiều tụy, nhưng vẫn cố gắn ngụy trang , cười lạnh : "Ôi!!!, Trường Thanh . Đây là thế nào? Vợ của ngươi nhìn như thế nào giống như là già hơn mười tuổi? Có thể thấy được là vụ trong phủ quá mức nặng nề, nàng chịu nổi gánh nặng rồi? Ta sớm , lúc ngươi vừa mới vào phủ, ngươi đủ khả năng, cần gì phải quá sức ?"

      xong, bà cười nhạo tiếng, ngước đầu lên xuyên qua Liễu thị.

      Liễu thị bị Lão phu nhân chế ngạo tức giận đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run.

      Mạc Diệc Sâm thể nhìn mẹ của mình bị khinh bỉ, khó tránh khỏi vịn tay Lão phu nhân dùng thêm chút sức .

      Lão phu nhân hiểu ý, trong lòng biết , rút cuộc vẫn là mẫu tử liền tâm, Liễu thị mới là mẹ ruột của , đứa cháu này xem ra là thể nào đem tâm hướng tới chính mình rồi.

      Trong tương lai nếu là Mạc Trường Thanh có mệnh hệ gì, bản thân bà có nơi dựa vào, chỉ sợ sau này trong phủ là thiên hạ của Liễu thị !

      Lão phu nhân tức giận : "Diệc Sâm, ngươi tranh thủ thời gian xem mẹ của ngươi , , ta thấy ngươi tuổi còn sớm than thở rồi."


      Bà lập tức bỏ tay ra, chịu để cho Mạc Diệc Sâm dìu nữa.


      Mạc Diệc Sâm giờ phút này lo lắng cho mẫu thân, cũng có tâm tình chú ý đến thái độ Lão phu nhân, liền qua nâng đỡ Liễu thị lung lay sắp ngã .


      Lão phu nhân thấy thế, lạnh lùng với Mạc Trường Thanh "Đứa con trai này của ngươi vẫn là rất hiếu thuận."


      Mạc Trường Thanh chỉ có thể thưa dạ, những thứ khác nửa câu cũng nên lời.


      Lão phu nhân đường tới, Bà nhìn thấy nương đứng phía sau mọi người Mạc Khanh khanh, thấy nàng cúi đầu xoay người, dĩ nhiên là đặc biệt cung kính, thầm nghĩ, tam nha đầu luôn được Liễu thị phóng túng mất hết tôn ti, như thế nào hôm nay lại hiểu chuyện rồi ?


      Sau đó, bà liền phát Mạc Diệc Phong hơi hơi ngẩn đầu lên , trộm nhìn mình, vẻ mặt tôn kính hướng tới mình!


      Lão phu nhân nhãn châu xoay động, lập tức trong lòng thông suốt.


      Liễu thị nhi tử của ngươi ta dám muốn, thế nhưng là ta còn có cháu trai khác !


      "Diệc Phong, mau tới đây, để ta xem con kỹ nào "

      "Tổ mẫu! Diệc Phong cứ tưởng người chết rồi!" Mạc Diệc Phong đường chạy tới , bổ nhào vào trong lòng Lão phu nhân, đặc biệt thân mật.


      Lão phu nhân trong lòng kinh ngạc, đứa cháu trai này luôn luôn là người trầm mặc ít , như thế nào hôm nay lại rất biết chuyện? Chẳng lẽ là bị người sai khiến?


      Cúi đầu xuống , Bà phát trong mắt Mạc Diệc Phong chứa nước mắt, có thể thấy được là do kích động mừng rỡ tới cực điểm.


      Lão phu nhân tâm lại buông xuống.


      Bất quá chỉ là đứa bé mười hai tuổi , đây chỉ là chân tình mà thôi.


      ", cùng tổ mẫu cùng ." Lão phu nhân giữ chặt tay Mạc Diệc Phong.


      Mạc Diệc Phong thu người lại chút, dường như lại biến thành đứa bé trầm mặc xấu hổ , vô tình nhưng hữu ý nhìn về phía phương hướng Liễu thị .


      Lão phu nhân thấy thế, hừ lạnh tiếng: "! Có tổ mẫu ở đây, người nào cũng dám gì!" Nàng lại thoáng liếc qua Mạc Trường Thanh.


      Mạc Trường Thanh nào dám nghịch ý mẫu thân? Lập tức nghiêm mặt "Diệc Phong, tổ mẫu ngươi phải nghe lời!"


      Mạc Diệc Phong nghe vậy, lúc này mới dường như là đè nén lấy nội tâm vui sướng, cùng theo Lão phu nhân rời .


      Mạc Khanh khanh khóe miệng dần cong lên, nhìn qua Mạc Diệc Sâm vẫn nhàng an ủi Liễu thị.


      "Ngươi quả nhiên giỏi tính toán !" sau lưng Mạc Khanh khanh có giọng lạnh như băng.


      Mạc Khanh khanh thu hồi nụ cười mặt, chậm rãi quay đầu lại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :