1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sa vào phù hoa - Tây Bắc Thiên Bắc (1) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Sa vào phù hoa - Tây Bắc Thiên Bắc

      Tác giả: Tây Bắc Thiên Bắc
      Thể loại: Ngôn tình, đại, ngược.
      Số chương: hơn 70 chương (1 chương dài khoảng hơn 10 trang words)
      Nguồn: ngocquynh520
      Editor: Holynu2101
      Đây là tác phẩm đầu tiên mình edit,chắc chắn còn nhìu sai sót, các bạn thông cảm và ủng hộ mình nhé.Mình rất mong nhận được nhìu đóng góp chân thành của các pạn, giúp mình có thêm nhiều động lực edit càng ngày tốt hơn.thank mng
      note: nghe các pạn độc giả TQ truyện rất ngược, but khá hay
      Giới thiệu:

      Ánh nắng buổi chiều chói chang, chiếu vào phòng như nét mực.

      Hình bóng vừa vặn bao trùm lên người , như dây leo quấn quýt đan xen.

      Mọi người có tin , đây phải là ảo giác.

      Nhưng khóc, rơi lệ ngay trước mặt .

      Chúng tôi thương tích đầy mình.

      đổ máu, còn dùng nước mắt để bù đắp cho .​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1


      Sa vào phồn hoa


      Nếu như gặp , có cuộc sống an nhàn?


      Ngày ngày trải qua thế nào?


      Đời người phải chăng có chiều hôm nay?


      Có lẽ có cuộc sống bình thường, có tình ngọt ngào


      Vốn là vậy có thể khiến người ta cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc


      Ngày đó ít nhất phải có hai người có cùng cảm giác thế này.


      Mặc dù thời tiết u ám, khí lành lạnh.


      Nhưng bởi vì là mùa hè, khi đứng cỏ, cơn gió nhàng lướt qua, da như có đôi tay của người dịu dàng vuốt ve.


      Vốn ngày đó xuất đám cưới.


      dâu.


      , khi nào chúng ta đến nơi” tên nhóc trong xe xoay người nhìn ngoài cửa.


      Tuy mới chỉ mười tuổi, tên nhóc này sớm trưởng thành, nhưng giờ đây cũng ngăn được nỗi lo sợ của nó.


      “Hi hi” cố gắng nở nụ cười vui vẻ, nghiêng nghiêng thân thể sang bên phải, mong có thể giảm chút trọng lượng phía dưới bên trái.


      “Vâng, cố gắng giữ vững chút, chú tư bọn họ nhanh đến thôi ạ.”


      là , người thông minh như cũng phải thuận theo tên nhóc này, giờ phút này nhịn được muốn than thở.


      Đàn ông nhà họ Diêu đa phần đều có tư chất phát triển, tên nhóc này hẳn là thấy giọng có chút suy yếu.


      Lúc này, trầm mặc, thể lực của cho phép có quá nhiều động tác cùng ngôn ngữ.


      Bên ngoài khe cửa hé rất là náo nhiệt.


      Trong lòng cầu nguyện, thời gian trôi qua nhanh chút.


      “Từ trong ra ngoài nhà lớn, đều cho người lục soát tất cả các phòng. Bon họ nhất định chưa xa” Cổ Kỷ An tức giận ném điện thoại.


      “An tiên sinh, chuyện này……. rất xin lỗi. Là do đàn em của tôi sơ sót trông coi ngũ tiểu thư."


      việc gì” Người đàn ông ngồi sô-pha mặc bộ âu phục màu xanh dương đậm, hòa nhã xua tay, trông như là, người chủ có tấm lòng khoan dung, độ lượng bỏ qua cho người làm, sơ ý làm vỡ bình hoa cổ .


      Cổ Kỷ An lập tức thở phào nhõm. Tuy rằng bên ngoài từ lâu đồn đại, tổng giám đốc vừa mới tiếp quản tập đoàn Lạc thị , trước đây là người lăn lộn trong giới xã hội đen. Sau này, muốn kinh doanh hợp pháp, trở thành người có thân phận tỏa ánh hào quang.


      vốn là người nham hiểm,ác độc dữ dằn, ở hai phía thiện ác nổi tiếng khắp nơi, mọi người đều biết đến.


      Nhưng ai có thể nhìn ra người này tao nhã lịch , lại tuấn phi phàm, khuôn mặt này thực làm cho người ta hoài nghi lời đồn có phải chính xác.


      Bây giờ cũng chỉ hy vọng có thể mau chóng tìm ra Ngũ tiểu thư….


      “Ông chủ Cổ”


      “Uh, vâng” Cổ Kỷ An nhanh chóng kéo suy nghĩ của mình quay về.


      “Đây có phải con của ngài” ngón tay to tao nhã chạm vào khung hình, chỉ vào thiếu nữ cười rực rỡ bên trong.


      “Đúng vậy” Tại sao ta hình như hoàn toàn để chuyện mất tích vừa rồi trong lòng.


      “Rất đẹp chứ sao."


      Nguyên lai tồn tại cảm giác bất an, khiến nó hỏi nhiều câu “Làm sao vậy?”


      Mắt cá chân bên trái có chút đau.


      Thậm chí còn mảy may cảm nhận máu ngừng chảy ra.


      chút đau, vẫn tính là tốt. khi còn cảm giác, chết lặng, như vậy, khi gặp nguy hiểm, còn đủ sức để di chuyển.


      Thậm chí đôi chân này cũng động đậy được, vậy liền trở thành người tàn tật.
      Bản thân kết thúc như vậy, xem như xong, chỉ sợ…………


      đưa tay sờ sau gáy tên nhóc này, nếu như có chuyện may xảy ra với tên nhóc này đáng chết mà.


      Nhà họ Diêu của , cả, chị dâu, để lại tên nhóc này là người thân duy nhất cho .


      , người làm sao vậy? bên ngực của lại đau sao? Kiên trì chút nữa , chú tư đưa xe tới tiếp ứng chúng ta nhanh thôi."


      Tên nhóc ngẩng đầu nhìn tôi. Bởi vì, tối hôm qua, hộc ra máu, đối với nó vô cùng sợ hãi. Cho nên trong bóng tối, vẻ mặt của nó tràn đầy lo lắng, ngừng an ủi vết thương ngực .


      xin lỗi con. Bởi vì bảo vệ được con, ấy liền lấy con ra uy hiếp.


      Như thế nào, lại đưa đứa cháu vào cái vòng xoáy đáng sợ này đây?


      Chuyện này vốn là cùng , tới lúc, cùng tranh đấu.


      tại , tuy rằng thoát khỏi chân trái xiềng xích của ta.


      Nhưng có khả năng thoát khỏi cái xiềng xích giăng ra trong ác mộng sao?


      dám nghĩ đến, chỉ có thể bước nào tính bước ấy.


      “Được rồi, sao.Con đừng lo lắng”.


      tại, là người duy nhất có thể bảo vệ nó. Cho nên , nhất định phải kiên cường, thể ngã quỵ.


      cắn chặt môi dưới của mình, đau đớn truyền đến thần kinh não, nhất thời thanh tỉnh.




      “Xin ngài, hãy tha cho bọn họ ” người đàn ông hơn năm mươi tuổi quỳ mặt đất , mặt đầy nước mắt van xin.


      “Làm sao vậy? ộng chủ Cổ. Tôi chỉ muốn ấy đến công ty tôi làm việc. Ông cần gì như thế”.


      khuôn mặt trẻ tuổi , tuấn tú, mang theo nụ cười mê người.


      “Cầu xin ngài, tôi nhất định mau chóng tìm ra Ngũ tiểu thư. Ngài đừng đưa con tôi đến nơi đó”.


      “Thế nào, ông hài lòng với Lệ Tinh ?”


      Cổ Kỷ An hoảng hốt dám mở miệng, chỉ là gắt gao nắm chặt tay.


      Lệ tinh, có rất nhiều người trang điểm xinh đẹp, hàng đêm đến nơi này ca hát. Nơi ấy chính là thiên đường của đàn ông.Vốn là nhà chứa được trang hoàng bí mật đứng đầu thành phố này.


      “Ông chủ Cổ, nhìn xem” ngón tay trắng mịn này lại có chút màu đỏ chói mắt.


      Cổ Kỷ An khó hỉu nhìn .


      "Vãn Vãn của ta chảy máu."


      Hơn nữa còn mang theo “con chuột ” đáng chết kia cùng nhau bỏ trốn.


      vẫn mang theo nụ cười vô hại , mặt thoáng qua vẻ tàn nhẫn cùng ảo não “ Nếu như tìm được bọn họ, vậy phải làm sao mới tốt đây?”


      Khi ngẩng đầu lên lần nữa, cười đến rực rỡ, làm cho người nhìn thấy ruột gan kinh sợ.


      “Đúng rồi, ông chủ Cổ, chỗ của ông có chó quân dụng nước Đức ?”


      “Vãn Vãn” ánh mắt hẹp dài màu hổ phách, giống như hai khối bảo thạch hoàn mỹ nhất đời, long lanh, chói lọi, lãnh lẽo, vô tình.


      “Lần này, tôi tức giận”. Sau đó, liền nở nụ cười, bộ dạng vô cùng vui vẻ, vô cùng dịu dàng.


      Vệ sĩ đứng chung quanh đều im lặng, chỉ có chính bọn họ biết, lúc này ông chủ vô cùng đáng sợ, càng tươi cười rạng rỡ, càng tinh tế nhàng, cách khác, đến giới hạn của tức giận.


      Vãn Vãn, sao lại lập lại chiêu cũ?


      Hôn lễ lần trước , ràng ấy có mưu tính chạy trốn khỏi tôi, cư nhiên lại muốn lần nữa…..


      Lần này, tìm được ấy, về sau…..




      Hai người bọn họ, lớn chạy trốn, vừa đói khát lại vừa đáng thương, cố gắng trông coi địa bàn nho này.


      dám lộn xộn, dám chuyện với nhau, thậm chí ngay cả hô hấp cũng rất cẩn thận.


      Chỉ hy vọng Thượng đế phái người đến cứu họ nhanh chút.


      Nhưng,


      Bên ngoài, bắt đầu có loại yên tĩnh đến kì quái, như là yên tĩnh vận sức chờ đợi trước cơn bão táp.


      Như là tín hiệu nguy hiểm, loại linh cảm chẳng lành.


      “Này, nhóc con, tại mấy giờ?”


      “Kém mười phút nữa là ba giờ rồi”


      Cách thời gian giao hẹn chỉ còn giờ. tự với chính mình phải giữ bình tĩnh, đừng hoảng hốt, đừng khẩn trương.


      Nhưng, thanh quen thuộc trong trí nhớ khiến bắt đầu hoảng hốt.


      Nguyên nhân là do thanh đó từng nghe, từng tận mắt nhìn thấy thứ phát ra thanh đáng sợ.


      thanh tiếng chó sủa gâu gâu.


      khỏi lại nghĩ tới hoàn cảnh được an bài lần đầu tiên gặp mặt.

      Hai năm trước, HongKong.


      Peninsula Hotel.


      Nội dung chủ yếu của bữa tiệc này là.


      Hoan nghênh Diêu thị gia nhập giới tài chính HongKong. Nhân vật chính là Diêu Tư Giản.


      Ba ngày trước, toàn bộ trang đầu báo giới tài chính- kinh tế HongKong đều về người thành lập Diêu thị- Diêu Khải Dương sắp đến HongKong. Đồng thời, dẫn theo con ông ta tham gia bữa tiệc tiếp đãi ở Peninsula Hotel. Hơn nữa, bữa tiệc đêm đó , ông ta còn muốn chọn phu quân như ý cho Nhị tiểu thư.


      Cho nên, những người tiến vào đây, người nào cũng đưa ánh nhìn đến Diêu Tư Giản ăn mặc rực rỡ.


      Làm chủ tịch Diêu thị, ấy có lợi ích và tài sản khiến cho đàn ông vô cùng ham muốn.
      Lấy được ấy, giang sơn và mỹ nhân đều có trong tay.


      Đêm nay, đám đàn ông ở buổi tiệc này nhất định tận tình lều mạng chém giết lẫn nhau rồi.


      Diêu Vãn luôn luôn chán ghét tham gia tiệc rượu nhàm chán với cha và các chị.


      Dường như, đàn ông, phụ nữ ở đây chỉ sợ người khác nghe được chuyện mình mà cố tình gia tăng lượng.Huyên náo, ầm ĩ khiến khỏi nhức đầu.


      Vừa định trở lại phòng lầu để nghỉ ngơi, còn bị tam ca của – Diêu Mạnh đứng chắn trước cửa.


      Quả muốn tới đứng cạnh piano, vừa vặn nhìn thấy mọi người chăm chú nhìn Diêu Tư Giản.


      Diêu Vãn trong lòng thở dài tiếng, nghĩ tới qua.


      Lại làm gì được bị tam ca nắm chặt tay.


      “Em bảo này, nhìn cục diện trước mắt thế này, cha là muốn đem chị gả nhanh chút.”


      Nhìn Tư Giản phong tình vạn chủng hạ cánh tay , chút chi phối cơn sóng lớn cuộn trào. Diêu Mạnh nháy mắt trêu chọc.


      Đối với lời của Diêu Mạnh, từ chối cho ý kiến , cười cười.


      Tiếp theo, rất có hứng thú xoay người nhìn con út Diêu gia- Diêu Vãn.


      “Tiểu Vãn, em thế nào?”


      “Có tìm được hai đối tượng như ý ?”


      có”. Diêu Vãn đứng bên lắc lắc ly rượu. Vẻ mặt tràn đầy miễn cưỡng việc liên quan đến mình.


      Tư Giản thoáng chút mờ ám, là cười cười.


      “Vậy em tốt nhất cũng nên bắt đầu xem xét, tiểu Vãn. Cha chỉ tính toán cuộc hôn nhân”.


      Có ý tứ gì?


      Diêu Vãn ngẩng đầu nhìn chị.


      Cha nghĩ rằng thay em tìm tờ “phiếu cơm dài hạn”.


      Tư Giản cười cười nhíu mày nhìn .


      Diêu Vãn mắt khép mờ, cắn cắn môi. sao cả, người nào đó chỉ tuyển người có văn vẻ, có cách nào giúp dòng họ làm ăn. Xứng đáng bị mọi người muốn ở nhà đươc người khác chăm sóc, che chở.


      Diêu Mạnh nhìn ra Diêu Vãn hài lòng, nửa đùa phụ họa câu.


      “Như vậy, nhà chúng ta có thể nhận hai phần tiền mừng rồi..haha..”


      đẩy Diêu Tư Giản phía sau lưng, ra hiệu đừng nữa.


      số chuyện trong nhà nên đề cập đến.


      Tư Giản cũng biết mình đùa quá mức, chuyển mục tiêu, cười tủm tỉm hạ thấp giọng hỏi.


      “Các em có chú ý đến con trai lớn Trình Tố Khải đứng ở giữa bố chồng kia?”


      “Hả! có chú ý. Có gì đặc biệt sao?”


      Diêu Mạnh tò mò nhìn người bao giờ để đàn ông vào mắt – Nhị Tỷ. Lần đầu tiên từ miệng chị ấy nghe được tên tuổi người đàn ông.


      Diêu Vãn cũng ghé mắt nhìn .


      Diêu Tư Giản vẫn cười cười, vừa xinh đẹp lại hấp dẫn.


      “Đêm nay, người đó liếc mắt cái cũng nhìn đến chị.”


      “Hả! hay giả?”


      “Em còn tưởng rằng là đàn ông chống lại được sức quyến rũ của nhị tỷ chứ”


      Diêu Mạnh sợ hãi than, trong đám người bắt đầu tìm kiếm người đặc biệt ấy.


      , đàn ông bình thường khỏe mạnh, tươi sáng nào có thể bị Diêu Tư Giản hấp dẫn, ấy chính là bản sao của mẹ mình.


      Cũng chính là người tình của Diêu Khải Dương, người thời vận tốt, lại vọng tưởng thành ngôi sao tam lưu.Lúc ấy, phu nhân Diêu Khải Dương ôm đứa bé thứ nhất- Diêu Tạ. Nhiều bất tiện khiến Diêu Khải Dương quanh minh chính đại ra vào đủ các nơi chốn ca hát.Vì vậy, năm sau nhà họ Diêu nghênh đón đứa thứ nhất Diêu Tạ được bao lâu tiếp đến là đứa trẻ thứ hai phải con của vợ cả - Diêu Tư Giản, đứa thứ ba – Diêu Mạnh.Dựa theo tục lệ nhà họ Diêu, trừ đứa , phải vợ chính thức được gả vào, được phép vào nhà họ Diêu. Cho nên, Diêu Tư Giản từ sau khi lọt lòng cũng chưa từng gặp qua mẹ ruột của mình.


      Tìm được mục tiêu, Diêu Mạnh đánh giá thân hình người này vừa yếu ớt lại gầy gò, thầm nghĩ người đàn ông này đủ xuất sắc aaa, chẳng lẽ…..


      “Nhị tỷ, chị bị người đó hấp dẫn?”


      “Chị người đàn ông chú ý đến mình, mà cảm thấy hứng thú đối với ta.”


      châm chọc thoáng chút cười, sau đó lại nhíu mi .


      “Chỉ vì điều này khiến chị rất bối rối.”


      “Vì sao?”


      Ngay cả Diêu Vãn cũng cảm thấy kì quái, nhị tỷ chưa từng có bất cứ chuyện gì khiến chị ấy bối rối.


      “Cha tìm chị chuyện”.


      Diêu Mạnh cùng Diêu Vãn nín thở chờ đợi đáp án.


      “Về sau, hai người phải gọi ấy – rể”.


      Diêu Mạnh,Diêu Vãn đưa mắt nhìn nhau, muốn rể rồi?


      “Tên đó!?”


      Diêu Tư Giản tao nhã gõ gõ thứ nhất piano.


      “Có tin tức nội bộ, ấy là người thừa kế, ông già cực kỳ muốn thể thức tập đoàn.”


      Lý do hết sức đầy đủ chứ. Phương thức chính là làm trùm trong giới tài chính.


      Khó trách, phải an bài như vậy.Diêu Mạnh ở trong lòng gật đầu.


      “Chỉ là, dựa vào sức quyến rũ của nhị tỷ, người đó rất nhanh chị”. Điểm này, Diêu Mạnh dám chắc cam đoan như thế.


      Diêu Tư Giản bất đắt dĩ thở dài giễu cợt.


      “Lần này chỉ e là đươc.”


      “Nguyên nhân là gì?”. Diêu Mạnh truy hỏi.


      Diêu Tư Giản cong cong đôi mi thanh tú vẻ khiêu khích, ánh mắt khinh thường, tập trung nhìn bóng dáng phía xa xa.


      “Tên đó, thích đàn ông?”


      Bên cạnh, hai người cùng lúc ngã miệng lãnh khí, đúng là khó khăn rất lớn.




      Quán bar “Third sexual”.


      Diêu Vãn có chút hơi ngượng ngùng , kiên trì đứng trước cửa.


      “Em muốn vào trong,Tam ca”.


      “Tiểu Vãn, đến HongKong tiến vào loại “Hồng Đăng khu” chẳng khác nào đến. Em coi như bồi Tam ca vào trong xem chút ”. Diêu Mạnh nắm lấy tay chặt chẽ buông.


      Tuy rằng, bị người đường hiếu kỳ nhìn nhìn, vẫn đứng nơi này như cũ, chịu bước bước.


      Diêu Mạnh thở dài, biết nếu như lý do vô cùng mê người, Diêu Vãn tuyệt đối khăng khăng vẫn như vậy, có chết cũng vào.


      “Tiểu Vãn, nếu như em theo vào, cho em biết tin tức của Tứ đệ”.


      Diêu Vãn ngẩn người, suy xét.


      Diêu Mạnh xoắn nâng cánh tay, tràn đầy lòng tin chờ .


      Lấy điều kiện này trao đổi, tuyệt đối đồng ý.


      Cuối cùng, Diêu Vãn nhanh chóng bước chân vào trong, giống như tốc độ người sợ hãi cầm phải vật dơ bẩn.


      HongKong sống về đêm thối nát, trụy lạc, trị diễm, mị hoặc.


      Phóng xuất ra hết thảy giấc ngủ tại địa ngục, rơi xuống linh hồn.


      “Third Sexual” nhìn từ bên ngoài, cảm thấy bên trong nhất định rất , nhưng vào bên trong mới có thể ý thức được , hóa ra đây mới là thiên đường .


      Sàn nhảy trung tâm, có cái vòng tròn khoảng chừng 30 thước trái phải giương đài. đỉnh treo cái đèn vàng tối tối, làm cho cả Pub có loại cảm giác trụy lạc nên lời. nhạc, cũng là như có như , giống như giữa những tình nhân thầm chậm rãi xẹt qua.


      “Tiểu Vãn, xem kìa”. Diêu Mạnh cúi người, lặng lẽ dùng ánh mắt cho Diêu Vãn nhìn kĩ phương hướng.


      Diêu Vãn nhìn về hướng phía góc tường, người đàn ông nho nhã, khoan khoái ngồi ở nơi đó, cặp mắt thẳng tắp chăm chú nhìn sân khấu, mặt chút thay đổi.


      ấy nhất định là rể tương lai của chúng ta được tuyển chọn.”


      Hóa ra, ấy chính là người cả đêm cũng nhìn đến Nhị tỷ của chúng ta a.


      có gì đặc biệt, đôi mắt đờ đẫn tựa như tượng gỗ bị cướp linh hồn trống rỗng.


      Chẳng qua là, ấy cũng tới nơi này?


      Diêu Mạnh cố tình thần bí đẩy đẩy .


      “Tiểu Vãn, có biết chủ đề tối nay ở PUB là gì ?”


      “Biểu diễn thời trang”. Mới vừa rồi chính .


      “Người bạn của ơi, nếu như muốn xem thời trang, ai lại phải xa hoa lớn như vậy , số tiền bỏ ra đủ để mua cả máy bay tư nhân.”


      “Vậy là cái gì?”


      Diêu Mạnh chậm rãi hớp ngụm rượu, nhìn , cười đến mập mờ.


      “Vũ nữ thoát y. Vũ nữ mình diễn, cỡi, quần áo”.


      Cuối cùng những chữ kia, Diêu Mạnh tăng thêm lượng, Diêu Vãn nghe được hiểu tại sao run lên.


      Cái thế giới này điên rồi, hay là ban đêm tại nơi này, mọi người thích phóng túng?
      Diêu Vãn cảm thấy có chút ghê tỡm, mình nửa đêm ngủ được, liền vì theo ấy xem màn vũ nữ thoát y?


      Diêu Mạnh liếc cái, cười hài hước.


      “Tiểu Vãn, em định nhìn họ?”


      muốn”.


      “Tiểu Vãn, thú vị, có lúc làm em giống như bà già tám mươi tuổi khô khan, cứng ngắc có kinh nghiệm”.


      điệu bộ nghiêm túc, tựa như chân lý nhân gian cho em nghe.


      Diêu Vãn vô lực, tại sao theo ấy đến nơi này?


      “Vậy cứ coi em như lão xử nữ tám mươi tuổi được rồi”. nhìn ràng đường, chuẩn bị đứng dậy rời .
      chaunguyen03 thích bài này.

    3. chaunguyen03

      chaunguyen03 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Bạn ơi cho mình xin bản convert truyện này dc ko. Mình muốn đọc truyện này lắm mà drop mất r hic :-(

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :