1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 69: Gây chuyện hãm hại
      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên thấy hai người ngồi xổm hành lễ, cũng gọi đứng lên, ngược lại : "Đan dung hoa sai rồi, bản cung cũng đến đây được lúc rồi, vẫn thấy dung hoa có động tác gì, thậm chí còn thèm đứng dậy. Nếu ở trong trường hợp quan trọng dung hoa cũng làm vậy, người hiểu chuyện dung hoa phản ứng chậm, nhưng người biết chuyện chỉ nghĩ dung hoa hiểu quy củ, làm hậu cung Đại Hán mất mặt."


      Đan dung hoa nghe thấy những lời này, sắc mặt cực kì xấu xí.


      Khiêm dung hoa để ý Đan dung hoa bị Kỷ Trà Huyên chế nhạo, nhưng nàng ta lại oán hận cùng bị phạt với Đan dung hoa.


      "Bản cung mới giữ ấn phượng, tạm thời so đo với dung hoa, miễn cho dung hoa xấu hổ, nhưng mời dung hoa nhớ kỹ, nếu có lần sau, bản cung nhất định xử lý nghiêm khắc, nếu bản cung cũng sợ dung hoa nhớ lâu." Kỷ Trà Huyên thản nhiên .


      Thục phi liếc mắt nhìn Kỷ Trà Huyên, : "Giản thục nghi có bản lĩnh, thế nhưng dám răn dạy phi tần trước mặt bản cung."


      Dường như Kỷ Trà Huyên quên gọi hai người đứng dậy, nũng nịu với Thục phi: "Muội được hoàng hậu nương nương giao phó trọng trách, tự nhiên luôn ghi nhớ trách nhiệm của mình, hai vị muội muội làm sai, muội quan tâm đến ngược lại phụ tín nhiệm của hoàng hậu nương nương."


      Thục phi cười lạnh, với Đan dung hoa cùng Khiêm dung hoa: " hành lễ xong rồi, đứng dậy ."


      Lúc này Kỷ Trà Huyên cũng ngăn cản. Nàng ngồi xuống, bởi vì nàng muốn ngồi phía dưới, nếu nàng ngồi xuống, mấy tháng sau, do Thục phi làm chủ. Cứ như vậy, cũng phải chuyện tốt cho Kỷ Trà Huyên.


      Nàng liếc mắt nhìn Đan dung hoa, : "Ngươi cái gì với Thục phi tỷ tỷ?"


      Thân thể Đan dung hoa co rụt lại, nhưng Khiêm dung hoa đứng cạnh thấy vậy, nhàng đụng nàng ta chút. Đan dung hoa cũng to gan hơn, nàng ta ngẩng đầu lên.


      "Thục nghi nương nương xấu xa, tần thiếp cùng các vị tỷ muội có ý tốt đến bái kiến thục nghi nương nương, nhưng thục nghi nương nương lại ép buộc mọi người uống chén nước ô mai."


      Kỷ Trà Huyên cười lạnh: "Hóa ra ân huệ của bản cung ở trong lòng dung hoa là ép buộc sao? Dung hoa cũng biết tốt xấu."


      Đan dung hoa chỉ tay vào Kỷ Trà Huyên, : " dễ nghe, nhưng trong ngày tốt ngài được tấn phong, tần thiếp dám theo, càng làm tần thiếp kinh sợ là ngài hạ độc trong nước ô mai." xong, Đan dung hoa quỳ xuống trước mặt Thục phi, : "Nương nương, còn xin ngài lấy lại công bằng cho tần thiếp."


      Thục phi mỉm cười, hỏi: "Giản thục nghi, ngươi còn muốn ?"


      Kỷ Trà Huyên thản nhiên : "Chứng cớ đâu?"


      Thục phi nhìn Đan dung hoa, hỏi: "Có chứng cớ sao?"


      Đan dung hoa : "Các vị tỷ muội đều có thể làm chứng, nước ô mai kia thoang thoảng có mùi hương lạ, giống hệt như hư hương thảo. Hơn nữa nước ô mai cũng hơi có vị đắng, cũng biết thục nghi nghĩ ra biện pháp gì để cho thêm hư hương thảo." Hư hương thảo là vị thuốc đặc biệt, viện thái y còn cất chứa ít, mặt khác hiệu thuốc lớn ngoài cung cũng có. Bởi vì nghiền hư hương thảo thành bột phấn, sau đó thả vào canh thuốc, có thể làm cho người ta vô sinh trong thời gian dài, sau khi hoàng đế ngẫu nhiên sủng ái ca kĩ phải uống canh thuốc này. Hư hương thảo rất đắng, cho dù cho đường ngọt nhất vẫn thể làm mất vị cay đắng, hơn nữa mùi hư hương thảo rất nhạt, dễ dàng che giấu. khi ăn vào, thái y cũng rất khó phát . Chẳng qua nó có vị đắng, nên dễ dàng phân biệt. Nhưng nếu có biện pháp che lấp vị cay đắng, có thể là vũ khí lớn nhất.


      Nhưng qua rất nhiều năm, vẫn chưa có ai nghĩ ra biện pháp che lấp vị cay đắng này.


      Đan dung hoa luôn nghĩ rằng Kỷ Trà Huyên cho thêm hư hương thảo cùng số thứ khác vào nước ô mai.


      Đan dung hoa vừa khóc vừa : "Mấy ngày nay tần thiếp vẫn chưa sạch kinh, cho nên khi ở trong cung, đột nhiên bị đau bụng. Tần thiếp gọi thái y đến bắt mạch, Hoàng thái y tần thiếp ăn phải vật nên ăn, nhưng vẫn thể tra ra là vật gì, ràng là trúng độc này thôi!" Nếu ăn phải hư hương thảo trong kì kinh nguyệt, rất có khả năng bị đau thắt bụng.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Khiêm dung hoa đứng bên, hỏi: "Khiêm dung hoa cũng nghĩ vậy sao?"


      Khiêm dung hoa : "Tần thiếp từ uống nước ô mai, nhưng vì nể mặt nương nương, vẫn uống ít, có hương vị cay đắng."


      Thục phi vỗ bàn, lớn tiếng hỏi: "Giản thục nghi, ngươi còn muốn ?"


      Kỷ Trà Huyên thản nhiên : "Chỉ mấy câu muốn đổ tội cho bản cung, Thục phi tỷ tỷ nghĩ rằng ấn phượng ở trong chỉ là vật trang trí thôi sao?"


      Thục phi : "Bản cung có phượng nghi, tự nhiên có thể quản lý ngươi."

      Kỷ Trà Huyên nhìn Thục phi, : "Có thể quản lý là chuyện, nhưng tần thiếp khuyên nương nương nên hiểu , đừng bị tiểu nhân châm ngòi quan hệ của tần thiếp cùng nương nương, khiến hậu cung ổn định."


      Thục phi : "Thục nghi yên tâm, bản cung đều có kết luận. Nhưng trong lúc này, còn mời thục nghi phục tùng bản cung điều tra."


      Kỷ Trà Huyên : "Thục phi tỷ tỷ chuẩn bị làm như thế nào?"


      Thục phi cười : "Nếu thục nghi phục, bản cung có thể sai người xem xét lần trong cung muội muội, cũng có thể chứng minh trong sạch của muội."


      Lục soát cung sao? Nàng ta mưu này từ đầu , nếu cũng đến nhanh như vậy. Nàng ta giữ phượng nghi, Kỷ Trà Huyên giữ ấn phượng. Phượng nghi chỉ được sử dụng trong trường hợp lớn như tuyển tú hiến tế, mà ấn phượng của Kỷ Trà Huyên cho người phụ trách mọi việc trong hậu cung, dưới tình huống này, dù thế nào Kỷ Trà Huyên cũng có quyền lợi lớn hơn chút.


      Hôm nay vừa được tấn phong lại giữ ấn phượng, nếu cung điện của Kỷ Trà Huyên bị Thục phi lục soát, mặc kệ có kết quả gì, nàng cũng mất hết thể diện.


      Người phụ trách các cục trong cung là người xem hướng gió và xu lợi nhất, triều đại này còn chưa có người đứng đầu hiên nào bị lục soát cung điện, Kỷ Trà Huyên thành người đầu tiên. Cho dù Thục phi thể lục soát ra vật gì, nàng ta chỉ cần đổ hết lỗi lầm lên người Đan dung hoa là xong, nàng ta có tổn thất gì. Mà Kỷ Trà Huyên giữ ấn phượng lại chỉ huy được người khác, đương nhiên bị liên lụy. Như vậy, cho dù Thục phi phụ trách các việc vặt trong cung, cũng có thể lấy lý do Kỷ Trà Huyên xử lý mọi chuyện tốt mà nhúng tay vào. Cuối cùng Kỷ Trà Huyên làm hoàng thượng thất vọng càng là chuyện kinh khủng hơn.


      Đương nhiên, nếu điều tra được cái gì, là chuyện rất tốt với Thục phi. Nàng ta để ý thêm mồi lửa, đánh Kỷ Trà Huyên rơi xuống bụi rậm.

      Kỷ Trà Huyên cười lạnh : "Bản cung là người đứng đầu hiên, cũng là mẹ đẻ của hai vị hoàng tử, ngay cả hoàng hậu nương nương cũng dễ dàng ra từ lục soát cung điện. Thục phi tỷ tỷ vừa lấy phượng nghi, bức bách muội muội sao?"


      Thục phi chậm rãi : "Đan dung hoa thề thốt muội muội nhẫn tâm, muội muội lại mình trong sạch, khiến bản cung đau đầu, biết nên tin ai? Cho nên, cứ lục soát cung ràng thôi."


      Kỷ Trà Huyên , "Cứ theo lời Thục phi tỷ tỷ, trừ việc lục soát cung, có biện pháp khác chứng minh trong sạch của muội sao?" Thục phi : " bằng muội muội cho bản cung có biện pháp nào làm mọi người tin phục?"


      Kỷ Trà Huyên gì.


      Thục phi thản nhiên : "Giản thục nghi, nếu bản cung bẩm báo chuyện này, bị hoàng thượng hoặc thái hậu ra lệnh soát cung, càng có lợi với thục nghi thôi?"


      Kỷ Trà Huyên quay đầu nhìn Đan dung hoa.


      "Ngươi xác định bản cung hại ngươi sao, bản cung cho ngươi biết, nếu ngươi vu cáo bản cung, đây là tội lớn, ai có thể cứu được. Ngươi vẫn nghĩ vậy sao?"


      Đan dung hoa căng thẳng, sắc mặt biến đổi, tay Khiêm dung hoa hơi nâng lên, Đan dung hoa liếc mắt nhìn Khiêm dung hoa, : "Giản thục nghi cần đe dọa tần thiếp, những lời tần thiếp đều là ."


      Kỷ Trà Huyên đứng dậy.


      "Thục phi muốn dùng phượng nghi ra lệnh sao?"

      Thục phi cười : "Đương nhiên, nếu bản cung cũng dám điều tra cung điện của muội muội."


      Kỷ Trà Huyên cao giọng gọi: "Tiểu Thuật tử, Tử Châu, các ngươi mang người của xem, nhìn kỹ cho bản cung, đừng để người ta thả đồ bẩn thỉu vào quấy rầy đến tam hoàng tử của bản cung."


      Trong lời lộ ra châm chọc rất ràng.


      Thục phi cười lạnh, nàng ta vung tay lên, người bên cạnh cũng hành lễ với Kỷ Trà Huyên theo tiểu Thuật tử cùng Tử Châu vào trong.


      Thời gian chậm rãi trôi qua, Kỷ Trà Huyên đứng tại chỗ có hành động gì.


      Thục phi vô cùng sốt ruột, Đan dung hoa khẩn trương nhất, Khiêm dung hoa cũng sốt ruột chờ đợi.


      Khoảng nửa canh giờ trôi qua (1 tiếng), tất cả mọi người đều ra.


      Đan dung hoa cùng Khiêm dung hoa khẩn trương nhìn qua, khi nhìn thấy người của Thục phi cầm túi giấy, hai người cực kì mừng rỡ. Khóe miệng Kỷ Trà Huyên hơi nhếch lên.


      "Nương nương, Tĩnh An hiên có đồ vật lạ nào." Chu Lộc .


      Thục phi chắc chắn lắm, chẳng lẽ có đồ vật cấm hoặc vượt cấp nào sao? Nàng ta vô cùng kinh ngạc, vị phi tử được sủng ái, trong cung luôn có số đồ vật cấm hoặc vượt phẩm cấp, Thục phi cũng tính toán lục ra được vật chứng hư hương thảo, nàng ta thầm nghĩ làm Giản thục nghi bị nhục nhã, cũng muốn lục ra vật cấm hoặc vượt cấp để răn dạy nàng. Dưới tình huống này, hai đồ ngu kia hình như trúng bẫy rồi.

      "Sao có thể chứ?" Khiêm dung hoa kêu to, tuy nàng ta biết suy đoán của Đan dung hoa vượt qua ba phần, nhưng vì thành công kéo nữ nhân nghèo hèn kia xuống, nàng ta lại sử dụng lực lượng dấu lần nữa để thả đồ cấm vào, sao có thể lục soát ra chứ?


      Mà thân thể Đan dung hoa mềm nhũn.


      Khiêm dung hoa nhìn Chu Lộc, lạnh lùng hỏi: "Vậy ngươi cầm cái gì?"


      Chu Lộc cũng biết nên làm gì, Thục phi trừng mắt nhìn y.


      "Đây là đồ Thuật tổng quản của Tĩnh An hiên đưa cho nô tài, là bột phấn nước ô mai còn thừa lại hôm nay."


      Kỷ Trà Huyên cười khẽ: "Người đâu, truyền gọi Hoàng thái y bắt mạch cho Đan dung hoa."


      Thục phi cũng thay đổi sắc mặt.


      Khiêm dung hoa hiểu , ánh mắt nàng ta trầm liếc mắt nhìn Đan dung hoa mềm nhũn mặt đất, trong mắt lên tàn nhẫn.


      "Thục phi tỷ tỷ thong thả, cuối cùng muội muội cũng muốn chứng minh trong sạch của mình."


      Thục phi : "Thục nghi có tâm tư lớn."


      Kỷ Trà Huyên : "Vẫn còn kém thủ đoạn tiến có thể tấn công lui có thể phòng thủ của Thục phi nương nương."

      Phòng trong nhất thời gì.


      Khiêm dung hoa đỡ Đan dung hoa dậy, dường như bơm hơi cho ả ta, ánh mắt của Thục phi cùng Kỷ Trà Huyên đều đặt người bọn họ.


      Hoàng thái y đến rất nhanh, nhìn thấy tình hình trong Tĩnh An hiên, vội vàng hành lễ với các vị chủ tử nương nương.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Hoàng thái y, bản cung gọi ngươi tới nhìn xem trong cặn bã nước ô mai này có thành phần dược liệu ?"


      Hoàng thái y ngạc nhiên, nhưng làm nghề y trong cung nhiều năm, cũng hiểu mình bị cuốn vào mưu trong hậu cung. Chẳng qua Giản thục nghi truyền gọi, cũng chỉ có thể tận tâm làm theo.


      bèn lấy châm bạc ra, chọn ít bột phấn đưa lên mũi ngửi.


      khí trong điện yên tĩnh đến cực điểm.


      "Như thế nào?" Thục phi hỏi.


      Hoàng thái y : "Bẩm nương nương, canh ô mai này trừ ô mai và nguyên liệu nấu ăn, cũng chỉ bỏ thêm hoàng liên cùng hoa mai."


      Thục phi khẳng định chắn trúng bẫy.


      Nàng suy nghĩ rất kĩ lưỡng, nhưng người ta đoán được tâm tư của nàng, dẫn nàng nhập bẫy.


      Tâm tư kín kẽ.


      Kỷ Trà Huyên lại nhìn Đan dung hoa, cười : " bắt mạch cho Đan dung hoa ."


      Hoàng thái y thấp giọng đáp: "Vâng."


      Hoàng thái y đến bên người Đan dung hoa, còn chưa bắt mạch, Đan dung hoa vội vàng kêu lên: "Thái y, phải ngài ta ăn phải đồ có độc sao? Ngài mau bắt mạch cho ta, xem có phải hư hương thảo ."


      Sau lưng Hoàng thái y chảy ra mồ hôi lạnh.


      Quả nhiên là mưu trong hậu cung.


      "Dung hoa chủ tử, lúc trước vi thần khuyên chủ tử nên dùng nhiều hương cơ hoàn. Thể chất của chủ tử nếu dùng hư hương thảo, chỉ sợ rong huyết, cung hàn của chủ tử tích lũy đến trình độ nhất định."


      Sắc mặt Đan dung hoa trở nên xám trắng.


      Kỷ Trà Huyên bật cười, nhìn ra, Đan dung hoa vẫn dùng hương cơ hoàn. Cũng khó trách thái y khó mở miệng, hương cơ hoàn tên như ý nghĩa là hương cơ, có chỗ rất tốt với dung nhan. Đây là phối phương để làm đẹp bí mật trong cung, nhưng thể dùng nhiều.
      lananhtran51, Thảo17, Aliren13 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 70: Mưu kế trong việc trị tội
      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên cho Hoàng thái y lui ra.


      Hoàng thái y cung kính hành lễ, sau đó rời , lại đứng ở nơi này, cũng phải chuyện tốt.


      Làm thái y, kiêng kị nhất là tham dự vào mưu trong hậu cung. Hôm nay gặp phải cứ xem như gặp vận rủi, nhưng có thể thoát thân, trở về phải bảo phu nhân chùa thắp hương mới được.


      Thục phi : "Nếu Giản thục nghi trong sạch, bản cung ở lâu."


      Kỷ Trà Huyên : "Nương nương giữ phượng nghi, lại dễ tin lời kẻ khác như vậy, biết về sau trong cung xuất bao nhiêu chuyện bất bình đây?"


      Thục phi lạnh nhạt : "Thục nghi sai rồi, nếu thục nghi có chứng cớ chứng minh mình trong sạch, bản cung cũng thể làm như vậy. Bản cung luôn muốn xử lý công bằng, mặc kệ người đó lúc trước có quan hệ tốt với bản cung như thế nào, chỉ cần mắc lỗi, bị mọi người nghi ngờ, bản cung nhất định nghiêm khắc điều tra."


      Lại nhìn Đan dung hoa, bình thản : "Còn mau xin lỗi Thục nghi ?" Lại với Kỷ Trà Huyên: "Mọi người cũng là tỷ muội, Đan dung hoa cũng quá đa nghi rồi, tuy rằng hiểu lầm Thục nghi, nhưng Thục nghi luôn miệng lấy hoàng hậu nương nương làm tấm gương, hoàng hậu nương nương luôn nhân từ hào phóng, chắc thục nghi cũng so đo!"


      Kỷ Trà Huyên cũng thèm ngước mắt lên, hôm nay ả ta muốn làm mất mặt Tĩnh An hiên, bây giờ còn muốn xé tầng nữa sao.

      "Hoàng hậu nương nương rất hiền lành hào phỏng với các tỷ muội trong cung, nhưng cũng phải thành lập nền tảng các vị tỷ muội tuân thủ quy củ, lễ nghi. Nhưng Đan dung hoa lại xấu chủ vị, tung lời đồn, rối loạn cung đình, những việc này đủ gây thành tội lớn, vì Thục phi nương nương quá nhân từ, mới khiến những kẻ tiểu nhân như thế này gây chuyện."


      Thục phi nhìn Kỷ Trà Huyên bằng ánh mắt sắc bén, nàng lập bẫy bắt người lập uy thôi, ả ta biết ngăn cản được. nay ngoài mặt khen ả ta, ngầm ả ta ngu xuẩn phân biệt được trắng đen.


      Điều này cũng đủ khiến ả tức giận, lúc này Bảo Tiếc luôn hầu hạ bên cạnh nhịn được lôi kéo tay áo Thục phi, Thục phi tỉnh táo lại, nếu ả ta lại quát Kỷ Trà Huyên trong Tĩnh An hiên, vậy lí do soát cung vì công bằng nghiêm minh cung rất giả dối.


      Mắt thấy Thục phi gì, Đan dung hoa nóng nảy, Khiêm dung hoa che giấu tức giận trong mắt.


      Kỷ Trà Huyên đến trước mặt Đan dung hoa, lạnh nhạt : "Hóa ra trong mắt Đan dung hoa, bản cung là người rắn rết như thế sao."


      Đan dung hoa cắn chặt răng, lập tức quỳ xuống dập đầu, : "Nương nương, đều do Khiêm dung hoa khiến tần thiếp hiểu lầm nương nương."


      Kỷ Trà Huyên nhìn qua thấy Khiêm dung hoa còn vẻ mặt bình tĩnh nữa.


      " bậy, do ngươi tự suy đoán Giản thục nghi hạ độc, còn muốn lôi kéo ta vào."


      Đan dung hoa : "Nếu phải ngươi lặp lại hư hương thảo làm bụng trụy đau trong kì kinh nguyệt, sao ta có thể nghi ngờ Giản thục nghi"


      Khiêm dung hoa : "Là tự ngươi hỏi, ta chỉ trả lời thôi."


      Lúc này Đan dung hoa hiểu Khiêm dung hoa chuẩn bị đổ hết tội lỗi cho nàng ta.


      " ràng ngươi người của ngươi thấy cung nữ của Tĩnh An hiên cất giấu hư hương thảo, nếu sao ta có thể tin ngươi."


      Khiêm dung hoa tát nàng ta, : "Con tiện nhân này, vừa xấu Giản thục nghi, bây giờ còn muốn xấu ta."


      Thục phi nhíu mày, nàng ta nghĩ lợi dụng hai người họ làm mất mặt Kỷ Trà Huyên có phải sai lầm ?


      Kỷ Trà Huyên cười nhạo nhìn hai người họ làm trò hề.


      ra là thế, Khiêm dung hoa lại còn định lấy giả làm , sau đó kích động Đan dung hoa. Nếu Kỷ Trà Huyên đoán sai, hai người này chuyện, tất nhiên có người khác nghe được.


      Thấy hai người bắt đầu đánh nhau, Thục phi vỗ bàn, quát: "Dừng tay cho bản cung, hai chủ tử đánh nhau trước mặt nô tài còn ra thể thống gì!"


      Hai người từ từ buông tay ra, Thục phi sờ trán, : "Những chuyện còn lại, thục nghi tự xử lý thôi, bản cung quay về." Bảo Tiếc vội vàng đỡ Thục phi đứng dậy, đám người ra ngoài điện.


      Thục phi ngang qua bên cạnh Đan dung hoa cùng Khiêm dung hoa, Đan dung hoa kêu lên: "Nương nương..."

      Thục phi : "Ngươi thề thốt thục nghi hại ngươi, vì yên ổn trong hậu cung bản cung mới làm ra động tác lớn như vậy, hôm nay sau khi thục nghi phạt ngươi, ngày mai bản cung cũng trị tội ngươi."


      xong, Thục phi mang theo nhân rồi.


      khuôn mặt Kỷ Trà Huyên nở nụ cười có ý nghĩa , ngày mai lại xử phạt, đây là muốn bảo vệ Đan dung hoa.


      "Khiêm dung hoa, Đan dung hoa sao, ngươi thấy cung nữ của bản cung cất dấu hư hương thảo sao?"


      Khiêm dung hoa lập tức đáp lại: "Đan dung hoa dám xấu nương nương, xấu tần thiếp cũng ngạc nhiên."


      Kỷ Trà Huyên nhìn Đan dung hoa, lúc này Đan dung hoa hiểu mọi chuyện, trước tiên nàng ta xấu Kỷ Trà Huyên, câu kế tiếp nếu có chứng cớ, cũng thể tạo thành chứng cứ nàng ta phạm tội.


      Nàng ta khó được thông minh lát, thẳng tắp quỳ xuống nhận tội.


      "Tần thiếp có tội."


      Kỷ Trà Huyên gì.


      Đan dung hoa còn thêm: "Lúc này cách quốc khánh quá gần, hoàng hậu nương nương có thai lại là việc vui rất lớn, nương nương."


      Kỷ Trà Huyên cười khẽ: "Ngươi uy hiếp bản cung sao?"

      Đan dung hoa thưa: "Tần thiếp dám, cho dù nương nương trừng phạt tần thiếp như thế nào, tần thiếp vĩnh viễn ghi nhớ ân đức của nương nương."


      Kỷ Trà Huyên cúi người xuống, nhìn mặt Đan dung hoa, tái nhợt, nhưng vẫn còn nét đẹp khác.


      Đan dung hoa chạm đến ánh mắt của Kỷ Trà Huyên, tự chủ được cúi đầu.


      Kỷ Trà Huyên đến bên tai Đan dung hoa, bằng giọng chỉ hai người nghe thấy: "Bản cung chán ghét bị người khác uy hiếp nhất, nhất là bị quân cờ người khác lợi dụng uy hiếp."


      Đan dung hoa hoảng sợ : "Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"


      Kỷ Trà Huyên lại đứng lên, trả lời nàng ta, nhưng dáng đứng thẳng tắp cùng sắc mặt lạnh lẽo, bộc lộ ra lạnh lùng của nàng.


      "Đan dung hoa đầu tiên xấu nương nương, sau đó lại xấu tần thiếp, phải trừng trị nghiêm khắc kẻ tiểu nhân như thế." Khiêm dung hoa đột nhiên .


      Đan dung hoa vội vàng với Kỷ Trà Huyên: "Nương nương, tần thiếp xấu nương nương là lỗi của tần thiếp, nhưng lúc trước Khiêm dung hoa cũng có ý đồ xấu nương nương, nương nương cũng phải trừng trị để gìn giữ quy củ trong cung."


      Khiêm dung hoa cười nhạo nhìn nàng ta, trong lòng cho là đúng, tuy nàng ta có vị phân thấp, nhưng chỉ cần mẫu thân còn ở, nàng ta còn phải sợ gì. Lúc này nàng ta lại hi vọng mình bị phạt nặng, cũng dễ cho mẫu thân vào cung chuyện cùng biểu ca, thái hậu.


      Kỷ Trà Huyên thấy Khiêm dung hoa tranh luận, hiểu trong lòng. Nàng : "Phùng ma ma, cầm ấn phượng đến đây."

      "Vâng, nô tì ngay."


      Kỷ Trà Huyên ngồi vào ghế chủ vị, nhìn ánh mắt của hai người thấy có đối địch.


      Trong điện chỉ còn tiếng Đan dung hoa thầm gạt nước mắt.


      lát sau, Phùng ma ma mang ấn phượng tới, cung nữ phía sau bà còn mang theo trang giấy cùng bút.


      Hai người đứng hầu trước mặt Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cầm bút lên.


      Đan dung hoa hất tay áo ra, lúc này, trong phòng cực kì yên tĩnh.


      Sau khi Kỷ Trà Huyên đặt bút, tiếng hô hấp trong điện càng to hơn. Chỉ thấy Kỷ Trà Huyên cầm ấn phượng, sau đó đóng dấu.


      Phùng ma ma nhận lấy mệnh lệnh Kỷ Trà Huyên đưa qua, sau đó liếc nhìn nội dung, lập tức sửng sốt.


      Kỷ Trà Huyên vẫy tay, : "Thông báo việc này đến các cung thôi."


      Phùng ma ma liếc mắt nhìn Đan dung hoa, cuối cùng đồng ý gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên lại nhìn Đan dung hoa, : "Đan dung hoa tuân thủ quy củ, xấu chủ vị, thậm chí làm ảnh hưởng đến yên bình trong hậu cung, chỉ tội này cũng đủ ban tội chết cho ngươi, nhưng, quốc khánh sắp đến, cũng dễ dàng thấy máu. Bản cung lấy ấn phượng ra lệnh, phạt Đan dung hoa Chu thị bị vả miệng năm mươi lần, phạt lương bổng trong năm."

      Đan dung hoa thở phào nhõm.


      "Tạ ơn nương nương."


      "Đưa Đan dung hoa ra toà phạt ."


      Đan dung hoa mở to hai mắt, toà phạt là nơi phi tần bị phạt hình, phi tần bị phạt ở đây tất nhiên lưu lại chỗ bẩn. Muốn bò lên , càng khó khăn hơn. Nếu phi tần mắc phải sai lầm lớn, cùng lắm cũng chỉ bị phạt trong cung điện của mình, rất ít bị đưa ra tòa phạt.


      Tiểu Thuật tử lập tức bịt miệng Đan dung hoa, sau đó sai người kéo nàng ta qua, còn có Phùng ma ma cùng.


      Càng ít người trong đại điện hơn.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Khiêm dung hoa, thân thể Khiêm dung hoa kiềm chế được phải lui lại.


      "Nếu Khiêm dung hoa Đan dung hoa cũng xấu ngươi, bản cung ban cho ngươi ân điển, cho ngươi ra tay thực hình phạt !" Kỷ Trà Huyên hề hoang mang .


      Khiêm dung hoa gượng cười : "Nương nương còn chưa ra tay đánh phạt, tần thiếp nào dám..."


      chờ nàng ta hết câu, Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Dung hoa đứng lên lại ."


      Khiêm dung hoa nghi ngờ, nhưng Kỷ Trà Huyên đột nhiên đỡ nàng ta đứng dậy.

      Hai người đối mặt, Kỷ Trà Huyên nhàng : "Hôm nay bản cung phát được ít chuyện thú vị ở điện phía nam trong Phương Hoa hiên của dung hoa, bản cung có nên sai người điều tra để chứng minh trong sạch của dung hoa ?"


      Trong mắt Khiêm dung hoa lên nét nghi ngờ sợ hãi.


      Kỷ Trà Huyên lại cười như cười.


      Trong lòng Khiêm dung hoa nhảy dựng lên, chẳng lẽ nàng ta bắt được người nàng sai tới sao? đúng, nếu bắt được, nàng ta có thể trực tiếp trị tội nàng. Sau đó, ánh mắt nàng ta sáng lên, trong lòng càng khinh thường người đứng trước mắt.


      Kỷ Trà Huyên dường như phát , : "Tử Châu, Lục Châu, đưa Khiêm dung hoa qua."


      Khiêm dung hoa nhìn Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên : "Chuyện tiếp theo diễn ra như thế nào, phải dựa vào dung hoa rồi."


      Khiêm dung hoa thầm tính kế, thể khiến người ta bắt được điểm yếu, đắc tội người dung hoa thất sủng lại ngốc nghếch sao chứ?


      "Tần thiếp tạ ơn nương nương."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Nhìn nàng ta rời , Kỷ Trà Huyên quay về nội điện.


      Nếu phải người hầu trong Tĩnh An hiên sớm bí mật trung thành với nàng, có lẽ nàng bị vu oan.

      Khiêm dung hoa dễ đối phó, đại trưởng công chúa lại dễ đối phó.


      Cho nên, khi Kỷ Trà Huyên biết Khiêm dung hoa bất chợt muốn làm ra chuyện vu oan giá họa, cũng lấy ra chứng cứ đối phó Khiêm dung hoa. Như vậy đủ để chèn ép nàng ta, nhưng lại dễ dàng bị cắn ngược lại cái.


      bằng lợi dụng nàng ta làm việc, như vậy cũng có nhiều lợi ích hơn.


      Kỷ Trà Huyên tiếp tục quay về nội điện nghỉ ngơi.


      Nhưng bây giờ nàng lại ngủ được, bởi vì nàng còn muốn chờ tin tức.


      So sánh với yên tĩnh trong Tĩnh An hiên, hậu cung lại vô cùng náo nhiệt.


      đạo ý chỉ khiến chủ tử các cung tụ tập ở toà phạt.


      Đan dung hoa nhìn càng ngày càng nhiều phi tần đến, còn đều là người quen ngày xưa, trừ mấy người chủ vị, gần như tất cả phi tần đều đến đông đủ.


      Sao lại thế này? Vì sao những người này đến đây?


      Phùng ma ma bình tĩnh tuyên đọc ý chỉ, Đan dung hoa phẫn nộ cười, sớm đoán được người có thù tất báo như Kỷ Trà Huyên dễ dàng buông tha nàng ta.


      cái gì triệu tập mọi người lại xem hình, để cảnh báo người trong hậu cung, ra còn phải đến nhục nhã nàng ta sao.


      Nghe mấy người phía dưới thầm , mấy người tài nhân trước kia được sủng ái cũng chê cười nàng ta.

      Đan dung hoa hung hăng trừng mắt nhìn qua, nhưng vị tài nhân kia càng cười vui vẻ hơn, thậm chí càng to hơn.


      Khiêm dung hoa đứng trước mặt Đan dung hoa, nhìn thấy màn như vậy, càng thêm khinh thường Đan dung hoa hơn.


      Phùng ma ma lạnh nhạt : "Canh giờ đến."


      Khiêm dung hoa nhận lớn thanh đánh mồm mâm.


      Nhìn Khiêm dung hoa từ từ đến gần, nụ cười yếu ớt của ả ta lại đau mắt như vậy, Đan dung hoa ngừng nhớ tới ả ta dẫn dắt nàng hiểu lầm như thế nào. Nàng ta biết ý của Kỷ Trà Huyên, nhưng đối mặt người này, nàng ta vẫn hận đến tận xương tủy.
      lananhtran51, Thảo17, Aliren15 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 71:
      Editor: Natalie Pham
      Khoảng canh giờ (khoảng 2 tiếng) sau.

      Chi Thảo bẩm báo Phùng ma ma trở lại, hơn nữa cầu xin gặp nương nương gấp.

      Nắm tay Kỷ Trà Huyên buông lỏng ra, với Chi Thảo: "Cho Phùng ma ma vào ."

      Vừa mở cửa ra, Phùng ma ma vội vàng đến bên cạnh Kỷ Trà Huyên.

      Kỷ Trà Huyên chờ Phùng ma ma bẩm báo, hỏi : " vả miệng đủ năm mươi lần chưa?"

      Phùng ma ma hít hơi sâu, : "Nương nương, chưa đủ!"

      Kỷ Trà Huyên cười nhạt: "Chưa đủ sao?" hề có dấu hiệu tức giận, càng hề ngạc nhiên.

      Phùng ma ma nhảy dựng trong lòng, : "Bắt đầu vẫn tốt, nhưng đến cái tát thứ hai mươi, khuôn mặt Đan dung hoa rướm máu."

      Kỷ Trà Huyên nhàng : " rất nhẫn tâm!"

      Phùng ma ma gì, Đan dung hoa cũng cá tính tình, khi bị đánh phạt còn nhìn Khiêm dung hoa bằng ánh mắt thù hận.

      "Sau đó sao?"

      Phùng ma ma : "Bởi vì đủ số lần, nên Khiêm dung hoa đề nghị lại đánh bên mặt còn lại."

      Kỷ Trà Huyên cười lạnh, có số người thực rất tàn nhẫn, vả miệng lần thứ nhất lần thứ hai có lẽ còn khẩn trương, nhưng theo tiếng bàn tay đánh, người đánh càng ngày càng cảm thấy hưng phấn.

      Khiêm dung hoa ở trong cung năm được sủng ái, cực kì tủi thân phẫn nộ, thực ra trong lòng nàng ta cũng bị đè nén rất lâu rồi, hôm nay xem ra cũng bị bạo phát ra như mình dự đoán.

      Đan dung hoa cực kỳ thù hận Khiêm dung hoa, ánh mắt bất khuất hận thù, có thể khiến người đánh càng cảm thấy chán ghét, hơn nữa còn gợi lên suy nghĩ tàn ác sâu trong lòng, tiếp tục như vậy, Khiêm dung hoa càng ngày càng dùng sức.

      Trước kia nàng nghe , nữ nhân trong hậu cung là người biến thái nhất.

      Thực ra cũng phải nữ nhân biến thái, mà hoàn cảnh trong hậu cung làm người ta bị đè nén, hậu cung cũng là nơi có nhiều người bị ép thành điên nhất.

      Cung đình u ám, trong khí đè nén và quỷ dị, phi tần nhẫn tâm độc ác, cũng có vô số thủ đoạn giày vò người khác.

      "Có ai xin tha cho Đan dung hoa ?"

      Phùng ma ma thở dài, : "Nương nương sáng suốt, Tuệ tần, Kỷ dung hoa đều tốt cho Đan dung hoa."

      "Sau đó sao?"

      Phùng ma ma : "Nô tì cũng muốn tìm thái y để xảy ra chuyện gì, làm hỏng thanh danh của nương nương. Nhưng lúc đó Đan dung hoa lại mắng Khiêm dung hoa độc ác tàn nhẫn, tưởng dồn nàng ta vào chỗ chết, thậm chí còn điên cuồng kéo quần áo Khiêm dung hoa mắng nàng ta là tiện nhân."

      Lòng Kỷ Trà Huyên lo lắng, nàng có làm sai đây?

      "Với tính cách của Khiêm dung hoa sao có thể nhẫn nhịn, bởi vì miệng bị nô tì đánh nên tạm thời thu lại chờ thái y, Khiêm dung hoa nhanh chóng dùng tay đánh ba cái, móng tay của Khiêm dung hoa còn cào xước mặt Đan dung hoa, Đan dung hoa lập tức hôn mê bất tỉnh."

      Kỷ Trà Huyên đứng lên.

      Phùng mẹ : "Nô tỳ sai người ta kéo hai vị dung hoa ra, sau đó tới bẩm báo nương nương."

      Kỷ Trà Huyên rằng: "Có tuyên thái y ?"

      Phùng mẹ : "Tuyên, tiểu Thuật Tử canh giữ bên trong."

      Kỷ Trà Huyên : "Bãi giá đến đó."

      Phùng mẹ gật đầu.

      Cỗ kiệu rất nhanh đến, khoảng cách từ tĩnh an hiên đến đó cũng tính là xa, Kỷ Trà Huyên đến nơi, xe thấy tiếng động từ bên trong tòa truyền ra.

      "Giản thục nghi đến!" Giọng của Tiểu Thuật Tử lập tức cất lên.

      Kỷ Trà Huyên vào bên trong, toàn bộ lập tức yên tĩnh lại.

      "Tần thiếp thỉnh an Giản thục nghi, nương nương cát tường." chuỗi giọng nữ vang lên.

      Kỷ Trà Huyên vừa giữ đám người, khiến họ đứng lên.

      Đan dung hoa được đưa vào nằm giường , Lý Kiêm Mạch sai cung nữ bôi thuốc lên mặt Đan dung hoa.

      Nhìn thấy vết thương mặt Đan dung hoa, Kỷ Trà Huyên vội hỏi: "Thế nào rồi?"

      Lý Kiêm Mạch : "Vết thương bị sung đỏ chảy máu chỉ cần bôi thuốc là tốt rồi, nhưng mà..."

      Kỷ Trà Huyên quát lên: "Nhưng mà cái gì..."

      Lý Kiêm Mạch : "Vết thương của Đan dung hoa bị móng tay dài cào, tuy nó khép lại, nhưng... Nhưng sau đó... lưu lại sẹo."

      Lời vừa ra, toàn bộ đều yên tĩnh.

      mặt có sẹo có nghĩa là bị hủy dung, dung mạo của phi tần bị hủy chẳng có hi vọng gì.

      Mọi người cùng nhau nhìn về phía Khiêm dung hoa, lúc này Khiêm dung hoa tỉnh táo lại, thấy mọi người nhìn nàng, nàng hừ lạnh cái, dường như chả để trong lòng.

      Kỷ Trà Huyên nhắm mắt lại, sau đó dặn dò: "Thôi, tạm thời nhớ kỹ đến hình phạt này, đưa Đan dung hoa hồi cung chăm sóc."

      Cung nữ bên người Đan dung hoa lập tức tạ ân, Kỷ Trà Huyên lại phân phó người đưa nàng trở lại.

      Lý Kiêm Mạch cũng theo đám người hầu kia lui xuống.

      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía Khiêm dung hoa, quát lên: "Ngươi biết tội của ngươi chưa?"

      Khiêm dung hoa trả lời: "Tần thiếp là phụng chỉ nương nương..."

      Kỷ Trà Huyên lạnh lùng : "Bổn cung cho ngươi dùng roi, kêu ngươi dùng móng tay huỷ khuôn mặt của Đan dung hoa." Chiếc roi này được đặc chế để cho cung phi vả miệng, chỉ khiến đau, nhưng bị hủy dung, dù bị đánh đến chảy máu, những bị hủy dung.

      Khiêm dung hoa nổi giận: "Nàng nhục mạ ta, những từ ngữ đó rất khó nghe, nàng kéo tay áo tần thiếp như muốn đánh tần thiếp, hành động thô lỗ như người điên, tần thiếp thưởng cho nàng ta mấy cái tát là tiện nghi cho nàng ta rồi. Lẽ ra nương nương phải đích thân trị tôi nàng ta mới phải."

      Kỷ Trà Huyên nở cụ cười lạnh như băng: "Uy phong của Khiêm dung hoa lớn, tội danh của Đan dung hoa là được người xử lý, Hoàng hậu nương nương nhân từ, do Bổn cung cùng Thục phi chưởng quản công việc hậu cung, dĩ nhiên Bổn cung cùng Thục phi ở trước mặt dung hoa có sẵn bố trí? Vậy mà ngươi tự động đưa ra hình phạt cho Đan dung hoa? Người biết còn tưởng Hoàng hậu nương nương mất đó?"

      Khiêm dung hoa nghe xong, mặt biến sắc. Lời này ràng có ý nàng mơ đến ngôi vị hoàng hậu, danh tiếng này có thể bị trị tội, mẫu thân còn chưa được nàng cứu được.

      Tuy rằng nàng cũng có ý nghĩ này, nhưng nêu sbij người ta tóm được nhược điểm này, đây phải tội . Đến ngay cả Hoàng hậu nương nương vì giữ uy tín của mình đẩy nàng vào chỗ chết.

      "Nương nương..." Nàng nhịn được kêu to.

      Kỷ Trà Huyên nhìn nàng, thanh của Khiêm dung hoa nhất thời yếu : "Tần thiếp... Tần thiếp chỉ là tức nhịn nổi, phải như nương nương suy nghĩ, tần thiếp từ trước đến giờ đều tôn trọng hoàng hậu tỷ tỷ, cũng tôn trọng Thục phi cùng... Nương nương ngươi..."

      ít người đều mang nụ cười giễu cợt.

      Khiêm dung hoa dựa vào gia thế hiển hách nên tính tình hung hăng phải ngày hai ngày, bây giờ yếu thế, mọi người rất có cảm giác hả giận cảm.

      Kỷ Trà Huyên bình phục lại tâm tình, nhìn khiêm dung hoa : " như vậy, cuối cùng Đan dung hoa là do người xử lý thỏa đáng, trước hết ngươi ở lại đây quỳ ."

      Khóe miệng Khiêm dung hoa giật giật, chung quy gì, nàng bình tĩnh : “Vâng ạ”.

      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía cung nữ phía sau Khiêm dung hoa người, rằng: "Ngươi tới."

      Khiêm dung hoa lên tiếng.

      Cung nữ kia run cầm cập tới.

      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Biết chữ ?"

      Cung nữ kia gật đầu: "Dạ biết ít ạ." Tuy nữ tử tài chính là đức, thế nhưng thiên kim nhà quý tộc quan lại phải biết chữ, ngược lại bị người ta chê cười. Chính là Kỷ Trà Huyên là thứ nữ, mẹ cả lợi hại đến đâu, cũng phái người dạy nàng vỡ lòng, thậm chí mời Phu tử. Vì lẽ đó nha hoàn bên người tiểu thư con nhà quý tộc biết chữ.

      Kỷ Trà Huyên chỉ vào cái tấm hình có khắc chữ bên trong nội đường, phía ghi các quy định.

      "Người ở đây đọc cái nội quy này mấy lần cho chủ tử nhà người nghe."

      Khiêm dung hoa ngạc nhiên, mặt mọi người đều có đủ loại biến hóa.

      Cung nữ cảm giác được ánh mắt uy hiếp của Kỷ Trà Huyên, vội : "Vâng..."

      Kỷ Trà Huyên rời , sau đó nhìn mấy người phía sau còn xem kịch hay.

      "Được rồi, đều tản cho Bổn cung." Kỷ Trà Huyên .

      Mọi người cúi đầu, Mặt của Đan dung hoa bị huỷ, Khiêm dung hoa phải quỳ đêm để nghe cung nữ đọc nội quy, danh tiếng bị mất, công thêm hành động tàn nhẫn hôm nay nữa dù nàng ta muốn trèo cao cũng khó.

      Cùng lúc các nàng quên chuyện cười chiều nay Giản thục phi bị lục soát cung, bây giờ các nàng tận lục giảm bớt tồn tại của mình, chỉ sợ Giản thục phi bắt được lỗi của các nàng, bị lôi ra chịu phạt.

      "Tần thiếp xin cáo lui..." Các nàng dồn dập rằng, sau đó nhanh chóng lui ra ngoài.

      Các nhón phi tần ra khỏi cửa, Kỷ Trà Huyên lại nhìn Khiêm dung hoa chút, sau đó : "Tiểu thuật tử, người để ý Khiêm dung hoa kỹ, nếu nàng ta có gì thoải mái, lập tức mời thái y đến.”

      "Nô tài hiểu ."

      Tay Khiêm dung hoa nắm chặt lấy góc áo, mời thái y, phải cảnh cáo nàng được giở trò sao.

      Phái người canh chỗ này, giám sát nàng, phòng ngừa người của nàng báo tin.

      Xem ra nàng phải quỳ chỗ này cả đêm.

      Kỷ Trà Huyên theo Phùng mẹ ra đại sảnh, lúc này, trời sắp tối rồi.

      "Chuyện này huyên náo lớn đó!"

      Phùng mẹ : "Nương nương, cái này liên quan đến ngài."

      Kỷ Trà Huyên rằng: "Ai biết phen thăm dò liền biến thành dáng dấp như thế."

      Phùng mẹ : "Nương nương nên nghĩ nhiều, nếu phải Khiêm dung hoa cùng Thục phi có ý đồ xấu, nương nương chẳng đến mức làm khó như vậy."

      Kỷ Trà Huyên cúi đầu .

      Nếu nàng biết thủ đoạn của nàng khiến Đan dung hoa trở nên như vậy, lần này nàng cũng lời an ủi với nàng ta.

      "Quên , chúng ta về!" Kỷ Trà Huyên suy nghĩ chút liền .

      Phùng mẹ gật đầu.

      Trở lại cung, Kỷ Trà Huyên tắm rửa rửa mặt.

      Nhìn canh giờ kêu người đem bữa tối tới.

      Món ăn rất ngon, mùi vị rất thơm.

      Kỷ Trà Huyên ngồi ghế cạnh ghế chủ vị chờ.

      Thời gian từ từ qua , vẫn chưa thấy người nào xuất trước cửa, Phùng mẹ giọng : "Nương nương, có muốn nô tỳ phái người hỏi ngự thư phòng chút ?"

      Kỷ Trà Huyên bình tĩnh : " cần."

      Phùng mẹ trở nên trầm mặc.

      "Nương nương..."

      Kỷ Trà Huyên bình tĩnh : "Hoàng thượng đáp ứng tự nhiên đến."

      Mọi người , hoàng thượng tự nhiên đến, chỉ sợ bị người nào đó dùng thủ đoạn đem cướp .

      Trời càng ngày càng tối.

      Người vẫn chưa thấy tới, ngoài điện truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

      Người trong điện người lập tức lên tinh thần, nhưng nhìn người tới, trong điện lại thất vọng.

      Kỷ Trà Huyên hỏi: " xảy ra chuyện gì, sao lại hoang mang như vậy?"

      Tiểu Thuật Tử : "Nương nương, đông điện phương hoa hiên truyền đến tin tức, Đan... Đan dung hoa ..."

      Kỷ Trà Huyên đánh rơi chén trà, lớn tiếng hỏi: "Ngươi cái gì?"

      Tiểu Thuật Tử nhắm mắt rằng: "Đan dung hoa thắt cổ tự vận."

      Kỷ Trà Huyên đứng lên, liên tiếp phân phó : "Tiểu thuật tử, việc này rất hệ trọng, người lập tức cho người phong tỏa tức tức, nhiều, giết hết. Phùng mẹ, ngươi tự mình chiêu phượng cung bẩm báo, nhớ ăn cẩn thận, chớ để Hoàng hậu nương nương bị kinh sợ. Sau đó, theo Bổn cung phương hoa hiên."

      Người trong điện cũng biết việc rất hệ trọng, cung phi tự sát, chuyện này nhưng rất náo động.

      Nghe xong lời dặn dò của Kỷ Trà Huyên, mọi người rất nhanh khôi phục quỹ đạo.

      Kỷ Trà Huyên mang người đì về phía phương hoa hiên.

      Đến rồi phương hoa hiên, Thục phi rất gần đây, cho nên nàng sớm tới. bên trong Phương hoa hiên, ngoại trừ nam điện nơi ở của khiêm dung hoa, mặt khác bắc điện còn có Vương phu quân. Khiêm dung hoa còn bị phạt quỳ, vì lẽ đó toàn bộ phương hoa hiên chỉ còn lại Vương phu quân chủ nhân. Vương phu quân cũng là tú nữ cùng với Kỷ Trà Huyên, bởi vì gia thế là tiểu quan, vì lẽ chỉ được phòng làm cái bình thường, sau đó được thị tẩm sau cũng được sủng ái, cho nên nàng chỉ được phòng làm tần cấp , trở thành Vương phu quân.

      Vương phu quân rất hoang mang, nàng quỳ, xem ra vô cùng căng thẳng.

      Thục phi muốn kiểm tra phương hoa hiên cung nữ thái giám.

      Thấy Kỷ Trà Huyên tới nhanh như vậy, nàng cười nhạo : "Giản thục nghi đến vừa vặn, nhìn cái, hôm nay buổi trưa vẫn là người sống sờ sờ, tại cứ như vậy tới, thục nghi thực thể kể công..."

      Kỷ Trà Huyên : "Thục phi tốn nhiều suy nghĩ rồi, liên lụy người sống! Nương nương, buổi tối nhớ bật đèn, Đan muội muội tìm ngươi làm chủ..." giọng vô cùng lạnh lẽo cùng trầm, điều này làm trong lòng Thục phi lo lắng chút, mặt vẫn như cũ duy trì khiếp sợ, thế nhưng Kỷ Trà Huyên ràng thấy ánh mắt nàng ta chuyển động chút, hiển nhiên có tật giật mình.

      Kỷ Trà Huyên nhìn nàng ta nữa, cũng vội hỏi thái giám cung nữ trong cung, mà nhìn về phía Đan dung hoa nằm giường bị thái giám ôm xuống. Kỷ Trà Huyên đánh bạo tới, Thục phi ngẩn ra, khi nhìn thấy Kỷ Trà Huyên cầm tấm vải dài màu trắng bàn, trong lòng khỏi sợ hãi.
      Last edited: 10/3/16
      lananhtran51, Nhược Vân, duyenktn114 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :