1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên không AV- Sổ tay sinh tồn của nữ chủ - Biết Lâm (C22)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954

      [​IMG]
      XUYÊN AV - SỔ TAY SINH TỒN CỦA NỮ CHỦ


      Tác giả: Biết Lâm
      Thể loại: đại, sắc, xuyên AV
      Editor: Cửu Vỹ Hồ​

      Giới thiệu: Chuyện xưa của nữ chủ xuyên AV ( AV - Adult Video... Khụ khụ :yoyo60: ) những thế lại còn là 1 series AV :yoyo53: và quá trình gian khổ bảo vệ bản thân chống lại lũ 'sói đói', xoay chuyển càn khôn hóa giải những tình tiết AV cẩu huyết :yoyo38:

      Nữ 9 xuyên AV văn, trở thành 1 lão sư với bộ ngực ko phải là đầy đặn mà là cực to như muốn nảy khỏi áo xuyên vào 1 thế giới toàn những tên đàn ông háo sắc vô tiết tháo. Nữ 9 khá khốn khổ ngay lúc đầu nữ 9 xuyên là xe bus bị chiếm tiện nghi tập thể , sau đó phải đối mặt với vô số mưu của từ học sinh đến lão sư, cả người qua đường .

      Truyện này ta đọc xong khá là lâu rồi nhưng kiếm đâu được bản edit nên quyết định thử sức. Quả hiếm có 1 chuyện sắc nào mà ta đọc thấy cốt truyện khá hài hòa, hợp lý như vậy + hố máu quá dồi dào :v Mỗi tội truyện này cv khó hiểu quá :yoyo65:
      Thôi lảm nhảm nhiều, xin đặt gạch truyện này và thỉnh các huynh đệ tỉ muội ủng hộ và góp ý. :yoyo69::yoyo69::yoyo69:
      Last edited: 18/1/16
      Trâu, linhdiep17lyly thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 1: Tại sao lại là AV nhaaaaa!!!
      Editor: Cửu Vỹ Hồ
      Rating: cảnh báo nạp máu dồi dào trước khi xem, mất máu ta chịu trách nhiệm ◤(¬‿¬)◥ ◤(¬‿¬)◥
      --- ------- Vốn dĩ truyện này rất khó edit và ta lại là cái đứa hay đọc convert nên quen văn phong cv mất rồi. Chỗ nào có sạn tỉ muội góp ý nhàng, đừng gạch đá tôi ta nha T.T .
      --- -------- Ta cố định thời gian up truyện, rảnh làm. Nhưng tỉ muội yên tâm giờ lão trạch nữ ta thời kì chỉ ăn ăn và ngủ ngủ và còn kéo dài vài tháng nữa nên gì chứ thời gian rảnh quá thừa!!! Lấp hố dần dần.



      ____________________________________
      Ngàn Thảo là người phụ nữ quá thừa hormone. Khụ khụ ◤(¬‿¬)◥, vậy có nghĩa nàng có cái nhu cầu đó đó cao mà vì nàng ta đây thuộc tuýp người rất dễ cáu kỉnh. Hễ cáu kỉnh là mắng chửi người , còn khi nào cảm thấy mắng chửi rất thục nữ liền sau đó gặp họa chính là cái phòng ngủ đáng thương rồi… =_= || .

      Thương Phù Văn nhìn thấy cảnh này chắc chắn đều la hét: “Lão xử nữ . Chớ có ném đồ như vậy!”

      Phù Tiểu Hoa sợ thiên hạ đủ loạn thêm mắm dặm muối : “ Vứt này nọ là đúng, vạn nhất ném vào Tiểu Hoa Hoa làm bị thương Tiểu Hoa Hoa làm sao a???” ๏_๏ ๏_๏

      đúng là tự mình tìm tức, Ngàn Thảo thuận tay ném cái gối đầu về phía Tiểu Hoa

      Tiểu Hoa ft Thương Phù nhìn với ánh mắt đồng tình : “Ngàn Thảo , ngươi chính là tại vì thừa nhiều hormone có chỗ phát tiết nha”

      Vì giảm bớt cái lão xử nữ ngàn năm Ngàn Thảo bị áp lực mà sinh cáu kỉnh, Thương Phù Văn đành vì bạn tốt khai sáng : “Đây đều là mấy bộ bom tấn tâm đắc của ta nha, có Âu Mĩ, có Nhật Bản. Lần sau nếu như ngươi có nhu cầu “cấp bách giải quyết” nhớ mở thử xem, chớ có ném đồ , nhớ đấy!”

      Trải qua thời gian được Tiểu Văn Văn huấn luyện cùng với việc hun đúc từ ‘loạt phim bom tấn’ , Ngàn Thảo được thời gian kiềm chế, nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh chăm chỉ học hỏi (¬_¬) vậy nhưng cũng chỉ được thời gian, rất nhanh mỗ nữ liền đối với những ‘bom tấn’ này mất hứng thú , lại khôi phục lại bản chất ‘thục nữ’ vốn có. = =

      Thương Phù Văn gào thét: “Đồ quý giá ta đều rút ruột gan đem cho ngươi. Ngươi còn muốn như nào, ngày ngày xem xem còn chưa đủ???”

      Ngàn Thảo thấy vậy chỉ nhún vai cảm thán : “Này mấy bộ phim nhưng đều là tình tiết, cốt truyện râp khuôn , nào là *** xe, trong nhà vệ sinh, trong bể bơi, trong văn phòng giáo viên thậm chí là này *** với người thân đều có thể , ta nhưng là muốn nhìn cái gì đó chân nha”

      “Con mẹ ngươi chân ! Muốn chân tự bản thân liền làm ” – Thương Phù Văn lòng tự trọng bị tổn thương nghiêm trọng, nghĩ tới báu vật nàng nâng niu xem xem lại hàng trăm lần đủ cư nhiên lại bị cái lão xử nữ ‘ hiểu thế ’ bình luận như đồ bỏ như vậy.

      Thẳng đến khi ‘bom tấn’ đều kích thích nổi nàng, Ngàn Thảo lại bắt đầu ‘sở thích’ ném đồ. Đồ đạc trong phòng ngủ liền đều đối nàng sinh oán niệm, hận thể mỗi ngày tâm tâm niệm niệm nguyền rủa cái Ngàn Thảo bạo lực kia.

      -----“Ngàn Thảo, ngươi…. hẳn là mất cân bằng nội tiết tố nghiêm trọng ” Chủ biên bình tĩnh lạnh nhạt đánh giá nàng
      -----‘Thiên a, thỉnh người tìm mấy trăm cái nam nhân đến phá cái này *** lão xử nữ ngàn năm ” Tiểu Hoa ngước lên trời mà gào khóc
      -----Riêng có Tiểu Văn kia cái gì cũng , bởi vì nàng còn ghi hận Ngàn Thảo nha.
      Hẳn là ông trời là vô tình nghe được nguyện vọng của mấy cái người này mà rủ lòng từ bi ….

      Ngày nọ, Ngàn Thảo nhàm chán rốt cục nhịn nổi bèn xem lại lượt mấy bộ bom tấn của Tiểu Văn sau đó nảy ra ý định thủ tiêu, ném hết vào thùng rác. Tạm biệt a, các ngươi nhưng là cũng có ích thời gian nha.

      Ngay khi Ngàn Thảo vừa nhấn nút xóa xong, trời bỗng trở nên đen kịt.Tình huống thập phần quỷ dị, ràng là giữa trưa nắng vậy mà trời lại đột nhiên mù mịt, xung quanh tối om.

      Ngàn thảo nhịn được oa oa kêu, dù sao đây cũng là cái xã hôi đại nha nàng còn chưa từng nghe hay thấy mấy cái gì đấy bình thường như vậy. Đáng giận là cho dù có kêu rát họng xung quanh vẫn là như vậy yên tĩnh, yên tĩnh đến dọa người.

      Ngàn Thảo phải là loại người lý trí, nhưng lý trí lại mục tiêu hai mươi mấy của nàng nha, dù sao sống hai mươi năm, người xung quanh đều nàng hoặc là : cần biến thái như vậy ? hay: Ngàn Thảo, xin ngươi bình thường chút !

      Cho nên lúc này ngàn thảo phi thường phi thường nhẫn đem tiếng thét chói tai tắt , ý thức kìm nén trở về bộ mặt nghiêm túc . Nàng nhưng là phải làm gì bây giờ nha? Đúng rồi, hẳn là phải bình tĩnh phân tích những tình huống trước mắt mới đúng.

      Giả dụ mà gặp tên hỗn đản cướp sắp có nên vứt cho 1 cái bao cao su a, miễn cho bản thân mang thai?
      Hay là gặp kẻ cướp liền đem bóp tiền ném ra xa còn bản thân thừa cơ bỏ chạy .
      Gặp UFO hẳn là kêu bản thân cũng là người ngoài hành tinh, chẳng qua vì thích ứng nhân loại mà biến đổi gương mặt
      Gặp người sao Hỏa nên nước mắt lưng tròng: Hạnh phúc! Ta cuối cùng tìm được tổ chức. °(°ˊДˋ°) ° °(°ˊДˋ°) °
      ….

      Giật mình tỉnh lại, Ngàn Thảo thấy mình đứng ở chiếc tàu điện ngầm. Tàu chạy phi thường chậm mà người lại phi thường đông, Ngàn Thảo thậm chí còn có thể cảm giác được độ ấm da thịt của đám người phía sau.

      Này? Vừa mới rồi phải là ở phòng ngủ sao? Trời lại còn như bỗng dung tối đen nha?

      Ngàn Thảo còn trong dòng hồi tưởng cảm giác nhũ hoa có chút giống như... bị động chạm.

      Cúi đầu xuống nhìn bộ ngực, Ngàn Thảo cả kinh . Gì đây a, nàng vì sao chỉ mặc chiếc áo sơ mi mỏng manh. Bên trong cư nhiên có mặc nội y. Còn kia phấn hồng nụ hoa dưới tầng vải mỏng , mẹ nó mê người!

      Đánh chết nàng cũng mặc như vậy! Ngàn thảo run lên vài cái, bộ ngực của nàng cũng có no đủ như vậy nha, vì sao tại… ra no đủ cũng chính xác, bởi vì lúc này bộ ngực của nàng chỉ có no đủ mà thôi, thậm chí có thể dùng từ ‘nổ mạnh” để hình dung °(°ˊДˋ°) °

      đợi cho Ngàn Thảo nghĩ nhiều, bàn tay chạm vào bộ ngực của nàng, khiêu khích xoa nắn, trắng noãn bộ ngực bị hai cánh tay từ hai bên xoa nắn thành đủ loại hình dáng khụ khụ… thú vị, bất quá Ngàn Thảo có tâm tình thưởng thức cái loại kiều diễm này, bởi vì mấy cánh tay này xoa nắn nhưng là khiến cho nàng có cảm giác nha, những người này là sờ sờ nàng??? Đáng chết, thân thể này là của nàng aaa!!!

      “Này” Ngàn Thảo nghiêng đầu hô nam nhân phía bên phải mình bộ dáng chừng ba mươi mấy tuổi, nhưng dường như nghe thấy, vẫn tiếp tục tư thế nhìn chằn chằm ra phía cửa sổ, bộ mặt nghiêm trang.
      Chẳng lẽ phải ? Ngàn thảo nghĩ nghĩ

      Đúng lúc này nàng cảm thấy có cánh tay chui vào dưới váy, theo làn da dưới bắp đùi sờ soạng tiến lên , là sờ soạng nhưng thực chất là khá bạo gan, vẫn là dùng từ khiêu khích để hình dung mới tương đối chuẩn xác.

      Lúc này ngón giữa cánh tay kia đặt quần lót của Ngàn Thảo, chậm rãi xoa xoa, tiết tấu chầm chậm đến nhanh dần, tuy rằng cách tầng vải nhưng Ngàn Thảo là vẫn cảm giác được ngón tay thô ráp. Theo tần suất dồn dập, ngón giữa thô to luôn sáp vào cánh hoa, kích thích nàng mẫn cảm, sau được tấc lại muốn tiến tấc lôi kéo quần lót của nàng, tưởng đem nó kéo xuống.

      Trời ạ! Rất bình thường a! Cư nhiên ở nơi công cộng mà muốn ngoạn nàng!

      Lại có cái lưỡi ẩm ướt từ phía sau khiêu khích phía lỗ tai Ngàn Thảo, nóng rực hơi thở phun lên mặt nàng, bởi vì toa xe chật chội, nàng nhưng có cách nào phản kháng, đột nhiên cảm thấy tay người vuốt ve như nhiều lên, tựa như có đến bảy, tám, , hẳn là hơn mười cái !!!!!

      “Cút ngay” Ngàn thảo vừa muốn hét lên ngăn động tác của những người này đầu bị cái bàn tay to đè lại, ngay sau đó, thanh niên mang theo túi công văn ngang nhiên hôn lên môi nàng, thấy vậy cái tay vuốt ve phía dưới lại càng dùng tốc độ nhanh hơn, thậm chí trực tiếp sáp vào bên trong, điên cuồng xoa nắn, ngón cái xoa xoa lại ấn ở ngọc châu, ngón trỏ cùng ngón giữa lại ở trong thân thể nàng di động, Ngàn Thảo chưa bao giờ bị kích thích mãnh liệt như vậy, cơ hồ trong nhát mắt còn có cỗ chất lỏng trong suốt theo bắp đùi chảy xuống.

      “Ngô..” biết phía sau có ai phát ra tiếng kêu thoải mái, Ngàn Thảo cảm thấy làn váy ẩm ướt, có nóng rực chất lỏng bừa bãi phun lên, lại từ váy dính xuống da thịt phía dưới.

      Ngàn Thảo ánh mắt hoảng loạn nhìn xung quanh, phát ít người ôm vật giữa hai chân, thậm chí có nam nhân còn kéo ra khóa quần nắm cái kia tráng kiện mà ma sát, thậm chí phun ra ít chất lỏng màu sữa đem đám gậy gộc trở nên dơ bẩn thể chịu nổi. Dày đặc hơi thở mờ ám lan tỏa trong toa xe.

      Đây rốt cuộc là cái dạng xã hội gì a! Ngàn Thảo nhịn xuống xúc động thân ngâm, lấy tay đẩy người hai bên. Đột nhiên tay rất nhanh bị giữ chặt, hai cái tay bị kéo về hai bên đặt lên hai cái vật dâm tà mà ma xát, đám chất lỏng màu trắng đều phun lên tay.

      Hai tay bị khống chế, ngàn thảo cách nào bắt lấy tay vịn, thân thể lay động nhoáng lên cái. Lúc này lại có người đem thân thể nàng cưỡng chế nâng lên, Ngàn Thảo thân thể hướng về phía trước, chỉ có mũi chân chạm đất, mười đầu ngón chân chống đỡ sức nặng của cả cơ thể hết sức thống khổ. Nhưng nàng dám buông lỏng, bởi vì phía dưới hạ thể bị cái mũi nhọn nóng rực chống đỡ, chỉ cần nàng hơi chút thả lỏng liền để cho cái thứ kia vào, cho nên thân mình căng thẳng cũng thể động đậy.

      “Ta tuyệt đối bắt buộc ngươi, chỉ cần chính ngươi chịu đựng ngồi lên nha~ ~ ~” Bên tai Ngàn Thảo truyền đến tiềng cười có hảo ý, vành tai của nàng lại bị hàm trụ. người mấy cái tay lại càng thêm làm càn, cảnh tượng này đột nhiên lại khiến Ngàn Thảo cảm thấy quen thuộc, nhất là sau khi nghe lời của nam nhân kia, giống như nơi nào nghe qua.

      Sấm đánh bên tai aaa. Này, này…. Những lời này phải là trong bộ phim ‘bom tấn’ mà Tiểu Văn gửi cho nàng sao?? Nhớ khi xem bộ phim này, nàng còn bộ khinh bỉ: Nữ nhân kia bộ là ngu ngốc sao? Loại tình huống này còn phản kháng? Đạo diễn này cũng có tí sáng tạo. Cái tàu điện ngầm đầy sắc lang kia chẳng hợp lẽ thường!!

      tóm lại, bộ phim lừa đảo này chính là về chuyện xưa nữ nhân tàu điện ngầm bị người thay phiên XXX . Vừa rồi cái đoạn ngắn nóng bỏng kia đúng là đoạn kinh điển trong bộ AV này nha, nhất là đoạn nam tử đem nữ chính nâng lên nữ chính chính bản thân chịu đựng ngồi lên , kết quả toa xe xóc nảy nữ chủ chịu đựng được ngã về phía đối diện, nam nhân thoải mái đồng thời lại cho nàng: đây chính là ngươi chủ động, trách ta a.

      Ngay sau đó nữ chủ vì chứng thực bản thân kiên trinh, chịu nổi vũ nhục lại kiễng chân lên rời xa cái kia nam nhân, kết quả tàu điện ngầm xóc nảy khiến nàng hết lần này đến lần khác lại ngồi lên, vốn là tình nguyện, nhưng dần dần lại ngoạn ra đến cảm giác, cuối cùng tàu còn xóc nảy nữa nữ chủ cũng chủ động ngồi, sau đó là mấy chục cái nam nhân tàu điện liền đem nữ chủ bất lực XXOO , cái cực phẩm chuyện xưa.

      tại Ngàn Thảo mới sâu hiểu được, muốn phản kháng cũng dễ dàng như vậy, phải có cơ bắp nha!!! Nàng quét mắt nhìn chung quanh, cư nhiên là cũng có cái nam nhân cơ bắp . Đợt chút, cái lão gia gia đằng sau kia góp vui cái gì nha? Già đầu như vậy mà còn hướng thanh xuân thiếu nữ động tay động chân sợ thận hư sao? Còn có cái đại thúc mang túi công văn, ngươi tưởng giả trang nghiêm túc nhìn ra cửa tưởng ta đoán được người ta nhất định có cái tay của ngươi sao?

      Trời đất, xuyên thịt văn gặp sói còn có thể dùng trí, vậy còn xuyên AV làm sao a? Gặp sói có thể lấy vũ lực, nhưng nàng ngoại trừ có tí khôn lanh cũng chẳng còn bảnh lĩnh gì . Ngàn thảo rốt cục ý thức được bản thân khuyết điểm có bao nhiêu đáng sợ. Nhưng là bình thường như Ngàn Thảo nàng cũng làm ra được cái phản ứng gì bình thường nha , giả dụ như chịu nhục, lớn tiếng kêu cứu hay là ương ngạnh phản kháng…

      Cái khó ló cái khôn, Ngàn Thảo hô to tiếng : “Nhớ mang bao! Ta có bệnh lây qua đường sinh dục!!!”

      Nhất thời, cả toa xe trở nên yên tĩnh, ngay cả cái tay xâm nhập bên trong quần lót của nàng cũng ngừng lại, dồn dập hô hấp bên người liền biến thành cái loại dồn dập khác. Ngàn Thảo vừa lòng sửa sang lại áo sơ mi quay đầu nhìn nam nhân vẫn luôn dán tại phía sau nàng, cư nhiên bộ dáng đường hoàng, nhìn tuyệt đáng khinh.

      Nguyên lai xã hội bây giờ đều là mặt người dạ thú . Ngàn Thảo sâu cảm thán. Lại nhìn cái lão gia gia ở phía sau xe, vừa rồi còn bắn súng lục đâu, tại lại mang bộ khuôn mặt từ ái, còn cái kia thúc thúc nhìn nhìn cửa sổ, vừa rồi còn hừng hực khí thế nha. Cái nam nhân kia nữa bộ dạng thư sinh khí phách, vừa rồi còn sờ sờ nắn nắn luyện tập thân thể người khác đâu, tại nhưng lại yên lặng mang cái kính râm trong túi ra đeo.

      Tàu điện chậm rãi dừng lại, Ngàn Thảo thừa dịp vội vàng nhảy xuống, chỉ vào nãi nãi ngồi đằng xa: “Kia mới là mục tiêu nha. Các ngươi chậm chậm mà giải quyết

      Tất cả mọi người theo hướng tay nàng nhìn về phía nãi nãi, đầu đầy vạch đen còn Ngàn Thảo quần áo chỉnh tề, nhanh nhẹn nhảy khỏi tàu điện ngầm, trước ngực hai con thỏ còn phối hợp nảy nảy lên. (-”-) (-”-)

      tới nơi an toàn, nàng ngẩng đầu nhìn trời hồi lâu rồi lại rũ mắt nhìn chiếc áo sơ mi con mẹ nó khêu gợi.

      Mẹ, thế nhưng xuyên thịt văn đành, đằng này lại còn là xuyên AV !???
      (╬ ̄皿 ̄)凸 (╬ ̄皿 ̄)凸

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 2: Đây quả là cái thế giới bình thường T.T

      Editor: Cửu Vỹ Hồ


      Ngàn Thảo lấy chứng minh thư từ trong túi xách ra xem địa chỉ nhà, nhìn ngã tư đường người người qua lại đông đúc mà cảm thấy mờ mịt. Chỗ này cùng thế giới nàng vẫn sống hai mươi năm căn bản là cùng hành tinh T.T

      Trước đến cái đường Hồng Hạnh gì gì đó, tên gì kì quái, rồi gì mà tiểu khu Hợp Tà, nghe chẳng hay ho. Lại , tại sao cái chứng minh thư chết tiệt này lại có tên của nàng nha, chỉ khác có đúng chữ – Cửu Ngàn Thảo, nhưng mà quái lạ nhìn qua sao lại có cảm giác mình chẳng phải cái đứng đắn nữ nhân a~

      Theo thông tin chứng minh thư chủ nhân cỗ thân thể này hẳn khoảng 23 tuổi, gọi là có chút thành thục, trách được bộ ngực lại vĩ đại như vậy . Y châm ngôn tiết kiệm là quốc sách, Ngàn Thảo kiên quyết móc tiền túi ra taxi về nhà, nàng nỗ lực mở to hai mắt giả bộ đáng thương chạy đến phía ngã tư đường giữ chặt lấy tay cảnh sát: “ Cảnh sát thúc thúc, ta lạc đường ~”

      Đồng chí cảnh sát tuổi chỉ ước chừng 21 nhìn nhìn vị đại tỷ đứng đối diện lôi kéo cánh tay mình, ánh mắt trở nên run rẩy, kiên quyết gỡ tay Ngàn Thảo ra: “Đừng cản trở ta thi hành công vụ, chuyện này thuộc phạm vi mà ta trông coi”

      Ngàn Thảo ánh mắt nhất thời phát sáng, phản ứng của đồng chí cảnh sát giao thông làm nàng khôi phục niềm tin đối với thế giơí này nha, xem ra tại cái thế giới bình thường này vẫn còn tồn tại cái người bình thường. Tỷ như đồng chí cảnh sát trước mặt này đây, gỡ tay nàng ra làm nàng còn kém chút nữa lệ nóng doanh tròng! Ngàn Thảo càng nắm chặt bao tay của đồng chí cảnh sát, ánh mắt chân thành : “Đồng chí! Ngươi quả là người tốt!”

      Đồng chí cảnh sát trẻ tuổi vừa mới nhậm chức được vài ngày thậm chí còn chưa tính là quen việc nhất thời sửng sốt, hình như còn chưa làm việc tốt gì đâu! Cái này là có chuyện gì vậy ?!?

      Đáp lại tha thiết của Ngàn Thảo, đồng chí cảnh sát rơi vào đường cùng đành phải sớm kết thúc công việc, gánh trọng trách đưa Ngàn Thảo về nhà. Ngàn Thảo đối tiểu ca này càng ngày càng vừa lòng, đến dưới lầu trước khi tiểu ca chuẩn bị rời còn quên vỗ vỗ vai : “Đồng chí, ngươi nhất định phải đem cái bình thường này truyền bá cho mọi người nha”

      Tiểu ca khóe mắt lại lần nữa run rẩy, cảm thấy bản thân hôm nay chắc hẳn xui xẻo ra đường bước chân trái mới gặp phải kẻ thần kinh ngu ngốc này. Trong lúc vô tình ánh mắt lại nhìn xuống dưới váy của Ngàn Thảo, bản tính tốt bụng bèn nhắc nhở Ngàn Thảo câu : “Quần áo của ngươi sao lại có nhiều nếp nhăn như vậy, trở về nên giặt sạch

      Tính ra vẫn chưa có cẩn thận quan sát Ngàn Thảo cái ‘phiền toái’ này đâu, nhưng đến lúc vừa liếc, chú ý tới dáng vẻ của nàng khỏi máu nóng sục sôi. Ánh mắt nhìn từ cái váy đầy nếp nhăn của Ngàn Thảo lên đến bộ ngực, lại bị hấp dẫn ở cặp nhũ hoa no đủ mềm mại sau lớp áo sơ mi, thập phần mê người. Bên trong cư nhiên cái gì cũng mặc, khiến cho yết hầu có chút phát khô, tưởng đem tầng vải dệt mỏng manh kia trực tiếp kéo ra.

      Nhắc tới quần áo, Ngàn Thảo như sực tỉnh, vẻ mặt bừng bừng chính khí ngẩng đầu lên : “Đúng rồi, ngươi đứng đây chờ ta. Nhất định phải cầm bộ quần áo này giúp ta”

      Giao thông tiểu ca cảm thấy yết hầu càng khó nhịn: “ Đưa ta… quần áo của ngươi?” Trái tim bắt đầu mãnh liệt nảy lên, ánh mắt tự giác hướng về phía … hạ bộ của Ngàn Thảo, trong lòng điên cuồng liên tưởng tới bộ dáng Ngàn Thảo thoát quần áo.


      lúc sau, Ngàn Thảo thân nhàng khoan khoái mang quần áo vừa thay xuống giao cho giao thông tiểu ca, căm phẫn : “Phía này vẫn còn lưu lại chứng cứ những người vừa rồi quấy rối ta tàu điện. Tiểu ca làm ơn giúp ta lấy mẫu chất lỏng phân tích, làm bằng chứng loại bỏ lũ côn trùng độc hại này, trừ hại cho người dân a”

      Giao thông tiểu ca giật mình, sắc mặt liền biến đen, ánh mắt còn có chút mất mát. Bất quá khi ngón tay chạm vào cái váy dính thứ chất lỏng còn chưa khô , sắc mặt nháy mắt từ đen lại chuyển sang đỏ. Ngàn Thảo chỉ thấy tiểu ca hít sâu mấy cái, lồng ngực phập phồng rung động, nhưng trạng thái này có duy trì được mấy giây, giao thông tiểu ca bèn cầm quần áo rồi vội vàng chạy , giống như là gặp cái chuyện gì hết sức cấp bách.

      Ngàn Thảo nhìn theo bóng lưng cảnh sát thở dài: khó có được người tốt như vậy nha!~



      Sau khi chia tay cảnh sát, Ngàn Thảo thoải mái ngả lưng sofa phòng khách, thuận tiện bắt đầu nghiên cứu thân phận của bản thân ở thế giới này.

      Tuy rằng bỗng nhiên bị già năm sáu tuổi nhưng ông trời lại ban cho nàng cái dáng người phải gọi là vưu vật a, cùng với gương mặt thanh thuần cũng chính là y hệt bộ dáng trước kia. Soi gương ước chừng 1 tiếng đồng hồ, Ngàn Thảo thể rời mắt, bởi vì khuôn mặt này bộ dạng rất thần kỳ, thần kỳ đến mức Ngàn Thảo còn tưởng rằng thân thể này chân mới chỉ có khoảng mười tám tuổi còn cái tuổi ở chứng minh thư kia là gian lận nha.

      Ngàn Thảo lại dùng hai tay xem xét bộ ngực nặng nề của mình. Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là cự nhũ trong truyền thuyết??? (O_O)

      Lục tung đám giấy tờ trong nhà, Ngàn Thảo bất ngờ phát bản thân thân phận là cái lão sư nha, hơn nữa lại còn là cái toán học lão sư !! Nàng từ khi vào sơ trung bắt đầu học toán liền chẳng bao giờ dám mơ mộng điểm cao, còn chưa đến lên trung học là càng tệ hại, căn bản là còn đạt tiêu chuẩn để qua. Bảo nàng dạy toán học chẳng khác nào cấm cho nàng ném đồ, nan giải như nhau nha.

      Bất quá Ngàn Thảo suy nghĩ ra biện pháp phi thường tốt, nàng dự định dạy toán học, mỗi ngày để cho bọn họ tự học chẳng phải là được sao. Có học sinh nêu câu hỏi, nàng liền bộ mặt nghiêm túc mắng : Đơn giản như vậy còn biết? Trở về chép tên của ngươi trăm lần ! Nếu được cùng lắm nàng ném đơn từ chức cho hiệu trưởng, ngênh ngang mà hét: Ta muốn từ chức! (¬_¬”) (¬_¬”)



      Ngày thứ hai Ngàn Thảo phải làm, nàng lấy hết dũng khí thay bộ đồ công sở, vỗ ngực tự trấn an: sợ! Ngàn Thảo, ngươi là người có thân phận nha!

      Đúng giờ, Ngàn Thảo mai phục tại cổng trường học, đeo cặp kính râm che hết nửa khuôn mặt nhìn vào phía trong học viện. sai , nơi này đúng là Hợp Tà học viện nằm ngay cạnh Hợp Tà tiểu khu, học viện năng khiếu thể thao và nghệ thuật .

      Đúng lúc đó, có cánh tay đằng sau vỗ vai nàng cái : “Lão sư, ngươi ngồi chỗ này làm gì nha? vào sao?”

      Ngàn Thảo vội đứng lên, làm bộ phi thường nghiêm túc hắng giọng : “ thấy ta bận kiểm tra kỷ luật học sinh sao, rảnh chuyện”

      Ngay khi Ngàn Thảo vừa dứt lời liền nghe thấy tiếng bất mãn, nuối tiếc từ bốn phía xung quanh : ‘ Đồ tiểu tử thối rảnh rỗi xen vào việc của người khác, kêu lão sư đứng lên làm chi!” “Đúng vậy, lão sư váy thực ngắn, lúc ngồi xuống còn có thể nhìn thấy bên trong đâu” , “Quả nhiên là Ngàn Thảo lão sư a! Bên trong cũng hảo ngoạn.”

      Ngàn Thảo vỗ vỗ đầu, quả là cái học viên Hợp Tà, rất quy củ. Nguyên lai mọi người đều sớm thấy nàng núp chỗ này, chỉ là muốn gọi nàng mà thôi, hơn nữa mấy cái học sinh này là chăm chỉ, sáng sớm tinh mơ liền bắt đầu tận sức nghiên cứu phong cảnh sau váy của lão sư sao?
      …..



      Xác định được vị trí của lớp mình dạy, Ngàn Thảo sửa sang lại quần áo, ngẩng đầu ưỡn ngực bày ra tư thái lão sư mở cửa phòng học. Nhưng khi nàng vừa bước được chân vào lớp, liền nghe thấy thanh thùng nước rơi xuống , ngay sau đó dòng nước lạnh lẽo vừa vặn dội trúng người nàng. Áo cùng váy đều ướt, lại bởi vì mùa hè nóng bức quần áo chất liệu mỏng manh, nên xuyên qua lớp quần áo ướt liền có thể nhìn thấy hoa văn nội y, còn có đường cong mê người.

      Trong lớp lập tức truyền đến trận thanh hưng phấn, tất cả đều là thanh của đám nam sinh, trong nháy mắt toàn bộ ánh mắt nóng rực đều dính người nàng, điệu bộ đều như muốn đem nàng ăn sạch. Ngàn Thảo thân thể run rẩy mấy cái, bệnh cũ chuẩn bị bạo phát!!! Bắt đầu máu nóng trào lên, tưởng muốn lấy gì đó ném vào mặt bọn họ.
      Nhìn về phía nam sinh trong góc nhìn nàng với ánh mắt cực kỳ nóng bỏng, Ngàn Thảo tưởng nhặt lên thùng nước đất ném chính giữa mặt hắnHọc sinh trong lớp nguyên bản hề có chút ý kính trọng nào đối khối thân thể này, lại còn vang lên tiếng đùa cợt: “Quần áo ướt như vật rất khó chịu sao lão sư? Vậy lão sư chỉ cần cởi ra là có thể lên lớp được rồi~”
      “Lão sư cầm thùng nước là định đánh chúng ta sao? cần a~ lấy tay là được rồi, mấy thứ thô kệch như thùng nước cũng có mềm mại như thân thể của lão sư đâu a~”
      “Lão sư, bằng tan học để chúng ta đến phòng làm việc của người ~ chúng ta nhất định hảo hảo nhận lỗi ~~”
      ….
      Trong lớp tiếng chế nhạo ngừng vang lên, Ngàn Thảo bèn cầm trong tay thùng nước, chuẩn xác ném . Tiểu Văn bắt nàng sửa cái thói quen ném đồ vật này suốt cái học kì, lão mẹ thậm chí còn bắt nàng sửa những mười chín năm mà nàng vẫn có bỏ được. Nhưng đây cũng hẳn là cái chuyện xấu, nó rèn luyện cho Ngàn Thảo chỗ ưu việt đó là nàng hễ muốn ném cái gì bao giờ ném chệch.

      ‘Oành’ tiếng, xô nước trúng giữa mặt nam sinh bộ dáng tệ nhưng tươi cười đặc biệt dâm tà. bực tức hừ lạnh tiếng che cái trán bị thương. Cả lớp học đều choáng váng. Ngàn Thảo dám chắc cái trán nam sinh vừa bị ném kia hẳn là sưng đỏ thành khối lớn, mấy ngày tiêu nha.

      Phủi phủi tay, Ngàn Thảo xoay người ra khỏi lớp học : “Lão sư đổi bộ quần áo khác, tiết này cả lớp tự học”.

      Xem a, là thoải mái, nàng là thành công trốn được lần lên lớp nha! Tuy rằng chỉ là tạm thời nhưng là hôm nay thành công bước đầu tiên, Ngàn Thảo nắm chặt tay: Fighting! Cố gắng phấn đấu vì nghiệp trốn học!!~ ~




      Giờ nghỉ trưa…

      Ngàn Thảo bây giờ có thể xác định nguyên chủ thân thể này nhất định là rất nhu nhược, khiến cho học sinh suốt ngày khi dễ, bởi vì nàng là bị học sinh của mình chặn lại gầm cầu thang nha T.T

      Học sinh này chẳng phải ai khác chính là nam sinh lúc sáng bị nàng ném xô vào mặt , đầu tóc nhuộm vàng, con ngươi màu nâu sẫm lúc này gắt gao nhìn nàng chằm chằm, thanh trầm thấp mà mềm mại : “Lão sư đây là đâu? Từ buổi sáng là đều nhìn thấy nha. Trán của ta đến bây giờ vẫn còn đau, mỗi khi thấy đau là ta liền lại nghĩ đến ngài”

      Ngàn Thảo nhìn nhìn hai tên đệ tử lâu la phía sau, lại nhìn cái góc u này bình thường đều có người qua lại khỏi nuốt nước miếng, khó khăn mở miệng : “ Ngươi đói sao? Hay là ta cùng ngươi nhà ăn ăn bữa cơm, thuận tiện chuyện buổi sáng? Nga… ta mời ngươi”

      Suy nghĩ chỉ có làm cách nào đem đám người này dẫn đến chỗ đám đông liền mới có lợi cho bản thân! Cho nên Ngàn Thảo mới bèn đưa ra biện pháp cùng nhau ăn cơm, huống hồ vẫn là nàng mời, vưà giọng điệu dịu dàng lại vừa tiết kiệm tiền, bình thường tiểu hài tử đứa nào cũng hẳn là mắc mưu ?

      Bất quá nam sinh đối diện cao hơn so với nàng cái đầu này ràng thuộc loại bình thường đó, tiến sát gần, ở bên tai Ngàn Thảo nhàng liếm, đầu lưỡi theo lỗ tai nhàng chui vào, khàn khàn lại nguy hiểm thanh mang theo dục vọng ở bên tai Ngàn Thảo: “ nghĩ nhà ăn, ta là muốn ăn lão sư nha~ lão sư nếu đói bụng cũng có thể nếm thử ta..”

      Ngàn Thảo bị đẩy dựa vào góc tường, nàng cảm giác hạ thể bị vật gì đó cứng rắn đụng chạm, ở phía dưới bụng nàng chậm rãi ma xát, bên tai vẫn còn vang lên thanh: “Cảm giác được sao? Lão sư~ ở đây có rất nhiều thứ gì đó, chúng nó tất cả đều là chuẩn bị cho ngươi nha.”

      Ngàn Thảo sắc mặt bạo hồng, nàng đương nhiên nghe hiểu cái mà nam sinh muốn cho nàng ăn đó là cái gì, nghĩ tới cái học sinh trung học thế nhưng cuồng vọng như vậy, dám ngang nhiên cùng lão sư mấy lời … này!

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Trong truyện ta giữ nguyên cách gọi 'lão sư' thay vì giáo viên vì cảm thấy như vậy nghe có vẻ thuận tai hơn. Bản thân ta cũng thích xưng hô 'ta - ngươi' nên mọi người đừng thắc mắc hay chê gượng gạo nhé! Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ !~~~

      Chương 3: Hoảng sợ


      Editor: Cửu Vỹ Hồ
      Cảnh báo: khăn giấy sẵn sàng quẹt máu mũi

      Đột nhiên, nam sinh kia đem váy nàng kéo lên thẳng đến tận lưng. Ngàn Thảo sợ hãi kêu to tiếng, nhìn bản thân mình lộ ra quần lót màu đen cùng đôi chân thon dài. Càng đáng hận là tiếp đó trực tiếp kéo ra quần lót của nàng, khiến nàng bên dưới hoàn toàn lõa thể bại lộ trước mặt bọn .

      Bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp, hai tay nam sinh kia phủ lên hướng mông nàng xoa nắn “Lão sư, nếu bị người khác nhìn đến ngươi bộ dạng thế này cùng học sinh trốn ở đây làm chuyện XXOO hẳn là đối với ngươi bị ảnh hưởng rất lớn ? Nếu lão sư chịu lấy lòng ta chút, biết đâu ta đây hội vui vẻ mà buông tha cho lão sư a~”


      “Ngàn Thảo lão sư, ngươi hiểu được cái gì gọi là lấy lòng sao?” Hai tên đệ tử phía sau cười cách dâm đãng tiến sát lại gần, ngồi xổm xuống hai bên người nàng ngẩng đầu quan sát. Mặc kệ Ngàn Thảo có giãy giụa thế nào bọn đều dễ dàng đem nàng đè ép lại, thậm chí có gã nam sinh còn vươn đầu lưỡi liếm cái mông của nàng. Tên còn lại dường như cảm thấy xơ múi được gì công bằng, liền nhịn được tiến lên hôn hít thân thể Ngàn Thảo, theo từ bắp chân lên đùi, cuối cùng dừng lại ở bộ vị giữa hai chân, dùng cái mũi hít sâu, hưng phấn : “Ngàn Thảo lão sư hương vị sai . Ta đây vẫn là lần đầu tiên quan sát nơi này gần như vậy nha~”

      Ngàn Thảo vặn vẹo cái mông : “Buông ta ra! Có tin hay các ngươi bị đuổi học”

      “Nhưng mà dường như đây là do lão sư quyến rũ chúng ta đâu~” Ngàn Thảo bên tai lại truyền đến tiếng khàn khàn, cùng với hô hấp ngày càng trở nên dồn dập. Ngay sau đó nàng liền nghe thấy được thanh khóa quần bị kéo ra, vội cúi đầu liền nhìn thấy quái vật lớn thô to chui ra từ trong quần nam sinh ôm nàng. Cái thứ này nàng vô cùng quen thuộc a, chính là cái ‘đạo cụ’ xuất trong mỗi bộ phim ‘bom tấn’ mà Tiểu Văn gửi cho nàng.

      Nam sinh kia đem cái kia tà ác ma xát hạ bộ của nàng, có mấy lần còn suýt chút nữa tiến vào trong. Ngàn thảo ra sức kẹp chặt lại hai chân, phi thường gian nan nuốt nước miếng : “ Lão sư thích cái thứ này nha~”

      Lần này đổi lại là nhóm nam sinh lộ vẻ mặt kinh dị, sau bọn dần dần thả lỏng kiềm chế với Ngàn Thảo: “Nếu lão sư thích, như vậy chúng ta liền để nó tiến vào , liền…”

      “Nhưng mà làm sao đây, lão sư ta lại càng thích đá nó!” Ngàn Thảo nghiến răng nâng lên chân đá vào bộ phận giữa hai chân của nam nhân phía trước, sau đó nhanh chóng kéo xuống váy chạy trốn, vừa chạy còn quên quay đầu lại rống : “Các ngươi chờ gặp hiệu trưởng !”


      Aish trường học đúng là cái nơi lắm lang sói mà, Ngàn Thảo vừa cảm thán vừa chạy về văn phòng lục tìm hồ sơ học sinh, nam sinh tóc vàng mắt nâu kia ra tên gọi là Cao Đồ, là học sinh khối thể dục, chuyên bóng rổ. Nàng nhìn xem nội dung ghi chép về trong hồ sơ lại càng bê bối, ở trường học tội nào cũng từng mắc qua ít nhất 1,2 lần, là thiếu niên bất lương điển hình, trách được đem cảnh cáo của nàng để vào mắt.

      Càng làm Ngàn Thảo hoang mang là tại sao học sinh bất lương như vậy mà vẫn còn được ở trong trường học, hẳn là sớm bị đuổi học mới đúng? Chẳng lẽ đây chính là học sinh có bối cảnh hùng hậu trong truyền thuyết a?

      “Aiz… Làm sao lại có thể xảy ra cái loại chuyện này..” Ngàn Thảo đau đầu gõ gõ cái trán, nàng làm sao biết bị xuyên đến thế giới này nha. Sớm biết như vậy nàng chẳng bao giờ động đến AV, kể cả có xem cũng bao giờ lại dám chê chúng nó khó coi nữa!...

      Đúng lúc này, cửa văn phòng đột ngột mở ra, truyền đến thanh thành thục của nữ tử: “Biểu của các học sinh gần đây hẳn là làm Ngàn Thảo lão sư phiền muộn ? Bất quá có sao, Ngàn Thảo lão sư cũng mới vừa đến dạy bao lâu, dần dần rồi thích ứng. Nếu cần ta có thể trợ giúp nha~”


      Ngàn Thảo “A?” tiếng, phải nàng hứng thú với việc giúp đỡ của nàng ta mà là lời này dường như nàng từng nơi nào nghe qua.

      Nữ nhân tóc màu đỏ rượu trước mặt chuyện Ngàn Thảo biết, là Tiểu Vân lão sư dạy ngữ văn, ngồi ở đối diện bàn làm việc của nàng. Ngàn Thảo vuốt vuốt lọn tóc hỏi: “Hỗ trợ? Là hỗ trợ như thế nào nha?”

      Tiểu Vân lão sư thần bí cười, đưa cho nàng tờ giấy ghi địa chỉ: “ Tối hôm nay ngươi đến nhà của ta là biết. Nhớ kỹ, muộn chút hẵng đến, hơn nữa nếu mặc váy ngắn là tốt nhất” .

      Ngàn Thảo nghe vậy ngẩn người, tựa như sét đánh ngang tai. Nàng rốt cục nhớ ra tại sao lại thấy lời của Tiểu Vân lão sư quen thuộc như vậy, đấy là lời thoại ở đoạn ngắn AV nàng từng thấy qua. Hơn nữa còn xem xem lại 3 lần a!

      Bộ AV kia về chuyện xưa của nữ giáo sư, là cái AV cực phẩm. Nhân vật chính nguyên là lão sư được mệnh danh là nữ thần ở trường trung học mà nàng công tác, được nam sinh toàn trường thậm chí cả lão sư ái mộ. nữ lão sư khác đố kị sinh hận, bèn thiết kế cho nàng cùng học sinh cấu kết, còn chụp ảnh lại. Sau nàng ta lại đem ảnh chụp gửi cho gã chủ nhiệm sắc ma, lấy ảnh chụp đem uy hiếp nữ chính cùng bản thân phát sinh quan hệ hết lần này đến lần khác, cũng lợi dụng thân thể nữ chính hối lộ cấp , từ đây nữ chính trở thành cái nô lệ tình dục cho nam sinh toàn trường, liền ngay cả bác bảo vệ trông cửa cũng đều có thể ngoạn.

      Mà Tiểu Vân lão sư trước mặt đây thể nghi ngờ chính là nhân vật nữ xứng trong AV thiết kế nữ chính, nàng ta đố kị cho rằng nữ chủ giả thanh thuần, xứng đáng bị vùi dập, tàn hoa bại liễu. Ngàn Thảo nhịn được trong lòng thầm đánh giá Tiểu Vân lão sư này phen , nhưng mặt ngoài vẫn cười cười, giả bộ đáp ứng : “ Được, tối ta đến.”

      Hừ, mới là lạ! Ngươi chờ bị cho leo cây ! Ngàn Thảo trong lòng xì tiếng khinh miệt, nếu đúng như theo kịch bản nếu bản thân đến hẳn bị ba gã nam sinh ái mộ nàng được Tiểu Vân mời đến giữ lại, mà ba nam nhân kia lấy lý do xin lỗi mà chuốc cho nàng say, sau đó là XOX*** thậm chí là bị bày ra các loại tư thế dâm đãng để bọn chụp ảnh.


      Tan tầm Ngàn Thảo đặc biệt mua cái dụng cụ phòng thân, phòng bọn sắc lang. Bởi vì chỉ dựa vào cái khả năng ném đồ này nọ hòng bảo vệ bản thân là chuyện tưởng. Vạn nhất kịp nhặt đá hoặc xung quanh tìm được đá hay cái gì để ném làm sao bây giờ?

      Ngoài dụng cụ phòng thân, Ngàn Thảo còn mua thêm bộ quần áo chất liệu cotton bảo thủ cùng với quần jeans. Ở thế giới này mặc váy tùy tiện lại cũng nguy hiểm nha!!

      Sau khi trở về nhà khóa kĩ cửa phòng cùng cửa sổ, nàng ngả lưng lên giường liền ngủ. Dưới gối truyền đến thanh ‘Răng rắc’ , hình như có cái gì bị nàng đè vỡ.

      Ngàn Thảo lập tức ngồi dậy bật đèn bàn sờ soạng dưới gối, lấy ra cái khung ảnh. Dưới lớp kính thủy tinh là bức ảnh chụp đôi tình nhân, nam bộ dáng tuấn tú lịch . ôm lấy thắt lưng nữ nhân bên cạnh, mặt nở nụ cười hạnh phúc, mà nữ nhân đứng bên cạnh, phải ai khác chính là khối thân thể này, Cửu Ngàn Thảo.

      Ngàn Thảo nhớ lại nội dung bộ AV, trong đó có đoạn ngắn là nữ nhân vật chính say rượu chủ động ôm lấy học sinh của mình mà hôn nhưng vẫn lẩm bẩm cái tên của nam nhân : Luật Xuyên. Tiểu Vân ở bên cạnh giải thích cho đám nam sinh, Luật Xuyên là vị hôn phu của nàng, công tác ở Los Angeles.

      Xem ra nam nhân trong ảnh này hẳn chính là Luật Xuyên? nghĩ tới bộ dáng cũng khá điển trai, Mũi ra mũi, mắt ra mắt, cái mũi có sinh trưởng ở mắt mà cái mắt cũng có dính tại mũi a~ =.=

      Ngàn Thảo chậm rãi gật đầu, ân, nàng vừa lòng, xem ra ngày sau nàng tuổi già về hưu cũng xem như có tương lai.


      Sáng hôm sau làm, quả nhiên Tiểu Vân lão sư bị thả chim bồ câu tìm đến Ngàn Thảo chất vấn: “ Ngàn Thảo lão sư, tối hôm qua ngươi tại sao lại tới?”

      “Ai da, Đều do đêm qua ta nghiên cứu giáo án quá chú tâm, ta nghĩ học sinh nghe lời nhất định là do phương pháp dạy của ta có vấn đề cho nên quyết định tự mình thay đổi, muốn làm phiền lòng Tiểu Vân lão sư lo lắng.”

      “Nga… ra vậy..” Tiểu Vân lão sư nhìn nàng ánh mắt thâm trầm : “ Đúng rồi, có ba nam học sinh có chút việc muốn tìm ngươi xin lỗi nhưng là ngượng ngùng nên liền đến năn nỉ ta, tối hôm nay liệu ngươi có thể đến nhà ta lúc được ? Bọn họ muốn ở đó chờ ngươi. Ngàn Thảo lão sư hẳn là keo kiệt mà từ chối lời xin lỗi của học sinh ?”

      “Vậy sao? Nếu là đối phương thành khẩn xin lỗi tất nhiên là ta phải nhận rồi. Nhưng mà ta nghĩ nếu là thành khẩn hẳn nên xin lỗi tại radio trong vườn trường mà phải là ở nhà Tiểu Vân lão sư nha”

      xong lời này, Ngàn Thảo quả nhiên thấy được ánh mắt của Tiểu Vân lộ ra ràng địch ý. Đều “Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng” ( Thương đâm cách minh bạch dễ tránh né, mũi tên bắn lén khó phòng bị ) , Tiểu Vân lão sư chính là muốn dùng ám tiễn, Ngàn Thảo nàng đành khổ khổ nhọc nhọc đem nó biến thành ‘minh thương’ thôi.

      “Vậy được rồi, ta truyền đạt lại lời của Ngàn Thảo lão sư”


      Trải qua chuyện này, Ngàn Thảo lời cử chỉ càng thêm cẩn trọng, nàng cũng mong trước khi vị hôn phu – tương lai nửa đời sau của nàng trở về nước bản thân bị biến thành tàn hoa bại liễu.

      Nhưng xui xẻo đúng là thích nàng nha, Ngàn Thảo lại bị phân công, phải đảm nhiệm khóa dạy Toán học mới.

      Nhìn đám đề toán học rối rắm trước mắt, Ngàn Thảo đầu đều phát to. Nàng giơ quyển sách ôn tập toán học ra trước lớp, long trọng tuyên bố với hơn bốn mươi học sinh : “Ta quyết định trước quan sát trình độ của các ngươi thời gian, trước mở sách suy nghĩ câu thứ 3 trang 52 giải như thế nào, sau đó ta gọi người lên bảng giải”

      Nghe xong lời Ngàn Thảo, học sinh ngoan ngoãn ngồi suy nghĩ bài, số học sinh nghịch ngợm ngồi tán gẫu hoặc là xem điện thoại. Ngàn Thảo dọc theo hành lang giữa hai dãy bàn, muốn ra oai thể uy nghiêm của lão sư. Lão sư toán học của nàng trước kia cũng như vậy, giờ đổi lại Ngàn Thảo lại trở thành lão sư nàng là cũng muốn thư chiêu này a~

      Ngay lúc nàng vừa qua nam sinh, cái thước kẻ bàn của bị rớt xuống, Ngàn Thảo bèn tốt bụng cúi xuống nhặt lên, nam sinh kia tự nhiên đón lấy, trong lúc vô ý ngón tay như khẽ chạm vào tay nàng. Ngàn Thảo ảnh mắt quét qua quyển vở của nam sinh kia, phát vở vẽ cái đồ thị.

      Vốn cũng là cảnh tượng hết sức bình thường nhưng Ngàn Thảo đột nhiên tim giật thót, nhớ đến cảnh tượng cuốn vở vẽ đồ thị cùng việc nhặt thước dường như cũng có chút quen thuộc. Mà hễ quen thuộc liền đại biểu cái gì? Chính là cái cảnh này từng xuất trong bộ phim AV nào đó, đồng nghĩa với việc nàng Ngàn Thảo hẳn là lại bị người nào đó theo dõi nha.

      Trời ạ, mới vài ngày thôi mà nàng đây trải qua đến bộ AV thứ ba!! Nguyên lai cái gọi là xuyên AV phải là đem nàng xuyên vào bộ AV liền xong mà là đem nàng đặt ở thế giới hỗn hợp biết bao nhiêu là bộ AV ….

      Những bộ AV mà Ngàn Thảo xem qua có đủ thể loại nào là khoa học viễn tưởng, tỷ như ‘Người máy nhân tạo’ , có bạo lực tỷ như ‘Thiếu nữ sát thủ’, có cổ trang tỷ như ‘Công chúa đế quốc suy tàn’ hay là quân nhân tỷ như ‘Cuộc sống hạnh phúc của nữ binh trong quân doanh”… Còn có rất nhiều….


      Cho nên Ngàn Thảo tại thực hoài nghi thế giới mà bản thân ở liệu có phải ổn định, nàng liệu sau này có bị cải tạo thành người máy, liền sau đó bị bồi dưỡng thành thiếu nữ sát thủ, rồi đột nhiên có người đến tìm nàng nàng là công chúa nước họ mất tích nhiều năm, cuối cùng bởi vì đế quốc suy tàn mà bị kéo tòng quân…. T.T

      Tuy rằng nhìn chưa ra dấu hiệu, manh mối nào nhưng Ngàn Thảo cảm thấy tại cái thế giới mà nàng xác định này liệu có phải chuyện gì cũng đều có khả năng phát sinh ?

      Suy nghĩ dần trở lại, Ngàn Thảo lại tiếp tục hồi tưởng bộ AV nhặt thước kẻ kia, nội dung bên trong hình như là về nam sinh ái mộ lão sư của mình lâu. Có ngày nhịn được bèn bắt cóc nữ lão sư đến phòng học vắng vẻ nào đó hung hăng chà đạp, lại bị lão sư phản kháng cùng với khinh thường, bị kích thích bèn tìm thêm hai nam sinh khác cũng đồng dạng là ái mộ nữ lão sư này mà luân – gian . Mà làm rơi cái thước kẻ chính là cái nam sinh kia, giả bộ làm rớt thước chỉ là vì để lén nhìn bộ ngực của lão sư khi cúi người xuống mà thôi.

      Ngàn Thảo bèn yên lặng quan sát, gọi là Nghiêm Húc, học đàn violon, bình thường ở lớp biểu thoạt nhìn có giống như đám học sinh cá biệt Cao Đồ, thậm chí còn hay giúp đỡ các bạn nữ, khuôn mặt cũng dạng ngây thơ, nghĩ tới cũng là cái sắc ma giỏi ngụy trang a.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ahihi.. ta ngóng chương sau nha.. thanks nàng edit nhiều.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :