1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tướng môn độc hậu - Thiên Sơn Trà Khách (8)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      TƯỚNG MÔN ĐỘC HẬU

      Tác giả: Thiên Sơn Trà Khách

      -converted : Củ Lạc

      Edit+beta: phương's phương's



      Giới thiệu

      Nàng là đích nữ tướng môn, ôn nhu trầm tĩnh, lưu luyến si mê Định vương, hy sinh chỉ vì luyến vì tình. Giúp tranh đấu ,giành thiên hạ, hưng quốc thổ, mạo hiểm thân mình làm con tin nơi đất khách quê người,6 năm phụ tá tưởng đâu được , trở thành mẫu nghi thiên hạ. Chẳng thể ngờ, 5 năm trở về, hậu cung chẳng còn chỗ cho nàng dung thân . Trong ngực là mỹ nhân tươi cười xinh đẹp:

      -“Tỷ tỷ, giang sơn định rồi, ngươi cũng nên lui.”

      Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế. Thẩm gia cả nhà trung liệt, ai may mắn thoát khỏi. lật ngửa ván bài,khiến cả gia tộc tang vong!

      Thẩm Diệu như thế nào cũng nghĩ tới, hoạn nạn vợ chồng, chàng chàng thiếp thiếp mà nàng tâm tâm niệm niệm, bất quá chỉ là hồi gặp dịp chơi. chê cười!

      :

      -“ Nể tình ngươi theo bồi trẫm 20 năm, ban thưởng toàn thi, tạ ơn .”

      Ba thước bạch lăng ban xuống, Thẩm Diệu hạ lời thề độc:

      《Ngày ta chết, dư cùng nhữ giai vong!》*cái nè hiểu aaa.help*

      Trùng sinh hồi 14 tuổi năm ấy, bi kịch chưa phát sinh, thân nhân còn vui vẻ cười, nàng vẫn là đích nữ tương tướng môn văn nhã dịu dàng. Cực phẩm thân thích rắp tâm hại người, đường tỷ đường muội ác độc vô tình, di nương mới vào cửa như hổ rình mồi, còn có tên cặn bã ý đồ muốn làm lại trò cũ?

      Gia tộc nàng muốn bảo vệ, đại thù muốn báo, giang sơn đế vị, cũng muốn chia 1 bát canh. Đời này, chờ xem ai mới là người cười sau!

      Nhưng là ,tiểu Hầu gia Tạ gia, cầm thương rong ruổi lưng ngựa,kiệt ngạo thiếu niên, lại đứng ở đầu tường nhà nàng mà ngạo nghễ:

      -“Chẳng phải chỉ là chiếc ghế hoàng quyền , nhớ kỹ, thiên hạ thuộc về ngươi,nhưng ngươi -- là của ta!”

      -- U châu mười ba kinh. -- là của nàng.

      -- Mạc Bắc định nguyên thành. -- thuộc về nàng.

      -- Giang Nam Dự châu, định tây Đông hải, Lâm An thanh hồ, Lạc Dương cổ thành.

      -- cũng là của nàng.

      -- tất cả đều của ta, Tạ Cảnh Hành ngươi rốt cuộc muốn cái gì?

      -- ân, nàng. --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------- Lúc ban đầu hờ hững :“Thẩm gia và tạ gia hai nhà phân biệt ràng, Thẩm gia nha đầu ngươi đột nhiên lại tốt vậy,chắc chắn có hảo ý!”

      Sau lại bình tĩnh :

      -“Đều là những người có mắt , Thẩm Diệu nàng nên an phận, có bản hầu chịu trách nhiệm, ai dám bức nàng lập gia đình?” Sau nữa ngạo kiều :

      -“Càn Khôn nhiều chuyện cũng gì hơn cái này. Thẩm Kiều Kiều, vạn dặm giang sơn, nàng và ta hai người chia cắt như thế nào?”

      Cuối cùng, khí phách vung tay lên:

      -“Tức phụ, chia đến chia phiền toái, chẳng phân biệt được ! Tất cả đều thuộc về nàng, vậy được chưa,nhưng nàng là của ta!”

      Thẩm Diệu:

      -“Cấp bản cung lệnh bài xuất cung!” Hoàng hậu trọng sinh. Khí phách lạnh lùng cùng thiếu niên bất lương tạ tiểu Hầu gia, nam nữ chính, thể xác và tinh thần sạch , cường cường liên thủ, sủng văn , chọi . Mời các vị tiểu thiên sứ ủng hộ nhiều hơn nha~
      Last edited by a moderator: 4/10/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit : phương's phương's
      ☆, Chương 1: Phế hậu
      Trời đầu hạ, đến chạng vạng, những cơn mưa to chợt đến lại chợt . Sắc trời u,mây đen đặc tụ phía những tòa cung điện nguy nga,sừng sững.Từng làn mây xám đen bao phủ cả tòa cung điện lộng lẫy, vàng son, giống hệt nhà giam rộng lớn, đem toàn bộ người bên trong vây lại chặt chẽ.Tẩm điện rộng lớn, màn sa tựa hồ cũng thực cổ xưa ,được tầng tro bụi dày che phủ. Vốn tiết trời nóng bức, nhưng vẫn có thể thấy được chút lãnh ý.Y phục ,trang sức tán loạn. Hệt như vừa mới trải qua hồi sinh tử. Nàng quỳ mặt đất, ngửa đầu nhìn người trước mặt. Nàng bất quá chỉ đầu năm mươi, khuôn mặt nhuốm đầy tang thương cùng với vết tích mặt giống như lão ẩu, mặt mày nặng nề lệ khí (* lệ khí: oán hận*), đôi mắt có tiêu cự, giống như giếng cạn khô héo, thiếu nước lâu,chảy ra nước mắt, lại mang theo hận ý sâu thấy đáy.
      -“Nương nương, xin mời.”
      Bên người thái giám tay cầm đoạn bạch lăng trắng noãn (*bạch lăng: lụa trắng*), giọng mang theo vẻ hết kiên nhẫn:
      “Tạp gia còn phải về hướng bệ hạ phục mệnh .”
      Ánh mắt Thẩm Diệu dừng ở thái giám bên người, trầm mặc lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng, thanh khàn khàn đầy hỗn loạn:
      -“Tiểu Lý Tử, lúc trước , thời điểm bản cung đề bạt của ngươi, ngươi vẫn là Cao công công bên người con chó.”
      Thái giám kiêu căng ngẩng cao đầu:
      -“Nương nương, nay khác xưa.” “Nay khác xưa......” Thẩm Diệu lẩm bẩm , đột nhiên ngửa đầu cười to:
      -“Hảo cho cái nay với xưa bất đồng !”
      Chỉ vì câu “Nay-xưa bất đồng”, này mà các thần tử , nô bộc thấy nàng tất cung tất kính giờ có thể đối nàng la hét, bởi vì “Nay khác xưa”, nàng bị ba thước bạch lăng đưa đến chỗ chết. Ngày xưa bắt đầu từ đâu, nay lại bắt đầu từ đâu? Là từ khi Mi phu nhân tiến cung , hay là từ khi Thái tử bị phế bắt đầu,từ ngày trưởng công chúa hòa thân chết thảm đường hay lúc nàng trở về khi làm con tin 5 năm trong hoàng cung Tần quốc mới bắt đầu?
      Từ “Ngày xưa” Đến “Nay”,từ Hoàng hậu đến phế hậu, bất quá chỉ bởi câu của Phó Tu Nghi!
      Này cả triều văn võ có thể thay đổi sắc mặt, giang sơn Minh Tề có thể đổi trắng thay đen! Hay cho câu “Nay bất đồng ngày xưa”!
      “Chi nha” tiếng , Tẩm điện môn mở, đôi giày thêu rồng vàng đứng trước mặt Thẩm Diệu. Nhìn lên , là minh hoàng bào giác (*minh hoàng bào giác : áo vàng thêu rồng*).
      “Xem như ngươi theo trẫm 20 năm vất vả, trẫm ban thưởng ngươi toàn thi, tạ ơn .”
      Nghe tiếng ,Thẩm Diệu từ từ ngẩng đầu lên, nhìn nam nhân cao cao tại thượng, thời gian lưu bất kỳ dấu vết nào mặt , vẫn như lúc trước, phong thần tuấn lãng, là thiên hạ minh quân,thiên tử danh chính ngôn thuận, là nam nhân nàng lưu luyến ,si mê 20 năm , ngại hoạn nạn tương cứu trượng phu (*tương cứu: tương trợ, cứu giúp*)
      tại lại đối nàng :
      -“Trẫm ban thưởng ngươi toàn thi, tạ ơn .”
      - “Vì cái gì?”
      Thẩm Diệu gian nan hỏi. trả lời.
      “Vì cái gì, muốn diệt cả nhà Thẩm gia?”
      Nàng hỏi. Định vương Phó Tu Nghi, tiên hoàng sinh được chín hoàng tử, các hoàng tử mỗi người mỗi vẻ,Thái tử nhiều bệnh, tiên hoàng lại chậm chạp chịu sửa, lập Thái tử mới,chín hoàng tử tranh đoạt dẫn đến phong ba. Nàng ái mộ Định vương phong hoa tuyệt đại, nghe người nhà khuyên can, rốt cuộc được bên như ước nguyện, nhưng cũng đem toàn bộ Thẩm gia cùng Định vương phủ cột lại với nhau. Vì vậy, nàng càng tận tâm hết sức phụ tá Định vương,chẳng biết cái gì gọi là chiều chuộng. Đến việc triều đình, vương phi như nàng cũng phải tham dự, bày mưu tính kế, rốt cuộc định ra giang sơn.Ngày Phó Tu Nghi đăng cơ, lập nàng làm hậu,mẫu nghi thiên hạ, phong cảnh đẹp mắt . Nhưng thể xoá tan ý nghĩ trong đầu nàng.Nàng là Hoàng hậu xui xẻo nhất
      Hoàng tử phản loạn vừa bình định, Minh Tề căn cơ chưa vững ,giặc Hung Nô xâm phạm, nước láng giềng như hổ rình mồi, vì mượn binh, Thẩm Diệu tự nguyện tần quốc làm con tin, lúc đó, nữ nhi cùng nhi tử vừa đủ tháng, Phó Tu Nghi :
      -“Trẫm đích thân mang nàng trở về.”
      5 năm sau, nàng rốt cuộc trở lại Minh Tề, hậu cung thêm Mi phu nhân, mỹ mạo tài tình đều là bậc nhất.Mi phu nhân là do Phó Tu Nghi lúc đông chinh gặp được, thích tài hoa của nàng liền mang về cung. Mi phu nhân vì Phó Tu Nghi sinh hoàng tử Phó thịnh, phó thịnh nhận nhiều thánh sủng, nhưng con trai Thẩm Diệu, Thái tử Phó Minh,lại được lòng hoàng thượng. Phó Tu Nghi từng trước mặt cả triều, văn võ :
      -“Phó Minh tính tình nhu nhược, vẫn là Phó thịnh giống như con ta.” Trong lời ràng có ý tứ muốn sửa lập Thái tử. Khiến cho Thẩm Diệu cảm thấy có nguy cơ , ở trong cung, Thẩm Diệu cùng Mi phu nhân đấu đá 10 năm. Mi phu nhân liên tiếp chiếm thế thượng phong, thậm chí còn khuyến khích Phó Tu Nghi đem nữ nhi Uyển Du công chúa gả cho Hung Nô hòa thân, người Hung Nô hiếu chiến tính ngoan, Uyển Du công chúa đường hòa thân liền chết bệnh, lúc này hoả táng, ai cũng biết trong này có điều kỳ quái, nhưng trớ trêu, thân là mẫu thân mà Thẩm Diệu làm sao được. Rốt cuộc vẫn là tới hôm nay. Phó Tu Nghi đưa ra đạo thánh chỉ, Thẩm gia mưu phản, Thái tử bị phế, tự vẫn tạ tội,hoàng hậu là nàng cũng thoát khỏi vận mệnh, với ba thước bạch lăng. Nàng thầm nghĩ hỏi câu:“Vì cái gì?”
      -“Phó Tu Nghi, ngươi có lương tâm hay ? Ngươi với ta vợ chồng hơn hai mươi năm, ta tự hỏi làm bất cứ điều gì có lỗi với ngươi. Lúc trước ngươi đăng cơ, là Thẩm gia ta giúp đỡ ngươi, ngươi xuất chinh, Hung Nô xâm phạm, ta thay ngươi viết hàng thư, ngươi muốn mượn sức đại thần, ta quỳ xuống đến cầu phụ tá. Đến Tần quốc làm con tin, khổ sở dày vò, ngươi hồi báo ta cái gì?
      Mi phu nhân muốn Uyển Du xuất giá, ngươi liền hạ chỉ, Uyển Du mới mười sáu liền chết bệnh. Ngươi sủng ái phó thịnh, quan tâm Phó Minh,tất cả mọi người đều biết. Bây giờ ngươi tàn sát cả nhà ta,dù sao vẫn là chết, ta muốn hỏi ngươi câu, vì cái gì?”
      ” Phó Tu Nghi nhíu mày, vẻ mặt tia dao động lãnh khốc giống pho tượng bình thường:
      -“Phụ hoàng lúc còn, thương lượng muốn đối phó với mấy đại thế gia, Thẩm gia công cao lấn chủ thể diệt, là trẫm khuyên phụ hoàng, trẫm ở Thẩm gia 20 năm, là đối với Thẩm gia ban ân to lớn !”
      đối Thẩm gia ban ân !
      Thẩm Diệu thân mình nhoáng cái lung lay, mấy ngày nay nàng khóc nhiều lắm, nước mắt muốn cạn , nàng đối với Phó Tu Nghi, gằn từng chữ:
      -“Vì cái gì lưu lại Thẩm gia? phải ngươi nhân từ, cũng phải của ngươi ban ân, ngươi chính là muốn lợi dụng binh quyền Thẩm gia để gia tăng thế lực.Thỏ khôn chết, chó săn ăn, nay giang sơn định, ngươi liền qua sông chặt cầu, Phó Tu Nghi, ngươi tâm ngoan thủ lạt!”(*tâm ngoan thủ lạt : độc ác*)
      - “Thẩm Diệu!”
      Phó Tu Nghi gầm lên tiếng,giống như bị chạm đến chỗ đau, hừ lạnh tiếng, :
      -“Ngươi tốt nhất tự lo cho bản thân .”
      Dứt lời phẩy tay áo bỏ .Thẩm Diệu nằm nền, nắm chặt hai tay, đây là nam nhân mà nàng cả đời sao,cùng Mi phu nhân đấu đá chỉ vì muốn tranh thủ chút tình cảm của , đến cuối cùng mới phát , phải tranh thủ tình cảm,cho đến bây giờ, nam nhân này vốn để ý đến nàng!
      Những lời tâm tình thầm, bất quá chỉ là gặp dịp chơi. chê cười!
      Nàng “Phốc” phun ra ngụm máu tươi.
      -“Tỷ tỷ đây là làm sao vậy? Nhìn qua rất chật vật.”
      Thanh uyển chuyển vang lên.Ả thân y phục vàng nhạt, mặt tựa phù dung,thắt lưng dương liễu, bộ dáng giống thiên tiên, tư thế cũng tuyệt đẹp động lòng người, chân thành mà đến. Đây là người cùng Thẩm Diệu đấu cả đời, cũng nắm chắc thắng lợi Mi phu nhân. Phía sau ả còn đứng hai gã mặc cung trang nữ tử, Thẩm Diệu sửng sốt:-“Thẩm Thanh, Thẩm Nguyệt!”
      Đây là chi thứ hai cùng tam phòng, là nữ nhi của Nhị thúc cùng tam thúc, hai đường tỷ của nàng, như thế nào lại ở trong cung?
      -“Bệ hạ triệu tỷ muội ta vào cung ,” Thẩm Nguyệt che miệng cười :-“Ngũ muội muội cần kinh ngạc, ban đầu là Ngũ muội muội thay tỷ muội ta tìm người mai mối, nay cần, bệ hạ đối đãi tỷ muội vô cùng tốt.”
      -“Ngươi...”
      Thẩm Diệu trong lòng đảo lộn,giống như hiểu thêm ít tình. Thanh của nàng có chút thể tin:
      -“Ngươi, các ngươi chậm chạp lấy chồng, vì hôm nay?”

      - “Cũng phải đâu.”

      Thẩm Thanh tiến lên từng bước:

      -“Lúc trước bệ hạ cùng cha ta và tam thúc đạt thành giao ước, chỉ cần khiến ngươi gả cho bệ hạ, có ngày, tỷ muội hai người chúng ta được an nhàn sung túc.”

      Lúc trước Thẩm Diệu có thể gả cho Phó Tu Nghi, chi thứ hai cùng tam phòng cũng bỏ ra ít công sức, nay nghĩ đến, lúc trước nàng ái mộ Phó Tu Nghi, tựa hồ cũng là nhị thẩm tam thẩm cả ngày nhắc tới Định vương thanh niên tài tuấn, làm cho nàng bắt đầu sinh ra hảo cảm. Nguyên lai, là sớm đạt thành hiệp nghị sao?

      Nguyên lai, chi thứ hai tam phòng sớm giấu diếm dã tâm, chờ hôm nay phát sinh hết thảy sao?Thẩm Thanh lại sợ Thẩm Diệu nghe , tiếp tục :

      -“Bệ hạ phong thần tuấn lãng, tỷ muội ta ái mộ lâu,nhưng vì đại bá tay cầm quyền cao, bất đắc dĩ mới phải để Ngũ muội nhanh chân đến trước. Ngũ muội hưởng ít phúc, nay cũng nên buông tay”

      -“Thẩm Thanh!”

      Thẩm Diệu đột nhiên đứng dậy, cao giọng :

      -“Bệ hạ diệt Thẩm gia, lại cho hai người tiến cung, chi thứ hai cùng tam phòng sao có bình an vô ?”

      -“Chi thứ hai cùng tam phòng đương nhiên bình an vô

      Thẩm Nguyệt che miệng cười rộ lên:

      -“Bởi vì chúng ta là công lớn thần, đại bá tạo phản chứng cứ chính xác, đều là chúng ta hai phòng quân pháp bất vị thân đưa ra.Ngũ muội, bệ hạ còn muốn phong hai phòng chúng ta làm đại quan đấy.” Thẩm Diệu khiếp sợ nhìn hai vị đường tỷ của mình, :

      -“Các ngươi điên rồi? Tổ chim vỡ trứng nào có thể nguyên?.Thẩm gia là người nhà, Phó Tu Nghi đối phó Thẩm gia, các ngươi thế nhưng hãm hại người trong nhà......” -“Người trong nhà, Ngũ muội, chúng ta chưa từng thừa nhận đại phòng là người trong nhà.”

      Thẩm Thanh cười lạnh tiếng:

      -“Dù sao ngươi hưởng thụ nhiều lắm. Nay Thái tử chết, công chúa còn, Thẩm gia vong, ngươi vẫn là sớm hoàng tuyền, đoàn tụ cùng họ .”

      Mi phu nhân chân thành tiến lên, mỉm cười :

      -“Tỷ tỷ, giang sơn định rồi, ngươi cũng nên lui.”

      Tranh đấu10 năm, Thẩm Diệu rốt cuộc là thua rối tinh rối mù, thua rất thảm, thua đến người chết tộc vong, thua thành cái dạng khiến cả thiên hạ chê cười!
      Nàng oán hận :

      -“Bản cung chết, chờ ngươi mất tất cả!”

      - “Trần công công, động thủ .”

      Mi phu nhân hướng ánh mắt tới thái giám. Tên thái giám thân hình béo núc lập tức tiến lên vài bước, tay gắt gao nắm lấy cổ Thẩm Diệu, tay đem bạch lăng mâm gỗ xiết vào cổ Thẩm Diệu .Dùng sức xé ra, bạch lăng xé rách da thịt, xương cốt phát ra tiếng vang thanh thúy . Nàng trừng lớn hai mắt,dãy dụa.Trong lòng tiếng động lập hạ độc thề. Con trai của ta,nữ nhi của ta, phụ mẫu ,huynh đệ, tỷ muội, người hầu......., Thẩm gia từ xuống dưới, tất cả đều bị hại. Phó Tu Nghi, Mi phu nhân, Thẩm Thanh, Thẩm Nguyệt. Khiến ta chết thảm hại ,thân nhân ta tiêu vong, nếu có kiếp sau, thề nợ máu phải trả bằng máu!

      Là ngày khi nào tang, dư cùng nhữ giai vong! ------

      (* ngày ta chết, ta nguyện cùng ngươi diệt vong.*)
      duyenktn1, Christhuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit : phương's phương's

      ☆, Chương 2: Trùng sinh

      Nhà cửa được lát từng tảng đá bản đen trắng xen nhau,cột trụ màu son,với lan can khắc những hoa văn hải đường phức tạp . Sau đêm mưa, những hạt nước to lóng lánh tựa châu từ tán lá chuối tây rơi thấm vào đất. bàn tử kim là lư hương có dáng tiểu thú tinh xảo, nhả ra những làn thủy mộc hương, ở đầu hiên lắng nghe cảm nhận. ... cảm giác hết sức nhàng khoan khoái. giường tứ giác treo túi thơm lưu tô hương, ánh sáng tiên diễm. Bên giường lớn mềm mại,là hai tiểu nha hoàn cao gầy cẩn thận quạt cho người nằm giường. “Trời giá rét, tiểu thư lại ngã xuống nước, cũng may hạ sốt. Nhưng tiểu thư ngủ ngày đêm, đại phu lát nữa tỉnh, sao còn chưa có động tĩnh?”

      Nha hoàn áo xanh mặt khó nén lo âu.

      -“Cốc vũ, hơn nửa canh giờ ,tại sao đại phu còn chưa có lại đây?” nha hoàn mặc tử y (*tử y:áo tím*) .

      -“Nhị thái thái bên kia nghe tin bóng gió, gièm pha,khiến cho đại phu trong phủ cứ như biến mất hết.”

      Cốc vũ nhìn thoáng qua người giường:

      -“Phu nhân cùng lão gia ở kinh thành, đại thiếu gia cũng vậy, lão phu nhân lại bất công đông viện ,Bạch lộ cùng Tiết sương tìm đại phu theo lý nên sớm về,có lẽ nào là bị người khác ngăn cản. Đây chẳng phải là muốn đẩy tiểu thư vào chỗ chết a! được, ta phải ra ngoài nhìn xem.”

      Vừa dứt lời, liền nghe được giường phát ra thanh yếu ớt.

      -“Tiểu thư, người tỉnh!”

      Tử y nha hoàn kinh hỉ kêu tiếng, vội vàng chạy đến bên giường, nhu nhu cái trán, từ từ ngồi dậy .

      -“Kinh trập......”

      Thẩm Diệu lẩm bẩm .

      -“Nô tỳ ở đây,”

      Tử y nha hoàn cười cầm tay Thẩm Diệu:

      -“ nương cảm thấy khá hơn chút nào chưa? nương ngủ ngày đêm,sốt lui mà mãi chưa tỉnh, nô tỳ muốn lại tìm đại phu chuyến.”

      -“ nương,có muốn uống nước ?”

      Cốc vũ bưng đến ly trà. Thẩm Diệu có chút hoang mang nhìn hai người trước mặt. Nàng có bốn nhất đẳng nha hoàn, Kinh Trập. Cốc Vũ, Bạch Lộ và Tiết Sương, đều là hảo nha đầu linh mẫn, trí tuệ. Đáng tiếc đến cuối cùng người cũng còn. Cốc Vũ theo nàng Tần quốc làm con tin, vì bảo hộ nàng bị Thái tử Tần quốc nhục nhã, chết trong tay Thái tử Tần quốc. Bạch lộ cùng Tiết sương, người chết khi bồi Uyển Du hòa thân, người chết trong tay Mi phu nhân lúc nàng cùng ả ta tranh thủ tình cảm. Về phần Kinh trập,mỹ mạo đẹp nhất, lúc trước vì để Phó Tu Nghi thượng vị, mượn sức quyền thần, Kinh trập cam tâm làm thiếp, lấy sắc đẹp quyến rũ quyền thần của Đại Lý , cuối cùng bị thê tử quyền thần đó tìm cớ dùng trượng đánh chết. Biết tin Kinh trập chết, Thẩm Diệu khóc lớn hồi, thiếu chút nữa đẻ non. Nay Kinh trập êm đẹp đứng ở trước mặt mình, mặt mày như trước xinh đẹp tuyệt trần như họa, Cốc vũ cười khanh khách nhìn nàng, hai nha hoàn đều mười bốn mười năm tuổi, làm cho Thẩm Diệu nhất thời hoảng hốt. lát, nàng mới cười khổ nhắm mắt lại:

      -“Này, trước khi chết lại gặp ảo giác, cũng quá chân .”

      “Tiểu thư cái gì đâu?”

      Cốc vũ đem ly trà để tới bên cạnh, tay sờ lên trán Thẩm Diệu:
      -“Chớ phải là sốt đến hồ đồ chứ ?”

      Cảm giác bàn tay trán lạnh lẽo , thoải mái mà chân , Thẩm Diệu thốt nhiên trợn mắt, ánh mắt đột nhiên sắc bén. Nàng chậm rãi cúi đầu, nhìn tay chính mình. Đó là đôi tay mảnh khảnh trắng noãn, móng tay cắt sửa chỉnh tề,mềm mại đáng , vừa thấy chính là bàn tay được sống trong an nhàn sung sướng. Đây phải tay nàng. Tay nàng,giúp Phó Tu Nghi xử lý chính , xem xét thời thế dĩ nhiên đặc biệt thô giáp, nàng cầm bút xem rồi đánh dấu tất cả, từng cuốn sổ sách, ở tần quốc trở thành vú già bị người gọi đến gọi ,khi trong hậu cung lại vì Phó Minh mà tranh đấu, ở lãnh cung giặt quần áo, tay nàng chằng chịt vết chai, các đốt ngón tay trở nên đen gầy, làm sao lại có bộ dáng kiều Kiều thế này?

      “Mang chiếc gương của ta lại đây.” Thẩm Diệu . Thanh của nàng còn rất yếu,nhưng giọng điệu lại kiên định. Cốc Vũ cùng Kinh Trập hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Kinh trập cầm mặt gương đưa cho Thẩm Diệu. Gương đồng lý, khuôn mặt tròn tròn, cái trán no đủ, đôi mắt hạnh to hơi hơi đỏ lên, mũi mượt mà, miệng nho . Vẫn là gương mặt chưa thoát hết vẻ trẻ con, nàng phải rất đẹp,nhưng bộ dáng lại tươi mát đáng , nhu thuận e lệ. Đó là khuôn mặt từng được người trong hoàng thất khen ngợi. có tướng “Vượng phu”. Gương trong tay Thẩm Diệu đột ngột rơi xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy,những thanh mảnh như giã vào lòng nàng, nhấc lên trận kinh sợ. Nàng hung hăng phen véo mạnh chính mình, hai hàng lệ nóng cuồn cuộn chảy xuống.Trời phụ nàng, ông trời phụ nàng! Nàng trở lại! Cốc vũ cùng Kinh trập hoảng sợ, Cốc vũ dọn những mảnh đất,lo lắng :

      -“Tiểu thư cẩn thận kẻo đâm vào chân.”

      “Tiểu thư làm sao lại khóc?”

      Kinh trập cầm khăn tím đưa lên mặt Thẩm Diệu, thấy Thẩm Diệu vẻ mặt quỷ dị, giống như khóc giống như cười, miệng lẩm bẩm :

      -“Ta trở về......”


      Nàng ôm lấy tay Kinh trập:

      -“ tại là năm bao nhiêu?”

      Kinh trập có chút sợ hãi, nhưng vẫn thành trả lời:

      -“Minh Tề 68 năm. Tiểu thư làm sao vậy?Cảm thấy thân mình thoải mái sao?”

      -“Minh Tề 68 năm, Minh Tề 68 năm......”

      Thẩm Diệu trợn to hai mắt, Minh Tề 68 năm,năm ấy nàng 14 tuổi, gặp được Phó Tu Nghi, lưu luyến si mê , thậm chí ép phụ thân gả nàng cho , thỉnh cầu gả cho Phó Tu Nghi kia 1 năm! Mà tại......Trong tai vang lên lời của Cốc vũ:

      -“Tiểu thư chớ dọa chúng nô tỳ,người là mới hạ sốt, chứ phải thần trí có chút ràng, đại tiểu thư cũng quá độc ác, này phải muốn tiểu thư đoạn mệnh sao......”

      Thẩm Diệu kiếp trước phần lớn thời gian đều theo bên người Phó Tu Nghi ,cùng bôn tẩu,ngày trôi qua ở Thẩm phủ chẳng có chút tư vị. Chuyện này và mỗi kiện liên quan đến Phó Tu Nghi nàng đều nhớ ràng. Thẩm Thanh cho nàng Phó Tu Nghi muốn tới Thẩm phủ bái phỏng Nhị thúc cùng tam thúc, kéo nàng cùng nhau vụng trộm xem, nấp hòn giả sơn trong hoa viên, rồi Thẩm Thanh lại đem nàng từ núi giả đẩy xuống. Nàng theo quán tính lao đến phía trước ngã vào hồ nước, lúc ấy còn có rất nhiều quan viên tụ tập, khiến nàng bị họ và cả Thẩm phủ chê cười. Chuyện Nàng mê luyến Định vương từ nửa năm trước liền truyền khắp kinh thành, làm phụ thân bị đồng liêu cười nhạo. Sau khi tỉnh lại, nàng liền chỉ trích Thẩm Thanh đem nàng đẩy xuống hồ,nhưng chẳng ai tin nàng, Thẩm Diệu ủy khuất nổi, bị lão phu nhân phạt cấm túc trong phật đường,đến Trung thu có cách nào để xuất môn, Thẩm Nguyệt vụng trộm đem nàng thả ra, mang nàng thưởng cúc yến,chủ yếu để nàng làm trò cười cho thiên hạ. Thẩm Diệu nhắm chặt mắt. Thẩm gia có tam phòng, đại phòng Thẩm Tín, chính là phụ thân Thẩm Diệu, là trưởng tử của lão tướng quân.

      Lão phu nhân chết bệnh, lão tướng quân cưới kế thất, kế thất sinh chi thứ hai là Thẩm quý cùng tam phòng Thẩm Vạn. Lão tướng quân qua đời, kế thất nay thành lão phu nhân, Thẩm gia có phân gia, huynh đệ ba người nâng đỡ lẫn nhau, cảm tình rất tốt,tụng truyền đoạn giai thoại. Thẩm gia nhiều thế hệ chiến lưng ngựa, đến thế hệ này, trừ bỏ đại phòng tay cầm binh quyền, chi thứ hai cùng tam phòng cũng là quan văn có phẩm cấp. Thẩm Tín hàng năm chinh chiến bên ngoài, Thẩm phu nhân cũng theo trượng phu tùy quân, Thẩm Diệu bị đặt ở Thẩm phủ, lão phu nhân cùng hai thẩm thẩm tự mình dạy. Dạy đến dạy , trở thành như vậy. Bộ dáng chuyện cũng chẳng xong, học vấn nghề nghiệp, gặp nam nhân biết thẹn mà dính như keo. Lúc đầu, nàng cảm thấy thẩm thẩm cùng lão phu nhân đối nàng đặc biệt tốt, Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh phải học quy củ lễ nghi, nàng hết thảy cần học.

      Nay xem ra, bất quá là dưỡng thành phế nữ . Để nàng càng thêm sứt sẹo phủng sát (* phủng sát: sướng quá oy gặp đau khổ chịu nổi đến điên hoặc chết*). Khi cha mẹ huynh trưởng nàng ở bên người, tiện lợi dưỡng nàng thành bộ dáng hai mặt. Giúp nàng bao che tính tình bất hảo ,khiến Thẩm Tín cùng Thẩm phu nhân mỗi lần hồi phủ đều cảm thấy, nữ nhi so với trước đỡ hơn chút ít giống bao cỏ dính.

      Đến kiếp này, nàng muốn nhìn, những người vô liêm sỉ này làm sao làm lại những mánh khóe cũ! Nghĩ tới đây, liền nghe tiểu nha đầu vẩy nước quét nhà chạy vào :

      -“Tiểu thư, nhị nương đến thăm người .”
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 3 4: Châm ngòi

      “ Tiểu thư, nhị tiểu thư đến xem người.”

      Kinh trập sắc mặt có chút bất ngờ ngờ:

      “rồng ghé nhà tôm,tiểu thư thân mình còn chưa khỏe,chẳng lẽ lại muốn tiểu thư tiếp tục phong hàn.” Cốc vũ đẩy cánh tay Kinh trập, vẻ mặt thập phần sầu lo.

      Thẩm Diệu xem ở trong mắt, trong lòng thở phào cái. Bốn nha đầu này, đều là phụ thân cùng nương đích thân chọn lựa dạy dỗ,thông minh lại nhanh nhẹn đều có. Thẩm gia đến tột cùng ở trạng thái, tình huống gì, chi thứ hai cùng tam phòng giấu diếm tâm tư,lúc trước nàng tuổi còn nhìn ra, ngờ nha đầu kia lại có thể nhìn ra manh mối. Còn chưa kịp chuyện,ngoài cửa nghe tiếng khách khí của . Thiếu nữ này bộ dáng bất quá chỉ 15,16 tuổi, mặc kiện áo hồng nhạt thêu hoa cúc tuyệt đẹp . kèm váy nguyệt sắc trăm điệp như ý (*Nguyệt sắc trăm điệp như ý: váy màu bạc thêu nhiều loại bướm*). , đầu vấn lưu tô kế (*lưu tô kế:đại loại là kiểu vấn tóc ở cổ đại. Bạn nào muốn biết seach gg đại ca nhóe*). Màu da trắng nõn, mặt mày thanh nhã xinh đẹp tuyệt trần, cả người đều là nồng đậm hương vị cuốn hút, có vẻ khéo léo, đoan trang. Nhìn thấy nàng, liền bước nhanh đến trước giường, lo lắng :

      -“Ngũ muội muội, thân mình cảm thấy tốt hơn chưa?

      Biết ngươi rơi xuống nước , lòng ta lo lắng rất nhiều, khả ngọc và kiều uyển ngươi muốn nghỉ ngơi, ta dám quấy rầy, hôm nay nghe ngươi tỉnh mới dám qua đây.”

      Thẩm Diệu nhìn nữ tử trước mặt, đây là đích nữ Thẩm Nguyệt của tam phòng Thẩm gia.Thẩm gia ra ba cái đích nữ, Thẩm Thanh sáng sủa đại khí, Thẩm Nguyệt tài danh lan xa, thiên chỉ có Thẩm Diệu, tính cách chất phác, nhát gan tài, ngoại nhân khen “Trinh tĩnh hiền thục”, kỳ đều biết cũng sở trường, là Thẩm gia tối thượng thể mặt bàn nữ nhi. Kiếp trước, chưa xuất giá, nàng cùng Thẩm Nguyệt quan hệ tốt nhất. Thẩm Nguyệt tính tình ôn nhu săn sóc, rất nhiều lần đều đưa ra chủ ý giúp nàng. Chính là lúc trước Thẩm Diệu thể nhìn ra những chủ ý này đến tột cùng là tốt hay xấu, vẫn luôn luôn cảm kích vị đường tỷ tận lúc nào cũng tận tâm hết sức hỗ trợ nàng. Lúc này Thẩm Nguyệt đến, ước chừng cũng là vì Thẩm Thanh cầu tình. Quả nhiên, Thẩm Nguyệt mở miệng chính là:

      Lúc này Thẩm Nguyệt đến, ước chừng cũng là vì Thẩm Thanh cầu tình. Quả nhiên, Thẩm Nguyệt mở miệng chính là:
      -“Ngũ muội muội, đại tỷ ngày đó cũng là may phạm sai lầm, việc đến nước này, mong rằng Ngũ muội muội có thể tha thứ cho nàng. Nghe Ngũ muội muội sốt lên, đại tỷ cũng là ăn năn, tự trách. Ngũ muội muội thương thế cũng tốt hơn. Thôi bỏ qua cho đại tỷ? Nàng cũng phải cố ý khiến ngươi xấu mặt trước Định vương điện hạ"
      những lời hoàn hảo, càng muốn ở trước mặt nàng nhắc tới hai chữ Định vương .Lúc trước ai chẳng biết Định vương chính là đầu quả tim của nàng, nàng là có thể chính mình chịu ủy khuất, nhưng bây giờ nếu liên quan tới Định vương,nàng nhất định thoái nhượng nửa phần. Nếu đề cập tới Định vương, chừng nàng liền như vậy bỏ qua, lần này Thẩm Nguyệt cố ý chạm vào cái vảy ngược phải muốn khơi mào để nàng cùng Thẩm Thanh tranh chấp là gì? Đời trước cũng là như vậy, nàng vừa mới tỉnh lại, Thẩm Nguyệt liền tới vì Thẩm Thanh “Cầu tình”,khiến nàng ghen tức, giận tím mặt . Ngày thường tính cách rất tốt,nhưng vì người trong lòng, trước mặt lão phu nhân liền chỉ trích Thẩm Thanh đem nàng đẩy xuống nước. Thẩm Thanh thừa nhận, người chung quanh cũng nhìn thấy Thẩm Thanh và Thẩm Nguyệt, lão phu nhân vốn thiên vị nhị phòng và tam phòng, tự nhiên thuận thế giáo huấn nàng “Còn tuổi biết xấu hổ, còn mưu toan xấu đích tỷ”, phạt nàng cấm túc. Sau lại việc này truyền đến Quốc Tử Giám, Thẩm Diệu trở thành trò cười của các bạn đồng học, xấu hổ và giận dữ, dám Quốc Tử Giám. Sau nữa...... Kinh thành giao lưu các quý nữ, nàng cũng phai nhạt dần ít tụ tập cùng. Nay nghĩ đến,ánh mắt của nàng, vẫn luôn bị hạn chế ở tướng quân phủ. Những người này vì nàng mà tạo ra thế giới mới,khiến nàng nghĩ mình hiền lương thục đức, biết trong mắt ngoại nhân là chành chọe, nghĩ đến ái mộ Định vương là dũng cảm thẳng thắn, biết ngoại nhân nàng biết liêm sỉ. Này đó cố ý tạo ra kết quả, để nàng trong mắt là ấn tượng rối tinh rối mù. Tuy rằng nàng vẫn thành công gả cho Phó Tu Nghi, nhưng vẫn bị xưng là mặt dày, vô sỉ, thậm chí người trong thiên hạ đem nàng cùng Mi phu nhân so sánh,cũng nàng vụng về và ngu xuẩn a! Thẩm Nguyệt sầu lo vỗ về vai Thẩm Diệu, khóe môi bất động thanh sắc lộ ra mỉm cười. Nàng biết với tính tình Thẩm Diệu, chỉ cần nhắc tới chuyện nàng xấu mặt trước Phó Tu Nghi, chắc chắn giận tím mặt. Nhưng đợi nửa ngày cũng thấy phản ứng, Thẩm Nguyệt hoài nghi liếc qua, liền bắt gặp nét cười mặt nàng.Nàng sắc mặt với môi còn thực tái nhợt,chỉ có đôi con ngươi tối như mực ánh lên thủy linh. Bộ dáng Thẩm Diệu giờ đẹp,mắt hạnh to, tỉnh tỉnh mê mê, giống con chó sợ hãi .Chính là ngày thường vẻ mặt chất phác, duyên cớ lại có ánh mắt linh khí. cặp mắt hạnh vẫn tròn tròn, nhưng ánh mắt lại thập phần giống trước. Lộ ra chút lãnh ý, mang theo cảm tình, có chất phác,giống như là......người cao nhìn xuống dưới. Thẩm Nguyệt giật mình, biết vì cái gì, trong lòng sinh ra loại sợ hãi thể ngôn . Giống như đối mặt phải là nha đầu ngốc,vụng về lúc trước, mà là người có địa vị cao. Tại sao lại có cảm giác như vậy? Thẩm Nguyệt biết, trước mặt Thẩm Diệu, phải là Thẩm Diệu trước nữa .Thẩm Diệu bây giờ, là người trải qua đoạt, chiến loạn, tranh thủ tình cảm, tang tử, vong tộc. từng chấp chưởng hậu cung, có được quyền lực cao nhất lục cung,nhưng sau đó lại bị Minh Tề Hoàng...... Nàng sửng sốt lúc lâu. Mãi sau mới nhu nhu cái trán, giọng :
      -“Nhị tỷ tỷ quá lời, việc này vốn cùng đại tỷ tỷ quan hệ, là ta tự ngã xuống.”
      -“Ngũ muội muội......”
      Thẩm Nguyệt dự đoán được Thẩm Diệu như vậy, ngây người chút mới phản ứng lại, lắc đầu :
      -“Ngũ muội muội chớ ủy khuất chính mình.”
      -"Muội làm sao lại ủy khuất chính mình,”
      Thẩm Diệu cười đánh gãy lời của nàng:
      -“Bất quá là việc thôi, muội đầu còn có chút choáng,muốn nghỉ ngơi lát, có chuyện gì, ngày mai khi thỉnh an tổ mẫu .”
      Nàng như vậy, Thẩm Nguyệt cũng tiện thêm gì nữa. Thẩm Nguyệt tuy rằng thấy kỳ quái vì hôm nay Thẩm Diệu đối nàng mấy thân thiện, cũng quy kết cho Thẩm Diệu là do xấu mặt trước Phó Tu Nghi, cho nên tâm tình tốt. thêm vài câu, Thẩm Nguyệt mới chịu rời . Chờ ả rồi, cốc vũ mới :
      -“Tiểu thư chúng ta bị đẩy xuống nước, mệnh thiếu chút nữa còn, nhị tiểu thư thay đại tiểu thư cầu tình, cầu tình liền cầu tình ,tại sao em nghe lại có cảm giác giống như đổ thêm lửa aa.”
      Cốc vũ mịt mờ nhắc nhở Thẩm Diệu, Thẩm Nguyệt có tâm tốt.
      -“Trai cò tranh chấp ngư ông đắc lợi, nàng ước chừng là muốn làm ‘Ngư ông' kia .”
      Thẩm Diệu thản nhiên . Cốc vũ kinh hỉ nhìn nàng rốt cuộc có thể thấy bộ mặt của ả,nhưng lại có chút ý tứ trong lời của tiểu thư, ngẩng đầu thấy tiểu thư nhà mình dung nhan mảnh lạnh lẽo, lại có cảm giác nghiêm nghị, làm cho người ta tự chủ được ngưỡng mộ. Thẩm Diệu nhìn đầu ngón tay mình. Thẩm Thanh vì sao đẩy nàng xuống nước? Là vì lúc ấy nàng :
      -“Chờ cuối năm cha ta khải hoàn, ta liền bảo cha làm chủ, cầu cha đem ta gả cho Định vương điện hạ.” Nàng ngây thơ, lại bởi vì là người trong nhà, nên hề cố kỵ. Thẩm Tín là đại tướng trong triều, có tâm muốn gả nữ nhi, phải có khả năng .Thẩm Nguyệt vì sao muốn châm ngòi nàng cùng Thẩm Thanh?
      Chắc chắn là do Thẩm Nguyệt cũng ái mộ Định vương. Kiếp trước, lúc trước khi chết.Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh mới cho nàng biết, nàng hai ả ái mộ Phó Tu Nghi từ lâu. Nay nghĩ đến, lúc này mới thấy có manh mối . Nếu các nàng hai ả đều mảnh cuồng dại Phó Tu Nghi, kiếp này cho các nàng được đền bù mong muốn, chẳng phải là đáng tiếc?
      Nàng nhất định làm các nàng nghĩ rằng thành, chi thứ hai cùng tam phòng đời trước khiếm Thẩm gia cả nhà nợ máu, liền từ giờ hoàn lại .
      ---- đề lời với người xa lạ ---- Thẩm hoàng hậu cùng a nguyễn tính cách bất đồng chỗ, a nguyễn biết nhẫn, nhất định phải ở thời điểm cuối cùng mới cấp địch nhân kích. Thẩm hoàng hậu rất thô bạo, trực tiếp liền đem địch nhân diệt trừ ngay từ trong trứng , Hoàng hậu chính là cái oa nhi mặt đẩu s...


      ☆,Chương 4:Thẩm lão phu nhân
      Đầu thu, chim nhạn xếp thành hàng, từ phương bắc xa xôi, bay về phía nam ấm áp.

      Trong viện ngày hè, cành lá sum xuê, hồ nước điêu linh nhìn so với ngày xưa vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng vài phần. Nữ tử tóc dài đen sẫm búi sơ thành cái lũ lộc kế, cắm trâm san hô tinh xảo, thân sắc đỏ thẫm cùng dải đai lưng thêu những đôi nhạn màu mây, buộc vòng quanh khiến dáng người càng thêm yểu điệu linh lung. Bạch lộ đem áo choàng nhàng khoác lên người Thẩm Diệu :

      -“ nương bệnh còn chưa tốt, cẩn thận chớ để cảm lạnh.”

      Thẩm Diệu lắc lắc đầu. Nàng vóc người còn , giống Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh cao gầy,thân thể nàng lại tròn tròn,ngày thường tính cách nhát gan, nên so với tuổi thực còn hơn vài tuổi, cũng vẫn bộ dáng mười hai tuổi. Nhưng hôm nay lại có chút bất đồng. Tiết sương ở bên nhìn nhìn, trong lòng có chút khác thường. Tiểu thư màu da trắng ngần, thân hình nho Kiều Kiều, nay mặt mỉm cười cũng có, thể là lạnh lùng, cũng thể là khờ ngốc,có chút gì đó lạnh nhạt, lại tựa hồ có chút gì đó hoài niệm nhìn trời cao. Vẫn dáng đứng như trước kia, lại có chút đoan trang,lại thêm vài phần khí chất độc đáo. Cảm giác ung dung , đại khí. Tiết sương lắc lắc đầu, giống như làm vậy có thể xoá ý niệm hoang đường trong đầu, nàng cười nhìn về phía Thẩm Diệu:

      -" Tiểu thư nhìn cái gì?”

      Tự cho là đúng quá sớm ,sau khi ăn xong, Thẩm Diệu liền đứng trong sân xuất thần nhìn trời.

      -“Chính là suy nghĩ, chim nhạn từ bắc bay đến miền nam,có hay bay qua tây bắc hoang mạc.”

      Thẩm Diệu giọng . Tây bắc hoang mạc,là địa phương nơi Thẩm Tín trấn thủ,nương cùng ca ca đều ở chỗ này. Tháng trước lão gia đưa thư về, kinh thành mới vừa lạnh, tây bắc cây cối muốn khô héo,tiểu Tuyết ngẫm nghĩ

      -“Tiểu thư là nhớ lão gia cùng phu nhân ,”
      Tiết sương cười

      -“Chờ qua cửa ải cuối năm lão gia trở lại ,đến lúc đó thấy tiểu thư lại cao hơn, vui mừng biết bao nhiêu.”

      Thẩm Diệu khóe miệng cười cười, có chút khổ sở. Năm đó Định kinh đại tướng quân đại tài trở về, chuyện thứ nhất đó là đối mặt với nữ nhi biết liêm sỉ nhà mình. Bị người chê cười, thậm chí lấy cái chết ép gả, có thể vui mừng sao?
      Lúc ấy nàng lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm phải gả , bất quá vẫn là tiểu nhân, muốn lợi dụng binh quyền Thẩm gia đoạt người. Thẩm gia vốn nguyện trộn đều, lại cố tình bị tình mù quáng của nàng mà ngư long hỗn tạp, cuối cùng kết cục là nhà bị giết thê thảm.Thẩm Diệu nhắm chặt mắt. Thời gian ngắn ngủi nửa năm , đủ để phát sinh nhiều tình. Từ lúc nàng cập kê cho đến hôn , liền trở thành cái đích để tam phòng cùng nhị phòng soi mói nhược điểm. Tựa hồ cũng là từ khi nàng cập kê,hai phòng cùng nhau dỡ xuống ngụy trang ác thú, từng bước đem nàng đẩy vào ngõ cụt, quay đầu được.

      -“Tiểu thư , tiểu thư?”

      Bạch lộ thấy tiểu chủ tử vẻ mặt khác thường,các đốt ngón tay cầm cầm áo choàng đều trở nên trắng bệch, khỏi giọng kêu. Thẩm Diệu phục hồi tinh thần liền thấy Cốc vũ chạy chậm lại đây :

      -“ Tiểu thư,người bên Vinh Cảnh qua đây thúc dục.”

      Vinh Cảnh đường,là nơi ở Thẩm lão phu nhân. Sáng sớm,lão phu nhân liền sai nha đầu bên người đến xem Thẩm Diệu, thấy Thẩm Diệu còn lo ngại, chỉ là nếu thân mình tốt có thể thỉnh an lão phu nhân. thực tế ,thỉnh an là giả. Khởi binh vấn tội mới là ,trong lòng ai cũng biết ràng?
      Thẩm Diệu mỉm cười, nắm chặt áo choàng, :

      -“ thôi.”

      Thẩm phủ , đông viện cùng tây viện phân biệt ràng. Khi Thẩm lão tướng quân còn tại, thường ở mảnh sân trong tây viện múa kiếm đánh quyền, về sau Thẩm lão tướng quân qua đời, Thẩm Quý cùng Thẩm Vạn đều theo làm quan văn, chỉ có Thẩm Tín tiếp y bát của lão tướng quân, nên phiến sân gộp với tây viện đều cho Thẩm Tín. Đông viện rộng thùng thình, đại phòng chi thứ hai cùng Thẩm lão phu nhân là nhà ba người đều ở đó.

      thực tế, đông viện so với tây viện, vị trí rất tốt, ánh nắng chan hòa, sung túc, như tay viện nắng chỉ chiếu đến nửa. chẳng phải là địa phương tốt. Chỉ có Thẩm Tín cả ngày vui vẻ, được phiến sân kia liền cảm thấy rất tiện nghi. Thẩm Tín cùng Thẩm phu nhân đều là tướng môn thế gia, ánh mắt cũng nhất tịnh ngắn gọn, tường trắng hắc ngõa, mộc mạc đến cực điểm. So với thể đông viện tu sửa tinh xảo uyển chuyển hàm xúc. Thẩm Diệu từng đối với nhà mình phải ở tây viện thập phần bất mãn, hâm mộ đông viện thanh lịch đáng , vì thế tư tâm còn thầm oán phụ thân. Nay xem ra, cũng là chính mình ngu dốt biết. Sân nhà mình tuy rằng mộc mạc,đơn sơ,nhưng lại khiến tâm tình thoải mái, làm sao như đông viện ngưu quỷ xà thần,bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa. Nàng qua lối hành lang dài rồi qua hoa viên được tu bổ vô cùng tinh xảo, mới đến được cửa Vinh Cảnh đường. Có lẽ muốn lộ ra khí chất thư hương,nên Vinh Cảnh đường bố trí cực vì phong nhã. Bảng hiệu ở cửa bằng trúc lộ vẻ nhã ý ,tùng hạc làm bằng đồng tinh xảo linh động.

      -“Ngũ tiểu thư đến ạ.”

      Hỉ nhi bên người Thẩm lão phu nhân .
      Thẩm Diệu bước vào Vinh Cảnh đường. Vinh Cảnh đường là hình ảnh bộ mặt nhà hoà thuận vui vẻ,mọi người đều đến đông đủ .

      Thẩm gia nhị phu nhân Nhiệm Uyển Vân cùng Thẩm gia tam phu nhân Trần Nhược Thu đứng bên người lão phu nhân xoa bóp. Thẩm Thanh cầm mâm điểm tâm ngồi cạnh lão phu nhân ăn. bên kia là Thẩm gia chi thứ hai,đệ đệ Thẩm Nguyên Bách. Thẩm Nguyên Bách mới 5 tuổi, lung tung cầm lấy điểm tâm hướng miệng lão phu nhân miệng đút,Thẩm lão phu nhân cười hiền hậu khiến người khác ngưỡng mộ. Tựa hồ ai chú ý tới xuất của Thẩm Diệu, thẳng đến khi Thẩm Nguyệt cười :

      -“Ngũ muội muội sao giờ mới đến, thất đệ đều đem đường chưng lạc ăn hết rồi.”
      Thẩm Diệu gật đầu:

      -“Thân mình còn chưa tốt hẳn,mới hai ba bước liền có chút lảo đảo, đường phải nghỉ tạm lát, cho nên đến chậm.”
      Vinh Cảnh đường mọi người đồng tâm đều im lặng. Thẩm Nguyệt ý muốn nàng kiêu ngạo nên tới chậm,nhưng nàng vậy khiến Thẩm lão phu nhân thể cậy già bất chấp đạo lý lên mặt, để ý cháu thân mình khỏe lại đây thỉnh an.
      lát sau, Nhiệm Uyển Vân cười :

      -“Ta xem Tiểu Ngũ thân thể yếu đuối, ba ngày hai bận thỉnh đại phu. Cũng may tại nhìn là vô .”

      -“Thân mình được chút ?”
      thanh khàn khàn nghiêm nghị vang lên, mang theo tia kiên nhẫn dễ phát . Thẩm Diệu ngẩng đầu nhìn hướng lão phu nhân. Tươi cười mặt lão phu nhân muốn thu hồi, có chút kiêu căng hơi hơi ngẩng đầu. ràng thất tuần chi năm,

      (*thất tuần chi năm: chắc 75 tuổi aa.ta chắc*)
      mặc kiện màu hồng sắc bàn cẩm trừ trách bạc áo váy, cổ áo tương xanh biếc sắc ngọc tùng thạch nút thắt, mang theo thêu bạch lan xóa sạch ngạch. Đầu vấn tường vân kế cài đầy trâm ngọc châu tím rủ xuống. Lão phu nhân là nữ nhân đối ngoại cực kỳ ý tứ, đời trước, Thẩm Diệu lúc còn là tiểu thư khuê các, vẫn cảm thấy Thẩm lão phu nhân là nữ nhân cao quý, cái loại này đến lúc tuổi già vẫn có khí chất tao nhã xinh đẹp làm cho nàng nhịn được mà mê muội, nay xem ra lại cảm thấy có chút buồn cười. Vợ cả Thẩm lão tướng quân ,mẫu thân Thẩm Tín vốn là, danh môn tiểu thư khuê các, đáng tiếc trung niên chết bệnh .

      Sau Thẩm lão tướng quân hành quân đường, cứu được đào hát trong tay bọn côn đồ. Vì đào hát kia chỗ nương thân, khẩn cầu làm thiếp, sinh được Thẩm quý cùng Thẩm Vạn, sau lại được phù chính . Đào hát trở thành Thẩm phu nhân, sau lại trở thành Thẩm lão phu nhân. Thanh danh cùng địa vị thay đổi, nhưng từ trong xương cốt, bản chất được tôi luyện phố phường thể thay đổi.

      Nàng còn nhớ đời trước,lão phu nhân ép nàng gả cho chân Dự châu vương, bất quá là vì giúp Thẩm Thanh phô trương chèn ép nàng.
      duyenktn1thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Nàng còn nhớ đời trước,lão phu nhân ép nàng gả cho chân Dự châu vương, bất quá là vì giúp Thẩm Thanh phô trương chèn ép nàng. Nàng che mặt nhìn lão nữ nhân trước mắt, Thẩm lão phu nhân thời trẻ cũng dễ nhìn . Thời điểm hưng vượng, con cái có, ánh mắt to, ngập nước long lanh, lúc già ,khuôn mặt khô cứng tựa như cái tam giác,đột ngột treo lên hai cái lỗ mắt đen xì, sâu hoắm. già mà còn nhận ra. Cố tình mặc đồ tươi đẹp. Quả là...... chấp nhận được.

      Thẩm Diệu từng làm Hoàng hậu, ánh mắt chút để ý nhưng trong lòng thầm đánh giá, khiêm tốn :

      -“ Con uống thuốc, tốt hơn nhiều, tạ tổ mẫu quan tâm.”

      Vừa xong, liền nghe được đầu Thẩm lão phu nhân cao giọng quát:

      -“ Bất hiếu, còn quỳ xuống!”


      ☆, Chương 5: Đối chọi

      “Đồ Bất hiếu, còn quỳ xuống!"

      Thẩm lão phu nhân xong.Thẩm Diệu chút động tĩnh. Mọi người giật mình nhìn nàng,
      Thẩm Tín hàng năm chinh chiến ở trong phủ, Thẩm Diệu bị Thẩm lão phu nhân quản giáo rất nghiêm khắc, nàng bị dưỡng thành tĩnh cách yếu đuối chất phác,mệnh lệnh lão phu nhân chưa bao giờ dám phản bác, hôm nay thế nhưng quỳ?
      Quả là chỉ cần chuyện liên quan đến Định vương, nàng liền sinh ra dũng khí sao?

      -“Tổ mẫu, ngũ nhi biết chính mình làm sai gì.”

      Thẩm Diệu bình tĩnh .

      -“Ngũ muội muội chẳng lẽ bị sốt đến hồ đồ?”

      Thẩm Nguyệt lời , mặt mang theo chút lo lắng:

      -“Tổ mẫu chính là nhất thời khó chịu, cũng phải nhất định muốn phạt ngươi, chỉ cần ngươi biết sai để sửa là được, như thế nào còn bướng bỉnh vậy?”

      câu, liền đem chụp lên đầu nàng tội danh biết sai nhưng chịu sửa, chống đối trưởng bối đắc tội bề . Hay, rất hay
      “Làm càn! Quả thực muốn phản !”

      Thẩm lão phu nhân tức giận lập tức ngồi thẳng người, thanh mang theo vài phần sắc nhọn,

      Thẩm Nguyên Bách miệng ăn đường chưng tô lạc, bị Thẩm lão phu nhân dọa sợ, điểm tâm tay cẩn thận rơi mặt đất, nhất thời oa oa khóc lớn lên.

      -“Thất ca nhi chớ khóc ,”

      Nhiệm Uyển Vân thấy tiểu nhi tử khóc, lập tức tiến lên vài bước, ôm vào trong ngực. Ánh mắt đồng ý nhìn Thẩm Diệu:

      - “ Ngũ nhi, ngươi điên rồi phải , ai dạy ngươi chống đối trưởng bối?”

      Thẩm Diệu nhìn về phía Nhiệm Uyển Vân. Nhị phu nhân Nhiệm Uyển Vân dáng người đẫy đà, mặc váy dài bàn ti vân cẩm màu lam tùng, sắc mặt hồng nhuận, hơi mập mạp., nhìn qua hiền hoà ,thân thiện . Ngày thường luôn mang theo tươi cười, nắm trong tay quyền chấp chưởng gia . Thẩm phủ từ xuống dưới đều kính trọng vì nàng xử công chính ràng, hoàn toàn xứng đáng là người vợ tốt.

      Thẩm Diệu cũng từng cảm thấy như vậy, mãi đến khi lại, thời điểm mình xuất giá, Thẩm Tín cơ hồ đem phân nửa tài sản nhà mình làm đồ cưới, nhưng cuối cùng gả đến Định vương phủ , đồ cưới lại ít ỏi có mấy. Vì sao, tự nhiên là bị Nhiệm Uyển Vân cắt xén ăn bớt. Nhiệm Uyển Vân đem đồ cưới đáng tiền cắt bỏ hết,phụ thân lại ở kinh thành, chính mình hồ hồ gả đến Định vương phủ, lại bởi vì đồ cưới nghèo nàn liền bị dưới Định vương phủ xem thường. Đều bởi vị thẩm thẩm “Công chính” này mà ra.

      “Nhị thẩm lời ấy, cũng là cho rằng ngũ nhi làm sai ?”

      Thẩm Diệu giọng :

      , ngũ nhi biết chính mình làm sai chỗ nào.”

      “Ngu xuẩn!”

      Thẩm lão phu nhân nhịn được, lúc này mắng to đứng lên:

      “Ngươi còn tuổi biết liêm sỉ, nhìn lén Định vương điện hạ, đem thể diện Thẩm gia đều mất hết! Còn dám cùng ta tranh luận, ai dạy ngươi quy củ,làm sao lại biết dưới như vậy!”

      Thẩm Diệu trong lòng than . lão phu nhân trong ngày thường bao nhiêu, chỉ khi nào mở miệng, thể nghi ngờ là tác phong đào hát xuất , làm gì có lão phu nhân nhà ai nhà cao cửa rộng mà như thế chửi ầm lên?

      Quả thực đúng là phường đào kép sống ở nơi tam giáo cửu lưu chẳng khác gì kĩ nữ, đời trước Thẩm Diệu còn cảm thấy, làm qua Hoàng hậu mới cảm thấy cùng Thẩm lão phu nhân chuyện là hạ thấp thân phận.

      “Nhìn lén Định vương điện hạ?”

      Nàng oai đầu, hoang mang hỏi. Thẩm Nguyệt nhịn được mở miệng :

      “Ngũ muội muội, tuy rằng biết ngươi ái mộ Định vương, nhưng bởi vì nhìn lén Định vương mà rớt xuống nước, là có tổn hại đến thanh danh của Thẩm gia.Định vương điện hạ trong lòng chắc chắn vui, Ngũ muội muội, muội vẫn là tìm cơ hội ,giải thích tốt với điện hạ

      Ái mộ Định vương, nhưng vẫn nên biết niêm sỉ, tự trọng. Làm gì có nữ nhân nào nguyện ý chịu mất thể diện trước mặt nam nhân mà mình thích đâu. Đời trước, Thẩm Nguyệt cũng là như vậy , Thẩm lão phu nhân cũng cho là đúng, Thẩm Diệu cảm thấy khó xử liều chết theo, liền bị Thẩm lão phu nhân giận dữ dưới cấm túc. Câu đầu tiên là vì ái mộ Định vương mà biết liêm sỉ, hủy hoại thanh danh chính mình còn liên lụy quý phủ

      Thẩm Nguyệt nhìn ôn nhu thanh lịch, tâm tư lại rất khó lường, Thẩm Diệu nhịn được nhìn nàng cái. Thẩm Nguyệt vừa dứt lời, liền thấy Thẩm Diệu nhìn qua đây, cặp mắt bình thường thế nhưng ánh mắt hết sức trong suốt, tựa hồ hàm chứa ý tứ nào đó đặc biệt, làm cho nàng khỏi sửng sốt. Lát sau, liền nghe được thanh Thẩm Diệu nhàn nhạt truyền đến:









      Lát sau, liền nghe được thanh Thẩm Diệu nhàn nhạt truyền đến:

      “Nhị tỷ tỷ, cái gì ái mộ Định vương điện hạ, lời này cũng thể bậy. Nay ngũ nhi cũng là nương cập kê, như vậy, làm hỏng danh dự của Ngũ nhi mất.”

      Thẩm Nguyệt ngạc nhiên. Thẩm Diệu ái mộ Định vương toàn kinh thành ai ai đều biết, Thẩm Diệu tuy rằng quá, nhưng là ngôn hành cử chỉ cũng thèm che giấu, như thế nào tại lại phủ nhận ?
      Nàng cười :

      “Ngũ muội muội, nơi này đều là người trong nhà, việc này đáng trách......”
      “Nhị tỷ tỷ!”
      , Thẩm Diệu đột nhiên cao giọng đánh gãy lời của nàng, nghiêm khắc

      “Nhị tỷ tỷ cẩn thận, cái gọi là họa là từ ở miệng mà ra, Định vương điện hạ là hậu duệ quý tộc, chúng ta thân là trâm thế gia, càng phải thận trọng từ lời đến việc làm . lúc trước là ngũ nhi tuổi còn hiểu chuyện,tất làm chút chuyện chọc người khiến bị hiểu lầm, việc ngày hôm trước là bài học, ngũ nhi về sau ngôn từ cử chỉ cân nhắc kĩ, nhị tỷ tỷ chớ nên như vậy.”

      Lời nàng , chỉ có Thẩm Nguyệt, mà tất cả mọi người trong phòng kể cả lão phu nhân đều sợ ngây người. Thẩm Diệu ngày thường ôn nhu sợ hãi, cũng dám to, gì cũng phải đắn đo kĩ mới dám . chưa từng như vậy, lời mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị ?

      Trần Nhược Thu mâu quang chợt lóe, Thẩm Nguyệt tuổi còn , rốt cuộc khôn khéo bằng nàng, nàng xuất thân thư hương thế gia, nhưng cũng phải có đầu óc , ngày thường lòng dạ cao ngạo, chưa bao giờ chịu thua, mắt thấy nữ nhi mình á khẩu, cũng hờn giận, chỉ ôn ôn nhu nhu mở miệng :

      “Này ái mộ hay ái mộ, ngũ nhi ra sao cũng được, dù sao tâm tư nữ nhi ai có thể thấu hiểu được. Nhưng là ngũ nhi nên tam thẩm thẩm câu, nhị tỷ ngươi sai, Định vương điện hạ thân phận cao quý, vô luận như thế nào,nên đối giải thích mới là tốt”

      sai.”
      Thẩm lão phu nhân cũng phục hồi tinh thần lại, :

      “Sáng mai ,Minh nhi, liền Định vương phủ đưa thiếp mời trước. Ngươi tự mình đăng môn giải thích.”
      Thẩm Diệu cơ hồ bị chọc giận đến nở nụ cười, lời này chỉ có thể lừa người biết đời là nàng lúc trước . Nay nhìn lại, nàng đường đường là đích nữ của võ tướng thế gia, thân phận cao quý, dựa vào cái gì lại phải cấp đăng môn giải thích với hoàng tử, nếu làm vậy phụ thân nàng biết giấu mặt đâu, Chỉ sợ ngày mai Định kinh lại có thêm đề tài cười nhạo. Nàng coi như hiểu , lão phu nhân vẫn xem phụ thân nàng và đại phòng vừa mắt, ước gì đại phòng cả ngày xấu mặt, tốt nhất là sớm chút bị người chê cười. Phụ thân và nương ở Định kinh,liền lấy nàng làm bàn đạp. Thiên hạ làm sao còn có chuyện tốt như vậy?

      Thẩm Diệu mỉm cười, ánh mắt dừng ở người Thẩm Thanh hồi lâu. Nàng :

      “Đại tỷ tỷ, ngày đó ta ngã xuống nước, chỉ có tỷ ở bên cạnh ta.” Thẩm Thanh ngẩng đầu, sắc mặt trầm tĩnh gật gật đầu. Ả nghĩ tốt lắm, Thẩm Diệu khẳng định muốn ra chuyện chính ả là người đẩy nàng xuống nước. Nhưng là ả tuyệt sợ. Chủ Thẩm gia là lão phu nhân cùng Nhiệm Uyển Vân, ả sớm coi Thẩm Diệu vào mắt, hơn nữa ả lại được tam phòng chiều, chỉ cần mực chắc chắn có, lão phu nhân cùng Nhiệm Uyển Vân tin mình cho là Thẩm Diệu dối. Chắc chắn bị lão phu nhân ghét bỏ, thậm chí xử phạt nặng.
      Xứng đáng!
      Ai bảo nữ nhân thô bỉ như nàng cũng dám mơ mộng đến Định vương, ngày đó sao nàng chết đuối luôn !
      “Đại tỷ tỷ, ngày đó tỷ cũng thấy Định vương điện hạ sao?”
      Khả Thẩm Diệu hỏi trong lời cũng là này.
      “Thấy được.”
      Thẩm Thanh đáp.
      “Vậy đúng rồi, ngày hôm trước, ràng là ta cùng đại tỷ ở bên hồ nước chơi đùa, cẩn thận rơi vào trong nước,liền bị Định vương điện hạ ngang qua tìm Nhị thúc muốn bức hoạ gặp phải thôi”
      Thẩm Diệu lắc đầu:

      “Nếu ta là nhìn lén Định vương điện hạ,vậy làm sao lại biết tin tức Định vương đến . Chẳng lẽ Nhị thúc cùng tam thúc sai gã sai vặt đến hậu viện truyền lời. Nếu phải ta làm sao lại biết Định vương đột ngột đến ,chẳng lẽ là biết trước? Hoặc là......”

      Nàng từ từ mở miệng:
      “ Định vương điện hạ khi đến lại cấp quý phủ hạ bái thiếp?”

      Thẩm Thanh Thẩm Diệu nhiều thế là có ý gì, nhíu mày định phản bác, lại nghe mẫu thân mình Nhiệm Uyển Vân đột nhiên mở miệng quát:
      “Thanh nhi!”
      Thanh mang theo hoảng loạn che dấu được. Thẩm Diệu nhìn lướt qua sắc mặt tái nhợt Nhiệm Uyển Vân cùng thần sắc chợt khẩn trương Trần Nhược Thu, khẽ cười . Nàng rồi. trong phủ nhiều người khôn khéo như vậy, làm sao có thể nghe hiểu. Phó Tu Nghi ngày hôm trước đến Thẩm phủ, là do thời điểm ngang qua Thẩm phủ, nhớ tới từng cùng Thẩm quý chơi cờ, có đặt cược, liền tìm Thẩm quý muốn bộ họa. tại Thẩm Diệu trước tiên hạ bái thiếp...... Nay hoàng đế chán ghét nhất thần tử cùng hoàng tử quá thân cận, nếu cố ý hạ bái thiếp, đưa thiếp mời tán gẫu cái gì? Chẳng lẽ định trù tính thái tử tương lai? đời thiên thiên vạn vạn hiểu biết, ai biết Thẩm gia có thể có cơ sở ngầm của hoàng đế hay . Có chút , là cũng chừng . Thẩm Diệu câu, liền đem vấn đề nữ nhi, phẩm hạnh bay lên thành thần tử trung thành, Thẩm Tín ở tây bắc, tự nhiên có gì vấn đề, nhưng Thẩm phủ còn Thẩm quý cùng Thẩm Vạn, hai người còn làm quan trong triều đình. Đạo lý này, Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh có thể hiểu, nhưng Nhiệm Uyển Vân cùng Trần Nhược Thu nhất định biết. Thẩm Diệu trong lòng cười lạnh, bọn họ muốn giẫm chân lên danh dự của nàng, nàng liền mượn Thẩm quý cùng Thẩm Vạn làm đệm kéo cùng , biết nhị thẩm cùng tam thẩm của nàng, hiểu được sao?
      bỏ được sao?
      dám sao?
      duyenktn1, Nguyên Nguyễnthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :