1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      mình thi, chả có gì vui cả...
      nhưng 3 môn cảm thấy rất tốt nhe... muốn hb nha....

    2. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      @pixuri2009 mình cũng mới thi xong hôm nay nè, tiếng lẹt đẹt nhưng tiếng Nhật khá hơn. Giờ khỏe rồi chờ kết quả thôi. =D
      quỳnhpinkypixuri2009 thích bài này.

    3. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      Chương 50
      Đêm qua Lục Tử Hoành đến Chu gia là vì chuyện gốm sứ. Chu Triển Thanh đối với phương diện này có chút nghiên cứu, là người rất thích sưu tầm, biết người trong nghề cũng nhiều. Chu Triển Thanh rất xem trọng Lục Tử Hoành nên mời Lục Tử Hoành đến chơi, muốn giới thiệu với vài người lành nghề.

      “Mạt, chờ hai ngày nữa chuyện bên ông nội thuận lời, muốn Nhật Bản chuyến. Chu Triển Thanh liên lạc với đại sư về gốm sứ người Nhật, Đường Bản Trí Cửu, muốn đem theo những sản phẩm thiết kế và bản vẽ trước đây, qua nhìn chút.”

      Lục Tử Hoành cùng Hứa Mạt nằm ở giường, Lục Tử Hoành vuốt mái tóc dài của .

      “Dạ, tốt vô cùng. Em ủng hộ . dự định bao lâu?”

      “Có lẽ...chừng tuần.”

      “Đáng tiếc, gốm sứ nước ta phát triển bằng những quốc gia khác, phải học tốt, trở về phát dương quang đại!”

      “Tuân lệnh, bà xã! Sáng mai cùng đến Tiếu gia chuyến, về chuyện gia sản chút, là người cha đó cầu.”

      “Cũng được, mọi người sóm trắng ra, tránh phải sử dụng thủ đoạn ngoài sáng trong tối.”

      “Tình huống bây giờ của ông nội tốt lắm, quan hệ cha mẹ ruột lại như vậy, em trai cũng phải kẻ đầu đường xó chợ, dã tâm , giương cung bạt kiếm đúng là thể thiếu.”

      Hứa Mạt nghe ra phiền muộn trong lòng của Lục Tử Hoành, an ủi, “ có chuyện gì. Đều tốt lên thôi.”

      ****


      “Tiểu Cẩn, tối qua ngủ có ngon ?” Đỗ Khang đem ly nước ấm để bàn ăn.

      “Dạ, ngủ ngon vô cùng, cám ơn …” Từ Tiểu Cẩn đem vài sợi tóc vén ở sau tai. Đột nhiên vào ở trong nhà người đàn ông xa lạ, có chút được tự nhiên.

      “Vậy, em bây giờ có thể cho tôi biết có chuyện gì xảy ra ở người em ?” Đỗ Khang tò mòvề này, luôn cảm thấy trong lòng tựa hồ cất giấu bí mật, làm cho nhịn được nghĩ muốn tìm hiểu.

      Khang, tôi…” Từ Tiểu Cẩn do dự, “Nếu tôi , tôi có người mẹ là kẻ giết người… chán ghét tôi sao…”

      Đỗ Khang trong ánh mắt lên vẻ kinh ngạc, nhưng nhanh chóng che dấu. " biết, mẹ em là mẹ em, em là em."

      Từ Tiểu Cẩn đem chuyện của Từ Thu Yến cho Đỗ Khang nghe, đương nhiên, về đoạn tình cảm của cùng Giang Dịch Thần, chỉ kể sơ lược qua, có đề cập đến chuyện mang thai, sinh non.

      “Hóa ra là đêm đó em cố ý đến tìm tôi.”

      xin lỗi, Khang, tôi hẳn là nên sớm chút cho biết.”

      tại, cũng muộn.”

      Từ Tiểu Cẩn mong đợi giữ chặt tay của Đỗ Khang, “ Khang, mẹ tôi còn có thể cứu ? mau cứu bà ấy, được ?”

      Đỗ Khang thở dài, “Tiểu Cẩn, trừ phi mẹ em có lập công lớn, bằng , đời này khó có thể ra ngoài, tuy rằng tôi rất muốn giúp em, nhưng…quả bất lực.”

      Từ Tiểu Cẩn nước mắt chảy dài, đôi môi run rẩy, “Tại sao lại như vậy…”

      “Tiểu Cẩn, em đừng đau lòng, về sau nếu gặp khó khăn gì, em có thể giống như đêm hôm đó, gọi cho tôi. Tôi giúp em.”

      “Cám ơn , Khang…”

      Từ Tiểu Cẩn bi thống, tựa vào vai Đỗ Khang khóc. Trong đôi mắt Đỗ Khang ánh lên vẻ kỳ quái, “Em cùng Giang Dịch Thần…trước đây…”

      Từ Tiểu Cẩn trong lòng lộp bộp hồi, “Chúng tôi, trước đây chỉ là bạn bè, có cái khác…”

      “À, tôi còn tưởng rằng khi đó báo chính là em.”

      , phải.”

      Từ Tiểu Cẩn che giấu Đỗ Khang. thể cho biết, tuyệt đối thể. Đỗ Khang đối với chuyện tình cảm lại thích trong sạch, nếu biết ta từng cùng với người đàn ông khách, nhất định ngại…

      Đỗ Khang nghĩ nghĩ, là đa tâm.

      Hứa Mạt cùng Lục Tử Hoành đến Tiếu gia, Tiếu Hoành, Thẩm Gia Bích, Tiếu Cần đều ở đây, còn có người phụ nữ mặt mày rất hiền lành, khiến cho Hứa Mạt nhớ tới Quan Bồ Tát trong Tây Du Ký, bởi vù giữa chân mày của người này cũng có nốt ruồi màu đỏ.

      Thẩm Gia Bích cả người đều tản ra khí thế lạnh như băng, cùng với người phụ nữ có nốt ruồi đỏ rất khác biệt. người cao ngạo, lạnh lùng, người nhã nhặn, là vợ trong nhà của Tiếu Hoành, là vợ bên ngoài của ông ấy. Người phụ nữ này mặc quần áo xinh đẹp, là mẹ của Tiếu Thiên Cần.

      “Dì xinh đẹp, nước trái cây, cẩn thận có chút nóng.” Tiếu Thiên Cần đem nước chanh đưa cho mẹ mình. gọi Thẩm Gia Bích là ‘mẹ’, thể kêu người phụ nữ ăn mặc xih đẹp này là ‘mẹ’ được, đây cũng là chuyện người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp hận nhất. Mang thai mười tháng, sinh con xong lại có người phụ nữ khác xen vào muốn con mình gọi ‘mẹ’, bà sao mà tức, tranh chứ?

      Hành động này của Tiếu Thiên Cần dẫn tới tiếng hừ lạnh của Thẩm Gia Bích, ánh mắt nhìn về phía Lục Tử Hoành---con trai của bà. “Tử Hoành, Tiểu Mạt, các con xa đến đây có mệt .”

      sao, lái xe chỉ mất có giờ.” Lục Tử Hoành .

      “Ông nội có khỏe ?” Hứa Mạt nhìn thấy Tiếu lão gia tử, nghĩ có lẽ hôm nay mấy người bọn họ chuyện, ông ấy cũng biết.

      “Lão nhân gia thân thể được khỏe, việc này cũng cần để cho ông quan tâm nhiều.” Tiếu Hoành , mặt có chút phấn chấn.

      “Tử Hoành, ta là mẹ của Thiên Cần, con gọi ta là dì xinh đẹp là được.” Người phụ nữ mặc quần áo xinh đẹp giới thiệu, biểu tình trái lại rất hiền lành.

      hồi chào hỏi hư tình giả ý, Tiếu Hoành đề cập thẳng vào vấn đề.

      “Tử Hoành, con và Thiên Cần đều là con ta, con cháu của Tiếu gia. Ông nội các con tại bệnh nặng, đều óc lúc thanh tỉnh lúc hồ đồ, ra quyết định có phần bất công. Đối với việc phân chia tài sản, chúng ta là người nhà vẫn nên thương lượng tốt rồi quyết định.”

      Trong lòng Hứa Mạt hừ lạnh tiếng, Tiếu lão gia tử thân thể tốt, cũng phải đầu óc tốt, mấy ngày hôm trước cũng nhìn ra đầu ốc ông ràng lắm.

      “Ông xã, ông lời này mà suy nghĩ, ba làm sao mà đầu óc minh mẫn, làm những quyết định kia đều có luật sư công chứng!”

      “Chị Gia Bích, chị đừng kích động, nghe Hoành ca hết .” Người phụ nữ xinh đẹp .

      Hứa Mạt cẩn thận quan sát biểu tình của người phụ nữ xinh đẹp, giọt nước cũng lọt, hoặc chính là người hoàn toàn vộ hại, hoặc là, chính là …tâm kế rất sâu! Dì Bích là người lợi hại như vậy, đều đấu ngược lại bà ta, có thể thấy được, thực lực của bà ta tầm thường. Nếu Tử Hoành ở Tiếu gia, người phụ nữ này chính là cái đinh, dễ đối phó.

      Tiếu Hoành kiên trì muốn Tử Hoành đem bệnh viện tiếp quản giao ba phần cho Thiên Cần, tài sản cũng vậy, bốn phần sáu, Tiếu Thiên Cần chiếm sáu phần, Lục Tử Hoành chiếm bốn phần. Lục Tử Hoành vẫn có tỏ thái độ, biểu lộ thái độ, tự có Thẩm Gia Bích ra mặt.

      Mấy người tranh luận phen cũng có kết quả, ai nhường ai. Hứa Mạt trong lòng lại ra quyết định, Tiếu gia nợ Lục Tử Hoành, Tử Hoành thèm để ý, bà ấy giúp đoạt lại cũng vậy!

      Theo Tiếu Hoành trong nhà ra, Thẩm Gia Bích lái xe đưa hai vợ chồng Lục Tử Hoành đến bệnh viện, thăm Tiếu lão gia tử.

      “Ông nội, ông có khỏe ?” Hứa Mạt đem hoa cắm ở bệ cửa sổ trong phòng bệnh VIP. Tiếu lão gia tử tự mình mở bệnh viện, căn phòng điều trị này là ông tự chuẩn bị cho mình, rộng rãi sáng sủa, ban công, bồn cảnh đầy đủ mọi thứ, cùng phòng ngủ trong nhà có vài phần tương tự.

      “Tử Hoành, Hứa Mạt nha đầu, các con giờ mới nhớ tới ông già ta đây, nhiều ngày như vậy mới nhớ đến thăm ta.”

      “Xin lỗi ông nội, mấy ngày nay bị nhiều việc quấn lấy, con nhất thời chưa kịp, cũng sợ làm hỏng việc làm cho ông thất vọng.” Lục Tử Hoành .

      Tiếu lão gia tử vỗ vỗ mu bàn tay Lục Tử Hoành, “Tử Hoành à, ông là tâm hi vong, con có thể tiếp nhận sản nghiệp của ông nội, mọi người đều là tinh , đến cha con lại…Aiz! Ông nội mong con, đem sản nghiệp tiếp tục phát triển.”

      “Ông nội,” Lục Tử Hoành cầm tay của lão nhân, “Ông khỏe lại, giờ con chỉ giúp ông xử lý, chở ông khỏe lại, vẫn phải là ông tới quản.”

      Tiếu lão gia tử lắc đầu, “…ông già rồi…”

      Hai vợ chồng Hứa Mạt trò chuyện với Tiếu lão gia tử đền trời tối mới quay về. Lúc gần , Tiếu lão gia tử gọi Lục Tử Hoành lại, Hứa Mạt xuống lầu trước.

      “Tử Hoành, chuyện của Hắc Long hội chú Lý cho ta biết, đây phải là con đường đứng đắn, sau này con ngàn vạn lần đừng nên tìm họ, cho dù giúp đỡ cũng được, con biết sau khi nghe xong ta có bao nhiêu lo lắng cho con đâu!”

      “Ông nội hãy yên tâm, con sớm tìm được chứng cớ phạm tội của bọn họ, chờ mọi chuyện ổn định, con giao cho cảnh sát, đem tổ chức hại ngày này kết thúc.”

      “Được! Kết thúc cũng tốt, phía bên kia cứ nhìn chằm chằm vào con, sớm muộn gì cũng ra tay. Con phải tuyệt đối nhớ kỹ, được lỗ mãng, ngàn vạn lần được để cho bọn họ biết là con làm, người làm ăn, sợ nhất đụng vào hắc – thủ, biết ?”

      A Hổ cùng Lý Trường An đúng lúc ở trong hội làm tiểu lâu la, còn chưa kịp làm đại , tách ra khỏi tổ chức cũng tính là THUẬN.

      ****


      Đỗ Khang thuận theo tự nhiên cùng Từ Tiểu Cẩn ở cùng chỗ, ra vào đôi. Hướng Tả, A Hổ khổ vì có người ở bên cạnh ta, cũng trêu chọc ta được.

      Ngày hôm đó, Đỗ Khang mới từ văn phòng luật ra, liền tới chiếc xe, đưa tới quán cà phê gần đó.

      “Đỗ tiên sinh, mời ngồi.” Hứa Mạt mời Đỗ Khang ngồi.

      “Hứa tiểu thư, lâu gặp. Lần trước đàn bản Xônat Ánh Trăng bây giờ vẫn còn dư văng vẳng bên tai tôi, Đỗ mỗ là bái phục!” Đỗ Khang cảm thán .

      “Trùng hợp thôi, quá khen.”

      “Hôm nay Hứa tiểu thư hẹn Đỗ mỗ đến đây, biết có chuyện gì ?”

      Hứa Mạt cười yếu ớt, thẳng, “Nghe gần đây Đỗ tiên sinh có bạn mới.”

      Đỗ Khang có chút bất ngờ, việc này, còn chú ý tới việc có bạn ?

      “Tin tức của nhanh, đúng vậy, tôi có bạn , là đơn thuần.” Đỗ Khang độc thân thời gian, đồng nghiệp giới thiệu vài vẫn vừa mắt.

      “Chức mừng, chúc mừng, ra…bạn của và tôi biết nhau.”

      “Hả? Đúng rồi, đúng rồi, lần trước ở bửa tiệc, ấy cũng có , các người khi đó biết nhau?”

      , chúng tôi quen biết sớm hơn, có nhiều chuyện sâu xa, tỷ như… ta rất muốn diệu trừ tôi, cùng con của tôi.”

      Đỗ Khang cau mày, kinh ngạc!

      là có ý gì?!”

      “Có ý gì, xem cái này biết.” Hứa Mạt đem xấp tài liệu đẩy qua cho Đỗ Khang, bên trong có tài liệu cặn kẽ liên quan đến Từ Tiểu Cẩn, nhất là liên quan đến Giang Dịch Thần, cùng chuyện trước đó ta bắt cóc .

      Đỗ Khang nhìn, ánh mắt càng ngày càng khiếp sợ.

      ,

      Từ Tiểu Cẩn, vậy mà gạt ? Về chuyện sanh non, hãm hại, những chuyện này đều cho cho biết. Càng làm cho Đỗ Khang tức giận, là Từ Tiểu Cẩn tuần trước còn gặp Giang Dịch Thần, trong ảnh chụp hai người ôm nhau.

      Hứa Mạt thấy mặt Đỗ Khang xanh đỏ luân phiên, rất là tráng lệ.

      Đỗ Khang là bị giận đến hồ đồ, cũng bởi vì tin tưởng Hứa Mạt đường đường là chủ tịch Long Khoa gạt người, chuyện này cũng hoài nghi, ngày trong tấm hình kia ra là giả. Tấm hình này ra là chiếu theo hình cũ của Từ Tiểu Cẩn và Giang Dịch Thần.

      Từ Tiểu Cẩn muốn hãm hại , vừa vặn cũng dùng chút thủ đoạn trả lại ta.

      ****


      Lục Tử Hoành Nhật Bản, trời vào đông. Sáng sớm thức dậy, trong rừng là phủ đầy sương.

      Sáng sớm Lục Tử Hoành gọi điện thoại tới, ân cần hỏi tình huống của Hứa Mạt.

      “Đều vẫn khỏe, hãy an tâm xử lý tớt chuyện bên kia .”

      “Được, hai ngày này nhiệt độ xuống thấp, mặc nhiều quần áo vào, đừng để bị lạnh.”

      “Lại nữa rồi.”

      ….

      Julie&R hiển nhiên trở thành thú vui của Hứa Mạt, có việc gì liền điều tra chút, Chu Tĩnh Nhã gần đây quy cũ, làm cho Hứa Mạt cảm thấy càng dễ ra tay.

      “Đại tiểu thư, vừa rồi Trường An truyền tin tức tới, Chu Tĩnh Nhã cũng theo tới Nhật Bản. Cùng tiên sinh ở cùng chỗ.” Hướng Tả vội vã chạy tới cho Hứa Mạt.

      “Cái gì? ?” Hứa Mạt vui. Lục Tử Hoành với , Chu Tĩnh Nhã cùng ở cùng chỗ!

      gạt sao?

      , . Tử Hoành phải người như vậy. Vậy là, Chu Tĩnh Nhã lại giở trò.

      Hứa Mạt truy xét mới hồi mới biết, ra Đường Bản Trí Cửu là người quen cũ của Chu Triển Thanh, Chu Tĩnh Nhã sớm mưu tính hành trình lần này…

      Hứa Mạt giận chỗ phát tiết.

      Được, vừa vặn. Chu Tĩnh Nhã rốt cuộc cùng lộ ra cái đuôi hồ ly. tin tưởng Tử Hoành tuyệt đối phản bội .

      Khoảng cách hai người trở về, còn tuần nữa. dùng tuần này, chuẩn bị tốt cho Chu Tĩnh Nhã phần ‘hậu lễ’, cho ta bất ngờ lớn, đem chữ ‘Hứa Mạt’ viết ngược lại.
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon16 others thích bài này.

    4. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      A Hổ !!! CÁi tên thành lắm mà :v sao kỳ vợi...

    5. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      Chương 51
      Thời gian cách ngày Lục Tử Hoành về còn ba ngày nữa, chuyện nên làm cũng làm gần xong, Hứa Mạt hẹn Thẩm Gia Bích tới. Thẩm Gia Bích qua rất nhiều lần muốn tới thăm Lục Tử Hoành, nhưng Lục Tử Hoành ràng cảm kích.

      Hai người hẹn gặp nhau ở tiệm sách.

      “Tiệm sách này mở ra cũng lâu năm lắm rồi, trước kia ta và cha của Tử Hoành tới lần.” Là lén lút tới xem Lục Tử Hoành, Thẩm Gia Bích bỏ thêm chút đường đỏ vào trong trà, đây là sở thích cá nhân của bà ta.

      “Chuyện của mẹ con người phụ nữ kia, mẹ định xử lý như thế nào? Đối với Tử Hoành mà , những tài sản này cũng là gì, bất quá, đối với mẹ, giống nhau.” Đó là bảo đảm nửa đời sau thanh thản của bà ta.

      phải con giúp ta xử lý tốt sao?” Thẩm Gia Bích cười bí hiểm với Hứa Mạt.

      “Mẹ làm sao lại khẳng định là con xử lý?”

      “Bởi vì con là vợ của Tử Hoành, con nó. Con ta vốn là đại thiếu gia, lại mất những thứ xứng đáng thuộc về nó, cho dù nó thèm để ý, với cá tính của con, cũng giúp nó dành về, bồi thường cho nó.”

      “Tuy rằng tôi tôn trọng bà là mẹ của ấy, nhưng, xin lỗi, tôi muốn câu, bà xứng gọi ấy là ‘con’.”

      Thẩm Gia Bích nhíu mày, Hứa Mạt nhếch bên khóe miệng. Chuyện năm đó bà ta vứt bỏ , rồi hai mươi năm sau, bà ta ràng có cơ hội tìm về, nhưng bà ta lại làm, cho tới sau này, Tiếu lão gia bệnh nặng muốn chia tài sản, muốn chia cho Lục Tử Hoành mới đột nhiên xuất muốn đưa về.

      Thẩm Gia Bích tự giễu nở nụ cười.

      “Con đúng, ta có tư cách…Ta tiền, cũng rất ích kỷ.”

      Thẩm Gia Bích bình thản, Hứa Mạt cũng muốn về đề tài này, hôm nay hẹn bà ta đến mục đích cũng phải những chuyện tán dóc như thế này.

      Hứa Mạt đem túi văn kiện để trước mặt Thẩm Gia Bích, “Bên trong có người mà bà tìm mấy năm nay, sử dụng nó cho tốt, nó mang đến cho bà kinh hỉ tưởng tượng được.”

      Hứa Mạt xong, chào tạm biệt rồi trước. Sáng hôm nay còn muốn làm kiểm tra thai nhi, muốn trì hoãn nhiều.

      Thẩm Gia Bích mở túi hồ sơ ra, đó viết gì đó, làm cho bà ta kinh ngạc, thêm vào đó là mừng như điên. Đó là giấy chứng nhận kết hôn, mặt là bức ảnh hình ảnh đôi nam nữ cười thân mật ngọt ngào, nam Thẩm Gia Bích biết, nữ…chính là Đại Y Thiến.

      Thẩm Gia Bích tiếp tục lật xem, trước kia phải bà ta điều tra qua, trước đây tìm được tin tức rằng người đàn bà đó là trẻ mồ côi, cha chết sớm, mẹ tái giá với người khác, chỉ có mình bà ta ở thành phố. nghĩ tới, tư liệu trước đây của bà ta đều là giả.

      Hứa Mạt thế nhưng có thể tìm được tiêu liệu đầy đủ như vậy, hơn nữa Hứa gia quen biết nhiều người, giao thiệp rộng, nha đầu này chỉ cần dựa vào cái tên Hứa Minh Sơn, lại ngồi vào vị trí chủ tịch Long Khoa, so ra thuận tiện điều tra hơn bà…

      ra Đại Y Thiến là người ở thị trấn lên thành phố làm công, ở quê nhà cũng kết hôn, còn sinh ra con , cũng chính là chị của Tiếu Thiên Cần. Vậy rất cuộc Tiếu Thiên Cần có phải là con ruột của Tiếu Hoành , còn phải xem lại…

      Thẩm Gia Bích siết chặc cặp hồ sơ, hai mắt híp lại.

      Tiếu Thiên Cần là con ruột cũng tốt, phải con ruột cũng tốt. Bà chỉ cần dựa vào những thông tin này, gây áp lực khiến Tiếu Thiên Cần mang họ ‘Tiếu’ là được.

      tồi, may mà chân tướng bị khám phá ra, bằng , bà phỏng chừng bị tiện nhân Đại Y Thiến đó làm bộ làm tịch biết gì. Chỉ là, Tiếu Hoành biết chuyện này sao? Hai người bọn họ thân mật cũng phải ngày hai ngày, nếu như là hoàn toàn biết, cũng rất có khả năng.

      Thẩm Gia Bích trong mắt thoáng lên hận ý. Mấy năm đầu, bà đối với Tiếu Hoành sớm hết tình cảm, chỉ hận thể gậy khiến cùng Đại Y Thiến chết, làm cho nếm cảm giác đau khổ!

      Thẩm Gia Bích nghĩ tới kế hoạch, nở nụ cười.

      ****


      Hứa Mạt kiểm tra, vừa lúc ra cửa lại đụng phải Chu Thanh Dự! Hai ngày nay, giống như cơn gió, có ở mọi nơi!

      “Ôi, trùng hợp vậy, tới bệnh viện làm gì vậy, bị bệnh?” Chu Thanh Dự giả bộ hỏi. Hứa Mạt làm sao nhìn ra. Nhìn bộ ung dung, bên cạnh lại có phụ nữ theo, người đàn ông tới bệnh viện phụ sản để làm gì…

      “Khám thai, Chu đại thiếu gia tới đây làm gì? Cũng tới kiểm tra?”

      “Tôi vừa vặn ngang qua, nghĩ có lẽ tới đây khám thai, chồng cùng chị của tôi ở Nhật Bản, có chồng cùng sao được chứ, vì thế tôi nghĩ, ràng tôi thấy việc nghĩa hăng hái làm cùng ?” Chu Thanh Dự mặc dù là hỏi, nhưng động tác của phải là hỏi ý kiến.

      Hứa Mạt vào trong, Chu Thanh Dự theo kịp. Vì thế, Chu Thanh Dự quả thực là kiên nhẫn cùng làm xong kiểm tra.

      Đêm đó, Lục Tử Hoành liền gọi điên thoại tới, dấm chua ăn rối tinh rối mù, ‘chất vấn’ Hứa Mạt, nửa đùa giỡn , “Mạt, em ngàn vạn lần đừng làm chuyện có lỗi với con, được .”

      Hứa Mạt buồn cười thôi. “ cũng vậy nha, Lục tiên sinh, con Nhật Bản xinh đẹp nhiều như mây, cũng ngàn vạn lần được làm chuyện có lỗi với con đó.”

      Hai người trò chuyện xong, khúc mắc của mỗi người cũng được tháo gỡ hết.

      Dựa theo an bài lúc trước, ngày mai Lục Tử Hoành trở về.

      “Thư ký Trâu, yến tiệc chuẩn bị xong hết chưa?”

      “Dạ đại tiểu thư, chuẩn bị xong hết rồi, chỉ là…” Trâu thư ký có chút do dự, “Ngộ nhỡ làm tốt, bị nhìn ra tốt.”

      Hứa Mạt cười tiếng, “Đương nhiên bị nhìn ra.”

      Trâu thư ký nghe vậy kinh hãi.

      “Chỉ có điều…Chu Tĩnh Nhã coi như hiểu cũng có biên pháp bắt tôi.”

      Ai bảo ta đúng là hồn bất tán luôn gây rối, tôi cũng , nhượng bộ cũng nhượng bộ, ta biết tốt xấu là gì, tôi là hung hăn cho ta cái tát.

      “Đúng rồi chú Trâu, Khương Lệ Châu ở Tiếu gia làm được sai biệt lắm, tôi đồng ý cho ta đến Long Khoa phụ trách bên mảng buôn bán của công ty, làm phiền chú sắp xếp chút.”

      “Làm phiền dám nhận, đại tiểu thư yên tâm tôi sắp xếp cho ta đúng chỗ. Cái này co được dãn được, làm người có tham vọng, là người biết làm kinh doanh, tiểu thư tinh mắt!”

      Hứa Mạt cười, “Chú Trâu, gần đây vất vả chú rồi.”

      Trâu thư ký đem mọi chuyện hết cho Hứa Mạt xong, rời khỏi Hứa gia.

      Lục Tử Hoành sau khi trở về cả người đều rất hưng phấn: đại sư bên Nhật Bản đối với sản phẩm của Lục Tử Hoành rất là hài long, đồng ý cùng hợp tác thử chút phản ứng của thị trường.

      “Chúc mừng , ông chủ Lục.” Hứa Mạt .

      khách khí, vợ của ông chủ Lục.”

      “Em biết là có thể, cho nên…” Hứa Mạt giả bộ thần bí, “Em chuẩn bị cho buổi tiệc chúc mừng, đem mấy người đứng đầu ngành gốm sứ mời tới, đến lúc đó có thể ra oai được rồi.”

      Lục Tử Hoành cao hứng, điểm cái mũi của , “Ngốc, biết hết rồi.”

      Hứa Mạt nghi hoặc, “Làm sao biết? Em hai ngày nay mới chuẩn bị, lúc ấy còn ở Nhật Bản mà.”

      Lục Tử Hoành cười, “Mấy người…thương nhân gốm sứ kia, trước đây ở nhà ông nội gặp qua, lại tiếp, biết tin tức này, còn phải dựa vào mấy ông lão nặn gốm cho biết.”

      “Hi! Hóa ra đều biết, hại em lại tranh công hồi.” Hứa Mạt thở dài.

      “Khong tính là tranh công, vợ chuẩn bị thỏa đáng như vậy, vui vẻ vô cùng.”

      Ban đêm Lục Tử Hoành ôm vợ cùng nhau ngủ. Song, trừ việc giúp Lục Tử Hoành khuếch trương nghệ thuật gốm sứ ra bên ngoài, trong lòng Hứa Mạt kỳ còn có tính toán khác. tặng cho Chu Tĩnh Nhã kinh hỉ, ngay tại bửa tiệc.

      Chu Tĩnh Nhã hơn hai mươi tuổi, cũng trải qua mấy đoạn tình cảm. Khách quan mà , điều kiện của Chu Tĩnh Nhã rất tốt, bất kể gia thế hay khuôn mặt, dáng người, bằng cấp. Những bạn trai trước của ta toàn là những người ưu tú tự phụ, nhưng đều bị ta bỏ vì bắt cá hai tay. Cái vòng này như vậy, trong hai người vừa rồi đó, Chu Tĩnh Nhã có ý kiến nhất chính là 'Bạn trai trước' nhưng trong nhà lại đúng dịp có chút hợp tác với Hứa gia, nên mời cũng là chuyện đương nhiên.

      Hứa Mạt yên lặng suy nghĩ chút, Chu Tĩnh Nhã ra cũng tính là tội ác tày trời, so với Từ Tiểu Cẩn và oán hận của tính là sâu. Thời gian dài áp dụng phương pháp ‘đối chội gay gắt’ chính diện, ràng cho thấy dọa được . mặt tình cảm, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng.

      “Mạt, em suy nghĩ gì vậy?” Lục Tử Hoành mơ mơ màng màng hỏi Hứa Mạt.

      “Em nghĩ…Có phải từng suy nghĩ chuyện Nhật? Nếu như thiết kế của bên kia bán được, có thể hay tiếp cận, đả thông thị trường còn là vấn đề lớn, ở bên đó đều có người kiểm soát, quan hệ đều cần phải mở rộng, sản phẩm mới muốn vào thị trường cũng phải chuyện dễ dàng.” Hứa Mạt lo lắng .

      “Ừm, đúng vậy, đó cũng là chuyện khiến lo lắng, nếu nhóm hàng đầu tiên hướng tốt, nhóm thứ hai liền khó khăn, bất quá có mấy doanh nghiệp gốm sứ cùng làm, hẳn là khó hơn chút.”

      “Ù, thương nhận đều là người gian trá, hơn nữa thương nhân Nhật Bản lại gian xảo, phải chú ý.” Hứa Mạt .

      Lục Tử Hoành vui mừng ôm lấy Hứa Mạt, “Dự tính ngày sinh còn xa nhỉ.”

      “Bác sĩ còn khoảng tháng nữa.”

      Lục Tử Hoành dường như ngủ, có lẽ là mệt mỏi. Hứa Mạt nửa mê nửa tỉnh, nghe thấy Lục Tử Hoành bên tai:

      “…Mạt, mong chờ được làm ba…Mấy ngày nay, thường cảm thấy dường như mình ở trong mộng, luôn luôn có cảm giác nỡ…Tựa hồ, mọi chuyện phải phát triển như vậy, tốt đẹp, chân thực…rất chân thực…”

      chân thực, quả chân thực…Nhớ lại kiếp trước cùng kiếp này, cũng hiểu được chân thực…Nhưng có xác thực là còn sống.

      Quý trọng người trước mắt khi mình còn sống.

      Nơi tổ chức tiệc rượu được chọn ở khách sạn thế kỷ Hoàng, cũng có chờ cho Tiếu gia rảnh rang, sân bãi, đồ ăn,v.v…đều cần phải quan tâm, trực tiếp đặt ở khách sạn, bớt được nhiều việc.

      Hứa Mạt có thông báo cho Sở Nam, vô tình biết được Lưu Thi Ngữ dự tính ngày sinh chính là mấy ngày nay. Người đàn ông kia hẳn là ở bên cạnh chăm sóc vợ mình, mà phải là tới nơi này, đứng ở trong đám người nhìn người phụ nữ khác.

      Để cho Hứa Mạt bất ngờ chính là, Sở Nam vậy mà cũng tới.

      “Là mời , lần trước cùng chuyện mới chút, phái là người rất có ý kiến, cho nên…” Lục Tử Hoành thẳng thắng, nhìn mặt Hứa Mạt càng ngày càng đen.

      “Được rồi, sai rồi, bà xã.”

      Sở Nam là Chu Tĩnh Nhã gọi tới, chẳng biết tại sao, có Sở Nam ở bên cạnh, ta có thể an tâm chút. Sở Nam, luôn lúc nào gọi đến, chuyện này, ta chưa bên giờ đem chuyện có vợ để ở trong lòng. Hôm nay là lần đầu tiên ta chờ, cách khác chính là tới trễ.

      “Nam, sao hôm nay lại tới trễ như vậy?” Chu Tĩnh Nhã hỏi.

      Sở Nam vẫn trầm ổn như cũ, chỉ là ánh mắt có chút khác thường.

      “Trong nhà có chút việc nên bị trì hoãn.”

      Chu Tĩnh Nhã gật gật đầu. “Tối nay em lái xe đến, chút đưa em nha Nam.”

      Sở Nam trong lòng vui mừng.

      “Được.”

      Sau khi xong, trong đầu Sở Nam chợt nhớ tới khuôn mặt, trang điểm phấn son, ở trong mắt của , đẹp bằng phần mười của Chu Tĩnh Nhã, bình thường như vậy. ấy bây giờ, biết đứa có hay ra đời…

      Buổi chiều Lưu Thi Ngữ đau bụng, là muốn sinh. Sở Nam lập tức đưa Lưu Thi Ngữ tới bệnh viện, đúng lúc này, Chu Tĩnh Nhã gọi điện thoại tới. Chu Tĩnh Nhã gọi điện thoại tới ta và người khác bất đồng, có thể xác định, Lưu Thi Ngữ cũng nghe thấy được…

      Sở Nam đạo nghĩa thể chùn bước xoay người rời , mấy bước, quay đầu lại nhìn—Lưu Thi Ngữ nằm giường bị đẩy vào phòng sinh, lúc cửa sắp đóng lại, nhìn , ánh mắt lạnh lùng, có cái nhìn tủi hờn, chờ đợi, lo lắng, kính trọng như ngày thường nhìn , đôi mấy lúc ấy chỉ trừ bỏ hờ hững, có gì cả…

      Ánh mắt như vậy của Lưu Thi Ngữ, trong lòng Sở Nam trận lo lắng, nóng nảy.

      Tiếp theo, cánh cửa đóng lại. lại nghe thấy trận kêu đau truyền tới.

      Người phụ nữ nằm bên trong, chính là người sinh cho đời sau…

      vẫn dứt khoát , Từ lúc vừa mới bắt đầu, Lưu Thi Ngữ đối với , chính là dùng để sinh con, tình đối với Chu Tĩnh Nhã, chỉ cần cho , cần đáp lại. Nhiều năm như vậy, ta thành thói quen.
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :