1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 97 Ngô thị ghen ghét bố trí độc kế

      Tần Lương lâu chưa đến Tiêu Tương Uyển, nếu phải bởi vì Ngô thị cho người Tần Minh Hi ở bên trong Tiêu Tương Uyển, ông ta tuyệt đến.

      Lúc trước tuy rằng Tần Lương có nhiều tình cảm với Ngô thị lắm, nhưng mà coi như là tương kính như tân.

      Nhưng trong khoảng thời gian này, nhiều chuyện xảy ra. Cũng làm Tần Lương càng thêm lạnh nhạt với Ngô thị.

      Những thứ đó Ngô thị đều có thể cảm giác được, chỉ là bà ta làm rất nhiều, Tần Lương cũng lại liếc nhìn bà ta cái. Điều này làm cho bà ta càng thêm buồn bực, ước gì lập tức trừ khử Vân di nương.

      Tần Minh Hi nhìn thấy Tần Lương lập tức đứng từ kháng dậy, cúi người vái chào Tần Lương: "Phụ thân, sao người cũng tới vậy!"

      Tần Lương sủng nịch xoa xoa đầu Tần Minh Hi, cười : "Ở ngoài cửa bỗng nhiên nghe con chuẩn bị đọc mấy bài thơ cho ta nghe, xem ra trong khoảng thời gian này hoang phế học tập!"

      Có lẽ lâu rồi phụ tử hai người bọn họ chưa như vậy.

      Ngô thị cười đứng lên, dịu dàng : "Thiếp nghĩ trong khoảng thời gian này ngài bận bịu, có lẽ lâu rồi chưa thấy Hi Nhi. Cho nên mới gọi nó đến chỗ của thiếp, có lẽ lâu rồi phụ tử hai người chưa tâm !"

      xong Ngô thị liền bảo nha hoàn bên cạnh, rót cho Tần Lương ly trà nóng: "Ngài cũng ngồi xuống nghỉ ngơi chút!"

      Tuy rằng trong khoảng thời gian này, Tần Lương đều luôn ở trong phòng Vân di nương. Nhưng mà khí người nhà hòa thuận vui vẻ thế này, cũng làm trong lòng ông ta thoải mái.

      Ông ta ngồi xuống cầm ly trà nóng lên uống, lại hỏi Tần Minh Hi ít vấn đề.

      Bởi vì Tần lão phu nhân quản giáo nghiêm khắc, cho nên học tập của Tần Minh Hi ràng tốt hơn rất nhiều so với trước kia.

      Tần Lương thấy học nghiệp của nhi tử tốt lên, trong lòng cũng vui mừng, nhìn Ngô thị cũng càng thêm thuận mắt.

      Ngô thị thấy thời cơ sai biệt lắm, liền cười : "Thiếp nghe qua hai ngày nữa chính là sinh nhật của Vân di nương, lão gia định mở cho nàng buổi tiệc."

      Tần Lương nghe vậy lập tức lộ ra vẻ mặt kiên nhẫn.

      Ngô thị thấy thế trong lòng rét lạnh, sau đó lại bảo nha hoàn bên, lấy y phục thêu hoa văn núi sông ra, cười : "Bộ y phục này thiếp mua ở Nghê Thường Các, cảm thấy Vân di nương mặc rất phù hợp. bằng vào ngày sinh nhật hôm đó để nàng mặc vào, cũng bị người ta nhìn xuống!" (xem thường ý)

      Vân di nương chẳng qua là thị thiếp, là nữ tử thanh lâu.

      Tuy rằng Tần Lương tổ chức sinh nhật cho nàng, nhưng mà bằng hữu thanh lâu của nàng lại làm sao có thể vào phủ. Cho nên cũng đều là Ngô thị mời ít khách nhân, như vậy thân phận của Vân di nương tự nhiên bị người nhìn xuống.

      Tuy rằng thân phận cũng thể dựa vào y phục là thay đổi, nhưng mà sau khi Tần Lương nhìn thấy bộ xiêm y này, lập tức cảm thấy Vân di nương mặc bộ xiêm y này vào, nhất định càng thêm đoan trang xinh đẹp, đến lúc đó những người đó tự nhiên cũng thể khinh thị nàng.

      "Ngươi cũng có vài phần đạo lý. Ta thấy bộ xiêm y này cũng tệ. Ngươi cũng có tâm!"

      Lần này giọng điệu của Tần Lương lạnh nhạt như trước kia.

      Ngô thị thấy Tần Lương nhận lấy, lại đồng ý để hôm đó Vân di nương mặc vào, trong lòng càng thêm vui mừng, hầu hạ Tần Lương cũng càng thêm dụng tâm.

      Ngày mai là sinh nhật của Vân di nương, Ngô thị chỉ có để Tần Lương đưa cho nàng bộ xiêm y thêu hoa văn sông núi, còn đặc biệt bảo nha hoàn Lăng Hương bên người vì nàng rửa mặt chải đầu.

      Vân di nương biết Ngô thị đều luôn oán hận với nàng thôi, hôm nay Tần Lương lại muốn vì nàng tổ chức bữa tiệc sinh nhật, chuyện này đối với Ngô thị mà , hẳn là buồn bực thôi.

      Làm sao có thể đột nhiên đưa y phục cho mình, lại để nha hoàn lại hầu hạ mình.

      Lúc trước Vân di nương cũng là tiểu thư bên trong trạch viện, chỉ là trong nhà suy sụp, mới có thể bị bán đến bên trong thanh lâu.

      Cho nên nàng tự nhiên biết hiểm ác bên trong trạch viện, chính là Tần Lương có hoài nghi gì, mà chính Vân di nương cũng muốn để cho Tần Lương cảm thấy nàng đa nghi.

      "Di nương, bằng chúng ta mời đại tiểu thư đến đây. Nô tì nghe hai người đại tiểu thư và đại phu nhân luôn bất hòa!" Nha hoàn Lê Nhi luôn theo Vân di nương .

      Vốn Vân di nương nhíu mày, hai hàng lông mày lập tức giãn ra: "Sao ta nghĩ đến nhỉ, ngươi giúp ta mời nàng đến!"

      Vân di nương chỉ là thị thiếp của Tần Lương, muốn sống an ổn ở Tần phủ, như vậy ngoại trừ phải an phận thủ thường, cũng phải có chút tâm kế, bằng chỉ rơi vào kết quả mất mạng oan uổng.

      Lê Nhi nghe Vân di nương , lập tức nâng góc váy ra khỏi phòng.

      Trong khoảng thời gian này, Tần Thư Dao đều luôn ở bên trong Hinh Hương Viện tĩnh dưỡng, ngay cả Vinh Thọ Đường nàng cũng cực ít .

      Nàng nằm nghiêng ở giường nệm, trong tay cầm quyển tạp ký.

      Lục Trúc từ ngoài cửa vào, cúi người thi lễ với Tần Thư Dao, sau đó giọng : "Tiểu thư, nha hoàn bên người Vân di nương tìm người!"

      Nghe vậy Tần Thư Dao hơi nhíu mày, nàng cũng biết Tần Lương cực coi trọng Vân di nương này. Suy cho cùng cũng cùng là thân phận phụ nữ với nhau, cho nên Tần Thư Dao cũng cực ít lại với Vân di nương.

      Chỉ là tại đêm khuya, Vân di nương bỗng nhiên tìm nàng lại có chuyện gì?

      Lúc trước nàng cũng nghe Tần Lương vì Vân di nương, tổ chức sinh nhật. Mà Ngô thị nháo, ngược lại còn tặng bộ xiêm y thêu hoa văn núi sông rất đẹp.

      Khóe miệng của Tần Thư Dao nâng lên chút cười lạnh, sau đó để tạp ký trong tay xuống, giọng : "Cho nàng vào!"

      Lê Nhi dè dặt cẩn thận vào phòng, thấy Tần Thư Dao ngồi ở kháng, lại khom người: "Nô tì là có chuyện quan trọng, cho nên mới đêm khuya tới chơi!"

      "Có chuyện gì, ngươi thẳng ra!"

      Lê Nhi lại nhìn Tĩnh Nguyệt và Lục Trúc ở bên, có chút khó xử.

      Tần Thư Dao biết nàng ta muốn để những người này xuống, chỉ là hai người kia đều là tâm phúc của Tần Thư Dao, tự nhiên sao cả.

      " có việc gì, ngươi cứ việc , bọn họ đều ra!"

      Thế này Lê Nhi mới yên lòng, nàng bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất, nặng nề khấu đầu hai cái: "Cầu đại tiểu thư cứu di nương nhà nô tì!"

      Hai người Tĩnh Nguyệt và Lục Trúc thấy thế, vội vàng xông lên trước, bắt Lê Nhi lại

      Tần Thư Dao cau mày, hỏi; "Ngươi có việc gì thẳng ra, sao lại khổ như vậy?"


      Lê Nhi giãy giụa hai tay thoát ra, sau đó lau nước mắt trong mắt, khóc : "Nô tì cũng có biện pháp nào, mới đến cầu đại tiểu thư!"

      Tiếp đó Lê Nhi hành động khác thường trong hai ngày nay của Ngô thị ra.

      "Hơn nữa nô tì cảm thấy chuyện này tuyệt đối đơn giản như vậy, chừng bọn họ còn muốn liên hợp lại hãm hại đại tiểu thư!"

      tại Lê Nhi chỉ hy vọng Tần Thư Dao có thể giúp bọn họ, nàng ta muốn chết! Cho nên câu cuối cùng là nàng ta cố ý chế ra.

      Chỉ có Vân di nương được sủng ái, như vậy nàng ta mới có thể tiếp tục sống bình yên vô .

      Nàng ta là nô tài, mạng của nàng ta chỉ có thể dựa vào chủ tử.

      Tần Thư Dao lâm vào trầm tư, nàng sớm cảm thấy hành động trong hai ngày nay của Ngô thị có chút cổ quái, hơn nữa rất xác định lần này Ngô thị muốn động thủ trừ khử Vân di nương.

      Vốn nàng cũng ôm tâm tình xem kịch vui, dù sao Vân di nương này, tuy rằng ở kiếp trước cũng từng xuất , nhưng mà rất nhanh bị Ngô thị chỉnh chết.

      Lúc này lại nghe những lời này của Lê Nhi, cũng cảm thấy Lê Nhi cũng có vài phần đạo lý.

      Ngô thị là người bụng dạ hẹp hòi, có cừu oán tất báo. Hai người nàng và Ngô thị luôn vừa mắt, người trong phủ đều biết đến.

      Nhưng mà trong khoảng thời gian này lại hết sức khác thường, Ngô thị chỉ có càng quan tâm Tần Thư Dao, mà lại thường xuyên hỏi han ân cần.

      Trước đó Tần Thư Dao chỉ tưởng Ngô thị vì thu hồi trái tim của Tần Lương, cho nên tư thế mới hạ thấp như vậy. tại xem ra cũng là bản thân quá sơ suất.

      Mặc kệ có phải lần này Ngô thị lấy bản thân làm người chịu tội thay hay , Tần Thư Dao đều muốn quan tâm đến!

      "Ngày mai là sinh nhật của chủ tử nhà ngươi sao?"

      Lê Nhi vội vàng gật đầu.

      Tần Thư Dao phất phất tay : "Ngươi về trước . Sáng sớm ngày mai ta đến chỗ Vân di nương, ngươi bảo nàng yên tâm!"

      Bộ xiêm y thêu hoa văn sông núi kia, Tần Thư Dao biết lai lịch.

      Ở Tần phủ, từng hành động cử chỉ của Tiết Nhã đều trốn khỏi ánh mắt của Tần Thư Dao.

      Hơn nữa toàn bộ Tần phủ, cũng chỉ có Tiết Nhã mới có thể thêu ra bộ xiêm y tinh xảo tỉ mỉ vô cùng như thế.
      Last edited by a moderator: 9/1/16
      Phong Vũ Yên, tú cầu, song ngư2 others thích bài này.

    2. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 98 Thư Dao giúp di nương thoát hiểm

      Ngày hôm sau, Tần Thư Dao dậy từ sáng sớm tinh mơ, vết thương đùi nàng vốn tốt rồi, chỉ là đồng ý ra khỏi cửa, cho nên mới giả bộ chưa tốt.

      Vân di nương sống ở Lạc Vân viện.

      Tòa viện tử này là Tần Lương đặc biệt chuẩn bị vì Vân di nương, cũng có thể thấy được Tần Lương coi trọng Vân di nương thế nào.

      Kiếp trước, Vân di nương bởi vì được Tần Lương rất thích, cho nên rất nhanh bị Ngô thị giết.d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn

      Chỉ là Ngô thị dùng thủ pháp vô cùng xảo diệu, Tần Lương hoài nghi đến người bà ta.

      Kiếp trước Tần Thư Dao cũng biết nguyên nhân chân chính Vân di nương chết, chỉ là Ngô thị luôn hà khắc, lại bỏ ra số tiền để mua váy thêu hoa văn sông núi cho Vân di nương. Hơn nữa váy kia lại là Tiết Nhã thêu, lấy tính cách của Tiết Nhã, tuyệt đối vô duyên vô cớ làm người may y phục.

      Cho dù là lấy lòng Ngô thị, cũng thể dùng loại biện pháp này.

      Đến Lạc Vân Viện, Vân di nương cũng chỉ vừa đứng lên. Nàng ta nghe Tần Thư Dao đứng ở cửa chờ, lập tức đứng lên, ngay cả áo choàng cũng mặc, liền bảo nha hoàn mở cửa.

      Tần Thư Dao cười vào, may mắn đêm qua Tần Lương nghỉ ở chỗ Vân di nương, bằng nàng tiến vào cũng tốt.

      Vào phòng, Vân di nương lập tức bảo nha hoàn đóng cửa lại.

      Nhưng mà Tần Thư Dao lại cười : " có việc gì, bà ta phát !"

      xong liền nhìn thoáng qua Tĩnh Nguyệt, Tĩnh Nguyệt lập tức đưa gói đồ cầm trong tay ra.

      "Di nương nhìn chút xem có phải bộ này ?"

      Vừa vặn Cẩm Tú các cũng có bộ y phục thêu hoa văn sông núi, đêm qua Tần Thư Dao bảo Tĩnh Nguyệt suốt đêm lấy trở về.

      Tuy rằng Tần Thư Dao thể khẳng định, váy thêu hoa văn sông núi của Ngô thị đưa nhất định có vấn đề. Nhưng mà bà ta đưa gì đó, vẫn nên chạm vào.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      Vân di nương để váy ra tinh tế nhìn lần, mặc dù có mấy chỗ khác với bộ Ngô thị đưa, nhưng mà nếu nhìn kỹ cũng nhìn ra.

      "Đa tạ đại tiểu thư." Vân di nương vui mừng cúi người thi lễ.

      Tần Thư Dao nhàng lắc đầu: "Ta trở về, ngồi ở trong này lâu chỉ chọc người hoài nghi!"

      Vân di nương cũng dám giữ Tần Thư Dao lại, lập tức sai người tiễn Tần Thư Dao ra cửa.

      Lại qua nửa canh giờ, cửa phòng Vân di nương mới lại bị mở ra, mà Lăng Hương ngáp cái vào, cũng chỉ tùy ý khom người với Vân di nương, chút cung kính nào.

      Trái lại Vân di nương chút cũng thèm để ý, tùy ý Lăng Hương ép buộc nàng.

      Lăng Hương quá quen thuộc với váy thêu hoa văn sông núi, nàng ta cũng chỉ thấy qua lần thôi. Hơn nữa nàng ta cũng nghĩ ra, chẳng qua là trong đêm, lại bỗng nhiên xuất bộ giống gần như đúc bộ váy thêu hoa văn sông núi.

      Lăng Hương vấn cho Vân di nương búi tóc Mẫu Đơn kế, lại cho cài cho nàng trâm cài nhánh tua tơ vàng, cùng chiếc trâm cài hoa Cúc nhánh tua tơ vàng, tai mang đôi khuyên tai vàng ròng hình dạng giọt lệ. Lại mặc vào bộ váy thêu hoa văn sông núi tinh xảo tỉ mỉ vô cùng kia, làm Vân di nương càng thêm hoa lệ và phú quý.

      Lúc này Vân di nương hoàn toàn giống như xuất thân từ thanh lâu, ngược lại càng như là quý phụ.

      Lúc Tần
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, tú cầu, song ngư2 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 99 Kế trong kế đánh lừa Thanh Liên.

      Bởi vì tại bên trong phòng bếp đều do Lại thị quản lý, mà Tần Thư Dao lại giúp đỡ cùng quản lý với Lại thị. Cho nên Ngô thị để Tần Thư Dao chuẩn bị ít rượu.

      Chuyện này cũng phải việc khó, dù sao Tần Thư Dao cũng là trưởng nữ, năm nay cũng mười lăm, rất nhanh cập kê. Ngô thị để nàng quản lý việc này coi như là coi trọng nàng.

      Chỉ là Tần Thư Dao tuyệt đối tin tưởng Ngô thị có lòng tốt như vậy, bên trong rượu nhất định có vấn đề.

      Nàng biết bộ váy thêu hoa văn sông núi lúc trước có vấn đều ở chỗ nào, cũng biết đến cùng Ngô thị bố trí cạm bẫy gì. Cho nên nha hoàn của Ngô thị đưa cho nàng cái gì, đều phải kiểm tra kĩ từng cái. Sau đó lại bảo hai người Lục Trúc và Tĩnh Nguyệt cẩn thận kiểm tra rượu và chén kĩ.

      Rượu và chén cũng sớm đặt ở bàn, Ngô thị bảo từng người trong đám người Tần Thư Dao kính rượu Vân di nương. Ở trong mắt người ngoài, Ngô thị làm như vậy, cũng có thể nhìn ra Tần Lương coi trọng Vân di nương thế nào.

      Tần Thư Dao là trưởng tỷ, tự nhiên là phải làm đầu.

      Đợi sau khi hai người Vân di nương và Tần Thư Dao kính rượu và uống rượu xong, Ngô thị lại dùng ánh mắt mong chờ nhìn hai người bọn họ.

      Hôm nay Ngô thị tự hạ thấp thân phận, tổ chức mừng thọ cho Vân di nương, cũng chính là vì giờ khắc này.

      Nhưng mà đợi nửa ngày, lại đợi đến Vân di nương có chuyện gì cả.

      Ngô thị nhăn mày, lại tỉ mỉ đánh giá bộ váy thêu hoa văn sông núi người Vân di nương, lại nhìn ra có gì thích hợp.

      Nhưng bà ta nhớ ràng, Tiết Nhã qua, xiêm y này chỉ cần mặc vào canh giờ, phát bệnh. Hơn nữa có rượu độc, như vậy Vân di nương phải chết nghi ngờ gì.

      Nhưng mà tại qua canh giờ, lúc này Vân di nương lại bình thường ngồi ở ghế, người cũng có gì ổn.

      Ngô thị cau mày, lại nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, thấy Tần Thư Dao vẫn là dáng vẻ lạnh lùng như trước, trong lòng càng nghi hoặc.

      Bà ta sớm bố trí ít cơ sở ngầm ở trong Lạc Vân viện, chỉ cần Vân di nương có chút động tĩnh, bà ta có thể lập tức biết được.

      Nhưng mà liên tiếp mấy ngày, Vân di nương cũng chưa từng ra khỏi Lạc Vân Viện, mà nha hoàn bên người cũng chưa từng qua chỗ nào khác khả nghi.

      Chỉ là Ngô thị biết, tuy rằng bà ta bố trí ít cơ sở ngầm ở trong viện Vân di nương. Nhưng mà cơ sở ngầm này đều là vì tiền làm việc, mà Vân di nương lại cho Tần Lương niềm vui.

      Lúc trước Vân di nương từng cố ý dùng vài món, xử lý vài cơ sở ngầm, sau này lại dùng số tiền lớn hấp dẫn. Những cơ sở ngầm đó đều rất sợ chết, tham tài, tự nhiên rất nhanh làm phản.


      Cho nên Ngô thị biết chuyện Lê Nhi
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 100 Có nguyên nhân phản bội chủ tử

      Sau khi trở về từ núi Phi Phượng, nàng loáng thoáng cảm thấy Hoàng hậu gây bất lợi cho nàng. Tuy rằng ngày ấy Hoàng hậu vì trừ khử đám người Mộ Thiếu Dục, mà bản thân chẳng qua là người gặp xui xẻo.

      Nhưng mà từ sau khi Thanh Liên làm phản, nàng càng thêm tin chắc Hoàng hậu bắt đầu động thủ rồi. Hơn nữa người muốn trừ khử đầu tiên chính là bản thân.

      Nhưng mà Thanh Liên đồng ý mở miệng, nàng cũng chỉ có thể dựa vào hoài nghi.

      Sau khi Thanh Liên bị mang tới, đều luôn lẳng lặng quỳ mặt đất.

      Tần Thư Dao cũng nóng nảy, sau lúc lâu, mới khẽ cười tiếng: "Ngươi là người có cốt khí, ta cũng đồng ý lạm sát vô tội."

      Nghe thế, rốt cuộc Thanh Liên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tần Thư Dao, sau đó lại hừ lạnh tiếng. Sau đó lại cúi đầu, gì nữa.

      Tần Thư Dao cũng giận, khóe miệng vẫn là ý cười nhàn nhạt như trước: "Ngươi , muốn cái gì? Ta đều có thể giúp ngươi!"

      Thanh Liên do dự lát, cuối cùng vẫn ngẩng đầu, : "Ngài có thể đấu thắng sao?"

      Kết quả của Hoàng hậu, Tần Thư Dao ràng hơn ai hết. Lúc trước, sở dĩ nàng đồng ý đáp ứng Mộ Thành Hi, chẳng qua nàng muốn tham dự vào bên trong những thị phi phải trái đó.

      Nhưng mà tại nàng tham dự vào, như vậy có rất nhiều đều thân bất do kỷ. Có số việc nàng cũng cần phải làm.

      "Có hai vị hoàng tử che chở, tất nhiên là đấu thắng!"

      Tần Thư Dao trả lời rất kiên định, có chút do dự.

      Điều này làm cho Thanh Liên càng thêm do dự, nàng ta cắn chặt môi dưới, cuối cùng đề phòng trong lòng cũng tan rã: "Người trong nhà nô tì bị cưỡng ép, cho nên nô tì mới..."

      Tần Thư Dao đều luôn tin tưởng Mộ Thành Hi chọn người, tuy rằng nhìn qua có chút quần là áo lượt, nhưng mà thực ra là người hết sức thận trọng.

      "Người nhà của ngươi ở nơi nào? Hay bị bắt !"

      Tần Thư Dao tin tưởng, lấy thủ đoạn độc ác của Hoàng hậu, nhất định bắt người nhà của Thanh Liên lại.

      Quả nhiên hai mắt Thanh Liên đỏ bừng, cắn răng : "Đều bị Hoàng hậu bắt rồi, đến nay sinh tử !"

      Vừa mới bắt đầu, quả Thanh Liên đồng ý phục tùng Tần Thư Dao, dù sao nàng ta cũng là người của Mộ Thành Hi, lại làm việc cho Mộ Thành Hi, cho dù phục tùng, như vậy cũng thể nghe lệnh của Mộ Thành Hi.

      Nhưng mà từ sau khi người nhà của nàng ta bị bắt, lòng của nàng ta rối đoàn. Càng thấy đều là vì Tần Thư Dao, mới hại nhà nàng ta như thế, cũng càng oán hận Tần Thư Dao sâu hơn.

      Tần Thư Dao biết những chuyện này, nhưng mà nàng biết có thể làm cho người ta phản bội, ngoại trừ dùng số tiền lớn mua chuộc, còn dùng người thân cận nhất bên người nọ uy hiếp.

      Từ lần trước Tần Thư Dao suýt chút nữa chết, nàng liền biết Hoàng hậu là người lòng dạ độc ác, hơn nữa trong lòng ghi hận rất nặng, nếu bị ghi hận nhớ tên, như vậy luôn dây dưa đến chết.

      "Ngươi tin Ngũ hoàng tử có thể cứu bọn họ ra?"

      Thực lực của Tần Thư Dao thể đối kháng với Hoàng hậu, mà người có thể tạo thành
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 101 Thư Dao chịu nhục khủng hoảng trong lòng

      Vào nhã gian nhìn thấy Mộ Thành Hi sớm ngồi ở trước bàn, trong tay cầm ly rượu óng ánh trong suốt, nhìn thấy Tần Thư Dao tiến vào, khóe miệng nâng lên chút cười quỷ dị.

      "Tìm ta có chuyện gì?"

      Hai người bọn họ cũng xa lạ như lúc trước, chỉ là Tần Thư Dao vẫn cúi người thi lễ, sau đó mới ngồi xuống.

      Sau khi Tiểu Nhị rót cho nàng ly rượu, liền lui ra ngoài.

      "Chuyện Thanh Liên, ngài biết ?"

      Trong mắt Mộ Thành Hi vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt như trước, im lặng cầm lấy ly rượu, uống hơi cạn sạch, sau đó cười : "Ta biết!"

      "Vậy ngài muốn làm thế nào?"

      Mộ Thành Hi để ly rượu xuống, đôi mắt phượng hơi cong lên, ý cười khóe miệng càng thêm tà mị: " nương nghĩ nên thế nào?"

      Tần Thư Dao oán thầm hai câu ở trong lòng, sau đó mới lạnh nhạt : "Dân nữ biết!"

      Nếu nàng biết cũng để cho đến nơi này.

      Mộ Thành Hi nhìn mặt hồ yên ả ngoài cửa sổ: "Vậy, sao nương còn dám hẹn ta ra đây?"

      Trong giọng của chút tức giận nào, ngược lại còn mang theo chút đùa giỡn.

      "Người Hoàng hậu muốn phải là dân nữ, mà ngài và Tam hoàng tử. Dân nữ chẳng qua là quân cờ của ngài, bà ta muốn thông qua dân nữ để hãm hại đến các ngài mà thôi!"

      Nghe vậy hai mắt Mộ Thành Hi hơi nheo lại, ngờ Tần Thư Dao lại có thể nhìn thấu đáo như thế, nếu là nữ tử khác sợ sớm sợ hãi rồi!

      "Vậy nương nên làm cái gì bây giờ?"

      "Nếu dân nữ biết, mạo hiểm tính mạng nguy hiểm hẹn ngài ra đây!"

      Tần Thư Dao nhịn được đảo con ngươi, lạnh lùng .

      Nhất thời Mộ Thành Hi nghẹn lời, chỉ là lúc trước chưa bao giờ thấy Tần Thư Dao lộ ra loại vẻ mặt này, trong khoảng thời gian ngắn lại cảm thấy nàng đáng .

      Tần Thư Dao cảm giác được ánh mắt nóng rực của Mộ Thành Hi, má xuất chút đỏ ửng, chỉ là rất nhanh khôi phục lại lạnh nhạt và trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước: " tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

      Kiếp trước Mộ Thành Hi ngồi lên ngôi vị hoàng đế, bên người cũng có vô số nữ nhân, mà Hoàng hậu của lại là đại tiểu thư Trịnh gia Trịnh Uyển Uyển!

      Tuy rằng tài trí của Mộ Thành Hi đều tệ, nhưng mà cho tới bây giờ Tần Thư Dao đều có gì ý nghĩ gì với .

      Bởi vì nàng biết hai người nàng và Mộ Thành Hi, hoàn toàn thuộc loại người cùng thế giới. Hơn nữa Mộ Thành Hi phong lưu thành tính, sau khi đăng cơ lập tức tuyển phi tần.

      Người như vậy, nàng tin tưởng tuyệt đối động tình với nàng. Cho dù là động tình, như vậy cũng chỉ là trong phút chốc rồi biến mất.

      Cho nên Tần Thư Dao cũng chưa từng ôm ảo tưởng gì với Mộ Thành Hi. Kiếp này cho dù muốn tái giá, như vậy cũng phải nhất định tìm đến người có thể lòng dạ đối xử với nàng.

      Chỉ là nam tử trong thiên hạ này đều giống nhau, lại làm sao có thể tìm được nam tử lòng dạ đối xử với nàng chứ! Cho nên Tần Thư Dao đều chưa hề nghĩ tới việc xuất giá.

      "Ngược lại ta có biện pháp, cũng biết nương có bằng lòng hay ?" Trong đôi mắt của Mộ Thành Hi lộ ra chút giảo hoạt.

      " !"

      Chỉ cần làm tổn hại đến lợi ích của nàng, nàng đều sao cả.

      "Sở dĩ Hoàng hậu nương nương ghi hận nương, thứ nhất là vì lần trước ta mang nương núi Phi Phượng, chuyện này là ta sơ suất. Thứ hai là nương đắc tội Bát công chúa! Bà ta bụng dạ hẹp hòi, đương nhiên là tha thứ cho nương!" Mộ Thành Hi dừng chút rồi lại : "Hai người ta và nương trong mắt người ngoài, sợ cũng sớm vụng trộm hẹn hò rồi. bằng tương kế tựu kế..."

      Lời còn chưa hết, Tần
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :