1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Khờ cái kiểu bắt trọn tim thế này mà khờ gì chứ.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905


      Chương 58
      Sau khi chỉ thị Khâu Tín và Đường Đại Phúc vận chuyển hàng hóa đưa cho Trần Hi, Hàn trở lại gian phòng ở Liễu viện của mình, thống thống khoái khoái ngủ giấc, ngủ thẳng đến trưa mới dậy. Mấy ngày nay nàng bận chuyện thu mua áo da dê, tinh thần khẩn trương cao độ, liên tục được nghỉ ngơi tốt.

      Hàn trang điểm, Hàn Linh ở Đông Sương phòng sang đây thăm nàng, hai tỷ muội liền tùy ý trò chuyện.

      Hàn Linh chần chừ chút, rốt cuộc mở miệng hỏi Hàn : "Tỷ tỷ, chiến tranh giống như cái động đáy, tỷ ra nhiều bạc như vậy, tương lai biết làm sao bây giờ?" Nàng lặng lẽ thay Hàn tính sổ sách, phát Hàn lần này tuyệt đối là đại xuất huyết, có chút lo lắng thay Hàn , sợ nàng đem tất cả đồ cưới bù vào.

      Nhuận Thu chải xong búi tóc cho Hàn , cắm trâm trân châu nạm vàng lên.

      Hàn cầm đôi hoa tai làm bằng ngọc trai đeo lên, nghe vậy khỏi nở nụ cười.

      Nàng bên đeo khuyên tai, vừa : "Muội muội chờ mà xem, ta tuyệt đối chịu thiệt chút nào đâu!"

      Hàn Linh kinh ngạc nhìn nàng, nghĩ thế nào cũng nghĩ ra.

      Hàn đeo xong hai bông hoa tai làm bằng ngọc trai, cười ngọt như mật, tiến đến nhìn khuôn mặt tươi như hoa của mình trong gương tây dương nạm vàng, trong lòng cực kỳ hài lòng, thản nhiên : "Cho dù ta lỗ vốn, vậy lỗ vốn thôi! Dù sao ta bình thường cũng hao phí quá nhiều bạc!" Hàn từ rất tâm đắc với việc dỗ dành trưởng bối như thế nào để thành công rút bạc ra khỏi hầu bao, nàng bên này dâng hiến hơn mười vạn bạc trắng bóng, sớm muộn gì từ người trưởng bối bù trở về.

      Hàn Linh nghe vậy, khỏi : "Tỷ tỷ quá khí phách!" của hồi môn của nàng còn biết ở đâu, đánh chết nàng cũng dám tiêu xài như thế!

      Bất quá nghĩ đến tỷ tỷ ném cái hơn mười vạn lượng lấp vào chiến trường đáy ở Lương Châu, mắt cũng chớp cái nào, đại bá và đại bá mẫu cũng ngăn cản, Hàn Linh liền có hi vọng nho , trong khe hở tay tỷ tỷ tùy ý rò rỉ chút, chẳng phải đủ đồ cưới của ta rồi sao?

      Nàng quyết tâm càng thêm chăm chỉ săn sóc nịnh nọt Hàn , tranh thủ giữa kẽ tay Hàn rò ra ít bạc cho mình làm đồ cưới.

      Hàn còn biết ý nghĩ trong lòng Hàn Linh, nàng nhớ tới mình cũng chưa viết thư cho Phó Tạ, trong lòng liền có cảm giác hòa nhau ván, híp mắt cười cầm bút lông thỏ, chấm chút ít hương cao hoa hồng bôi lên môi, dương dương đắc ý khi nghĩ tới Phó Tạ.

      Nàng lại nhớ tới Phó Tạ mỗi khi thấy nàng liền hỏi nàng "Bạc đủ xài ", trong lòng điềm mật, ngọt ngào cực kỳ, cười dịu dàng : “còn có Phó ca ca mà!"

      Trong lòng Hàn Linh khỏi thở dài, người này làm tức chết người ta mà!

      Phó Tạ trở lại nơi trú quân, trước lệnh cho Tô Tương Chi và Tưởng Vân Xuyên cùng Trần Hi, mình gặp Hứa Lập Dương truyền chỉ.

      Hứa Lập Dương được Phó Tĩnh thu xếp ở trong màn trướng riêng.

      Màn trướng này được toàn bộ binh sĩ mặc áo giáp bao quanh tạo thành vòng lớn, mà Phó Tĩnh đứng ở ngoài cửa màn trướng yên lặng chờ đợi.

      Truyền xong ý chỉ, Hứa Lập Dương khoát tay, lui người, đoan đoan chánh chánh nhìn Phó Tạ hành lễ: "Nô tài gặp qua tam công tử!"

      Phó Tạ nhìn Hứa Lập Dương, ấm giọng : "Lập Dương, đứng lên !" Hứa Lập Dương mặc dù là người của Phó gia, thế nhưng hôm nay là người gần gũi rất được Thừa Dận Đế tin dùng, ở triều đình chạm tay có thể bỏng, còn nắm giữ tổ chức mật thám thanh y vệ của Thừa Dận Đế, Phó Tạ đối đãi với tất nhiên là có khác biệt.

      Hứa Lập Dương lập tức đứng dậy, tuy càng bò càng cao, nhưng cũng ương ngạnh bừa bãi như Đại thái giám Hứa Chiếu Thủy, đối đãi với các đại thần luôn khiêm tốn hữu lễ.

      Đối với chủ tử Phó Tạ, càng là chủ nô ràng, chịu có chút vượt khuôn.

      Hứa Lập Dương có thể tới ngày hôm nay, nguyên nhân rất lớn nằm ở chỗ có khứu giác chính trị nhạy cảm.

      cho rằng mười năm thống trị của Thừa Dận Đế nhất định sụp đổ.

      Thiên hạ đại loạn cũng là lúc xưng hùng xưng bá, giành được thiên hạ Đại Chu chắc chắn là Phó gia đại biểu cho tổ chức Liêu Lương, mà trong ba huynh đệ Phó gia, Phó Tạ sáng suốt quyết đoán khí thế cường đại, có đủ hùng tài vĩ lược để tranh giành thiên hạ, tất nhiên trở thành bá chủ thiên hạ trong tương lai.

      Hứa Lập Dương có lựa chọn của mình.

      bảo trì tư thế quỳ chân đất, giọng rất thấp nhưng ràng từng chữ: "Tam công tử, hôm nay bệ hạ quan tâm đến xã tắc, thiên hạ dần dần đại loạn, có người tài như Tần hoàng Hán Vũ thể ổn định. Nô tài nguyện theo công tử, theo công tử tranh giành thiên hạ!"

      Trong lòng Phó Tạ nhiệt huyết sôi trào, nhưng vẫn ngồi ngay ngắn ở ghế, mắt phượng tĩnh mịch, lẳng lặng ngưng mắt nhìn Hứa Lập Dương, đây là người đầu tiên hợp ý nhất, sau lúc lâu mới : "Lời Lập Dương , rất hợp ý ta!"

      Hứa Lập Dương đè xuống kích động trong lòng, lần nữa hành lễ: "Lập Dương từ nay chỉ phụng công tử, mặc cho công tử sai khiến, chết chối từ!"

      Thu xếp ổn thoả cho Hứa Lập Dương, Phó Tạ lại gặp Trần Hi.

      Trần Hi chỉ thị thiên tướng dưới trướng cùng với đội ngũ nhân mã của Phó quân, dương dương tự đắc ở trong doanh trướng được người hầu của Phó Tạ là Phó Trữ hầu hạ săn sóc thưởng trà nghỉ ngơi.

      Lúc bên ngoài truyền đến thanh thông báo của hỗ vệ, Trần Hi mới đứng dậy, cười dịu dàng ra nghênh đón.

      Vừa thấy Phó Tạ, Trần Hi khỏi chấn động, trong ấn tượng Phó Tạ là ngọc diện môi son cao lớn vững chãi, nay trở thành da đen vai rộng eo thon có chút tráng kiện, tuy vẫn tuấn tú như trước, nhưng từ mặt trắng biến thành màu đen xinh đẹp!

      Nhưng hôm nay vòng tròn luẩn quẩn của quý phu nhân Đại Chu lưu hành nhất chính là mỹ nam ngọc diện thư sinh nha!

      Trong lòng Trần Hi thầm đắc ý, lúc này nở nụ cười, đường làm quan rộng mở chắp tay : "phong thái ngày xưa của Phó hiền đệ đâu rồi!"

      Phó Tạ nhìn cái, gì, trực tiếp bước chân dài vào doanh trướng. xưa nay chú trọng bên ngoài, cũng cảm giác sắc đẹp lúc trước của mình nơi nào.

      Sau khi hai người ngồi xuống bất quá là uống hết hai chén trà, dăm ba câu liền xong chính .

      Trần Hi thấy chính xong, liền muốn trêu chọc đôi ba câu, liền bỉ ổi hề hề : "Hiền đệ à, vị hôn thê của ngươi có thể là mỹ mạo và hiền lương đủ cả, ta và ngươi tại sao làm thông gia , ta cũng có thể "

      Phó Tạ thấy miệng chó thể phun ra ngà voi, liền khách khí với nữa, trực tiếp ngồi dậy, bước liền tới, túm cổ áo Trần Hi đuổi ra ngoài.

      Trần Hi bị đuổi ra ngoài doanh trướng, sửa sang lại quan phục bị nhăn nhúm, sau nửa ngày hậm hực, lúc này mới nhớ tới doanh trướng của mình bị Phó Tạ chiếm đoạt, liền xốc cửa màn trướng lên vào, hùng hổ hét lớn tiếng, cũng dám bước ra phía trước bước: "Phó Tam, đây là doanh trướng của lão tử mà!"

      Hai nhà Phó Trần nhiều năm trước là thế giao, Phó Tạ khi còn bé ăn vụng về, cãi nhau hết mức ầm ĩ với Trần Hi, liền ỷ vào giá trị vũ lực cao, Trần Hi miệng ti tiện, liền đánh Trần Hi. Trần Hi khi còn bé sợ Phó Tạ, thấy mình đánh lại tiểu bá vương Phó Tạ này, bởi vậy cũng dám vào, chỉ đứng ở cánh cửa bên trong màn trướng đạo lý với Phó Tạ.

      Phó Tạ thấy có chút nho nhã khiến người ta ghét bỏ, liền cầm chén trà lên, uống hơi cạn sạch nước trà còn dư lại, cũng để ý Trần Hi, thản nhiên bước chân dài ra.

      Trần Hi: "..." thành công đuổi Phó Tạ , thế nhưng lại biết cuối cùng là chuyện gì xảy ra, cũng cảm nhận được chút cảm giác hạnh phúc thắng lợi!

      Phó Tạ tổ chức hội nghị toàn quân, an bài quân lương và cấp quân phục, cùng với chuyện đổi nơi đóng quân ở Lan Châu.

      Thảo luận xong việc cấp quân lương, cần phải đến việc cấp quân phục rồi, Phó Tạ nhàn nhạt nhìn Tô Tương Chi.

      Tô Tương Chi tiếp thu được tín hiệu của , lúc này đứng lên : "Các huynh đệ biết lần này triều đình phát quân phục là cái gì ?"

      Các tướng quân tự nhiên bảy mồm tám lưỡi mà hỏi.

      Tô Tương Chi cười khổ cái, lấy áo hai lớp do Hứa Lập Dương áp tải tới đây, lấy ra cho mọi người xem.

      Chúng tướng xôn xao.

      Tô Tương Chi lại lấy ra áo ngắn da Hàn nhờ Trần Hi mang hộ tới, lại cười : "Các huynh đệ nhìn cái áo da này như thế nào!"

      Chúng tướng nhao nhao gật đầu.

      Tô Tương Chi mỉm cười: "Trần đại nhân vận chuyển đưa tới mười vạn cái áo da như vậy, mọi người đoán xem cái áo da này từ đâu mà có?"

      Trong tiếng suy đoán của mọi người, mặt Tô Tương Chi vui vẻ, điệu mạnh mẽ: "Đây là vị hôn thê Hàn nương của công tử vì các huynh đệ xoay xở ra đấy!"

      Sau khi hội nghị kết thúc, Phó Tạ vào sân tập bắn luyện tập cung tiễn.

      Trong tiếng "xuy xuy xuy" hàng loạt mũi tên bắn ra, trong lòng Phó Tạ nghĩ sẵn trong đầu thư viết cho phụ thân. ra đối với vấn đề vượt qua mùa đông của binh sĩ, sớm có chuẩn bị, nhưng nghĩ tới Hàn chủ động xin giết giặc...

      Thời điểm Liêu Châu bước vào tháng chạp, lúc này Hàn mới thấy được phong cảnh Bắc Quốc chân chính.

      Từ khi bước vào tháng chạp đến nay, toàn thành Liêu Châu bị tuyết bao phủ, thành thế giới băng tuyết "Vạn nghìn lê trắng rộn ràng nở hoa"[1].

      Đối với việc nhà ba người Hàn Thầm sống nhờ ở phủ Trấn Bắc tướng quân mà , tháng chạp ngược lại rất bận rộn.

      Với tư cách An Quốc Công Phó Viễn Trình có chút nể trọng quân tham tán, đến cuối năm, Hàn Thầm so với ngày xưa bận rộn hơn ba phần, đôi khi bận rộn thậm chí vài ngày ngốc ở ngoài thành quân doanh về nhà được, cho dù trở về Hầu phủ, ông cũng thường ngủ trong thư phòng, căn bản có thời gian quay về Đồng viện.

      Lâm thị mang thai tám tháng rồi, bụng càng lúc càng lớn, hành động càng ngày càng tiện, mà tới cuối năm, chút ít sản nghiệp kia của phủ Hoài Ân Hầu cũng nên kiểm kê lại trương mục sổ sách, cho nên Hàn liền nhận lấy những chuyện này, cho mẫu thân quá vất vả.

      Nàng cố tình dạy bảo Hàn Linh, mấy ngày nay lúc xử lý việc nhà liền bảo Hàn Linh ngồi ở bên nhìn.

      Hôm nay Hàn thức dậy rửa mặt, bận rộn hơn nửa cái buổi sáng xử lý việc nhà, liền có chút đau lưng rồi, thấy bên ngoài mặt ánh mặt trời rực rỡ, liền rủ Hàn Linh đá cầu sau hành lang.

      Gần đến buổi trưa, ánh mặt trời rực rỡ, toả ra ánh sáng nóng rực, ánh mặt trời chiếu xuống tuyết trắng nhánh cây mái hiên đồng viện, làm biến ảo ra ánh sáng vô cùng quái lạ.

      Ở phía sau hành lang đồng viện đá cầu được lát, mặt Hàn rịn ra mồ hôi, da thịt càng thêm óng ánh.

      Từ ma ma cầm khăn lụa lau mồ hôi cho nàng, Đường Đại Phúc mang theo gã sai vặt đến, mỉm cười hành lễ với Hàn , : " nương, Hầu Gia gọi ngài qua!"

      Hàn giảo hoạt lúng liếng tròng mắt đen: "Gặp người nào? Là Phó thế bá à?" Cha Ông trở về gặp nàng, mà muốn nàng thư phòng, ràng là muốn nàng gặp khách lạ, cũng phải ông ngoại và cậu nàng.

      Như thế có nghĩa là, người khách này chỉ có khả năng, bạn bè tốt của phụ thân nàng, cha chồng tương lai của nàng Phó Viễn Trình!

      Đường Đại Phúc nở nụ cười: " nương thông minh!"

      "Tất cả mọi người đều khen ta ngày thường xinh đẹp" Hàn híp mắt nở nụ cười, "Ngược lại có rất ít người khen ta thông minh!"

      Đường Đại Phúc: "..."

      Hàn Linh: "..."

      Chỉ có Từ ma ma mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo sửa soạn lại cho Hàn : “ nương của ta chính là vừa thông minh vừa xinh đẹp!"

      Hàn : "... Hắc hắc!" nhũ mẫu như thế, hình như rất đúng! Hặc hặc!

      Rửa mặt xong trang điểm lại lần nữa thay xiêm y, Hàn mang theo Tẩy Xuân và Từ ma ma theo Đường Đại Phúc thư phòng.

      Nàng vừa vừa hỏi Đường Đại Phúc: “Đại Phúc thúc, Phó Thế bá gặp ta có chuyện gì vậy?"

      " nương, lão nô đâu" Đường Đại Phúc cười đến mặt mũi đều là nếp nhăn, "Dù sao cũng là chuyện tốt!"

      [1] Bài hát Tuyết trắng đưa Vũ phán quan về kinh đô

      Nguyên tác: Sầm Tham

      Bản dịch của Hoa Sơn

      Cỏ tháng tám tàn theo gió bắc

      Trời đất Hồ lạnh ngắt tuyết sương

      Gió xuân thổi lộng đêm trường

      Vạn nghìn lê trắng rộn ràng nở hoa.

      Bay tan tán xuyên rèm hoa gấm

      Áo hồ cừu chăn ấm mỏng manh

      Giương cung thẹn với tinh

      Lạnh xuyên giáp sắt cũng đành khoác thân.

      biển cát băng dài trăm trượng

      Mây u buồn vướng đọng sơn khê

      Tiệc đêm nay tiễn khách về

      Tỳ bà réo rắt,não nề sáo Khương

      Đêm nay tuyết tả tơi trại lính

      Ngọn hồng kỳ đơ lạnh dưới băng

      Luân Đài tiễn bạn cửa đông

      Ngày tuyết ngập vùng Thiên San

      Bóng khuất nẻo non ngàn

      Chỉ còn tuyết... ngựa hằn dấu chân.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181045 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 59

      Bởi vì nhiệt độ quá thấp, băng tuyết trong sân vẫn chưa tan, nhưng tuyết đọng hành lang và đường lui tới nội viện đều được quét dọn sạch , chút cũng cần lo lắng đường trơn.

      Tuy rằng ánh mặt trời rực rỡ, nhưng phía bắc Liêu Châu vẫn trời đông giá rét nước đóng thành băng, còn chưa tới thư phòng, khuôn mặt Hàn bởi vì vận động nên có chút nóng. Nàng vuốt mặt cái, theo Đường Đại Phúc Xuyên qua hành lang đến cửa ngoài thư phòng.

      thằng nhóc sai vặt mặc và người trung niên mặc quần áo đen đứng trước mành gấm ngoài thư phòng, thấy Đường Đại Phúc dẫn nương tới đây, vội vàng hành lễ.

      Người trung niên thông báo tiếng, thằng nhóc sai vặt xốc rèm lên.

      Hàn vừa vào thư phòng, cảm thấy mùi trà thơm ấm ấm áp phả vào mặt, rất dễ chịu.

      Nàng định thần nhìn lại, phát chính giữa nền nhà thư phòng đặt cái bệ gỗ lim, phía để chậu than lớn bằng men mạ vàng, trong chậu than đốt loại than củi tốt nhất, phía đặt ấm nước bằng đồng, có lẽ nước sôi, ùng ục vang lên, bốc lên khói trắng nóng hổi.

      Mà phụ thân Phó Viễn Trình của Phó Tạ thả lỏng ngồi ở giường gấm, cười cười nhìn Hàn Thầm châm trà cho .

      Hàn Thầm đưa chén trà cho Phó Viễn Trình, lúc này mới vẫy tay gọi Hàn tới: "A , đến nếm thử trà phụ thân ngâm nè!"

      Hàn đáp ứng, nhưng trước hành lễ với Phó Viễn Trình, sau khi đứng dậy mới đến bên cạnh phụ thân, hai tay nhận chén trà phụ thân đưa tới, đưa lên môi nếm nếm, buông chén trà cười dịu dàng : "Phụ thân, là Mao Tiêm thượng hạng!"

      Hàn Thầm đưa tay vỗ vỗ ống tay áo của nữ nhi, mặt mày hớn hở : “A của ta thông tuệ!"

      Hàn khỏi mím môi nở nụ cười, cầu của phụ thân đối với nàng là quá thấp, chỉ là nếm ra Mao Tiêm mà thôi, ở trong miệng phụ thân lại là " thông tuệ" !

      Phó Viễn Trình cũng cười, Hàn Thầm đối với nữ nhi bảo bối này quá thương .

      thả chén trà xuống, mỉm cười nhìn Hàn : "A , bá phụ còn chưa cho con lễ gặp mặt!" coi trọng Hàn Thầm, hiển nhiên là ai cả đường , cho nên coi trọng luôn nữ nhi Hàn Thầm thương nhất. Hơn nữa, con trai trưởng Phó Tạ của còn gửi thư trịnh trọng dặn dò phen, bảo đối xử tử tế với tiểu vị hôn thê của nó!

      Hàn muốn khiêm tốn đôi lời, Phó Viễn Trình khoát tay áo, ra hiệu nàng cần nhiều lời, sau đó trầm giọng : "Phó tài vào chút!"

      Người trung niên mặc quần áo màu đen đứng ở bên ngoài lập tức dùng khay đựng cái hộp khảm men vào.

      Phó Viễn Trình nhìn Hàn , giọng cực kỳ hòa ái, thần thái có thể hiền lành: "A , đây là lễ gặp mặt bá phụ cho con!"

      Mắt to lóng lánh ngập nước của Hàn nhìn phụ thân.

      Hàn Thầm khẽ vuốt càm, : "A , trưởng bối ban thưởng, nên từ chối, con hãy nhận !"

      Đợi Hàn nhận cái cái hộp khảm men kia, Phó Viễn Trình mới có nhìn Hàn Thầm, ấm giọng : "Hàn đệ, ta che chở cho A , ngươi cứ yên tâm!"

      Hàn Thầm nhìn nữ nhi , khuôn mặt tuấn tú mang theo vẻ buồn rầu, im lặng lát, cuối cùng dặn dò Hàn : "A , sau khi xuất giá phải hiếu thuận bố chồng mẹ chồng, bất cứ việc gì nên tự chủ trương."

      Hàn nghiêm mặt đáp "Vâng".

      Sau khi ra khỏi thư phòng, Hàn cầm cái hộp khảm men tinh xảo kia như có điều suy nghĩ, rất chậm, cái hộp rất , nàng vừa rồi thử quơ quơ, cảm thấy bên trong giống như chứa giấy tờ.

      Hàn cảm giác, cảm thấy dường như có chuyện gì sắp xảy ra, bằng vì sao An Quốc Công chuyện hơi lạ, mà phụ thân phản ứng cũng kỳ quái như vậy?

      Chẳng lẽ là muốn nàng và Phó Tạ...

      Nghĩ đến khả năng kia, khuôn mặt Hàn lập tức hồng hồng. Nàng đưa cái hộp cho Từ ma ma, mình lặng lẽ ấy khăn lụa ra sờ sờ mặt, phát cho dù cách khăn lụa, nhiệt độ mặt ràng cũng xuyên qua tấm khăn.

      Nghĩ đến Phó Tạ ở xa mấy ngàn dặm, trái tim Hàn liền đập bịch bịch, Phó Tạ lớn lên xinh đẹp mà...

      Nghĩ đến bờ môi ấm áp và cái ôm vững vàng hữu lực của Phó Tạ, Hàn cảm thấy tế bào toàn thân giống như biến hoá, mềm mại thành đoàn, chân cũng có chút như nhũn ra...

      Đến Đồng viện, Lâm thị ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi, thấy Hàn vào, Kim Châu liền đỡ bà ngồi dậy, mỉm cười hỏi Hàn : "A , cha con bảo con qua gặp ai vậy? Là Phó bá phụ sao?"

      Hàn gật đầu, thấp giọng dặn dò Kim Châu và Tẩy Xuân: "Hai người các ngươi ra ngoài canh giữ!"

      Đợi trong phòng ngủ chỉ còn lại có hai mẹ con nàng và Lâm thị cùng với Từ ma ma, Hàn lúc này mới mở cái hộp khảm men tinh xảo kia ra.

      Quả nhiên ngoài sở liệu của Hàn , trong hộp chỉnh tề để chồng ngân phiếu.

      Hàn cầm ngân phiếu đưa cho mẫu thân, mình cầm lên hai tờ giấy phía dưới, sau khi mở ra nhìn trong chốc lát, lúc này mới đưa cho Lâm thị nhìn: "Mẫu thân, là khế ước mua bán Xuân Phong lâu nằm đường cái ở Biện Kinh!" còn là con dấu đỏ thẫm thị thực của quan phủ!

      Lúc này Lâm thị đem chồng ngân phiếu này kiểm tra qua lần, bà đưa ngân phiếu cho Hàn cười : "Ngân phiếu có mười vạn lượng."

      Hai mẹ con nhìn nhau, khỏi cũng nở nụ cười.

      Từ ma ma ở bên tặc lưỡi thôi: "Ôi trời ơi!!! Quốc Công gia là bạo tay! nương bỏ nhiều bạc như vậy, cuối cùng cũng chịu thiệt!"

      Bà lau mồ hôi lạnh trán: "Ta sợ nương đem đồ cưới lấp vào, tương lai xuất giá dễ coi, làm mấy ngày nay lo lắng gần chết, nhưng lại dám khuyên nương... May mắn An Quốc Công ra tay hào phóng!"

      Hàn cười đến đôi mắt cũng híp lại thành đường : "Là Phó bá phụ bị thua thiệt! Giá nhà ở Biện Kinh là đắt nhất, vài ngày trước còn có vị đại thần nhàn tản ở trong bài văn viết ' trong thành, mỗi tấc đất, tính bằng vàng " mà đường cái còn đắt hơn, Xuân Phong lâu này, lão nhân gia người lúc trước thế nhưng phải bỏ ra mười vạn lượng bạc trắng mua vào đó!"

      Lâm thị vỗ tay Hàn cái, cười : "A , cha chồng con thiệt thòi, những thứ này đến lúc đó còn phải theo con trở lại bọn họ Phó gia sao?"

      Hàn đem khế ước và ngân phiếu bỏ lại vào trong hộp, lại bảo Từ ma ma khóa lại, lúc này mới giúp mẫu thân xoa bóp lưng, vừa lải nhải về lễ mừng năm mới, qua ít ngày nữa chính là 23 tháng chạp rồi, phải là sắp bước sang năm mới sao?

      Sau khi Phó Tạ đổi nơi đóng quân mười vạn kỵ binh đến Lan Châu, lưu lại Duẫn Vũ Trạch, Tưởng Vân Xuyên và Tô Tương Chi chịu trách nhiệm, tự mình dẫn theo Phó An cùng với tuỳ tùng và mấy trăm tên hỗ Vệ và Hứa Lập Dương Trần Hi cùng về kinh diện thánh.

      đường vội vã, rốt cuộc vào mùng 8 tháng chạp chạy tới Biện Kinh, lại nhìn thấy Thừa Dận Đế, Thừa Dận Đế chạy đến hành cung ở Lỗ Châu rồi!

      Vài ngày trước Hứa Lập Dương vừa rời khỏi kinh thành, Thừa Dận Đế cũng bởi vì câu tiện tay chém Thái Phó Ôn Chí Hiểu, làm huyên náo quần thần xôn xao, triều đình loạn thành đống.

      Vì tạm tránh đầu sóng ngọn gió, Thừa Dận Đế liền ngồi thuyền rồng mang theo hoàng hậu phi tần cùng thân tín dọc theo kênh đào về phía Bắc, hôm nay ở hành cung Lỗ Châu.

      Ba người Phó Tạ, Hứa Lập Dương và Trần Hi đành phải thuyền ngày đêm gấp theo hướng Lỗ Châu.

      Buổi sáng 20 Tháng chạp, ba người Phó Tạ rốt cuộc chạy tới hành cung Lỗ Châu.

      Bọn họ thu thập sơ sơ phen, liền hành cung yết kiến Thừa Dận Đế.

      Phó Tạ lần nữa chụp hụt, Thừa Dận Đế mang theo phó hoàng hậu và sủng phi Trần quý phi, Tô Chiêu Nghi vào tháp Tiên bế quan, ai cũng gặp, miễn cho quấy rầy đến kế hoạch bay lên trời của .

      Cuối cùng vẫn là Hứa Lập Dương có biện pháp, biết sao lại trà trộn vào được tháp Tiên , đòi phong thơ Thừa Dận Đế tự tay viết ra, giao cho Phó Tạ và Trần Hi.

      Thư tay là tờ giấy , phía vài chữ viết ngoáy, " Nguyên tiêu Trẫm ra, khanh tạm trở về nhà ", có lạc khoản nhưng có con dấu riêng của Thừa Dận Đế.

      Hứa Lập Dương xấu hổ cực kỳ, sờ cái mũi, liên tục thở dài: "Bệ hạ... Bệ hạ là có chút... Có chút tùy hứng..." Phó soái đại thắng Tây Cương trở về, chuyện quốc gia đại này Thừa Dận Đế phải có hồi báo, Thừa Dận Đế lại xem như trò đùa, đổi lại ai cũng chịu được!

      Phó Tạ mặt biểu tình cầm lấy thư tay, chắp tay với Hứa Lập Dương và Trần Hi, nghênh ngang rời .

      rành chơi đùa với Thừa Dận Đế, muốn tiện đường quay về Liêu Châu thăm a của .

      Hứa Lập Dương và Trần Hi đứng tại chỗ, cũng nghĩ tới vị này .

      Phó Tạ mới vừa tới bên ngoài Hàm Ninh điện, từ đằng xa truyền đến thanh nữ tử: "Phó Tạ, chờ ta chút!"

      Phó Tạ khẽ nhăn nhăn lông mày, rồi ngừng bước chân, nghiêng người đợi người đằng sau đuổi theo.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa mang theo váy áo thở hồng hộc đuổi theo, đám cung nữ thái giám chạy theo phía sau nàng.

      Sau khi chạy đến trước mặt Phó Tạ, Vĩnh Thọ trưởng công chúa bên thở dốc, bên ngẩng đầu nhìn Phó Tạ, muốn chuyện nhưng do thở dốc vô cùng lợi hại, khuôn mặt trắng nõn của nàng đỏ bừng, trán rịn mồ hôi: "Chàng... sao chàng nhanh dữ vậy!"

      Sau khi trì hoãn được lát, nàng cầm khăn ưu nhã lau mồ hôi thái dương, liếc mắt đưa tình nhìn Phó Tạ, gắt giọng: "Chân dài giỏi là lắm sao! Thiệt là!"

      Phó Tạ thấy ngữ khí của nàng ta thân thiết, khỏi có chút khỏe, khuôn mặt tuấn tú nghiêm nghị đoan chính hành lễ: "Vi thần gặp qua trưởng công chúa điện hạ!"

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa hít sâu hơi, tiến tới bước, đưa tay đỡ Phó Tạ, miệng : "Ta và chàng... cần đa lễ!"

      Phó Tạ thấy thế, lui về sau nửa bước. Hứa Lập Dương và Trần Hi tới, Vĩnh Thọ trưởng công chúa hành động thiếu suy nghĩ trước mặt người khác.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa theo về phía trước bước, muốn chuyện, nhưng nghe thái giám phía sau nàng nhàng ho khan tiếng.

      Nàng ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy tổng quản thái giám Hứa Lập Dương và Tam đệ Trần Hi của Trần quý phi cùng tới đây.

      Phó Tạ chẳng muốn cùng nàng ta dây dưa, liền bảo trì tư thái kính cẩn : "Vi thần cáo lui!" lui về phía sau mấy bước, sau đó nhấc chân rời .

      Đôi mắt Vĩnh Thọ trưởng công chúa đỏ lên, thế nhưng trước mặt nhiều người như vậy, đành phải bày ra thái độ nghiêm nghị, trông mong nhìn Phó Tạ càng càng xa, lại lại thể đuổi theo.

      Trần Hi đưa mắt liếc Hứa Lập Dương ra ý cái, thấy Hứa Lập Dương lặng lẽ mím môi, biết nguyện ý giúp ngăn chặn Vĩnh Thọ trưởng công chúa, liền mỉm cười, ngũ quan vốn lạnh lùng lập tức trở nên sinh động.

      và Hứa Lập Dương cùng chắp tay hành lễ: "Gặp qua trưởng công chúa điện hạ!"

      Thấy Hứa Lập Dương bắt đầu xin chỉ thị Vĩnh Thọ trưởng công chúa việc vặt trong nội cung, Trần Hi thừa cơ "Vi thần cáo lui" liền chạy đuổi theo Phó Tạ. Mẫu thân của tại ở Liêu Châu chăm sóc bà ngoại bị bệnh, muốn đón mẫu thân hồi kinh mừng năm mới, vừa vặn cùng đường với Phó Tạ.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181047 others thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Sắp gặp được nhau rồi,nôn quá ak

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nàng ý còn mơ mộng lớn lên đẹp mặt, gặp rồi mới biết bị phơi cho đen thành tráng hán, haha...
      quỳnhpinky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :