1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yue

      Yue Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      71
      Đọc mắc cười ghê Hàng ăn dưa bở. Cảm ơn em @Bánh Bao chúc em năm mới vui ve
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 14

      Nếu bạn cùng phòng Hứa Lương Cầm đều trở lại rồi, Tống Dật Hàng cũng nên mặt dày ở lại làm gì, sau khi trời sáng thu dọn đồ đạc chuẩn bị dọn về nhà.

      Hứa Lương Cầm vẫn mua đồ ăn sáng cho vừa về: “Uống sữa đậu nành cùng ăn bánh quẩy , đây là tiền thừa của này.”

      Tống Dật Hàng cũng câu nệ cầm luôn tiền thừa, biết là Hứa Lương Cầm lấy cái này đâu.

      “Ngày hôm qua Ngô Thừa Long kia là bạn cùng phòng sao?”

      “Đúng thế, ấy cùng Hiểu Vũ là đồng hương, rất tốt.”

      “Vậy chuyện xảy ra tại khách sạn Hoa Minh là gì vậy, còn có Lý Học Thông nữa, nếu ta là bạn trai của Tô Hiểu Vũ tìm náo loạn làm gì vậy?”

      Hứa Lương Cầm nghĩ ngợi, cảm thấy mấy chuyện này cũng chẳng cần dối Tống Dật Hàng làm gì nên đem hết chuyện xảy ra cách đơn giản nhất.

      “Hóa ra là như vậy, đừng trách tôi hay xen vào chuyện người khác nhé, tôi cảm thấy hai người các mà ở chung với tên đàn ông hợp lý cho lắm.” ra Tống Dật Hàng muốn an toàn, quan hệ dù tốt đến đâu cũng là nam nữ khác biệt, thời gian dài khó đảm bảo xảy ra chuyện gì.

      Hứa Lương Cầm ha hả cười cái: “Tôi biết muốn gì rồi, phẩm chất Đại Long tôi có thể cam đam luôn, hơn nữa cậu ấy cũng về nhiều lắm đâu.”

      Hóa ra từ trước tới nay hiểu lầm Hứa Lương Cầm, cảm giác lần đầu tiên khi gặp là chính xác, nghĩ tới chuyện này, Tống Dật Hàng cảm thấy những hiểu lầm liên tiếp đúng là có ý tứ, nhưng mà cho rằng Hứa Lương Cầm chuyện cũng quá tốt, tuy rằng là bạn cùng phòng nhưng đều vội vàng giúp đỡ, mặc kệ có bị ai gì hay , đợi về sau có cơ hội lại khuyên , phòng còn hơn .

      “Lần xem phim đợt trước xem được cái gì, đợi này khác nhé. Trời nóng như vậy hay chúng ta bơi tiện thể rèn luyện thân thể luôn nhé, phải muốn giảm béo sao, bơi lội mang lại hiệu quả tốt nhất đấy.” Cho dù Hứa Lương Cầm phải loại con cởi mở, hai người bọn họ là bạn bè cũng tốt, chung quy khi ở cùng Hứa Lương Cầm, cảm thấy rất vui vẻ, chuyện hay làm việc tùy sở thích.

      “Xem phim có thể nhưng bơi lội , tôi là vịt sợ nước đó.” Quan trọng là dáng người chắc chắn thể diện đồ bơi được.

      “Tôi có thể dạy , tôi có tham gia cuộc thi bơi, kỹ thuật cũng biết chút.”

      Hứa Lương Cầm từ chối cho ý kiến: “Lĩnh vực thích nhiều, đến lúc đó sau , tôi còn muốn học bằng lái xe nữa.” đến đây liền biết thế nào nữa, bởi vì Tống Dật Hàng có bằng lái xe còn chưa đâu với đâu, giáo viên bất công, Tống Dật Hàng xoay xoay có vài vòng liền đăng kí cho ta dự thi thần tốc, tất nhiên kỹ thuật của cũng gọi là điêu luyện nhưng mà..... Chung quy là đời lắm bất công.

      “Cái này cần lo lắng, nếu tôi có bằng lái xe rồi có thể đưa luyện xe, như vậy cần dậy sớm để chen chỗ nữa.”

      Hứa Lương Cầm ngẩng đầu lên khẩn cầu : “ bị bệnh là tôi tự nguyện chăm sóc , cần báo đáp tôi đâu.”

      Tống Dật Hàng trả lời cũng rất chân thành: “Tôi chỉ muốn báo đáp thôi.”

      “Vậy tùy .” Dù sao cũng rồi, đại khái Tống Dật Hàng muốn báo đáp , cũng chẳng cần ngăn cản.

      Tống Dật Hàng cười cười, ăn sáng xong chào tạm biệt Hứa Lương Cầm rồi về nhà.

      vừa Tô Hiểu Vũ vào: “Lương Cầm, đây là hàng hiếm đấy, làm sao cậu thu vào tay được thế? Hàng này mà vào tay tớ triền miên tuần luôn, thế nào mà cậu lại để người chạy mất vậy, nếu cậu xấu hổ để tớ chạy ra ngoài vài ngày nữa, sao đâu.”

      “Cậu và Đại Long hổ là cùng ruột mà, chuyện giống nhau ghê.”

      “Tất nhiên rồi, chẳng qua là đều do kinh nghiệm sống hun đúc thành thôi.” Tô Hiểu Vũ rất khiêm tốn.

      Hứa Lương Cầm tức giận đẩy chút: “Cậu cút , cậu cho rằng ta là ai chứ?”

      “Ai vậy?”

      “Có nhà nhưng nợ, ly hôn nhưng con!”

      “A! Hóa ra là n...., đúng đúng họ Tống mà, sao tớ lại nhớ nhỉ! Hứa Lương Cầm, cậu nên giữ chặt nghe chưa! Tớ mà, hai người có duyên đó, thế nào mà lên giường rồi, mau cảm thụ cho chị.” Tô Hiểu Vũ sợ hãi than.

      “Cậu chớ linh tinh, tớ cùng ta chẳng có chuyện gì cả.” Hứa Lương Cầm ra chân tướng.

      Tô Hiểu Vũ vừa nghe vừa gật đầu ngừng: “Các cậu có duyên phận tệ đó, nếu sao đại gia ngã bệnh lại nhất định bắt cậu chăm sóc cho bằng được? Lương Cầm cậu rất có phúc đó nha, cùng tên đàn ông này chỗ bao giờ thiệt đâu, Tống Dật Hàng này là niềm hạnh phúc của những xử nữ già đấy, nhanh nhanh nắm lấy cơ hội mất luôn đó.”

      Hứa Lương Cầm đuổi Tô Hiểu Vũ ra ngoài, nằm giường mà hờn dỗi, đúng là xử nữ già nhưng mà điều này phải mất mặt. Như thế nào mà khi cùng đàn ông lên giường là chuyện mất mặt chứ? Chẳng lẽ nam nữ chỗ như thế mới tốt sao? Nếu bên cạnh đều giống ma mị như vậy, trong lòng lần đầu tiên mất là đêm tân hôn với Uông Tân Dương đó, tiếc là giấc mơ giờ là bọt biển rồi.

      được! thể cứ bị động như vậy được, phải là phá thân thôi sao? phải là hưởng thụ sao, thích sao? tin giải quyết được vấn đề này!

      Hứa Lương Cầm nghĩ tới cái này bật người ngồi dậy, ngồi vào bàn trực tiếp mở notebook tìm “phụ nữ tự an ủi mình”.

      Rất là đa dạng! Hứa Lương Cầm nhìn đống đồ dùng muôn sắc màu, thể ca ngợi, cũng chỉ biết nữ giới có cái điểm “G” thôi, nhưng chưa bao giờ biết có cả “A” cả “U” bao giờ, là quá cao cấp mà.

      Trải qua hai giờ nghiên cứu, Hứa Lương Cầm kích vào “Tiểu nhị loại hai.”, cần tìm tra nam (cặn bã) có thể làm hạnh phúc, nàng tin máy móc kém bọn đàn ông!

      Hai ngày sau chuyển phát nhanh đem đồ tới, Hứa Lương Cầm xuống lầu có chút thấp thỏm, chờ đến khi nhìn thấy gói đồ được đóng kín, mặt cũng có chút nghi ngờ gì, ký xong vội vàng khóa cửa lên phòng mở ra.

      Cái này cũng , Hứa Lương Cầm cầm “tiểu nhị loại hai” trong tay có chút bận tâm, lớn như vậy bỏ làm sao vào nhỉ? Vừa nghĩ vừa cho pin vào, mở công tắc, “Ông” tiếng cả người run lên, quả nhiên là hơn mười lần sức ngựa!

      Khoa chân múa tay vài lần, cắn cắn vài lần Hứa Lương Cầm quyết định buông ta, quả có dũng khí để tự mình phá bỏ, nhưng mà cái này dùng để làm máy mát xa tồi, khi đánh chữ mệt có thể đây là giải pháp khiến đỡ mỏi lưng.

      Đem suy nghĩ để mát xa lưng, Hứa Lương Cầm cũng nghĩ bỏ số tiền này ra cũng tiếc lắm bởi vì----- nó khá sướng!

      Vài ngày Tống Dật Hàng cũng có tin tức gì, tự nhiên Hứa Lương Cầm cũng khôi phục đánh chữ, luyện xe, đến Hội Hạnh Phúc làm việc, chẳng qua thu nhập tiểu thuyết vẫn thấp khiến khá lo lắng.

      Khương Doanh phải an ủi trận mới cảm giác tốt chút.

      “Nếu cậu muốn vui vẻ tớ sắp xếp cho cậu công tác, thời gian ngắn cầu cao.” Khương Doanh hứa tìm việc giúp Hứa Lương Cầm.

      “Cái đó rất tốt, cậu phải giúp tớ, được chậm chễ việc đánh chữ là tốt nhất.” Hứa Lương Cầm giương mắt nhìn Khương Doanh.

      Khương Doanh cười híp mắt : “Cái này tớ biết mà, tớ có việc phải trước, cậu cùng đừng suy sụp quá đừng viết nữa, tập xe chút cũng tốt. Đúng, lúc trước dì giới thiệu cho cậu đại gia, giờ thế nào?”

      “Thôi thôi, cắt cắt, đừng hỏi tớ nữa, cậu cũng nhanh nhanh khuất mắt tớ , với cậu chọn hoa mắt rồi còn hỏi gì nữa.” Khương Doanh cùng Tô Hiểu Vũ đều thiếu đàn ông theo đuổi, hơn nữa gia đình Khương Doanh lại rất rất tốt nên người theo đuổi càng nhiều, chẳng qua ấy cùng cùng Tô Hiểu Vũ đều là những người cực đoan, là nhìn chướng mắt, là hợp mắt lên giường luôn.

      Khương Doanh thở dài: “Giọng điệu này sao giống mấy bà già chua ngoa vậy, tớ vội. Thà rằng tìm được cũng thể chấp nhận, cậu cũng đừng buồn, nhất định tìm được thôi, chờ qua đợt tớ bận hết chúng ta ra ngoài chơi chút nhé.”

      Tiễn Khương Doanh , Hứa Lương Cầm quyết định nên tập xe, mau mau lấy bằng kiếm tiền.

      Hội Hạnh Phúc cùng xưởng bia nửa tháng chuẩn bị chính thức lên đài, Hứa Lương Cầm dốc hết sức với Hội Hạnh Phúc, chỉ phụ trách hậu cần còn lấy ưu đãi cho Lý Học Thông, đem ta thuộc những lời thoại rồi kéo đội ra ngoài, việc của Quách Mộng Thanh tuy nhìn thoạt đơn giản nhưng chủ yếu những lãnh đạo các trường cao đẳng đại học toàn là Quách Mộng Thanh mời đến tin tức càng mở rộng, toàn hội trường có thể thấy các phóng viên nhiếp ảnh, máy ảnh nháy ngừng.

      Uông Tân Dương còn kích động phát ngôn đài, đến khi xuống rồi còn khá run.

      “Lương Cầm, cám ơn em, làm việc khổ như vậy rồi!” Uông Tân Dương nắm tay Hứa Lương Cầm dùng sức lắc, Hứa Lương Cầm cũng nước mắt lưng tròng, mấy ngày nay sớm về muộn cũng coi như đổ xuống sông xuống biển rồi

      “Tân Dương, mau mang Lương Cầm lại đây, lãnh đạo xưởng rượu muốn quyên góp năm vạn cho hội chúng ta, hôm nay công nhân cũng được phát hai chiếc khăn lông cùng chai dầu gội nữa đấy.” Mặt Quách Mộng Thanh giấu nổi vui mừng.

      Uông Tân Dương hưng phấn đều mặt đều đỏ, buông Hứa Lương Cầm ra, ôm Quách Mộng Thanh rồi hung hăng hôn hai cái: “Mộng Thanh, biết sao cho phải nữa, có em có ngày hôm nay.” Đây là những lời rất , chẳng ai ngờ Quách Mộng Thanh lại có năng lực lớn như vậy, đem kế hoạch triển khai cách ngờ.

      chưa từng thấy những cảm xúc mà Uông Tân Dương bộc lộ mạnh mẽ như vậy có thể thấy đối với Quách Mộng Thanh là rất , gì sánh bằng!

      Lau nước mắt mặt, Hứa Lương Cầm cảm thấy hẳn nên lui thôi, hôm nay nhiều người như vậy, thiếu đồ đạc các thứ cũng thu hết thôi.

      Tống Dật Hàng lái xe đợi tín hiệu đèn xanh đột nhiên thấy thân ảnh quen thuộc phần đường cho người bộ qua, kết quả để ý vấp ngã rồi.

      Bởi vì là đèn đỏ nên bốn phía xe đều dừng lại, Tống Dật Hàng thấy cái ngã của Hứa Lương Cầm này rất dễ khiến người khác chú ý, sau đó lại nhanh chóng bò lên nhìn nhìn chút rẽ vào ngõ ven đường, lần nữa vào toilet của khách sạn.

      thời gian gặp rồi, Tống Dật Hàng ngẫm lại trong cốp xe có gì đó rồi nhướn mày: xe này để vài ngày, xem ra hôm nay vừa vặn có thể đưa rồi.

      Tác giả có lời muốn : Cám ơn các bạn quan tâm, ngày mai bệnh viện để hỏi thời gian bao lâu có thể hết sưng.

      P.s: Kịch tình phỏng chừng chương tiếp có tiến triển, đại gia nên gấp.
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick32 others thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 15 ( chưa beta)

      Hứa Lương Cầm chịu đau chạy vào trong ngõ , nhìn quanh có người mới nhìn xuống chân mình, hai bên đầu gối đều rách da và rướm máu, lúc này mới cảm giác được cái đau và rát nóng.

      muốn lục túi xách tìm khăn tay đột nhiên xuất chiếc khăn ướt.

      “ Đến chỗ xe của tôi xử lý vết thương .”

      Hứa Lương Cầm đứng thẳng nhìn Tống Dật Hàng : “ Cám ơn .” Sau đó lên xe ngồi vào chỗ ngồi đằng sau.

      phải tra nam ( sở khanh) trừ tà sao, chả có cảm giác gì là trừ tà cả, mỗi lần làm ra trò cười gì đó đều bị Tống Dật Hàng nhìn thấy.

      rất gấp sao?” Tống Dật Hàng vừa khởi động xe vừa hỏi.

      Hứa Lương Cầm lắc đầu: “ phải, tôi cứ nghĩ đèn giao thông chút nữa chuyển xanh nên muốn chạy nhanh thôi, nghĩ tới mình lại nhanh quá hóa vấp.” Vừa vừa cởi giày ra rồi hai chân đặt lên chỗ ngồi, cầm khăn ướt ra lau sạch miệng vết thương, sau đó dùng băng cá nhân dán lại.

      “ Những đồ dùng y tế có vẻ khá đầy đủ nhỉ.”

      “ Tôi thường xuyên phải dùng đến những thứ này mà, tôi có làm trễ công việc ?” Hứa Lương Cầm nghĩ tới việc tình cờ gặp mặt nhưng mà cũng nên phiền người ta quá.

      Vốn là Tống Dật Hàng có hẹn với Shibata Hisako cũng định đưa Hứa Lương Cầm về nhà, trong lúc vô tình ngẩng đầu lên nhìn vào kính chiếu hậu thấy đôi mắt sưng của Hứa Lương Cầm thay đổi chủ định, đồng thời khỏi suy nghĩ vì cái gì mà có thể làm cho đồ ngốc Hứa Lương Cầm kia khóc vậy.

      “ Tôi sao, thời gian qua công tác nên liên lạc với được mà tâm trạng tốt à?”

      “ Có số chuyện được hài lòng cho lắm, nhưng mà qua rồi, đâu vậy?” Hứa Lương Cầm nhìn thấy Tống Dật Hàng lái theo hướng chung cư.

      Tống Dật Hàng cười : “ Nếu là bạn bè mà thấy bạn mình vui nên đâu đó phải , lần trước phải muốn xem phim sao, bây giờ chúng ta thôi. Hôm nay muốn chơi gì ăn gì cũng được, tôi mời.”

      Hứa Lương Cầm cũng chẳng muốn về nhà rồi khóc oa oa mình, gật đầu đồng ý: “ Được đó, vậy xem phim .”

      Hai người đến khu thương mại, đầu tiền Hứa Lương Cầm vào khu siêu thị mua đống đồ ăn nhét vào túi, sau đó mới cùng Tống Dật Hàng lên tầng cao nhất để xem phim.

      thích xem loại phim gì?” Tống Dật Hàng nhìn poster phim rồi hỏi Hứa Lương Cầm.

      “ Tôi xem phim chưa bao giờ phân loại phim gì.”

      “ Vậy lấy cái gì để lựa chọn ra bộ phim mình thích nhất thế?” Tống Dật Hàng hiểu.

      Hứa Lương Cầm nghĩ ngợi: “ Ừm đầu tiên là diễn viên, tất cả đội ngũ diễn viên phải cường tráng, là những minh tinh hàng đầu tôi xem, có minh tinh xem luôn.”

      “Tiêu chuẩn đặc biệt.” Tống Dật Hàng cảm thấy bất đắc dĩ.

      Kết quả là bộ phim xem ở rạp chiếu phim hôm nay phải tiêu chuẩn đội hình cường tráng của Hứa Lương Cầm, cho nên chọn bộ phim hoạt hình Mĩ, có minh tinh tình nguyện xem phim hoạt hình.

      Khi mua vé Tống Dật Hàng cảm thấy bi đát, ai bảo tự làm nên phải tự chịu thôi.

      mua coca .” Mua xong vé Hứa Lương Cầm lại điều Tống Dật Hàng đến quầy bán đồ ăn vặt mua gì đó.

      cần cái khác sao?”

      cần, tất cả mua ở siêu thị rồi.”

      Tống Dật Hàng trầm mặc: “ biển thông báo có được mang đồ từ bên ngoài vào.”

      Hứa Lương Cầm gật đầu đồng ý: “ Đúng vậy, cho nên tôi mới để mua nước đó, hai chúng ta cầm nước, xét vé chẳng nghi ngờ gì, nếu mua bỏng ngô cũng được.”

      “ Tôi tôi chi mà, hà tất gì phải lén lút như thế.”

      “ Trong rạp chiếu phim đồ gì cũng đắt, vì sao phải tiêu tiền hoang phí làm gì, nếu bằng lòng giờ mình về nhà .” Hôm nay tâm trạng tốt lắm, cũng kiên nhẫn dỗ Tống đại gia.

      , vui là được.” Tống Dật Hàng nhiều, trực tiếp mua nước và bỏng ngô.

      Hai người vào mới phát ra bọn họ chẳng khác gì bao trọn chỗ này, bởi vì trừ hai người bọn họ ra chẳng có người ngốc nghếch thứ ba nào chọn phim này cả, Hứa Lương Cầm vui vẻ: “ Đúng là theo dự kiến của tôi mà, như thế này tốt, muốn ngồi chỗ nào cũng được.”

      Tống Dật Hàng để Hứa Lương Cầm tự chọn chỗ thích hợp, sau đó cất đồ ăn rồi phim cũng bắt đầu chiếu.

      “ Woa, quảng cáo ngắt quãng cũng có, vui quá ! Ơ ơ sao lại là phim đen trắng, sao vẫn để y nguyên thế kia, phụ đề đâu? Tại sao có phụ đề, đúng là gạt người ta mà! Khó trách chẳng ai vào, hóa ra chúng ta bị lừa!” Vừa nhìn phim chiếu cùng cảm xúc của Hứa Lương Cầm xuống 180 độ.

      Trong bóng tối, Tống Dật Hàng nén cười đến run người, trở lại bình thường rồi mới : “ Nếu tôi phiên dịch hộ nhé.”

      cần, như vậy phải phim rồi. Nếu có thể hiểu được cố gắng xem nhé, tôi ăn chút rồi ngủ đây, hơn nữa những cảnh và nhạc trong phim này rất du dương dễ ngủ, hết phim gọi tôi dậy nhé.” Hứa Lương Cầm dặn dò Tống Dật Hàng xong lập tức cầm túi đồ ăn vặt, ăn nhanh rồi cũng ngủ nhanh, Chu Công đến quá nguy hiểm, mấy ngày nay cũng quá mệt rồi.

      Còn mình yên lặng quá, chỉ có hai người nam quả nữ, sợ có hành vi xấu nào à? Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm ngủ say sưa mà lắc đầu, nghĩ đến hai người bạn cùng phòng của Hứa Lương Cầm biết rằng này là người quá đơn thuần mà.

      Nhưng mà nghĩ lại khi mà nàng cứ ở trong nhà suốt, chỉ viết mấy cái thứ mình ảo tưởng ra rồi gần như tiếp xúc với người khác giới cần gì phải đề phòng làm gì chứ!

      Nếu như này giúp hai người bạn cùng phòng kia cũng hiểu lầm đến mức này, này quá ngốc rồi, phải dạy giỗ chút mới được!

      Tống Dật Hàng cảm thấy Hứa Lương Cầm quá mức đơn thuận cùng lương thiện, hơn nữa chẳng biết sao cứ cảm giác luôn là người bị lợi dụng, luôn thay người khác chịu tiếng xấu vậy!

      Trong bóng tối, di động Tống Dật Hàng chợt sáng lên, là Shibata Hisako gọi đến, Tống Dật Hàng trực tiếp nhắn tin hồi đáp rằng có việc bận cùng ăn cơm được và hẹn vào hôm khác, sau đó điều chính tư thế thoải mái để ngủ luôn.

      “ Phim chiếu xong rồi à? Phim này dài đấy, có đẹp ? Tôi ngủ liền giấc luôn.” Nhận khăn giấy Tống Dật Hàng đưa lau mặt, Hứa Lương Cầm lau nước miếng .

      “ Tôi cũng ngủ, vừa mới tỉnh thôi.” Tống Dật Hàng ngủ giấc thấy thoải mái hơn rất nhiều, chưa bao giờ làm những việc như vậy ở rạp chiếu phim cả, nhưng mà giấc ngủ này khá ngon.

      cũng ngủ sao, ha ha! có đói bụng , tôi mời ăn nhé, nhà bán đồ ăn vặt nổi tiếng luôn.” Hứa Lương Cầm sau Tống Dật Hàng.

      Ngẫm lại cái thứ ăn vặt đặc sắc trước mà Tống Dật Hàng thấy sợ hãi, cái nhà hàng mà cùng Shibata Hisako đến cũng được, bằng đưa Hứa Lương Cầm tới đó thôi.

      ra tôi vừa nghĩ tới nhà hàng, nếu nơi vừa để hôm khác .” cái nơi Hứa Lương Cầm giới thiệu đâu.

      Hứa Lương Cầm cũng chẳng kiên trì: “ Mỗi lần đều ăn trực sao mà biết xấu hổ được.”

      “ Cùng ăn cơm với tôi cảm thấy rất vui vẻ, đây phải là thứ tiền có thể mua được, tôi nên cảm ơn mớ đúng.” Điểm này Tống Dật Hàng dối, rất khó để gặp được người có thể làm cho mình vui vẻ mà có gánh nặng gì, huống chi người này quấy rầy lúc bận, nhàm chán có thể gọi điện đến rồi đâu đó, tiêu tiền chỉ là chuyện nếu như làm tâm trạng vui vẻ.

      Người này khéo miệng, Hứa Lương Cầm cảm thấy cũng hợp lý đứng lên.

      Lúc ra ngoài, Tống Dật Hàng chăm sóc đỡ Hứa Lương Cầm lên xe, chờ đến lúc đến cửa hàng lại giúp Hứa Lương Cầm, đỡ xuống xe, cứ như thế thể ga lăng với Hứa Lương Cầm khiến vừa đắc ý vừa tự nhiên.

      quan tâm có thích hay thích Tống Dật Hàng, người đàn ông siêu xe lại đẹp trai chăm sóc mình như vậy, người phố như thế nào cũng coi đó là kiện nổi bật, nhưng mà nhìn với Tống Dật Hàng đều giống cùng giai cấp, cho nên người qua đường vừa phóng những tia hâm mộ và nghi ngờ. cần người đường, Hứa Lương Cầm cũng cảm thấy cùng Tống Dật Hàng cùng đẳng cấp.

      “ Muốn ăn gì nào?” Tống Dật Hàng đưa thực đơn cho Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm nhận: “ chọn , tôi chưa từng tới đây nên cũng biết món nào ngon cả.” Tuy rằng mỗi lần đều là Tống Dật Hàng chọn món nhưng người ta phong độ nên phản đối, chưa từng tự mình làm chủ bao giờ.

      “ Dật Hàng, em cứ nghĩ rảnh để đến đây chứ.”

      Tống Dật Hàng nghiêng đầu nhìn Shibata Hisako đứng cạnh bên, thong dong cười cái: “ Tôi thể ăn cơm cùng nhau chứ phải rảnh được.”

      Gương mặt tươi cười của Shibata Hisako khựng lại, nhưng lập tức khôi phục lại: “Là em hiểu sai rồi, vị tiểu thư này là bạn mới của sao, em chưa từng thấy.”

      Bởi vì hẹn ăn cơm cùng với Tống Dật Hàng cho nên Shibata Hisako dạo những nơi cạnh nhà hàng này, nghĩ tới Tống Dật Hàng lỡ hẹn, lại hẹn hai người bạn khác ăn cơm, ai mà biết chưa ngồi xuống thấy Tống Dật Hàng ngồi cùng với nào mà chưa từng biết, tuy kia rất bình thường nhưng nếu Tống Dật Hàng vì ta mà hủy hẹn với khiến khó mà nuốt nổi.

      “ Tôi nên giới thiệu chút nhỉ, đây là Hứa Lương Cầm, tôi rất muốn làm bạn thân của ấy. Lương Cầm, đây là Shibata Hisako, bạn bè khi ở nước ngoài.” Tống Dật Hàng cho hai người nghe.

      “ Lần đầu gặp mặt, xin chiếu cố cho.” Shibata Hisako đưa tay.

      Động tác chào hoàn hảo, Hứa Lương Cầm lập tức đứng lên bắt tay với Shibata Hisako: “ Chào , chúng ta gặp nhau rồi mà, lúc ấy cùng với Tống Dật Hàng ăn cơm tại khách sạn Quân Duyệt đó, tôi ở tiệc bên kia, sau đó có việc trước rồi Tống Dật Hàng tiện đó mà đưa tôi về nhà đấy.”

      Hứa Lương Cầm cảm thấy như vậy có thể kéo khoảng cách gần chút, nếu chính cũng có gì để mất, như thế chuyện rất xấu hổ.

      “Ngồi xuống , đồ lạnh ăn ngon.” Tống Dật Hàng xong đưa mắt nhìn Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm ngượng ngùng cười với Shibata Hisako rồi ngồi xuống.

      Shibata Hisako cũng ngại, cười nho nhã: “ Vậy tôi quây rầy hai người nữa. À, tuần trước tôi cùng Tống Dật Hàng nghỉ ở Nhật Bản có mang về ít thuốc bổ, nếu Hứa tiểu thư thích tôi có thể tặng cho chút đồ đó, dù sao cũng là đồ tốt mà.”

      nhớ Hứa Lương Cầm, nhưng mà ấn tượng ở khách sạn Quân Duyệt rất sâu, bởi vì nguyên nhân gì mà Tống Dật Hàng đưa về mà phải bắt taxi về nhà, như vậy hai lần Tống Dật Hàng từ chối là vì nàng này.

      Nghĩ tới chuyện này trong lòng Shibata Hisako khỏi cảnh giác, cho nên cố ý quan hệ thân mật của mình với Tống Dật Hàng ra, còn cố hai người nghỉ phép ở Nhật Bản.

      “ Tôi mang cho ấy, em để lại dùng .” Tống Dật Hàng lịch từ chối.

      Nụ cười mặt Shibata Hisako nhạt hẳn, lập tức điềm đạm đáng đứng lên: “ Vậy tốt, em trở về chỗ đây.”

      nghĩ tới có ngày bị hiểu lầm khiến người khác ghen tuông! Tình cảnh nếu là trong tiểu thuyết hay phim truyền hình dài tập chắc chắn là lọ lem rồi, Shibata Hisako kia cũng phải vô tình vào vai nữ phụ chứ, Hứa Lương Cầm tươi cười hớn hở nghĩ.

      Nhưng mà phụ nữ ở nước đó quá lợi hại, câu mà thể quan hệ mập mờ giữa ấy và Tống Dật Hàng , chính hoàn hảo phải là màu đục bên trong chỗ hồ nước đó nhưng mà , phí thời gian mất rồi.

      ăn cơm mà nghĩ gì đó?”

      có gì, bạn là người Nhật Bản à?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      Tống Dật Hàng nghe vậy cười cái: “ Là người Nhật Bản, ấy làm bên ngoại giao với Trung Quốc. phải là thích người Nhật Bản chứ?”

      “ Chưa bàn tới khoản thích hay sao, chung quy Trung Nhật khá gần nhau, hai nước kết thân đó nha. Nhưng mà người bên cạnh tôi có nhận xét với tôi.”

      “Nhận xét gì?” Tống Dật Hàng hỏi.

      “ Bọn họ tôi là linh hồn chuyển thể kháng Nhật.” Hứa Lương Cầm xong híp mắt cười với Tống Dật Hàng

      Tác giả có lời muốn : Bật đèn thấy con muỗi, kết quả vừa ngước lên nhìn thấy tăm hơi, vì Vụ Quang bị cắn nên lập tức lấy màn che xuống giường em bé.

      Sau đó liền tìm và tìm, tìm hơn giờ, cuối cùng phát giường em bé, tí gì, như vậy có thể tối nay Vụ Quang gia nhập party của muỗi đại gia rồi.........

      P.s: Các bạn nên cảm thấy Vụ Quang chuyện bé xé ra to nha, lên Weibo mà xem ảnh biết Vụ Quang biến thành dạng gì đâu, vét sẹo bây giờ còn chưa mờ đây này!
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick31 others thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 15

      Hứa Lương Cầm chịu đau chạy vào trong ngõ , nhìn quanh có người mới nhìn xuống chân mình, hai bên đầu gối đều rách da và rướm máu, lúc này mới cảm giác được cái đau và rát nóng.

      muốn lục túi xách tìm khăn tay đột nhiên xuất chiếc khăn ướt.

      “Đến chỗ xe của tôi xử lý vết thương .”

      Hứa Lương Cầm đứng thẳng nhìn Tống Dật Hàng : “Cám ơn .” Sau đó lên xe ngồi vào chỗ ngồi đằng sau.

      phải tra nam (sở khanh) trừ tà sao? chả có cảm giác gì là trừ tà cả, mỗi lần làm ra trò cười gì đó đều bị Tống Dật Hàng nhìn thấy.

      rất gấp sao?” Tống Dật Hàng vừa khởi động xe vừa hỏi.

      Hứa Lương Cầm lắc đầu: “ phải, tôi cứ nghĩ đèn giao thông chút nữa chuyển xanh nên muốn chạy nhanh thôi, nghĩ tới mình lại nhanh quá hóa vấp.” Vừa vừa cởi giày ra rồi đặt hai chân lên chỗ ngồi, cầm khăn ướt lau sạch miệng vết thương, sau đó dùng băng cá nhân dán lại.

      “Những đồ dùng y tế có vẻ khá đầy đủ nhỉ.”

      “Tôi thường xuyên phải dùng đến những thứ này mà, tôi có làm trễ công việc ?” Hứa Lương Cầm nghĩ tới việc tình cờ gặp mặt nhưng mà cũng nên phiền người ta quá.

      Vốn là Tống Dật Hàng có hẹn với Shibata Hisako cũng định đưa Hứa Lương Cầm về nhà, trong lúc vô tình ngẩng đầu lên nhìn vào kính chiếu hậu thấy đôi mắt sưng của Hứa Lương Cầm thay đổi chủ định, đồng thời khỏi suy nghĩ vì cái gì mà có thể làm cho đồ ngốc Hứa Lương Cầm kia khóc vậy.

      “Tôi sao, thời gian qua công tác nên liên lạc với được. Mà tâm trạng tốt à?”

      “Có số chuyện được hài lòng cho lắm, nhưng mà qua rồi, đâu vậy?” Hứa Lương Cầm nhìn thấy Tống Dật Hàng lái theo hướng chung cư.

      Tống Dật Hàng cười : “Nếu là bạn bè mà thấy bạn mình vui nên đâu đó phải ? Lần trước phải muốn xem phim sao? Bây giờ chúng ta thôi. Hôm nay muốn chơi gì ăn gì cũng được, tôi mời.”

      Hứa Lương Cầm cũng chẳng muốn về nhà rồi khóc mình, gật đầu đồng ý: “Được đó, vậy xem phim .”

      Hai người đến khu thương mại, đầu tiền Hứa Lương Cầm vào khu siêu thị mua đống đồ ăn nhét vào túi, sau đó mới cùng Tống Dật Hàng lên tầng cao nhất để xem phim.

      thích xem loại phim gì?” Tống Dật Hàng nhìn poster phim rồi hỏi Hứa Lương Cầm.

      “Tôi xem phim chưa bao giờ phân loại phim gì.”

      “Vậy lấy cái gì để lựa chọn ra bộ phim mình thích nhất thế?” Tống Dật Hàng hiểu.

      Hứa Lương Cầm nghĩ ngợi: “Ừm đầu tiên là diễn viên, tất cả đội ngũ diễn viên phải cường tráng, là những minh tinh hàng đầu tôi xem, có minh tinh xem luôn.”

      “Tiêu chuẩn đặc biệt.” Tống Dật Hàng cảm thấy bất đắc dĩ.

      Kết quả là bộ phim xem ở rạp chiếu phim hôm nay phải tiêu chuẩn đội hình cường tráng của Hứa Lương Cầm, cho nên chọn bộ phim hoạt hình Mĩ, có minh tinh tình nguyện xem phim hoạt hình.

      Khi mua vé Tống Dật Hàng cảm thấy bi đát, ai bảo tự làm nên phải tự chịu thôi.

      mua coca .” Mua xong vé Hứa Lương Cầm lại điều Tống Dật Hàng đến quầy bán đồ ăn vặt mua gì đó.

      cần cái khác sao?”

      cần, tất cả mua ở siêu thị rồi.”

      Tống Dật Hàng trầm mặc: “ biển thông báo có được mang đồ từ bên ngoài vào.”

      Hứa Lương Cầm gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, cho nên tôi mới để mua nước đó, hai chúng ta cầm nước, xét vé chẳng nghi ngờ gì, nếu mua bỏng ngô cũng được.”

      “Tôi tôi chi mà, hà tất gì phải lén lút như thế.”

      “Trong rạp chiếu phim đồ gì cũng đắt, vì sao phải tiêu tiền hoang phí làm gì, nếu bằng lòng giờ mình về nhà .” Hôm nay tâm trạng tốt lắm, cũng kiên nhẫn dỗ Tống đại gia.

      , vui là được.” Tống Dật Hàng nhiều, trực tiếp mua nước và bỏng ngô.

      Hai người vào mới phát ra bọn họ chẳng khác gì bao trọn chỗ này, bởi vì trừ hai người bọn họ ra chẳng có người ngốc nghếch thứ ba nào chọn phim này cả, Hứa Lương Cầm vui vẻ: “Đúng là theo dự kiến của tôi mà, như thế này tốt, muốn ngồi chỗ nào cũng được.”

      Tống Dật Hàng để Hứa Lương Cầm tự chọn chỗ thích hợp, sau đó cất đồ ăn rồi phim cũng bắt đầu chiếu.

      “Woa, quảng cáo ngắt quãng cũng có, vui quá ! Ơ ơ sao lại là phim đen trắng, sao vẫn để y nguyên thế kia, phụ đề đâu? Tại sao có phụ đề, đúng là gạt người ta mà! Khó trách chẳng ai vào, hóa ra chúng ta bị lừa!” Vừa nhìn phim chiếu cùng cảm xúc của Hứa Lương Cầm xuống 180 độ.

      Trong bóng tối, Tống Dật Hàng nén cười đến run người, trở lại bình thường rồi mới : “Nếu tôi phiên dịch hộ nhé.”

      cần, như vậy phải phim rồi. Nếu có thể hiểu được cố gắng xem nhé, tôi ăn chút rồi ngủ đây, hơn nữa những cảnh và nhạc trong phim này rất du dương dễ ngủ, hết phim gọi tôi dậy nhé.” Hứa Lương Cầm dặn dò Tống Dật Hàng xong lập tức cầm túi đồ ăn vặt, ăn nhanh rồi cũng ngủ nhanh, Chu Công đến quá nguy hiểm, mấy ngày nay cũng quá mệt rồi.

      Còn mình yên lặng quá, chỉ có hai người nam quả nữ, sợ có hành vi xấu nào à? Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm ngủ say sưa mà lắc đầu, nghĩ đến hai người bạn cùng phòng của Hứa Lương Cầm biết rằng này là người quá đơn thuần mà.

      Nhưng mà nghĩ lại khi mà nàng cứ ở trong nhà suốt, chỉ viết mấy cái thứ mình ảo tưởng ra rồi gần như tiếp xúc với người khác giới cần gì phải đề phòng làm gì chứ!

      Nếu như này giúp hai người bạn cùng phòng kia cũng hiểu lầm đến mức này, này quá ngốc rồi, phải dạy dỗ chút mới được!

      Tống Dật Hàng cảm thấy Hứa Lương Cầm quá mức đơn thuận cùng lương thiện, hơn nữa chẳng biết sao cứ cảm giác luôn là người bị lợi dụng, luôn thay người khác chịu tiếng xấu!

      Trong bóng tối, di động Tống Dật Hàng chợt sáng lên, là Shibata Hisako gọi đến, Tống Dật Hàng nhắn tin hồi đáp rằng có việc bận cùng ăn cơm được và hẹn vào hôm khác, sau đó điều chỉnh tư thế thoải mái để ngủ luôn.

      “Phim chiếu xong rồi à? Phim này dài đấy, có đẹp ? Tôi ngủ liền giấc luôn.” Nhận khăn giấy Tống Dật Hàng đưa lau mặt, Hứa Lương Cầm lau nước miếng .

      “Tôi cũng ngủ, vừa mới tỉnh thôi.” Tống Dật Hàng ngủ giấc thấy thoải mái hơn rất nhiều, chưa bao giờ làm những việc như vậy ở rạp chiếu phim cả, nhưng mà giấc ngủ này khá ngon.

      cũng ngủ sao, ha ha! có đói bụng , tôi mời ăn nhé, nhà bán đồ ăn vặt nổi tiếng luôn.” Hứa Lương Cầm sau Tống Dật Hàng.

      Ngẫm lại cái thứ ăn vặt đặc sắc trước mà Tống Dật Hàng thấy sợ hãi, cái nhà hàng mà cùng Shibata Hisako đến ăn cũng được, bằng đưa Hứa Lương Cầm tới đó thôi.

      ra tôi vừa nghĩ tới nhà hàng, nếu nơi vừa để hôm khác .” cái nơi Hứa Lương Cầm giới thiệu đâu.

      Hứa Lương Cầm cũng chẳng kiên trì: “Mỗi lần đều ăn chực sao mà biết xấu hổ được.”

      “Cùng ăn cơm với tôi cảm thấy rất vui vẻ, đây phải là thứ tiền có thể mua được, tôi nên cảm ơn mới đúng.” Điểm này Tống Dật Hàng dối, rất khó để gặp được người có thể làm cho mình vui vẻ mà có gánh nặng gì, huống chi người này quấy rầy lúc bận, nhàm chán có thể gọi điện đến rồi đâu đó, tiêu tiền chỉ là chuyện nếu như làm tâm trạng vui vẻ.

      Người này khéo miệng, Hứa Lương Cầm cảm thấy cũng hợp lý đứng lên.

      Lúc ra ngoài, Tống Dật Hàng chăm sóc đỡ Hứa Lương Cầm lên xe, chờ đến lúc đến cửa hàng lại giúp Hứa Lương Cầm, đỡ xuống xe, cứ như thế thể ga lăng với Hứa Lương Cầm khiến vừa đắc ý vừa tự nhiên.

      quan tâm có thích hay thích Tống Dật Hàng, người đàn ông siêu xe lại đẹp trai chăm sóc mình như vậy, người phố như thế nào cũng coi đó là kiện nổi bật, nhưng mà nhìn với Tống Dật Hàng đều giống cùng giai cấp, cho nên người qua đường vừa phóng những tia hâm mộ và nghi ngờ. cần người đường, Hứa Lương Cầm cũng cảm thấy cùng Tống Dật Hàng cùng đẳng cấp.

      “Muốn ăn gì nào?” Tống Dật Hàng đưa thực đơn cho Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm nhận: “ chọn , tôi chưa từng tới đây nên cũng biết món nào ngon cả.” Tuy rằng mỗi lần đều là Tống Dật Hàng chọn món nhưng người ta phong độ nên phản đối, chưa từng tự mình làm chủ bao giờ.

      “Dật Hàng, em cứ nghĩ rảnh để đến đây chứ.”

      Tống Dật Hàng nghiêng đầu nhìn Shibata Hisako đứng cạnh bên, thong dong cười cái: “Tôi thể ăn cơm cùng nhau chứ phải rảnh được.”

      Gương mặt tươi cười của Shibata Hisako khựng lại, nhưng lập tức khôi phục lại: “Là em hiểu sai rồi, vị tiểu thư này là bạn mới của sao, em chưa từng thấy.”

      Bởi vì hẹn ăn cơm cùng với Tống Dật Hàng cho nên Shibata Hisako dạo những nơi cạnh nhà hàng này, nghĩ tới Tống Dật Hàng lỡ hẹn, lại hẹn hai người bạn khác ăn cơm, ai mà biết chưa ngồi xuống thấy Tống Dật Hàng ngồi cùng với nào mà chưa từng biết, tuy kia rất bình thường nhưng nếu Tống Dật Hàng vì ta mà hủy hẹn với khiến khó mà nuốt nổi.

      “Tôi nên giới thiệu chút nhỉ, đây là Hứa Lương Cầm, tôi rất muốn làm bạn thân của ấy. Lương Cầm, đây là Shibata Hisako, bạn bè khi ở nước ngoài.” Tống Dật Hàng cho hai người nghe.

      “Lần đầu gặp mặt, xin chiếu cố cho.” Shibata Hisako đưa tay.

      Động tác chào hoàn hảo, Hứa Lương Cầm lập tức đứng lên bắt tay với Shibata Hisako: “Chào , chúng ta gặp nhau rồi mà, lúc ấy cùng với Tống Dật Hàng ăn cơm tại khách sạn Quân Duyệt đó, tôi ở tiệc bên kia, sau đó có việc trước rồi Tống Dật Hàng tiện đó mà đưa tôi về nhà đấy.”

      Hứa Lương Cầm cảm thấy như vậy có thể kéo khoảng cách gần chút, nếu chính cũng có gì để mất, như thế chuyện rất xấu hổ.

      “Ngồi xuống , đồ lạnh ăn ngon.” Tống Dật Hàng xong đưa mắt nhìn Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm ngượng ngùng cười với Shibata Hisako rồi ngồi xuống.

      Shibata Hisako cũng ngại, cười nho nhã: “Vậy tôi quấy rầy hai người nữa. À, tuần trước tôi cùng Tống Dật Hàng nghỉ ở Nhật Bản có mang về ít thuốc bổ, nếu Hứa tiểu thư thích tôi có thể tặng cho chút đồ đó, dù sao cũng là đồ tốt mà.”

      nhớ Hứa Lương Cầm, nhưng mà ấn tượng ở khách sạn Quân Duyệt rất sâu, bởi vì nguyên nhân gì mà Tống Dật Hàng đưa về mà phải bắt taxi về nhà, như vậy hai lần Tống Dật Hàng từ chối là vì nàng này.

      Nghĩ tới chuyện này trong lòng Shibata Hisako khỏi cảnh giác, cho nên cố ý quan hệ thân mật của mình với Tống Dật Hàng ra, còn cố hai người nghỉ phép ở Nhật Bản.

      “Tôi mang cho ấy, em để lại dùng .” Tống Dật Hàng lịch từ chối.

      Nụ cười mặt Shibata Hisako nhạt hẳn, lập tức điềm đạm đáng đứng lên: “Vậy tốt, em trở về chỗ đây.”

      nghĩ tới có ngày bị hiểu lầm khiến người khác ghen tuông! Tình cảnh nếu là trong tiểu thuyết hay phim truyền hình dài tập chắc chắn là lọ lem rồi, Shibata Hisako cũng phải vô tình vào vai nữ phụ chứ, Hứa Lương Cầm tươi cười hớn hở nghĩ.

      Nhưng mà phụ nữ ở nước đó quá lợi hại, câu mà thể quan hệ mập mờ giữa ấy và Tống Dật Hàng , chính hoàn hảo phải là màu đục bên trong chỗ hồ nước đó nhưng mà , phí thời gian mất rồi.

      ăn cơm mà nghĩ gì đó?”

      có gì, bạn là người Nhật Bản à?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      Tống Dật Hàng nghe vậy cười cái: “Là người Nhật Bản, ấy làm bên ngoại giao với Trung Quốc. phải là thích người Nhật Bản chứ?”

      “Chưa bàn tới khoản thích hay sao, chung quy Trung Nhật khá gần nhau, hai nước kết thân đó nha. Nhưng mà người bên cạnh tôi có nhận xét với tôi.”

      “Nhận xét gì?” Tống Dật Hàng hỏi.

      “Bọn họ tôi là linh hồn chuyển thể kháng Nhật.” Hứa Lương Cầm xong híp mắt cười với Tống Dật Hàng

      Tác giả có lời muốn : Bật đèn thấy con muỗi, kết quả vừa ngước lên nhìn thấy tăm hơi, vì Vụ Quang bị cắn nên lập tức lấy màn che xuống giường em bé.

      Sau đó liền tìm và tìm, tìm hơn giờ, cuối cùng phát giường em bé, tí gì, như vậy có thể tối nay Vụ Quang gia nhập party của muỗi đại gia rồi.........

      P.s: Các bạn nên cảm thấy Vụ Quang chuyện bé xé ra to nha, lên Weibo mà xem ảnh biết Vụ Quang biến thành dạng gì đâu, vét sẹo bây giờ còn chưa mờ đây này!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, myuyen, tialia886 others thích bài này.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 16

      “Tôi hiểu mà.” Tống Dật Hàng cười cười gật đầu.

      biết những con người nơi đây đều có chút phản cảm đối với nước khác, Hứa Lương Cầm như vậy cũng bình thường thôi, chính cũng nên tranh cãi vấn đề này làm gì.

      Cơm nước xong Tống Dật Hàng lái xe đến trước cửa phòng trọ của Hứa Lương Cầm, sau khi xe dừng lại cùng xuống xe.

      “Đây cũng chẳng phải lần đầu gặp mặt, đừng có tỏ vẻ khách khí như thế, chân tôi cũng hết đau rồi.” Hứa Lương Cầm nhanh nhanh ngăn Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng xuống mở cốp xe cầm túi quà: “Tặng cho đây.”

      “Đúng là tặng cho tôi thuốc bổ sao?”

      Tống Dật Hàng lắc đầu: “Ngược lại phải, vừa rồi như vậy là để nhận quà đó thôi, đây là áo tắm. phải có áo tắm sao? Cái này cho , chờ chân khá hơn chúng ta bơi luyện tập thân thể.”

      “Cái này xấu hổ chết được, tôi có mà.” Cái này chắc chắn thiếu vải này, Hứa Lương Cầm sờ sờ bụng mình.

      “Cầm , bằng tôi chẳng có cách nào xử lý nó đâu.”

      Hứa Lương Cầm nghĩ cũng nên vì cái áo tắm mà tôi đẩy lui mãi được, cũng chẳng phải thứ gì quan trọng nên cứ thế cảm ơn và nhận, sau đó nhìn Tống Dật Hàng lên xe rồi lên tầng.

      “Chay đâu thế, sao giờ này mới về?” Tô Hiểu Vũ ngồi ăn mì tôm ở phòng khác.

      “Đừng nữa mà, đường vấp ngã bị Tống Dật Hàng nhìn thấy.”

      Tô Hiểu Vũ nhìn đầu gối của Hứa Lương Cầm dán băng cá nhân biết cũng té nặng nở nụ cười: “Ôi, hùng cứu mỹ nhân. Cậu cầm cái gì thế kia, vật đính ước à?”

      linh tinh, Tống Dật Hàng đưa tớ bộ áo tắm, về sau bơi để luyện thể hình, tớ có cách nào từ chối nhận thôi.”

      “Đưa tớ xem.”

      “Nhìn cậu kìa, cậu thích lấy mặc , tớ thích bơi đâu!” Hứa Lương Cầm cầm túi quà ném tới.

      Tô Hiểu Vũ lập tức mở túi quà có áo tắm nhìn chút: “Chậc, tinh mắt đấy, cái áo tắm này rất tôn dáng, chất liệu cũng siêu tốt, dưới nước chịu được lực cản tác động vào, tiếc là tớ thích chết nhưng thể lấy được.”

      “Sao lại lấy?”

      Tô Hiểu Vũ cẩn thận để áo tắm vào trong túi rồi thở dài: “Hơn 4000 món đồ xa xỉ thế sao tớ dám mặc, cậu mau cầm .”

      Hứa Lương Cầm há hốc mồm: “Cậu nó bao nhiêu cơ?”

      “Hàng quốc tế lại thuộc loại xa xỉ có hạn cậu nghe qua chưa? Tống Dật Hàng mua phải đồ mang tiếng là rất đắt đấy.”

      vài miếng vải để che ngực với đùi thôi mà, vải gì mà đến 4000 chứ? Cái sủng ái mà chết ngất trong truyền thuyết đây rồi!

      Hứa Lương Cầm mang vẻ mặt đưa đám ngồi sô pha mà phát buồn.

      “Ê cái biểu cảm kia của cậu là gì vậy? Đối với người bình thường mừng như điên đấy, tớ khuyên cậu nên bơi , thân thể tiếp xúc mới dễ dàng đắm chìm nhau chứ, nhà giàu lại đẹp trai mà chiếm lấy chỉ có thiệt mình, nghe chưa?” Tô Hiểu Vũ tỉ mỉ giảng đạo cho Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm cúi đầu nhìn đùi mỡ bụng phệ này mà tự giễu, cái bị thịt này lắc lắc là đập tứ tung, lấy đâu mà mị với hoặc?

      tuần trôi qua, tuy Tống Dật Hàng hẹn Hứa Lương Cầm đâu nhưng mỗi ngày đều gọi điện hỏi han rất ân cần, Hứa Lương Cầm cảm giác chân mình chỉ rách ti tí da đâu mà mất hẳn cả mảng thịt ấy.

      Rốt cuộc Tống Dật Hàng vẫn mời đến hội bơi, Hứa Lương Cầm tình nguyện cũng có lý do gì, áo tắm mất 4000 như vậy sao dám .

      Đúng giờ Tống Dật Hàng đỗ xe ở trước nhà trọ của Hứa Lương Cầm.

      “Sao nhìn khổ sở thế?” Tống Dật Hàng hỏi khi Hứa Lương Cầm ngồi vào xe.

      Hứa Lương Cầm sờ sờ mặt mình, biết là khi vào xe nên biểu ra sao cứ thể vậy?

      “Ừm có chút đau khổ, mặc dù tôi với bơi là bởi vì tôi có bóng ma tâm lý với chuyện bơi này. Lúc tôi học đệ nhị trung học, cùng bạn tới bể bơi công cộng, nhiều người ở dưới nước chẳng khác nào sủi cảo, mặt nước còn có lớp bụi, bảo vệ tuy cho phép làm mất vệ sinh nhưng chưa dứt lời người tiểu luôn lúc đó, ghê chết được, cái này cũng chưa là gì luôn, lúc tôi bơi là tầm tối tối rồi, thời điểm tôi bơi có người sờ chân và đùi tôi, bởi vì có nhiều người, nam nữ chen chúc nhiều, từ đó về sau tôi dám bơi nữa.”

      Thời điểm Hứa Lương Cầm , thiếu chút nữa Tống Dật Hàng phụt ra, sau nghe bị biến thái mặt tự giác trầm xuống: “Vậy có báo cảnh sát ?”

      “Báo sao được, ai biết cũng chẳng có chứng cứ ai ra mặt cho được, chỉ biết né tránh thôi.” Đúng là ở nước ngoài lâu quá nên cũng hiểu được tình hình trong nước, chuyện này ai để ý chứ.

      “Cũng đúng. Nhưng mà đừng lo lắng, hôm nay chúng ta vào trong khu tập thể hình, bể bơi ở đây làm theo tiêu chuẩn quốc tế, sao đâu, rất tốt.” Tống Dật Hàng an ủi Hứa Lương Cầm.

      “Tôi biết rồi.” Chẳng phải là cái ao to rồi rót nước vào cho đầy thôi sao, nhiều lắm là ít người nên nước sạch tí, Hứa Lương Cầm cảm thấy ít người cũng nên cảm tạ trời đất rồi.

      Oa! Hứa Lương Cầm vào bể bơi trong hội mà bắt đầu sợ than.

      Cái trần nhà của bể bơi này được thiết kế bằng thủy tinh, bên ngoài mặt trời hắt vào càng làm cho gian thêm sáng sủa, bên cạnh bể bơi còn còn ghế nằm khá thoải mái, còn có cây xanh bên cạnh làm nổi bật, thể lấy cái ao so sánh được, cái này khiến người ta tự chủ muốn nhảy xuống rồi đắm mình trong đó quá. Lại nhìn xung quanh cũng đến mười người, có vài bảo vệ nhìn, hoàn cảnh này tốt quá .

      “Bên kia là nước nông – 1m2 , bên này nước sâu- 1m8 , thay quần áo .” Tống Dật Hàng chỉ chỗ phòng thay quần áo cho Hứa Lương Cầm, chờ Hứa Lương Cầm vào phòng thay đồ cho nam.

      Bơi lội đúng là loại vận động tốt vô cùng, Hứa Lương Cầm khoa chân múa tay trong nước, trong lòng hưởng thụ loại cảm giác mát mẻ này.

      “Lương Cầm, qua bên đây, tôi dạy cho .” Tống Dật Hàng đến chỗ cạn kéo Hứa Lương Cầm lại.

      Hứa Lương Cầm tình nguyện theo Tống Dật Hàng đến chỗ nước sâu.

      “Bơi vòng .”

      Hứa Lương Cầm lập tức lắc đầu: “ được, nguy hiểm quá.”

      “Nguy hiểm thế nào cũng sợ, tôi có bằng hộ lý của Australia rồi.” Tống Dật Hàng vừa vừa kéo Hứa Lương Cầm bơi vòng, lại giúp xuống bậc thang vào bể bơi.

      “Hộ lý Australia rất lợi hại phải ?” Hứa Lương Cầm ở chỗ nước cạn gan lớn chút, lại nghe Tống Dật Hàng có bằng yên tâm xuống nước.

      “Học ngày mất gần 200 đô la Mỹ, cường độ huấn luyện vô cùng lớn, còn lại học chút kiến thức y học.”

      cần nữa, với cái giá như thế tất nhiên là phải học nhiều rồi.”

      Hứa Lương Cầm chậm rãi xuống, đột nhiên chân chạm đáy, cả người rơi vào nước.

      “Khụ! Khụ!” còn chưa kịp phản ứng Tống Dật Hàng kéo lên.

      “Sao lại chú ý vậy chứ, bậc thang cuối cùng mà khá sâu mà bám tay tôi.” Tống Dật Hàng cũng bị hoảng sợ, nghĩ Hứa Lương Cầm ngốc như thế, may là chỉ uống mấy ngụm nước chứ sặc.

      Hứa Lương Cầm ho trong chốc lát thấy cổ họng khá hơn, vừa rồi ở trong nước có loại là bất lực xông tới khiến cảm thấy khó thở và khủng hoảng.

      “Tôi học, trời cho tôi học.” Bây giờ ngay cả chỗ nước cạn cũng dám nữa.

      Tống Dật Hàng nở nụ cười: “Học bơi, bài học khó khăn nhất là vượt qua cảm giác ở trong nước mà hít thở được. Đến đây, tôi dạy nhé, cứ thử đâm thẳng xem.”

      Qua lời Tống Dật Hàng , Hứa Lương Cầm mới phát ôm hông mình, hai tay cũng ôm chặt bờ vai của , đây đúng là tiếp xúc thân mật mà Tô Hiểu Vũ .

      Kết quả vừa có chút xấu hổ Tống Dật Hàng buông tay, theo bản năng Hứa Lương Cầm cầm chặt tay .

      “Thử 5 giây thôi.” Tống Dật Hàng cổ vũ Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm cũng muốn khiêu chiến chính mình, vì thế đập chân dưới nước, tuy cảm giác hít thở thông nhưng cả người cũng nổi lên.

      lâu sau thể thở nổi, cũng nhấc đầu, chỉ cầm lấy tay Tống Dật Hàng rồi chân đập loạn.

      Tống Dật Hàng lại bế Hứa Lương Cầm lên để lấy khí.

      “Thế nào, tiến bộ nhanh đấy, có thể nổi lên này.”

      Hứa Lương Cầm gật gật đầu, muốn chuyện. Nghỉ lát, Tống Dật Hàng lại để làm lại động tác này.

      Cũng biết đây là lần thứ mấy ôm Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng quên mất, lúc cùng tập xe cũng để ý, đến lúc này tim đập nhịp, bất luận thế nào dạy thở cũng đều vô dụng.

      Hứa Lương Cầm chịu nổi ép buộc này, cảm giác nghẹn mà chết ngay và luôn mất, về nhà đem mặt úp vào bồn rửa mặt có khác gì đâu, cho nên gì cũng làm, sống chết ôm Tống Dật Hàng khiến ôm lên bờ.

      Tống Dật Hàng cúi đầu nhìn Hứa Lương Cầm dựa sát trong lòng mình, mặt lúc này là hoàn toàn tin cậy mình , hoàn toàn dựa vào, tựa như nếu mà vứt bỏ đôi tay này ôm chặt.

      Hoàn cảnh này khiến trong lòng nhất thời có cảm xúc tên dâng lên, cái cảm giác bất lực khiến vừa xa lạ lại quen thuộc, càng nhiều hơn là thương tiếc.

      cũng chẳng từ chối lời thỉnh cầu của Hứa Lương Cầm, cũng sửa tư thế ôm gấu của , chỉ tay ôm rồi lên bờ.

      Thấy Tống Dật Hàng rốt cuộc dạy mình nữa, trong lòng Hứa Lương Cầm hô to tuyệt vời, khóe miệng cũng mang theo ý cười, sau khi lên bờ nhất định phải ngủ giấc ngon mới được, ở trong nước thời gian dài như thế rất hao tổn sức lực.

      Chỉ là miệng vừa cảm thấy có cảm giác thích hợp, hiểu sao có cái gì đó cứng cứng đâm vào bụng vậy nhỉ!

      Đây là phản ứng sinh lý trong truyền thuyết à? Loại tình huống này chỉ nghe thấy, mắt thấy, à tất nhiên là phim con nhợn xem thôi, cảm xúc đầu tiên mà là là, NÓ QUÁ ĐÁNG SỢ.

      “Xin lỗi, tôi có chút phản ứng sinh lý.” Càng làm cho tưởng được là Tống Dật Hàng có thể trực tiếp xin lỗi luôn, giọng vẫn rất lịch , như kiểu : “Xin lỗi, tôi dẫm phải chân rồi” dường như khá lơ đãng mà lại rất nho nhã lễ độ.

      Hứa Lương Cầm cố gắng làm cho mình ngạc nhiên, ở nước ngoài, nam nữ giường với nhau chẳng khác ăn cơm cùng là mấy, lại cọ xát người ta như vậy. Có phản ứng sinh lý chứng tỏ Tống Dật Hàng rất khỏe mạnh về thể xác lẫn tinh thần, cũng cần chuyện bé xé to.

      , có việc gì, tôi có thói quen. đúng, tôi có ý , tôi là do quán tính, cũng đúng, à đúng rồi, là do bản năng, bản năng cho phép!” Hứa Lương Cầm vẫn hoảng, cái việc này khiến tâm lý tốt, trừ khi nó là thói quen.

      Trong mắt Tống Dật Hàng sinh ra dục vọng, nhưng lúc Hứa Lương Cầm năng loạn xạ linh tinh biến mất còn tăm hơi, hít sâu vài cái thân thể bình tĩnh trở lại.

      Chính đúng là có chút mị lực gì, lại có thể khiến đàn ông yếu luôn, cảm thấy Tống Dật Hàng khôi phục bình thường, Hứa Lương Cầm bắt đầu kiểm điểm lại mình.

      “Tôi nghỉ ngơi lát, cứ bơi .” Hứa Lương Cầm lên nghĩ ngay là nghỉ ngơi, quan trọng hơn là tránh xấu hổ.

      “Mệt à? Ầm ỹ như thế, sao mà nghỉ ngơi tốt được, nếu đến nơi này hay là về nhà của tôi nghỉ ngơi lát vẫn tốt hơn đấy.”

      Hứa Lương Cầm nghe Tống Dật Hàng xong cúi đầu, trải qua chuyện vừa rồi, tại Tống Dật Hàng như kiểu với , cảm giác khác nào con nhện với con sâu: Đến nhà ta nghỉ ngơi lát !
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick35 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :