Nương tử lười biếng của ác hán - Tiếu Giai Nhân (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      P/s: Lần đầu tiên làm pic mất hết cả nửa ngày TT^TT
      Last edited: 2/10/15
      PhongVy, thư hồ, vanlactamviem4 others thích bài này.

    2. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 6: thể trêu chọc (1)

      Vì sao Tiêu Lang lại có oán hận nàng lớn như vậy? Vấn đề này khiến Thư Lan suy nghĩ suốt năm năm.

      Đối với việc đầu thai chuyển thế này, Thư Lan cảm thấy, dù sao sớm chết hay trễ chết đều cũng là chết, mấu chốt là đầu thai thành cái gì. Nhìn cái, ông trời đối với bọn họ tốt, làm cho hai người bọn họ đều đầu thai vào nơi tốt. Nàng có phụ thân đau nương , tỷ sủng huynh bảo vệ, việc nặng trong nhà đều có phụ thân và ca ca làm, việc có mẫu thân và tỷ tỷ giải quyết, nàng chỉ cần ăn ngủ ngủ rồi lại ăn là được, nhiệm vụ duy nhất đó chính là làm nũng, đùa người nhà vui vẻ.

      Còn Tiêu Lang, tuy rằng khổ chút, ba năm trước mẫu thân Lam thị vì khó sinh mà qua đời, nhưng đổi lại Tiêu nhị thúc tốt với gấp đôi, mặc cho ai cầu hôn cũng muốn cưới kế thất, sợ bị ủy khuất, biết Tiêu Lang thích lên núi săn thú, Tiêu nhị thúc cũng chìu theo , cuộc sống tự do tự tại, rất tiêu dao.

      Nhưng vì sao lại chịu để yên cho mình?

      Bởi vì kiếp trước bản thân mình hại ? Nhưng việc đó cũng bỏi vì muốn ăn chính mình, nàng mới phản kháng, hơn nữa, hai người cũng đồng quy vu tận, ai nợ ai, nàng đều lười truy cứu ân oán đời trước, vì sao lại còn bụng dạ hẹp hòi?

      Suy nghĩ nửa ngày cũng chiếm được đáp án, Thư Lan liền từ bỏ, miễn cưỡng xoay người, từ ổ chăn ra. Mặt trời muốn phơi đến mông, nếu cứ tiếp tục ngủ liền chỉ đổi lại mấy cái đánh của mẫu thân, nhiều năm trôi qua như vậy, Thư Lan sớm nắm giữ được giới hạn lười biếng, mẫu thân có thể dễ dàng tha thứ cho nàng ăn điểm tâm, nhưng cũng đồng ý nàng ngay cả bữa cơm trưa cũng bỏ qua.

      Múc nước rửa mặt xong, Thư Lan cầm dây buộc tóc tìm Thư Uyển giúp nàng chải đầu, gặp Tần thị người ở trong sân giặt quần áo, nghi hoặc hỏi: "Nương, tỷ của ta đâu?" Phụ thân khẳng định lại ra ngoài khám bệnh, đầu xuân ca ca sống ở nhà cậu trấn , chuẩn bị thi hương vào tháng tám, bọn họ ở nhà là chuyện bình thường.

      Tần thị ngẩng đầu lên, "Hôm nay phụ thân của ngươi lên thị trấn, ta liền kêu tỷ tỷ của ngươi theo, đưa quần áo mà mấy ngày hôm trước mới làm cho ca ca của ngươi, mắt thấy trời càng ngày càng nóng, thể để cho cậu ngươi tiêu phí." Tuy rằng bọn họ thiếu vài đồng tiền này.

      Nhà của cậu a, Thư Lan ngồi băng ghế dưới mái hiên, yên lặng suy nghĩ. Trong ấn tượng của mình nàng qua nhà cậu vài lần, ông ngoại thường cười, thoạt nhìn có chút đáng sợ, bà ngoại rất hiền lành, mỗi lần nàng qua đều phải ôm nàng hôn mấy cái. Hai người cậu và mợ cũng đều rất thích nàng, mấy biểu huynh cũng thích chơi đùa với nàng. Đúng rồi, nhà cậu còn có giàn nho, nho xanh chua ê ẩm, nho tím lại ngon ngọt...

      Nhưng mà, mặc kệ nhà cậu tốt cỡ nào, Thư Lan cũng thực thích ở lại nhà cậu, bởi vì ở đó nàng thể ngủ lười, nếu bị người khác chê cười, chủ yếu hơn là mẫu thân đúng giờ lôi nàng dậy từ ổ chăn. Hơn nữa, người nhà cậu rất nhiều, nàng nghĩ muốn vụng trộm ngủ chút cũng được, nhất định bị người khác quấy rầy.

      "Nương, vậy ngươi buộc tóc cho ta ." Thư Lan làm nũng , đưa tay ngáp cái.

      Lông mày của Tần thị giật giật lên, chung quy có thể chịu đựng được nữa, đặt quần áo xuống thùng gỗ, trừng mắt nhìn nữ nhi : "Ngươi nhìn ngươi , đều qua sinh nhật mười tuổi, ngay cả việc chải đầu cơ bản nhất cũng khôngbiệt, lúc tỷ tỷ bằng tuổi ngươi như bây giờ, giặt quần áo nấu cơm, cái gì cũng đều giúp ta làm. Ta cho ngươi biết, nếu ngươi cứ tiếp tục lười như vậy, cẩn thận tương lai gả được!"

      Thư Lan nghe quen Tần thị phê bình, cũng thèm để ý, chớp chớp mắt : "Nương, cái gì kêu là gả được?"

      "Đó là chờ ngươi trưởng thành, có đứa bé trai nào chịu cưới ngươi về nhà, ngươi cũng chỉ có thể ngây ngốc ở nhà để cho người ta cười nhạo là lỡ !" Tần thị cắn răng , trước kia bà cảm thấy nữ nhi còn , luyến tiếc nở dạy dỗ, nhưng mà tại tuyệt đối thể tiếp tục như vậy nữa, nếu nàng biết làm gia vụ biết làm nữ công cũng có đọc sách nhận thức chữ, vừa có thể làm con dâu của nhà nông bình thường, lại thể làm phu nhân đúng chuẩn của phú hộ, vạn nhất thực gả được làm sao bây giờ?

      "À, nếu như vậy a, cũng rất tốt, ta vẫn có thể ở chung với phụ thân và nương." Thư Lan sao cả, phụ thân và mẫu thân tốt với nàng như vậy, nàng mới lười lập gia đình.

      Nhìn bộ dáng sao cả của nữ nhi, Tần thị là sắp bị nàng làm cho tức chết rồi, "Ngươi..."

      "Bá mẫu, A Lan lại chọc giận ngươi sao?" Tiêu Lang bưng lồng đồ ăn sáng, xuất ở trước cửa viện của Thư gia.

      Thư Lan đứng lên, mở to mắt cảnh giác nhìn chằm chằm thiếu niên mặt bố y mộc mạc ở phía đối diện.

      Đứa bé trai năm đó muốn trưởng thành thành tiểu đại nhân, cơ hồ là người cao nhất trong những đứa bé cùng tuổi ở trong thôn, cao gần bằng Thư Uyển mười lăm tuổi, cao hơn cái đầu so với chính mình. Hàng năm lên núi săn thú, khiến khuôn mặt và cánh tay của nhuộm tầng màu tiểu mạch, làm cho khuôn mặt nguyên bản thanh tú nhìn có vẻ thành thục hơn so với tuổi thực tế, thiếu vẻ linh khí hoạt bát của đứa , nhiều hơn vài tia ổn trọng. Giờ khắc này, con ngươi đen sâu thẳm của liền cứ như vậy tựa tiếu phi tiếu nhìn chính mình, giống như con mèo hoa lớn, mà nàng chính là con chuột bị vây nhốt ở trong góc, chỉ có thể mặc đùa bỡn, khi nào còn hứng thú nữa, nhào lên ăn luôn nàng!

      được, Thư Lan khắc cũng muốn cùng ở chỗ với Tiêu Lang, xoay người chạy về phía phòng, nàng muốn đem cửa đóng lại, đợi đến lúc Tiêu Lang rồi, nàng lại ra.

      Tần thị tay mắt lanh lẹ túm lấy cánh tay của nữ nhi, tươi cười đầy mặt nhìn Tiêu Lang : "A Lang đến đây a, nhanh đến trong phòng, muội muội ngươi vẫn luôn ngóng trông ngươi sớm chút lại đây."

      Sau khi Lam thị qua đời, suốt tháng Tiêu Lang đều gì, khóc cũng khóc tiếng, nhưng đối với những người quen thuộc với Tiêu Lang đều có thể nhìn ra, trong lòng đứa này rất khó chịu, Tiêu Thủ Vọng cũng gấp đến độ chịu được, sợ đứa chịu đựng lâu như vậy bị bệnh. Sau lại, Tần thị lại nghĩ đến Thư Lan và Tiêu Lang là cùng nhau lớn lên, tuy rằng bởi vì hiểu lầm lần đó nữ nhi vẫn trốn tránh Tiêu Lang, nhưng dù sao đều là đứa , chừng chủ động quan tâm chút, Tiêu Lang dễ chịu hơn ít. chứng minh của suy nghĩ của bà là chính xác, nữ nhi chẳng qua chỉ cẩn thận sờ sờ đầu của Tiêu Lang, trong mắt của Tiêu Lang liền khôi phục tia sáng rọi. Tự đó về sau, chỉ cần đối với nữ nhi, tươi cười mặt Tiêu Lang nhiều ít.

      Cho nên, đau lòng thiếu niên sớm tang mẫu, mỗi lần Tiêu Lang lại đây Tần thị đều khiến Thư Lan "Nhiệt tình" chiêu đãi .

      Tiêu Lang nhìn tiểu nương giãy dụa chịu nhìn mình ở trong lòng của Tần thị, mỉm cười: "Như vậy a, vừa vặn, phụ thân ta vừa mới hầm con gà, kêu ta lại đây đưa cho bá mẫu để ăn trưa, A Lan khẳng định thích." xong liền đến.

      Tần thị cũng khách khí với , tay tiếp nhận lồng đồ ăn, tay nhét Thư Lan vào trong tay của Tiêu Lang, chỉ tiếc rèn sắt thành thép : "A Lang a, Uyển tỷ tỷ của nười lên thị trấn, đứa này vừa mới tỉnh dậy, ngươi giúp nàng sửa soạn lại chút." Từ đến lớn, rất nhiều chuyện của Thư Lan đều là Tiêu Lang hỗ trợ để ý, Tần thị quả thực liền đối đãi với như nửa con trai của mình, cũng lo lắng về vấn đền nam nữ gì, xoay người phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị cơm trưa.

      "Hảo, ta giúp muội muội chải đầu buộc tóc." Tiêu Lang dùng sức nắm lấy bàn tay muốn giãy ra của Thư Lan, trực tiếp ấn người ngồi xuống ghế đẩu thượng, cúi người ghé vào bên tai của nàng : "Ngươi tốt nhất ngoan ngoãn chút cho ta, nếu ta cạo sạch đầu của ngươi!"

      Thư Lan ngơ ngác ngồi xuống, nước mắt trong suốt ngừng đảo quanh ở trong hốc mắ, nương a nương, ngươi có biết người này kỳ chính là con sói đội lốt người?
      PhongVy, thư hồ, vanlactamviem9 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @lovesu :052::052::052: 3 tuần chưa ra chương mới rồi nhé, luật của cung là 1 tuần phải 1 - 2C, bạn đảm bảo tiến độ, hết ngày 22/11 tròn 1 tháng mà vẫn ko có, mình làm theo luật nhé. Thân!
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Tuyển editor :th_18::th_18:
      quỳnhpinky thích bài này.

    5. Tử Dạ Tịch Liêu

      Tử Dạ Tịch Liêu New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      Cho mình làm bộ này nhé ^^ nhưng mình muốn đc edit lại mấy chương đầu :-((

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :